WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tại sao nhà cầm quyền HN vẫn tồn tại và họ tồn tại bao lâu nữa?

pytanie

Mới đây, nhà báo Nam Phương phỏng vấn giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng, đặt câu hỏi: “Tại sao nhà cầm quyền Hà Nội vẫn tồn tại và họ tồn tại được bao lâu?”. Là Giáo sư Tiến sĩ dạy môn “Bang Giao Quốc Tế”, ông Nguyễn Mạnh Hùng có đủ thẩm quyền và kiến thức để trả lời câu hỏi nêu trên. Theo tôi, Tiến sĩ Nguyễn Mạnh Hùng nhận định vấn đề chỉ có tính cách “chuyên khoa” dựa trên sách vở khi so sánh một nước Việt Nam “quái đản” với các nước độc tài khác. Có thể ông giáo sư ngại nói lên SỰ THẬT làm mất lòng nhiều người hay đó là phong cách nói của nhà trí thức?

Dù không ai phỏng vấn, nhưng tôi mạn phép trả lời vấn đề này theo nhận định của riêng mình, vì đây là thắc mắc không những chỉ dành riêng cho người Việt Nam, mà còn dành cho cả thế giới nữa.

Sau Đệ Nhị Thế Chiến, các quốc gia Đông Âu bị Nga Xô Viết cưỡng bách áp đặt chủ nghĩa cộng sản và dựng lên chính quyền vô sản chuyên chính. Vì thế nhân dân các nước như Ba Lan, Tiệp Khắc, Hung Gia Lợi đã từng nhiều phen vùng lên đòi độc lập, nhưng đều bị Liên Xô dập tắt. Gặp lúc Mikhail Gorbachev đề ra chủ trương “Glasnost” và “Perestroika”, không can thiệp vào nội tình nước khác, nhân dân các nước Đông Âu lợi dụng cơ hội ấy để lật đổ chính quyền, không chấp nhận làm chư hầu của Xô Viết nữa. Còn Việt Nam, tự nguyện làm nô lệ (đầy tớ) chủ nghĩa cộng sản, do Hồ Chí Minh và bè đảng mượn danh nghĩa kháng chiến chống Pháp, du nhập một thứ tà giáo, rồi tiêu diệt tất cả các đảng phái quốc gia và các cá nhân yêu nước để đoạt độc quyền cai trị. Khẩu hiệu “Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc” chỉ là chiêu bài để y dụ dỗ người yêu nước ngây thơ mà thôi.

Sự thật lịch sử cho ta thấy Hồ Chí Minh không phải là người yêu nước, cũng chẳng phải là người yêu xã hội chủ nghĩa. Mục đích tối hậu của Hồ là làm mọi cách để trở thành vị “Cha Già Dân Tộc” được sùng bái đời đời. Chỉ có chủ nghĩa cộng sản và bộ máy cai trị của nó mới có thể đáp ứng tham vọng “Hoàng Đế” của ông ta. Hồ đã ra tay giết hàng trăm ngàn dân trong Cải Cách Ruộng Đất, hàng triệu người trong chiến tranh. Nhưng người chết thì cũng đã chết rồi, không ai làm sống lại được. Điều tai hại ghê gớm là Hồ đã để lại một tập đoàn cai trị ngu dốt, độc ác, nhu nhược, hèn hạ và một nền văn hóa đi ngược lại truyền thống đạo đức của tổ tiên. Do đó, dù chế độ cộng sản ở các nước Đông Âu đã sụp đổ và Liên bang Xô Viết đã tan rã, chủ nghĩa cộng sản đã bị nhân loại ném vào thùng rác, cái bọn cầm quyền Việt Nam ngày nay, là con đẻ của Hồ Chí Minh – nhất quyết bảo vệ ngôi báu như “Cha Già” của chúng – quay sang bám vào Trung Cộng – kẻ thù truyền kiếp của Việt Nam – để đạt mục đích: “Còn Trung Cộng thì còn mình”.

Chắc chắn phải có trong tay con bài tẩy vô cùng quan trọng, Trung Cộng mới có quyền ra lệnh cho Việt Cộng thi hành bất cứ chủ trương gì (dù tai hại cho đồng bào đến thế nào), bọn Việt Cộng cũng răm rắp tuân theo. Nếu Hồ Chí Minh không phải là tên Tàu Hồ Tập Chương trá hình như giáo sư Hồ Tuấn Hùng (người Đài Loan) tố giác, thì Hồ Chí Minh đã có một cam kết gì đó với Trung Cộng (chẳng hạn hứa hẹn chấp nhận đem Việt Nam sáp nhập vào Trung Quốc sau khi cướp được Miền Nam, bằng văn bản) khi cầu viện khí giới và tài chánh của Nga Tàu để xâm lăng Miền Nam. Bởi lẽ đó, cho nên bọn Nguyễn văn Linh, Phạm văn Đồng, Lê Đức Anh trong Hội nghị Thàhh Đô mới phải riu ríu cúi đầu chấp nhận những đòi hỏi vô lý do Trung Cộng đặt ra?

Thông thường, một quốc gia dù nhỏ bé, yếu ớt đến đâu (như Phi Luật Tân chẳng hạn) mà bị ngoại bang khống chế đều công khai lên tiếng phản đối và đưa nội vụ ra kiện trước Tòa Án Quốc Tế. Chỉ có bọn cầm quyền Việt Nam hèn hạ, cam tâm làm nô lệ Tàu Cộng để hưởng phú quý vinh hoa là câm miệng. Tại sao bọn cầm quyền tồi bại như thế? Bởi vì chúng là con đẻ của Hồ Chí Minh, người làm ra bộ máy cai trị sau khi cướp được một nửa nước, sai Phạm văn Đồng ký văn kiện bán nước năm 1958.

Dưới sự cai trị của Hồ Chí Minh, khí phách, nhân cách kẻ sĩ đều bị hủy diệt. Bất cứ ai mở miệng cảnh báo nguy cơ bị Hán hóa khi Hồn chủ trương cầu viện kẻ thù truyền kiếp, đều bị hãm hại một cách không thương tiếc. Do đó, những người tâm huyết, yêu nước chân thành dần dần biến mất và hạng xu nịnh, vô học, đầu trâu mặt ngựa ngoi lên địa vị cầm quyền. Bọn này là một lũ vô học, vô thần, không tin có Trời, Phật, không tin vào luật Nhân Quả, nên chúng không bao giờ ngần ngại làm việc tàn ác và không bao giờ chúng biết sám hối, ăn năn do tội ác của chúng gây ra cho người khác. Chúng thẳng tay tiêu diệt người bị oan khuất và người đòi tự do, đòi nhân phẩm, đòi chủ quyền quốc gia.

Con người chỉ khác con vật ở chỗ biết xấu hổ. Sử gia Dương Trung Quốc từng viết về tập đoàn cầm quyền đã mất hết khả năng biết xấu hổ. Tại sao vậy? Tại vì chúng là con đẻ của Hồ Chí Minh – một lãnh tụ không có khả năng biết xấu hổ! Chẳng có một nhà lãnh đạo nào tự cổ chí kim trên thế giới giả danh một người khác viết sách ca tụng mình như Hồ Chí Minh. Phải là người như Hồ Chí Minh mới đủ dã tâm lấy bút hiệu C. B. viết bài đăng trên tờ Nhân Dân để tố cáo, kết tội và giết ân nhân của mình (Bà Cát Hanh Long Nguyễn thị Năm); giết người tình sinh con cho mình (cô Nông thị Xuân).
Con quỷ Hồ Chí Minh khủng khiếp thật. Dù đã chết, nhưng cái xác khô vẫn còn được lính hầu, tiền thuế của dân phải tốn cả bạc tỉ hàng năm để bảo trì khỏi hư thối. Ngoài ra, những kẻ bị Hồ đánh lừa về một xã hội “không còn cảnh người bóc lột người” mang danh “cách mang lão thành” vẫn ôm niềm tự hào “đánh Pháp, đuổi Mỹ” mà Tổng Bí thư Lê Duẩn đã không giấu giếm thân phận tôi đòi: “Đánh Pháp, đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, cho Trung Cộng”!

Tôi viết ra điều này, có lẽ có người như nhà báo Bùi Tín sẽ cho rằng tôi xấc xược với các bậc tiền bối “lão thành cách mạng”. Tôi không vô lễ. Tôi chỉ dẫn chứng những sự kiện thật. Lẽ ra những người yêu chuộng lý tưởng công bằng xã hội, đã cống hiến cả cuộc đời mình cho cái gọi là “cách mạng” mà Đất Nước trở nên như ngày hôm nay, phải hận tên giặc Hồ mới phải. Lẽ ra những cụ mang danh nghĩa “lão thành cách mạng” phải biết phẫn nộ vì lý tưởng của mình bị chà đạp và phải có cái dũng xuống đường cùng dân oan, cùng thanh niên nam nữ đứng lên đòi quyền làm người. Ngược lại, các cụ chỉ biết ngồi nhà viết kiến nghị và viết bài ca ngợi “công đức” Hồ Chí Minh giống như ông Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh. Lại thêm trang mạng Bauxitevn – trang mạng của thành phần trí thức – tiếp tay phổ biến những bài viết ca tụng “bác Hồ”. Nói tóm lại, các cụ “lão thành cách mạng” lúc còn trẻ bị Hồ Chí Minh cho uống nước đường, say sưa vì hai chữ “anh hùng” do Hồ Chí Minh lạm dụng để tuyên dương; chứ thực chất các cụ chẳng phải là những người hùng đeo đuổi lý tưởng công bằng xã hội gì cả!

Vừa rồi, trên trang mạng Bauxitevn, cựu Đại tá Lê Hồng Hà – nguyên Chánh văn phòng Bộ Công An – đã từng bị Đảng bỏ tù cùng lúc với ông Hà Sĩ Phu. Ông Hà Sĩ Phu là một người yêu nước, một nhà lý luận tài ba, hiền lành, phải ai oán than thở: “Ước gì được sống dưới thời Thực dân Pháp đô hộ để được quyền tự do đi lại!”. Cụ Lê Hồng Hà viết lời ca tụng Hồ chí Minh đăng trên trang mạng Bauxitevn bằng một đoạn văn như sau:

“Nhờ sự phát huy truyền thống cứu nước của cha ông ta trong lịch sử, mà nhân dân ta đã tiến hành Cách mạng Tháng 8 và giải phóng đất nước thành công. Đó là công lao vĩ đại của nhân dân ta, có sự đóng góp (?) quan trọng của các nhà yêu nước, đặc biệt của Đảng Cộng sản Việt Nam, đứng đầu là nhà yêu nước Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh. Chúng ta phải biết ơn nhân dân, các nhà yêu nước, đặc biệt là Đảng Cộng sản (!) dưới sự lãnh đạo của Hồ Chí Minh”. Dưới thời Thực dân Pháp đô hộ, người dân Việt Nam có bị đàn áp, bị giết hại giống như dưới thời Hồ Chí Minh không, mà cụ Lê Hồng Hà dám bảo là giải phóng? Cụ Lê Hồng Hà có nghe lời than ai oán của Hà Sĩ Phu không?

Cũng trên Bauxitevn, giáo sư Nguyễn Huệ Chi – người sáng lập trang mạng – viết:

“Vào tháng Tư năm 2009, khi ba anh em chúng tôi, Phạm Toàn, Nguyễn Huệ Chi, Nguyễn Thế Hùng đang căng đầu phấp phỏng tính toán với nhau về một hình thức đấu tranh sao cho hiệu quả – để không đến nỗi không được ai nghe, trở thành vô duyên, cũng không đến nỗi rước lấy tai họa “sứt đầu bươu trán” (tức là phải nghĩ nát óc để tranh đấu mà không bị sứt đầu, bươu trán như Điếu Cầy, Tạ Phong Tần và biết bao bạn trẻ khác). Phải chăng đấy là đường lối tranh đấu “bất bạo động” khôn ngoan của nhà trí thức để hàng năm giáo sư được Đảng cho sang Hoa Kỳ thăm con gái?

Lão thành cách mạng thì như thế! Trí thức thì như thế! Thử hỏi làm sao bọn cầm quyền không tồn tại tới ngày hôm nay? Đến như Đại tướng Võ Nguyễn Giáp – mang danh Cha Đẻ Quân đội Nhân dân – người ở địa vị cha chú bọn cầm quyền cũng chỉ biết ký kiến nghị xin xỏ; chứ không dám nghiêm khắc lên án phường hậu duệ là phá gia chi tử, mãi quốc cầu vinh! Cha Đẻ hèn làm sao sinh ra được những đứa con có khí phách? Cho nên “cha nào con nấy” là vậy! Và bọn cầm quyền ngồi lỳ là vậy!

Tổng Bí thư Trường Chinh Đặng Xuân Khu từng công khai tuyên bố: “Đảng cướp chính quyền bằng bạo lực thì Đảng sẽ dùng bạo lực để giữ chính quyền”. Vin vào lời khẳng định đó, bọn cầm quyền quyết giữ quyền lực bằng mọi giá dù bị nhân dân khinh bỉ. Đảng cộng sản gồm những chuyên viên sử dụng chiến tranh khuynh đảo. Cho nên khi cướp được chính quyền, chúng tuyệt đối ngăn cấm các quyền tự do căn bản như tư tưởng, ngôn luận, hội họp, đi lại, biểu tình (mặc dầu các quyền đó được ghi rõ trong Hiến Pháp, nhưng kèm theo mấy chữ “quy định của pháp luật”) và tất cả các đoàn thể nhân dân đều bị nhốt trong cái gọi là Mặt trận Tổ quốc. Tuyệt đối không được hình thành xã hội công dân. Ngoài ra, chủ trương phân hóa dân tộc là chính để không còn ai tin tưởng ai, thì làm sao có thể bàn bạc nhau để mưu đồ công cuộc ích quốc lợi dân? Đàn áp từ trong trứng nước bất cứ ai manh nha có tư tưởng đòi tự do, đòi quyền được đối xử như con người là “chủ trương lớn của Đảng”.

Mở đầu bài, tôi viết Việt Nam dưới chế độ cộng sản là một quốc gia quái đản, không giống bất cứ một nước nào trên thế giới. Thật vậy! Không có nước nào trên thế giới mà Công An giả dạng Côn Đồ để đàn áp, bạo hành bằng bất cứ thủ đoạn đê tiện nào như cái đảng Cộng sản Việt Nam thì không quái đản là gì? Nếu chúng có chính nghĩa “giải phóng dân tộc” thì sao lại ứng xử tồi bại, lưu manh như thế?

Công An là bộ phận thi hành luật pháp để bảo vệ an ninh trật tự cho nhân dân thì đề ra câu khẩu hiệu “Còn Đảng Còn Mình”. Quân đội có nhiệm vụ quốc phòng bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ thì chỉ dùng vào việc bảo vệ sự tồn vong của Đảng, dù Đảng đang bán dần Đất Nước. Vì thế ngư dân bị Trung Cộng bắn giết, Quân đội vẫn thản nhiên. Ai đòi đa nguyên đa đảng đều bị quy vào tội suy thoái văn hóa, đạo đức và lối sống để bỏ tù. Ngay cả việc làm lễ tưởng niệm chiến sĩ trận vong cũng bị ngăn cấm, đàn áp. Từ chỗ đó, người dân trở nên phó thác cho định mệnh, không còn ai muốn dây với hủi, mặc cho bọn cầm quyền tự tung tự tác, thây kệ tương lai bản thân, tương lai con cái ra sao thì ra!

Đó là những lý do vì sao bọn cầm quyền Hà Nội vẫn tồn tại cho tới ngày hôm nay. Câu hỏi tiếp theo được đặt ra: “Chính quyền tồi bại như thế sẽ tồn tại bao lâu?”

Thiết nghĩ, không ai có thể quả quyết tiên đoán thời gian nào bọn cầm quyền này bị lật đổ. Tôi chỉ mạn phép đưa ra một vài giả thuyết:

1/ Bao lâu những “cách mạng lão thành”, các quan chức từng ở địa vị cầm quyền ý thức trách nhiệm của mình, nhìn nhận mình đã góp phần vào bộ máy cai trị do Hồ Chí Minh lập ra, không còn ai vái lạy Hồ Chí Minh như vị “Cha Già Dân Tộc”, biết phẫn nộ trước sự bất công tàn bạo để can đảm dấn thân nhập vào đoàn dân oan đòi nhà cửa đất đai, dám quyết tử để dân tộc quyết sinh như đã thề trước kia.

2/ Bao lâu giới trí thức không còn sợ bị “bươu đầu, sứt trán” (chữ của giáo sư Nguyễn Huệ Chi dùng), dám hành động như Điếu Cầy, Tạ Phong Tần, Việt Khang, Phương Uyên, Bùi Minh Hằng …

3/ Trung tướng Lưu Á Châu của Trung Cộng kể câu chuyện hồi Đệ nhị Thế chiến, chỉ có một Trung đội Nhật Bản áp giải hơn một trăm ngàn dân Tàu đi xử bắn mà tất cả đều riu ríu đi như bóng ma trong đêm. Đáng lý ra, dù tay không, một trăm ngàn dân Tàu kia dám liều chết (vì trước sau gì cũng chết), thừa sức bóp cổ Trung đội Nhật Bản đó để tự cứu. Ý ông Tướng họ Lưu ngầm bảo dân Tàu vốn hèn, thụ động trước cái chết. Hình như dân Việt Nam mình cũng khá giống dân Tàu? Vậy thì chỉ mong sao toàn dân Việt Nam ý thức rằng trước sau gì cũng chết, cùng nhau hạ quyết tâm lật đổ bọn cầm quyền khốn kiếp này. Chẳng cần xông vào bóp cổ Việt Cộng để khỏi mang tiếng sử dụng bạo lực, 80 triệu dân Việt Nam dám hành động “tọa kháng tại gia” như cô Pham Thanh Nghiên, tức là đình công bãi thị toàn diện, học sinh sinh viên không đến trường, công nhân không đến xưởng làm, “bất tuân dân sự” như lời kêu gọi của Hòa thượng Tăng thống Quảng Độ, thì chắc chắn 10 triệu gồm đảng viên cộng sản và thân nhân của chúng sẽ tiêu. Chỉ có cách làm đó mới rửa được mối nhục làm người Việt Nam!

4/ Qua vụ bức tử Tướng Công An Phạm Quý Ngọ để bịt đầu mối tham nhũng mà báo chí lề phải sau hai ngày nườm nượp đưa tin, lập tức im bặt, đủ cho ta thấy thủ đoạn Nguyễn Tấn Dũng hơn hẳn phe Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Bá Thanh. Nếu Trời Phật dun dủi, bỗng nhiên Nguyễn Tấn Dũng muốn trở thành Thánh như tôi đề nghị, bèn làm một cuộc đảo chánh, bắt nhốt toàn thể Bộ Chính trị và Ban Chấp hành Trung ương, rồi tuyên bố khai tử Đảng Cộng sản, trả tự do cho tất cả tù chính trị, tù nhân lương tâm, dân oan thì Nguyễn Tấn Dũng sẽ có sức mạnh vô địch vì được 80 triệu dân ủng hộ.

5/ Nếu Thế giới Tự do nhìn thấy hiểm họa của Trung Cộng, đoàn kết cùng nhau tiêu diệt con quái vật cộng sản Tàu hoặc nhân dân Tàu gồm cả trăm sắc dân không chịu nổi ách thống trị của bọn Hán dám liều chết vùng lên giật sập chế độ thì bọn cầm quyền Việt Cộng không còn chỗ dựa vào đâu, ắt phải tiêu vong theo. Cơ Trời huyền diệu lắm! Biết đâu?

Tất nhiên, đó là năm giả thuyết mà người viết kỳ vọng để trả lời bọn cầm quyền Hà Nội tồn tại được bao lâu mà thôi. Bọn cầm quyền này là con đẻ của Hồ Chí Minh, một người chủ trương Vô Gia Đình, Vô Tổ Quốc, Vô Tôn Giáo, Vô Đạo Đức, Bất lương thì khó lòng trông đợi chúng nó mang tính người để hồi tâm sám hối. Bao lâu chúng nó còn cầm quyền, Đất Nước Việt Nam càng ngày càng suy thoái mọi mặt về đạo đức, văn hóa. Không lẽ thấy cái chết trước mắt, mà mọi người đều nằm yên chờ chết?

Nhà báo Bùi Tin đã gay gắt đặt cho tôi câu hỏi: “Lâu nay anh chửi Hồ Chí Minh như thế, anh được bao nhiêu người theo anh?”. Xin thưa: Tôi không “chửi” Hồ Chí Minh, tôi chỉ đưa ra những dẫn chứng sự kiện lịch sử để nói rằng sở dĩ Việt Nam hứng chịu bao nhiêu tai họa, tang thương là do Hồ Chí Minh gây ra để những kẻ đã ngây thơ khờ dại phụng sự Hồ Chí Minh hãy mở to mắt ra, đừng kêu gọi nhân dân phải biết ơn Hồ Chí Minh nữa! Thối lắm! Và tôi cũng không có khả năng làm lãnh tụ (dù nuôi tham vọng) với mục đích lôi kéo người theo mình, tôi chỉ nghĩ rằng ngày nào cái bóng ma Hồ Chí Minh còn ngự trị trong tư tưởng người dân thì ngày đó nước Việt Nam mình còn khốn khổ, khốn nạn.

Giật sập thần tượng Hồ Chí Minh là cách đòi hủy bỏ Điều IV Hiến Pháp hiện nay, tức là Đảng Cộng Sản Việt Nam phải tiêu vong. Mong rằng nhà báo Bùi Tín và quý vị “cách mạng lão thành” hiểu như thế!

Bằng Phong Đặng văn Âu

186 Phản hồi cho “Tại sao nhà cầm quyền HN vẫn tồn tại và họ tồn tại bao lâu nữa?”

  1. Trần Ngọc says:

    Thủ Đoạn Tuyên Truyền của Cộng Sản

    Chiến tranh Thế Giới lần Thứ Hai chấm dứt vào tháng 9 năm 1945, sau hai quả bom nguyên tử được thả xuống Hiroshima và Nagasaki trên đất Nhật. Phe Trục Đức-Ý-Nhật tan rã, nhưng hòa bình thế giới lại đứng trước một hiểm họa nghiêm trọng gây ra bởi một chủ nghĩa còn nguy hiểm gấp bội phần Phát Xít – Đó là chủ nghĩa Cộng Sản.
    Sau Thế Chiến II, Liên Xô trong phe thắng trận, đòi phần chia của mình, và phe Đồng Minh mà chủ ỵếu là Anh và Mỹ đã nhân nhượng để cho Liên Xô thống trị Đông Âu. Đó là giai đoạn mà chủ nghĩa Cộng Sản trên đà cực thịnh với Liên Xô là mối đe dọa chính cho các quốc gia trong khối Tự Do. Trung Cộng lúc đó vẫn chưa chiếm được toàn bộ lục địa Trung Hoa, vẫn còn thua Liên Xô một trời một vực về khoa học kỹ thuật. Và đảng cộng sản Việt Nam núp dưới chiêu bài Việt Minh mới chỉ là cậu bé đang học đòi bố Liên Xô và mẹ Tầu Cộng về phương sách khủng bố dân lành và tàn sát các đối thủ quốc gia. Một bức Màn Sắt từ từ chụp xuống các nước Đông Âu bị sát nhập vào Liên Xô, quây các nước này vào trong một bức tường thành kiên cố hoàn toàn cách ly với thế giới bên ngoài. Để gom quyền lực tối thượng vào tay mình và để củng cố quyền lực của mình và chủ nghĩa cộng sản, Stalin đã thẳng tay tàn sát hàng chục triệu người trong các nước chư hầu và ngay tại nước Nga.
    Trên thế giới vô hình chung hình thành hai thế lực đối kháng nhau quyết liệt: Đó là Thế Giới Tự Do do Hoa Kỳ lãnh đạo và Khối Cộng Sản do Liên Xô thống trị. Chiến Tranh Lạnh mở màn cho một cuộc chạy đua vũ trang tốn kém nhất trong lịch sử nhân loại giữa Nga và Mỹ với tham vọng làm bá chủ không gian và trên mặt đất. Người dân trong liên bang Xô Viết chỉ còn hai con đường lựa chọn: Một là thần phục Stalin hai là chết.
    Chính trong giai đoạn hậu Thế Chiến II này mà thủ đoạn tuyên truyền của Cộng Sản Nga đã được phát động mạnh nhất, rộng khắp nhất và mang tính chất áp đặt nhất. Các khẩu hiệu đề cao chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản, thần thánh hóa Stalin và các nhà lãnh đạo cộng sản quốc tế, tuyên truyền để bôi xấu và xuyên tạc chủ nghĩa tư bản, v.v.. bằng tất cả phương tiện hiện hữu và được dịch ra mọi thứ tiếng để sử dụng trong các nước thuộc khối cộng sản, kể cả Trung Cộng và Cộng Sản Việt Nam (CSVN). Các khẩu hiệu tuyên truyền này được đảng chỉ đạo phải lập đi lập lại hàng ngày, hàng tháng và năm này qua năm kia qua hệ thống báo chí, truyền thanh truyền hình trong các cơ quan nhà nước và ngay trong trường học. Trong các trường tiểu học, các em bé ở miền Bắc xã hội chủ nghĩa được dậy làm các con tính như hôm qua các du kích đã bắn hạ được hai máy bay Mỹ, hôm nay bắn thêm ba chiếc nữa thì tổng số là bao nhiêu? Và được dậy phải căm thù từ khi còn non nớt. Mục đích của hệ thống tuyên truyền này mang tính cách nhồi sọ và tẩy não người dân, biến người dân thành một công cụ phục vụ cho đảng và nhà nước cộng sản, một thứ robot chỉ có tay chân mà không có não bộ, hay như con ngựa bị che hai bên màng tang chỉ thấy một chiều phía trước. Các đảng viên từ trên xuống dưới và các nhân dân mọi tầng lớp đều phải học thuộc các khẩu hiệu, và trong nhiều năm họ sẽ không còn nhớ gì khác hơn là các nội dung tuyên truyền này và họ đã bị tẩy não lúc nào chính họ cũng không hay biết.
    Sau khi hiệp định Genève chia hai đất nước ngày 20-7-1954, đến nay vừa đúng 60 năm, người dân miền Bắc đã phải sống sau bức màn sắt trong những hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy; và 39 năm qua sau ngày Quốc Hận 30-4-1975, người dân trong miền Nam cũng phải trải qua những kinh hoàng, đau đớn, mất mát và ê chề nhục nhã khi chủ nghĩa cộng sản đã nhuộm đỏ toàn đất nước. Người cộng sản họ biết các khẩu hiệu, các lời lẽ tuyên truyền của họ là đối trá, là bịp bợm, là xuyên tạc sự thật trắng trợn (như VC pháo kích vào trường học, chợ búa, tàn sát sáu ngàn dân chúng tại Huế trong Tết Mậu Thân 1968 mà họ xuyên tạc là do bom đạn của máy bay Mỹ và VNCH). Chiến lược của cộng sản trong việc tuyên truyền có hệ thống là cứ tuyên truyền, cứ xuyên tạc sự thật, cự tự tâng bốc chủ nghĩa cộng sản, cứ bôi xấu chế độ tư bản tự do, nếu có 10 người trong số 100 người tin theo và đa số còn lại im miệng không dám phản đối là họ thành công…

    Phạm Gia Đại.

    • Cộng sản láo lường says:

      Văn hào Nga Alexandre Solzhenitsyn- Giải Nobel năm 1970-:

      “Tội ác lớn nhất của những người được hưởng tự do là im lặng”

      “Khi thấy thằng Cộng sản nói láo, ta phải đứng lên nói nó nói láo.

      Nếu ta không có can đảm nói nó nói láo, ta phải đứng lên ra đi, không ở lại nghe nó nói láo.

      Nếu ta không can đảm bỏ đi, mà phải ngồi lại nghe, ta sẽ không nói lại, những lời nó đã nói láo với người khác.”

  2. Lê Hương Lan says:

    Bằng Phong Đặng văn Âu toàn nói tào lao theo suy nghĩ chủ quan của ông ta.
    Trả lời câu hỏi “Tại sao nhà cầm quyền HN vẫn tồn tại và họ tồn tại bao lâu nữa?” rất đơn giản. Đó là vì họ có chính nghĩa, họ lãnh đạo nhân dân giành độc lập dân tộc, chống xâm lược và thống nhất đất nước, công lao của họ rất to lớn đối với dân tộc, đất nước và nhân dân. Trong quá trình tồn tại và phát triển, chính quyền Hà Nội (chính quyền VNCS) có những sai lầm, khuyết điểm, đó là điều không thể tránh khỏi của mọi chính quyền trên thế giới, nhân dân biết rõ điều đó. Nhưng so sánh giữa công lao và sai lầm, khuyết điểm của chính quyền Hà Nội (chính quyền VNCS) thì phần công lao vẫn lớn gấp hàng triệu lần sai lầm, khuyết điểm, nên đại đa số nhân dân đã rộng lòng tha thứ, bỏ qua. Vì vậy mà chính quyền Hà Nội (chính quyền VNCS) vẫn tồn tại và chắc chắn sẽ còn tồn tại lâu dài và ngày càng vững mạnh toàn diện.
    “Sức dân như nước, đẩy thuyền là dân, lật thuyền cũng là dân” – Nguyễn Trãi. Nhân dân rất thông minh và sức mạnh của nhân dân là vô địch, nhân dân biết phân biệt chính – tà, đúng – sai, phải – trái… Nếu chính quyền Hà Nội (chính quyền VNCS) có sai lầm, khuyết điểm lớn hơn công lao đối với dân tộc, đất nước và nhân dân thì nhân dân đã vừng dậy lật đổ họ từ lâu rồi.
    Quý vị muốn lật đổ chế độ CSVN thì chỉ có một cách hữu hiệu nhất là quý vị phải làm cho đại đa số nhân dân Việt Nam tin tưởng, ủng hộ và đứng về phía quý vị. Nhưng điều đó đối với quý vị thì giống như chuyện quý vị đội đá vá trời. Bởi vì, với thực tế và bản chất của quý vị thì chắc chắn đa số nhân dân Việt Nam không ai ngu si, dại dột đến mức để đặt lòng tin vào quý vị, nên chẳng ai ủng hộ và đứng về phía quý vị.

    • Tien Ngu says:

      “so sánh giữa công lao và sai lầm, khuyết điểm của chính quyền Hà Nội (chính quyền VNCS) thì phần công lao vẫn lớn gấp hàng triệu lần sai lầm, khuyết điểm, nên đại đa số nhân dân đã rộng lòng tha thứ, bỏ qua”

      Hỡi ơi, nghe cò mồi dư luận viên Cộng láo hát, mà thương cho người dân Việt…

      Lớp khũng bố, lớp …ép uổng, lớp lừa láo, chịu đời sau thấu?

      Hệ thống công an trị và cò mồi dày đặc, em dân nào không muốn…bỏ qua, thì có mà…bị xe đụng.

      Không thôi bị bắt vì tội…mua dâm, bán ma tuý, gây rối, nói xấu lãnh đạo, gây rối, vi phạm điều luật…69, í quên 88…

      Công an và cò mồi có mặt…trên từng cây số, chúng thẳng thừng hoặc âm thầm bắt nguội người dân khi họ vừa có ý tưỡng đứng lên…

      Có thể nói Cộng láo sống lâu, nhờ chúng…nhiều thủ đoạn khũng bố qua lực lượng công an và cò mồi. Dưới chế độ độc đảng, em nào mần nghề công an hay cò mồi, đều giàu có, mau lên chức.

      Muốn biết người dân VN có thiệt nà…bỏ qua cho Cộng láo hay không, hãy theo lời đề nghị của anh Đổ Phương Nam…mười năm về trước, tổ chức một cuộc trưng cầu dân ý công khai, hỏi người dân VN có thích VN được cộng sản cai trị hay không? Bên yes, bên no, ịn tay vào là biết liền…

      Công lao của Cộng sản VN mang đến cho người Việt, là cái tật…láo.

      Thống nhất cái…láo
      Tự do…láo
      Độc lập…láo
      Ấm no hạnh phúc cũng là…láo luôn…

      Thống nhất cái kiểu Sài gòn thành…Hồ chí Minh, nhà của nào ngon lành nhất đều vào tay Cộng Bắc.

      Tự do…láo thì khõi dẫn chứng, ai cũng thấy rỏ

      Độc lập nhưng lãnh đạo phải qua triều cống Tàu Cộng đều đều. Nó bảo không được cho dân mày biểu tình chống tao nghe. Em nào đi biểu tình, đều bị Cộng…hốt. Mần thơ viết nhạc vạch mặt quan hệ cha con Tàu Cộng Việt Cộng thì…đi tì.

      Còn ấm no hạnh phúc? Chỉ có cán Cộng, công an, cò mồi với thân nhân họ không hè. Nói chi cho nhiều, chỉ cần lên mạng nhìn cái…trường của cô giáo Tòng thị Minh, người chun bọc ni long…qua suối, ai có…bình dân cho lắm cũng phải…khóc thét. Cái trường, nó…thãm ơi là thãm. Trướng lớp như thế, thì cuộc sống…sức mấy mà no mí ấm?

      Please, mần ơn bớt cái láo tí đi, cò?

    • Pham Minh says:

      - Nhà cầm quyền CSVN tồn tại là vì họ có chính nghĩa???
      Đồng chí lãnh đạo Lê Duẫn nói: chúng ta đánh Pháp, đánh Mỹ là đánh cho Trung Quốc và Liên Xô đấy, sao gọi là có công lao, có chính nghĩa?
      - Nhân dân Việt Nam tin tưởng và ủng hộ chế độ CSVN???
      Có bao giờ người dân được tự do ứng cử, bầu cử chưa hay là do đảng chỉ định, bắt buộc dân bầu? Dùng AK đè cái ách lên cổ người dân rồi bảo người dân thích được như vậy?
      - Nếu chính quyền Hà Nội (chính quyền VNCS) có sai lầm, khuyết điểm lớn hơn công lao đối với dân tộc, đất nước và nhân dân thì nhân dân đã vừng dậy lật đổ họ từ lâu rồi.
      Chính quyền CSVN có bao nhiêu côn an ? có bao nhiêu đảng viên với vũ khí và quyền lực trong tay cộng với thủ đoạn gian ác, lừa đảo, trí trá thì người dân tay không vũ khí chịu sao nỗi. Đã có bao nhiêu cuộc xuống đường biểu tình, chống đối nhà nước trong những năm qua trên khắp cả nước chắc không cần phải liệt kê ra đây.
      Chỉ có một câu mượn của Nguyễn Trãi là đúng: “Sức dân như nước, đẩy thuyền là dân, lật thuyền cũng là dân” Ngày đó không còn xa.
      Ông Bằng Phong Đặng Văn Âu đặt vấn đề này và nhiều người góp ý không có nghĩa là những người này kêu gọi người dân trong nước tin tưởng họ để họ về lãnh đạo đất nước. Lật đỗ hay không là do chính người dân đang bị áp bức trực tiếp trong nước. Lãnh đạo đất nước trong tương lai cũng là họ. Dùng chữ quý vị ở đây là trật đối tượng rồi. Các qúy vị ở đây chỉ làm cái công việc “rọi đèn”, “mách nước” và phụ một tay rất giới hạn (nhưng không thể thiếu) thôi.
      Có thuộc bài nhưng chỉ trả bài chứ chưa vận dung tư duy vào hiện tình đất nước một cách khách quan, tỉnh đáo để đứng về phía nhân dân.

    • Hùng says:

      Hoan hô Lê Hương Lan. Lê Hương Lan đã nói hộ suy nghĩ của tôi.

  3. Đinh Ngọc Minh says:

    Cộng sản vn từ một tổ chức chính trị đã biến thể trở thành một tôn giáo- chính xác hơn phải gọi là một tà giáo- với đầy đủ giáo lý (học thuyết Mark-Lénine), giáo điều (sự sùng bái nó), giáo dân (vài triệu đảng viên) và giáo chủ (Hồ chí Minh) cùng lăng tẩm, tượng đài và cả nghi thức tôn thờ giáo chủ !
    Muốn phá vỡ một tà giáo phải hạ bệ giáo chủ của nó (về mặt tư tưởng,về nhận thức), chỉ khi đó như rắn độc bị chặt mất đầu, hệ thống tà giáo sẽ nhanh chóng giãy giụa, sụp đổ.
    ĐẬP RẮN PHẢI ĐẬP TRÚNG ĐẦU! Hồ chí Minh và hệ thống tuyên truyền lừa bịp của csvn từ lâu đã giăng một bức màn vô minh phủ che tâm thức của nhiều thế hệ công dân vn, chỉ khi nào chúng ta đủ sức chọc thủng bức màn vô minh ấy thì ánh sáng chân lý sẽ hiển lộ và chỉ đến khi ấy bóng ma cs mới có thể tan biến.

  4. nguenha says:

    Đúng như vậy ! HCM chẳng phải” yêu Tổ Quốc” và “Yêu CNXH”! HCM chỉ thích “làm Cha” thiên Hạ.Điều nầy đả nói rỏ trong truyện ngắn “Linh nghiệm” của Huy Quang (nhà văn trong nước).
    Tại sao Ông Bằng Phong lại nói,:Tôi không chưởi HCM! Phải nói :Tôi chưởi HCM ! Cả nước chưởi HCM ! Có điều họ chưởi HCM bang nhiều cách : Bỏ nước ra đi – Đi làm Đỉ- Đi ăn cướp _Đi đâm chém -Đi “bợ đít” ngoại bang —Tất cả hình thức đó là chưởi HCM! Ông Bùi Tín quay lung lại với chế độ CS chó đẻ ,có nghĩa là chưởi HCM! Chẳng qua củng vì “SỢ”,mà muộn ngàn tiếng “Chưởi” chưa trở thành một tiếng “Bộp” !,Do đó Bóng Ma HCM cứ chap- chờn ám ảnh đất nước. Hảy cùng nhau giật sập” thần tượng” HCM . Mong lắm thay..!!

  5. NON NGÀN says:

    LUẬN VỀ ANH HÙNG

    Người anh hùng dù ở đâu hay thời đại nào cũng cần hội đủ ba yếu tố : Đức độ, tài năng, bản lĩnh. Nhưng người anh hùng đáng nói nhất là người dựng nên được một triều đại, cống hiến toàn thể cuộc đời để phục vụ cho một dân tộc, một đất nước.
    Đức độ lớn nhất của người anh hùng là lòng yêu nước. Lòng yêu nước là cái gì không lay chuyển. Cho dù sự nghiệp có thành công hay thất bại đều không làm thay đổi được lòng yêu nước.
    Tài năng là cái gì tự có, tài năng thắng lướt được hoàn cảnh mà không phải do điều kiện hoàn cảnh làm thành có sự thành công nào đó và được quy là tài năng. Có những người không thành công do không thắng được hoàn cảnh khách quan, không thể bảo vì không có tài năng. Có nghĩa tài năng là yếu tố tự thân, nhất thiết giúp cho kết quả nhưng không phải bao giờ cũng luôn luôn tuyệt đối. Đó là những người bất thắng thời là như thế.
    Bản lĩnh có nghĩa là sự quyết tâm. Đương nhiên bản lĩnh phải đi đối với tài năng. Bản lĩnh là sự nổ lực đạt đến kết quả nhưng rõ ràng phải do tài năng và hoàn cảnh quyết định.
    Bởi thế người anh hùng là người chỉ nghĩ đến lý tưởng tốt đẹp, mục đích xã hội cần thiết mà không bao giờ nghĩ đến bản thân hay sự nghiệp riêng. Nếu cần phải hi sinh bản thân, hi sinh sự nghiệp riêng cho sự nghiệp chung của đất nước, dân tộc cũng đều nhất thiết làm mà không phải ngược lại.
    Trong ý nghĩa như thế, khi đã có được quyền chính trong tay, người anh hùng tức người yêu nước thật sự chỉ luôn nghĩ đến tương lai đất nước mà không phải chỉ nhằm bảo toàn địa vị, quyền lợi của mình. Do đó việc tìm kiếm nhân tài, trong nhân tài, đào tạo nhân tài để thay thế mình là đức tính tiêu biểu nhất của bất kỳ người anh hùng thực chất nào khi đã làm nên sự nghiệp, tức có được quyền lực để thi thố tài năng của mình.
    Có nghĩa cả ba yếu tố tài năng, bản lĩnh, đức độ đều không thể thiếu ở những người thật sự anh hùng. Bởi nếu thiếu một trong ba hay thiếu cả ba đều không thể gọi là người anh hùng mà cũng chỉ người bình thường như tất cả mọi người.
    Trong tất cả những ý hướng đó, mọi người anh hùng đúng nghĩa đều phải hết sức thận trọng. Mọi ý nghĩa nào quyết định vận mệnh chung của toàn dân, đất nước đều phải hỏi ý kiến dân mà không thể tùy tiện. Tức khi đã thành sự nghiệp, coi trọng nguyên lý toàn dân quyết định mới thật sự là tâm huyết, mục đích của người anh hùng. Hội nghị Bình Than, hội nghị Diên Hồng đều nói lên ý nghĩa thận trọng về chính trị của những bậc tài năng hay anh hùng là như thế. Nguyễn Huệ cũng từng tham khảo ý kiến của Nguyễn Thiếp đều là những trường hợp như thế.
    Cho nên nếu bất kỳ người nào phải nương theo hoàn cảnh khách quan, chịu để chi phối bởi hoàn cảnh khách quan hạn hẹp nào đó mà chính mình không thật sự chủ động, cũng không thể gọi đó là anh hùng. Có nghĩa người anh hùng phải có ý nguyện riêng, tâm huyết riêng, khối óc riêng, biết lợi dụng hoàn cảnh mà không phải chỉ hoàn toàn thụ động hay sản phẩm của hoàn cảnh mới thực chất là người anh hùng.
    Cho nên ý nghĩa của nguyên tắc làm việc tập thể, ý nghĩa của việc tuân theo những yêu cầu không phải do mình sáng tạo ra hay chủ động được vì lý tưởng thiết yếu của chính mình, cũng khó bảo được đó là anh hùng. Có nghĩa ý thức độc lập, sự hiểu biết độc lập, quyết tâm độc lập, biết kết hợp với người khác để cùng thực hiện lý tưởng dân tộc chung đó mới thật sự là anh hùng dân tộc mà không phải chỉ là sản phẩm của hoàn cảnh hoặc do tình thế đưa đẩy hay chỉ chìm ngập vào trong tính cách quần chúng chẳng có gì đặc sắc lại có thể gọi là anh hùng được. Tất nhiên hoàn cảnh bình thường khó có ai là anh hùng. Nhưng trong hoàn cảnh đặc thù, nếu không hội đủ những tính chất quyết định cũng khó bảo được là người anh hùng. Bởi vậy coi nguyên nhân của sự nghiệp và coi kết quả của sự nghiệp thì mới danh chính ngôn thuận nhất để luận anh hùng. Đây chính là bài học cho mọi lớp trẻ sau này khi trong những hoàn cảnh đặc thù nào đó muốn phấn đấu trở thành những anh hùng tương lai của dân tộc và đất nước.

    ĐẠI NGÀN
    (03/4/14)

  6. Việt Quốc Thiên says:

    Ông Bằng Phong Đặng Văn Âu đừng quan tâm đến việc giật sập thần tượng Hồ Chí Minh nhiều quá, và cũng đừng viết về đề tài này nữa, tôi nghĩ cũng đã đủ thấm thía và đang có hiệu ứng.

    Bằng chứng là một số thanh niên đã có dự tính giật sập tượng Lê-Nin và phá Lăng Hồ Chí Minh, họ không chỉ nói suông mà hành động cụ thể bằng giây cáp và búa tạ. Tiếc là việc chưa thành đã bị bắt giam. Hy vọng những người kế tiếp nên rút kinh nghiệm và hành động hiệu quả hơn!

    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2014/04/140403_nguyendoankien_jailed.shtml

  7. Tâm says:

    Thưa Bằng Phong;
    Cứ cho rằng lòng dân uất hận nổi lên biểu tình, diệt cộng, như chúng ta thấy biểu tình ở Ninh Thuận, Hà Nội, Hải Phòng, Hà Tĩnh… nhưng thiếu lãnh đạo nên những cuộc biểu tình đó như nhóm lửa cháy lên và bị dập tắt ngay. Bây giờ chúng ta đặt giả thuyết bùng lên như Ai Cập, Syria…Ucrain đi nữa rồi ai sẽ đứng lên lãnh đạo quốc gia, lãnh đạo để đi tiếp chặng đường còn lại, lãnh đạo để tiêu diet cọng sản, không thấy câu trả lời, làm cách mạng mà không có tổ chức lãnh đạo sẽ đẩy quốc gia vào chỗ khủng hoảng hơn.

  8. Bút Thép VN says:

    Giật sập thần tượng Hồ Chí Minh là cách đòi hủy bỏ Điều IV Hiến Pháp hiện nay, tức là Đảng Cộng Sản Việt Nam phải tiêu vong. Mong rằng nhà báo Bùi Tín và quý vị “cách mạng lão thành” hiểu như thế! (Đặng Văn Âu)

    Đúng! Nhưng lúc này ông Đặng Văn Âu không nên “xoáy mạnh” thêm vào HCM nữa, mà hãy tiêm sinh lực cho các lão thành cách mạng, để họ có đủ dũng khí đứng lên lật đổ bạo quyền CSVN, lúc đó điều 4 HP sẽ tiêu và “thần tượng” Hồ Chí Minh không cần giật cũng sẽ bị sập như Lê-Nin.

  9. Hoàng says:

    Trí thức trong một xã-hội cs là cục phân là cái chắc.Nhìn lại lịch sử từ khi cs đặt chân lên miền bắc,bọn trí thức cũng như trí ngủ đã là được gì thiết thực ích nước lợi dân không.???Chắc chắn là không.Vì chú là loại phân hủy nên chú rất hèn kém chỉ biết a-dua,xu hướng nịnh bợ kẻ có quyền lực để có lon gạo mục mà sống qua ngày làm thân khuyển mả cho bọn csvn.Ông Bằng-phong sỉ vả chúng quá tội nghiệp,ông Bằng-phong không nhỏ lòng thương hại cho kẻ yếu đuối dưới háng vgcs,nếu là tôi,thì tôi sẻ cho mổi một nhà trí thức vncs mổi người một quả lựu đạn,dùng khi có ai ức bách thì tự vệ.

  10. Đinh Ngọc Minh says:

    Tính cách bộc trực của BP-Đặng văn Âu thường dễ đẩy ngòi bút của ông đến độ cực đoan; tuy nhiên trong bài viết này sự cực đoan là cần thiết và đã được đặt đúng chổ. “Đánh rắn phải đập trúng đầu’’! Việc lật tẩy bản chất gian manh, đạo đức giả cùng thói ngụy quân tử của HCM là vấn đề hệ trọng. Tôi nói hệ trọng là bởi suốt ba phần tư thế kỷ hệ thống tuyên truyền của csvn đã rất thành công trong cuộc “tổng tẩy não” toàn dân tộc (trước kia chỉ ở miền bắc, sau 1975 là cả nước) với hình tượng lừa bịp về một “cha già dân tộc”, một “ lãnh tụ thiên tài” với tư tưởng- đạo đức như một ông thánh!! Thành công của trò lừa bịp này có tác dụng như một thứ bùa mê, thuốc lú mà bộ máy tuyên truyền csvn đang mỗi ngày “bơm vào đầu” các thế hệ công dân vn ngay từ khi ở độ tuổi còn cắp sách đến trường với chiêu trò được gọi là “học tập đạo đức- tư tưởng HCM”! Than ôi cứ nhìn cảnh các cháu nhi đồng ở các trường mẫu giáo, mầm non mỗi ngày bị “dụ khị” ngêu ngao hát “ai yêu bác Hồ Chí Minh hơn thiếu niên nhi đồng” là tôi chỉ muốn…ôm mặt khóc!!

Leave a Reply to Tien Ngu