WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Chiến tranh Mỹ- Trung sẽ xảy ra?

China-United-States

Trước hiện tượng gần như toàn thế giới chạy đua vũ trang, nước chậm tiến như Việt Nam, tổng sản lượng chưa quá 200 tỷ $, sản lượng tính theo đầu người vẫn còn bị coi là một nước thiếu phát triển, cũng bỏ ra hàng tỷ $ để mua tầu ngầm, máy bay; nước nghèo đói như Ấn độ cũng cố gắng sản xuất hàng không mẫu hạm; nước mà nền kinh tế bấp bênh, chỉ phụ thuộc vào du lịch và sự viện trợ của nước ngoài, như Ai cập, cũng bỏ ra bạc tỷ để mua máy bay chiến đấu.

Riêng hai nước đứng thứ nhất, thứ nhì về kinh tế thế giới, Mỹ, thì mặc dầu ngân sách quốc phòng có giảm, từ gần 700 tỷ $, nay chỉ còn 577 tỷ, nhưng với chính sách chuyển trục về châu Á Thái bình dương, ngân sách dành cho vùng này không giảm mà lại tăng. Trung Cộng thì ngân sách quốc phòng tăng đều trong 30 năm qua, hiện nay là đứng thứ nhì với 145 tỷ $.

Trước những dữ kiện trên có người cho rằng chiến tranh nhất định sẽ xẩy ra giữa Mỹ và Trung cộng. Có người quan niệm ngược lại.

Chúng ta hãy cùng nhau xem xét vấn đề và cùng nhau tìm ra câu trả lời thỏa đáng.

A ) Chiến tranh Mỹ – Trung sẽ xẩy ra vì Hoa kỳ muốn dạy cho Trung cộng một bài học

Thật vậy, người ta còn nhớ vào năm 1995, khi ký sắc luật chấp nhận cho Trung cộng có đặc quyền tối huệ quốc, Tổng thống Hoa kỳ Bill Clinton có đọc một bài diễn văn đầy hy vọng: hy vọng rằng có thể cứu một dân tộc đông nhất thế giới khỏi nạn đói triền miên trong quá khứ, hy vọng rằng Trung cộng sẽ hội nhập vào cộng đồng thế giới, rằng nước này sẽ tôn trọng luật chơi về thương mại, như Tổ chức thương mại quốc tế đã qui định, mà Trung cộng đã gia nhập trước đó.

Tuy nhiên, Việt nam chúng ta có câu: “ Hy vọng lắm thì càng thất vọng nhiều “, ít ra là trong vòng 20 năm qua, Trung cộng đã hành xử hoàn toàn ngược lại: Không tôn trọng một tý gì là những luật lệ quốc tế, bằng cách sao chép trái phép, làm đồ nhái, làm đồ giả để tung ra thị trường quốc tế với giá rẻ mạt, đấy là chưa nói đến những hàng độc hại, giết không biết bao nhiêu người, trong đó có chính dân Tàu.

Hàng Trung cộng rẻ là vì Trung cộng đi theo một kế hoặch kinh tế chỉ nhằm vào xuất cảng, với ba chính sách sau đây:

- Chính sách kềm lương thợ ở mức độ thấp nhất để giảm giá thành, mặc dầu giới lãnh đạo đảng Cộng sản Tàu tự cho mình là đảng của thợ thuyền. Người thợ Trung cộng bị bóc lột không những bởi những ông tư bản đỏ là con cháu của Bát Đại Gia từ thời Đặng tiểu Bình, mà còn bị bóc lột bởi những ông tư bản trắng, đến từ nước ngoài để tìm giá nhân công thấp.

- Trung bình từ bao chục năm nay cán cân thương mại giữa Trung cộng và Hoa kỳ đều bị thất thâu có hại cho Hoa kỳ mỗi năm trên dưới 200 tỷ $.

- Ngoài việc kinh tế, Trung cộng còn đi theo chính sách phá hoại môi sinh, môi trường, không có những luật lệ bảo vệ môi sinh, nhằm lôi kéo và khuyến khích sự đầu tư của những công ty ngoại quốc. Những công ty này, nếu thành lập ở những nước tôn trọng môi trường thì phải có chính sách tôn trọng đồ phế thải, có thể mất từ 5 đến 10 % trị giá thu nhập. Chính vì vậy mà Trung cộng hiện nay trở thành một quốc gia ô nhiễm nhất, bầu trời Bắc kinh lúc nào cũng tối đen vì ô nhiễm, 70% sông ngòi Trung cộng bị ô nhiễm.

Chính nhờ chính sách kinh tế đó, mà Trung cộng đã tăng trưởng kinh tế vượt bực hàng bao chục năm nay, với tỷ số tăng trưởng bằng 2 con số, giúp cho nước này có một ngân sách dồi dào, một dự trử $ to lớn, đi đến chính sách bành trướng, nhất là về quân sự.

Trung cộng đã tìm cách hiện đại hóa quân sự như Đặng tiểu Bình chủ trương 4 hiện đại hóa: hiện đại hóa giáo dục, kinh tế, kỹ nghệ và quân đội. Song song với chính sách bành trướng về kinh tế, Trung cộng chủ trương chính sách bành trướng quân sự, như việc xâm chiếm một số quần đảo của Việt Nam, như chiếm quần đảo Hoàng sa năm 1974, rồi sau đó chiếm 7 hòn đảo của quần đảo Trường sa và đã đang xây dựng lên những đảo nhân tạo, vi phạm luật lệ quốc tế về biển.

Thêm vào đó, Trung cộng còn đầu tư mạnh mẽ trong lãnh vực điện toán, thành lập một đội ngũ tin tặc ( hackers), khoảng 2600 người, tìm cách ăn cắp những tin tức, bí mật quốc phòng, mà cả kinh tế và dân sự, đang là một vấn đề quan trọng giữa 2 quốc gia Mỹ – Trung.

Trước tình trạng đó, nhiều chính khách Hoa kỳ chủ trương phải cho Trung cộng một bài học, “ Phải diệt trừ hiểm họa từ trong trứng nước”. Nếu không thì quá muộn.

Đó là về phía Hoa kỳ.

Về phía Trung cộng thì sao?

Có người cho rằng chiến tranh Mỹ Trung sẽ xẩy ra vì cuộc tranh giành quyền lực ở Trung cộng vẫn còn diễn tiến gay gắt. Tập cận Bình muốn bung ra, gây chiến ở ngoài, nhằm củng cố quyền lực ở bên trong. Nhiều nhà bình luận cho rằng Tập cận Bình đã hoàn toàn nắm vững toàn bộ quyền lực trong tay. Nhưng thực tế không phải vậy. Ở một nước rộng lớn, đông dân, độc tài như Trung cộng, kẻ nắm thực quyền, đó là kẻ nắm được quân đội. Điều này không đúng với họ Tập hiện nay. Trong kỳ Họp Hội nghị Trung Ương vừa qua, họ Tập muốn đưa người tay em của mình là Lưu Nguyên lên làm Phó Chủ tịch Quân Ủy Hội, vì Chủ tịch lúc nào cũng ở trong tay Tổng Bí thư, theo chế độ cộng sản. Nhưng sự việc này không thành. Cuộc tranh giành quyền lực giữa Tập cận Bình và Giang trạch Dân vẫn còn diễn ra gay gắt. Mặc dầu bề ngoài họ Tập có vẻ chiến thắng, nhưng bên trong họ Giang chưa chịu lùi buớc. Cuộc đấu đá có thể nổ ra bất cứ lúc nào.

Kinh nghiệm lịch sử từ xa xưa đến cận đại của Tàu cho thấy, mỗi khi có tranh giành quyền hành nội bộ, thì thường xẩy ra chiến tranh ở bên ngoài như trường hợp Trung cộng chiến tranh với Việt Nam năm 1979. Cuộc chiến tranh biên giới với Việt Nam năm 1979, có nhiều nguyên do: Muốn dạy cho Việt Nam một bài học vì là phường “Ăn cháo, đái bát “, như lời tuyên bố của Đặng tiểu Bình; muốn chứng tỏ là mình ngả hẳn về phía Hoa kỳ; muốn chứng tỏ mình không sợ Liên sô, mặc dầu Liên sô và Cộng sản VN mới ký Hiệp ước quân sự 1978. Tuy nhiên, còn một lý do không kém quan trọng, đó là vào thời buổi đó, đang có cuộc tranh chấp quyền lực gay gắt giữa Hoa quốc Phong, được Mao chính thức chỉ định làm người kế vị mình, và Đặng tiểu Bình, người mới ở tù ra, mới được phục chức.

Cũng vào lúc đó, trong quân đội, có 2 khuynh hướng: khuynh hướng cho rằng không cần hiện đại hóa quân đội, vẫn giữ nó ở tình trạng đương thời là dưới hình thức quân đội dân quân, du kích. Đó là quan niệm của Mao và cũng là quan niệm của Hoa quốc Phong. Quan niệm của Đặng tiểu Bình thì hoàn toàn ngược lại, phải hiện đại hóa quân đội. Cuộc chiến với Việt Nam năm 1979, là dịp để họ Đặng chứng tỏ khuynh hướng của mình là đúng, quân đội Trung cộng mặc dầu đông, nhưng trang bị thô sơ, nên không đạt được những mục tiêu đã định. Điều này chứng tỏ quan niệm họ Đặng đã thắng, không những thắng trong quân đội, mà thắng cả bên ngoài, trên lãnh vực chính trị. Hoa quốc Phong dần dần bị lu mờ. Sau đó họ Đặng chỉ cần nắm quân đội là nắm toàn quyền nước Tàu.

Chính vì lẽ đó, mà có người cho rằng chiến tranh Mỹ – Trung, hay ít nhất với một nước trong vùng biển Đông rất có thể xẩy ra, vì Tập cận Bình muốn giải quyết tranh chấp quyền lực nội bộ, muốn noi gương việc làm của họ Đặng. Đó là những quan niệm cho rằng chiến tranh Mỹ – Trung sẽ xẩy ra. Nhưng cũng có người chủ trương ngược lại.

B ) Nhưng những người cho rằng chiến tranh Mỹ – Trung không xẩy ra cũng không ít và đưa ra rất nhiều lý do:

Theo họ, thế giới hiện nay bị hướng dẫn bởi 2 đại cường quốc, và chính quyền của 2 quốc gia này cũng hành xử như những ông trùm “ Mafia “, mà trên đời này, mấy ông bố già thì không bao giờ cầm súng đánh nhau, để cho đàn em làm công việc đó, nhất là Hoa kỳ, như lịch sử đã chứng minh qua 2 cuộc thế chiến, nước này chỉ nhảy vào cuộc chiến khi gần kết thúc.

Có thể có một vài cuộc đụng độ nhỏ ở biển Đông, như cách đây ít lâu, vào năm 2008, hai chiếc máy bay Trung cộng đụng độ với chiếc máy bay Hoa kỳ ở vùng đảo Hải Nam và cùng lắm là có thể có đụng độ giữa Trung cộng và một vài nước khác như Nhật, Phi luật tân, Nam dương, Việt Nam v.v…hay Trung cộng có thể yểm trợ Căm bốt quấy phá Việt Nam như đã xẩy ra vào sau năm 1975.

Hơn thế nữa họ còn cho rằng nếu có chiến tranh lớn, dù là chiến tranh qui ước giữa Hoa kỳ và Trung cộng, thì sẽ có kẻ thắng người bại, kẻ bại không chịu bại, tất nhiên họ sẽ dùng võ khí nguyên tử, mà hậu quả rất là khó lường, tai hại không biết sao mà tính toán, ngay đối với kẻ chiến thắng, trái đất sẽ đầy ô nhiễm bởi những chất phóng xạ. Vì vậy, không có nước nào, nhất là Trung cộng và Hoa kỳ muốn có chiến tranh.

Người khác lại cho rằng chiến tranh Mỹ – Trung không xẩy ra vì đã có sự chia đôi biển Đông giữa Hoa Kỳ và Trung cộng như nhiều giới lãnh đạo Trung cộng thường tuyên bố: “ Biển Đông khá rộng để có thể 2 ta cùng chung sống hòa bình “, ám chỉ Mỹ và Trung cộng. Luận cứ này còn được tăng cường qua quan niệm địa lý chiến lược bởi Henry Kissinger, qua quan niệm “ Quân bằng lực lượng giữa các cường quốc “, theo đó thì để có hòa bình, cần có sự quân bằng lực lượng, dù là trên thế giới hay từng vùng.

Những người đưa ra phản biện luận cứ trên cũng không phải là không có lý. Họ cho rằng Hoa kỳ đang làm chủ biển Đông, ít nhất là từ Đệ Nhị Thế Chiến đến giờ, đang giữ cả một chiếc bánh lớn, hiện nay không có một lực lượng nào có thể tranh giành, vạ gì Hoa kỳ lại tự chia chiếc bánh cho người khác. Nếu chia không những mất một phần chiếc bánh, mà mất đi cả những đồng minh của mình. Hoa kỳ để cho Trung cộng gây rối biển Đông nhưng có giới hạn, để Hoa kỳ dễ dàng thắt chặt mối quan hệ từ kinh tế, chính trị tới quân sự với những nước trong vùng. Ngược lại Trung cộng càng quẫy quặng bao nhiêu thì càng tự mình cô lập bấy nhiêu. Hơn thế nữa, Mỹ nhận thấy rằng dù hiện nay tổng sản lượng quốc gia chỉ là ¼ tổng sản lượng thế giới, không bằng thời sau Đệ Nhị Thế Chiến bằng ½ thế giới; nhưng dù sao ngôi vị độc tôn vẫn còn, chiến tranh nếu xẩy ra, dù chỉ với một cường quốc, tương lai cũng rất bất định, dù thắng chăng nữa, nhưng cũng sẽ bị xứt mẻ, kẻ khác sẽ lên giành ngôi vị của mình.

Thêm vào đó, giữa Hoa kỳ và Trung cộng hiện nay, có quá nhiều liên hệ về kinh tế, học vấn, mặc dầu đã có nhiều hãng xưởng Mỹ đã rút khỏi Trung cộng, tuy nhiên số sinh viên, phần lớn là con ông cháu cha, hiện đang du học ở Hoa kỳ, đứng đầu với 300 000 người, trong số gần 1 triệu du sinh ở nước này. Phần lớn những con cháu của Tám Đại gia, được thành lập từ thời họ Đặng, nay trở thành 103 Đại gia, vì đã đến đời cháu. Những đại gia này, phần lớn đều có mặt ở Hoa kỳ, họ lập những hãng xưởng tư, liên hệ với những hãng xưởng lớn quốc tế, hay họ làm việc trong những hãng xưởng này, hoặc con cháu họ đang du học, nhất là ở Hoa kỳ. Bằng chứng cụ thể, mặc dầu Tập cận Bình bài tây phương, nhưng con gái của ông cũng đã học ở trường Harvard, một đại học lớn của Mỹ.

Vì vậy, cả 2 bên, Mỹ Trung, theo quan niệm trên, chiến tranh khó có thể xẩy ra.

Thực ra thì , chiến tranh bằng súng đạn chưa xẩy ra giữa Mỹ và Trung cộng, nhưng chiến tranh ý thức hệ và kinh tế đã xẩy ra từ lâu giữa 2 nước này. Tôn tử một lý thuyết gia quân sự nổi tiếng của Tàu, có nói: “ Thượng sách là công tâm, trung sách là công lương, hạ sách mới đến công thành.”

Công tâm đây là chiến tranh ý thức hệ, nói tới tự do, dân chủ, nhân quyền, truyền những thông tin trung thực đến đại đa số quần chúng. Công lương là chiến tranh kinh tế, làm thế nào để biến kinh tế thành kinh tế tư doanh, thoát khỏi tay nhà nước, rồi tùy hoàn cảnh để gây ra một cuộc khủng hoảng tài chánh, đi tới khủng hoảng kinh tế, tới chính trị; từ đó mới tính tới chuyện thay đổi chế độ.Chiến lược này Hoa kỳ đã áp dụng với Liên sô và các nước Đông Âu trước kia.

Công thành là chiến tranh quân sự.

Tổng thống Bill Clinton khi ký Hiệp ước bình thường hóa kinh tế và thương mại với Việt Nam và mới đây ông đã bay sang Hà nội vào ngày 04/07/2015, để làm lễ kỷ niệm 20 năm bình thường hóa bang giao giữa 2 nước, vào lúc bấy giờ có tuyên bố: “ Những Hiệp ước bình thường hóa kinh tế thương mại giữa Hoa kỳ và các nước Đông Âu đã giúp các nước này tìm thấy được mô hình tổ chức nhân xã tự do, dân chủ và kinh tế thị trương, Tôi hy vọng rằng Hiệp ước bình thường hóa kinh tế và thương mại giữa Hoa kỳ và Việt Nam, cũng giúp dân tộc Việt Nam tìm thấy được mô hình tổ chức nhân xã tự do, dân chủ và kinh tế thị trường, như các dân tộc Đông Âu.” Đây cũng là chính sách ngoại giao mà Hoa Kỳ Hoa kỳ muốn theo đuổi.

Hoa kỳ đã tấn công Trung cộng từ lâu với công tâm và công lương và có lẽ chỉ với 2 hình thức chiến tranh này, Hoa kỳ cũng đủ để khuất phục Trung cộng. Không cần đến chiến tranh quân sự vừa mạo hiểm vừa mất mát

Paris ngày 12/ 07 /2015

© Chu chi Nam và Vũ văn Lâm

© Đàn Chim Việt

11 Phản hồi cho “Chiến tranh Mỹ- Trung sẽ xảy ra?”

  1. THÉC MÉC says:

    <> Trước khi hỏi xin quí vị hãy so sánh tương quan lực lượng giữa Mỹ và Trung : Nếu kho võ khí của Mỹ ê hề hàng ngàn bom nguyên tử, thì kho võ khí của TQ cũng vĩ đại không kém cũng hàng ngàn hàng vạn bom nguyên tử, thế nhưng lại đếch có phương tiện đem đi thẩy xuống đất địch, bóp hầu bóp cổ dân để ra công ra sức chế tạo cho nhiều chỉ để hù dọa dân ” rân ngu ” ( chẳng biết gì ). Thế là thế nào ăn cái ” giải rút ” gì ? Dởm,thế mà cũng có người nhẹ dạ thắc mắc hỏi han ? Như vậy dứt khoát không có chiến tranh Mỹ-Trung xảy ra, nều có thì Mỹ cũng sẽ theo bài bản của ĐT Bình dậy TQ một bài học thôi .

  2. Nguyễn Văn says:

    “Chiến tranh Mỹ-Trung sẽ xảy ra?”

    Theo nhận xét, chiến tranh Trung – Mỹ sẽ xảy ra nhưng sẽ không trực tiếp mà sẽ gián tiếp qua VN và sẽ qua nhiều hình thức như kinh tế, xã hội, ngoại giao, chính trị … và cuối cùng là quân sự.

    Bên web VOA có bài viết của ông Nguyễn Hưng Quốc hỏi Trung Quốc có đánh Việt Nam? mà tôi muốn phản biện nhưng Đàn Chim Việt không đăng hoặc chưa đăng. Tin xin đưa vào bài này vì nó liên quan tới 3 nước Việt – Mỹ – Trung trong tương lai và tự hòi liệu có một lối thoát hay một giải pháp chính trị nào cho dân tộc VN giữa hai gọng kềm Trung -Mỹ?

    Bài viết của ông Quốc có những điểm chính như sau:

    Trích: “Riêng tôi, tôi không tin. Tôi không tin là Trung Quốc sẽ tấn công Việt Nam dù trên biển hay trên đất liền.

    Có bốn lý do chính:
    –Thứ nhất, Trung Quốc không có lý do gì chính đáng để phải tấn công Việt Nam bằng biện pháp quân sự.
    –Thứ hai, tấn công Việt Nam, chưa chắc đã thắng, Trung Quốc còn đẩy Việt Nam ngả vào Mỹ một cách nhanh chóng hơn.
    –Thứ ba, tấn công Việt Nam, Trung Quốc sẽ đánh mất hầu hết các quốc gia khác ở châu Á.
    –Cuối cùng, thứ tư, Trung Quốc có nhiều cách để uy hiếp và vô hiệu hoá các phản ứng chống đối của Việt Nam chứ không nhất thiết phải sử dụng đến biện pháp quân sự. Một trong những cách ấy là sử dụng con cờ Campuchia như điều họ từng làm sau năm 1975 khi Việt Nam quyết định ngả theo Liên Xô.
    ” (ngưng trích)

    Tôi có những nhận định khác hẳn ông Quốc.
    Thứ nhất tôi cho là chưa đánh thay vì không đánh vì Tàu sẽ đánh.
    Thứ hai, lý do Tàu chưa đánh không phải như 4 lý do ông Quốc nêu ở trên mà vì ảnh hưởng về kinh tế và chính trị vẫn còn. Nhưng theo tôi nó sẽ mất dần và khi biết sẽ mất thì Tàu sẽ đánh – đánh toàn diện. Đánh từ kinh tế, tài chánh, xã hội, ngoại giao, chinh trị, và cuối cùng là quân sự. Nhưng hiện chưa phải lúc, nhưng khi tới lúc thì Tàu sẽ tìm lý do gây hấn để đánh. Hiện nay Tàu đang trong giai đoạn vuốt ve, áp lực, và hăm dọa. Nếu thất bại Tàu sẽ đánh.

    Như đã nói, lý do chưa đánh vì Tàu vẫn còn nhiều ảnh hưởng ở VN mà quan trọng nhất là chính trị và kinh tế. Bao lâu ảnh hưởng chính trị trên tầng lớp lãnh đạo VN vẫn còn – lãnh đạo vẫn thuần phục, và nền kinh tế VN vẫn lệ thuộc thì Tàu chưa đánh. Có thể nói vì 2 lý do quan trọng đó còn ràng buộc mà Tàu chưa đánh VN. Nhưng VN đang chuyển trục và sẽ tiếp tục chuyển trục dù bị đe dọa. Vấn đề quan trọng là VN sẽ chuyển bao nhiêu độ, 90 hay 180? Tình hình thời cuộc những ngày qua cho thấy VN đang chuyển, nếu không hoàn toàn 180 thì cũng phải hơn 90. Và nếu con số đi dần tới 180 độ, VN vuột khỏi tầm tay thì Tàu sẽ đánh. Vậy khi nào thì VN vuột?

    Triệu chứng sắp vuột và lý do:
    Lý do, một là vì hành động bán nước và dâng nước cho Tàu quá lộ liễu làm ngày càng tăng sự chống đối và lòng hận thù của dân đối với đảng – Một khi VN thành khu tự trị theo Tàu thì đảng khó có thể tồn tại để tiếp tục cầm quyền dù Tàu có che chở.
    Hai là sự uy hiếp của Tàu trên Biển Đông ngày càng cao và áp lực của Mỹ đòi Hà Nội thay đổi ngày càng tăng; bên cạnh đó, áp lực của quần chúng cũng gia tăng vì nợ công ngày càng cao và kinh tế ngày càng khó. Nhưng đảng không có con đường nào lựa chọn để cứu nguy kinh tế và cũng để giảm áp lực ngoài con đường vào TPP theo Mỹ, vừa được lòng dân, vừa hạ cánh an toàn và vẫn bảo đảm quyền lực. Chạy theo Mỹ là một lựa chọn khó khăn vì toàn bộ quá khứ “oai hùng” và ý thức hệ giáo điều hoàn toàn thay đổi và sụp đổ.
    Vì những lý do trên dẫn đến có những triệu chứng sắp vuột. Một là sự kiện ông NP Trọng qua Mỹ hội đàm cùng tổng thống Obama và VN có ý gắn kết thân hơn với Mỹ; hai là bộ trưởng quốc phòng VN, PQ Thanh, người thân Tàu bị loại; và ba là VN sắp được gia nhập TPP. Ba nguyên do trên là triệu chứng VN sắp vuột khỏi ảnh hưởng và Tàu đã cấp bách có những hành động đe dọa ra mặt qua 3 cách – Một là xúi Campuchia quấy rối về biên giới; hai là cho báo chí viết bài tấn công hăm dọa; và ba là những lãnh đạo cao nhất, kể cả Tập Cận Bình, qua VN trực tiếp đối thoại (hăm dọa) – Đó là những cảnh cáo cho VN. Nếu cuối năm nay họ tập qua VN mà vẫn không đưa giàn lãnh đạo đảng cộng sản trở lại quỹ đạo thì Tàu sẽ đánh.

    Vậy khi nào Tàu sẽ đánh VN? Là khi kinh tế và chính trị VN xoay trục thì Tàu sẽ đánh. Tức là khi VN gia nhập vào TPP làm cán cân giao thương giữa hai nước hơn 60 tỷ/năm có lợi cho Tàu thuyên giảm và mất hẳn qua các nước trong khối TPP; và khi lãnh đạo đảng cộng sản VN không tôn trọng “4 Tốt và 16 chữ vàng”, ngả hẳn qua Mỹ và rước Mỹ vào thách thức, ngăn chặn. Một lý do quan trọng nữa là khi nội bộ nước Tàu xáo trộn vì nhiều nguyên do, trong có lý do chính trị hoặc kinh tế sụp đổ. Ngược lại, hỏi VN có dám đánh tàu không? Câu trả lời khi có dịp sẽ bàn sau.

    nv

  3. Thức tỉnh says:

    Biển Đông là chiến lược có từ lâu đời của đcstq . Là trách nhiệm nặng nề TCB không thể nuốt trôi . Là vũ khí để thành phần chống TCB xử dụng nhằm hạ gục TCB .

    Phùng Quang Thanh lớ ngớ trước vấn đề này nên bị loại khỏi cuộc chơi . Cần phải đối , lại ngầm ủng hộ khiến Tập bị kẹt . Mỹ phải nhảy vào giải cứu cho Tập với máy bay trinh sáy và nhóm phóng viên CNN .

    Chính Tập đòng ý và ủng hộ cho Trọng đi Mỹ , chứng tỏ chiến tranh có thể xảy ra tại BĐ , nhằm thoái thoát trách nhiệm xâm chiếm Biển Đông để chấn chỉnh nội tình đang rối loạn về an ninh chính trị và kinh tế tại TQ .

    Đường lối chính trị Đa đảng tại TQ lẫn VN phải xảy ra trong thời gian rất gần , vì đây là con đường sống còn cho tất cả các Tư bản Đỏ lẫn tư sản đỏ tại Ban chấp hành Trung ương Đảng của cả 2 nước VN và TQ .

    TCB đã hổ diệt ruồi để thoải mái tự diễn biến . Tổng bí thư Trọng đi Mỹ do áp lực tự diễn biến . Cả hai đều có sự ủng hộ của Mỹ .

    Do đó , nếu không có được đồng thuận Đa đảng tại VN sẽ không có Đại Hội đảng lần thứ 12 . Chiến tranh BĐ không thể xảy ra khi VN và Mỹ liên kết phản đối mạnh mẽ TQ .

    Kịch bản Biển Đông đã được Mỹ , VN , TQ thoả thuận chuẩn bị hạ màn .

  4. Mỹ muốn thắng Trung quốc thì phải thiết lập trở lại bình thường quan hệ với Nga. Một mình già cỗi chống hai cường quốc ngang ngửa mình thậm chí hơn mình thì đó là sự tự sát. Hãy đọc bài báo này để thấy những nhận định thật sáng suốt:
    Chuyên gia địa chính trị: Mỹ “phá sản” trong chính sách chống Nga
    Thứ hai, 13/07/2015, 19:30 (GMT+7)
    “Thực tế là nước Mỹ thất bại hoàn toàn ở Ukraine. Chính sách của họ là một chính sách phá sản, nó không đạt lại được bất kỳ mục tiêu trọng yếu nào mà họ đã vạch ra cho chính bản thân mình”, Press TV dẫn lời nhà sáng lập Stopimperialism.com.
    >> Cuộc đua thống trị thị trường vũ khí: Nga hay Trung Quốc “nếm trái đắng”? >> Mỹ triển khai tàu chiến tối tân, “bủa vây” Nga >> Trung tâm quân sự ở Nga đổ sụp khiến ít nhất 20 người chết >> Mỹ coi chính sách độc lập của Nga là mối đe dọa >> Trang sử mới trong quan hệ Mỹ – Cuba
    ericdraitserjpg1436783210-1436789300665
    Eric Draitser, nhà sáng lập Stopimperialism.com, nhận định: “Thực tế là nước Mỹ thất bại hoàn toàn ở Ukraine”.
    Một chuyên gia phân tích địa chính trị độc lập ở New York cho biết, chính sách can thiệp của Mỹ trong vấn đề Ukraine ở trạng thái “phá sản” và các mục tiêu nhằm chống lại Moscow của Washington đều thất bại, Press TV đưa tin ngày 12/7.
    Eric Draitser, nhà sáng lập Stopimperialism.com, nhận định: “Thực tế là nước Mỹ thất bại hoàn toàn ở Ukraine. Chính sách của họ là một chính sách phá sản, nó không đạt lại được bất kỳ mục tiêu trọng yếu nào mà họ đã vạch ra cho chính bản thân mình”.
    Trả lời phỏng vấn Press TV qua điện thoại, ông Draitser cũng lên tiếng phản đối những lời bình luận mới đây của Tướng Joseph Dunford, chỉ huy lực lượng thủy quân lục chiến, người mới được bổ nhiệm làm tân Chủ tịch Hội đồng Tham mưu liên quân Mỹ.
    Trước đó, ngày 09/7, phát biểu trước Ủy ban Quân vụ Thượng viện Mỹ, Tướng Joseph Dunford tuyên bố, ông xem Nga là “mối đe dọa lớn nhất” đối với an ninh quốc gia Mỹ, hơn cả nhóm khủng bố Nhà nước Hồi giáo tự xưng (IS), và việc (Mỹ) triển khai vũ khí hạng nặng tới Ukraine nhằm chống lại “sự gây hấn” của Nga là hoàn toàn có cơ sở.
    Ông Draitser nhấn mạnh, tuyên bố của Tướng Dunford là “những lời lẽ trống rỗng, bởi trên thực tế, cả chính phủ Nga lẫn quân đội Nga đều không mong muốn có xung đột quân sự với Mỹ”.
    “Chẳng qua ông Dunford muốn lợi dụng ý tưởng rằng Nga là mối đe dọa quân sự để biện minh cho sự leo thang xung đột ở Ukraine bằng cách cung cấp vũ khí hạng nặng (cho quân đội chính phủ Kiev)”, nhà nghiên cứu địa chính trị nhấn mạnh.
    Ông Draitser cho rằng, giới chức quân đội Mỹ “không có chút khái niệm nào về ngoại giao”, và “không quan tâm đến thiết lập nền hòa bình”, ông Draitser nói thêm.

    • Tien Ngu says:

      Trật!

      Mỹ muốn chiến thắng Trung…quốc, phải uýnh chết mẹ thằng Nga trước. Uýnh thằng Nga te tua, Trung quốc sẽ…rụt vòi.

      Mấy em cò mồi Cộng láo phe theo Nga, thì….tống giẽ rách vô họng chúng, cho bỏ cái tật nói láo, đưa đò.

      Nga hung nô đang bị cái đòn…kinh tế trừng phạt, uýnh cho te tua, phải…50 năm sau, mới cho nó bang giao lại. Phải cho nó trở thành cái…mền rách như Cu ba, nó mới…tởn…

    • Nguyễn Thanh says:

      Kinh tế Nga lao đao vì các biện pháp trừng phạt của Âu- Mỹ. Để cầu hòa, nhân dịp Lễ Độc Lập của Hoa Kỳ, Putin gửi thông điệp chúc mừng :

      04/07/2015 10:35
      TT Putin gởi thông điệp chúc mừng TT Obama nhân dịp lễ độc lập Hoa Kỳ

      Ngày hôm nay, Tổng thống Nga Vladimir Putin gửi thông điệp chúng mừng Tổng thống Barack Obama nhân dịp lễ độc lập của Hoa Kỳ. Bên cạnh đó ông cũng bày tỏ tin tưởng Nga và Hoa Kỳ có thể tìm ra những giải pháp cho những vấn đề quốc tế.

      Trong thông điệp, ông Putin cho rằng khi có sự khác biệt giữa Hoa Kỳ và Nga thì quan hệ Nga và Hoa Kỳ vẫn là yếu tố quan trọng nhất cho sự ổng định và an toàn của thế giới.

      Điện Kremlin cũng cho biết Tổng thống Putin bày tỏ rằng hai nước có thể “tìm giải pháp cho các vấn đề quốc tế, chống lại các mối đe dọa và thách thức toàn cầu nếu hai nước tham gia một cuộc đối thoại dựa trên sự bình đẳng và tôn trọng các lợi ích của nhau.

      Trước đó, vào ngày 25.6 Putin gọi điện cho Obama để thảo luận về tình hình ở Ukraine cũng như các vấn đề toàn cầu khác, Toà Bạch Ốc cho biết.

      Theo điện Kremlin, ông Putin đã giao trách nhiệm cho Ngoại trưởng Sergei Lavrov để thảo luận về một chiến lược chống khủng bố chung với Ngoại trưởng Mỹ John Kerry.

      ***05/12/2014 17:49
      Một Chủ Tịch Ngân Hàng ở Nga và cũng là người thân cận với Tổng Thống Putin, vừa mới cảnh cáo phương Tây về những hệ quả trầm trọng nếu như Tây Phương tiếp tục gia tăng các lệnh trừng phạt kinh tế nhắm vào Nga.

      Ông Andrei Kostin, chủ tịch nói trên, cho hay ‘ông Putin không chấp nhận ý niệm về các trừng phạt kinh tế khốc liệt chỉ là đòn trừng phạt cho chủ trương sát nhập bán đảo Crimea và khuấy động vùng đông Ukraine’

      Nói chuyện với các viên chức cao cấp Nga ở điện Kremlin hôm thứ sáu 5/12, ông Putin cho là ’những biện pháp cấm vận chỉ là cái cớ để bao vây Nga đã có từ lâu’. Ông Putin cho là phương Tây luôn chống Nga từ nhiều thập niên qua, thậm chí từ cả thế kỷ qua.

      Putin cho là ‘hình thức cấm vận hiện nay chỉ là một dạng đổi khác của chiến tranh quy ước ngày xưa, vì bây giờ, dù không cần bắn ra một phát súng, phương Tây cũng đang làm tan tành xã hội Nga trên nhiều mặt’

      Ông Putin đặc biệt tỏ ra nghi ngờ Hoa Kỳ và Ả Rập Saudi đứng đằng sau chuyện giá dầu hỏa đang bị rớt thê thảm trên các thị trường thế giới, khiến Nga bị thiệt hại rất nặng và giá trị đồng ruble đã giảm hơn 40% .

  5. Đúng như ông Nguyễn Công Bằng đã đăng bài phân tích tình hình thời sự đang căng thẳng diễn ra giữ Mỹ cùng với Việt nam với một bên là Trung quốc khi mà Bắc kinh giờ không còn để Mỹ ở trong mắt. Tuy chưa muốn trực diện đối đầu để cố vớt vát làm ăn một khoảng thời gian càng lâu càng tốt để mài dao kè cổ Mỹ, một mặt củng cố xây dựng căn cứ quân sự kiên cố hiện đại ở các đảo chiếm được của Việt nam và mua sắm vũ khí hiện đại nhất từ Nga. Vậy chiến lược nào của Mỹ và Việt nam có thể hạ gục tham vọng này của Trung quốc?
    Có thể nói trong suốt thời gian Mỹ và đồng minh bị giẫm chân tại Afganitan, Irac, Syria và nay ở Ucraina đó là thời gian vàng để Trung quốc phát triển nền kinh tế đến mức chóng mặt và với nguồn tài chính phong phú mà tăng trưởng kinh tế của Trung quốc đem lại qua sự tiếp sức từ Thông cáo chung Thượng hải 1976 mà Mỹ cho họ tối huệ quốc quan hệ buôn bán vào Mỹ tới nay thì họ đã dành ra một nguồn ngân sách rất lớn hàng năm cho việc mua sắm vũ khí cho mình một cách toàn diện để nghênh chống Mỹ trở lại ảnh hưởng ở khu vực này. Từ việc đóng tầu sân bay lớn cho đến phát triển rất nhanh các hạm đội tầu chiến được trang bị hỏa tiễn dẫn đường, các tầu ngầm, máy bay và đặc biệt xây các căn cứ, các cảng nổi kiên cố, các sân bay v.v… tại các đảo đã chiếm được của Việt nam tại Hoàng sa và cả Trường sa. Các loại vũ khí ấy không thể Mỹ xem thường được bởi chúng được mua từ các loại vũ khí hiện đại thế hệ F2 của Nga. Với 1 tỷ dân, với hàng triệu binh lính Trung quốc giờ không ngán Mỹ về đối đầu quân sự. Vậy Trung quốc sợ điều gì?
    Trung quốc nền kinh tế ngày này dựa vào xuất khẩu là chính vì họ đã xây dunwgj nên một công xưởng của thế giới đủ thứ tạp phế lù bán đi khắp thế giới. Kinh tế đem lại cho họ chính là nguồn kinh tế này và qua các Hoa kiều tại Mỹ và trên thế giới đem về. Như thế chỉ có cấm vận Trung quốc về kinh tế, bình thường hóa quan hệ với Nga để nước này xa dời Bắc kinh thì mới có hy vọng trói tay Trung quốc, bắt họ phải ngồi vào đàm phán đa phương cam kết từ bỏ chiến lược chiếm biển Đông và xóa bỏ tham vọng đường lưỡi bò. Trừng phạt bao vây kinh tế Nga là không khả thi vì nhiều lý do mà Mỹ và đồng minh không làm nổi, đó là quốc gia này giầu tài nguyên, khả năng quốc phòng vô cùng vững chắc và mạnh mẽ có khả năng thách thức lại bất kỳ đe dọa từ bên ngoài. Tổng thống Putin lại là người được nhân dân mình yêu quý tôn trọng, có tỷ lệ ủng hộ của người dân cao nhất từ trước đến nay. Lại nữa, Nga lại có quan hệ rất sâu rộng lâu đời và có uy tín đó là chưa bao giờ bỏ rơi đồng minh trong hoạn nạn khó khăn. Bởi thế Nga như có quan hệ sâu rộng với hầu như tất cả các với quốc gia trên thế giới, ngay cả các đồng minh thân cận của Mỹ cũng có quan hệ tốt với quốc gia này dù phải miễn cưỡng tham gia vào việc cấm vận mà Mỹ chủ trương nhưng nay họ đã phớt lờ những kêu gọi của Mỹ để tiếp tục quan hệ làm ăn với Nga, thậm chí họ phản đối ra mặt lệnh trừng phạt này.
    Còn Trung quốc thài lại khác, mọi quốc gia dù có quan hệ làm ăn kinh tế Trung quốc nhưng vẫn không có sự tin tưởng nhau, thậm chí luôn phải đề phòng họ tạo phản. Trung quốc có truyền thống là vì quyền lợi của mình sẵn sàng bỏ rơi bạn thân, dù đã có thời gian dài đồng cam ngậm khổ. Bài học Việt nam, Triều tiên và ở nhiều nơi đã là ví dụ cụ thể nhất. Lại nữa, chống lại sự bành trướng, độc quyền thôn tính biển Đông là chính nghĩa, là lẽ phải nên trong chiến lược bắt Trung quốc phải tôn trọng bảo vệ chủ quyền đảo biển, an toàn hàng hải của Mỹ và Việt nam và các quốc gia trên thế giới đang diễn ra là xu thế thời đại, là biểu tượng của lẽ phải nên chắc chắn được mọi quốc gia ủng hộ.
    Mối quan hệ Mỹ Việt sau chuyến đi của tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng tới Hoa kỳ đã mở ra một chương mới toàn diện và sâu sắc giữa hai quốc gia thù địch thành bạn tốt để cùng nhau thực hiện những gì mà hai bên cùng quan tâm vì nền an ninh hòa bình ở Đông Nam Á và thế giới, vì quyền lợi đích thực của hai nước. Việt nam và Mỹ đều là nạn nhân của sự nhập siêu buôn bán với Trung quốc cho nên chỉ có cùng nhau tẩy chay buôn bán với Trung quốc mới có thể cắt bàn tay lông lá của Trung quốc đang vươn đến thâu tóm biển Đông.
    Quan hệ Mỹ Việt đang mở ra một chân trời mới nhưng những thử thách trong việc chống một đế quốc bành trướng vừa mang tính phong kiến, lại có mầu sắc Cộng sản thì là cuộc chiến cam go đòi hỏi phải có sự quyết tâm và cố gắng chiến lược rất nhiều nhưng nhất định thắng lợi!

    • Tien Ngu says:

      Nghe cò mồi bôi mặt, tự bơm, tự sướng. Mắc cười quá…

      Cái màn giả dạng…thường dân, hát…vô tư. Coi bộ nó hơi…xưa, em?

      Thực tế là…lạy Mỹ, mà cứ đi nói dóc với thiên hạ rằng thì là chúng đáng mặt lên lớp tụi Mỹ.

      Trơ trẽn vừa thôi, cò?

    • Trần Vinh says:

      Hưỡn đâu mà đọc báo Cộng sản . Cựu Tổng bí thư đảng CS Liên xô Mr. Gorbachev nói : “Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng CS. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng: Đảng CS chỉ biết tuyên truyền và dối trá.”

    • Nguyễn Thanh says:

      Chuyến đi Mỹ nhục nhã của Nguyễn phú Trọng :

      Chẳng Obama chẳng Biden ra phi trường tiếp đón .
      Không có thảm đỏ . Không có đoàn xe hộ tống của bộ Ngoại Giao.
      Obama chẳng khoản đãi dạ tiệc. Trọng chỉ được mời tới ăn trưa ở bộ Ngoại Giao .
      Bên ngoài Tòa Bạch Ốc, Trọng bị người Việt biểu tình đả đảo. Cảnh sát cho họ tiến sát rào phủ tổng thống. Trọng không đi vào cửa chính Tòa Bạch Ốc .

      Hôm sau vào thứ tư (July 8, 2015), tờ báo lớn nhất thủ đô The Washington Post đăng tin về việc này với bức hình đoàn biểu tình với cờ Vàng và biểu ngữ đòi hỏi nhân quyền cho đồng bào tại Việt Nam.

      “Chuyến đi Mỹ của Nguyễn Phú Trọng cho thấy giới hạn của quan hệ Mỹ-Việt “- July 13, 2015 – Shawn W. Crispin: Chuyến đi Washington mới đây của Nguyễn Phú Trọng không vĩ đại như báo chí muốn đưa tin như thế.ngoài những lễ lạc ngoại giao, Trọng trở về Hà Nội không có được một nhượng bộ quân sự nào đáng kể tại một thời điểm mà nhu cầu chiến lược là khẩn thiết, và Trọng cũng không đạt được tiến bộ trong việc dỡ bỏ hoàn toàn lệnh cấm vận vũ khí sát thương của Washington từ mấy chục năm qua vì thành tích nhân quyền quá tệ của chính quyền cộng sản. Obama nới lỏng lệnh cấm vận năm ngoái, cho phép Việt Nam có thể mua quân dụng hàng hải không sát thương mà cho đến nay Việt Nam cũng không làm được gì để kiềm chế sự quyết đoán ngày càng tăng của Trung Quốc ở Biển Đông.

  6. triết lý gia 0001 says:

    ….. Nói chiến-tranh Mỹ-Trung xảy ra là nói…..tâng bốc thằng tàu-cộng,vì trên bình diện quân-sự tàu-cộng nhiều vũ khí,nhưng biết xử dụng cho có hiệu quả hay không là một chuyện khác….. Lãnh đạo tàu-cộng tham những tàn canh gió…lộng thì ngay cả kêu gọi động binh cũng chưa chắc tinh thần binh sỉ tàu đã lên cao,đã vậy đánh ai? đánh Mỹ? mà có đến hơn 50% dân số tàu-cộng nếu không muốn nói là trên nữa điều khoái…Mỹ,một thống kê không chính thức cho rằng có đến 70% tàu-cộng có tiền giàu có điều muốn ra nước ngoài sống mà số đông là điều khoái Mỹ….Đó là chưa kể vũ khí tàu toàn là mua đồ về chế lại bắt chướt đem ra hù thằng Việt-cộng chưa chắc việt-cộng sợ,thì nói chi là muốn chơi Mỹ……Thằng tàu-cộng chỉ là con cóc phồng bụng to ra cho bằng con bò chăng? Chỉ sợ cóc tàu-cộng bị bể bụng,trên đời này chỉ có thằng việt-cộng là bợ đít hít…mông tàu cùng cực luôn mồm tâng bốc thằng tàu,chứ chẳng ai thích thằng tàu______ Chỉ tại thằng Việt-cộng muốn đời đời cai trị độc quyền nước việt-nam nên cầu lụy thằng tàu-cộng,chứ thằng việt-cộng chụi để cho Mỹ chơi lá chắn chống tên lữa ngay sát biên giới tàu…..thì tui bảo đảm với cả thế giới củ…đậu của tàu-cộng teo bằng quả ớt hiểm….______là chắn chống tên lữa,tui nhắc lại chỉ cần thằng việt-cộng nói thôi…..là có thể nghĩ đến chuyên nhờ mỹ đặt lá chắn chống tên lữa….nói thôi chứ chưa làm là thắng tàu-cộng thất kinh tối ngũ không yên thân rồi……..Việt-cộng làm bộ chống tàu cho dân đen VN yên tâm để việt-cộng âm thầm bán nước theo kiểu “hội nghị thành đô”……rồi việt-cộng làm bộ đi thăm Mỹ,đòi mua vũ khí Mỹ,rồi mua tàu-ngầm Nga….mọi cái là thằng việt-cộng đóng kịch ráo. Tóm lại khỏi cần chiến tranh hù dọa tàu-cộng,khỏi cần thằng việt-cộng mua vũ khí chất đầy….Chỉ cần lá chắn chống tên lữa là thiên hạ thái bình.Mới đây chính báo trong nước VN còn đưa tin,lính biên phòng VN đâu có thèm đưa tàu đi tuần tra biển!!!! Nhưng báo cao là có tuần tra,để lấy dầu bán ăn..chia với nhau,đó ai ai cũng thấy,Việt-cộng mua tàu tuần tra về hay xin về rồi nằm vũng,lấy dầu chạy máy đem bán chia nhau ăn,rồi báo cáo có tuần tra!!!!…… Tóm lại,nếu thằng việt-cộng không bán nước cho tàu thì Mỹ chỉ cần đem hỏa tiển tới VN đặt là thằng tàu-cộng cuối đầu sợ vãi…..nước ra quần liền,cái này là bất chiến tự nhiên thành…… Tàu-cộng mà đòi hù Mỹ,với tui nếu chiến tranh Mỹ-trung nổ ra,thì tàu-cộng chỉ còn là cái giẻ….rách,lúc đó thiên hạ thái bình.Mỹ nhớ là sau khi thanh toán xong thằng tàu-cộng nhớ diệt luôn thằng bắc-hàn,và thằng việt-cộng luôn cho thiên hạ thái bình………99% Mỹ nên diệt thằng đàn anh Việt-cộng là tàu-cộng,để việt-cộng bớt láo,hà hiếp dân đen VN.Nay kính.

Leave a Reply to triết lý gia 0001