Họ may mắn là người Chile
Chiến dịch cứu hộ 33 thợ mỏ Chile kẹt dưới lòng đất hơn 2 tháng bắt đầu từ đêm hôm qua, theo giờ GMT, tức chiều tối qua theo giờ địa phương. Công việc dự tính diễn ra vào tháng 12 cuối cùng đã đến sớm hơn gần 2 tháng, nhờ những nỗ lực của chính quyền Chile cộng với sự trợ giúp quốc tế về mặt kỹ thuật, đặc biệt là sự vào cuộc của cơ quan Vũ trụ Mỹ NASA.
Nín thở hồi hộp theo dõi cuộc giải cứu này không chỉ có các nhân viên cứu hộ hay gia đình của các thợ mỏ, mà còn hàng ngàn phóng viên báo chí, truyền hình trên khắp thế giới đang chầu chực đưa tin và hàng triệu người bất chấp sự khác biệt về múi giờ dán mắt vào màn ảnh nhỏ. Các kênh truyền hình như BBC, CNN.v.v. và kênh TVN24 của Ba Lan truyền hình trực tiếp toàn bộ quá trình giải cứu này mà không bỏ sót dù chỉ một phút. Mặc dù, người ta dự tính việc giải cứu sẽ mất từ 24 tới 48 tiếng đồng hồ.
Một sự chuẩn bị hết sức hoàn hảo, từ khoang cứu hộ, đội ngũ cứu hộ tinh nhuệ nhất cho tới các chuyên viên y tế, các nhà tâm lý học trợ giúp về tinh thần cho các nạn nhân và gia đình họ.v.v.
Khoang cứu hộ đã được chạy thử nghiệm để đảm bảo thật an toàn trước khi vận hành. Ba chuyên viên cấp cứu được đưa xuống tận nơi các thợ mỏ đang kẹt ở độ sâu 700m, để kiểm tra về y tế và chuẩn bị tinh thần cho những người sắp từ cõi chết trở về.
Có thể nói, công việc giải cứu hồi hộp và hấp dẫn không kém gì kịch bản phim Hollywood. Tất cả các thợ mỏ ngay khi lên tới mặt đất, sau vài phút gặp gỡ người thân đều được đưa ngay tới bệnh viện để kiểm tra sức khỏe bất kể họ yếu hay khỏe. Đất nước Chile vỡ òa trong hạnh phúc, dân chúng nhảy múa, reo hò, ca hát…
Điều đáng nói là, từ trước khi khoang cứu hộ được thả xuống, Tổng thống Chile đã có mặt, bên cạnh ông là bộ trưởng bộ Khai khoáng, bộ trưởng bộ Y tế. Dù chỉ có 1 công dân duy nhất trong số 33 thợ mỏ là người Bolivia nhưng Tổng thống nước này cũng bay tới hiện trường và chờ đợi. Ông muốn trực tiếp đón công dân của mình về nhà.
Tối qua, do không thể thức khuya hơn được nữa, tôi đã đi ngủ khi công việc cứu hộ vừa mới bắt đầu và người thợ mỏ đầu tiên được kéo lên mặt đất. Cứ tưởng, Tổng thống Chile chỉ đến động viên tinh thần hay nhiều lắm chào đón tượng trưng 1,2 thợ mỏ đầu tiên thôi, nhưng cả ngày hôm nay, lúc nào ngó vào truyền hình, vẫn thấy ông trong bộ quần áo bảo hộ lao động mầu da cam, ôm hôn từng thợ mỏ một, hòa cùng niềm vui với gia đình của các nạn nhân. Thỉnh thoảng, ông tự lấy nước uống hay với chiếc ghế để ngồi. Nếu không có vài lần trả lời phỏng vấn của phóng viên, hay phát biểu trực tiếp trên truyền hình, khó có thể biết đó là Tổng thống Chile! Cho tới giờ, 22 người đã được kéo lên, vẫn thấy Tổng thống Chile bên cạnh tốp cứu hộ, không biết ông ăn ngủ ra sao, vào lúc nào?
Cả thế giời hòa chung niềm vui với Chile trong một sự kiện may mắn hy hữu. Khi vụ nổ xảy ra hôm 5/8, giới chức ban đầu nhận định rằng, hy vọng sống sót của ê kip thợ này là 2%. Không mấy ai có thể ngờ là tất cả 33 người đều an toàn và khỏe mạnh. Chiến dịch giải cứu tiêu tốn khoảng 22 triệu đô-la nhưng Tổng thống Chile nói “tiền bạc không thành vấn đề”.
Từ cõi chết trở về và trở thành những người anh hùng, thành đối tượng săn đón của truyền thông, báo chí, được cả đất nước, cả dân tộc chào đón, nâng niu, nhiều người nhìn những thợ mỏ Chile bỗng thấy chạnh lòng.
Báo Wyborcza hôm nay giật tít “Người Trung Quốc ghen tị với thợ mỏ Chile“. Bài báo cho biết, hoạt động cứu hộ ở Chile làm dân Trung Quốc cảm thấy ganh tị và làm dấy lên làn sóng chỉ trích chính quyền Trung Quốc trong các hoạt động cứu hộ thợ mỏ ở nước này. Một công dân mạng Trung Quốc được trích lời cho biết: “Họ thật hạnh phúc vì sinh ra ở Chile, nếu ở Trung Quốc thì họ đã bị chôn sống rồi”.
Một người khác nói: “Chiến dịch cứu hộ ở Chile là một sự sỉ nhục với Trung Quốc, có biết bao nhiêu thợ mỏ Trung Quốc đã chết trong những vụ sập hầm như vậy“. Hiện, Trung Quốc được coi là nơi thợ mỏ lao động trong những điều kiện tồi tệ nhất thế giới. Chỉ tính riêng năm ngoái, con số chính thức (có thể ít hơn nhiều so với thực tế) đã có 2.500 thợ mỏ chết vì sập hầm.
Người Trung Quốc rõ ràng là kém may mắn hơn người Chile rất nhiều. Nhưng họ còn có phước lớn so với những đồng hương của tôi. Cứ nhìn cả đất nước Trung Quốc, từ lãnh đạo cho tới dân chúng, sôi sùng sục đòi Nhật trả tự do cho mấy ngư dân của họ bị bắt giữ khi đánh cá trong vùng biển tranh chấp giữa 2 nước hồi tháng trước, mà thấy tủi cho hàng trăm ngư dân ta bị đánh đập, giam giữ, đòi tiền chuộc trái phép. Đâu đó, lạnh lẽo trôi dạt giữa biển khơi là linh hồn của những ngư dân Hậu Lộc, Thanh Hóa. Chết mà người thân không được than khóc. Chết mà báo chí không được nhắc tới. Nếu họ không phải công dân Việt, thì đâu đến nỗi chết tức tưởi như vậy?
Một bạn đọc trong mục Ý Kiến gửi tới Đàn Chim Việt viết, nhìn Tổng thống Chile túc trực suốt đêm đón chờ thợ mỏ mà thấy tủi cho dân Việt Nam quá. Đừng đòi hỏi lãnh đạo Việt Nam những điều quá xa xỉ như vậy, bạn ơi! Mấy ông ấy, nếu có hạ cố thăm dân vùng lũ thì cũng com lê củ táo và che ô.
Bão lũ miền Trung làm chết dăm bẩy chục người, hàng chục ngàn ngôi nhà chìm nghỉm, dân mắc kẹt đói rã họng mấy ngày mà máy bay trực thăng còn dùng để tập duyệt kéo cờ đảng cho lễ duyệt binh. Chỉ một phút, một phút thôi, mặc niệm cho những người xấu số trước lễ bế mạc hôm 10/10, đâu có tốn công sức, tiền bạc gì, họ còn không làm. Diễn văn bế mạc của các ông lãnh đạo, bói cũng không ra một lời chia buồn với dân miền Trung chết thảm nói gì tới chuyện quốc tang cho mệt.
Một nhà báo trên tờ Hà Nội Mới còn lớn tiếng “xỉ vả” những người chỉ trích Đại lễ là “xúc phạm lòng tự hào dân tộc”. Không lẽ dân tộc này của riêng một nhúm người ở Hà Nội? Không lẽ phải reo hò nhảy múa, khi người ta tang tóc mới là tự hào?
Xin chia vui với những thợ mỏ Chile và gia đình họ. Chúc mừng đất nước Chile có vị Tổng thống giản dị, thương dân. Xin thắp một nén nhang cho những người miền Trung xấu số. Họ sống khổ và chết tủi. Hy vọng ở thế giới bên kia, họ sẽ trở thành công dân Chile.
© Đàn Chim Việt
Sau đây là bài phỏng vấn Chủ tịch Nguyễn Minh Triết do Phóng Viên Lề Phải thực hiện:
[I][B]Phóng viên lề phải[/B][/I]: Thưa Chủ tịch, cuộc cứu hộ 33 thợ mỏ bị kẹt 69 ngày dưới lòng đất thành công tốt đẹp nhờ sự trực tiếp đốc thúc của chính cá nhân Tổng Thống Chile. Chủ tịch có nghĩ là lãnh đạo Việt Nam nên theo gương đó đối với đồng bào nạn nhân thiên tai tại Việt Nam không ?
[I][B]Chủ tịch Nguyễn Minh Triết[/B][/I]: Anh phãi nhìn cho đúng với thực tế của đất nước ta. Dân trí nước ta còn thấp, họ chỉ cần thẩy cho một ít mì gói là xong, thậm chí mì mốc quá dát cũng xong, họ chỉ cần rửa đi là có một tô mì đỡ đói. Người dân trong vùng thiên tai cũng giống như Thằng-bờm-có-cái -quạt-mo, chỉ cần nắm sôi là Thằng Bờm cười toe.
[I][B]Phóng viên lề phải[/B][/I]: Vậy thì ông Tổng thống Chile đã làm một công việc thừa thãi không cần thiết vừa mất giấc ngủ, vừa hại đến sức khoẻ. Chủ tịch có nghĩ là Tổng thống Chile nên theo gương lãnh đạo ta đối với đám thợ mỏ ấy không ? Có nghĩa là cứ ra chỉ thị cho địa phương phụ trách việc cứu hộ.
[I][B]Chủ tịch Nguyễn Minh Triết[/B][/I]: Đảng CS thần thánh chúng ta ứng xử như vậy thì được, nhưng bọn tư bản thì không thể làm như chúng ta được. Trước hết dân trí của họ ngày một cao, họ có một nền giáo dục cưỡng bức miễn phí từ hồi còn nhỏ, có học, nên họ mới rửng mỡ đòi hỏi quyền lợi cá nhân, tự do và nhân quyền gì đó trong khi chúng ta không muốn tổ chức một nền giáo dục nhu thế, học phí từ lúc bắt đầu đi học phải thật cao nên nhà nghèo không thể cho con đi học tới nơi tới chốn được, trong khi đó con em của cán bộ đảng viên và những nhà giầu làm ăn với nhà nước có dư giả tiền bạc mới nên học cao, thậm chí nếu không học được thì cũng phải tìm mọi cách để có tấm bằng dù giả hay thật để có uy tín lãnh đạo. Xã hội cần phải có tầng lớp nghèo để phục vụ đảng viên chúng ta được chớ, nếu ai cũng có bằng cấp cao thì tìm đâu ra ôsin làm việc cho gia đình anh và tôi, tìm đâu ra những cô gái mặc áo dài trẻ đẹp đứng xếp hàng cúi đầu chào khách ở những nhà hàng ăn và đứng tại bàn để chờ khách sai bảo . Anh có thấy những ưu điểm này ở những nước tư bản không? Cho nên tôi đã từng kêu gọi các nhà đầu tư nên vào Việt Nam đầu tư vì con gái Việt nam rất đẹp.
[I][B]Phóng viên lề phải[/B][/I]: Còn lý do kế tiếp là sao thưa Chủ tịch?
[I][B]Chủ tịch Nguyễn Minh Triết[/B][/I]: Đây là điều các nước đa đảng nên học theo chúng ta, cần gì phải đa đảng cho thêm rách việc càng thêm khó cai trị. Ông Tổng thống Chile phải o bế những thợ mỏ này vì ông ta cần phiếu bầu cho đảng ông ta, ông ta cần phải tỏ ra quan tâm đến đời sống quần chúng để kiếm phiếu. Chúng ta độc đảng đâu cần hành xử như thế, anh thấy tôi với chức vụ Chủ Tịch Nước chỉ cần sự đề cử của 16 người trong chính trị bộ, đơn giản chỉ có thế thôi, vậy thì tôi cần gì phải xuống tận vùng thiên tai để lấy lòng dân. Có nhu cầu thì mình mới phải làm, không có nhu cầu cần gì phải làm cho mệt sức.
[I][B]Phóng viên lề phải[/B][/I]: Nói vậy tại sao chúng ta vẫn tổ chức bầu cử, như bầu cử Quốc Hội chẳng hạn, chưa bầu đã biết ai là đại biểu Quốc Hội rồi. Vậy thì Bầu cử có phải chỉ là để hợp thức hóa mà thôi ?
[I][B]Chủ tịch Nguyễn Minh Triết[/B][/I]: Không hẳn là như vậy, như anh đã biết, nếu muốn người ta nghe và vui vẻ làm việc cho mình thì cũng phải cho người ta có cảm giác là đã tích cực đóng góp vào việc bầu bán đó chứ. Đảng ta khôn ngoan lắm, phải nói chính quyền là của nhân dân để dân-nó theo, thực chất là của nhân-dân-ta, tức là của 3 triệu đảng-viên-ta, chú không phải là của nhân-dân-nó, nhân-dân-nó chỉ là những kẻ phục vụ nhân-dân-ta, cho nên bác Hồ khi còn sinh tiền đã từng tiên đoán. Thắng xong giặc Mỹ Ngụy, chúng-ta sẽ xây dựng bằng 5 bằng 10 ngày trước. Bác nói đâu có sai, bây giờ cán bộ đảng viên chúng ta có ai nghèo đâu?
[I][B]Phóng viên lề phải[/B][/I]: Nếu với nền giáo dục đào tạo như hiện nay thì làm sao có chuyên viên giỏi về kỹ thuật để thay thế những chuyên viên nước ngoài, trong khi đó nền giáo dục chỉ ưu tiên cho con cháu đảng viên giàu có, chỉ cần bằng cấp để giữ những chức vụ lãnh đạo. Còn một số có năng lực thực sự thì sau khi tốt nghiệp ở ngoại quốc lại không muốn về phục vụ đất nước, một phần vì chế độ ưu đãi không xứng đáng, hoặc không đồng quan điểm với đường lối làm việc của cơ quan, phần khác vì phải làm việc dưới quyền nhửng người không có năng lực thực sự, có “học giả bằng thiệt” hoặc bằng cấp mua ở nước ngoài như đã xảy ra cho mấy vị tiến sĩ gần đây.
[I][B]Chủ tịch Nguyễn Minh Triết[/B][/I]: Điều này để tôi suy nghĩ khi về hưu, cũng như nhiều vị tiền nhiệm trước đây, họ về hưu mới suy nghĩ được theo ý mình muốn, chứ bây giờ đang tại chức, không ai có thể suy nghĩ và nói ra ngoài khuôn khổ của chính trị bộ được.
Thành thật cáo lỗi vì format của bài không thích hợp trang Web này.
Xin vào đây đọc cho rõ hơn.
nvt
http://www.forvn.com/forums/tin-tb-c-thj-b-ng-nhb-t/13300-gj-j-ng-lg-nh-d-b-o-vib-t-nam.html
Tình thương Nhân loại và khả năng kỹ thuật đã cứu được 33 người thợ mỏ Chile!
Ðại lễ 1000 năm Thăng Long được chuẩn bị trong 10 năm qua tốn 5.000.000.000 dô la ! 5 tỷ Mỹ kim …lại đúng khai mạc vào QUỐC KHÁNH TRUNG CỘNG và kết thúc Đại lễ là QUỐC KHÁNH Đài Loan …
Thiêu đốt trong 10 NGÀY 5.000.000.000 dô la ! 5 tỷ Mỹ kim …!!!
BẰNG cách như Thiêu đốt trong 10 NGÀY 50 trường đại học có tầm cỡ quốc tế mỗi trường gía 100.000.000 Mỹ kim …!!! vị chi gần mỗi TỈNH THÀNH của 63 tỉnh trên tòan quốc có 1 trường đại học có tầm cỡ quốc tế !!!!
Nếu như các số tiền để bày vẽ ra công ty Vinashin hay để tổ chức Ðại lễ 1000 năm Thăng Long THÌ LÀM RA bao chuyện HAY NGỌAN MỤC tuyệt cú mèo như
Tổng Thống CHÍ LỢI Sebastián Piỹera nói tất cả số tiền trị giá 22 triệu Mỹ kim trong việc cứu 33 mạng người đã được chi tiêu là rất đúng không một đồng nào bị phí phạm
Ðại lễ 1000 năm Thăng Long với 5.000.000.000 dô la CHIA CHO 22. 000.000 Mỹ kim TẠO ĐƯỢC gần 230 biến cố như ở CHÍ LỢI phấn chấn lòng người khắp nơi VÀ CỔ VŨ đòan kết dân tộc CHÍ LỢI
Hai công ty hầm mỏ ở Mỹ, dùng kinh nghiệm cứu nạn của họ gửi qua CHÍ LỢI mũi khoan đặc biệt làm việc suốt 33 ngày liền để khoan con đường xuống mỏ.
đã mở mũi khoan thành công đào ống xuyên mặt đất cho tới khi gặp được những người thợ bị nạn
NASA góp ý kiến về chăm sóc sức khỏe cho các nạn nhân bị kẹt dưới hầm sâu, dùng kinh nghiệm về các phi hành gia sống cô đơn xa trái đất.
NASA dùng kinh nghiệm điều khiển tầu ngầm để chỉ huy chuyên viên chế ra cái ống dài hơn 4 mét để đưa từng người lên một.
Tổng Thống Chile Sebastián Piỹera nói tất cả số tiền trị giá 22 triệu Mỹ kim trong việc cứu 33 mạng người đã được chi tiêu là rất đúng không một đồng nào bị phí phạm
Tổng Thống Chí Lợi Sebastián Piỹera huy động các chuyên viên tàu ngầm của Hải Quân tới giúp, vì các chuyên viêncó kinh nghiệm về cuộc sống ở nơi chật chội
Từ Mỹ sang Pháp, từ Ba Tây tới Trung Quốc, Nhân lọai chia sẻ một niềm vui chung, không phân biệt chủng tộc, ngôn ngữ, tôn giáo, chế độ chính trị
Cả Nhân lọai nhìn cái khoang cấp cứu hình con nhộng đi lên trong một đường ống xuyên từ trên xuống…. chia sẻ niềm vui của anh Jimmy Sanchez, 19 tuổi, khi được ôm đứa con đầu lòng mới sinh được một tháng, trong lúc bố ở dưới lòng đất.
Cả Nhân lọai cũng chia sẻ được niềm vui của ông Mario Gomez, 63 tuổi khi ôm lấy bà vợ cùng với lá cờ Chile.
Trong hai tháng ở dưới đất sâu ông đã hứa với bà nhiều lần qua điện thoại là khi được cứu lên ông sẽ đưa bà tới nhà thờ làm phép cưới theo đúng luật Thánh, điều mà bà vẫn mong ước từ bao nhiêu năm chung sống.
Họ sẽ làm lễ cưới, rồi đi tuần trăng mật !
Câu chuyện của bạn MVH là một vết nhơ cho một chế độ