WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Phạm Quang Nghị sang Mỹ làm gì?

PhamquangnghidiMy

Bỗng nhiên, Phạm Quang Nghị sang thăm Mỹ, làm việc với các nghị sĩ Mỹ và quan chức Bộ Ngoại giao. Điều này gây nhiều câu hỏi trong cư dân mạng vốn quen lối suy nghĩ theo quy củ, nghĩa là theo logic thông thường trên thế giới loài người hay sử dụng.

Người ta hỏi nhau nháo nhác mà không có câu trả lời chính thức, người ta đồn đoán, nhận định, rồi cả hi vọng và thất vọng. Tại sao Phạm Quang Nghị lại có chuyến đi trái khoáy này?

Lẽ thường, anh ta chỉ là Bí thư Thành ủy Hà Nội, dù có là Ủy viên Bộ Chính trị đi chăng nữa, thì cũng chỉ là một “anh đầy tớ” cấp cao trong đảng của anh ta mà thôi, chẳng có tư cách ngoại giao ngoại thớt gì hết. Hoặc cứ cho là có thể theo kiểu tay ngang đi nữa, thì anh ta cũng chỉ hoạt động cho lĩnh vực và khu vực anh ta đang làm, đang ở. Nghĩa là chỉ là về những công việc của đảng hoặc là những việc chỉ liên quan đến cái Hà Nội, nơi anh ta có chức quyền mà thôi.

Chẳng hạn, anh Nghị có thể sang thăm ĐCS Mỹ (Nghe đâu vẫn còn mấy người là thành viên), gặp các đồng chí trong Đảng bộ CS Mỹ vùng Washington DC để bàn bạc về vấn đề Quốc tế Cộng sản đã làm và đang lâm nạn mà Hồ Chí Minh đã di chúc lại là: “Tôi mong rằng Đảng ta sẽ ra sức hoạt động, góp phần đắc lực vào việc khôi phục lại khối đoàn kết giữa các đảng anh em trên nền tảng chủ nghĩa Mác – Lênin và chủ nghĩa quốc tế vô sản, có lý, có tình”.

Hoặc anh ta sang gặp thủ lãnh đảng Dân Chủ Mỹ, để tìm hiểu xem cái gọi là “Dân chủ Mỹ” nó khác cái dân chủ trên Quốc hiệu Cộng hòa XHCNVN nó ra sao. Trong trường hợp cần thiết, thì anh ta có thể giảng cho họ một bài học khi mà nền dân chủ của Việt Nam đã gấp vạn lần dân chủ Mỹ. Hoặc anh ta sang gặp lãnh đạo đảng Cộng Hòa, để xem cái gọi là Cộng Hòa Mỹ nó khác cái Cộng Hòa ở Việt Nam ra sao…

Còn nếu với tinh thần hỏa giải hơn, thì có thể anh ta sang Mỹ, đến gặp một Bí thư Thành ủy nào đó của Việt Tân mà hoặc thăm hỏi, hòa giải, nhân kỷ niệm 10 năm ban hành Nghị quyết 36 về vấn đề kiều bào ra đời và “đi vào cuộc sống”. Hoặc nếu không ổn mà cần thiết thì đấu tranh “chống khủng bố” tận sào huyệt của cái đảng mà đảng của anh đã nhiều lần trao tặng danh hiệu “Khủng bố”. Ngày xưa, Nguyễn Minh Triết đã chẳng từng sang tận nơi gặp Obama để “phân hóa nội bộ” nước Mỹ đấy thôi.

Nếu anh Nghị đi Mỹ với tư càch như trên thì hẳn là chẳng ai thắc mắc làm gì, hoặc cùng lắm là anh đi thăm con, cháu đang gửi sang các nước tư bản để học xem nó giãy chết ra sao như các quan chức CS khác. Đằng này anh ta lại sang Mỹ, để làm việc với Thứ trưởng Bộ ngoại giao Hoa Kỳ, rồi các nghị sĩ Mỹ… Trong các cuộc làm việc, không thấy anh ta nói về vấn đề của Hà Nội, mà to hơn, anh ta nói về các vấn đề của Việt Nam, thậm chí cả quan hệ Việt – Mỹ. Thế mới trái khoáy và cũng chính vì thế mà người dân mới có cái để đồn thổi, đoán già đoán non. Và đa số người dân thấy choáng.

Người dân thấy choáng, bởi vì nhiều điều.

Trước hết, bởi người dân ta, nhất là người dân Hà Nội đều biết Phạm Quang Nghị là ai.

Về cá nhân, từ Thanh Hóa bươn bả ra Hà Nội làm công tác của đảng, Phạm Quang Nghị đã có một thời được coi là ứng cử viên vào chân Tổng Bí thư Đảng CS, một ngôi vua thật sự của chế độ Cộng sản vốn vẫn lên án chế độ phong kiến là thối nát.

Thế nhưng, sự đời vốn nhiều khi không chiều lòng người và nói theo ngôn ngữ dân gian, thì “gieo gió, ắt phải gặt bão”. Ngay sau trận đòn oanh tạc hội đồng một cách man rợ và bẩn thỉu lên đầu TGM Giuse Ngô Quang Kiệt bằng cách cắt xén câu nói của ngài tại UBND TP Hà Nội, trận lụt lịch sử đã nhấn chìm Hà Nội chỉ trong một chiều mưa. Và cơn lụt lội đó, đã thể hiện được bộ máy chính quyền Hà Nội dưới tay Phạm Quang Nghị ra sao, nó có vì dân, vì nước như báo đài ra rả dạy đạo đức những ngày đánh TGM Hà Nội? Thực tế là sau khi dân tình chết cả hàng mấy chục, thì Phạm Quang Nghị vẫn cùng đám đàn em họp để “tổng kết vấn đề tôn giáo” mà thực chất là vụ cướp hai khu đất Tòa Khâm sứ và Thái Hà.

Hai ngày sau, ngày 2 tháng 11 năm 2008, Phạm Quang Nghị lên báo chí với lời phát biểu để đời: “Tôi thấy nhân dân ta bây giờ so với ngày xưa ỷ lại Nhà nước lắm. Cứ chờ trên về, chờ cung cấp cái này, hỗ trợ cái kia chứ không đem hết sức ra tự làm…” và đến đây, thì sự phẫn nộ của người dân không còn có thể kìm nén hơn được nữa, buộc anh ta phải xin lỗi công khai.

Những tưởng với một con người, chỉ cần vậy thôi sẽ biết rõ tâm địa, tầm mức của mình có khả năng để lãnh đạo hay không. Và với cái đảng “quang vinh, đạo đức” mà đưa một người như vậy cầm đầu, e rằng hơi… cùn. Nên người ta cho rằng hi vọng của anh bị dập tắt bởi không biết ai đã bóp mồm bóp miệng anh để nói ra câu đó để trả món nợ vì đã dám “giơ chân đạp mũi nhọn”.

Về nghề nghiệp.

Nghề của anh ta là “nghề Đảng”. Trước khi về phụ trách việc đảng ở Hà Nội, anh ta là Bí thư Tỉnh ủy Hà Nam. Năm 2006 anh ta về làm Bí thư Thành ủy Hà Nội, thì những năm sau đó anh ta nổi tiếng với những vụ Hà Nội dẫn đầu về tình trạng cướp đất tôn giáo trắng trợn để chia chác. Điển hình là vụ Tòa Khâm sứ và Giáo xứ Thái Hà.

Có thể nói, đó là những thất bại thảm hại của chính Phạm Quang Nghị nói riêng và của Đảng CSVN nói chung những năm tháng anh ta làm Bí thư Thành ủy Hà Nội.

Những hành động của Hà Nội đối với Công giáo thời gian qua, chỉ nói lên một điều: Chính sách khốc liệt, bạo lực, dối trá nhằm tiêu diệt Công giáo là điều không thể chối cãi. Nó được thực hiện bằng những biện pháp mất nhân tính và bất chấp mọi luật lệ, luật pháp và bằng mọi giá.

Tuy nhiên, quy luật tự nhiên là vậy, sức nén càng mạnh thì sức bật càng tăng. Ngay từ những năm 2007, chỉ một năm sau khi Phạm Quang Nghị cầm quyền những cuộc cướp bóc trắng trợn đất đai tôn giáo cho các tập đoàn phe nhóm để chia chác, đã làm dấy lên sự phản ứng mạnh mẽ. Và hại thay cho đảng, người công giáo đã buộc phải nhận lấy trách nhiệm đi đầu trong việc chống lại độc tài cướp bóc, bằng sự đoàn kết.

Và phong trào đấu tranh bất bạo động đã thực sự được thực hiện và “đi vào cuộc sống” như một quy luật tất yếu để tồn tại.

Dưới sự lãnh đạo của Phạm Quang Nghị với vai trò Bí thư Thành ủy, nhiều tình hình mới đã xuất hiện ở Hà Nội, thủ đô cả nước và lan rộng trong toàn quốc mấy năm qua. Nhiều sự việc lần đầu tiên xuất hiện ở Hà Nội.

Toakhamsu21_9_2008

Đó là lần đầu tiên, Hà Nội đã đẩy người Công giáo kết thành một khối hàng vạn người đối diện với dùi cui, súng đạn, chó và công an cũng như các vũ khí bạo lực khác. Nhưng cũng qua đó, nhà cầm quyền Hà Nội thấy được sự dũng mãnh, sự hào hùng trong việc bảo vệ Đức tin của người Công giáo Việt Nam. Họ đã bất chấp tất cả, kể cả cái chết để bảo vệ Đức tin của mình, Giáo hội của mình.

Lần đầu tiên, người dân Hà Nội vượt qua sợ hãi của mọi trò đe dọa, chia rẽ bấy lâu nay vẫn dùng đối với người dân. Người Công giáo Hà Nội được sự đùm bọc, hiệp thông không chỉ trong cả nước mà cả thế giới. Tất cả lên án một chính quyền bạo tàn và man rợ.

Lần đầu tiên, mọi trò thô bỉ, bẩn thỉu và hèn hạ độc ác như dùng dùi cui điện đàn áp giáo dân, xịt hơi cay vào phụ nữ trẻ em… được thi thố mà không có chút tác dụng gây sự sợ hãi nào.

Lần đầu tiên, nhà cầm quyền Hà Nội đưa ra lời đe dọa sắt máu “sẽ dùng biện pháp mạnh sau 17h ngày 27/1/2008” nhưng đã buộc phải dừng bàn tay bạo lực nhuốm máu của mình lại bởi sự hiệp thông trên toàn thế giới.

Lần đầu tiên, nhà cầm quyền Hà Nội sử dụng con bài “Quần chúng tự phát” để dùng côn đồ bao vây tu viện, Thánh thất, nhà thơ công khai đòi giết người, giết các lãnh đạo Giáo hội. Và thực tế thì từ đó đám “quần chúng tự phát” đã xuất hiện và “phát huy hiệu quả” khắp nơi, buộc nhà cầm quyền phải ngày đêm luyện tập trong cả nước để “chống bạo loạn và lật đổ”.

Lần đầu tiên, ở Việt Nam, người dân biết dùng mạng Internet để chống lại cơn bão truyền thông đỏ bẩn thỉu vu cáo, hù dọa, trù dập, bịa đặt với cuộc đấu tranh của mình. Giáo dân Hà Nội đã dẫn đầu trong việc tận dụng tiến bộ của mạng truyền thông quốc tế và dân sự để đấu tranh với chế độ độc tài. Chỉ với vài ba trang web, một số blog, nhưng các hình ảnh, tư liệu và thực chất cuộc đấu tranh chính nghĩa của mình cũng như những đòn bẩn thỉu của nhà cầm quyền được vạch rõ, kịp thời trước dư luận thế giới. Nhiều phen làm cho thế lực cầm quyền bạo lực không kịp trở tay. Điển hình là màn cắt xén lời nói của TGM Giuse Ngô Quang Kiệt tại UBND TP Hà Nội bị vạch trần đã cho thấy bản chất của hệ thống cầm quyền và hệ thống tuyên truyền dối trá của nó.

Lần đầu tiên dưới thời Cộng sản, ở Hà Nội có dòng người dài cả chục km đi dự Tòa án xét xử mấy giáo dân vì “tội” đã phá một hàng rào xây dựng trái phép trên đất đai của mình. Đó cũng là lần đầu tiên, người Công giáo đã thực hiện quyền được biểu tình, quyền được đi dự các phiên tòa công khai xử kín và các khẩu hiệu nói lên nguyện vọng của minh đã lần đầu tiên công khai xuất hiện trên đường phố Hà Nội.

Không chỉ ở Hà Nội mà trong cả nước, thậm chí là trên toàn thế giới, lần đầu tiên có hai vườn hoa xây dựng cấp tốc nhằm cướp đoạt bằng được đất đai của Giáo hội Công giáo khi bị bẽ gãy về luật và lý. Bất chấp bão lụt và ngày đêm, hai vườn hoa hoàn thành trong một tuần. Một kỷ lục về thời gian và là kỷ lục về sự vô liêm sỉ của một nhà cầm quyền được lãnh đạo bởi một đảng luôn tự xưng là “đạo đức, văn minh”.

Và cũng là lần đầu tiên, chế độ toàn trị đươc thực hiện bằng chính sách công an trị dựa trên sự sợ hãi vốn có của người dân đã bị thất bại thảm hại ngay giữa Thủ đô.

Có lẽ, với những “thành tích” lẫy lừng như vậy, Phạm Quang Nghị được sang Mỹ để nhân rộng mô hình này chăng?

Hà Nội, Ngày 25/7/2014

J.B Nguyễn Hữu Vinh (RFA)

34 Phản hồi cho “Phạm Quang Nghị sang Mỹ làm gì?”

  1. TT says:

    Trích
    Hai ngày sau, ngày 2 tháng 11 năm 2008, Phạm Quang Nghị lên báo chí với lời phát biểu để đời: “Tôi thấy nhân dân ta bây giờ so với ngày xưa ỷ lại Nhà nước lắm. Cứ chờ trên về, chờ cung cấp cái này, hỗ trợ cái kia chứ không đem hết sức ra tự làm…”
    Vậy khi Tàu Cộng đem dàn khoan HĐ981 vào biển Đông, dân chúng Việt Nam đâ có ỷ lại vào chính quyền Viêệ Cộng đâu mà họ xuống đường chống Tàu Cộng lien, rồi họ bị đánh đập, bị bắt sao không thấy Nghị ( hay Ngọ?) lên tiếng chi hết!?!

  2. tonydo says:

    Chưa thấy tác giả Nguyễn Hữu Vinh và bà con nào thắc mắc ngược lại rằng:
    Thế tại sao quan chức bộ ngoại giao và nghị sỹ Mỹ lại họp hành với một anh cắc cớ, không có một chức vụ chính thức trong chính quyền Việt Nam?
    Hơn nữa, thời nay tiếng Anh là tiếng quốc tế, nhưng từ đồng chí Tể Tướng Nguyễn Tấn Dũng đến đồng chí trên Thị Trưởng Phạm Quang Nghị mỗi khi giao lưu là cứ phải có đồng chí Phiên Dịch ngồi đằng sau? (trong hình)
    Chớ quên là đồng chí nào cũng ít nhất có bằng Phó Tiến Sỹ, vài vị dữ dội hơn ôm hàm Giáo Sư.

    • UncleFox says:

      Biết đâu cái thằng ngồi lù lù một đống làm công tác “phiên dịch” lại là giám sát viên của đảng (hay của tình báo Hoa Nam) chẳng chừng ? Vì dù Nghị có biết tiếng Ăng-lê thì vị tất đảng đã cho phép tự sủa . Mẹ kiếp, truyền thống của đảng ta là ăn thịt nhau để tồn tại . Giao cho hắn nói chuyện tay đôi với Mỹ, nhỡ hắn nhận làm nằm vùng cho XỊA thì có ngày bỏ mẹ cả lũ đấy chứ lị !

      • tonydo says:

        Khổ là ở cái chỗ “lù lù một đống” đó bác.
        Lương của một đồng chí thông dịch viên thì được bao nhiêu. Thế cho nên Cục tình báo Hoa Nam đâu cần cấy người. Chỉ cần chi tiền cho đẹp là có ngay cái gì mình muốn. Cái gì chứ tiền thì đàn anh 16 chữ vàng không thiếu.
        Kính.

    • Noileo says:

      Nói gì thì nói, phải hiểu là bọn quan quyền đế quốc Mỹ cũng chẳng vừa gì! Quan quyền đế quốc Mỹ đâu có gưởn mà cho việt cộng Quang Nghị đuọc tiếp kiến nói chuyện phiếm!
      Việt cộng bắc kỳ Quang nghị muốn đuọc quan quyền đế quốc Mỹ tiếp kiến, phải có cái gì hối lộ cho bọn quan quyền đế quốc Mỹ chứ.
      E rằng phen này Việt cộng X bị việt cộng bắc kỳ Quang Nghi đâm sau lưng, giựt mất cái nệm để quỳ gối trên đó dâng quà cho quan quyền đế quốc Mỹ rồi!
      Thôi thì cũng được, để cho bọn cộng sản bắc kỳ chuyên nghề thờ Tàu cộng hiểu ra chơi với Đế quốc Mỹ mới thực sự có lợi, có lợi hơn hẳn bắt chước Hồ chí minh làm tay sai cho Tàu cộng, thì cũng tốt thôi!

      • tonydo says:

        Cái khốn nạn là mấy bố làm lớn thì ra rả 4 tốt với lại 16 chữ vàng nhưng con cháu thì cứ qua “học hành” rồi lấy vội cái thẻ xanh của mấy thằng tư bản.
        Còn vinh dự được hưởng học bổng của đàn anh môi không hở, răng vẫn lạnh thì nhường cho con cái em út lấy thảo.

  3. Tran Van Triet says:

    Các sự kiện xảy ra là:
    - Tháng 4 khi TT Obama đi Á châu làm việc, Ông ta không ghé thăm và làm việc với VN dù trước đó TTSang đã có lời mời.
    - Tháng 5 khi xảy ra biến cố Biển Đông, John Kerry có mời PB Minh sang Mỷ trao đổi nhưng PBMinh còn phải ở lại Hà Nội đón tiếp Dương Khiết Trì
    - Tháng 7, John Kerry đi Bac Kinh làm v ệc cũng không đếm xỉa gì VN – Mỹ chỉ cử 1 Ô. đại diện cho Obama về gặp giới chức ở Hà Nội.
    và nhiều sự kiện khác nữa.(Tư lệnh Mỹ tại Thái Bình Dương cũng phát biểu là muốn gia tăng các chuyến viếng thăm của HĐ 7 đến VN)

    Tóm lại, VN không phải là yếu tố quan trọng trong chuến lược của Mỹ tại Á châu.

    PQNghị sang Mỹ cũng chỉ là vuốt đuôi thôi – Báo chí bên Mỹ cũng chẳng ai nhắc đến.

    Cái thời ma le vặt không còn nữa đâu – Thế giới bây giờ khác nhiều rồi!!! VN muốn hội nhập với thế giới thì phải có tư duy mới từ lãnh đạo đến người dân – Do đo khai Dân Trí rất là quan trọng.
    Cám ơn.

  4. Vọng Kiến Quốc says:

    Phạm Quang Nghị sang Mỹ làm gì?

    Trước đây ông bộ trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ, John Kerry, đã có lời mời người đồng nhiệm CSVN là Phạm Bình Minh sang Mỹ bàn thảo điều gì đó!

    Nhưng nay, Phạm Quang Nghị là “khách không mời” mà đến!

    Câu hỏi được đặt ra; Chức vụ của Phạm Quang Nghị có lớn hơn so với “phó thủ tướng” kiêm bộ trưởng Ngoại Giao Phạm Bình Minh?

    Thưa không!

    Vậy thì câu trả lời sẽ là; Hoa Kỳ mời “BỘ TRƯỞNG NGOẠI GIAO” (Phạm Bình Minh), nhưng đảng và nhà nước (CSVN)….KHÔNG CHO ĐI, mà đề cử kẻ gác cửa Phạm Quang Nghị, theo lệnh của “thiên triều” Bắc kinh, thay thế, đó là cách chơi xỏ Mỹ!

    Nhận định của tôi trên đây cũng là để góp ý với nhà báo Phạm Chí Dũng trong bài: Phạm Chí Dũng: Vì sao ông Phạm Quang Nghị diện kiến chính giới Mỹ?

    • DâM TiêN says:

      Cái ‘ đảng ‘ ngày nay chỉ còn tí quyền hành trong nội bộ thôi. Đối ngoại là do chủ tịch
      nước, nhứt là do ông X, mạnh mẽ phi thường. Mạnh mẽ, vì toàn TW đảng, toàn thể
      Quốc Hội mà cũng chẵng hạ bê được đồng chí X !

      Vậy thứ trưởng ngoại giao Bình Minh đi đâu thì đi; cái đảng làm sao mà ngăn cản
      đối với bang giao quốc tế.

      Còn về anh cu P Q Nghị, tên đầu sỏ Bắc Kỳ nó ăn rau muống, nó có đi Mỹ là phải
      đi …trình diện học tập…mà thôi… Liệu hồn, tao sắp…sắp… mà mày cậy có cái
      Hà lội, mày gây khó dễ cho đồng chí X,xôn xao vô lối…là mất chỗ đội nón cối, con ạ.

  5. Noileo says:

    Bọn cộng sản hồ chí minh & Lê duẩn, bọn trí thức cộng sản chân chinh tim đỏ thẻ đỏ, bọn trí thức giải phóng, bọn nam kỳ phản bội, bọn nhà văn, nhà báo cộng sản & xa nghia, thường không ngừng ngoac cái miệng của chúng, đầy những miếng băng vệ sinh đã qua xử dụng, tuyên ngôn độc lập 2-9, vu cáo & bôi nhọ dân quân VNCH là ăn bám & dựa hơi ngoại bang & đế quốc Mỹ…, nhưng chính là bọn chúng, như tay viẹt cộng Quang Nghi gian ác này, để tạo “uy tín tranh cử”, đã, khi thi sang Tau, khi thi lò mò sang tận xứ sở đế quốc Mỹ, xin dựa hơi & diện kiến da trắng tóc vàng mắt xanh để sau đó về nước lấy hình ảnh “đã được chụp chung với” & “đã đuọc nói chuyện với…”, ra mà hù hẹt đàn em, tạo “uy tín”,

    hệt như Hồ chí minh năm 1945 lấy mấy tấm hình y được chụp chung vơi mấy tay OSS Mỹ ra hù hẹt nhan dân Hà nội là y “đuọc Mỹ ủng hộ”

  6. MẹMốc says:

    PQNghi là tên nào không cần biết và nó qua MỸ vì lới mời của chính phủ hay cá nhân có chức quyền của Mỹ thì cũng vậy thôi.Có gì thì báo sẻ đăng mà. Như chuyên kim chi và phái đoàn qua Mỹ về nhà nói khoác. V?Đ dân chủ gì tụi này? Qua thăm Mẹ thì có . (bài viết trên ĐCV nêu rỏ bộ mặt cuội của họ)
    Anh Vinh không biết nó qua làm gì thì đừng đoán MÒ.Nhất là nêu đãng Việt Tân chống Cộng đẻ khích bác. Cẩn thận đẻ đừng cho người ở Mỹ đọc anh có cảm giác như anh ,VC đang hùa theo bọn dư lợn viên ở Mỹ ,một tên cs đội lốt đổi mới KICH BÁC Việt Tân mà hiện nay VT vẫn nêu danh chống cộng và chưa có gì gọi là đãng của vc như bọn dlv hay khich bác. Người TN có nhiều người không thích Việt Tân ,không vào đãng Việt Tân ,không đóng góp cho Việt Tân ,nhưng vẫn chống Việt Tân vì họ là kẻ thích chống ,là đĩnh cao trí tuệ ,là người VN đồng nghĩa máu thịt với người vn trong nước.Họ chẳng làm gì ,chĩ CHỐNG bằng miệng. VC cũng đũ khôn ngoan đẻ coi VT như là của chúng thành lập ra ,lũng đoạn và chia rẻ.TNCS
    Tôi không thể là đãng viên của một đãng chống cộng nào ,NHƯNG nghe chúng nói xấu ,chụp mũ riết đãng VT,tôi thấy không ra gì ,nhất là chúng chĩ chăm chăm vào VT thời quyên tiền đi kháng chiến và nay có hệ thống kinh tài (không lẻ quyên tiền hoài như hàng năm hát cho TBB hay gì gì đó)mà thôi .Chúng mĩa mai Đãng Phở ngoài ra chúng chửng có chứng có nào nói đãng VT ĐỎ như bọn VC hết (Ít nhất đãng VT coa hoạt động trong nước. Có người bị bắt thì đó không phải đãng vt tố cáo mà vì cs bủ lưới rất kín mà thôi ! Tranh đấu nào không có hi sinh ?
    Nếu một tác giã khác ở Mỹ viest ,kông có phản hồi này. Nhưng Anh người trong nước ,mệnh danh tranh dáu vói chính quyền ,có chút tên tuổi nên …
    Anh nên ghìm cây viết khi nói về nhũng sinh hoạt chống cộng ở Mỹ ,phê bình mĩa mai vì sẻ gây “phẫn cảm” trừ TH anh có BẰNG CHỨNG thực sự thì hoan nghênh anh.
    (mm72514))

    • noileo says:

      Tác giả & bài viết mỉa mai cái sự bọn VC bịa đặt bôi nhọ vu cáo “khủng bố” cho VT và xuyên tạc & nói xấu những hoạt động của người Việt ở nước ngoài chống cộng sản phản quốc . Không thấy tác giả & bài viết có ý nào nhằm mỉa mai & nói xấu VT & các hoạt động chống cộng của người Việt ở nước ngoài

    • Trực Ngôn says:

      MẹMốc cẩn thận như thế cũng phải.

      Nhưng nếu MẹMốc tắm rửa sạch sẽ để “không còn mốc nữa” thì chắc chắn sẽ nhận ra anh Nguyễn Hữu Vinh không hề “khích bác” Việt Tân, mà ngược lại;

      Trích; “Còn nếu với tinh thần hỏa giải hơn, thì có thể anh ta sang Mỹ, đến gặp một Bí thư Thành ủy nào đó của Việt Tân mà hoặc thăm hỏi, hòa giải, nhân kỷ niệm 10 năm ban hành Nghị quyết 36 về vấn đề kiều bào ra đời và “đi vào cuộc sống”. Hoặc nếu không ổn mà cần thiết thì đấu tranh “chống khủng bố” tận sào huyệt của cái đảng mà đảng của anh đã nhiều lần trao tặng danh hiệu “Khủng bố”. Ngày xưa, Nguyễn Minh Triết đã chẳng từng sang tận nơi gặp Obama để “phân hóa nội bộ” nước Mỹ đấy thôi“.

      Nếu như MẹHếtMốc muốn biết sinh hoạt chống cộng ở Mỹ thì chỉ cần bấm đây; Statement von Liên Hội NVTN in Frankfurt am Main.

      hoặc là vào google gõ vài chữ “NVTN biểu tình” (videos) thì sẽ thấy ngay thôi!

  7. Choi Song Djong says:

    Vinh ơi là Vinh – Nhục ơi là nhục.

    Tôi thà xin đi theo anh Vinh,hơn là phải buộc lòng theo quân chó đỏ.
    Phạm Quang Nghị qua Mỹ chuyến này là để xem tụi tư bản nó giẫy mãi thế nào mà đéo chịu chết.
    Sau lão Lú thì đứa nào có truyền thống khoa bảng để “nối dõi tông đường “.

    Anh Vinh thử đọc vài bài của gã Gíó dở hơi nhưng lại chuẩn ra phết,gã tiên đoán rằng con chó Phạm Quang Nghị nay mai vào ghế của Lú…ăn phải bả Cộng Sản chưa đủ mà phải ăn thêm cháo lú bọn Tàu mới là gu thời đại.
    Qúi vị nào có khả năng làm ơn bắn mấy thằng khốn nạn này,không thì đm,vận nước mạt.

  8. DâM TiêN says:

    Ông Nguyễn Hữu Vinh làm X-Ray cho tên Nghị , xem ra còn nhẹ tay lắm đó. Qua thời gian
    theo dõi, thẩm định về tên này, chuyên viên thử nghiệm DNA được biết Nghị cùng giuộc
    với nhửng tên Thọ, Duẫn…là tay đầu đàn tụi Trung Bắc Kỳ chủ trương đánh gục cánh Nam
    Kỳ hiện nắm chop bu Hành chánh VN lấn át cả cái đảng ba xu của chúng.

    Nhằm đánh cánh Nam Kỳ, Nghị chủ mưu những vụ đán áp giáo xứ Thái Hà, Đồng Chiêm,
    bịt miệng ông Cha Lý… vu vạ hạ bệ Thủ Tướng X, dân Miền Nam .

    Cánh Bắc Trung Kỳ gồm Trọng, Thế Thảo, Nghị, bọn Chó vàng Hà nội… chủ trương bảo thủ,
    theo Trung Cộng.. —Bọn Nghị bài Mỹ giữ Đảng, mà lại ( phải) mang thân sdang Mỹ, hẳn có
    những điều gì kém vui cho bè đảng của Nghị đây…

    • Đoàn Cận Huy says:

      Thì cũng muốn đi dây thôi, nhưng đi dây phải có bản lĩnh và vị thế chính trị nữa, giời ạ!

  9. BÁNH XE LỊCH SỬ says:

    HƠN NỬA THẾ KỶ QUA, PHẬT GIÁO ĐÃ LÀM XỤP CHẾ ĐỔ CỘNG HÒA MIỀN NAM, THÌ NGÀY NAY ĐẾN LƯỢT THIÊN CHÚA GIÁO CŨNG SẼ LÀM XỤP ĐỔ CHẾ ĐỘ XÃ NGHĨA MIỀN BẮC ĐÓ LÀ LẼ ĐƯƠNG NHIÊN : LUẬT CỦA TẠO HÓA, THƯỢNG ĐẾ MÀ, KẺ NÀO DÁM CHỐNG LẠI ? ” : Đó là ý nghĩa hiện tượng con chim “bồ câu” tép riu PQN mang thơ đi thơ về được rồi cần gì phải ông lớn bà lớn đi, rách viêc ? Vậy sau khi PQN về, Ta hãy đợi xem phía Công Giáo hành động ra sao .Nhất định phải là vĩ đại và vô cùng ngoạn mục theo ý CHÚA ( chứ không phải của dân gian ) : ” Kẻ: nào gieo gió ắt phải gật bão ! ” –Còn ” Dân gian ” thì mới được nghe nói : theo thì sống chống thì chết . Gương tầy liếp Anh em Ngô Đình Diệm Ngô đình Nhu đấy, kẻ nào dám cưỡng lại khi “Trục nó đã quay ” nó sẽ nghiền nát như tương nghe ! Kỳ này không phải chi hàng vạn giáo dân nối đuôi nhau đi dài cả 10 Km mà không những chỉ giáo dân mà ngay cả nước nam phụ lão ấu hàng hàng lớp lớp hàng triệu người sẽ nối đuôi nhau đứng dậy mà đi dài cả vạn Km từ Bắc vô Nam, ” côn đồ công an nào chống nổi ” Vây ta hãy chờ xem, Wait and see the AXIS OF REVOLUTION ? .

    • DâM TiêN says:

      Như vậy, là đứa con đi hoang PQN sẽ trở về…

      Ông bố lại phải vật con bê, thui.,..mời DâM Tiên

      ăn mửng PQN và bày đàn bỏ Mac Lê, thành Dân.

      ( Đồng chí X có nghe tui nói , đúng chăng là ?)

  10. Thanh Pham says:

    Chờ cho đến bao giờ?

    Cộng sản nó giống nhau
    Thằng nào cũng tàn ác
    Thằng nào cũng láo khoét
    Thằng nào cũng xà bát

    Thử nhìn mặt Lê Nin
    Trông y chang đứng bến
    Nhìn con quỷ Stalin
    Biết ngay nó tàn độc
    Bảng mặt tên Hồ tặc
    Biết liền thằng khôn vặt

    Lũ thái thú bây giờ
    Thằng nào cũng quá ngu
    Bảng mặt thì bơ bơ
    Nói ra là biết lú

    Cộng sản người còn đở
    Không cắt đất cho giặc
    Tụi Việt cộng mọi rợ
    Nghe theo lời Hồ tặc
    Cắt đất dâng giặc Tàu
    Hiến luôn cả biển đảo
    Một ngày không xa lắm
    Bán luôn cả đồng bào!

    Chúng nó loài mọi rợ
    Tại sao ta mãi sợ?
    Chờ gì nữa đây trời
    Chờ cho đến bao giờ?!

    T.Phạm

    http://sangcongpha1.wordpress.com/

Phản hồi