WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Góp ý với ĐCS: Hòa hợp hòa giải là một mệnh lệnh

Ảnh minh họa. Nguồn On the net

Thành phố Houston, Tiểu bang Texas, Hoa Kỳ ngày 9 tháng 5, năm 2010.

Kính thưa quý vị lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam,

“Hòa Giải Hòa Hợp Là Một Mệnh Lệnh!”

Hỏi ai là người có thẩm quyền ra mệnh lệnh ấy?  Xin thưa: Mệnh lệnh đó phát ra từ Tổ Hùng Vương và các bậc anh hùng liệt nữ có công mở nước, dựng nước, giữ nước Việt Nam như Trưng Nữ Vương, Bà Triệu Ẩu, Ngô Vương Quyền, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Quang Trung Hoàng Đế …

Đạo làm cha mẹ luôn luôn mong muốn con cái mình hòa thuận, thương yêu nhau. Cũng vậy, các bậc tiền bối ở chín cõi tầng trời không bao giờ muốn thấy hàng hậu bối của mình tam liệt ngũ phân. Cho nên, các Ngài ra lệnh hòa giải hòa hợp để con cháu đoàn kết nhằm giữ gìn hương hỏa do các Ngài để lại. Nếu ai còn nhận mình là dòng dõi Rồng Tiên, bất luận hàng lãnh đạo hay thứ dân, thì phải vâng lệnh các Ngài để giữ tròn đạo hiếu trung với Quốc Tổ. Một đàn con cháu bất hiếu, bất trung, gia đình tan nát. Một dân tộc bất hiếu, bất trung, Đất Nước tiêu vong.

Lịch sử nước ta có hai vị Thánh: Thánh Gióng và Thánh Trần Hưng Đạo.

1/ Truyền thuyết kể rằng: Thánh Gióng sinh ra tại xã Phù Đổng, huyện Gia Lâm, Hà Nội, thời vua Hùng thứ 6. Ngài là người “Trời” đầu thai làm đứa trẻ tuy lên ba mà không biết nói cười, đi đứng. Nhưng khi có giặc Ân tràn xuống thì cất tiếng gọi mẹ để nhờ ra nói với sứ giả của nhà vua, rồi bỗng chốc vươn vai thành một thanh niên cường tráng đi đánh giặc. Sau khi đánh tan giặc Ân, Ngài bay về Trời. Nơi Ngài hóa chính là núi Sóc thuộc huyện Sóc Sơn, Hà Nội. Dẫu là huyền thoại nhưng bao hàm triết lý để dạy cho đời sau hiểu rằng khi có giặc ngoại xâm thì một đứa trẻ cũng có nghĩa vụ đứng lên đuổi giặc và khi hoàn thành sứ mạng thì về Trời; chứ không ở mãi để bắt dân gian phải chịu ơn.

2/  Đã có nhiều bậc anh hùng cái thế như Ngô Quyền, Lý Thường Kiệt, Hưng Đạo Vương, Lê Lợi, Quang Trung đánh bại quân xâm lược phương Bắc, nhưng chỉ có một mình Đức Trần Hưng Đạo được dân gian phong Thánh và thờ phượng tới ngày hôm nay, bởi vì Ngài không làm theo lời cha là Trần Liễu đoạt ngai vàng, gây nên cảnh huynh đệ tương tàn khiến Xã Tắc nghiêng đổ. Ngoài ra, sau khi đại thắng giặc Nguyên Mông, bình định xứ sở, người ta dâng lên Ngài danh sách những tên tay sai bán nước theo giặc thì Ngài liền xé đi để yên lòng bá tánh. Do tấm lòng Vì Nước trong sáng và đức độ bao dung của Ngài, dân chúng đời sau đã phong Ngài là bậc Chí Thánh và tôn kính thờ phượng rất nghiêm. Nhà Trần cũng như Nhà Lý trở thành hai triều đại vẻ vang trong lịch sử nước ta vì có minh quân và tướng tài rực sáng đạo đức, nhân nghĩa.

Trong cuộc Nội chiến của Hoa Kỳ, phe Miền Bắc thắng phe Miền Nam. Tướng Ulysses S. Grant đã ra lệnh cho quân sĩ của mình không được reo hò vì chiến thắng làm tủi lòng kẻ chiến bại; đồng thời cho phép quân bại trận mang lừa, ngựa, bò trở về Miền Nam để tăng gia sản xuất canh tác và mở kho lương thực đãi phe thất trận. Đại tướng Robert Lee thua trận không những không bị làm nhục mà con được bổ nhiệm làm Chủ tịch Washington College tại Lexington thuộc tiểu bang Virginia. Nhờ tinh thần hòa giải mã thượng đó mà Hoa Kỳ vươn dậy sau cuộc nội chiến thành một đại cường bậc nhất hoàn cầu ngày nay. Các nhà chiến lược lừng danh trên thế giới đều đồng ý với nhận định này: “Chiếm được thành vẫn chưa được kể là chiến thắng, nếu chưa chiếm được lòng người”. Thế mới biết lòng người quan trọng đến mức nào. Ý Dân Là Ý Trời.

Trong Thế chiến thứ II, Hoa Kỳ đánh bại Nhật, nhưng Hoa Kỳ không trả thù Nhật đã gây tổn thất nhân mạng và tài sản lớn lao cho mình tại Trân Châu Cảng thuộc tiểu bang Hạ Uy Di và trên vùng biển Thái Bình Dương. Trái lại, Hoa Kỳ giúp Nhật trở thành cường quốc kinh tế đứng vào hàng thứ hai sau Hoa Kỳ. Nhân dân Nhật biết ơn kẻ thù và trở thành đồng minh quan trọng số một của Hoa Kỳ ở vùng Châu Á. Nền an ninh quốc phòng của Nhật được chiếc dù nguyên tử của Mỹ bảo vệ.

Tháng Tư năm 1975, Miền Bắc giương cao ngọn cờ “Giải phóng Dân Tộc” đánh bại Miền Nam, đã không học bài học khoan dung của Đức Thánh Trần cũng như bài học của quốc gia văn minh trên thế giới. Lãnh đạo Miền Bắc đã thi hành một chính sách trả thù khủng khiếp chưa từng có trong lịch sử nước nhà: Nhục mạ Miền Nam là bè lũ Ngụy, đầy ải phe thua trận trong lao tù nơi chốn ma thiêng nước độc, lùa dân lên vùng kinh tế mới, đánh tư sản mại bản… khiến cho cả nước – từ Bắc chí Nam – lâm vào cảnh đói khổ cùng cực. Nhân dân ta thán, đến nỗi câu nói “nếu cái cột đèn biết đi, cũng bỏ nước ra đi” thành câu nói được truyền tụng nhiều nhất. Trước cuộc khủng hoảng toàn diện, trong Đại Hội VI, Đảng phải vội vàng thi hành chính sách đổi mới với khẩu hiệu “Đổi Mới Hay Là Chết”. Nếu lúc bấy giờ Đảng không đổi mới thì chắc chắn Đảng đã chết!? Nhiều đảng viên cộng sản ngày nay đã nhìn nhận sự đối xử tệ với nhân dân Miền Nam của Đảng sau 1975 là một sai lầm trầm trọng.

Do sự đổi mới không dứt khoát, khi cởi trói khi thắt lại, ngày nay Đảng bị lâm vào tình trạng “giặc nội xâm” (chữ của lãnh đạo đảng). Nhiều hiện tượng tiêu cực xảy ra trên Đất Nước như: tham nhũng, hối mại quyền thế, giáo dục suy đồi (chưa bao giờ nạn bằng cấp giả nhiều như bây giờ), tiếng dân oan dậy trời, tôn giáo bị bách hại … thì “giặc ngoại xâm” thực sự đang diễn ra, chứ không còn là nguy cơ nữa! Trước tình thế này, các nhà lãnh đạo đang nắm vận mệnh Đất Nước phải làm gì?

Chắc chắn quý vị lãnh đạo xứ sở phải thi hành chính sách “Hòa Giải, Hòa Hợp Dân Tộc” một cách thực sự; chứ không thể dùng thủ đoạn hay tiểu xảo đánh lừa như trước nữa, bởi vì trình độ hiểu biết của người dân khôn ngoan hơn. Cho phép những người bị quy “có nợ máu với nhân dân” về nước thăm bà con, du lịch, làm ăn buôn bán chưa phải là hòa giải thực sự, vì còn có những việc làm không cần thiết như vận động các quốc gia lân bang phá hủy mộ bia tưởng niệm các thuyền nhân hy sinh trên biển. Về phía những người thất trận đã cam chịu sự sỉ nhục, liều mình bỏ nước ra đi trong gió to sóng dữ làm mồi cho cá mập, hải tặc, nhưng khi Nhà Nước mở cửa thì họ đã quên mối hận thù và trở về quê cũ để tìm cội nguồn của mình. Ngoài ra có nhiều cá nhân, đoàn thể trẻ về nước xây trường học, giúp giảng dạy, đóng góp kiến thức trong các lãnh vực khoa học, y tế và làm công tác thiện nguyện. Điều đó chứng tỏ tinh thần hòa giải hòa hợp dân tộc là có thật. Những mỹ từ hay sáo ngữ như “quê hương là chùm khế ngọt” hoặc “khúc ruột ngàn dặm” chẳng có nghĩa lý gì, nếu không có hành động cụ thể. Và khi Nhà Nước thực hiện hành động cụ thể thì không cần phải sử dụng tuyên truyền hay Nghị Quyết 36.

Chỉ có bọn Đế quốc mang quân xâm lăng nước khác để chiếm đoạt tài nguyên, thị trường mới dùng chính sách chia rẽ, phân hóa, khủng bố làm cho dân thuộc địa bị suy nhược để dễ dàng thống trị lâu dài. Nhưng đến một thời điểm chủ nghĩa thực dân cáo chung thì quân xâm lược đành cuốn gói về nước. Còn người lãnh đạo xứ sở của mình mà thi hành chính sách khủng bố, phân hóa, chia rẽ làm cho dân tộc của chính mình suy nhược thì chắc chắn cái Đất Nước mình sẽ bị ngoại bang thống trị. Lúc bấy giờ các nhà lãnh đạo còn Đất Nước đâu nữa mà rút về giống như Thực dân? Nền độc tài bắt buộc sẽ bị cáo chung, chỉ còn là vấn đề thời gian, vì Việt Nam đã gia nhập vào sân chơi của thế giới thì sớm muộn gì cũng phải tuân theo luật chơi. Càng ra ra sức trì hoãn tiến trình hòa giải hòa hợp dân tộc, càng làm cho Việt Nam tụt hậu, càng làm cho hình ảnh và uy tín Việt Nam xấu đi trên trường quốc tế, thì lúc đó khủng hoảng về mọi mặt tất yếu sẽ xảy ra, dẫu tài sản Cha Ông để lại có là rừng vàng biển bạc cũng không thể cứu vãn được.

Nhật Bản sau khi bị Hoa Kỳ đánh bại, xứ sở tan nát vì hậu quả chiến tranh, họ đã dồn nỗ lực vào việc tái xây dựng. Chủ yếu họ dành phần lớn ngân sách quốc gia cho đầu tư vào lãnh vực trí tuệ của thanh niên. Hàng ngàn sinh viên được gửi ra ngoại quốc để thu thập kiến thức kỹ thuật ở các nước tiên tiến. Tưởng Giới Thạch chạy ra Đài Loan cũng theo chủ trương đào tạo nhân tài bằng cách gửi thanh niên du học ở ngoại quốc. Nhà Nước Cộng sản không noi gương Nhật Bản hay Đài Loan, nhưng bỗng dưng có một lực lượng to lớn chuyên gia ở hải ngoại được các Đại học hàng đầu của thế giới đào tạo. Nếu người lãnh đạo Việt Nam khôn ngoan, chân thành vì Nòi Giống, vì Tổ Quốc mà thực sự thi hành chính sách “Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc” thì lực lượng chuyên viên to lớn ở hải ngoại sẽ trở về quê hương để biến Đất Nước thành một Con Rồng Châu Á không có gì là khó khăn.

Mới đây, Nhà Nước bỏ ra hai tỉ đô la để mua tầu ngầm của Nga, máy bay của Gia Nã Đại ví như là muối bỏ bể. Dầu chi cả ngàn tỉ đô la cũng không đủ sức bảo vệ hải đảo và bờ biển, khi mà chủ nghĩa cộng sản không còn động viên được lòng yêu nước của nhân dân như trong chiến tranh chống Pháp. Dân chúng đã nghe nỗi bất bình từ người Cha Đẻ Quân Đội Nhân Dân – Đại tướng Võ Nguyên Giáp, từ Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh – nguyên Đại sứ tại Bắc Kinh, từ Tướng Đồng Sĩ Nguyên – người đứng đầu công tác xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước, từ cựu Đại tá Lê Hồng Hà – Chánh văn phòng Bộ Công An, từ luật gia lão thành Trần Lâm, từ nhà ngoại giao Dương danh Di, từ Ngoại trưởng Nguyễn Duy Niên … cho đến rất nhiều cấp sĩ quan khác như Trần Anh Kim, Vũ Cao Quận, Phạm Đình Trọng, Đỗ Xuân Thọ … thì người cầm lái con thuyền Quốc Gia không thể khư khư ôm lấy cái chủ nghĩa đã bị nhân loại ném vào thùng rác và bị lên án kịch liệt. Khi chưa có chủ nghĩa Karl Marx, dân tộc ta đã nhiều phen đánh bại kẻ thù Phương Bắc. Lòng ái quốc đánh bại Pháp, Mỹ chứ không phải chủ nghĩa cộng sản. Đứng trước tình thế nội công ngoại kích do giặc nội xâm và ngoại xâm đang hoành hành, người lãnh đạo Đất Nước phải tìm lối thoát cho bản thân và cho dân tộc. Không thể khoanh tay ngồi đó để chờ … chết!

Có cách gì thoát ra khỏi hiện trạng không? Thưa rằng có. Đó là con đường “Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc” thực sự. Người viết nhiều lần nhấn mạnh hai chữ “thực sự” là bởi vì người ta đã mất tin tưởng những sự hứa hẹn hão của Đảng Cộng sản. Chỉ có người đang lãnh đạo có quyền hành trong tay thực sự yêu nước mới làm nổi sự nghiệp hàn gắn vết thương quá khứ mà thôi, vì cuộc nội chiến đã để lại quá nhiều tàn tích. Các đảng viên đã về hưu lên tiếng phê phán sự sai trái là cần thiết, nhưng chưa đủ vì không có thực lực. Không nhất thiết phải có một lời tạ tội hay xin lỗi. Chỉ cần hành động cụ thể là đủ, vì đa số nhân dân Việt Nam sẵn sàng gác bỏ quá khứ thương đau để xây dựng tương lai xứ sở.

Mới đây, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã khuyên các lãnh đạo quân nhân Miến Điện nên tiến hành thiết lập chế độ dân chủ. Đó là lời khuyên chính đáng, hợp với lòng người và hợp với xu thế thời đại. Bắt chước ông Thủ tướng, tôi cũng xin đóng góp một đôi điều với Đất Nước. Là một kẻ ở tuổi 70, tôi không có bất kỳ một tham vọng nào cho bản thân, ngoại trừ mơ ước người Việt khắp năm châu bốn biển, từ thứ dân cho đến người quyền quý hãy yêu thương nhau, chung sức chung lòng bảo vệ Tổ Quốc, nâng cao phẩm giá Nòi Giống để thế giới kính nể. Xin cống hiến hai đề nghị khả thi:

1/ Xin Nhà Nước cấp phát cho một chiếc tầu thủy chở những chiến sĩ Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa đã chiến đấu bảo vệ đảo Hoàng Sa năm 1974 và những chiến sĩ Quân Đội Nhân Dân đã chiến đấu chống Trung Cộng trong trận hải chiến năm 1988 còn sống sót đi thẳng ra đảo, nhân ngày Rằm Tháng Bảy xá tội vong nhân sắp tới, để cử hành một buổi lễ cầu siêu cho những người con yêu của Tổ Quốc đã hy sinh trong hai trận hải chiến. Tuy không phải là chiến sĩ Hải Quân, tôi xin tình nguyện đi trên chuyến tầu đó, dù bị tàu của địch bắn chìm mà chết vì Đất Nước thì tôi vô cùng hãnh diện và mãn nguyện.

2/ Biến Đại Hội XI của Đảng Cộng sản sắp tổ chức vào đầu năm 2011 thành Hội Nghị Diên Hồng giống như năm 1284 do Thượng hoàng Trần Thánh Tông triệu tập quốc dân để hỏi nên hòa hay nên chiến. Trong Đại Hội VI, câu khẩu hiệu “Đổi Mới Hay Là Chết” thì nay trong Đại Hội XI này, câu khẩu hiệu là “Từ Bỏ Chủ Nghĩa Karl Marx Hay Là Chết” hoặc “Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc Hay Là Chết”.

Thưa quý vị lãnh đạo,

Không một ai trong quý vị còn là người cộng sản, bởi vì bây giờ quý vị là những người giàu có, trái với lý tưởng vô sản của Karl Marx. Nhiều con cháu đảng viên trở thành Đại gia, tuy tuổi đời chưa tới 30. Thế thì tại sao quý vị cứ dùng Điều 4 Hiến Pháp để dìm dân trong lạc hậu, khoảng cách giàu nghèo một trời một vực? Dù vô thần hay hữu thần, dù tỉ phú như ông Bill Gates, dù quyền hành tột đỉnh, quý vị cũng không thể sống mãi ngàn năm như ông Bành Tổ để hưởng phú quý vinh hoa. Nếu quý vị nghe lời đề nghị mộc mạc của tôi mà thi hành chủ trương “Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc” thì người đời sau sẽ mãi mãi nhớ công đức của quý vị, chưa biết chừng quý vị sẽ được phong Thánh và được thờ phượng giống như nhân dân Việt Nam thờ phượng Đức Thánh Trần.

“Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc” chỉ có lợi cho bản thân quý vị và cho Đất Nước. Đó là lực lượng “Chất Xám” mà quý vị không mất công đào tạo, lại có sẵn. Nguồn tài chánh dồi dào ở hải ngoại sẽ đổ về mà quý vị không còn phải mất công đi xin như Miền Nam trước năm 1975. Ngoài ra, lá phiếu của cử tri người gốc Việt – đặc biệt lá phiếu của người Mỹ gốc Việt – sẽ góp phần làm cho chính sách ngoại giao của các quốc gia trên thế giới yểm trợ Việt Nam. Họ sẽ là những vị Đại sứ của Đất Nước. Mỗi lần công du ngoại quốc, quý vị sẽ được đồng bào hải ngoại trải thảm đỏ long trọng đón rước.  Ngược lại, nếu quý vị dùng thủ đoạn phân hóa, chia rẽ, khuynh đảo cộng đồng Việt Nam trên thế giới, tức là quý vị vô tình làm tiêu tan nguồn lực “Chất Xám và Tài Chánh” đóng góp cho xứ sở và làm mất đi sự vinh hạnh được tiếp đón niềm nở mà đồng bào hải ngoại dành cho bản thân quý vị.

Lịch sử thế giới đã chứng minh, hòa giải hòa hợp do lòng bao dung đều mang lại sự phồn thịnh, tiến bộ. Hoa Kỳ sau cuộc nội chiến đã trở thành cường quốc số 1 trên hoàn vũ là một thí dụ rõ ràng. Quý vị đã làm hòa với cựu thù Hoa Kỳ, không lý gì quý vị cứ mãi hân hoan reo hò về sự thắng lợi Ngày 30 Tháng Tư sau 35 năm! Sở dĩ ở hải ngoại còn có nhiều tổ chức chống lại quý vị vì quý vị chưa thực lòng coi họ là “khúc ruột ngàn dặm” và chưa coi nhân dân trong nước là đối tượng phục vụ. Nếu quý vị mang lại no cơm áo ấm, công bằng xã hội, tôn trọng phẩm giá con người, tự do dân chủ thì quý vị sẽ an tâm ngồi vững vàng trên chiếc ghế lãnh đạo, dù muốn thôi dân chúng cũng sẽ nài nỉ quý vị ở lại cầm quyền. Trong trường hợp đó mà còn kẻ nào chống lại quý vị thì họ là những người điên loạn tinh thần. Nói tóm lại, hòa giải hòa hợp dân tộc chỉ có được; chứ không có mất.

Bằng tấm lòng tha thiết với quê cha đất tổ, bằng tấc dạ xót xa vì nỗi khốn cùng của nhân dân, tôi thành khẩn cầu mong quý vị hãy dành ra ít phút để lắng nghe mệnh lệnh của tiền nhân:

“Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc Để Đoàn Kết Cứu Nước”

Xin lặp lại: Chỉ có quý vị – người đang có trách nhiệm với Đất Nước, đang nắm quyền hành trong tay – mới có điều kiện và hoàn cảnh để thực hiện chủ trương đó mà thôi. Tôi tin rằng hòa giải hòa hợp là khát vọng của đại bộ phận dân tộc.

Trân trọng,

Bằng Phong Đặng văn Âu

33 Phản hồi cho “Góp ý với ĐCS: Hòa hợp hòa giải là một mệnh lệnh”

  1. Nguyễn Tấn Trung says:

    Góp ý về một giải pháp hòa bình, nhân từ, ổn định, công chính cho dân tộc Việt nam

    1 – Thực thi chính sách đại đoàn kết dân tộc:

    Chúng ta hãy mạnh dạng từ bỏ cái sai lầm ở quá khứ, Hãy sống lành mạnh ngay thật ở hiện tại và hãy ngẫn cao đầu hướng vê tương lai tươi sáng .
    – Ðảng CSVN phải từ bỏ mỵ dân, gian dối, độc tài, toàn trị, Phải tôn trọng tính chất đa nguyên của xã hội, Phải tôn trọng quyền sống và quyền tự do của mọi người, phải trả lại quyền làm chủ đất nước cho toàn dân .

    - Tượng Bác Hồ nơi công cọng phải được gở bỏ , Những người CSVN có quyền chưng bày ở chổ riêng tư, nhưng tốt hơn hết là quen vào thùng rác cho tiện, để các nạn nhân của bác Hồ sớm quên đi mọi đau thương thống khổ, vì sự thật tượng Bác Hồ cũng giống như tượng Lê Nin của Nga, tượng Mao của Tàu, tượng Kim Nhật Thành, Kim chánh Nhật, Kim jong Un của Bắc Hàn, tượng Pon Pot của Mên.., Trong những nuớc độc tài toàn trị: Một tên bệnh hoạn nhát gan không dám đi máy bay sợ chết như Kim Chánh Nhật vẫn được phong lãnh tụ vĩ đại! Một công tử bột chỉ biết ăn chơi biến vân động chưa hề cầm quân ngày nào như Kim Jong Un vẫn được phong làm Đại tướng, Một thằng gian xảo, đầy thủ đoạn đã cướp c ủa giết người quá nhiều, đã làm toàn dân khốn khổ, đã làm đất nước tan hoan như Bác Hồ mà vẫn được tôn làm v ĩ nhân! làm Thánh! làm cha gìa dân tộc ! rồi lại được đúc tượng chưng bày tràng lan !
    ( B à con thử coi Một tên điểu giả, khốn nạn, độc ác hơn thằng sở khanh có vợ mà lại lợi dụng địa vị uy tín phỉnh gái trẻ đẹp chơi xả láng, cô nào không kín miệng thì bị nó thủ tiêu nh ư c ô N ông th ị Xu ân, ai biết nó thủ tiêu thì bị nó giết luôn để bảo mật nh ư b à con b ạn b è c ủa Nong Th ị Xu ân, cô nào không may bị có bầu thì nó bắt phá, không phá được khi con vừa lọt lòng mẹ thì phải bóp cổ cho chết, nếu không thể bóp cổ chết được thì nó bí mật đem cho người khác nuôi nh ư Nguy ễn T ất Trung, Nông Đức Mạnh … để nó ôm con người ta hôn h ít nâng niu làm như thư ơng trẻ con l ắm, Rồi lại hí hửng ra đứng trước hàng quân tuyên bố: ” Các chú bắt chước tôi cái gì cũng được, Nhưng đừng bắt chước tôi hút thuốc và không lấy vợ ! ” Thằng khốn nạn như vậy mà cũng có người tin nó là thánh! là vĩ nhân! là cha già dân tộc! …Bất cứ ai hành động như vậy đều mang trọng tội đáng bị xử tử chứ sao lại được đúc tương thờ và bắt mọi người phải chi êm ngưỡng, Còn cái CNCS l à cái tầm bậy đã cướp của và tàn sát quá nhiều người r ồi mà còn ép dân theo thì làm sao nước không loạn được ? là người trí thức người có lương tri phải thấy tởm, không thể câm miệng, Vì câm miệng như vậy là đồng lõa với tội.)

    - Quốc kỳ, quốc ca và huy hiệu Tổ quốc phải do quốc hội quyết định mỗi 5 năm một lần, đến lần thứ 3 thì coi như cố định. …
    – Các tôn giáo,các đảng phái chính trị không CS phải cam kết không kình chống lẫn nhau và phải tôn trọng quyền sinh tồn và quyền tự do của đảng CSVN
    - Đảng CSVN và các đảng chính trị khác cùng mọi tôn giáo trong nước cùng ngồi lại tìm một giải pháp hòa bình ổn định hợp tình hợp lý nhất cho đất nước việt nam, Trong đó phải có những điều khoản: Ân xá cho mọi đảng và mọi người có lỗi lầm, có sai trái, có chém giết lẫn nhau do ý thức hệ chính trị gây ra, những người đó được coi như vô tội để được sống hài hòa tự do công bằng trong xã hội mới, Không bị ngược đã không bị cô lập, không bị trả thù nếu chẳng may thất cử hay thất thế , Ngghĩa là cũng được sống yên bình và bình đẳng như mọi công dân khác

    - Những điều khoản ân xá và bảo đảm tự do, bình đẳng cho những người có sai lầm do quan điểm chính trị trong quá khứ phải được mọi tôn giáo, các chính đảng chấp thuận và phải có chứng kiến, có bảo đảm của Liên Hiệp quốc

    - Chính phủ VN phải phục hồi danh dự cho bất cứ ai bị bôi xấu bị vu oan do ý thức hệ chính trị gây ra.

    - Chính phủ VN phải bồi thường theo khả năng thực thế của đất nước những mất mát thiệt hại do ý thức hệ chính trị trước đây gây ra .

    2 – Xây dựng một nhà nước pháp quyền, dân chủ, tự do: của dân do dân và vì dân, có nhiệm kỳ hợp lý vừa đủ.

    - Chính phủ hiện thời hay lâm thời phải tổ chức bầu cử thật sự tự do công bình trong sạch, có quốc tế giám sát để bầu ra một chính quyền hợp pháp, hợp lòng dân, có tính chất phân quyền, có nhiệm kỳ hợp lý, thật sự của dân do dân và vì dân .

    - Những người đại diện cho dân phải xây dựng một hệ thống luật pháp cho công bằng, cho thực tế, cho phù hợp với những điều tự nhiên, hợp với lòng người, hợp với sự hài hòa và tiến bộ của xã hội trong đó có những điều răn đe trừng phạt nặng những người gian dối, nịnh bợ đút lót, tham ô, lạm quyền, độc ác và khuyến khích khen thưởng trọng dụng những ai có lòng tốt, có thực tài, có thiện chí phục vụ xã hội .
    - Chính phủ VN phải thực thi luật pháp nghiêm minh, công bằng, vô tư … cho mọi công dân trong mọi trường hợp, đòi hỏi chính quyền đó phải có phân quyền và trách nhiệm rõ rệt: Các nghành lập pháp, hành pháp, tư pháp và tự do ngôn luận báo chí phải có thực quyền và độc lập với nhau, những người cầm cán cân công lý phải có đức, có tài, có chuyên môn, có nhiệt lòng, có thực quyền không bị hành pháp chi phối để bảo vệ những người thất thế không bị hận thù, để trừng trị nghiêm khắc những người gian dối, độc ác, nịnh hót, đút lót, tham ô, lạm quyền, để khuyến khích, khen thưởng, trọng dụng những ai tốt có thực tài có thiện tâm với xã hội v.v.
    * Độc đảng toàn trị dù là Cộng sản hay không cộng sản vẫn là cơ nguyên làm lãnh tụ trở nên độc tài, tự phong làm Thánh sống, coi dân như nô lệ , Vẫn là cơ nguyên làm cán bộ nhà nước trở nên kêu căn, hách dịch, tham ô, lạm quyền, bất công, thối nát,chiếm dụng của công, cướp của người cô thế,.. vẫn là cơ nguyên làm người dân thường ở thế chẳng đặng đừng, làm cho kẻ ngu si và làm cho đám dân hèn phải khom lưng, cuối đầu, uốn lưỡi nịnh bợ, vang xin, đút lót bọn cán bộ độc ác tham ô để sống còn,để được việc, để chia phần làm những điều bất công sai trái … Từ đó xã hội trở nên bất công, phân hóa, mất tình người, vô liêm sĩ … nảy sinh một chính quyền tham ô, hống hách, hư đốn, độc ác … từ địa phương đến Trung ương, một lớp cường quyền và một lũ a dua nịnh bợ vô liêm sĩ trở nên giàu có sống trên mồ hôi nước mắt của đại chúng lầm than! Ðó là xã hội bất công tàn ác đáng ghê tởm, phải bị loại bỏ .

  2. pham minh says:

    Đúng là bệnh hoang tưởng, cứ muốn làm cho người ta đừng quên tên mình. Nguyễn Cao Kỳ, xếp của Đặng Văn Âu đã đi cầu xin ơn mưa móc của VC từ lâu, nay ĐVÂ muốn dọn đường, kiếm điểm để đi theo. Tự cho mình là cựu chiến sĩ, là nhà văn, là người đấu tranh mà 35 năm rồi chưa biết CS là ai? Hay biết nhưng vờ nhắm mắt để bon chen chút danh lợi cuối mùa. Ân hận vì đã lỡ đọc bài này. Phải đi rửa mắt mới được.

  3. Buon cuoi says:

    Cac nuoc van-minh tien bo va dan -chu co HIEN-PHAP qui -dinh co DA DANG co DOI-LAP co TU-DO LAP TRUONG CHINH-TRI, TU-DO BAO CHI ,TU-DO NGON-LUAN…. trung phat nhung nguoi lanh dao neu ho pham phap va lam hai den quyen loi quoc-gia to- quoc …… vay ma nhieu khi con kho tim duoc mot giai phap hoa-hop khi phe cam quyen va phe doi lap co su khac biet trong duong huong va chinh sach cua quoc gia do .
    Dieu kien tien quyet la phai co cai HIEN-PHAP ….Con nhu khong thi dung lam loi , mat thoi gio .
    Chang tha gac chan uong tra con hon , phai khong cac vi yeu nuoc.

  4. Tôi thường đọc bài của tác giả Bằng Phong Đặng Văn Âu với tâm tình quý mến người chiến hữu cùng màu cờ sắc áo với mình, hơn nữa viết có sai có đúng nhưng dù sao, tác giả cũng có một thời cùng chúng tôi cầm súng chiến đấu bảo vệ quê hương miền Nam Việt Nam tự do. Hôm nay tình cờ đọc bài viết “Hòa giải hòa hợp là một mệnh lệnh” đề ngày 9 tháng 5 năm 2010, và qua luận đề mà tác giả đệ đơn cầu hòa: “Kính thưa quý vị lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam…” thực tế nó khiến tôi vỡ mộng ‘huynh đệ chi binh’ và làm tôi bàng hoàng về câu châm ngôn trong binh chủng Không Quân ‘Không bỏ anh em không bỏ bạn bè!’

    Trước hết, tôi khẳng định lập trường là không thể đồng ý với lối lập luận của tác giả ngay trong phần mở đề khi muốn bàn về việc cầu hòa của tổ tiên Việt Nam: “Hòa giải hòa hợp là một mệnh lệnh… Mệnh lệnh đó phát ra từ Tổ Hùng Vương và các bậc anh hùng liệt nữ có công mở nước, dựng nước, giữ nước Việt Nam như Trưng Nữ Vương, Bà Triệu Ẩu, Ngô Vương Quyền, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Quang Trung Hoàng Đế…” Đành rằng sau khi chiến thắng, các ngài đều ra tay chủ động nhân thứ và cầu hòa. Thông thường để được nhân thứ, thì giặc sẽ tùy theo tội mà phải biết hối cải, cũng như chỉ được tha khi đã đền bù xong thiệt hại hoặc đã mãn hạn trong trại cải huấn sau khi được giáo hóa. Nếu không có các điều kiện này mà theo tác giả lại gặp đâu tha đó, thì đó chỉ là việc làm “nối giáo cho giặc,” thả cọp về rừng, trợ Cộng vi ác… chớ không phải nhân thứ. Tổ Tiên ta nhân thứ nhưng không nhẹ dạ mù quáng, và từ bi hỷ xả như Phật mà cũng có mười tám tầng địa ngục với đủ thứ khổ hình, hay công bình bác ái như Chúa mà có địa ngục thiêu đốt muôn đời.

    Theo Phật gíao thì giặc cần có điều kiện buông đao sám hối. Nhưng Công giáo lại chi tiết hơn, để được tha thứ thì chính tội nhân phải (1) xét mình, tức là tự mình nhìn nhận điều mình làm là xấu, (2) ăn năn hối cải, tự trách mình về việc xấu đó, (3) dốc lòng chừa, nhất quyết cố gắng không làm nữa, (4) thú nhận mình đã làm việc đó và xin được tha thứ, và (5) quyết đền bù thiệt hại do việc xấu đó gây ra. Dù là từ bi hay yêu thương mà cũng chỉ có thể tha thứ cho người biết hối cải, chớ không thể tha thứ cho quỷ đỏ ác nhân. Tóm lại, nếu giặc không chịu hối cải thì chúng ta phải có trách nhiệm “diệt quỷ tru ma” để cứu nhân độ thế. Xin ông Âu cho biết ý kiến.

  5. nvtncs says:

    “Bằng tấm lòng tha thiết với quê cha đất tổ, bằng tấc dạ xót xa vì nỗi khốn cùng của nhân dân, tôi thành khẩn cầu mong quý vị hãy dành ra ít phút để lắng nghe mệnh lệnh của tiền nhân:

    “Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc Để Đoàn Kết Cứu Nước”

    Xin lặp lại: Chỉ có quý vị – người đang có trách nhiệm với Đất Nước, đang nắm quyền hành trong tay – mới có điều kiện và hoàn cảnh để thực hiện chủ trương đó mà thôi. Tôi tin rằng hòa giải hòa hợp là khát vọng của đại bộ phận dân tộc.

    Trân trọng,

    Bằng Phong Đặng văn Âu”

    Lời lẽ của một người HOÀN TOÀN THIẾU NHÂN PHẨM.

  6. Có lẽ bác Âu hơi bị hoang tưởng. Nếu Tổ Hùng Vương phát đi “mệnh lệnh” nào đó thì điều đầu tiên
    là phải laọi trừ đảng cộng sản và chủ nghĩa phản độnh Mác-Lê ra khỏi đời sống chính trị của một dân tộc ngàn đời đau thương này. Nguyên nhân của tất cả mọi nguyên nhân là điều 4 Hiến pháp đó bác Âu ạ. Điều 4 này đã banphát cho đảng viên cs được cầm quyền trong mọi lĩnh vực xã hội, tức là đã không có bình đẳng , công bằng trước pháp luật cho mọi công dân. Không có bình đẳng, công bằng về quyền lợi chính trị có nghĩa là không có Tự do, Dân chủ. Đã không có Tự do, Dân chủ thì làm sao mà “hoà hợp, Hoà giải “được. csvn “kêu gọi ” hoà hợp , hoà giải với chiêu thức này chẳng khác gì con sói xin hoà giải với loài thỏ để cùng nhau “tồn tại” vì sói cam kết là sẽ “ăn chay” ít nhất là một năm ….một bữa (không có thịt thỏ). Chẳng nhẽ người việt hải ngoại xin về “hoà hợp, hoà giải ” với cs rồi lại phải chìa
    tay, quỳ gối xin chúng ban cho những quyền lợi cơ bản nhất của con người mà họ hiển nhiên đang hưởng thụ ở những quốc gia mà họ chấp nhận làm công dân!!??
    Không có lý do gì mà bác Âu gọi HHHG lúc này là “mênh lệnh”. Khi tàu sắp chìm thì chuột mới
    nổi lên. Hiện nay tư bản đỏ vn vẫn bình chân như vại. Những tên “đánh quả” ( đầu trộm đuôi cướp)
    ở trung ương cs vẫn còn bày nhiều trò ‘khủng” để rút, móc tiền quốc gia như Xây hàng trăm Biệt thự cho cán bộ cấp cao tiêu khiển, xây nhà chọc mây 102 tầng, xây tàu điện trên không (khí), xây đường tàu cao tốc 50 tỷ dollả (trâu bò nhìn thấy là chóng mặt luôn) v.vvv Có khi bọn tư bản đỏ tưởng nhầm là bác có vấn đề tâm thần đó. Nếu vì vận mệnh quôc gia đang bị đe doạ nghiêm trọng thì chỉ cần dùng 25% số tiền đó trang bị cho quân đội thì có phải hợp lý không??
    Một khi điều 4 Hiến pháp còn tồn tại thì HGHH chỉ là câu chuyên viễn tưởng thôi bác Âu ạ. Điều 4 Hiến pháp cho phép đcs đứng trên và ngồi ngòai Pháp luật thì những kẻ khác chỉ là những tên bồi bàn, bưng bô đi bằng 4 chân ( xin lỗi ,đi bằng 2 chân, 2 tay). Một khi đcs còn hành hạ, đàn áp , bỏ tù những người khác biệt ý kiến thì nói đến HGHH là kể chuyện Tiếu lâm mà thôi.

  7. -Có lẽ bác Âu hơi bị hoang tưởng. Nếu Tổ Hùng Vương phát đi “mệnh lệnh” nào đó thì điều đầu tiên
    là phải laọi trừ đảng cộng sản và chủ nghĩa phản độnh Mác-Lê ra khỏi đời sống chính trị của một dân tộc ngàn đời đau thương này. Nguyên nhân của tất cả mọi nguyên nhân là điều 4 Hiến pháp đó bác Âu ạ. Điều 4 này đã banphát cho đảng viên cs được cầm quyền trong mọi lĩnh vực xã hội, tức là đã không có bình đẳng , công bằng trước pháp luật cho mọi công dân. Không có bình đẳng, công bằng về quyền lợi chính trị có nghĩa là không có Tự do, Dân chủ. Đã không có Tự do, Dân chủ thì làm sao mà “hoà hợp, Hoà giải “được. csvn “kêu gọi ” hoà hợp , hoà giải với chiêu thức này chẳng khác gì con sói xin hoà giải với loài thỏ để cùng nhau “tồn tại” vì sói cam kết là sẽ “ăn chay” ít nhất là một năm ….một bữa (không có thịt thỏ). Chẳng nhẽ người việt hải ngoại xin về “hoà hợp, hoà giải ” với cs rồi lại phải chìa
    tay, quỳ gối xin chúng ban cho những quyền lợi cơ bản nhất của con người mà họ hiển nhiên đang hưởng thụ ở những quốc gia mà họ chấp nhận làm công dân!!??
    Không có lý do gì mà bác Âu gọi HHHG lúc này là “mênh lệnh”. Khi tàu sắp chìm thì chuột mới
    nổi lên. Hiện nay tư bản đỏ vn vẫn bình chân như vại. Những tên “đánh quả” ( đầu trộm đuôi cướp)
    ở trung ương cs vẫn còn bày nhiều trò ‘khủng” để rút, móc tiền quốc gia như Xây hàng trăm Biệt thự cho cán bộ cấp cao tiêu khiển, xây nhà chọc mây 102 tầng, xây tàu điện trên không (khí), xây đường tàu cao tốc 50 tỷ dollả (trâu bò nhìn thấy là chóng mặt luôn) v.vvv Có khi bọn tư bản đỏ tưởng nhầm là bác có vấn đề tâm thần đó. Nếu vì vận mệnh quôc gia đang bị đe doạ nghiêm trọng thì chỉ cần dùng 25% số tiền đó trang bị cho quân đội thì có phải hợp lý không??
    Một khi điều 4 Hiến pháp còn tồn tại thì HGHH chỉ là câu chuyên viễn tưởng thôi bác Âu ạ. Điều 4 Hiến pháp cho phép đcs đứng trên và ngồi ngòai Pháp luật thì những kẻ khác chỉ là những tên bồi bàn, bưng bô đi bằng 4 chân ( xin lỗi ,đi bằng 2 chân, 2 tay). Một khi đcs còn hành hạ, đàn áp , bỏ tù những người khác biệt ý kiến thì nói đến HGHH là kể chuyện Tiếu lâm mà thôi.

Leave a Reply to Phạm Văn Bản