WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Bạn đọc viết: Im lặng hay lên tiếng?

hoduyhai

Cuối tuần, khi xem lại những thông tin về vụ án Hồ Duy Hải, chợt nhớ đến câu nổi tiếng của George Orwell trong tác phẩm 1984“During times of universal deceit, telling the truth becomes a revolutionary act – Trong thời đại của sự lừa dối phổ biến, nói lên sự thật trở thành một hành động cách mạng”.

Không khó nhận ra rằng xã hội Việt Nam đã và đang bị bao trùm bởi một nỗi khiếp sợ. Khi sự lừa dối bệnh hoạn đang hoành hành, ngự trị trong mọi ngóc ngách của chính bộ máy cầm quyền và đã trở thành một đặc tính gắn liền với chế độ, thì hơn bao giờ hết, đấu tranh cho Sự thật, cho Công lý trở nên một hành động cần thiết và cấp bách của lương tri. Vượt lên trên nỗi sợ hãi, sự khủng bố của cả một chế độ độc tài, thâm hiểm là điều không đơn giản vì những hậu quả khôn lường mà nó mang đến. Nhưng im lặng có nghĩa là đồng loã, là bắt tay với chính chế độ ấy và một cách gián tiếp, hợp thức hoá cái độc quyền điều hành đất nước của họ, cố tình nhắm mắt quên đi những tội lỗi, những sai lầm tai hại đã đẩy đưa dân tộc đến bờ vực thẳm.

Chỉ có hai sự chọn lựa: im lặng hay lên tiếng. Im lặng, mặc kệ cho diễn biến thời cuộc, cho tương lai của dân tộc, cho chính các thế hệ mai sau hay lên tiếng, dẫu biết mình chỉ là thiểu số, đương đầu với hiểm nguy, nhằm mong mỏi xây dựng một đất nước tự do và dân chủ. Mỗi quyết định đều để lại những hậu quả nặng nề nhưng lương tâm luôn hướng về lẽ phải, về công bằng, về khát vọng được Sống trong một xã hội thực sự dân chủ và bác ái.

Những tiếng nói can đảm trong và ngoài nước, dám công khai trực diện đấu tranh chống cường quyền chính là niềm hy vọng bất tử cho tiền đồ tươi đẹp của dân tộc. Bất chấp hiểm nguy, gạt bỏ những tư lợi cá nhân, dấn thân theo những lý tưởng cao đẹp, sẵn sàng đánh đổi tuổi xuân cho vòng lao lý…đó chính là hành động cách mạng thiêng liêng cần có!

Người cộng sản vốn muốn sở hữu hóa từ “Cách mạng” thiêng liêng, như thể chỉ có họ mới là những người có đặc quyền làm cách mạng! Nếu mỗi công dân Việt Nam đều dám đứng lên, chỉ đơn giản để tố cáo cái xấu, bảo vệ sự thật, tố cáo kẻ bạo quyền, bênh vực người vô tội, vạch trần bản chất hèn nhát của nhà cầm quyền…thì chắc chắn đó sẽ là một làn sóng Cách mạng khủng khiếp, dư sức cuốn trôi cái chế độ độc tài đang thoi thóp trước sự bất bình ngày càng dâng cao của công luận.

Bất cứ một dân tộc nào cũng có những giây phút thăng trầm trong lịch sử và sẽ trưởng thành, vững mạnh hơn, tiến bộ hơn nếu vượt qua được những giai đoạn đau thương đó. Việt Nam cũng sẽ không là một ngoại lệ. Và dẫu có muốn kìm hãm bằng bạo lực, tù tội, cực hình…nhưng không một chế độ độc tài nào trong lịch sử nhân loại có thể tiêu diệt tận gốc những tiếng nói phản kháng, kiên cường, yêu nước, nẩy mầm và được vun đắp trong các tầng lớp nhân dân đang bị áp bức.

Phải lên tiếng, phải hành động, không thể phó thác, bỏ mặc đất nước cho một chế độ, cho một đảng phái đã đi ngược lại ý nguyện của dân tộc!

Đơn giản, vì đó chính là lương tâm và là bổn phận của một công dân trước vận mệnh của Tổ quốc!

6/12/2014

Lâm Bình Duy Nhiên

3 Phản hồi cho “Bạn đọc viết: Im lặng hay lên tiếng?”

  1. Luong_Tam says:

    Chưa bao giờ cần phải lên tiếng tố cáo chế độ CSVN như bây giờ!

  2. Quang Phan says:

    Trong hơn ngàn năm dưới sự đô hộ của giặc Tàu và hơn tám mươi năm dưới thời thực dân Pháp, người Việt cũng đã bị bao trùm bởi nỗi khiếp sợ cùm xích và pháp trường của ngoại nhân . Và họ cũng đã chỉ có hai sự chọn lựa im lặng hay vùng dậy . Tuy nhiên, vì “lương tâm và là bổn phận của một công dân trước vận mệnh của Tổ quốc “, biết bao con dân Việt đã chọn con đường tranh đấu, và đã bị bọn Tàu xâm lược, bọn Pháp thực dân chặt đầu, xử bắn, giam cầm . Rất nhiều người trong số họ chỉ là những người dân thường, chẳng hề được người đời biết mặt, biết tên – nói chi đến được lưu danh muôn đời trong sử sách. Thành công thì họ hãnh diện đã được góp phần trong công cuộc dựng nước và giữ nước Việt. Thất bại thì ” không thành công thì thành nhân “, họ mãn nguyện đã làm tròn bổn phân của một người công dân – “Đồng lòng cùng đi, hy-sinh tiếc gì thân sống
    Vì tương-lai quốc-dân, cùng xông-pha khói tên,
    Làm sao cho núi sông từ nay luôn vững bền
    Dù cho thây phơi trên gươm-giáo …”

  3. TT says:

    Nhìn laị vụ án vụ án cướp tài sản, hiếp dâm xảy ra ở Yên Nghĩa, Hà Đông, Hà Nội. Từ chiếc áo nghi của hung thủ vứt tại hiện trường, cơ quan chức năng cho rằng Nguyễn Đình Lợi, Nguyễn Đình Tình, Nguyễn Đình Kiên (ở Yên Nghĩa) là thủ phạm. Ngày 13/12/2000, Lợi, Tình, Kiên bị Công an tỉnh Hà Tây (cũ) bắt. Cơ quan điều tra xác định, 3 thanh niên đã bàn nhau đi trấn lột. Khi đến gần trạm bơm Yên Nghĩa, phát hiện đôi trai gái đang ngồi tâm sự, Lợi dùng dao gí vào cổ, khống chế người đàn ông kéo xuống mương, cướp tài sản. Sau đó, cả nhóm thay nhau hãm hiếp cô gái.
    Đồng tình với cáo buộc trên, ngày 21/1/2002, TAND tỉnh Hà Tây (cũ) tuyên phạt Lợi 16 năm tù do được coi là người khởi xướng, đứng đầu. Tình nhận án 14 năm và Kiên khai báo thành khẩn và có đơn tự thú, nên chỉ bị phạt 11 năm.
    Hồ Duy Hải đã bị tòa án Nhân Dân tỉnh Long An kết án tử hình nhằm che tội cho đồng bọn hoặc con em của bọ lãnh đạo địa phương nào đó, nhưng rất may có nhiều blogger thuộc lề trái và một số tờ báo thuộc lề phải cũng như những người có lương tri lên tiếng nên vụ hành quyết phải đình hoãn.
    Luật pháp của cái gọi là Cộng Hòa Xã Hội Cướp Ngày ( XHCN) Việt Nam hiện nay người ta thấy những người dân thấp cổ bé miệng luôn luôn bị bọn “NHÂN DÂN” dùng làm những con vật tế thần cho những hành động đồi bại của bọn chúng.

Leave a Reply to Luong_Tam