WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Giành lại chỗ đứng cho quân lực VNCH

LTG: Sinh ra tại đồng bằng sông Cửu Long năm 1932 trong một gia đình địa chủ giàu có, ông Lâm Quang Thi đã trải nghiệm 25 năm trong quân ngũ và giữ cấp bậc trung tướng khi chiến tranh Việt Nam kết thúc. Ở Việt Nam, ông đậu cử nhân triết học Pháp và sau đó, tại Hoa Kỳ bằng MBA (Quản trị Kinh Doanh). Trong thời gian thi hành nghĩa vụ quân sự, ông đã được trao Bảo quốc Huân chương Việt Nam, huân chương Hoa kỳ The Legion of Merit và huân chương Hàn Quốc Chung Mu. Ông hiện đang sống ở Fremont, California, sau đây là bài nói chuyện với con trai của ông, Andrew Lâm, một chủ bút của New America Media.

—————————————–

Đối với Victor Hugo, nhà thơ và nhà văn nổi tiếng của Pháp, một người rất ngưỡng mộ Napoleon, thế kỷ 19 chỉ có hai năm. “Ce siècle avait deux ans!” [Thế kỷ này chỉ có 2 năm] Trong hai năm đó, hòa bình đã được thiết lập ở châu Âu và Pháp ngự trị tối cao.

Nếu tôi có thể mượn ý của nhà thơ Pháp này, tôi sẽ nói rằng đối với một số lớn những người đàn ông trẻ của thế hệ chúng tôi, thế kỷ 20 chỉ có 25 năm. Tại sao? Từ 1950 đến 1975, bao gồm toàn bộ cuộc đời binh nghiệp của tôi, tôi góp phần trong sự ra đời của Quân đội Quốc gia Việt Nam. Tôi lớn lên và tham gia với đội quân này trong thời gian đó quân lực chúng tôi chiếm được một số những kỳ công vĩ đại nhất trong lịch sử đương đại, từ cuộc tấn công Tết Mậu Thân của Việt Cộng năm 1968 đến cuộc tổng tấn công của nhiều sư đoàn  Bắc Việt vào năm 1972. Sự nghiệp của tôi và sự nghiệp của các chiến hữu của tôi đột ngột kết thúc năm 1975 với sự sụp đổ bi thảm của quân đội.

Năm 1966, ở tuổi 33, tôi là một trong những người trẻ nhất trong quân đội đã mang lon tướng. Ở tuổi 39, tôi đã trở thành một vị trung tướng được thăng chức chỉ huy trưởng một Lực lượng Quân đoàn Vùng I Chiến thuật, công tác dọc theo khu phi quân sự (DMZ). Tôi được 43 tuổi khi chiến tranh kết thúc.

Tôi rời Việt Nam khi Sài Gòn thất thủ năm 1975 và đoàn tụ với gia đình, những người đã vượt biên đến Mỹ một vài ngày trước tôi. Lấy bằng MBA vài năm sau đó, và trở thành một nhân viên tín nhiệm của Bank of America và nuôi sống gia đình ở phía Bắc ngoại ô San Jose. Sau đó tôi nghỉ hưu và dạy tại trường trung học địa phương trong khu vực San Jose. Tôi dạy tiếng Pháp, tiếng Anh, Toán và Thể dục. Tôi cũng là một đai đen ba đẳng Tae-Kwon Do. Ở tuổi 76 vẫn tập luyện gần như hàng ngày, và thường xuyên đến phòng tập thể dục và chơi quần vợt vào cuối tuần, và thường bơi lội vào mùa Hè.

Sau khi nghỉ hưu, tôi không muốn viết một cuốn sách về bản thân mình. Tôi đồng ý với câu tục ngữ Pháp “le moi est haïssable,” [Cái tôi thật đáng ghét]. Nhưng rốt cuộc đã đổi ý.

Tài liệu văn học về chiến tranh Việt Nam ở Mỹ thường là một chiều. Những cuốn sách được viết bởi các binh sĩ Mỹ, nhà báo, nhà sử học, và các quan chức chỉ nhìn cuộc chiến theo quan điểm của Mỹ trong khi các quan điểm của quân đội Nam Việt Nam, đồng minh cũ của mình, thường bị bỏ quên hoặc tệ hơn, mô tả như là hèn nhát và yếu kém, mặc dù trên thực tế hơn 300.000 chiến binh miền Nam Việt Nam đã bỏ mạng trong quá trình chiến tranh so với 58.000 binh sĩ Mỹ – con số thương vong và tử vong cũng như sự đau khổ của chúng tôi  lớn hơn nhiều so với những gì người Mỹ có thể tưởng tượng nổi hay màng đến.

Nhiều nhà báo Mỹ chống chiến tranh. Chiến tranh đã được trình bày từ những góc độ bất lợi nhất với các phương tiện truyền thông giật gân làm sôi động tin tức và bóp méo sự thật nếu cần để đạt được các mục tiêu chống chiến tranh của họ. Chẳng có gì bí mật, rằng vì lý do này hay lý do khác, các phương tiện truyền thông Hoa Kỳ bị thiên vị – nếu không nói là hoàn toàn thù ghét với chiến tranh Việt Nam. Họ mang cùng một thái độ đó khi nhìn vào lịch sử chiến tranh Việt Nam.

Ngay cả những người cộng sản Việt Nam đã viết một vài cuốn sách, háo hức được dịch sang tiếng Anh bởi nhiều giáo sư Mỹ, để khoe khoang về thành tích quân sự và chính trị sau chiến tranh của họ. Tỉ dụ như quyển “Đại thắng mùa Xuân”của tướng Bắc Việt Văn Tiến Dũng, được lưu hành rộng rãi. Trương Như Tảng, một cựu bộ trưởng nội các trong chính quyền cách mạng đương thời Việt Cộng đã viết “Hồi ký của một Việt Cộng”, kể lại câu chuyện của cuộc đời mình và thất vọng với đường lối nặng nề của Hà Nội.  Mỹ có một niềm đam mê với kẻ thù duy nhất đã đánh bại được họ. Ngay cả cựu Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, Robert McNamara đã đến Việt Nam nhiều năm sau để nói chuyện và phỏng vấn các đối thủ của mình. Trong khi những người miền Nam đã chiến đấu bên cạnh quân đội Hoa Kỳ, McNamara không bao giờ bận tâm nói chuyện với họ, và nhiều người sống gần ông ta ở Mỹ.

Chỉ có một số ít các cuốn sách đã được viết bằng tiếng Anh bởi các nhà báo, các cựu quan chức và các chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa, mặc dù thực tế cho thấy dân số Việt Nam lớn nhất bên ngoài Việt Nam sống ở Mỹ.

Tôi tin rằng đã đến lúc để giành lại sự thật và chỗ đứng. Đó là khi tôi viết cuốn hồi ký của tôi, “Thế kỷ Hai Mươi Lăm Năm: Một vị tướng miền Nam Việt Nam hồi tưởng cuộc chiến tranh Đông,” xuất bản năm 2000. Đó là cái nhìn của tôi về những gì đã xảy ra và vì sao Sài Gòn đã thất thủ.

Bây giờ, bảy năm sau đó, tôi đang hoàn thành một quyển khác. Được gọi là “Hell in An Lộc.” Đó là một trận chiến ít được biết đến vào năm 1972 khi quân đội Cộng sản tấn công từ phía Đông, từ Campuchia, qua đường mòn Hồ Chí Minh. An Lộc là một thị trấn nhỏ, được bảo vệ bởi 6.900 binh lính Nam Việt Nam, họ đã chiến đấu mãnh liệt chống lại 30.000 quân Bắc Việt và 100 xe tăng. Chống lại một tỷ lệ cược quá cao, họ chịu đựng trong suốt 94 ngày kinh hoàng và thắng trận với một giá rất đắt.

Cuốn hồi ký của tôi, tôi dành riêng cho những đứa cháu của mình, Amy, Eric, và Brandon, tất cả các cháu đều sinh ra tại Mỹ, hồn nhiên và không một ký ức gì về Việt Nam. Tôi muốn để lại một cái gì đó lâu dài và ghi lại những gì đã xảy ra khi chúng đủ lớn, tôi hy vọng chúng sẽ đọc và tìm hiểu một điều gì đó thuộc di sản của chúng.

Tướng Lâm ký cuốn sách với con gái và cháu gái, con trai vào năm 2003

Cuốn sách ở trên An Lộc chủ yếu để nói lên câu chuyện của miền Nam Việt Nam về những gì đã xảy ra và, quan trọng hơn, để đem lại công lý cho lịch sử của họ. Những “anh hùng vô danh” đã truyền cảm hứng cho tôi trong suốt cuốn sách này và là một nguồn động viên liên tục cho tôi để thực hiện điều này vào những thời điểm cam kết rất khó khăn.

Tôi gánh chịu sự mất mát của quê hương mình. Quá nhiều các chiến hữu của tôi đã hy sinh, một số tự sát và nhiều người đã bị giam giữ ở các trại tập trung. Tôi cảm thấy buồn bã và tức giận . Tức giận bởi vì chúng tôi là một nền dân chủ bị đồng minh  – Mỹ – bỏ rơi vào giờ phút đen tối nhất của lịch sử của chúng tôi. Nhưng tôi nói với bản thân mình rằng Đông Dương và chiến tranh Việt Nam đã mua cho thế giới tự do thời gian để tập hợp, huy động lại sức mạnh của họ và cuối cùng giành chiến thắng trong cuộc Chiến tranh Lạnh.

Nếu điều này không đúng sự thật, hãy để cho tác phẩm của tôi trở nên những lời điều trần cùng với cường độ của sự tàn phá và thảm kịch của con người gây ra bởi cuộc chiến tranh không cần thiết, và do đó những cái chết của bạn bè và đồng đội của tôi đã trở thành vô nghĩa.

Tôi trở nên suy tư hơn ở tuổi già. Tôi hiểu rằng thảm kịch có thể đánh gục những nhân vật tài ba và sáng giá  nhất, và sự đau khổ của con người có giá trị hùng vĩ nội tại của nó. Tôi không mong đợi sự tử tế của lịch sử.

Tôi đang sống lưu vong. Mỹ là điểm đến nhưng nó sẽ không bao giờ thật sự là nhà. Tôi làm hết sức mình để đóng góp cho nền văn học kinh điển của chiến tranh Việt Nam, và cân bằng quan điểm của cuộc chiến tranh ba mặt, trong đó quan điểm của miền Nam Việt Nam vẫn là một thiếu sót kinh khủng.

Bên cạnh đó tôi lạc quan. Khi hệ thống chủ nghĩa Mác hầu như bị sụp đổ, tôi vẫn nuôi dưỡng giấc mơ là tôi sẽ sống đủ lâu để có cơ hội trở lại một Việt Nam tự do và dân chủ.

 

Andrew Lâm là chủ bút của NAM (New America Media) và tác giả cuốn Perfume Dreams: Cảm nghĩ về Di dân Việt-Nam (NXB Heyday Books, 2005). và East Eats West: Viết trên hai bán cầu.

(Nguyễn Khoa Thái Anh chuyển ngữ)

Bản Anh ngữ: news.newamericamedia.org

126 Phản hồi cho “Giành lại chỗ đứng cho quân lực VNCH”

  1. Gửi Bạn says:

    GỞI BẠN CỜ VÀNG.

    Xuân đã đến rồi bạn có hay ?!
    Non sông rộn rã khúc sum vầy
    Nhưng sao lòng bạn hoài ngăn cách
    … Có phải tâm gan chẵn đổi thay
    Ôm mối hận thù hoài chuyện cũ
    Xuân về đang thắm vội tàn phai
    Quê hương yêu dấu bao chờ đợi
    Đất nước đang cần sự đổi thay.

    14/02/2013
    Khánh Ngân

    • Tien Ngu says:

      Đợi hai ba năm nữa,
      quê mình thôi…Cộng láo,
      mời xuân đến với tôi

      Cộng còn…láo giời ơi
      Nàm sao vui xuân đến
      Khi toàn dân thành…sến
      Dậm dài, em…thối lui…

      ( trích một bài hát trước 1975)

      • Nguyễn Trọng Dân says:

        Hehehe…

        Tớ thấy Tiên Ngu viết quá hay
        Một bầy Dư Luận phải bó tay
        Anh Huynh , anh Trọng đành bẽ mặt
        Cộng già , Cộng trẻ phải tím mày
        Buôn dân bán nước phường Cộng Sản
        Vạch tên chỉ mặt có Tiên đây
        Ngày sao con cháu tìm danh tánh,
        Tiên Ngu cư ẩn dưới chân mây…

        Vạn Kính

  2. Mỹ Việt đuề huề says:

    Ngoại trưởng Mỹ điện đàm với Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam

    Tại cuộc điện đàm ngày 16.2 với Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh, Ngoại trưởng Mỹ John Kerry chúc mừng nhân dân Việt Nam nhân dịp Tết Nguyên đán Quý Tỵ, đồng thời khẳng định chính sách của chính quyền Tổng thống Obama trong nhiệm kỳ II tiếp tục coi trọng và mong muốn thúc đẩy quan hệ với Việt Nam.
    Bộ trưởng Phạm Bình Minh cảm ơn Ngoại trưởng John Kerry đã gọi điện thoại trong những ngày đầu năm mới và mong muốn ông John Kerry trên cương vị Ngoại trưởng tiếp tục đóng góp vào sự phát triển của quan hệ giữa Việt Nam và Mỹ, vì lợi ích của nhân dân hai nước, vì hoà bình, ổn định và phát triển trong khu vực và trên thế giới.
    Hai ngoại trưởng trao đổi về một số biện pháp thúc đẩy quan hệ song phương và trao đổi các chuyến thăm trong năm 2013.

    • Tien Ngu says:

      Thì trước 1971, Mỹ Việt cũng đã…đề huề rồi. Sau đó Mỹ nó thấy coi bộ…hao bin dài hạn, nên nó bán Việt đỗi…Trung Cộng.

      Việt đành…tan tác chim bay…

      Khoe cái gì hổng khoe, khoe Việt Cộng…đề huề với Mỹ, có khác nào…chửi cha nó?
      Xưa thiên hạ…đề huề với Mỹ, thì VC chửi cha thiên hạ
      Nay nó đề huề với Mỹ, có cò mồi VC tự chửi…VC.

      Vậy cũng…huề.

      (Chỉ có dân ngu bị chết oan vì việc giặc Cộng nỗi dậy ở VN, là họ không chắc không chịu huề…)

  3. Dao Cong Khai says:

    Tướng Lâm Quang Thi này hình như là anh em rể của một đồng chí VC theo Bác từ thời kháng chiến. Nhạc sĩ Tô Hải, “nhật ký của một thằng hèn”. Tay này hồi 75 vào SG cũng là trùm văn hoá văn nghệ thời GP đó, chuyển dịch hoà âm nhạc nhẹ, guitare kiểu nhạc miền Nam vào nhạc đỏ Cách Mạng cho thanh niên miền Nam hát để giảm bớt sức nóng của rừng Trường Sơn và hang Pác Pó để dễ tuyên truyền là ý kiến của nhạc sĩ này. Ông ta nói, định làm vừa phải để giữ được phong cách trang nghiêm của nhạc GP, ai ngờ dân miền Nam nó chuyển luôn nhạc đỏ thành nhạc nhẹ bây giờ nghe không giống ai. Đúng vậy, tôi vẫn khoái nghe nhạc đó được ca bằng giọng thanh nhạc của Hà Nội, chứ nghe dân cách mạng 30 ở SG nó ca thì người ta có cảm tưởng quân GP vừa hát vừa giành nhau liếm bơ sữa cướp được của Mỹ Ngụy. Nhưng nhạc sĩ Tô Hải bây giờ quay lại 180 độ rồi. Mặc dù còn ở VN nhưng ông ta chống cộng một cách trung thực hơn mấy ông kia (có bà con dây dưa môt tí với Ngụy nó vẫn khác hơn).

    Có thể nói nếu không có HCM và đảng CSVN thì chắc chắn sẽ không có VNCH, không có TT Diệm, TT Thiệu. Mấy người đó sẽ phục vụ cho một chính thể khác ở VN; có thể là một chính phủ kháng chiến không có HCM, có thể một chính thể trong khối Liên Hiệp Pháp do Bảo Đại cầm quyền lâu dài hơn. Bởi vì nếu không có Việt Minh và Hồ Chí Minh thì chắc chắn nhiều chính khách QG yêu nước và tài năng như Phạm Quỳnh, Khái Hưng đã không bị thủ tiêu, Đức Huỳnh Giáo Chủ, Tạ Thu Thâu (CS Troskist)… cũng không bị thủ tiêu. VN sẽ vô cùng khác biệt với ngày hôm nay, vì ảnh hưởng của Pháp có thể tồn tại ở VN lâu dài hơn. Bởi vì sở dĩ VNCH đoạn tuyệt với Pháp (ngoài vấn đề đuổi ngoại xâm trong đầu óc của tất cả trí thức VN) là vì Pháp không còn khả năng giúp VNCH chống cộng được nữa, mà Mỹ đã thay thế. Và chắc chắn nếu không có HCM và CSVN như thế thì người dân VN sẽ hạnh phúc hơn rất nhiều, sẽ không bị chia đôi đất nước và chiến tranh, điêu linh, nghèo đói, lạc hậu, và bất công bóc lột như đã xẩy ra.

    Chính vì có HCM và đảng CSVN, nên nhu cầu của những người yêu chuộng tự do và yêu nước VN cần có là VNCH. Nhu cầu thứ 2 cần có là chỗ dựa từ Thực Dân Pháp và Đế Quốc Mỹ. Đúng vậy, chỉ vì có HCM và CSVN nên Thực Dân Pháp và Đế Quốc Mỹ (có thê) từng là kẻ thù của dân VN, đã trở thành ân nhân của nhân dân VN. Thực vậy, người VN thường nguyền rủa thực dân Pháp nhưng ngay cả những anh hùng chống Pháp, vẫn thích ở nhà Tây, học trường Tây, theo văn hoá Tây Phương. Cũng tương tự như vậy, tới lúc tình thế bắt buộc phải có lực lượng và vũ khí để chống cộng thì những người ái quốc bên Quốc Gia VN đã phải dựa vào thế lực Pháp, kế đó là Đế Quốc Mỹ. Chỉ vì có HCM nên người ta mới phải chọn lựa dựa vào ngoại bang để bảo vệ tự do, hạnh phúc cho mình.

    Xin hỏi những người VN, nhất là dân Bắc Việt; hồi đó you bị Hợp Tác Xã bắt làm nhiều nhưng lương thực chia không đủ ăn, nếu gặp Mỹ nó tới cho bơ sữa (gạo Mỹ) you có nhận không? Hỏi chơi thôi chứ cá tính dân ngoài đó và thời đó tôi hiểu quá rồi. Bọn tôi cũng vậy, nếu cùng hoàn cảnh, chưa chắc quý vị Bắc Việt yêu nước hơn chúng tôi đâu (lý do vì giáo dục của chúng tôi lành mạnh hơn đảng CSVN), nhưng chúng tôi sẵn sàng theo Thực Dân Pháp và Đế Quốc Mỹ là để chống CS. Minh bạch thế thôi. Bởi vì VC cũng là người VN nên đã tạo nên nhiều mâu thuẫn tư tưởng nơi hàng ngũ chống cộng chúng tôi, nhưng hầu như tất cả những ai đã kinh qua và hiểu rõ bộ mặt thật của CSVN thì tới đó người ta không muốn coi VC là đồng chủng với mình nữa. Nói trắng ra không còn anh em, tình nghĩa dân tộc gì với nhau nữa. Đảng CSVN làm tay sai cho Nga, Tàu để đối xử với dân VN kém xa người ngoại quốc và thua cả thú vật nữa; vậy thì còn gì tình nghĩa con người với nhau nữa.

    Bám vào thực dân, đế quốc để sống; là vì đảng CSVN dồn dân chúng tôi vào đường cùng, sống ở miền Bắc không chịu nổi nên phải lên Tàu Pháp di cư vào Nam. Dù sao Thực Dân Pháp họ còn có những nghĩa cử giúp đỡ dân VN chúng tôi hơn những người mệnh danh là đấu tranh và giải phóng quá nhiều. Tại sao chúng tôi phải ca ngợi những người VN gian ác và lừa bịp như Hồ Chí Minh, mà không thể chạy theo thực dân Pháp?

    Khi nào còn VC, còn chính quyền Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa VN thì vẫn còn VNCH, vẫn còn bỏ nước theo thực dân, đế quốc. VNCH là nhu cầu để đối kháng và chống chọi lại đảng CSVN. VNCH là ước mơ của những người đã trải qua những quá khứ và niềm tin thân yêu cũ. Ai không đồng ý với VNCH thì họ có quyền tự do riêng của họ, họ có quyền chống cộng độc lập, có quyền xây dựng một đảng phái chống cộng độc lập. Nhưng người ta cần phải vạch mặt những tay sai VC trá hình trong những tổ chức chống cộng, cần phải kiểm soát và tiêu diệt những nọc độc tư tưởng của CS HCM còn sót lại nơi tư tưởng của những VC đã phản tỉnh. Còn VNCH vẫn tồn tại và tiếp tục phổ biến, đào tạo và củng cố tư tưởng chống cộng, chống đảng CSVN cho tới khi nào tiêu diệt toàn bộ đảng CSVN. Sự trường tồn đó chính là sự trường tồn tinh thần, và bất khả diệt; nó là linh hồn và xương máu của hàng triệu người đã hy sinh chống cộng, và bỏ xác trên biển Đông; những người không còn cách nào để sống còn trước nạn xích hoá của CSVN nên phải chạy theo VNCH hoặc thực dân đế quốc.

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      Luận Ý quá hay !

      “…Nhưng người ta cần phải vạch mặt những tay sai VC trá hình trong những tổ chức chống cộng, cần phải kiểm soát và tiêu diệt những nọc độc tư tưởng của CS HCM còn sót lại nơi tư tưởng của những VC đã phản tỉnh. Còn VNCH vẫn tồn tại và tiếp tục phổ biến, đào tạo và củng cố tư tưởng chống cộng, chống đảng CSVN cho tới khi nào tiêu diệt toàn bộ đảng CSVN.” _ Dao Cong Khai

      Đau lòng thay , THỰC TẾ DIỄN RA TRƯỚC MẮT LÀ NHƯ VẬY !

      Ta có thể ngay nọc độc CS còn sót lại mấy kÝ lô tây qua bài viết mới đây của Nguyễn Thanh Giang

      KI’NH

  4. atong says:

    Curious says:
    15/02/2013 at 11:09
    @Kiều Oanh – http://www.uevf.org – says:
    Trên đời này chỉ có những thằng ngu mới nghe theo việt cộng, về để rồi chết không có đất mà chôn à!!!
    nếu có được chôn rồi nằm chưa ấm chỗ chúng nó đã đem xe xúc hốt đổ xác xuống hố rác còn gì đâu, trên cõi đời này chưa có một dân tộc nào khổ đau như dân tộc cộng hòa xã hội chủ nghĩa “diệt” nam!!!
    Ecopark cho máy múc tung mồ mả của dân Văn Giang

    Bạn nói thế là bảo Mỹ ngu à?

  5. Curious says:

    Cần phải trả lại giá trị thực sự cho quân lực VNCH, tuy rằng kết cục “bad guys won the war”, nhưng người lính VNCH đã tận lực hy sinh chiên đấu để bảo vệ nhân dân miền nam được hưởng tư do hạnh phúc trong 20 năm trời.
    Phải nó thêm rằng, không chỉ bảo vệ nhân dân miền nam vn, mà các anh lính chiến vnch còn góp bàn tay cùng nhân loại để chống lại,ngăn chận sự bành trướng một chủ nghĩa vô luân, một thảm họa của nhân loại, cho đến khi chúng tan rã!

    Để có thể hình dung được cái chủ nghĩa quái thai của nhân loại, ta hãy nghe các danh nhân nói về nó, trước tiên hãy nghe tổng bí thư đảng cộng sản liên xô, cái nôi của cnxh, Mikhail Gorbachev nhận định về cái quái thai cnxh:
    - Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng cộng sản. Hôm nay tôi đau buồn mà thú nhận rằng: cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá! (I have devoted half of my life for communism.
    Today, I am sad to say that The Communist Party only spreads propaganda and deceives – Soviet Secretary General Mikhail Gorbachev).

    Đương kim Tổng Thống Nga Vladimir Putin nhấn mạnh:
    Ai tin cộng sản, là không có cái đầu. Ai làm theo lời của cộng sản, là không có trái tim.
    (He who believes the communists has no brain. He who follows the communists has no heart – President Vladimir Putin )

    Chủ tich nước Liên xô vĩ đại Boris Yeltsin :
    Anh có thể xây ngai vàng bằng lưỡi lê, nhưng anh không thể ngồi lâu trên đó.
    cộng sản không thể nào sửa chữa, mà cần phải đào thải chúng nó.
    (You can build a throne with bayonets, but you can’t sit on it for long.
    Communists are incurable, they must be eradicated. – Russia President Boris Yeltsin )

    Bà Angela Merkel thủ tướng Đức thi thở dài:
    Cộng sản đã làm cho người dân trở thành gian dối.
    (The communists make the people deceitful.)

    Tướng Mỹ Sheridan thì nhận định:
    Một thằng cộng sản tốt, duy nhất là thằng cộng sản chết.
    (The only good communist is a dead communist.)

    Suốt 80 năm hoành hành trên thế giới, cộng sản đã giết khoảng 100 triệu người, hồ chí minh, lê duẫn cũng có đóng góp vảo số người bị giết vài triệu mạng, nếu không muốn thêm vào võ nguyên giáp cũng có góp phần!
    Ngày nay, với nghị quyết 1481 mà Hội đồng Nghị viện châu Âu thông qua, đã lên án chủ nghĩa cộng sản và đồng nhất chủ nghĩa này với tội ác chống lại loài người.

    Không thể kể hết về cái thùng rác cs ra đây chỉ có thể kết luận về con người cs:
    Một cái chủ nghĩa chó đẻ thì chỉ có thể sản sinh ra những tên chó đẻ, sông có thể cạn, núi có thể mòn song chân lý này không bao giờ thay đổi!

    • Bần-Nông says:

      Bổ túc thêm comment của bạn, hãy vào đây xem, có bác Hồ & đồng chí Lê Duẫn kính yêu của các CAM trên đó.
      History’s greatest monsters: http://www.filibustercartoons.com/monsters.htm

    • Khách says:

      “Không thể kể hết về cái thùng rác cs ra đây chỉ có thể kết luận về con người cs:
      Một cái chủ nghĩa chó đẻ thì chỉ có thể sản sinh ra những tên chó đẻ, sông có thể cạn, núi có thể mòn song chân lý này không bao giờ thay đổi!” – Curious said

      O RLY ? Hèn gì mình thấy lũ con cháu bác sống bạt mạng qúa, trộm cướp giết người, gian dối, lưu manh, hở ra là đâm chém giết nhau khủng khiếp qúa!!
      Chính quyền mà sống bằng sự dối trá , tuyên truyền bịp bợm thì dân chúng dĩ nhiên là sẽ theo cái gương lưu manh đó!!

  6. Chính Nghĩa Việt Nam - says:

    Bỏ chạy chối chết theo ngoại bang rồi , những kẻ “…đánh thuê ” đã không biết điều theo bao Việt Kiều như tướng Kỳ , Phạm Duy …để về với chính nghĩa Dân Tộc . Lại còn trơ tráo đòi giành chỗ đứng nào nữa đây ? Đừng quá ảo vọng ! Hãy phải biết thân phận mình kia chứ ?

    • nvtncs says:

      Phải chữa dốt cho đứa vô học mà lại ăn nói như con vẹt vì bị tuyên truyền và không đủ đầu óc để tự suy nghĩ:

      Ta hãy định nghĩa thế nào là lính đánh thuê:
      Chữ Tây, đánh thuê là mercenaire, tiếng Anh là mercenary: hired for service in the army of a foreign country. Webster.
      Dịch ra tiếng ta là “thuê để phục vụ trong quân đội của một nước ngoại.”

      Chưa bao giờ người Nam tự nhận rằng mình là lính đánh thuê, nhưng Lê Duẩn, bí thư đảng CSVN công khai tuyên bố:

      “Ta đánh miền Nam là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc.”

      Thì chính QĐND công nhận nó là lính đánh thuê, chứ gì nữa! Tôi nói có đúng lý không, hay tôi biạ đặt như lũ ma cà bông ( Các cụ phiên âm từ tiếng Tây “vagabond” ra )?

      Năm 1954, khi bộ đội “cụ Hồ” vào tiếp thu Hà Nôi, mặc quân phục Tầu, đi Molotova, thì ai là lính đánh thuê?

      “Người” CS kia, hãy vào đây mà nhìn hình ảnh dân Hà Nội bỏ của chạy lấy người, vào Nam, và nhìn lũ lính CS do Tầu cung cấp, vào tiếp thu thủ đô Hà Nội:

      http://www.thieusinhquan.vn/index.php?option=com_content&view=article&id=724:-ha-ni-1954-nhng-hinh-nh-co-th-bn-cha-bit&catid=24:tranh-nh&Itemid=62

      Chẳng biết năm đó tên viết “ý kiến” trên đã ra đời chưa.

    • dân đói says:

      Lão này có che chắn cách nào cũng không dấu nổi cọng rau muống bẩy nhăm lo le đằng đít. Dân răng đen mã tấu đánh vần chưa thông cũng bày đặt, học i tờ lại đi, “chạy trối chết” chứ hổng phải “chối chết”, cọng rau muống là ở chỗ này đây, nghe “chửa”. Ao Cá Tra Bác Hồ lại gọi là Cá Cha Bác Hồ có chết không chứ (Đố lão Chính Nghĩa Diệt Nam thực phẩm cá Cha Bác Hồ là gì ?). Trâu mài xừng cho lắm vẫn là trâu. Đúng là chữ nghĩa loài vẹm.

  7. Lê hoàng says:

    “Giành lại chỗ đứng cho quân lực VNCH”: đây là câu hài hước nhất mà tôi đọc được trong dịp tết này!

    • Tien Ngu says:

      Với cò mồi VC, chỉ cần 4 chử VNCH, là chúng đã…giựt con mắt rồi…

      Không chửi bới thì cũng mĩa mai. Ra cái đều chỉ có Cộng láo nà….người Việt Nam, còn VNCH toàn nà…Việt gian bán nước. Cộng láo luôn…có chính nghĩa…

      Mắc cưới quá.

      Những cái…hài hước như kinh tế thị trường với cái đuôi…xã nghĩa, hay cờ con của Trung Cộng nà cớ…tổ quốc, thì lại không đáng…cười…

      Còn nhắc đến VNCH, là VC…bể mánh láo và lừa dân ngu cu đen, có ngày hết…sướng nhờ các mánh lừa.

      Thành ra cò mồi…hài cũng phải…

    • Khôi Hài hay Đau Thương ? says:

      Mai là ngày kỷ niệm trận tấn công của “quân bạn” tàn sát quân dân ta tại 6 tình biên giới ngày 17/2/1979, mời Lê hoàng xem lại cái clip trận Hải Chiến 1988 và lời dẫn của phía “bạn” để biết :

      “Quân đội ta trở ngại nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng, đạn cỡ nào cũng đưa…lưng !”

      Lê hoàng bấm vào đây nhé !

    • nvtncs says:

      Người lính miền Nam đánh cho tự do và đánh trong tự do.
      Tên độ đội CS đánh dưới sự bắt buột và để gông xích người Việt tư do.

      Bộ đội đánh nhau rất giỏi, nhất là khi đánh người không còn súng ̣đạn và bắn vào thường dân chạy loạn.
      Bộ đội đi giải phóng đến đâu là dân Nam bỏ chạy chỗ đó.
      Dân Bắc, từ xưa đến nay, chưa bao giờ được hưởng một ngày tự do.
      Đánh người không còn súng hèn hạ như thế mà còn gáy.

      Xưa kia,
      “Tháng hai năm kỷ sửu ( 1289 ) Nhân Tông sai quan đưa bọn tướng Nguyên về Tầu, còn Phàn Tiếp, vì lo mà thành bịnh chết, vua sai hỏa táng rồi cấp người ngựa cho vợ con đem hài cốt về nước. Các đầu mục cũng tha cho về cả.” Lệ thần Trần Trọng Kim, Việt Nam Sử Lược.

      Đó là cách cư xử của người anh vùng, của con nhà vua, con nhà quan.
      Trái lái, lũ đầu trâu mặt ngựa CSVN thời nay, nó thắng xong, còn lôi người Nam của đất Nam mà nó tuyên bố là vào đánh để giải phóng, nó lôi họ đi tù đầy, con cái họ, nó bảo là lý lịch xấu và đuổi ra khỏi trường, vợ con họ, nó xua lên cái mà nó gọi là vùng kinh tế mới nhưng thật ra là nơi rừng thiêng nước độc.

      Thế mà nó dám tự so sánh nó với đức Trần Quốc Tuấn, nó hỗn xược, hống hách, hung hăng, bác bác tôi tôi với ngài.

      Một nước mà phần tử ngu dốt nhất, đểu và độc nhất lên làm vua thì nước đó chỉ có chết dần chết mòn và sự chết đó là điều dĩ nhiên.

    • Bần-Nông says:

      @Lê hoàng

      Hahaha… Đây cũng là người “trí nong” mà BN được biết trong dịp tết nầy! Bạn hiểu thế nào câu “Giành lại chỗ đứng”? “Chỗ đứng” đó, nó ở đâu?

  8. nvtncs says:

    Chép để lại cho con cháu nhớ đời đời người CS là ai:

    “Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ,
    Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong,
    Cho đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng,
    Thờ Mao Chủ tịch, thờ Sít-ta-lin bất diệt.” Tố Hữu

    ““Ta đánh miền Nam là đánh cho Liên Xô, cho Trung Quốc…” Lê Duẩn

    Vâng, quân đội nhân dân đánh nhau giỏi lắm, nhưng giỏi đánh ai, và đánh để làm gì?
    Với nguyên cớ đánh nhau sai bét, thì cái đánh giỏi đó nó đưa đến hỏng nát và gây ra tai hại đến ngày nay và còn tiếp túc tại hại trong tương lai.
    Thưa quý vị đó là hậu quả của sự ngu dốt vô đáy.

  9. Curious says:

    @Kiều Oanh – http://www.uevf.org – says:
    Trên đời này chỉ có những thằng ngu mới nghe theo việt cộng, về để rồi chết không có đất mà chôn à!!!
    nếu có được chôn rồi nằm chưa ấm chỗ chúng nó đã đem xe xúc hốt đổ xác xuống hố rác còn gì đâu, trên cõi đời này chưa có một dân tộc nào khổ đau như dân tộc cộng hòa xã hội chủ nghĩa “diệt” nam!!!

    Ecopark cho máy múc tung mồ mả của dân Văn Giang

Leave a Reply to Dao Cong Khai