WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tấm ảnh hai người lính

Nowy obraz

Thời gian gần đây, một số báo chí trong nước đã phổ biến tấm ảnh “hai người lính” được đặt cho cái tên khá hấp dẫn “Ước Vọng Hòa Bình”.

Tấm ảnh chụp hai người lính, một người lính TQLC của miền Nam (VNCH) và một anh bộ đội của miền Bắc (Cộng Sản), được tác giả là Ông Chu Chí Thành, nguyên Trưởng Ban Biên Tập, Sản Xuất Ảnh Báo Chí của Thông Tấn Xã (Bắc Việt), và cũng là nguyên Chủ Tịch Hội Nghệ Sĩ Nhiếp Ảnh VN, cho biết là chính ông đã chụp tại lằn ranh chiến tuyến Triệu Phong, Quảng Trị vào tháng 4/1973 sau Hiệp Định Paris (có hiệu lực từ ngày 27.1.1973). Tác giả bức ảnh cũng như một số báo chí tại Việt Nam đã (và đang) đi tìm hai nhân vật trong tấm ảnh đặc biệt này, mà họ cho là biểu tượng của “Ước Vọng Hòa Bình” và “Tinh Thần Hòa Hợp Hòa Giải Dân Tộc” (!).

Cho đến hôm nay, tông tích người lính miền Bắc đã được sáng tỏ. Có điều là anh đã qua đời cách đây khoảng 5, 6 năm. Không biết trước khi chết, anh có còn nhớ người lính miền Nam đã choàng vai anh rất thân tình trong tấm ảnh năm xưa, bên đôi bờ chiến tuyến, và anh có ân hận vì đã từng “phải” cầm súng bắn giết đồng bào, anh em ruột thịt miền Nam, để cuối cùng chỉ tiếp tay gầy dựng một chế độ phi nhân, một chính quyền tham nhũng, man rợ, phản dân hại nước như hôm nay?

Còn anh lính miền Nam kia thì giờ này đang ở đâu? “Bến Hải hay Cà Mau?”. Có lẽ anh đã chết sau Hiệp Định Paris, ngay sau cái ngày anh choàng vai anh bộ đội miền Bắc với chút hy vọng mong manh: Hiệp Định Paris mang tên Hòa Bình sẽ được chính quyền CS miền Bắc thực thi, vì sinh mạng của đồng bào, vì hòa bình của hai miền dất nước? Thân xác anh có thể vùi nông ở đâu đó, bên dòng sông Thạch Hãn hay trên bờ biển cát An Dương (Thuận An) trong giờ thứ 25 của cuộc chiến. May mắn hơn, nếu có được nấm mồ bên cạnh đồng đội được an táng trong Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa, thì cũng đã bị chính quyền “bên thắng cuộc” đập bia, phá mộ, san bằng từ lâu rồi. Nếu còn sống, chắc cũng đang mang bao thương tích cả trên thân xác lẫn trong tâm hồn, bị chính quyền “bên thắng cuộc” kỳ thị, truy bức. Cũng có thể anh là một trong những người thương binh, lê lết đến Dòng Chúa Cứu Thế Sài Gòn, mong được nhận một chiếc xe lăn, một xuất khám bệnh của những người còn giữ được tấm lòng, nhưng đã bị đám công an đe dọa, ngăn cản, đuổi xô trong bước đường cùng!

Là một người lính TQLC, anh đã được rèn luyện trong tinh thần kỷ luật và tình “huynh đệ chi binh”, nếu còn sống, chắc chắn anh không hề muốn lên tiếng, nhận mình là người trong tấm ảnh, đang được tung ra nhằm lợi dụng cho một chiến dịch tuyên truyền “Hòa Hợp Hòa Giải” một cách lố bịch.

Tấm ảnh mà tác giả, người từng là Trưởng ban Biên Tập, Sản Xuất Ảnh của Thông Tấn Xã một nước, và sau này là ChủTịch Hội Nghệ Sĩ Nhiếp Ảnh Việt Nam, cho là rất tâm đắc, rất cảm động, là tác phẩm mang ý nghĩa đặc biệt nhất trong cuộc đời nhiếp ảnh, mà sao ông phải “giấu nhẹm” đến 42 năm, trong đó có cả 40 năm chiến tranh đã kết thúc, “hòa bình và thống nhất được thiết lập trên cả nước” ? Bây giờ tấm ảnh được tung ra cùng một lúc trên nhiều tờ báo “lề phải” vốn chỉ làm theo lệnh Đảng, ông Chu Chí Thành “vô tư” trả lời các cuộc phỏng vấn, và lúc nào ông cũng gán cho tấm ảnh cái “biểu tượng của Tinh thần Hòa Hợp Hòa Giải”.

Ai có ước vọng hòa bình, và ai hòa hợp hòa giải với ai? Ngay từ tháng 4/ 1973, chính người lính miền Nam đã can đảm, theo lời mời của một anh bộ đội miền Bắc, đi tay không sang chiến tuyến bên kia đang có đầy súng đạn và cả tên lửa dưới các giao thông hào (theo lời kể của ông Chu Chí Thành), để bắt tay cô “bộ đội gái” và choàng vai chụp ảnh với người “anh em bên kia”, trong niềm hy vọng (dù rất mong manh) là Hiệp Định Hòa Bình Paris sẽ thực sự mang lại hòa bình, khi quân đội Mỹ không còn hiện diện trên đất nước. Vậy mà cái hòa bình “giả tạo” khốn kiếp ấy không kéo dài được quá hai tháng! Chính CS Bắc Việt, với bản chất xảo quyệt tráo trở, lợi dụng thời gian “hưu chiến” này để ồ ạt đưa đại quân, chiến xa và súng đạn vào đánh chiếm miền Nam, gieo thêm bao nhiêu tang tóc, để cuối cùng tạo nên một đất nước khiếp nhược, rệu rã tất cả mọi phương diện, từ đạo đức, giáo dục đến kinh tế, để nuôi béo đám cường quyền Cộng Sản thối nát, hèn mạt hôm nay. Vậy mà cái chiêu bài “đánh Mỹ cứu nước” vẫn có thể lường gạt, làm mê muội cả bao nhiêu triệu dân miền Bắc, bởi năm 1973 không còn hiện diện một người lính Mỹ nào tại chiến trường miền Nam!

Sau Hiệp Định Paris 1973, đơn vị tôi trú đóng tại Kontum. Cũng có một thời gian ngắn “ngưng bắn kiểu da beo”. Chúng tôi được một đơn vị CS chính thức mời sang “vùng tạm chiếm” để “liên hoan”. Trong chúng tôi không một ai tin đó là lòng thành thật và sẽ có hòa bình. Tuy nhiên để tỏ thiện chí, một nhóm mười hai người, dưới sự hướng dẫn của một vị trung tá, cũng đươc lệnh đi tay không sang vùng đất địch, mang theo một xe (Jeep) bánh mì, thịt hộp, bia và thuốc lá Quân Tiếp Vụ làm quà cho những “người anh em”. Chúng tôi được một “thủ trưởng” mang “quân hàm thượng tá” tiếp đón. Tất cả cùng “liên hoan” với bánh mì thịt, bia và thuốc lá của chúng tôi mang đến. Dĩ nhiên là chúng tôi ăn trước để họ tin là không bị thuốc độc. Sau đó còn được mời đấu giao hữu bóng chuyền. Cả đơn vị tôi cùng một hợp đoàn trực thăng phải ứng chiến sẵn sang trong suốt thời gian nhóm mười hai người “liên hoan” trên phần đất địch. (Bởi qua bao nhiêu kinh nghiệm máu xương, đặc biệt là cuộc “hưu chiến” để đồng bào mừng Tết Mậu Thân (1968) đã được hai bên thỏa thuận, vậy mà Hồ Chí Minh còn trực tiếp ra lệnh tấn công trá hình bằng “lời chúc Tết của bác” trên đài phát thanh Hà Nội. Kế hoạch “tổng tấn công và nổi dậy” trên khắp các thành phố lớn miền Nam đã bị thảm bại, nhưng CS đã giết biết bao nhiêu thường dân vô tội. Đặc biệt tại Huế, trước khi rút lui, CS còn ra lệnh giết và chôn sống tập thể cả hàng vạn người. Đến hôm nay, Hoàng Phủ Ngọc Tường, một kẻ nhúng tay vào cuộc tắm máu đó, đang phải sống trong những ngày thê lương, hoảng loạn, bởi ám ảnh những oan hồn).

Sau cuộc “liên hoan mừng hòa bình” đó không bao lâu, thì CS đồng loạt mở các cuộc pháo kích thật dữ dội và tấn công chúng tôi, nhưng đều thảm bại, vì chúng tôi không bất ngờ, đã chuẩn bị sẵn sàng. Khai thác đám tù binh bị bắt, họ khai là cuộc “liên hoan” hôm ấy chỉ là màn kịch do cấp trên đạo diễn, và tay “thủ trưởng mang quân hàm thựợng tá” tiếp chúng tôi hôm ấy thực ra chỉ là một anh hạ sĩ. Còn tay thượng tá chính thức thì đóng vai “cần vụ”. Chúng tôi không hề ngạc nhiên về bản chất xảo quyệt của những người CS.

Người dân miền Nam và đặc biệt là người lính miền Nam, luôn có ước vọng hòa bình, luôn mong ước dân chúng hai miền Nam Bắc được sống trong hòa bình, tự do và hạnh phúc. Chúng tôi không hề muốn chiến tranh, chúng tôi chỉ phải cầm súng để tự vệ. Tính nhân bản của người lính miền Nam được thể hiện qua tâm tư của một người lính từng phục vụ trong một đơn vị biệt kích, nhà thơ nổi tiếng Nguyễn Bắc Sơn (vừa qua đời ở Việt Nam):

Đêm nằm ngủ võng trên đồi cát
nghe súng rừng xa nổ cắc cù
chợt thấy trong lòng mình bát ngát
nỗi buồn sương khói của mùa thu
(Mật Khu Lê Hồng Phong)
….

Kẻ thù ta ơi, những đứa xâm mình
ăn muối đá và hăng say chiến đấu

Ta vốn hiền khô, ta là lính cậu
đi hành quân với rượu đế mang theo
mang trong đầu những ý nghĩ trong veo
xem chiến cuộc như tai trời ách nước

Ta bắn trúng ngươi vì ngươi bạc phước
vì căn phần ngươi xui khiến đó thôi
chiến tranh này cũng chỉ một trò chơi
suy nghĩ làm gì lao tâm khổ trí
(Chiến Tranh Và Tôi)

Người dân miền Nam, trong đó có cả hơn một triệu người miền Bắc đã phải bỏ quê hương di cư vào Nam năm 1954 cùng con cháu sau này, cầm súng chỉ để tự vệ, không hề gây chiến tranh bên kia bờ Bến Hải. Vậy ai là kẻ gây ra chiến tranh để giết hàng mấy triệu người “anh em” của hai miền Nam Bắc, làm tan hoang cả đất nước, và điêu linh khốn khổ cho cả một dân tộc?

Bà Dương Thu Hương, một đảng viên, nhà báo Cộng Sản, trên đường vào “tiếp thu” thành phố Sài gòn trong những ngày cuối tháng 4/75, khi đến ranh giới miền Nam, đã ngồi bên lề đường bật khóc, bởi vừa nhận ra: Kẻ man rợ đã thắng!

Người Cộng Sản, Đảng Cộng Sản Việt Nam là một vết nhơ lớn nhất trong lịch sữ dựng nước, mang trọng tội với dân tộc. Tấm ảnh hai người lính là một chứng tích lừa bịp, soi sáng thêm tội ác của người CS, không thể là một “biểu tượng của tinh thần Hòa Hợp Hòa Giải Dân Tộc.” Bởi dân tộc này không cần phải hòa hợp hay hòa giải, nếu những người Cộng Sản không gây hận thù chia rẽ và tạo quyền lực tuyệt đối cho riêng mình bằng bạo lực (mạo danh bạo lực cách mạng!), đứng trên pháp luật, bất chấp mọi thủ đoạn man rợ để đè đầu cỡi cổ, bịt miệng cả một dân tộc Việt nam khốn khổ.

(một người lính VNCH)

©  Phạm Tín An Ninh

© Đàn Chim Việt

 

93 Phản hồi cho “Tấm ảnh hai người lính”

  1. Hùng says:

    Mới đây có cháu nào vùng Thanh Hóa vận đồ lính VNCH đi biểu tình phản đối cây xanh bị đốn lại bị bắt….. sao mà kì thế nhể?

  2. Minh Đức says:

    Trích: “cuộc “hưu chiến” để đồng bào mừng Tết Mậu Thân (1968) đã được hai bên thỏa thuận, vậy mà Hồ Chí Minh còn trực tiếp ra lệnh tấn công”

    Chuyện gọi là “hưu chiến” Tết Mật Thân 1968 thật ra không được hai bên thỏa thuận mà chỉ do phía Cộng Sản tuyên bố mà thôi. Nếu cấp chỉ huy VNCH nào tin là phía Cộng Sản hưu chiến thật thì đó là lỗi của người đó đã ngây thơ tin vào kẻ thù. Thời xưa, khi nhà Nho cầm quân thì cũng nói rằng “Binh bất yếm trá”, nghĩa là việc binh thì không cần phải tránh những hành động trí trá, lừa dối. Việc binh là hai bên sống chết với nhau nên thủ đoạn nào cũng có thể dùng đến. Vì thế bên CS khi nói về việc phía VNCH tin là CS muốn hưu chiến nhân dịp Tết thật thì họ nói mày ngu thì mày chết.

    Câu nói “binh bất yếm trá” cũng nói lên thái độ về chữ Tín của người xưa. Thời xưa chủ trương người cầm quyền phải giữ chữ Tín với dân, nhà Nho, nói chung phải nói thật và giữ chữ Tín với mọi người. Nhưng cũng có ngoại lệ, đó là khi phải đánh nhau với kẻ thù, khi nhà Nho cầm quân, thì có thể dùng thủ đoạn lừa dối.

    Thái độ văn hóa đó khác với văn hóa của người Cộng Sản Nga, chịu ảnh hưởng của các giáo điều của Sergey Gennadiyevich Nechayev. Người CS Nga coi đạo đức là sản phẩm của chế độ cũ phải xóa bỏ và họ không cần phải tôn trọng. Vì không cần tôn trọng chữ Tín, lấy sự dối trá để đem lại lợi thế cho mình nên người CS nói dối trong cả thời chiến lẫn thời bình. Việc đăng tấm ảnh hai người lính rồi gọi đó là khát vọng hòa bình cũng chỉ là kỹ thuật tuyên truyền, miệng nói hòa bình nhưng làm thì dùng bạo lực, gây chiến tranh.

  3. Liên Thanh says:

    Tienngu vừa giống loài oẳng dại vừa thuộc họ nhai lại, nhai như giẻ dách mấy câu, không nghĩ được cái gì hay hơn hử?

    • Tien Ngu says:

      Ậy, vậy cò mồi Cộng láo như em mới bị điên lên mà…ngậm phân phun anh Ngu cho nó…vui vẽ chớ…

      Anh Ngu thuộc loại…dốt, mới học lớp 7 như bác thôi em ơi…

    • noileo says:

      Có mấy chữ a, b, c… mà dạy goài, học goài không thuộc, làm sao dam dạy tới, làm sao dám cho học tới chữ c, d, e… được?

      “Giáo đa thành oán” đôi khi cũng muôn dạy thêm cho Lien Thanh mấy chữ c, d, e… , nhưng khổ nố̃i có mấy chữ a, b, c.. rất đơn giản mà dạy goài Lien Thanh vẫn không thuộc, nên cứ phải nhắc đi nhắc lại goài mấy chữ a, b, c.. cho Lien Thanh học theo, ̣đã không ơn, lại còn oán,

  4. Nhân Dân Việt Nam - says:

    HAI THANH NIÊN NGƯỜI VIỆT MÌNH TRONG BỨC ẢNH ĐẸP QUÁ !
    THẬT Ý NGHĨA VÀ NHÂN VĂN TRONG TÌNH ĐỒNG BÀO – CON CHÁU BÀ ÂU CƠ .

    NGƯỜI TỬ TẾ THÌ HÂN HOAN MỪNG RỠ .

    CHỈ MẤY KẺ HẬN THÙ -THÌ HẬM HỰC , TỨC TỐI TRƯỚC MỘT BIỂU TƯỢNG CAO ĐẸP KIA .
    PHẢI CHĂNG LŨ ẤY DÙ VÔ TÌNH HAY CỐ Ý – ĐỀU LÀ HÙA THEO KẺ THÙ BÀNH TRƯỚNG – CHỈ MUỐN PHÁ VỠ SỰ ĐOÀN KẾT VÀ LÀM SUY YẾU VIỆT NAM TA ?

    ĐÁM MẶT GIAN – NÓ GIÀN RA ĐÓ : NHỮNG KẺ CCCĐ ĐANG TRU TRÉO NƠI HOANG DÃ !

    • Tien Ngu says:

      Công nhận là hai thanh niên…đẹp…

      Nếu không có giặc Cộng nghe theo lời xúi giuc của Nga Tàu chơi cái màn bành trướng…xã nghĩa, thì cả nước đã…vui vẽ, không bị láo…
      Không phải giết nhau…

    • Trần Tưởng says:

      Mấy hôm trước chúng bảo nhìn hình ,thấy thằng Việt cộng hiền lành,sáng sủa . Còn
      thằng cha lính TQLC ngụy trông mặt rất cô hồn,sáng xỉn,chiều say.
      Không ngờ hổm nay,thiên hạ vạch ra cái láo toét là thằng cha TQLC kia cũng là Vixi
      nốt ,chúng bèn tráo trở khen cả hai thằng “thanh niên người Việt “-cộng … đẹp ác,trẻ trung,
      sáng sủa,chiều gâu gâu ….con cháu bà Triệu …ẩu .

      Đúng là một bọn nói láo vô liên sỉ nhất thế giới . Còn tự bốc phét cho chúng là người
      “tử tế” nữa chứ . Mọi đến thế là cùng !!!

  5. Trần Văn Lương says:

    Nhìn Hình vã gương mặt 2 người lính thấy thật là đẹp, trẻ trung nhưng thấy rõ sự từng trải, cương nghị nhưng cũng phong trần, các anh không cười vì còn đè nặng trên hai vai là những gì trách nhiệm, nếu cả hai cởi bỏ bộ đồ nhà binh, các anh sẽ thành những thanh niên thật hồn nhiên và vui vẻ, thời loạn mà, nhìn thương các Anh quá, không biết các anh có được hưởng những ngày yên tiếng súng hay không?

    • Tien Ngu says:

      Hưỡng những ngày …yên tiếng súng…?

      Có chứ sao không, em? Đứa nào lại không được hưỡng…bo bo, móc bọc, xuyên tâm lien?

      Tha hồ mà hưỡng…loa rè lên giong khoe láo hàng ngày?

      Rồi…cãi tạo, lao động xã nghĩa, tư sản cướp ngày, kinh tế mới…

      Đa phần là….khốn nạn. Em nào ho lên là Cộng láo cho đi tì liền tù tì.

      Cho đến…20 sau, Cộng mới té ngữa ra rằng cứ tiếp tục khoe …xã nghĩa vô địch là chỉ có nước…đói, dân sẽ bạo loan.
      Chúng mới mở cửa hi hí, theo chân…Mỹ nguỵ, mới đở đói, dân ngu bớt phàn nàn.

      Hưỡng…yên bình dưới cái thời Cộng láo, quả là…khốn nạn hơn cả thời chiến tranh, thời Pháp thuộc…

      Hãy can đãm xin lỗi đồng bào, không nên tiếp tục tung cò mồi …đưa đò, Cộng à Cộng….

  6. Ton That The says:

    Nguyen Quang nè: cuốn sách Steel and Blood: South Vietnamese Armor and the War for Southeast Asia Hardcover – October 1, 2008 Do dại tá VNCH Ha Mai Viet viet’, di~ nhiên ong ta ca ngơị lính VNCH la`chuyện dễ hiêũ mà.”PHE TA KHEN PHE MINH chuyen đó ai chang biet. Còn bảo rằng VNCH hết vủ khí thi`chăng đúng tí nào, vítheo thong kê cua MỸ thì sung dạn còn lại cua VNCH tri. Gia’ len toi’hon 6 billions dollalrs. Neu’ VNCH tiep tuc chiên đâu’tơí ……………….Last Breath as CAO VAN VIEN keu goi. thi`it nhất là câm cự them 6 tháng nũa. Có nguơi bão rằng 6 tháng thì sau đó củng thua, chiên đaú lam` chi. Xin thưa rẳng, trong chiên’ tranh nếu co’ tinh thần thi`con`khẵ năng đê chiên đâu trong mot giơ`ngguơi ta cũng có thễ xoay chuyên ti`nh thế. Huong’ chi la` 6 tháng.
    Tom’ lại vấn đề la`tinh thần chiên đâú cua VNCH chang con`tư`khi ngưoi` MỸ rut’ khoi? VIETNAM. VNCH khong co’ khã nang chiên đâu’ mot minh`, noi’ tom’ laị la`………YEU’.. Lãnh đạo cua MIEN NAM khong co’ tâm`nhìn chiê’n lưọc.NGUYEN VAN THIEU thi`chì tin vào Mỹ, va`luon luon nom nờp sợ đaỏ chánh. Tuong’ Ta’ VNCH thì chì lo no cơm âm cật , đoi ngay`ra di…………….
    Gìo`này ma`mâý bác còn khong chiu. Nhin`nhân mình yeu’ kem’ thi`lam sao noi chuyen GIẬT SẬP CỘNG SÃN Viet Nam!

    • Nguyen Quang says:

      ” Nằm trong chăn mới biết chăn có rận “. Nếu những tướng lãnh như Đại tướng Louis C. Wagner Jr. hay các sử gia như Bill Laurie, Lewis Sorley, v…v…không đã từng có dịp chiến đấu cùng với người lính Việt Nam Cộng Hòa thì làm sao những phát biểu của họ đáng tin cho được ?! Những nhân vật này thảy đều viết khen ngợi tinh thần chiến đấu cao độ của người lính miền Nam .

      Trong khi đó, đọc những hồi ký và sách của các tướng lãnh Tàu cộng cho thấy các chiến thắng của bọn Hồ chí Minh đều là do sự chỉ đạo và viện trợ dồi dào của họ .

      Phải chờ đến khi nguồn quân viện cho quân đội Việt Nam Cộng Hòa bị cắt, thì cái gọi là Quân Đội Nhân Dân VN mới có cơ hội áp đảo được người lính miền Nam, như lời tự thú dưới đây của đại tướng Cộng sản Bắc Việt Văn Tiến Dũng :

      ***Ttrong tập hồi ký Mùa Xuân Đại Thắng, Đại tướng Văn Tiến Dũng đã viết về động cơ thúc đẩy Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam mở cuộc tổng tấn công ở miền Nam là do Mỹ đã giảm viện trợ làm cho kế hoạch tác chiến và xây dựng lực lượng quân đội Sài Gòn không thể thực hiện theo như ý muốn. Đó là vì “hỏa lực đã sút giảm gần 60% vì thiếu bom, đạn; khả năng di động cũng giảm đi 50% vì thiếu máy bay, xe cộ, và nhiên liệu.”…”

      “…Nhận thấy tình hình Mỹ không còn muốn chi viện cho địch, bộ chính trị và bộ tổng tham mưu họp khẩn trương thống nhất để tổng tấn công trên khắp miền Nam…”

      ***Trong Báo cáo tổng kết của quân đội Liên Xô năm 1977 có đoạn tại trang 20: “Sau khi chúng ta có đầy đủ báo cáo về sự thiếu hụt lực lượng, khí tài của quân đội VNCH do người Mỹ không muốn lún sâu vào chiến tranh Việt Nam thì thông tin đã kịp thời đến với phía VNDCCH. Chúng ta cũng có quyết sách đúng đắn khi gửi tới Hà Nội phái đoàn quân sự cao cấp để giúp chính phủ VNDCCH thêm sức mạnh quân sự kết thúc cuộc chiến Việt Nam…”

      ***Đại Tướng Lê Trọng Tấn : “Trong giai đoạn cuối cùng, Quân Y của chúng ta đã phải di tản và chữa chạy cho quá nhiều thương binh, 15 lần nhiều hơn trong trận chiến biên giới, 1.5 lần hơn trận Diện Biên Phủ và 2.5 lần nhiều hơn trong trận Hạ Lào”.

      ***Tác giả Mỹ Louis Ạ Fanning cũng viết như sau trong cuốn “Sự phản bội tại VN” (Betrayal in Vietnam) : “Trong khi quân lính Bắc Việt được tăng cường chiến cụ thì quân đội Nam Việt Nam lại bị cắt giảm thật nhiềụ Trước kia, mỗi khinh binh đi hành quân tuần tiễu được phát mười trái lựu đạn, nay chỉ còn được phát có một trái”.

    • UncleFox says:

      Đồng chí Tôn Thất Thế cũng chịu khó đọc nhiều sách đấy chứ . Nhưng đọc nhiềumà chẳng hiểu được mấy tí . “Vũ khí” không nên hiểu một cách bao gồm được . Pháo binh, chiến xa, tầu chiến thiếu đạn, phi cơ thiếu xăng, tiền đồn thiếu phương tiện tiếp tế vv… thì nghìn tỷ đô-la “vũ khí” cũng … bó tay .

      Cộng sản miền Bắc đánh nhau trên lãnh thổ miền Nam nên không lo cho sự an nguy của gia đình họ . Còn binh sĩ VNCH ngược lại . Khi biết Mỹ đã chơi quỵt, không còn viện trợ cho VNCH nữa thì số phận đã bị định đoạt . Chiến đấu thêm vài tuần hay vài tháng chỉ đổ thêm xương máu một cách vô ích và vô trách nhiệm .
      Sau 30/04/1975 rất nhiều người (trong đó có tôi) oán hận Tướng Minh Cồ . Tuy nhiên, ngày nay khi vấn đề đã được bạch hoá thì ta (cá nhân tôi) có thể thông cảm cho quyết định rất khó khăn của ông khi ra lệnh cho binh sĩ buông vũ khí . Saigon thoát khỏi biển lửa, nhân dân vùng Bốn không phải hứng chịu thêm sự hy sinh vô ích là nhờ sự “đầu hàng nhục nhã” của Đại Tướng Dương Văn Minh . Không cảm ơn ông thì cũng chẳng nên oán trách, bởi vì với tình trạng lúc ấy thì chẳng ai có thể làm nên cơm cháo gì nữa .

      Ngày nay có phong trào lập “trai đàn giải oan” . Thầy Thích Nhất Hạt là tổ sư môn này, sao chẳng thấy Thầy bày lễ giải oan cho hương hồn ông Big Minh một bận nhỉ ?

    • Nguyen Quang says:

      Những tướng lãnh như Đại tướng Louis C. Wagner Jr. hay các sử gia như Bill Laurie, Lewis Sorley, v…v…đã từng ở sát cạnh quân đội Việt Nam Cộng Hòa, nên những nhận xét của họ về người lính Việt Nam Cộng Hòa là xác thực, đáng tin .

      Còn những gì đám dư luận viên viết là do ăn lương của Ban Tuyên Giáo nên chúng bảo sao thì viết vậy . Vả lại, Ban Tuyên Giáo là đám chuyên láo lường . Cựu Tổng bí thư đảng CS Liên xô Gorbachev phát biểu: “Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng CS. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng: Đảng CS chỉ biết tuyên truyền và dối trá.”

  7. Ly Tao says:

    Báo cáo các anh, tôi nghĩ tôi đã tìm ra tông tích của đồng chí mặc áo rằn ri: Đã theo… bác Hồ ta rồi! Đọc “Tháng Ba Gãy Súng” của Cao Xuân Huy:

    “Theo lệnh lữ đoàn, mỗi tiểu đoàn tập họp thành một khối đứng quay lưng ra biển. Ðại đội tôi mỗi trung đội đứng một hàng dọc cộng với một hàng dọc ngắn của ban chỉ huy đại đội. Trong khi kiểm điểm quân số, tiểu đoàn bắt được một tên Việt Cộng trà trộn. Tên này cũng mặc quần áo Thủy Quân Lục Chiến, cũng đeo bảng tên màu đỏ của tiểu đoàn, bị phát giác vì một sự ngờ nghệch nhỏ. Mỗi bảng tên đều có con số của từng đại đội, tên Việt Cộng này mang bảng tên không có số tức là thuộc đại đội chỉ huy lại đứng vào khu vực của đại đội 2. Bắt được tên Việt Cộng trong hoàn cảnh này dù có nhân đạo đến đâu cũng không thể giữ làm tù binh, mà chỉ có một cách duy nhất là tặng chàng cái vé đi tàu suốt.”

  8. Nguyễn Thắng says:

    Sao nhìn cái hình này nhiều vị lại oẳng oẳng lên thế nhỉ, một đồng đội trẻ trung, hồn nhiên, không biết thân phận người đó nay ra sao, còn hay mất, nhìn thấy bộ quân phục đã từng gắn bó, vậy mà họ chẳng thấy cảm xúc gì ngoài những lời như người khùng, người bị bệnh dại, thật tội nghiệp!!!

    • Tien Ngu says:

      Cò mồi à,

      Bị…vạch chuột rồi…điên lên hả em?

      Thấy thương quá. Ngậm phân phun phãn động theo kiểu em, coi bộ hơi…xưa.

      Đây là diễn đàn quốc tế, em? Có ai coi em ra cái…con khỉ gì đâu mà lên going…đỉnh cao trí tuệ?

      Bớt láo, học làm người đàng hoàng đi em…

      • Nguyễn Thắng says:

        Một tên oẳng oẳng hiện lên rồi, mọi người tránh xa ra không bị nó cắn thì khốn, oẳng dại mà!

      • Tien Ngu says:

        Mần nghề cò mồi cho Cộng láo như em thì thiệt nà…chán mớ đời…

        Tuyên truyền theo kiểu…ngọng, chỉ biết…phun phân. Thấy thương quá.

        Cái điệu này biết bao giờ mới lên được….phó phòng, em?

    • UncleFox says:

      Ừ nhỉ . Nếu anh lính VNCH còn sống thì giờ này chắc đang ở Mỹ, ngày cày tám tiếng, có thể làm thêm giờ phụ trội để kiếm thêm tiền gửi về Việt Nam giúp mẹ, giúp em .
      Cũng có thể anh đang nằm ở nghĩa trang Quân Đội Biên Hoà mà sau này nhờ Tướng Nguyễn cao Kỳ vận động để VC “trả danh dự” … đã bị xoá sổ thành nghĩa trang Bình An … nhưng đéo thấy an bình .

      Còn anh bộ đội CSBV nếu còn sống sau 1975 thì “có khả năng” đã bỏ mạng ở chiến trường Campuchea hay biên giới phía Bắc . Xác chắc bị vùi nông ở một xó xỉnh nào đấy, và sau này Đảng và Nhà nước mới nhờ “nhà ngoại cảm” Bích Hằng lấy xương chó thay vào để giao cho gia đinh cúng bái thờ phụng .

  9. Ly Tao says:

    Nói không thấy cái thẻ bài trên ngực anh lính Cộng Hoà rồi bảo đó là hình dởm thì chắc là không đúng. Tấm thẻ bài nó đang ở trong túi thằng Việt cộng chứ đâu. Chả phải vì nó thích cái thẻ bài, nó chỉ thích sợi dây thôi. Sợi dây kim loại có mấy cái mấu tròn tròn đẹp như thế thì ngoài Bắc làm gì mà có. Cũng may là cái tay anh lính Cộng Hòa bị che khuất, vì cái “đổng” của anh nó cũng xin luôn rồi, xin cả cái “đài” nữa – À không nó đổi chứ, đổi bằng mấy… củ khoai. Anh lính Cộng Hoà không có cái “đạp” nên nó không xin, vì thanh niên miền Nam chẳng có anh nào lại mơ ước có cái xe đạp bao giờ.

  10. UncleFox says:

    Học thuyết quân sự ? Trên thế giới có bao nhiêu Quân Đội tự đề ra “military doctrine” ?
    Trước Hoà Ước 27/01/1973 VNCH là một tiểu quốc, đối đầu với Bắc Việt được cả khối Cộng Sản yểm trợ hết mình nên buộc lòng phải dựa vào Mỹ để sinh tồn . Hoa Kỳ là một đại siêu cường kinh tế lẫn quân sự, họ bỏ tiền của và đem binh lính sang giúp … họ có phương tiện chiến tranh lẫn học thuyết quân sự, chẳng nhẽ họ sang để cho VNCH chỉ huy ?
    Bảo QLVNCH chẳng có kế hoạch, chiến lược, chiến thuật gì cả thì cứ nhìn lại những Quảng Trị, Bình Long, An Lộc, Kontum năm 1972 thì biết ngay thôi . Hãy tìm nghe những cố vấn Mỹ, những người trực tiếp hành quân chung với các đơn vị VNCH họ nói sao về quân đội này . Đừng nghe lời tuyên truyền bịp bợm của Việt Cộng rồi nói nhại theo như một con Vẹm !
    Không như VNCH, sĩ quan Mỹ thường chỉ theo cố vấn bằng cách … gọi yểm trợ hoả lực . Còn với Việt Cộng thì lại khác, các cố vấn Tầu là ông cố …nội, toàn quyền chỉ định đánh cách nào .
    Tay sai ? Nếu VNCH là tay sai của Mỹ thì Richard Nixon đâu đòi “cắt đầu” Nguyễn Văn Thiệu (chỉ nói lén thôi), vì ông ấy không chịu ký HĐ Paris . Còn Việt Cộng thì lại khác hoàn toàn: “Hè 1953 Mao GỌI Bác sang, BẮT làm cải cách ruộng đất” (lờiHoàng Tùng) . Rồi Hồ Chí Minh từng thưa với Stalin :” Vấn đề Việt Nam, xin đồng chí cho chỉ thị” … Quá “bức xúc” vì khinh bỉ, Shít -ta-lìn quát :” Mày là chủ tịch một nước, bảo tao ra chỉ thị là thế đéo gì” ! Nói thế nhưng Shít cũng bàn giao Kụ Hồ cho Mao xử lý …
    Bởi thế sau này mới có vụ công hàm “Kính thưa đồng chí Tổng Lý”, cống nạp Hoàng, Trường Sa cho Chệt Cộng . V` Lê Duẩn hãnh diện oang oang “Ta đánh đây là cho Liên Xô, Trung quốc” …

    Đông chí Nguyễn Vẫn Thẹo thân mến,
    Đảng ta đã ưu ái đề bạt đồng chí đóng chức Kò Mạng thì đồng chí phải cố gắng làm sao khoá mồm bọn chống cộng cực đoan lại chứ . Có đâu tự sủa rồi lại tự đá mõm chính mình như thế . “Biết thưa thốt, dốt ngậm cứt khô”, nhời Bác Fox dạy, đồng chí chóng quên đến thế kia à ?

    • Nguyen Quang says:

      Đại tướng Louis C. Wagner Jr., khi còn là sĩ quan cấp tá, giữ chức vụ cố vấn trưởng các đơn vị Bộ Binh và Thiết Giáp Việt Nam Cộng Hòa tại Vùng 1 Chiến Thuật trong hai nhiệm kỳ, ông có cái nhìn về Quân lực Việt Nam Cộng Hòa rất rõ-ràng.

      Trong Lời Nói Đầu của cuốn STEEL and BLOOD, South Vietnamese Armor and the War for Southeast Asia do Naval Institute Press xuất bản vào tháng 10-2008, Tướng Wagner đã hết lời ca ngợi các chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa :

      Tôi chỉ muốn nói thêm rằng đại đa số các đơn vị Việt Nam Cộng Hòa mà tôi đã phục vụ đều đã chiến đấu giỏi. Luôn luôn bị địch quân đông gấp bội tấn công, họ vẫn ngăn chặn và sau cùng đánh bại cái đội quân trang bị và huấn luyện tốt của Bắc Việt. Không lực Hoa Kỳ, được các sĩ quan cố vấn Lục quân và Thủy quân Lục chiến Hoa-Kỳ phối hợp, đã giữ một vai trò chủ chốt trong sự thành-công. Bù đắp cho những khiếm khuyết về trang bị trong ngành pháo binh và không quân Việt Nam. Điều này nói lên đặc tính của các đơn vị tác chiến thuộc Nam Việt Nam thời bấy giờ.

      Buồn thay, chính vì cái tình cảm phản chiến tại đất nước chúng tôi mà Quốc Hội đã cắt giảm viện trợ dành cho Nam Việt Nam giữa lúc Liên Sô đang chỉnh trang và tiếp vận ồ ạt cho Bắc Việt. Quân Bắc Việt được bồi dưỡng xong xuôi, đã xâm chiếm và đánh bại Nam Việt Nam vào năm 1975.

      • phamminh says:

        Trong hồi ký It does not take a hero của Đại tướng H. Norman Schwarzkopf, nguyên Tư lệnh Bộ chỉ huy Trung Đông và tư lệnh quân đội đồng minh trong chiến dịch Bão Táp Sa Mạc 1991, từng là cựu binh tại chiến trường Việt Nam, ông nhớ lại giai đoạn khi mình chiến đấu tại Việt Nam: *”…Trung tướng Trưởng là người chỉ huy chiến thuật kiệt xuất nhất mà tôi từng được biết… Đại tá Ngô Quang Trưởng là tham mưu trưởng của tướng Đống [Dư quốc Đống]. Ông ta không giống hình ảnh một thiên tài quân sự mà tôi thường nghĩ đến: cao chỉ 5 bộ 7 (chừng 1,70 m), ở lứa tuổi giữa bốn mươi, rất ốm, với lưng gù và có cái đầu dường như quá to so với thân hình của ông. Gương mặt ông nhăn nhúm và rắn rỏi, không đẹp trai tí nào cả, và trên miệng ông luôn có điếu thuốc lá. Thế mà ông được những viên chức và binh lính của ông kính nể – và làm kinh sợ những cấp chỉ huy của miền Bắc, những người biết khả năng của ông. Bất cứ khi nào có một chuyện hành quân mưu mẹo đặc biệt nào đó xảy ra, đều đặt ông vào nhiệm vụ chỉ huy.”

      • Ton That Thm says:

        Nguyen Quang nè: cuốn sách Steel and Blood: South Vietnamese Armor and the War for Southeast Asia Hardcover – October 1, 2008 Do dại tá VNCH Ha Mai Viet viet’, di~ nhiên ong ta ca ngơị lính VNCH la`chuyện dễ hiêũ mà.”PHE TA KHEN PHE MINH chuyen đó ai chang biet. Còn bảo rằng VNCH hết vủ khí thi`chăng đúng tí nào, vítheo thong kê cua MỸ thì sung dạn còn lại cua VNCH tri. Gia’ len toi’hon 6 billions dollalrs. Neu’ VNCH tiep tuc chiên đâu’tơí ……………….Last Breath as CAO VAN VIEN keu goi. thi`it nhất là câm cự them 6 tháng nũa. Có nguơi bão rằng 6 tháng thì sau đó củng thua, chiên đaú lam` chi. Xin thưa rẳng, trong chiên’ tranh nếu co’ tinh thần thi`con`khẵ năng đê chiên đâu trong mot giơ`ngguơi ta cũng có thễ xoay chuyên ti`nh thế. Huong’ chi la` 6 tháng.
        Tom’ lại vấn đề la`tinh thần chiên đâú cua VNCH chang con`tư`khi ngưoi` MỸ rut’ khoi? VIETNAM. VNCH khong co’ khã nang chiên đâu’ mot minh`, noi’ tom’ laị la`………YEU’.. Lãnh đạo cua MIEN NAM khong co’ tâm`nhìn chiê’n lưọc.NGUYEN VAN THIEU thi`chì tin vào Mỹ, va`luon luon nom nờp sợ đaỏ chánh. Tuong’ Ta’ VNCH thì chì lo no cơm âm cật , đoi ngay`ra di…………….
        Gìo`này ma`mâý bác còn khong chiu. Nhin`nhân mình yeu’ kem’ thi`lam sao noi chuyen GIẬT SẬP CỘNG SÃN Viet Nam!

      • Nguyen Quang says:

        Những tướng lãnh như Đại tướng Louis C. Wagner Jr. hay các sử gia như Bill Laurie, Lewis Sorley, v…v…đã từng ở sát cạnh quân đội Việt Nam Cộng Hòa, nên những nhận xét của họ về người lính Việt Nam Cộng Hòa là xác thực, đáng tin .

        Còn những gì đám dư luận viên viết là do ăn lương của Ban Tuyên Giáo nên chúng bảo sao thì viết vậy . Vả lại, Ban Tuyên Giáo là đám chuyên láo lường .
        Cựu Tổng bí thư đảng CS Liên xô Gorbachev phát biểu: “Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng CS. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng: Đảng CS chỉ biết tuyên truyền và dối trá.”

Leave a Reply to Nguyen Quang