WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Thấy gì qua việc hai tờ báo chấm dứt hợp đồng với nhà báo Lê Diễn Đức?

Nhà báo Lê Diễn Đức

Nhà báo Lê Diễn Đức

Sự việc báo Người Việt và RFA chấm dứt hợp đồng với nhà báo Lê Diễn Đức, theo tôi, là một hình thức « McCarthyism » ở mức độ thấp. Nhưng hệ quả của nó thì có thể lớn lao.

Khoảng đầu thập niên 50 của thế kỷ trước, Albert Einstein đã lên tiếng cảnh báo chủ nghĩa McCarthyism là một nguy hiểm cực kỳ lớn, hơn cả (sự phá hoại có thể) của thiểu số vài tên cộng sản trà trộn trên nước Mỹ. Albert Einstein cho rằng những cuộc truy lùng cộng sản kiểu « witch hunt » (đuổi tà ma) hoặc đe dọa « Red Scare » (hiểm họa đỏ) của McCathy đã hủy hoại sâu xa những giá trị cơ bản của nền dân chủ Mỹ.

Ngày trước, thời chiến tranh lạnh, Nghị sĩ McCathy nhân danh bảo vệ an ninh xã hội nước Mỹ đã mở các cuộc « ruồng bố » nhằm lật mặt những tên cộng sản nằm vùng. Nhưng chủ trương này lần hồi biến tướng, nhìn đâu cũng thấy cộng sản. Việc này đã tạo ra sự nghi kỵ và chia rẽ trong giới trí thức và nghệ sĩ. Nhà bác học Oppenheimer cũng là nạn nhân của vụ « đuổi tà » này. (Oppenheimer là cha đẻ chương trình Manhattan chế tạo hai quả bom nguyên tử đầu tiên của nước Mỹ). Cuối cùng McCarthy đã bị Quốc hội khiển trách, cô lập chính trị, ông chết vì bệnh nghiện rượu.

Tôi không hề bênh vực ông Lê Diễn Đức. Trong một « status facebook » gây sóng gió của ông Đức, tôi có góp ý rằng ông Đức đã sai lầm. Ghi lại như sau :

« anh Lê Diễn Đức nên nghĩ lại bon IS hôm nay, chỉ vũ trang bằng lòng căm thù mù quáng, với cây AK và trái bom ôm trong bụng, họ đánh Mỹ và đồng minh cũng như quân chính qui của các nước Iraq, Afghanistan, Syrie… chạy tóe khói. VC ngày xưa cũng vậy, cũng như IS thời nay, vũ khí của họ là tuyên truyền và khủng bố. Lại còn có LX và Tàu cộng trợ giúp sau lưng. Quân VNCH đánh được như vậy là giỏi hơn rất nhiều quân các nước Trung đông vừa nói trên. Vì vậy lời phê bình của anh về VNCH có vẻ thiếu công bằng. Nhiều người phản đối là nên thông cảm cho họ. Còn vụ MT HCM, theo tôi có mặt trắng và mặt đen. Lúc ban đầu ông Hồ cũng không khác gì ông HC Minh, quân số chỉ gồm vài mống (đồng chí thân cận). Nhưng nước lã quậy nên hồ. Âu cũng là số phận và thời cơ. H Cơ Minh đi làm kháng chiến lúc Mỹ và các nước Tây phương đã chạy dài, thời cơ không có. Thất bại là điều hiển nhiên. Có điều tục ngữ có câu: đùng lấy thành bại luận anh hùng. Thành viên nhóm VT phản đối anh cũng là điều dễ hiểu. »

ledienduc2

Ý kiến của ông Đức về VNCH là sai lầm. Ý kiến của ông về MT HCM là phiếm diện. Người ta có thể phản biện, với bằng chứng cụ thể, làm cho ông Đức phải tâm phục khẩu phục. Ông Đức là người cầm bút. Số phận nghề nghiệp của ông sẽ do độc giả quyết định. Tôi cho rằng sớm muộn gì, nếu ông Đức vẫn cố chấp không nhìn nhận sai lầm của mình, sẽ không có bao nhiêu người đọc bài viết của ông.

Nhưng RFA và Người Việt đã quyết định chấm dứt hợp đồng với ông Đức. Hiển nhiên là do áp lực chính trị kiểu đuổi tà « McCarthyism ».

Có người biện hộ cho việc sa thải này bằng cách so sánh ông Đức với một số trường hợp nhà báo đã vinh danh Nazism, hay nhà báo đã biểu lộ việc kỳ thị chủng tộc, tôn giáo, giới tính…

Dĩ nhiên so sánh khập khễnh, vì ý kiến của ông Đức không hề vinh danh một chủ nghĩa giết người hay có nội dung vi phạm nhân quyền.

Có người biện hộ việc sa thải ông Đức bằng « chủ nghĩa tư bản », với việc « thuận mua vừa bán ». Độc giả không bỏ tiền ra để đọc những bài viết của ông Đức.

Dĩ nhiên đây cũng là lời ngụy biện, đánh lạc hướng dư luận, bằng cách thay thế áp lực chính trị Bolsavism, ViệtTân(ism) với việc mua bán. Anh chưa có kết toán kinh tế thì không thể kết luận sa thải vì lý do kinh tế. Dầu thế nào, việc khai thác chính trị để phục vụ cho mục tiêu kinh tế luôn là điều ghê tởm.

Ý kiến của ông Đức không vi phạm luật pháp ở bất kỳ điều luật nào.

Sa thải một người vì lý do chính trị, trước hết đã phủ nhận nguồn gốc tị nạn chính trị của mình. Nước Mỹ, nước Pháp, các nước dân chủ tự do… đã mở rộng tay đón tiếp chúng ta, những người tị nạn chính trị. Trong xã hội này những người cầm bút được hưởng thụ không gian tự do vô giới hạn về sáng tác, về biểu lộ ý kiến… Người ta không thể nhân danh bất cứ một danh nghĩa nào, hay chịu khuất phục trước bất kỳ một áp lực chính trị hay kinh tế nào, để trừng phạt một người chỉ vì người đó có ý kiến khác với chúng ta.

Hành vi trả thù một người (vì lý do chính trị) chỉ hiện hữu ở những chế độ độc tài, duy ý chí.

Trong xã hội dân chủ tự do, cái cách trả thù như vậy cũng thể hiện sự độc tài, duy ý chí.

Trương Nhân Tuấn (Facebook)

57 Phản hồi cho “Thấy gì qua việc hai tờ báo chấm dứt hợp đồng với nhà báo Lê Diễn Đức?”

  1. Cờ hồng says:

    Thưa quí bạn, tôi chính là Việt Cộng nằm vùng, hiện ở Mỹ xin kể sơ tiểu sử nhưng cho phép tôi được dấu tên
    Tôi tập kết ra Bắc năm 1954 hồi còn nhỏ, lớn lên khi miền nam có đảo chính 1963 tôi được đưa vào Nam bằng đường bộ, tôi được địa phương tìm việc cho làm sinh sống, khi thì dậy trường tư, khi thì làm thư ký, khi thì làm trong ban kinh tài v v và v v…tụi nó giao nhiệm vụ giật mình phá cầu tôi từ chối khéo vì thấy ác quá, tôi không nhận lãnh trách nhiệm làm đổ máu nhân dân
    Sau 1975 thời kỳ đánh tư sản, tôi được đưa vào Chợ Lớn. Bọn ở trong rừng ra cũng như bọn ở ngoài bắc vào y như ma đói , lũ chết đói này vơ vét thỏa thích, chúng nó tham như chó, thí dụ lấy được một trăm lượng vàng hay kim cương hột soàn của Tầu Chợ Lớn , chúng nó bỏ túi 80 chỉ nạp cho nhà nước 20 thôi bởi vậy không lấy làm lạ có những thằng chết đói mà mấy năm sau 1975 có nhà lầu, hàng nghìn lượng vàng trong nhà. Tôi thì khác, tôi thông cảm cho họ, tôi chỉ kiểm kê qua loa, họ đền ơn cho gì thì mình lấy đó
    Năm 1979 tôi quyết định cùng vợ con vượt biên vì biết bộ mặt thực của cái chế độ chó đẻ này, thú thực tôi cũng kiếm chác được một ít vàng và kim cương nên gia đình tôi đi dễ dàng
    Sang đây đã mấy chục năm, gia đình tôi đã mua được nhà, con cái tôi ra trường ngon lành cả, tôi vẫn tham gia sinh hoạt với cộng đồng hải ngoại ở đây, tôi không ghét cờ vàng vì tôi đã sống với nó mấy chục năm, tôi không về VN nhưng vợ con tôi có về thăm quê hương, bà xã tôi nói chúng nó vơ vét ăn cướp ăn cắp của dân trắng trợn
    Sở dĩ tôi phải vượt biên sang đây vì không chịu sống dưới cái chế độ chó đẻ của chúng nó, hèn với giặc ác với dân

  2. Bolsa Chica says:

    Đọc những lời nói đi nói lại của ông Đức tôi càng.. oải cho cái tư cách ông ấy, nó thiếu sự thành thật. Vâng, ai cũng biết sự thật là VNCH thua, và… chạy. (Dĩ nhiên, thua mà đi bộ tàng tàng cho chết à?). Ngay cả nếu ông Đức nói VNCH thua chạy… tụt quần tôi cũng sẽ không phản đối, chỉ sẽ biết là ông ấy ở phe nào thôi. Nhưng ông Đức viết: “Cả hàng trăm ngàn quân lính trong tay, vũ khí xềnh xàng” mà vẫn thua, thì ý ám chỉ VNCH đang quân hùng tướng mạnh, vũ khí tận chân răng, có thể thắng, mà vẫn thua. Câu trích kia của ông Đức có thể đúng nếu VNCH “mất nước” năm Mậu Thân 1968 hoặc Muà Hè Đỏ Lửa 1972, nhưng nó chỉ là một câu tuyên truyền rẻ tiền đã được lập đi lập lại từ những cái loa cộng phỉ, nếu gán cho VNCH vào thời điểm sau Hiệp Định Paris 1973. Người ta chê ông Đức là nhà báo dốt nát là vì vậy. Chuyện Mặt Trận ông Minh cũng tương tự. “Đây đích thực là một cuộc làm chiến khu giả lừa gạt bà con hải ngoại nhẹ dạ để kiếm tiền, không hơn không kém!” Chẳng có gia đình nào (mà những người con xuất thân khoa bảng, những bác sĩ, luật sư) lại chủ trương lập mưu lừa thiên hạ cho thằng anh chết mất xác để thằng em hốt bạc cả – gia đình cộng phỉ cũng chưa chắc đến nỗi như thế. Chưa kể cái giọng khinh người, chê rất nhiều người “nhẹ dạ”. Vâng, tôi cũng có lúc là người hơi hơi (nếu tính theo mức độ ủng hộ) nhẹ dạ, nhưng xin cám ơn ông và trả lại hai chữ “bà con” nghe hơi… “bị” tử tế quá.

  3. Trung Kiên says:

    Ông Trương Nhân Tuấn viết…”Sa thải một người vì lý do chính trị, trước hết đã phủ nhận nguồn gốc tị nạn chính trị của mình. Nước Mỹ, nước Pháp, các nước dân chủ tự do… đã mở rộng tay đón tiếp chúng ta, những người tị nạn chính trị. Trong xã hội này những người cầm bút được hưởng thụ không gian tự do vô giới hạn về sáng tác, về biểu lộ ý kiến… Người ta không thể nhân danh bất cứ một danh nghĩa nào, hay chịu khuất phục trước bất kỳ một áp lực chính trị hay kinh tế nào, để trừng phạt một người chỉ vì người đó có ý kiến khác với chúng ta“.

    Xin thưa với ông Tuấn;

    Ngoài phản hồi của bạn Nóileo rằng:…”Việc xảy ra ở Mỹ giữa LÊ Diẽn Đức và các toà báo RFA, Nguoi-Việt, là việc giữa các tư nhân vi phạm hợp đồng với nhau. Đài phát thanh RFA và báo NgViet không phải là cơ quan công quyền, vì thế, rất là ngớ ngẩn cái luận điệu Mác ca thy ít của Trương Nhân Tuấn

    Lập luận của ông Tuấn rằng “Sa thải một người vì lý do chính trị, trước hết đã phủ nhận nguồn gốc tị nạn chính trị của mình.” là… hoàn toàn vô căn cứ.

    Vì rằng; cả RFA lẫn Người Việt đều biết ông Lê Diễn Đức là người đã từng sống và được đào tạo bởi chế độ csvn mà vẫn hợp đồng, điều này cho thấy, RFA và Người Việt không hề phân biệt khuynh hướng chính trị.

    Thiển nghĩ, ông LDĐ được RFA và Người Việt hợp đồng để cổ vũ cho “DÂN CHỦ”. Thế nhưng ông Đức đã không làm tròn nhiệm vụ, ngược lại còn có những lời lẽ chế diễu VNCH và mặt trận của ông Hoàng Cơ Minh (một cách vô thức) là hai nhân tố vì DÂN CHỦ – TỰ DO…

    Vì thế, RFA và Người Việt xét thấy không cần thiết giữ hợp đồng với ông Đức là chuyện bình thường (trong lãnh vực tư nhân). Tuy nhiên, ông Đức vẫn có quyền tự do ngôn luận, có quyền giải trình hoặc hoặc đính chính những gì ông đã phát biểu trên các phương tiện truyền thông hải ngoại.

    Hoàn toàn khác hẳn với nhà báo Đỗ Hùng ở trong nước bị thu hành thẻ nhà báo và bị cách chức, không còn cơ hội giải trình hoặc phản biện. Quyền tự do ngôn luận của nhà báo Đỗ Hùng vì thế cũng bị triệt tiêu!

    Ông Trương Nhân Tuấn đã lẫn lộn giữa công và tư, giữa hệ thống chính quyền và hợp đồng tư nhân!
    giữa “Tự do ngôn luận” và nhiệm vụ của một người phải giữ và phải thực hiện theo “hợp đồng”.

    • Cờ Vàng - Houston - says:

      Dù lươn lẹo lấp liếm – Nhưng sự thật vẫn là sự thật :

      Cả một chế độ đánh thuê theo chủ ngoại bang bị đá đít và bỏ rơi , đã thất bại nhục nhã và thảm hại .

      Khiến đến nay , sinh ra cả một bầy hận thù sống vất vưởng lưu vong , chui rúc vào đây mà nhao nhao than thở !

      • Tudo.com says:

        Vâng,
        “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc” ( Lê Duẩn)
        Vâng,
        ” Phải dạy VC ó nàm dành một bài học 1979 ” ( Đăng Tiểu Bình)

        Sự thật VN hôm nay:
        Trộm cắp từ Trung ương tới địa phương, đặc biệt quan chức. . .lớn!

      • Noileo says:

        Theo chủ “ngoại bang” Mỹ nếu có như thế, để đánh giặc Tàu cộng , đánh giặc Việt cộng tay sai giặc Tàu cộng, bảo vệ Việt nam, bảo vệ các giá trị dân chủ tự do pháp trị, lại chẳng ngàn lần tử tế hơn bọn cộng sản VNDCCH tội ác, bọn trí thức cộng sản Lao động Tàu đẻ, bojn tướng tá cộng sản VNDCCH tay sai giặc Tàu, bọn cộng sản Hồ chí Minh rước giặc Tàu vào Việt nam mở ra một thời kỳ Bắc thuộc mới cho Việt Nam! từ 1950, sao?

        Theo chủ “ngoại bang” Mỹ, nếu có như thế, để đánh giặc Tàu cộng , đánh giặc Việt cộng tay sai giặc Tàu cộng, bảo vệ Việt nam, bảo vệ các giá trị dân chủ tự do pháp trị, là yêu nước Việt Nam,

        Rước giặc Tàu vào Việt nam, làm tay sai cho giặc Tàu, đàn áp giết hại người dân miền Bắc, cắt xẻ lãnh thổ VN dâng cho giặc Tau, làm lính đánh thuê cho Nga & Tàu cộng tiến hành cuộc chiến tranh tội ác xam lăng VNCH, phục vụ Trung cộng xam lược Việt Nam, đó là Bọn cộng sản Hồ chí Minh, bọn trí thức cộng sản Lao động Tàu đẻ, bọn tướng tá quan đội nhan dan cộng sản tay sai giặc Tàu, “trung với đảng” không trung với nước, can tội phản quốc, bán nước.

        Rước giặc Tàu vào Việt Nam, làm tay sai cho ngoại bang giặc Tàu xích hoá Việt Nam, tiêu diệt nền dan chủ tự do của Việt Nam áp đặt chế độ cộng sản VNDCCH tội ác phi nhân phản nhân quyền lên nhân dân Việt Nam, cướp đoạt tài sản ruộng đất của nhan dan, đó là bọn cộng sản VNDCCH, bọn cộng sản Hồ chí Minh, bọn trí thức cộng sản Lao động Tàu đẻ, bọn tướng tá cộng sản tay sai giặc Tàu phạm tội ác chống lại con người

      • Tien Ngu says:

        Cò mồi à,

        Bỏ cái tật láo đi, em?

        Dùng những cái nick…cờ vàng, phế binh, du sinh…, để phun phân búa xua, là thiên hạ biết em thuộc loại…vẹt rùi.

        Ngây thơ vậy, mần cò mồi cho Cộng láo, sao khá nỗi? Chứng nào mới lên được cái chức…phó phòng?

        Cộng, vì cái tật láo lạu năm mà…đói với dốt, hại bạn không biết chứng nào mà…kể, phải nhờ cờ vàng về dạy, chúng mới biết…chơi chút chút, dân ngu cũng đở đói.

        Không biết …cãi thiện thêm cho tốt, lại tiếp tục tung cò mồi đi nói thêm…láo.

        Không thể nào khá hơn nữa được..

        Thấy thương quá

      • tèo says:

        Chưi cờ vàng thì đừng lấy tên ,dù là tên ảo vì như vậy thì người ta nhận rỏ sự bần tiện hận thù trong ngu dốt của tên VC năm vùng ,tên dư luân viên …ngớ ngãn rồi !
        Đánh thuê cho ngoại bang ? Nè đung có chưi như vậy mà đong chạ tới cả bọn VC ở Ba đình .Bác tức quá vung dậy kéo theo PVĐ Lê Duân ,Võ Nguyên Giáp đi tìm và diệt đó (chúng núp săn ở cái mã litoo SG đừng story kìa!) Không nghe Lê Duẩn tuyên bố “ta đánh đây là đánh cho Liên xô TC.Ta đó máu xương chúng (cs tàu nga)phải cấp vũ khí ,thực phẩm cho ta ,dáng ra phãi nhiều hơn ” Nhưng sau khi đỏ xương máu lấy súng đạn hy sinh khoãng hơn 2 triệu thanh niên thì ta không đòi được gì thêm mà còn bị tát tai đá đít,quì lạy dâng biễn đão đất liền,cao nguyen cho ,,,chũ tàu.!
        Vậy Ai đánh Thue cho ngoại bang vậy hả?
        Đừng vạch áo cho người ta xem lung đầy vét sẹo do tàu, nga đẻ lại chứ ,đông chí !
        (t)

      • UncleFox says:

        Dù lươn lẹo lấp liếm – Nhưng sự thật vẫn là sự thật :

        Cả một chế độ đánh thuê theo chủ ngoại bang bị đá đít và bỏ rơi (ta đánh đây là đánh cho Liên Xô, Trung quốc) đã thất bại nhục nhã và thảm hại . Còn có nguy cơ bị mất nước cho quan thầy nữa chứ .

        Khiến đến nay , sinh ra cả một bầy hận thù sống vất vưởng lưu vong , chui rúc vào đây (Houston ?) ,núp bóng “Cờ Vàng”mà nhao nhao than thở .
        Kẩu Nô có khác người phàm đấy nhé !

  4. Austin Pham says:

    Úi giùi, 2 triệu cái xác và vài trăm nghìn dấu chân tròn mà còn há mồm ra láo.
    Vâng, bọn “ngụy” bị bộ đội cụ Hồ đánh cho tan tành,chạy chí chết. Hào khí của ta ngút trời đến nỗi bọn tàu đập nát 6 tỉnh biên giới không còn 1 viên gạch mà ta chỉ sẳn sàng ăn thua với chúng ở phòng tuyến sông Cầu, cùng lúc dân Hà nội chuẩn bị sơ tán hay… tháo chạy gì đấy. Sao lạ vậy? Nó có cái gì không…make sense.
    Thằng tàu thế mà thâm. Nó không đập thì thôi, đã đập là đúng ngay vào mõm phét lác, mà lại dùng đúng đồ chơi “sơ sài” của phe ta mới đau. Vâng, từ ngày ấy thì phe ta cứ đưa mặt, đưa lưng cho đập. Thấy mà tội nghiệp cho thằng lếu láo trong làng đã quen thói trời thần, ai ngờ ra đường còn chỉ dám đứng tới thắt lưng của đám chệt.
    Làm lính cộng hòa coi vậy mà xui. Các anh hùng của quân đội nhân dân đã đánh mình tan tành, chạy chí chết mà còn chưa tha cho tội “bắn trật”, bắn bừa bãi nên phải đày đi tù cho chúng mày chết mẹ vì…nợ máu (?). Thằng tàu bắn trúng, đánh trúng, đánh không cho la, đốt xác lính ta trên núi, thả thây ma nhà hồ trôi bồng bềnh trên biển chiếu ngay trên You tube thì lại có bằng khen bốn tốt với chữ vàng.
    Lâu lâu nhớ lại thời kỳ các đồng chí ta “tập kết” bên Cam bốt, Lào xếp hàng ở các “cửa hàng mậu dịch” mà thấy thương quá….xá!

  5. Ôgià Chống VC says:

    “Thấy gì qua việc hai tờ báo chấm dứt hợp đồng với nhà báo Lê Diễn Đức?”

    Qua hổng “thấy” con kẹt gì ráo! hehehe

    Chỉ “thấy” LD Đức gào khóc ỉ ôi… Tôi mất nồi cơm, ối giời ơi, bọn ngụy đập bể nồi cơm của tôi…tôi (LD Đức) đang cào mặt ăn vạ đây lay; giời ơi, BBC ơi, Vietweekly ơi, bác Phương Hùng ơi….. cứu, cứu, tôi mất lồi cơm….

    Đứng thẳng lên Đức à! Đừng bò, đừng trườn…, nhục lắm!

  6. Trần Tưởng says:

    “Ý kiến của ông Đức không vi phạm luật pháp ở bất kỳ điều luật nào” ???
    Viết kiểu khơi khơi,không bằng chứng rõ ràng ,có ngày vác chiếu ra hầu toà vì tội “vu khống”
    ,”mạ lỵ” kẻ khác chứ chẳng phải trò đùa .

    Đặc biệt , ở dưới còn có thêm hai “nhà báo ” là Đoan Trang,JB Nguyễn Hữu Vinh tán thành
    và cổ súy nữa ,mới là chuyện lạ . Nghĩ lại ,cũng chẳng lấy gì làm lạ cho lắm ,họ xuất thân giống
    nhau,suy nghĩ và hành xử nhiều khi cũng hệt như nhau :nói bừa

    • Bolsa Chica says:

      Ah cụ này tinh mắt ghê. Tui cũng thấy hai cái tên đó từ đầu. Cô kia thì tui biết rồi, không ngạc nhiên. Nhưng anh có cái tên thánh đi đầu thì cũng làm tui… hơi ngỡ ngàng, hơi thôi, nhưng rồi hiểu được. Cũng tốt, nhờ đó biết ai là ai… Vụ này nếu là luật sư tui sẽ xúi ông Đức… mướn tui kiện thằng RFA sặc gạch, lý do nó chơi double standard. Tui sẽ nói với toà trước nay thân chủ tao vẫn viết lăng nhăng như vậy sao mày không nói. Còn nữa đâu phải chỉ có thân chủ tao mới như thế, mày đọc kỹ những đứa khác xem có đứa nào hoàn toàn theo đúng luật lệ của mày không. Như thế mình thích viết cái gì là chuyện của mình, check nó mình cứ cash (nếu direct deposit thì thôi), tiền nó mình cứ xài, nó mà cho mình nghỉ việc thì nó phải… trả tiền thêm. Xin Thượng Đế chúc lành cho nước Mỹ!

  7. Trancali says:

    Trời ơi, ở Mỹ này thì báo đài nào cũng có chương trình nghị sự (agenda) riêng của họ. Anh làm việc cho họ mà không theo khuynh hướng của họ thì bị đuổi là phải đạo rồi. Tác giả TMT đâu cần phải đem trường hợp của McCarthy để biện minh cho sự bất công. Nhà báo LDĐ vẫn và sẽ mãi mãi được Hiến Pháp Mỹ bảo vệ dưới quyền ngôn luận và báo chí.

  8. Noileo says:

    Việc xảy ra ở Mỹ giữa LÊ Diẽn Đức và các toà báo RFA, Nguoi-Việt, là việc giữa các tư nhân vi phạm hợp đồng với nhau. Đài phát thanh RFA và báo NgViet không phải là cơ quan công quyền, vì thế, rất là ngớ ngẩn cái luận điệu Mác ca thy ít của Trương Nhân Tuấn

    Việc xảy ra ở Viet nam dưới ách cai tri cộng sản Hò chí Minh tội ác, giữa nhà báo VN Đỗ Hùng với đảng viên cộng sản Hồ chí Minh tội ác Trương Minh Tuấn nhà cầm quyền báo chí cọng sản, là hành động tội ác của nhà cầm quyền cọng sản Hồ chí Minh chà đạp lên luật pháp, đàn áp báo chí, vì thế, thêm mọt bậc ngớ ngẩn nữa khi Trương Nhân Tuấn đem 2 sự việc trên so đo với nhau

  9. Bolsa Chica says:

    Nếu không lầm thì hai ông Đức, ông Tuấn đều là người học giỏi toán và khoa học. Nhưng vụ này đọc hai ông thì thấy kiến thức và lý luận… xin lỗi… như trẻ con!

    Còn thắc mắc tại sao mất việc RFA, xin vào trang RFA tiếng Mỹ đọc Code of Journalistic Ethics của nó: “RFA journalists must maintain a calm, dispassionate tone and avoid polemics, propaganda, or slurs directed against any persons, groups, or governments. RFA journalists must not preach or talk down to listeners… RFA journalists must not include rumor or unsubstantiated information in any report or program. Whenever possible, they must seek and obtain more than one source for a story…” Dù không viết trên báo nó anh vẫn bị ràng buộc là người của nó, vẫn ảnh hưởng đến uy tín của nó.

    Còn báo Người Việt, tôi nghĩ họ đã có câu trả lời của họ, một cách gián tiếp, September 9, 2015. Xin đọc bài “Cựu Ðại Tá Phan Văn Huấn thăm Người Việt.” Trong bài này có đoạn sau đây của Người Việt.

    Trích: “Ở tuổi 86, gương mặt vị cựu đại tá vẫn còn đượm nét quả cảm một thời chinh chiến điêu linh. Nghe ông kể chuyện những trận đánh đêm của Liên Ðoàn 81 khi giải vây Sài Gòn Tết Mậu Thân 1968, tái chiếm An Lộc Mùa Hè Ðỏ Lửa 1972, và những giờ cuối của ngày 30 Tháng Tư, 1975, thế hệ sinh sau thấm được một điều: Lúc nào cũng phải trân trọng quá khứ máu xương của cha ông.

    Trận An Lộc 1972, sự hy sinh của các quân nhân thuộc Liên Ðoàn 81 Biệt Cách Dù được ghi lại bằng hai câu thơ của một phụ nữ sống tại An Lộc:

    “An Lộc địa sử ghi chiến tích
    Biệt Cách Dù vị quốc vong thân.””

    At will employment, xin nhớ đó là luật Lao Động Mỹ nhé. Nó trả lời tại sao dù trực tiếp hay gián tiếp là nó còn tử tế đấy.

  10. David says:

    Tác giả đánh tráo khái niệm, lừa người đọc. Tác giả bài báo đã dùng khái niệm vi mô mà áp đặt lên vĩ mô. Bất kỳ tờ báo nào cũng có tiêu chí riêng của mình cả và nhân viên của tờ báo đó đều phải phục vụ cho tiêu chí đó của tờ báo, đây là xét về mặt vi mô. Về mặt vĩ mô thì có xã hội chỉ có 1 tờ báo duy nhất, tất cả phóng viên phải viết theo tiêu chí của tờ báo, ai nói khác thì chỉ có 1 con đường duy nhất để đi. Nhưng cũng có xã hội tồn tại nhiều tờ báo với những quan điểm khác nhau, tiêu chí khác nhau, phóng viên có quyền lựa chọn tờ nào phù hợp với quan điểm của mình thì mình phục vụ.

Leave a Reply to Trần Tưởng