WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Gặp Dương Văn Mình: Tội nhân hay bệnh nhân bị từ chối cứu chữa giữa Thủ đô?

Người H’Mông và những hủ tục

Có nhiều dịp đến với đồng bào H’Mông trên những bản làng cao tít tận đỉnh núi quanh năm mây phủ của các tỉnh miền Tây Bắc, chúng tôi tiếp xúc nhiều với những người dân nơi đây và phần nào thấu hiểu nỗi khốn khổ của họ. Không chỉ khốn khổ vì cuộc sống vật chất quanh năm suốt tháng với nắm mèn mén (bột ngô) không đủ no, manh áo không đủ mặc cho con trẻ, đường đi lối lại là nỗi kinh hoàng, mà họ còn đau khổ bởi cuộc sống tinh thần nghèo nàn, lạc hậu và nhiều khi bị lợi dụng, chà đạp do thiếu hiểu biết. Đặc biệt những hủ tục khủng khiếp bởi “con ma” hoành hành suốt cuộc đời họ từ khi chưa sinh ra cho đến khi đã chết đi từ lâu.

Cuộc sống trên vùng Tây Bắc

Cuộc sống trên vùng Tây Bắc

Sau những chuyến đi đó, chúng tôi đã có những bài viết về họ, nói lên nỗi đau khổ của những con người ở vùng cao heo hút với đầy đủ sự hà khắc bởi thiên nhiên và xã hội đưa đến. Với những gì mắt thấy, tai nghe, chúng tôi đã thuật lại trong các bài viết. Ở đó, có những chi tiết già làng Cứ A Ký của bản Chiềng Ân, thuộc huyện Mường La, Tỉnh Sơn La đã kể cho chúng tôi nghe về tục ma chay của người H’Mông như sau:

“Làm ma như thế này nhé: Khi người chết, bỏ vào cái hòm, treo lên tường, hoặc góc nhà để gọi đầy đủ họ hàng về mới được chôn, ở xa đâu đâu cũng gọi về dù ở Nghĩa Lộ hoặc Sông Mã, chưa đủ họ hàng thì không được đem đi chôn. Nhà có mỗi con phải mổ một con trâu hoặc một con bò, nếu có 7 đứa con thì phải mổ 7 con, có nhà mổ chín con trâu bò mới chôn xong bố mẹ. Vì vậy có người chết để đến chín mười ngày, mới đưa đi chôn.

Khi chưa chôn được, xác người còn treo ở vách nhà, thì vẫn phải bón cơm, bón thức ăn cho người chết hàng ngày, vì vậy những thức ăn cứ thế hoai rữa cùng với xác chết, chảy nước ngay trong nhà. Khi đưa con ma ra khỏi nhà đi chôn là cứ đi, đến khi nào con ma thích nằm ở đâu thì chôn ở đó. Cái thích của con ma là chỗ xác chết rơi xuống. Do đó, xác rơi xuống ở đâu, thì chôn ở đó, có người khi đưa đòn ra bị rơi ở cửa và phải chôn ở đó.

Bố mẹ chết từ lâu rồi, đúng ba năm phải mổ trâu mổ bò cho bố mẹ, lần thứ nhất mổ con lợn, lần thứ 2 là mổ con trâu, và lần thứ 3 mổ con trâu hoặc con bò mời cả bản mới xong”.

Vì vậy, nỗi lo lắng lớn nhất của người H’Mông là ma chay, những trâu to, bò mộng luôn được nuôi sẵn để chờ ngày đại họa giáng xuống gia đình người họ.

Người dân H”Mông từ khi sinh ra đến khi nhắm mắt luôn có “con ma” đi bên cạnh, sinh đẻ thì cúng ma, làm nhà thì cúng ma, lấy vợ gả chồng cúng ma, đau ốm cúng ma, chết vẫn cứ cúng ma… “Con ma” luôn đồng hành với cuộc sống của họ suốt cả một đời người. (Mời đọc thêm ở đây: Chiềng Ân, Sơn La: khổ đau trên hành trình đến với Thiên Chúa – Kỳ I. Và Kỳ II )

Câu chuyện nguyên Chủ tịch xã, Bí thư Đảng ủy xã Cứ A Ký tìm đạo cho bà con để thoát khỏi những hủ tục và chấp nhận biết bao nhiều khốn khổ, hệ lụy từ nhà cầm quyền vẫn in sâu trong tâm trí chúng tôi dù câu chuyện đó đã cách đây đến 4-5 năm trước.

Đến hôm nay, nhận được những thông tin về những ngời H’Mông theo ông Dương Văn Minh đang kéo về Hà Nội để khiếu kiện và họ đã bị đánh đập, bị bốc, hốt, bắt bớ như bắc giặc. Những tờ báo ngành Công an như An ninh Thủ đô quen nghề bịa chuyện và bóp méo lại trở thành tên lính xung kích kết tội họ. Thế rồi đám Dư Lợn viên lại đua nhau tung hứng bất chấp liêm sỉ những bài báo mà người có chút lý trí, ai cũng hiểu đó là thứ bẩn thỉu và đáng tởm chỉ nói và viết theo chỉ thị, theo đơn đặt hàng.

Nhưng, điều này chỉ có tác dụng làm cho người dân, những người quan tâm tìm hiểu rõ hơn về những vấn đề mà những tờ báo này kêu như phải bỏng, nghĩa là ở đó có những vấn đề không minh bạch.

Và chúng tôi chú ý kiểm chứng thông tin.

Gặp Dương Văn Mình giữa thủ đô: Tôi phạm tội gì?

  Ông Dương Văn Mình tại Hà Nội.


Ông Dương Văn Mình tại Hà Nội.

Tôi không nghĩ mình có thể lặn lội lên miền núi Lạng Sơn, Cao Bằng hay Tuyên Quang để có thể gặp được Dương Văn Mình, một người mà báo chí nhà nước đã phải tốn nhiều giấy mực, thông tin thì ít mà chửi bới vu cáo, kết tội thì nhiều. Cũng con người này, đã làm cả các cơ quan từ Bộ Công an, các Ban Chỉ đạo, cho đến các tỉnh phải tìm nhiều cách đối phó bằng nhiều văn bản, từ khen thưởng, ve vuốt có, đến khiển trách, kiểm điểm, chỉ đạo có… tất cả đều nói rõ phải triệt hạ, xoá sổ nhóm Dương Văn Mình. Thế nhưng ông vẫn tồn tại, hẳn nhiên là không phải vì chính sách nhân đạo của đảng và nhà nước.

Cũng thật buồn cười, một số báo chí nhà nước, bọn Dư Lợn viên tố ông ta rằng: “Dương Văn Mình nói với bà con với các luận điệu mê tín, phản khoa học như: ai theo Dương Văn Mình thì không làm cũng có ăn, không học cũng biết chữ, người chết sẽ sống lại, người già sẽ lột xác trẻ lại, người trẻ trẻ mãi không già, ốm đau sẽ tự khỏi bệnh…”. Đọc đến đoạn này, tôi cứ bật cười không thể cầm được. Những cái mà báo chí nhà nước và đám Dư lợn viên tố Dương Văn Mình nếu có thì cũng chỉ từa tựa, thậm chí chưa bằng một phần cái viễn tượng rằng: “Chúng ta đang tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên Chủ Nghĩa xã hội và Chủ nghĩa Cộng sản. Ở đó của cải tuôn ra dào dạt như không khí, mọi người làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu, con người hoàn thiện đến mức có thể sáng là một nông dân, chiều là nhà du hành vũ trụ…”. Giờ chửi Dương Văn Mình về một ngày mai “không làm cũng có ăn, không học cũng biết chữ…” thì khác gì chửi chính Mác và Lênin rằng là đồ mê tín và phản khoa học?

Thật ra, tôi không tin những lời đám báo chí công an và Dư lợn viên kia nói ra. Nhưng những lời kia nếu có, cũng chẳng qua là Dương Văn Mình đã cụ thể hóa những lời anh cán bộ tuyên giáo của đảng rót vào tai mọi công dân xưa nay mà thôi. Tội đó đâu phải của Dương Văn Mình?

Gặp chúng tôi, Dương Văn Mình chỉ duy nhất muốn biết: Ông ta đã phạm tội gì, khi ông ta chỉ muốn người dân tộc H’Mông tuyên bố “bỏ ma” để đưa bà con ra khỏi các hủ tục lâu đờn gây bao nhiều đau đớn và đưa đời sống người dân tộc ông đi lên khỏi lạc hậu đói nghèo?

Nghe ông nói, văng vẳng bên tai tôi câu thơ được cho là của Hồ Chí Minh “Phạm tội gì đây? Ta thử hỏi? Tội trung với nước, với dân à”?

Trả lời câu hỏi của ông thật ra chẳng khó. Bởi chúng tôi đã gặp câu hỏi này ở những nơi chúng tôi đi qua trên miền núi Tây Bắc, nơi chính quyền đã từng ra văn bản tuyên bố: “Sơn La không có nhu cầu tôn giáo” để chặn việc giáo dân sinh hoạt tôn giáo. Nội dung việc làm và những vấn nạn của ông ta chịu hôm nay, chẳng khác mấy câu chuyện ông già Cứ A Ký ở Chiềng Ân, Mường La, Sơn La đã chịu mà chúng tôi đã có dịp nói đến.

(Còn tiếp)
Hà Nội, Ngày 12/2/2014

Blog Nguyễn Hữu Vinh (RFA)

5 Phản hồi cho “Gặp Dương Văn Mình: Tội nhân hay bệnh nhân bị từ chối cứu chữa giữa Thủ đô?”

  1. Chống cộng bằng thơ says:

    Lũ quỉ đỏ tồn tại trên đất nước
    Bốn mươi năm chúng rước nạn về đây
    Làm cho dân phải chịu cay số phận
    Chúng tham ô, mất dạy, rất côn đồ
    Ngày hôm nay chúng thờ giặc Mao đỏ
    Không cho dân tưởng niệm lính biên cương
    Không cho dân yêu biển đảo thân thương
    Để cho chúng độc quyền buôn bán nước
    Để bọn Tàu tràn lan trên khắp nước
    Lập công ty bóc lột hiếp dân thường
    Mua gái Việt về làm nô lệ chúng
    Sinh sôi nảy nở một lũ Hán lộn chuồng
    Chúng điên cuồng làm mưa làm gió
    Nhưng chính quyền không ngó làm ngơ
    Chúng ở dơ đem bao nhiêu chất độc
    Giết dân ta từng phút từng giờ
    Mỗi năm bao nhiêu người ngộ độc
    Lại thêm vào chất nổ chứa trong xe
    Trong đồ chơi với bao nhiêu tiềm ẩn
    Thù cộng này đến chết cũng không thôi…

  2. Lão Ngoan Đồng says:

    Thưa qúi đồng hương,

    Truy tìm về vụ việc trên qua nguồn tin đáng tin cậy, như qua thông tin từ ông Vũ Quốc Dụng, nguyên Tổng thư ký Hiệp Hội Quốc Tế Nhân Quyền ở Frankfurt, Đức. Ông Dụng được coi như nhà hoạt động nhân quyền chuyên nghiệp từ mây thập niên qua. Ông Dụng kể cho phóng viên RFI một số chi tiết đáng chú ý như sau.

    [trích]
    1) Tại sao người H’mông tiếp tục trở lại Hà Nội để biểu tình, mặc dù bị đánh đập và bắt đưa trở về quê quán?

    Chúng ta biết người H’Mông thường tránh đụng chạm với chính quyền. Trong thập niên 80 và 90, khi chính quyền đàn áp dã man đạo Tin Lành thì người H’Mông cũng chỉ đến cầu cứu nhà thờ Tin Lành Hà Nội. Lần này các người dân tộc H’Mông bị đàn áp quá lâu và quá mức nên ra Hà Nội để cầu cứu trung ương. Lý do là các chính quyền địa phương tại 4 tỉnh Cao Bằng, Thái Nguyên, Tuyên Quang và Bắc Cạn đã phá bỏ nhà tang của họ (có nơi gọi là “nhà táng”, “nhà đòn”). Khoảng 25 năm nay người H’Mông ở đó đã thay đổi tục lệ chôn cất.

    Trước đây họ treo xác chết trong nhà rồi bày tiệc ra ăn uống với người chết trong 7 ngày. Sau đó mới đem xác đi chôn không có hòm ván. Bây giờ họ xây nhà tang chung để đưa quan tài vào đó cho thân nhân đến thăm viếng trong vòng 24 tiếng rồi đem chôn. Họ cho rằng làm như vậy là sạch sẽ và vệ sinh hơn, giống như người miền xuôi đang làm. Thế nhưng chính quyền địa phương lại đem quân đến phá nhà tang của họ, đánh đập, bắt bỏ tù họ và bắt họ trở lại phong tục cũ.

    Họ về Hà Nội để đòi phải cho họ lập nhà tang, trả tự do cho những người bị bắt và phục hồi danh dự cho người đã dạy họ theo nếp sống mới là ông Dương Văn Mình. Nhưng sau mấy ngày họ kết luận là trên dưới cùng một giuộc cả, nghĩa là cấp trung ương, cấp tỉnh, huyện và xã đều chủ trương đàn áp giống nhau. Họ quyết tâm ở lại Hà Nội để đòi cho được một tờ giấy bảo đảm việc chấm dứt đàn áp.

    Vụ này khá nghiêm trọng. Khoảng 100 người dân tộc H’Mông kéo về Hà Nội vào giữa tháng 10/2013 để biểu tình thì công an đến giải tán. Họ bị bắt và một số bị đánh mang thương tích nặng. Cô Hoàng Thị Vàng bị đánh đến nỗi 10 ngày sau vẫn không đi nổi một mình. Một số bị đưa đi mất tích. Có một số người Hà Nội đến phường Thụy Khuê để đòi lại tài sản của những người H’Mông đã bị công an đánh dã man, thí dụ ông Trương Văn Dũng bị đánh gẫy 3 xương sườn. Sau khi bị bắt đưa về nơi trú quán vào đêm ngày 23/10 vừa rồi thì có tin là người H’Mông đã trở lại Hà Nội.

    2) Nỗi bức xúc của họ có liên quan gì đến đạo Dương Văn Mình không? đạo Dương Văn Mình như thế nào?

    Theo những thông tin mà tôi tổng hợp được từ các nguồn của chính quyền và của người theo đạo Dương Văn Mình thì đây là một nhánh đạo tin vào Thiên Chúa và Thiên Sứ của người H’Mông ở các tỉnh cực Bắc Việt Nam. Về thực hành, đạo Dương Văn Mình chủ trương thay đổi một số điều mà đạo này cho là hủ tục như ma chay, ép hôn, lễ lạc tốn kém. Chính quyền Việt Nam không công nhận đạo Dương Văn Mình, xem là “tà đạo“ vì không phải Tin Lành mà cũng chẳng là Công giáo. Chính quyền không cho người dân H’Mông chôn cất theo kiểu đạo Dương Văn Mình dạy họ và bắt họ trở về phong tục cũ là phải treo thây ma 7 ngày 7 đêm, phải bón cơm cho xác chết, phải mổ bò mổ trâu ăn uống với xác chết trong 7 ngày rồi vác xác chết đi chôn không quan tài, rồi 13 ngày sau lại phải mổ trâu để cúng tà ma. Ban đầu chính quyền tịch thu đồ đạc để trong nhà tang, đưa quân đến các buổi lễ tang ở đó để giải tán, đánh đập và bắt giữ người tham dự. Sau này chính quyền đem quân đến san thành bình địa các nhà tang được xây dựng trong vùng rừng núi hoặc giữa ruộng nương, đánh đập và bắt giữ những người H’Mông đứng xung quanh để bảo vệ nhà tang. Tôi được xem nhiều video clip cho thấy người dân tỏ ra rất ôn hòa, kiên nhẫn và chỉ chống cự bằng cách xô đẩy khi bị công an và dân quân dùng vũ lực kéo họ đi. Hiện còn ít nhất 3 người trong đạo này đang bị chính quyền Việt Nam giam giữ là các ông Dương Văn Mình , Thào Quán Mua và Hoàng Văn Sang.

    3) Việc đàn áp các người Hmông này có phải là đàn áp tôn giáo không? Với qui mô thế nào?

    Thoạt nhìn người ta có thể nghĩ việc can thiệp vào chôn cất là một vấn đề về văn hóa phong tục. Tôi được đọc chỉ thị về việc “vận động đồng bào dân tộc H‘Mông thực hiện nếp sống văn minh trong việc tang, việc cưới giai đoạn 2013 – 2015“ của tỉnh Yên Bái. Chỉ thị này chỉ trích các tập tục không phù hợp với nếp sống văn minh như không đưa người chết vào quan tài, tổ chức đám tang rườm rà, lộn xộn, tốn kém và kể thành tích là đã khiến người H‘Mông rút ngắn thời gian tổ chức đám tang (từ 6 – 7 ngày xuống còn 3 – 4 ngày), đưa thi hài vào hòm trong vòng 12 tiếng, chôn cất trong vòng 24 tiếng và giảm việc giết mổ nhiều trâu bò. Tôi nghĩ đạo Dương Văn Mình đáng phải được khen vì đã đi đúng và đi nhanh hơn chính sách mong muốn của nhà nước. Thực tế không được như vậy.

    Cho nên việc bắt người H’Mông phải trở về các hủ tục trong cái gọi là “cuộc vận động Toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hoá ở khu dân cư” hoặc “Quy ước nếp sống văn hóa của người Mông” chỉ là cái cớ và là phương tiện để “ngăn chặn, xóa bỏ“ tôn giáo Dương Văn Mình.

    Bằng chứng rõ rệt nhất là chính quyền các cấp bắt người H’Mông phải ký giấy bỏ đạo Dương Văn Mình. Đây là sự xâm phạm đến quyền tự do có tôn giáo là một trong những nhân quyền tuyệt đối mà Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính Trị không cho phép chính quyền được giới hạn trong bất cứ hoàn cảnh nào. Chính quyền Việt Nam đã cho thành lập “Ban chỉ đạo 160“ để điều động bộ đội, công an và các đoàn thể trong MTTQ bắt ép người dân phải bỏ đạo tập thể. Theo một báo cáo của Tỉnh ủy đảng Cộng sản ở tỉnh Cao Bằng vào ngày 8/10/2012, chỉ trong vòng 4 tháng thực hiện chỉ thị của tỉnh ủy thì đã có 17 trong số 32 xóm ở Cao Bằng chịu “ký cam kết không theo Dương Văn Mình“. Ai không ký thì “chính quyền có biện pháp gọi hỏi, răn đe và xử lý nghiêm“. Đó là lý do khiến nhóm Cao Bằng là nhóm đông người nhất trong đoàn biểu tình H’Mông ở Hà Nội.
    [hết trích]

    Sau khi đọc song ý kiến của ông Dụng, tôi tìm được một số videl clip mà từng xem trên Youtube để làm bằng chứng cho vụ việc trên qua việc bà con người H’Mong xuống tận Hà Nội khiếu kiện ra sao ?

    Người H’ Mông giáo phái Dương Văn Mình đổ về Hà Nội đòi thay
    http://www.youtube.com/watch?v=xQA4YQQxVho
    http://www.youtube.com/watch?v=yfTkkW98EvY

    Tôi còn kiểm chứng thêm sự việc, qua lời cáo buộc của chính quyền CS đăng trên tờ báo mạng An Ninh Thủ Đô, với bài báo mang tựa đề ĐỪNG ĐỂ THÙ NGHỊCH LẤP ĐẦY LÝ TRÍ , vào chủ nhật 03/11/ 2013 lúc 06:00, với đường dẫn (link) như sau:
    http://www.anninhthudo.vn/Thoi-su/Dung-de-thu-nghich-lap-day-ly-tri/522690.antd

    Kết, tôi thấy rõ vụ việc này ở ta chả khác gì chuyện CS Tàu đàn áp nhóm giáo phái Pháp Luân Công. Rồi tôi nhớ lại ông hàng xóm ngày xưa của tôi ở Sài Gòn thường hay ca cẩm sau tháng 4 năm 1975 bằng câu DÂN NGU ĐẢNG MẠNH, DÂN NGHÈO ĐẢNG DỄ NĂM QUYỀN !
    CS tìm mọi cách ngu dân và cũng như tìm mọi cách độc quyền trên mọi phương diện, để bắt vít ngồi lâu trên quyền lực.
    Đối thoại với CS chỉ là việc làm vô bổ, đấu tranh ôn hoà bất bạo động chỉ là miếng mồi ngon cho CS sơi tái mình !
    CS là một bọn vừa vô thần vừa vô lương tâm, tàn ác dã man với tất cả ai chống lại chúng, đi ngược lại chúng, hay có ý thiện ý làm điều ích quốc lợi dân mà không hề gây hấn với chúng, như nhóm ông Dương Văn Minh. Lo ngại đám này tạo ảnh hưởng sâu rộng trong dân tộc H’Mong vùng cực Bắc nước ta ,cho nên CS phải chơi bẩn vu oan giá hoạ cho nhóm này là tà đạo, chuyên phá rối trị an … Bởi thế phải tâm niệm rõ rằng ĐỨNG NGHE NHỮNG GÌ CS NÓI MÀ HÃY NHÌN KỸ NHỮNG GÌ CHÚNG LÀM !

    Lão Ngoan Đồng
    Tổ sư Y trị :-)

  3. LeThiep says:

    Cộng sản là lũ nói dối, nói láo nhất hành tinh

    Những cái mà báo chí nhà nước và đám Dư lợn viên tố Dương Văn Mình nếu có thì cũng chỉ từa tựa, thậm chí chưa bằng một phần cái viễn tượng rằng: “Chúng ta đang tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên Chủ Nghĩa xã hội và Chủ nghĩa Cộng sản. Ở đó của cải tuôn ra dào dạt như không khí, mọi người làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu, con người hoàn thiện đến mức có thể sáng là một nông dân, chiều là nhà du hành vũ trụ…”. Tác giả: Nguyễn Hữu Vinh

    Tổng bí thư Việt cộng Lê Duẫn : “Chúng ta sẽ đuổi kịp Nhật trong 15, 20 năm ,
    và nhân dân ta sẽ đi trên thảm vàng “. ( “Từ Nhật Bản hậu chiến đến Việt Nam hậu chiến ” )

    World Bank năm 2008 : Với tốc tộ tăng trưởng hiện có (7%), Việt Nam phải mất rất lâu nữa mới đuổi kịp các nước trong khu vực Đông Nam Á: 158 năm với Singapore, 95 năm với Thái Lan … (” Việt Nam năm Giáp Ngọ: Con ngựa gỗ “) .

    Hèn chi tổng thống Nga Putin nói : Kẻ nào tin những gì Cộng sản nói là không có cái đầu.

    Nguyễn Khải -đại tá, phó chủ tịch hội nhà văn Cộng sản- : Người cộng sản nói dối lem lém, nói dối lì lợm, nói dối không hề biết xấu hổ và không hề run sợ…

  4. Thanh Pham says:

    Không Lẽ Dân Tôi Mãi Thế Nầy?

    Trên quê hương tôi có những nơi
    Trẻ thơ mơ được ăn cơm trắng
    Bởi từ lúc sanh ra đến giờ
    Có khi nào cơm không độn sắn?!

    Ôi nghe sao mà quá đắng cay
    Nước tôi là nước theo nông nghiệp
    Tám mươi phần trăm là dân cày
    Gạo để dành đổi lấy đô la!

    Dân tôi đang thiếu aó thiếu cơm
    Nhưng mang trên vai một món nợ
    Nợ vay được tính bằng đô la
    Và phải trả nhiều đời trẻ thơ!

    Chuyện nghe qua như là tưởng tượng
    Nhưng là chuyện thực trên quê hương
    Xóa đói giảm nghèo cứ triền miên
    Kêu gào xin xỏ khắp bốn phương!

    Không ̣đủ cơm aó thì nói gì
    Đến chuyện nước sạch không có uống
    Trường học để được biết i tờ
    Và tự do chỉ là ảo tưởng!

    Tôi nghẹn ngào kể chuyện dân ta
    Mà lòng không thể nào cầm được
    Lệ trào trong cay đắng xót xa
    Lâu rồi không còn quân xâm lược!

    Sao dân tôi vẫn bị đàn áp
    Vẫn bị nhục hình quá dã man
    Bởi bàn tay anh em hung ác
    Và bạo tàn hơn cả ngoại bang!

    Không lẽ dân tôi mãi thế nầy?

    T.Phạm

    http://sangcongpha1.wordpress.com/

  5. Phan Huy says:

    Thiên Đường Xã Ngãi
    thiên đường ác quỷ dư tiền của
    địa ngục con người thiếu áo cơm

    Nước Vẹm Nam, một thiên đường hạ giới
    Dành riêng loài quỉ đỏ rất hung hăng
    Có xác Hồ nằm hộ mạng trong lăng
    Xây theo kiểu cầu tiêu thời trung cổ.

    Thần hộ mạng vốn là con chồn cáo
    Tu thành tinh lập đảng cướp mẹ mìn
    Nay chết rồi còn tiếc cõi nhân sinh
    Được con cháu ướp thây thờ quỉ tổ.

    Kế gần đó là trung ương quỉ đỏ
    Nơi nhập tràng mười sáu quỉ ma vương
    Gọi nôm na “quỉ chính trị trung ương”
    Đang cỡi cổ đè đầu trên dân tộc.

    Mười sáu con quỉ đảng ma tàn độc
    Do một con quỉ lú lẩn cầm đầu
    Trường làng chưa hết, chỉ biết chăn trâu
    Nay vỗ ngực tự xưng là tiến sĩ.

    Mười bốn ma cô và hai con đĩ
    Chẳng ai bầu ai bán cũng xưng vương
    Nhảy phóc lên phách đống giữa cung đường
    Bắt toàn dân Vẹm tung hô vạn tuế.

    Dưới ma vương là hàng trăm tiểu đế
    Còn có tên bầy “quỉ cấp trung ương”
    Loại quỉ này tác quái ở địa phương
    Trong lãnh thổ nắm trọn quyền sanh sát.

    Quỉ cấp trung ương cùng hung cực ác
    Cát cứ một cùng như thể vua con
    Nuôi bầy chó dữ, dưỡng đám du côn
    Chuyên cướp của, giết người, và khủng bố.

    Lâu la gồm hai triệu con quỉ đỏ
    Phường a dua, mất dạy, thiếu lương tri
    Thứ đâm cha, chém chú, chẳng ra gi
    Chui vào đảng kiếm cơm thừa canh cặn.

    Lũ quỉ nầy nghiệp căn còn rất nặng
    Nên cúi đầu gia nhập đảng yêu ma
    Ham lợi danh, phú quí, của gian tà
    Phản bội lại quê nhà và dân tộc.

    Bầy quỉ đảng đầy quyền uy lợi lộc
    Sống huy hoàng trên xương máu dân đen
    Lớp dân đen một thuở đã tin rằng
    Loài quỉ đỏ là “thiên thần giải phóng.”

    Nay đa số đã chán chường vỡ mộng
    Nhưng lỡ làng, cam phận kiếp lao nô
    Hoặc lạnh lùng, vô cảm, mãi thờ ơ
    Mặc quỉ đỏ cứ lộng hành tác quái.

    Ôi thực tế của thiên đường xã ngãi!
    Nơi một bầy quỉ đỏ hai triệu con
    Đang khảo tra chín chục triệu linh hồn
    Người dân Việt nơi chín tầng địa ngục.

    http://fdfvn.wordpress.com

Leave a Reply to Phan Huy