WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Một lá cờ mới cho Việt Nam

“…Chúng tôi nghĩ cả 2 lá cờ, cờ đỏ sao vàng cũng như cờ vàng có sọc ngang đỏ, từng được dùng trên hai miền đất nước ta, cả 2 đều từng được quốc tế công nhận, đều cần được lưu giữ trân trọng, vì đều có những người Việt yêu nước chiến đấu hy sinh dưới những lá cờ ấy…”

LTS (TL): Xin giới thiệu với bạn đọc một sang kiến của một nhóm anh em du sinh Việt Nam đang học ở ba nước Hoa Kỳ, Canada và Pháp. Đây là một đề nghị tâm huyết, ôn hòa không có tính cách áp đặt. Họ chờ đón những ý kiến đóng góp của tất cả con dân nước Việt. Có thể đây là sự khởi đầu cho tiến trình xây dựng một quốc kỳ mới cho một nước Việt Nam mới.

la co moi cho vnMột lá cờ mới cho nước Việt Nam khi đổi mới cả hệ thống chính trị.

Đã đến lúc nghĩ đến việc này. Nhiều người đã nghĩ đến. Chúng tôi một nhóm thanh niên du sinh gốc Việt đang học ở Hoa Kỳ, Canada và Pháp cũng xin góp một ý kiến.

Tên gọi chính thức nước ta nên là Nước Cộng hòa Việt Nam, như tên gọi Nước Cộng hòa Pháp và nhiều nước Cộng hòa khác có lẽ là thích hợp.

Chúng tôi phác họa lá Quốc Kỳ Việt Nam, lá cờ Nước Cộng hòa Việt Nam  có  3 giải ngang,  trên màu xanh dương,  giữa màu vàng,  dưới cũng  màu xanh dương. Màu vàng ở giữa lớn bằng 2 giải xanh dương trên và giải dưới cộng lại.

Màu xanh dương trên tiêu biểu cho không phận, màu xanh dương dưới tiêu biểu cho vùng biển, đều màu xanh nhẹ an bình trong lành.

Màu vàng ở giữa tiêu biểu cho đất nước,  mang màu vàng truyền thống của dân tộc, với ý nghĩa tiềm năng đất đai giàu có phì nhiêu, nhân lực quý, cả cộng đồng đoàn kết phấn đấu cho phát triển trong hòa bình Ngàn Năm Bền Vững.

Ở giữa là một đóa hoa sen trắng, vẽ cách điệu, tiêu biểu cho nền văn hóa dân tộc cao quý, luôn coi trọng giá trị tinh thần Minh Triết trong sáng, thăng hoa. Đóa hoa sen nên vẽ cách điệu giản đơn, dễ vẽ. Cờ nước Cộng hòa Canada cũng có chiếc lá phong giản đơn, đẹp, gọn, đặc sắc.

Chúng tôi gưỉ đến báo mạng Thông Luận ý kiến này nhờ phổ biến rộng và mong sẽ tiếp nhận được những ý kiến phản hồi của đồng bào thân yêu, nhất  là các bạn trẻ trong cả nước.

Chúng tôi nghĩ cả 2 lá cờ, cờ đỏ sao vàng cũng như cờ vàng có sọc ngang đỏ, từng được dùng trên hai miền đất nước ta, cả 2 đều từng được quốc tế công nhận, đều cần được lưu giữ trân trọng, vì đều có những người Việt yêu nước chiến đấu hy sinh dưới những lá cờ ấy.

Tên gọi mới, lá cờ mới sẽ có thể đi cùng việc đổi tên Thủ đô Hà Nội là Thăng Long, xin tùy đồng bào cả nước quyết định trong một cuộc Trưng cầu dân ý.

Ngày 1/11/2013.

© Nhóm du sinh Việt Nam «Học Để Xây Nước Việt »

Theo Thông Luận

211 Phản hồi cho “Một lá cờ mới cho Việt Nam”

  1. Haile says:

    Trong tương-lai Cờ Việt-Nam sẽ do Dân-Tộc Việt-Nam quyết-định. Sau khi toàn dân Việt-Nam có Tư-do và Nhân-quyền. Cờ Tổ-Quốc Việt-Nam mang “HOA SEN” hay “THÁNH-GIÁ” là đaị họa cho Dân-Tộc. Hiện tình Việt-Nam như thế là do đặt Tín-ngưỡng trên Tổ-Quốc. Cũng như Việt-cọng giữ “Đảng” là chính bằng cách đánh dồng “Đảng là Tổ-Quốc” Yêu XHCN là yêu Tổ-Quốc. Tổ-Quôc phải trên (tín-ngưỡng và dảng chính-tri) hết.

  2. Peter says:

    1/Đối vói tôi thì hiên nay cờ nên iuwr nguyên hiện trạng , Điều này đã có bài viết của nhiều tên cs hay “cảm tình viên “,đỉển hình nhu tiên sa (vài người nữa /không nhớ hết) và đặ biệt là LDĐ (bị lòi đuôi cáo!)
    Và một số rất ít dlv/vc đồng hùa nhau “xâu xé” cờ vàng mà hiện nay cờ chỉ còn tượng trưng cho VNCH trên danh nghĩa. Chính là cờ chính nghĩa ,tự do dân chủ làm biểu tượng căn cước cho người TNCS miền Nam. Chông Cộng ,đứng dưới lá cờ vàng là chông “chuyên chính ” đẻ có tự do dân chủ dân quyền !. Thế mà Đ/C thẳng thừng tù chối. Và có thằng trí hức chồn ,”mạo nhận ” QG bênh vực Nó ,nó í’không cờ đỏ vàng gì hết,chỉ có tụ do dân chủ” Điều này thì thằng cs cũng đã nói và khoe khoang ầm ỉ “Ta có tụ do dân chủ ,nhân quyền gấp vạn lần ĐQ Mỹ!” .
    Bởi đó ,và vói tinh hình hiện nay ,”tô quốc lâm nguy”,vn có nguy cơ trở thành quận huyện của TC.dân VN sẻ là thiểu số dần dần biến mất vì bị đàu độc bởi thăng họ Tập ,,,(đọc “hôm nay cá chét ,ngày mai dân Việt chết của PĐT.)…Người ta đang báo động c/c của TC trên đất liền của VN (qua hình thức đấu thầu nhứng công trình rất có vẻ “tiên bộ cho đất nước”nhưng lại là ‘cái bẫy” TC làm ra.Chúng Nó giàu (có thể giàu hơn Mỹ) vủ khí tuy chưa bằng Mỹ nhưng Mỹ cũng chẳng DÁM làm gì Nó. Và Mỹ tiến bộ tới đâu thì Nó tiên bộ tới đó (hôm qua máy bay TC chăn đàu máy bay Mỹ .Trước đó bay thấp trên hạm đội Mỹ.Khiêu khich nhưng Mỹ không lên tiếng…Một điều nữa là vói CSVN ,những khuôn mặt củ,tham nhũng và côn đồ,tư tưỡng xơ cứng.chĩ biết vì mình làm tất cả dù hai dân hại nước cũng cứ làm thì nói chi cờ quạt xa xôi.
    2/Chĩ có 2 lá cờ : cò Kinh Nguyệt (của Giặc Cờ Đỏ) và QG cra QG/DT ,tự do dân chủ đẻ cho anh chọn là đủ nói lên anh là ai ,anh về với chính nghĩa hay bọn bán nước cầu vinh ? Anh muốn lưu danh hay luu xú thì anh chọn cơ: cờ Vàng Chính Nghĩa hay cờ “máu tháng ” (cờ kinh nguyệt=t. o be). Chỉ vậy thôi .(that’s it !).
    3/Cờ Mới ? trong lúc này QG/VC đối đầu nhau và QG có thể mất thế vì mấy thắng “nữa người nữa ngơm.nữa đười ươi” (xem bài báo động người VNCS ,các đại gia ,giọng Bắc 75.qua đây và thay thế chủ các cơ sở thương mãi ở Mỹ và hình thanh từng khu ,từng cụm (Lós Angeles). Họ đi đánh golf ,nghe nói hop đãng ,chi bộ ở đó nữa. Câu hỏi tác giã bài báo “báo động “trên hỏi “Nếu trong dịp lẻ hội như 30/4:mùng chiến thắng ,19/5 sinh nhật Hồ Ly.2/9 quóc khánh vncs họ đếu đòng loạt treo cờ to be thì sao ? Hiện nay họ không treo cờ nào và chúng ta ,Đ DCĐ không đẻ ý tới) Thế mới biết rỏ nhất là vụ Lito SG làm lớn chuyện ở SJ ,biểu tình đá đão lung tung ,có cả tuyêt thực ,,,để cuối cùng CS QUA NHIỀU HƠN VÀ RỜ ÓT (BÓP) NGƯỜI TNCS…
    Với cái hợp lý của chính quyền VC mà Mỹ chấp nhận thì nay VC có thể từ từ đẩy lui người TN. Vụ VT có lẻ cũng là nằm trong KH của chúng ….Hãy tĩnh giấc đí ,các trí thức ,những người có tâm vói đất nước , đung làm trí thức chồn l… hay trí thức Mao xếnh xáng nữa….
    4/Két luận : nói lại về cây cờ mới thì ít nhất ,gióng cờ Campuchia/QG Phật Giáo ( gần như vậy) ,và nhất là Bông Sen
    a/tượng trưng cho tôn giáo (PG không là QG VN.Trong quá khứ PG đã gây nhiều phiền lụy cho dất nước và dân tộc . như chúng ta ai cung biết là PG VN dù là miền trưng hay miền Van hạnh (Bắc ) cũng đều là cs hay dính líu tới cs trong 20 năm phá hoại và hũy diệt miền Nam tự do dân chủ).
    b/Ngoài ra VN khác với Campuchea. PG không thể là QG ,nên Hoa sen không thẻ là biểu tượng cho tổ quốc VN một mai đưổi hét bọn cs ,thống nhất dất nước trong tự do dân chủ .
    c/Hoa Sen Là tượng trưng cho Hồ ly tinh ,ví von sự trong sáng thần thánh hóa hồ ly .(Tháp Mười dẹp nhất hoa Sen /VN đẹp nhất có tên Bác Hồ!”…)
    d/ VN là QG mà QG của dân của nước ,của lich sử của tiền nhân ,của ngàn đời trước .KHÔNG LÀ QG ĐỘC TÔN CỦA BẤT CỨ TÔN GIÁO NÀO ,KỂ CẢ PG (mà trong quá khứ đã phản bội giáo lý đấng chí tôn ,lấy máu và nước mắt của dân đẻ tế CHÚ HO ! Uncle HO)
    Ngoài ra màu vàng là màu của VN ,cờ vàng có từ thời 2 bà Trưng khởi nghĩa đánh quân Nam Hán (đầu voi phất ngọn cờ vàng …)
    Cho nên Phải CẢNH GIÁC đừng đẻ mắc mưu CS.
    Nhớ câu ” VC NÓI VẬY MÀ KHÔNG PHẢI VẬY “!
    (peter)

    • Tèo says:

      Quôc kỳ đươc vẻ Mơi ở trên là QK của Kampuchea(1948-1970 và lấy lại cò khi nước này trỏ lại thời quân chủ từ.1993 -đên nay).
      Gióng cả màu săc và cách bố tri trên lá cờ Chỉ khác là ở giữa ,cở Kampuchea vẻ hình đền Angkor Wat còn cờ VN tác giã (có lẻ ở VN) là hình hoa sen .Tất cả đều tượng trưng cho PG.
      Hết lệ thuộc cờ trung cộng (cờ Phúc kiến/Tàu) nay lại lệ thuộc cò Cao Mên…
      Phải khẳng định là Cờ VN là cờ tụ do dân chủ nhân quyền (cò Vang 3 sọc đỏ)chớ không pải “ăn cắp” mẩu cờ của nước Cam Bốt rồi đỏi hính tượng trưng ở giữa cờ có hình Hoa sen
      thuộc PGvà coi đó là cờ Mói VN
      VN là một QG có nhiều tôn giáo ,nên không thể bắt tất cả nguồi Việt đều Nam mô hết.
      vói hình tượng hoa sen …Phật giáo !
      (tèo)++

  3. DPAA says:

    Cờ giống Campuchia quá, ko ổn tí nào. Nhưng mà lấy bông sen và cây tre là ổn rồi

  4. Tuổi trẻ VN phải nhớ says:

    … Quá mệt mỏi trước những gì đang hiển hiện giữa đời sống thường nhật… tôi mang những âu lo này tới giãi bày cùng người thầy, người bạn vong niên, nhà hoạt động xã hội, nguyên Chánh Văn Phòng Bộ Công An, nguyên uỷ viên đảng đoàn Bộ Công An… Đại Tá Lê Hồng Hà, chia sẻ với tôi. Cụ Hà bảo:

    “Đất nước vẫn đang ở giai đoạn khủng hoảng toàn diện, nguy cơ Bắc Thuộc mới thực sự là nhãn tiền… Đảng đã mất uy tín ở mức độ nghiêm trọng, con đường đi lên XHCN là vô vọng, là sai lầm hoàn toàn… vậy mà các văn kiện của Hội Nghị TW 8 không một dòng nào nhắc đến những hiểm hoạ này. Thay vào đó, Đảng chỉ dốc sức để sớm thông qua Dự Thảo Hiến Pháp mới để củng cố địa vị độc tài, toàn trị của Đảng, biến Hiến Pháp từ ý nghĩa là một khế ước, một cam kết của toàn thể cộng đồng, thành một văn bản pháp lý để ước vọng mãi mãi được làm “VUA”của Đảng trở thành hiện thực. Cho nên…sự xuất hiện của Diễn Đàn Xã Hội mang dáng dấp của một đối trọng lành mạnh trước Đảng là một tất yếu tích cực, điều này ai cũng thấy chỉ mình Đảng là không thấy và không công nhận.
    Theo tôi, lúc này dù >92% ĐBQH là đảng viên thì Quốc Hội vấn phải cố mà giữ được chức năng là cơ quan dân cử có chức năng giám sát Đảng, chứ không phải là công cụ của Đảng. Đại Biểu Quốc Hội dù có ở cấp bậc nào thì trước hết phải là đại biểu của dân, do dân và vì dân. Nếu ĐBQH lúc nào cũng run rẩy trước mệnh lệnh của Đảng thì…xin lỗi, quý vị đại biểu đó nên từ chức đi.
    Kể từ Hội Nghị Thành Đô (1990) đến nay, các nhà lãnh đạo Đảng và Nhà Nước, Chính Phủ và Quốc Hội Việt Nam qua lại Trung Quốc nhiều lần, đã có những nhượng bộ rất bất lợi cho tổ quốc, là cơ quan quyền lực cao nhất, Quốc Hội phải đòi Chính Phủ giải trình rộng rãi về các vấn đề này.
    Theo tôi, không thể thông qua Dự Thảo Hiến Pháp mới vào lúc này, phải tiếp tục tiếp xúc, trao đổi giữa các tầng lớp dân chúng sâu rộng hơn nữa về các nội dung của Hiến Pháp và quyền phúc quyết Hiến Pháp sẽ phải trả lại cho người dân, thông qua một cuộc trưng cầu dân ý chứ công việc này không phải là của Quốc Hội”. (Lê Hồng Hà)

  5. ABC says:

    Vào dịp Tết Mậu Thân năm 1968, Phan Văn Tuấn là một thiếu niên ở tuổi 16, đang là học sinh lớp Đệ Tam, trường tư thục Nguyễn Du, Gia Hội Huế, nhà ở khu Chợ Xép, sát cửa Đông Ba. Rạng sáng ngày mồng hai Tết, anh cũng như toàn thể dân chúng thành phố Huế nghe nhiều tiếng nổ chát chúa liên hồi, tiếng đạn pháo kích vào thành phố và tiếng súng giao tranh càng lúc càng nhiều. Lúc đầu, họ chợt choàng tỉnh dậy, và tưởng như nghe tiếng pháo mừng xuân của ai đó chợt nổ giữa khuya, nhưng sau đó vài phút, trưởng thành trong chiến tranh, người dân đều biết rằng thành phố đang bị tấn công và những cuộc giao tranh đang xẩy ra, bây giờ đang ở ngay trong thành phố. Tất cả đều xuống hầm trú ẩn hoặc ẩn nấp sát dưới sàn nhà, được che chở bởi những chiếc giường hay những chiếc “phản ngựa” bằng gỗ, và lo lắng theo dõi động tĩnh, từ đó cho đến sáng với niềm lo âu, giữa tiếng súng lớn nhỏ khi dồn dập khi thưa thớt trải dài trong đêm tối, giữa một đêm Huế mùa Xuân khá lạnh. Việt Cộng phản bội lệnh hưu chiến để đem quân tấn công nhiều thành phố và thị trấn miền Nam.

    Mộ chôn 300 nạn nhân vô danh bị thảm sát tại Huế vào dịp Tết Mậu Thân 1968

    Vào tờ mờ sáng, từng đoàn dân chúng từ phía ngoài hớt hải chạy vào thành nội theo ngõ cửa Đông Ba và loan tin Việt Cộng đã về thành phố, ít lâu sau những toán Việt Cộng khác đã hiện diện trong vùng của Phan Văn Tuấn. Việt Cộng có hai thành phần, theo trang bị, cán bộ với dép râu, nón cối, quần dài màu olive, áo sơ mi trắng, đeo xắc cột và mang K.54., đứng tuổi, binh lính Việt Cộng với đầu trần hay nón tai bèo, dép râu, hầu hết mặc quần ngắn, áo đủ loại, mang ba lô, trang bị AK 47, lựu đạn, bộc phá. Ngay trưa mồng hai Tết, Phan Văn Tuấn chạy theo đám trẻ, chứng kiến cảnh xử bắn năm người dân tại ngay cửa Đông Ba, nạn nhân bị trói tay, đứng dựa lưng vào vách thành. Trong số thường dân này, có người đang mặc áo quần ngủ, có người còn đi chân đất, Phan Văn Tuấn chỉ nhận ra một người quen, đó là một viên chức cảnh sát trong thành phố đã về hưu. Chỉ huy toán võ trang và ban lệnh hành quyết năm người dân này là ông thầy dạy Việt Văn trước đây tại trường Nguyễn Du của Phan Văn Tuấn: Tôn Thất Dương Tiềm. Năm người bị bắn phơi xác giữa trời nắng, đầy kiến, ruồi và mãi mấy hôm sau gia đình mới lén lút mang về chôn cất.

    Ba ngày sau, khi phi cơ của VNCH và Đồng Minh bắt đầu can thiệp bắn vào các mục tiêu của Cộng Sản, thì gia đình Phan Văn Tuấn quyết định chạy về phía đồn Mang Cá tức là bộ Tư Lệnh SĐ1BB. Họ tránh đi theo các con đường lớn và đi băng qua những khu vườn nhà dân, nhưng đến giữa đường thì bị Việt Cộng chặn lại, Phan Văn Tuấn bị tách khỏi gia đình và bị bắt dẫn đi cùng với một toán thiếu niên khác khoảng 10 người trở lại vùng chiếm đóng của Việt Cộng tại chùa Diệu Đế, Gia Hội. Toán thiếu niên này, dưới sự canh gác cẩn mật của những tên lính Việt Cộng, tuổi cũng còn rất nhỏ, được dùng trong việc khiêng vác những nhu yếu phẩm như gạo, nước mắm , mì gói từ các hiệu buôn trong thành phố về bộ chỉ huy. Năm ngày sau, toán dân công thiếu niên của Phan Văn Tuấn, vào mỗi đêm, được lệnh mang cuốc đi đào những giao thông hào trong vùng Gia Hội. Toán thiếu niên này đứng theo chiều dọc, đào những chiếc hố bề ngang khoảng hai thước, bề sâu một thước.

    Thoạt đầu Phan Văn Tuấn nghĩ đây chỉ là những công sự cho bộ đội Việt Cộng tránh bom đạn trong thời gian VNCH bắt đầu phản công chiếm lại Huế, nhưng đến đêm giữa ánh đèn chập chờn, Việt Cộng bắt đầu dẫn ở đâu về từng toán người, cũng như năm người bị giết trong những ngày đầu tại cửa Đông Ba, đều mặc thường phục, có người mang dép, có người đi chân đất. Tất cả đều bị trói tay quặt ra sau lưng và được cột nối liền với nhau như những xâu người bằng những sợi giây điện thoại, giây kẽm hay lạt tre. Phan Văn Tuấn bắt đầu kinh hoàng khi thấy bọn lính Việt Cộng, giọng miền Bắc, ra lệnh cho hàng người đứng sát và xoay lưng về phía giao thông hào. Một tên cán bộ bắt đầu đọc bản án tử hình, đại khái cho rằng những người này là “phản bội tổ quốc, phản bội nhân dân”. Sau một cái khoát tay, một tràng AK chát chúa nổ, nhưng Việt Cộng chỉ nhắm bắn vào người đứng ở đầu hàng, trước sức mạnh của loạt đạn bắn gần, ông già bị hất ngữa ra, chới với trong mấy giây và lăn xuống hố. Sức nặng kéo theo người bên cạnh, người tiếp theo cũng đổ nhào, và cứ như thế kéo theo những người khác, tất cả đều ngã xuống giao thông hào. Giữa tiếng la khóc, van xin, não lòng vang cả một góc trời, bọn Việt Cộng bắt đầu thúc giục đám dân công của Phan Văn Tuấn: “Nấp, nấp nhanh lên, nhanh lên! Địt mẹ, nhanh lên!” Tiếng báng súng AK dọng vào vai, vào đầu, khi toán đào hố ngần ngừ, chậm tay. Phan Văn Tuấn sững sờ, một lưỡi lê đâm sát vào sườn, máu chảy đầm vạt áo. “Nấp đi mày”. Tiếng khóc la, những cái đầu muốn ngẩng cao hơn, những cái miệng đầy đất cát, nhưng đôi mắt trợn trừng, tức giận, tuyệt vọng, u uất. Những cú nện vào đầu nạn nhân đang vùng vẫy dưới hố, những tiếng chửi rủa tục tằn, thêm một tràng AK tiếp theo. “Nấp nhanh lên”. Tiếng ồn ào, kêu gào than khóc. Rồi tất cả trở lại im lặng như địa ngục. Hố sâu đã trở thành mặt bằng, nhưng đất còn cựa quậy, có nơi bỗng sụp xuống. Những người dân Huế dưới hầm mộ kia chưa chết hẳn, trừ ông già xếp hàng đầu, may mắn hưởng tràng AK đầu tiên.
    Những lần sau, có lúc sợ ánh sáng từ họng súng khai hỏa sẽ bị phi cơ trinh sát phát giác, không cần dùng đến một viên đạn, tên lính Việt Cộng chỉ cần trở cán cuốc lại, đánh thẳng vào đầu nạn nhân đứng đầu hàng, người này ngã ngửa ra đằng sau, cứ tuần tự như thế, bị chôn sống từng hố từng hố một. Dưới áp lực của lưỡi lê, báng súng và sự canh gác cẩn mật, Phan Văn Tuấn và bạn bè đã trải qua những giây phút kinh hoàng, đào hố, lấp đất chôn đồng bào ruột thịt của mình
    Đó là nỗi đau đớn mà Phan Văn Tuấn phải chịu đựng, mục kích trong hơn chục lần trên mười hố chôn sống người như thế trong vùng đất quê hương hiền lành của Tuấn. Cuối cùng, Phan Văn Tuấn và hai người bạn đồng lứa khác đã trốn thoát được, chạy về phía phòng tuyến quốc gia, ôm chặt lấy người lính đầu tiên mà khóc nức nở. Sau khi quân đội VNCH chiếm lại Huế, Phan Văn Tuấn và hai người bạn đã đi tìm lại những giao thông hào chôn người cho chính quyền địa phương cải táng. Tất cả những người khác trong toán “dân công” cùng với Phan Văn Tuấn đều đã bị bị Việt Cộng thủ tiêu trước khi rút ra khỏi thành phố.
    Phan Văn Tuấn lớn lên, vào trường Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức và trở thành một sĩ quan Pháo Binh, năm 1975, bị tập trung trong trại Cộng Sản và cuối cùng vượt biển sang Úc. Nhưng từ những ngày xẩy ra vụ thảm sát Mậu Thân, anh không bao giờ muốn trở lại Huế, quê hương của mình, không muốn nhìn lại cảnh Huế, nghe tiếng Huế, thưởng thức một dòng nhạc Huế với nỗi ám ảnh và mặc cảm khôn nguôi. Có ai lại ghê sợ chính với quê hương mình. Phan Văn Tuấn dấu cả với vợ con của anh những gì đã xẩy ra tại vùng Gia Hội trong những ngày tết Mậu Thân tại Huế. Anh muốn quên đi nhưng cơn ác mộng vẫn vò xé tâm hồn anh qua nhiều năm tháng, anh nhớ lại những cái đầu cọ quậy, những cái miệng đầy đất cát, những đôi mắt trợn trừng, van xin hay tuyệt vọng của đồng bào anh.
    Năm ngoái, nhân dịp nhớ lại vụ thảm sát Mậu Thân tại Huế, sau gần 40 năm im lặng, Phan Văn Tuấn đã dành cho nhà văn Nam Dao trong chương trình phát thanh “Tiếng Dân Tôi” ở Adelaide, Úc một cuộc phỏng vấn mà qua đó, không những Phan Văn Tuấn đã xúc động vì hồi tưởng, khóc nức nở, mà chính người phỏng vấn cũng nghẹn ngào khóc theo. Nhắc lại vụ chôn người ở Huế, Phan Văn Tuấn như bị đưa vào một trạng thái mê sảng, điên cuồng, đau đớn như đang ở trong chính cơn ác mộng. Anh hứa rằng anh sẽ không bao giờ nhắc lại câu chuyện này một lần nữa với bất cứ ai, vì không chịu đựng nỗi đau đớn, dày vò đang hành hạ tâm hồn anh khi phải vận dụng trí não để hồi tưởng những câu chuyện cũ.
    Không, anh Phan Văn Tuấn ơi, anh phải can đảm để sống và nhớ lại những gì anh đã trải qua, không phải riêng để cho những bà con xứ Huế, cho đồng bào mình, mà cả nhân loại cần có những nhân chứng như anh, để nói lên sự độc ác của con người, trong đó có sự độc ác từ bản chất, không thể tha thứ được của những con người Cộng Sản, mà ngày nay chế độ này đang còn ngự trị, làm tình làm tội cả dân tộc của chúng ta. Những con người này không còn lương tri, sống trong dối trá, nên Huế ngày nay mới có những con đường tủi nhục mang tên Mậu Thân, 68, để chúng cười cợt như lũ quỷ đói trên những linh hồn oan khuất của hàng nghìn đồng bào Huế vô tội của chúng ta.
    Xin đừng bao giờ quên vụ thảm sát Mậu Thân!

    Huy Phương

  6. tonydo says:

    Tôi chỉ có một mong ước giản dị là:
    #1 Thay được lá cờ đỏ sao vàng cho nó nhẹ nhàng hơn.
    #2 Đổi được tên đảng Cộng Sản của đồng chí Trọng ( UncleFox ! -có gọi điện và nói chuyện với chị Trọng vì tổng Trọng đang bận tiếp đồng chí Putin, nhưng cho đến hôm nay Trọng vẫn chưa hồi âm về vụ đồng chí Thanh Sơn chửi bà con nhận tiền đi biểu tình ).
    #3 Thay được tên nước với cái tên mới không dính dáng gì tới Cộng Sản.
    Sau khi coi đảng CS tiếp đón đồng chí Putin tưng bừng hoa lá thì những mong ước rất khiêm tốn của tôi coi như sẽ không thành sự thật, ít nhất là cả một thập kỷ nữa.
    Có lẽ một khối mới ( không như hồi chiến tranh lạnh) sẽ hình thành vì người Nga sau 30 năm giã từ chủ nghĩa CS do nhà nước chỉ đạo ( chính phủ lo hết ) người dân đã không thể có đủ tư duy cạnh tranh trên thương trường quốc tế như Nhật, Đại Hàn, Đài Loan.v.v.Việt Nam cũng vậy.
    Hãy nhìn miền bắc thì thấy người ta vẫn muốn tìm mọi cách để có một công việc của chính phủ (kể cả phải mua), ngay như giới nghệ sỹ là nhóm dễ làm ăn tự do nhất ( như trong nam ) nhưng họ vẫn bám vào nhà nước ( các nhà hát của chính quyền TƯ và các Tỉnh ).
    Vì vậy người Nga sẽ làm trùm một “Phe” với cái tư duy “bao cấp”sẽ hình thành trở lại và tất nhiên người Trung Quốc cũng sẽ là một thành viên đắc lực vì cái tư duy “cầm trịch” của các quan chức Trung Hoa từ bao đời rất khó thay đổi, hơn nữa cho đến hôm nay người Tàu vẫn lẹt đẹt đằng sau nhiều nước nhỏ hơn mình về kỹ nghệ cao cấp.
    Người ta đang phân chia thế giới ra từng mảng và cờ Đỏ vẫn sẽ tung bay trên bầu trời tổ quốc một thời gian nữa, cho đến khi những người còn lưu luyến nó từ giã cõi đời tạm bợ này.
    Chào lưu luyến qúi vị trưởng thượng.

Leave a Reply to Tèo