Khi cộng đồng cờ đỏ xuống đường
Cả 2 lần biểu tình ở Ba Lan, khi những bài tường thuật được đưa lên mạng, người viết cũng như Ban biên tập Đàn Chim Việt hứng trọn những loạt gạch đá của độc giả. Độc giả ở đây có lẽ đa phần sinh sống ở Mỹ và không rõ họ đã lần nào đặt chân tới Đông Âu hay chưa và có hiểu gì về cộng đồng người Việt ở đây hay không.
Đông Âu nói chung và Ba Lan nói riêng là sân sau của chế độ cộng sản Hà Nội. Theo một số nhận xét của ngay chính những người trong cuộc, thậm chí họ còn “đỏ” hơn cả những người đang sinh sống tại Việt Nam. Trong những năm qua, trong lúc ở quốc nội, ngày càng nhiều người, nhất là những người trẻ dấn thân cho dân chủ, cho nhân quyền, thì ở cộng đồng chừng vài trăm ngàn người ở Đông Âu này, sự chuyển động là rất ít, là không đáng kể. Trong lúc ở Việt Nam, hết lần này tới lần khác, dù bị đàn áp bắt bớ, bị đánh đập, giam cầm, những người cổ vũ cho xã hội dân sự vẫn xuống đường tuần hành phản đối Trung Quốc; thì ở Ba Lan – cái nôi của cuộc cách mạng Nhung – những bước chân của người Việt mới rụt rè xuống đường lần đầu tiên hôm 18/5 trong một cuộc biểu tình với tiêu chí ‘phi chính trị’.
Các nhóm dấn thân cho dân chủ ở các nước đông Âu- trải qua bao năm hoạt động- vẫn chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ba Lan có nhóm Đàn Chim Việt và một vài người nữa tuy không thuộc nhóm này nhưng cũng hoạt động rất tích cực. Séc có nhóm Văn Lang, cũng mới ra mắt vài năm nay, sau nhiều năm hoạt động lẻ tẻ. Thành viên của Văn Lang đang dần tăng lên, nhưng trên thực tế vẫn là nhóm rất nhỏ bé so với cả cộng đồng 60-70 ngàn người Việt ở Séc.
Nga và Ucraina không nghe thấy bất kỳ một nhóm hoạt động dân chủ nào. Một vài cá nhân đôi khi lên tiếng, nhưng những tiếng nói của họ hoàn toàn lẻ loi, lạc lõng và khác biệt chính kiến ngay với chính cộng đồng của mình.
Giữa 2 làn đạn
Điều trớ trêu là những nhóm nhỏ được cho là tiến bộ này bị cả 2 phía, trong nhiều năm qua, trù dập, chửi bới đến nỗi nhiều người mất hết kiên nhẫn. Phía nhà nước Việt Nam thì quá dễ hiểu, họ có trong tay quyền sinh sát. Đơn giản và hiệu quả nhất là không cho về Việt Nam.
Khác với những di dân ở Mỹ, hầu hết người Việt Đông Âu đều thuộc dạng ‘chân trong chân ngoài’, đa số không hoặc chưa muốn chọn mảnh đất này làm nơi ăn đời ở kiếp. Phần lớn, bằng lao động của mình, gom góp tiền bạc gửi về Việt Nam, mua nhà mua cửa, đầu tư vào nhiều lĩnh vực kinh doanh, sản xuất khác nhau để một ngày nào đó khi cuộc sống ở nước ngoài khó khăn thì té về; hoặc đơn giản trở về khi tuổi già, để sống những ngày còn lại trên quê hương.
Chính vì nắm thóp được điều này, nên con bài ‘không cho về Việt Nam’ là rất hiệu nghiệm, ai cũng sợ rơi vào cuốn sổ đen này. Đa số còn cha mẹ già, thậm chí vợ con gia đình ở Việt Nam và tài sản mà họ đã bao năm tích cóp, gầy dựng.
Con bài khác nữa là không gia hạn hay cấp hộ chiếu Việt Nam cho những đối tượng mà nhà nước không thích, không hoan nghênh. Điển hình cho trường hợp này là Tôn Vân Anh và Đỗ Xuân Cang. Cả 2 đều bị từ chối gia hạn hộ chiếu dù họ chưa bao giờ bị tước quyền công dân Việt Nam. Không có giấy tờ, biến thành người vô tổ quốc sẽ khiến cho công việc làm ăn cũng như cuộc sống riêng tư của họ gặp nhiều khó khăn.
Một câu hỏi sẽ được đặt ra, tại sao mấy người đó bị trù dập như vậy, trong khi ở Mỹ, ở Úc người ta chống cộng ầm ầm, chửi cộng như hát hay và vẫn đi về Việt Nam thoải mái. Đó là điều khác biệt. Người ta không thể ngăn chặn một cộng đồng với hàng trăm ngàn người chống cộng, chống triền miên từ năm này qua năm khác, thập niên này qua thập niên khác; nhưng lại tiêu diệt những mầm mống ở một cộng đồng vốn luôn được coi như sân sau của chế độ.
Sự trù dập này chủ yếu mang tính răn đe cộng đồng, răn đe một đám đông dường như chưa bao giờ thoát ra khỏi sự sự hãi và lệ thuộc.
Không ‘tị nạn cộng sản’
Nhiều người ở Mỹ đã ngộ nhận rằng, cứ cộng đồng hải ngoại có nghĩa là tị nạn cộng sản. Điều đó có thể đúng ở đâu đó, nhưng dứt khoát không đúng ở đây – Ba Lan hay Đông Âu. Mặc dù chưa có một thống kê mang tính xã hội học nào liên quan tới nguyên nhân tị nạn của cộng đồng Việt Nam tại Ba Lan nhưng qua những tiếp xúc cá nhân, thì đại đa số không thừa nhận sự ‘tị nạn cộng sản”hay ‘tị nạn chính trị’.
Đặc điểm nổi trội của cộng đồng ở đây là sinh trưởng ở miền Bắc, đa phần là con cháu cộng sản. Trong gia đình mỗi người, không bố mẹ thì ông bà hay cô dì chú bác đều là đảng viên, thậm chí đang nắm giữ những vị trí nào đó trong bộ máy chính quyền hiện tại. Họ có nhiều ràng buộc với chế độ, dù tình cảm có thể không còn. Sự chán ghét chế độ là có, thậm chí có nhiều trong những câu chuyện bên bàn trà, chén nước nhưng ít ai dám công khai biểu lộ quan điểm của mình và càng ít hơn nữa những người dám công khai đương đầu với chế độ Hà Nội.
Một điều đáng nói nữa, đây là cộng động cờ đỏ, nơi không những chính họ mà ngay cả ông bà hay bố mẹ họ có khi cũng chưa một lần nhìn thấy lá cờ nào khác biểu tượng cho quốc gia Việt Nam. Có những người thậm chí không biết tới sự có mặt của cờ vàng trong lịch sử dân tộc.
Bạn có thể nhảy dựng lên, có thể chửi thề hay văng tục, nhưng đó là chuyện của bạn. Thực tế cộng đồng ở đây là như vậy. Đại sứ quán có điện thờ bác Hồ, có lễ hô thần nhập tượng cho Bác với hàng chục vị áo cao mũ dài trong cộng đồng (trong số đó có những tiến sĩ đã ăn học và sinh sống ở Ba Lan tới 30 năm trời) khấn vái xì xụp. Chùa cũng có tượng đồng của bác Hồ và đâu đó trong các gia đình, vẫn có người treo ảnh bác. Ở một khu chợ bán lẻ nọ, có một ông ngày nào cũng thế, khi mở quầy bán hàng là thắp hương khấn vái, ông khấn ảnh bác Hồ. Mặc dù Ba Lan cấm kỵ chủ nghĩa cộng sản nhưng một số người Việt ở đây vẫn sinh hoạt đảng, đảng viên vẫn được kết nạp hàng năm.
Với khả năng hạn chế về ngôn ngữ, kênh truyền thông chính của không ít bà con vẫn là VTV4, VTV1 và không phải ai cũng hứng khởi với mấy trang web lề trái luôn thường trực những ý kiến chửi bới tục tĩu.
Với một cộng đồng như vậy, việc sử dụng cờ đỏ gần như là lẽ đương nhiên. Hạn chế bớt mầu đỏ, pha thêm các sắc mầu khác, không hát các bài hát cách mạng, không đem theo ảnh bác trong đoàn biểu tình đã là một cố gắng lớn của những người tổ chức rồi. Và, công bằng mà nói, cuộc biểu tình ở Ba Lan có nhiều sắc xanh nhất châu Âu, không đỏ lòe và hừng hực ‘khí thế cách mạng”như một số nơi khác.
Những người vận động xã hội phải vận động trên cơ sở xã hội mà họ đang có, ở chính cộng đồng nơi họ đang sống chứ không phải theo chủ quan duy ý chí của mình. Bản thân các thành viên tổ chức cũng như một số người khác, khi vận động một cuộc xuống đường, họ đều biết rõ chuyện “cờ đỏ 1 sao, cờ đỏ 5 sao”, nguồn gốc “tỉnh Phúc Kiến” hay công hàm 1958 nó ngang dọc ra sao – mà không cần nhờ tới bất cứ sự dậy khôn nào – nhưng họ buộc phải đứng trước sự lựa chọn, hoặc biểu tình 1 mình, hoặc biểu tình cùng cộng đồng.
Cũng cần phải nói rằng, con số ‘giác ngộ’ trong cộng đồng không phải là ít qua sự sàng lọc của 2 lần biểu tình vừa qua, nhưng nó chưa đủ lớn để thay đổi cái nhìn của cả cộng đồng.
Thành công của cả 2 lần biểu tình là giúp cho một cộng đồng vốn thụ động và còn e ngại, sợ hãi, tham gia vào một hoạt động xã hội đặc trưng của chế độ dân chủ, thực thi quyền cơ bản của mình là quyền biểu tình. Nó giúp cộng đồng bước thêm 1 bước về phía trước và góp phần cải thiện hình ảnh của 1 cộng đồng khép kín trong con mắt người bản xứ.
© Đàn Chim Việt
Aha ! Aha ! Trung sị nhứt DâM TiêN vô thiền, ngộ rùi,,,ra rùi.. này ơi, ơi này…này…
Còn nhớ chăng ai, ngày nào trong cái nước cộng sản kia, có tụi Trung Bắc Kỳ làm
kịch…bóp miệng ông Cha LÝ, nhằm đổ tội vạ lên đầu đồng chí X…
Thì nay, khi trong nước, Trọng LÚ và đám Bắc Kỳ… đàn áp người dân vác cờ đỏ
chống Tàu, tức là quan thầy đám Trọng Lú , Nghị, Thảo… — thì ngoài Đông Âu này..
.cũng có kẻ Cộng Sản kia… tên là gì gí … ( thiên cơ bất khả lộ !),
Kẻ cộng Sản.. phản động kia… thả cho Việt Kiếu tưng bừng vác cớ đỏ …tha hố mà
chống Tàu … ( Phen này phe trọng Lú coi chừng với quan thái thù Tàu Ô nhá ! )
HCM và CSVN đã liên tục và kiên nhẫn dùng tuyên truyền, khủng bố.. để hữu hiệu tẩy não nhân dân VN. Đa số người miền Bắc và cả một số ở Miền Nam đã bị tẩy não. Khó có hy vọng những người bị tẩy não (dù có người học vấn cao) có được nhận thức đúng đắn và sang suốt. Số it người thoát được u mê cũng chỉ là con én khó mang lại muà xuân.
Ngoài việc bị tẩy não, các người dân Miền Bắc cũng được chia chiến lợi phẩm sau thắng lợi cướp MIền Nam. Các CB lớn ăn lớn, còn toàn dân Miền Bắc được hưởng chiến lợi phẩm đầu tiên là “đổi tiền”. Đợt đầu tiên, mỗi gia đình dân Miền Nam chỉ đổi được 200 đ tiền miền Bắc. Miền Bắc nghèo nàn làm gì có hang hoá để chi tiêu, nên gia đình mien Bắc nào cũng tích tụ được it ra là vài ngàn tiền vô giá trị. Nay đột nhiên thành có giá trị gấp bội nên đã ào ạt vào miền Nam vét hàng (đó là chỉ nói đến người dân thường). Ngày nay dân miền Nam đang làm nô lệ cho dân miền Bắc. Đa số những người VN ở Đông Âu đều xuất thân từ miền Bắc. Đừng có hão huyền mơ mộng dân miền Bắc lật đổ chế độ CS. Họ vẫn mang ơn đảng và tuân theo đảng. Không có đảng thì làm gì họ có được như ngày hôm nay. Cũng đừng ngạc nhiên trước các việc”không xấu xa nào không làm” cuả nhiều người Việt hải ngoại xuất thân từ CSBV.Dù không phải là tất cả, nhưng không phgải là it và số người tốt thực chỉ là thiểu số!
Không vơ đuã cả nắm, nhưng sự thật phũ phàng!
Nguyễn Thế Viên
” Còn gì cho nhau, hay chỉ còn tô …rau…ối ơi trong lòng…ừ … đau !”
Thế là hai năm rõ mười. Cộng Sản lại quật khởi từ quê ta đấy nhá!
Nhưng than ôi, Cộng Sản khi đã phải mở cửa, thì coi như Cộng Sàn
đã chết một nửa rồi. Perestroika. Glasnot. Bà con Cộng Hòa chớ lo.
Khi Tư bản nó vô, thì coi như Cộng phỉ phải đi ra là cái chắc. Thế vì
sao cộng phỉ an nam … trường tồn thế ru ?– Trả lời nghe mà buồn:
Suốt cuộc chiến, hễ Mỹ nó mún gì thì cụ Hồ cung cúc làm theo nó.
Có kẻ điệp viên OSS tên là HỒ, kẻ nằm vùng cho Mỹ, hy sinh hàng
triệu sinh linh cho kế hoạch cũa Mỹ,– mà Lê Duẫn nghĩ sai đi là ta
uýnh cho Liên Sô và Trung Cooc,–trong khi cụ Hồ: tao đánh cho Mỹ!
Này ai ơi, một khi Cộng Phỉ đã phải đeo cái đuôi ” con nòng nọc,” thì
còn gì mà bàn giao cho thế hệ mai sau nữa? Nhìn em bé mà thương!
Hoan hô anh hùng núp noileo dũng cảm tránh bom bằng cách úp mặt vào lá khoai. Lý luận của anh rất dài nhiều chữ nhưng nó dấm da dấm dớ kiểu “kỳ đà là cha tắc ké….”
“chỉ là làm nhục thêm cho Việt nam trước con mất của người Ba lan hiểu biết,
khiến nhiều người VN khác, vốn không chấp nhận cộng sản, phải bị nhục lây vì hành động của một số người Việt nam ở Ba lan vác cờ đỏ cộng sản tàn ác diễu trên đường phố Ba lan”
Thiệt tội nghiệp cho anh hùng bị ức chế. Tôi nghĩ anh này bị dị ứng cộng sản vĩnh viễn không có khả năng chữa trị. mong chi MVH thông cảm.
Cám ơn MVH đã viết hết sức khúc triết những gì đã sảy ra ở đông âu mà cá nhân tôi cũng đã nhiều lần trăn trở muốn viết mà biết rằng không thể viết được.
Với CS dị ứng chưa đủ, cộng đồng Việt ở Ba Lan còn phải theo gương người bản xứ (BL) và cả khối Đông Âu, tích cực giúp người dân trong nước đập tan bè lũ bán nước, giải phóng dân tộc khỏi ách nô lệ Độc Tài CS. Có như thế mới xứng đáng được “hít thở” không khí Tư Do, Dân Chủ bấy lâu nay!
Thoát khỏi gông cùm nô lệ, tưởng đã như con chim bị tên thấy cành cây cong là sợ, ai đời vẫn tơ tưởng, nhớ nhung …đòn vọt khi xưa?
Có khác chi mấy con Bò Mộng trên đấu trường xứ Tây Ban Nha, chỉ “sống” được với những tấm khăn …màu đỏ, để rồi sung sướng chết dưới những ngọn giáo cuả những tên Matador Cộng Sản!
Ui dà, tự hào gớm!!!
( khúc với chả…TRIẾT! xảy với chả SẢY!). Chú em Ba Lơn lo học lại Việt ngữ đi nhé!
Thôi, được rồi Cang! Mới được MV Hồng bôi cho chút mỡ, chi vội to mồm vậy, Cang?
Xin lỗi Cang nhá! Dân tị nạn VC chính hiệu , họ coi mấy thằng bắc VC chả ra cái rắm chó gì đâu, Cang ạ!
Đừng …bé cái lầm, cứ ngỡ Cang nà …cháu ngoan bác Giáp nhá… Bình tĩnh đi, chú em!
Chào anh Đỗ Xuân Cang và chị Mạc Việt Hồng
Tôi rất có cảm tình với Anh từ khi biết Anh vác biểu ngữ đơn độc biểu tình trước toà Đại sứ CSVN ở Ba Lan, vì họ không làm giấy tờ cho Anh. Tôi nghĩ, điều này đã khiến Anh suy nghĩ và thay đổi tư duy khi đã nhìn ra bộ mặt thật buôn dân bán nước của CSVN!
Nhưng tôi rất ngạc nhiên về phản biện trên đây của Anh đối với bạn đọc Noileo.
Anh viết; “Thiệt tội nghiệp cho anh hùng bị ức chế. Tôi nghĩ anh này bị dị ứng cộng sản vĩnh viễn không có khả năng chữa trị. mong chi MVH thông cảm“. (sic)
Thưa Anh, theo nội dung góp ý của Noileo thì không chỉ là “dị ứng cộng sản vĩnh viễn” mà là chống cộng triệt để, vì CS là tội ác chống nhân loại đã bị Liên Xô, nơi sản sinh ra nó vứt bỏ vào hố rác lịch sử từ những năm 1990-1991, và cả Cộng Đồng Châu Âu đã lên án kịch liệt bằng; Nghị quyết 1481ngày 25.1.2006
Nếu Anh bình tâm đọc hết trích dẫn dưới đây thì sẽ hiểu rõ ý tưởng của Noileo để không bị dị ứng dữ dội như vậy;
Chị Mạc Việt Hồng viết; “Thành công của cả 2 lần biểu tình là giúp cho một cộng đồng vốn thụ động và còn e ngại, sợ hãi, tham gia vào một hoạt động xã hội đặc trưng của chế độ dân chủ, thực thi quyền cơ bản của mình là quyền biểu tình. Nó giúp cộng đồng bước thêm 1 bước về phía trước và góp phần cải thiện hình ảnh của 1 cộng đồng khép kín trong con mắt người bản xứ. ”
Nóileo phản hồi;
“chỉ là nhắc nhở cho người ba lan bản xứ biết rõ điều mà họ có khi họ quên, không để ý tới, quên đề phòng: những người Việt ở Ba lan vẫn là những người có đầu có cộng sản đê tiện tàn ác đáng ghê tởm! chỉ là làm nhục thêm cho Việt nam trước con mất của người Ba lan hiểu biết, khiến nhiều người VN khác, vốn không chấp nhận cộng sản, phải bị nhục lây vì hành động của một số người Việt nam ở Ba lan vác cờ đỏ cộng sản tàn ác diễu trên đường phố Ba lan”
Thực tình mà nói; biểu tình chống giàn khoan HD 981 của Tầu khựa trong thềm lục địa VN là điều nên làm và phải làm. Nhưng giương cờ đỏ là điều không nên và cần phải tránh. Nhân dân Ba Lan đã phải đau khổ, khốn đốn vì CS, (cũng giống như nhân dân VN).
Ba Lan đã phải đổ bao nhiêu xương máu mới hất bỏ được CS. Vậy mà nay cộng đồng người Việt ở Ba Lan lại giương cờ đỏ, khơi lại nỗi đau của họ, góp ý của bạn Noileo do đó đâu có gì là sai, đúng không?
Chị MVH khi viết rằng; “Với khả năng hạn chế về ngôn ngữ, kênh truyền thông chính của không ít bà con vẫn là VTV4, VTV1“.
Cũng chính vì hạn chế vì ngôn ngữ, nên không ít nguời Việt trong cộng đồng người Việt ở Ba Lan phải xem VTV4, VTV1 và bị CSVN tiếp tục dối trá, nhồi sọ…và lừa gạt
Đáng lẽ ra chị Hồng, chị Tôn Vân Anh, anh Cang và những người đấu tranh cho dân chủ phải giải thích cho họ, phải cố gắng nâng cao trình độ hiểu biết của họ về dân chủ, thì ngược lại, đã khuyến khích họ biểu tình với cờ đỏ là biểu tượng của chế độ bán nước hại dân như CSVN?
Do vậy, tôi không đồng tình khi Chị viết: “ và không phải ai cũng hứng khởi với mấy trang web lề trái luôn thường trực những ý kiến chửi bới tục tĩu. “.
Thưa chị Hồng
Chị là người đấu tranh cho dân chủ, là “svì những lý do sau đây;
1) Mấy trang web lề trái như ĐCV, Dân Làm Báo, Thông Luận, chỉ viết lên sự thật, phơi bày thảm trạng VN dưới chế độ độc tài độc đảng CSVN, không khuyến khích chửi bậy, nói tục, đúng không?
2) Còn “luôn thường trực những ý kiến chửi bới tục tĩu” thì ai dám khẳng định là ; không phải do đám DLV và CAM của CSVN quấy phá?
Mong chị Hồng hãy quan tâm đến ĐCV nhiều hơn. Nếu Chị và BBT “không cho phép” (nhấn mạnh) những “ý kiến chửi bới tục tĩu” và thoá mạ, đả kích Tôn giáo….
Thì liệu đám DLV, CAM và những kẻ thù ghét TCG có thể xả rác, chửi bới, và post những bài viết từ Giáođiểm, Sáchhiếm cũng như những lời tuyên truyền xảo trá của CSVN trên ĐCV?
Không biết vì nguyên do gì mà góp ý của tôi ở trên bị mất mấy chữ, xin được bổ túc thêm:
Thưa chị Hồng;
Chị là người đấu tranh cho dân chủ mà viết như trên thì e rằng bị “phản cảm” vì những lý do sau đây;
Xin chia sẻ với bạn để khỏi có sự hiểu lầm. Tôi biểu tình với mục đích chính là thức tỉnh cộng đồng, và gây áp lực lên sứ quán VN về vấn đề hộ chiếu.
Anh Đỗ Xuân Cang ơi,
Anh “thức tỉnh” cộng đồng cũng như chị Mạc việt Hồng (viết rằng )”cải thiện hình ảnh” cuả một Cộng Đồng khép kín trong mắt người Ba Lan chứ gì?
1- “Thức tỉnh Cộng Đồng” và “cải thiện hình ảnh CĐ” bằng cách là đem cờ ĐỎ cuả một quốc gia đang theo chế độ CS, diễu hành trên đường phố cuả một quốc gia mới “chôn sống” chế độ CS vì tội ác cuả chúng, thì các anh chị giỏi “ngoại giao” quá !
2- Vấn đề hộ chiếu.
Phải chăng các anh định dùng Cộng Đồng như một con bài trong toan tính ‘trao đổi’? Nếu Sứ quán VN tại Ba Lan không giải quyết ổn thỏa v/đ hộ chiếu, các anh sẽ không tổ chức biểu tình, (để “ủng hộ” chế độ trong nước ” chống” Trung Cộng), để RỬA MẶT cho chế độ bất nhân đang bị người Việt khắp thế giới lên án nữa?
Ôi, nếu như thế thì còn gì là… lòng yêu nước?
BBT: Bạn không hiểu đầu cua tai nheo gì thì chớ phán xằng và xúc phạm người khác. Ông Đỗ Xuân Cang sống ở Praha, cộng hòa Séc và không liên quan gì tới Ba Lan cũng như các cuộc biểu tình ở đây!
“Một điều đáng nói nữa, đây là cộng động cờ đỏ, nơi không những chính họ mà ngay cả ông bà hay bố mẹ họ có khi cũng chưa một lần nhìn thấy lá cờ nào khác biểu tượng cho quốc gia Việt Nam. Có những người thậm chí không biết tới sự có mặt của cờ vàng trong lịch sử dân tộc” (bài chủ)
Thưa cô Mạc Việt Hồng, vậy chứ trước khi sang Ba lan, khi còn ở VN, sống một phần đời ở VN, lớn lên, khi còn thơ ấu,khi mới sinh ra… cô MVH và quý các ông bà anh chi người VN ở Ba lan có biết một tiếng Balan nào không? có biết một chữ Ba lan nào không? mà sao bây giờ lại ràng vậy, chí ít cũng biết nói mấy tiếng “dziękuję, przepraszam” chứ, phải không?
Đâu có phải là “từ sinh ra đã không biết gì” thì “mãi mãi vẫn không biết gì”
Vấn đề là có chịu học hỏi tìm biết sự thật hay không
Vấn đề là đã tìm, đã học hỏi, đã biết sự thật rồi, nhưng có dám nhìn nhận sự thật không, có dám nói lên sự thật hay không thôi!
Như vậy, thiết tưởng, không nên tạ sự “từ khi sinh ra đã không biết” mà bào chữa & biện minh cho sự chối từ học hỏi để biết, mà bào chữa & biện minh cho sự chối từ nói lên sự thật đã biết !
Ông/bà noileo viết rất hay! “Đâu có phải là “từ sinh ra đã không biết gì” thì “mãi mãi vẫn không biết gì””.
Theo tôi thì cầm cớ máu ( cờ có 1 sao vàng) đi biểu tình cờ máu khác ( cờ có 5 sao vàng) thì giống như “cướp con” chống lại “cứơp cha” !!!
Khi biểu tình chống Tàu Cộng xâm lăng là phụ mà phải chống lại cái nguồn gốc của sự xâm lăng đó là chống Việt Cộng! Việt Cộng đã mời gọi Liên Xô và Tàu Cộng vào xâm lăng Việt Nam nên bây giờ dân Việt mới bị họa mất đất, mất đảo, mất biển là thế!
“…cầm cớ máu ( cờ có 1 sao vàng) đi biểu tình cờ máu khác ( cờ có 5 sao vàng) thì giống như “cướp con” chống lại “cứơp cha” !!!” TT
Quá hay, bravo!
noileo: “Vấn đề là có chịu học hỏi tìm biết sự thật hay không”.
Người Việt ở Ba Lan và các nước ở Đông Âu cũng như nhiều nước trên thế giới rất chịu khó học hỏi và tìm biết sự thật, học hỏi và tìm biết sự thật nhiều hơn nhiều lần noileo và đám chống Cộng nữa là đằng khác. Đi một ngày đàng học một sàng khôn mà.
Có điều người ta không chịu học hỏi cái cờ vàng ba sọc đỏ là biểu tượng của bè lũ phi dân tộc, phản dân tộc, phản quốc, bán nước, tay sai, đánh thuê cho ngoại bang và cuối cùng là bại trận, đầu hàng không điều kiện nhân dân và CSVN.
…” cờ vàng ba sọc đỏ là biểu tượng của bè lũ phi dân tộc, phản dân tộc, phản quốc, bán nước, tay sai, đánh thuê cho ngoại bang (“NVBL)
+SHIT ! CÂU NÀY RĂNG GIÓNG NHƯ CHỮI VÔ MĂT THĂNG CS VN MỘT CÁCH GẦN NHƯ ĐÂY ĐŨ NHẤT VẬY TA !
Người Việt Ba Lan! đồng chí chủi móc hong ,xiên xỏ đãng bắc kộng và ngụy cộng bán nước ,phản quốc như rứa là NHẤT rồi !
(h)
“Thành công của cả 2 lần biểu tình là giúp cho một cộng đồng vốn thụ động và còn e ngại, sợ hãi, tham gia vào một hoạt động xã hội đặc trưng của chế độ dân chủ, thực thi quyền cơ bản của mình là quyền biểu tình. Nó giúp cộng đồng bước thêm 1 bước về phía trước và góp phần cải thiện hình ảnh của 1 cộng đồng khép kím trong con mắt người bản xứ.” (bài chủ)
“góp phần cải thiện hình ảnh của 1 cộng đồng khép kím trong con mắt người bản xứ”???
NỐp! Ban tổ chức cuộc biểu tình đã tổ chức cho họ vác cờ đỏ đi biểu tình như vậy không giúp cải thiện hình ảnh của 1 cộng đồng khép kím trong con mắt người bản xứ, mà ngược lại,
mọi người đều biết tu 1989 Ba lan đã lật đổ ách cai trị cộng sản, đã đặt cộng sản tàn ác đê tiện ra ngoài vòng pháp luật, do đó, tổ chức vác cờ đỏ đi biểu tình, đi diễu trên đường phố Ba lan như vậy:
chỉ là nhắc nhở cho người bản xứ & cho người Ba lan biết: Việt nam vẫn là một đất nước [dưới sự cai trị] cộng sản đáng ghê tởm, cái cộng sản đã bị Ba lan đặt ra ngoài vòng pháp luật.
chỉ là nhắc nhở cho người ba lan bản xứ biết rõ điều mà họ có khi họ quên, không để ý tới, quên đề phòng: những người Việt ở Ba lan vẫn là những người có đầu có cộng sản đê tiện tàn ác đáng ghê tởm!
chỉ là làm nhục thêm cho Việt nam trước con mất của người Ba lan hiểu biết,
khiến nhiều người VN khác, vốn không chấp nhận cộng sản, phải bị nhục lây vì hành động của một số người Việt nam ở Ba lan vác cờ đỏ cộng sản tàn ác diễu trên đường phố Ba lan
*****
“thực thi quyền cơ bản của mình là quyền biểu tình” ????
Thông thường, người ta, nguòi dân, tổ chức biểu tình, đi biểu tình, thực thi quyền cơ bản của mình là quyền biểu tình, chỉ sau khi những gì người ta đã viết, đã nói, đã thương lượng [đòi hỏi quyền lợi, bác bỏ một điều bất như ý gây thiệt hại] qua thư từ, báo chí, đàm phán, đối thoại…., mà không xong.
Nói cách khác, thông thường, trong hành động “biểu tình” đã có sự tranh đấu, đó là phải đối diện với chính quyền sở tại, đối diện với thế lực có “cơ bắp” hùng mạnh, có thể đe dọa, có thể trực tiếp gây thiệt hại cụ thể cho thân xác cụ thể của người biểu tình,
chẳng hạn như những cuộc biểu tình của người Việt nam trong nước, đối diện với sự đàn áp đê tiện tàn ác của bọn công an cộng sản Hồ chí minh chỉ biết còn đảng còn mình của Việt cộng Lê Thanh Hải, Việt cộng Nguyễn Thế Thảo…
Biểu tình như thế thì mới có thể gọi là “thực thi quyền cơ bản của mình là quyền biểu tình”
Còn như mấy người Việt nam sinh sống ở Ba lan dân chủ tự do, chỉ cần thông báo với chính quyền sở tại về việc biểu tình để đuọc cảnh sát sở tại giữ gìn trật tự khi đi biểu tình, rồi cứ thế mà đi biểu tình,
và đi biểu tình là biểu tình chống Tàu cộng xâm lược, thì có đụng chạm gì đến chính quyền Ba lan, mà phải nâng quan điểm lên như là “thực thi quyền cơ bản của mình là quyền biểu tình”????
****
Điều tối thiểu, để có thể nâng quan điểm, để đuọc gọi là “thực thi quyền cơ bản của mình là quyền biểu tình”, thì cuộc biểu tình của người Việt ở Ba lan phải là
“tố cáo & lên án những hành động tàn ác của đảng cộng sản & nhà cầm quyền cộng sản VN vi phạm nhân quyền, vi phạm luật pháp, vi phạm quyền công dân, đàn áp, nhục hình, tổ chức những phiên tòa kăng gu ru bắt giam bất hợp pháp các công dân lương thiện bày tỏ sự bất đồng chính kiến với nhà cầm quyền,
phải là “tố cáo & lên án hành động phản quốc & bán nước của nhà cầm quyền cộng sản VNDCCH, đảng cộng sản VNDCCH, Việt cộng Hồ chí Minh, Việt cộng Phạm Văn Đồng đã cắt xẻ Hoàng Sa & Trường Sa của VN dâng cho Tàu cộng”.
*****
Tất nhiên quý vị có thể tạ sự là quý vị còn phải lấy lòng sứ Việt cộng, quý vị còn phải giữ cánh cửa đi đi / về về VN làm ăn buôn bán… , nên quý vị không thể biểu tình như thế,
Thì cũng OK thôi !!?? Nhưng đã như vậy thì đừng nâng quan điểm là quý vị “thực thi quyền cơ bản của mình là quyền biểu tình”!
*****
Trong khi lá cờ đỏ cộng sản là lá cờ mà dưới đó bản văn tự bán nước 1958 đã đuọc Việt cộng Phạm Văn Đồng, thủ tướng “nước Việt nam Dân chủ Cộng hòa”, dưới sự chứng kiến của Việt cộng Hồ chí Minh, chủ tịch nước VNDCCH, ký kết, phủ nhận, “bỏ quên” sự hiện hữu của HS & TS của VN, công nhận sự hiện hữu của “Tây sa & nam sa” thuộc lãnh hải Tàu cộng, [trong khi "tây sa , nam sa" đó chính là Hoàng Sa , Trường Sa của Việt Nam]
mà lại mang lá cờ đỏ đi biểu tình, thì có khác gì tự đeo tấm bảng “tôi là kẻ bán nước” lên ngực mình !
Như thế mà gọi là “thực thi quyền cơ bản của mình là quyền biểu tình” ????
hay, thực ra, chỉ là đang tự làm nhục mình, đang ngửa mặt lên trời phun nước miếng !
Phía CSVN họ chi rất nhiều tiền cho việc tuyên truyền, họ tuyên truyền rất mạnh: ngay trong thời kỳ có chiến tranh ác liệt những năm 1966, 68, 72….tại các nước tây phương như Paris, Luân Đôn.. họ có tuyên truyền chống Mỹ, chống cuộc chiến VN rất mạnh và lôi kéo được sự ủng hộ của Tây phương, còn lòe bịp được nhiều người
Huống hồ ngày nay họ đã chiếm được miền nam, họ nắm trong tay những số tiền khổng lồ thì việc giật dây cho người của họ tại Áo, Đức, Anh .. biểu tình trương cờ đỏ là thường , thực ra số người thân CS tại những nước này cũng không nhiều lắm
Nay chế độ và ý thức hệ CS trên tòan thế giới đã thực sự sụp đổ , thiết tưởng mấy lá cờ đỏ cũng không thể làm cho ai sợ và chúng ta cũng đừng sợ vì người dân dù hải ngoại, dù trong nước, dù ngoài Bắc hay trong Nam người ta cũng đều đã biết tỏng cái cờ đỏ nó là cái gì rồi !!! cho dù cờ đỏ có treo đầy đường đấy chợ tại hải ngoại cũng chẳng phải là v/d mà chúng ta quan tâm và lo ngại, LÀ NGƯỜI VIỆT NAM AI CŨNG BIẾT TỎNG CÁI CỜ ĐỎ SAO VÀNG LÀ CÁI GÌ RỒI
t/g nói
“Khác với những di dân ở Mỹ, hầu hết người Việt Đông Âu đều thuộc dạng ‘chân trong chân ngoài’, đa số không hoặc chưa muốn chọn mảnh đất này làm nơi ăn đời ở kiếp. Phần lớn, bằng lao động của mình, gom góp tiền bạc gửi về Việt Nam, mua nhà mua cửa, đầu tư vào nhiều lĩnh vực kinh doanh, sản xuất khác nhau để một ngày nào đó khi cuộc sống ở nước ngoài khó khăn thì té về; hoặc đơn giản trở về khi tuổi già, để sống những ngày còn lại trên quê hương.”
(ngưng trích)
Rất nhiều người khi mới vào Mỹ cũng nói vậy nhưng khi đã sống quen nếp sống ở đây đều không muốn về, rất nhiều người đã mua nhà cửa, đất đai ở VN, về nước rồi cũng bò lại sang Mỹ vì hàng trăm ngàn lý do khác nhau mà lý do lớn nhất là TỰ DO.
Con người ta quí nhất cái tự do, ở VN dù có bạc triệu, bạc tỷ nhưng sống trong một chế độ không có luật pháp ghê bỏ cha, nó muốn bắt ai thì bắt, nó muốn cướp đoạt tài sản của mình lúc nào cũng được, ớn xương sống
Tôi nghĩ những người VN ỏ Ba lan, Nga, Tiệp… cũng vậy, dù yêu tổ quốc, thương cha, nhớ mẹ đến mấy cũng chẳng ai về, ghê bỏ cha, những người này đã có nhiều kinh nghiệm xương máu Bác và đảng hơn ai hết chắc rồi cũng như mấy người Việt kiều Mỹ “Nguyễn đi rồi Nguyễn lại về” , chỉ có một số ít ông Việt kiều no cơm rửng mỡ, có tí đô la và cưới vợ bé sống quãng đời còn lại nhưng được bao lâu???
Thưa cô Mạc Việt Hồng :
Tư tưởng của Tướng Độc Nhãn Moshe Dayan hêt hiệu nghiệm rồi, rằng:
” Muốn thắng Cộng Sản, thì phải cho Cộng Sản thắng trước.”– Đã 40
năm đằng đẵng, dường như cái men bo bo củ mì cộng sản Bắc Kỳ vẫn
chưa tan trong tâm trí người ngoài vĩ tuyến 17. Thế cho nên :
” Một cuộc trưng cầu dân ý, hay tuyển cử giữa đôi bờ Cộng Hòa và
Cộng Sản xem ra còn bấp bênh con thuyền trôi, chưa chắc ai thắng ai,
Trừ ra nơi Miền Nam, thì ông Dũng ông Sang, ông Triết dư biết, là
Cộng Hòa tất thắng.
Thế thì, Việt Nam đi về đâu ? khi 70 phần trăm CS trên thế giới đã tan
hàng rồi , — chết Bảy, còn Ba. Nhưng cái số ” ba “ngoài vĩ tuyến này
bị xơi bả Nhậm Doanh Doanh, vẫn còn lì như trâu.
Buồn ghê . Mời cô Hồng viết nữa, viết khỏe, gợi ý xem sao. Ới ơi, hay
là ta trở về làn ranh trước ngày 30 tháng Tư 1975 thêm một thời gian..,
trao lại Miền Bắc vô tay ông Trọng, ông Nghị, ông Thảo…., cho trâu nó
hết lì đi…. (Chuyển dài) — Khi cô Cộng Hòa vẫn chưa về chợ…
Nhưng, ..trừ khi có một ” cú — coup — gì đó, đặt VN vô một sự đã rồi..
Có ai xung phong làm Yeltsin không ? — Có tui ! ( Ai vừa trà lời đấy ?).
Trưng cầu dân ý thì còn thua lẹ nữa, dân chán Cộng sản, nhưng Cộng Hòa là thây ma, thây ma thì làm được gì.
Trở lại trước ngày 30/4, Úi trời ơi!!!
Vừa “hoan hô” vừa “đả đảo”, vừa “ủng hộ” vừa “phản đối”. Giơ cao cờ xí, giơ cao biểu ngữ, vừa muốn rao “bán hàng” vừa muốn đuổi “khách hàng”, vậy chớ ý người biểu tình là gì?
Đồng Ông Cộ
Cam on tac gia da phan tich su khac biet giua cac cong dong nguoi Viet o nuoc ngoai.