Báo Trung Quốc ‘phát sốt’ vì sự lợi hại của cảng Cam Ranh
Báo Trung Quốc ‘phát sốt’ vì sự lợi hại của cảng Cam Ranh
“Có lẽ cả châu Á cũng không thể tìm kiếm được quân cảng nào độc đáo và “nguy hiểm” như quân cảng Cam Ranh của Việt Nam”, tạp chí Tuần Tin tức của Trung Quốc viết, đồng thời trích dẫn nhận xét của báo chí Mỹ: “Ai chiếm được vịnh Cam Ranh, người đó sẽ chiếm được một nửa Trung Quốc, có thể kiểm soát được tuyến đường giao thông biển Á-Âu…”.
Trong số ra ngày 20/8/2012, tạp chí “Tuần tin tức Trung Quốc” đã có một bài viết rất công phu phân tích sự “hấp dẫn” và lợi thế của quân cảng Cam Ranh của Việt Nam đồng thời phân tích vị thế của quân cảng này đối với tình hình an ninh khu vực trong bối cảnh hiện nay. Infonet xin trích lược bài viết này để giới thiệu với độc giả.
Quân cảng lợi hại hiếm có
Bán đảo Cam Ranh chạy từ Bắc xuống Nam và được bao quanh bởi rất nhiều đảo to nhỏ khác nhau, biến Cam Ranh trở thành một cảng nước sâu tránh gió rất tuyệt vời. Bên cạnh lối ra vào nhỏ hẹp, Cam Ranh còn được các dãy núi cao khoảng 400m vây quanh nên không những gió bão không thể xâm nhập mà địa thế cao điểm này có thể khống chế cả khu vực xung quanh cảng một cách rất dễ dàng và quân cảng này trở thành một pháo đài vô cùng lợi hại, khó công, dễ thủ. Cửa vào Cam Ranh tuy nhỏ nhưng tổng diện tích mặt nước rộng 98 km2, nước sâu phổ biến ở mức 16-25m, nơi sâu nhất có thể lên đến 32m, cho phép đồng thời khoảng 40 tầu chiến cỡ lớn cùng neo đậu, kể cả tàu sân bay.
Nếu bố trí tên lửa phòng không ở vịnh Cam Ranh và những cao điểm xung quanh thì toàn bộ eo biển Malacca và eo biển Singapore đều nằm trong tầm khống chế của hỏa lực những tên lửa đó. Ngoài ra, vịnh Cam Ranh còn có thể cho phép triển khai hệ thống giám sát điện tử để kiểm soát toàn bộ khu vực Bắc Ấn Độ Dương, vịnh Persia, biển Hoa Đông và Nam Hải (Biển Đông).
Vừa có lợi thế tự nhiên rất có lợi cho quân sự, quốc phòng lại cận kề tuyến đường vận tải biển quốc tế trọng yếu nên từ hàng trăm năm nay vịnh Cam Ranh luôn được hải quân các cường quốc coi là “trung tâm dịch vụ hậu cần” quan trọng. Sân bay quốc tế Cam Ranh với đường băng dài hơn 3.000m đủ khả năng đón máy bay chở khách cỡ lớn. Sân bay có thể đảm bảo cho các máy bay vận tải hạng nặng (C-141, C-5 Galaxy, Il-76), máy bay ném bom chiến lược (B52, Tu-95) cất/hạ cánh.
Bắt đầu từ năm 1905, Nga hoàng, Pháp, Nhật Bản đã đua nhau chiếm Cam Ranh. Trong thời kỳ chiến tranh Việt Nam, quân đội Mỹ thậm chí đã chi tới hơn 300 triệu USD để mở rộng Cam Ranh. Từ năm 1979, vịnh Cam Ranh trở thành căn cứ quân sự lớn nhất của Liên Xô ở nước ngoài, đồng thời là vị trí tiền đồn để Liên Xô kiềm chế Trung Quốc và cạnh tranh với Mỹ. Tuy nhiên, do tình hình thế giới có nhiều biến đổi nên từ năm 2002 đến nay, Cam Ranh trở thành một cảng biển “đìu hiu và tĩnh lặng”.
Nhưng kể từ đầu năm 2012 đến nay, Cam Ranh đã bắt đầu “nhộn nhịp” trở lại. Trong chuyến thăm Việt Nam hồi đầu tháng 6 vừa qua, Bộ trưởng quốc phòng Mỹ Leon Panetta đã ghé qua Cam Ranh và làm dấy lên tin đồn rằng Mỹ sẽ trở lại Cam Ranh trong một tương lai rất gần. Chưa hết, hồi cuối tháng 7/2012, khi chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang đi thăm Nga đã đồng ý để Nga thành lập một cơ sở sửa chữa tàu ở Cam Ranh. Đến lúc này, Cam Ranh đã bộc lộ rõ vai trò là một quân cảng mang lại nguồn tài chính lớn đồng thời là con bài chiến lược của Việt Nam khi đối đầu với các nước khác.
Con bài chiến lược về kinh tế
Kể từ lần “xuất hiện” trở lại vào tháng 10/2010, quan điểm của chính phủ Việt Nam về Cam Ranh rất thống nhất: Biến cảng này thành một cảng biển cho phép tàu quân sự nước ngoài sử dụng nhưng có thu phí. Cựu đại sứ Trung Quốc tại Việt Nam, người đã từng đến thăm Cam Ranh hồi năm 2005, bình luận: “Lần này Nga đến Cam Ranh để sử dụng chứ không phải để thuê. Việt Nam sẽ không cung cấp vịnh Cam Ranh cho nước thứ 3 dùng làm căn cứ quân sự và thái độ đó của Việt Nam là không thay đổi”.
Rõ ràng sự thay đổi lần này rất quan trọng, từ sự thuê dùng đến sử dụng khác nhau một trời, một vực. Thuê dùng nghĩa là ai thuê thì người đó sẽ có đặc quyền sử dụng còn sử dụng là có tính chất mở cửa. Trong chuyến thăm Nga, ông Trương Tấn Sang cũng nói rõ, Việt Nam cung cấp cơ sở trên biển cho Nga hoàn toàn không phải là căn cứ quân sự.
Nhờ có Cam Ranh, Nga đã đồng ý cho Việt Nam vay 10 tỷ USD, nguồn tài chính quan trọng trong việc phát triển kinh tế trong nước. Cùng với đó, mối quan hệ hợp tác về năng lượng, đặc biệt là hợp tác thăm dò, khai thác dầu khí Nga-Việt sẽ có bước tiến đáng kể. Một quan chức ngoại giao giấu tên của Trung Quốc còn cho rằng Việt Nam đã rất khôn khéo trong việc sử dụng con bài Cam Ranh trong cuộc chơi với Nga và Mỹ. “Di chứng từ cuộc chiến tranh Việt Nam đã khiến Việt Nam không thể cởi mở hơn với quân đội Mỹ nhưng họ vẫn có thể dùng Cam Ranh để khiến Mỹ hài lòng đồng thời việc cho phép Nga trở lại có tác dụng cân bằng tâm lý rất tốt”, vị quan chức ngoại giao này nói, “Cam Ranh có thể là trận chiến tương đối ôn hòa trong chiến lược trở lại châu Á mà cả Nga và Mỹ cùng đang thi hành. Có điều trận chiến lần này đã được bày ngửa trên bàn”.
Nâng tầm vị thế của Việt Nam
So với những đồn đoán vội vàng của dư luận về sự trở lại của hải quân Nga, nhiều ý kiến khác cho rằng tác dụng chuyến thăm Cam Ranh của ông Bộ trưởng quốc phòng Mỹ Leon Panetta cũng mang đến những tác dụng rất lớn. Trong chuyến thăm này, ông Panetta đã phát biểu rằng Mỹ rất hy vọng hợp tác với Việt Nam trong vấn đề biển và sự kiện tàu hậu cần USNS Richard E.Byrd cập cảng Cam Ranh là một sự thể hiện nguyện vọng này. Chắc hẳn, ông Panetta chưa thể quên chuyến thăm Cam Ranh của cựu Tổng thống Mỹ Lyndon Johnson hồi năm 1966. Trong chuyến thăm đó, báo chí Mỹ đã ca ngợi Cam Ranh rằng: “Ai chiếm được Cam Ranh, kẻ đó sẽ chiếm được một nửa Trung Quốc, có thể kiểm soát được tuyến đường vận tải biển huyết mạch Á – Âu, có được địa vị bá quyền thế giới vì thế Mỹ phải chiến thắng Nga, hải quân Mỹ phải được đóng ở Cam Ranh”.
Phải tạo được vị thế cân bằng giữa các cường quốc là quan điểm nhất quán của chính phủ Việt Nam. Với Cam Ranh, Việt Nam không chỉ tìm kiếm lợi ích về kinh tế mà còn tranh thủ sử dụng quân cảng này làm bàn đạp nâng tầm vị thế của họ. Cam Ranh giờ đây không chỉ là sự thèm khát của Nga, Mỹ mà còn có cả Ấn Độ, Nhật Bản…
Quan chức ngoại giao kỳ cựu của Trung Quốc kết luận: “Khi các cường quốc tiến vào Cam Ranh ngày càng nhiều, Việt Nam sẽ cảm thấy tự tin hơn khi tham gia nói chuyện với Trung Quốc trong vấn đề Biển Đông”.
Trung Quốc hiểu rằng, chắc chắn Mỹ sẽ không thể thờ ơ với Cam Ranh được lâu hơn nữa. Tất cả các căn cứ quân sự của họ ở châu Á – Thái Bình Dương như Changi (Singapore), Yokosuka (Nhật Bản), Busan (Hàn Quốc) hay Apra ở đảo Guam đều không thể so sánh vị thế với Cam Ranh trong vấn đề Nam Hải (Biển Đông). Đáng chú ý, từ Cam Ranh ra đến Trường Sa chỉ có khoảng 600km.
Minh Tân (Theo infonet.vn)
“Nguyễn Thị Tuyết Mai says:
26/01/2014 at 18:06
Tôi phải đau đớn gửi lời chia buồn với các bạn ở Hoa kỳ là Kinh tế Mỹ lại bắt đầu cuộc hủng hoảng kinh tế lần 2 khi chính phủ đã sắp hết tiền trả lương và nợ trần đã đến hồi báo đỏ. Trung quốc và nhiều nước ồ ạt tung đô la ra mua vàng dự trữ và giá đô xuống dốc không phanh. Ở Việt nam giá vàng tăng mạnh phi mã và ở các nước khác như Nga cũng vậy. Tiền Euro tăng giá. Chắc chuyến này Việt kiều về nước mua nhà và đất nhiều đây.”
Nhắn Tin BBT DCV,
Bài phản hồi cho Tuyết Mai trên đây của tôi hôm qua 27/01/2014 DCV đã kiểm. . .diệt. . .nữa là bài thứ mấy rồi ?
BBT có nhớ không ?
Quá hay !
Liếc qua một hơi thấy toàn là. . .Lúa lép !
Thưa,
Kiến thức này của anh cò, cũng là kiến thức của các anh cán Cộng VN. Cán dạy sao, cò…nập nại…
Thế cho nên, gần 40 năm cai trị bời cs Việt, đất nước VN ăn mày vẫn…hoàn ăn mày.
Những cái Cộng cố khoe….thịnh vượng, đều do tiền của từ…tình thương mến thương của tự do quốc tế (bao gồm cả cựu VNCH) mà có. ODA, World Bank vay nhẹ lãi, từ thiện…
Xuất khẩu, toàn…lao động chân tay, công nghệ…thủ công. Máy móc, xe cộ, thuỷ lục không gian…éo có.
Nghề..ăn cắp kỷ thuật Tây phương rồi về chế biến, của sư phụ Tàu, Cộng Việt chưa được sư phụ truyền nghề, sợ bị phãn thùng như thời thập niên 70.
Thành ra, 40 năm, Cộng Việt vẫn còn…mò. Chịu hợp tác, phụ giúp, mần ăn với Cộng Việt, toàn thứ…bất lương, canh me chia chác.
Người đàng hoàng, có khả năng, ai cũng né Cộng cả.
Cộng lên không nỗi, nhưng cái tật khoe láo, kiến thức rỏm, cũng không bỏ. Càng ngày càng…hết thuốc.
Sao khá, cò?
Về Việt nam ở , đừng đội nick mới rồi trở ngược lại diễn đàn này tiếp tục đánh phá, nói nhảm nữa nhá .
*** lethan says:
15/01/2014 at 12:49
Liên tục đổi nicks Học Hỏi, Quốc Khánh, Hiện Hữu, Tú Gõ, Huy, Công Tằng Tôn Nữ Nhu Mì, chungson, conmeo, Trần Hùng, “quockhach”, “vietquoc, vũ như vũ v…v…,
Tien võ says:
05/11/2013 at 22:29
Cũng chả có gì mà phải giấu giếm. Tự giới thiệu, tôi là một Đảng Viên ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM. Tôi sinh hoạt đảng tại một chi bộ ở Ang Giang.
Anh Hai ! Chừng nào anh về VN ở luôn cho em hay để em đeo vè anh Hai về VN một thể mà anh nói thiệt hông đó ,đừng cho em leo cây nghen !Cám ơn trước !
Kinh tế Mỹ èo uột thật đáng buồn hu hu, nhưng khi lật trang báo nào lên cũng chỉ thấy đăng tin lấy us dollar để tính trị giá đồng bản địa thì lại muốn khóc to hơn huhuhu!
Mỗi năm minh có 208 giờ vacation (hơn năm tuần) cộng thêm 104 giờ sick , mà lại làm telework, work from home (làm việc tại nhà) thảnh ra chả cần nghỉ. Năm nào cũng dư giờ vacation phải hiến tặng cho người nào cần. Nhiều khi cũng muốn dùng vacation “zìa” thăm nơi chôn nhau cắt “rún”, nhưng nghĩ lại cảnh đang “tham quan” ngó ngang ngó dọc, bỗng dưng một “ông thánh” nào đó nhảy xổ ra bảo mày nhìn “đểu” tao rồi chém cho một nhát thì…bỏ mẹ đời! HUHUHU!
Không biết bao giờ quê hương mình mới an bình để về xem lại “cái nhà là nhà của ta ông cố ông cha lập ra” HUHUHUHUHU!
…Hàng năm, với sức mạnh nước lớn, Trung Quốc mở nhiều cuộc tập trận hải quân quy mô cũng như đưa các tầu tuần đi kiểm soát và làm áp lực với các nước khác trên Biển Đông. Các tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam hoạt động gần quần đảo Hoàng Sa thường xuyên bị tàu tuần Trung quốc bắt giữ, cướp đoạt hải sản đánh được. Trang bị hải hành và nghề cá đều bị lính Trung quốc cướp hay ném xuống biển.
Theo Tân Hoa Xã, khi đoàn đặc nhiệm nói trên xuống tới khu vực mà họ gọi là bãi đá ngầm Zengmu cách bờ biển Mã Lai chừng 80km thì “Trong một nghi lễ tổ chức tại khu vực bãi cạn Zengmu Reef vào buổi sáng ngày 26/1/2014, các sĩ quan và binh lính của lực lượng có mặt trên tàu Trường Bạch Sơn đã thề quyết bảo vệ chủ quyền và quyền lợi biển của đất nước”.
Dịp này, khi tới bãi đá ngầm mà họ gọi là Xích Qua Tiêu (tức đảo đá ngầm Gạc Ma cướp của Việt Nam năm 1988), tướng tư lệnh hạm đội Nam Hải là Tưởng Vĩ Liệt (Jiang Weilie) đã lên căn cứ, thăm hỏi khích lệ lính đồn trú. Từ một bãi đá san hô ngầm, Trung Quốc đã xây dựng thành một căn cứ kiên cố trên biển, có cả radar, truyền hình vệ tinh, điện thoại 3G di động, nhà ở có gắn máy lạnh.
Đây là lần thứ hai người ta thấy Trung Quốc đưa một đoàn chiến hạm trang bị tối tân đi một vòng “Lưỡi Bò” vừa đe dọa đối với các nước tranh chấp, vừa huấn luyện chiến đấu. Tháng Ba năm ngoái, một đoàn đặc nhiệm Hải quân Trung Quốc với tàu đổ quân Tỉnh Cương Sơn (số hiệu 999) đã đi tuần tra và tập trận một vòng như thế.
Đoàn đặc nhiệm với tàu Trường Bạch Sơn (số hiệu 989) khởi sự tuần tra và tập trận từ ngày 20/1/2014 vào dịp người dân ở Việt Nam nhiều nơi tưởng niệm sự hy sinh của 74 sĩ quan và quân nhân Hải quân VNCH trong trận hải chiến tại quần đảo Hoàng Sa vào các ngày 19 và 20 tháng 1, 1974. (TN)
Tuyet Mai,
Nói xuôi nói ngược thì cũng là em . Mới mấy tháng trước đây thôi, sau khi gả cho em (!) anh đề nghị du`ng 150 lạng vàng anh làm của hồi môn về xây nhà ở Việt Nam lập tổ uyên ương mà em không chịu . Nhất định buộc anh phải “bố trí” rước em sang Mỹ nếm mùi bơ thừa sữa cặn cho bõ những ngày cơ cực .
Giời ạ ! thằng Mỹ chừ sắp lăn quay ra rồi . Vàng ở Việt Nam lại đang tăng giá vùn vụt . Thôi thì lần này anh quyết đem hết vàng bạc về bên nớ hưởng thanh phúc . Tiền già của anh cộng thêm tiền lương Rư Nợn Viên của em, dù không huy hoàng như mấy đứa tham nhũng thì cũng còn phong lưu chán .
Thân ái chào đoàn kết quyết thắng tiêu diệt đế quốc Mỹ ( Ơ mà, nếu thằng Mỹ đi tàu suốt thì lấy ai bênh . me-xừ Vi -Xi ở Biển Đông hở em ?? Mà ơ, anh quên . Đảng ta vừa mua được những 6 kilô tầu ngầm thì còn lo chi Tầu khựa . ?Vả lại, thằng Tầu còn lo đến phát sốt vì cái Cam Ranh siêu việt của ta nữa cơ mà
Gửi con ếch ngồi đáy giếng :
Kinh tế Hoa kỳ sáng sủa hơn bao giờ hết kể từ năm 2000 cho đến nay . Thị trường chứng khoán phản ảnh rất rõ điều này . Chỉ số DJIA nay đã vượt trội quá mức 15000 và Nasdaq 4100 .
Nhìn sang Việt nam, đang có cơ mòi ” xuống hố cả nút ” :
(Tóm tắt bản tin của TuoiTreonline )
Tình hình kinh tế gay go lắm rồi!
15/05/2013 08:01 (GMT + 7)
TT – Đó là nhận xét của Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan tại phiên họp ngày 14-5 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, khi nghe các báo cáo của Chính phủ và Ủy ban Kinh tế, Ủy ban Tài chính – ngân sách về tình hình kinh tế – xã hội và thu ngân sách những tháng đầu năm 2013.
Còn Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng cho rằng: “Tình hình doanh nghiệp bi đát, tôi nghĩ có tới 100.000 doanh nghiệp chết chứ không phải chỉ mấy chục nghìn, tỉ lệ doanh nghiệp lỗ có thể còn hơn 65%”.
Bà Doan đề nghị: “Phải nhìn thẳng vào tình hình khó khăn của đất nước để giải quyết vấn đề. Nếu kỳ họp Quốc hội này mà không đưa ra được giải pháp đủ mạnh thì những khó khăn sẽ thêm trầm trọng”.
Khó khăn ngày càng lớn
“Dấu hiệu suy giảm kinh tế ngày càng rõ nét hơn, tổng cầu nền kinh tế sụt giảm mạnh, thu ngân sách gặp nhiều khó khăn; nợ xấu, tồn kho, khó khăn thị trường bất động sản và khả năng hấp thụ đầu vào của khu vực sản xuất chưa được cải thiện” – Ủy ban Kinh tế đánh giá.
Theo Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế Nguyễn Văn Giàu, việc thực hiện tái cơ cấu và đổi mới mô hình tăng trưởng chưa đem lại kết quả rõ rệt, chính sách kích thích tăng trưởng bị giới hạn bởi thâm hụt ngân sách, trong khi thị trường vốn và tăng dư nợ tín dụng cho nền kinh tế vẫn ở mức quá thấp.
Ông Nguyễn Xuân Cường – phó trưởng Ban Kinh tế trung ương – nói: “Tình hình đúng là hết sức đáng lo ngại, tăng trưởng sản xuất giảm ở cả lĩnh vực công nghiệp, nông nghiệp, dịch vụ, bức tranh vô cùng ảm đạm. Chỉ cần nhìn số lượng hàng chục nghìn doanh nghiệp phá sản, phần còn lại thì đến 65% báo lỗ thì biết khả năng phục hồi kinh tế khó khăn đến mức nào”.
Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng phán đoán: “Tình hình doanh nghiệp bi đát, tôi nghĩ có tới một trăm nghìn doanh nghiệp chết chứ không phải chỉ mấy chục nghìn, tỉ lệ doanh nghiệp lỗ có thể còn hơn 65%”.
“…..CHẠY TRỜI KHÔNG KHỎI NĂNG…” . Chạy đâu cũng không khỏi bàn tay lông lá của thằng đế quốc sừng sỏ ! Cứ cho cả thế giới này có 6 tỉ nhân mạng cho tròn đi để dễ tính thì Trung quốc sơ sơ cũng đã chiếm 2 tỉ mạng là 2 tỉ nhân công chứ ít à, mà lương của nhân công lại ” bèo ” rẻ mạt ? Với một ” tập đoàn quản lý ” nắm đầu sơ sơ 2 ngàn triệu nhân công như vậy hỏi làm sao mà không ” ăn nên làm ra “, tiền bạc, kinh tế làm sao mà đi xuống được ? ” XẠO ” ! Xin cho hỏi, bây giờ bất cứ một thứ gì, hãy nói tới “tiền bạc” cái đã, chưa thèm tính đến hàng hóa “made này made nọ …” thôi, thì : Rúp, Nhân dân Tệ, pound, yen, ngay cả Ơ-rô nếu muốn cất dấu, bạn chọn tiền nào : chả lẽ lại nhân Nhân dân Tệ …( bạc ?), rồi tới hàng hóa ” made …? ” Pháp, Nga, Nhật hay ” made in China ” ? . Hỏi tức là trả lời . Thuở xưa Anh quốc giầu mạnh là vì nền kinh tế theo chính sách ” mượn đầu heo nấu cháo “, bỏ ngoài tai những nước yếu kém bé nhỏ lau nhau, Úc,Thái Lan, Phi-luật Tân …Ấn Độ mới là con mòng, con lợn sữa của Anh ( bông vải, sợi ), thì ngày nay Mỹ cũng vậy, cũng chơi kinh tế bằng chính sách mượn đầu heo không phải để nấu cháo mà là để nấu xúp, nấu lẩu ngon hơn, thú vị hơn, và con heo sữa, không con nào bằng con lợn sữa nuôi ở Trung quốc béo tốt hơn ? . Trung quốc phải nhận đinh rõ điều này, đừng để lún sâu quá mà hóa ra sa-lầy, như ông Cà-ri khi xưa, còn ảnh hưởng tới giờ ! Đừng tưởng ( bở) khi nó “xịt” ra cho vài tí vàng (để thế nợ) là hoa mắt ! . Nói cho mà biết, vàng trong thế kỷ này sẽ chỉ như là đồng, chì, sắt … hay bất quá chỉ như là bạc mà thôi,tích trữ làm gì ? Cái mà sẽ chiếm ngôi vị của vàng ở vào thế kỷ này là những Scandium,landthanide, yttrium, Gadolinium v v…có trong đất hiếm ( rare earth ),bình thường một chất như sắt thép chẳng hạn, dùng ” Vi kỹ thuật ” ( Nanotechnology, tức là thâu nhỏ lại chỉ bằng một phần tỉ thì nó sẽ biến chất kỳ ảo, tí dụ như có 1.000.000.000.Kg sắt, đem thâu, tinh luyện sao cho nó chỉ bằng 1 kg thì nó sẽ trở thành trong suốt như thủy tinh, khiếp chưa ? hay tỉ như 1.000.000.000 kg nam châm, thâu lại chỉ còn bằng 1kg thì nó có thể hút đổ cả tháp Eiffel !? ).Với những nguyên tố ( elements ) thường có như sắt, thép, vàng bạc vv… kỹ thuật Nano rất khó, chứ như với các chất có trong đất hiếm chỉ độ vài phần ngàn thôi ! Mà thứ đất quỉ quái, đất hiếm này Trung quốc thiếu gì sao không khai thác mà sài, mà tranh đua kỹ thật với người ta, lại cứ đi gà què ăn quẩn, ăn bẩn của đàn em . Không sớm tỉnh ngộ ra,nhanh tay lên mà hành sự, kẻo nữa thằng đế quốc nó lại phỗng mất đầu heo nấu xúp, thì lại ôm hận như ông Ca-Ri xưa mất thôi ! . Mà nghĩ cũng lạ, Hồ chí Minh nướng bao nhiêu triệu mạng nói là để được độc lập, thoát khỏi nộ lệ giặc Pháp, giờ độc lập rồi, thay vì chỉ làm nô lệ cho mình Pháp, giờ thi làm nô lệ cho khắp thiên hạ, Trung quốc cũng kém gì, Mao đã nướng cả trăm triệu mạng,để rồi cũng làm nô lệ cho Mỹ, nên biết cũng với cái công việc như vậy nếu lắp ráp, làm ở Mỹ phải trả lương nhân công trung bình là 25 đola một giờ, sang tới Trung quốc chỉ còn 25 xu một giờ nó bóc lột như thế nếu không phải là giữa chủ với tớ ( nô lê Ô-sin ) thì là gì ?