WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

“Last days in Vietnam” – Trả lời của tác giả Giao Chỉ

LTS: Đã có ít nhất 2 bài viết trên mạng Đàn Chim Việt liên quan tới bộ phim “Last day in Vietnam” của các tác giả Trần Diệu TrầnNguyễn Khoa Thái Anh. Để làm phong phú thêm góc nhìn với đề tài vốn gây tranh cãi này, chúng tôi xin chuyển tới độc giả bài viết của ông Giao Chỉ Vũ Văn Lộc, cựu đại tá quân lực Việt Nam Cộng Hòa, người hiện đang sống tại San Jose và là tác giả nhiều năm trên trang web chúng tôi. 

Phần dưới bài viết, ông Giao Chỉ đã trả lời những ý kiến trong bài viết của tác giả Nguyễn Khoa Thái Anh.

——————————————————–

“Last day in Vietnam” – Sự phản bội cuối cùng

lastday

Bộ phim Last days in Việt Nam đã được giới thiệu tại Hoa Kỳ. Dự trù sẽ chiếu tại các rạp vào ngày 28 tháng 4-2015 . Ghi dấu 40 năm mất miền Nam. Nhà làm phim danh tiếng là bà Rory Kennedy đã sưu tầm tài liệu nhiều năm. Ngôi sao quan trọng được phỏng vấn trong phim là tiến sĩ Kissinger. Truyền thông Hoa Kỳ khen ngợi. Tất cả đều hết lời xưng tụng. Phim hy vọng đoạt giải Oscar năm nay.

Nhưng đối với tôi, thêm một lần nữa, đây là một sự phản bội. Nên gọi là Sự phản bội cuối cùng.

Ngày cuối ở Việt Nam là ngày cuối của ai. Nếu là ngày cuối của Việt Nam Cộng Hòa chúng ta sẽ thấy những gì? Trên biển Đông, máy bay trực thăng của VNCH hấp tấp bay di tản. Đáp xuống là đẩy xuống biển. Cảnh chiến binh VNCH lên tàu bị lính đồng mình Hóa Kỳ khám người, tước súng, vất xuống biển. Cảnh 1 tay triệu phú cao bồi Mỹ Ed Daly ở Oakland lấy máy bay World Airways bay ra Đà Nẵng cứu dân tỵ nạn tạo ra hình ảnh rất thảm khốc tại phi trường. (Ông đại sứ Martin miệt thị bảo tay này chỉ làm tình thế thêm rối loạn) Cảnh mọi người chen nhau vào tòa đại sứ tìm đường chạy. Cảnh chiến xa cộng sản tiến vào Sài Gòn. Những chiến binh VNCH bỏ quân phục, mặc quần cụt tan hàng. Cảnh máy bay trực thăng của 1 chiến binh không quân chở vợ con được cứu trên biển. Và sau cùng cảnh chiến hạm hải quân Việt Nam lặng lẽ hạ cờ trong nước mắt.

Khán giả Hoa Kỳ xem được những hình ảnh đau thương này tất cả đều phải đồng ý rằng Mỹ bỏ rời Việt Nam thực là đúng. Không còn lý do gì để yểm trợ cho miền Nam Việt Nam hoàn toàn không còn tinh thần chiến đấu. Quân đội thiếu lãnh đạo, vô kỷ luật.

Nếu là ngày cuối của người Mỹ tại Việt Nam thì đây là một cuốn phim hết sức đề cao nước Mỹ. Từ các chính khách, vị tổng thống, ông bộ trưởng ngoại giao ông đại sứ, các thành viên trong chính phủ và các chiến binh , các phi công đều là các thiên thần. Nếu vào giờ chót đã phải bỏ rồi một số người còn lại trong tòa đại sứ là hoàn toàn bất khả kháng.

Tổng thống Ford bầy tỏ tấm lòng nhân đạo muốn cứu vớt nhiều người Việt Nam. Tiến sĩ Kissinger với tình nghĩa rạt rào dâng cao cũng muốn cứu thêm nhiều người. Các thành viên trách nhiệm Hoa Kỳ ở tòa đại sứ cùng sĩ quan chỉ huy thủy quân lục chiến kể lại những giây phút cuối tại văn phòng tùy viên bên Tân sơn Nhất và tại tòa đại sứ. Các lính thủy quân lục chiến Mỹ bị chết vì pháo kích. Đây là những người lính Mỹ cuối cùng có tên trên bức tường tưởng niệm ở thủ đô.

Thông điệp chính của cuốn phim là gì. Trình bầy sự hoảng loạn của quân dân VNCH và sự bình tĩnh tận tâm của Mỹ cứu vớt người Việt Nam vào ngày cuối cùng. Hoa Kỳ muốn nói rằng đã nỗ lực, nhưng rất ân hận là vào giờ chót phải bỏ rơi vào khoảng 400 người. Những người may mắn lọt vào trong tòa nhà đại sứ và được hứa hẹn sẽ bốc đi hết. Những người này cố leo lên cầu thang, lên nóc nhà, chỗ máy bay hạ cánh, nhưng cửa bị chặn và lính Mỹ ném lựu đạn khói cho nghẹt thở để phải bò xuống.

Mới đâu đó giây phút trước Mỹ Việt còn chuyện trò hứa hẹn. Rồi chợt Mỹ biến mất.

Đó là nội dung cuốn phim.

Trong phim ngày cuối cùng, người Mỹ nhận tội bỏ rơi 400 người, nhưng thực ra họ đã bỏ rơi cả triệu người Việt của một nửa nước Việt Nam.

Làm sao tôi có thể khen ngợi cuốn phim phản bội này được. Ngay cả về kỹ thuật cũng chẳng có gì mới lạ.

Tôi xin nói tại sao.

Suốt 40 năm qua, cảnh đau thương ở phi trường Đà Nẵng, cảnh đẩy trực thăng xuống biển. Cảnh chen chúc ở cửa tòa đại sứ, chúng ta đã được xem đi xem lại biết bao lần. Kỳ này, với phương tiện và khả năng rộng rãi của bà chủ biên, có thêm 1 vài đoạn đau thương ly kỳ nhưng cũng não lòng không kém. Kỹ thuật cắt xén xào nấu đâu có gì mới lạ.

Với nội dung và kỹ thuật như vậy làm sao tôi có thể khen ngợi 1 bộ phim chết tiệt như thế.

Tôi không thích phim này, nhưng tôi biết có những người rất thích và có lý do để thích. Việt cộng.

Các bạn thử nghĩ coi. Chiến binh Việt cộng ở vào tuổi của tôi. Năm 1954 các tay này 20 tuổi, cũng như lúc tôi di cư vào Nam. Họ bắt đầu cầm súng đi “giải phóng” miền Nam. Từ 54 cho đến 75, qua hơn 20 năm không chết nhưng cũng không trực tiếp thấy hình ảnh phe ta tan nát ra sao. Vớ được phim này, thấy cảnh “Mỹ Ngụy” chạy như thế. Thích là cái chắc.

Xin lưu ý chữ “ giải phóng miền Nam” và chữ “ Mỹ Ngụy” tôi viết trong ngoặc kép. Chữ của Việt cộng đấy.

Phim mà kẻ thù thích thú, phim chết tiệt như thế làm sao tôi khen ngợi.

Tài tử Kissinger

Phim đã chẳng ra làm sao, tài tử quan trọng chính lại là Kissinger đóng vai chính khách nhân đạo, thương yêu Việt Nam hết sức. Ông muốn cứu thêm mà ngoài khả năng. Thật tội cho ông tiến sĩ, nhưng sự thực quý vị có biết không?

Nhắc đến chuyện Kiss sang Tàu để bàn chuyện bán đứng Việt Nam Cộng Hòa là chuyện xưa rồi. Ngay từ tháng 3-1975 Kiss đã liên lạc với Nga sô để xin thỏa hiệp với Hà nội. Yêu cầu Hà nội đánh đâu thì đánh, phải chờ ở ngoài vòng đai Sài Gòn cho Mỹ rút vào ngày 3 tháng 5-1975. Ai tiết lộ chuyện này. Chính đại sứ Martin.

Trong cuốn sách Nước mắt trước cơn mưa viết từ 1990 tác giả Lary Engelman hỏi chuyện ông đại sứ lúc ông còn sống. Đại sứ nói rằng cần 2 tuần lễ để rút cho êm. Kiss nói đã thỏa hiệp với Brezhnev bên Nga và được biết Hà Nội đồng ý. Tuy nhiên đầu tháng 4 đại sứ Martin muốn chắc ăn đã gửi đại tá Harry Summers đi theo chuyến bay của uỷ hội quốc tế ra Hà Nội nói chuyện trực tiếp. Bắc Việt đồng ý sẽ chờ ngoài cửa Sài Gòn cho Mỹ rút êm, nhưng phải bỏ của chạy lấy người. Quân dụng để lại hết. Vì vậy khi thấy Mỹ cho phi công Viêt Nam di tản qua Thái Lan, coi như di tản quân dụng, là vi phạm thỏa hiệp phải để lại tất cả chiến cụ. Cộng sản bèn pháo kích Tân sơn Nhất để cảnh cáo. Chính ông Martin kể lại.

Câu chuyện rõ ràng là Mỹ bỏ chạy trong kế hoạch và cũng hoảng loạn không kém gì Việt Nam. Hẹn nhau ngày chót là 3 tháng 5-1975 mà đã vội vàng bỏ đi trước 3 ngày,

Đầu đuôi như thế bảo làm sao tôi thích phim này cho được.

Thế hệ tương lai.

Có anh bạn thích cuốn phim danh tiếng này bảo rằng phim cần cho con cháu chúng ta xem để biết về chuyện ra đi năm 75. Tôi xin nhắc lại. Chúng ta muốn con cháu thấy cảnh 1 chiến binh chen với gia đình binh sĩ lên máy bay chạy trốn để tay Mỹ cao bồi tống cho 1 quả rớt xuống. Muốn hay không. Chúng ta có muốn con cháu thấy cảnh lính tráng cởi quân phục có cả giầy trận và vũ khí đầy đường rồi tan hàng hay không.

Cảnh chen lấn ở cổng tòa đại sứ hay cảnh đồng minh khám xét đồng minh trên tàu. Hình ảnh chết tiệt như thế mà dành làm kỷ niệm cho thế hệ tương lai thì buồn cho con cháu nhiều lắm.

Bạn lại hỏi tôi là nếu ông làm phim thì ông làm ra sao. Nhu cầu đơn giản, ý kiến đơn giản. Phải có đoạn phim trận đánh ở Long Khánh của sư đoàn 18. Một sư đoàn lính bộ binh miền Nam chặn đứng 3 sư đoàn Bắc quân kịp thời cho Mỹ rút. Cảnh tàn quân của Sài Gòn cầm chân các đơn vị tiền quân của Hà nội tại cầu Tân cảng. Đó là những thước phim tài liệu đã từng chiếu lại. Đoạn phim trung tá cảnh sát Nguyễn Văn Long tự tử ở trước tượng thủy quân lục chiến. Những người dân chổ trên cyclo đem vào nhà thương Grall, Sài Gòn. Tất cả đều đã có phim ảnh.

Cũng trong 24 giờ cuối cùng hãy kể về chuyện 7 vị tướng tá tự vẫn. Trong chiến tranh cận đại sau thế chiến thứ II ,chưa từng có quân đội nào mà 7 vị lãnh đạo đã tuẩn tiết khi được lệnh buông súng. Đó là những hình ảnh tích cực của những ngày cuối cùng phía Việt Nam Cộng Hòa.Tuy nhiên điều quan trọng là ngày cuối cùng của người Mỹ cũng không thể để cho những người như ông Ford, ông Kissinger lên tiếng giả nhân giả nghĩa. Những chính khách đã quay lưng phản bội đồng minh, dù là phục vụ cho quyền lợi của Hoa Kỳ thì cũng không thể táng tận lương tâm để 40 năm sau dối trá rằng muốn cứu thật nhiều người Việt vào những ngày sau cùng.

Theo đúng các điều kiện của chính phủ Mỹ dự trù thì chỉ có khoảng 60 đến 70 ngàn người sẽ được đem ra khỏi Việt Nam. Vợ con, thân nhân người Mỹ, nhân viên sở Mỹ, các nhà thầu…

Trên thực tế, giờ chót chẳng cần giấy tờ, trong cơn hoảng loạn vào được DAO hay tòa đại sứ là đi. Xuống các xà lan chở đạn ở bến Khánh Hội là đi. Hàng ngàn thuyền chạy loạn trên biển Đông đã được vớt. Chuyến hải hành cuối cùng của hải quân VNCH chở trên 30 ngàn người. Ngay trên những con tầu cận duyên của chúng tôi cũng vớt cả trăm người. Tất cả đều đi theo danh s ách c ủa ông trời, không theo danh sách của ông Ford. Đoàn tàu VNCH qua đến Suvic Bay, chính phủ Phi luật Tân mới hôm trước còn là đồng minh thân thiết với VNCH. Hôm sau đã không thèm nhận tỵ nạn Việt Nam, dù là tạm trú.. Sợ cộng sản Hà nội bơi thuyền qua đánh Phi nên bắt Mỹ phải kéo cờ VNCH xuống mới chịu lãnh món quà gồm nguyên cả một hạm đội. Quả thực trong suốt 21 năm Việt Nam cộng hoà vừa xây dựng vừa chiến đấu, có khi lên khi xuống, có lúc tốt lúc xấu. Trận 68 cả nước vùng lên triệt hạ toàn thể quân “Giải phóng miền Nam”. Trận 72 đẩy lui quân cộng sản miền Bắc trên cả 3 vùng chiến thuật. Qua đến trận 75 chỉ vì tình phụ đồng minh bỏ chạy từ 73 nên đã tan hàng thảm bại. Tuy nhiên có làm phim về đoạn cuối thì ít nhất cũng cần ghi lại trận Long Khánh vào những giây phút sau cùng. Hình ảnh phi cơ Hỏa Long chiến đấu đơn độc và tuyệt vọng rồi bùng cháy trên mây trời Hóc Môn.

Và để xóa bỏ toàn thể hình ảnh gẫy súng tháng tư là những câu chuyện của hàng trăm chiến binh vô danh tuẫn tiết cùng với 7 vị anh hùng với đầy đủ hình ảnh và nhân chứng. Phim tài liệu về những ngày cuối cùng với nhiều thiếu xót sai lầm nên đã trở thành sự phản bội cuối cùng. Để kết luận, chúng ta có thể nói rằng, đất nước miền Nam Vn là của Việt Nam Cộng Hòa. Bị Cộng sản miền Bắc đánh bại là lỗi lầm và trách nhiệm của quân dân miền Nam. Miền Nam phải trả cái giá cho việc bại trận. Hoa Kỳ bỏ rơi là một trong các lý do, nhưng không phải là trách nhiệm.

Trong chiến tranh Hoa Kỳ đã hết sức yểm trợ và 58 ngàn thanh niên đã hy sinh. Tình thể thay đổi, Hoa Kỳ thay đổi quyết tâm. Kissinger vì nhu cầu phục vụ cho nước Mỹ đã xử dụng tất cả các đòn phép xấu xa để đưa Hoa Kỳ ra khỏi vùng lầy Việt Nam. Đối với một số người Mỹ, ông có thể là anh hùng. Chuyện đó đã qua rồi. Sau 40 năm dân Việt di tản, ty nạn đã được nhân dân Mỹ hào hiệp đón tiếp. Có thể vì tình nhân đạo. Có thể vì trách nhiệm bỏ rơi ngày xưa. Chuyện này có thể hiểu được. Nhưng khi làm lại cuốn phim 40 năm sau, không nên chỉ phơi bày toàn chuyện xấu của quốc gia đồng minh. Hãy thực hiện công bình ghi lại cả những hành động anh hùng của VNCH. Đặc biệt nếu đưa ông Kissinger lên màn ảnh cho có tên tuổi, thì phải là một nhân vật phản tỉnh, hối lỗi ân hận và cần có một lời xin lỗi vì biết bao nhiều người đã chết chỉ vì một đời tin tưởng ở đồng minh. Nếu không được như thế thì không cần phải có sự hiện diện của con người ngoại giao suốt đời phản bội đồng minh từ Âu sang Á, để cho câu chuyện những ngày cuối cùng thành ra sự phản bội cuối cùng. Giao Ch ỉ, San Jose

************************

Phê bình bài của chúng tôi, tác giả Thái Anh có nhắc đến những điểm chính sau đây:

1)Dường như ông Lộc không hiểu rõ…. Trả lời. Xin chịu thua. Quả thực tôi chỉ xem cuốn phim, tham khảo các tài liệu và thêm sự hiểu biết riêng. Có thể không hiểu rõ những chuyện khác như trường hợp của Thái Anh là người làm công tác phiên dịch có dịp nói chuyện trực tiếp với nhà sản xuất.

2) Kissinger không phải là vai chính.. xin trả lời. Thái Anh nói đúng. Phim tài liệu này không có ai là vai chính. Nhà làm phim xử dụng danh tiếng của Kissinger như là một tên tuổi chính nhằm giá trị thương mại. Hình ảnh 30 tháng tư đưa lên toàn đau thương, không có một chút nào cân bằng với cuộc chiến tuyệt vọng tại Long Khánh, cầu Tân Cảng Sài Gòn và hình ảnh tuẫn tiết anh hùng của tướng tá QLVNCH. Đó là phim bất công. Thêm vào đó vai trò lịch sử lớn lao của tiến sĩ Kissinger trong chiến tranh Việt Nam là phản bội đồng minh. Ông có thể là anh hùng đối với một thành phần phản chiến và chủ hòa của Mỹ. Nhưng đem Kissinger lên phim này để thể hiện tinh thần nhân đạo của Hoa Kỳ cứu vớt người Việt vào giờ thứ 25 là một hành động vô luân lý. Một phim phản bội.

3)Các ông chỉ toàn đổ tội cho Hoa Kỳ …xin trả lời. Phê bình như thế có phần đúng, nhưng không phải tất cả. Trong thành phần trách nhiệm làm mất nước, chúng tôi đã từng ghi nhận tất cả lỗi ở cả giai cấp cầm quyền. Cá nhân chúng tôi đã từng đi thuyết trình tại các quân trước trước 75 và suốt đời lưu vong sau 75 không hề đổ lỗi cho đồng minh. Phân tích ghi nhận nguồn cơn thì có, đổ thừa thì không. Nhưng cũng phải thưa với các bạn trẻ được rõ. Dù các vị lãnh đạo của chúng tôi, các niên trưởng trong quân đội hay ngoài chính trường có lúc né tránh trách nhiệm và đổ thừa cho đồng mình Hoa Kỳ, bên trong với nỗi niềm uất hận, với nước mắt và tủi nhục khi bị tập trung cải tạo hay trên bước đường lưu vong, chúng tôi đều biết rõ tất cả đều là lỗi ở chúng tôi. Bây gọi ai cũng biết rõ. Chửi Mỹ để giải tỏa niềm đau tháng tư vậy thôi. Bây giờ mình cũng là MỸ rồi, còn nói năng gì nữa.

3)Bài học cuối cùng tôi nhận được của người bạn trẻ là một câu nói tôi xin hiểu như sau. Các bác chỉ biết phê phán, chê bai. Có gỏi thì làm đi.

Xin trả lời.

Ấy thế thì lại đến lượt các cậu không hiểu rồi. Chúng tôi, với sức lực tàn tạ của tuổi cao niên, với thân phận của lính già bại trận, gần 40 năm nay vẫn tiếp tục chiến đâu đấy chứ. Định cư 20 ngàn gia đình, viết 52 bài tham luận một năm, 2000 bài từ 1975 đến 2015. Xuất bản 4 tác phẩm. 23 năm dọn cơm nuôi Homeles Hoa Kỳ, 21 năm đưa người về tảo mộ chui tại nghĩa trang Biên Hòa và Dân Sinh Media đã thực hiện trên 10 bộ phim tài liệu về chiến tranh Việt Nam .

Đã bỏ ra 30 năm sưu tầm di sản thuyền nhân và VNCH. Thêm 10 năm thực hiện Viet Museum đầu tiên và duy nhất tại hải ngoại. Phim ảnh last Days của cô Rory dù có lãnh Oscar cũng không qua được vài con trăng. Museum của chúng ta sẽ vĩnh cửu. Bây giờ các ông lại thách chúng tôi làm phim 30 tháng tư của người Việt Nam. Quay đi quay lại, thượng cấp và niên trưởng chẳng còn ai, chẳng biết có nhận được lời thách độ của các ông hay không. Trong khi chờ đợi, bạn đọc bốn phương xin gửi về cho chúng tôi tất cả các nguồn tài liệu bằng hình ảnh và phim ảnh liên quan đến 30 tháng tư 1975. Chúng ta cùng chuẩn bị làm phim. Kỳ tới sẽ viết và phổ biến kịch bản.

Bác có giỏi thì làm đi. Ý kiến hay thật.

(Tác giả gửi đăng)

43 Phản hồi cho ““Last days in Vietnam” – Trả lời của tác giả Giao Chỉ”

  1. V N says:

    Trần Tưởng:
    ” Mẹ kiếp, thằng VC nó giết người, sau đó nó làm đám ma thật hoành tráng, …Còn thằng Mỹ nó đẩy người ta vào chỗ chết, sau đó nó chìa tay ra cứu vớt”.

    Yeah!
    Thế mà lũ trẻ ranh, (mụ chủ đài, anh giáo làng) sướt mướt, sướt…mướt….TÌNH NGƯỜI!!!

  2. hnh says:

    Bài của Giao Chỉ và bài của Ng Khoa Thái Anh viết về phim Lats days in VN nhưng thực ra lại không phải là một bài mang tính điện ảnh
    Bài của Giao chỉ (đăng trên nguoivietboston.com) chửi bới cuốn phim chết tiệt
    Bài của NKT Anh đả phá bài của Giao Chỉ, người đọc DCV lên mạng xem bài để biết cuốn phim nó gì chứ không phải để nghe các ông chửi bới bình dân
    Viết về điện ảnh, thời sự ma` các ông thiếu kiến thức điện ảnh thì viết làm gì cho mất thì giờ của các ông và của người đọc

  3. DâM TiêN says:

    New Era for Viet Nam : Thời đại mới cho Việt Nam
    Nỗi quan tâm còn lại một đời của trung sĩ DâM TiêN :

    Đó là : ” Giải pháp một nửa, A Demi Policy”

    Cộng Sản Việt Nam thật sự giã từ Mác Lê ( ghê !), chuyển sang một
    hình thức chánh trị mới có tính khai phóng và dân tộc, ví dụ: LaoĐộng,
    ( Hoa Kỳ và Trung Quốc, cùng LHQ sẽ tận tình giúp đỡ cựu Cộng Sản
    trong phương trình này. Sẽ có sự thanh lọc hàng ngũ Cộng Sản_.

    Đồng thời và đồng thanh, LHQ, Hoa Kỳ, Trung Quốc và Quốc Tế sẽ mời
    Cô Cộng Hòa trở lại sân khấu chính trị, xét rằng: HĐ Ba Lê bị MTGPMN
    vi phạm, và Lời Dầu Hàng của VNCH ( ông Minh) là vô hiệu quả do tính
    chat hài hước gian lận của nó.

    Một cuộc tong tuyển cừ là điếu tối ưu tiên quyết cho hòa bình và đoàn
    kết dân tộc toàn cõi VN, căn cứ theo những Hiệp Định Geneve và Paris,
    và căn cứ theo Thông cáo Thượng Hải Richard Nixon – Chu Án Lai.

    Sẽ chỉ có HAI thực thể Quốc Gia ( Cộng Hòa) và cựu CS ( Lao Động)
    trong tiến trình giải kết chính trị Việt Nam. ( Trung sĩ DâM soạn thảo)

    • DâM TiêN says:

      Một giải pháp trung hòa và an toàn cho toàn Đông Dương,
      đó là nền Quân Chủ Lập Hiến.

      Với Việt Nam nhà, trả về nền Quân chủ Lập Hiến cho VN
      là công bằng và hợp lý,

      Bởi chính Tình báo Hoa Kỳ — OSS và CIA — đã mang ông
      HC Minh và ND Diệm lên ngôi, tiếm ngôi Nhà NGuyễn, ngụ
      ý tạo ra sự mâu thuẫn đối chọi cho Hoa Kỳ ” đục nước béo
      cò ” như ta đã thấy!

      Nhưng chắc gì Sen đầm quốc tế đã OK nền Quân chủ cho
      Đông Dương? ( Cái gì cũng…Mỹ, chứ sao? Chỉ vì sợ tên
      Cướp CS mà phài nương nhờ…tên sở khanh! ). D â M

      • Tien Ngu says:

        Bởi chính Tình báo Hoa Kỳ — OSS và CIA — đã mang ông
        HC Minh và ND Diệm lên ngôi, tiếm ngôi Nhà NGuyễn, ngụ
        ý tạo ra sự mâu thuẫn đối chọi cho Hoa Kỳ ” đục nước béo
        cò ” như ta đã thấy! (Nịnh hát)

        Đúng là thứ…khùng, nói chuyện…bá láp…

        Mỹ nào đưa Ngô đình Diệm lên ngôi?

        Mẹ nó chứ, thấy người ta mần ăn được, nó mới…lân la ũng hộ. Diệm mà không ra được cái nghề…ổn định miền Nam, tụi Mỹ chắc chắn là sẽ không…hưỡn mà đi bắt tay với Ngô đình Diệm.

        Riêng câu chuyện OSS tạm thời bắt tay với cs để tìm thế chơi tụi Phát xít, thì ở đâu cũng…bắt tay. Mỹ tuôn vũ khí cho Nga kháng Đức, hay TC & VC kháng Nhật, là những câu chuyện…thời thế, sau đó thời…thôi. Có cái mẹ gì là CIA với OSS đưa Hồ chí Minh lên ngôi? Mỹ ngu nhìn không ra cs à?

        Còn chuyện…tiếm ngôi nhà Nguyễn thì chỉ có thứ khật khùng mới ngôn ra được thế. Các chúa Nguyễn mờ mang bờ cõi về phương Nam, có công đức. Nhưng, Vua Nguyễn, kể từ thời Gia Long, toàn…bù sịt, mắt hí, theo Tàu ăn…cám xú. Đến thời Bảo Đại lại càng….thãm hại, chơi sướng quen tật, lại ngây thơ, hai tay dâng quốc gia cho Cộng láo, để từ đó mà toàn dân…khốn nạn. Có giò, đạp cho ảnh vài đạp, đi chổ khác chơi, là một chuyện làm rất phải đạo….

      • DâM TiêN says:

        Em bướng bỉnh và tự ái con nít kwá , lại …mắt hí, lớp ba!

        Về ông HC Minh, thì 100 phần trăm là OSS ( tức là Hoa Ky
        đả mang ông ta lên ngôi, để xử dung về lâu về dài ( nếu em
        biết, hay khiêm tốn mà hỏi ông Bảy Mốt giảng giải cho).

        Về ông NĐ Diệm, nếu không có Lansdale cặp kè ngay bên,
        thì đã bị Pháp và Thân Pháp thủ tiêu rồi. Cuối cùng nguy khốn,
        Tt Eisenhpwer phải cho đặc phái viên toàn quyền là Tướng
        Lawton Collins sang che chở.Trong khi đó, Thủy quân lục chiến
        Mỹ túc trực ngoài khơi Vũng Tàu; và quân Pháp phải rút gấp đi.
        Thỷ tướng Diệm mới được an toàn, Thế,ai mang cụ Diệm
        lên ngai vậy, cà?

        ( Mỹ mang cụ Diệm vể để chuạn bị cho Mỹ vào. Cụ Diệm yêu
        nước, chống lại ý Mỹ, nên phải hy sinh.) Ai mang cụ Diệm về?

        ( Đến giờ này, mà em còn như nhi đồng đá dế, hả em thươn ?)

        Khuyên em nên Save sử lieu này vô máy, mà nhớ, bớt …láo !

      • Tien Ngu says:

        Tien Ngu trình bày sự thật lịch sử có chứng cứ rỏ ràng, thì nó bảo rằng thì là…bướng bỉnh, tự ái…

        Còn nó…tưỡng tượng chuyện phong thần bán bánh kẹp thì là chuyện…100%…

        Văn kiện lịch sử nào chứng minh OSS đưa Hồ chí Minh lên làm chủ tịch nước (chức vụ nói theo kiểu VC)?

        Còn Lansdale, Collin, rành tình hình VN hơn Ngô đình Diệm? Hai thằng này tư cách gì mà…đưa Ngô dình Diệm lên ngôi thủ tướng nước VN?
        Tụi Mỹ lúc ấy chỉ có…tiền, miền Nam VN chưa lọt vào tay của chúng, sao chúng thao túng, tự tung tự tác quyền hành chính trị VN được?

        Ngô đình Diệm tình nguyện làm con cờ của chúng à?

        Dâm có là cò mồi của VC không, sao hát theo chúng, bóp méo lịch sử, sĩ vã ông Diệm một cách bất lương vậy?

  4. tonydo says:

    Tôi chưa bao giờ cầm M16 chiến đấu với Việt Cộng (Cạc Bin để bắn chim Cu thì có, vì nó nhẹ dễ ngắm trúng đầu, còn thịt ăn).
    Lại cũng chưa xông lên theo sau lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ (Chào thì có một lần ở Việt Nam và nhiều lần ở Mỹ trong đám tang). Ngược lại đã từng uýnh nhau với VNCH tới 7 năm.

    Tuy nhiên nghe cái tên bộ phim và người sản xuất là tôi hiểu ngay phim làm cho ai coi và lấy từ đâu ra. Vì thế không có gì phải mò đi xem cả.

    Người ta bảo Việt Nam Cộng Hòa tan hàng vì bị Mỹ bỏ rơi.
    Đúng quá rồi.

    Nói vậy không có nghĩa là tôi nịnh qúi Còm Sỹ VNCH. Tuy nhiên cái ác của người Mỹ (đại diện là Henry Kissinge) đã đánh sập VNCH chứ chỉ Việt Cộng không thôi, dù Miền Nam không được viện trợ từ phía Hoa Kỳ đi chăng nữa thì cũng còn trầy da tróc vẩy và biết đâu cục diện sẽ đi theo hướng khác.

    Chứng minh:
    - Nếu Mỹ không “gáy” Tổng Thống Thiệu rút khỏi Miền Trung thì Việt Cộng đã không dễ gì mang đai quân tới vòng đai Sài Gòn một sớm, một chiều.
    - Nếu Mỹ không đưa TT Thiệu ra khỏi nước và không ai nhận nếu TT “vượt biên” thì chắc chắn TT đã không nhường quyền cho Dương Văn Minh và sẽ ở lại chiến đấu đến cùng.

    - Nếu Mỹ không đưa người Việt ra khỏi nước cả tháng trước khi Miền Nam sụp đổ thì mọi người sẽ không có cái ý tưởng buông súng, mua tàu thuyền, chuẩn bị zdọt.
    - Nếu Mỹ không cho hạm đội đón người ngoài biển Đông thì đâu có ai buông súng chạy.
    - Nếu Mỹ không thông báo toạ độ cho tàu chiến và máy bay VNCH bay ra để được đón thì mọi người đều phải ở lại và chắc chắn vẫn sẵn sàng chiến đấu.

    Việt Cộng không giỏi đánh trận địa chiến trên đồng bằng trống trải, đặc biệt rất dở về công thành. Trung Quốc không muốn Miền Bắc chiếm trọn Miền Nam. Khơ Me Đỏ được sự giúp đỡ và xúi giục của Trung Cộng nên đã ra mặt gây hấn với Việt Cộng từ trước 75 cả mấy năm.

    Vì thế VNCH vẫn có thể giữ Miền Nam một thời gian dài, chưa kể là mang hạm đội ra trấn Phú Quốc, Côn Đảo và đặc biệt một số đảo giữa biên giới Căm Bốt và Thái Lan để làm hậu cứ phòng khi phải di tản qua mượn đất Khơ Me và Thái lập chính phủ Lưu Vong.
    Tất nhiên Thái Lan OK vì họ cũng sợ Việt Cộng tràn qua .

    Giữ được ít năm thì ai biết chuyện gì sẽ xảy ra.

    • DâM TiêN says:

      Cảm ơn. Dạ, phải đó. ” Nó” đã giúp lập VNCH không ngoài mục đích là ” câu”
      CS Bắc Việt vô, và cho BắcViệt thằng theo Nga, bỏ Tàu, nhằm chia rẽ Nga Hoa…

      Đúng năm! ” Nó” đã có ý đố ” bỏ rơi” VNCH ngay từ khi mới ra đời. Năm 1962,
      ” nó ” cho Laos trung lập tạo ra hành lang xâm nhập cho Bắc Việt. Sau đó ” nó ”
      cho hạ sát Chí sĩ Diệm cũng nhằm chuẩn bỉ cho ngày ra đi của VNCH…

      Vào thập niên 1970, “ nó “ đã chúc dữ cho Đại Tướng Cao Trí…chết oan, “nó” đã
      cho Tướng KỲ ra ngồi chơi xơi nước; “ nó “ đã tống hai sư đoàn Dù và TQLC
      cùng Tướng Trưởng ra xa… nhằm để thủ đô trở bên suy yếu trong tháng Tư 1975.

      Và, “ nó “ đã tính toán cho Cam Bốt phải thua ngày 17 tháng Tư,1975, tức là 13
      ngày trước khi VNCH sập tiệm, nhằm ngăn cản QLVNCH sang Cambot tiếp tục…

      Thưa, cái THUA của VNCH không phải do QLVNCH, mà do “ nó “ muốn như
      rứa trong Thé Chiến Quốc của “ nó.” Và, nếu “ nó” không trả Miền Nam lại cho
      VNCH, hay không trả lại toàn VN cho …Nhà Nguyễn ( may ra!) thì nò không
      xứng đáng là người con của Nữ Thần Tự Do nữa! Tôi tin, “nó” đã xây, đã phá,
      thì nên nghĩ, phải xây lại cơ ngơi cho nước Việt Nam KHÔNG Cộng sản! cái
      Cổng Sản mà ” nó” /OSS đã mang về và giúp thành công ngày 19.8.1945.

      • Tien Ngu says:

        Thưa,

        Vậy thì nó đúng là…tâm thần…

        Bởi nó tâm thần, nên nó hại hàng chục triệu mạng người VN, gần trăm ngàn mạng Mỹ…
        Cái thế chiến của nó nếu đúng theo sự tưỡng tượng của anh nịnh, thì là nó…quá ngu.
        Nó làm cho cả 6 nước ở biển đông…són đái với tụi Tàu Cộng hàng ngày, dân đánh cá VN bị Tàu nó đâm, nó tát vào mặt, nó…bắt cóc lia lia lịa…

        Tổ cha nó.

        Hy vọng nó không quá ngu như sự tưỡng tượng của anh nịnh….

        Đúng là hoang mang thiệt mà….

        Mỹ nó có ngu thế để bị sinh linh đồ thán, nhân loại nguyền ruả thế không ta?

      • DâM says:

        Tiên bớt ngu-u, có hiểu thế nào là Le Mal Nécessaire,
        Dĩ độc trị độc chăng ?

        Chú Sam chuyên trị nghề ” Chia để trị — Divide and con-
        quer ” và ” Dĩ độc trị độc ” đó Nguu ơi…

        Có thế, nó mới trị vì cả và thiên hạ… Cái gì cũng…Mỹ!

        Ngu còn non kém lắm em ! Con nai có biết là nó ngây
        ngô hôn ? (Anh DâM mắt sáng thươn em…Lớp Ba, tí)

      • Tien Ngu says:

        Lấy hàng chục triệu mạng người vô tội ngu ngơ để…dỉ độc trị độc?
        Chưa kể sau đó là thêm hàng chục triệu mạng chết trong đói nghèo, chết trong di tãn, chết trong tù, chết trong…kinh tế mới, chêt trong các trận đánh tư sản mại bãn…

        Có ai tin chuyện nịnh hoá…khùng thế này không? Hở…giời?

      • DâM says:

        Anh bình tâm mà nói cho em nghe. Dù sao, em cũng là
        người chống CS hết mình. Em có cái tốt, và cái…dốt !

        Nói sao cho em hiểu bi giờ ? Cái màn đen tự ái nó khỏa
        lấp hết lý trí và ý chí của em mất rồi. Anh biết sao?

        Em hận đời đen bạc ví thằng Mỹ nó bỏ rơi V NCH; điều
        này đúng với ta, nhưng không đúng vói chiến sách toàn
        cầu.

        Riệng anh vững tin ngày phục hung Lẽ Phải VNCH, nên
        anh an nhiên tự tại, không đến nỗi chủ bại chưởi bậy như
        em.
        Thươn em , vì em NGU k w á! Anh vưỡn khoái Lục Bát
        của em: Em ơi,hai đứa chúng mình,
        Cũng vì tình nước mà tình riêng phai ! (Ý)

      • VN says:

        @Dâm ui,

        Thế, cái “chiến sách toàn cầu ” nó đã són xong chưa để còn ..thu dọn (mà hồi hương) chứ?

        cho nên mới có lục bát rằng:

        Dâm, Ngu hai đứa cùng TIÊN
        Ấy, vì …ẢO ẢNH mà liền chia tay!

      • tonydo says:

        Làm chính trị phải điếm đàng
        Cái thế nước nhỏ lại càng phải khôn
        Từ thành thị tới nông thôn
        Trăm người như một Sóng Cồn nổi lên

        Bà con xin nhớ đừng quên
        Vì đảng Cộng Sản mới nên nỗi này?
        Lớn rồi, phải nói cho ngay
        Mỹ nó chẳng chịu hăng say diệt thù?

        Lại thêm một số đứa ngu
        Hết súng, hết đạn bỏ bu mất rồi
        Bơ thừa sữa cặn cuối đời
        Thương Dân, nhớ Nước ngắm trời làm vui

        Vung cần nhử đám cá đui
        Tợp vài hớp rượu rung đùi thở than
        Đời Quân Tử, kiếp Hồng Nhan
        Giành nhau cho lắm cũng nằm dưới kia

        Trăm năm một tấm mộ bia
        No name là tại ngoài kia sương mù
        Biết đời có lẽ đi tu.
        Còn hơn sống cũng như tù nơi xa

        Xuân sang cây cỏ nở hoa
        Ầm vang tiếng súng quê nhà vọng qua
        Các em, các cháu xông pha…

    • cam ranh says:

      Chẳng hiểu gì về chính trị cũng bày đặt comment

  5. Trần Tưởng says:

    Mẹ kiếp ! Thằng VC ,nó giết người ,sau đó nó sẽ làm đám ma thật “hoành tráng ” . Còn thằng Mỹ,
    nó đẩy người ta vào chỗ chết ,sau đó nó chìa tay ra cứu vớt . So với bọn thực dân Pháp ( di cư được
    cả triệu đồng bào miền Bắc , để lại một hệ thống cán bộ hành chánh hữu hiệu, cho hạ tầng hành
    chánh ở miền Nam ), Mỹ điếm thúi hơn , lường lọc cả miền Nam ,kể từ ông Thiệu trở xuống ; để cả
    miền Nam và toàn cõi Đông Nam Á trong hỗn loạn . Ông Giao Chỉ có cay đắng ,cũng là lẽ thường
    tình . Có như thế , dân tộc Việt mới hòng chín chắn hơn, mà tiến xa được ; chớ còn cái kiểu theo vuốt
    đuôi người khác , cả thế kỷ này đến thế kỷ khác,thì cũng chả khá lên được .

  6. Hoang hac says:

    Dear bac Giao Chi,
    Thanh you for your article and everything you did.
    I wonder why a young boy – what’s his name? -
    challenged an elder do better while himself hardly know what he wants!
    HH

Phản hồi