WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Cảm nghĩ về bản tin ra mắt sách”Tâm Tư Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu”

Audio clip: Adobe Flash Player (version 9 or above) is required to play this audio clip. Download the latest version here. You also need to have JavaScript enabled in your browser.

Về phiá người Mỹ, từ sau khi cái ” chìa tay” của Martin không thành, họ nhận ra là cần phải ” dạy cho VN một bài học”: Cấm vận, mượn tay Trung Quốc để làm cho VN sa lầy ở Campuchia và trừng phạt ở phía Bắc. Cuối giai đoạn ” dùng gậy ” đó, Mỹ, khi thấy VNCS đã gần ” sụm bà chè” , mới chìa “củ carrot” ra bằng những thương lượng về viện trợ kinh tế, cho vay qua nhóm Paris Club- một bộ phận của IMF, là cơ quan mà Hà Nội đã tiếp nhận tư cách thành viên bằng cách chịu trả nợ hơn $140 triệu thừa kế từ VNCH, và những hứa hẹn về bỏ cấm vận. Tuy không để cho VNCS sụp đổ và rơi hoàn toàn vào vòng kiềm tỏa của Trung Quốc, Mỹ đã không dễ dãi với Hà Nội ngay. Từ 1985 -1995, Mỹ đã thông qua hai cơ quan World Bank và IMF để đưa VNCS vào “khuôn khổ ” bằng một loạt những biện pháp Điều chỉnh Cơ cấu (Structural Adjustment Programs, SAP), là ” đòn ruột” của hai cơ quan đó áp dụng cho các Third World countries trong suốt mấy chục năm qua trên khắp thế giới. Nét chính của những biện pháp đó là: cắt giảm chi tiêu công, giảm tỉ trọng công ty quốc doanh trong nền kinh tế bằng cách cổ phần hoá dần dần, tăng lãi suất, giảm thuế quan, khuyến khích và gia tăng khu vực tư doanh, tự do mậu dịch, giữ mức tiền lương thấp, v.v…Toàn là những biện pháp được các kinh tế gia tư bản chủ nghĩa thuộc trường phái neo-liberalism đề xướng. Chính dưới áp lực của IMF và World Bank mà chính sách Đổi Mới ” tài tình ” của đảng CSVN ra đời. Từ đó về sau cho đến 2007, khi VNCS được gia nhập WTO, tập đoàn Hà Nội đã răm rắp đi theo con đường kinh tế do IMF và World Bank chỉ đạo; nghĩa là kinh tế tư bản chủ nghĩa. Về nông nghiệp, chính sách và chế độ hợp tác hoá bị xoá bỏ; luật đất đai ra đời thừa nhận quyền tư hữu đất đai dưới nhiều dạng; giai cấp địa chủ mới ra đời, bắt đầu cho quá trình tư bản hoá đất đai. Về công nghiệp, tỉ trọng quốc doanh giảm , tỉ trọng tư nhân, công tư hợp doanh, liên doanh nước ngoài ngày càng tăng; vai trò công đoàn nhà nước gần như không còn, luật công đoàn mới ra đời có lợi cho chủ nhân, nhất là chủ nhân nước ngoài, hơn là công nhân. Về lãnh vực giáo dục, giảm thiểu tài trợ cho hệ thống công lập, các trường tư thục được khuyến khích mở cửa; hệ đại học hoàn toàn mô phỏng theo Mỹ; hiện có hơn 12,000 du học sinh Việt ở đại học và hậu đại học tại Mỹ; dự trù đến năm 2020 sẽ có 20,000 du học sinh Việt lấy bằng Ph.D ở Mỹ; lại còn có kế hoạch xây dựng các đại học Mỹ-Việt, Úc-Việt, Anh-Việt tại VN; nghiã là những đại học được xây lên tại VN, nhưng chương trình và giáo sư là người Mỹ, Úc, Anh…

Tóm lại là một sự quay ngoắt 180 độ, chuyển từ ” bỏ qua giai đoạn tư bản chủ nghĩa ” được ghi trong Nghị Quyết 4 năm 1976, qua ” xây dựng kinh tế thị trường ” tức kinh tế tư bản! Cuối cùng tư bản chủ nghĩa đã và đang trở thành nền tảng của kinh tế VNCS theo sự hướng dẩn của Mỹ, thông qua IMF, World Bank và WTO, trong đó quyền lợi của công dân và của các công ty Mỹ được bảo vệ; VNCS nay, về mặt kinh tế-văn hớa-xã hội, ở một mức độ nào đó, đã đi vào quỹ đạo của Mỹ; chỉ một điều đặc biệt là chính quyền vẫn còn nằm trong tay một chính đảng vẫn mang danh là đảng CS. Nhưng người Mỹ không quan tâm điều đó. Bởi vì , thứ nhất như đã trình bày, họ chỉ vì quyền lợi kinh tế-văn hoá; ai cầm quyền, độc tài hay dân chủ, không quan trọng; quan trọng là quyền lợi kinh tế-văn hoá-vùng ảnh hưởng của người Mỹ và các công ty Mỹ đươc bảo vệ. Thứ hai là vì tuy mang danh là CS, nhưng tập đoàn cầm quyền ấy nay đã đột biến (mutation) thành một giai cấp mới, với óc sùng bái sự tư hữu mạnh không thua gì các nhà tư bản của Mỹ; không chừng họ còn hơn các tài phiệt Mỹ nữa vì ngoài của cải họ còn có cả công an và quân đội trong tay. Các tổng thống Mỹ trước đây như Kennedy, Johnson, Nixon có nằm mơ cũng không mong thấy được một đội ngũ những nhà tư bản thuần thành như hiện nay đang có ở VN!

Nghiã là cuối cùng người Mỹ đã thắng.

Kể ra nghe có vẽ nghịch lý và nghịch nhĩ đối với nhiều người. Nhưng đó là sự thật! Sự thật đó giúp giải thích thái độ của chính giới Mỹ đối với Hà Nội trong suốt mấy thập niên qua (những người như John McCain, John Kerry, Jim Webb, v.v…). Và không chỉ thái độ của Mỹ, mà cả của các quốc gia Tây phương khác, kể cả Vatican.

Vậy mà đến giờ này, 35 năm sau, giới trí thức quan chức ngày trước của chúng ta vẫn còn viết sách với thái độ “hờn dỗi” người Mỹ, thay vì tự trách mình, trách phe ta đã phạm nhiều sai lầm chiến lược, tạo cơ hội cho kẻ thù khai thác. Chẳng hạn, ngay từ đầu trong khi Miền Bắc đang còn lao đao do hậu quả của cuộc Cải Cách Ruộng Đất tàn ác và sai lầm, thì ở MN chúng ta đã không nắm lấy cơ hội đó để có một chính sách ruộng đất đúng đắn cho nông dân. Trái lại, chúng ta đã có những việc làm thất nhân tâm như lấy lại ruộng của nông dân nghèo đã được Việt Minh chia cho trước kia giao trả địa chủ cũ; hoặc ưu đãi nông dân từ Bắc di cư; hoặc đưa người ngoài vào các Hội đồng làng ở trong Nam; hoặc bắt tập trung ban đêm ở trụ sở xã những gia đình có thân nhân tập kết ra Bắc, v.v… Trong một nước với nông dân chiếm 90% mà không có chính sách nông dân đúng đắn thì thất bại là điều khó tránh. Rồi đến sự xáo trộn của những năm từ 1963 trở đi nữa, cũng là do chính chúng ta gây ra, tự đả thương mình mà không hay.

Đã có vô số sách, hồi ký của giới trí thức-quan chức VNCH được in ra trong suốt 35 vừa qua. Đặc điểm chung của nội dung số lượng sách đó là hoặc nói về cái tôi của mỗi tác giả; hoặc ca tụng một cá nhân hay tập thể nào đó, để rồi qua đó tự đề cao bản thân; hoặc để thanh minh, chối bỏ trách nhiệm; hoặc quy nguyên nhân thua trận về sự phản bội của các chính phủ và chính khách Mỹ và đây là nội dung phổ biến nhất. Ngoài nét hoài vọng một thời vàng son ra, chưa hề thấy một tác giả nào thừa nhận rằng trong sự thất bại chung ấy, có phần trách nhiệm của bản thân mình. Cũng chưa hề có bất kỳ một công trình nào từ giới trí thức-quan chức của VNCH để đi sâu phân tích, một cách toàn diện và khách quan, nguyên nhân nội tại, gốc rễ sự thất bại chung cuộc của phe Quốc Gia, để tổng hợp thành một bài học lịch sử cho hậu thế. Câu hỏi được đặt ra ở đây là tại sao, với số lượng trí thức đông đảo, mà một công trình như vậy, cho đến nay, vẫn chưa ra đời?

4.-TS Hưng cũng kể rằng cố TT Thiệu đã nhắn nhũ với Kissinger rằng:” Chúng tôi không phải là người để sai bảo”!

Vâng ! Nói hay lắm! Tiếc rằng trong thực tế lại không được như vậy.Như chỉ hành quân ở cấp Trung đoàn thôi thì đã phải cần có ý kiến của cố vấn Mỹ rồi. Rồi đến các chiến dịch hành quân qua Campuchia, và Lào, việc phối trí quân trên các vùng chiến thuật, ngay cả phương thức huấn luyện, nhất nhất chúng ta đều đã làm với sự cố vấn chặt chẻ của người Mỹ; họ ngay cả đã vạch kế hoạch cho chúng ta.Cả đến cuộc đảo chánh tai hại năm 1963 thì các tướng, trong đó có ông NVT, cũng đã chỉ thực hiện nó sau khi được Mỹ bật đèn xanh.

5.-Điểm cũng cần bàn là về vấn đề kỳ vọng vào thế hệ con em sẽ có những “Henry Phạm” hay Richard Nguyên”. Ở đây nhà khoa bảng của chúng ta, và nhiều người khác nữa, đã không chú ý đến một điều; đó là sự khác biệt, về lập trường, về nhận thức và về nhiệm vụ, giữa một người Mỹ gốc Việt và một người Việt.

Nhiều người trong cộng đồng tỏ ra vui mầng khi nghe tin một số người Mỹ gốc Việt đang thăng tiến thành công trong xã hội Mỹ, đặc biệt là trong quân đội và chính quyền Mỹ. Vui mầng như vậy là việc xác đáng, vì những người đó là thành viên của cộng đồng người Việt tị nạn ở Mỹ. Nhưng nếu đặt kỳ vọng vào những người Mỹ gốc Việt đó cho việc xây dựng tương lai VN thì e rằng không đúng. Chắc chắn là những người Mỹ gốc Việt trẻ đó, do quan hệ huyết thống, sẽ dành cho đất nước và con người Việt Nam nhiều thiện cảm. Nhưng thiện cảm, dù nhiều bao nhiêu, không là điều kiện đủ để họ có thể có những đóng góp quan trọng, trong tư cách một công dân, cho nước Việt trong tương lai. Đơn giản chỉ vì họ không còn là người Việt nữa; họ là người Mỹ gốc Việt, là công dân Hoa Kỳ, và họ phải phục vụ nước Mỹ, mà Mỹ và Việt Nam là hai quốc gia với quyền lợi riêng biệt, đôi khi còn đối nghịch nhau nữa. Vì vậy nên dè dặt trong việc đặt kỳ vọng vào giới trẻ Mỹ gốc Việt trong việc xây dựng tương lai VN, còn không thì sẽ tỏ ra mơ hồ về lập trường chính trị mà thôi. (Xin xem trên TV một buổi nói chuyện trong đó có cựu TT Lâm Q. Thi và con trai là Andrew Lâm để thấy sự khác biệt về cách nhìn VN giữa hai thế hệ. Trong buổi nói chuyện đó một người thế hệ thứ hai, bạn của Andrew đã khẳng định rằng đối với anh ta thì VN is not home, but only a destination!)

Ngày xưa vua Bảo Đại đã được đưa về Pháp lúc còn thơ ấu để rèn luyện, học hành. Lý do tại sao người Pháp làm như vậy, và kết quả thế nào, nhiều người đã biết. Vừa rồi có tin là Tổng lãnh sự Mỹ ở Sài Gòn là một người Việt được đưa về Mỹ làm con nuôi từ lúc 8 tuổi. Nhiều người trong cộng đồng có vẽ vui mầng về tin đó lắm. Vâng ! Kể thì cũng đáng vui. Nhưng xin nhớ rằng anh ta chỉ là người Việt về mặt huyết hệ thôi; còn về mặt tư tưởng văn hoá, kinh tế, chính trị và pháp lý thì anh ta là người Mỹ, và sẽ phục vụ quyền lợi của nước Mỹ thôi. Trong mong anh ta phục vụ cho quyền lợi VN ư? E rằng sẽ hơi mơ hồ và ngây thơ!

6-Cộng đồng người Việt ở Mỹ vẫn còn là một cộng đồng rất non trẻ. Mức độ hội nhập về các mặt, nhất là về mặt sinh hoạt chính trị còn thấp. Nhu cầu về sự hướng dẩn của giới trí thức khoa bảng trong việc hội nhập đó của Cộng đồng là rất lớn. Nhưng cho đến nay sự đáp ứng của giới trí thức đối với nhu cầu đó chưa tương xứng. Chúng ta có nhiều các vị trí thức, đỗ đạt cao thuộc đủ mọi lãnh vực : Y tế, văn hoá, giáo dục, lịch sử, pháp lý, kinh tế, chính trị, khoa học kỹ thuật, v.v…Về mặt phương tiện truyền thông chúng ta có rất nhiều nhật báo, tạp chí, nguyệt san, đài phát thanh, đài truyền hình, v.v… Nhưng trong khi đó thì đại đa số ngưòi Việt tị nạn vẫn chưa lãnh hội được kiến thức phổ thông về các lãnh vực của xã hội nơi cư trú, cần thiết để giúp thúc đẩy quá trình hội nhập và xây dựng Cộng Đồng. Điều đó cho thấy rằng giới trí thức chưa hợp tác đúng mức với giới truyền thông trong việc giúp đỡ đồng hương xây dựng Cộng Đồng. Giá như thay vì chỉ viết sách về các vấn đề quá khứ, khai thác tâm lý hoài cổ, bán kiếm tiền cho riêng mình; các vị, tuỳ khả năng chuyên môn của từng người, viết về những đề tài hiện thời của xã hội Mỹ ở trình độ bình dân rồi phổ biến trường kỳ trên các phương tiện truyền thông để cho đồng bào học hỏi thì hay biết bao. Hoặc các vị cũng có thể họp nhau lại cùng với giới truyền thông, tổ chức định kỳ các diễn đàn công cộng, các buổi hội luận, trao đổi về những vấn đề chuyên môn, bách khoa hay thời sự, tạo dịp cho công chúng cùng tham gia thảo luận, giúp gia tăng sự hiểu biết đối với văn hoá nơi mình đang cư ngụ.Tiếc thay những việc như vậy lại không được quan tâm thực hiện! Trái lại chỉ có hoài cổ, và hoài cổ thôi!

Trong lãnh vực truyền thông, tuy cũng có một số bình luận gia người Việt trên các báo và đài TV.Nhưng nhược điểm của đa số họ là bình luận thường không vô tư, trung thực để giúp đồng bào tiếp cận sự thật và học làm dân chủ; không giữ được sự cân bằng trong việc truyền đạt thông tin như cung cách thường có của báo giới Mỹ, mà thường đứng hẳn về một phiá, tô bồi cho quan điểm của một đảng này để hướng dẩn sai lạc đồng bào chống lại đảng kia. Đây lại là một điều đáng tiếc khác.

Vắn tắt, xin được thưa với quý vị vài cảm nghĩ quê mùa trên đây khi đọc bản tin về ra mắt sách của Tiến Sĩ NT Hưng.

Trân trọng,
Sunnyvale, 5/18/2010
Trương Đình Trung

© Trương Đình Trung

Pages: 1 2 3

41 Phản hồi cho “Cảm nghĩ về bản tin ra mắt sách”Tâm Tư Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu””

  1. Tien Ngu says:

    Thưa,

    Tác giả nhận định cái nhìn về quyền lợi của Mỹ thật chính xác…

    Nhưng chê rề cái vụ…hoài cổ của các cựu quan chức, khoa bảng gốc VNCH thì hơi bị…mắt hí…

    Có xưa mới có nay, có thất bại mới có…kinh nghiệm.

    Mà cái vụ….thất bại dưới bàn tay của Mỹ, thì là cái chuyện quá…bình thường. Nó…giàu, nó có điều kiện để…tính toán.
    VNCH là nhược tiểu, chống Cộng láo không dựa vào Mỹ thì dựa vào…ai?

    Chiến tranh do giặc Cộng mang lại, tàn phá hàng ngày, chính phủ NVT, làm gì có…rảnh để mà xây dựng, tự lực tự cường?
    Bên Cộng láo chúng cũng có tự lực tự cường được đâu? Súng đạn vũ khí lương thực cũng đều là của Nga, của Tàu, của Ba Lan, Đông Đức, Tiệp Khắc….

    Cho nên, ở vào cái hoàn cảnh…éo le như thế, khối Cộng quốc tế buông bỏ thì VC …đi đứt. Mỹ buông bỏ là anh Thiệu…đi đứt. Vậy thôi….

    Em nào rống lên, chê rề NVT, ý cho rằng mình ngon lành hơn ảnh, thì rỏ ràng, chỉ là cái thứ…mắt hí….

    Tâm tư TTNVT ra đời, là một điều đáng hoan nghênh, ít ra cũng …đã thông được vài điều mà các em mắt hí đã từng rống lên chửi bới ảnh. Trẽ em VN lớn lên, cũng hiểu rỏ ràng cái câu chuyện…lịch sử nước Nam. Lịch sử …láo do VC dạy trẽ em không thể mặc sức mà….tự bơm tự sướng

    Riêng về cái vụ. ..chê rề cộng đồng Việt tị nạn tự sướng khi cái này cái kia của các con em…thành đạt, rồi dạy dổ rằng thì là các khoa bảng phải thế này thế kia cho nó…bớt non trẽ, thì nghe…thấy thương tác giả quá.

    Tác giả chưa hiểu người Việt, nhất là người Việt có máu…liều mạng, live free or…die…

    Sẽ chẳng có em nào chịu làm…em của em nào cả. Chưa chắc là một anh có gốc khoa bảng sẽ thuyết phục được một em có gốc…dân chài. Ở Mỹ này, đừng có tưởng anh có…văn bằng bảnh tỏn rồi anh ra lệnh được một anh…đi canh me, thuyết phục ảnh…hy sinh theo anh. Đó là chưa kể các cò mồi Cộng láo thì thà thì thụt, rỉ tai anh gốc dân chài, gây …mâu thuẫn…

    Muốn thiên hạ tị nạn cs nghe theo, tập hợp dưới cờ, phải có quyền, có uy thật sự, có tiền nhiều bằng…6 tỉ phú gốc Việt hợp lại, thì…hoặc may.

    Nhưng thường, các anh tỉ phú, đều thuộc loại…bất lương, tự kỷ, dể gì các ảnh chịu…hy sinh.

    Chúc tác giả may mắn ( trong mơ)

  2. Tudo.com says:

    Trương đình Trung : “Nhiều người vẫn cứ cố tin rằng Mỹ can thiệp là để “giúp” người Việt Nam, và các dân tộc khác xây dựng Tự Do, Dân Chủ, để chống lại CS và các chế độ độc tài!!!”

    Đó là quyền, là niềm tin của mổi người và họ đã đúng: miền Nam sụp đổ khi Mỹ bỏ cuộc không giúp nữa.
    Nhưng cũng có những kẻ tin Nga, Tàu “giúp” VN xây dựng Tự do, Dân Chủ, Độc Lập và bảo vệ lảnh thổ như Hồ chí Minh, Phạm văn Đồng, Trương đình Dzu, Trương đình Hùng. . . . .đó là niềm tin của những tên Ba Phải, Ba Trợn rước xâm lăng.
    Hết chiến tranh, VN mất sạch mà những tên Cà Chớn chống xâm lăng đó vẫn chưa chịu mở mắt Chó săn ra.
    Và VN tan hoang, dân VN khốn khổ cho đến hôm nay cũng vì những tên Ba Phải, Cà Chớn khốn nạn đó!

Phản hồi