WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Có thật Việt kiều Mỹ sống ‘khổ như nô lệ’?

Gần đây thấy nhiều bài báo kêu ca cuộc sống của người Việt tại Hoa Kỳ rất khổ. Tình cờ đầu tháng 8 mình có việc lại đến Hoa Kỳ. Đây là lần thứ ba.

Lần này mình xuống phi trường LAX, mang theo mối lo lại bị đình lại mấy tiếng như lần trước xuống phi trường Houston. Nhưng không, lần này khác với lần đầu mình xuống LAX, đã có những máy tự động để người ta làm thủ tục nhập cảnh, máy đến mấy chục cái và khai báo rất nhanh. Cái máy tự chụp ảnh và dấu vân tay sau đó tòi ra tờ giấy bằng một phần ba trang A4 trong đó có ảnh mình.

Ảnh Tapchihaingoai

Ảnh Tapchihaingoai

Qua cửa hải quan đưa cái vé và hộ chiếu, ông sĩ quan hỏi đúng câu anh vào Mỹ bao ngày. Mình trả lời 20 ngày. Lần này vốn tiếng Anh của mình khá hơn chút đỉnh. Ông ta đóng dấu cho mình ở đến tận tháng 2 năm 2017. Mặc dù visa vào Mỹ của mình đến tháng 10 năm 2016 là hết hạn. Tất cả chỉ mất một phút , đưa hộ chiếu cho mình ông ta còn chúc một kỳ nghỉ tốt đẹp.

Tiếp tới là một cửa nữa, người sĩ quan Mỹ hỏi có mang đồ ăn không.

Mình lắc đầu không, ông ta cho mình đi qua. Cửa này chỉ mất 30 giây.

Nhưng số mình khổ, nhanh cái này lai vất vả cái kia. Vì mình đi chuyến bay từ Anh đến của hãng hàng không Mỹ, thế nên mình ra cửa 6, không phải cửa quốc tế đến. Mình chờ hai tiếng không thấy ai đón, bèn đến gần một quầy thông tin trợ giúp nói bằng tiếng Đức với cô trực quầy, bạn có giúp tôi được không, tôi muốn gọi điện thoại cho bạn mình.

Tiếng Đức có nhiều từ giống tiếng anh, như từ điện thoại, bạn, giúp đỡ…cô trực quầy cũng hiểu gật đầu và bấm giúp mình số.

Cuối cùng mình gặp được người đón, cố nhân Nguyễn Văn Hải, tức anh Điếu Cày.

Anh Hải đi cùng bạn Hương đến đón mình, hỏi nhau mới biết cả hai chờ mình đã mấy tiếng. Anh Hải cứ ra vào ngóng tìm, còn bạn Hương tranh thủ bắt Pokemon ở sân bay được cả đống.

Trên chiếc xe Lếch Sù 7 chỗ đời mới đã có bánh mỳ bạn Hương dự phòng cho mình lỡ có đói. Vợ chồng bạn Hương có một nhà hàng ăn, mới đầu tư hết 400 ngàn đô la. Nhà hàng toạ lạc ở một khu phố cổ rất đẹp cách Bolsa chừng một tiếng đi xe. Bạn ấy vừa mua miếng đất có lời lớn, nên hai vợ chồng định chuyển cho mình cái cửa hàng đó luôn để họ tính chuyện nghỉ hưu non.

Một anh bạn khác bay từ Austin đến Bolsa đã chờ mình ở khách sạn, anh thuê khách sạn và thuê xe để đưa đón mình đi đâu mình muốn trong thời gian mình ở Cali. Anh ấy có rất nhiều trang trại rộng bát ngát ở Austin. Có trang trại anh cho thuê đất, có trang trại anh thuê người Mễ chăn nuôi gà chọi, đúng món mình thích. Anh bạn khuyên nhủ mình hãy đến đây nuôi gà chọi và trồng rau, đúng những gì mình mơ ước chắc anh đọc trên Facebook của mình. Anh là một chủ thầu xây dựng giờ chuyển sang làm đồn điền, trang trại. Anh hứa sẽ đầu tư tất cả cho mình, để mình ổn định được cuộc sống ở Hoa Kỳ với nghề trồng rau và nuôi gà cùng với việc viết sách.

Nói chung là mình chỉ cần vác cái thân không đến Hoa Kỳ, thích có nhà hàng thì có sẵn một nhà hàng đẹp để mình làm ông chủ, thích chăn nuôi thì có hẳn một trang trại mình chăn nuôi làm chủ nông trại.

Có lẽ một số bạn nghĩ rằng họ hứa hão hay trục lợi gì đó, nhưng mình với kinh nghiệm mấy chục năm bôn ba trong giang hồ. Mình biết đó là những lời hứa thật lòng, không chút vụ lợi. Những con người ấy chỉ muốn giúp mình có cuộc sống tốt ở đây và làm bạn bè với họ mà thôi.

Nhưng ở lại Mỹ cũng lằng nhằng, nhiều thủ tục và mình thì không nghĩ đến. Mình chỉ đến đây có việc ít ngày. Nên mình dự định sẽ đến Houston ở nhà anh Hoàng kỹ sư, nhà anh dạng biệt thự ở một khu có hồ, công viên đẹp và thơ mộng gấp tỷ lần cái khu Ciputra hay Ecopak, đi vào khu đó có barie gác cổng. Trong nhà anh có đủ loại súng, súng trận và đạn trận nhé, rất nhiều loại dùng vào việc đi săn nai, lợn rừng. Anh Hoàng vừa tậu được một khu rừng và đang cất nhà trong rừng để làm nhà nghỉ và đi săn. Ngoài ra anh còn có vô số cần câu, đồ câu cá để đi ra biển câu. Ở trong kho nhà anh có mấy cái tủ đá đựng đồ ăn, có cái đến 1 ngàn lít dung tích. Trong đó đựng cơ man nào là tôm, cá, thịt lợn rừng, nai hoẵng mà anh đi săn hay đi câu có được.

Anh Hoàng đưa mình và anh Hải điếu cày đến nhà bà cô anh chơi, một biệt thự nằm trên 6 mẫu đất, có sân ten nít và hồ và cả trang trại nuôi dê, gà, vịt. Chung quanh biệt thự là cỏ cây được săn sóc kỹ lưỡng, có con công nhởn nhơ đi lại nữa. Ngoài hồ có cầu gỗ và nhà bát giác để ngồi chơi. Biệt thự rộng đến nỗi chủ nhà đã phải bỏ ra 3 ngàn usd thuê máy bay lượn trên cao chụp ảnh toàn cảnh ngôi nhà. Ông bà chủ là dân thuyền nhân di cư năm 75, sang đến Mỹ đi học lại, ông làm kỹ sư công chánh, khi về hưu được hưởng 95% lương chính. Còn bà là quan chức của địa phương nay đã về hưu. Ông chủ hơn 80 tuổi mà vóc dáng chắc nịch , ông bảo nhờ chăm sóc cỏ cây quanh nhà hàng ngày ông mới được khoẻ như thế.

Cuối cùng là bác sĩ nha khoa Lâm Quang Thắng, anh ấy làm răng cho mình và anh Hải xong còn cảm ơn và xin chụp ảnh cùng. Sau đó anh cho mượn căn nhà nghỉ ven biển cực kỳ thơ mông, trong nhà đầy đủ tiện nghi. Anh Hoàng bảo nhà nghỉ này rẻ, chỉ vài trăm ngàn một cái chứ mấy. Ôi chao vài trăm ngàn usd là 6 hay 7 tỷ VND mà anh nói tỉnh không.

Mình chỉ gặp duy nhất một người Việt khắc khổ, ông ta đứng ở ngã tư đường để lau kính cho xe ô tô chạy qua. Đấy là người Việt nghèo khổ nhất mình thấy.

Mình cũng nhìn thấy lão Ngô Kỷ ngồi cà phê thân thiết với thằng Luân hay gì đó của Tivi phố Bolsa. Hoá ra cả cái đài tivi phố Bolsa mà cộng sản Việt Nam ca ngợi ấy chỉ nhõn một thằng đó mà thôi, nó tự vác máy đi quay, phỏng vấn và đưa lên youtube và xưng là đài. Lão Ngô Kỷ đi cái xe sơn màu cờ vàng VNCH, luôn miệng lên gân đấu tranh cho lá cờ vàng, thế quái nào ngồi như đồng bọn với thằng Tivi phố Bolsa.

Lại nói về đài và báo, ở Bolsa hay ở Beo Le ( viết tiếng Anh thế nào mình không nhớ ) toà soạn nào cũng tương đối hoành tráng và đông nhân viên. Công việc của họ mình thấy còn nhàn hơn mình viết blog cả Facebook mà người nào cũng có nhà, có xe và không có gì toát lên vẻ lo toan về cơm áo, gạo tiền. Bây giờ chị Hà Giang là sếp của tờ Sài Gòn Nhỏ, tờ này trước kia dính vụ kiện với tờ Người Việt vì bảo tờ Người Việt là Việt Cộng. Toà xử phạt mấy triệu usd, không có tiền phải gán toà báo cho Người Việt. Chị Hà Giang sang đó làm sếp sòng, vẫn lấy tên là báo Sài Gòn Nhỏ. Ông Uyên Vũ thành viên của CLB nhà báo tự do tị nạn cùng với vợ con cũng làm việc ở đây, trông ông Vũ không còn vẻ ốm yếu như ngày xưa gặp. Ông khoẻ mạnh, rắn rỏi, dường như nước Mỹ đã đánh tan căn bệnh mãn tĩnh của ông. Một số nhân viên của của tờ Sài Gòn Báo vẫn làm việc tại đây mặc dù toà báo đã thay đổi chủ nhân.

Hoành tráng nhất là cơ ngơi của SBTN và trung tâm ca nhạc Asia, nó là cả một toà nhà rộng đến nỗi đi vào đó như đi vào một mê cung, còn có cả phòng tưởng niệm của nhạc sĩ Anh Bằng và Việt Dzũng nữa. Nếu tờ người Việt trụ sở hoàh tráng nhất về làng báo chí, thì SBTN lớn nhất về truyền hình, hàng đống màn hình, thiết bị hoa cả mắt không biết cái nào ra cái nào nữa giăng khắp nơi. Nhạc sĩ Trúc Hồ vừa đi chuyến tổ chức đại nhạc hội giúp đỡ thương phế binh thành công về. Anh hỏi – Gió có cần gì không, anh quảng cáo việc bán sách cho. Mình lắc đầu vì chỉ mang có hơn trăm cuốn và phần lớn số đó là chuyển bưu điện đến Houston, không có chương trình gì ở Nam Cali này cả. Đến chỉ xin anh ít đĩa DVD Asian về nghe, anh Trúc Hồ dẫn xuống phòng đĩa bảo lấy bao nhiêu cái thì lấy.

Ở Houston các anh em đã sắp đầy đủ cho mình phòng giới thiệu sách. Có nhiều hội đoàn và nhiều người muốn giúp làm hoành tráng có cả ca sĩ, dàn nhạc và khán phòng. Nhưng vì số sách mang đi chẳng đáng bao nhiêu, nên mình chỉ muốn làm ở phòng nhỏ vài chục người. Anh Hà bác sĩ cho mượn phòng còn nói , nếu không bán hết còn bao nhiêu anh mua tất.
Chuyện đi Mỹ kể rông dài về người này, người kia như vậy, là để quay lại cái dòng ban đầu mình viết. Chả hiểu người ta nói Việt Kiều Mỹ khổ thế nào, chứ mình thấy ở Mỹ cứ VK nào có giấy tờ hợp pháp, có công việc dù chỉ làm móng tay , cắt cỏ, bê phở, cắt tóc cũng có nhà , có xe đàng hoàng. Trong khi đó những nghề như vậy ở Việt Nam thì chỉ đủ ăn đã là may.

Mấy cái bài báo nói VK Mỹ khổ, phải nhìn theo quan điểm vị trí của ai khi đọc. Mấy ông bà làm văn phòng tham nhũng thời gian, tiền của nhân dân đất nước nhìn người VK lao động ở Mỹ thì chê VK Mỹ khổ. Nhưng thử hỏi những người làm công nhân ở VN, trong các khu công nghiệp hay ngoài đồng ruộng họ nhìn người cắt cỏ, bê phở ở Mỹ có nhà cửa thênh thang, xe điều hoà số tự động láng cóng thì mới chuẩn được.

Nhưng mà mấy ông bà tham nhũng ấy chỉ nói miệng vậy thôi. Chứ tiền của tham nhũng được họ mua nhà , gửi con đi Mỹ, làm thẻ xanh cho mình hết cả hoặc đang làm hay đang tính làm. Họ cứ kêu vậy cho dân tình khỏi so sánh. Như tất cả đi trên con thuyền mục nát sắp chìm nghỉm, một số thủ sẵn phao, đồ ăn và dây để nhảy sang chiếc thuyền khác tốt lành hơn. Trong thời gian kiếm chác đồ ấy, phải gần cổ kêu thuyền này mới tốt, thuyền kia mục nát lắm. Kêu thế để bọn dân đen, phu thuyền nó tưởng thật nó còn chèo và tát nước do bao nhiêu lỗ thủng tràn vào. Không lừa thế, bọn dân đen phu thuyền nó bỏ tay chèo, gầu múc thì chìm mẹ nó thuyền chết cả, trong khi vẫn chưa tích đủ đồ để sang thuyền khác.

Chuyện chi có thế thôi, một người vào Mỹ để sống có giấy tờ bây giờ mất từ 500 ngàn usd trở lên. Như thế mà còn bao người Việt muốn vào, biển treo tiếng Việt tư vấn định cư nhan nhản khắp vùng người Việt ở. Việt Kiều Mỹ khổ thì sao phải mất từng ấy tiền để làm Việt Kiều Mỹ.

Nguồn: FB Thanh Hieu Bui

112 Phản hồi cho “Có thật Việt kiều Mỹ sống ‘khổ như nô lệ’?”

  1. Việt tị nạn says:

    Người Mỹ gốc Việt không bị sống khổ như nô lệ mà chỉ bị người Mỹ trắng nó coi là công dân hạng bét của nước Mỹ và đa số sống như cu ly.

    • Tien Ngu says:

      Ậy, khổ thế nhưng cò mồi Cộng láo nó cứ nà bu theo…

      Khi Liên Xô còn sống, không có Mỹ gốc Việt nuôi dân ngu dùm Cộng láo thì dân VN đã chết mẹ nó hết rồi.

      Nghe em cò mồi Việt tị nạn hát, mà anh Ngu thêm chán cho cái loài Cộng…láo.

      Bởi thế Mỹ phãn chiến nó viện trợ cho 16 năm dài, mà cũng…éo khá, lên không nỗi…

    • Buá Tạ says:

      Làm Culy ở Mỹ thì laí xế hộp, ở biệt thư tệ tệ cũng 5-7 trăm ngàn. Muốn noí gì thì noí, muốn ăn uống gì thì cứ tự do ăn, muốn đánh bạc thì đi Casino. Cảnh sát làm không đúng luật thì kiện ra toa`. Tổng Thông làm không đúng cũng kiện luôn.
      Vậy thử hoỉ ông loại Culi này ở xứ sở nào có được ??? Việt Nam dười thởi cuả mấy ông Cán Ngố’ thì chăc cở vài triệu năm sau sau cũng chẳng có.
      Như bản thân tôi , dân vượ biên, tứ cố vô thân lúc mới đến Bây giở bằng cấp cả 2 caí, lương trung bình 150K/ năm. Vưà rổi mới cự lộn với Boss, resign về nhà chơi đàn uống bia, tà tà tím việc khác làm.
      Vậy tôi hoỉ ông CuLi Việt Nam ở Mỹ là loại culi nào vậy ????

  2. GIẤC MƠ MỸ says:

    GIẤC MƠ MỸ CỦA NGƯỜI MỸ GỐC VIỆT

    NgườiViệt online đưa tin: Một người Việt ‘không tổ quốc’ trên đất Mỹ

    WESTMINSTER, California (NV) – “Tôi không chỉ là một thiếu niên, tôi còn là một người tù khổ sai, một người không quốc tịch Mỹ. Tôi đến Mỹ hai năm trước khi bị vào tù, không nói được tiếng Anh. Nhưng từ trong nhà tù, tôi đã lấy được GED, và bằng cao đẳng… Tôi từng nghĩ khi mãn hạn tù, tôi có thể hoàn toàn là một con người mới. Nhưng hiện tại, tôi lửng lơ trong tình trạng có thể bị trục xuất bất cứ lúc nào. Tôi được trả tự do, nhưng tôi phải sống cuộc đời bất định, bởi vì một ngày nào đó, người ta có thể bắt tôi phải xa lìa vợ tôi, gia đình tôi.”
    Ðó là những gì Tùng Nguyễn bắt đầu phần nói chuyện của mình trước các nhà lập pháp tại Quốc Hội Mỹ ở Washington, DC, hôm 28 Tháng Chín như thế, trong chương trình lên tiếng góp phần vào việc đề nghị có những thay đổi cho một điều luật được ký từ 20 năm trước liên quan đến việc trục xuất người phạm tội sau khi thụ án, do trung tâm Southeast Asia Resource Action Center (SEARAC) đề xướng.
    Ngược dòng quá khứ
    Năm 1993, ở tuổi 16, Tùng bị bắt vào tù vì liên đới đến một vụ giết người, dù Tùng không phải là hung thủ.
    Bản án “25 năm đến chung thân vì tội giết người cấp độ 1” được ấn lên người chàng trai chưa kịp đến tuổi trưởng thành một cách lạnh lùng.
    Theo luật, ở lứa tuổi 16, đúng ra Tùng phải được đưa vào tù dành cho trẻ vị thành niên, và đến 25 tuổi sẽ được về nhà. Thế nhưng, với những nghịch lý mà không phải ai cũng có điều kiện và sự hiểu biết để đòi lấy công bằng, Tùng bị đưa thẳng lên “nhà tù lớn” với bản án không đổi là 25 năm đến chung thân.
    Tuy nhiên, với những thay đổi tích cực mà Tùng làm được trong thời gian ở tù, đến năm 2011, anh là tù nhân duy nhất được Thống Ðốc California Jerry Brown ký lệnh tha ngay lập tức sau 18 năm thụ án.
    Tùng ra tù và sống với tâm niệm mà anh đã nói với nhân viên giám sát của sở cảnh sát rằng, “Bây giờ tôi không chỉ sống cho một mình tôi, mà tôi sống cho cả người đã chết trong vụ án của tôi ngày trước, dù tôi không phải là người làm anh ấy chết.”
    “Anh ấy chết khi mới 19 tuổi, mất hết tương lai, mất tất cả những gì ảnh chưa kịp có. Khi đó tôi cũng không còn gì, cũng mất hết. Nhưng bây giờ, tôi được ra ngoài, tôi phải sống cho cả anh ấy, bởi vì điều tôi có hôm nay anh ấy không có, ba mẹ anh cũng không thể có,” Tùng nói sau khi ra tù vào Tháng Tư, 2011.

    • Tien Ngu says:

      Năm 1993, em Tùng này quả là…hên. Dính cái án giết người mà ở với VN Cộng láo là…thấy mẹ rồi.

      Án nó định sẳn, khỏi cần xét xử, ra toà án ..nhân dân cho có lệ. Cái hòm nó cho mang tới sẳn.
      Toà chưa tuyên án, là có cái…quan tài cho mày ở ngoài trường bắn rồi.

      Tù ở cái xứ VN Cộng…láo, còn kinh hoàng hơn nữa…

      Em nào từng ở tù Cộng láo, nên ra kể cho em cò mồi mà mơ Mỹ này nghe cho nó…biết với người ta mà bớt….láo.

    • đỗthùng says:

      Giết người có thể bị tử hình .Không là thủ phạm chính nên ở tù,
      Ở Mỹ có nhiều vụ thiếu niên giết người kinh hoàng nên TA đề nghị xử theo người lớn . Cho nên vì con nhỏ tuổi ,vào tù thiếu niên .nhưng đến 18 tuổi thì phải ở hết án tù .
      Trong tù được học hành đỏ băng cấp .(là ưu ái quá mức cái tự do dân chủ mà CS không có)
      Ra tù bị TRỤC XUẤT vì chỉ là người phải công dân của nước đó thì không có gì là không đúng .
      Chưa là CD ,chưa đủ tuổi thành niên ,đã phạm tội GIẾT NGƯỜI .
      Giắc Mơ Mỹ là giấc mơ như thế nào ? sông tự do man dã,không luật pháp …
      Muốn làm gì thì làm ? (cướp của giết người hảm hiếp khủng bố hay trồng cần sa,buôn lậu ,lập băng đảng ?).
      Giấc Mơ Mỹ chỉ có vậy thì Mơ làm gì ?Ở VN cũng MƠ đươc.(giấc mơ VNXHCN?)
      (May mắn Mỹ Không trục xuất phải không ?)
      (đt)

  3. Vũ Văn Cẩn says:

    Ông già cạnh nhà tui đi Mỹ theo diện nuôi con lai đã hơn 20 năm. Mỗi năm ổng về nước khoảng 2 lần. Nay ổng đã 84 tuổi. Lần này ổng nói ổng về sống tại VN luôn chứ không qua Mỹ nữa để có chết thì chết trên quê cha đất tổ bên cạnh con cháu.
    Tui hỏi Mỹ cấp tiền già mỗi tháng được bao nhiêu đô, về sống tại VN thì có nhận được nữa không? Ổng nói khi mới qua chỉ 600 đô, nó tăng dần dần hàng năm nên nay được 900 đô, đủ ăn rau ăm mắm. Về VN sinh sống thì Mỹ nó cúp tiền già, không nhận được nữa, chỉ có lương hưu trí thì khi đã về hưu dù sống ở nước nào cũng được nhận.
    Theo ổng nói 900 đô/tháng không đủ sống đàng hoàng nên ổng phải đi làm thêm cho các gia đình người Việt, nhưng phải làm chui. Vì luật lao động Mỹ không cho phép người già đi làm. Nếu người già mà cứ đi làm thuê thì cảnh sát bắt được là phạt nặng cả chủ thuê lao động và người già đang lao động làm thuê, ổng nói ổng bị cảnh sát phạt 2 lần rồi.
    Ổng nói thêm: Người trong nước tưởng ở Mỹ ai cũng thành tiến sỹ, thạc sỹ, bác sỹ, kỹ sư. Sự thật thì 100 người Việt chỉ có vài ba người học hành thành đạt, còn lại chủ yếu làm công nhân, làm thuê. Rồi thì trong nước ai cũng nghĩ ở Mỹ là sướng lắm, giàu lắm, dễ kiếm tiền lắm nên cứ trông người thân gởi tiền về giúp. Sự thật là dễ làm ra tiền và làm ra nhiều tiền hơn ở VN, nhưng phải lao động cật lực mới có, xứ nào thì cũng phải “tay làm hàm nhai, tay quai miệng trễ”. Có một số người Việt ham ăn, ham chơi, nhác làm nên sinh ra trộm cướp, thậm chí lập băng du côn du đảng để trộm cướp. Có người làm xa nhà hơn trăm cây số. Trời chưa sáng, vợ con ngủ chưa dậy thì đã lên xe đi làm. Chín, mười giờ đêm mới về đến nhà thì vợ con đã đi ngủ, người mệt nhoài, tắm rửa ăn uống xong là lăn ra ngủ. Ngày hôm sau cũng như vậy nên có khi cuối tuần mới thấy mặt con cái.
    Ổng nói ai có người thân ở Mỹ thì phải hiểu họ cũng phải lao động cật lực, chi tiêu tằn tiện mới có tiền dư ra để gởi về cho thân nhân. Vậy nên người thân ở VN tự làm mà ăn, đừng trông mong người thân ở Mỹ gởi tiền về nuôi và làm giàu, cũng đừng trách khi họ không gửi tiền về giúp hoặc gởi về nhưng quá ít.
    Nghe ông già ở Mỹ hơn 20 năm nay về lại VN sinh sống và chờ chết nói như thế, không biết đúng hay sai. Ai biết chỉ giáo dùm.

    • ABC says:

      Qua Mỹ ở tuổi 64, mỗi năm về nước 2 lần, chẳng cống hiến gì cho nước Mỹ, thế mà mỗi tháng vẫn được nhận tiền từ 600 lên 800 đô la !
      Bây giờ già, nếu không nơi nương tựa, ông ta có thể vào viện dưỡng lảo. Ở bên đây, nursing home giá nào cũng có, loại cho nhà giàu 5-6 ngàn một tháng cũng có, loại miển phí cho người vô gia cư cũng có, đau ốm thì có Medicaid trợ giúp. Vậy ông còn muốn gì nửa ở xứ Mỹ nầy ?
      Ông ta muốn sự thoải mái ?
      Có khi nào bạn tự hỏi, một ông già 84 tuổi, không nhà của, vợ con, thân thích, sống ở VN thì sẽ được xã hội VN giúp được cho những gì, sau khi những đồng đô la dành dụm cuối cùng ở bên Mỹ, bị gái non bia ôm lột sạch, để mua sự thoải mái ngắn ngủi lúc cuối đời?

    • Tien Ngu says:

      Cò mồi à, bớt láo đi em…

      Già về VN đau bệnh lăn xuống sàng nằm, thuốc men éo có. Đã vậy còn bị y tá mí bác sỉ nó coi như con…kẹt.

      Đi đâu cũng phải…lết, không có con cháu hay tiền bạc là….thấy mẹ.

      Mẹ nó, nội nghe loa rè, ti vi cò mồi nó hát không cũng đủ…điên.

      Già mà còn bị điên là…mệt nắm nghe em…

      Cộng láo 20 năm trỡ lại đây nhờ cái phãn chiến Mỹ lên cầm quyền, chúng nâng đở, nên …đở đói.Mới đở đói chút chút, là cái tật…tự sướng lại trỗi dậy. Đúng là cái loài Cộng…láo.

      Già hết xí quách thì miển bàn. Trẽ, lọt được qua Mỹ, tệ bạc lắm cũng có cái xế hộp mà…tà tà, tự do toàn diện, không bị cò mồi nó…láo.

      May mốt tụi phãn chiến hết cầm quyền USA, dân VN Cộng láo dẫu có tiền, cũng khó mà …quy mã.

      Ráng lên em, theo lũ Cộng mà…láo, có khá cũng bị thiên hạ chửi cha mắng mẹ đến mấy đời, sao bằng sống tự do, thoãi mái, em?

    • noileo says:

      ” Vì luật lao động Mỹ không cho phép người già đi làm. Nếu người già mà cứ đi làm thuê thì cảnh sát bắt được là phạt nặng cả chủ thuê lao động và người già đang lao động làm thuê, ổng nói ổng bị cảnh sát phạt 2 lần rồi. ( ̣trí thức cộng sản Mao-ít chân chính tim đỏ thẻ đỏ Vũ Văn Cẩn cháu ngoan Lê Chiêu Thống thế kỷ 20 tuyên ngôn độc lập 2-9)

    • UncleFox says:

      Ông cụ 84 tuổi thì có ai mướn ? Hay muốn thuê mướn ông để về làm ông cố nội ? Ở Mỹ với 900 đô-la thì khó sống thật đấy . Nhưng ông có thể xin chính phủ trợ cấp tiền nhà theo chương trình low-income thì đời sống cũng dễ thở hơn . Bệnh hoạn đau ốm đã có thằng con nuôi tên Ô-ba-ma-ke nó lo, khỏi tốn một xu hào nào cả .
      Ông về Việt Nam thì thằng Cả Trọng hay thằng Xưng Fuck nó chi tiền cho ông ăn cơm hộp uống nước chai hàng ngày chăng ? Tám tư tuổi rồi mà còn dại dột nhơ bé thơ thế Kụ ?

    • Cao bồi Mỹ says:

      Đúng lắm, việt kiều chỉ có thể giúp người nhà ở VN bớt khó khăn, nhất là lúc khẩn cấp ốm đâu bệnh tât hay hoạn nạn gì đó, chứ không thể giúp người nhà làm giầu hay ngồi mát ăn bát vàng được đâu, đừng có mà “chảnh” với mọi người là ta đây có con hay anh chị em ở Mỹ.

      Người ta đã nói dù anh là tuổi gì thì sang Mỹ cũng thành tuổi sửu hết, tức là tuổi trâu, cầy như trâu thì mới có tiền. Ở Mỹ là làm thật, ăn thật và chơi thật, còn ở VN là làm giả, ăn giả và chơi giả. Vì làm thật nên phải đổ mồ hôi sôi nước mắt chứ không nhàn hạ như làm giả ở VN. Ngựoc lại họ được ăn thật, chơi thật chứ không ăn phải đồ giả, đồ đểu và chơi cũng không xong như ở VN.

  4. tonydo says:

    Cảm hứng khi đọc ý kiến của ngài GIẤC MƠ MỸ!
    Xin được trích một đoạn do đàn anh mượn của Bà Eunsook Lee:

    (Bà Eunsook Lee, giám đốc Quỹ Phát triển dân quyền châu Á – Thái Bình Dương của Mỹ giải thích: “Bộ phận cao nhất không có bảo hiểm ở Mỹ là người gốc Việt. Tỉ lệ bỏ học ở trung học cao nhất là người dân đến từ các nước Đông Nam Á, đặc biệt là người Việt”.) (thôi trích)

    Báo cáo đàn anh và qúi Còm Sĩ:
    Em định cư trên đất Hoa Kỳ Quốc hơn 40 năm, và luôn sống, sinh hoạt cũng như làm việc với đồng hương người Việt chúng ta.

    Hầu hết những gia đình mà em quen biết, thế hệ thứ hai đều tốt nghiệp đại học. Chưa thấy một cháu nào bỏ ngang không học hết phổ thông.

    Loáng thoáng có một vài em sau khi học hết high school (phổ thông) không vô học đại học, nhưng các em này lại làm những nghề tự do như móng tay, chia bài, thầu cắt cỏ, thầu xây dựng, mở nhà hàng, cà phê, đại diện bán mua bán xe cộ, nhà cửa, địa ốc..v.v..

    (Em nghề móng tay, làm chủ bốn năm tiệm, khá hơn anh làm kỹ sư máy bay phản lực là chuyện thường)
    Một số em có đạo đức tốt, sau khi xong high school tình nguyện nhập ngũ, cũng nhà cửa, vợ con, xe cộ như ai..v.v.

    Còn cái chuyện không có bảo hiểm y tế của người Mỹ gốc Việt là cao nhất thì có lẽ đúng trước khi có Obamacare, vì những ngành nghề tự do, ít người mua bảo hiểm, vì rất mắc. Tuy nhiên từ khi có Obamacare, ngưới ta bị bắt buộc phải mua (vẫn qúa đắt).

    Xin đàn anh và qúi Còm Sĩ lắng nghe lời nhận xét về người Việt Phản Động ở Canada và Mỹ của ngài Phó Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao kiêm Chủ Tịch Ủy Ban Người Việt ở nước ngoài qua Video Clip trên Youtube của ký giả Vũ Hoàng Lân-Phố Bolsa TV, với tựa đề:

    (TT BNG VN Vũ Hồng Nam: “Sẵn sàng tiếp xúc với bất kỳ ai còn ý kiến khác”)
    Xin chú ý từ phút thứ 3:00 đến phút thứ 5:00.
    Kính!

  5. UncleFox says:

    Ngày nay chẳng mấy gia đình cán bộ VC nhớn lại không có con cháu được “cấy” ở những nước tư bổn lề . Vì thế, bọn Vũ Ánh, Giấc Mơ Mỹ, Vẹm Tị Nạn, Lệ Củ Chi … càng sủa thì càng phun cứt vào mặt lãnh đạo đấy thôi .

  6. GIẤC MƠ MỸ says:

    GIẤC MƠ MỸ CỦA NGƯỜI MỸ GỐC CHÂU Á, TRONG ĐÓ CÓ NGƯỜI MỸ GỐC VIỆT

    Cám cảnh người Mỹ gốc Việt và người châu Á ở Mỹ

    Ngày 28.2 (giờ địa phương), nam diễn viên hài Chris Rock là người dẫn chương trình tại lễ trao giải Oscar đã mời lên sân khấu ba trẻ em người châu Á. Rock đã bông đùa về khả năng tính toán của các em để chọc cười khán giả.
    Sau đó, nhiều nghệ sĩ người Mỹ gốc Á nổi tiếng đã lên án trò đùa này là “hành động xúc phạm và hết sức tẻ nhạt”. Viện Hàn lâm phải gửi lời xin lỗi đến khán giả nhưng nói lấp lửng rằng “lấy làm tiếc về bất kỳ phần nào trong chương trình phát sóng lễ trao giải Oscar có mang tính chất xúc phạm”. Rõ ràng tại lễ trao giải Oscar, không có sự xúc phạm nào khác ngoài trò đùa của Rock về người gốc Á.
    Điều này không chỉ tố cáo nạn phân biệt người gốc Á đang diễn ra trong giới Hollywood. Trò đùa về khả năng toán học của người gốc Á vốn luôn bị xem thường đã phần nào giúp chúng ta hiểu rõ hơn về thái độ phân biệt mà người châu Á ở Mỹ đang phải chịu đựng, trong đó không chỉ có người gốc Việt mà cả người gốc Hàn, người gốc Thái…
    Ông Jose Antonio Vargas, giám đốc điều hành tổ chức Define American (tổ chức truyền thông và văn hóa phi lợi nhuận với mục tiêu vượt qua rào cản chính trị để thay đổi cách nghĩ của người Mỹ về người nhập cư), nhận xét: “Cách mà các phương tiện truyền thông chính thống khắc họa người châu Á như một bộ phận thiểu số đã đẩy họ rời xa cộng đồng về mặt xã hội và kinh tế”.
    Tỉ lệ bỏ học ở trung học cao nhất là người dân đến từ các nước Đông Nam Á, đặc biệt là người gốc Việt.
    Gần 1/4 người Mỹ gốc Việt không có bảo hiểm y tế
    Rất ít nhà chính trị và nhà phân tích nhận ra những khoảng cách đang tồn tại trong chính các nhóm người châu Á. Một số người châu Á đủ sức trang trải cho cuộc sống của họ trong khi số khác thì không.
    Người châu Á ở bang Arizona là ví dụ điển hình cho điều này. Người Mỹ gốc Thái Lan là một trong những bộ phận dân cư có thu nhập đầu người thấp nhất ở Mỹ (18.774 USD/người). Phần lớn người Mỹ gốc Nhật (31%) và gốc Việt (29%) phải chịu gánh nặng chi phí thuê nhà rất lớn. Họ dành khoảng 50% hoặc hơn trong thu nhập cho chi phí nhà ở. Tỉ lệ này cao hơn rất nhiều lần so với các nhóm dân số khác. Gần 1/4 (24%) người Mỹ gốc Việt và 1/5 (20%) người Mỹ gốc Hàn không có bảo hiểm y tế.
    Bà Eunsook Lee, giám đốc Quỹ Phát triển dân quyền châu Á – Thái Bình Dương của Mỹ giải thích: “Bộ phận cao nhất không có bảo hiểm ở Mỹ là người gốc Việt. Tỉ lệ bỏ học ở trung học cao nhất là người dân đến từ các nước Đông Nam Á, đặc biệt là người Việt”.
    Bà Eunsook Lee nhận xét: “Hầu hết người Mỹ không nhận ra điều này bởi chúng ta thường gộp chung họ với nhau. Chúng ta không thể thấy được sự đau khổ và khó khăn của họ”.
    Người châu Á bị phân biệt đối xử
    Các cuộc khảo sát các nhóm thiểu số, phân tích dữ liệu như trên để tìm ra chân dung thực sự về người châu Á ở Mỹ không phải lúc nào cũng thực hiện được. Tuy nhiên, bà Lee đã đưa ra lời giải thích khác về lý do tại sao hầu hết người Mỹ hiện nay vẫn không thấy được thái độ phân biệt mà người châu Á đang phải gánh chịu. Đó là do từ trước đến nay họ thiết lập “nhóm thiểu số kiểu mẫu”, tức các nhóm người thiểu số đạt nhiều thành công trong kinh tế và xã hội.
    Có thể nói, chính những người châu Á có quyền lực là lý do khiến định kiến rập khuôn này vẫn còn tồn tại. Điều này đã bị những kẻ phủ nhận sự tồn tại của hành vi phân biệt chủng tộc lợi dụng và công kích người châu Á, đặc biệt là người Việt. Họ đã sử dụng điều này như một lập luận rằng tại sao những nhóm thiểu số khác lại không thể thành công như vậy.
    Bà Lee đề nghị người Mỹ gốc châu Á cần nhìn nhận các thử thách mà họ đang phải đối mặt cũng như tạo liên kết với các cộng đồng khác.

    • Tien Ngu says:

      Nghe thiệt nà…thãm.

      Anh Ngu khuyên em nên rút kinh nghiệm cái vụ việc này, mà từ bỏ giấc mơ Mỹ.

      Mơ nàm …cò mồi cho Cộng láo, cắt dán tin tức Cộng láo coi bộ khá hơn.

      Cộng hồi này chi tiền cho cò mồi nhiều nhất, khá hơn mơ…Mỹ.

  7. Vũ Ánh says:

    Vậy mới nói người Việt tị nạn CS là những kẻ đại ngu si và tự mâu thuẫn. Người Việt tị nạn CS suốt đời ra sức chống CSVN, nhưng lại nai lưng ra làm lụng như nô lệ và chi tiêu tằn tiện để gửi mỗi năm hơn 10 tỷ đô la Mỹ về vỗ béo CSVN và giúp CSVN ngày càng vững mạnh, tồn tại mãi mãi.

  8. Lệ Chi says:

    Người Việt tị nạn Cộng sản là “nô lệ” cho VNCS bằng cách còng lưng làm việc và chi tiêu hết sức tằn tiện để gửi tiền về nước giúp CSVN ngày càng vững mạnh

    Kiều hối tiếp tục chảy mạnh về TP HCM

    Tính đến cuối tháng 9, lượng kiều hối chuyển về địa bàn TP HCM qua các kênh chính thức đạt 3,25 tỷ USD, tăng hơn 12% so với tháng trước.

    Phó giám đốc Ngân hàng Nhà nước chi nhánh TP HCM – Nguyễn Hoàng Minh cho biết, con số kiều hối này nếu so với cùng kỳ năm ngoái thì tăng khoảng 4%. Ông Minh cho hay, lượng kiều hối chuyển về Thành phố vẫn chủ yếu từ các thị trường Mỹ và châu Âu.
    Theo ông Minh, phần lớn kiều hối chuyển về hiện nay được người dân sử dụng chủ yếu vào sản xuất, kinh doanh, đầu tư chứ không cất giữ, chi tiêu hay tập trung vào đầu tư bất động sản, chứng khoán như trước đây.
    Phó giám đốc Ngân hàng Nhà nước chi nhánh TP HCM cho biết thêm, kiều hối thường phụ thuộc vào điều kiện kinh tế vĩ mô, tình hình của người lao động ở nước ngoài, các dịch vụ thu hút kiều hối… Trong mấy năm gần đây, lượng kiều hối chuyển về địa bàn TP HCM tăng bình quân 10-12% mỗi năm.
    Với tình hình kinh tế của TP HCM phục hồi khá mạnh so với mặt bằng chung của cả nước, ông Minh dự báo lượng kiều hối chuyển về trên địa bàn trong năm 2016 sẽ tiếp tục khả quan, dự kiến đạt khoảng 5,7-5,8 tỷ USD.
    Nhờ kiều hối tăng khả quan, cùng với đó là nguồn vốn FDI, ODA giải ngân khá, giúp Ngân hàng Nhà nước mua được lượng lớn ngoại tệ, liên tục gia tăng dự trữ ngoại hối lên mức kỷ lục.
    Tại phiên họp Chính phủ thường kỳ tháng 9/2016, Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Lê Minh Hưng cho biết, 9 tháng qua cơ quan này đã mua vào 11 tỷ USD, nâng dự trữ ngoại hối lên hơn 40 tỷ USD. Ngoại tệ dự trữ được Ngân hàng Nhà nước mua chủ yếu từ các tổ chức tín dụng, tổ chức quốc tế và Kho bạc Nhà nước.

    Lệ Chi

    • Tien Ngu says:

      Trật!

      Em biết một mà không biết hai…

      Kiều hối gửi về nhiều cho Cộng láo, điều nà do…kinh tài Cộng láo vận hành.

      Chúng lòn lách theo dân Việt tự do, kiếm thế đầu tư. Nhờ vào cái vốn có từ độc quyền ăn cắp tài nguyên quốc gia,

      Kinh tài Cộng láo rất…mập. Chúng tung ra mua các em tị nạn …ham tiền, hợp tác với chúng.

      Cộng đồng người Việt tự do, không có một tổ chức quyền lực nào để ngăn chặn hữu hiệu, tất cả phải theo luât…đại phương.

      Cho nên Kinh tài Cộng láo dể lòn lách, tung hoành.

      Người đàng hoàng, né Cộng láo không hết thì thôi, nàm gì có chuyện phải ra thân làm nô lệ cho Cộng láo?

      Em cứ nàm như dân tị nạn cs đều nà …cò mồi cho Cộng láo không hè…

      Trật, em?

      • Tiên Ngu thằng ngu nhất hành tinh says:

        Tiến Ngu thằng ngu nhất hành tinh nhưng “mâm nào cũng bâu vào” như con ruồi, đập chêt con ruồi này đi bà con ơi!

      • Tien Ngu says:

        Thương…má em quá…

        Bái anh Ngu làm…cha, anh Ngu bảo đãm sẽ chỉ dẫn em cách ăn nói không…mất dạy…

        Bỏ cái tật đó, mần ăn mới khá, em?

        Em cứ nàm như ở xứ Cộng láo không bằng…

        Mắc cười quá.

  9. TNCS says:

    Người Việt tị nạn ở hải ngoại có thể không nô lệ về tiền bạc, vật chất, chính trị…, nhưng nếu là người có hiểu biết, có suy nghĩ thì chắc chắn ai cũng phải khắc khoải và bị nô lệ một thứ hết sức quan trọng, đó là nô lệ về lương tâm, về tâm hồn, nhất là đối với thế hệ tị nạn thứ một và một rưởi. Người Việt tị nạn ở hải ngoại luôn luôn dàn vặt tự hỏi, tại sao một chế độ với hệ thống chính quyền, quân đội, công an, mật vụ, cảnh sát… đầy đủ, hùng mạnh như thế mà Bắc Việt tấn công mới chỉ 55 ngày đêm là bị sụp đổ hoàn toàn? Mỹ có nhiều đồng minh khắp thế giới như Hàn Quốc, Đài Loan, Tây Đức… Nhưng tại sao Mỹ không bỏ rơi những đồng minh khác mà chỉ bỏ rơi đồng minh VNCH? Mặc dù đã có nhiều lý giải, nêu nhiều nguyên nhân và nhiều tài liệu được bạch hóa giải thích vì sao Mỹ bỏ rơi VNCH, nhưng đối với người Việt tị nạn ở hải ngoại, tất cả những diễn giải ấy vẫn không thỏa đáng. Người Việt tị nạn ở hải ngoại còn day dứt trong tâm trạng về cuộc sống của một kẻ ly hương, mất tổ quốc, mất quê hương bản quán, sống cuộc sống có thể đầy đủ vật chất, tiền bạc nhưng vẫn mang thân phận của kẻ tha phương cầu thực. Cha mẹ và người thân đang ở Việt Nam ốm đau nặng, thậm chí từ giả cõi đời nhưng ngoài việc gửi ít tiền về thì không thể trực tiếp về hoặc về không kịp để giúp đỡ, chia sẽ những gánh nặng, đau thương, mất mát của người thân. Đối với người Việt nam, mồ mả của người thân đã khuất rất quan trọng, hàng tháng hàng năm phải được thăm nom, sửa sang, hương khói, cúng giỗ, nhưng họ đành phải lìa bỏ gốc gác cội nguồn, tổ tông, ông bà, cha mẹ… nên họ càng nặng lòng day dứt khôn nguôi. Là người gốc Việt Nam mà không có những băn khoăn, day dứt như trên thì đó là những người mất gốc, hoặc chí ít là những người thiếu hiểu biết, thiếu lương tâm và trách nhiệm. Vân vân và vân vân
    Tóm lại, người Việt tị nạn ở hải ngoại có thể không nô lệ cho vật chất, tiền bạc, nhưng chắc chắn phải khắc khoải và làm nô lệ về lương tâm, về tâm hồn, nhất là đối với thế hệ tị nạn thứ một và một rưởi.

    • Lan says:

      @TNCS -Đồng chí muốn tị nạn cộng sản hả? Ừ, cũng nên đấy, đổi đời đi, bởi đồng chí, nói thật mất lòng, ngu dốt quá. “Nô lệ về lương tâm” là cái… đéo gì thế? Nhé, tìm cuốn từ điển, của Việt cộng cũng được, rồi xem nghiã chữ “nô lệ” nó là cái gì đã, rồi hãy… ngôn… “nô lệ về lương tâm”. Nhé, I… can you, I… van you, please!

      • Huy says:

        Thế thì: “Tù nhân lương tâm” là cái gì vậy mà quý dị (dạng) cứ rêu rao là VNCS có nhiều “tù nhân lương tâm”. Tìm mù 2 con mắt mà không thấy tự điển nước nào có mấy từ “tù nhân lương tâm”.

      • Austin Pham says:

        Huy cháu!
        “Bá phụ” có đồ chơi tặng cho cháu và mấy cái đại học của phe mình, hy vọng sẽ mở mắt cho cháu:

        Prisoner of conscience (POC) is a term coined by Peter Benenson in a 28 May 1961 article (“The Forgotten Prisoners”) for the London Observer newspaper. Most often associated with the human rights organisation Amnesty International, the term can refer to anyone imprisoned because of their race, sexual orientation, religion, or political views. It also refers to those who have been imprisoned and/or persecuted for the non-violent expression of their conscientiously held beliefs.
        Dịch:
        “Tù nhân lương tâm” là một thuật ngữ được định hình bởi Peter Beneson trong bài viết “Những tù nhân bị quên lãng” dành cho báo London Observer vào ngày 28 tháng 5, 1961. Thuật ngữ này hầu như được xử dụng rất thường xuyên trong tổ chức về vấn đề nhân quyền, còn gọi là hội Ân Xá Quốc Tế, nhằm ám chỉ những ai bị cầm tù vì những quan điểm liên quan đến chủng tộc, giới tính, tôn giáo và chính trị. Ngoài ra, “Tù nhân lương tâm” còn là những người đã và đang bị giam giữ, hoặc bị ngược đãi do việc truyền đạt “bất bạo động” những niềm tin từ chính lương tâm của mình.

      • UncleFox says:

        Những người vì lương tâm mình mà cất lên tiếng nói, làm bỉ mặt bạo quyền … Sau khi đã dùng nhiều phương cách khác nhau như “triệu tập” lên công an “làm việc”, đấu tố, đánh hội đồng, ném cứt pha dầu nhớt vào nhà vv… mà đương sự vẫn chưa chịu im lặng thì bạo quyền dùng nhà tù làm phương tiện răn đe . Những người ấy gọi là “tù nhân lương tâm” ..
        $ chí Huy bớt vài giờ làm Lợn Viên, đi học bổ túc thì sẽ học được thêm nhiều chữ rất đơn giản trong tiếng Việt như nhóm chữ trên nhé !

      • ABC says:

        “Huy said
        Thế thì: “Tù nhân lương tâm” là cái gì vậy mà quý dị (dạng) cứ rêu rao là VNCS có nhiều “tù nhân lương tâm”. Tìm mù 2 con mắt mà không thấy tự điển nước nào có mấy từ “tù nhân lương tâm”.
        Tù nhân lương tâm là chử dịch từ “Prisoner of conscience” của tây phương.
        Theo từ điển Cambridge:” Tù nhân lương tâm là những người bị bỏ tù vì quan điểm chính trị, tôn giáo hay những niềm tin khác khác biệt với chính quyền.
        http://dictionary.cambridge.org/us/dictionary/english/prisoner-of-conscience

      • Lan says:

        @Huy- Vẹm em, em coi trong cuốn Cambridge Advanced Learner’s Dictionary, 3rd Ed. hoặc vào trang mạng của những bọn in tự điển thì sẽ thấy đầy rẫy. Chữ “tù nhân lương tâm” tiếng Anh là prisoner of conscience, được định nghĩa là những người bị bỏ tù vì chính kiến, tôn giáo, vì nói lên tiếng nói của lương tâm…

        Tự nhiên tớ thấy thương hại đồng chí, cũng một kiếp người mà sao đồng chí đần độn thế? Lần sau có phát biểu ngớ ngẩn thế này thì hãy đợi lúc chúng ta vào họp… chi bộ đảng hay tổ dân phố nhé.

      • Khánh Hưng says:

        Ta là Huy thì đã độn thổ chết ngộp cả tuần nay rồi vì quá ê chề, xấu hổ do lòi cái dốt của mình cho thiên hạ biết. Giá mà nằm lòng câu nói của thánh nhân:”Biết thì nói biết, không biết thì nói không biết mới là biết vậy” thì nay mình không đến nỗi như vầy ! Câu: “Suy nghĩ trước khi nói” thật không thừa với mình.

    • HN says:

      Đồng chí TNCS ạ, nhờ mấy thằng tha phương cầu thực một năm gửi về 10 tỷ đô mà mà các đồng chí mới có cái đớp cho đỡ đói đấy đồng chí ạ

    • Khánh Hưng says:

      Trong chiến tranh VN, cả hai VNDCCH và VNCH đều nhận vũ khí, đạn bom từ các siêu cường, miền Bắc CS từ LX, TQ còn miền Nam VNCH từ USA. Nếu một bên bị cắt viện trợ thì ắt phải thua là một điều quá dễ thấy, dễ hiểu. Tuy nhiên, có những kẻ không hiểu hoặc không chịu hiểu là vì họ bị CS nhồi sọ, tuyên truyền hoặc thiểu năng trí tuệ. Đúng là chỉ có 55 ngày lính CSBV vào tới Sài gòn vì vũ khí, đạn dược dồi dào trong khi lính VNCH thiếu thốn và thêm nữa vũ khí hư hỏng, không có phụ tùng thay thế. Đúng là Mỹ đã bỏ rơi miền Nam cho CS. Nếu Mỹ bội ước với hai siêu cường LX và TQ thì thật dễ dàng cho họ làm cỏ hàng trăm ngàn bộ đội CSBV đang bao vây Sài gòn vào những ngày cuối tháng 4/75 bằng pháo đài bay B 52. Phải biết B 52 là thứ vũ khí rất hiệu dụng để tiêu diệt địch khi địch tập trung quân. Thực tế, thay vì dùng B 52, người Mỹ đã cung cấp hai trái bom CBU với đầy đủ thiết bị cho không quân VNCH thả xuống Xuân Lộc thì hàng ngàn cán binh CSBV phơi thây. Chỉ hai trái để làm chậm bước tiến, nếu khoảng 10 trái thì chắc chắn không có cảnh các anh bộ đội vào dinh Độc lập ngồi rửa chân ở bồn hoa.

  10. vananh thi luong says:

    vi xi bao giờ cũng xạo,mõm cứ hộc lên như chó dại,nhưng lại lén lút chuyển tài sản ra khỏi VN..đồ vô liêm sỉ…nếu ở Mỹ khổ thì sao chúng mày lại kéo nhau sang đấy hả ?? làm nhà ở CA lên giá cao quá…bây giờ San Jose,CA đầy vi xi..bọn vi xi chúng mày cũng buôn lậu ma túy,làm bạc giả mà còn mở mõm ra chửi anh Hiếu…xí…

    • Đọc mà không hiểu hay sao? says:

      Cái thằng chống CSVN Bùi Thanh Hiếu (Người buôn gió) là thằng nghiện xì ke và buôn bán ma túy bị CSVN bắt giam tù, nay được thả ra nó tức CSVN nên nó chửi và nó chống CSVN điên cuồng. Vừa rồi nó trốn qua Đức rồi qua Mỹ nó bịa ra chuyện “Việt kiều Mỹ sống khổ như nô lệ” chứ có thằng CSVN nào nói như thế đâu. Đọc lại bài báo và xem thằng viết bài báo đó là thằng CSVN viết hay thằng chống CSVN (là thằng Người buôn gió – Bùi Thanh Hiếu).

      • UncleFox says:

        Đồng chí “Đọc mà không hiểu” nói đúng . Thằng con nghiện Buôn Gió nhẽ ra tiếng nói của nó phải là ở các chuồng biệt giam dành cho bọn phản động . Cớ sao khi được đảng và nhà nước ta khoan hồng thì chẳng biết đội ơn mà lại to tiếng chửi chư tát cứt vào mồm các đồng chí lãnh đạo đảng ta như thế ?
        “Bức xúc” nhất là đảng ta nuôi cả bầy Kẩu Nô gọi là Dư Luận viên mà chửa đứa mô phản bác được những điều thằng Gió chửi lãnh đạo . Vì thế, không nuôi bọn này thì chẳng ai dọn cứt . Còn nuôi chúng thì chẳng thu được lợi ích gì ngoài cái thú ngồi xem chúng bị người ta … đá mõm !

    • dan ngu says:

      Cũng có phần nào đúng. Việt kiều mỹ phần đông đang sống như người nô lệ, nô lệ vì đồng tiền,vì những nhu cầu,nhà cửa,con cái học hành và phô trương đẳng cấp,làm giàu, để có tiền gửi về VN. Nô lệ kiểu nào cũng là nô lệ và đều khổ cả.

      • Tề ngụy says:

        Người Việt tị nạn CS ở Mỹ không những nô lệ cho đồng tiền,cho những nhu cầu,nhà cửa,con cái học hành và phô trương đẳng cấp,làm giàu, có tiền gửi về VN cho thân nhân, mà họ còn nô lệ cho CSVN. Vì họ cố làm ra nhiều tiền để mỗi năm gửi về cho CSVN hơn 11 tỷ USD. Lưu ý là người tị nạn CS gửi tiền về cho thân nhân nhưng phải qua nhà bank của CS. Nhà bank của CS trả cho người nhận bằng tiền đồng VN. Như thế tự nhiên mỗi năm CSVN có ngoại tệ mạnh là đồng USD hơn 11 tỷ mà không phải mua của ngoại quốc. Vậy là người tị nạn CS làm nô lệ cho đồng USD nhưng cũng làm nô lệ cho CSVN chứ còn gì nữa.

Leave a Reply to dan ngu