WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Nguyễn Ngọc Ngạn: Bên thắng cuộc

Bức tường Berlin sụp đổ - Sự kiện lớn của thế kỉ 20

Bức tường Berlin sụp đổ – Sự kiện lớn của thế kỉ 20

Trong đợt lưu diễn văn nghệ đầu năm nay ở vài thành phố bên Mỹ, trùng hợp có một tờ tạp chí và một đài phát thanh hỏi tôi cùng một câu: Nhìn lại 4 thập niên vừa qua, 1975-2015, sự kiện gì đối với chú là quan trọng nhất?

Câu này dễ trả lời! Thế giới biến đổi từng ngày, biết bao nhiêu chuyện xảy ra. Nhưng riêng đối với tôi thì biến cố lớn nhất trong 40 năm qua là sự tan rã của Liên Xô và hệ thống cộng sản toàn cầu. Nó mở ra một kỷ nguyên hòa bình mới, kết thúc chiến tranh lạnh, giảm thiểu tối đa các vũ khí chiến lược, tiết kiệm bao nhiêu tiền của và xương máu mà nhân loại đã đổ ra từ ngày có phong trào cộng sản. Cần hình dung lại hàng triệu người đã chết thảm ở Siberia thời Stalin, trong cải cách ruộng đất và cách mạng văn hóa thời Mao Trạch Đông, rồi cải cách ruộng đất và sửa sai thời Hồ Chí Minh trên đất Bắc, cũng như đánh tư sản và tù cải tạo tại miền Nam sau 1975. Chưa kể chiến tranh Triều Tiên, chiến tranh Việt Nam và nhiều quốc gia khác trên thế giới. Kiểm điểm lại những đau thương ngút trời gần một thế kỷ vừa qua, người ta mới thấy hết được niềm hạnh phúc khi đế quốc cộng sản sụp đổ, mà sự sụp đổ ấy không do tác động trực tiếp của thế giới tự do, mà do chính nội bộ của đảng viên và của quần chúng các nước xã hội chủ nghĩa dấy lên. Theo tôi, đó là sự kiện vĩ đại nhất của nhân loại trong 4 thập niên vừa qua!

Từ ngày ra hải ngoại, tôi vẫn mang trong đầu một điều tiếc nuối: Việt Nam Cộng Hòa là quốc gia cuối cùng trên thế giới bị lọt vào tay Cộng Sản. Giả như đồng minh Hoa Kỳ không bỏ cuộc giữa đường, Miền Nam Việt Nam chỉ cần cầm cự thêm vài năm nữa, chắc chắn tình hình đã đổi khác.
Đến khi cộng sản toàn cầu sụp đổ, tôi lại cho rằng, sự sụp đổ ấy bắt nguồn sâu xa từ chiến tranh Việt Nam. Tôi tin như thế, nhưng dè dặt không dám viết ra vì sợ có người sẽ bảo là tôi chủ quan. Mãi đến khoảng năm 2005, tôi tình cờ đọc được cuốn sách của một tác giả người Mỹ, tôi mới cảm thấy an lòng và hết sức vui mừng vì có người đồng ý với suy nghĩ của tôi.

Tiếc là giờ này tôi không có cuốn sách ấy trong tay, vì hôm đó trong khi chờ chuyến bay ở phi trường, tôi tạt vào tiệm bách hóa Hudson News tính mua đại một tờ tạp chí nào đó để lên máy bay xem cho qua thì giờ, thì thấy có cuốn sách viết về Vietnam War nên vội lấy xuống. Tôi mới chỉ đọc được 2 trang của phần mở đầu thì chuyến bay thông báo boarding mà người xếp hạng ở quầy tính tiền đông quá, tôi đành bỏ lại cuốn sách trên kệ.
Ngồi trên phi cơ, tôi nhớ lại lập luận của tác giả cho rằng: Chiến tranh Việt Nam là cuộc chạy đua võ trang, hay đúng hơn là cuộc chạy đua tiêu tiền, giữa hai khối tư bản và cộng sản. Cuộc chạy đua ấy tuy kết thúc dở dang vì Hoa Kỳ bỏ cuộc, nhưng cũng đủ để làm khối cộng sản kiệt quệ về tài chánh, không vực dậy nổi, dẫn đến sự sụp đổ 15 năm sau!

Điều này tôi tin là đúng. Hồi mới sang Canada, năm 1979, tôi đọc một bài viết trong tờ Financial, nói rằng: Chiến tranh Việt Nam đã làm đồng dollar Mỹ mất giá và gây nên tình trạng lạm phát nặng nề. Lúc ấy tôi nghĩ: Mỹ giàu như thế mà còn điêu đứng vì chiến tranh Việt Nam, thì huống chi các nước cộng sản vốn quanh năm èo uột về kinh tế!

Quả thực đúng như vậy! Trong chiến tranh, người dân các nước Cộng Sản tạm quên cái đói khổ. Nhưng hết chiến tranh rồi, cái sai của chế độ và cái yếu của lãnh đạo tất nhiên phải lộ ra, không thể nào che đậy được. Lấy lý do gì để giải thích với nhân dân, sau bao nhiêu năm nhịn ăn cung ứng cho chiến trường, rồi bây giờ lại càng đói khổ hơn khi hòa bình trở lại!

Từ những “bức xúc” thực tế ấy, lãnh đạo Cộng Sản bất đắc dĩ phải đưa ra khẩu hiệu “đổi mới”, khởi đầu ngay tại Liên Xô từ năm 1985. Nói “bất đắc dĩ” là bởi vì trong thế giới Cộng Sản, bất cứ ai đề xuất một ý tưởng khác với những giáo điều cứng rắn của Đảng thì lập tức bị gán cho cái tội “xét lại” hoặc “phản Đảng” và thường đưa đến hậu quả thân tàn ma dại. Điều này chắc chắn ai cũng đã biết qua kinh nghiệm mấy chục năm cai trị của Đảng Cộng Sản Việt Nam. Đọc Đêm Giữa Ban Ngày của Vũ Thư Hiên, Đèn Cù của Trần Đĩnh, Bên Thắng Cuộc của Huy Đức v.v… chúng ta đã thấy được phần nào những thanh trừng nội bộ rất cay đắng của Đảng Cộng Sản qua những vụ án mà họ gọi là “xét lại”, chẳng hạn như vụ Hoàng Minh Chính. Hoàng Minh Chính là một đảng viên kỳ cựu, hoạt động cùng thời với anh em Lê Đức Thọ. Năm 1945 ở Hà Nội, nhạc sĩ Văn Cao tham gia Việt Minh, công tác trong đội ám sát. Chính Hoàng Minh Chính đã đưa súng cho Văn Cao đi giết những đảng viên Quốc Dân Đảng bị Việt Minh vu cho tội thân Nhật. Hơn 30 năm sau, Hoàng Minh Chính mới tỉnh ngộ, nhìn thấy nhu cầu phải cải tổ để cứu đất nước. Nhưng ý kiến của ông đụng vào những bức tường bảo thủ kiên cố nên ông bị truy bức, kéo theo bao nhiêu người khác mà phe bảo thủ muốn nhân dịp này tiêu diệt.

Kim Ngọc, Bí thư tỉnh ủy Vĩnh Phú, thấy nông dân làm hợp tác xã không có hiệu quả vì cha chung không ai khóc, cơm nhà chúa múa tối ngày, cứ rềnh rang vác cuốc ra đồng đủ 8 tiếng rồi về, thu hoạch không năm nào đủ chỉ tiêu. Ông mới nghĩ ra sáng kiến là cho nông dân làm khoán. Làm nhiều ngày hay ít, chăm hay lười, không cần biết, miễn là nộp đủ số thóc quy định! Sáng kiến này tuy thực tế và có lợi cho Nhà Nước nhưng bị coi là đi lạc đường nên bí thư tỉnh ủy bị kỷ luật và cách chức! Bí thư tỉnh ủy tất nhiên phải là một ủy viên trung ương Đảng, thế mà còn bị trừng phạt vì một sáng kiến cá nhân, huống chi người dân thường, ai dám phát biểu ý kiến!

Vậy mà sau 10 năm kết thúc chiến tranh, giữa lúc phe bảo thủ còn đang thống trị toàn Đảng, thì Trường Chinh đã phải công khai hô hào đổi mới. Ai cũng biết Trường Chinh là lãnh tụ cộng sản kỳ cựu bên cạnh Hồ Chí Minh, một lý thuyết gia tiền phong của Đảng và là người chỉ đạo cuộc cải cách ruộng đất đẫm máu tại Miền Bắc, giết hại biết bao nhiêu nông dân cũng như đảng viên. Nói cách khác, Trường Chinh vẫn được coi là một thành trì kiên cố nhất của Đảng. Thế mà chính Trường Chinh phải thay đổi lập trường thì đủ biết hoàn cảnh Việt Nam sau chiến tranh thê lương như thế nào! Trần Bạch Đằng viết trong bài “Dám Rẽ Ngoặt Trong Tư Duy” như sau:

“Mùa Thu năm 1985, thành quả của bao nhiêu năm chắt chiu của nước ta bỗng chốc sụp đổ qua sai lầm trong điều chỉnh giá cả và đổi tiền. Thế là toàn Đảng toàn dân “khởi đầu bằng sự khởi đầu”! Bác Trường Chinh tìm lối thoát trong cảnh cực kỳ rối ren… Bác kiên trì sự nghiệp đổi mới, đổi mới triệt để và toàn diện… Bác dũng cảm điều chỉnh lại tư tưởng của mình…”!

Nói “dũng cảm” bởi vì khi đề xuất ý kiến đổi mới tức là đụng chạm mạnh đến những vùng đất cấm kinh niên của Đảng, những nhân sự suốt đời cố chấp mà chỉ có người tầm cỡ như Trường Chinh, lúc ấy ngoài 70, mới dám lên tiếng!

Sau khi Trường Chinh mất, Trần Bạch Đằng viết:

“Thưa anh Năm Trường Chinh! Tiễn anh, chúng tôi ân hận vô cùng: Không đổi mới nhanh như anh ao ước!… Tôi tin, nếu quả còn cuộc sống ở thế giới khác sau khi người ta chết, thì những nạn nhân của cuộc cải cách ruộng đất, cũng sẽ mở rộng vòng tay đón Bác Năm Trường Chinh…”.

Ý nói: Cuối đời Trường Chinh đã thấy cái sai của mình, xin các oan hồn bị đấu tố trước đây, nếu gặp lại Trường Chinh ở thế giới bên kia, hãy tha cho Trường Chinh, đừng xúm lại hỏi tội!

(Ghi chú: Trần Bạch Đằng nguyên là Bí thư Khu Ủy Sài Gòn – Gia Định. Trong chiến dịch Mậu Thân 1968, Trần Bạch Đằng và Võ Văn Kiệt là tư lệnh tiền phương, chỉ huy lực lượng Việt cộng đánh vào nội thành Sài Gòn).

“Đổi mới” thật ra là một bản tuyên ngôn đầu hàng tư bản! Bởi vì: Cốt lõi của Cộng Sản là kinh tế chỉ huy, là mậu dịch quốc doanh, là kiểm tra hộ khẩu, là hợp tác xã, là mỗi tháng xếp hàng lĩnh 16 ký gạo! Một khi đã chuyển sang cơ chế thị trường tức là đã chào thua thế giới tự do rồi!

Kiệt quệ về kinh tế đã đành, người Cộng Sản còn mất hết niềm tin vào những lý tưởng mà họ được dạy dỗ trước đây.

Lùi lại hồi đầu thế kỷ thứ 20, phong trào Cộng Sản là một cái gì mới mẻ, hấp dẫn rất nhiều người trí thức ở thành thị. Nó hấp dẫn bởi về mặt lý thuyết, nó đề cao lý tưởng công bằng xã hội, xóa bỏ bất công bằng đấu tranh giai cấp. Lúc ấy, quả thực tư bản còn quá nhiều khuyết điểm, chủ nhân bóc lột công nhân, công đoàn chưa thành hình, chế độ lao động hà khắc, không được luật lao động bảo vệ. Ở nông thôn thì phong kiến áp bức đến tận cùng. Do thực tế ấy, người ta dễ dàng bị lôi cuốn theo Cộng Sản dù chưa hiểu CS là gì. Đã thế, cộng sản lại ra đời đúng lúc phong trào giải phóng các dân tộc bị trị lên cao trên toàn cầu, nhất là sau Đệ nhị Thế chiến. Cộng Sản khôn khéo đem chiêu bài chống ngoại xâm để lôi kéo quần chúng, điển hình là biết bao nhiêu người đã theo Hồ Chí Minh, đâu phải vì thích Cộng Sản mà vì muốn đứng vào hàng ngũ đánh Pháp. Đến khi Cộng Sản thắng rồi thì đã quá muộn, họ không rút chân được nữa!

Thế giới tư bản thì càng ngày tự điều chỉnh để trở nên hoàn thiện, trong khi cộng sản dừng chân tại chỗ, hết chiến tranh là lộ ra hết khuyết điểm. Khi Liên Xô và Trung Cộng công khai thù nghịch nhau, khi Việt Cộng xâm lăng Miên Cộng (Khờ-Me Đỏ), khi Trung Cộng dạy cho Việt Cộng một bài học vào đầu năm 1979 – nghĩa là gà cùng một mẹ mà chém giết nhau không nương tay – thì cái lý tưởng “thế giới đại đồng” và “chung sống hòa bình” giữa các nước xã hội chủ nghĩa anh em còn ý nghĩa gì nữa! Cứ nhìn Trung Cộng, người ta thấy ngay cái tình hữu nghị môi hở răng lạnh của hai nước Cộng Sản nó cay đắng như thế nào! Lời dạy của Đảng trở thành trò hề, làm thất vọng tất cả những ai từng tin vào chủ nghĩa Mác-Lênin. Ý nghĩ giã từ chủ nghĩa xã hội vì vậy càng ngày càng lan rộng trong đầu nhiều đảng viên, chỉ chờ cơ hội là bùng phát!

Từ khi các nước Đông Âu và nhất là Liên Xô sụp đổ, thế giới không còn ai nhắc đến Cộng Sản nữa. (Chắc chỉ còn cộng đồng người Việt ở hải ngoại vẫn bám lấy ma Cộng Sản để hù dọa hoặc chụp mũ nhau mà thôi!). Hai chữ “Cộng Sản” chỉ còn là một tì vết của lịch sử, đã lùi hẳn vào trong dĩ vãng, không còn là mối bận tâm cho nhân loại. Nó đã trở thành chuyện cổ tích, người bỏ Đảng mỗi ngày một đông. Trước mắt thế giới, kẻ thù mới bây giờ là Terrorist, là ISIS, là những nhóm quá khích không nhân tính, chứ kẻ thù cũ là Cộng Sản giờ này là hết hẳn đất đứng.

Dĩ nhiên cũng còn vài nước vẫn bám lấy danh hiệu Cộng Sản nhưng thật ra họ không còn mang chất cộng sản như xưa. Họ bám chỉ vì quyền lợi của đảng phái, của phe nhóm mà họ phải bảo vệ mà thôi. Bắc Hàn và Cuba thì đói khát quanh năm, không đáng bàn đến. Trung Cộng thì tư bản hóa trước cả Việt Cộng. Cụ thể, ngày nay nếu phải đối phó với Trung Quốc thì hoàn toàn không phải là đối phó với một nước cộng sản mà là một đế quốc có chủ trương bá quyền.

Việt Nam cũng thế! Giờ này người ta chống Việt Nam không phải là chống một nước cộng sản mà là chống một chính quyền độc tài, độc đảng, chà đạp nhân quyền giống như nhiều nước độc tài khác trên thế giới.

Trong chế độ Cộng Sản đích thực, chỉ cần có vài mẫu ruộng đã ra pháp trường đấu tố, chỉ cần làm chủ một cửa tiệm hạng trung đã bị đánh tư sản, hoặc vào tù hoặc đi vùng kinh tế mới, chứ làm gì có những cán bộ đảng viên sở hữu những dinh thự nguy nga và ôm hàng tỉ hàng triệu dollars như hiện nay ở Việt Nam! Các cấp lãnh đạo Trung Quốc cũng thế! Có những quan chức phải dành riêng ra hẳn một căn nhà mới đủ chỗ chứa vàng và tiền mặt thì cộng sản ở điểm nào!

Nói tóm lại, trên thế giới ngày nay không còn nước nào áp dụng lý thuyết Cộng Sản đúng nghĩa. Tất cả đều đã đầu hàng tư bản, chạy theo tư bản, nhưng gắng gượng nên câu khẩu hiệu: “Áp dụng cơ chế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa!” Họ ngượng ngùng nói thế khi chính họ cũng biết rõ rằng chủ nghĩa xã hội không bao giờ có cơ chế thị trường! Tư bản thúc đẩy sản xuất và cải thiện sản phẩm bằng tự do cạnh tranh! Cộng Sản thúc đẩy sản xuất bằng tuyên truyền, bằng chỉ thị và bằng giấy biểu dương! Khác nhau như nước với lửa, không thể kết hợp được. Cho nên, như tôi đã nói ở trên, người cộng sản một khi đã áp dụng cơ chế thị trường tức là đã bỏ cuộc, là giã từ hẳn chủ nghĩa của mình rồi! Chỉ cần để ý một chút, chúng ta thấy ngay ngày nay họ không còn tự hào khoe khoang về lý tưởng của họ như thuở trước. Những câu khẩu hiệu một thời họ hãnh diện nêu cao như “Đảng ta là Đảng của giai cấp công nhân”, hoặc “Chủ nghĩa xã hội là đỉnh cao trí tuệ loài người” giờ này chính họ đã lặng lẽ xóa đi. Hai chữ “vô sản” là đặc trưng của chế độ, ngày nay cũng đã biến mất! Đấu tranh giai cấp để tiến đến công bằng xã hội thì không thể áp dụng được nữa bởi giai cấp giàu nhất bây giờ gồm toàn đảng viên! Chả nhẽ họ tự đấu tố chính mình! Chẳng những thế, trong nước đang có dư luận một ngày gần đây Đảng Cộng Sản sẽ đổi tên, bỏ hẳn hai chữ “Cộng Sản” đã lỗi thời vì quá nhiều khuyết điểm! Nhưng dù có đổi tên mà vẫn duy trì lề lối cũ, vẫn độc tài và thường xuyên vi phạm Hiến Chương Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc thì thế giới vẫn tiếp tục lên án và người dân vẫn tiếp tục đấu tranh. Bởi mục tiêu tối hậu không phải chỉ là xóa đi hai chữ Cộng Sản, mà là kiến tạo một quốc gia tự do, dân chủ và phú cường, để Việt Nam có thể hãnh diện đứng ngang tầm với các nước văn minh trên thế giới.

Tổng kết lại, nhìn lại 4 thập niên vừa qua, nếu chỉ chú ý đến cái mốc kết thúc chiến tranh năm 1975 ở Việt Nam, thì người ta gọi Miền Bắc là “bên thắng cuộc”. Nhưng nếu mở tầm mắt rộng hơn, nhìn sự sụp đổ của hệ thống Cộng Sản toàn cầu do chiến tranh Việt Nam gián tiếp gây nên, thì thế giới tự do mới đích thực là “bên thắng cuộc”!

Nguyễn Ngọc Ngạn

Tháng 4/2015

67 Phản hồi cho “Nguyễn Ngọc Ngạn: Bên thắng cuộc”

  1. Dao Cong Khai says:

    Bài viết của ông Nguyễn Ngọc Ngạn rất hay. Tôi xin du`ng lại bài biết này như phần nhập đề của ý kiến của tôi. Và dưới đây là phần tha^n bài, … và kết luận.

    Tư bản thì tốt hơn công sản, và tư bản chủ nghĩa có thực sự là con đường nhân loại cần phải đi theo để mang lại hạnh phúc hay không? Và chế độ VC hôm nay có phải là một chính quyền tư bản theo đúng sách vở họ định nghĩa dưới thời họ còn là CS hay không?, … Những điều này ông Ngạn chưa bàn tới, không biết ông nghĩ sao… Cái phần than bài và kết luận này tôi xin quý vị chúng ta bàn tiếp.

    Người VN chúng ta bị điêu đứng bởi cả 2 bọn CS Bolchevik và Tư Bản Mỹ. Đối với tôi, kẻ thù của người VN là cả 2 bọn đó chứ không phải chỉ một mình bọn CSVN. Hiện nay có nhiều tiết lộ chính trị trong chế độ VNCH do chính những người trong cuộc viết lại về cuộc đảo chánh TT Diệm năm 1963, chúng ta thấy TT Diệm là người yêu nước và ông đã không muốn VNCH đi vào quỹ đạo tư bản của Mỹ, mà ông muốn VNCH chống cộng nhưng cũng không theo đường lối của Mỹ. Cũng chính vì thế mà ông bị đảo chánh, và chính những kẻ đảo chánh ông ta sau đó đã hối hận. Và cho tới năm 1973 và 1975 thì hầu hết những người thuộc chế độ VNCH đều hối hận khi bị Mỹ phản bội trong hiệp đinh Paris và bỏ rơi để cho CS vi phạm hiệp định ngừng bắn và xâm chiếm mie^n` Nam. Những tủi nhục vì các sĩ quan cao cấp VNCH năm 1963 đã phản bội chế độ TT Diệm để đi theo tuyên truyền của Mỹ; tôi còn nhớ những khẩu hiệu của những kẻ đảo chánh đăng trên báo hồi năm 1963, “CHÚNG TÔI PHẢI ĐẢO CHÁNH, NẾU KHÔNG THÌ VN SẼ LÂM NGUY”. Nghĩa là sẽ mất viện trợ Mỹ, không còn vũ khí để chiến đấu chống cộng!!! Là người dân, tôi còn thấy that là thê thảm và tủi nhục. Chọn lựa con đường theo Mỹ, theo tư bản Mỹ, để rồi cuối cùng bị chúng nó dung` làm món hang` trao đổi với Nga và Tàu để bảo vệ Do Thái và buôn bán với Trung Cộng.

    Chẳng có chủ nghĩa nào tốt cả, cả tư bản lẫn cs đều xấu. CS thì chỉ có cái lý thuyết suông, lường gạt và xảo trá, chẳng có thi hành cái gì họ nêu ra như là lý tưởng họ theo đuổi cả, cho nên cả nước và suốt đời chỉ song bang mơ tưởng và khẩu hiệu. Còn tư bản thì đích thực là những kẻ bóc lột xưa nay trong xã hội; so^ng’ ở Mỹ sẽ thấy, luật lệ toàn là phục vụ cho giai cấp tư bản. Ai mua Obama Care sẽ thấy, nói là để giúp cho dân Mỹ nghèo, nhưng trừ phi không làm ra tiền thì thôi, nếu làm đủ tiền sẽ phải mua Obama Care với giá rất đắt (họ tính khoảng 8% lợi tức của mình), nhưng không phải mua rồi là xong; khi đi khám bệnh vẫn phải trả Co-Pay. Mua bảo hiểm đắt cũng như không, không có bệnh vẫn phải tra tiền bảo hiểm; cần đến bệnh viện vẫn phải trả co-pay, đâu có rẻ, trung bình khoảng 20% giá tiền. Obama Care cuối cùng cũng chỉ nuôi bọn bảo hiểm , tư bản và bác sĩ (cũng là đám nhà giầu).

    Có kẻ nói với tôi, “anh chửi Mỹ mà còn sang Mỹ so^ng’ để làm gì, anh nói sạo”. Ngộ nhỉ, ai cũng khôn, ai cũng “điếm chảy” cả, tôi phải “điếm chảy” một chút không được sao; chẳng lẽ cứ phải bám giữ lấy tổ quốc, quên mình vì tổ quốc mãi sao. Có những người thay vì không sông’ nổi ở VN thì họ tự vẫn để chết ở VN, tôi cảm phục họ nhưng tôi thì không anh hùng được như thế. Nghĩa là phải “tiểu nhân” một chút để đớp hít một chút bơ sữa của đế quốc, hay tư bản cũng chẳng sao. Nhưng có điều nếu không lòn trôn chui sang Mỹ thì đâu có hiểu được vì sao đất nước mình phải điêu linh như thế; nếu cứ yêu nước và bám cứng lấy VN thì sao đọc được những tài liệu của các người trong cuộc hồi đó viết lại để vào đây tán dóc chút chơi. Nếu không “lòn trôn ” sang đây thì ai dám công khai chửi lại cả nước VN bên đó. ..!!! Phải chấp nhận cái nhục nhỏ để khử hết cái nhục lớn. Hồi đó ở VN tớ cũng ca ngợi CS vậy, trong sinh hoạt đoàn (thanh niên CSHCM) tớ còn chảy nước mắt ra để tỏ lòng thưong tiếc Bác Hồ… của tớ nữa. Thằng nào cũng đía cả, dại gì mình không sạo!

    Bây giờ bàn tới chính quyền VC xưa nay. Chúng ta hay xác định VC họ là tư bản hay CS. Có 2 thời kỳ, thời kỳ Nga cộng chưa xụp đổ thì VC theo Nga, họ theo chủ nghĩa CS Nga nhưng họ làm việc thì không thực sự theo lý tưởng CS. Họ không chia đều tài sản thiên nhiên cho nhân dân, mà chỉ chia nhiều việc lao động cho người dân VN gánh hết cho họ (họ theo CS nhưng hoàn toàn không thực hiện đúng lý tưởng CS, cả bên Nga cũng vậy). Nếu họ làm đúng lý tưởng CS thì tư bản nó chết lâu rồi, chế độ CS của họ đâu có xụp đổ dễ dàng như thế.

    Dưới thời CS Nga còn cai trị thì VC mệnh danh là theo chủ nghĩa CS, nhưng là chư hầu của Nga, Tàu; và chế độ đích thực của họ là độc tài đảng trị, một loại chế độ phong kiến kiểu mới. Họ mang một tầng lớp phong kiến mới là bọn đầu trâu mặt ngựa và bần nông của họ để thay thế lớp phong kiến quý tộc nho giáo cũ của VN để cai trị và tước đoật tài sản người dân.

    Cho đến khi VC họ bang giao được với Mỹ thì đích thực họ là tư bản bóc lột. Ước mơ bang giao với Mỹ là ước mơ của HCM từ khi hắn chưa xua quân vào xâm chiếm mien Nam cơ, nhưng bang giao không nổi vì lúc đó Mỹ chưa them chơi với quan thầy của hắn là Mao Trạch Đông. Hiên nay VC vẫn mệnh danh họ là CS, vẫn hô khẩu hiệu đi theo con đường XHCN, chẳng qua là vẫn cố găng’ giữ thể diện ra*ng` trước sau mình vẫn đúng và vẫn như một, và điều thứ 2 nữa là VC vẫn cố gang giữ những luật lệ độc tài, đảng trị, man rợ và phi nhân dưới thời XHCN cũ của họ. Họ giữ những điều đó vì họ cần dùng để hăm doạ người dân VN, để cho dân chủ không thể xâm nhập được vào VN. Còn trong ước mơ và trong xã hội thì họ hoàn toàn theo tư bản Mỹ rồi.l Bởi thế mới có danh từ “kinh tế thị trường theo định hướng XHCN”. Theo định hướng XHCN nghĩa là chỉ có cán bộ VC mới được tự do làm kinh tế thị trường mà thôi, những kẻ khác phải theo “định hướng”, phải theo thủ tục đầu tiên là “tiền đâu”.

    Tư bản VC hiện nay họ bán dân, bán đất, và bán tài nguyên trong nước cho tư bản thế giới; cấu kết với tư bản Tàu, Đài Loan, Nam Hàn và cả tư bản Mỹ để bóc lột xương máu người dân VN. Những gì chúng ta học tập trong chế độ VC hồi mới Giải Phóng về chế độ tư bản, nay chính VC đang thực hiện những cái mà họ từng kết án là tội ác đó.

    Kết luận, người VN trước sau đều ngu dại hết; hồi đó họ chống cộng nhưng sẵn sang phản bội đất nước để theo Mỹ, nay thì khi VC trở thành tư bản những thành phần trí thức, có địa vị và có uy tín cũng đang trở cờ để trở về bám đít VC trở lại. Chỉ có dân đen là lúc nào cũng khổ. Tới lúc này thì CS ở VN đang cấu kết với tư bản để bóc lột dân VN. Cả tư bản Mỹ và CS đều là kẻ thù của dân VN cả.

    • Võ Bình Đại says:

      Tôi đồng ý với nhận định của ông Đào Công Khải về bài viết của ông Nguyễn Ngọc Ngạn. Tuy tôi chưa đọc hết bài góp ý của ông Khải, chỉ lướt qua đoạn này, phải dừng lại để trao đổi cùng ông:

      Người VN chúng ta bị điêu đứng bởi cả 2 bọn CS Bolchevik và Tư Bản Mỹ. Đối với tôi, kẻ thù của người VN là cả 2 bọn đó chứ không phải chỉ một mình bọn CSVN. Hiện nay có nhiều tiết lộ chính trị trong chế độ VNCH do chính những người trong cuộc viết lại về cuộc đảo chánh TT Diệm năm 1963, chúng ta thấy TT Diệm là người yêu nước và ông đã không muốn VNCH đi vào quỹ đạo tư bản của Mỹ.“.

      CSVN là kẻ thù của người VN thì tôi hoàn toàn đồng ý, nhưng coi Mỹ là “kẻ thù” thì tôi cần phải xem xét lại, nhất là trong thời điểm hiện nay đối với VN.

      Ông Diệm bị sát hại cho đến nay đã 52 năm mà ở VN chưa có một người nào có đủ khả năng, tài trí, tư cách và đạo đức tương đối như ông Diệm xuất hiện. Điều này cho thấy nhận định của ông Khải ở bên trên là hoàn toàn chính xác. Tuy nhiên, khi trách người Mỹ thì chúng ta cũng phải rằng “tiên trách kỷ hậu trách nhân”.

      Nếu không những có kẻ phản phúc, bất nhân như bọn tuớng tá phản loạn tiếp tay thì Mỹ cũng sẽ chẳng làm được gì ông Diệm. Và nếu ông Diệm không bị đảo chính và ám sát thì Việt Nam hôm nay cũng đã hoàn toàn khác, có thể còn tốt hơn Singapore về mọi mặt nhiều lần!

      Nếu Hồ Chí Minh không rước CNCS về dày mồ mả tổ tiên, thì nhân dân và đất nước VN cũng không khốn đốn như ngày hôm nay. Đang có dư luận cho rằng, CSVN đã bí mật trao VN vào tay TQ vào năm 2020.

      “7 bước CsVN sẽ lén lút sát nhập VN thành 1 tỉnh của TQ vào năm 2020″

      Ông Ngạn nói đúng; trước mắt thì CS Miền Bắc là “bên thắng cuộc”. Nhưng thực tế cho thấy, thế giới tự do mới đích thực là “bên thắng cuộc”!

      • dao cong Khai says:

        Cảm ơn ý kiến của Võ Bình Đại. Anh đã nói dùm tôi những gì tôi cũng muốn nói. Dĩ nhiên là mất nước là do lỗi ở người VN trước tiên, những cá nhân, những đảng phái, tổ chức chính trị, những nhóm ý thức hệ, và kể cả những thành phần dân chúng VN nữa.

        Dân miền Nam không nuôi CS thì làm sao chúng có chỗ ẩn núp để tạo nên những cơ hội xâm chiếm được miền Nam. Không có những người miền Nam làm tay sai cho VC thì làm sao chúng ta mất nước, và không có chính những tướng tá VNCH làm tay sai cho Mỹ để phản bội cả 2 nền Đệ I và Đệ II Cộng Hoà VN thì làm sao dẫn đến biến cố bại trận của VNCH năm 1975. Ngày nay, những khuôn mặt trí thức, có tên tuổi và địa vị trong xã hội và cộng đồng VN lại bắt đầu trở lại con đường phản bội lại ước mơ của dân VN khi họ thấy tư bản đang bắt tay với VC để hút máu mủ người dân VN.

  2. quandannambo says:

    “Về đi Vàng ơi”
    Một chiến dịch mang tên “Về đi Vàng ơi!” vừa được Liên minh bảo vệ chó châu Á (ACPA) phát động và nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của rất nhiều nhân vật nổi tiếng như nhạc sĩ Quốc Trung, đạo diễn Charlie Nguyễn, ca sĩ Thu Minh, Uyên Linh, Trúc Nhân, Gil Lê, Trung Quân Idol, Suboi, Chi Pu…*

  3. tonydo says:

    Bác Ngạn “đá giò lái” những người chống cộng “cực đoan” với câu:
    (Chắc chỉ còn cộng đồng người Việt ở hải ngoại vẫn bám lấy ma Cộng Sản để hù dọa hoặc chụp mũ nhau mà thôi!). (hết trích).

    Em nhiều lần khổ vì cái gốc “Việt Cộng” mà em chưa bao giờ chối bỏ.
    Có lần lỡ miệng đôi co với một số đàn anh biểu tình ca sĩ trong nước qua hát ở Casino, họ la em là Việt Cộng, suýt đập em chết.

    Số là:
    Em cho rằng các em nó qua hát kiếm miếng cơm ăn, lại hát toàn nhạc “vàng” của mình, mang Cờ Vàng thiêng liêng ra chửi chúng nó là Cộng Sản thì kỳ quá.

    Rồi có lần đôi co về chuyện du học sinh là con cái Việt Cộng, phải tẩy chay chúng nó. Em phản đối, bởi vì có rất nhiều cháu, em biết chắc chắn, không phải con cái cán bộ, đảng viên. Và ngay cả “Con Cái Các Cụ” đi chăng nữa thì cũng cần khuyến khích chúng nó qua để mình dạy “khôn” cho nó.

    Họ lại cũng dùng cái võ “mày là Việt Cộng” để tìm chiến thắng.

    Tuy nhiên, em muốn hỏi đàn anh MC là sau khi chúng nó đổi tên đảng, khi đi biểu tình chúng ta sẽ hô thế nào ?

    Xin nhắc bà con:
    Ngày nào còn Việt Cộng nắm chính quyền thì chúng ta còn biểu tình chống nó. Ít nhất là ở Mỹ.

    Hiện tại ta đang hô:
    Đả đảo Việt Cộng hèn với giặc, ác với dân.
    Đả đảo đảng Cộng Sản Việt Nam bán đất bán biển cho Trung Cộng…v..v.

    Chắc chắn là họ không đổi lại thành đảng Lao Động. Không thể là Cộng Hòa. Thăng Tiến có rồi. Việt Tân cũng vậy….v.v.

    Cho là Dân Chủ có thể chấp nhận được.
    Chẳng lẽ chúng ta cầm Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ đi biểu tình chúng nó ở toà đại sứ, lãnh sự mà lại hô:

    Đả đảo đảng Dân Chủ Việt Nam bán đất, bán biển cho Trung Quốc?
    Đảng Dân Chủ hèn với giặc, ác với dân?

    Dân Mỹ nó đếch có hiểu để ủng hộ mình.
    Ai cũng ghét cái tên Việt Cộng. Nhưng kiếm được cái tên mới cũng không dễ tí nào.

    • Nói Toẹt Móng Heo says:

      Hê hê….tội nghiệp cho bác Tonydo chỉ vì đã một thời mang cái mác “VC” hay “CS” ?

      Nhiều người nói đúng, CNCS đã bị sụp đổ và bị hủy diệt từ lâu rồi, ngày nay chỉ còn lại cái mác giả, mấy anh VC úp vào mặt để “hù doạ” những nguời chống cộng.

      Tui đồng ý với bác Tonydo “Ngày nào đám lãnh đạo CSVN còn nắm quyền lãnh đạo đất nước thì chúng ta còn chống”, không phải chống cái tên, mà là những hành động tàn ác, bán nước hại dân của chúng.

      Hiện tại ta đang hô: Đả đảo Việt Cộng hèn với giặc, ác với dân. Đả đảo đảng Cộng Sản Việt Nam bán đất bán biển cho Trung Cộng…v..v.

      Sau này cho dù chúng có đổi tên là gì chăng nữa, mà những kẻ này còn nắm quyền thì nhân dân VN vẫn cứ: ĐẢ ĐẢO bọn hán gian, hại dân bán nước!

      • tonydo says:

        Hán Gian!
        Hay quá! Sao em không nghĩ ra cái từ này?
        Thiên hạ nhân, thiên hạ tài.
        Cám ơn đàn anh.

    • UncleFox says:

      Chúng có tránh được cái tên cúng cơm Việt Cộng thì cũng ra thành Việt Gian thôi . Tắc kè có đổi màu thì vẫn là tắc kè, bán nước vẫn là bán nước . Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống … mấy trăm năm rồi dân ta vẫn chưa quên “mặt”. Huống gì Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, Phạm Văn Đồng, Ung Văn Khiêm, Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nguyễn Văn Linh, Nông Đức Mạnh, Lê Khả Phiêu, Phùng Quang Thanh, Trần Đại Quang … đang còn tươi như cứt mới ỉa !
      Vì thế, xin bác Tony Đỏ chớ khéo lo xa !

  4. Suy Gẫm says:

    Con thấy chú Ngạn có ý kiến chính xác. Có lẽ con đường chú chọn- liên hệ với ng dân trong nước, thương gia lẫn người dân, để mang lại cho họ những kiến thức về dân chủ. Một ngày không xa, nếu mọi ng trong nước và ngoài nc đều muốn đất nước có dân chủ thật sự thì họ sẽ tự động lật đổ những người bán nước và độc tài. Mình ở nc ngoài, ngồi chửi rủa suông thì khg thay đổi đc gì đâu

  5. TRĂNG NGÀN says:

    BÊN THẮNG CUỘC

    Cuối cùng bên thắng vẫn con người
    Chân chính vô tư giữa cuộc đời
    Một thuở ồn ào cơn sóng nổi
    Rồi thì lịch sử cũng qua thôi
    Khách quan mãi vững tay lèo lái
    Giả tạo huyên thuyên lụi mấy hồi
    Chân lý nghìn đời nào đổi được
    Ngông cuồng Kiểu Mác hẳn buông xuôi
    Nên chi quá khứ đừng hoài nữa
    Mà chỉ tương lai mới sáng ngời
    Cách mạng om sòm rồi cháy sạch
    Cây đời tro mới lại vươn tươi !

    SUỐI NGÀN
    (15/4/15)

  6. quandannambo says:

    tàu cộng
    chính là
    bên thắng cuộc*

  7. lequan says:

    Chủ nghĩa tư bản đêm trước của chủ nghĩa xã hội – Karl Max – thế nhưng XHCH lại sụp đổ khi CNTB vẫn tồn tại – vì nó đã không mang lại cho nhân dân no đủ về vật chat và tinh thần – CNTB sẽ tồn tại mãi sao ? không CNTB rồi cũng phải thay đổi vì nó cũng chỉ phục vụ cho nhóm tư bản ( hay còn gọi là nhóm lợi ích ) CNTB chụa sụp đổ vì nó không để nhân dân đói – nhưng cũng cần phải thay đổi vì khoảng cách giàu nghèo quá lớn giửa nhóm tư bản và người dân Mỗi người cần phải ý thức quyền con người của chính mình để thế giới tiến đến xã hội không còn sự bóc lột .

    • TRĂNG NGÀN says:

      BIẾT THÌ THƯA THỐT

      Biết thì thưa thốt người ơi
      Còn như không biết im thời mới hay
      Đừng nên ăn nói đặt bày
      Nói quàng nói đại biết ngày nào nên
      Ngày xưa Các Mác huyên thuyên
      Nói sai khoa học hại miền nhân gian
      Gây nên ảo ảnh thiên đàng
      Khiến toàn anh ngốc một đàn vậy thôi
      Hở ra “bóc lột” trời ơi
      Biết gì kinh tế mới thời tệ thay !
      Đúng là đú dẩn muôn ngày
      Tội này anh Mác quả thầy cũng thua
      Bởi không biết mới nói bừa
      Ngược điều xã hội thành lừa thế gian !
      Khiến đời mới phải hàm oan
      Tin theo anh Mác chỉ càng bá vơ

      NẮNG NGÀN
      (15/4/15)

  8. pham minh says:

    Ngay lúc này nếu qúy vị hỏi một viên chức nhà nước, công an, quân đội VN :
    -Anh/chị thuộc đảng phái nào?
    -Đảng cộng sản
    -Đảng nào đang lãnh đạo VN?
    -Đảng cộng sản.
    -Đảng nào trên cả Quốc hội, Hiến pháp, Tổ quốc và dân tộc?
    -Đảng CS.
    -Tài liệu đảng nào anh chị đang thường xuyên học tập và được khuyến cáo: Còn đảng – còn mình?
    -Đảng cộng sản.
    -Trường đảng có còn đào tạo đảng viên đảng CS không?
    - Còn

    Có thể ông Ngạn hoặc một số vị sẽ nói: Mặc dù vậy nhưng từ nhiều năm nay người CS (kể cả VN) đã khác như ông Ngạn đã trình bày trong bài. Trong lòng họ không còn tin tưởng hai chữ CS nữa.

    Well ! Xin nhắc quý vị rằng, trong quá trình hoạt động của đảng CSVN đã có nhiều thời kỳ đảng phải tự tắt đèn lui vào bóng tối, đổi tên, đổi màu như con tắc kè như Việt Minh, Lao Động… và biết bao nhêu tổ chức ngoại vi khác để che dấu thân phận khi bị yếu thế, lâm vào bế tắc; đến khi thuận lợi thì hiện nguyên hình là đảng CS. Lùi một bước để tiến hai bước mà.

    Có thể người CS hôm nay không cần biết lắm về Mác- xít hay Lê- nin -nít gì xấc vì những thứ đó không cho họ quyền và tiền nhưng mà đảng CS thì cho họ những thứ đó và hơn thế nữa: Còn đảng (CS) là còn mình. Vậy người CS trong chính quyền VN hôm nay không bám và giử đảng CS thì bám và giữ cái gì?

    Họ không nhắc đến chủ thuyết hay thậm chí hai chữ CS vì thời điểm này không “ăn khách” nhưng cốt lõi chỉ đạo vẫn là đảng CS nắm chặt. Một lúc nào đó họ tháo gỡ được cái vòng kim cô TQ hoặc vươn mình lên được thì đảng CS sẽ có mặt ở khắp nơi, khắp chốn và chúng ta tha hồ nghe ca lại bài: Đảng CS vô địch. Đảng CS là đỉnh cao trí tuệ … như sau năm 1975 đã từng nghe.

    Ai tin ông Ngạn thì tin. Tui thì chừng nào CSVN bỏ điều 4 HP thì tui mới tin là đảng CS mất quyền, chịu nhượng bộ; đảng viên và người dân không còn “care” đảng CS nữa.

    PM

    • Bút Thép VN says:

      Những điều ông Phạm Minh nói ở trên đều đúng hết. “Đúng” ở quá khứ, “Đúng” ở thời điểm hôm nay. “Đúng” về mặt chữ nghĩa. Nhưng “không đúng” trên thực tế!

      Ông Phạm Minh có chắc là khi bỏ điều 4 HP thì CSVN sẽ thay đổi? Bị mất quyền?

      Không đâu! Điều 4 HP chỉ là chữ nghĩa được ghi trong HP cho có lệ mà thôi, có nó hay không thì CSVN vẫn ngồi lỳ trên ghế lãnh đạo, kè cổ dân bằng dao găm và họng súng!

      Sở dĩ ngày xưa CSVN có thể đổi màu, lúc xuất hiện công khai, khi thì chui vào cái vỏ ốc, là vì cái vỏ ốc mang tên “Chủ Nghĩa Cộng Sản” quá to lớn và hùng mạnh. Nhưng nay cái vỏ ốc ấy đã bị vỡ toang rồi, chỉ còn lại mảnh vụn ở VN.

      Hơn nữa, ngày xưa cán bộ CSVN là loại bần cố nông, đói khổ teo đét, trốn chui rúc chỗ nào cũng được. Nhưng ngày nay đã béo phì thành tư bản đỏ, chậm chạp, không thể chui vào vỏ ốc được nữa, do vậy mà họ phải lột xác theo hoàn cảnh và thời tiết.

      Tin ông Ngạn thì tôi KHÔNG, nhưng nghĩ như ông Ngạn thì tôi CÓ.

      Người VN ngày càng hiểu biết về tự do dân chủ, CSVN không thể tiếp tục bịp họ được nữa. Có thể CSVN dùng bả vinh hoa để chiêu dụ cán bộ, công an, với câu “Còn đảng còn mình”,?

      Có thể một số còn mờ mắt sẽ ôm cứng đảng, nhưng những người đã thức tỉnh, nhìn rõ thời cuộc thì không ai dại gì đi ôm cái mảnh thuyền đã vỡ, vì gió đã đổi chiều, bánh xe lịch sử đang tăng tốc!

      Chúng ta hãy vui lên và hãy cùng nhau tăng tốc, đập tan cái mảnh ốc còn lại thì chế độ CSVN cũng sẽ không còn nơi bám víu!

      Trong ý nghĩ đó, mong ông Nguyễn Ngọc Ngạn cũng hãy tăng tốc, đưa ý tưởng của mình đến với mọi người trong cương vị MC trên diễn đàn Pari By Night và bất cứ nơi nào khi có dịp.

      • Chiêu Dương says:

        Lạc quan thì tớ CÓ, nhưng đi quá xa như NNN để trở thành “lạc quan tếu” thì tớ KHÔNG.

        Có đúng CSVN đã chuyển từ CS sang độc tài như NNN viết !? Thưa, không. Chúng vẫn viện dẫn chủ nghĩa CS để biện minh cho tính độc đảng, độc quyền. Nói cách khác, CS là loại “độc tài có lý do” và chúng tự nhận là chuyên chính. Bạn chửi chúng độc tài ư, chúng nhe răng ra cười và “ừ…tao chuyên chính là để ….” (vô vàn lý do lý trấu ).

        Các thể loại độc tài khác, bản thân kẻ, nhóm độc tài không bao giờ tự nhận họ độc tài như CS.

        CSVN bây giờ không dùng chủ thuyết để nương náu, đúng. Nhưng cái quan điểm duy vật của chủ nghĩa CS là ngọn lửa đã thiêu đốt hết lương tri của các cán ngố CS. Mọi hành xử thủ đoạn, thô bạo, tàn ác, tham lam của CS mọc lên từ đống phân thối rửa của “duy vật”. Tất tần tật những gì chúng ta thấy ở xã hội VN hiện nay bắt nguồn từ chủ nghĩa CS, không chỉ bắt nguồn từ “độc tài” như mọi chế độ độc tài khác.

        Hạ bệ một chế độ độc tài có thể có sự tiếp sức của ngay các nhân sự trong chế độ đó, bởi vẫn còn ai đó phục vụ cho độc tài nhưng vẫn biết dọn mình cho một cuộc sống dài lâu hơn sau khi chết. Với CS thì đừng mơ bọn cán ngố cảnh tỉnh, hầu hết những tay CS vu vơ kiến nghị kiến cò hôm nay là do họ đã bị đá khỏi bả lợi danh. Sự khác nhau căn bản giửa độc tài và CS là như thế. Từ đây, nhìn về viễn ảnh sụp đổ của CS chỉ còn trông vào các áp lực từ bên ngoài và sự đứng dậy của người dân VN. Người dân ý thức tự do ! ? Vâng, nhưng từ ý thức chuyển đến hành động nó không xa mà cũng chẵng gần, bạn ạ. Do đó, các áp lực không đủ để CSVN tự bỏ tính chất độc quyền như bạn Pham Minh viết, thì cũng mong bạn và ô NNN đừng sớm “lạc quan tếu”.

        Với cái đầu lạnh của một người theo dõi thế sự, tớ buộc phải nói như vậy; với con tim cùng nhịp đập dân tộc, tớ mong ý tưởng của bạn là đúng.

      • Bút Thép VN says:

        Chiêu Dương says: “Lạc quan thì tớ CÓ, nhưng đi quá xa như NNN để trở thành “lạc quan tếu” thì tớ KHÔNG.

        Tôi nghĩ, ông NNN không “lạc quan tếu” như cụ Chiêu Dương nghĩ đâu, mà “lạc quan” có cơ sở, cũng như cụ Chiêu Dương đang “lạc quan” vậy.

        Những điều ông NNN viết ở trên là thực tế, cho dù CSVN có viện dẫn gì chăng nữa thì cũng chỉ là vá víu, không thể che đậy hay dìu lại cái CNCS đã bị chôn vùi xuống hố lịch sử từ hơn 2 thập niên rồi!

        Kết luận của ông NNN khá chính xác: “Tổng kết lại, nhìn lại 4 thập niên vừa qua, nếu chỉ chú ý đến cái mốc kết thúc chiến tranh năm 1975 ở Việt Nam, thì người ta gọi Miền Bắc là “bên thắng cuộc”. Nhưng nếu mở tầm mắt rộng hơn, nhìn sự sụp đổ của hệ thống Cộng Sản toàn cầu do chiến tranh Việt Nam gián tiếp gây nên, thì thế giới tự do mới đích thực là “bên thắng cuộc

        Cụ Chiêu Dương hãy nhìn về VN, cái đuôi “định hướng XHCN” ngày càng teo lại và phá sản, trong khi cái đầu “Kinh tế thị trường” ngày càng phình to ra.

        Theo nhận định của tác giả Thanh Doan viết cho BBC thì: “Trong một khảo sát của trung tâm nghiên cứu Pew Research đặt tại Washington DC, có đến tận 95% người Việt được khảo sát đặt niềm tin vào sự dẫn dắt của thị trường tự do, cao hơn hẳn các quốc gia tư bản như Mỹ hay Hàn Quốc, hoặc thậm chí là Trung Quốc, đất nước có nhiều tương đồng về kinh tế và chính trị“.

        Nếu đúng là 95% người Việt được khảo sát đặt niềm tin vào sự dẫn dắt của thị trường tự do, thì nhận định của ông NNN “thế giới tự do mới đích thực là “bên thắng cuộc” quả thực không sai chút nào. (60% đã là tốt rồi).

        Từ ý tưởng sẽ biến thành hành động. Chế độ CSVN chắc chắn sẽ bị đào thải bởi tự nó hủy diệt nó, giống như ở Liên xô và CS Đông Âu.

        Hãy lạc quan và tăng tốc về mọi mặt, nếu muốn ngày ấy đến sớm hơn.

      • pham minh says:

        Vấn đề là mỗi người, như một quan sát viên, đứng ở góc độ nào nhìn sự việc để thấy đó là DIỆN hay là ĐIỂM.

        Cộng sản, tôi không nói ở các nước CS khác hay xu hướng của thế giới; tôi chỉ nói ở VN thôi. Nếu chúng ta đánh giá qua các sự kiện như một số đảng viên lên tiếng chống đảng, trả thẻ đảng, phê bình chủ thuyết Mác-Lê lỗi thời, chủ nghĩa CS độc tài, lạc hậu, v.v… thanh thiếu niên ngày nay không tha thiết vào đảng như lúc trước nữa thì ĐÚNG. Theo tôi, đó chỉ là mặt nổi, là DIỆN.

        Ở mặt nổi này, nếu quan sát kỷ chúng ta thấy những cựu đảng viên lên tiếng chống đảng đâu phải giờ này họ mới thấy cộng sản gian manh, láo lừa, thủ đoạn. Trước kia họ không lên tiếng là vì hoặc họ đang có quyền lợi, hoặc họ sợ bị thanh trừng mà chỉ đến khi hoặc bị thất sủng, hoặc về già rồi thí mạng cùi họ mới dám lên tiếng. Nếu không phải vậy tại sao Tô Hải và nhiều cựu đảng viên khác công nhận mình hèn? Hèn là vì thấy, biết từ lâu mà không dám nói, không dám phản kháng chứ đâu phải đợi đến khi Liên Sô, các nước CS Đông Âu sụp đổ hay đến thời điểm này họ mới không còn tin tưởng vào đảng?

        Đối với thành phần thanh thiếu niên: Đúng là có nhiều người không cón tha thiết vào đảng như trước nhưng mà số người phấn đấu để vào đảng không ít. Lý do: không là đảng viên thì không có chức vụ tốt để mà tiến thân, có quyền, có tiền để hưởng thụ như những người khác, trong cái xã hội quá đặt nặng giá trị ở bề ngoài, địa vị và tiền bạc.

        Nếu chỉ nhìn ở mặt nổi này thì chúng ta cũng có chút lạc quan vì ít nhiều cũng khác với vài thập niên trước. Không lạc quan thì chúng ta sẽ … bi quan, thụ động, dậm chân hay nói như Bút Thép VN nói là không thể nào tăng tốc được. Công cuộc đấu tranh sẽ bế tắc.

        Những trình bày trên cũng như cái còm trước của tôi, là tôi nhìn (quan sát) ở ĐIỂM, nhìn cái nguyên nhân, nguồn gốc của vấn đề ; không muốn lạc quan hay “hồ hởi” sảng thôi.

        Chiêu Dương nói : “các áp lực không đủ để CSVN tự bỏ tính chất độc quyền như bạn Pham Minh viết, thì cũng mong bạn và ô NNN đừng sớm “lạc quan tếu”. là không đúng ý tôi rồi.
        Thân

      • Chiêu Dương says:

        Việc ô Ngạn đánh giá VN không còn CS mà chỉ là nhà cầm quyền độc tài là việc làm “hạ mức cấp độ nguy hiểm” của nhà cầm quyền Hà nội. Trong đấu tranh, xem thường địch thủ thì chỉ có “vở đầu máu” thôi bạn ạ. Đây là cái mà tớ gọi ô Ngạn đang “lạc quan tếu” đấy. Có lẻ bạn cũng đã đọc bài của Võ Trang vừa đăng, tớ hoan nghênh bài viết đó.

      • Bút Thép VN says:

        Ông Ngạn viết: “Trong chế độ Cộng Sản đích thực, chỉ cần có vài mẫu ruộng đã ra pháp trường đấu tố, chỉ cần làm chủ một cửa tiệm hạng trung đã bị đánh tư sản, hoặc vào tù hoặc đi vùng kinh tế mới, chứ làm gì có những cán bộ đảng viên sở hữu những dinh thự nguy nga và ôm hàng tỉ hàng triệu dollars như hiện nay ở Việt Nam! Các cấp lãnh đạo Trung Quốc cũng thế!

        Do đó tôi nghĩ là ông Ngạn đã nói đúng, không phải ông “đánh giá VN không còn CS”, mà thực nó là như thế đã, lãnh đạo CSVN đã hoàn biến chất, đổi dạng thành một nhóm lợi ích, tư bản đỏ, độc tài đảng trị, lợi dụng từ ngữ “đảng CSVN” để thâu tóm quyền lực và vơ vét tài sản. Từ ngữ “Cộng sản” chỉ còn là cái vỏ bọc ngoài.

        Với tôi thì điều quan trọng là chúng ta chống chế độ đang hiệu hữu ở VN, chống một chế độ bán nước buôn dân dù bất cứ với cái tên gì. Thiết nghĩ, chúng ta chống chế độ và bản chất của nó, chứ không phải chỉ chống cái tên của nó!

        Hiện tại thì cả nước chống chế độ buôn dân bán nước này, không chỉ riêng NVHN. Ngay cả những người thanh niên trẻ sinh trưởng ở miền Bắc sau năm 1975 cũng đã ý thức, vì vậy mà một nhóm đã mang huy hiệu Quân lực VNCH trong cuộc biểu tình tuần hành “vì cây xanh” ở Hà Nội hôm 12/4/2015.

  9. Góp ý says:

    Sự phân tích của ông Ngạn khá chính xác ,thực sự đảng CSVN và sinh mạng của đảng viên CS hiện nay tồn tại được cũng nhờ TQ .Để sinh mạng được đảm bảo cũng như tiếp tục tại vị đảng CSVN phải bám vào cái phao TQ nên bằng mọi giá phải giữ gìn thật tốt ” 16 chữ vàng ,4 tốt ” mặc dù TQ công khai hà hiếp lấn chiếm biển đảo.Thật ra giờ phút này vì sinh mạng chính bản thân chứ không phải vì đất nước hay quyền lợi cho con cháu vì con cháu các giới lãnh đạo chóp bu giờ đã yên nơi yên chỗ ở các nước tư bản giãy hoài không chết ,giới lãnh đạo cũng biết cái gương của cựu tổng thống Phi líp Pin Ferdinand Marcos độc tài ,tham nhũng đâu được các nước dân chủ tư bản kể cả Hoa Kỳ chứa chấp .

  10. Nói Toẹt Móng Heo says:

    Người ta “chửi ” ông Nguyễn Ngọc Ngạn là “thân cộng” này nọ. NTMH không biết thực hư thế nào. Nhưng qua bài viết này thì ông NNN tỏ ra là người quan tâm đến chính trị thế giới nhiều đấy:

    Nguyễn Ngọc Ngạn says: ” trong nước đang có dư luận một ngày gần đây Đảng Cộng Sản sẽ đổi tên, bỏ hẳn hai chữ “Cộng Sản” đã lỗi thời vì quá nhiều khuyết điểm! Nhưng dù có đổi tên mà vẫn duy trì lề lối cũ, vẫn độc tài và thường xuyên vi phạm Hiến Chương Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc thì thế giới vẫn tiếp tục lên án và người dân vẫn tiếp tục đấu tranh. Bởi mục tiêu tối hậu không phải chỉ là xóa đi hai chữ Cộng Sản, mà là kiến tạo một quốc gia tự do, dân chủ và phú cường, để Việt Nam có thể hãnh diện đứng ngang tầm với các nước văn minh trên thế giới.

    Tổng kết lại, nhìn lại 4 thập niên vừa qua, nếu chỉ chú ý đến cái mốc kết thúc chiến tranh năm 1975 ở Việt Nam, thì người ta gọi Miền Bắc là “bên thắng cuộc”. Nhưng nếu mở tầm mắt rộng hơn, nhìn sự sụp đổ của hệ thống Cộng Sản toàn cầu do chiến tranh Việt Nam gián tiếp gây nên, thì thế giới tự do mới đích thực là “bên thắng cuộc”!

    Chính xác! Cám ơn ông Ngạn, go on!

    • DungManh says:

      Hãy đọc truyện của Ông Ngạn đi rồi sẽ biết ông Ngạn thân ai. Chúc vui.

      • Nói Toẹt Móng Heo says:

        Hãy phân biệt rõ ràng. Chuyện vui viết để kiếm tiền, quan điểm chính trị hoàn toàn ngược lại, nó phát xuất từ tư duy, ý thức.

        Ông Ngạn thân ai không quan trọng, bài viết này nói lên suy nghĩ của ông Ngạn đó mà! Chúc vui vẻ.

Phản hồi