WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tổ quốc và Tôi

Ảnh minh họa, nguồn Internet

Ảnh minh họa, nguồn Internet

Lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam và những “Ca sĩ” ăn bổng lộc của họ vẫn thường hay sử dụng một câu nói mà tôi tin là họ thuổng được của cố Tổng thống Mỹ Kenedy: “… Bạn hãy tự vấn mình đã làm gì cho Tổ quốc?”.

Vâng, đấy là một câu nói hay và có thể đúng hoặc rất đúng cho những công dân may mắn có được một Tổ quốc như nước Mỹ.
Cũng như rất nhiều thứ văn minh, “chân lý” Mỹ và phương Tây khác, nếu bê nguyên con về cho Tổ quốc Việt Nam hiện nay, tôi nhắc lại, HIỆN NAY, thì sẽ trở thành trò hề, nếu không phải là bịp bợm, lừa đảo dân lành.

Sao không hỏi: “Tổ quốc đã làm gì cho tôi?” (nhất là cái Tổ quốc Cộng sản này)?

Tôi thấy Tổ quốc Mỹ (và Ba Lan nữa của tôi) đang làm cho tôi và gia đình tôi hạnh phúc. Tôi phụng sự và đóng thuế cho tổ quốc mới ấy của mình với lòng tự hào và kiêu hãnh, trong niềm khắc khoải không nguôi về một Tổ quốc cội nguồn, nơi cha mẹ tôi, và tôi, một thời, đã “bị” sống và đã cống hiến. Chúng tôi càng cống hiến thì cái Tổ quốc XHCN ấy càng trở nên tệ bạc, lưu manh, biến thái. Tổ quốc ấy có thể là “chùm khế ngọt” cho một số người, trong đó có cả một vài bạn bè thân quen và họ hàng của tôi. Tôi thành thực mừng cho họ. Nhưng đó quyết không phải là cái Tổ Quốc mà tôi phải có nghĩa vụ “làm gì” cho nó, như các Lãnh đạo và đội ngũ đông đảo Dư luận viên của họ vấn chất vấn dân thường một cách đầy ngạo mạn và lừa đảo.
Có lẽ phải tối tăm và lầm lạc thế nào mới không nhận ra Tổ quốc CH XHCN Việt Nam hiện nay là của đảng Cộng sản Việt Nam! Không phải của dân “oan”!

Hãy để các Đảng viên Cộng sản tự vấn: “Mình đã làm gì cho Tổ quốc?” của họ!

Không phải tôi, người đã bị Tổ quốc chối bỏ thẳng thừng (không cho visa hoặc bị trục xuất thô bạo tại các cửa khẩu, v.v…).
Chừng nào dòng máu Việt còn chảy trong huyết quản của mình (không cần phải cầm chiếc hộ chiếu của “Tổ quốc” CH XHCN Việt Nam), đương nhiên, trong khả năng có thể được, tôi nguyện làm tất cả những gì có thể để chấm dứt cái Tổ quốc “cà chớn” này, tạo cơ hội cho một Tổ quốc mới hồi sinh,

Một Tổ quốc mà, ít nhất, những người con máu mủ của nó, như tôi, không cần phải có visa mới được về thăm mẹ, thăm quê!
Một Tổ quốc mà ở đó kẻ dùng máy xúc để cán lên bất cứ ai, phải bị nghiêm trị!

Một Tổ quốc mà khi người dân phản đối bọn xâm lược, phải được vinh danh, thay vì bị đánh đập và bắt nhốt vào tù!

Một Tổ quốc mà Kẻ cắp và Tham nhũng phải bị lôi ra ánh sáng bởi một nền báo chí thực sự tự do, đồng thời cung cấp cho họ quyền có được một cuộc điều tra và một Toà án hợp pháp, mở và công bằng!

Một Tổ quốc mà ở đó, Nhà nước do dân thực sự bầu ra và Nhà nước đó phải có nghĩa vụ bảo đảm cho mọi công dân của nó, chứ không chỉ đảng viên của đảng hay nhóm cầm quyền, những cơ hội ngang bằng để “mưu cầu” hạnh phúc. Một khi Nhà nước đó, vì bất cứ lý do gì, không thực thi được nhiệm vụ của mình thì người dân có quyền công khai “lật đổ” nó bằng một cuộc bỏ phiếu định kỳ!

Vân vân và vân vân …

Như là nước Mỹ, với tất cả xấu, tốt của nó! Không cần nhìn đâu xa và khỏi phải “sáng tạo” vẽ vời!

Từ nay đến khi đó, câu tự vấn của lương tâm tôi chỉ là: “Mình đã làm được gì để (góp phần) thay thế cái Tổ quốc này?”

Theo Cao Ngọc Quỳnh Facebook

17 Phản hồi cho “Tổ quốc và Tôi”

  1. tudo says:

    Tinh thần và Tâm của….Người…hể cái gì…. CẤM….là HỌ phải có phãn ứng lại…!!! từ ngàn xưa đến nay 2015…trên toàn quả địa cầu nầy…có : vạn…vạn…lần đối nghịch lại với chữ….CẤM….!!! mà than ôi ! chánh quyền và cả các Tôn Giáo đều dùng nhửng lý lẻ của kẻ …..cho rằng MÌNH có lý….?! ….đổ mười/đổ Mậu/đm…. .

  2. Đợi Chờ says:

    Chỉ một câu nói “để đời” của cố Tổng Thống Kenedy đã làm cho cả Thế giới biết đến lòng tự trọng, lòng yêu nước của dân tộc Mỹ, và giờ đây chỉ với một bài viết ngắn gọn cảm động của bạn Cao Ngọc Quỳnh cũng đủ nói lên lòng tha thiết với quê hương của tất cả con dân đất Việt. Tôi bâng khuâng tự hỏi những vị lãnh đạo, công an, cảnh sát, những nhà trí thức viết văn viết báo tại Việt nam nghĩ sao về bài viết này và cũng mong quý vị hãy tự hỏi quý vị đã làm gì cho đất nước khiến cho đất nước phải nghèo đói, lầm than, tụt hậu, sống trong sợ hãi như ngày nay !!! Thay đổi đi quý vị ạ, thay đổi để cho không còn tiếng than van, không còn đói khổ, không còn sợ hãi thì công ơn của quý vị sẽ được để đời..
    Cám ơn bạn Cao Ngọc Quỳnh và cám ơn tất cả những ai đang cố gắng tạo dựng một Việt nam tươi đẹp, thịnh vượng, hài hòa.
    Mong được gặp tất cả trong ngày vui “đổi mới” tại Sàigon, Hanoi

  3. quandannambo says:

    cái
    băng đảng cướp ngày

    cặn bả của man rợ
    thì
    làm gì có tổ quốc
    *
    bọn chúng chỉ có
    tổ cú vọ và tổ kênkên
    *
    khi
    nhìn lịch sử 80 năm nhầy nhụa
    tội ác ngâp đầu của bọn chúng
    thì
    người Việt Nam chân chính
    phãi
    lợm giọng và buồn nôn
    *
    bọn
    kênkên việt-cộng
    coi
    tổ quốc chỉ là cái xác thối
    đễ
    tranh nhau rúc rĩa
    *
    chỉ có
    loài linhcẩu tàu-cộng
    mới
    thu phục được bọn chúng*

  4. Kevin To says:

    TỔ QUỐC VÀ CHÚNG TÔI

    Việt Nam hai tiếng thiêng liêng quá,
    Chưa biết cười vui ở xứ người.

    Kevin To, Maths Postgraduate, The Open University
    USA.

  5. Nguyễn Thanh says:

    Người cộng sản thù đến ba đời

    Năm nay 65 tuổi, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa từng là hội viên Hội Nhà văn Hải Phòng và là một trong thành viên ban điều hành Khối 8406- phong trào đấu tranh dân chủ được thành lập năm 2006 tại Việt Nam. Năm 2003, ông bị cấm đăng và xuất bản những bài viết của mình, vì đã có những hoạt động ủng hộ dân chủ.

    Sau khi tham gia nhiều cuộc biểu tình chống Trung Quốc, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa bị bắt vào tháng 09/2008. Năm 2009, ông bị kết án 6 năm tù với tội danh « tuyên truyền chống Nhà nước ». Ông Nguyễn Xuân Nghĩa đã được trả tự do sau khi mãn hạn tù vào tháng 09/2014, nhưng hiện còn bị quản chế tại gia trong 3 năm.

    Năm 2011, ông đã được tổ chức nhân quyền Mỹ Human Rights Watch trao giải Hellman/Hammett, dành cho những người dấn thân vì nhân quyền. Năm 2013, khi còn đang ngồi tù, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa cũng đã được Hội văn bút Trung hoa độc lập chọn trao giải « Ngòi bút can đảm Lưu Hiểu Ba », cùng với một nhà văn Trung Quốc.

    (Trích ) 03/06/15 | Tác giả: Nguyễn Xuân Nghĩa

    Ba giờ đêm qua, (2/6) con trai út của tôi, cháu Nguyễn Thanh Thủy cũng đã ra đi. Chính xác mà nói cháu ra đi một cách bất đắc dĩ.

    Khi bố bị bắt và kết án tù, cháu vỡ mộng và đã tham gia vào một khóa học “đấu tranh cho dân chủ bằng phương pháp bất bạo động”. Tụi công an cộng sản phát hiện ra và chúng không để cháu học và sống yên ổn. Cháu đi đâu cũng có người của chúng bám theo. Đi một bước chúng theo sát một bước. Ở Hà Nội có công an Hà Nội, về Hải Phòng thăm mẹ có công an Hải Phòng. Có lần một gã còn vượt lên và chửi: “Mẹ cái thằng này, mày có muốn đi tù như cái thằng bố mày không!”
    Cháu phải nhẫn nhục chịu đựng hầu mong yên ổn để học xong đại học.

    Tốt nghiệp, cháu làm thủ tục du học tại New Zealand. Cháu chọn quốc gia này bởi nghĩ ở đó không có nhiều người Việt Hải Ngoại như Mỹ – một nơi nhạy cảm không bao giờ chính quyền cộng sản chấp thuận cho cháu đến. Nhưng chính quyền cộng sản không buông tha cháu, vì cháu có một người bố “phản động. Phải từ bỏ ước mơ học lên cao, cháu tìm việc làm. Cháu không thể tìm được việc gì để nuôi sống bản thân. Ngay đến nghề bán hàng thuê cho một hiệu giày, công an Hà Nội cũng can thiệp bắt chủ cửa hàng đuổi cháu. Không những vậy, có một lần bà chủ nhà trọ còn bị công an phường mời lên gặp yêu cầu đuổi cháu ra đường. Năm 2014 cháu bị thu hộ chiếu tại sân bay khi đã có viza nhập cảnh vào Mỹ.

    Những ai quan hệ với cháu đều bị phiền lụy. Cháu đã từng có hai bạn gái. Năm cuối cùng đại học, bạn gái đầu tiên của cháu phải đến gặp cháu, nước mắt giàn dụa nói lời chia tay. Cháu gái này chỉ còn mẹ và rất yêu mẹ. Hai mẹ con cùng nhận giấy mời. Người mẹ nhận giấy của đơn vị đang công tác, người con nhận giấy của công an quận. Yêu cầu họ đưa ra cho hai mẹ con là con phải chấm dứt quan hệ với con, mẹ phải chấm dứt quan hệ với mẹ. Cái giá phải trả là con bị đuổi khỏi trường cao đẳng, mẹ bị đuổi khỏi cơ quan nếu không vâng lời.

    Giống như lần đầu tiên, năm 2014 cháu quen bạn gái thứ hai, là một kiến trúc sư, đã có việc làm đúng nghề tại Hà Nội. Dưới áp lực của công an, cháu gái thứ 2 cũng phải nói lời xin lỗi.

    Thực ra cháu Thủy chưa nghĩ đến hôn nhân, Cháu đặt ra mục tiêu là phải học lên nữa. Các cuộc chia tay không làm cháu bận tâm nhiều, nhưng thương cho hai cháu gái kia đã lỡ đặt vào cháu tất cả hy vọng…

    Người cộng sản thù đến ba đời. Công an, cán bộ quân đội khi quyết định hôn nhân phải truy ra lý lịch ba đời của đối tượng…

    Một chế độ tàn độc đến mức khi công dân nào đã bị khoanh tròn thì bị tiêu diệt cả hôn nhân và cuộc sống, cả sự nghiệp và tương lai nếu là người có chút học hành…

    Trong hoàn cảnh tuyệt vọng như vậy, giống như hàng triệu người khác, cháu quyết tâm ra đi.
    Cuộc chạy trốn khỏi chế độ độc tài lần thứ nhất của cháu vào năm 2014 (khi tôi còn ở trong tù) không thành. Chúng thu hộ chiếu của cháu ngay tại phi trường Tân Sơn Nhất. Chúng hí hửng vô cùng khi chúng kịp đưa ra hành vi trả thù hèn hạ đúng với bản chất cộng sản của chúng (để cho mà biết). Điều này càng thôi thúc cháu phải quyết tâm hơn. Cháu thấy cần phải đi, bằng mọi cách, để cho chúng biết, không phải việc gì, lúc nào chúng cũng làm được. Không phải cứ xây nhà tù kiên cố là giam cầm được khát vọng tự do…

    May thay, cuộc trốn chạy lần này của cháu thành công .

    Khi tôi viết những dòng này cháu đang bay đến Hoa Kỳ, một vùng đất tự do trong các quốc gia tự do mà chúng ta đang lấy làm hình mẫu cho tương lai của tổ quốc ta. Đáng tiếc là cháu không còn cơ hội đối đầu trực tiếp với chế độ toàn trị như bố. Nhưng cháu ra đi không phải vì tiền như con cái lũ cộng sản đã nói ở phần trên. Ở đó cháu sẽ tiếp tục học lên nữa, vừa làm vừa học nhờ sự giúp đỡ của cộng đồng người Việt hải ngoại, nhờ sự cưu mang của một đất nước nhân đạo và đang đấu tranh cho nhân phẩm toàn cầu.

    Cám ơn nước Mỹ, cám ơn những người đã và đang giúp cho cuộc đời cháu không bị phí hoài.

  6. TT says:

    Trích “… Sao không hỏi: “Tổ quốc đã làm gì cho tôi?” (nhất là cái Tổ quốc Cộng sản này)?”
    “Tổ quốc Cộng Sản” này đã làm rất nhiều điều ” vĩ đại” sau đây cho dân Việt:
    1/ “Trí phú địa hào, đào tận gốc, trốc tận rễ” trong cuộc cải cách ruộng đất!
    2/ Bắt tù, đày đọa cho chết các trí thức, nhân sĩ, nhà văn, nhà báo trong vụ Trăm Hoa Đua Nở.
    3/ Xua hàng triệu thanh niên vào xâm lăng miền Nam với khẩu hiệu “đánh Mỹ Ngụy là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc”!
    4/ Bắt hàng trăm ngàn quân nhân, công chức của Việt Nam Cộng Hoà vào tù cải tạo nơi rừng sâu, nước độc!
    5/ Đốt sách báo, văn hoá phẩm của miền Nam Việt Nam.
    6/ Đổi tiền hai lần, “Cải tao” công thương nghiệp ( thật ra là ăn cướp) tại miền Nam Việt Nam.
    7/ Thủ tướng Phạm Văn “Đồng vẩu” làm công hàm công nhận các quần đảo Hoàng Sa- Trường Sa là của Tàu Cộng chứ không phải là chủ quyền của Việt Nam!
    8/ Nhượng đứt Thác Bản Giốc, Ải nam Quan và một số vùng đất tại biên giới Việt Hoa cho tàu Cộng!
    9/ Cho Tàu Cộng tư do nhập vô Việt Nam những đồ chơi, thực phẩm, hàng hoá độc hại vô Việt Nam qua các cử khảu Việt Hoa!…

    • TT says:

      tiếp theo..

      10/ Hàng triệu người dân miền Nam đã phải liềuu mình vượt biên, vượt biển để tim tự do và hàng trăm ngàn người đã bỏ thây trên rừng hoặc trên biển!

  7. Lý Nhân Bản says:

    Đúng vậy anh CNQuỳnh. Câu cuối cuả anh đã nói hết ý cả bài. Bravo anh CNQuỳnh!

  8. Minh Đức says:

    Trích: “Tôi thấy Tổ quốc Mỹ (và Ba Lan nữa của tôi) đang làm cho tôi và gia đình tôi hạnh phúc.”

    Mỹ là nước cố làm cho theo sát câu: “Tất cả mọi người sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ…”.

  9. Làn Sóng says:

    Hay, tuyệt vời!

  10. QUÊ HƯƠNG VÀ TỔ QUỐC

    Cái thiêng liêng nhất trên đời
    Chính là Tổ quốc chính là quê hương
    Điều này chẳng phải nói suông
    Mà là máu huyết trào tuôn trong người

    Nhưng ai hiểu biết ở đời
    Có tâm nhận thức mới thời sâu xa
    Còn phần những bọn tà ma
    Lợi riêng là chính dễ mà cao hơn

    Cho nên phải biết nguồn cơn
    Chỉ người yêu nước sắc son mới cừ
    Chớ còn những hạng lừ nhừ
    Chính em chính chị biết gì cho cam

    Loại ngu thì chỉ càm ràm
    Hoặc tôn lãnh tụ hoặc ham quyền hành
    Cốt sao thỏa mãn lợi danh
    Quê hương Tổ quốc chỉ thành nói ngoa

    Ý NGÀN
    (16/7/15)

Phản hồi