WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Diễn văn sặc mùi kiêu ngạo cộng sản

images554401_dungSáng qua tại Sài Gòn, thành phố mà đến cái tên của nó cũng bị mang ra hành quyết, Đảng Cộng sản Việt Nam đã tổ chức lễ kỷ niệm 40 năm ngày mà Đảng gọi là giải phóng miền Nam, vô cùng hoàng tráng. Khoảng 10 ngàn người đã được huy động tham dự duyệt binh và diễu hành. Đó là nghi thức thường thấy tại những quốc gia độc tài cộng sản như Bắc Triều Tiên, Trung Quốc, Việt Nam và Nga.

Để có vài chục phút duyện binh trên quảng trường hào nhoáng, người ta phải tuyển chọn những người có đủ chiều cao, cân nặng, gương mặt dễ nhìn, lý lịch bản thân và cả lý lịch gia đình “trong sạch” rất kỹ lưỡng. Sau đó, là một quá trình luyện tập công phu, thân mình thẳng, gối thẳng, cổ chân thẳng, bàn chân thẳng đá ngược cao ngang hông, gót nện mạnh xuống mặt đường, tay vung cao ngang ngực, hoặc mang vũ khí, mặt đằng đằng sát khí. Tư thế này khởi nguồn từ Hồng quân Liên Xô, nó trái ngược với cấu trúc giải phẫu và sinh lý con người. Hơn nữa, duyệt binh rất tốn kém về cả thời gian, tiền bạc, và công sức, nhưng không có một giá trị thực tế nào. Bởi vì, duyệt binh không thể làm quân đội mạnh lên. Chẳng ai lạ gì, đó chỉ là những màn khoa trương hù dọa những người yếu bóng vía, phù phiếm tuyên truyền cho những người cả tin. Sự thực, duyệt binh là triệu chứng “phô trương cộng sản” nằm trong hội chứng kiêu ngạo cộng sản.

11can

Tại buổi lễ này, thiên hạ khá chưng hửng, ngạc nhiên nếu không nói là thất vọng về bài diễn văn của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Trước đây, mỗi khi đăng đàn, ông thường có những phát biểu khá sòng phẳng với Trung Quốc như “không thể đánh đổi chủ quyền lấy tình hữu nghị viển vông” hay “không có chuyện nhà tôi cũng là nhà anh”. Nay, hình như gió đã đổi chiều. Ông khá nhũ nhặn “một lần nữa chúng ta chân thành cảm ơn các nước xã hội chủ nghĩa nhất là Liên Xô, Trung Quốc”. Liên Xô giờ đã lên đường theo Bác, chỉ còn lại Trung Quốc thụ hưởng vai trò ân nhân. Chúng ta không ngạc nhiên mối quan hệ Trung – Việt là mối quan hệ của kẻ ban ơn và người chịu ơn.

Ngược hẳn với ngôn từ hàm ơn trên, ông Dũng có dọng điệu của thời chiến tranh, công kích nặng lời, sặc mùi bảo thủ, giáo điều và thù hận nhằm vào Mỹ:“Đế quốc Mỹ đã ngang nhiên áp đặt chế độ thực dân kiểu mới, biến miền Nam Việt Nam thành căn cứ quân sự của Mỹ, đàn áp tàn bạo Cách mạng miền Nam và tiến hành chiến tranh phá hoại khốc liệt ở miền Bắc. Chúng đã gây ra biết bao tội ác dã man, biết bao đau thương, mất mát đối với đồng bào ta, đất nước ta.”

Dư luận đánh giá ông là một người ôn hòa gần Mỹ. Các con ông phần lớn học tại Mỹ, hoặc các nước phương Tây, đồng minh của Mỹ. Con rể ông người Mỹ gốc Việt, lớn lên trên đất Mỹ, tốt nghiệp Harvard. Thông gia của ông là công chức cao cấp của Việt Nam Cộng hoà. Thế nhưng ông chẳng nể nang. Ông không có thứ ngôn ngữ khôn khéo của nhà ngoại giao. Ông không mang một bóng dáng khôn ngoan của chính khách hiểu biết thời cuộc. Bài diễn văn đã bộc lộ ông đã thuợc về đám giáo điều bảo thủ. Ông Dũng vẫn rất nặng lời sỉ vả, trịch thượng, hống hách, ngạo mạn “đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào”. Không hiểu ông còn định đánh Đế quốc Mỹ, và ngụy đến khi nào. Đây nhất định không phải là ngôn ngữ của hòa giải, hòa hợp, hay hòa bình, mà là ngôn ngữ của hận thù, chia rẽ, và bạo lực.

Ông Dũng kêu gọi “kép lại quá khứ,” nhưng ông lại tỏ ra nhất bên trọng nhất bên khinh. Tại sao ông chỉ “kép lại” với Trung Quốc, mà không làm như vậy với Mỹ và người anh em miền Nam. Ông đả kích tội ác của Mỹ, nhưng ông lờ đi tội ác diệt chủng của Khmer Đỏ do Trung Quốc chỉ đạo, và viện trợ. Ông lờ đi tội ác của Trung Quốc gây ra ở biên giới phía Bắc. Đặc biệt và đau đớn nhất, diễn văn không có một lời nào nói đến sự kiện nóng bỏng là Trung Quốc đã chiếm xong toàn bộ biển Đông, đang củng cố sức mạnh bằng việc xây cất những căn cứ quân sự trên đảo. Phải nhấn mạnh ở đây rằng Trung Quốc đã chiếm xong biển Đông, vấn đề còn lại là họ giữ thế nào.

Thiết tưởng cũng nên có đôi lời về cụm từ “kép lại quá khứ” mà ông Dũng đã dùng. “Kép lại quá khứ” không có nghĩa là xóa bỏ lịch sử. Tội ác của Khmer Đỏ tại biên giới Tây Nam, do Trung Quốc chỉ đạo, tội ác của quân bành trướng đại Hán ở biên giớ phía Bắc 1979, và ở biên Đông hôm nay là sự thực, là bằng chứng lịch sử. Đảng Cộng sản đang tìm mọi cách để xóa bỏ lịch sử, bao che tội ác cho đế quốc đại Hán. Ông Dũng cùng với Đảng của ông đã nhầm. Đảng không thể xóa bỏ ký ức của mỗi người Việt. Qua đây người ta thấy rõ hơn Đảng ở phía nào: Quân xâm lược đại Hán hay nhân dân Việt Nam.

Bài diễn văn khoảng trên 3000 từ, nhưng ông Dũng nhắc tới Hồ Chí Minh mười lăm lần. Bác kính yêu của ông Dũng đã có mặt gần như hầu hết trong mọi đoạn văn, lộng ngôn, tâng bốc, bịa đặt một cách sượng sùng “Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại – Lãnh tụ thiên tài, Anh hùng giải phóng dân tộc, Danh nhân văn hóa thế giới – Người đã làm rạng rỡ dân tộc ta, non sông đất nước ta.”

Người nghe diễn văn này có cảm giác nó đã được xào xáo lại từ những bài viết ở thời Lê Duẩn cả về tâm thức và ngôn từ. Nó là sự pha trộn giữa sự ngạo nạn của những kẻ chiến thắng “muôn năm”, “vĩ đại”, “bất diệt”, “vinh quang”, “hào hùng”, và sự hãnh tiến của những người nắm quyền lực: “tự hào”, “vẻ vang”, “sáng suốt”, “thiên tài”, “thiêng liêng”. Nó là món lẩu tạp nham của sự hợm hĩnh, trịch thượng, và ngộ nhận coi đó là “chiến công vĩ đại của thế kỷ XX”, “của dân chủ và tiến bộ xã hội trên thế giới.”

Nói cho thật chính xác, đó là chiến công vĩ đại của Đảng, chỉ của riêng Đảng, nhất định không phải là chiến công của dân lao động Việt Nam, càng không phải là chiến công của loài người trên thế giới như lời ông nói.

Người ta không tìm thấy một bóng dáng nhân văn của lòng kiêm tốn, của tình thương yêu, và sự hòa giải. Người nghe không tìm thấy một chút sự thực Việt Nam đang ở đâu sau 40 năm trên bậc thang giữa đói nghèo và thịnh vượng, giữa lạc hậu và tiến bộ, giữa tham nhũng và trong sạch, giữa tự do và kìm kẹp, giữa nhân ái, nhân quyền và bạo lực.

Diễn văn của ông, mang đầy bóng dáng của nhà tuyên giáo hạng xoàng, mà giờ đây những người tư duy độc lập gọi đó là “Hội chứng kiêu ngạo cộng sản”.

May 1, 2015

© Trần Hồng Tâm
© Đàn Chim Việt

32 Phản hồi cho “Diễn văn sặc mùi kiêu ngạo cộng sản”

  1. Ban Mai says:

    Hehe… tui mới mò vô đây thì gặp nhiều bình luận về NTDũng, cũng ngờ ngợ đôi điều. Còn tôi, bình loạn theo kiểu khác.

    Đồng ý với bạn tonydo là NTD chỉ là người đứng đọc, vì bài diễn văn phải được Bộ Ctrị duyệt kỹ từng dấu phảy! Như vậy nội dung diễn văn là của đảng csVN, chứ ko của riêng NTD. Còn lúc NTD đi dự hội ngoài nước đã ngôn theo kiểu khác. Gần như khác hẳn! Thế thì hiểu như thế nào cho đúng? Dĩ nhiên là đúng với ý đồ thật chứ ko đúng theo ý riêng của mình!

    Tôi vẫn giữ quan điểm là NTD đang nuôi mộng lớn. Mộng cái chức Tổng Bí vào năm tới cơ! Muốn đạt mục đích đó thì “người” cứ làm cái loa và chỉ là cái loa, còn cái đầu phải khác! Nếu may mắn nhờ làm cái loa mà được Tàu cộng chuẩn y, thì khi nhận chức Tổng Bí xong mới thực hiện ý đồ. Ai cấm sẽ ko là Yeltsin? Vì, từ bản thân, gia đình và đặc biệt là gốc Nam Kỳ rặt thì dẫu sao cũng khó thể dung nạp bọn Bắc Cộng lẻo mép và xỏ lá được? (Nói cho rõ là Bắc Cộng chứ ko phải người Bắc à nghen!) Cho nên, nếu Tàu cộng cho rớt đài nhờ đánh hơi giỏi thì NTD thực sự muốn ngã theo Mỹ. Dĩ nhiên theo vì an ninh bản thân và gia đình là ưu tiên 1 chứ cũng chẳng tốt lành gì! Còn đậu chức Tổng Bí thì dễ rùi!

    Hehehhe… tôi bàn loạn như thế đó bác nào muốn ném đá thì hehe… tôi sẽ mượn nón của 2 ông bạn tonydo và Thạch Đạt Lang… đội trước! :)

    • tonydo says:

      Này bạn.
      Mình có mang qua Mỹ ba cái nón.
      Một Cối kỷ niệm ngày nhập ngũ, gùi gạch trên núi Yên Tử.
      Một Tai Bèo để nhớ rừng già Tây Ninh.
      Và một nón sắt Đế Quốc Mỹ để cám ơn nó đã chắn đạn cho tớ trong trận Bình Long, khỏi bể Gáo.

      Hôm nào rảnh, có duyên, lại tớ chơi. Cho đằng ấy đội mẹ nó cả ba xem có oai không.
      Thân.

      • Ban Mai says:

        Việt Câu Tiển chịu ném phân Ngô vương để rồi dứt điểm kẻ thù thì NTD chỉ làm cái loa có đáng gì? Vì thế đang trong tư thế ngàn năm có một mà NTD ko hành động thì đúng 100% là đại ngu! Ko hành động thì cả gia đình giòng họ nhà NTD sớm muộn xương cốt sẽ nát thành cám trước cơn giận dữ của dân Nam Kỳ í chứ!

        Tháng trước bay những 10 tiếng qua bển tu líp, định gọi bạn đâu đó nhưng cũng ngại ngại. Số là tui cao chỉ cỡ Mai Phuơng Thúi mà chỉ mang Bata thôi, nên sợ bạn có bắt thang cũng hổng tới! Còn nón cỡ size mấy zậy? Đầu tui đã bự mà tóc rơm nữa nên chắc nón bạn TĐL maybe vừa hơn! Còn tai bèo hả? Chỉ lót ngồi thì tốt nhưng bảo đảm khi đứng zậy tui sẽ phủi bụi đàng hoàng trước khi trao lại với lời cám ơn bạn rất thiệt tình. Ờ wên tu lip là hoa tulip chớ hổng phải là uống xả láng đâu à nghen. Vui cuối tuần và nhớ giới hạn tu lip cho bả mừng. :)

  2. Tudo.com says:

    Chửi là một hành động không được vừa ý, thỏa mãn, sợ hải. . .của kẻ bất lương.

    Cái gì không vừa ý?

    Xin viện trợ Vũ khí sát thương của Mỹ không được. Chửi !
    Trọng Lú xin gặp Obama chưa được, hay không bao được? Chửi !

    Sợ ai ?

    Bắc Kinh dằn mặt Trọng Lú, chúng tao sẽ thịt hết nếu chúng bây thân Mỹ, sợ quá! Chửi !
    Bao năm qua, đám Cò mồi đi bán NQ36 kiểu bị Cộng Đồng TNCS Hải Ngoại đánh phù mỏ và Cờ Vàng càng ngày càng bay phấp phới trên toàn thế giới, trong khi Cờ đỏ bèo nhèo rũ rượi trong mấy lãnh sự, sợ quá! Chửi!

    Vậy, Chửi là một hành động phản ứng tâm-sinh-lý nói trên của kẻ bất lương, nên chả có gì là…lạ.

  3. Trực Ngôn says:

    © Trần Hồng Tâm

    Hãy để cho ông Thủ Tướng VC Nguyễn Tấn Dũng nói cho thoải mái, nói cho đã đời trước khi chôn vùi cái chế độ man rợ CSVN xuống hố rác lịch sử!

    Tổng Bí Thư đảng CS Xô Viết Michail Gorbatschow đã chẳng từng lên đồng như thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đó sao?

Leave a Reply to Trực Ngôn