WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Chuyện một bà bồ của Lê Duẩn

 

Lê Duẩn

Lê Duẩn

Hằng năm, cứ tới 30 tháng 04, người Việt Nam tỵ nạn, tuy nay là công dân của quốc gia nơi định cư, không quên nhắc lại ngày đau thương của dân tộc và của riêng mình. Nhắc lại hoàn cảnh nạn nhân của cộng sản.

Ai đọc qua cũng đều thương cảm nhưng ít khi thấy nạn nhân biểu lộ thái độ đối với người từng gây ra đau thương cho mình. Chịu đựng, bỏ qua hay mau quên? Có lẽ chính cái thái độ ứng xử này, chín bỏ làm mười, mà ngày nay nhiều người vốn là nạn nhân chết sống, nhục nhã của cộng sản sau 30 tháng 04 / 1975 lại về Việt Nam với những lý do không thật sự cần thiết?

Nếu muốn làm bảng liệt kê tác giả gây ra những đau thương ấy, phải kể từ Hồ Chí Minh là tên tội phạm chống nhân loại đầu tiên mang quốc tịch Việt Nam, kế tìếp là Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Đỗ Mười… Cái độc ác của Đỗ Mười là cái độc ác của tên bịnh tâm thần, không giống cái độc ác, tàn bạo, dã man của nhũng người kia. Đó là cái độc ác có tính toán, có chủ trương nhằm phục vụ cho tham vọng cướp quyền và cầm quyền . Cứ xem lại có người cộng sản thứ thiệt, thứ đặc sệt nào mà không ác?

Riêng Lê Duẩn là người thành công thực hiện quyết tâm của Hồ Chí Minh là chiếm cho được Miền nam « dù có đốt sạch dảy Trường Sơn » đi nữa . Sau khi chiếm được Miền nam, Lê Duẩn có thêm cơ hội bộc lộ cái ác, cái tàn bạo của một tên trùm cộng sản, với bản tánh thô bạo của người ít học xứ Quảng trị .

Nhỏ không học, lớn lên vào Bộ chánh trị

Người Tây phương hiểu cộng sản theo cách của họ . Cách này có thể áp dụng cho cộng sản Đông âu và Liên Xô . Khi tìm hiểu cộng sản Á châu, như cộng sản tàu và nhứt là cộng sản ở Việt Nam, thì cách hiểu biết của Tây phương không còn giá trị nữa . Họ không thể hiểu sự khác nhau giửa cộng sản tàu và cộng sản ở Vìệt Nam, và càng không thể hiểu sự khác nhau giửa cộng sản Nam kỳ và cộng sản Bắc kỳ . Trước 75 và sau 75 . Nhưng đó là việc tìm hiểu cộng sản như hiện tượng bất thường của nhân loại . Lê Duẩn là thứ sản phẩm tinh ròng của hiện tượng thời đại này do Hồ Chí Minh đem về tròng vào cổ nhân dân Việt Nam gọi là làm giải phóng dân tộc .

Ngày nay, chế độ ở Việt Nam thần phục Tàu, bạo ngược với nhân dân chỉ là sự tiếp nối cái đường lối của những người tiền nhiệm nhưng về mặt tinh vi, tỏ ra kém hơn .

Những người biết rõ Lê Duẩn có nhận xét: Lê Duẩn là tên thô bạo do bản chất du côn ít học . Còn Lê Đức Thọ là tên mưu sỉ, gian ác, thâm hiểm do bản chất lưu manh . Bản tánh của Lê Đức Thọ gần với Hồ Chí Minh nhiều hơn . Nhưng cả hai đều coi Hồ Chí Minh không ra gì vì chính họ mới đánh chiếm được Miền nam . Hồ Chí Minh chỉ mơ chiếm được Miền nam mà thôi .

Những người cộng sản lớn tuổi, cao cấp, phản tỉnh vì quyền lợi dân tộc, kể chuyện lại . Trước khi ban hành chế độ học tập cải tạo, cán bộ hỏi ý kiến Lê Duẩn xử lý đám « ngụy quân, ngụy quyền » như thế nào ? Lê Duẩn trả lời bàng cách đưa tay phát ngang qua cổ, tức có ý bảo đem chặt đầu hết . Nhưng Võ văn Kiệt đề nghị đem những người này đi lao động tập trung . Như vậy tránh mang tiếng «tội phạm chống nhân loại» mà còn có lợi về mặt sản xuất phục vụ ta (theo một vị giáo sư Đại học Sài gòn, sau thời gian ngắn học tập cải tạo về làm cố vần về phát triển cho ông Kiệt lúc ông Kiệt làm Thành ủy Sài gòn, kể lại tại Paris). Cả hai chủ trương đều đem lại cái chết. Chỉ khác nhau ở cách chết mà thôi .

Chuẩn bị khai diễn Đệ II Thế chiến, ngày 23 tháng 8 năm 1939, Staline ký hiệp ước bất xâm lược với Hitler , coi Pháp không còn là Đồng Minh nữa . Ở Việt Nam, Toàn quyền de Catroux ra lịnh thanh trừng đảng viên cộng sản đang hoạt động . Đầu năm 1940, mật thám Pháp lùng bắt được những tên cộng sản đầu nảo Nguyễn văn Cừ, Tổng Bí thư đảng, Võ Đình Hiệu, Vũ Thiên Tân và Lê Duẩn đang hội họp trong một căn nhà tại ngỏ hẻm đường Nguyễn Tấn Nghiệm, gần Cầu Kho, Quận II, Sài gòn . Tiếp theo là Lê Hồng Phong, Hà Huy Tập và Nguyễn thị Minh Khai bị bắt ở Hóc môn . Lúc này, Thường vụ Trung ương đảng đóng tại Miền nam với Phan Đăng Lưu, Tạ Uyên, …(1). Ngoài ra, có không ít những người chống Tây mà không phải cộng sản cũng bị bắt trong chiến dịch càn quét này của nhà cầm quyền thực dân .

Theo lịch sử đảng, cuộc Nam kỳ khởi nghĩa thất bại, nhiều đảng viên cộng sản bị Tây giết, cả Nguyễn thị Minh Khai, vì nóng vội, chưa được lịnh của Hà Nội mà hành động . Trong lúc đó, theo những đảng viên am hiểu chuyện thật thì lúc bấy giờ Hồ Chí Minh chỉ điểm cho mật thám pháp lùng bố tận Hóc môn, Bà điểm bắt đám Thường vụ Trung ương này để dẹp cánh ở Nam kỳ nuôi dưỡng tham vọng muốn lãnh đạo cả Hà Nội.

Thường vụ Trung ương ở Nam kỳ bị Pháp tiêu diệt xong, Hồ Chí Minh liền đưa Trường Chinh lên làm Tổng Bí thư lâm thời .

Ta thấy đường lối « bắc kỳ trị » này thành hình từ đó và kéo dài cho tới sau này . Hiện tượng nổi cộm nhứt là «  hy sanh gọn và đẹp » Mặt trận Giải phóng Miền Nam và Chánh phủ Cộng hòa Lâm thời Miền Nam Việt Nam, không thèm để ý tới Hiệp định Paris 1973 .

Sau khi Nhựt đảo chánh Pháp 6/3/1946, Nhóm cộng sản Nam kỳ Trần văn Giàu, Nguyễn văn Trấn, Dương Bạch Mai, Nguyễn văn Tạo, Nguyễn văn Tây, Huỳnh văn Tiểng, Ngô Tấn Nhơn, Phạm Ngọc Thạch, …tưởng bở, lập Ủy Ban Hành chánh Nam bộ với ý định sẽ lập một nước Nam kỳ cộng sản dưới sự lãnh đạo của họ . Lập tức Hồ Chí Minh cho Cao Hồng Lĩnh, Hoàng Quốc Vìệt vào Nam kiểm soát tình hình, nắm lại quyền lãnh đạo kháng chiến chống Tây, đưa Trần văn Giàu và Dương Bạch Mai về Hà Nôi « hưởng qui chế cô lập » .

Nhựt đầu hàng . Lê Duẩn, ra tù Côn Đảo, được Hồ Chí Minh đè cử làm Bí thư Xứ Bộ Nam kỳ . Cùng hoạt động trong Nam có cả Lê Đức Thọ . Từ đầu năm 1950, Lê Duẩn đươc đề cử Bí thư Trung ương Cục Miền nam, bao gồm Miền nam Việt nam và cả Cao-miên

Sau 1954, Lê Duẩn bám trụ ở lại, trốn tại khu Bàn cờ, Sài gòn, tổ chức cán binh không tập kết để chờ ngày nổi dậy .

Lúc này, Lê Duẩn đi lại Hà nội-Sài gòn qua ngã Cao-miên bằng thông hành mang tên một người tàu do Bà LKD, vợ bé của Lê Duẩn, cung cấp (2) .

Bà LKD

Phần trên đây để phát họa lại sơ lược tình hình ở Nam kỳ lúc mở màng Nam Bộ Kháng chiến . Chủ yếu là muôn nói thêm về Bà LKD mà tác giả Hứa Hoành viết về Lê Duẩn có đề cập tới như một nhân vật rất quan trọng, đóng góp lớn cho sự nghiệp của Lê Duẩn . Bà LKD là ai ? Có đúng như ông Hứa Hoành nói về bà, mô tả con người của bà ? Trong vai trò hoạt động cho Lê Duẩn xâm chiếm Miền nam, bà LKD đã làm gì ở Sài gòn cho tới ngày mất Miền nam . Sau đó, bà LKD qua Paris và làm gì nữa ? …

Bà LKD được ông Hứa Hoành viết tắt bằng ba mẫu tự LKD . Tên của bà viết đầy đủ và rỏ ràng là Lai Kim Dung .

Người Nam kỳ, chắc có họ hàng xa gần với Tàu nên mang họ Lai ? Bà ở một căn phố đường Trần Hưng Đạo, Chợ Quán, vừa qua khỏi đường Nguyễn Biểu . Nhắc lại cho rỏ đó là dảy phố một từng lầu nhưng đơn vị gia cư thì riêng biệt từng đơn vị một, trước kia lính Pháp ở .

Bà Lai Kim Dung có tên phổ thông là Cô Năm Nhựt bổn vì bà có chồng người Nhựt bổn trong một thời gian ngắn và thôi . Lúc cuối 1960 và đầu 1970, Lai Kim Dung có một người chồng trẻ và có một đứa con trai lúc bấy giờ chừng hơn mươi tuổi, có tên tây là thằng « Be » ( Robert, Albert, … ?) .

Về dung nhan, tuy bà tên Dung, nhưng không lấy gì làm đẹp lắm và người không cao quá 1,60m . Không nghe nói bà có chồng thương gia tàu giàu có .

Cũng như nhiều người Việt Nam khác ở Sài Gòn lúc bấy giờ, bà Lai Kim Dung không có việc làm rõ ràng để có lợi tức đều đặn mà chỉ « lấy món hàng của bên này, đem bán cho bên kia, kiếm lời » . Việc làm này kiếm sống được lúc quân đội Huê kỳ và Đồng minh tới Vìệt Nam đông . Nhưng lắm khi cũng bị hụt cẳng . Có lần lấy hàng đi bán, không trả tiền hàng lại cho chủ hàng là Cô Sáu ký giả ở Cầu Kho, bị Cô Sáu tới nhà đòi . Bà né tránh . Cô Sáu phải tới nhà bà khi vừa hết giới nghiêm, lúc vợ chồng còn đang ngủ, và kéo cẳng bà thức dậy đòi nợ.

Không biết đây là khổ nhục kế hay lúc bà gặp khó khăn thiệt ?

It lâu sau, bà Lai Kim Dung, sau khi trả đủ tiền cho Cô Sáu ký giả, nhờ Cô Sáu giới thiệu cho bà chủ cây xăng ở ngay đầu đường Nguyễn Cư Trinh với Trần Hưng Đạo, cạnh Rạp hát Hưng Đạo, để bà mua miếng đất chỗ mũi tàu Phú Lâm cất nhà máy xay lúa . Bà Lai Kim Dung vừa đưa tiền mặt, vừa đưa vàng vòng, hột xoàn đặt cọc tiền mua đất . Từ đây, bà không thèm lui tới, gặp gỡ những người quen cũ, cả Cô Sáu Ký giả .

Nhà máy xay lúa mọc lên đồ sộ với tên Cửu Long và bà làm Giám đốc . Lúc bấy giờ, chánh quyền ông Nguyễn văn Thiệu cấm lưu hành gạo tự do với lý do phong tỏa lương thực Việt cộng . Đường bộ đi Mìền trung thường bị gián đoạn vì việt cộng phá hoại, chỉ còn đường hàng không và đường biển lưu thông mà thôi.

Thế là bà Lai Kim Dung được độc quyền phân phối gạo ra Miền trung, hợp tác với bà Sáu Huyết, cô của Tổng thống Nguyễn văn Thiêu .

Và cũng tại nhà máy Cửu Long, tinh báo Mỹ bắt được Trung tá tình báo Nguyễn Công Tài, con của nhà văn Nguyễn Công Hoan . Khai thác không được . Mỹ có ý định cho « nhảy dù » xuống biển, nhưng sau đó nhận lời Hà Nội trao đổi với tù binh mỹ .

LKD ở Paris và chống cộng

Chỉ ít lâu sau 30/04/1975, bà Lai Kim Dung tới Paris bằng máy bay tỵ nạn cộng sản với 200kg hành lý . Bà mở một cửa hàng bán tạp hóa trên đường d’Ivry, Paris 13, tức tại con đường chánh của khu chợ Tàu ngày nay . Bà tích cực tham gia hoạt động chống cộng như biểu tình, hội hè, …Bà đóng góp tiền bạc rất hậu hĩnh. Các tổ chức chống cộng ở Paris trông cậy vào bà khi muốn làm việc gì vì bà, ngoài đóng góp, còn lãnh bao chót khi thiếu tiền .

Đến lúc ông Đại tá ở Úc ra quân, đi khắp thế giới vận động tinh thần đồng bào và loan báo ông sẽ về Việt Nam làm kháng chiến phục quốc . Lần cuối ở Paris, tại chùa Khánh Anh, ông nói chuyện với bà con ở Paris và ông đã khóc để từ giã bà con . Làm mọi người ai cũng khóc theo ông .

Sau đó, ông tới nhà một người bạn ở Metz, thành phố miền Đông-Bắc xứ Pháp . Sáng hôm sau, người bạn đưa tới Liège, Bỉ, để ông trở về Úc, chuẩn bị lên đường phục quốc . Trời vào mùa đông, tuyết phủ trắng khắp nơi . Đại tá rất hân hoan vì lần đầu tiên trông thấy tuyết . Ông yêu cầu ngừng xe để ông bước xuống lội trong tuyết cho biết . Ông nhờ chụp cho ông vài tấm hình ông đứng trong tuyết .

Sau đó nghe tin ông bị Vìệt cộng bắt trên đất Lào và dẫn về Hà nội . Được biết ( vì nhìn thấy) ông đi tới Thái lan bằng giấy tờ của một người đồng hương với ông cùng định cư ở Úc và rất nhiệt tình ủng hộ ông .

Và ông cũng được bà Lai Kim Dung qua Thái lan đón tiếp và ủy lạo ông . Vé máy bay cho ông do bà Lai Kim Dung đài thọ .

Thời gian sau, khi Lê Duẩn chết, bà Lai Kim Dung về Hà Nội dự đám ma . Lúc trở qua Paris, bà đưa hình đám ma, có bà và thằng con trai đội khăn tang, cho mọi người quen biết xem . Bà dẹp tiệm ở Paris, trở về Việt Nam sanh sống luôn từ đó .

Xin đừng đặt câu hỏi tại sao ta thua, tại sao các tổ chức người Việt hải ngoại ngày nay chống nhau, đánh nhau, tự nó từ từ tan rã .

Miền Nam không mất, các tổ chức người Việt nam ở hải ngoại ngày nay không chửi nhau, không đánh nhau, không chia năm xẻ bảy, mới là điều bất thường !

© Nguyễn thị Cỏ May

© Đàn Chim Việt

———————————————————————–

Ghi chú : (1) và (2) Hứa Hoành, Lê Duẩn “ Đ iều bí ẩn về Lê Duẩn ” trên internet

14 Phản hồi cho “Chuyện một bà bồ của Lê Duẩn”

  1. Ai gây ra cuộc chiến tranh VN ? says:

    Trong “Tổng Kết Cuộc Kháng Chống Thực Dân Pháp, Thắng Lợi và Bài Học”, xuất bản ở Hà Nội, 1996, Cộng sản cho biết năm 1954- sau khi ký kết Hiệp Định Đình Chiến Geneve, Hồ chí Minh đã lén lút để lại Miền Nam 60,000 đảng viên .

    Theo thủ tướng Cộng sản Võ văn Kiệt trong “Nhớ Đồng Chí Lê Duẩn” , đám đảng viên này được đặt dưới quyền lãnh đạo của Lê Duẩn – Bí thư Xứ Ủy Nam Bộ. Vào ngày cuối cùng của thời hạn tập kết ở Cà Mau, sau khi giả bộ lên tàu tập kết, Lê Duẩn đã tìm cách rời khỏi tàu vào lúc nửa đêm để ở lại . Võ Văn Kiệt viết “Chiếc tàu áp chót neo đậu ở thị trấn Sông Đốc, Cà Mau, Anh Ba lên tàu như người đi tập kết để che mắt kẻ thù, đến nửa đêm, Anh bí mật rời tàu, quay trở lại “.

    Như vậy, rõ ràng Miền Bắc đã chuẩn bị tấn công Miền Nam ngay khi Hiệp Ước Genève chưa kịp ráo mực, chứ không phải vì Miền Nam không chấp nhận tổng tuyển cử vào năm 1956 hoặc vì có sự hiện diện của quân đội Hoa Kỳ tại Miền Nam mà đang cộng sản luôn tìm cách tuyên truyền mị dân

    • GIÓ NGÀN says:

      ĐÚNG LÀ

      Đúng là Các Mác đẻ ra
      Lênin đồ lại cũng là thế thôi
      Tiếp theo bao kẻ thập thò
      Cuối cùng đò lật trơ vơ nỗi niềm
      Tiêu tùng cả thảy niềm tin
      Xanh mồ cỏ úa biết tìm đâu ra
      Ôi thôi oan khuất sơn hà
      Ôi thôi lịch sử có ra nỗi gì
      Nhưng mà thôi xót xa chi
      Sự đời là vậy có gì hơn đâu !

      SƯƠNG NGÀN
      (04/5/14)

      • Ai gây ra cuộc chiến tranh VN ? says:

        “Trước năm 1975, nhiều cán bộ miền Nam ra thăm miền Bắc đã hết sức ngỡ ngàng khi nhìn thấy cảnh nghèo nàn của “hậu phương lớn.”….. Anh Ba (Lê Duẩn ) cho mời họ tới, đoàn gồm hai phụ nữ và ba nam. Anh Ba hỏi: ‘Các đồng chí ra thăm miền Bắc thấy gì?’ Họ thật lòng nói, đi thăm chợ Đồng Xuân mà không thấy hàng hóa gì cả, miền Bắc nghèo quá. Anh Ba nói: ‘Các đồng chí không hiểu. Cái giàu có, cái vĩ đại của Miền Bắc là ở chỗ gia đình nào cũng có bàn thờ, con họ vào Nam là đi vào chỗ chết,…” – “Bên Thắng Cuộc” , Huy Đức .

        Hèn chi,theo tài liệu đúc kết từ Đại Hội 4 của Việt cộng năm 1976, ít nhất là 4.000.000 thanh niên miền Bắc đã chết trên chiến trường – gồm cả số người chết trên đường xâm nhập từ Bắc vào Nam.

        Bọn xâm lược Miền Nam bị trừng trị đích đáng .

  2. Tay sai Trung-Xô bịp dân says:

    Trong “Bên Thắng Cuộc” , Huy Đức đã thuật lại:

    “Là một người Quảng Trị hoạt động ở Nam Bộ hàng chục năm, ông Lê Duẩn hiểu và rất nhạy cảm trước các vấn đề Nam-Bắc. Trước năm 1975, nhiều cán bộ miền Nam ra thăm miền Bắc đã hết sức ngỡ ngàng khi nhìn thấy cảnh nghèo nàn của “hậu phương lớn.” Một lần, Ban Thống nhất thấy tâm trạng của các đại biểu miền Nam không vui, lãnh đạo ban nói với ông Đậu Ngọc Xuân, thư ký của “anh Ba” Lê Duẩn: “Các đồng chí ấy nói không tốt về miền Bắc, anh về nói anh Ba nên gặp họ.”

    Theo ông Đậu Ngọc Xuân: “Tôi về nói: ‘Có đoàn ra thăm’. Anh Ba gật đầu: ‘Tốt’. Tôi thưa: ‘Kết quả ngược lại, các đồng chí bên Ban Thống nhất nhờ anh gặp làm công tác tư tưởng trước khi họ về’. Anh Ba cho mời họ tới, đoàn gồm hai phụ nữ và ba nam. Anh Ba hỏi: ‘Các đồng chí ra thăm miền Bắc thấy gì?’ Họ thật lòng nói, đi thăm chợ Đồng Xuân mà không thấy hàng hóa gì cả, miền Bắc nghèo quá. Anh Ba nói: ‘Các đồng chí không hiểu. Cái giàu có, cái vĩ đại của Miền Bắc là ở chỗ gia đình nào cũng có bàn thờ, con họ vào Nam là đi vào chỗ chết, thế mà họ vẫn đi, trong khi ở lại thì được đi Liên Xô, Trung Quốc’.

    Rồi anh Ba hỏi: ‘Ở trong R, các đồng chí có được dạy, ta đánh được Mỹ là nhờ truyền thống 4000 năm của Việt Nam không? Các đồng chí người ở đâu? Việt Nam! Nếu nhận người Việt Nam, không năm đời, thì mười đời cũng là gốc Bắc. Ra đây là tìm về nòi giống, cội nguồn’. Khi đoàn ra khỏi phòng, ông Lê Duẩn bảo tôi: ‘Chú xuống Viện Lịch sử, tìm một nhà sử học dẫn họ đi đến tận nơi thăm đền thờ Hai Bà Trưng, Bà Triệu’. Khi họ đi về, anh Ba hỏi: ‘Đã hiểu cội nguồn dân tộc chưa?’ Họ nói: ‘Hiểu’. Anh Ba gật đầu: ‘Bây giờ về được rồi’.”

  3. nguenha says:

    Nhân nói về “bác Duận”, tôi lại nhớ câu chuyện : “bác Duẩn” đọc diễn văn tại SGon ngày 1 tháng 5-1975 . Bác người QT, nên âm going “rất nặng”,chữ ” Đủ” Bác đọc thành chữ ” Đụ”,sau đây là lời bài diện văn :
    ” Muốn tiến lên XHCN phải Đ ụ 3 yếu tố: 1/Lương thực,có nghĩa là phải đụ khoai ,đụ sắn,đụ ngô..
    2/ Sức kéo ; có nghĩa là phải đụ Trâu,đụ Bò,đủ ngựa…
    3/ Nhân lực : có nghĩa là phải đụ người !!
    Ngày đó ,ai cũng phải đi nghe Bác Duẩn nói. Tối về họp thảo luận. Anh CA khu vực hỏi một người lính Miền Nam ,về cảm nghĩ ngày hôm nay đi nghe “bác Duẩn” nói. Người Lính trả lời: Quá đả,cái gì Bác cũng Đụ cả.! Người CA nạt nộ và bảo : Bộ anh từ dưới đất “chun” lên ,sao “chê’ lời Bác !!
    Trên đây là câu chuyện cười của Dân Nam Bộ ,nói lên cái NGU từ cán Ngố cho đến Lảnh đạo !!

  4. Việt Tiến says:

    Với bấy nhiêu thông tin mà khẳng định rằng bà LKD bồ Lê Duẩn thì đã xác đáng chưa? Một sự việc tầm cỡ như thế này mà chứng cớ như thế ấy, tôi thấy không thuyết phục. Chưa kể có một thông tin chưa chính xác là Nguyễn Tài bị giam cho đến ngày 30/4/75 chứ không phải đã được trao trả tù binh trước đó.

  5. TƠ NGÀN says:

    ANH BA

    Anh ba vốn dĩ nông dân
    Được từng nhuộm đỏ nên anh căm thù
    Phải cho Đế quốc rụng rời
    Nhằm đưa giai cấp một trời lên cao
    Cho dầu đốt cả trường sơn
    Quyết tâm giải phóng miền Nam mới thành
    Hà gì sinh mệnh thanh niên
    Phải vì Quốc tế cần nên thành đồng
    Chỉ nhằm màu đỏ hào hùng
    Tiến nhanh tiến mạnh góp cùng năm châu
    Đại đồng thế giới phải theo
    Quyết tâm tập thể say mê thể nào
    Người người làm chủ đáng yêu
    Để phi giai cấp tạo điều vinh quang
    Ai ngờ lịch sử sang ngang
    Thị trường quay lại quả oan quá trời
    Oan này khó tả nên lời
    Anh Ba chỉ một, triệu người oan hơn !

    DẶM NGÀN
    (03/5/14)

  6. Cù Lần Lửa says:

    Trông mặt thì bắt hình dong.
    Nhìn đi nhìn kỹ nhìn trong nhìn ngoài…

    Bà con ơi. Không cò gì là thành kiến đâu nà. Ai cũng rõ bản mặt cộng phỉ

    Mà sao, trông cái bản mặt của tất cả những thằng Cộng Phỉ, không có một
    thằng nào trông ra hồn, hiền lành tí chút. Không bao giớ, Này…

    Cứ xem hình Rợ Hồ,, tai vểnh, má hóp mắt diều hâu, râu lưa thưa, trông như
    có quỷ ám… Tụi đàn em ăn theo chộp ảnh, đem vẽ cho Cáo già mập mạp
    đẹp lão, rồi phát tán ra làm oai đó mà. Cái ảnh Rợ Hồ, cũng toàn là giả trá!

    Anh cu đồ tể Giáp, tướng lùn tịt, quá xí trai, nhứt là cái mổm chuột, nói nói
    thì chum lại gò ép… ép… Mấy cái chiến thắng cộng phỉ thì đều do Tàu Phù
    nó chỉ đạo và đão diễn, Giáp chỉ có nhiệm vụ ” gật cái đầu” chư hầu thui.

    Anh cu Đồng thì càng xí trai hết biết. Thấy Đồng là thấy cái mõm hô…Thù
    tường Công Hàm dâng biển cho Tàu, chính là Đồng Hô…theo lịnh Rợ Hồ…

    Duẫn, tên này thì khỏi nói, xí trai có tiếng cú tướng, cái mồm vẩu rõ rệt hi hi…

    ( nét mặt toàn tụi Cộng Phỉ không có cái nài ra hồn, sao vậy,,, thì tính tình
    gian ác đã thấy rõ… Trông những thằng Đ. M. hay Tén Dũng, cũng nông nô..
    Toàn một lũ Rợ Hồ Nghệ tĩnh mạt vận của quê hương. Rau nào sâu nấy.

  7. Tran Binh Trong says:

    Gần nhà tôi có gia đình Bà Bảy là đảng viên cộng sản về hưu. Bà có người cháu ở quê lên giúp việc và chị ta thỉnh thoảng sang nhà tôi chơi. Có một lần chị ta nói mà tôi nhớ mãi là chị ta có một người cô làm việc hai mặt cho chính quyền SaiGon. Sau năm 1975, cả gia đình bà ta được đi định cư ở Mỹ vì làm việc cho Mỹ và chính quyền SG. Khi đó tôi đã rất lo lắng vì nghĩ cộng sản đã cài bà ta tiếp tục sang Mỹ để biết được ai là người chống CNCS và cũng như ở Mỹ bà ta có thể gây chia rẽ trong cộng đồng người Việt vượt biên để thoát nạn CS.

  8. NtCM says:

    Xin đính chánh : Nhựt đảo chánh ngày 9/3/1945, không phải ngày 6/3/1946 .
    Xin cái lỗi
    nguyen thi co may

  9. nguoi viet nam says:

    Đồng ý với tác giả bài viết câu này “Miền Nam không mất, các tổ chức người Việt nam ở hải ngoại ngày nầy không chửi nhau, không đánh nhau, không chia năm xẻ bảy, mới là điều bất thường !”

    Cho đến ngày nay, đại bộ phận người Việt hải ngoại vẫn giữ tinh thần chống cộng triệt để. Nhưng có về sự chống công của người Việt hải ngoại vẫn còn ngây thơ. Họ không nhìn thấy rõ những chiều bai kích động, chia rẽ một một phần nhớ quá khích tại hải ngoại. Những bộ phận quá khích này cũng không biết xuất xứ từ đầu.

    Mong các công đồng VN hải ngoại can tỉnh táo để không bị những thứ thuat thâm độc của CS.

  10. TBA says:

    Tác giả nói cũng đúng, nhưng nếu VNCH cũng áp dụng chính sách như cộng sản bắc Việt là hà khắc đem nhốt hoặc tiêu diệt hết các nhóm sinh viên đấu tranh thân cộng thì lại vi phạm dân chủ, miền Nam Tự Do phải thực thi dân chủ nên các hội đoàn chống chính phủ mọc lên như nấm do nghe lời xúi dại, xúi giục của cộng sản. Còn chuyện chia năm, xe bảy thì đâu riêng gì cộng đồng người Việt ở Hải Ngoại mới có, ngay cả trong Đảng CSVN chúng nó cũng chia năm, xẻ bẩy vậy nhưng vì sợ bị dân trả thù nên chúng không dám lộ liễu chống nhau mà chỉ thủ tiêu ngầm… Điều quan trọng đối với người Việt hải ngoại là cho dù có chia năm, xẻ bẩy nhưng vẫn cùng một mục đích đấu tranh cho lý tưởng tự do dân chủ, và cho độc lập dân tộc thoát khỏi vòng kìm tỏa của Trung Cộng như hiện nay.

Leave a Reply to TBA