Ngồi xuống để lật đổ bạo quyền
Khi đọc tựa đề bài viết này, xin độc giả đừng nghĩ rằng đây là bài phiếm có tính cách giải trí cho vui. Không, đây là bài góp ý nghiêm chỉnh, nếu toàn dân trong nước dám liều thân, quyết tâm thực hiện thì rất có cơ may mang lại kết quả. Người viết kính mong được quý vị trong nước đọc kỹ và suy nghĩ để mở ra một vận hội mới cho bản thân, gia đình và dân tộc.
Sự kiện Trung Cộng ngang nhiên đưa giàn khoan HD-981 đến dò tìm dầu hỏa và khí đốt trong vùng biển thuộc đặc quyền kinh tế của nước ta đã dậy lên câu hỏi: “Nhân dân Việt Nam nên đoàn kết với Đảng để chống quân xâm lược Trung Cộng hay lật đổ bạo quyền cộng sản trước, rồi tính đến chuyện chống quân xâm lược sau?”.
Giả thử đồng hành với Đảng Cộng sản mà mang lại chiến thắng kẻ thù thì Việt Nam vẫn còn bị bạo quyền thống trị. Tại sao? Bởi vì bản chất cộng sản là vô ơn, bạc nghĩa. Nhân dân Việt Nam đã đoàn kết với Đảng để chống Pháp, rút cục bị Đảng cai trị còn ác hơn thực dân. Do đó, điều kiện tiên quyết là phải triệt hạ cái Đảng đang cai trị Việt Nam. Câu hỏi đặt ra là: Làm cách nào triệt hạ bạo quyền?
Từ khi giàn khoan HD-981 nằm chình ình trong lãnh hải của nước ta mà từ Tổng Bí thư trở xuống đều im thin thít, không hề có một lời phản kháng. Lại thêm dân chúng đứng lên bày tỏ lòng yêu nước thì lập tức bị Công An, Côn Đồ đàn áp không nương tay. Sự kiện đó chứng tỏ Nhà Nước này là tay sai đắc lực của kẻ thù nhằm sáp nhập Việt Nam thành một quận huyện cho Đế quốc Trung Cộng vào năm 2020 theo lời khẩn cầu của Tổng Bí thư Nguyễn văn Linh và bè lũ trong Hội Nghị Thành Đô.
Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố ở Phi Luật Tân rằng Việt Nam không thể hy sinh chủ quyền quốc gia vì những lời hứa hẹn “Bốn tốt, mười sáu chữ vàng” viển vông. Nhưng sau những lời lẽ hùng hồn ấy, Ba Dũng thay vì có hành động cụ thể như tôi đã đề nghị trước đây, thì anh ta lại làm chuyện ruồi bu: Gửi lời nhắn vào máy điện thoại cầm tay để kêu gọi nhân dân bình tĩnh đoàn kết sau lưng Đảng.
Chính sách cai trị dân của cộng sản ghê gớm hơn tất cả những bọn thực dân hay các chế độ độc tài trên thế giới từ cổ chí kim. Đảng CSVN đã biến nhân dân trong nước thành trại súc vật ở Miền Bắc từ năm 1954 và trên cả nước sau năm 1975: ngoan ngoãn thì được cho ăn, được để yên cho sống vật vờ như bóng ma, nghĩa là không ai được phép có tư tưởng gì khác ngoài lề do Đảng đã vạch. Thậm chí ai muốn sử dụng quyền con người, quyền công dân đã được quy định trong Hiến Pháp đều bị đánh đập, bị bỏ tù, bị tra tấn cho đến chết. Ngay cả dân oan chỉ đòi đất, đòi nhà bị Đảng cướp; chứ họ không đòi quyền tự do ngôn luận, tự do tư tưởng cũng bị đánh đập, bỏ tù luôn.
Với đường lối cai trị tàn bạo, lưu manh, đểu cáng, nói một đàng làm một nẻo, Đảng CSVN đã tạo nên một xã hội phi đạo đức, vô cảm, ù lỳ, sống chết mặc bây, phó thác đời mình cho định mệnh, tương lai đất nước ra sao thì ra. Người dân muốn sống tử tế, có trách nhiệm với non sông cũng không được.
Tất cả những quốc gia tự do trên thế giới đều liên kết với Hoa Kỳ để bảo vệ chủ quyền, lãnh thổ. Ngược lại, CSVN nhất định đứng ngoài, dù tự biết rằng liên kết với Trung Cộng thì mất nước. Chúng gieo vào đầu óc Quân Đội, Công An câu khẩu hiệu “Còn Đảng, còn mình”, mà chúng không hiểu rằng một khi nước mất thì nhà tan, làm quái gì còn Đảng để mà bốc hốt, chụp giựt? Nguyễn Phú Trọng và băng nhóm dù chịu nhục khom lưng dưới trướng Tập Cận Bình thế nào đi nữa, vẫn sẽ giống như múi chanh bị vắt hết nước mà thôi! Cộng sản Tầu hay cộng sản Việt đều là một nòi mà ra!
Trong vụ Bauxite ở Tây Nguyên, từ Võ Nguyên Giáp đến những nhà trí thức tên tuổi trong nước, ngoài nước, ký kiến nghị dâng lên Đảng nhưng tập đoàn cai trị khinh bỉ không thèm để mắt tới để cứu xét, chúng ném vào sọt rác. Mặc dầu Võ Nguyên Giáp – một trong những người dựng lên cái Đảng cộng sản – nhỏ nhẹ van xin hủy bỏ dự án, Nguyễn Tấn Dũng xấc xược đáp: “Đó là một chủ trương lớn của Đảng đã được Đảng quyết định”. Ông Đại tướng vốn được bộ máy tuyên truyền Đảng thường xuyên ca ngợi anh hùng đành phải riu ríu vâng lệnh, không dám có phản ứng!
Trong vụ Đảng bịp bợm tuyên bố sẽ tu chính Hiến Pháp, 72 nhà trí thức ngây thơ khởi xướng viết kiến nghị dâng lên Đảng lần nữa (được cả chục ngàn người hưởng ứng đặt bút ký), với hy vọng tập đoàn cai trị sẽ thực hiện đôi điều cải cách cho dân nhờ, Đảng lại ném vào sọt rác.
Thành khẩn góp ý với Đảng thì Đảng coi khinh. Biểu tình chống quân xâm lược, bày tỏ lòng yêu nước thì bị Đảng dùng Côn Đồ dùng roi điện đàn áp. Đảng sai bọn Côn Đồ trà trộn vào đoàn biểu tình đốt phá nhà máy, giết người để răn đe những người dự tính biểu tình ôn hòa.
Nói tóm lại, tất cả những nỗ lực của nhân dân để thoát khỏi âm mưu đô hộ của Trung Cộng đều bị Đảng CSVN bít lối. Thử hỏi có cái đảng nào, chính phủ nào trên thế giới cương quyết làm tay sai cho kẻ thù như cái đảng, cái chính phủ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam không? Những lão thành cách mạng, những trí thức (?) lâu nay xưng tụng “Bác Hồ” như là Cha Già có còn dám muối mặt, bẻm mép rêu rao tên tội đồ kia là nhà Giải Phóng Dân Tộc nữa không?
Là người bị mất nước (Nước Việt Nam Cộng Hòa), tôi thấm thía nỗi đau đớn, nỗi nhục nhằn của kẻ không cửa, không nhà, không quê hương nên mạn phép đề nghị một biện pháp khả thi, hòng bảo vệ mảnh đất của tổ tiên đã dày công xây dựng: Đó là toàn dân cả nước thi hành một cuộc đình công bãi thị toàn diện giống như nhà tranh đấu Phạm Thanh Nghiên đã một mình tọa kháng tại gia trước đây:
Công dân không đến hãng xưởng làm việc
Nông dân bỏ ruộng không cấy cày, trồng trọt,
Ngư dân không ra biển, ra sông đánh bắt thủy sản,
Thầy giáo không đi dạy, học trò không đến trường,
Chợ không họp, tài xế tất cả các loại xe đều khoanh tay …
Chấp nhận đồng lòng ôn hòa quyết tử (không gây đổ máu) để toàn dân quyết sinh. Chắc chắn quý vị sẽ hỏi người viết: Ai là người phát động cái chiến dịch đình công bãi thị toàn diện như tôi đề nghị?
Xin thưa: Tất cả những nhà lãnh đạo các tôn giáo, tất cả những “lão thành cách mạng” đã một thời vì nước quên mình, tất cả những nhà trí thức, những Công An Bộ Đội không đồng tình với chế độ hội ý cùng nhau viết một bản hiệu triệu (thay vì kiến nghị) để đặt một câu hỏi cho nhân dân rằng họ có muốn chấp nhận cam phận làm người dân nô lệ ngoại bang hay không? Ngoại bang này là Trung Cộng còn hung hiểm, độc ác, tàn bạo, lưu manh hơn cả Việt Cộng đã xâm chiếm Nước Việt Nam Cộng Hòa.
Bằng cách nào phổ biến chiến dịch đến người dân? Bằng Internet, bằng lời nhắn trên điện thoại, bằng truyền đơn, bằng truyền khẩu theo vết dầu loang. Mỗi người dân là một chiến sĩ thông tin.
Tôi tin chắc rằng đa số nhân dân sẽ trả lời không chấp nhận làm người nô lệ.
Tôi tin chắc rằng Công An, Bộ Đội không thể vào từng nhà để lôi dân ra đánh đập, bắn giết.
Tôi từng đề nghị mỗi người dân là một Đoàn văn Vươn, quyết tử một đổi một với Công An, nhưng xem chừng khó quá nên chẳng ai nghe. Biểu tình bạo động như các cuộc cách mạng ở Ai Cập, Tunisie … thì sợ đổ máu. Còn biểu tình bất bạo động cũng bị chế độ ngăn cấm. Thế thì con cách gì để “Thoát Trung” đây? Chỉ còn cái kế TỔNG ĐÌNH CÔNG là khả thi để lật đổ bạo quyền cộng sản mà thôi.
Đồng bào ta phải có ý chí phá bỏ gông cùm cộng sản – một tập đoàn thống trị gồm những thằng ăn cắp, lưu manh, bán nước… – để bản thân được sống như CON NGƯỜI, thì thế giới mới giúp đỡ nước mình chống lại sự bành trướng của Đế quốc Trung Cộng. Nhược bằng đồng bào ta chấp nhận sống qua ngày đoạn tháng, mềm nhũn hơn con giun thì chủng tộc Việt cuối cùng trong Bách Việt sẽ bị coi như xóa sổ. Mong sao lời đề nghị này được người yêu nước Việt quan tâm suy nghĩ và tiến hành.
Kính cẩn xin Ơn Trên – Trời, Phật, Thánh Thần – phù hộ cho tấm lòng thành của con với dòng giống Việt Nam.
Bằng Phong Đặng văn Âu
© Đàn Chim Việt
Kính gởi anh Đ.V.Âu & Đàn Chim Việt (gởi riêng anh Âu và Đàn Chim Việt. Xin Đàn Chim Việt không phổ biến trên mạng).
Lật đổ bạo quyền, đó là mong ước vô cùng tha thiết của những con NGƯỜI CHÍNH NGHĨA-VĂN MINH-NHÂN TÍNH và yêu nước nồng nàn.
Với cas của VN là vô cùng khó. Song, trên đời này, chân lý bao giờ cũng thắng và khó bao nhiêu cũng có lời giải. Tìm được LỜI GIẢI: đó là PROBLEM.
Qua câu chuyện ngụ ngôn: Người nông dân đối mặt với hổ, và, bằng “mẹo”, bằng “mưu trí”, bằng “sách lược”, bằng “bình tỉnh”, bằng “đại nghĩa”…người nông dân đã trói được hổ vào gốc cây và đánh cho hổ trối chết.
Tôi, có một chút ít hiểu biết về kinh dịch, cũng là dân học ban toán và có đi dạy toán xầm xầy mấy năm trước 1968 (xin lỗi về cái “khoe” tầm bậy này, mong các anh thứ lỗi cho, vì ý tôi là khác). Tôi mạn phép đưa ra mấy ngu ý, mong các anh xem thử:
1/ Mong các anh viết một tuyên cáo: vạch trần, tố giác và lên án trước nhân dân VN và thế giới về tội ác cướp nước – bán nước của bọn Hán-Hồ nô-tài từ khởi nguyên đến nay. Viết thật rõ ràng, dễ hiểu nhưng cần cô đọng và ngắn gọn nhất. Tránh viết dài.
2/ Mong các anh viết bài phân tích thật rõ cái BỊP BỢM, cái LƯU MANH, cái XỎ LÁ, cái THẤP HÈN, cái CÔN ĐỒ, cái TẦN ĐỘC THÚ TÍNH …để chứng minh và bổ sung cho cái PHI NGHĨA của bọn chúng. Và cũng cốt để:
3/ Cái này rất chiến lược (có tính quyết định), vừa có một chút về tâm linh theo Kinh dịch (chứ không phải dị đoan, mê tín). Đó là, mong các anh LIÊN TỤC, viết nhiều bài, kêu gọi, thuyết phục mọi người yêu nước, đồng lòng, triệu người như một, đều khắp, trên mọi phương diện và phương tiện truyền thông – báo chí – internet – thư từ..v.v… , bằng mọi khả năng…tận dụng hết cỡ, để luôn luôn “đặt tên cúng cơm” như đinh đóng cột, chết cứng, chốt chặt, thu gom chúng lại, thành 01 tên gọi duy nhất mà đầy đủ, trọn gói :
“Bè lũ HÁN-HỒ-nô-tài cướp nước & bán nước vô cùng côn-đồ-bịp-bợm”.
(thay cho tên gọi: CHXHCNVN, VNDCCH, DẢNG, CSVN…khi cần dùng để viết bài, để nói, để gọi…)
* Một câu ngắn mà đủ để CHỈ TÊN, ĐIỂM MẶT. Ai ai, từ trẻ đến già, trai gái, cũng đều dễ hiểu, cũng ăn sâu vào tim óc. Kẻ tội đồ thì cảm thấy nhục với gia đình và mọi người chung quanh. Người ngay thì xa lánh, nguyền rủa. Bọn ác ôn sẽ tự phân hóa, chia rẻ và anti nhau…dẫn đến “triệt buộc”.
Một bài viết, dầu hay bao nhiêu, cũng sẽ chìm vào quên lãng trong ngắn hạn, chìm xuồng và không thể lan tõa, thâm nhập diện rộng. Trong khi, một từ ngữ, nếu tượng hình đúng “huyệt điểm”, sẽ lan tõa muôn nơi và mạnh như triệu tấn bom. Rồi lặp đi lặp lại mãi, ai cũng thuộc nằm lòng, kẻ ác làm sao chịu nổi ?
** Tôi viết văn kém, có gì không phải, mong các anh thông cảm.
*** Lịch sử, hình như, đã giao cho các anh trọng trách này. Cứ cho là như thế. Mong các anh.
Kính chào anh. Best wishes to you and to your family!
Mr. Chậm Hiểu
Công dân không đến hãng xưởng làm việc
Nông dân bỏ ruộng không cấy cày, trồng trọt,
Ngư dân không ra biển, ra sông đánh bắt thủy sản,
Thầy giáo không đi dạy, học trò không đến trường,
Chợ không họp, tài xế tất cả các loại xe đều khoanh tay …
Chấp nhận đồng lòng ôn hòa quyết tử (không gây đổ máu) để toàn dân quyết sinh. Chắc chắn quý vị sẽ hỏi người viết: Ai là người phát động cái chiến dịch đình công bãi thị toàn diện như tôi đề nghị?
Là sẽ chết đói hết bác Bằng Phong ạ. Giờ chiến tranh xảy ra nhiều nhà không có tiền để mua nổi 1 tạ gạo mà trữ. Bọn CS làm cho bần cùn hết cả rồi . Chỉ bọn nó là cao bay xa chạy.
Bai viet rat hay. Phan doi bat bao dong doi voi cong san khong con hieu qua nua. Chung ta nen BAO DONG chong cong san.
Bè lũ Hán-Hồ-nô-tài cướp nước và bán nước vô cùng côn đồ & bịp bợm.
Toàn dân VN phải cùng nhau thổi lên thật lớn hồi kèn Phá-xiềng để cứu nước.
Bè lũ Hán-Hồ-nô-tài đã dìm dân tộc VN trong bể máu và nước mắt suốt gần một thế kỷ. Khi cướp được chính quyền, thì, bọn chúng đè đầu cai trị dân tộc Việt bằng những đòn thù tàn độc, cộng với, thủ đoạn ngu dân quá thâm độc…với ý đồ : muôn đời, chúng và gia đình chúng, thay phiên cai trị dân Việt. Chúng tìm mọi cách biến đất nước VN thành “của ăn, của để”, thành tài sản riêng tư hữu của chúng. Chúng là tội đồ đắc tội nhất của dân tộc VN từ ngàn xưa đến nay.
Dân Việt hôm nay ở cái thế lỡ đứng lỡ ngồi mà chống cộng . Riêng chống TQ thì có thể đứng thẳng lưng mà hô khẩu hiệu . Nói chung thì tinh thần thoát trung được thể hiện thành công dầu nghịch lại ý đảng .
Hỏi cái ý chí người Việt có quyết tâm như các người cùng các tổ chức hải ngoại hay không ? Thưa rằng có , nhưng quá ít lại quá yếu . Nước lã thì sao khuấy được nên hồ , lý thuyết mà không đối chứng với thực tại chẳng khác chi chuyện vẽ .
Một xã hội VN hiện nay suy đồi đạo đức , đàn ông thì hối lộ ăn nhậu , đàn bà thích chưng diện se sua , sinh viên học xong mong tìm được công ty ngoại quốc kiếm được mức lương kha khá năm bảy trăm đô là an phận . Người VN hôm nay đánh giá nhân cách qua xe cộ , nhà cửa , ăn mặc và tiêu xài .
Nếu hỏi tiền ở đâu ra , thì từ mánh mung tham nhũng hối lộ . Tiền từ trên bao dần xuống dưới , ai đơn độc không bà con giàu có , không thân nhân nước ngoài , không mánh mung được thì nhăn răng .
Con người VN hôm nay mang bộ mặt giả để sống , đảng viên vào đảng chỉ mong để tìm cơ hội làm giàu , dân giả lương thiện hiền lương nhưng có cơ hội hại nhau thì chẳng nương tay cho mày chết . Con người sống qua thời bao cấp nghèo đói , rồi bỗng dưng chuyển sang kinh tế thị trường trở nên chụp giựt hơn , ích kỷ hơn , trước những mặt hàng ngoại tràn ngập đầy quyến rũ . Chính né tránh một THIÊN AN MÔN , đảng sẵn sàng mượn nợ vay nợ , tập dân đàn điếm tiêu xài , tập đảng viên tham nhũng hối lộ để dễ bề ru ngủ và cai trị .
Cái nền kinh tế phồn vinh giả tạo cũng làm lợi TQ trong ý đồ thôn tính VN , nắm chắt mọi vấn đề VN để xoay chuyển , khiến VN phải lệ thuộc từ tầng lớp lãnh đạo đến kinh thế . TQ sẵn sàng là chủ nợ , là chủ xị , chủ phá hoại trong nền kinh tế phồn vinh giả tạo của VN
Cái bản chất phồn vinh giả tạo từ ngày VN vào WTO đã trở thành mạnh mẽ , gây sốc gây mê vào ngưoi Việt. , kiếm tiền , mê tiền chẳng khác chi tìm trầm , đãi vàng ..! Có tiền thì có đồ hiệu , có du lịch thoả sức ăn chơi ! Còn sức đâu mà nói chuyện chính trị , chính em như người chống cộng tính toán .
Cái an thân để kiếm tiền là chính , chuyện Đang ta có đàn áp bóc lột thì ai dại nấy chịu . Thế mới có chuyện gọi là VÔ CẢM . Nói đúng nhất là VÔ CẢM CHÍNH TRỊ .
Chống TQ thì được nhưng chống ĐẢNG thì chưa được dầu không thích đảng , dầu chưởi đảng te tua ở bàn nhậu nhưng ra trước công quyền vẫn dạ thưa cuối đầu .
Thế cho nên , những người công khai chống cộng , chống nhà nước trực diện hiện nay , dầu là thành phàn nào đi nữa trong X H đều xứng đáng là anh hùng thật sự . Vì họ sẵn sàng chấp nhận hy sinh gia đình , tính mạng và lao tù . Liệu người Việt chống Cộng Hải ngoại hiện nay có dám làm như họ .?
Ngồi xuống để lật đổ bạo quyền nghe thì hay lắm , nhưng ai ngồi xuống được trong giai đoạn này ? Những linh hồn chống cộng tại VN kêu gọi biểu tình chống TQ còn gặp đánh đập , bắt nhốt tù đày , chưa có đủ thời cơ để tập hợp được lực lượng nghìn người , thì làm sao mà lật đổ bạo quyền cho được .
Chấp nhận một hiện thực trớ trêu , để chọn con đường khả dĩ có thể làm được , không còn cách nào khác hơn là làm cho tuổi trẻ Việt tin những gì đang xảy ra trước mắt , những động thái hàng ngày của cs , dựa vào phương tiện truyền thông trên internet .
Chưa nắm băt được tinh thần thoát cộng của tuổi trẻ sinh viên học sinh trên internet , hãy khoan mơ tưởng viễn vông đến lật đổ chế độ cs này .
Nhưng mệnh nước , lòng trời , vì dân Việt quá tang thương , chúng ta cũng có thể hy vọng ở sự chuyển mình hôm nay của thế giới , mà VN ta thoát nạn cs .
(tt)…Có nên dùng thêm từ “Bọn VC nô-tài biến đổi gen” để thay cho từ “Đảng” ? Vì kẻ biến đổi gen thì hết thuốc chữa.
Trước đây, Hoa Kỳ là người bạn đồng minh với Miền Nam VN (như đồng minh với Nhật, Hàn quốc, Philipine…), nhưng, VC luôn mồm tuyên truyền xuyên tạc: “bọn Mỹ Diệm”, “Mỹ Thiệu”, “Mỹ Ngụy”. Người VN rất ít chú tâm phản tuyên truyền để vạch mặt VC thì bất công quá, sai lầm quá. Từ ngữ tuyên truyền tượng hình, đôi khi, có sức mạnh hơn cả triệu tấn bom (Mao cộng từng nói và dạy cho nô-tài).
Trước đây VC hô hào “Chống Mỹ cứu nước”, nhưng, nay thì “Mời Mỹ để cứu nước”. Rõ đểu.
Cảm ơn tác giả Bằng phong Đặng Văn Âu. Toàn dân nghe chăng, mọi người hãy cùng đứng lên làm việc này để cứu nguy lấy mình và đất nước mình.