WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Mảnh bằng khen cho cột mốc sống

Ngửa mặt lên trời
Như xác ngư dân trôi ngoài biển khơi.
Trôi theo con sóng vỗ
Trôi theo phận nước tôi
(Viết về ngư dân Việt Nam – Tuấn Khanh)

Ngày về đẫm lệ của ngư dân bị Trung Quốc bắt  (Nguồn: Một Thế Giới)

Ngày về đẫm lệ của ngư dân bị Trung Quốc bắt (Nguồn: Một Thế Giới)

Gần đây lãnh đạo đảng lại vừa cho thực hiện các phong trào cổ động và phát bằng khen cho ngư dân. Từ vụ bà Bộ trưởng Bộ Y Tế Nguyễn thị Kim Tiến phát động chương trình “Ngành y tế cùng ngư dân bám biển” tại đảo Lý Sơn, đến vụ Uỷ Ban Nhân Dân Thành Phố Đà Nẵng tặng bằng khen cho các ngư dân tham gia đánh bắt bảo vệ chủ quyền vùng biển Hoàng Sa. Điều nghịch lý là trong lúc lãnh đạo tiếp tục ra lệnh cho Hải Quân Nhân Dân Việt Nam với súng ống, tàu sắt, tàu ngầm, tên lửa phải tuyệt đối bám chặt bờ, thì ngư dân tay không, nghèo kiết xác, thuyền gỗ mong manh lại được đẩy ra bám biển để bảo vệ chủ quyền đất nước?! Chắc chắn bà Bộ trưởng Y Tế Nguyễn thị Kim Tiến chưa một ngày phải sống với nỗi lo sợ, nỗi đau của những người vợ, người mẹ của ngư dân. Bà cũng chưa từng phải nặn những hình nhân bằng đất để đắp cho chồng, cho con một ngôi “mộ gió” trên đảo Lý Sơn (vì đã chết mất xác), nên bà mới có thể mạnh miệng phát biểu: “Ngư dân còn, biển còn. Ngư dân khỏe sẽ tiếp tục bám biển, tiếp thêm lực lượng, thêm sức mạnh bảo vệ quyền và chủ quyền về biển, đảo của Việt Nam.”

Thử hỏi ngư dân tay không thì bám biển, bảo vệ chủ quyền biển đảo bằng cách nào? Gặp tàu Trung Quốc họ đã phải chạy trối chết để thoát thân, chạy không thoát thì bị chúng dùng tàu vỏ thép va đập, thậm chí đâm chìm như tàu cá DNa90152 của vợ chồng bà Huỳnh thị Như Hoa. Có khi chúng thản nhiên xả đạn bắn vào thuyền ngư dân bất cần có gây thương tích hay thiệt mạng ai không, như trường hợp tàu cá của thuyền trưởng Phạm Quang Thạnh. Có lúc chúng lại xấc xược, trắng trợn như trường hợp mới xảy ra vào sáng ngày 3/7/14. Ngư dân của tàu cá QNg94912TS đang đánh bắt ở vùng biển Việt Nam thì bị tàu Trung Quốc ép sát rồi bắt giữ. Xin ghi lại nguyên văn lời tường thuật của thuyền trưởng Võ Tấn Tèo:“Đang đánh bắt ở biển của mình, Trung Quốc bắt, dìu đi qua biển Trung Quốc, rồi họ dừng lại, bắt ngư dân trên tàu chỉ vô máy định vị lúc đó hiện tọa độ của họ, rồi họ quay phim, chụp hình vu khống mình đánh bắt trái phép biển của họ.” Bị bắt và bị dẫn độ về đảo Hải Nam, tại đây các ngư dân Quảng Ngãi bị buộc phải ký vào những biên bản sai trái trên rồi mới được thả về. Toàn bộ ngư lưới cụ và gần 3 tấn hải sản đánh bắt được đều bị phía Trung Quốc thu giữ với lý do các ngư dân này đã đánh bắt trên vùng biển của chúng. Có những vụ ngư dân bị “quân nước lạ” giết chết nhiều đến độ cả làng để tang như làng đánh cá Hoà Lộc năm 2005.

Suốt 10 năm trường đối diện với những hành động tàn ác bức hiếp ngư dân ta của Trung Quốc, chẳng thấy nhà nước có bất cứ một động thái, một biện pháp nào nhằm để bảo vệ ngư dân ngoài việc phát bằng khen và thúc họ ra bám biển tiếp. Những tấm bằng khen của lãnh đạo đã trở thành hiện thân của sự vô cảm, quá lạnh lùng đối với máu và nỗi thống khổ của ngư dân. Nếu nhà văn Victor Hugo, tác giả cuốn “Những kẻ khốn cùng” (Les Misérables), tái sinh ở VN không chừng lại có một tác phẩm vĩ đại về ngư dân Việt. Và những kẻ khốn cùng này thực sự sẽ lấy hết nước mắt của thế giới!

Khốn cùng vì gần như họ không có một chọn lựa nào khác. Cuộc sống khó khăn đến nỗi nếu không ra biển thì kiếm sống bằng cách nào? Ra biển gặp tàu Trung Cộng thì một mình, bơ vơ, đối phó làm sao được với tàu sắt và súng ống. Đành để chúng tha hồ làm nhục; tha hồ đánh, cướp, phá, đâm chìm, hay bắt giữ đòi tiền chuộc… Nhưng lết được về đến bờ, thoát chết thì lại trắng tay, tài sản mưu sinh mất sạch. Về đến nhà để phải nhìn cảnh gia đình đối diện với đói rách, với nợ nần chồng chất theo các thiết bị đã mất. Có ai không khỏi mủi lòng khi chứng kiến hình ảnh đen đủi thất thần của 13 ngư dân thuộc hai tỉnh Quảng Bình và Quảng Ngãi vừa được Trung Quốc thả cho về. Tiếng khóc nức nở của những người mẹ, người vợ các ngư dân này đã dậy lên ở cửa sông Loan, huyện Quảng Trạch trong buổi chiều đón họ về bến ngày 16/07 vừa qua.

Nowy obraz

Khốn khổ cho những người vợ trẻ, những đứa con thơ và cha mẹ già phập phồng trông ngóng tin con từng ngày. Bây giờ một lần đưa chồng, đưa con ra đi, họ biết đây có thể là lần cuối. Khi tàu các anh Võ Tấn Tèo, Lê Văn Thun bị Trung Quốc bắt, mẹ anh Thun suốt ngày ra cửa biển Sa Huỳnh ngóng tin con. Trong ngôi nhà nhỏ của anh, người mẹ chồng cùng cô con dâu trẻ đang mang thai ngày nào cũng tràn nước mắt. Chị Thuỳ và anh Thun vừa mới cưới nhau đầu năm, nghe tin vợ có thai anh bảo đi biển chuyến này cố gắng kiếm tiền về cho vợ sanh nở. Gia đình bà Trần thị Mầy, mẹ anh Tèo, cũng không khá hơn, bà thương đứa con dâu suốt ngày núp trong phòng thui thủi khóc một mình. Bà lo lắng cho đứa con trai sợ nó bị Trung Quốc đánh đập, hành hạ. Lo lắng hơn nữa cho con dâu, vợ anh Võ Tấn Tèo, đang bụng mang dạ chửa, sắp đến ngày sinh nở không có chồng bên cạnh!

Khốn quẫn hơn nữa cho một đất nước mà chuyện ngư dân bị “tàu lạ” bắn giết trong hải phận nước mình như vậy lại được người đứng đầu Bộ Quốc Phòng xem là chuyện nhỏ, chuyện lục đục trong gia đình. Và vì là chuyện nhỏ nên tàu hải quân VN sẽ chỉ bám bờ, không can thiệp.

Nhưng KHỐN NẠN nhất là những ngư dân tay không ấy lại được khen ngợi là những “cột mốc sống”. Từ những phát biểu của ông Chủ tịch nước Trương Tấn Sang như: “ngư dân hãy yên tâm bám biển giữ chủ quyền” đến các phát biểu của Trung tướng Tô Lâm: “Ngư dân là cột mốc sống chủ quyền lãnh hải”, và sau đó báo đài đồng loạt lập lại. Nhưng đến khi tàu hải quân Trung Cộng đuổi bắn những “cột mốc sống” này thì sự im lặng gần như tuyệt đối; không còn một quan chức nào đếm xỉa đến họ nữa. Có thể nói, trong những giờ phút đó, Hà Nội đã lạnh lùng xem bà con ngư dân như những “cột bia xi măng” vô tri vô giác. Khi tàu ngư chính Trung Cộng đâm, đánh, bắt họ thì Hà Nội lặng lẽ coi ngư dân như những “cột gỗ mục” vô giá trị.

Và KHỐN KIẾP không kém là khi có ngư dân nào thoát chết, tả tơi vào bờ thì lại có những buổi lễ trao tặng bằng khen kế tiếp cho những “cột mốc sống dở chết dở” ấy để lại đẩy họ và đẩy thêm các “cột mốc còn sống” khác ra khơi trở lại.

Những mảnh bằng khen này làm nhiều người nhớ lại loại bằng khen dành cho các bà mẹ liệt sỹ, các “bà mẹ anh hùng” đã hy sinh tất cả đàn con của mình cho cuộc chiến “chống Mỹ cứu nước”. Sau cùng, công trạng “giải phóng miền Nam” là của đảng. Còn cái bằng khen và chỉ cái bằng khen là của mẹ. Và mẹ ôm nó trước ngực, với hai hàng nước mắt ngồi bệt trên mảnh đất duy nhất còn lại đang bị cưỡng chế.

Tôi tự hỏi sau Lý Sơn, Đà Nẵng, … sẽ còn bao nhiêu mảnh bằng khen khốn nạn ấy nữa treo rải khắp các tỉnh duyên hải Việt Nam?

© Đàn Chim Việt

10 Phản hồi cho “Mảnh bằng khen cho cột mốc sống”

  1. Where to Get Birkin Bags

  2. Hồ Bác Cụ says:

    Mục tiêu lâu dài của Đảng CSVN hiện nay là: ĐẢNG BÁM…..TÀU, DÂN BÁM BIỂN. Đảng bao giờ cũng khôn (L..) và có lợi hơn dân, đó là chủ trương của đảng CSVN. Ai ngu chết ráng chịu!!!

  3. Hoavan says:

    Tin sách:
    –Tôi muốn tặng không một tủ sách nhỏ còn lại (đủ loại: chính trị, sử, văn học, phật học, tự điển các loại.v.v…) cho quý vị nào cần, hoặc yêu sách (điều kiện: xin lấy trọn bộ chừng 250 cuốn), không chọn lựa. Xin liên lạc: (408)334-9513/ (408)384-2367.

    • Bin Lalàng says:

      Nếu Bác không cho chọn lựa,nhỡ gặp Giao Điếm-Sách Hiếm biết làm sao ?

  4. Nguyễn Tấn Tài says:

    Nguyên một nước ăn bám. Ăn bám Mỹ, ăn bám Úc, ăn bám Canada, ăn bám Pháp, Anh, Thụy Điễn, vv… và vv… Mà ngộ nghĩnh nhé, đã từng tuyên bố trên thế giới là nước ta nhỏ bé nhưng anh em chúng ta cứng cựa gà nòi từng đánh đổ 3 đế quốc tư bản là Nhật, Pháp, và Mỹ mà sao bây giờ lại ăn bám vào những tư bản đế quốc đó nhỉ ?. Ủa, còn người bạn anh em đồng minh nối khố Trung Quốc của chúng ta đâu rồi nhỉ, sao không thấy giúp đỡ đất nước người em bần cùn rách nát CHXHCNVN ?. À biết rồi, Trung Quốc họ đang đưa giàn khoan vào địa phận hải lý VN để chiếm lấy đảo Hoàng Sa và Trường Sa thế thì giúp người em VN làm quái gì… VN XHCN ngon độ con cào cào mà sao bây giờ lại đi quỳ gối dập đầu ngửa bàn tay đen hủi ra xin tiền đế quốc Mỹ ?. Heeeee… Heeeee… Heeeee… Heeeee… Heeeee…

  5. VC hèn với giặc, ác với dân says:

    Khốn nạn là tuy quân đội được nuôi bằng tiền thuế của dân, ấy thế mà chẳng hề bao giờ thấy có cái tàu chiến hay tàu ngầm Ký lô nào dám mò ra khơi bảo vệ ngư dân . Tên bộ trưởng Quốc Phòng Phùng như Thanh thì lắp bắp : “Việt Nam sẽ hết sức kềm chế để không xảy ra xung đột quân sự trên biển ” .

    Và đấu dịu : Quan hệ Việt-Trung vẫn “phát triển tốt đẹp” và so sánh xung đột hiện nay trên Biển Đông với ‘mâu thuẫn gia đình’.

    Và khốn kiếp là tên đại sứ Việt Nam tại Trung cộng Nguyễn Văn Thơ thì thề thốt: “Việt Nam không hai lòng với Trung quốc “

    • theky says:

      Có nhiều người vẫn nói: “CS hèn với giặc,ác với dân.”Theo thiển ý,CSVN có bao giờ giám gọi bọn Trung Cộng là giặc đâu? Còn chúng có phải là đồng bào với người Việt không thì chưa rõ.
      Kính

      • VC hèn với giặc, ác với dân says:

        Thưa, chính xác là như thế .

        Dịp Dương Khiết Trì- Ủy viên quốc vụ viện Tàu Cộng- sang Hà nội tháng sáu vừa qua, báo chí Tàu cộng gọi bọn Việt cộng là lũ con hoang đàng .

        Mấy đời bánh đúc có xương
        Mấy đời Việt cộng có thương dân mình

  6. Trân trọng gửi đến các BÁO -ĐÀI trong và ngoài nước cùng mạng Internet công bố giùm
    Tên tôi là ; NGUYÊN VĂN LÂM
    Thường trú tại nhà số 103 dường VÕ THỊ SÁU phường 2 thành phố Vũng Tàu
    Nay tôi viết thư này gửi đến các BÁO -ĐÀI trong và ngoài nước, trên mạng Internet tôi mong được vạch trần những tội ác sau đây
    Trong những năm qua ,Lãnh đạo Bộ Công An tổ chức chi dao lực lượng cướp của -giết người
    + Lực lượng này gồm có ;
    Pho tu lenh canh ve dai ta NGUYÊN HỮU QUANG
    Phó tư lệnh Cảnh vệ ; NGUYÊN HOÀNG LONG
    Tư lệnh cảnh vệ đại tá ; LÊ VĂN KÍNH
    Chủ tịch Ủy Ban nhân dân thành phố Vũng Tàu BÙI VĂN HẢI
    + Vụ cướp này diễn ra như sau
    Ngày 17/07/1991 tôi được Ủy Ban nhân dân Đặc Khu -Vũng Tàu -Côn Đảo cho dọn đá hào mở bãi tắm để kinh doanh dịch vụ du lịch xong Lãnh đạo Bộ Công An đưa ra ba lý do,rồi dùng tới một Trung đoàn lính Cảnh vệ để thực hiện việc cướp đoạt bãi tắm này của tôi.
    1/-Họ muốn giành riêng bãi tắm này của tôi cho các gia đình Ủy Viên Bộ Chính trị Đảng Cộng Sản Việt Nam.
    2/-Họ muốn làm dịch vụ để cải thiện đời sống cho cán bộ và chiến sĩ.
    3/-Họ cho rằng bãi tắm này ở trước nhà nghỉ của Bộ Tư Lệnh Cảnh vệ -Bộ Công An .Và tiếp tục chỉ đạo cho Chủ tịch Ủy Ban nhân dân thành phố Vũng Tàu ông BÙI VĂN HẢI ,dùng quyền lực để tước đoạt (Quyền kinh doanh của tôi ) bàng công văn số 1124/CV – UB và thông báo số 143/ TB-UB .
    Truoc loi oan khuat nay tôi thiết tha đề nghị các BÁO -ĐÀI trong và ngoài nước cùng các nhà hoạt dộng cho sự Tự Do và Dân Chủ của Việt Nam hãy giúp lời Bình luận ,nhận xét dể,tuổi trẻ Việt Nam hiểu dược Chủ nghĩa xã hội dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam với khẩu hiệu “Học tập va lam theo tấm gương đạo dức HỒ CHÍ MINH ” chỉ là nhung luận điệu mị dân lua dan mà thôi, Đồng thời tôi cũng yêu cầu
    NGUYÊN PHU TRONG Uy viên Bo chinh tri Tổng Bí thư Đảng Cộng Sản Việt Nam.
    LÊ HỒNG ANH Uy viên Bo Chinh tri Thuong truc ban bi thu Dang Cong san Viet Nam.
    TRAN DAI QUANG Uy vien Bo Chinh tri Bo Truong Bo Cong An.
    PHAN HOA BINH Chủ tịch Ủy Ban nhân dân thành phố Vũng Tàu duong nhiệm, phải thực hiện việc đổi giấy phép kinh doanh lấy giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh cho gia đinh tôi ,theo như quy định tại khoản 2 điều 23 Nghi định số 02 cua Chinh Phủ ban hành .ngày .03/02/2000.Khoản 2 điều 23 Nghị định số 02/2000 quy định .Cá nhân, nhóm kinh doanh hoạt dộng theo Nghị dịnh số 66 của Hội Đồng Bộ Trưởng nay không phải làm lại thủ tục đăng ký kinh doanh ,nhưng có quyền đổi giấy phép kinh doanh lấy giấy chứng nhận dăng ký kinh doanh .
    +Hành vi giết người như sau ;
    Trong cơn đau bão thận tôi đến khám bệnh tại bệnh viện Bình Dân Thành phố Hồ Chí Minh, theo kết luận của các bác sĩ siêu âm và chụp X quang .Tôi bị sỏi niệu quản trái 0.6cm có trướng nước, và được bác sĩ khám chỉ định phương pháp điều trị là lôi sỏi tức (gắp sỏi ).Rồi hẹn ngày tới khoa Niệu B để làm thủ tục nhập viện .Sau đó, tôi được dẫn tới phòng phẫu thuật .Nhung bác sĩ thực hiện lại không phải là người được phân công .Do vậy, tôi bị hai lần lôi sỏi mà sỏi lại không ra, với lý do không tìm thấy sỏi .Đến 17h cùng ngày tôi được chuyển từ khoa hồi sức về phòng nghỉ của bệnh nhân .Và chỉ ngay ngày hôm sau , bác sĩ điêu trị đã ngưng không trích thuốc cho tôi .Do đó, tôi bị sốt cao, nôn ói .Mấy ngày sau tôi nhận được giấy đi chụp X quang .Nhưng bác sĩ chụp X quang lúc này đã né tránh vị trí viên sỏi còn nằm lại .Và đưa ra kết luận niệu quản không có sỏi .Mấy ngày sau đó .Bệnh viện buộc tôi phải suất viện, trong tình trạng bớt đau .
    Trong những ngày dưỡng bệnh tại nhà .Vì phải chịu đựng những cơn đau kéo dài,tôi đến phòng khám siêu âm do bác sĩ Lan Khuê đảm trách và đã có kết luận hai thận có sỏi 0.6cm .
    Nay tôi tố cáo, việc tôi bị hai lần phẫu thuật lấy sỏi, mà sỏi lại không ra .Và viên sỏi được đẩy đến một vị trí khác nguy hiểm hon, nhằm gây biến chứng cho tôi .Lãnh đạo Bộ Công An tin rằng chỉ một thời gian ngắn, sau khi suất viện là viên sỏi này sẽ làm tổn hại vùng khác, làm cho bệnh của tôi nặng hơn .Còn bác sĩ chụp X quang né tránh vị trí viên sỏi còn nằm lại, kèm theo đó là lời kết luận niệu quản không có sỏi là để khi tôi chết đi .Lãnh đạo Bộ Công an có đủ lý lẽ để bịt mắt dư luận và thân nhân của gia đình tôi .Việc bác sĩ điều trị ngưng không cho trích thuốc để tôi bị nhiễm trùng, sốt cao, nôn ói cũng năm trong những sự chỉ đạo mượn tay bác sĩ dể thanh toán , trừ khử tôi nhằm chiếm đoạt bãi tắm của tôi, làm nơi ăn chơi cho các gia đình Ủy Viên Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam.
    Nay trên mạng Internet tôi thiết tha đề nghị đến các nhà văn, nhà báo,nhà hoạt đông cho sự Tự Do và Dân Chủ của Việt Nam cùng Tất cả các bạn trẻ đang quan tâm hãy tiếp sức, giúp lời cùng tôi, buộc ông TRAN DAI QUANG Bộ Trưởng Bộ Công an phải trả lời trước .Công luận trong nước và Quốc tế, về những việc lãnh đạo Bộ Công an đã tổ chức hãm hại gia đinh tôi
    + Hành vi bức ép gia đình tôi .
    Ngày 08/04/2003, tôi có mua một thửa đất của ông NGUYÊN CÂN và bà LÊ THỊ CÂN ở dường Phước Thắng, Phường 12,Thành phố Vũng Tàu, giá là 24 lượng vàng SJC .Nay tôi phát hiện ra gia đinh bà Lê Thị Cân có hành vi lừa đảo chiếm đoạt số vàng này của gia đình tôi .Tôi làm đơn khởi kiện vụ việc đến Tòa án nhân dân thành phố Vũng Tàu mong được xem xét giai quyết..
    Nhưng cho đến nay bon năm đã trôi qua vụ kiện này của tôi đang bị, Lãnh đao Bộ Công an chỉ đạo cho Chánh Án Tòa Án nhân dân -Thành phố Vũng Tàu bà NGUYÊN THỊ PHÚC ỉm đi tiếp tục để cho gia đình bà Lê Thị Cân cung Lanh dao Bo Cong an chiếm đoạt số vàng này của gia đình tôi .Nhằm đẩy gia đình tôi dến chỗ cùng quẫn, sống cảnh màn trời chiếu đất , dẫn tới suy sụp tinh thần tạo cơ hội cho Lãnh đạo Bộ Công an tiếp tục chiếm giữ bãi tắm này của tôi, làm nơi kinh doanh dịch vụ cải thiện đời sống cho cán bộ và chiến sĩ .
    Nay trên mạng Internet tôi yêu cầu ông TRAN DAI QUANG Bộ Trưởng Bộ Công an, và bà NGUYÊN THỊ PHÚC Chánh Án Tòa Án nhân dân thành phố Vũng Tàu .Phải đưa vụ kiện của tôi ra xét xử theo như quy định tại mục A khoản 1 điều 179 Bộ Luật tố tụng dân sự .Mục A khoản 1 điều 179 Bộ Luật tố tụng dân sự quy định, thời hạn đưa vụ án ra xét xử là bốn tháng kể từ ngày thụ lý vụ án .Đồng thời, tôi cũng thỉnh cầu tới tổ chức bảo vệ Nhân quyền Quốc tế can thiệp,buộc nhung nguoi co trách nhiem neu tren phai sớm giai quyết nhung vu viec to cao nay cua toi.
    KÍNH THƯ.
    Nguyên Văn Lâm
    +
    Duoi day la nhung loi phan ung cua ong Tran Dai Quang UV Bo Chinh tri Dang Cong san Viet Nam ,Bo truong Bo Cong an tren DAI A CHAU TU DO.
    Hoang commented on ABOUT ĐÀI Á CHÂU TỰ DO.
    in response to a comment by rfavietnam:
    Đài Á Châu Tự Do được thành lập với mục đích cổ vũ cho quyền tự do bày tỏ ý kiến và quan điểm, đồng thời tạo dựng một diễn đàn cho những tiếng nói khác nhau tại các quốc gia bao gồm Miến điện, Campuchia, Trung quốc, Lào, Bắc Triều Tiên, Tây Tạng và [...]
    Cái thằng Lâm này ngu quá nhể, vì 2 lý do.
    1. Nếu thật, bãi biển của cá nhân mày hay sao mà đòi kinh doanh, một bãi biển của tôi, hai bãi biển của tôi. Trả lại cho nhà nước là đúng. Còn nếu có hành vi hối lộ để độc chiếm bãi biển, rồi ko dc như ý thì lên các trang mạng rêu rao nói xấu nhà nước, nói thật, nếu nằm trúng bệnh viện tao làm, tao cho luôn cái kéo vào thận cho chết luôn chứ ko để sống mà lên đây la lối đâu.
    2. Nếu xạo: Là tên bán nước, xử bắn ngay. Dòm…xong.

  7. Thanh Pham says:

    Mẹ Việt Nam tả tơi!

    Bạn có thể dửng dưng
    Với hình ảnh mẹ già
    Trước một đống giấy vụn?

    Cũng có thể với bạn
    Bà là người xa lạ!
    Chuyện gì phải tới ta?

    Hãy nhìn bàn chân đất
    Với gương mặt thẫn thờ
    Nhăn nheo và nắng cháy
    Lòng bạn vẫn hửng hờ?

    Không lẽ bạn vẫn nỡ
    Sắt đá đến thế sao?
    Riêng tôi, lòng tan nát
    Không cầm được lệ rơi!

    Chúng ta cùng một mẹ
    Mẹ Việt Nam tả tơi!

    T.Phạm

    http://sangcongpha1.wordpress.com/

    Mẹ Việt Nam đây sao?!

    Bà không nói nửa lời
    Thẫn thờ bà ngồi nhìn
    Bằng khen mẹ liệt sĩ
    Những con mẹ hy sinh!

    Vẫn thui thủi một mình
    Trong căn nhà mái lá
    Bao năm rồi mình ên
    Hằng ngày mẹ vào ra

    Nhưng hôm nay mẹ khóc
    Mẹ anh hùng chống Mỹ
    Đời mẹ giờ tang tốc
    Không chổ tựa thân già!

    Thân mẹ già tiều tụy
    Chỉ còn xương và da
    Mẹ chiến thắng Mỹ Ngụy
    Bao nhiêu là huy chương!

    Cuộc đời mẹ còn lại
    Bằng khen và huy chương
    Không đổi được cơm áo
    Và ngôi nhà tình thương!

    Hôm nay bị cưởng chế
    Mẹ còn gì nữa đâu
    Đời buồn cho nhân thế
    Nhìn mẹ lòng quặn đau!

    Ôi thương yêu biết bao
    Với hai hàng nước mắt
    Nghẹn ngào nhìn bằng khen
    Và đôi bàn chân đất
    Mẹ Việt Nam đây sao?!

    T.Phạm

    http://sangcongpha1.wordpress.com/

Phản hồi