WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

45 năm giỗ Bác: Bác làm gì kệ Bác

Bac hutTrong cuốn “Trần Đức Thảo Những Lời Trăng Trối” của Tri Vũ – Phan Ngọc Khuê, có kể câu chuyện đi xin việc làm của triết gia Trần Đức Thảo ở trang 324 và 325. Để bạn đọc dễ theo dõi, tôi xin tóm tắt nội dung:

Sau vụ đàn áp khốc liệt nhóm Nhân văn – Giai phẩm, Thảo bị tống cổ ra khỏi khoa Triết của Đại học Tổng hợp Hà Nội. Gia đình Thảo rơi vào cảnh túng quẫn, sống bấp bênh, bữa no bữa đói. Thảo cầm lòng chẳng đặng, đành hạ mình năn nỉ Đặng Thai Mai cho một suất dạy tiếng Pháp, không liên quan gì đến triết học hay chính trị cả. Đặng Thai Mai thẳng thừng: “Cụ Hồ không muốn anh dạy học nữa”.

Khó khăn chồng chất khó khăn, tai họa tiếp theo tai họa, không việc làm, không biên chế, bên bờ của sự khánh kiệt, vợ Thảo ôm đứa con nuôi bỏ nhà đi, Thảo xoay sở trong tuyệt vọng. Thôi thì xin một chân thơ ký văn phòng ở Viện Bảo tàng Lịch sử, nơi không quyền hành chính trị, kiếm đồng lương sống qua ngày. Hơn nữa, Viện này thuộc Bộ Văn hóa nơi mà Thảo quen biết nhiều.

Thảo ngỏ lời với Bộ trưởng Nguyễn Văn Huyên. Ông đồng ý ngay. Thảo liền đến gõ cửa nhà thơ Huy Cận, một người thân, hiểu hoàn cảnh Thảo, đang giữ chức Thứ trưởng Bộ Văn hóa. Huy Cận nhận lời nhưng lại trình lên Thủ tướng Phạm Văn Đồng, rồi Phạm Văn Đồng lại lên thỉnh thị ý kiến Bác.

Bất hạnh cho Thảo, Bác không trả lời đồng ý hay không đồng ý mà lại nhập nhằng phán rằng: “Chỗ của Trần Đức Thảo là tại một cơ quan nghiên cứu triết học thì hợp hơn”. Ý Bác là một lời nguyền. Mọi cánh cửa của các cơ quan ở Hà Nội đều cài then chốt khóa, không nơi nào dám nhận, Thảo bị ném ra rìa, bị loại khỏi xã hội, bị cô lập, bị lưu đày ngay trên chính quê hương mình.

Thực ra, Huy Cận chỉ việc lệnh cho Viện Bảo tàng Lịch sử làm thủ tục nhận Thảo. Bởi nhận một chân thư ký thì Trưởng phòng Tổ chức Cán bộ, hay Viện trưởng cũng đủ thẩm quyền quyết định. Giả như có ý kiến gì sau này thì có cớ Bộ trưởng đã đồng ý trước rồi, đâu phải mình Huy Cận chịu mà ông tìm cách thoái thác lên trên. Thế là chuyện đơn giản hóa ra nhiêu khê. Lẽ nào, Huy Cận lại không biết cách cứu Thảo đang giữa cơn hoạn nạn.

Thảo chưa phục hồi bởi cú đập Nhân văn, chưa hoàn hồn bởi trận đấu tố ở Đại học, nay lại bị giáng thêm một đòn nữa, cũng đau đến nhớ đời.

Thật đắng cay, cái chân thư ký cạo giấy thấp hèn, thấm tháp gì so với ánh hào quang của Bác. Một anh giáo quèn dậy tiếng Pháp, làm sao có thể trở thành một đối thủ thách đố ngai vàng của Bác. Bác cao thượng vị tha và nhân từ đến mức không dám làm đau một chiếc lá trên cành, nỡ lòng nào mà Bác triệt hạ mọi kế sinh nhai của một người trong cảnh khốn cùng như Thảo.

Bác đã biến một triết gia lừng danh giữa kinh thành Paris ra một kẻ thân tàn ma dại giữa Thủ đô Hà Nội.

Cũng khoảng thời gian này, Công hàm Phạm Văn Đồng 1958 ra đời. Đó là một văn bản chính thức của người đứng đầu chính phủ, liên quan đến an ninh quốc gia và sự vẹn toàn lãnh thổ, là chiến lược sách lược về ngoại giao và quốc phòng mang tầm quốc gia và quốc tế. Công hàm này sẽ phải đối mặt với những phán xét nghiệt ngã của lịch sử. Nó là công hay tội đối với đất nước, là thước đo về lòng trung thành hay sự phản bội Tổ quốc.

Dư luận cho rằng, chỉ có Phạm Văn Đồng phải chịu trách nhiệm trước lịch sử. Bác vô can.

Thảo xin chân thư ký mà mọi người còn phải xin ý kiến Bác. Huống hồ thông qua một văn bản quan trọng! Không thể nào có chuyện Bác không hay. Ngược lại, Bác đã toan tính, hoạch định kỹ lưỡng từng đường đi nước bước.

Nếu chính danh, tại sao Công hàm này lại được giấu kín. Miền Bắc trước đây, không một ai biết về nó. Không học sinh nào biết rằng quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc về Việt Nam. Trong khi con cá rô của Bác nuôi cũng được mô tả kỹ lưỡng đến từng người dân.

Sách Địa lý Lớp 9 phổ thông toàn tập của Nhà Xuất bản Giáo dục Hà Nội 1974, chương Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa, viết: “Vòng cung đảo từ các đảo Nam Sa, Tây Sa đến các đảo Hải Nam, Đài Loan, quần đảo Hoành Bồ, Châu Sơn làm thành một bức trường thành bảo vệ lục địa Trung Quốc”.

Ai là người soạn thảo chương này? Dựa vào tài liệu nào hay ý kiến của ai để viết như vậy? Soạn thảo từ thời gian nào? Tại sao lại mắc phải lỗi chết người này? Vai trò của Nhà Xuất bản Giáo dục ra sao? Việc thay đổi nội dung của sách giáo khoa có liên quan gì đến sự kiện Trung Quốc cưỡng chiếm Hoàng Sa từ tay Việt Nam Cộng Hòa cũng vào năm 1974?

Viết sách để giảng dạy cho hàng triệu thanh niên miền Bắc (lớp 9 thời đó tương đương với lớp 11 hiện nay) tự phủ nhận quyền lãnh thổ, lãnh hải của Tổ quốc, mà công nhận chủ quyền biển Đông, Hoàng Sa, Trường Sa của Trung Quốc. Đây đâu phải chuyện của Thảo đi xin việc.

Không ai tin những người làm ra cuốn sách giáo khoa này là vô tình mắc phải những lỗi kỹ thuật hay lỗi kiến thức. Từ ngày Bác mất đến khi cuốn sách ra đời mới chỉ 5 năm. Một khoảng thời gian rất ngắn. Ảnh hưởng của Bác còn rất sâu đậm trên mọi góc độ của guồng máy giáo dục hay tuyên truyền.

Từ trước tới nay, người ta cũng tin việc thủ tiêu cô Nông Thị Xuân và hủy hoại cuộc đời đứa con Nguyễn Tất Trung là do thuộc hạ lộng quyền, lộng hành. Người ta cũng tin việc khám nhà bắt giữ hai cha con ông Vũ Đình Huỳnh thư ký riêng của Bác là do phe nhóm Lê Duẩn – Lê Đức Thọ.

Việc cỏn con của Thảo mà Bác còn ra tay, thì những việc kinh thiên động địa trên, ai dám làm sai ý Bác. Tất cả chỉ biết vâng lời Bác dậy.

Thảo nêu ra một nhận định: Bác rất khéo léo tạo cho mọi người Việt Nam một thói quen tư duy rằng: Tất cả những gì hay, tốt, đẹp, có giá trị đều là của Bác, công lao của Bác, do Bác tạo dựng ra: Bộ đội của Cụ Hồ, cháu ngoan của Bác Hồ, ao cá của Bác Hồ, vườn cây của Bác Hồ, đạo đức của Bác Hồ, tư tưởng của Bác Hồ, đôi dép đơn sơ Bác Hồ, giản dị như Bác Hồ, thanh bạch như Bác Hồ, thành phố mang tên Bác Hồ.

Thế còn bao nhiêu những nỗi niềm cay đắng, đớn đau của dân tộc đã phải nếm trải từ ngày có Bác, thì tuyệt nhiên không thấy bóng dáng Bác đâu.

Thảo cũng đưa một quan sát thú vị. Mỗi khi đi công du nước ngoài, tiếp khách quan trọng ở Phủ Chủ tịch, hay đi thăm viếng các cơ sở trong nước, Bác thường đạo diễn, giàn dựng cho đoàn tùy tùng, và căn dặn: “Các chú phải ăn mặc, nói năng, ứng xử thật đúng quy cách còn Bác làm gì kệ Bác.”

Câu chuyện xin việc làm chỉ là một trong muôn vàn những câu chuyện bi hài mà Thảo kể ra. Nó không dừng lại ở nghĩa đen, mà nó gợi ý. Nó giống như định lý đảo trong toán học. Lật ngược mọi giả thuyết xem kết quả còn đúng nữa hay không. Nó mở ra một góc nhìn mới, một cách nhận thức khác về Bác: Bác làm gì kệ Bác.

September 2014

© Trần Hồng Tâm
© Đàn Chim Việt

25 Phản hồi cho “45 năm giỗ Bác: Bác làm gì kệ Bác”

  1. TranDzanTieng says:

    Ấy chết , Kệ mẹ bác thế nào được . Hồi xưa con nít khóc nhè ban đêm cứ nhát ông kẹ thì nó sợ dãi đái mà nín khóc , còn người lớn chỉ nghe nói đến ngày sinh nhật ( giả hay thiệt , thì cứ …kệ mẹ bác đi )
    là sợ chết điếng hồn , ban ngày thì không dám đi xa vì sợ đắp mô , giựt mìn , đắp mô, …, ban đêm thì phải phải nằm đất không phải để chai tịnh cầu nguyện cho bác , mà sợ gì sẽ có bắt cóc , pháo kích , tấn công để dâng quà chết chóc lên bác và đảng . Cho nên từ hồi bác chết thiệt ,thì ôi thôi , ai củng mừng vì đám con cháu ghẻ của bác sẽ bớt hung hăng cao độ trong ngày sinh nhật nháy nháy đó , xóm làng sẽ được chết đại trà ra mỗi ngày chứ không còn cả xóm làm đám ma tập trung trong 1 ngày đặc biệt đó nữa . Mà thôi chuyện chết chóc của con cháu bác ,nói nhiều củng vậy thôi . Ừ ,Kệ mẹ bác đi .

  2. Hồ Bác Cụ says:

    Trích: “..Mỗi khi đi công du nước ngoài, tiếp khách quan trọng ở Phủ Chủ tịch, hay đi thăm viếng các cơ sở trong nước, Bác thường đạo diễn, giàn dựng cho đoàn tùy tùng, và căn dặn: “Các chú phải ăn mặc, nói năng, ứng xử thật đúng quy cách còn Bác làm gì kệ Bác.”
    Các đồng chí khác phải lo “tập tuồng” cho thuộc trước khi trình diễn với thế giới, còn Bác đã là diễn viên “thuợng thặng” với kinh nghiệm nhiều năm diễn xuất đóng kịch rồi, các chú không cần phải lo “con bò trắng răng”. Tài tử kiêm đạo diễn xi nê Hồ Tập Chương đã đoạt giải thuởng Lao Động cao quy’ mang tên Hồ chí minh ngay từ những năm của thập niên 40, khi nền điện ảnh của thế giới còn rất thô sơ…..

  3. van nguyen says:

    fải kông nhận kặp mắt kủa pác nhìn jan ác không chịu được!

  4. Bạo quyền Hồ chí Minh says:

    Về chuyện có hay không Hồ chí Minh bị đàn em như Lê Duẫn lấn quyền . tác giả Minh Võ của cuốn Sách Lược Xâm Lăng Của Cộng Sản viết : Muốn xét ông Hồ có bị đàn em lấn quyền hay không, cũng cần phải xét đến những lời ca tụng, tôn thờ của toàn thể Bộ Chính Trị và các cây viết của đảng dành cho ông Hồ, từ khi ông còn sống cho đến khi đã chết. Có ai dám công khai nói hay viết câu nào phê bình HCM không? Ai đã xây lăng tốn phí để thờ HCM? Ai đã đặt tên Saigon là thành phố HCM? Ai đã đưa ra tư tưởng Hồ Chí Minh? Ai đã cho sưu tập tất cả những lời nói bài viết của HCM làm thành bộ “HCM toàn tập” giống hệt những bộ Lênin, Stalin, Mao Trạch Ðông Toàn Tập, coi như sách thánh? Nếu ông Hồ yếu kém, không dám chỉ huy cuộc chiến xâm chiếm miền Nam, nếu ông Hồ nhu nhược để đàn em qua mặt trong những quyết định quan trọng của đảng, liệu đàn em có dành cho ông những vinh dự đó không? Vả lại, những vinh dự đó do chính Lê Duẩn, trong lúc phụ tá cho HCM đã chủ xướng cả đấy….

  5. Lầm đường theo tên bồi tàu Bịp says:

    Vài nét về cuộc đời của triết gia lỗi lạc Trần Đức Thảo khi lầm đường theo thủ lãnh Hồ chí Minh của kháng chiến Bịp chống Pháp – vốn là bồi tàu Pháp :

    *Vợ ông Nguyễn Thị Nhất bị áp lực của Đảng và Nhà nước đã ly dị ông để kết hôn với Nguyễn Khắc Viện – một người bạn thân của ông ở Pháp.

    *“Chuyện vui về triết gia Trần Đức Thảo ” – Phùng Quán : Theo như lời của một bà cụ bán nước trà ở đầu khu tập thể Kim Liên, nơi mà triết gia của chúng ta cư ngụ cho đến gần lúc cuối đời:

    “Trong khu nhà B6 đằng kia cũng có một ông tên Thảo, nhưng lôi thôi nhếch nhác quá mấy anh công nhân móc cống. Mùa rét thì áo bông sù sụ, mùa nực thì bà ba nâu bạc phếch, quần ống cao ống thấp, chân dép cao su đứt quai, đầu mũ lá sùm sụp, cưỡi cái xe đạp ‘Pơ-giô con vịt’ mà mấy bà đồng nát cũng chê.

    Thật đúng như anh hề làm xiếc! Mặt cứ vác lên trời, đạp xe thỉnh thoảng lại tủm tỉm cười một mình, một anh dở người…”

    Một buổi trưa nắng chang chang, ông ghé vào quán uống cốc nước chè xanh, tôi hỏi:

    “Ông đi đâu về mà nom vất vả thế.. ế.. ế. Ông nói: Lên chợ Hàng Bè mua củi đun.

    Tôi hỏi: Thế củi ông để đâu cả rồi? Ông quay lại nhìn cái ‘pooc ba ga’, mặt cứ ngẩn tò te. Chỉ còn có sợi dây buộc! Củi nả rơi đâu hết dọc đường, chẳng còn lấy một que… Nghĩ cũng tội, già ngần ấy tuổi đầu mà phải nấu lấy ăn, không vợ, không con… ”

    ***Tháng 3 năm 1991, ông được cấp một vé máy bay một đi không trở lại để sống nốt những ngày cuối đời trên đất Pháp .
    ………

    Mấy hôm trước ông bị ngã ở cầu thang hai lần, rồi lại bị tiêu chảy, trong người hết sức mệt. Ông thều thào nói với bà Bích Hồng nhờ bà gọi điện thoại cho mấy người quen nhưng bà Hồng cho biết cán bộ quản lý của sứ quán Việt Nam Cộng Sản tên Hảo cấm bà không được gọi, y còn đe đuổi bà nếu cãi lệnh. Tuy vậy vì quá thương người ốm bà cũng liều lén đi gọi. Có người đến cho ông vài viên thuốc cầm tiêu chảy được vài ngày. Đến trưa ngày 23 tháng 4 thì ông lên cơn đau và nói sảng : “Đông Âu đấy! Đông Âu đấy!”… rồi: “Nó kiểm điểm! Nó kiểm điểm!” Ông được đưa vào nhà thương và hôm sau thì mất.

  6. Thanh Pham says:

    Bác làm gì kệ bác

    Phá tan hoang quê hương, kệ bác!
    Bác rước giặc Tàu về cày nát
    Cùng cái đảng ôn dịch ngoại lai
    Để anh em cùng cha tàn sát!

    Đói nghèo lạc hậu cũng kệ bác?
    Cả tổ quốc giống nòi tan tác
    Và họa phương Bắc lần thứ năm
    Im lặng, bác làm gì kệ bác?

    Là một thằng khôn lỏi dốt nát
    Mà bác làm gì cũng kệ bác?
    Ta mặc kệ vô cảm làm thinh
    Ta quả thật là đồ xà bát!

    T.Phạm
    http://sangcongpha1.wordpress.com/

  7. hoang hac says:

    Bác đang trả nợ dưới âm phủ tầng 13 sâu nhất cùng chổ với bác lông (mao) bác xít (-talin). Leave him alone, please.

  8. Choi Song Djong says:

    Trong hình chụp.Nhìn mặt Bác đểu đéo chịu được.

    • hoang hac says:

      boác đang check hàng mấy em thanh nử. mắt cứ lờ đờ

    • UncleFox says:

      Tôi thích tấm ảnh này của “Bác” . Ông Ngô Đình Nhu cũng có một bức ảnh đang hút thuốc như thế .
      Ngô Đình Nhu quen hút Bastos . Những kế hoạch Diệt Cộng, Bảo Vệ VNCH đều thoát thai từ những khoảnh khắc ấy .
      Còn “Bác” thì khoái Philip Morris và Lucky Strikes . Bác thường hút sau khi làm tình với cô Xuân . Tuy nhiên “Bác” lại thích hút khi đang “lên kế hoạch” bán nước, giết hại dân lành hoặc trù dập những đối thủ chính trị .

    • Trần Tưởng says:

      Bác phán rằng : ” Tao đểu ,kệ bố tao “…. hehehehe

  9. Dân Việt says:

    Bác Hồ- Người Đóng Kịch

    Bác của tôi bây giờ trông lếch thếch
    Áo bà ba nhàu rách, dép râu ria
    Quấn khăn rằn như một lão nhà quê
    Tay cầm điếu thuốc rê vừa mới vấn.

    Nhưng thật ra chỉ là trò đánh lận
    Màn kịch đời che mắt kẻ nhân gian
    Bác thủ vai một thế giới vĩ nhân
    Một lãnh tụ bậc cha già dân tộc.

    Ai đâu biết bác là chàng kép độc
    Làm say mê bao kiều nữ giai nhân
    Hãy nhìn đây chàng tuổi trẻ thanh tân
    Nguyễn ái Quốc của một thời bay bướm:

    Bộ com lê mùi nước hoa còn đượm
    Của nhà may danh tiếng nhất Ba lê
    Cà vạt kia, hàng hiệu, mới mua về
    Giày bóng loáng kiểu thời trang Nữu Ước.

    Bác tôi đó, người ra đi cứu nước
    Hay người đi gieo rắc những tình oan?
    Đến hôm nay sự thật đã rõ ràng
    Bác của tôi, một anh chàng họ Sở.

    Nhưng tại sao bác bày trò cắc cớ
    Thay dép râu, nón cối, áo bà ba
    Tuyên bố ta không con gái đàn bà
    Sống diệt dục như một người bị thiến.

    Tất cả đó chỉ là trò láo khoét
    Nhằm phỉnh phờ, mà mắt đám dân đen
    Trong phong the phủ chúa dưới hoa đèn
    Bao hộ lý đào non cung phụng bác.

    Cái nhà sàn bằng tre kêu kẽo kẹt
    Bác chê ồn, chỉ để khách tham quan
    Thuốc lá ta, rượu đế, bác chê nhàm
    Mà lén lút toàn bia tây thuốc mỹ.

    Bác thích thế, đời độc thân có lý!
    Không vợ con, trách nhiệm, chẳng gia đình
    Mà gái tơ bồ nhí bủa quanh mình
    Không cưới vợ mà có ngàn cô vợ.

    Đảng muốn thế, bác đóng tuồng lịch sử
    Vai một người siêu việt cứu non sông.
    Một “người con của tổ quốc nhân dân”
    Sống dâng hiến trọn đời cho lý tưởng.

    Thời gian qua, vở tuồng thành sống sượng
    Bác hiện hình tay kịch sĩ lưu manh
    Đảng quang vinh, lũ đĩ điếm thập thành
    Và dân tộc, nạn nhân phường hắc điếm.

    Phan Huy MPH
    http://fdfvn.wordpress.com

  10. Huy Nguyễn says:

    Rất đúng. Bác làm gì kệ cha bác.

Leave a Reply to Dân Việt