WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Giữ ghế và giữ nước

Tôi tha phương cầu thực đã lâu, vốn liếng tiếng Việt cứ theo thời gian mà dần dần… cạn. Trò chuyện với đồng hương, đôi lúc, vẫn chêm vài chữ tiếng Anh –  nghe kỳ chết mẹ!

Nói đã thế, đọc cũng mỗi lúc một thêm vất vả. Hôm rồi, xem một đoạn văn ngắn (giới thiệu bài “ Tự Thuật Của Hà Sĩ Phu Về Một Cuộc Toạ Đàm Cùng Sứ Quán Hoa Kỳ”)  trên mạng Bauxite Việt Nam mà cứ băn khoăn mãi:

“… Cũng như quý độc giả, BVN xin lắng nghe những gì tâm huyết của ông Hà Sĩ Phu, trong khi vẫn xem xét cân nhắc các chủ kiến của mình, đã từng công bố trên hai bài xã luận gần đây nhất. Ví dụ: theo chúng tôi cái gọi là chủ nghĩa xã hội Trung Quốc chỉ là một sự lừa mị nhân dân Trung Quốc và lừa mị cả giới cầm quyền Việt Nam cùng một số nước ‘anh em’ khác – cái thứ chủ nghĩa xã hội giả hiệu đó đã và đang là một trong hai gọng kìm bóp Việt Nam đến lè lưỡi, nhằm phục vụ không phải việc xây dựng chủ nghĩa xã hội mà ngược lại, là giành thắng lợi cho chủ nghĩa dân tộc cực đoan bá quyền bành trướng của chính Trung Quốc, và làm suy yếu hẳn chủ nghĩa dân tộc chính nghĩa vốn có tiềm năng trở thành một sức mạnh vô địch trong cơ thể dân tộc chúng ta từ bao đời. Nếu người cầm quyền Việt Nam còn mắc vào cái bẫy tai hại đó, nhất là còn tư duy theo kiểu chủ nghĩa cộng sản quốc tế, đảng ‘anh’ nói gì thì đảng ‘em’ phải vâng lời, thì mọi cố gắng trước nay nhằm gầy dựng lại tinh thần dân tộc của các nhà cách mạng lão thành và trí thức chân chính sẽ chỉ là công cốc. Tuy nhiên, nếu sự thể không tránh được thì điều đó âu cũng không phải là hoàn toàn bất lợi, vì đó cũng là thời cơ để nhìn rõ trắng đen, gian ngay, góp phần vào quy luật thanh lọc của lịch sử.”

Về quan hệ giữa Việt Nam với các nước có vị thế siêu cường hiện tại, nhất là Hoa Kỳ, trong ván cờ toàn cầu hóa hiện nay, chúng tôi chủ trương luôn luôn phải tỉnh táo, vì Hoa Kỳ tuy rất mạnh, là một chỗ dựa lý tưởng, song trong mọi mối quan hệ họ cũng phải nhắm vào hai chữ ‘lợi ích’ đối với nước họ là chính. Tuy nhiên, không vì thế mà cứ bảo lưu cái gọi là ‘cảnh giác’ ngu tối và không kịp thời vạch ra một chiến lược đầy đủ, sáng suốt để đặt mình vào đúng giữa dòng chảy của lịch sử cũng như tiến hành mọi mối quan hệ thật đúng thời cơ, không chậm trễ, khiến lại rơi vào dòng nước ngược một cách tai hại. Điều này đòi hỏi người cầm quyền một bản lĩnh đột xuất, làm sao chuẩn bị sẵn trong đầu một cương lĩnh với tầm nhìn viễn kiến về nhiều phương diện, và vạch được trước hàng chục chứ không phải chỉ một thế cờ. Nhất là không thể để tình trạng manh mún, rệu rã, vô lực, xa lánh quần chúng và trí thức, đụng đâu hỏng đấy, và đối phó từng việc theo kiểu ‘tiểu khí’ như hiện nay…”

Tôi không chắc là mình hiểu rõ nghĩa của hai chữ “tiểu khí” trong đoạn văn thượng dẫn. Việt Nam Tự Điển – Khai Trí Tiến Đức không thấy có hạn từ này. Trong máy có lắp sẵn Vdict.com nên xem qua (Vietnamese – Vietnamese Dictionary) thì thấy ghi rằng: “danh từ  [ít dùng] tính khí hay tự ái, tức giận vì những điều nhỏ nhặt.” French – Vietnamese Dictionary cũng chú nghĩa tương tự: “habitude de se mettre en colère pour riens và petiteness d’esprit” mà theo tôi hiểu là tâm địa hẹp hòi hay lòng dạ nhỏ nhen.

Chả hiểu tâm địa và lòng dạ của qúi vị lãnh đạo ở Việt Nam ra sao mà những bậc thức giả của đất nước này phải lên tiếng cảnh báo (nghe) não nề đến thế?  Câu trả lời có thể tìm được (ngay) trên mạng Bauxite Việt Nam, qua nội dung của “Một Thông Báo Khẩn,” đọc được vào hôm 19 tháng 6 năm 2011:

Bạn đọc thân mến,
Trong vòng ba ngày qua, trang boxitvn.net bị ‘kẻ lạ’ và ‘kẻ quen’ liên tục tấn công DDoS (từ chối dịch vụ), ra đòn hàng loạt, nặng nhất từ trước đến nay.
Cho tới giờ phút này, có thể nói chúng đã chia thành 3 đợt đột kích vào trang mạng để quyết phá cho được hàng phòng ngự của chúng tôi. Sau đợt đầu, kỹ thuật viên chúng tôi kiên cường chống trả, đẩy lùi được một lúc. Tiếp đó chúng lại tấn công đợt thứ nhì, và lại bị đẩy lùi. Ngay giờ phút này chúng đang tấn công đợt thứ 3 (tăng công suất lên gần gấp 3 lần đợt đầu tiên).
Trước trận đòn sinh tử, chúng tôi vẫn không lùi bước.
Tình hình ra sao sẽ xin thông báo tiếp tới quý bạn.”

Trước đó, không lâu, trên trang mạng Dân Luận, độc giả cũng đã có dịp xem qua một đoạn văn với nội dung tương tự:

“Một xã hội muốn phát triển cần có phản biện, cần chấp nhận tranh luận. Nếu các anh nghĩ những gì Dân Luận nói là không đúng, chúng tôi sẵn sàng đón nhận những phản biện của phản biện từ các anh, để hai bên có thể hiểu nhau hơn, đồng thời giúp cho bên thứ ba, các độc giả, có cái nhìn đúng đắn hơn về một sự kiện cụ thể… Thay vì đối thoại, các anh đã chọn phương pháp bịt miệng đối phương. Thay vì thuyết phục, các anh lại tìm cách gieo rắc sự sợ hãi và nghi ngờ, bằng cách tung thông tin cá nhân của các thành viên Dân Luận lên mạng. Điều đó chứng tỏ các anh không chứng minh được chúng tôi sai. Nó cho thấy các anh đang bối rối và sợ hãi trước sự lan truyền ngày càng rộng hơn của sự thật trên mạng Internet.”

Đọc đến đây thì một kẻ kém cỏi tiếng Việt (cỡ tôi, hay hơn nữa) cũng phải hiểu ra thế nào cách hành sử “tiểu khí” của những vị quan chức lãnh đạo ở Việt Nam, hiện tại. Vấn đề, đã thế, lại chưa dừng ở đó. Tâm địa hẹp hòi, và lòng dạ nhỏ nhen của họ không chỉ thể hiện (giới hạn) trong lãnh vực truyền thông.

Ngày 1 tháng 7 năm 2011, trên mạng Đàn Chim Việt, người ta đọc được “Đơn Thư” của một công dân Việt Nam, bà Cù Thị Xuân Bích, với lời mở đầu như sau:

“Kính gửi: Qúy Báo
Gần đây có một số Công an (An ninh) đã đến từng nhà riêng của những người ký Kiến nghị yêu cầu trả tự do cho TS Cù Huy Hà Vũ để đe dọa và tung tin bịa đặt về tư cách của TS Cù Huy Hà Vũ, hòng gây hoang mang trong dư luận, dọn đường cho việc xét xử TS Cù Huy Hà Vũ trước phiên  tòa phúc thẩm sắp diễn ra . Vì những lý do đó mà hôm nay, tôi, Cù Thị Xuân Bích, em gái TS Cù Huy Hà Vũ, đã có đơn thư gửi tới Bộ Chính trị, Ban Bí Thư,Chủ tịch nước, Bộ trưởng Bộ Công an, Chánh án Tòa án tối cao và Viện trưởng VKS nhân dân tối cao. Đề nghị Quý báo cho đăng để những ai quan tâm được rõ.
Trân trọng cảm ơn Quý Báo”

Cách đó chưa lâu, vào ngày 2 tháng 12 năm 2010, một công dân Việt Nam khác, bà Dương Thị Tân cũng đã cho phổ biến một bức “Thư Tố Cáo”. Xin được trích dẫn vài đoạn ngắn:

Con tôi đã 2 lần bị chận đánh ngoài đường, gây thương tích (có người chứng kiến). Bản thân tôi cũng bị chận đánh nhiều lần. Ông Nguyễn Văn Hải từng ‘được’ Trung tá Hoàng Trọng Dũng (An ninh CA TPHCM) nghênh ngang tuyên bố: ‘Đánh để bác sĩ nhìn không ra, luật sư tìm không thấy, đánh cho mất khả năng đàn ông, chích cho lây nhiễm AIDS, làm cho suy kiệt mà chết’. Nhà tôi từng bị cột cửa bên ngoài nhiều lần vào các ngày 8/3/2010, 11/3/2010, 13/3/2010 và 22/10/2010 khi các con tôi đang ở bên trong. (Ngày 13/3/2010 tôi có lên CAP8 quận 3 trình báo sự việc 4 lần nhưng CAP8 quận 3 không xuống xem xét và giải quyết).”

Trong cuộc sống, gia đình tôi không gây thù chuốc oán, chính quyền địa phương chưa  một lần phải xử lý về vấn đề gì, thì tại sao giờ này bản thân ông Hải, tôi (Dương Thị Tân, người luôn được Cơ quan Công an nói rằng ‘không có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan đến ông Hải’) và các con của chúng tôi luôn bị đe dọa đến mạng sống, các con tôi còn bị tước đi quyền được đi học, thi cử một cách tùy tiện, trái pháp luật (cả 2 cháu đều bị nhiều lần). Điều đáng nói là những việc làm vô nhân đó lại được một bộ phận người khi hành động luôn luôn nhấn mạnh rõ ràng: ‘Chúng tôi là CAND đang làm nhiệm vụ theo lệnh của cấp trên’, luôn luôn tự nhận họ ‘đại diện cho luật pháp’, ‘đại diện cho nhân dân’. Họ hành động và hò hét như thể họ được ‘miễn dịch’ với luật pháp, hay họ là một thế lực được luật pháp bảo kê. Tất cả những việc xảy ra đó được một số cán bộ Công an lý giải một cách đơn giản khi tôi hỏi họ tại sao, họ trả lời: ‘Tại vì ông Hải. Tại vì ông Hải không biết lượng sức mình, tại vì ông Hải dám nói đến biển đảo, đất liền bị mất trong khi nhà nước chưa nói’, v.v.”

Ông Nguyễn Văn Hải không phải là người duy nhất đang bị cầm tù vì “dám nói đến biển đảo, đất liền bị mất.” Một công dân khác, bà Phạm Thanh Nghiên cũng bị bắt vào ngày 18/09/2008, khi đang tọa kháng tại nhà (với hai khẩu hiệu “Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam” và “Phản Đối Công Hàm Bán Nước 14/09/1958) rồi bị kết án về tội tuyên truyền chống nhà nước XHCN, vì là tác giả của bài viết “Uất Ức – Biển Ta Ơi.

Cùng thời điểm này, liên tiếp trong bốn ngày (6,7,8 và 9) vào tháng mười năm 2009, nhiều người Việt  khác (*) cũng đã bị tuyên án chỉ vì họ đã kêu gọi sự bảo toàn lãnh hải, và tuyên xưng chủ quyền lãnh thổ của Việt Nam bằng biểu ngữ.

Bút Ký của nhà báo Nguyễn Thượng Long, đọc được trên Dân Luận vào ngày 7 tháng 7 năm 2011, có đoạn:

Hành xử như thế với những người dân biểu lộ lòng yêu nước một cách ôn hoà, họ đã chính thức phủ nhận vai trò của nhân dân, chính thức khai trừ nhân dân ra khỏi các yếu tố được gọi là tiềm năng, là nguồn lực để bảo vệ đất nước… “

“Hành xử như thế” thì giữ ghế (e) cũng không xong,  chứ mong chi giữ nước.
© Tưởng Năng Tiến

© Đàn Chim Việt

——————————————-
(*)
1. Trần Đức Thạch: 3 năm tù và 3 năm quản chế.
2. Vũ Hùng: 3 năm tù và 3 năm quản chế.
3. Phạm Văn Trội: 4 năm tù và 4 năm quản chế.
4. Nguyễn Xuân Nghĩa: 6 năm tù và 3 năm quản chế.
5. Ngô Quỳnh: 3 năm tù và 3 năm quản chế.
6. Nguyễn Văn Tính: 3 năm 6 tháng tù và 3 năm quản chế.
7. Nguyễn Văn Túc bị kết án 4 năm tù và 3 năm quản chế.
8. Nguyễn Mạnh Sơn bị kết án 3 năm 6 tháng tù và 3 năm quản chế.
9. Nguyễn Kim Nhàn bị kết án 2 năm tù và 2 năm quản chế. Ông Nhàn được phóng thích vào tháng 1 năm 2011 và bọ bắt lại vào tháng 6 năm 2011.

13 Phản hồi cho “Giữ ghế và giữ nước”

  1. NGÀN KHƠI says:

    CÁI CẦN CÓ VÀ CÁI KHÔNG NÊN CÓ

    Không có đầu óc độc lập cũng không có con người tự do. Không có cá nhân tự do cũng không có đất nước tự do. Không có đất nước tự do cũng không có dân tộc tự do. Nếu tất cả mọi cá nhân đều chỉ có thói quen suy nghĩ theo một chiều, suy nghĩ theo trên dội xuống, suy nghĩ theo quán tính vốn có, đó quả thật là một tệ nạn xã hội. Nên nếu lãnh đạo cũng chỉ là kết quả của việc sống lâu lên lão, biết cách tuân phục thì sẽ thay thế được người trước, có nghĩa chỉ là quán tính sắp theo hàng dọc, thì đó quả là sự bế tắt và sức ì to lớn cho toàn thể xã hội và đất nước. Đây thật sự chính là điều nghiêm trọng để mọi người VN trong thời buổi ngày nay phải cần suy nghĩ và cần thấy được lối ra. Lối ra đó nằm trong giáo dục, trong đời sống, trong cơ chế vận hành của cả nước. Tương lai dân tộc, niềm tự hào thực chất của dân tộc, ngày nay vốn từ lâu đã mặc nhiên bị chôn vùi vào trong đó. Nhưng như vậy, nguy cơ không có tư tưởng độc lập, không có tinh thần, ý thức tự chủ của mọi cá nhân con người công dân, do bởi bị khống chế từ một quyền lực giả tạo, không tự nhiên nào đó, thì quả thật chính là nguy cơ về nạn mất nước trong dài lâu sau này, hay thậm chí ngay chỉ là cận kề trước mắt.

    NGÀN KHƠI

  2. NghiệpDuyên says:

    Trâu cột ghét trâu ăn!
    Vì không ăn được, cứ cằnnhằn…
    Mai kia hất được chúng,
    (Lại khoátlác: káchmạng đã thànhcông!)

    Rồi, ta sẽ thahồ ĂN !!!
    (Còn gì khác nữa không???)!!!

    • đại hải says:

      CHÍNH DANH

      Sự kiện trâu cột ghét trâu ăn có thể là đúng trong tâm lý bình thường của người tầm thường theo đúng nghĩa.
      Nhưng nếu là trường hợp của những người hơi “bị” có khuynh hướng công lý, tinh thần, lý tưởng, và hoài bão dân tộc thật sự, chỉ e rằng nói thế là tầm thường hóa, bôi bác họ, và không chính danh đấy.

      đại hải

    • nvtncs says:

      Người viết như thế này rất duy vật và rất tầm thường, nông cạn.

      Có rất nhiều người trí thức Việt Nam trong sạch, thanh liêm.
      Những người, không vì quyền lợi, tiền bạc, danh vọng, mà vì nước, vì dân, vì công lý, vì tương lai tổ quốc.
      Những người, gái không quyến rũ được, tiền không mua được, quyền hành không làm say mê được.

      Tiếc thay, cứ mỗi khi có người lương thiện, có tâm hồn, giỏi, là lũ khủng bố CSVN nó ám sát “bu” nó mất.

      Dưới thời VNCH, những người đó chính là những giáo sư đại học Sàigòn. Họ có thể ở lại ngoại quốc, làm ăn trong bình an, nhưng họ trở về nước, góp phần xây đắp tổ quốc đang chìm đắm trong chiến tranh.

      Chỉ cần một người trung bình, biết suy nghĩ một chút cũng thừa biết rằng, một khi đủ ăn, đủ mặc rồi, thì hạnh phúc không phải là trong nhung lụa, nhà lầu xe hơi, nghĩa là trong lạc thú của năm giác quan, từ ngoài đưa vào, mà hạnh phúc là từ trong tim, óc, trong việc làm, tạo ra.
      Người có chút học thức cũng hiểu rằng quyền hành là do dân trao cho để phục vụ dân và tổ quốc trong một nhiệm kỳ, nghiã là một thời gian có giới hạn. Chứ quyền hành không phải là nhà vua ban cho, sau khi thi hương, thi hội, để làm cha dân như thời phong kiến.

      Sau đây là vài thí dụ nho nhỏ của hạnh phúc:
      - giải một bài toán khó, đối với mình.
      - Đá trái banh vào gôn.
      - Giúp một người kém may mắn hơn mình.
      - Dạy một bài học hay.

  3. n.c.b says:

    Neu’ co’ ai hoi` nhung` nguoi co’ chuc co’ quyen – giu` nuoc’ hay giu` ghe’ se` tra` loi ngay : giu` nuoc’ co’ dan den – chung’ toi chi` giu` ghe’ – vi mat ghe’ chung’ toi lam gi con chuc, con tien – neu khong nhu vay thi trong khi nuoc soi lua` bong`, toan bo nha cam quyen deu im lang – dan bieu tinh bi tran ap de` giu` ghe’ -neu’ xay` ra chien tranh voi ‘ TQ AI la nguoi cam Sung’ giu` nuoc’ ?

  4. HungNguyen says:

    Chúng ta cứ chửi nhà nước CS mà không có một quyết sách đúng đắn để cứu nguy dân tộc thì cũng chẳng ít gì. Ở VN, không ai không biết bọn CS là những tên rất đáng bị phân thây nhưng vì thấp cổ bé họng và bị áp bức lâu nên cũng không dám phản kháng. Vấn để chúng ta cần làm hiện nay là kêu gọi đoàn kết dân tộc khắp nơi trên thế giới gây áp lực chính trị, tranh thủ sự ủng hộ của bạn bè thế giới nhằm thay đổi chế độ ở VN. Chúng ta phải có thủ lĩnh tinh thần thực sự, vạch ra kế hoạch rõ ràng cho cuộc đấu tranh này. Lũ cộng sản sẽ phải đền tội không sớm thì muộn thôi.

    • tranviet Tien says:

      Những người chống dối CS,da số “nói cho sướng miệng”(trong dó có cả chúng ta nửa).Thật vậy,chúng ta không có Một Mandela(Nam-Phi),một Dức Lat ma(Tây-tạng)…và thật xa chúng ta không có một Gandhi(Ấn-Dộ)!! Và khốn nạn thay chúng ta có một “Cẩu-Kỳ”dốn -mạt!!.Dây là lúc những thành phần yêu nước:một nước VN dân-chủ dộc-lập thật sự,cả Bắc lẩn Nam hãy cùng ngồi lại,hợp nhất một Tổ-chức,quên di niềm hạnh-phúc cá-nhân.Chiến thắng nào cũng phải gian-nan.”Không gian-nan thì chiến thắng không vinh-hiển”.

    • Lão Ngoan Đồng says:

      Dear HungNguyen,

      Muốn có gì thì phải BÀN TỚI BÀN LUI mới ra kế sách chung cho mọi người !
      Không thể tự nhiên trên trời rơi xuống đâu bạn ơi.

      Tôi quan niệm, phải có ít nhất BA CUỘC ĐỐI THOẠI LỚN, như luật sư Trần Thanh Hiệp từng gợi ý, để có những đồng thuận dân tộc (national agreements) trên nét lớn:

      - đối thoại giữa những người trong nước với nhau;
      - đối thoại giữa những người ngoài nước với nhau;
      - đối thoại trong ngoài với nhau.

      Hiện nay nhờ thông tin điện tử thế giới trở nên phẳng hơn, chúng ta đã đạt được nhiều tiến bộ đáng kể về đối thoại. Hàng ngày hàng giờ hàng tháng hàng năm vẫn có những đối thoại liên tục, nhất là qua diễn đàn mở như Đàn Chim Việt.
      Đồng thời có những nối kết trong ngoài khá chặt chẽ như đã thấy. Có các đoàn thể hải ngoại gài người trong nước hoạt động, bắt liên lạc với dissidents hay dân oan giáo oan trong nước …. Các hoạt động chính trị khi công khai khi ngấm ngầm và chỉ khi bị bại lộ, điển hình như vụ Trần Khải Thanh Thủy vừa qua, mọi người mới rõ. Trước kia cũng có một số vụ khác nữa.

      Dear tranviet Tien,

      Phải bàn thảo thật kỹ càng để dần dần có những ĐỒNG THUẬN DÂN TỘC !

      Nhìn thẳng vao thực tế ta thấy ngay như ở Miến Điện (Myamar) có bà Aung San Suu Kyi cũng là khuôn mặt lớn, được quốc tế và quốc giáo là Phật giáo ủng hộ mà còn nằm bẹp một chỗ đấy.
      Còn ngày xưa Nelson Mandela tranh đấu gần đến hết đời người mới thành công (cũng may ông ta sống dai, chứ chết sớm thì cũng uổng công tranh đấu. Và thánh Gandhi tranh đấu hoài hủy thời cơ mới tới. Nhưng rồi lại bị kẻ quá khích giết chết thật oan uổng.

      Nói chung làm quốc sự cần KIÊN NHẪN và TỈNH TÁO, cũng như có óc SÁNG TẠO. Bởi không trường hợp nào giống trường hợp nào hoàn toàn cả. Chưa kể mỗi thời kỳ có những thay đổi đa dạng.
      Chẳng hạn hiện nay các mạng xã hội như FaceBook đóng vai trò quan trọng không thể chối cãi được. Cuộc cách mạng Hoa Lài ở thế giới Ả Rập Hồi Giáo cho ta thấy các đảng phái chính trị, thậm chỉ các khuôn mặt lớn (prominent figures), cũng không giữ vai trò quan trọng nào trong cao trào dân sự bất phục tùng chính phủ ở đó. Chính những trí thức trẻ hợp cùng học sinh sinh viên, người bình dân trong nước rủ nhau thực hiện các cuộc biểu tình tự phát , dẫn xuất từ bất mãn với thời cuộc (tham nhũng); với cuộc sống (vật giá leo thang làm đời sống quá khốn khó; bị chèn ép không ngóc đầu lên được), ….

      Nếu cách mạng mà dễ dàng như hai bạn nghĩ, thì thế giới nói chung và VN nói riêng, thiếu gì anh hùng làm nên sự nghiệp lớn! Cứ xem Thái Lan thĩ rõ con đường dân chủ hóa gập ghềnh gian lao chừng nào. Còn trong quá khứ cuộc cách mạng tư sản 1789 ở Pháp “lên bờ xuống ruộng” bao phen mới đạt được mục tiêu. Chính những vị mang danh là nhà cách mạng như luật sư Robespierre hay người anh hùng dân tộc áo vải như Napoléon lại là những tên phản động nhất, làm hư hỏng tiến trình dân chủ hóa đất nước. Ở ta điển hình có Nguyễn Cao Kỳ đấy.

      Nên nhớ PHE DÂN CHỦ ĐANG TIẾN HÀNH SONG SONG HAI CUỘC TRANH ĐẤU, VỪA CHỐNG CỘNG SẢN TÀU VỪA CỘNG SẢN VIỆT NAM. Bọn chúng cấu kết chặt chẽ với nhau, mặc dù ngoài mặt ra vẻ hục hặc nhau đó ạ.

      Kính cáo,
      Lão Ngoan Đồng

      • My says:

        Xin bái phục lý lẻ và kiến thức của Lão Ngoan Đồng, đúng là “lão” có khác, sự hiểu biết của Lão rất là sâu khi nói câu này: “bọn chúng cấu kết chặt chẽ với nhau, mặc dù ngoài mặt ra vẻ hục hặc nhau”. Thấy csvn bắt dân biểu tình là biết ngay thôi, chúng hành động như bọn côn đồ là vì lệnh của “đàn anh 16 hay 17 chử vàng gì đó, đâu có gì là khó hiểu! ai muốn nói, muốn chửi gì thì cứ tha hồ, mặc kệ, ta cứ giử ghế, giử đảng của ta là đủ rồi.

    • Le thi Xuan says:

      Bong dung font VNI khong xai duoc. Toi tan dong y cua o6ng Hung Nguyen. Van dong Hoi Nghi Dien Hong Hai Ngoai (toan Nam Chau) thanh cong se yeu cau Chanh Phu Dia Phuong noi cu ngu
      tai trieu tap Hiep Dinh Paris 1973, doi CSVN tra mien Nam lai cho Quan Dan VNCH. Day la viec lam truoc mat, can thiet. Ai nguoi con nang long voi que huong, dan toc, xin dong gop mot tay va van dong nguoi than quen tiep mot tay….
      Xuan Le

  5. Cai bon VC noi’ toi’ noi’ lui cung hoan la VC ! mang tieng la tranh dau cho DC va TD cai wai’ ji ! Ca mot be lu ( xao voi nhau ) ca mot bay khi ! Khong khac ji ! Chung’ khong qua duoc mat troi dau !

    Tu do va Dan chu noi’ cho vui thoi chu’ thiet’ tha ji voi’ chung’ ! Oi nuoc VN men’ yeu xin jia tu trong wa’ khu’ va hien tai voi tuong lai ! Khong mong ji khac’ nua ! Tat ca moi nguoi deu biet Anh la ai ? Va Anh lam cai zi ?

  6. hongngoc says:

    Một nhà nước mà hành động như bọn côn đồ. Hèn hạ, đê tiện đến thế là cùng!

  7. khaymouk says:

    nguoi biet lang nghe nguoi khac de tich luy cai khon cai tot thi moi la nha lanh dao gioi
    biet dung(brain storm)de ket hop va tich luy cai tot de ap dung thi moi la tai gioi
    nhan sinh tu do dan sinh hanh phuc,suc manh toan dan van hon mot so nguoi

Phản hồi