WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

125 sinh nhật Bác: Di chúc Hồ Chí Minh – những nghi vấn đặt ra từ văn bản

Di chúcTrước hết, xin quý độc giả lưu ý rằng tôi không đánh giá về Hồ Chí Minh.

Hồ Chí Minh là một nhân vật lịch sử. Đánh giá về các nhân vật lịch, về đóng góp và sai lầm của họ, là công việc của các sử gia chân chính.

Ở đây, tôi chỉ làm một việc duy nhất: khảo sát các văn bản di chúc của Hồ Chí Minh, trên cơ sở đó chỉ ra một số điều mà văn bản cho phép nhìn thấy. Đúng hơn là các văn bản của Hồ Chí Minh cho phép đặt ra một số nghi vấn mà tôi không có câu trả lời. Tôi cũng không có tham vọng trả lời, tôi chỉ làm công việc đặt ra các câu hỏi.

Trong bài này, để tiến hành khảo sát các bản di chúc, tôi sử dụng các bản gốc đánh máy năm 1965 và bản gốc viết tay các năm 1968-1969, của Hồ Chí Minh, được công bố trong cuốn « Toàn văn di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh», NXB Trẻ, 1999.

Bản di chúc đầu tiên được đánh máy và ký ngày 15/5/1965, với sự chứng kiến của Lê Duẩn, lúc bấy giờ là Bí thư thứ nhất Ban chấp hành trung ương, có chữ ký của Lê Duẩn trong văn bản đánh máy.

Bản di chúc thứ hai, được viết tay, bằng mực xanh, vào dịp sinh nhật thứ 78, tức là vào tháng 5 năm 1968, với rất nhiều sửa chữa, gạch xóa bằng mực đỏ, không có chữ ký, không có người chứng kiến.

Bản thứ ba, đề ngày 10/5/1969, chỉ có một trang viết tay, với nội dung là phần mở đầu của di chúc.

Như vậy, có thể thấy, Hồ Chí Minh viết hoặc sửa di chúc vào mỗi dịp sinh nhật. Điều này cũng có thể hiểu được : chính là vào dịp sinh nhật mà người ta nghĩ đến quỹ thời gian còn lại của mình, nhất là đối với những người cao tuổi. Hồ Chí Minh đã chuẩn bị cho cái chết của mình một cách đầy ý thức, từ nhiều năm trước khi chết.

Bản gốc di chúc thứ nhất và thứ hai đều có ghi quốc hiệu : « Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam / Độc lập-Tự do – Hạnh phúc ». Và đều có ghi chú ở ngay dòng đầu tiên : « Tuyệt đối bí mật ». Đồng thời việc viết và sửa chữa di chúc nhiều lần, việc sửa chữa, thêm bớt từng chữ một, cho thấy rằng, đối với Hồ Chí Minh, di chúc là một văn bản hết sức quan trọng, hết sức có ý nghĩa đối với ông.

Tôi xin xác định rõ : ở đây tôi không đi vào phân tích toàn bộ các văn bản di chúc, không phân tích tư tưởng của Hồ Chí Minh, không đánh giá đúng sai. Có thể tôi sẽ làm việc đó vào một lúc khác nhưng không phải lúc này.

Nhận xét sơ bộ đầu tiên của tôi có thể tóm gọn trong mấy câu hỏi sau đây:

1. Vì sao từ bản di chúc thứ hai ông chọn hình thức viết tay, chứ không đánh máy nữa ? Liệu ta có thể nghĩ đến một trong những câu trả lời khả dĩ: «để không ai có thể sửa đổi hay đánh tráo được » ? Ta biết rằng đối với một văn bản đánh máy, trừ trang có chữ ký ra, bất kỳ trang nào cũng có thể bị thay thế mà… không để lại dấu vết gì. Dù sao đấy cũng chỉ là một phỏng đoán. Nhưng nếu quả thật Hồ Chí Minh đã có linh cảm và lo ngại rằng di chúc của ông sẽ bị sửa chữa sau khi ông chết thì linh cảm và lo ngại ấy quả là chính xác, vì đó chính là điều mà Bộ Chính trị đã làm.

2. Bản di chúc thứ hai, 1968, không có chữ ký, và không có người chứng kiến. Văn bản được công bố với rất nhiều sửa chữa cho phép phỏng đoán rằng đó có thể là một bản nháp. Câu hỏi là : từ sinh nhật 1968 đến sinh nhật 1969 ông Hồ Chí Minh hoàn toàn có thời gian để chép lại văn bản ngắn ấy thành một văn bản hoàn chỉnh, có chữ ký của ông đàng hoàng, như ông đã làm với văn bản thứ nhất, nhưng tại sao ông không làm điều đó ? Tại sao ông mất 5 năm để viết một di chúc, thay đổi, sửa chữa rất nhiều, chứng tỏ nó rất quan trọng đối với ông, mà rốt cuộc ông chỉ để lại một văn bản dang dở và gạch xóa sửa chữa nhằng nhịt như vậy ? Liệu có phải ông Hồ đã viết lại sạch sẽ và ký cẩn thận, nhưng văn bản chính thức có chữ ký đó không còn nữa ?

3. Văn bản năm 1969 chỉ có một trang viết tay, nội dung cho thấy đó là lời mở đầu di chúc, lặp lại một số nội dung đã từng viết ở phần mở đầu của những di chúc trước. Tuy nhiên trông nó như là bản nháp, vì đầu trang không đề quốc hiệu, cũng không có dòng chữ «Tuyệt đối bí mật», như hai bản trước. Chẳng lẽ Hồ Chí Minh chỉ viết phần mở đầu mà không viết phần nội dung chính ? Điều này thật đáng ngạc nhiên. Bởi Hồ Chí Minh hiểu rõ tầm quan trọng của di chúc, hiểu rõ rằng di chúc của ông chính là một văn bản lịch sử. Câu hỏi đặt ra là : Liệu có phải văn bản năm 1969 chỉ có chừng đó không ? Liệu có phải Hồ Chí Minh đã viết một bản di chúc thứ ba rất hoàn chỉnh, vào sinh nhật năm 79 tuổi, nhưng chỉ còn lại một trang nháp, và phần chính của nó đã bị thất lạc, hoặc bị hủy bỏ, hoặc không được công bố?

Tại sao có những câu hỏi này?

Lý do như sau : nếu so giữa bản di chúc thứ nhất và bản thứ hai sẽ thấy có những thay đổi rất quan trọng về nội dung. Điều đó cho phép giả định rằng Hồ Chí Minh có thể có những thay đổi còn căn bản và quan trọng hơn nữa trong bản thứ ba. Đồng thời ta cũng biết rằng, bản di chúc được Bộ Chính trị gọi là của Hồ Chí Minh và được Bộ Chính trị công bố sau khi ông chết đã bị sửa đổi so với bản gốc, và bị khôi phục lại những gì mà chính Hồ Chí Minh đã bỏ đi ở trong bản thứ hai. Ngoài ra ngày chết của ông cũng bị Bộ Chính trị tự ý thay đổi, và di nguyện quan trọng của ông về việc chôn cất đã bị Bộ Chính trị phản bội : di nguyện về việc hỏa táng và đem tro chia ra ba miền. Bản « di chúc Hồ Chí Minh » do Bộ Chính trị công bố năm 1969 là một văn bản bị cắt dán, ghép một số đoạn của cả ba văn bản di chúc gốc, đồng thời bị bỏ đi những phần quan trọng nhất liên quan đến việc chôn cất, đến việc miễn thuế cho dân, đến việc chỉnh đốn đảng và những việc cần làm đối với « con người ». Trên thực tế Hồ Chí Minh đã bị phản bội ngay khi vừa nhắm mắt.

Vì vậy, câu hỏi đặt ra là:

Liệu có thể xảy ra trường hợp : trong bản di chúc viết năm 1969 Hồ Chí Minh đã có những thay đổi khiến cho người ta không muốn lưu giữ văn bản ấy? Liệu có phải bản di chúc cuối cùng, bản di chúc chính thức của Hồ Chí Minh (viết năm 1969, với chữ ký của ông, và là bản mà ông muốn đưa ra trước toàn dân) đã bị biến mất, đã bị hủy bỏ, hoặc đã bị cất giấu, không được công bố?

4. Bản đánh máy đầu tiên với đầy đủ tất cả những nghi thức cần thiết cho thấy rằng ông Hồ Chí Minh hiểu rõ thế nào là một bản di chúc. Vậy tại sao những bản di chúc về sau (được nhà nước công bố) lại ở trong tình trạng của bản nháp, gạch xóa, tẩy sửa, thiếu những nghi thức cần thiết đó?

Và câu hỏi là : bản di chúc nào là bản mà ông Hồ muốn đưa ra trước toàn dân?

Dĩ nhiên, đó không phải là bản viết năm 1965, bởi nó đã bị thay thế bằng các văn bản khác. Từ những gì đã công bố, ít nhất ta biết rằng ông Hồ đã viết lại hoàn toàn di chúc vào sinh nhật năm 1968. Và trong bản gốc viết tay, ông nói rõ lý do, mặc dù sau khi cân nhắc ông gạch bỏ câu này: « Tháng 5/1968, khi tôi xem lại thư này thì tình hình trong nước cũng như tình hình thế giới có rất nhiều thay đổi ». Những thay đổi đó đã khiến cho cách nhìn nhận của ông thay đổi, và ông cảm thấy cần phải viết lại hoàn toàn. Cách đánh số trang của bản viết tay năm 1968 cho thấy rằng đó là một bản hoàn chỉnh, có logic riêng, có cấu trúc riêng, độc lập với văn bản năm 1965. Đó là một văn bản mới hoàn toàn. Việc quốc hiệu được ông Hồ ghi đầu trang cũng là một dấu hiệu xác nhận đó là một văn bản mới. Vậy có nghĩa là văn bản năm 1965 đã bị thay thế bởi văn bản năm 1968. Và phải xem bản viết năm 1965 là không còn hiệu lực?

Và điều quan trọng, xin nhắc lại : Hồ Chí Minh muốn công bố trước toàn dân bản di chúc nào?

Chúng ta thấy rõ rằng ông viết di chúc cho toàn thể nhân dân. Bản viết năm 1968 cho thấy nhân dân là đối tượng chính mà ông nghĩ đến. Và việc chôn cất ông, theo như ông dặn lại trong di chúc, là việc của đồng bào ba miền, chứ không phải là việc của Bộ Chính trị.

Thật đáng ngạc nhiên nếu ông muốn công bố cho toàn dân mấy văn bản gạch xóa, thêm bớt nhằng nhịt đó. Tiến hành viết di chúc trong vòng 5 năm hẳn ông phải có một bản hoàn chỉnh, rõ ràng, sạch sẽ, với chữ ký và người chứng kiến, một văn bản có giá trị pháp lý, như là văn bản đầu tiên ? Tại sao không có một văn bản như vậy ? Lẽ nào trước khi mất ông không dặn lại là phải công bố bản di chúc nào ? Phải chăng ông Hồ đã để lại một bản hoàn chỉnh, đảm bảo các thủ tục pháp lý, nhưng bản đó đã không được công bố?

Những câu hỏi trên đây tôi không trả lời được. Tôi đã đọc rất kỹ cuốn « Bác Hồ viết di chúc » do NXB Sự Thật in năm 1989, được gọi là Hồi ký của Vũ Kỳ, do Thế Kỷ ghi, tuy nhiên tôi không tìm thấy câu trả lời khả dĩ nào cho các nghi vấn trên đây.

Hy vọng giới sử học chân chính một ngày nào đó sẽ làm sáng tỏ.

Trên thực tế chúng ta không biết bản nào là bản di chúc chính thức, chúng ta không biết Hồ Chí Minh muốn công bố bản nào. Hiện tại thì bản cuối cùng tương đối đầy đủ mà chúng ta có là bản thứ hai, bản được viết năm 1968. Và tôi đành phải làm việc trên những gì còn lại và được công bố.

Xin quý độc giả, và nhất là các bạn thanh niên và sinh viên đang bị nhồi nhét và bị tẩy não bởi phong trào « Học tập tư tưởng Hồ Chí Minh », hãy đọc kỹ các văn bản gốc của Hồ Chí Minh ở phần phụ lục dưới đây. Các bạn hãy đọc kỹ những gì đã bị ông ấy bỏ đi trong bản di chúc thứ hai, và hãy tự phân tích xem vì sao ông ấy không muốn giữ chúng lại, vì sao ông ấy xóa bỏ đi, và vì sao chúng lại được Bộ Chính trị khôi phục trong bản « di chúc» mà họ công bố năm 1969 sau khi ông ấy chết.

Có thể các bạn sẽ cảm nhận được sự dối trá đang đè nặng lên cuộc sống của các bạn như thế nào khi các bạn đối chiếu với những gì mà các bạn đang được rao giảng, qua tài liệu của Ban Tuyên giáo soạn cho các bạn. Có thế các bạn sẽ đặt câu hỏi về việc tại sao Đảng, Nhà nước lại chi tiêu tốn kém như vậy cho cái màn kịch khổng lồ đem diễn trên toàn quốc (nhất là trong các trường học) từ nhiều năm nay về việc «học tập» này.

Có thể các bạn sẽ xác định được vì sao những người cố tình phản bội Hồ Chí Minh lại bắt các bạn phải «học tập» ông ấy. Và có thể các bạn sẽ thấy rằng những thứ họ đang nhồi nhét các bạn lại chính là những thứ mà bản thân Hồ Chí Minh đã từ bỏ, trước khi chết.

Paris, 23/4/2015

Nguyễn Thị Từ Huy

Nguồn Blog Nguyễn Thị Từ

8 Phản hồi cho “125 sinh nhật Bác: Di chúc Hồ Chí Minh – những nghi vấn đặt ra từ văn bản”

  1. hoa tử-đằng says:

    Tên nghiệt súc Hồ Chí Minh có viết cả chục di chúc cũng không tẩy xóa được tội ác và sự ngu xuẩn của hắn khi hắn còn sống. Vậy lò mò đi tìm những cái vớ vẩn nó viết rồi xem cái nào “đúng” để làm cái chó gì?

  2. Phạm Anh Tuấn says:

    Tôi đang sống ở thị xã Dĩ An, Bình Dương. Sáng nay, ngày 11/05/2015 tôi đi tập thể dục và nghe đài phát thanh TX Dĩ An phát về chương trình học tập và làm theo tấm gương đạo đức HCM. Họ không chỉ quán triệt tư tưởng cho các đồng chí Công an học tập mà còn vận dụng cả tư tường này để dạy các phạm nhân trong đồn ở DA và kết quả rất tốt với các phạm nhân. Mô hình này đang đươc nhân rộng ra toàn tỉnh và được thưởng rất nhiều bằng khen.

    • vu trung says:

      Ừ, thế thì tốt. Nay mai người ta sẽ mang “đạo đức hcm” vào giảng dạy ở mọi nơi trên trái đất (và vũ trụ) để cho vạn vật thiên địa nhân được thấm nhuần “đạo đức hcm”. Các đồng chí nên lập ban nghiên cứu để đưa “mô hình hcm” theo các tàu vũ trụ đi là vừa. Làm sớm nghỉ sớm.

    • Austin Pham says:

      Tuấn ơi! nếu thiệt tốt như vậy thì anh đề nghị các em nên “triển khai” ngay tại miền bắc trước khi mấy cháu trở thành tội phạm ở…miền nam.
      Phòng bệnh hơn chửa bệnh. Làm sớm đi em để chúng tìm đường cứu nước bên Ba Lan, Nga, Đức, Pháp…cho bá tánh ở Việt nam được nhờ.
      Phương pháp của HCM rất có hiệu quả: công an học xong thì thành tội phạm. Còn tội phạm hóa ra…là công an. Em thiệt là biết …đi chơi!

    • Tudo.com says:

      @Phạm Anh Tuấn:”Mô hình này đang đươc nhân rộng ra. . . .”

      Không biết Anh Tuấn mấy tuổi và chỉ mới được nghe lần nầy. Đúng thật ra mô hình nầy đã được. . . .nhân..chia..cộng..trừ hơn năm sáu chục năm nay rồi.
      Đặc biệt sau 30/4/1975 cho đến nay nó được “nâng cấp” học tập lên hàng “đỉnh” cho tới hàng “khủng” như:

      VN là một quốc gia hối lộ, tham nhũng thuộc hàng Khủng nhất thế giới.
      Quan chức ngoại giao VN buôn lậu tiền vàng, cả ngà voi, sừng tê giác cũng là Khủng nhất….
      VN Airline là hãng hàng không chở hàng lậu, đồ ăn cắp Khủng nhất…
      Hải quan VN là nước Khủng duy nhất làm tiền dân nhập cảnh tại phi trường trên thế giới
      Cảnh sát giao thông VN tống tiền dân lưu thông từ Khủng tới Khiếp. . .

      Mua bằng cấp ở VN thì phải nói là Đỉnh trên cả đỉnh
      Muốn được điểm cao, học sinh phải làm tình với thầy giáo là Đỉnh cao trí tuệ ở VN
      Đưa bao thư Tiền cho bác sĩ, y tá để được phục vụ ở bệnh viện là Đỉnh ở VN

      Công An học gương đạo đức đến nỗi mổi khi mời dân đến làm việc là dân “tự vận”, chết !
      Bất cứ ai phản đối, chống đối sự sai trái của nhà cầm quyền liền bị bọn côn đồ học gương đạo đức HCM ném phân vào nhà cho mà thúi. . .suốt đời.

      Còn biết là bao nhiêu nữa, nhưng thôi, có dịp Anh Tuấn chạy tập thể dục xuyên ba miền VN sẽ mắt thấy, tai nghe cả ngàn gương đạo đức HCM. . . “tốt làm” có kể cả năm chưa hết !

  3. MÂY NGÀN says:

    DI CHÚC HỒ CHÍ MINH

    Việc dân việc nước việc muôn đời
    Thế hệ thay nhau có thế thôi
    Nhiều lắm một thời làm Chủ Tịch
    Lý nào Di Chúc để lôi thôi ?

    Bởi việc riêng tư thì chẳng nói
    Còn đây đất nước rõ nhiều lời
    Muốn hỏi Bác sao đầy tự mãn
    Coi mình thần thánh kiểu khơi khơi ?

    Nào khác gọi Cha Già Dân Tộc
    Thật là suy nghĩ dạng tréo ngoe
    Con dân đất nước ai không biết
    Sao dám tôn mình kiểu tự khoe ?

    Chết rồi quay lại miền cát bụi
    Lại bảo đi về với Mác Lê
    Di Chúc ngàn năm cần để lại
    Rồi ra bị sửa mới người chê !

    Đúng là người Việt sao kỳ thế
    Cứ nghĩ mình vua của cuộc đời
    Một lần danh vọng lên cao đỉnh
    Bèn thấy như mình thánh chẳng chơi !

    NON NGÀN
    (10/5/15)

  4. triết lý gia 0001 says:

    ….. Như tui…..đã nói,mọi chuyên từ con người mà ra,cội nguồn của nó rất đơn giản,nhưng vì cũng chính con người với đủ tham vọng mà biến mọi cái đơn giản thành ra phức tạp….rồi đến vô cùng phức tạp,rồi thiêu dệt đến thành mơ hồ siêu thực!!!!!;………_____ Chúng ta hãy suy nghỉ đơn giản là dân Việt-nam lấy cái gì chiến tranh? Đâu phải như ngày xưa mà lên núi mài dao,mài rựa……rồi dùng cuốc xẻng gậy gộc mà đánh nhau???!!!!!! Thời hiện đại phải dùng súng? Vậy súng từ đâu? Từ nhũng quốc-gia hùng mạnh tranh quyền đoạt lợi mà ra. Họ tìm được Hồ-chí-Minh,hay nếu cần họ dựng lên hồ-chí-Minh rồi đưa vũ-khí lập băng nhóm đánh..cho họ,khi Hồ-chí-Minh gần chết họ thao túng Việt-nam chọn một anh khác,và họ đã chọn Lê-Duẩn…họ đưa vũ khí lương thực đạn được cho Lê-Duẩn và đồng bọn đanh tiếp,đánh ra sao? Họ đưa cố vấn thầy dùi qua chỉ,họ đưa hàng trăm hàng ngàn người cũa họ qua chỉ để đánh dùm họ,từ bắn máy bay Mỹ,pháp đến lái máy bay nhiều lúc họ lái luôn đánh luôn….Giống như ở Ukraina hiện nay,Nga đưa quân trà trộn vô đánh với tây-phương…… Cái điểu giả ở chỗ là Cường-quốc họ tránh tiếng,dấu tiếng và bên phía Việt-nam cụ thể là CSVN nhận quơ là của mình đúng là nực cười_____Giờ bọn dư-luận-viên của CSVN hay bọn điểu vẻ chuyện…..ví-dụ vẽ chuyện di chúc này nọ cũa Hồ-chí-Minh tui đọc mà nghe muốn mửa,thử hỏi một tên Việt-gian Hồ-chí-Minh mà đến cái áo thun cái quần đùi đang mặc Cường-quốc cũng viện trợ cho hay cho mượn thì lấy cái gì để di với chúc…..Làm theo cường-quốc làm sai là nó giết,nó giam lõng hay nó chọn thằng khác,chính Hồ-chí-Minh có vài lần làm sai…bị tàu-cộng hay Liên-xô thời bấy giờ bắt nhốt,cúp viện trợ….ví-dụ cải-cách ruộng đất Việt-cộng đã giết,chặt đầu chôn sống không biết bao nhiêu dân oan….đó là làm theo và làm tào lao theo chỉ đạo của đàn anh nước lớn…..Tóm lại VN là nước nhỏ bị thao túng và bọn tiểu-nhân VN cụ thể Hồ-chí-Minh làm theo ngoại bang,giết dân Việt,Hồ-chí-Minh đích thực là Việt-gian thì di chúc cái gì,và để lại cái gì….Ai nghe,bọn việt-gian nghe là nghe ngoại bang đàn anh…để họ đưa vũ khí,đưa lương thực để họ không giết không thủ tiêu mà được lãnh đạo dân Việt! Chứ nghe thằng Hồ-chí-Minh rồi ai viện trợ súng ống để giữ chế độ?….Tại sao Lê-Duẩn nghe Liên-xô lúc bấy giờ vì Liên-xô chọn Lê-Duẫn….đơn-giản là vậy.Rồi giờ CSVN vẽ chuyên là ta hay ta giỏi,sự thật điều do ngoại bang nhào nặn dựng lên….. Lập di chúc mấy thằng Việt-gian ra phân tích là chuyên vô duyên,chính hiện tại tàu-cộng cắm giàn khoan ở biển đông mà CSVN còn chạy đôn chạy đáo nhờ tây phương nói hộ một tiếng không thì tàu-cộng ăn hiếp…..Vậy mà giờ đây lại bố láo là di chúc phe ta này nọ,nghe ai không nghe,đi nghe Việt-cộng nói dóc,máy thằng Việt-gian có thằng nào làm chủ được bản thân mình đâu mà lãnh với đạo,di với chức,Việt-gian là làm theo nghe theo,không thì bị giết,ngoại bang chọn thằng khác,lịch-sử vẽ chuyện để hậu sinh mù mờ…..Cả bọn lừa dối dân Việt…..đúng là vô duyên…nay kính.

Phản hồi