WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

TBT Nguyễn Phú Trọng níu tay cựu thù để cứu đảng[2]

Ảnh RFI

Ảnh RFI

Bài [1] đã nêu ra vài sự kiện chứng tỏ Hà Nội có sự thăm dò kỹ, từng bước, tin tưởng họ sẽ không bị Hoa Kỳ bỏ rơi nửa chừng như Việt Nam Cộng Hòa nếu Việt Nam liên kết trong chiến lược xoay trục qua Biển Đông. Nhưng liệu Hoa Kỳ có tin tưởng được cộng sản Việt Nam hay không khi lịch sử cận đại đã chứng minh là họ luôn tráo trở và lật lọng? Điển hình là Hiệp Định Ba Lê được ký kết ngày 27/1/1973 mà chỉ 2 năm sau đã công khai tiến chiếm miền Nam bằng vũ lực, bất chấp chữ ký của các cường quốc trong đó?

Với cái nhìn của người ngoài cuộc thì nội bộ đảng cộng sản Việt Nam đang chia rẽ trầm trọng. Đúng với nghĩa đen là “trống đánh xuôi, kèn thổi ngược” qua tuyên bố tréo ngoe của những người có quyền lực cao nhất chế độ. Tổng Bí thư và Bộ trưởng Quốc phòng nói một đường, Thủ tướng nói một nẻo!

Tổng Bí thư cho biết dù đến cuối thế kỷ cũng chưa chắc có được Chủ nghĩa Xã hội nhưng đó là con đường tất yếu. Và ngay trước khi lên đường sang Hoa Kỳ, dịp kỷ niệm 100 năm ngày sinh của ông Nguyễn Văn Linh, cố Tổng Bí thư, hôm 30/6/2015, đã khẳng định: “Đảng ta chủ trương tiến hành đổi mới toàn diện, nhưng đổi mới phải có nguyên tắc, đúng định hướng xã hội chủ nghĩa…; không chấp nhận đa nguyên, đa đảng”.

Còn Bộ trưởng Quốc phòng, trước sự sôi sục phản đối Tàu cộng xâm lược của cả nước khi họ ngang nhiên đưa giàn khoan HD-981 cắm sâu vào thềm lục địa VN, thì tuyên bố đấy chỉ là “chuyện bất hòa giữa anh em trong nhà”. Đã thế lại càng âu lo ra mặt: “Tôi thấy lo lắng lắm, không biết tuyên truyền thế nào, chứ từ trẻ con đến người già có xu thế ghét Trung Quốc. Ai nói tích cực cho Trung Quốc là ngại. Tôi cho rằng, cái đó là nguy hiểm cho dân tộc…”

Trong lúc đó Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, một nhân vật đặc thù miền Nam, như bài viết 3-X, một bóng dáng Thein Sein Việt Nam?  của Kông Kông, thì nói ngược lại. Trong Thông điệp đầu năm 2014, ông nói “Dân chủ và nhà nước pháp quyền là cặp ‘song sinh’ trong một thể chế chính trị hiện đại”hay“nhân quyền, tự do dân chủ là xu hướng không thể đảo ngược và là đòi hỏi khách quan của xã hội loài người. Việt Nam không phải ngoại lệ, không đứng ngoài xu thế này”! Và tại Hội nghị Sangri-La, ông chọn nội hàm “Niềm tin Chiến lược”trong diễn văn khai mạc! Mới nghe qua cụm từ “Niềm tin Chiến lược” có vẻ thật mơ hồ cho đến khi ông Nguyễn Phú Trọng, trong đoạn kết bài diễn văn viết sẵn, đọc trước Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế, CSIS, đã lặp lại: “Tôi muốn nhắc đến một câu nói của Tổng thống Hoa Kỳ Theodore Roosevelt “Khi tin là có thể, thì bạn đã đạt được một nửa thành công.” thì mới vỡ lẽ là đảng cộng sản Việt Nam muốn tự giải bày sự bất tín của chính họ từ bấy lâu nay. Và đây chính là lúc ‘nên đặt lòng tin trở lại nơi họ’!

Hiểu như thế thì coi như Hà Nội đã thực sự xoay chiều, từ hướng Bắc qua hướng Tây, hay chí ít cũng công khai xác nhận là họ cần Hoa Kỳ để đối trọng với Trung Quốc!

Vì thế, với cái nhìn từ bên ngoài, là chuyện “chia rẽ trầm trọng”, nhưng với nội bộ đảng cộng sản Việt Nam là sự nhất quán, là tuyên bố để giữ được thăng bằng việc đu dây giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ, chờ đợi cơ hội! Và cơ hội đó đang xảy ra!

Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng của đảng cộng sản Việt Nam đã được Tổng thống Obama và Phó Tổng thống Biden đón tiếp trọng thị tại Phòng Bầu Dục, là nơi chỉ tiếp khách tầm Nguyên thủ Quốc gia của chính phủ Hoa Kỳ. Để đạt được điều nầy chắc chắn Hà Nội phải tạo được “Niềm tin” của Hoa Kỳ! Họ phải chứng tỏ được sự thành thật.

Và đây là những chỉ dấu tạo niềm tin cho phía Hoa Kỳ.

Ông Nguyễn Bá Thanh được ông Nguyễn Phú Trọng tiến cử ra Hà Nội giữ chức Trưởng Ban Nội Chính Trung ương, là chức vụ giải quyết tình trạng tham nhũng trong nội bộ đảng. Với nhiệm vụ nầy đã hẵn ông Nguyễn Bá Thanh phải biết rõ đường đi nước bước của các lãnh đạo và mức độ tham nhũng từng người qua tuyên bố bộc trực, đậm chất Quảng Nam, là “Bắt hết, hốt hết!”. Nhưng ông chưa kịp thực hiện vì ngoài bản tính tham lam tự nhiên của con người khi có quyền lực mà được “luật pháp của đảng” bao che thì còn một việc quan trọng hơn nhiều, đó là các lãnh đạo đã bị Tàu cộng hủ hóa để dễ sai khiến! Do đó ông Nguyễn Bá Thanh phải trả giá bằng chính mạng sống sau chuyến công du Hoa lục! Vì chậm tay thì những quân bài của Tàu cộng đã hủ hóa được sẽ bị lật ngửa! Hơn ai hết, đây là điều làm ông Nguyễn Phú Trọng phải giật mình cho chính bản thân ông! Do đó ông Nguyễn Bá Thanh được đưa sang Hoa Kỳ chữa bệnh sau khi Singapore bó tay. Đến Hoa Kỳ vừa chữa bệnh, vừa truy tìm căn nguyên, vừa có dịp để ông Nguyễn Bá Thanh báo thù bằng cách trao toàn bộ hồ sơ có được cho Hoa Kỳ, cũng như mức độ đang bị Tàu cộng khống chế. Hẵn đây là kênh tình báo vô cùng quan trọng!

Vụ khác là khi tội phạm tham nhũng Dương Chí Dũng chạy trốn đến New York để xin tị nạn chính trị. Chắc chắn Dương Chí Dũng phải khai rất thật với mong ước sẽ được chấp thuận. Hoa Kỳ lại có thêm tin tình báo để đối chiếu. Sau đó đạt được thỏa thuận với Việt Nam nên Hoa Kỳ thẳng thừng đuổi Dương Chí Dũng trở về. Vụ nầy có thể tương đương với vụ Tướng Công an Trùng Khánh Vương Lập Quân xin tị nạn tại Đại sứ quán Hoa Kỳ để rồi kết liễu sinh mạng chính trị của nhóm Bạc Hy Lai!

Mới nhất là vụ Đại tướng Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh. Ai cũng biết ông Phùng Quang Thanh là khuôn mặt công khai nhất về tính nô lệ Trung Quốc, ông lại nắm trong tay sức mạnh quân đội. Chắc chắn không phải vì vô tình mà tên ông Phùng Quang Thanh được viết bằng chữ Tàu trong cuộc họp với Tướng tương nhiệm Thường Vạn Toàn của Tàu cộng (15/5/2015)! Đó là tín hiệu kiểu “rất Tàu” cho biết quân đội dưới tay ông Phùng Quang Thanh có thể gây ra chính biến!

Từ lâu các giới chức lãnh đạo Việt Nam đã nói đến tình trạng tham nhũng ở mọi cấp, mọi ngành nhưng tuyệt nhiên không ai đụng đến cái gọi là “lãnh vực Quốc phòng”! Việc không dám nêu đích danh nầy cho thấy thế mạnh của quân đội gần như là bất khả xâm phạm. Nhưng chính đàng sau sự yên lặng đó (bứt dây sợ động rừng) là những âm mưu toan tính để tìm cách giải quyết tận gốc rễ.

Và, ngay trước khi ông Nguyễn Phú Trọng lên đường sang Hoa Kỳ thì vai trò của ông Phùng Quang Thanh, tưởng như càng lên cao hơn nữa, khi công du Pháp và được Bộ trưởng Quốc phòng Jean- Yves Le Drian đón tiếp tại Paris! Rồi bỗng dưng “mất tích”!

Cho dù hiện tại ông Phùng Quang Thanh có là bệnh thật, nặng/hay nhẹ, giải phẫu/hay không, chết/hay sống không còn quan trọng nữa vì địa vị chính trị của ông đã mất! Chính ông Nguyễn Tấn Dũng đã trực tiếp nắm giữ và chủ trì Đại hội Toàn quân, tuyên bố “Quân đội trung thành với Tổ quốc” thay vì “Trung với Đảng” như trước kia! Điều nầy cho biết biến cố nầy đã được chuẩn bị rất kỹ và cho xảy ra ngay tại Pháp để tình báo Hoa Kỳ dễ dàng kiểm chứng.

Loại được Tướng Phùng Quang Thanh là loại sự nguy hiểm tiềm ẩn có thể xảy ra bất ngờ trong liên kết giữa Hoa Kỳ và Việt Nam, hẵn là điều Hoa Kỳ thấy quyết tâm của Hà Nội!

Như vậy chuyến đi Hoa Kỳ của ông Nguyễn Phú Trọng coi như là đúc kết thành quả “đi đêm” với Hoa Thịnh Đốn!

Vì thế, vừa sau khi ông Nguyễn Phú Trọng trở về thì Trung Quốc đã vội vàng cử Phó Thủ tướng Trương Cao Lệ, là một trong 7 lãnh đạo cao cấp nhất, sang gặp ngay. Hơn thế nữa, còn sắp xếp chuyến qua Việt Nam của ông Tập Cận Bình vào dịp trước cuối năm! Sự hiện diện của ông Tập Cận Bình là sự hiện diện của Vua để coi phản ứng triều đình Hà Nội khi đối diện với “long nhan” ra sao (!) thì đủ biết Trung cộng coi chuyến đi của ông Nguyễn Phú Trọng là cực kỳ quan trọng!

Vụ hạ đặt giàn khoan HD-981 vào sâu trong thềm lục địa Việt Nam là nước cờ sai lầm nghiêm trọng của ông Tập Cận Bình. Tưởng đã ép buộc được Hà Nội phải tỏ rõ thái độ dứt khoát (việc đu dây với Hoa Kỳ) lại đặt Hà Nội vào tình trạng bị mất kiểm soát về “ổn định chính trị” khi người Việt Nam cả nước bất chấp sự kiềm kẹp cố hữu, đã vùng lên phản ứng dữ dội và đó có thể là lý do chính đưa đến việc phải dứt khoát “đi” với Hoa Kỳ!

Nhưng những cam kết riêng nào đó giữa Hoa Kỳ và Việt Nam có đủ mạnh để Hoa Kỳ chịu đứng ra công khai hỗ trợ Việt Nam trong việc đương đầu với bão tố sắp đến hay không là điều Trung Cộng đang tìm hiểu và dư luận đang chờ xem! Có điều Hoa Kỳ rất cần Việt Nam để giải quyết “đường lưỡi bò” (nhân danh đường giao thương hàng hải quốc tế) trước khi quá muộn vì những đảo nhân tạo khu vực Hoàng Sa Trường Sa mà Trung Quốc loan báo đã hoàn thành. Philippines, Malaysia dẫu gì cũng ở đầu lưỡi, nếu găng quá thì đầu lưỡi có thể thu ngắn lại chút đỉnh, còn Việt Nam là gốc lưỡi nên phải giải quyết tận gốc mà tiết kiệm được tài lực và thời gian.

Hoa Kỳ lãnh đạo Thế giới Tự do, luôn luôn dùng yêu sách Dân chủ, Tự do và Nhân quyền làm căn bản thì liệu có thể hỗ trợ cho một chế độ độc tài như đảng cộng sản Việt Nam tồn tại? Vì nếu không chấp nhận điều kiện như thế thì chắc chắn Hà Nội không bao giờ chịu liên kết! Và lời hứa đó đã đuợc ghi trong Tuyên Bố Tầm Nhìn Chung giữa Hoa Kỳ và Việt Nam hôm 7/7/2015: “hai nước tái khẳng định sẽ tiếp tục thắt chặt và đào sâu mối quan hệ bền vững, có thực chất, trên cơ sở tôn trọng Hiến chương Liên Hiệp Quốc, luật pháp quốc tế và thể chế chính trị, nền độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nhau.”

Kinh nghiệm Hoa Kỳ đã từng hỗ trợ tài chánh cho chế độ độc tài Hosni Mubarak của Ai Cập còn lớn hơn cả ngân khoản dành cho Do Thái thời đó có thể là câu trả lời! Khi lực lượng chống chế độ độc tài Mubarak chưa đủ mạnh, Hoa Kỳ vẫn viện trợ. Viện trợ chỉ vì quyền lợi của Hoa Kỳ. Nhưng khi người dân Ai Cập đủ mạnh, nổ ra cách mạng, Hoa Kỳ đã không can thiệp, vì đó là “chuyện nội bộ của Ai Cập”! Trong quan hệ với Hoa Kỳ, chế độ Hà Nội vẫn luôn luôn nêu quan điểm “không được can thiệp vào chuyện nội bộ Việt Nam”. Nên, nếu lực lượng tranh đấu chống chế độ cộng sản Việt Nam đủ mạnh, như người dân Ai Cập đã thành công, thì Hoa Kỳ vẫn không “vi phạm” về nguyên tắc đó!

Ông Michael Marine, vị Đại sứ thứ hai của Hoa Kỳ tại Việt Nam (2004-2007) trong một lần trả lời phỏng vấn ở Quận Cam, California, đã nói: “Hoa Kỳ không có chìa khóa để mở cửa các nhà tù tại Việt Nam” và còn dự đoán “khoảng 2 thập niên nữa thì có 2/3 cán bộ lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam tốt nghiệp tại các Đại học Hoa Kỳ”.

Câu trả lời phỏng vấn và lời tiên đoán đó có thể xác nhận tính cách “diễn biến hoà bình” trong quan hệ giữa Hoa Kỳ và Việt Nam hiện tại.

Câu hỏi còn lại là cho đến bao giờ thì lực lượng tranh đấu chống chế độ độc tài cộng sản Việt Nam đủ mạnh để nổ ra cách mạng?

Lực lượng tranh đấu là Chính Nghĩa. Kêu gọi toàn dân VN “chống đảng cộng sản Việt Nam bán nước” là Chính Nghĩa. Nhưng nếu sắp tới Bộ Chính trị cũng hô hào chống “quân xâm lược Trung Quốc” và hỗ trợ (hoặc làm ngơ) để người Việt Nam bày tỏ bằng hành động thì lời kêu gọi đó có thể dần dần bị nhạt phai, cũng như tội ác đảng cộng sản Việt Nam đã gây ra cảnh cốt nhục tương tàn hơn 20 năm (1954-1975) sẽ thuộc về quá khứ! Thí dụ như Báo Tuổi Trẻ vừa được phép dùng trở lại cụm từ “quân xâm lược Trung Quốc” trong bài tường thuật lễ tưởng niệm các liệt sĩ Vị Xuyên 

Nhưng các tội ác làm bật gốc nền tảng văn hóa, đạo đức truyền thống của dân tộc, bắt dân tộc phải tụt hậu so với các nước trong khu vực cả trăm năm và bắt các thế hệ nối tiếp phải nai lưng ra trả các món nợ khổng lồ đã vay mượn của nước ngoài thì vẫn còn nguyên đó. Vì tất cả thuộc về tương lai! Chính vì Tương lai của Dân tộc nên Chính Nghĩa là của lực lượng tranh đấu. Có Chính Nghĩa là Tất thắng, đảng cộng sản Việt Nam biết rõ điều đó!

Do đó chế độ Hà Nội chỉ cần Hoa Kỳ cứu họ để họ có đủ thời gian từ từ “hạ cánh an toàn”. Tài sản cướp được sẽ tìm cách hợp pháp hóa đem ra nước ngoài cùng với thân quyến. Đến lúc đó Hoa Kỳ sẽ ca ngợi Cách mạng Việt Nam và không bị thất hứa với thế giới (điều mà đương kim đại sứ Ted Osius cố gắng giải thích với cộng đồng người Việt ở Quận Cam tuần trước) Họ sẽ hỗ trợ để Việt Nam tiến kịp theo đà văn minh nhưng chắc chắn không muốn nghe nói đến nguyên do cốt lõi. Nguyên do đó là họ kéo dài tuổi thọ của đảng cộng sản Việt Nam hay ủng hộ Cách mạng Việt Nam cũng chỉ vì quyền lợi của chính họ là ưu tiên!

Người Ai Cập đã thành công việc lật đổ độc tài tham nhũng Mubarak thì Việt Nam cũng có cơ hội “chuyển đổi chế độ một cách tương đối êm thấm”, tại sao không? Câu nói “cộng sản chỉ có thể bị thay thế chứ không thể tự đổi thay” chỉ có giá trị trong giai đoạn khi các nước cùng phe Xã hội Chủ nghĩa còn nhiều, vì họ có thể nương tựa vào nhau, nhưng hiện tại chỉ còn lại 4 nước, mà từng nước cũng tự xé rào “đổi mới hay là chết”! Riêng “anh cả” cộng sản Trung Quốc đang trong cơn biến động dữ dội, chưa biết có tồn tại được hay không (!) thì đảng cộng sản Việt Nam tự chuyển hóa để bảo vệ được tài sản và bản thân của họ cũng là lẽ thường!

Vì thế Việt Nam sẽ thoát khỏi được họa cộng sản, còn nhanh hay chậm thì tùy thuộc hoàn toàn vào Sức mạnh Nội tại của các tổ chức tranh đấu và phải do chính người Việt Nam trong nước chủ động.

(July 18th, 2015)

© Đàn Chim Việt

10 Phản hồi cho “TBT Nguyễn Phú Trọng níu tay cựu thù để cứu đảng[2]”

  1. Đi Mỹ về cha con nhà cộng hí hửng ra mặt , lòng tràn đầy phơi phới , nhẹ nhõm
    Cã bầy tung hô chuyến đi lịch sử sang trang đủ mọi màu sắc thái , nghe củng vui tai rồi đâu cao hứng lên sẻ không còn chiến tranh với Mỹ nửa haha ,cán ngố nói chuyện buồn cười ghia !

    Theo Mỹ để rồi từ từ thay đổi chế độ mọi người dân đều mong muốn như thế nên có kẻ muốn thay đổi triệt để làm cho bọn công an quýnh quáng cã lên , nên phải lên lớp răn đe cảnh báo đám người lợi dụng kia , thực ra bọn Việt cộng đang nắm quyền cai trị dân chứ quyết định hướng đi lèo lái dân tộc không thuộc về họ , hiện tại bọn Mẽo sen đầm quốc tế đang dắt mủi vc , ai đó nghỉ rằng vc sẻ thay đổi theo hướng dân chủ hoá .? Tụi Mẽo có chịu và đồng ý không , bọn vc thì lại càng không như vậy là hợp ý với tụi Mỹ rồi , bản chất của bọn Mỹ là chăn nuôi , nên không có gì nó dại mà thay đổi chế độ ở vn hiện nay , nó chỉ cần con người Việt theo nó do nó đào tạo ra là đủ rồi .

    Mấy chú công an đừng có sợ diễn biến hoà bình hay cách mạng màu nhé hay thế lực cờ vàng phản động về lật đổ chính quyền nhé , các chú còn ngu lắm , tụi Mẽo nó cho phép à .
    Cái bọn mẽo nó nhằm hướng tới là phanh thây con heo Tàu thành nhiều mãng , siêu cường số 1 là Mỹ mà nó muốn có kẻ cạnh tranh ngang hàng à , vớ vẩn , Tàu là một thế giới chớ không phải một nước có quá nhiều dân tộc sinh sống trong đó , đến một lúc nào đó họ sẻ giải phóng chính họ độc lập tách rời trung quốc ,
    Muốn có hoà bình và độc lập thật sự thì phải nên có tư tưởng chuẩn bị chiến tranh , tụi mẽo nó chọn vn vì qua chiến tranh thử lửa nó biết tiềm năng và khả năng của anh này hơn thế nửa còn là địch thủ đối thủ kẻ thù của trung quốc ,
    Chỉ có chiến tranh mới giải quyết dứt khoát cái xác to lớn đè trên đầu vn và chiếm lại những gì biển đảo đả mất và còn cơ hội để bành trướng lãnh thổ , con đường theo Mỹ đã vạch sẵn cho các chú đó .
    Lịch sử quan hệ Việt Mỹ đã sang chương mới và lên tầm cao hơn đúng như mấy chú nói ! HiHi
    Chúc cho quan hệ Việt -Mỹ đời đời bền vững thành công tốt đẹp .

  2. Nguyễn Văn says:

    Quyết định xoay trục qua Mỹ của đảng cộng sản VN, một lần nữa, là dấu chấm hết tình đồng chí 4 tốt 16 vàng, nhưng liệu Tàu có bỏ ý định xâm lấn VN?

    Khác với lần trước, lần này đảng cộng sản xoay 180 độ qua đầu hàng tư bản gộc mà cũng là cựu thù – Mỹ – đang giẫy chết mà giẫy hoài chưa chết. Đảng dứt khoát từ bỏ xây dựng con đường chủ nghĩa xã hội mà xây hoài vẫn đói nghèo mà đã có lần ông tổng bí thư đảng thú nhận có xây hết thế kỷ này cũng không biết thấy chưa? Một ám chỉ rằng chủ nghĩa cộng sản là lừa bịp và “tư duy” đã giao động.

    Quay lại quá khứ. Khi tình đồng chí anh em 3 nước Việt – Trung – Xô còn mặn nồng, và Hà Nội, vì chủ nghĩa xã hội quyết hy sinh tới người VN cuối cùng phải đánh cho Mỹ cút “Ngụy” nhào, và Mỹ “cút” thật. Mỹ “chịu thua” cho các đồng chí thắng để các đồng chí chia phần tranh giành chém giết lẫn nhau. Và quả thật, chỉ sau 4 năm chiếm được Miền Nam VN, Hà Nội xoay trục qua Liên Xô muốn thoát ảnh hưởng chính trị của Tàu thì Tàu liền đem quân đánh dạy cho một bài học tội phản bội. Nhưng sau trận chiến, Tàu vẫn không gây lại được ảnh hưởng chính trị mà phải đợi khi Liên Xô sụp đổ Tàu mới lấy lại ảnh hưởng này qua Hội Nghị Thành Đô bán nước của đảng cộng sản VN để xin Tàu che chở. Thế ra hy sinh bao xương máu và tinh hoa của dân tộc để cả nước được làm nô lệ cho tàu.

    Nhắc sơ qua để thấy rằng vì mất ảnh hưởng chính trị mà Tàu đã đánh VN, và lần xoay trục này, hai ông lãnh đạo đảng lớn nhất thân Tàu, một đã bị loại và một đã đầu hàng làm ảnh hưởng chính trị của Tàu đang dần suy yếu thì liệu sẽ có một cuộc chiến cho một bài học nữa xảy ra cho VN? Sẽ xảy ra nhưng có điều khác là lần này xoay để thoát kiếp nô lệ và dù có phải trả giá cũng phải xoay. Trục xoay đúng hướng nhưng chưa đủ. Đảng phải từ bỏ quyền lãnh đạo, trả lại tự do, dân chủ và quyền tự quyết cho dân tộc mới trọn vẹn.

    …Việt nam là một nước nhỏ nhưng số phận an bài lại làm láng giềng một nước lớn có dân số cao gấp 14 lần và nhiều nhất thế giới nhưng không bao giờ từ bỏ tham vọng thôn tính VN. Dù mưa hay nắng, dù ấm hay lạnh, dù cùng ý thức hệ, dù cơm lành canh ngọt, chàng láng giềng Tàu này luôn xây mộng chiếm lĩnh VN, muốn biến VN thành một chư hầu để bảo vệ biên giới phía nam. Và ngày nay, vì nhiều tiền và mạnh về quân sự, Tàu còn muốn đi xa nữa, muốn uy hiếp các nước khác trong khu vực và đuổi Mỹ ra khỏi Á Châu.
    Nhưng thế cuộc bây giờ hoàn toàn khác với cuộc chiến năm 1979. Lúc đó VN hoàn toàn bị cô lập và Mỹ cố tình làm ngơ để Tàu đánh VN. Ngày nay ngược lại, Tàu đang bị thế giới cô lập và VN đang được Mỹ và thế giới hỗ trợ mọi mặt. Từ kinh tế, ngoại giao, quân sự, Mỹ hỗ trợ và thúc đẩy VN xoay trục, thay đổi chính trị, tách ra khỏi quỹ đạo của Tàu vì Mỹ cần VN để bảo vệ lợi ích của Mỹ toàn vùng Á Châu – Thái Bình Dương, ít nhất cũng cho tới khi Tàu không còn là một đe dọa cho Mỹ như hiện nay. Nhìn tình hình thời cuộc mỗi ngày chúng ta thấy Tàu hiện đang bị Mỹ bao vây ở Biển Đông. Mỹ đã khẳng định sẽ bảo vệ tự do hàng hải (thật ra chỉ là cái cớ mà thực chất là không muốn để Tàu chiếm ảnh hưởng ở Á Châu). Nhưng Mỹ không dại trực diện đối đầu với Tàu trừ phi Tàu tấn công Mỹ trước.

    Trở lại VN. Liệu Mỹ có chấp nhận cho VN vào TPP mà không thay đổi chính trị vẫn theo Tàu? Không có chuyện đó. Nếu được vậy thì Hà Nội đâu phải bỏ Tàu, và Tàu cũng chẳng cần đánh VN làm gì vì như vậy có khi lại nuôi béo cho Tàu. Nếu dễ như Mỹ chỉ đòi hỏi như bên ngoài thì VN chỉ cần nới lỏng nhân quyền, thả vài người và cho lập công đoàn là xong. Nhưng sẽ không có chuyện đó vì mục đích của Mỹ cho VN vào TPP là phải thay đổi chính trị chứ không phải là kinh tế hay nhân quyền, tức là dứt khoát rời bỏ Tàu. Ba vấn đề tự do nhân quyền không phải là mục đích của Mỹ, bằng chứng là cộng sản chẳng thả ai khi ông Trọng đi Mỹ mà Mỹ cũng “Okay Salem.” Những sự kiện gần đây cho thấy rõ ràng Tàu đang mất ảnh hưởng chính trị ở VN và chắc chắn sẽ tìm cách lấy lại. Nhưng đã trễ. Rất khó lấy lại được vì Hà Nội đã quyết định theo Mỹ. Nhưng nếu Việt – Mỹ không là đồng minh và không có hiệp ước bảo vệ thì Tàu sẽ không tha VN. Về ngoại giao và chính trị, Tàu coi như đang thua; kinh tế cũng vậy vì sẽ có Mỹ bảo bọc khi VN vào TPP. Tàu chỉ còn có quấy rối VN về mặt xã hội, dùng Campuchia hoặc dân Tàu đang sống ở VN làm xáo trộn trật tự sinh hoạt, nhưng cũng không ăn thua vì cộng sản sẽ diệt. Nhưng chắc chắn Tàu sẽ không chấp nhận thua VN cũng như Biển Đông. Nhưng ngoài giải pháp quân sự, Tàu không còn cách nào lấy lại ảnh hưởng VN để làm lá chắn be bờ hay mở rộng xuống phía Nam. Tàu sẽ quấy rối về quân sự như tập trận trong lãnh hải VN hoặc dàn quân ở biên giới gây áp lực nhưng nếu vẫn thất bại thì chiến tranh sẽ phải xảy ra.

    Ông Tập xác nhận sẽ có chuyến Mỹ du gặp tổng thống Obama, một hình thức yếu thế, và có thể sẽ ngả giá với Mỹ về Biển Đông và VN nhưng cũng sẽ thất bại vì Mỹ cũng quyết tâm bảo vệ quyền lợi cốt lõi của mình. Riêng VN, có thể Tàu sẽ đòi phân chia như Nga đòi lấy Crimea của Ukraine nhưng cũng khó vì Mỹ đang thắng thế và chắc chắn Hà Nội sẽ không chịu. Phải có một cuộc chiến tại VN và phải chiếm phần nào lãnh thổ VN thì Tàu mới có thể để deal với Mỹ. Biết đâu Mỹ sẽ chẳng dùng VN như con cờ để làm suy yếu tiềm năng của Tàu, lúc đó, máu của VN lại đổ xuống vì quyền lợi ngoại bang?

    Một lần xoay trục không đúng hướng là một bài học đẫm máu đắt giá. Xoay trục lần này là đúng hướng nhưng liêu có thoát được sự trả giá như trước? Nhưng dù có phải trả vì tương lai dận tộc thì thiết tưởng không phải là vô nghĩa.
    Bốn mươi năm trước Mỹ bỏ Miền Nam lại cho Tàu nhưng nay lấy lại cả VN, bằng kinh tế, và bằng chính tham vọng bành trướng của Tàu. Chính sự tham lam của Tàu đã đẩy Hà Nội vào con đường cùng mà Mỹ đang thắng ở VN.

    nv

  3. Huong Nguyen says:

    Bằng vào những tuyên bố mâu thuẩn với nhau của lãnh đạo CSVN, căn cứ vào lời tuyên bố của Nguyễn Tấn Dũng qua 1 bài viết của 1 tác giả có tên là Kông Kông, tác giả kết luận:

    ” Hiểu như thế thì coi như Hà Nội đã thực sự xoay chiều, từ hướng Bắc qua hướng Tây, hay chí ít cũng công khai xác nhận là họ cần Hoa Kỳ để đối trọng với Trung Quốc!”
    “… nhưng với nội bộ đảng cộng sản Việt Nam là sự nhất quán, là tuyên bố để giữ được thăng bằng việc đu dây giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ, chờ đợi cơ hội! Và cơ hội đó đang xảy ra!…” (hêt trích)

    Cơ hội đó là gì? – Đó là 1 sự bảo đảm chế độ CVSVN của Hoa Kỳ (theo diễn dịch của 1 số người) qua 1 đoạn của bản tuyên bố chung như tác giả trích: ” …“hai nước tái khẳng định sẽ tiếp tục thắt chặt và đào sâu mối quan hệ bền vững, có thực chất, trên cơ sở tôn trọng Hiến chương Liên Hiệp Quốc, luật pháp quốc tế và thể chế chính trị, nền độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nhau… ”
    “… Do đó chế độ Hà Nội chỉ cần Hoa Kỳ cứu họ để họ có đủ thời gian từ từ “hạ cánh an toàn”. Tài sản cướp được sẽ tìm cách hợp pháp hóa đem ra nước ngoài cùng với thân quyến….” và
    “… Vì thế Việt Nam sẽ thoát khỏi được họa cộng sản, còn nhanh hay chậm thì tùy thuộc hoàn toàn vào Sức mạnh Nội tại của các tổ chức tranh đấu và phải do chính người Việt Nam trong nước chủ động… ”

    Đây không phải chỉ là 1 diễn tiến hòa bình tầm thường mà là 1 giấc mơ tuyệt đẹp, đóng góp không nhỏ vào chính sách trở lại biển Đông của Hoa Kỳ. Có thể nào chúng ta thêm vào 1 chút tình tiết cho tích cực hơn như là để thúc đẩy diễn tiến hòa bình, 3 triệu người Việt hải ngoại hãy thành lập và bảo trợ 1 chương trình định cư qui mô cho gia đình và thân nhân của lãnh đạo CSVN? Ngày họ ra đi chúng ta nên tỗ chức 1 buổi chia tay cho thật hoành tráng, có vòng hoa, có diễn văn khẳng định từ nay sẽ quên hết hận thù để cùng đoàn kết xây dựng 1 Việt-Nam giàu mạnh vì đôc lập – tư do – hạnh phúc thì CSVN đã cho dân ta đầy đủ rồi?

    Việt-Nam sẽ được công nhận là “1 đồng minh đáng xấu hổ của Hoa Kỳ”. Chỉ kẹt 1 cái là anh Hoa Kỳ tốn nhiều công sức như thế để được cái gì? Không ra mặt trực diện đối chọi với Trung Cộng, Hoa Kỳ phải xữ dụng Việt-Nam như 1 lá chắn, be bờ? Ai là người sẽ chịu trực tiếp cái hậu quả của những cuộc “tấn công ” từ 2 phía? – cái gía bắt tay của CSVN và Hoa Kỳ?

    Hy sinh để lật đổ chế độ CSVN thì bị tố là “xúi trẻ ăn cức gà”. Nhưng chết vì chống Trung Cộng (cho đến 1 ngày mà đảng CSVN cho phép) thì đó là 1 hành động yêu nước dù bạn đứng ở bên nào… Thế mà có người vẫn vỗ tay, Hay tuyệt!

  4. Nguyễn Văn says:

    Tập cận Bình đòi qua VN trước năm nay vì sau vụ “mất tích” của PQ Thanh là để gây áp lực lên đảng cộng sản VN và để sắp xếp lại ảnh hưởng trước khi đảng cộng sản VN chọn người kế vị đầu năm tới.

    Bài viết phân tích và nhận định đúng đắn.
    Mục tiêu của Mỹ là phải nắm được VN dù Quốc hay Cộng mà không để VN theo Tàu. Ngược lại, Tàu cũng không dễ buông mà phải “nắm” VN để cũng bảo vệ an ninh và lợi ích, và có đường tràn xuống phía Nam. Tại sao đảng cộng sản không “ở vậy” với Tàu mà bây giờ chạy theo Mỹ? Vì hành động dâng nước quá lộ liễu làm tăng sự chống đối và lòng hận thù của dân đối với đảng. Đảng khó có thể tồn tại để tiếp tục cầm quyền dù Tàu có che chở. Đó là chưa nói Mỹ vì quyền lợi sẽ tìm cách ngăn chặn hoặc sẽ lật đổ chế độ. Cộng sản không còn đường binh nên phải chạy theo Mỹ; ít nhất là được lòng dân, đây là điều quan trọng để “được” tiếp tục cầm quyền; Hợp với lợi ích của Mỹ để không bị lật đổ mà còn được bảo vệ mạng sống, tài sản, sẽ hạ cánh an toàn, và con cái sẽ tiếp tục cầm quyền. Cứ tự hỏi tại sao Vietcong bán nước cho Tàu và Tàu cho thời gian kéo dài mấy mươi năm để VN từ từ trở thành một vùng tự trị theo Tàu mà Mỹ không thể cũng cho Vietcong thời gian như thế để thay đổi từ từ nhưng bảo đảm quyền lực, tài sản, và mạng sống của họ và gia đình họ? Nếu không có bảo kê của Mỹ thì liệu đảng cộng sản có dám ra mặt với Tàu? Nhưng nếu không khôn khéo, đất nước sẽ chiến tranh và rồi sẽ bị chia cắt trở lại vì quyền lợi của Tàu và Mỹ?

    Câu hỏi còn lại là cho đến bao giờ thì lực lượng tranh đấu chống chế độ độc tài cộng sản Việt Nam đủ mạnh để nổ ra cách mạng?” Trả lời: Hãy hành động!
    Mỹ chưa hoặc không ủng hộ chúng ta vì chúng ta không chịu đấu tranh mà ù lì phó thác trông chờ người khác tranh đấu cho chúng ta. Ai tranh đấu cho đất nước chúng ta nếu chúng ta khộng tự đứng lên tranh đấu lấy? Nếu chúng ta sợ đổ máu, nếu chúng ta sợ đi tù, nếu chúng ta chịu an phận, nếu chúng ta còn chưa biết kết hợp; và ở hải ngoại nếu chúng ta còn gửi tiền về tiếp tay cho cộng sản thì sẽ chẳng có ai giúp chúng ta, chế độ sẽ tồn tại mãi mãi; và ngược lại, họ còn cộng tác với cộng sản để hưởng lợi trên sự nhu nhược và nghèo đói của chúng ta.

    Không hiểu sao có người thích nói bóng gió mỗi khi họ không đồng quan điểm hay không đồng ý điều gì đó, nhưng thay vì đối thoại hoặc tranh luận để tìm hiểu giải tỏa thì họ lại tránh né? Không hiểu sao họ không dám nói thẳng rằng không thích ai và không thích cái gì mà chửi vu vơ bâng quơ nhưng chẳng biết chửi để làm gì – chửi cộng sản, chửi luôn những người khác chính kiến – cho những người khác là con rối nhưng không biết chính họ là con gì? Không hiểu họ ghen tị, hay bất mãn, hay đầu óc họ có vấn đề không được bình thường như mọi người? Không biết họ có hiểu rằng, chống cộng, mọi người đều có quyền chống, và có nhiều hình thức, nhiều trình độ khác nhau nhưng cần hiểu biết thì chống mới có hiệu quả? Mỗi lời nói, mỗi hành động, dù nhỏ, dù bình dân, đều làm cho cộng sản sợ. Thay vì chụp mũ hay hạch họe, hãy đối thoại. Đó mới là biểu lộ tinh thần dân chủ.

    Cộng sản không sợ chúng ta chửi vì chửi chúng không chết. Cả nước chửi, chúng cứ để cho chửi không cần bắt vì chỉ chửi không làm chế độ sụp đổ. Cả thế giới chửi chúng cũng chẳng sợ; cả nước chửi chúng cũng chẳng lo nhưng chúng sợ chúng ta hành động. Nếu chúng ta hành động, dù nhỏ, nhưng nhiều cái nhỏ góp lại sẽ thành to, và nhiều cái to sẽ làm chúng sợ – chúng sợ chế độ sụp đổ. Hãy hành động vì chỉ có hành động thì chế độ mới sụp đổ.

    Có người chủ trương chống cộng phải tự tự lực. Người dân phải tự đứng lên, không cần trông chờ sự trợ giúp của nước khác (như Mỹ chẳng hạn) vì họ cũng vì quyền lợi của họ, họ đã từng thế này, thế nọ, họ đã từng bán đứng chúng ta. Đúng vậy! Chúng ta phải tự đứng lên nhưng liệu có đủ sức bảo vệ đất nước hay chúng ta vẫn cần có bạn, có trợ lực, có đồng minh, có liên minh? Giả dụ người dân đứng lên lật đổ cộng sản nhưng nếu cộng sản ra tay đàn áp thì sao? Hoặc giả dụ nếu lật đổ được cộng sản rồi, với tay không có bảo vệ được đất nước? Nếu không đủ sức thì có cần sự trợ giúp bên ngoài? Có cần có vũ khí; vậy sự trợ giúp sẽ đến từ đâu, nước nào có sức mạnh, có vũ khí tối tân để mua để bảo vệ? Đừng cứ tưởng chúng ta sẽ đủ sức tự bảo vệ mà không cần trợ giúp bên ngoài. Cái khôn ngoan của chúng ta là biết bảo vệ quyền lợi đất nước và biết chia xẻ lợi ích chung để tìm đồng minh.

    nv

  5. Viễn kiến says:

    Đến giờ phút này dù Sang ,Trọng , Hùng , Dũng có cố gắng cách mấy đi nữa hầu thoát Trung cũng không còn kịp .Đừng nói bám chân Mỹ để giử đảng ,đó chỉ là ảo ảnh , không tưởng .Bọn Tàu khựa chắc chắn không ngu như vài người lầm tưởng ,chúng dư sức biết lãnh đạo VN là bọn ” sớm đầu tối đánh” , gián điệp của chúng nhan nhãn từ cấp lãnh đạo thấp nhất đến thượng tầng,chúng lũng đoạn mọi mặt từ kinh tế , chính trị cho đến xã hội VN mấy chục năm nay . Chắc chắn 1 điều dù chưa công khai nhưng nhân dân VN cũng biết rằng đảng CSVN đã bán đứng VN qua mật ước Thành Đô 1990 .VN mất âu cũng là thiên mệnh !

  6. Thức tỉnh says:

    Thực chất hôm nay ĐCSVN không giống ĐCSVN của 20 năm về trước , càng khác xa hơn cái Đảng của 1975 . Từ chuyên chính vô sản chuyển biến thành tư bản đỏ , đặt Đô la trên Đảng . Nên nếu gọi chuyến đi này nhằm cứu Đảng có vẻ không chuẩn .

    Mất Đảng sẽ không quan trọng bằng mất đô , chính vì thế thân TQ còn đảng nhưng mất đô đã không được đa số tập đoàn tư bản đỏ trung ương Đảng chấp nhận .

    Các tập đoàn Trung ương tư bản đỏ nắm quyền kiểm soát Ban chấp hành Trung ương Đảng từ khi ông Trọng than thở về nhóm lợi ích về đồng chí X ! Đương nhiên Tư Bản Đỏ cấp tiến diễn biến hoà bình đồng điệu cùng Tập hơn là Tư bản Đỏ cố chấp thủ cựu tuân thủ đường lối Giang trạch Dân , Hồ cẩm Đào !

    Còn một thành phần rất quan trọng trong chính quyền VN ít ai chú ý đến , đấy chính là thành phần trí thức được đào tạo tại Nga & Đông Âu . Chính thành phần này giúp cho nhà nước csvn vận hành , được Đảng ưu ái . Đa số họ có thân nhân là những Đảng viên trung kiên lãnh đạo , chính họ là tác động trực tiếp vào tự diễn biến khiến cho lực lượng cố chấp thân Tàu như Phùng Quang Thanh phải bỏ cuộc . Những hình ảnh biểu tình cờ đỏ chống TQ tại Đông Âu chính là tác động trực tiếp vào diễn biến trong nước mạnh mẽ để đưa đến chuyến đi ông Trọng sang Mỹ .

    Còn Đảng hay mất Đảng không quan trọng đối với các tập đoàn Tư bản đỏ . Họ cần hạ cánh an toàn cả khi Đảng còn lẫn khi đảng mất ! Chính họ lợi dụng Đảng hôm nay , cũng chính họ tiêu huỷ Đảng ngày mai .

    Đô la thay Đảng ! Đây chính là chân lý cho VN hôm nay , không thể thiếu sót khi bàn đến chính trị trong chính sách đảng và nhà nước CHXHCNVN .

  7. Cảnh Báo - Tin Tức...Minh says:

    Một “nguồn” tin cho biết, việc phó thủ tướng TC Trương Cao Lệ sang Hà nội với nhiệm vụ là – bằng mọi cách – phá vỡ thế “xoay trục, dựạ Mỹ cứu đảng” của đảng CSVN .

    Việc Nguyễn Phú Trọng sang Mỹ tìm sự cam kết “bảo vệ tính mạng và tải sản cho đảng viên đảng CSVN”, và được phía Mỹ đáp lại bằng việc “nghiêm túc” đón Nguyễn Phú Trong trong Nhà Trắng đồng thời công khai cam kết “tôn trong thể chính trị của (CS)VN” , đã làm cho Bắc Kinh khá bất ngờ, bởi vì Bắc Kinh vẫn chủ quan cho rằng việc tiếp đón rất “hoành tráng” mà Tập Cận Bình dành cho Trong, cùng những lời phủ dụ trước khi Trọng Qua Mỹ đã thừa sức để thuyết phục đảng CSVN đừng “tin những gì Mỹ nói” .

    Trước sự (có vẻ) rất an tâm của CSVN đối với Mỹ, và đặc biệt là trước sự vô cùng hồ hởi , phấn khởi (không dấu diếm) của tuyệt đại đa só nhân dân VN sau chuyến Mỹ du của Trong đã làm Bắc Kinh “giựt mình” .

    Lần này,Trương Cao Lệ chỉ cần một trong những lãnh đạo cao cấp của đảng CSVN có những tuyên bố (chung) với lời lẽ vừa đủ để làm Chạm Lòng “đế quốc Mỹ” và những người có chủ trương thoát Trung (trong đảng CSVN), là đủ để Lệ khoét xâu nghi kỵ – vốn sẵn có – trong quan hệ Việt Mỹ, và từ đó mở đường cho chuyến viếng thăm chính thức của Tập Cận Bình trong thời gian tới.

    Chắc chắn Trương Cao Lệ sẽ tìm được một kẻ sẵn sàng “dội gáo nước lạnh” vào mối quan hệ – vốn chưa thực sự nồng ấm – giữa đảng CSVN và (đế quốc) Mỹ ….

    Chúng ta hãy chờ xem kẻ cầm gáo nước lạnh này là ai

    (*) Nếu Phùng Quang Thanh lại “tái xuất giang hồ” thì có thể chính Thanh sẽ là kẻ được Bắc Triều giao nhiệm vụ “dội gáo nước lạnh” vào quan hệ Việt Mỹ để “mở đầu cho một thòi kỳ Bắc Thuộc” tồi tệ nhất trong lịch sử VN .

    wait and see !

  8. Nguyễn Thanh says:

    Quan thày Liên xô vĩ đại ngày xưa đâu rồi mà bọn Cộng sản Hà nội không gào kêu cầu cứu mà lại phải bày đàn lục tục cả lũ kéo nhau sang xin núp bóng cánh phượng hoàng đế quốc Mỹ vậy ? Đàn anh Putin đang giao hảo tốt với trùm đế quốc Tập cận Bình, ít nhất là hàng năm bán sang cho Tàu cộng 50 tỷ đô la dầu và khí đốt . Nên đâu còn có chuyện như ngày xưa là mang quân dàn ở biên giới Trung- Xô như ngày trước .

    Bọn Cộng sản Hà nội đừng có nằm mơ mà tưởng chắc Mỹ sẽ cứu cho chế độ chúng khi bị trùm đế quốc Tàu cộng bạt tai đá đít lần nữa đâu . Đừng quên chuyện đã từng bị Mỹ xí gạt trong quá khứ . Sau khi ký Hiệp Định Ba Lê, khi lên tiếng đòi giúp 4.5 tỷ đô la để xây dựng tái thiết mà Kissinger hứa miệng, thì Mỹ lạnh lùng từ khước lấy lý do vì bọn Hà nội đã vi phạm Hiệp Định . Bọn Cộng sản Hà nội đành câm miệng .

    ***Học giả Fred Brown – phục vụ ở Việt Nam từ năm 1968-1970 và từ 1971-1973 với chức vụ lãnh sự và tổng lãnh sự ở Đà Nẵng, nói chuyện với Nguyễn Hùng của BBC tại Washington DC hồi cuối tháng Tư năm 2015 .

    BBC:Ông có nghĩ rằng Hoa Kỳ sẽ cứu Việt Nam nếu không may Việt Nam bị Trung Quốc đe dọa hay thậm chí tấn công?

    Fred Brown: Tôi nghĩ các nhà lãnh đạo Việt Nam không dại gì mà đề nghị Mỹ giúp Việt Nam trong những tình huống như thế. Tôi không nghĩ là có chuyện như thế xảy ra. Tôi nghĩ lãnh đạo Việt Nam cần hiểu rõ lợi ích quốc gia của Hoa Kỳ nằm ở đâu. Chúng tôi không phải là đồng minh ký hiệp ước với Việt Nam và tôi không nghĩ điều này có thể xảy ra trong tương lai gần hoặc là về sau nữa. Còn Trung Quốc luôn là yếu tố quan trọng trong chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ và Việt Nam hiểu điều đó. Thế nên theo tôi vấn đề anh nói sẽ không xảy ra.

    ***18 tháng 7 2015- Tân Tư lệnh Hạm đội Thái Bình Dương Đô đốc Scoot Swift hôm 17/7 tuyên bố với một nhóm các nhà báo tại thủ đô Manila, Hoa Kỳ không nghiêng về bên nào trong vấn đề tranh chấp chủ quyền, nhưng vẫn sẽ tiến hành các hoạt động nhằm đảm bảo tự do hàng hải trong vùng tranh chấp cũng như những nơi khác.

    ***Ông Ted Osius- Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam-, hôm Chủ Nhật 12/07/2015 – khi được một phóng viên hỏi về điều kiện cho Việt Nam để Hoa Kỳ hủy bỏ toàn bộ cấm vận bán vũ khí sát thương, ông Ted Osius khẳng định: “Tôi đã nói thẳng với phía Việt Nam, nếu không cải thiện nhân quyền một cách sâu rộng, thì Hoa Kỳ không thể hủy bỏ toàn bộ lệnh cấm vận “.

  9. Nguyễn Thanh says:

    Quan thày Liên xô vĩ đại ngày xưa đâu rồi mà bọn Cộng sản Hà nội không gào kêu cầu cứu mà lại phải bày đàn lục tục cả lũ kéo nhau sang xin núp bóng cánh phượng hoàng đế quốc Mỹ vậy ? Đàn anh Putin đang giao hảo tốt với trùm đế quốc Tập cận Bình, ít nhất là hàng năm bán sang cho Tàu cộng 50 tỷ đô la dầu và khí đốt . Nên đâu còn có chuyện như ngày xưa là mang quân dàn ở biên giới Trung- Xô như ngày trước .

    Bọn Cộng sản Hà nội đừng có nằm mơ mà tưởng Mỹ sẽ cứu cho chế độ chúng khi bị trùm đế quốc Tàu cộng bạt tai đá đít lần nữa đâu . Đừng quên chuyện đã từng bị Mỹ xí gạt trong quá khứ . Sau khi ký Hiệp Định Ba Lê, khi lên tiếng đòi giúp 4.5 tỷ đô la để xây dựng tái thiết mà Kissinger hứa miệng, thì Mỹ lạnh lùng từ khước lấy lý do vì bọn Hà nội đã vi phạm Hiệp Định . Bọn Cộng sản Hà nội đành câm miệng .

    ***Học giả Fred Brown – phục vụ ở Việt Nam từ năm 1968-1970 và từ 1971-1973 với chức vụ lãnh sự và tổng lãnh sự ở Đà Nẵng, nói chuyện với Nguyễn Hùng của BBC tại Washington DC hồi cuối tháng Tư năm 2015 .

    BBC:Ông có nghĩ rằng Hoa Kỳ sẽ cứu Việt Nam nếu không may Việt Nam bị Trung Quốc đe dọa hay thậm chí tấn công?

    Fred Brown: Tôi nghĩ các nhà lãnh đạo Việt Nam không dại gì mà đề nghị Mỹ giúp Việt Nam trong những tình huống như thế. Tôi không nghĩ là có chuyện như thế xảy ra. Tôi nghĩ lãnh đạo Việt Nam cần hiểu rõ lợi ích quốc gia của Hoa Kỳ nằm ở đâu. Chúng tôi không phải là đồng minh ký hiệp ước với Việt Nam và tôi không nghĩ điều này có thể xảy ra trong tương lai gần hoặc là về sau nữa. Còn Trung Quốc luôn là yếu tố quan trọng trong chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ và Việt Nam hiểu điều đó. Thế nên theo tôi vấn đề anh nói sẽ không xảy ra.

    ***18 tháng 7 2015- Tân Tư lệnh Hạm đội Thái Bình Dương Đô đốc Scoot Swift hôm 17/7 tuyên bố với một nhóm các nhà báo tại thủ đô Manila, Hoa Kỳ không nghiêng về bên nào trong vấn đề tranh chấp chủ quyền, nhưng vẫn sẽ tiến hành các hoạt động nhằm đảm bảo tự do hàng hải trong vùng tranh chấp cũng như những nơi khác.

    ***Ông Ted Osius- Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam-, hôm Chủ Nhật 12/07/2015 – khi được một phóng viên hỏi về điều kiện cho Việt Nam để Hoa Kỳ hủy bỏ toàn bộ cấm vận bán vũ khí sát thương, ông Ted Osius khẳng định: “Tôi đã nói thẳng với phía Việt Nam, nếu không cải thiện nhân quyền một cách sâu rộng, thì Hoa Kỳ không thể hủy bỏ toàn bộ lệnh cấm vận “.

  10. triết lý gia 0001 says:

    ….. Điều thứ nhất chúng ra nên nói rỏ……..ai là cựu thù????….. Việt-cộng nghe lời tàu-cộng đánh Mỹ,và gọi Mỹ là cựu thù,như vậy là Việt-cộng tự gọi Mỹ là kẻ thù vì nghe theo tàu-cộng,chứ Mỹ nào có đánh đấm gì việt-cộng đâu mà gọi là kẻ thù_____đúng____ nếu tàu-cộng và phe cộng sản không xúi việt-cộng đánh và cũng không cung cấp tiền bạc hay vũ khí,thì Việt-cộng giờ đây cai-trị miền bắc và họ cũng không đánh vào miền-nam Việt-nam lúc bấy giờ thì Mỹ không là kẻ thù của ai hết.Miền bắc công sản VN sẽ cai trị như Bắc-hàn,và chẳng ai là kẻ thù của ai,ý tôi là Việt-cộng lở dại….nghe lời tàu-cộng đánh chiếm miền nam VN,để giờ lộ mặt ra là đánh dùm cho tàu-cộng,giờ tàu-cộng muốn chiếm biển đông và muốn lấy hết nước VN…….tàu-cộng không còn coi việt-cộng ra cái thể thống gì nữa!!!!!______ Trọng lú đi Mỹ cầu cứu Mỹ,điều rỏ ràng nhất mà Việt-cộng muốn nói là: VIỆT CỘNG ĐÃ SAI LẦM KHI NGHE PHE CỘNG SẢN VÀ NHẤT LÀ TÀU-CỘNG ĐỂ ĐÁNH MỸ và chiếm miền-nam,tức tự chuốt họa vào thân.Nguyễn-phú-Trọng qua cầu cứu Mỹ,tức là đã công nhận rỏ ràng 100% Mỹ không là kẻ thù mà chính tàu-cộng mới là kẻ thù,tức Việt-cộng đã sai lầm lịch-sử gây ra chiến tranh kiến hàng triệu người nam-bắc VN chết oan,cho tàu-cộng hưởng…rỏ ràng.Điều này ít ai….nói trên diễn đàn.___Điều thứ 2 rất quan trọng là Trọng-lú đi Mỹ vì dân chúng chửi quá,ôm tàu bán nước….và phần lớn dân VN điều muốn phải nhờ tây phương nhất là Mỹ cứu giúp nên Trọng-lú phải muối mặt mà gợi ý cho Mỹ mời để qua thăm….!!!! tức trọng-lú làm bộ vừa lòng dân đen.THeo tôi trong thâm tâm Trọng-lú nói riêng và toàn thể cái đãng Việt-cộng chết bầm vẩn âm thầm ôm chân tàu-cộng!!! Bởi vì CSVN muốn đời đời cai trị dân Việt,và cũng chỉ có tàu-cộng mới bảo đảm cho Việt-cộng điều này.Nếu so sánh VN với Ai-cập tôi nghĩ là thiên hạ quá lạc quan chăng????……Vì tàu-cộng chẳng đời nào bỏ VN cũng như họ chẳng đời nào bỏ Bắc-hàn,nếu VN chống được tàu-cộng thì tàu-cộng cũng sẽ xử dụng tụi thổ-phỉ từ biên giới tràn sang để phá hoại VN đời đời bằng mọi mặt từ chính-trị,văn-hóa,đến kinh-tế.Tụi thổ phỉ đó trong tương lai không ai khác hơn là đám tàn-quân Việt-cộng nếu bị dân Việt loại bỏ,họ sẽ chạy sang tàu-cộng và đời đời phá hoại Việt-nam……Còn người Mỹ tôi nghĩ họ sẽ chẳng lợi lộc gì để chống tàu-cộng nếu tàu-cộng nhượng bộ Mỹ.Một là Việt-nam sẽ bị chia đôi như trước 1975 để Mỹ và tàu-cộng vừa lòng,hai là VN sẽ bị tàu-cộng đô hộ theo kiểu hội nghị thành đô nếu tàu-nhượng bộ Mỹ.Và nếu tàu-cộng nhượng bộ Mỹ,thì VN sẽ là con cờ tốt nhất để hai bên thương lượng…….rỏ ràng.Mỹ sẽ bán đứng VN như họ đã bán đứng chế độ VNCH miễn là tàu-cộng đưa ra nhượng bộ vừa lòng Mỹ……rỏ ràng. Với tui Việt-cộng sẽ tồn tại vì tàu-cộng muốn……đơn giản là vậy. Cái quan-trọng là người Mỹ có cần một phần Việt-nam thân Mỹ theo kiểu Nam-hàn với Bắc-hàn hay không??….Tác-giả cho rằng trong nước VN người Việt có thể làm được việc lớn là đổi thay,đúng??!!!! Nhưng ai ủng hộ???…..Vì việt-cộng có tàu-cộng ủng hộ từ sức người đến sức của,còn phe chống Việt-cộng nếu có thì ai ủng hộ sức người sức của theo kiểu tàu-cộng??? Theo tui hiện tại không có ai hết. Nếu….Việt-cộng không được sự trợ giúp từ tàu-cộng họ sẽ tranh thủ bán nước cho NGa…….Còn phe chống Việt-cộng trong nước nếu có hiện tại không có ai giúp hết…..Mỹ hiện tại đang bắt tay với Việt-cộng hơn là bắt tay với phe chống Việt-cộng……bởi vậy nếu có phe chống việt-cộng thì phe này chỉ có nước đội đá vá trời………xuống đường biểu tình giăng khẩu hiệu chỉ làm cho Việt-cộng đấm đá và bắt bỏ tù………Tui nhắc lại tàu-cộng đang chống lưng cho Việt-cộng,và Nga đang bán vũ khí vô điều kiện cho Việt-cộng…….chống Việt-cộng là đương đầu luôn với tàu-cộng và với Nga….phải hiểu rỏ ràng là như vậy. Nay kính.

Leave a Reply to Huong Nguyen