WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Ai sẽ là Tổng Bí Thư Đảng CSVN Khóa 11?

Chỉ còn hơn một năm nữa, đại hội ĐCSVN lần thứ 11 sẽ họp, Tổng Bí Thư mới sẽ được bầu. Toàn đảng quan tâm đã đành,  toàn dân Việt cũng đang tìm hiểu và đặt câu hỏi: Ai sẽ là TBT tương lai? Người này có khá hơn TBT tiền nhiệm không?

Trên diễn đàn mạng xuất hiện một số bài viết như gợi ý, cung cấp những tư liệu để trả lời câu hỏi mà dư luận đang quan tâm. Xem ra, đây có thể là một loại thăm dò ’’không chính thức’’. Chúng ta sẽ cùng thử tìm hiểu về 3 khuôn mặt nổi trội trên chính trường VN ở thời điểm này :

I – Ứng Cử Viên thứ nhất (ƯCV): Uỷ Viên Bộ Chính Trị (UVBCT) – Thường trực Ban Bí Thư  – Trương Tấn Sang (TTS) – người miền Nam, sinh 21.11.1949.

Trương Tấn Sang

Hiện tại, ông TTS đang có cương vị như Phó TBT thứ nhất. Nhưng trên mặt bằng uy tín, dư luận, ông không biểu hiện nổi trội qua việc làm cụ thể nhằm khẳng định vai trò, vị trí của mình.

Trong vấn đề hoạch định chính sách kinh tế khi VN hội nhập với thế giới, vai trò Trưởng ban kinh tế TƯ của ông càng mờ nhạt. Việc bảo vệ tổ quốc trước sự xâm lấn của TQ, TTS hoàn toàn không thấy có chủ kiến, quan điểm thể hiện rõ rệt…

Vấn đề Bauxite Tây Nguyên – xét thuần túy trên bình diện kinh tế – ông Sang đã từng là Trưởng ban kinh tế trung ương – lại… im lặng . Dù vậy , một số người vẫn cho rằng: Theo tiền lệ – vị trí TBT tương lai sẽ thuộc về TTS.

2 – ƯCV Thứ 2: UV BCT – Thủ Tướng Chính Phủ Nguyễn Tấn Dũng, người miền Nam, sinh 17.11.1949.

Thông qua quá trình điều hành guồng máy hành pháp mấy năm nay, ông Nguyễn Tấn Dũng tỏ ra năng nổ, xông xáo  hơn hẳn cựu TT Phan Văn Khải nhiệm kì trước. Thế nhưng, dư luận trên  chính trường VN, vẫn cảm thấy ông thiếu bản lĩnh cần có của một Thủ Tướng đứng đầu một nước Việt Nam thời đại mới nhằm đưa đất nước ra khỏi cuộc tổng khủng hoảng trầm trọng, thể hiện trên các mặt: Tổ chức guồng máy chính phủ chưa tương thích với nhiệm vụ được giao thông qua kết qủa hoạt động của các bộ chủ quản… hầu như không chống được tham nhũng… để cho những tập đoàn kinh tế quốc doanh làm ăn thua lỗ, tiêu phí rất nhiều tiền của ngân khố không thu hồi được v.v…

Trầm trọng nhất : Cho TQ tiến hành khai thác Bauxite ở Tây Nguyên bất kể phản đối của các chuyên gia kinh tế – văn hóa – xã hội, các nhà khoa học và quân sự. Trí thức Việt Nam – những người có trình độ, có lương tri – quan tâm đến vận mệnh tổ quốc, đều phản đối ’’chủ trương lớn của đảng và nhà nước…’’ – đặt câu hỏi: Vì sao trong vai trò Thủ Tướng – người có quyền quyết định cuối cùng lại gật đầu cho phép một Tổng gíam đốc tự tung tự tác làm cái việc nguy hại tới an ninh lãnh thổ (lẽ ra phải là cấp phó của ông chỉ đạo, bộ chủ quản – đảm trách). Dự án này sẽ hủy hoại môi sinh – môi trường một vùng đất rộng lớn của tổ quốc, bán rẻ tài nguyên thô – ngược với nghị quyết của đại hội ĐCSVN trước đó. Trong khi, dưới quyền TT, có nhiều nhà khoa học, chuyên gia kinh  tế – quân sự uy tín, tài năng, có một bộ tham mưu hùng hậu, và song hành còn có cả Quốc Hội ’’cơ quan quyền lực cao nhất’, đã bắt đầu ý thức được vai trò của mình trước quốc dân đồng bào. Thủ Tướng cũng ’’tự tung, tự tác’’, không thực thi Hiến pháp, không hỏi, tham khảo ý kiến các chuyên gia, không theo trình tự xin ý kiến Quốc Hội, cân nhắc kĩ trước khi cho tiến hành dự án to lớn, quan trọng này?

Ở đây sẽ có 3 khả năng để đánh gía:

A – Có thể trình độ ông NTD ’’kém’’ . Thực sự không có đảm lược của một Thủ tướng VN thời hiện đại nên, trước vấn đề tối quan trọng của đất nước, lúng túng rồi ’’gật bừa’’, làm theo ý các quân sư ’’quạt mo’’ mà dư luận ồn lên, (phía đối tác cũng mập mờ ’’đe’’)… đã ’’mua’’ đám cố vấn này, dùng làm ’’tay trong’’ để giành quyền khai thác Bauxite Tây Nguyên – bằng mọi gía!.

B – Ông không ’’kém’’, ngược lại nhìn thấu vấn đề đằng sau ’’chủ trương…’’ này. Nhưng, ông phải làm theo vì TBT ĐCSVN đã trót kí – hứa với TBT ĐCSTQ – rồi.

Để giữ mặt cho Sếp, đồng thời cũng là giữ ’’an toàn’’ cho mình (nếu phản đối sẽ có hậu quả xấu…), ông buộc phải ’’nể’’ : Nhắm mắt, làm ngơ trước an nguy của đất nước, thiệt hại lợi ích của nhân dân. Vì mục đích – quyền lợi cá nhân, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ’’đành’’ im lặng -  ’’hùa’’ theo (…)!

C – Ông không ’’kém’’, cũng không ‚’’nể’’ ai!

Ngược lại, cố tình chịu ’’lép’’, đùn tất cả trách nhiệm cho đảng, khiến TBT phải họp BCT,  ra nghị quyết để hợp thức hóa chủ trương cho TQ khai thác BXTN, bỏ mặc, buông xuôi để các đoàn quân ’’lao động’’ TQ ùn ùn kéo đến Tây Nguyên mở công trường khai thác Bauxit, trong khi trên nguyên tắc: Các bộ liên quan phải quản lí, gíam sát, cấp giấy phép cho công dân Trung Quốc vào lao động trên đất Việt Nam.

Gỉa dụ: Mai sau – dăm bẩy chục năm nữa – con cháu ta lục lại hồ sơ ’’tính sổ với cha ông’’ vì Tây nguyên bị tàn phá, môi sinh, mội trường văn hóa vật thể và phi vật thể – bị hủy hoại, đất nước lại bị ’’Phong Kiến Đỏ’’ – Trung Hoa ’’tái’’ đô hộ, TBT Đảng CSVN và BCT, BCHTƯ Đảng khóa 10 phải gánh trách nhiệm trước lịch sử dân tộc. TT Nguyễn Tấn Dũng vẫn bằng chân như vại, thực hiện phương châm: ’’Ngậm miệng  (không đấu tranh) – ăn tiền’’.

Điều này thể hiện: Khi dư luận từ trong đến ngoài ồn lên biết TQ vào khai thác Bauxite Tây nguyên, Thủ Tướng vội trấn an dư luận: ’’Đây là chủ trương lớn của Đảng và Nhà nước’’. Tuồng như hễ chủ trương của Đảng và Nhà nước luôn luôn tuyệt đối đúng, bất di bất dịch, cho dù thực tế nó xâm phạm an ninh quốc gia, đi ngược quyền lợi, lợi ích của dân tộc Việt Nam!

Hệ thống tổ chức của ĐCS có nguyên tắc: Đảng lãnh đạo – ’’Nhân dân làm chủ’’ – Cá nhân phụ trách. Câu tuyên bố của NTD – được báo chí nhắc lại (như trên) – hàm nghĩa, ẩn chứa: Chủ trương này là của tập thể Đảng, của BCT, chứ không phải do ông (TT chính phủ) – quyết định.

Dù biện minh thế nào, Thủ Tướng đã không làm tròn bổn phận, trách nhiệm được tổ quốc, nhân dân – giao phó.

Ông còn bộc lộ cái ’’Tâm’’ không trong sáng, cái ’’Tầm’’  không xứng với tư cách của một chính khách đứng đầu guồng máy điều hành đất nước: Ngày 7.5.2009 NTD đến thăm vị Tổng Tư Lệnh đã đánh thắng Điện Biên Phủ, làm chấn động địa cầu hồi 55 năm trước – giờ đã 99 tuổi (sinh 25.8.1911 – 7.5.2009). Sau những lời chúc tụng xã giao, ông đã nói với Đại Tường Võ Nguyên Giáp: ’’Chính phủ xin tiếp thu ý kiến của đại tướng về dự án Bauxite Tây Nguyên’’.

Vậy mà, chỉ 2 ngày sau – 9.5.2009, khi xuống Hải Phòng tiếp xúc với cử tri, NTD phủ định ngay ’’lời vàng’’ của chính mình: “…đưa ngành công nghiệp khai thác quặng bô-xít trở thành một ngành công nghiệp lớn của đất nước; góp phần thúc đẩy sự phát triển kinh tế-xã hội vùng Tây Nguyên” – trong khi ông chưa hề ’’nghiên cứu’’, ’’tiếp thu ý kiến’’ gì của Đại tướng – như đã hứa 2 hôm trước !

Nhân dân trong – ngoài nước đều biết: ĐT VNG là vị khai quốc công thần của triều đại XHCN Việt Nam, duy nhất còn sống tới ngày hôm nay. Ông là bậc trưởng thượng, như Cha – Bác , xứng đáng là người Thầy tôn kính của NTD.

Thế mà – Người đứng đầu chính phủ của đất nước có gần 90 triệu dân, miệng đầy ’’Gang – Thép’’ lại dối ’’cha, ’’lừa’’ thầy! Hỏi như vậy, có đúng cương vị của một ’’Tứ trụ triều đình’’ – không? Liệu có hợp lẽ trời, hợp truyền thống, đạo nghĩa của dân tộc Việt – không?

’’Thượng’’ như thế, chả trách nào ’’Hạ’’ chẳng… ’’tắc loạn’’?

TT NTD bộc lộ quá nhiều khuyết điểm, sai lầm trong thời gian tại vị vừa qua. Các đảng viên, các đại biểu của đại hội 11 – khó có thể đưa NTD vào vị trí TBT khoá 11, trái lạị – còn có khả năng làm lung lay vị trí TT nhiệm kì tái đắc cử của ông nữa! .

3 – UCV thứ 3 – UV BCT, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng ban tổ chức Trung ương – Hồ Đức Việt, sinh 13.8.1947 – người xứ Nghệ – miền Trung.

Ông là con của liệt sĩ – cố Phó Bí Thư Tỉnh ủy Nghệ an – Hồ Mỹ Xuyên, cháu nội nhà cách mạng Hồ Tùng Mậu – người được cụ Hồ Chí Minh gọi là Chú…

Nhìn vào bản trích ngang (Wikipedia – dẫn) thấy rõ đây là một trí thức có đẳng cấp quốc tế, có thực tài, (đã bảo vệ thành công xuất sắc luận án Tiến sĩ ở Tiệp Khắc – thời đó gọi là Phó tiến sĩ)  rồi về nước giảng dậy ở trường ĐH Tổng hợp – Hà Nội.

Trên bước đường rèn luyện, ông Việt đã trải qua nhiều lĩnh vực công tác để trau dồi kinh nghiệm: Tiến sĩ Toán – Lý, Gíảng dậy đại học, chủ nhiệm một Ủy ban của Quốc hội, Ủy viên BCH TƯ Đảng CSVN, Bí thư Tỉnh Ủy, Bí thư thành đoàn rồi Bí thư TƯ đoàn (Lại cả lãnh đạo Liên đoàn bóng đá VN), cuối cùng là Bí thư TƯ đảng, UVBCT – TBTC trung ương.

Khác với 2 ứng cử viên ’’vô tư’’ kia, Hồ Đức Việt đưa ra chương trình tranh cử’’ngầm’’ bằng một cao chiêu: Cho một tỉnh đảng bộ thí điểm bầu bí thư tỉnh ủy trực tiếp. Đây là việc làm… ’’vô tiền’’ (nhưng chưa biết có… ’’khoáng hậu ?’’ ). Theo nguyên tắc điều lệ đảng: Các chi bộ đảng cơ sở mở đại hội thường kì bầu BCH mới, bầu đại biểu đi dự đại hội cấp trên. BCH mới bầu chi ủy rồi chi ủy bầu bí thư.

Ở đại hội đảng cấp trên, cũng diễn ra tương tự: Bầu Ban chấp hành, BCH  bầu Thường vụ (địa phương) hoặc Ban Bí Thư, Bộ chính trị (trung ương). Sau đó các thường vụ, BCT tự bầu Bí Thư, Tổng Bí Thư. Bầu cử trực tiếp bí thư là cho toàn bộ các đại biểu dự đại hội bầu (không phải thường vụ bầu như trước). Cách thức bầu cử này hoàn toàn mới, tuy đang thí điểm!…

Tung chiêu ’’bầu cử thí điểm’’ -  HĐV ’’ngầm’’ nói với dư luận, toàn đảng, toàn dân : ’’Nếu tôi là TBT, tôi sẽ cho thực hiện dân chủ như mô hình bầu cử của các nước dân chủ phát triển’’, mặc dù đây chưa có gì bảo đảm thể thức bầu cử này sẽ được thực hiện trên diện rộng.

Trong không khí cả dân tộc khát khao, thèm muốn nền dân chủ thực thụ, ’’cương lĩnh tranh cử’’ của TBTC trung ương Hồ Đức Việt quả thật thu hút được sự chú ý của dư luận.

Nhưng – thế lực bảo thủ, thân TQ – có bầu cho HĐV chức TBT ĐCSVN (…), có cho ông làm như vậy không?

- Khó đấy!

Dù vậy, đảng viên – quần chúng mong, tin rằng với xu thế của thời đại, ý đồ của ƯCV Hồ Đức Việt cũmg có khả năng thực hiện được!

Tuy nhiên – từ hiện tượng này, chúng ta nhớ lại: Cách đây gần 20 năm (tháng 3 năm 1990), Ông Trần Xuân Bách lúc đó cũng là Ủy viên BCT, Bí thư TƯ Đảng khoá 6, ứng cử viên sáng gía chức TBT khoá 7 – khi truyền bá tư tưởng đổi mới Đảng, cần thực hiện triệt để dân chủ [1]… Thời điểm đó Liên Xô – hệ thống XHCN đông Âu đang ’’hấp hối’’ rồi xụp đổ. TXB liền bị phái bảo thủ trong TƯ, cho họp hội nghị BCHTƯ 8, kỉ luật, truất chức UV BCT, khai trừ ông  khỏi Đảng CSVN…

Tất nhiên, bây giờ không phải là năm 1990! Hi vọng thế hệ lãnh đạo mới sẽ khác thế hệ lãnh đạo 20 năm trước. Thời thế đã thay đổi, hiện tượng TXB sẽ không lặp lại !…

Theo kinh nghiệm đã được nhân loại kiểm chứng: Trên chính trường – dù thể chế cộng sản hay chế độ dân chủ – đa nguyên, những chính khách khi tranh cử thường nói rất hay, chương trình tranh cử rất… rất… tuyệt vời. Nhưng sau khi yên vị, họ không thực hiện điều đã nói, đã hứa. Có thể Ứng Cử Viên TBT – Hồ Đức Việt cũng không ngoại lệ. Hôm nay ông ’’ngầm nói’’, làm vậy (thí điểm) chỉ nhằm lấy lòng người bỏ phiếu. Nhưng sau khi nhậm chức, có thể ông cũng sẽ ’’quên’’, hoặc ’’bị ép’’ quên – không tiếp tục nhân rộng – nghĩa là tiến hành nền dân chủ thực sự, sâu rộng, phổ quát trong đời sống chính trị của đất nước !

Nhìn vào tư thế, khả năng của cả 3 ƯCV TBT, dư luận tin cậy, gửi gắm nhiều hơn chính là ƯCV Hồ Đức Việt, đã kinh qua nhiều lĩnh vực, nhiều chức vụ công tác, đi từ thấp đến cao, từ Tự nhiên – đến Xã hội và Tư duy. Vừa làm công tác khoa học, làm tổ chức, làm chính trị bao gồm cả lí luận và thực tiễn ! Hi vọng nếu ông trúng cử TBT khóa 11, sẽ lèo lái con thuyền, đưa đất nước ra khỏi cơn khủng hoảng toàn diện – trầm trọng mà trước hết: Giải tỏa được hoàn cảnh đang nhức nhối cả dân tộc như thi sĩ Trần Mạnh Hảo đã viết: ’’Mất Trường Sa, Hoàng Sa/ Rồng Việt Nam không còn chỗ núp/ Không còn lối ra. Tổ quốc như bị giam trong ngục…’’.

Điều quan trọng nhất: Tổ quốc Việt Nam phải an ninh, toàn vẹn lãnh thổ. ’’Nước mà mất – Nhà ắt tan’’. Công cuộc bảo vệ tổ quốc trước họa xâm lược của ngoại bang – phải được đặt lên hàng đầu trong chương trình nghị sự của các đại hội đảng CSVN rồi sau đó phải được đưa vào nhật kí làm việc hàng ngày của TBT. Việc bảo vệ tổ quốc liên quan đến hiện đại hóa quân đội trong thời đại mới bằng huấn luyện, trang bị khí tài mới. Một số hiện tượng diễn ra trong thời gian qua như: Không có lực lượng Hải quân cần thiết để bảo vệ biển – đảo. Không quân lạc hậu, cũ kĩ (máy bay rơi liên tục) – chứng tỏ Đảng và chính phủ VN coi nhẹ việc phòng thủ giữ an ninh lãnh thổ suốt 35 năm qua, bây giờ hậu qủa đã đến rồi.

Dư luận đang ồn lên: Kì họp quốc hội này – không biết cái ủy ban nào, ông nghị gật – lẩm cẩm nào lại định đưa ra thông qua dự luật thành lập Dân quân biển. Vậy thì Quân đội nhân dân Việt Nam tồn tại làm gì? Hay bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh thoái thác trách nhiệm, đùn cho ’’dân quân biển’’ ra làm bia đỡ dạn của hạm đội hùng hậu của TQ? TT NTD có suy nghĩ, có biết chuyện này, có thương con dân của ’’ngài Tứ  trụ’’ – đang sắp gánh chịu tai họa không?

Hào quang của quá khứ vẫn còn lẩn quất trong tư duy của các thế hệ lãnh đạo. Tệ hơn nữa: Hoàn toàn mất cảnh gíac – tê liệt ý chi chiến đấu chống quân xâm lược – (có ý kiến cho là ’’hèn nhát’’)!…

Vấn đề độc đảng, có nhiều ý kiến phản biện, cho rằng: Việt Nam không nhất thiết phải có chế độ Đa nguyên. Đứng đầu kiến giải này là cố Thủ Tường Võ Văn Kiệt. Ông cho rằng: VN lấy việc xây dựng – phát triển đất nước của Singapore (chỉ có một chính đảng lãnh đạo) – làm mô hình để áp dụng.

Tốt thôi!

Nhưng Singapor có một nền dân chủ phát triển cao, có một chính phủ trong sáng, lương thiện, nhân dân thực sự làm chủ đất nước. Nhờ đó Singapore  phát triển nhanh, bền vững, là nước duy nhất trong ASEAN có thu nhập GDP cao nhất, nhân dân có cuộc sống hạnh phúc ấm no, đất nước văn minh, hiện đại…

Đảng CSVN muốn tồn tại trên cương vị độc đảng, muốn được như Singapore – điều đầu tiên phải làm: Thực hiện dân chủ triệt để, sâu rộng, phổ quát trong đời sống chính trị của đất nước, tin tưởng tuyệt đối vào sức mạnh tổng lực của dân tộc Việt.

Nhân dân VN muốn nền chính trị cùng bộ máy điều hành quốc gia, cần phải có nhiều đảng phái – chỉ với mục đích loại bỏ sự độc tài, kiềm chế các hành động (của các cá nhân, đảng phái) làm phương hại tới quyền lợi, bước tiến của quốc gia, tạo ra môi trường tốt, thuân lợi để đưa đất nước tiến lên. Vạn bất đắc dĩ  – Nếu vẫn chỉ có 1 đảng mà thực hiện được 2 tiêu chí, phất cao được 2 ngọn cờ:

- Bảo vệ tổ quốc khỏi họa xâm lược của ngoại bang.

- Xây dựng tổ quốc hùng mạnh, nhân dân được hưởng các gía trị dân chủ – tự do – bình đẳng bác ái – (thực chứ không phải gỉa hiệu) – cuộc sống ấm no, hạnh phúc, sánh ngang hàng với các nước láng giềng trong khu vực. Được vậy, tất nhiên nhân dân cũng sẽ chấp nhận mô hình thử nghiệm này!

Tiếc thay – đến giờ, sau mấy chục năm thể nghiệm, niềm mơ ước thiêng liêng ấy, dân tộc Việt Nam vẫn chưa thỏa nguyện! Đã thống nhất đất nước gần 35 năm nhưng vì hẹp hòi, hết thế hệ lãnh đạo này đến thế hệ kế tiếp khác, ĐCSVN khư khư giữ vai trò độc tôn, độc đảng, bám lấy cái phao ’’xẹp’’ XHCN, nên để đất nước dậm chân tại chỗ khiến nước vẫn cứ nghèo, dân vẫn cứ khổ, dẫn đến khả năng phòng thủ đất nước yếu. Cộng với tinh thần bạc nhược của một số ít người lãnh đạo, ngoại bang nắm được ’’cán – tử huyệt’’, chạy đua vũ trang, quay sang chèn ép rồi xâm lấn đất – biển, lãnh thổ, VN cứ lùi, ép đến chân tường mà không chịu phản kháng, chống lại.

Nhân dân Việt Nam hơn ai hết mong muốn hoà bình. Không muốn – và cũng không có khả năng – gây hấn với các nước láng giềng, nhưng ’’Láng giềng hữu nghị’’ (16 chữ vàng), ’’Láng giềng tốt’’ (4 tốt) – cứ ’’dẵm’’ lên đầu chúng ta để qua đó thực hiện mưu thâm – kế độc cổ điển ’’Mượn đường diệt Quắc’’ [2] chúng ta đâu thể chịu được! Dù không muốn, cũng đành phải cầm lại súng chiến đấu – như đảng CSVN thường dẫn câu nói nổi tiếng của nữ tướng Nguyễn Thị Định trong thời ’’chống Mĩ cứu nước’’ – Còn cái lai quần cũng đánh !

Chúng ta có lịch sử chống ngoại xâm từ nghìn năm trước. Không phải bây giờ TQ mới mạnh. Một nghìn năm trước, tương quan lực lượng họ còn mạnh hơn ta nhiều lần, nhưng họ không thể đồng hóa được dân tộc ta, biến VN thành quận huyện của họ.

Bây giờ, tương quan lực lượng giữa chúng ta và TQ không hơn kém nhau bao nhiêu, nếu không muốn nói chúng ta hơn hẳn kinh nghiệm chiến đấu chống ngoại xâm, tinh thần chiến đấu của nhân dân ta quả cảm, anh hùng, chúng ta có chính nghĩa! ’’Con bò – bành trướng’’ sẽ bị ’’cắt lưỡi’’ nếu nó cứ liếm cỏ trên bãi cỏ của người láng giềng hiền lành nhưng kiên định.

Việc trước tiên cần làm là: Củng cố quốc phòng, hiện đại hóa quân đội. Dù có lại phải ’’Thắt lưng buộc bụng’’ lần nữa để chống xâm lược Tầu, như ĐCSVN đã dùng khẩu hiệu này trong cuộc chiến chống ’’Xâm Lược Mỹ’’ – nhân dân VN cũng quyết hi sinh, chịu gian khổ để bảo vệ tổ quốc!  (Tất nhiên không chấp nhân làm ’’dân quân biển’’ để lấp… biển khơi)!

Nhân dân Việt Nam anh hùng sẽ chiến thắng trước mọi âm mưu, hành động xâm lược của bất cứ kẻ thù ngoại bang nào. Đó không phải là lời khoa trương, lên gân, mà đã được lịch sử, thời gian – kiểm chứng!

Thế hệ lãnh đạo hôm nay có dũng khí, có tin vào sức mạnh dân tộc để thực hiện mục đích: Bảo vệ an ninh toàn vẹn lãnh thổ và Xây dựng tổ quốc VN giầu mạnh – không?

Đó là mấu chốt quyết định sự thành bại, trong sự tồn vong của gần 90 triệu dân Việt ! Đó cũng là yêu cầu của lịch sử, của tổ quốc Việt Nam đối với một TBT chân chính của ĐCSVN khoá 11 tương lai!

Có một câu ca dao đã nói lên tinh thần này:

Dễ trăm lần không dân cũng chịu
Khó vạn lần dân liệu cũng xong
[3].

—————————————

Ghi chú:

[1] – Luận điểm cơ bản về dân chủ của ông Trần Xuân Bách đưa ra hồi 1990, đã khiến ông bị khai trừ khỏi đảng CSVN:

’’…Dân chủ không phải là ban ơn, không phải là mở rộng dân chủ hay dân chủ mở rộng… Dân chủ là quyền của dân, với tư cách là người làm nên lịch sử, không phải là ban phát – do tấm lòng của người lãnh đạo này hay người lãnh đạo kia. Thực chất của dân chủ là khơi thông trí tuệ của toàn dân tộc và đưa đất nước đi lên kịp thời đại…’’ (dẫn lại theo Wikipedia.)

[2] – Mượn đường diệt QUẮC (Mượn đường nước Ngu – tiêu diệt nước Quắc) – trở thành thành ngữ để chỉ những vụ lừa dối kẻ cả tin, nhẹ dạ, tham lam… đi đến mất cảnh gíac rồi nhận thất bại thảm hại. (Xin xem trích đoạn hồi 25 trong pho sách được mệnh danh là Túi khôn của nhân loại  – Đông Chu Liệt Quốc – dưới đây sẽ hiểu rõ hơn bản chất của những đầu lĩnh Bành trướng Trung Hoa…)

[3] – Có ý kiến cho rằng, đây là 2 câu thơ của Thi sĩ Thanh Tịnh.

© Đàn Chim Việt Online

5 Phản hồi cho “Ai sẽ là Tổng Bí Thư Đảng CSVN Khóa 11?”

  1. D.Nhật Lệ says:

    Xin sửa lại về tên tác giả là Nguyễn Vũ Trần Lê.Người mang 4 họ.

  2. D.Nhật Lệ says:

    Bài này viết hơn 1 năm (không thấy ghi tác giả,hình như của ĐCV?) nay đưa ra vì ĐH.đảng sắp đến gần,
    chỉ còn 2 tháng nữa cũng vẫn là một đề tài thích hợp.Có 3 vấn đề đáng được chú ý để bàn cãi :
    -Cái khác nhau giữa chính trị gia các nước dân chủ và cộng sản là nếu hứa mà không giữ lời thì sự nghiệp kết thúc nhanh chóng,thậm chí xin từ chức như cựu thủ tướng Nhật vừa rồi.Do đó,không nên
    đánh đồng kiểu cá mè một lứa như thế để nâng mình lên ngang hàng với họ,vì hệ thống chính trị khác nhau.Một bên người dân có quyền trừng phạt vào kỳ bầu cử tới trong khi bên kia thì do đảng quyết.
    -Bắt chước Singapore là một suy nghĩ không cân xứng.Dân đảo quốc Singapore chỉ bằng dân số Sài
    Gòn,do đó dễ quản lý và cai trị hơn.Cũng vì dân số ít ỏi này mà thực dân Anh đã dễ dàng trong sự nâng cao dân trí.Nên nhớ rằng con đường chính trị mà Lý Quang Diệu lựa chọn cho Singapore là chống lại đảng CS.Singapore mạnh nhất thời đó bằng cách “dĩ độc trị độc” của LQD.
    -Cái gọi là tinh thần chống ngoại xâm của dân tộc VN.gần đây thật ra đã bị CS.đánh tráo nhằm lừa gạt
    với mục đích cướp được chính quyền trước khi thiết lập chế độ chuyên chính vô sản.Hào quang này chẳng qua là ảo vì thực tế lịch sử đã phủ nhận.Tuy nhiên,tinh thần chống ngoại xâm từ phương Bắc
    là rõ ràng không thể chối cãi được và bây giờ chúng ta cần phải phát huy tinh thần này trước hiểm
    họa Bắc Triều đang lăm le thôn tính nước ta kiểu “tằm ăn dâu”,một thủ đoạn cực kỳ nham hiểm !

  3. maria andros says:

    pretty helpful material, overall I consider this is well worth a bookmark, thanks

  4. Love your site man keep up the good work

  5. ToTam says:

    Những ý kiến SÁNG như ban ngày,THIẾT THA,TÂM HUYẾT như rút gan,rút ruột vì DÂN vì ĐẤT NƯỚC như thế này mà những người cầm quyền nhà nước VN, Đảng CSVn không suy nghĩ sao???
    Nếu quả thật các vị không suy nghĩ gì thì thật là QUÁI GỞ! ! !.Trong các cái đầu của các vị chỉ có cái đầu của Ông Hồ Đức Việt thật tình đáng nể cũng lại “ngậm miệng” nữa hay sao ???
    Chúng tôi làm sao tin được vào ban lãnh đạo Đảng CSVN như những năm 1960,1970 như trước nữa .Đừng trách chúng tôi! Người xưa có dạy ” Tiên trách kỷ,hậu trách nhân” .Thế mà chúng tôi chưa thấy các vị “trách kỷ” ra trách mà chỉ toàn “trách nhân ” là PHẢN ĐỘNG,PHÁ HOẠI mà trong đó có những ai các vị không biết sao???Các vị sống XA DÂN ,GIÁO ĐIỀU quá nên quan liêu,CỬA QUYỀN,THAM LAM VÔ ĐỘ…..nên đất nước LOẠN đủ trên mọi lĩnh vực.Ôi nhưng những tiếng kêu than này có tới tai các vị đâu.Dân Cồn Dầu Đà Nẵng OAN KHUẤT,BẤT HẠNH như rứa mà có ai,tập thể nào đoái hoài đến đâu.Các vị chỉ nghe 1 tai là báo cáo của cả “hệ thống chính trị” mà TẤT NHIÊN là họ CHỈ NÓI NHỮNG GÌ HỌ TỐT ĐẸP còn SAI LÀ Ở DÂN để chứng tổ họ ĐÚNG,sẽ đẹp lòng các vị,họ lên lương lên chức.Các vị ơi DÂN KHỔ LẮM, BỰC TỨC VÀ CHÁN LẮM RỒI ĐẤY! ! !

Leave a Reply to Charmaine Tartaglione