WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Việt Nam, 35 năm sau chiến tranh: Những bài không chịu học

Những huyền thoại về cuộc chiến

Đại Sứ John Negroponte, Cựu Phụ tá Bộ trưởng Ngoại giao Mỹ đã đặt ra một lô những chữ “Nếu” cho 150 người trong cử toạ, nhân phát biểu tại cuộc Hội Nghị được tổ chức ở Câu Lạc Bộ Army Navy Club tại Washington, nhằm lượng giá về Quân lực Việt nam Cộng hoà 35 năm sau khi chiến tranh kết thức.

Ảnh: AP

“Nếu mà Tổng Thống Roosevelt còn sống thì nước Mỹ không ủng hộ cho người Pháp trở lại Việt nam? Nếu mà chúng ta biết rõ hơn về chuyện xích mích giữa Liên Xô và Trung quốc? Nếu mà Tổng thống Ngô Đình Diệm không bị ám sát? Nếu mà Tổng thống Nixon không bị dính líu vào vụ Watergate?” Nhưng vì do những cái trớ trêu bất thường cuả lịch sử đại loại như vậy mà sự việc đã xẩy ra khác hẳn đi.

Năm diễn giả chính yếu khác và 10 tham luận viên, cả người Việt và người Mỹ, đã phân tích những trận chiến mà họ coi là khúc quanh của cuộc chiến tranh Việt nam.

Cuộc tấn công Tết Mậu Thân 1968, những trận đánh lớn ở Huế, An Lộc, Quảng Trị; Quân lực Việt nam Cộng hoà, Hiệp định Hoà bình Paris, và nhửng bài học đã thu lượm đã được mổ xẻ trong các buổi thảo luận trong từng nhóm. Chủ ý cuả các tham luận viên rõ ràng là nhằm phục hồi lại danh dự cho Quân lực miền Nam Việt nam.

Tết Mậu thân 1968

Tiến sĩ Erik Villard, sử gia, là diễn giả đầu tiên đã trình bày về cuộc tấn công nầy.  Ông nói: “Đây đích thực là một cuộc nội chiến tại Nam Việt nam giữa người quốc gia Việt nam với quân Cộng sản xâm lăng từ miền Bắc. Ông mô tả trận chiến lừng danh này với quy mô và sự phức tạp trong kế hoạch cuả Việt cộng và sự phản công lúc đầu coi như tuyệt vọng, mà lại rất thành công của phía miền Nam và Đồng minh. Nhưng ông nói: “Bi đát thay cái sự thắng lợi nầy lại bị thế giới coi như là một thất bại.”

Đại tá Trần Minh Công bổ túc thêm.  Ông nói đến 50 phần trăm quân đội VNCH được nghỉ phép ăn Tết giữa lúc quân Cộng Sản tấn công.  Ông ra lệnh cho tiểu đoàn cảnh sát tiến chiếm lại Dinh Tổng Thống ở Sài Gòn, trong khi các đơn vị khác thì hợp nhau lại để tái chiếm những đồn bót vừa mới bị Cộng quân chiếm giữ.

Tờ tuần báo Time tường thuật: “Quân lực Việt nam Cộng hoà phải gánh chiụ áp lực nặng nề lúc khởi đầu với sự dũng cảm và mau lẹ mà hầu như ít có ai lại có thể ngờ được.” Cố Đại sứ Ellsworth Bunker nói: “Chính phủ đã không sụp đổ. Trái lại, họ đã phản ứng mạnh bạo, mau mắn và quyết chí. Chính quyền đã tổ chức sự phục hồi với nỗ lực lớn lao.”

Đại tá Công phàn nàn: “Ấy thế mà giới truyền thông người Mỹ lại coi vụ Tết Mậu thân là ‘khởi sự cuộc chấm dứt chiến tranh’ Việt nam (The beginning of the end of the Vietnam War).”

Giáo sư Nguyễn Ngọc Bích, học giả và cựu giảng viên tại Đại học George Mason kể lại: “Trong dịp tấn công Tết Mậu thân, cố đô Huế là nơi duy nhất quân Cộng sản đã thiết lập được một chính quyền dân sự. Họ phát động cuộc tàn sát, giết hại hàng ngàn người mà họ gọi là ‘kẻ thù của Cách mạng’ trong suốt 25 ngày chiếm đóng thành phố vào tháng Hai năm 1968.”

“Họ tàn sát đến 6,000 thường dân vô tội, bất kể đó là giáo sư đại học, giới kinh doanh, phụ nữ, người già và cả đến trẻ em, tạo ra viễn cảnh kinh hãi cuả chế độ Cộng sản. Hàng ngàn người bị coi là “tay sai Mỹ ngụy” đã bị tra tấn, giết hại và cả bị chôn sống do lệnh của Toà án Nhân dân Việt cộng mà gồm những cán bộ và dân làng được lựa chọn một cách ngẫu nhiên.”

Vẫn theo lời giáo sư Bích, “Vụ thảm sát ở Huế tương tự như ‘cánh đồng giết người’ (killing fields) dưới chế độ Pol Pot ở Cambodia, hay Lò Thiêu Người hồi thế chiến thứ hai cuả Đức quốc xã.”

Hội nghị cũng phản ánh quan điểm cuả các chuyên gia khác. Ông Lewis Sorley, sử gia chuyên về chiến tranh Việt nam và là giáo sư tại West Point và tại Học Viện Chiến tranh cuả Lục quân Mỹ, nói là hồi năm ngoái tại Đại học Texas Tech rằng những cái nhìn lệch lạc phát xuất từ chiến dịch bôi nhọ toàn thể chế độ miền Nam Việt nam và cuộc chiến đấu lâu dài và khó khăn cuả họ, cho đến lời tố cáo vô liêm sỉ cuả Jane Fonda cho rằng: “Các tù nhân Mỹ khi hồi hương mà đã tố cáo bị người Cộng sản tra tấn hạ nhục đều là những ‘kẻ nói dối’ và ‘giả hình’.”

Cuộc tấn công dịp Lễ Phục sinh 1972

Trong ba tháng mà tỉnh An Lộc bị vây hãm vào tháng Tư 1972 cũng bị giới truyền thông Mỹ bóp méo sự thật. Tiến sĩ James Willbanks cho cử toạ thấy là: “Kết quả là cả hai bên đối chiến đều bị tổn thất kinh hoàng, nhưng cuối cùng thì quân đội kiên cường của miền Nam đã kiểm soát được thành phố, sau khi kết thúc trận chiến đẫm máu”.

Đại tá Phan Văn Huấn, Chỉ huy Lữ đoàn 81 Biệt cách Dù và Trung tá Nguyễn Lân phụ tá chỉ huy, kể lại họ đã đảy lui được quân đội Bắc Việt và ngăn chặn hướng tiến công cuả Cộng sản vào thủ đô Saigon, lập ra được vòng đai phòng thủ vững mạnh chống lại quân số lớn hơn hẳn cuả địch quân. Họ đã cầm cự được cuộc tấn công liên tục của Bắc quân, đẩy lui được ba vụ xung phong tấn công tới tấp từ phía địch quân.

Trận chiến ở Quảng Trị

Ba nhân vật sau đây thảo luận về trận chiến nầy. Đó là Đại tá Phạm Văn Chung, Đại uý Nguyễn Việt và ông Dale Andrade, một sử gia và tác giả cuả ba cuốn sách về cuộc chiến tranh Việt nam. Các vị này tường trình rằng Sư đoàn 308 và hai trung đoàn độc lập cuả Quân đội miền Bắc vượt qua khu vực phi quân sự để tiến vào miền Nam, trong khi Sư đoàn 304 thì từ phiá Lào ở phiá Tây cũng xâm nhập vào. Đại quân đó quét sạch cả hệ thống căn cứ nhỏ của quân đội miền Nam có nhiệm vụ canh giữ quốc lộ 9, và tiến chiếm vùng thung lũng Quảng trị.

Mục tiêu cuả giới lãnh đạo Hà Nội là “tạo được một chiến thắng quyết định trong năm 1972 và bắt buộc cho đế quốc Mỹ phải thương thuyết việc chấm dứt chiến tranh từ vị thế cuả kẻ thất bại.” Quân đội miền Nam bị phân tán và rút lui, nhường đất cho Cộng quân. Nhưng Trung Tướng Ngô Quang Trưởng, một tướng lãnh xuất sắc cuả miền Nam đã được nắm quyền chỉ huy và lần hồi đã tái chiếm được miền Nam Quảng trị và cả thủ đô.

Quân đội Bắc Việt bị thương vong đến 100,000 quân là phân nửa tổng số lực lượng của họ, kể cả 40,000 quân bị tử trận, và còn bị mất phân nữa số chiến xa và  trọng pháo. Kết quả là chính Tướng Võ Nguyên Giáp, người anh hùng đã đánh thắng người Pháp ở Điện Biên Phủ, đã bị loại ra khỏi vị trí chỉ huy quân đội Bắc Việt. Kết quả này đã không được giới truyền thông Mỹ tường thuật chính xác.

Có một bài học nào được rút ra chăng?

Nhiều người tin rằng người Mỹ hiểu biết rất ít về cuộc chiến tranh Việt nam, mặc dầu nó đã chấm dứt trên ba thập niên rồi. Trong một bài báo nhan đề “Lịch sử chứng minh kẻ thắng trận ở Việt nam đã sai lầm” được đăng tải trên Báo Wall Street vào tháng Tư năm 2000, Nghị sĩ James Webb đã liệt kê giới truyền thông báo chí, giới hàn lâm đại học và Hollywood là những nhóm “đã có trách nhiệm rất lớn cho thấy cuộc chiến được tưởng nhớ là vừa không cần thiết và vừa không thể chiến thắng được.”

Hàng ngàn bài báo, cuốn sách, bản phúc trình quân sự, bài nghiên cứu trận đánh và các hồi ký về cuộc chiến tranh 10 năm vẫn tiếp tục không bị đem ra thách đố hay được chấp nhận như là những sự kiện mà không hề có sự phân tích chiều sâu trong giới sử gia. Người quá cố Douglas Pike là nhà phân tích chính trị đã viết rất nhiều về Việt nam, đã bình luận rằng: “đó là những người bị lừa bịp bởi giới ký giả ngu dốt của loại truyền hình thương mại và giới hàn lâm theo phe tả thiên lệch về một sứ mệnh ý thức hệ.”

Ông George Veith là một tác giả chuyên viết về Việt nam, mà hiện đang hoàn thành cuốn sách – Tháng Tư Đen: Cuộc Thất Trận cuả Nam Việt nam1975 – nói về những huyền thoại về sự sụp đổ của miền Nam Việt nam.

Ông nói Hà Nội trông đợi chánh quyền Nam Việt nam sụp đổ một khi người Mỹ rút khỏi năm 1972. Nhưng sự việc đó đã không xẩy ra, và quân đội Việt nam lại mỗi ngày một mạnh hơn lên, như được chứng tỏ trong trận An Lộc và Quảng Trị vừa nêu trên. Thế rồi, từ năm 1973 cho đến tháng Ba năm 1975, quân đội miền Nam đã gây những thất bại nặng nề cho quân đội Bắc Việt, khiến cho Tướng Võ Nguyên Giáp bị mất chức. Ông Veith xác tín rằng quân lực Việt nam Cộng hoà không hề yếu kém và hèn nhát như giới truyền thông báo chí Mỹ thường tô vẽ ra.

Vì coi việc Tổng thống Nixon từ chức như là một dấu hiệu rằng người Mỹ sẽ bỏ rơi miền Nam, nên Bộ Chính trị đảng Cộng sản Hà Nội mới quyết định ‘giải phóng’ miền Nam trong thời hạn 2 năm 1975-76 bằng cách tung ra những cuộc tấn công đại quy mô.

Họ đã vi phạm Hiệp định Đình chiến Paris mà họ đã ký kết với Hoa kỳ và miền Nam Việt nam. Khi quân đội Mỹ rút khỏi Việt nam năm 1972 và Quốc hội cắt hết viện trợ quân sự và kinh tế cho Việt nam vào tháng Ba năm 1974, ông Veith nói: “Với những bất lợi về điạ lý, quân đội miền Nam không thể nào ngăn chặn được một cuộc tấn công đồng loạt trên khắp cả nước mà không có sự trợ giúp của không lực Mỹ.”

Tham nhũng có phải là nguyên nhân gây ra sự xụp đổ cuả Nam Việt nam không? Ông Sorley thuật lại lời cuả Tom Polgar, giám đốc CIA ở Sài Gòn lúc bấy giờ biện luận rằng:  “nước nầy có thể tồn tại được dù với một chánh quyền thối nát, y như trường hợp của Phi luật tân, Nam Hàn, Thái Lan hay bất kỳ nước nào.” Trong một nước mà ngừơi công chức không được trả lương phải chăng, thì đều có nạn tham nhũng là chuyện thường xẩy ra trên đời.” Đại tá William Legro, Tuỳ viên Quân sự ở Việt nam cũng đồng ý như thế, ông nói: “tham nhũng không phải là nguyên nhân làm xụp đổ mà chính là sự giảm bớt đến độ zero mọi viện trợ cuả Mỹ mới là nguyên nhân. Chúng ta đã làm cái điều tai hại khủng khiếp đối với người miền Nam Việt nam.”

Cựu Đại sứ tại Mỹ Bùi Diễm là một trong những người đứng ra tổ chức cuộc hội nghị này cũng than phiền về việc Quốc hội Mỹ cắt hết viện trợ. “Tôi không thể không giận dữ trước sự việc bất công vì dự luật viện trợ quân sự bị bác bỏ tại Quốc Hội. Vấn đề chính yếu trong tâm trí tôi là số phận cuả hàng triệu người dân miền Nam Việt nam phải chiụ đựng như thế nào một khi Quốc Hội đã quyết định.”

Ông Sorley đưa ra những con số như sau: “Tại Việt nam, có thể có đến 65,000 người bị hạ sát bởi tay của những người tự nhận là quân giải phóng và có đến 250,000 người nữa bị chết trong các “trại cải tạo” tàn bạo. Hai triệu người bị bứng ra khỏi quê hương và tạo thành lớp người Việt nam tại hải ngoại.” Một phần tư triệu thuyền nhân đã bỏ mình ngoài biển khơi.

Ông Hoàng Đức Nhã, nguyên Tổng trưởng Thông Tin và Chiêu Hồi là người phụ trách việc đúc kết cuả Đại hội nói: “Cuộc chiến Việt nam được nhìn qua lăng kính cuả người Mỹ khiến làm biến dạng méo mó sự thể tìm hiểu tại sao người Cộng sản chiến thắng và người quốc gia thua trận. Ông lưu ý cử tọa rằng, trong khi còn nguy khốn, miền Nam đã cố gắng xây dựng một chế độ dân chủ với một nền kinh tế lành mạnh, dựa trên nền tảng luật pháp.  Đó là một cố gắng ít được nghe thấy trong một nước đang có chiến tranh.”

Ông nói tiếp: “Hơn thế nữa, ngay cả trước tình thế phải chiến đấu liên tục, chánh quyền cũng cho thi hành một chiến lược phát triển ba mặt về phát triển nông nghiệp, kỹ nghệ sử dụng nhiều lao động, và khai thác tài nguyên thiên nhiên. Năm 1974, dầu khí đã được tìm thấy ngoài khơi bờ biển miền Nam. Ấy thế mà những thành tựu như thế lại ít được ai công nhận.”

Tiến sĩ Rufus Philipps, tác giả của cuốn sách mới đây mà được ca tụng rất nhiều –  Why Vietnam Matters – đưa ra nhận định trong một tài liệu được chuẩn bị riêng cho Hội nghị. Ông trích dẫn câu trả lời cuả Tướng Maxwell Taylor cho câu hỏi tại sao chúng ta thất bại tại Việt nam? Vị cưụ Đại sứ tại Việt nam nói vào hồi cuối cuộc đời của mình: “Chúng ta đã không hiểu kẻ địch, không hiểu người bạn đồng minh Nam Việt nam, và cũng không hiểu chính chúng ta nữa. Chúng ta đã không hiểu làm sao mà đối phó với cái loại chiến tranh đó cho đến khi quá muộn. Từ lâu, giới hoạch định chính sách cấp cao ở Washington và giới lãnh đạo chóp bu của chúng ta ở tại chỗ, với lòng tự ái được thổi phồng bởi nghề nghiệp đầy hứa hẹn  trong những nỗ lực cuả họ, thì họ lại ít có sự bao dung đối với những quan điểm khác biệt được dựa trên cơ sở kinh nghiệm thực tiễn  không đồng ý với họ.”

Cuối cùng, Tiến sĩ Phillips có lời khuyên: “Người Mỹ chúng ta có một nhu cầu  thiết tha là phải tìm hiểu các người bạn mà chúng ta muốn giúp.  Chúng ta không thể áp đặt những giải pháp đã được làm sẵn tại Mỹ (made-in-America), nhưng phải cùng làm việc chung như người đồng sự kể như là anh em với nhau, để chúng ta giúp các bạn đó tìm ra các giải pháp riêng của mình. Đó là những bài học chúng ta không được luôn luôn chú ý tiếp thu và không chịu học.”

© Jackie Bong

Pages: 1 2

32 Phản hồi cho “Việt Nam, 35 năm sau chiến tranh: Những bài không chịu học”

  1. nvtncs says:

    Trần Bình Minh, Nguyễn Công Bình, Nguyễn Thị Thu Trang, là một tên công an mạng.
    Xin quy vị đừng mất thời giờ trả lời hắn.

  2. lang says:

    Đảng CSVN nhận viện trợ tàu nga, giết người vô tội ở Huế, ở Quảng Trị sao không thấy chúng mày nói gì hết vậy? Tự gọi mình là sinh viên! Càng nói càng thấy cái nông cạn của bộ óc xạo hết chỗ nói. Tụi bay chù ẻo đám lưu vong phải sống bên Mỹ suốt đời! Nói như thế là ngược lại với đường lối đảng đó nhe! Mỗi năm đám lưu vong dzề nước mang bao nhiêu đô la về, cấm thì đảng lấy gì mà tiêu? Tội ác thằng cha chúng mày đã làm cho nhân dân miền nam thì lịch sử sẽ vạch mặt ra. Còn tụi mày thèm thuồng đi du học bỏ mẹ đi, đừng làm bộ.

  3. Le Tan Dat says:

    Gửi NT Thu Trang va NCB:

    Cong san da thanh cong huan luyen duoc nhung nguoi nhu the nay. Chi biet lap lai nhung loi chung noi nhu vet. Chi thay thuong hai cho nhung nguoi tre tuoi nay.

    Ai la “chung toi”? Kieu noi “vo vao” cua cong san.

  4. thaile says:

    Gửi Nguyễn thị thu Trang.
    Đọc qua những lời bình của 1 trẻ tuổi như bạn, tôi lại nhớ ngay luận điệu của cái gọi là chính quyền cách mạng và hầu hết quân đội cách mạng trong những ngày 30/4 1975,luận điệu của 1 phường lường gạt và ăn cướp, và không may cho bạn, chính gia đình bạn đã cực khổ để nuôi bạn dưới 1 mái trường mà chỉ biết nhồi sọ trẻ thơ bằng tư tưởng hận thù, dối trá,đáng thương hơn, bạn còn quá trẻ hay còn gọi là đồ con nít,tôi khuyên bạn nếu có dịp được đi qua đây, mà ráng tìm đường đi cho dù 1 lần, thích thì tìm cách ở lại luôn, không thích thì quay về,tôi và thế giới tự do sẽ hướng dẫn bạn từ người trong bóng tối tìm ra ánh sánh về lịch sử VN, nhất là về cuộc chiến ngu xuẩn nhất do Hà Nội và đảng CS khơi ra,tôi hoàn toàn có niềm tin bạn sẽ là 1 Đỗ ngọc Bích thứ mấy nữa khi bàng hoàng biết rằng chính quyền CSVN xem ông Trần trọng Kim cũng là bù nhìn, là bán nước trong khi các sử gia trên thế giới lại ngưỡng mộ ông. bạn sẽ ung dung tìm trên internet bất kỳ 1 thông tin nào ngay trên vĩa hè của thủ đô Hoa thịnh Đốn chứ không phải muốn điên đầu vì tường lửa ở VN trong 1 biệt thự kín cổng cao tường,,mà tường lửa đâu phải do Mỹ ,ngụy hay ai ngăn lại!! đâu có ai thừa thời gian đi làm cái chuyện tào lao, trẻ con vậy, mà do chính cái gọi là 1 chính quyền của đỉnh cao trí tuệ đang cai trị bạn đó.
    -Về chiến tranh VN,bạn có quyền lên án bất kỳ 1 chính quyền nào? nhưng tôi hỏi bạn là các loại vũ khí như AK, K54, M40 ,xe tăng T 54 v.v…. mà Hà Nội đã dùng trong chiến tranh là của ai vậy ?bạn đừng nói do VN sản xuất hay do bè bạn giúp nghe, nói như vậy là ấu trĩ đó, bạn có dám hỏi ông Nguyễn tấn Dũng cho bạn xem tất cả những hiệp định mà chính quyền của miền Bắc VN trước đây đã ký với Trung cộng, Liên sô và nguyên cái khối CS ở Đông Âu như thế nào để có được các loại vũ khí đó không? mong bạn cũng đừng nói tầm vông vạt nhọn đã đánh thắng đế quốc Mỹ và ngụy quyền à nhe! Tây nó ôm bụng cười té kít ra ngoài đó,nếu nhận vũ khí như vậy mà không phải tay sai thì là gì vậy ?đâu có người bạn nào dân ăn không no mà đi giúp hàng xóm, tâm thần à! nó cung cấp vũ khí và ra lệnh cho 1 lũ khát máu xua đẩy thanh niên lao vào cõi chết để duy trì 1 cái chủ nghĩa ngoại lai trên quê hương của bạn, như vậy chắc cũng không phải là tay sai nữa chứ gì?Còn nói về bán nước, tôi mong bạn cũng hỏi ông NTD cho bạn xem cái công hàm mà ông Phạm văn Đồng đã dùng luật rừng để qua mặt 1 quốc hội bù nhìn, ký dâng đảo, biển cho ai vậy?vào năm nào ?năm đó bạn ở đâu ? sư phụ về bán nước đó bạn à! bạn cũng cần hỏi ông NTD cái năm nào mà hải quân VNCH đánh nhau với Tầu cộng ngoài biển thì quân đội nhân dân VN anh hùng rút trong xó nào vậy? nằm im thin thít đến thở còn không dám phì mạnh ra, như vậy đồng lõa với bán nước chắc cũng không sai phải không bạn trẻ!còn cái gọi là mặt trận giải phóng miền Nam Việt Nam nữa, ông NTD là người của mặt trận này đó, bây giờ ở đâu rồi ?, sao không kêu gọi nhân dân miền Nam ơi đi trước về sau đồng khởi tiêu diệt bọn bành trướng khát máu ,vậy có mấy loại xâm lăng vậy ! la làng lên bảo đế quốc Mỹ xâm lăng mà nó có chiếm được 1 cục đất nào của VN không? còn bây giờ dân miền Bắc, miền Trung không dám ra hải phận mình đánh cá, ngoài Hoàng sa, Trường sa đâu thấy thằng mũi lỏ nào ngồi nhậu trên đó.
    -Các bạn còn quá trẻ, tương lai rất dài, cha mẹ nuôi ăn học là để các con biết lẽ phải,cuộc đời các bạn cần phải nghiên cứu với 1 chiều rộng không giới hạn, rất nhiều bạn trẻ khi đã du học hoặc định cư bên đây đều sáng mắt và căm tức chính quyền VN, họ nói tại sao phải đóng tiền học phí cho môn học về chính trị, về Mac mà khi ra trường không vận dụng gì được để kiếm tiền, khi qua đến đây bị cười chê và phải học lại.về chính trị,các bạn có quyền so sánh và lực chọn cho mình 1 chính thể khác mà các bạn nghĩ rằng tốt hơn như các ông Nguyễn văn Đua, Huỳnh tấn Mẫm, Lê văn Nuôi……còn sờ sờ đó,các vị này trước đây cũng được giáo dục bởi chế độ VNCH, họ có đầy đủ quyền biểu tình, chống đế quốc, chống chính phủ, ngày nay cái chính quyền mà họ nghĩ rằng tốt hơn VNCH có cho phép họ vận động thanh niên, sinh viên, học sinh thực hiện những hành động trước đây không, đã không được mà còn manh tâm tiếp tay với 1 chính quyền khiếp nhược ngăn chặn lòng yêu nước của các bạn, như vậy rõ ràng họ đã sai lầm mà bản chất anh hùng ,can trường 35 năm trước đây bây giờ biến thành những con người tầm thường vậy sao!
    -Tôi may mắn hơn bạn khi được sống và đi học trong 2 chế độ đại diện cho chủ nghĩa, sau 30/4/75, nhận diện được sự dối trá của CS,nếu phải chết, tôi vẫn phải CHẠY TRỐN HÒA BÌNH để không thể bị CS trả thù và tìm tương lai nơi xứ lạ quê người,ở quê nhà ,người chiến thắng để liệt kê tôi vào hạng ưu tiên thứ 13 nếu tôi muốn tiến thân bằng học vấn, họ cũng đã tuớc đoạt quyền làm người của tôi ở mọi nơi và con đường cùng của tôi có thể là trại giam,như vậy bạn có nghĩ rằng tôi bi kỳ thị hay không?còn nơi tôi đang sống thì sẽ không nói và rất là hy vọng bạn sẽ có 1 lần đến đây,cũng nói về chính trị, bạn cần phải hiểu, VN,Lào,Campuchia đừng bao giớ nhắc đến chủ quyền độc lập khi mà Tầu cộng vẫn còn tính đến sẽ biến 3 quốc gia này trở thành 3 tỉnh nhỏ của Trung Hoa,có họa chăng cần phải lệ thuộc vào 1 ông bự khác có thừa khả năng về quân sự để cân bằng với Tầu, mà còn ai nữa vào đây, bây giờ công khai cho Mỹ muớn cảng Cam Ranh thì cái chiến thắng bằng bạo lực 30/4/75 vất vào thùng rác à, đến lúc đó các nghĩa trang liệt sĩ, viện bảo tàng, sách báo v.v.. đâu có bãi rác nào chứa cho hết,đảng CSVN vẫn biết rõ ràng là quá nhục, họ tìm đủ mọi cách trong quan hệ ngoại giao chỉ để bảo vệ đảng không sụp đổ chứ không hề vì dân tộc và bạn tin đi nếu đang sống với 1 chế độ hoàn toàn mất lòng dân thì bạn có nguyền rủa chế độ VNCH chỉ là phản tác dụng,tôi tin rằng, chế độ VNCH như rhế nào thì đối với nhân dân miền Bắc vẫn là 1 dấu hỏi to lớn, nếu bạn nói là 1 sinh viên, như vậy cũng là trí thức tương lai của dân tộc,tôi kêu gọi bạn hãy cố gắng đi lên bằng công sức học tập của mình,học vị của bạn phải xứng đáng với thời gian miệt mài nơi giảng đường chứ đừng u mê như các vị tiến sĩ giấy, những gì bạn hiểu và không ngượng miệng khi lên án chế độ VNCH cũng là từ sản phẩm của hàng ngàn tiến sĩ trong xã hội chủ nghĩa ưu Việt đó,thân chào và mong bạn hưởng ứng lại bằng tinh thần của những người yêu nước.

  5. Chúng tôi là học sinh trung học ở Huế, nhiệt liệt Hoan hô Nguyễn Thị Thu Trang và ông Phạm Công Tình. Những con người chân chính trung thực và yêu nước đã nói lên sự thật. Thật xấu hổ cho những khi xưa đã phạm tội ác tiếp tay cho giặc dầy xéo đất nước mình nay lại còn biện minh bào chữa cho giặc, quay lưng lại nỗi đau khổ của đất nước.
    Huế, ngày 10 tháng 5 năm 2010.
    Trần Bình Minh

    • Trung Lap says:

      Vào thời điểm 1975 trước chiến thắng gọi là” lẩy lừng,thần thánh …, chủ nghĩa Mác lênin bách chiến bách thắng” mà ĐCSVN huênh hoang hằng ngày trên các phương tiện truyền thông rồi qua đại hội IV đảng hứa sẽ đưa VN lên 1 nước công nghiệp vượt Nhật Bản trong vòng 20 năm nhưng nay mọi người đã thấy gì ? Dân tộc VN là 1 dân tộc đáng thương trên thế giới này.Tại sao VN không có người lãnh tụ tài giỏi như dân tộc Đức nhưng lúc nào dân cũng phải nghe những mỹ từ nào là “đỉnh cao trí tuệ,dân chủ gấp ngàn lần bọn tư bản..”.Nhân dân VN đã ăn nhiều loại bánh vẽ khác nhau người nào may mắn thì sống sót còn không thì thây chôn dưới 3 tấc đất.Một nhà lãnh đạo đất nước chọn 1 chủ thuyết sai lầm như mọi người đã thấy hậu quả sẽ như thế nào ? Ông HCM nếu không chọn 1 tà thuyết thì có lẽ VN bây giờ đã khác (có lẽ tại vì đất Mỹ quá xa so với Liên Xô mà Bác không đến được) ?.Chúng ta cần nghiêm túc nhìn lại con đường mà dân tộc đã kinh qua và VN đang cần 1 vị minh quân để xây bạch ốc thành lâu đài có phải là quá muộn không ?Không một ai có thể bóp méo được lịch sử nhất là trong thời đại hôm nay ,có thể nói chết rồi cũng chưa hết tội.

    • Hồ Chí Minh says:

      Ông tuy chết rồi… nhưng củng nhiệt liệt hoan hôô các cháu đả học tập và suy nghỉ giống như bác hồi nhỏ he he

  6. Nhật Lan says:

    “Chuyện Mỹ gây bao chết chóc đâu khổ cho đồng bào mình nư vậy mà còn cố bào chữa biện minh cho chúng thật là bỉ ổi và cần phải được lên án. Những kẻ đó về Việt nam sống sao được, Hãy để cho chúng sống ở với Mỹ hết đời. Tưởng vậy là sung sướng sao? Nhục đó đâu phải hạng phúc. ”
    Quotes

    Lời chúc hơi bị dư thừa, vì những người đã ra đi vì không chấp nhận cái gọi là chế độ cộng sản tại VN . Nếu cuộc sống tại hải ngoại này tệ như bài góp ý kia, thì sao mà mấy ông cán gộc của cs tại VN lại làm thông gia với mấy gia đình việt kiều chi vậy? Lại còn có hàng mấy chục căn nhà trên đồi tráng lệ đáng giá tiền triệu ($ usd) được mua để dành đó, hiện nay cho con cái ở và học hành tại Mỹ này. Nếu căn cứ vô thứ ngôn từ của vixi thì tại sao lại có vụ mấy thủ tướng vixi qua Mỹ gặp gỡ để xin buôn bán, và xin tiền? Năm trước, ông tưởng thú Dung đã luận thuyết mỏi cả miệng, rút cuộc ông Bush tặng cho $ 10.000 usd. Vậy mà mấy anh chị CAM vẫn huyênh hoang cái miệng hát bậy bạ ra vẻ chê Mỹ ! Nếu Mỹ không kịp mở bang giao cho và cho tháo gỡ CPC cho , và việt kiều gởi bạc tỉ về giúp gia đình thân nhân còn ở VN hồi thập niên 80s , thì VN bị đói kém như bắc Hàn vậy !
    Những kẻ ngu đần kia, hãy ngậm miệng lại , hơn là sủa bậy bạ, nhục thêm thôi. Các cụ đã dạy là :
    “Biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe !
    .

    • Minh Quân says:

      Nhật Lan says:
      09/05/2010 at 10:06 am
      Nhật Lan Says:
      “Chuyện Mỹ gây bao chết chóc đâu khổ cho đồng bào mình nư vậy mà còn cố bào chữa biện minh cho chúng thật là bỉ ổi và cần phải được lên án. Những kẻ đó về Việt nam sống sao được, Hãy để cho chúng sống ở với Mỹ hết đời. Tưởng vậy là sung sướng sao? Nhục đó đâu phải hạng phúc. ”
      Quotes
      Nhật Lan nói đúng…Những người như chúng tôi quen hít thở không khí tự do, sống trong một xả hội đầy đủ nhân quyền ở thế giới Tự Do không thể nào về sống tại VN… xin một lần nửa được mượn lời của Whittaker Chambers để trả lời Nhật Lan ( hy vọng nhật lan đọc và hiểu được tiếng Anh)
      “I know that I am leaving the winning side for the losing side, but it is better to die on the losing side than to live under Communism”

      quotes

  7. Aqua says:

    Gởi Nguyễn Thị Thu Trang , co sinh viên Hà Nội nhưng giọng điệu rặt mùi sắt máu .Cô bé làm tôi liên tưởng 1 con chim trong 1 đàn chim bị sinh ra và lớn lên trong 1 chiếc lồng chật hẹp và tối tăm .Con chim này lại được dạy đó là “thiên đường ” vì thế nó chỉ tin và nhìn thấy nơi tăm tối đó là thiên đường mà không nhìn hhoặc không muốn nhìn thấy 1 bầu trơi cao rộng bên ngoài .Mắt thì mù , tai thì điếc , trí thì âm âm u u .Thật tội nghiệp , cô phát ngôn mà cứ như đang nhắm mắt trả bài , phát ra những ngôn từ mà dân VN nghe mãi đến mòn tai

  8. Đừng biện minh vòng vo và bào chữa cho giặc.
    Chúng tôi là sinh viên tại Hà nội, chúng tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến của các bạn sinh viên ở Sài gòn là ” Tội ác cao như núi của Mỹ là như vậy mà nhiều kẻ hèn hạ người Việt lại có thể biện minh bào chữa được cho chúng thì tôi không thể hình dung được tâm địa của chúng hè hạ đốn mạt đến nhường nào? Tôi hoàn toàn đồng ý với lời viết đầy xúc động của các bạn trẻ ở Sài gòn cho rằng: Chúng tôi là lớp thanh niên trẻ hiện nay ở Sài gòn, chúng tôi đồng tình với ý kiến rất xác đáng của ông Phạm Công Tình và xin nói thêm, nhiều người trong Đảng CSVN bảo thủ, quan liêu, tham nhũng và bất lực trước trung quốc, đạo đức suy đồi là có cần phải lên án, nhưng không vì thế lợi dụng phong trào đấu tranh đòi dân chủ để khôi phục lại chế độ bản thỉu cũ VN Cộng hòa, kẻ làm tay sai cho Mỹ giết hại đồng bào mình. Đó là bằng chứng thêm nữa về bản chất của những kẻ bán nước làm vấn đề phải phân định rõ ràng, những kẻ tay sai cho đế quốc, chúng ở đâu cũng làm khổ nhân dân và đất nước Việt nam mình. Chuyện Mỹ gây bao chết chóc đâu khổ cho đồng bào mình nư vậy mà cò cố bào chữa biện minh cho chúng thật là bỉ ổi và cần phải được lên án. Những kẻ đó về Việt nam sống sao được, Hãy để cho chúng sống ở với Mỹ hết đời. Tưởng vậy là sung sướng sao? Nhục đó đâu phải hạnh phúc. ”
    Chúng tôi thấy cần nhấn mạnh điều này, đừng bao giờ cho chúng bước chân về đất nước này cho bẩn đất nước ta. Hãy cho chung sống những năm tháng nhục nhã nơi chúng đã ôm chân nếm góp giầy đó. Đừng tưởng nhân dân đang oan ghét những ông Cộng sản bảo thủ, tham nhũng suy đồi đạo đức mà lợi dụng làm bậy. Với đất nước này những kẻ làm tay sai cho giặc vẫn chưa từ bỏ thái độ đó, không có đường quay về đâu. Làm sao có thể quay về lợi dụng chuyện này để làm tan hoang đất nước này? Chiến tranh như vậy là đã quá đủ, bây giờ là lúc phải xây lại đất nước, không thể để cho dân khổ mãi được! Bất kỳ đảng phái nào như Tân Việt, Dân chủ Tự do, Nông Dân tự Do v.v…đều có quyền tham gia vào chính trị xã hội Việt nam nhưng Việt nam Cộng hòa, kẻ làm tay sai cho giặc, sát hại đồng bào mình, tham nhũng suy đồi đạo đức, nhân dân miền Nam đã quá chán ghét, phỉ nhổ nên đã vùng lên kết hợp với Đảng CSVN đuổi Mỹ hạ gục ngụy, sao nay lại có thể có đường quay lại. Đừng biện minh vòng vo, hãy nhớ bất kỳ đảng phái nào đều có quyền tham gia, chỉ trừ bọn bán nước Việt nam Cộng hòa. Hãy nhớ lấy điều này. Lịch sử không lặp lại trang đau khổ đó dâu? Đừng mơ tưởng hão huyền, nhân dân nay không ngu đâu?
    Nguyễn Thị Thu Trang

    • LS Nguyễn Văn Đài says:

      Người này ăn nói rất hàm hồ

      Chúng tôi là sinh viên tại Hà nội, chúng tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến của các bạn sinh viên ở Sài gòn là ” Tội ác cao như núi của Mỹ là như vậy mà nhiều kẻ hèn hạ người Việt lại có thể biện minh bào chữa được cho chúng thì tôi không thể hình dung được tâm địa của chúng hè hạ đốn mạt đến nhường nào? Tôi hoàn toàn đồng ý với lời viết đầy xúc động của các bạn trẻ ở Sài gòn cho rằng: Chúng tôi là lớp thanh niên trẻ hiện nay ở Sài gòn, chúng tôi đồng tình với ý kiến rất xác đáng của ông Phạm Công Tình và xin nói thêm, nhiều người trong Đảng CSVN bảo thủ, quan liêu, tham nhũng và bất lực trước trung quốc, đạo đức suy đồi là có cần phải lên án, nhưng không vì thế lợi dụng phong trào đấu tranh đòi dân chủ để khôi phục lại chế độ bản thỉu cũ VN Cộng hòa, kẻ làm tay sai cho Mỹ giết hại đồng bào mình. Đó là bằng chứng thêm nữa về bản chất của những kẻ bán nước làm vấn đề phải phân định rõ ràng,
      Ở đây có ai định làm sống lại người đã chết không ?
      Cái chế độ VN Cộng hòa đã chết không cần nhắc lại
      Còn ai là tay sai cho Mỹ .Giết hại đồng bào mình ??
      Vậy ai là tay sai cho Nga, Tàu Giết hại người dân vô tội vào dịp tết Mậu thân
      và ai đang để cho Tàu lấn chiếm đất và biển của VN có phải là Đảng đang cầm quyền tại VN hay không Hay là cái xác chết VN Cộng Hòa
      Ngôn từ nguời này xử dụng cho thấy đây là 1 ông công an , và tâm địa nguời này rất hiểm ác

    • Trung Lap says:

      Cô Trang nên dành chút thì giờ đến các Đại sứ quán,Tổng lãnh sự của tên đế quốc Mỹ xem thế nào ?Bao nhiêu người chen chân xin du học ở đế quốc Mỹ,bao nhiêu % ở lại ăn cơm thừa canh cặn của tên đế quốc này.Cám ơn Cô ! Còn những tên đã có thời bám đuôi đế quốc Mỹ xin về VN cư ngụ chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay.Môi trường VN?

    • Lê Dinh says:

      Những thanh niên như Nguyễn Thị Thu Trang vốn thoát thai từ nền giáo dục nhồi sọ một chiều của chế độ cho nên chưa thấy được mặt thật của lịch sử. Cho đến như nhà văn đáng kính Phạm Đình Trọng 36 tuổi đảng mà mãi hôm nay mới nhận ra cuộc chiến tranh mệnh danh là “chống Mỹ cứu nước” đích thực là một cuộc nội chiến, hoặc như nhạc sĩ Tô Hải cho đến tuổi gần đất xa trời mới dám cho ra mắt tập “Hồi Ký của một thằng hèn”, thì trẻ tuổi như Thu Trang viết hàm hồ như trên cũng không có gì đáng trách.
      Các thế hệ thanh niên 7X, 8X, 9X nên tìm đọc những người có hàng chục năm tuổi đảng và đã từng đổ xương máu cho đảng cộng sản như Bùi Minh Quốc, Tiêu Dao Bảo Cự, Bùi Tín…, hoặc tìm đọc TS Nguyễn Xuân Tụ (tức Hà Sỹ Phu), TS Nguyễn Thanh Giang, và mới đây TS Cù Huy Hà Vũ, TS Đỗ Xuân Thọ … để mở rộng cái tâm cái tầm của mình.
      Các thế hệ trẻ VN ngày nay cần nên tìm hiểu những người cùng thế hệ đương thời với mình như Lê Thị Công Nhân, Phạm Thanh Nghiên, Nguyễn Văn Đài, Phạm Hồng Sơn… đó là không nói tới những người mới bị tống vào tù là Lê Công Định, Phạm Thiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức … , hoặc tham gia thảo luận trên các diễn đàn trẻ như http://danluan.org/
      hay http://www.x-cafevn.org/ thì mới may ra thấy được phần nào sự thật.
      Cuộc nội chiến đã tàn hơn 35 năm rồi, những con người của chế độ VNCH ngày nay đã quá già và đang đi dần vào cõi tận, con cái của họ cũng trở thành công dân của các nước sở tại, còn ai tham vọng trở về VN nữa đâu mà lo hở Thu Trang.

  9. Chúng tôi là lớp thanh niên trẻ hiện nay ở Sài gòn, chúng tôi đồng tình với ý kiến rất xác đáng của ông Phạm Công Tình và xin nói thêm, nhiều người trong Đảng CSVN bảo thủ, quan liêu, tham nhũng và bất lực trước trung quốc, đạo đức suy đồi là có cần phải lên án, nhưng không vì thế lợi dụng phong trào đấu tranh đòi dân chủ để khôi phục lại chế độ bản thỉu cũ VN Cộng hòa, kẻ làm tay sai cho Mỹ giết hại đồng bào mình. Đó là bằng chứng thêm nữa về bản chất của những kẻ bán nước làm vấn đề phải phân định rõ ràng, những kẻ tay sai cho đế quốc, chúng ở đâu cũng làm khổ nhân dân và đất nước Việt nam mình. Chuyện Mỹ gây bao chết chóc đâu khổ cho đồng bào mình nư vậy mà cò cố bào chữa biện minh cho chúng thật là bỉ ổi và cần phải được lên án. Những kẻ đó về Việt nam sống sao được, Hãy để cho chúng sống ở với Mỹ hết đời. Tưởng vậy là sung sướng sao? Nhục đó đâu phải hạnh phúc.
    Nguyễn Công Bình

  10. Trung Lap says:

    ĐCSVN luôn huênh hoang chiến thắng của họ gọi là cuộc đấu tranh thần thánh để “Giải phóng miền Nam” trong các dịp lễ đó chỉ là che giấu 1 nỗi niềm cay đắng không nguôi vì từ “cây kim đến sợi chỉ” nên hiểu theo nghĩa bóng đều từ Liên Xô,Trung Quốc mà có.Dân tộc VN, hơn 4 triệu thanh niên VN có gì hay chỉ làm thân đỡ đạn,hy sinh xương máu vô ích để bây giờ bị kẻ gọi là anh em chèn ép không 1 phản ứng,ngậm thẻ qua sông,mất đất mất biển.Lịch sử đã sang trang nhưng những cay đắng cho 2 bên không bao giờ xoá nhoà được.Tội nghiệp cho dân tộc và đất nước VN !

Phản hồi