WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Làm sao cho người Việt tin nhau?

nen tyTrên báo Tia Sáng, ông Giáp Văn Dương mới viết một bài rất đáng đọc, ông đặt câu hỏi: Tại sao ở nước ta mọi người không tin nhau. Ông kể chuyện có lúc đã sống ở một nước ngoài 12 năm, thấy người ta bao giờ cũng tin nhau.

Ông kể, “Tôi và một người bạn đi mua bảo hiểm xe. (Hợp đồng bảo hiểm viết rằng), nếu mất xe thì sẽ được đền xe mới. Bạn tôi hỏi: “Nếu chúng tôi bán xe rồi báo bị mất thì sao?” Nhân viên bảo hiểm ngạc nhiên, một lúc lâu mới nghĩ ra được câu trả lời: “Tôi tin các anh không làm thế.” Giáp Văn Dương kết luận: Nước họ giàu mạnh vì họ tin ở con người.

Ngược lại, khi trở về sống ở Việt Nam, ông thấy người ta luôn luôn nghi ngờ nhau trước, không ai tin ai cả. Lãnh hành lý ở phi trường bị hỏi giấy tờ, “Tên tôi đây. Ðịa chỉ tôi đây. Hộ chiếu của tôi đây. Vậy sao mà rắc rối đến vậy? Sao phải xác nhận? Sao phải chứng minh? Sao phải công chứng bản gốc?”

Vào siêu thị thì lúc ra trả tiền phải đi qua hai chặng, trả tiền rồi, đi hai thước lại có nhân viên kiểm soát hóa đơn, thấy con dấu đỏ “đã thanh toán” mới được đi qua. Ông Dương hỏi: “Vì sao người Việt không tin nhau?”

Mình không cần nhắc đến tên Việt Nam trong câu hỏi này. Ở nhiều nước khác người ta cũng không ai tin ai cả. Nên đặt câu hỏi là: “Trong những xã hội như thế nào thì người ta dễ tin nhau? Còn những xã hội người ta không tin nhau thì nó sống thế nào?”

Mình không nên nghĩ oan cho giống dân Việt. Có lần tôi kể chuyện những thành phố người ta bỏ xe đạp ngoài đường qua đêm, không khóa; như ở Dubuque, Iowa; hay ở Helsinki, Phần Lan (trước khi di dân Ðông Âu qua). Họ không lo mất xe, vì tin là mọi người chung quanh đều lương thiện. Nhiều độc giả đã viết thư nhắc nhở rằng xưa kia ở nước ta cũng vậy. Một vị cho biết hồi 1950 ở Sài Gòn ông đã sống như thế. Ðêm không khóa cửa nhà, xe đạp dựng trước nhà cũng không khóa. Một vị độc giả khác kể chuyện năm 1959 ông dựng cái xe đạp ngoài bờ sông Sài Gòn đứng hóng mát; sau đó có một người rủ lên xe hơi đi uống bia. Ông đi tới 11 giờ khuya, trở lại Bến Bạch Ðằng thấy cái xe không khóa vẫn dựng đó không mất. Bác Sĩ Nguyễn Tư Mô kể hồi 1955 ông đi trong một phái đoàn y tế xuống Châu Ðốc chẩn bệnh phát thuốc; lúc vào chợ ăn trưa thì một người trong đoàn bỏ quên cặp kính mát. Tới buổi chiều, một nhân viên xã mang cặp kính mát đến hỏi có ai đánh rớt không? Có người lượm được, đem đến trả phái đoàn, vì biết chỉ dân ở Sài Gòn mới mua được kính mát loại sang như vậy.

Người Việt Nam vốn đã tin nhau chứ chẳng phải không. Vì ông bà chúng ta vẫn dạy dỗ con cháu sống theo đạo lý, và chính họ sống làm gương. Trong xã hội nào mọi người cũng sống với những hợp đồng ngầm hiểu, dài hạn, hết đời này sang đời khác. Các xã hội Á Ðông theo truyền thống Nho Giáo đều có những “hợp đồng hiểu ngầm” như vậy. Ra đường gặp ai là có thể tin đến 99% rằng người đó cũng được cha mẹ dạy các quy tắc Lễ Nghĩa Liêm Sỉ giống như mình. Ngay cả sau khi nước ta bị Pháp đô hộ, bản Hợp Ðồng Tín Nghĩa vẫn được giữ gìn. Cách sống của Phan Châu Trinh cũng không khác lối cư xử của Nguyễn Ðình Chiểu hay Hoàng Diệu. Tư cách đó vẫn truyền qua đến Trần Trọng Kim, Khái Hưng, Nguyễn An Ninh, hay Phan Văn Hùm. Nền tảng đạo lý đó chỉ bị phá vỡ từ khi có một chính quyền chủ tâm xóa bỏ hết nền văn hóa cũ, thay thế bằng “văn hóa vô sản.”

Tại sao các nước Á Ðông khác, ngoài Việt Nam và Trung Quốc, vẫn giữ được những bản hợp đồng Tín Nghĩa suốt đời này sang đời khác trong hai ngàn năm?

Phân tích theo lối kinh tế học, thì lý do chính là: Tín Nghĩa là một cách sống có lợi về lâu về dài. Không ai muốn làm sai bản hợp đồng tín nghĩa vì nếu nó bị xóa bỏ, chính mình sẽ bị thiệt thòi. Nói rõ hơn: Cuộc sống của mỗi người sẽ “tốn kém” hơn! Mức tốn kém tăng lên từ một khoản chi tiêu mà các nhà kinh tế gọi là “phí tổn giao dịch” (transaction costs). Hãy lấy những thí dụ mà ông Giáp Văn Dương nêu ra. Một người vào siêu thị mua hàng, trả tiền, được mang thức ăn về nhà. Trong “giao dịch” kinh tế này, siêu thị cũng phải trả tiền khi mua hàng, khi thuê mướn cửa hàng, thuê nhân viên, vân vân. Người mua trả một số tiền lớn bằng số chi phí của siêu thị, cộng với tiền lời mà nếu không có thì không ai mở siêu thị.

Nhưng trong một xã hội mà người ta không tin nhau thì siêu thị phải lo đặt hệ thống báo động, phải thuê thêm người canh gác, thêm người kiểm soát lần thứ hai bên ngoài quầy trả tiền. Tất cả những chi phí mới đó, tất nhiên, chủ nhân họ tính ngay trong giá bán. Ðó là một thứ phí tổn giao dịch phụ trội; mà nếu trong xã hội mọi người tin nhau thì không cần. Nhìn rộng ra, trong một xã hội mà người ta không tin nhau thì phí tổn giao dịch sẽ tăng vọt trên khắp mọi mặt. Cả xã hội phải chịu. Thử nhìn vào số lượng công an, cảnh sát ở nước ta. Tại sao một nước cần nhiều công an như vậy? Vì người ta nghi ngờ nhau. Chính quyền nghi ngờ dân. Nếu mọi người tin nhau thì mấy trăm ngàn công an cảnh sát có thể giải ngũ. Những người đó có thể đi làm những việc hữu ích hơn về kinh tế, như làm kỹ sư, đi kinh doanh, làm ca sĩ, hay trồng cây ăn trái bán. Bởi vì trong nước vẫn cần rất nhiều kỹ sư, nhiều nhà kinh doanh, nhiều nhà nông có tài. Lực lượng công an thu hút mất bao nhiêu người ưu tú, đó là một thiệt hại lớn cho cả nền kinh tế quốc dân.

Làm cách nào để xã hội cùng theo những quy tắc sống có Tín Nghĩa? Làm cách nào để mọi người nhìn thấy nhau là hãy tin cậy trước khi nghi ngờ, nghe ai nói gì thì trước hết hãy tin đó là lời nói thật? Có thể thiết lập lại bản hợp đồng xã hội lấy Tín Nghĩa làm tiêu chuẩn hay không?

Có lẽ chúng ta sẽ tránh không lên giọng hô hào phục hồi môn đạo đức trong trường học, dù đó là một việc chắc chắn phải làm. Nên tìm ra những giải pháp thực tế. Mà khi nói đến chuyện thực tế thì có thể tính toán theo lối kinh tế học. Theo lối nhìn kinh tế học thì muốn người khác tin mình tốt nhất là làm sao cho người ta biết nếu mình không làm đúng lời hứa hẹn, thì chính mình sẽ bị thiệt hại rất lớn. Mình có hai đường: Giữ lời hứa có thể bị thiệt, nhưng cũng có thể không bị thiệt; ngược lại, nếu sai lời thì sẽ bị thiệt hại rất nhiều, với xác suất 100%!

Nếu mọi người trong một xã hội đều biết như vậy thì hầu hết sẽ cố giữ Tín Nghĩa, xã hội sẽ thay đổi. Quy tắc này vẫn được sử dụng trong đời sống kinh tế: Khi chúng ta đi vay nợ, ngân hàng yêu cầu phải có vật cầm thế “làm tin,” ghi rõ trong hợp đồng. Nếu mình không trả nợ, sẽ mất mát hơn gấp bội!

Khả năng có thể ký hợp đồng mà bản hợp đồng có hiệu lực thi hành, đó là một nền tảng tạo ra lòng tin tưởng lẫn nhau. Trong các xã hội hoang dã, việc thi hành hợp đồng là do mỗi người tự làm lấy. Họ dùng vũ lực để thi hành các bản hợp đồng. Theo lối mafia, ai không làm đúng hợp đồng thì cho một lưỡi đao, hay một phát súng; vì Mafia không thể ký những hợp đồng hứa hẹn cùng đi ăn cướp hoặc giết người, ai làm sai sẽ bị kiện!

Còn trong xã hội văn minh thì niềm tin giữa mọi người dựa trên hệ thống pháp luật. Muốn người ta tin thì cứ làm sao để người ta thấy là họ có thể kiện mình ra tòa, nếu mình làm sai. Như Thomas Schelling diễn giải: Một người dễ được tin tưởng khi hắn có thể bị thưa kiện! Một người có thể bị kiện ra tòa (nếu làm sai lời) thì dễ được người khác tin tưởng hơn. Nếu tất cả đều sống theo quy tắc đó thì chúng ta có thể tạo nên niềm tin cho cả nước.

Giữ cho guồng máy nhà nước trong sạch là bước đầu tiên để tái tạo niềm tin. Những người đi hối lộ và ăn hối lộ đều “xé bản hợp đồng” mà mọi người đã thỏa thuận với nhau. Không những họ làm người dân đút lót mất tiền, mà họ còn phá nát đạo lý xã hội. Cũng giống như khi có người lái xe ngoài đường mà bất chấp luật lệ vậy. Nếu nhiều người cứ ngang nhiên lái xe như thế mãi, thì cả thành phố hay cả nước sẽ không còn luật lái xe. Bản hợp đồng bị xé rồi, mạnh ai nấy sống. Nạn tham nhũng là thứ làm tiêu hao đạo lý cả xã hội, chưa kể nó làm cho kinh tế không tiến được đúng tiềm năng.

Trước khi xé bản hợp đồng với xã hội để ăn hối lộ mà biết trước mình có thể bị thiệt hại rất nặng nếu bị bắt, thì thế nào người ta cũng ngần ngại không đòi đút lót nữa. Xác suất bị bắt càng cao thì càng bớt tham nhũng. Án trừng phạt càng nặng, thì càng bớt. Nếu một hệ thống chính trị cứ để cho xác suất bị bắt thấp, mà việc trừng phạt cũng nhẹ, thì sẽ nuôi đầy tham nhũng, hối lộ.

Phải làm sao cho xác suất tội tham nhũng bị tố giác càng cao càng tốt, đó là một cách giảm bớt tham nhũng và tạo niềm tin trong xã hội. Muốn vậy thì ngoài guồng máy tư pháp công minh chính trực cần phải có nhiều “bộ máy tư nhân” tình nguyện tham dự việc tố giác tội tham nhũng. Số hội đoàn, trong xã hội công dân càng phát triển thì càng nhiều người tự nguyện làm công việc đó. Nhiều người còn sẵn sàng làm công việc đó, vì có lợi cho họ. Ðó là các nhà báo, khi họ được tự do. Nhà báo nào điều tra ra những vụ tham nhũng và loan tin sẽ được nhiều người đọc, nhiều người kính trọng. Chính họ sẽ tự nguyện đi tìm ra những tin tức đó. Còn nếu nhà báo đi điều tra rồi lại bị tù thì hết nói!

Khi bản hợp đồng đạo lý của xã hội bị xé rồi, rất khó tái lập. Phá nó dễ, xây dựng lại rất khó. Nhưng không phải vì khó mà chúng ta không bắt đầu ngay. Phải thiết lập một chế độ tự do dân chủ, quyền tư pháp độc lập, xã hội công dân phát triển, mọi người có quyền tự do hội họp, tự do phát biểu. Cứ như thế, trong một vài thế hệ, sẽ không ai cần đặt câu hỏi: Tại sao người Việt không tin nhau?

© Ngô Nhân Dụng

Nguồn: NV

 

 

20 Phản hồi cho “Làm sao cho người Việt tin nhau?”

  1. Tudo.com says:

    Trích: (Ngược lại, khi trở về sống ở Việt Nam, ông thấy người ta luôn luôn nghi ngờ nhau trước, không ai tin ai cả. Lãnh hành lý ở phi trường bị hỏi giấy tờ, “Tên tôi đây. Ðịa chỉ tôi đây. Hộ chiếu của tôi đây. Vậy sao mà rắc rối đến vậy? Sao phải xác nhận? Sao phải chứng minh? Sao phải công chứng bản gốc?”)

    Rỏ ràng cái ông sống ở nước ngoài nầy không. . . nắm vững chính xét nhà nước ta, không nắm chắc hệ thống. . . “bôi trơn” của quan chức nước mình, tóm lại ông ấy thiếu thông tin cách làm việc tiến bộ vượt bực của nước nhà nên không thể hiểu rỏ ràng nếu không nắm được . . . “bản gốc” là không thể nắm được thủ tục. . .”đầu tiên?”.

    Nó cũng giống câu chuyện kể của ông cán bộ tập kết Nguyễn văn Trấn hồi còn chiến tranh, mỗi khi hợp đảng đều được các uỷ viên trung ương dặn tới dặn lui: các đồng chí phải. . .nắm vững chính sách của đảng ta, phải. . .nắm cứng âm mưu của bọn phản động, phải. . .nắm chắc tình hữu nghị với các nước xhcn anh em. . .nắm.v.v. . .và v.v. . .nắm. . .
    Nói tóm lại các đồng chí phải nắm. . .phải nắm. . .nắm, nắm. . .đến độ ông Trấn quá. . .mỏi tay và quá. . . bực nên buông lời nắm cái. . . con C, làm cho các uỷ viên. . .đỏ mặt bỏ đi ra ngoài.

    Nhưng kể ra quý vị ấy còn hên là khi ấy gặp đồng chí Trấn, nếu xui mà gặp anh đồng chí. . . Tonydo mà nắm…nắm kiểu đó, ổng nắm cho một phát . . .K-59 là coi như có nước bỏ. . .bu luôn!

  2. Tìm lại các ý kiến cũ, tôi thấy có một ý kiến hay về đoàn kết và long tin nhau xin được giới thiệu lại :
    Yêu cầu BBT cho đăng bài này, để thể hiện quyền trả lời của đọc giả, trong bài tuy có đôi chút phóng tác, tuy nhiên vẫn nằm trong biên chế của sự thật của tài liệêu, cám ơn
    Con chien Trực Ngôn viết : “Hoan hô “Rọi Sĩ” đã biết nhận lỗi và sửa sai!”.
    Sao? Các chúng chien chỉ biết hoan hô suông thôi sao? Phải biết biến lời hoan hô suông thành hiện thực chớ. Các chúng chien phải biết noi theo gương phục thiện chớ, vì chien các cấp mà biết phục thiện thì mới có thể hàn gắn, để từ đó mới nói tới chuyện đoàn kết được chớ.
    À há, ngang đây. Ta đã trả lời cho vấn đề : “LÀM THẾ NÀO ĐỂ ĐOÀN KẾT” rồi đó, muốn đoàn kết thì chúng chien các cấp phải biết phục thiện, hướng về SỰ THẬT. Và chỉ có tin, noi theo sự thật thì mới có thể đoàn kết được mà thôi. Àhá, công án khó khăn đã được giải đáp.
    Và xa hơn nữa để từ đó các chúng chien có thể tự sửa thân, tâm thoát ra khỏi sự kiềm tỏa 2 bàn tay đầy “vàng” của chúa Dêsù, trên đường đi làm “ăn cứt khô” (tức là chúa đi chét cứt những kè không tin chúa là thượng đế toàn năng : Kinh malachi chương 2: 1-3. Dõ Dàng là kinh giáo của Catô lích chứ chẳng có ai bịa đặt ra cả) trở về giữ chặt trên đầu mình. Sau nữa là có thể cứu tổ tiên 7 đời của mình dưới kia, tránh bị chúa trét cứt vào mặt. Đúng vậy các chien ạ, chúa tới VN ta vào năm 1533, như vậy tới nay là 481 năm, thì tổ tiên 6 đời chúng chien bị chúa giữ chặt 2 tay “vàng” trên đầu rồi, còn tổ tiên từ đời thứ 7 trở lên của chúng chien là chúa cứ gặp đâu là chúa móc cứt trong cái bồ cứt gùi ngay sau lưng và chét vào mặt (đúng theo lời tuyên bố của chúa trong kinh Malachi :2-1-3 “Kẻ nào không tin ta là chúa của nó, thì ta sẽ chét cứt vào mặt nó, tổ tiên đời thứ 7 của chúng chien đâu có biết đến chúa đâu mà không bị chét cứt vào mặt, lo sợ này rất là logic, đúng hôn??? Muốn tránh điều này thì chúng chien phải theo lời hướng dẫn của Rọi sĩ dưới đây : Các chúng chien nên tin tưởng Rọi Sĩ vì Rọi Sĩ nghĩa là người chuyên đị rọi ánh sáng sự thật vào nơi trí não tối tăm của chúng chien các cấp.
    Nào bi giờ Rọi sĩ thực tập cho các chien, các chien nhắc theo cho rõ to lên nghen:
    1/ Xin Lỗi các cụ tổ 7 đời, vì các cụ tổ 6 đời đã vì tin xằng bậy, nhận chúa trời phịa là chúa, Nhưng lại thế này, vì chúa tuy phịa nhưng lại có tiếng nói (Kinh “Thánh”) là sẽ đi chét cứt vào mặt những ai không tin nó vì vây mà tổ 7 đời của chúng con bị dính cứt vào mặt vì nó, thế nên để tránh điều này từ nay chúng con sẽ không tin nó là chúa blời (trời) blậy blạ nữa. XIN LỖI, XIN LỖI.
    2/ Xin lỗi chung các tổ tiên, vì sự tin xằng bậy mà cha ông chúng con đã quay nhiều nhát dao chí mạng vào lưng tổ quốc, để con chien chúng con mang tiếng muôn đời là kẻ vong bản, kẻ bị lừa mà không biết mình bị lừa với lời xác định thành thật của thằng giám sai Bùi Ghẻ Nhơ (Puguiniez) như sau : “Không có người công giáo Việt Nam thì người Pháp như con cua bị bẻ gẫy càng…” XIN LỖI, XIN LỖI (Nói to lên)
    3/ Xin lỗi chung miền Nam VN, chúng chiên lâu nay đã tung hô lầm lẫn thằng TAM ĐẠI VIỆT GIAN NGÔ ĐÌNH DIỆM. nhưng thật sự chính các quái chien nhà Ngô mới là tác nhân phá tan miền Nam tự do, bằng sự khởi đầu ngu si là đi diệt gọn những lực lượng chống cộng đóng vai trò phên dậu hữu hiệu là những lực lượng giáo phái Cao Đài, Hoà Hảo tại miền Nam và các lực lượng Đảng Phái yêu nước, yêu tự do dân chủ tại miền Trung và vùng 2, thay vì khôn khéo lôi kéo họ, chia trách nhiệm cho họ để họ hợp tác chống lại CS để chính phủ rảnh tay lo những việc lớn hơn. Xin lỗi nền Tam Giáo (Là đa số) minh triết của VN vì có thời các con quái chien nhà Ngô đã cư xử như đối tượng cần tiêu diệt. XIN LỖI, XIN LỖI (Nói to lên)
    4/ Xin Lỗi Tổ Tiên vì đã ngu muội nghe lời thằng Vatikeo đi thờ chúa phịa của nó tạo ra, mà dẹp ban thờ tổ tiên cao hơn từ mấy trăm năm nay, đến nỗi năm 1962, thằng Vatikeo nhượng bộ, nó cho con chien lại thờ lại tổ tiên nhưng con chien vì đã liệt não, ngu đần nên nói mỉa là “làm chay cúng ruồi”. Chứ có biết đâu đây là một phong tục mang tính thiêng liêng, kết hợp giòng tộc, người trong một nước với nhau. XIN LỖI, XIN LỖI (Nói to hơn lên).
    Các chúng chien nghe lời Rọi sĩ thực tập 4 lời xin lỗi căn bản này là một thời gian sau chúng chien sẽ từ từ động được não trở lại và tìm ra toàn bộ sự thật. Lúc đầu có thể hơi ngượng ngịu, khó khăn nhưng dần dần sẽ quen và sẽ thực hiện được dễ dàng và từ đó sẽ có sự đoàn kết thực sư và cảm thông với tôn giáo khác và sẽ đồng hành cùng dân tộc, mong thay, mong thay. CỐ LÊN, CỐ LÊN

    • …Và trên hết, tên còm sĩ trên đây cũng phải xin lỗi ông bà tổ tiên của mình, vì các vị đã sinh ra một con người nhưng trong đầu chứa toàn cứt !

    • Khánh Hưng says:

      Chỉ đọc được vài chữ là thôi ngay vì đây là bài viết của một kẻ vô giáo dục, ăn nói xúc phạm hình ảnh thiêng liêng của hàng trăm triệu người trên trái đất này. Thử suy nghĩ một chút thôi, nếu ai đó xúc phạm ông bà, cha mẹ mình bằng những lời lẽ khiếm nhã, mất dạy như người viết bài này thì có đáng cho một cú đấm vào mặt knock out luôn hay cho một viên kẹo đồng về với cát bụi?

  3. vũ gia hiền says:

    Tin để bị lừa hả ?

    • Lan Huệ says:

      Tôi là một người ở vùng quê thuộc Tây Nam bộ. Trước 1975, còn niên thiếu, nhưng tôi vẫn còn nhớ nhiều cái trong đó có việc: nhiều nhà ở quê tôi không làm cửa, chỉ treo một cái màn lớn, khi cần che chắn thì kéo ra, không sợ trộm cắp. Tôi nghĩ, vùng đồng bằng sông Cửu Long phì nhiêu, trù phú, gạo cơm, cá mú dư thừa, không ai đói. Thêm vào đó là đời sống tâm linh của người dân rất mạnh, làm điều dối trá, gian ác thì đừng cho rằng không ai biết vì còn có Trời Đất, kẻ khuất mặt, khuất mày biết. Vì thế, ít kẻ lừa phỉnh nhau mà đa số chuộng thật lòng. Đúng là thời kỳ thái bình, an lạc.
      Nhưng sau 1975, thật kinh hoàng khi chứng kiến cảnh giới nghiêm để “đánh tư sản”, thiếu thốn đủ thứ: xăng dầu, xe cộ, ghe thuyền, thuốc men,… nhiều loại giấy: giấy giới thiệu, giấy phép đi đường, nhiều trạm thuế dọc đường,… Bao nhiêu thứ nhiêu khê thì làm sao tin tưởng nhau được vì người ta thiếu thì sanh tâm tàn tặc, tranh giành, cướp đoạt,… Và hiện nay “dân oan” nơi nào cũng có. Cho nên, triết gia Mạnh tử rất đúng khi cho rằng bần cùng sanh đạo tặc và muốn dân làm điều thiện thì phải dạy dân mà muốn dạy dân thì phải lo cái bụng của dân no đủ trước đã. Thật là triết lý của người mẹ hiền rất hợp với tính cách người dân Nam bộ. Người CS bấy lâu nay có thực tâm chủ trương và thực hiện “dân vi quý” hay nói một đàng làm một nẻo, bịp bợm?

  4. Sang sông says:

    Cộng sản Việt từ HCM trở xuống là một đám tự ti tự kỉ tự ái cao ngút trời , mang mặc cảm của nhửng kẻ nghèo hèn ít học và bị áp bức từ thuở nhỏ cho tới khi trưởng thành trong đầu óc họ luôn luôn mang nổi hận và nhục chỉ chờ cơ hội đến là sẻ ra tay ! Thành phần nầy rất nguy hiểm đối với nhửng ai làm phật lòng họ , trong một xã hội tất nhiên sẻ có nhóm loại người này do nhửng bất công của cuộc sống đem lại , đó là nói đến dân đen thôi

    Còn nếu họ là lảnh tụ hoặc lảnh đạo một Đảng phái lèo lái một Quốc gia một dân tộc nắm quyền sinh sát trong tay rồi biết bao nhiêu chục triệu người ,đời sống và tương lai của họ hậu quả sẻ ra sao

    Tất nhiên trong mắt họ ! Họ chỉ quyết định cho quyền lợi cá nhân uy tín và phe phái , quan trọng nửa là phải thoã mãn cái tính tự ti tự ái hèn kém của mình xưa kia ,

    Vì thế bọn chúng mới tự bốc thơm với nhau đảng ta là. “Đỉnh cao trí tuệ loài người ” ( anh minh sáng suốt ) như HCM còn đi xa hơn nửa phải là Trần Dân Tiên mới thỏa mãn cái tính được vuốt ve , sao không là phó thường dân mà lại là Dân Tiên tự xưng mình là con trời Thiên tử , xuống thế gian vừa đi đường vừa kể chuyện !

    Bản chất đa phần của người Việt hầu hết là như thế như thời kỳ ( cấm đạo ) của vua quan nhà Nguyển
    Cảm thấy triều đình bất lực trước việc con dân Việt của mình đua nhau theo đạo bất chấp sự cấm đoán của triều đình còn dám đánh đổi lấy mạng sống nửa , lổi do ai đâu phải dân mà củng đâu phải đám tu sỉ truyền giáo , con người sống là phải nhìn về tương lai và hy vọng vào nhửng điều tốt đẹp hơn , triều đình Huế có đáp ứng nguyện vọng đó của người dân không ?

    Bắt bớ , đàn áp và bỏ tù xử tử là dấu hiệu khủng hoảng trì trệ bế tắc không có giải đáp thích đáng thích hợp cho đời sống vật chất và tâm linh của con dân mình chăn dắt !

    Tinh thần tự ti không cho phép họ có giải pháp thỏa hiệp với đối phương để chung sống hoà hợp và học hỏi , làm như thế là ( mất mặt ) giải pháp được cả bọn đồng ý là đánh đuổi bọn nó ra nước ta !

    Cái vòng lẩn quẩn lịch sử của VN nó là như vậy !

  5. DÂN OAN says:

    “… Trên báo Tia Sáng, ông Giáp Văn Dương mới viết một bài rất đáng đọc, ông đặt câu hỏi: Tại sao ở nước ta mọi người không tin nhau…” . Không có đâu Ông Giáp, vì rằng Ỏ nước ta mọi người vẫn tin nhau đấy chứ ạ, vì rằng trong một chuyến về Việt Nam, 2 thằng cháu ra phi trường đón, dọc đường chúng kêu đói, 3 chú cháu mới táp vào một nhà hàng ăn, ăn xong nhà hàng tính tiền là 520.000, tôi nhẩm tính khoảng 50 đô tôi yên chí, vừa đúng số tiền vợ tôi vừa mới đưa cho để dọc đường chú cháu uống nước, nhưng khi moi túi thì chẳng thấy đâu, 2 thằng cháu thì 1 xu dính túi cũng chẳng có, tôi đành nói với ông chủ quán cho tôi để lại chiếc điện thoại cầm tay làm tin để cho 2 thằng cháu nó chở tôi về nhà lấy tiền trả sau, khi biết tôi là Việt kiều, ông chủ quán cười thông cảm trả lại chiếc điện thoại rồi nói : ” thôi Việt kiều khỏi !? ” . Đây là niềm tin nhau giữa người dân với người dân . Còn như trường hợp của Ông Giáp thì lại là chính phủ với người dân . Như vậy Trước khi có đôi lời giải đáp, tôi xin phép được đổi lại câu hỏi của Ông Giáp : ” Tại sao ở nước ta, BÂY GIỜ, chính phủ không tin người dân ? ” . Tin làm sao được, khi ” chân lý kinh nhật tụng của bác và đảng dậy : ” Thà bắt lầm 100 người còn hơn là tha lầm 1 người !? ” .

  6. Dao Cong Khai says:

    Tôi không sống dưới thời Thực Dân Pháp nhưng sử sách của cả 2 phe viết về chế độ Thực Dân Pháp thì nhiều và phe nào cũng căm thù Thực Dân Pháp. TT Diệm thì theo chính sách chống cộng, bài phong (phong kiến) và diệt thực dân, TT Diệm đã đuổi thực dân Pháp không tốn một viên đạn; còn VC thì kháng chiến chống Pháp. Nhưng khi có đủ kiến thức và được đối diện với thời cuộc thì tôi mới hiểu nguồn gốc của chế độ VNCH là một sự thoả hiệp của những người yêu nước VN với thực dân Pháp và thành lập Quốc Gia VN dưới sự bảo trợ và che chở của Thực Dân Pháp.

    Còn phía Hồ Chí Minh thì nếu hiểu rõ những biến cố ở VN từ những năm 1945 đến nay thì thấy, lúc đầu còn trẻ Hồ không chống Pháp mà nộp đơn xin vào trường thuộc địa nhưng bị từ chối, rồi cuối cùng phải xin vào làm cu li cho Thực Dân Pháp trên một chuyến Tàu chở ông ta sang Pháp. Bỏ đất nước mà sang Pháp sống thì đó không thể gọi là yêu nước toàn vẹn được. Cá nhân tôi khi có cơ hội di tản sang Mỹ, tôi đâu chịu đi; thế nhưng sau 30/4 tôi đã quyết định là giá nào mình cũng phải vượt biên… Đến khi có quyết định đó thì tư tưởng của tôi không còn chút tin yêu gắn bó gì với đất VN nữa. Cho nên khi đã quyết định ra đi để sống ở một nước khác điều đó dễ hiểu là người ta đã chấp nhận sống và hoà mình với xứ sở mới của họ, và cũng có nghĩa là chất keo gắn bó họ với quê hương, làng xóm đã bị thối rữa. Dân Bắc 54 cũng thế, vô số trong đám họ sau 75 cho tới nay họ cũng chẳng thèm về thăm quê cha đất tổ nữa; lý do vì họ ghê tởm nơi đó quá rồi.

    Hồ Chí Minh xin bỏ VN sang làm cu li bên Pháp hoàn toàn không phải yêu nước, như hắn tự kể. Và chuyện Hồ theo CS chỉ là vì Hồ toa rập với bọn ma cô, đĩ điếm bên Pháp nên chúng nó rủ rê Hồ vô đó; rồi nơi đó có lẽ Hồ thấy bọn Bolchevik nó hạp với mình nên Hồ gắn bó với tụi nó, mang tà thuyết của tụi nó về VN nhồi sọ đám thanh niên Thế Hệ Hồ Chí Minh. Lịch sử đảng CSVN là lường gạt nên người ta phải tự tìm hiểu để hiểu con người của Hồ là như thế.

    Nói rằng VNCH là tay sai thực dân Pháp thì cũng đúng vì nó bắt nguồn từ khối Liên Hiệp Pháp, vì Quốc Gia VN do Pháp giúp đỡ thành lập và bảo vệ. Nhưng nói VNCH chống phong kiến, chống cộng và chống thực dân thì cũng hoàn toàn đúng, bởi TT Diệm đã đựa vào thế lực của Mỹ để đuổi Pháp ra khỏi miền Nam VN. Nói VC yêu nước cũng đúng, mà VC là tay sai của ngoại bang, Nga, Tàu và cả thực dân Pháp thì cũng đúng luôn. Sau cuối năm 1945 thì Hồ Chí Minh và đồng bọn đang tổ chức “Chính Quyền Nhân Dân” ở VN chứ đâu còn thực dân Pháp. Sau khi Pháp theo chân quân đội Anh vào miền Nam để tước vũ khí của Nhật thì lúc đó quân Pháp mới chính thức trở lại miền Nam; nhưng miền Bắc vẫn do HCM cai trị và quân đội Pháp đã được Hồ Chí Minh hợp thức hoá để đóng quân ở miền Bắc bằng một Hiệp Định Sơ Bộ 06/03/1946 để đồng ý cho quân Pháp hiện diện ở Bắc VN, và gián tiếp đồng ý sự cai trị của Pháp ở VN. Lúc đó không còn triều đình nhà Nguyễn, Bảo Đại xin được làm công dân Nguyễn Vĩnh Thuỵ, còn Pháp thoả hiệp với HCM thành lập một CHÍNH PHỦ LIÊN HIỆP bao gồm QG và Việt Minh. Trong đó chủ tịch chính phủ là HCM, bộ trưởng ngoại giao là phe QG, nhà văn Nhất Linh của VN Quốc Dân Đảng; còn bộ trưởng nội vụ và quốc phòng do Việt Minh nắm. Và các trí thức, lãnh tụ quốc gia khác như Phạm Quỳnh, Ngô Đình Khôi, nhà văn Khái Hưng… đã bị Việt Minh thủ tiêu trong giai đoạn này; đến nỗi bộ trưởng ngoại giao Nhất Linh sang họp bên Pháp đã không dám về nước nữa; cho đến sau này dưới thời TT Diệm ông mới về VN làm bộ trưởng ngoại giao cho VNCH.

    Cho nên phe nào cũng có lý nói rằng mình yêu nước và chính nghĩa cả. Thằng dân thì hầu hết không biết rõ lịch sử, không hiểu rõ tông tích cả các lãnh tụ của cả 2 phe nên phe nào sạo nhiều và lường gạt giỏi thì nó tin. Chính vì thế hồi 1956 nếu TT Diệm đồng ý tổng tuyển cử thống nhất với Bắc Việt thì chắc chắn VNCH sẽ thua, bởi vì phe nào cưỡng bách hăm doạ nhiều nhưng lại tuyên truyền và lường gạt dân nhiều hơn thì phe đó thắng. Nói thiệt dân nó không tin, nhưng mà nói sạo, nghe bùi tai thì đa số nông dân và cả trí thức cũng tin.

    Cũng như người ta thường tuyên truyền; sự chia rẽ Trung Nam Bắc hiện nay ở VN là do người Pháp gây ra. Đa số người VN ai cũng hài lòng với kiểu giải thích như thế. Huề cả làng, phe mình ai cũng tốt, chỉ có phe địch mới xấu… Thực ra chuyện chia rẽ Bắc Trung Nam nó chỉ bắt nguồn từ việc người Pháp dùng chính sách “chia để trị” mà thôi. Nhưng chia rẽ hay không thì chủ yếu là ở người VN thôi. Nếu Hồ Chí Minh không thoả hiệp với Pháp để ký hiệp định Geneve chia đôi đất nước VN thì đất nước đó đâu có bị chia đôi. Tại sao lại đổ lỗi cho Thực Dân Pháp chia đôi? Và tại sao lại chia đôi ở sông Bến Hải chứ không chia đôi ở Đèo Ngang theo ước muốn của Pháp, hay chia đôi ở Quy Nhơn như đòi hỏi của HCM? Đơn giản là vì Hồ Chí Minh đã nghe lời dạy bảo của Trung Cộng, đơn giản là vì Trung Cộng nó quyết định như vậy. Trái lại phía QG Việt Nam đã phản kháng và không ký hiệp định đó và đó là lý do xác đáng để TT Diệm khước từ tổng tuyển cử thống nhất VN. Người ta đâu có đồng ý chia đôi đất nước mà phải tổng tuyển cử thống nhất?

    Đất VN mà tại sao HCM lại phải chia đôi? Người VN mình không chia rẽ thì có thằng Tây nào chia rẽ nổi chúng ta? Tại sao nghe Nga Tàu để đem quân vào chém giết đồng bào miền Nam? Tại sao năm 1958 thủ tướng Phạm Văn Đồng lại ký kết với Tàu công nhận chủ quyền của Tàu ở Hoàng Sa và Trường Sa? Tại sao nói rằng HCM yêu nước mà lại không ngăn cản chuyện đó? Bọn Hán tộc mới có máu mủ với đám CS Hồ Chí Minh chứ dân miền Nam chúng tôi đâu có đồng chủng gì nổi với đám Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng. Nói trắng ra là CS Bắc Việt đã trở nên tay sai cho Tàu quá nhiều rồi nên mới ra như thế. Cho đến khi chiếm trọn miền Nam thì, có lẽ lúc đó thấy mình không cần Tàu nữa, đã có thế lực của Nga Sô, đã giết hết được những người anh em (Ngụy) ở miền Nam để cướp đoạt rồi; chia cho quan thầy thì thấy uổng, nên mới bị Tàu nó dạy cho 1 bài học năm 79, để rồi giờ đây phải làm tôi tớ ngoan ngoãn hơn.

    Niềm tin giữa người VN với nhau dưới thời Cần Vương đã bị mai một vì sự thối nát của chế độ phong kiến nhà Nguyễn nên phong trào đó sớm bị tan rã. Phong trào Văn Thân chống Pháp nhưng lại Bình Tây Sát Tả nên càng đào sâu hố chia rẽ giữa người VN với nhau cho nên phong trào này sớm thất bại. Cho tới khi phong trào Đông Du và Duy Tân của Phan Bội Châu và Phan Chu Trinh thì những người yêu nước VN mới tin tưởng nhau để tạo nên cuộc khởi nghĩa ở Yên Bái, để lại tiếng vang “không thành công thì thành nhân”. Thế nhưng cái nhân tính của người VN đã từ từ bị xích hoá bởi bọn Bolchevik, từ khi HCM sang Nga làm tay sai cho CS Quốc Tế ở đó. Tại sao thời 1945 HCM thông đồng với Pháp để thủ tiêu Cách Mạng QG? Tại sao HCM đút lót cho tướng Tàu (quân của Tưởng Giới Thạch) để tiêu diệt VN Quốc Dân Đảng trong thời kỳ CS và QG liên hiệp với nhau trong Chính Phủ Liên Hiệp? Tại sao HCM đã chiêu dụ những người yêu nước theo Việt Minh rồi tới thời cải cách ruộng đất hắn đã để cán bộ của mình đấu tố và giết chính gia đình người ta?

    Tin nhau sao nổi, những người CSVN chỉ vì muốn làm hài lòng quan thầy Trung Quốc để đạt được đủ chỉ tiêu của quan thầy mình; họ đã đấu tố cả những người thân trong gia đình mình! Tin sao nổi hạng người như Trường Chinh, dám lôi cổ ông già mình ra đấu tố và để cho đồng chí của mình giết cha mình! Khi nào các đồng chí mới dám nhìn nhận những sự thực đó? Tránh né hoài mà đòi người ta tin mình. Giờ đây nếu Tàu nó đem quân sang đập VC thì sẽ có những thằng vỗ tay, thằng đầu tiên là tôi (nhưng tôi biết chuyện đó chỉ xẩy ra 1 lần thôi; CSVN sẽ bám cứng lấy tàu TC và không bao giờ để xẩy ra tương tự, tất cả những lời lẽ khẩu hiệu chỉ toàn là đóng kịch bề ngoài, chỉ những chuyến họ sang Tàu họp mới là sự thật)

    Ai tin VC thì cứ mang nhiều tiền về đó hợp tác với nó. Chúng tôi thì thấy cách họ đối xử với những người không theo niềm tin bolchevik như chúng như thế là đủ rồi. Cùng tù chung với nhau ở Côn Sơn, bọn Lê Đức Thọ, Lê Duẩn đã lợi dụng sự thân thiện của phe QG để nắm rõ những điểm huyệt của QG sau này tiêu diệt.

    • NON NGÀN says:

      CHỦ NGHĨA QUỐC GIA VÀ CHỦ NGHĨA QUỐC TẾ

      Chủ nghĩa quốc gia là chủ nghĩa dân tộc, nó là thứ tình cảm tự nhiên, khách quan của con người, vì không ai không tự phát yêu đất nước, dân tộc mình, trừ những người kém hiểu biết hoặc thấp kém.

      Chủ nghĩa quốc tế là chủ nghĩa đặt quyền lợi quốc tế chung lên tất cả, trên cả tình cảm quốc gia dân tộc, đó thường là niềm tin giáo điều nào đó, trong chính trị cũng như tôn tôn giáo, đó chủ yếu là sự nhận thức hay sự hiểu biết kiểu lý thuyết, nhưng rất tiếc đó là sự hiểu biết, sự nhận thức, hay lý thuyết sai.

      Bởi vì thực tế luôn luôn là thực tế tự nhiên. Cái gì biết đúng thực tế tự nhiên mới là biết đúng, còn cái gì biết sai thực tế tự nhiên là biết sai, như chủ thuyết Mác ngày xưa hay chủ thuyết nhà nước Hồi giáo ngày nay chẳng hạn. Nó muốn vượt ra mọi biên giới quốc gia nhưng không có cơ sở. Vì phát triển khách quan mới là phát triển đúng còn phát triển cưỡng chế hoặc giả tạo luôn luôn là phát triển sai.

      Ngày nay các quốc gia đều đi đến hội nhập toàn cầu, đó là phát triển đúng, phát triển dựa trên yêu cầu thống nhất hóa thế giới, nhưng mỗi đất nước, mỗi dân tộc đều giữ được tính cách khách quan riêng, không cưỡng chế, không lý thuyết ảo tưởng suông. Nếu nước Anh không muốn ở lại trong Cộng đồng Châu Âu, họ có quyền tách ra bằng cuộc trưng cầu dân ý tự do. Còn các nước Đông Nam Á rời rạc xưa nay nay thấy yêu cầu cần thiết lập nên Cộng đồng Đông Nam Á Asean là chuyện khác.

      Trái lại học thuyết quốc tế vô sản trước kia chỉ là học thuyết giả tạo, không có cơ sở khách quan thực tế nên nó đã tuyệt đối thất bại là như thế. Vì các ý niệm vô sản, đấu tranh giai cấp, xã hội không giai cấp, xã hội cộng sản khoa học, xã hội cộng sản toàn cầu, chuyên chính vô sản mà Mác từng nghĩ ra là hoàn toàn không có cơ sở khoa học thực chất nên tất yếu nó không bao giờ đạt được.

      Thà đi theo con đường thực tế nhưng chắc chắn, có những lúc chưa đạt nhưng không bao giờ sai chân lý nên cũng chẳng phải hi sinh, tốn kém gì, đó là sự lựa chọn khôn ngoan. Trái lại đi theo con đường ảo vọng, hoàn toàn không có cơ sở trần gian, không có thực chất, chẳng qua chỉ là sự lập dị, cố chấp, ngoan cố, ngây thơ, ảo tưởng thì hoàn toàn thật tai hại, lại độc tài độc đoán lại càng hi sinh, đau khổ quá nhiều mà cuối cùng cũng chỉ như dã tràng xa cát, như bọt nước, như mây khói tự nhiên, đó chính là sự khác nhau giữa chủ nghĩa quốc gia thực chất và chủ nghĩa quốc tế giả tạo là hoàn toàn như thế.

      ĐẠI NGÀN
      (14/8/16)

  7. kenny says:

    Tri , phu , dia , hao bi dau to den chet , chi con lai dam luu manh thi lay dau ra tu te de ma tin nhau.
    Mot xa hoi de cao cai ac , tuyen truyen doi tra , lam cho moi nguoi nghi ngo lan nhau thi lay dau ra niem tin , con to cha , vo to chong , day to to cho , dan to dan ,dang to dang …ca xa hoi dau to lan nhau , niem tin la cai xa xi nhat trong chu nghia CS.

  8. Nói Không Được says:

    Bản chất CS là lừa dối, thủ đoạn, lường gạt nên xã hội CS không thể có niềm tin. Ngay cả đảng viên CS với nhau cũng thường trực lo thủ thế và tìm cách triệt hạ nhau.

    Xã hội CS là một xã hội thú vật hoang dã, trong đó bạo lực, sức manh, và thủ đoạn là tất cả.

  9. LÃO NGOAN ĐỒNG says:

    Thưa bà con,

    Lúc này nhiều tin tức thời sự nóng bỏng, nhưng thấy bài của ông Ngô Nhân Dụng viết về Niềm Tin của Người Việt, nên ráng đọc nhanh và cả đọc dối, để xem có gì lạ chăng ?
    Ông Dụng định bệnh quả khống sai, nhưng trình bày dài dòng và lòng vòng quá, đâm ra loãng mất ý chính.

    1/
    Theo tôi cái cốt lõi là ĐẠO ĐỨC đóng vai trò then chốt.
    Có người lại đổ cho xứ ta nghèo, lạc hậu …

    Qua thí dụ của ông NND nêu ra ta thấy ngày, nghèo và kém học chưa phải là động lực dẫn đến trộm cắp, cướp của giết người và tham nhũng.
    Đạo đức bị sói mòn,khiến chất liệu nhân xã rã rời tơi tả, cho nên con người trở nên mất hết tư cách, sẵn sàng phạm tội, mà không thấy xấu hổ. Thậm chí còn cho rằng, DẠI GÌ MÀ KHÔNG THẾ !

    Ta cứ xem ở ta quan tham thường là các ông to đầu, quyền uy nhất nhì cả nước, thậm chí có ông nằm trong ủy ban chống tham nhũng ! Các ông này lại hay đăng đàn nói chuyện đạo đức, nhân nghĩa … đến buồn nôn !
    Một điều chắc chắn 101% là các vị này không nghèo, ngược lại giầu có hết sức, nhưng vẫn tham. Mà chẳng những tham tiền lại tham quyền, cứ bắt vít ngồi mãi trên quyền lực, cho dù phạm lỗi tày đình như đồng chí X trong BCT. Có chất vấn thì đổ cho cái Đảng Mafia Đỏ phân công phân nhiệm, và này nào Đảng Mafia Đỏ còn tín nhiệm là nghiễm nhiên đồng chí X còn ngồi mãi !

    Hệ quả dĩ nhiên NHÀ DỘT TỪ NÓC DỘT XUỐNG !

    2/
    Con người đã không còn đạo đức, thì không coi thường mọi thứ, từ đó luân thường đạo lý bỏ tọt vào thùng rác !

    Xã hội trở nên bất ổn như ai cũng rõ về mọi mặt.

    Về giáo dục học trò và thày giáo chẳng ra gì. Thày dậy cho có và buộc học trò hoc thêm để mõi tiền. Trò học chơi thi lây bằng thật. Không lấy được bằng thật thì sài đỡ bằng giả, có khi còn oách hơn bằng thật. Thê là cả nước xưa kia ra ngõ gặp anh hùng nữ kiệt, nay toàn là thạc sĩ, tiến sĩ, phó giáo sư, giáo sư, viện phó viện trưởng, giám đốc, tổng giám đốc … nhiều hơn cả vi trùng bệnh Lậu và Giang Mai, cộng thêm siêu trùng Aids ….
    Rồi trò đánh nhau thật hung bạo, và đánh luôn thầy cô cho dãn gân cốt và thay đổi không khí !

    Xã hội thì xì ke ma túy, mãi dâm. Tệ hơn nữa thích tạo sự cố (xì-căng-đan) về Sex, nhưng tung lên mạng video clip phim con heo do mình là diễn viên chính …

    Kết luận, hầu như cả nước bị đứt hay tê liệt những sợi dây thần kinh xấu hổ ở mặt, nên …

    3/
    Định ra căn bệnh rồi thì phải tìm ra nguyên nhân từ đâu ?

    Chính cái cơ chế độc tài đảng trị và chúng đã xưa nay làm rùm beng lên cái gọi là “đạo đức Hồ Chủ Tịch” cùng “Tư tưởng Hồ Chí Minh” !

    Vâng Bác nói dối có bằng cấp … to nhất nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa !

    Tôi chỉ cần dẫn chứng cái lý lịch trích ngang của Bác ra cũng thấy hàng mạo hóa tùm lum trong đó.
    Từ tên đến tuổi, thiên biến vạn hóa, chả biết đích xác.
    Bác con cái ai cũng là một bí mật. Giờ chỉ có nước thử DNA của Bác và ông thân sinh được xem chinh thức trên giấy tờ là ông cử nhân Nguyễn Sinh Sắc. Bởi có tin đồn ông Sắc chỉ là kẻ tráng men, chứ bố thật của Bác là ông Hồ Sĩ Tạo (?) ! Cho nên sau này Bác đổi từ họ Nguyễn ra họ Hồ là thế !
    Chuyện vợ con của Bác còn kỳ bí lắm, chả biết thật sư bao vợ, bao con nữa !

    Cái khoản bác mạo danh Trần Dân Tiên viết sách ca tụng mình thì nay thiên hạ đã rõ, không cần bàn cãi thêm nữa.
    Chẳng khác gì Bác xuống tàu thủy đi Tây để xin học làm việc cho Tây, chứ chả phải mục đích cao đẹp “tìm đường cứu nước” chi hết.
    Còn nhiều lắm, cứ đụng tới đâu là thấy toàn là chuyện giả hơn thật, và toàn là huyền thoại !

    Noi gương Bác, nên các ông bà khai quốc công thần ra đảng CS và Mặt trận Việt MInh cũng trổ tài mạo hóa đủ thứ. Chả thế mà dân gian ngoài Bắc hồi xưa đã bảo ngay: NÓI DỐI NHƯ VẸM (tức Việt Minh). Vâng Việt Minh mà tuyên truyền thì nghe cứ như thật, nhưng chỉ bịp được người ngu dốt thôi. Mà dân ta thời đó thì của đáng tội đến 90% là (gốc) nông dân, và đại đa số (80%) sống ở nông thôn, trong lũy tre làng, và không thiếu gì người chưa hề bước chân lên tỉnh thành hay thấy được ánh đèn điện, hay cầu xí (tiêu) ngồi sổm với cái thùng ở dưới (xí thùng), cũng như nước máy …

    Mẹ tôi kể thời kỳ ban đầu kháng chiến toàn quốc 45-46, bọn du kích và cán bộ Việt Minh công khai lộ mặt ở quê tôi tại tỉnh Thái Bình. Chúng vận động đồng bào hàng đêm đốt đuốc đi mít tinh khắp làng xóm để thị uy. Chúng còn dặn mọi người dân là ban ngày đi đâu, nhất là đi chợ búa nhớ thủ một con dao yếm (dao nhỏ thường để bổ cau ăn trầu) trong người. Nếu như lính Tây có nhảy dù xuống càn, thì núp vào bụi rậm, chờ nó đặt chân lên đất thi xông ra đâm chết nó. Bởi vì bọn nó lúc đó đang còn chóng mặt hoa mắt !
    Ai dè trước khi nó nhảy dù là nó dọn bãi bằng câu pháo bắn ô-bút tùm lum. Còn chưa tới đất nó đã lia tiểu liên vào chỗ nào thấy nghi ngờ.
    Thiệt tình chuyện tiêu lâm cứ như các cụ ta ngày xưa thấy lính Tây đi ghệt cao lại bảo là nó không có đầu gối. Cứ việc vất ổi xanh ra đường là nó ngã lăn chiêng ra và mình nhảy ra giết dể như bỡn.
    Chuyện này tưởng chỉ ở VN ai dè ở Tàu cũng thế (xem chuyện Đàn Hương Hình của Mặc Ngôn thấy y chang nhiều chuyện như ở xứ mình vậy).

    5/
    Hướng giải quyết (Conduite-à-tenir / Management)

    Cứ diệt hết chất Cộng Sản trong từng con bệnh Việt Nam,
    nếu như đã mắc phải con siêu vi Aids thời đại mang tên là CS !

    Kính cáo,
    Giáo sư tiến sĩ Lão Ngoan Đồng
    Tổ sư Y học Chính trị (Medico-Politics)
    Chủ nhiệm khoa Nhiễm (trùng) CSVN

  10. Làm sao cho người Việt tin nhau ?

    Một câu hỏi nghe xa vời thực tế quá đối với người o trong nước , khi mà cuộc sống hối hả ngày mổi khó khăn kiếm sống , như thế không để đánh mất giá trị của người Việt tự hào 4000 năm Văn hiến sao có vẻ xa sỉ xa hoa quá

    Nhân ngày lể tình yêu valentine như biểu tượng hình trái Tim bằng ngọn nến của bài viết
    Một ngày biểu lộ tình thương yêu đến với mọi người thân của chúng ta , người viết có gửi tặng về người thân bên vn một hộp Hoa Hồng qua Trung tâm dịch vụ , nhưng đáng tiếc ( công việc làm ăn không có niềm tin lâu dài ) nên người nhận chỉ nhận được Hoa Cúc

    Thời đại toàn cầu rồi mà chử tín không biết tôn trọng , cứ nghĩ ai củng ngu dại dể lừa bịp thật rỏ chán và đáng thất vọng

    4000 năm Văn hiến của vn nên xác định và định nghĩa lại cho đúng với bản chất con người vn

    Đừng hoài bảo cái hư ảo hư danh vô thực của lịch sử để tự sướng tự hào với nó như chính cái lịch sử của Đảng csvn và hào quang chiến thắng của nó

Phản hồi