WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Ai mới đang gây căng thẳng trên Biển Đông?

Đoan Trang: Dưới đây là bài viết mới nhất của TS. Dương Danh Huy và TS. Phạm Quang Tuấn nhằm phản bác tác giả Sam Bateman – vị chuyên gia, nghiên cứu viên cao cấp của RSIS, người đã liên tục nêu quan điểm cho rằng Việt Nam nên đồng ý “gác tranh chấp cùng khai thác” với Trung Quốc, cũng như nên chấp nhận Hoàng Sa là của Trung Quốc, vì cơ sở bảo vệ chủ quyền của Việt Nam yếu hơn.

Mặc dù các lập luận của TS. Dương Danh Huy và TS. Phạm Quang Tuấn (đăng trên Eurasia Review ngày 5/6/2014) đã phản bác đầy đủ Sam Bateman, song độc giả cũng cần lưu ý rằng các quan điểm của Sam Bateman đã được một cơ quan truyền thông quốc tế lớn là CNN trích dẫn lại trong một bài xã luận của họ về vụ giàn khoan 981, đăng ngày 19/5. Ngày 11/6, CNN tiếp tục đăng bài xã luận thứ hai sử dụng các ý kiến của Sam Bateman, trong đó, ông này khẳng định Việt Nam đuối lý hơn hẳn Trung Quốc trong tranh chấp quần đảo Hoàng Sa.

* * *

ĐỐI ĐẦU TRONG VỤ GIÀN KHOAN 981: MỐI NGUY HIỂM CỦA VIỆC ĐÁNH ĐỒNG MỌI THỨ VÀO TRANH CHẤP CHỦ QUYỀN

  • Huy Duong – Tuan Pham

Mở rộng những tranh chấp trên Biển Đông – đẩy chúng vượt ra ngoài bất kỳ một vùng đặc quyền kinh tế nào mà những hòn đảo nhỏ xíu đang bị tranh chấp có thể có được – là hành động cản trở an ninh và hợp tác trong khu vực. Nhìn chung tất cả mâu thuẫn đều có thể được xử lý bằng cách áp dụng quy trình giải quyết tranh chấp của UNCLOS cho các vấn đề liên quan đến phân định ranh giới trên biển và hợp tác trong các khu vực tranh chấp.

Trong bài đáp trả bài bình luận của chúng tôi, Tiến sĩ Bateman viết: “Những yêu sách chủ quyền gay gắt, thậm chí còn thể hiện rõ ràng hơn trong cách viết của hai tác giả, đang trở nên ngày càng phản tác dụng và chẳng đi tới đâu”. Lối đánh giá vội vàng như vậy không nên có chỗ trong thảo luận khoa học, trong khi những dữ kiện thực tế và những số liệu vững chắc sẽ có ích hơn nhiều cho việc tìm ra một giải pháp hòa bình để xử lý xung đột. Trong bài bình luận trước đó của chúng tôi, chẳng có chi tiết nào có thể bị coi là “yêu sách chủ quyền gay gắt”. Ngược lại, chính ông Batman mới là người khẳng định ngay từ đầu rằng “vấn đề ai có chủ quyền đối với Hoàng Sa là trọng tâm của tình hình hiện nay”, và ông đứng về phía Trung Quốc trong câu chuyện chủ quyền này, dựa trên những bằng chứng và lập luận rất đáng ngờ; ông còn đề nghị Việt Nam “chấp nhận chủ quyền của Trung Quốc đối với Hoàng Sa”, trong khi đó, bài viết hồi đáp của chúng tôi đã hạn chế đến mức thấp nhất mức độ gay gắt của những yêu sách chủ quyền mâu thuẫn nhau.

Căn nguyên của vấn đề

Bài viết trước đó của chúng tôi đưa ra các dữ kiện thực tế, số liệu, và hồ sơ của Tòa án Công lý Quốc tế và Hiệp định Vịnh Bắc Bộ giữa Việt Nam và Trung Quốc, nhằm chứng tỏ rằng vùng đặc quyền kinh tế mà quần đảo Hoàng Sa (đang bị tranh chấp) có được sẽ không thể mở rộng đến được vị trí của giàn khoan Haiyang 981. Qua đó, chúng tôi bác bỏ quan điểm của Bateman cho rằng vấn đề ai có chủ quyền đối với Hoàng Sa là trọng tâm của tình hình hiện nay, hay là “một đường biên giới hàng hải đã được đàm phán trong khu vực này thì chắc chắn sẽ xác định rằng giàn khoan dầu nằm trong vùng đặc quyền kinh tế của Trung Quốc”. Trên thực tế, chúng tôi chỉ đặt tình hình hiện nay vào đúng thực trạng của nó: Không liên quan đến tranh chấp chủ quyền trên quần đảo Hoàng Sa.

Rõ ràng, chúng tôi không phủ nhận việc đang có tranh chấp chủ quyền trong khu vực. Tuy nhiên, tranh chấp chủ quyền đối với những hòn đảo quá nhỏ, những bãi (reef) và đá (rock) thì không thể gây ra căng thẳng nghiêm trọng như chúng ta đã và đang chứng kiến trên Biển Đông. Hãy lưu ý, hoàn toàn không có căng thẳng nghiêm trọng nào giữa Việt Nam, Philippines, Malaysia và Brunei, dù các quốc gia này đều có tranh chấp chủ quyền với nhau.

Về Biển Đông và về nguồn gốc của những căng thẳng mà chúng ta đang thấy, vấn đề là có một nước rất gay gắt trong những yêu sách chủ quyền của họ, đến mức họ không chịu công nhận Hoàng Sa là quần đảo đang tranh chấp; một nước ra yêu sách đòi sở hữu gần hết Biển Đông và thềm lục địa, chẳng đếm xỉa gì đến cả UNCLOS lẫn các dàn xếp pháp lý hay những thỏa thuận đã được đàm phán trước đây trong phân định ranh giới trên biển; một nước không ngại đơn phương khẳng định các yêu sách đó, và đã tuyên bố rằng họ không công nhận thủ tục giải quyết tranh chấp của UNCLOS cho một số lĩnh vực tranh chấp, đặc biệt là những tranh chấp liên quan đến việc diễn giải và áp dụng các điều khoản của UNCLOS để phân định ranh giới trên biển. Nước đó chính là Trung Quốc.

Chúng tôi đánh giá cao và ủng hộ mong muốn của Bateman là sẽ có sự hợp tác nhiều hơn trên Biển Đông; nhưng dụng ý của Bateman nhằm biện hộ cho việc Trung Quốc đơn phương triển khai một giàn khoan nước sâu khổng lồ trong khu vực chồng lấn về vùng đặc quyền kinh tế, hoàn toàn không đếm xỉa gì đến Điều 74 của UNCLOS, thì chính xác là đang đi ngược lại mong muốn đó. Ngoài ra, chúng tôi phản đối quan điểm của ông ta cho rằng “Các nước có chung đường biên đều tránh hợp tác, vì sợ là nếu hợp tác thì, cách này cách khác, họ có thể sẽ phải nhân nhượng về yêu sách chủ quyền của mình”. Theo chúng tôi, trở ngại lớn nhất cho những hợp tác như vậy, là việc Trung Quốc từ chối, không chịu công nhận rằng đang có tranh chấp chủ quyền xoay quanh quần đảo Hoàng Sa và xoay quanh yêu sách chủ quyền mập mờ của họ đối với vùng biển và thềm lục địa tạo thành đường chữ U – một phần dựa vào cái lập trường rất bất công là phân bổ vùng đặc quyền kinh tế cho các hòn đảo nhỏ xíu, đang bị tranh chấp, và một phần dựa vào việc lạm dụng  khái niệm “các quyền (có từ trong) lịch sử”. Cần phải nhấn mạnh rằng, Việt Nam, Campuchia, Thái Lan và Malaysia đã có những chương trình hợp tác trong các khu vực có yêu sách chủ quyền chồng lấn, chưa giải quyết được, và họ có thể làm được việc này vì họ đều không có những yêu sách chủ quyền biển đảo gây phẫn nộ như Trung Quốc.

Tàu Trung Quốc bắn vòi rồng vào tàu Việt Nam, ngày 28/5. Ảnh: CNN

Tàu Trung Quốc bắn vòi rồng vào tàu Việt Nam, ngày 28/5. Ảnh: CNN

Con đường phía trước

Mặc dù các tranh chấp biển đảo trên Biển Đông rất phức tạp, nhưng chúng không phải là nằm ngoài khả năng của các tòa án quốc tế hay là các cuộc đàm phán có thiện ý nhằm giải quyết mâu thuẫn. Trên thế giới từ trước đến nay, những tòa trọng tài và những cuộc thương thuyết về biên giới trên biển đã cung cấp cho tòa án và các nhà đàm phán có thiện ý rất nhiều tiền lệ để họ đi tới. Giá như Trung Quốc không tuyên bố rằng họ bác bỏ mọi thủ tục giải quyết tranh chấp của UNCLOS, thì các tòa án quốc tế hẳn đã có thể tách phần lớn những tranh chấp biên giới biển trên Biển Đông khỏi tranh chấp chủ quyền các hòn đảo, và tháo gỡ chúng, để chỉ còn lại một số vùng tranh chấp. Đấy sẽ là một điểm khởi đầu tốt cho sự hợp tác cả trong khu vực tranh chấp lẫn khu vực không tranh chấp.

Một tác hại nữa của việc Trung Quốc bác bỏ thủ tục giải quyết tranh chấp của UNCLOS, là họ khiến cho tòa án mất thẩm quyền áp dụng quy định của Điều 74 về thiện chí và hợp tác vào những vùng biển có yêu sách chồng lấn về vùng đặc quyền kinh tế, vẫn còn treo đó chưa giải quyết được – mà đó là điều mà tình hình trên Biển Đông hiện nay đang cần một cách tuyệt vọng.

Bateman viết: “Hai tác giả kết luận bài viết phê bình của họ dành cho tôi bằng tuyên bố rằng tôi “có thể có đóng góp tích cực hơn cho hòa bình và hợp tác bằng cách khuyến khích Trung Quốc chịu khó tuân theo các thủ tục giải quyết tranh chấp đã được cụ thể hóa trong UNCLOS”. Tôi cũng có thể nói như thế về Việt Nam chứ?”. Có thể ông Bateman sẽ ngạc nhiên khi biết rằng Việt Nam đã chấp nhận thủ tục giải quyết tranh chấp của UNCLOS khi họ phê chuẩn Công ước này vào năm 1994 mà không bảo lưu điều khoản nào, không như Trung Quốc công khai bác bỏ triệt để phần thủ tục nói trên vào năm 2006.

UNCLOS là nền tảng cho sự hợp tác và trật tự trên các biển và đại dương của thế giới, nhưng chắc chắn nó có những khía cạnh cần làm rõ. Thủ tục giải quyết tranh chấp của UNCLOS đảm bảo rằng việc diễn giải và áp dụng UNCLOS là công bằng và tuân theo những chuẩn mực khách quan; do đó, nó là điều quan trọng sống còn để Công ước có thể vận hành trên thực tế. Không có thủ tục này, những nước thành viên của UNCLOS có thể dễ dàng biến cái nền tảng UNCLOS thành trò hề.

Vì lý do đó, chúng tôi đề nghị Tiến sĩ Bateman và các học giả quốc tế có quan tâm đến công bằng, hợp tác và trật tự trên các biển và đại dương của thế giới, hãy cùng chúng tôi kêu gọi Trung Quốc hạn chế bớt các yêu sách chủ quyền biển đảo của họ, để các yêu sách đó phù hợp hơn với những dàn xếp pháp lý và những thỏa thuận đã được đàm phán trước đây trên thế giới (đề nghị này không nhất thiết đòi hỏi một sự phân định ranh giới cuối cùng), và chấp nhận thủ tục giải quyết tranh chấp của UNCLOS cho vấn đề Biển Đông.

Nguồn: http://www.eurasiareview.com/05062014-haiyang-981-confrontation-danger-convoluting-everything-sovereignty-disputes/

Theo PhamDoanTrang.com

3 Phản hồi cho “Ai mới đang gây căng thẳng trên Biển Đông?”

  1. NON NGÀN says:

    LIỆU VIỆT NAM CÓ ĐUỐI LÝ HƠN TRUNG QUỐC TRONG VIỆC TRANH CHẤP HIỆN NAY VỀ QUẦN ĐẢO HOÀNG SA HAY KHÔNG ?

    Nếu bài viết của hai ông Dương Danh Huy và Phạm Quang Tuấn nhằm phản bác lại bài viết của Sam Bateman vì ông này có ý muốn bảo VN hiện nay nên gác tranh chấp với TQ lại, công nhận quyền của TQ trên biển đảo Hoàng Sa, để cùng TQ khai thác thì tốt hơn, lợi hơn, thì đó là một bài viết tốt.
    Đây chính là luận điểm xúi bậy hoàn toàn ngổ ngáo và ngu dốt của Sam Bateman mà hai người viết này đã phản bác lại.
    Bởi xét vấn đề nào cũng phải xét thực chất khách quan sâu xa nhất mới có cơ sở, không thể chỉ xét trên mặt hiện tượng nhất thời, ô hợp nhất của nó. Có nghĩa quan điểm lịch sử lâu dài phải cần làm nền cho tất cả. Từ cái nền đó mọi cái gì về sau cũng phải khuôn vào mà không thể đi ngược lại.
    Có nghĩa đã từ ba trăm năm rồi, từ từ triệu đại nhà Lê của VN. qua triều đại nhà Nguyễn của VN, rồi qua thời kỳ miền Nam tức VNCH cũ, Hoàng Sa đều đã được lien tục thừa nhận và quản lý, sử dung của nhà nước, của đất nước VN nói chung.
    Thời kỳ trước đây, từ 1945 đến 1975, do tình hình phức tạp của đất nước và thế giới, VN thực chất đã rơi vào cuộc nội chiến Bắc Nam, tức giữa VNCH và VNDCCH hay miền Bắc lúc đó.
    Trong khi hai bên đang chiến tranh, đảo Hoàng Sa là thuộc miền Nam nắm giữ mà không phải thuộc mien Bắc. Cho nên vì mọi lý do chính trị nào đó mà miền Bắc khi đó có ra công hàm, ra tuyên bố, hay có thể hiện gì gì đi nữa đối với các biển đào khi ấy đang thuộc miền Nam nắm giữ đều KHÔNG CÓ Ý NGHĨA, KHÔNG CÓ GIÁ TRỊ GÌ VỀ MẶT THỰC TẾ VÀ CẢ PHÁP LÝ đối với miền Nam và cả toàn thể nước VN từ trước đến sau nói chung.
    Ai cũng biết trong hoàn cảnh chính trị kiểu ý thức hệ khi đó, trong hoàn cảnh bị lệ thuộc về chính trị và về quân sự khi đó phần nào của miền Bắc đối với TQ, thì do các áp lực không nói ra, mọi thể hiện như nói trên của miền Bắc, kể cả trong sách giáo khoa cho con trẻ học, nếu có thực như thế, cũng là do hoàn cảnh tối tăm và bị động nhiều mặt của mien Bắc lúc đó, không phải là ý nghĩa hoàn toàn tỉnh táo, lành mạnh của TOÀN THỂ NHÂN DÂN VÀ ĐẤT NƯỚC VN từ trước tới sau. Do đó, toàn thể đất nước VN và toàn thể nhân dân VN toàn toàn bộ lịch sử của mình quyết không công nhận những gì mà miền Bắc trước kia đã vô tình và bất cập từng tuyên bố về một khía canh nào đó của lãnh thổ và bờ biên quốc gia. Đối với người đang say rượu hay đang bị khống chế như thế nào đó, các hành vi của họ không thể coi là hoàn toàn sáng suốt, tự do, hay hoàn toàn mang ý thức, ý nghĩa tự nguyện.
    Do đó đứng trước âm mưu gian dối, thâm độc của TQ từ trước đến sau, ngày nay người VN phải nhất quyết sáng suốt, không thể chịu lép theo cách già hàm của TQ. Họ cho là VN là công nhận HS cho họ là hoàn toàn già hàm. VN khi ấy là VN nào ? Nhiều lắm đó chỉ là thể chế chính trị của miền Bắc khi ấy, là lời nói của vài cá nhân của chế độ miền Bắc khi ấy, do các áp lực khách quan nào đó mà phải làm thế. Những người đó khi ấy hoàn toàn không đại diện gì cho miền Nam khi ấy, cho toàn dân tộc và đất nước VN khi ấy về mặt lịch sử và thực tế khách quan trọn vẹn cả. Nên nại ra công hàm của PVĐ thật sự TQ chỉ chơi trò trẻ con, giả khờ, giả dại để cố sao che đậy hành động xâm lăng và chiếm đoạt của mình.
    Bởi vậy lời khuyên VN hay nên chấp nhân HS là của TQ là ý nghĩa ngu ngốc, xằng bậy, dốt nát, tai hại, vì chẳng khác gì lời nói của những kẻ vong quốc, bán nước, làm tay sai cho ngoại bang, cho giặc. Lại còn bảo cùng nhau khai thác. Thật là ngu xuẩn đến độ trẻ con cũng không ngu hơn. Đó là kiểu chia da lừa với hổ mà bất kỳ trẻ em học giáo khoa thư nào cũng đều biết cả. Có dễ gì mà TQ để cho cùng nhau khai thác. Đó chỉ là lời nói, là manh tâm giả bộ ban đầu, nhưng khi đã cho vào tròng rồi thì sẽ cưỡm sạch, có dễ gì chống lại, hay chỉ há miệng mắc quai.
    Do đó không thể cho VN đã thua lận TQ, nhưng thực chất chỉ có TQ ngang ngược và tham tàn. Họ trở trái làm mặt nhưng nói ngược lại VN là như thế. Nếu họ không manh tâm gian dối không bao giờ có hành động ma giáo, tà mị như vậy. Vì thực tế HS của VN là điều hoàn toàn khách quan có trước, mọi luận điều nào đó về sau chỉ là xằng bậy, là giả mù sa mưa, là vuốt mắt chùi mưa sai trái mà không hề có ý nghĩa khách quan, thực chất, thực nghĩa nào cả. Cho nên cứ theo thực tế bao quát khách quan nhất mà hành động. VN ngày nay không thể nhượng bộ TQ bất kỳ điều gì về chuyện này. TQ trước mắt có thể cưỡng chiếm biển đảo của VN như đặt giàn khoan, như tuyến bố gian xảo, như khai thác tài nguyên hay xây dựng cơ sở hạ tầng, nhưng VN từ đây và mãi về sau quyết không thừa nhận. Vì đó chỉ là sự dùng vũ lực, sức mạnh để xâm lăng trắng trợn vào lãnh thổ đất nước VN nói chung. Kiểu TQ chiếm HS năm 75 chỉ như kiểu anh du côn đi hôi của khi thấy nạn nhân đang thua chạy thế thôi. Bây giờ coi như toàn thể đất nước đã quay về, thằng hôi của phải trả đồ gian đã lấy bất chính về cho khổ chủ trước kia, đó là sự cần thiết và phù hợp khách quan chân lý.
    Cho nên nhà nước VN ngày nay không thể nhượng bộ bất kỳ điều gì. Còn thực chất nếu nhượng bộ là đã phản bội lại chính dân tộc, đất nước mình, và điều ấy lịch sử cả ngàn năm sau vẫn phải luôn luôn ghi nhớ nếu như hiện tại toàn dân không lật đổ xuống được nhằm để cứu nước, cứu lãnh thổ, cứu dân tộc, trước tai họa tằm ăn dâu dần dần tiến tới thêm từ đây cho tới mãi về sau này của TQ.
    Vì thế nói VN hiện nay là đuối lý hơn TQ có nghĩa là nói kiểu sai trái, nhu nhược, ngu ngốc, đầu hang, khờ dại, lấy cái lý cong để bẻ cái lý ngay, lấy cái lý tủn mủn để phù nhận cái cái lý bao trùm, chi phối toàn thể. Đó mới thật là cái ngu không cách nào nói hết, đó là cách nhìn phiến diện, ngu dốt mà cứ tưởng mình thông minh, sáng suốt, thực tế. Bởi chỉ khi nào toàn dân VN, Quốc hôi toàn nước VN được toàn dân VN hết mình tự do bầu lên, khi nào người đứng đầu đất nước VN được toàn dân hoàn toàn kính trọng mà lại đem một phần lãnh thổ bán rẻ cho TQ, khi đó TQ mới có quyền được mua rẻ và thừa nhận đó là của mình. Nhưng chắc chắn điều đó không bao giờ xảy ra như thế được.
    Cứ xem bài thơ Nam quốc sơn hà của Lý Thường Kiệt, bài bình Ngô đại cáo của Nguyễn Trãi, hay bài Hịch tướng sĩ của Hưng Đạo Vương cũng hoàn toàn thấy rõ.

    ĐẠI NGÀN
    (16/6/14)

  2. NON NGÀN says:

    VIỆT NAM CÓ ĐUỐI LÝ HƠN TRUNG QUỐC TRONG VIỆC TRANH CHẤP HIỆN NAY VỀ QUẦN ĐẢO HOÀNG SA HAY KHÔNG ?

    Nếu bài viết của hai ông Dương Danh Huy và Phạm Quang Tuấn nhằm phản bác lại bài viết của Sam Bateman vì ông này có ý muốn bảo VN hiện nay nên gác tranh chấp với TQ lại, công nhận quyền của TQ trên biển đảo Hoàng Sa, để cùng TQ khai thác thì tốt hơn, lợi hơn, thì đó là một bài viết tốt.
    Đây chính là luận điểm xúi bậy hoàn toàn ngổ ngáo và ngu dốt của Sam Bateman mà hai người viết này đã phản bác lại.
    Bởi xét vấn đề nào cũng phải xét thực chất khách quan sâu xa nhất mới có cơ sở, không thể chỉ xét trên mặt hiện tượng nhất thời, ô hợp nhất của nó. Có nghĩa quan điểm lịch sử lâu dài phải cần làm nền cho tất cả. Từ cái nền đó mọi cái gì về sau cũng phải khuôn vào mà không thể đi ngược lại.
    Có nghĩa đã từ ba trăm năm rồi, từ từ triệu đại nhà Lê của VN. qua triều đại nhà Nguyễn của VN, rồi qua thời kỳ miền Nam tức VNCH cũ, Hoàng Sa đều đã được lien tục thừa nhận và quản lý, sử dung của nhà nước, của đất nước VN nói chung.
    Thời kỳ trước đây, từ 1945 đến 1975, do tình hình phức tạp của đất nước và thế giới, VN thực chất đã rơi vào cuộc nội chiến Bắc Nam, tức giữa VNCH và VNDCCH hay miền Bắc lúc đó.
    Trong khi hai bên đang chiến tranh, đảo Hoàng Sa là thuộc miền Nam nắm giữ mà không phải thuộc mien Bắc. Cho nên vì mọi lý do chính trị nào đó mà miền Bắc khi đó có ra công hàm, ra tuyên bố, hay có thể hiện gì gì đi nữa đối với các biển đào khi ấy đang thuộc miền Nam nắm giữ đều KHÔNG CÓ Ý NGHĨA, KHÔNG CÓ GIÁ TRỊ GÌ VỀ MẶT THỰC TẾ VÀ CẢ PHÁP LÝ đối với miền Nam và cả toàn thể nước VN từ trước đến sau nói chung.
    Ai cũng biết trong hoàn cảnh chính trị kiểu ý thức hệ khi đó, trong hoàn cảnh bị lệ thuộc về chính trị và về quân sự khi đó phần nào của miền Bắc đối với TQ, thì do các áp lực không nói ra, mọi thể hiện như nói trên của miền Bắc, kể cả trong sách giáo khoa cho con trẻ học, nếu có thực như thế, cũng là do hoàn cảnh tối tăm và bị động nhiều mặt của mien Bắc lúc đó, không phải là ý nghĩa hoàn toàn tỉnh táo, lành mạnh của TOÀN THỂ NHÂN DÂN VÀ ĐẤT NƯỚC VN từ trước tới sau. Do đó, toàn thể đất nước VN và toàn thể nhân dân VN toàn toàn bộ lịch sử của mình quyết không công nhận những gì mà miền Bắc trước kia đã vô tình và bất cập từng tuyên bố về một khía canh nào đó của lãnh thổ và bờ biên quốc gia. Đối với người đang say rượu hay đang bị khống chế như thế nào đó, các hành vi của họ không thể coi là hoàn toàn sáng suốt, tự do, hay hoàn toàn mang ý thức, ý nghĩa tự nguyện.
    Do đó đứng trước âm mưu gian dối, thâm độc của TQ từ trước đến sau, ngày nay người VN phải nhất quyết sáng suốt, không thể chịu lép theo cách già hàm của TQ. Họ cho là VN là công nhận HS cho họ là hoàn toàn già hàm. VN khi ấy là VN nào ? Nhiều lắm đó chỉ là thể chế chính trị của miền Bắc khi ấy, là lời nói của vài cá nhân của chế độ miền Bắc khi ấy, do các áp lực khách quan nào đó mà phải làm thế. Những người đó khi ấy hoàn toàn không đại diện gì cho miền Nam khi ấy, cho toàn dân tộc và đất nước VN khi ấy về mặt lịch sử và thực tế khách quan trọn vẹn cả. Nên nại ra công hàm của PVĐ thật sự TQ chỉ chơi trò trẻ con, giả khờ, giả dại để cố sao che đậy hành động xâm lăng và chiếm đoạt của mình.
    Bởi vậy lời khuyên VN hay nên chấp nhân HS là của TQ là ý nghĩa ngu ngốc, xằng bậy, dốt nát, tai hại, vì chẳng khác gì lời nói của những kẻ vong quốc, bán nước, làm tay sai cho ngoại bang, cho giặc. Lại còn bảo cùng nhau khai thác. Thật là ngu xuẩn đến độ trẻ con cũng không ngu hơn. Đó là kiểu chia da lừa với hổ mà bất kỳ trẻ em học giáo khoa thư nào cũng đều biết cả. Có dễ gì mà TQ để cho cùng nhau khai thác. Đó chỉ là lời nói, là manh tâm giả bộ ban đầu, nhưng khi đã cho vào tròng rồi thì sẽ cưỡm sạch, có dễ gì chống lại, hay chỉ há miệng mắc quai.
    Do đó không thể cho VN đã thua lận TQ, nhưng thực chất chỉ có TQ ngang ngược và tham tàn. Họ trở trái làm mặt nhưng nói ngược lại VN là như thế. Nếu họ không manh tâm gian dối không bao giờ có hành động ma giáo, tà mị như vậy. Vì thực tế HS của VN là điều hoàn toàn khách quan có trước, mọi luận điều nào đó về sau chỉ là xằng bậy, là giả mù sa mưa, là vuốt mắt chùi mưa sai trái mà không hề có ý nghĩa khách quan, thực chất, thực nghĩa nào cả. Cho nên cứ theo thực tế bao quát khách quan nhất mà hành động. VN ngày nay không thể nhượng bộ TQ bất kỳ điều gì về chuyện này. TQ trước mắt có thể cưỡng chiếm biển đảo của VN như đặt giàn khoan, như tuyến bố gian xảo, như khai thác tài nguyên hay xây dựng cơ sở hạ tầng, nhưng VN từ đây và mãi về sau quyết không thừa nhận. Vì đó chỉ là sự dùng vũ lực, sức mạnh để xâm lăng trắng trợn vào lãnh thổ đất nước VN nói chung. Kiểu TQ chiếm HS năm 75 chỉ như kiểu anh du côn đi hôi của khi thấy nạn nhân đang thua chạy thế thôi. Bây giờ coi như toàn thể đất nước đã quay về, thằng hôi của phải trả đồ gian đã lấy bất chính về cho khổ chủ trước kia, đó là sự cần thiết và phù hợp khách quan chân lý.
    Cho nên nhà nước VN ngày nay không thể nhượng bộ bất kỳ điều gì. Còn thực chất nếu nhượng bộ là đã phản bội lại chính dân tộc, đất nước mình, và điều ấy lịch sử cả ngàn năm sau vẫn phải luôn luôn ghi nhớ nếu như hiện tại toàn dân không lật đổ xuống được nhằm để cứu nước, cứu lãnh thổ, cứu dân tộc, trước tai họa tằm ăn dâu dần dần tiến tới thêm từ đây cho tới mãi về sau này của TQ.
    Vì thế nói VN hiện nay là đuối lý hơn TQ có nghĩa là nói kiểu sai trái, nhu nhược, ngu ngốc, đầu hang, khờ dại, lấy cái lý cong để bẻ cái lý ngay, lấy cái lý tủn mủn để phù nhận cái cái lý bao trùm, chi phối toàn thể. Đó mới thật là cái ngu không cách nào nói hết, đó là cách nhìn phiến diện, ngu dốt mà cứ tưởng mình thông minh, sáng suốt, thực tế. Bởi chỉ khi nào toàn dân VN, Quốc hôi toàn nước VN được toàn dân VN hết mình tự do bầu lên, khi nào người đứng đầu đất nước VN được toàn dân hoàn toàn kính trọng mà lại đem một phần lãnh thổ bán rẻ cho TQ, khi đó TQ mới có quyền được mua rẻ và thừa nhận đó là của mình. Nhưng chắc chắn điều đó không bao giờ xảy ra như thế được.
    Cứ xem bài thơ Nam quốc sơn hà của Lý Thường Kiệt, bài bình Ngô đại cáo của Nguyễn Trãi, hay bài Hịch tướng sĩ của Hưng Đạo Vương cũng hoàn toàn thấy rõ.

    ĐẠI NGÀN
    (16/6/14)

  3. NON NGÀN says:

    VIỆT NAM CÓ ĐUỐI LÝ HƠN TRUNG QUỐC TRONG VIỆC TRANH CHẤP HIỆN NAY VỀ QUẦN ĐẢO HOÀNG SA HAY KHÔNG ?

    Bài viết của hai ông Dương Danh Huy và Phạm Quang Tuấn có ý muốn bảo VN hiện nay nên gác tranh chấp với TQ lại, công nhận quyền của TQ trên biển đảo Hoàng Sa, để cùng TQ khai thác thì tốt hơn, lợi hơn.
    Đây là hai luận điểm xúi bậy hoàn toàn ngổ ngáo và ngu dốt của hai người viết này.
    Bởi xét vấn đề nào cũng phải xét thực chất khách quan sâu xa nhất mới có cơ sở, không thể chỉ xét trên mặt hiện tượng nhất thời, ô hợp nhất của nó. Có nghĩa quan điểm lịch sử lâu dài phải cần làm nền cho tất cả. Từ cái nền đó mọi cái gì về sau cũng phải khuôn vào mà không thể đi ngược lại.
    Có nghĩa đã từ ba trăm năm rồi, từ từ triệu đại nhà Lê của VN. qua triều đại nhà Nguyễn của VN, rồi qua thời kỳ miền Nam tức VNCH cũ, Hoàng Sa đều đã được lien tục thừa nhận và quản lý, sử dung của nhà nước, của đất nước VN nói chung.
    Thời kỳ trước đây, từ 1945 đến 1975, do tình hình phức tạp của đất nước và thế giới, VN thực chất đã rơi vào cuộc nội chiến Bắc Nam, tức giữa VNCH và VNDCCH hay miền Bắc lúc đó.
    Trong khi hai bên đang chiến tranh, đảo Hoàng Sa là thuộc miền Nam nắm giữ mà không phải thuộc mien Bắc. Cho nên vì mọi lý do chính trị nào đó mà miền Bắc khi đó có ra công hàm, ra tuyên bố, hay có thể hiện gì gì đi nữa đối với các biển đào khi ấy đang thuộc miền Nam nắm giữ đều KHÔNG CÓ Ý NGHĨA, KHÔNG CÓ GIÁ TRỊ GÌ VỀ MẶT THỰC TẾ VÀ CẢ PHÁP LÝ đối với miền Nam và cả toàn thể nước VN từ trước đến sau nói chung.
    Ai cũng biết trong hoàn cảnh chính trị kiểu ý thức hệ khi đó, trong hoàn cảnh bị lệ thuộc về chính trị và về quân sự khi đó phần nào của miền Bắc đối với TQ, thì do các áp lực không nói ra, mọi thể hiện như nói trên của miền Bắc, kể cả trong sách giáo khoa cho con trẻ học, nếu có thực như thế, cũng là do hoàn cảnh tối tăm và bị động nhiều mặt của mien Bắc lúc đó, không phải là ý nghĩa hoàn toàn tỉnh táo, lành mạnh của TOÀN THỂ NHÂN DÂN VÀ ĐẤT NƯỚC VN từ trước tới sau. Do đó, toàn thể đất nước VN và toàn thể nhân dân VN toàn toàn bộ lịch sử của mình quyết không công nhận những gì mà miền Bắc trước kia đã vô tình và bất cập từng tuyên bố về một khía canh nào đó của lãnh thổ và bờ biên quốc gia. Đối với người đang say rượu hay đang bị khống chế như thế nào đó, các hành vi của họ không thể coi là hoàn toàn sáng suốt, tự do, hay hoàn toàn mang ý thức, ý nghĩa tự nguyện.
    Do đó đứng trước âm mưu gian dối, thâm độc của TQ từ trước đến sau, ngày nay người VN phải nhất quyết sáng suốt, không thể chịu lép theo cách già hàm của TQ. Họ cho là VN là công nhận HS cho họ là hoàn toàn già hàm. VN khi ấy là VN nào ? Nhiều lắm đó chỉ là thể chế chính trị của miền Bắc khi ấy, là lời nói của vài cá nhân của chế độ miền Bắc khi ấy, do các áp lực khách quan nào đó mà phải làm thế. Những người đó khi ấy hoàn toàn không đại diện gì cho miền Nam khi ấy, cho toàn dân tộc và đất nước VN khi ấy về mặt lịch sử và thực tế khách quan trọn vẹn cả. Nên nại ra công hàm của PVĐ thật sự TQ chỉ chơi trò trẻ con, giả khờ, giả dại để cố sao che đậy hành động xâm lăng và chiếm đoạt của mình.
    Bởi vậy lời khuyên VN hay nên chấp nhân HS là của TQ là ý nghĩa ngu ngốc, xằng bậy, dốt nát, tai hại, vì chẳng khác gì lời nói của những kẻ vong quốc, bán nước, làm tay sai cho ngoại bang, cho giặc. Lại còn bảo cùng nhau khai thác. Thật là ngu xuẩn đến độ trẻ con cũng không ngu hơn. Đó là kiểu chia da lừa với hổ mà bất kỳ trẻ em học giáo khoa thư nào cũng đều biết cả. Tại sao hai tay ngốc ngếch xưng là tiến sĩ nọ kia mà ngu đến độ đó. Có dễ gì mà TQ để cho cùng nhau khai thác. Đó chỉ là lời nói, là manh tâm giả bộ ban đầu, nhưng khi đã cho vào tròng rồi thì sẽ cưỡm sạch, có dễ gì chống lại, hay chỉ há miệng mắc quai.
    Do đó không thể cho VN đã thua lận TQ, nhưng thực chất chỉ có TQ ngang ngược và tham tàn. Họ trở trái làm mặt nhưng nói ngược lại VN là như thế. Nếu họ không manh tâm gian dối không bao giờ có hành động ma giáo, tà mị như vậy. Vì thực tế HS của VN là điều hoàn toàn khách quan có trước, mọi luận điều nào đó về sau chỉ là xằng bậy, là giả mù sa mưa, là vuốt mắt chùi mưa sai trái mà không hề có ý nghĩa khách quan, thực chất, thực nghĩa nào cả. Cho nên cứ theo thực tế bao quát khách quan nhất mà hành động. VN ngày nay không thể nhượng bộ TQ bất kỳ điều gì về chuyện này. TQ trước mắt có thể cưỡng chiếm biển đảo của VN như đặt giàn khoan, như tuyến bố gian xảo, như khai thác tài nguyên hay xây dựng cơ sở hạ tầng, nhưng VN từ đây và mãi về sau quyết không thừa nhận. Vì đó chỉ là sự dùng vũ lực, sức mạnh để xâm lăng trắng trợn vào lãnh thổ đất nước VN nói chung. Kiểu TQ chiếm HS năm 75 chỉ như kiểu anh du côn đi hôi của khi thấy nạn nhân đang thua chạy thế thôi. Bây giờ coi như toàn thể đất nước đã quay về, thằng hôi của phải trả đồ gian đã lấy bất chính về cho khổ chủ trước kia, đó là sự cần thiết và phù hợp khách quan chân lý.
    Cho nên nhà nước VN ngày nay không thể nhượng bộ bất kỳ điều gì. Còn thực chất nếu nhượng bộ là đã phản bội lại chính dân tộc, đất nước mình, và điều ấy lịch sử cả ngàn năm sau vẫn phải luôn luôn ghi nhớ nếu như hiện tại toàn dân không lật đổ xuống được nhằm để cứu nước, cứu lãnh thổ, cứu dân tộc, trước tai họa tằm ăn dâu dần dần tiến tới thêm từ đây cho tới mãi về sau này của TQ.
    Vì thế nói VN hiện nay là đuối lý hơn TQ có nghĩa là nói kiểu sai trái, nhu nhược, ngu ngốc, đầu hang, khờ dại, lấy cái lý cong để bẻ cái lý ngay, lấy cái lý tủn mủn để phù nhận cái cái lý bao trùm, chi phối toàn thể. Đó mới thật là cái ngu không cách nào nói hết, đó là cách nhìn phiến diện, ngu dốt mà cứ tưởng mình thông minh, sáng suốt, thực tế. Bởi chỉ khi nào toàn dân VN, Quốc hôi toàn nước VN được toàn dân VN hết mình tự do bầu lên, khi nào người đứng đầu đất nước VN được toàn dân hoàn toàn kính trọng mà lại đem một phần lãnh thổ bán rẻ cho TQ, khi đó TQ mới có quyền được mua rẻ và thừa nhận đó là của mình. Nhưng chắc chắn điều đó không bao giờ xảy ra như thế được.
    Cứ xem bài thơ Nam quốc sơn hà của Lý Thường Kiệt, bài bình Ngô đại cáo của Nguyễn Trãi, hay bài Hịch tướng sĩ của Hưng Đạo Vương cũng hoàn toàn thấy rõ.

    ĐẠI NGÀN
    (16/6/14)

Phản hồi