WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Thư của con gái Trần Huỳnh Duy Thức nhân ngày lễ của cha

Mừng ngày của ba – 16/6
Ba ơi, ngày mai là ngày của Ba, ngày Chủ Nhật thứ 2 của tháng 6. Và cũng đã 4 năm ba không có ở nhà. Nhưng cũng không sao hết vì con và cả nhà đều tin rằng ngày ba trở về sắp đến rồi.

Bốn năm trước, khi mà ba vừa mới bị bắt thì cả nhà đã rất lo vì 3 mẹ con không hề biết ba bị bắt đi đâu và lúc nào mới được gặp lại ba. Khi được thông báo là ba đang bị tạm giam tại B34 thì cả nhà liền nhanh chóng sắp xếp để đi thăm ba. Đó là lần đầu tiên con gặp ba trong một trường hợp rất đặc biệt như thế. Ngày đi thăm ba là một ngày trong tuần bình thường vì trại giam không giải quyết cho thăm gặp vào cuối tuần. Vì thế nên tụi con đã xin trường vào trễ buổi sáng để đi thăm ba với mẹ và chú Út. Lúc tới đó, con đã rất lo lắng và có một chút sợ vì con không biết là ba nhìn như thế nào. Nhưng vì là con gái lớn nên con không muốn để lộ ra là con sợ vì mẹ sẽ thấy lo hơn và cũng để củng cố tinh thần của em (lúc đó nhìn mặt em không thấy sợ sệt, nên nếu con mà tỏ ra như vậy thì chắc mất mặt lắm, hehe). Sau khi làm hết mọi thủ tục và ngồi đợi được một hồi thì người ta dẫn cả nhà vào một căn phòng nhỏ để thăm ba. Ba ngồi một bên của cái bàn trong phòng, còn gia đình thì ngồi đối diện. Lúc thấy ba bước vào phòng thì con đã rất muốn khóc nhưng con cố gắng không khóc vì không muốn ba lo và vì không muốn làm cho em con khóc theo. Mẹ với ba và chú Út nói chuyện với nhau một hồi thì ba quay qua hỏi thăm tụi con. Ngay khi mà ba vừa nói xong thì con tự nhiên bật khóc sướt mướt. Nguyên một buổi con cứ nghĩ là nếu có người khóc thì em sẽ là người khóc trước. Nhưng cuối cùng thì người đó là con (thua cả em, xấu hổ quá). Sau đó thì em cũng khóc. Ba xin 2 cán bộ ngồi kèm giữa ba cho 2 đứa được vào ngồi bên cạnh nhưng không được cho phép. Vì vậy ba chỉ biết nắm chặt tay 2 đứa rồi cười cười, vui vẻ nói là 2 đứa khóc nhè, mít ướt nhìn xấu quá. Vừa cười vừa chọc xong thì ba nói với một giọng chắc chắn là ba không sao, vẫn khỏe mạnh. Nghe ba nói vậy thì 2 đứa cũng ngừng khóc nhưng mà mắt, mũi vẫn sụt sịt cho đến khi người ta thông báo là giờ thăm đã hết. Đó là lần đầu tiên cả nhà thăm ba trong trại giam nhưng cũng là lần đầu tiên và lần cuối tụi con khóc.

Cả nhà nhớ ba rất nhiều ba ơi. Em hay ít nói nhưng con biết là lúc nào nó cũng lo cho ba hết. Con nghe mẹ kể rằng có một lần em hỏi mẹ rằng nếu ba sắp trở về thì ba ngủ ở đâu. Vì bây giờ nhà mình đã chuyển về một căn nhà rất nhỏ, nhỏ hơn nhà cũ của mình rất nhiều. Cái gác ngủ của nhà mới vừa nhỏ vừa thấp mà còn chất đủ đồ. Em lo không biết làm sao có chỗ ngủ cho ba trên căn gác nhỏ xíu, không có điều hòa, khi mà ba đã quen ngủ trong một phòng lớn, mát mẻ. Em khá ít nói nhưng nó lúc nào cũng rất lo cho ba và mong ba về sớm. Mẹ cũng nhớ ba rất nhiều. Con nhớ có một lần đi thăm ba, mẹ đã có nói với ba rằng mẹ cảm ơn ba rất nhiều. Ba thì vốn tính hay cười nên đã cười cười hỏi mẹ là sao đã nói vậy. Thì mẹ đã trả lời rằng cảm ơn ba lúc nào tinh thần cũng ổn định, vững vàng và lạc quan. Bởi vì ở trong trại giam thiếu thốn nhiều thứ thì nếu như tinh thần khong vững vàng thì sức khỏe cũng sẽ bị ảnh hưởng xấu. Gia đình ở bên ngoài thì không thể biết được sức khỏe của ba ra sao nên những lần đi thăm thấy ba vẫn vui vẻ, lạc quan thì mọi người đã rất là an tâm rồi. Và vì thế nên mẹ cảm ơn ba vì đã cố gắng vì gia đình. Còn con thì khỏi phải nói, con rất là khâm phục ba. Con còn nhớ trước lúc ba bị bắt, vì cả nhà mình quen ngủ chung một phòng (vì 2 đứa con gái lớn già đầu rồi mà còn sợ ma, hihi), có nhiều đêm con giật mình tỉnh dậy lúc nửa đêm hay gần sáng thì con vẫn thấy ba còn ngồi ở bàn làm việc. Con nhớ nhiều lần ba nhờ con đi nhà sách mua dùm ba một số quyển sách, có khi là quyển tự điển dày cả ngàn trang, để đêm ba ngồi “nhai” nó. Con lúc đó cũng không để ý lắm đến việc tại sao ba lại thức khuya như vậy khi một ngày đi làm đã dài rồi. Về sau con hỏi thì ba mới nói là ba đang tự học nhiều thứ. Con vẫn hay giỡn rằng vì tên ba là Thức nên ba rất giỏi ở việc thức khuya, giỡn rằng bà nội đặt tên cho ba khéo quá. Bây giờ thì con cũng muốn học nhiều thứ nhưng mà sao con thấy bắt chước ba không được. Cứ tới 1 giờ sáng là mắt con nó díu lại hết rồi, hehe. Nhưng thôi con sẽ cố gắng để học được nhiều thứ giống như ba vậy.

Trần Huỳnh Duy Thức

Trần Huỳnh Duy Thức

Đây là ngày của Ba thứ 4 mà ba đã không có ở nhà rồi. Nhưng con và cả nhà vẫn tin rằng ngày của Ba năm sau, ba sẽ có mặt ở nhà “đãi tiệc” cả nhà để chúc mừng, hehe. Con yêu ba nhiều. Gửi đến ba 100 cái hôn từ em và con.

Trần Lê Bảo Trâm.

11 Phản hồi cho “Thư của con gái Trần Huỳnh Duy Thức nhân ngày lễ của cha”

  1. Minh Nguyen says:

    Chú không đọc hết nổi bức thư của cháu…vì chú cũng là 1 người cha. Chỉ muốn cháu hiểu rằng cháu có 1 người cha được rất nhiều người Việt trên khắp thế giới ngưỡng mộ và cháu nên tự hào về ba cháu. Lịch sử sẽ ghi tên ba cháu và phỉ nhổ và những kẻ hèn hạ đang giam cầm ba cháu. Chúc mấy mẹ con vui khỏe.

  2. Bút Thép VN says:

    Chia sẻ với cháu Trần Lê Bảo Trâm.

    Cháu có một người cha tốt, một người không chỉ biết lo cho gia đình, mà còn luôn nghĩ đến hạnh phúc của dân tộc. Mong rằng ba cháu sớm được đoàn tụ cùng gia đình và đó cũng là niềm vui của dân tộc và đất nước khi không còn chế độ CSVN tàn bạo.

  3. Kỳ Lưu says:

    Cơ sỡ chân lý đâu mà cho Huỳnh Duy Thức tốt? Các bạn đọc ta lên dãi trình xem có cơ sỡ chân lý tìm hiền tài nơi mục (không khác một con vẹt) xem người mà các bạn tô vẽ thực sự hiền tài đất nước hay là hồ đồ thì biết ngay. Nếu là Trần Duy Thức Là hiền tài thật sự thì sẽ biết hối hận khi chưa biết làm lành lánh dữ ắp sẻ tích đức nhân trong tù,mai này là trụ cột công lý cho muôn dân. Nhược bằng nếu có mệnh hệ gì thì hậu thế cuã họ rẽ lớn lên mai này thành người hiền đức không khó. Còn Đảng Cộng sãn hôm nay thì chấp chi.(Quan quyền tham quá hoá sân si. Đất nước không biết bình sẻ loạn. Gian tham rồi chúng nó hung tàn. Họ bây giờ bắt bớ dam cầm kẽ chống đối từng nào là thành tích cao chừng đó. Mà các bạn cũng vậy thấy trái ý mình là phản đối là bác bõ thì khác chi lũ sân si.
    Kỳ Lưu

    • Bần-Nông says:

      Ở đời người ta hay “chê & chỉ trích” người khác, mà ko xét lại mình có bằng người hay ko?!. Nếu có người hơn mình 1 tí là điều tốt rồi, mình cũng nên học hỏi những cái hay của họ. Thân ái! Bần-Nông

  4. Bần-Nông says:

    Chúc cháu, các em, & gia đình luôn vui, khỏe & vạn sự an bình ! Riêng cháu & các em luôn học giỏi & vững tiến trên đường xây dựng tương lai cho chính mình để làm vui lòng ba mẹ & gia đình. Chú tin tưởng ngày về của ba cháu sẽ ko xa lắm đâu ! Chú tuyệt đối tin như thế ! Thương nhiều. Bần-Nông

  5. Lê minh Tiến says:

    Bác cũng tin tưởng là ngày về của ba cháu ko còn xa. Cầu chúc cháu, em cháu và gia đình nội ngoại được nhiều sức khoẻ, ơn trên phù hộ, vững vàng niềm tin, chờ ngày đoàn tụ.

  6. Thanh Dòng says:

    sao đủ chử TÂM hoàn thiện cả TÀI, TẦM … như TRẦN HUỲNH DUY THỨC mà lại vào tù ngồi CÓ PHÍ UỔNG NHÂN TÀI ĐẤT NƯỚC …. những ai có chủ trương và thực hiện việc này có KHÙNG không nhẫyyyyy…???…

    • Bần-Nông says:

      Thế là bạn ko hiểu chi về người CS rồi ! Người CS luôn luôn muốn bần cùng hóa mọi người để họ dễ cai trị, sống & hưỡng thụ trên xương máu của những người họ đã bần cùng hóa nầy. Lịch sử cho ta thấy:
      - Cải cách ruộng đất giết hàng trăm ngàn người, rồi nhỏ vài giọt nước mắt nói đảng đã sai & sửa sai. Ai đền mạng cho hàng trăm ngàn người vô tội nầy?
      - Nhân văn giai phẩm giết bao nhiêu người trí thức?
      - Trại cải tạo giết bao nhiêu ngàn người trí thức & tài năng?
      - Đánh tư sản mại bản đã diệt bao nhiêu người trong giới trí thứ & hủy diệt 1 nền kinh tế đang trên đà phát triễn mạnh nhất vùng Đông Nam Á. Vì muốn bần hóa người dân, họ đã đưa kinh tế đất nước thụt lùi mấy mươi năm & ngày nay họ muốn phục hồi nền kinh tế như thế, nhưng vì trình độ yếu kém, nên kinh tế đang ở trên bờ vực phá sản.

      Vì thế, chúng ta ko thể sống thỏa hiệp với CS, mà phải hủy diệt nó như lời của chủ tich nước Liên xô Boris Yeltsin đã nói: Cộng sản không thể nào sửa chữa, mà cần phải đào thải chúng nó (Communists are incurable, they must be eradicated.)

      Thân ái ! Bần-Nông

  7. Nguyển Kỳ Lưu says:

    Đủ Chân Lý để dãi bày lẻ phãi tuôn trào thì tù gông không trói nỗi ngoại trừ gặp đại ma đầu.
    Năm 2001 ta gữi 200 bãn tam luận lên TUĐ CỘNG SÃN rồi bị triệu tậ
    p 2 ngày tại công an huyện Cẫm Xuyên.
    Đây là câu thơ trong bài thơ ta viết ngay tại đồn công an.
    Tội gì vì nghiã quên thân
    VÌ yêu thiên hạ mà ra thế này
    NGẫm mình vạn đắng ngàn cay
    Nên người rồi đễ thế gian chê cười

    Hiếu tình ta chịu tày trời
    MẸ cha xá quá miệng đời khó tha
    Lần này cam chịu cho qua
    Báo ân hay oán cho người về sau

    Lần này ta chịu thương đau
    MAI sau thiên hạ ai đừng dống tôi
    CÓ đức xin hãy ráng ngồi
    MINH quang phán xét dãm oan cho trần.

    Kỳ Lưu
    Đảng cộng sãn gông cỗ các ngươi không lẻ phãi chạy theo hà dua phong trào theo quỹ đòi đấu ma. Tôi không dãi thích nhiều , chỉ hồ đồ mới lao vào gông cùm tù tội mà thôi. Nếu yêu dân vì công lý thật sự thì tâm thiện qua tù gông tâm sẽ sáng lên mà tích đức. Kẻ thủ đoạn thì qua tù gông chồng chất thêm oán thù.
    Kỳ Lưu

  8. mythanh says:

    Ba không quỵ hàng trước nghịch cảnh, ở trong tù vẫn dạy được con. Ba và con đều có thể hãnh diện về nhau. Bé Bảo Trâm thật đáng yêu. Bọn cường quyền ác thú không phá vỡ được hạnh phúc của gia đình anh THDT.

  9. Bich Dang says:

    Tôi đã đọc rất nhiều ba`i văn hay. Đây co’ lẻ la` một trong vài bài hay nhất . Cám ơn cháu bé dễ thương. Chúc một nga`y về vinh quang của ba cháu.

Leave a Reply to Bút Thép VN