WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Vị khách cồng kềnh của Tòa Bạch Ốc

tronglu1

Trong và ngoài nước đang bàn tán về chuyến “Mỹ du” của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng có thể diễn ra trong năm 2015 này. Đã có lời mời chính thức của Ngoại trưởng Mỹ John Kerry. Trong bài phát biểu của khi trình quốc thư trước Tổng thống Obama mới đây, Đại sứ Phạm Quang Vinh cũng nhắc đến chuyện này. Chuyến đi được hai bên đánh giá là quan trọng do năm nay có kỷ niệm 20 năm bình thường hoá quan hệ giữa 2 nước (1995-2015), cũng là năm có hy vọng sẽ đạt thỏa thuận về Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) giữa 12 nước.

Thế nhưng sự việc lại không đơn giản, vì ông Nguyễn Phú Trọng là một vị khách cồng kềnh, làm cho ông chủ Tòa Bạch Ốc lúng túng, khó xử. Đây là một vấn đề phức tạp và lý thú.

Từ trước đến nay, chưa có Tổng Bí thư nào của đảng CS Việt Nam đặt chân lên đất Hoa Kỳ. Hồ Chí Minh sau khi nắm chính quyền, các Tổng Bí thư Trường Chinh, Lê Duẩn, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh rồi đến Nguyễn Phú Trọng đều chưa đặt chân lên đất Mỹ. Sắp đến ông Trọng sẽ là Tổng Bí thư đầu tiên của đảng CS Việt Nam sang thăm chính thức nước Mỹ.

Vậy thì nước Mỹ sẽ tiếp đón ông Trọng theo nghi thức nào, theo kiểu cách lễ tân nào?

Khi ông Trọng sang thăm chính thức Cuba, Bắc Triều Tiên, Trung Quốc, ông được tiếp đón như người lãnh đạo cao nhất, còn hơn nguyên thủ quốc gia, chủ tịch nước, vì là cùng chung một chế độ CS. Tổng Bí thư ở nhà khách sang trọng nhất, ngồi xe sang nhất với hai hàng xe môtô hộ tống, được mời duyệt đội quân danh dự, có 21 phát đại bác chào mừng, được mời tiệc quốc yến. Với Tổng bí thư đảng CS Trung Quốc kiêm Chủ tịch nước như Hồ Cẩm Đào và Tập Cận Bình, những nghi thức như thế là bình thường.

Nhưng Nguyễn Phú Trọng thì lại khác: ông là Tổng Bí thư nhưng không kiêm Chủ tịch nước. Ông cũng không hề được ủy nhiệm bởi một cuộc bầu cử dân chủ nào mà chỉ do nội bộ đảng của ông ta bầu lên. Vì vậy, ông chủ Tòa Bạch Ốc có phần lúng túng, khó xử về nghi thức tiếp đón ông Trọng. Không phải nguyên thủ quốc gia, ngang vai với Tổng thống Hoa Kỳ thì sẽ không có lễ đón, không có duyệt binh, không có 21 phát đại bác, không có quốc yến, mọi thứ sẽ rất giản đơn. Sẽ không thể có chuyện mời ông khách cồng kềnh này đến thăm và nói chuyện với Quốc hội Mỹ; cũng rất khó có chuyện ông Trọng được mời nói chuyện trước các học giả, các nhà kinh doanh hay nhà báo quốc tế, như nhiều vị khách khác.

Theo ông Carl Thayer, nhà nghiên cứu ở Học viện Quân sự Úc, Tổng thống Barack Obama đã tỏ ý sẽ không tiếp ông Trọng trong Phòng Bầu dục, nghĩa là phòng làm việc chính, tiêu biểu cho quyền lực Nhà nước của Hoa Kỳ, nơi Tổng thống Mỹ làm việc với các trợ lý thân tín nhất và tiếp các các nhà lãnh đạo quốc tế thân thiết nhất.

Tuy chưa đến Hoa Kỷ, ông Trọng đã có những kỷ niệm khá u ám với Châu Mỹ. Tháng 4/2012, trong chuyến thăm chính thức Cuba, ông Trọng đã đến Trường đảng cao cấp phổ biến “kinh nghiệm chủ nghĩa xã hội kiểu Mác-Lênin ở Việt Nam”, một mưu toan tuyên truyền vụng về, lạc điệu, không phải lúc, ngay sau khi Fidel Castro công khai tuyên bố “Cái mô hình hiện nay của Cuba (tức mô hình CNXH kiểu Mác-Lênin) không còn thích hợp”. Báo chí Cuba hoàn toàn không nói tới nội dung của buổi đăng đàn vô duyên ấy trong khi báo Nhân Dân được lệnh đăng toàn văn – lại thêm một trò vụng về hớ hênh nữa.

Ngay sau đó, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng dự trù đi thăm chính thức Brazil từ 12 đến 15/4/2012, theo lời mời của Tổng thống Brazil Dilma Rousseff (thuộc đảng Công nhân cánh tả thân CS), nhưng ngay chiều 11/4, khi ông Trọng vừa kết thúc cuộc nói chuyện ở Cuba, phía Brazil ra thông cáo cho biết hoãn cuộc đi thăm của đoàn ông Trọng mà không cho biết lý do và cũng không nói hoãn đến bao giờ. Cán bộ trong Bộ Ngoại giao Việt Nam cho biết trong lịch sử quan hệ quốc tế, chưa bao giờ Hà Nội bị một vố bất ngờ và mất thể diện đến như vậy.

Như vậy là đoàn cấp cao Việt Nam do Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng dẫn đầu với cả một bộ sậu gần một trăm người với 2 chuyên cơ Nhà nước, có các Ủy viên Bộ Chính trị Phạm Quang Nghị, Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân, Ngoại trưởng Phạm Bình Minh, Trưởng Ban đối ngoại Trung ương Hoàng Bình Quân cùng nhân viên tùy tùng tiu nghỉu quay về nước, không rõ sự cố gì đã xảy ra.

Có ý kiến cho rằng Tổng thống Obama không muốn tiếp ông Trọng trong phòng làm việc chính thức. Đây là quyền của chủ nhà. Lại còn chuyện ông Trọng có sẽ đi thăm địa phương nào khác ở Hoa Kỳ hay không? Có sẽ gặp các nhà kinh doanh Mỹ hay không, khi ai nấy đều biết quan điểm của ông Trọng là đề cao vai trò chủ đạo của khu vực kinh tế nhà nước, dành ưu tiên cho kinh tế quốc doanh, trái ngược với nền kinh tế Hoa Kỳ?

Đây sẽ là cuộc gặp giữa hai con người của hai chế độ trái ngược nhau – một chế độ độc đảng toàn trị lẻ loi còn sót lại của lịch sử thế kỷ XX, và một chế độ dân chủ nhuần nhuyễn không ngừng phát triển qua hơn 2 thế kỷ. Một chế độ sinh ra từ đầu súng, từ “cướp chính quyền” rồi khư khư giữ chặt lấy không chia sẻ cho ai trong suốt 70 năm, và một chế độ cứ 4 năm lại để cho toàn dân sát hạch qua lá phiếu tự do của cử tri. Một chế độ có tự do báo chí, tự do ngôn luân, tụ do tôn giáo, tự do kinh doanh thuần thục, và mộ chế độ không có tự do báo chí, không có tự do tôn giáo, không có nhân quyền. Một chế độ có tam quyền phân lập, kiểm soát, kiềm chế nhau, mọi sự công khai, minh bạch trước nhân dân, công luận, và một chế độ độc đảng nắm giữ hết các quyền trong tay Bộ Chính trị, giải quyết mọi sự trong bóng tối, sau lưng nhân dân, với một Quốc hội bù nhìn, công cụ của đảng.

Hai con người trái ngược nhau như nước với lửa ấy có gì lý thú để trao đổi với nhau, khi mà Tổng thống Obama đã coi nhà báo Nguyễn Văn Hải Điếu Cày cùng bạn bè có chí hướng dân chủ là đáng khen, đáng phục, đáng tôn trọng, thì ông Trọng cho tất cả là tội phạm, là suy thoái, là phản động, nguy hiểm, cần loại bỏ.

Do đó, từ nay cho đến khi cuộc tiếp đón diễn ra, sẽ còn lắm chuyện phải bàn, nhất là để việc ký TPP hiện vẫn còn gay go nan giải, thiện chí của phía Việt Nam vẫn còn phải được thử thách trong thực tế.

Cũng không loại bỏ khả năng việc xảy ra ở Brazil 2 năm trước, khách mời Nhà nước chưa đến nhà, cổng đã bị đóng sầm lại, cuộc chào chia tay diễn ra trước khi tay chưa kịp bắt, do sự cách biệt hai bên còn quá xa vời. Khi trên báo Nhân Dân vẫn còn réo “đế quốc Mỹ” ra để xỉ vả, còn đầy các khái niệm “chống đế quốc Mỹ xâm lược” trên các sách dạy sử.

Còn biết bao nhiêu chuyện thiết thực phải làm để kỷ niệm thật sự có ý nghĩa 20 năm bình thường hóa quan hệ Việt-Mỹ, để hội nhập quốc tế thuận lợi, sâu sắc, để còn có thể đón Tổng thống Mỹ sang thăm hữu nghị Việt Nam trong năm 2015 – một năm sẽ có nhiều chuyển động có ý nghĩa, như mọi người dân yêu nước, yêu dân chủ đang phấn đấu và mong đợi.

Bùi Tín

9 Phản hồi cho “Vị khách cồng kềnh của Tòa Bạch Ốc”

  1. Dân Quê VN says:

    Vị khách cồng kềnh là người lôi thôi lếch thếch, người thì nhỏ nhưng mang theo nhiều thứ cồng kềnh, giống như chiếc xe đạp thồ mang theo quá tải, xếp đặt chồng chất lên nhau.

    Chắc vụ Bùi Tín muốn nói, ông Trọng chỉ là một TBT đảng mà gồng mình kéo theo cả những bộ phận, cơ quan nhà nước đi thăm nước Mỹ, khiến cho Tông Tông Obámà khó nghĩ, không biết dùng chỗ nào trong nhà trắng để tiếp cho phù hợp?

  2. DâM TiêN says:

    Ông khách lù đù vào tòa Bạch Ốc.

    Thưa chẳng có gì “ long trọng” lắm đâu trong toàn cành chiều tà
    Cộng Sản sau 100 năm. ( DâM đã thấy lá búa liềm lộn ngược
    rớt xuống đất tại Trung Hoa rồi!)

    Ông giáo làng chớ diễn trò …con nít, mang tặng Đế Vương tấm
    hình Dại Théng Mùa Xoan nhé!

    RâM nghĩ rằng Đế Vương sẽ từ tốn cho Trọng Ngố biết,” Thôi thế
    thì thôi, thế thì thôi, Giờ tàn sắp điểm sao rơi lề đường.”(Bắt buộc!)

  3. Trực Ngôn says:

    Cụ Bùi Tín cho ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng bí thư đảng CSVN là “Vị khách cồng kềnh của Tòa Bạch Ốc” vì chỉ là TBT của một đảng mà kéo theo cả một “bộ sậu gần một trăm người với 2 chuyên cơ Nhà nước” đến thăm nước Mỹ khiến cho TT Mỹ khó xử, không biết tiếp kiến theo mức độ nào?

    Tôi nghĩ, ông Trọng cũng chẳng mơ ước gì cao sang, được TT Obama tiếp đón như một vị thượng khách của một quốc gia, miễn sao được ông Obama bắt tay chào hỏi và tiếp kiến bất cứ nơi đâu trong toà Bạch Ốc cũng đã là đủ!

  4. MẮC CỠ says:

    Trước hết xin định nghĩa ( definition ) tĩnh tự kép ( adjectif composé ) ” cồng kềnh ” để chỉ tình trạng lộn xộn ( dễ mất thăng bằng rơi rớt đổ vỡ, như ta bảo : cái xe kia chở hàng hóa cồng kềnh quá ( dễ rơi rớt… ) . Đây chúng ta không hiểu tác giả dùng từ ngữ ” cồng kềnh ” với ý nghĩa gì ? Phải chăng tác giả không dám nói : Vị khách cố đấm ăn xôi hay vị khách ăn mày còn đòi xôi gấc ? ” ( ý nói được T. Thống cho gập mặt là vinh dự rồi còn đòi tại phòng Bầu Dục ? )

  5. tudo says:

    Đứng đầu 1 tiểu quốc ….! mà đả hạ nhục đươc…2 nước lớn ( Pháp & Mỷ ) cả thế giới đều nể… . Khi Vị đứng đầu của nước CHXHCN VN đi thăm xã giao,thì không cần phải biết tiếng nào khác….tiềng Việt là ngôn ngữ của nước VN…. .

  6. nguenha says:

    Thời TT Pháp Jacques Chirac, Lê khả Phiêu thăm Pháp theo lời mời của DCS Pháp, cứ nằng -nặc đòi
    TT Pháp tiếp, Ông Chirac từ chối . Dcs Pháp vận động qua đường Quốc Hội và cuối cùng TT Chirac tiếp,nhưng hoàn toàn không có Lễ nghi ngoại giao. Từ ở dưới bậc cấp của Điện Elysee ,lom khom bước lên nhiều bậc,thấy LKP quá “tội nghiệp”! Cái “ác” nhất ,là chỉ còn một bậc nửa là đến sàn nhà, TT Chirac ,người cao bèn dơ tay bắt, LKP thì Lùn mà lại đứng thấp hơn một bậc, ông với tay lẹn để bắt,
    không khác nào người “ăn xin” cả !! Quí vị còn bức hình nầy xin post tên để bà con xem. Ở Mỷ,thời TTBush (con),tiếp Giang trạch Dân tại tòa bạch cung,không hiểu sao để một bà TS vừa là nhà báo Đài loan chưởi thẳng vào mặt Cụ Giang,chưa nói cử Quốc ca nhầm của Đài Loan! Các lảnh tụ CS đi ra nước ngoài hầu hết để làm “trò cười “cho thiên hạ. Ở trong nước họ là Vua đầy quyền lực ,không ai dám đụng . Đem họ ra nước ngoài là Cơ hội để “mọi-người-chưởi “. Đây củng chính là lúc ,để những Ông Vua CS nhìn -lại-mình ! Có thế thôi ! Lê khả Phiêu củng nằm trong trường hợp nầy. Chẳng phải là “Cồng-kềnh” hay Cồng gì ráo./

  7. tudo says:

    Mỷ …? chịu thôi….hơn 500.000 lính Mỷ và hơn 50.000 xác lính Mỷ….!!! đế quốc số 1 thế giới….giờ đây phải HẠ nỗi nhục ê chề…!!! . Hoan hô TBT của nước CHXHCN VN sang dạy cho đế quốc tư bãng bài học như đả từng dạy tại CUBA .

  8. NHỤC QUỐC THẺ says:

    Ở cái nước thượng tôn pháp luật như Mỹ, sao mà một Tổng Thống lại có thể đón tiếp một nhân vật đã không phải là đồng nhiệm ở Tòa Bạch ốc được, mà lại còn là vô danh, tiểu tốt như Trọng lú , mặc dầu trong nước Trọng có toàn quyền sinh sát, kể cả sát NTD ? Thứ đến nếu gặp TThống để bàn chuyện quốc gia quốc tế đại sự với TThống, phải thông thạo anh ngữ tuyệt đối không được dùng thông ngôn ( lộ chuyện bí mật giữa 2 nguyên thủ ! ) . Như vậy sợ NTD cũng không đủ tư cách vì một chữ tiếng Anh bẻ đôi cũng không biết làm sao bàn tính chuyện mật được ? Bây giờ thấy cái tai hại trình độ lớp 3 trường làng chưa . Mà ta cũng lấy làm lạ là các ông thừa tiền thừa bạc tại sao không mướn một người Mỹ, người Pháp ăn ở ngay trong nhà toàn nói chuyện với các ông cho các ông học hỏi tập nói . Con vẹt kia người ta còn dậy nó nói được, chả lẽ các ông thua con vẹt sao ?

    • Còn DâM says:

      Thưa, khỏi lo cho ông Dũng y tá trường làng.
      Rất may là chỉ duy nhứt ông Dũng có thề đối
      thoại trực tiếp với TT Hoa Kỳ nếu có chuyện
      cơ mật. Hai cô cậu Phượng Hoàng là inter-
      preters tin cậy 100 phần chăm em ơi. Kính,

Leave a Reply to MẮC CỠ