WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Kẻ bất trị!

Trần Khải Thanh Thủy

24 tuổi, mẹ sinh tôi giữa trưa mùa đông lạnh giá, dù khi đó tôi chưa đầy 8 tháng. Nhìn cơ thể đỏ hỏn, khóc như xé vải của tôi, một bà cô bên chồng buông lời độc địa: “Con gái, kiểu này là bất trị. Là con trai còn trị được, chứ cô này thì rạch trời rơi xuống. Người không trị được mà trời đất cũng chịu thua luôn!

Không biết có phải vì thế mà tôi nổi máu “yêng hùng” từ khá sớm. 9, 10 tuổi đầu, bé tí tẹo như cái kẹo bị làm điêu, đi sơ tán ở Hà Bắc, ngang qua sân đình, nơi các ông bà nông dân đang se sợi đay, vừa làm vừa cười đùa, nói bậy, tôi giả vờ làm mặt lạnh:

- Báo cáo các đồng chí, hiện các quan đồng chí đã về đến đầu làng, đề nghị các đồng chí nghiêm chỉnh làm việc.

“Mỗi người làm việc bằng hai,
Để cho cán bộ mua đài mua xe”.

Thế là người thì cười bò, cười lăn, người thì nháo nhác hỏi :

- “Con nhà nào mà ăn nói đĩnh đạc thế?”

Người gọi tôi là con “quắm già”, bé tẻo tèo teo như cái kẹo mút dở mà đã lên mặt dạy đời.

Đến khi biết rõ tôi chui từ đâu ra, tất cả ào ào lên giọng :

-Trời ạ, Mẹ vừa đi qua, lễ phép: -Chào các bác ạ, các bác làm việc đông vui quá nhỉ? Thế mà “chíp con” mới tí tuổi đầu đã “chào các đồng chí với quan đồng chí rồi”, rõ khỉ!

14 tuổi đầu nghe mẹ kể chuyện cải cách ruộng đất, gia đình bị quy đại địa chủ, ông ngoại bị đưa ra đấu tố phải phẫn uất rạch ruột trong nhà giam bằng mắt kính bẻ đôi. Đồ đạc bị cướp trắng , đến con trâu cũng bị chia cho 4 ông chủ nông dân. Nồi đồng, cối đá bị khuân đi sạch. Ngay cả những người từng gọi ông bà tôi là bố mẹ ,xưng con, ăn mòn bát đĩa nhà ông bà cả chục năm để theo lời đảng đi nhổ đồn bốt giặc cũng đứng ra đấu tố, cốt được chia phần, tôi uất ức nhại thơ:

Công cha như rác như phân
Nghĩa mẹ như nước trong…quần chảy ra
Giơ tay chỉ mặt mẹ cha
Mày là địa chủ tao xa lìa mày

25 tuổi, đứng trên bục giảng, buộc phải thấm nhuần tư tưởng Mác xít Lê Nin nít…Khi đó, cả hệ thống xã hội chủ nghĩa còn vững chắc như bàn thạch, lời kêu gọi của ông tổ cộng sản còn vang vọng trong đầu óc con tim mỗi người: “Vô sản toàn thế giới liên hiệp lại”, tôi đã nổi hứng làm thơ:

Nhầm lẫn rồi hỡi bác quái yêu
Chủ nghĩa xã hội đang trên đường tắt lụi
Giữa đất nước của Lê Nin vĩ đại
Cách mạng Nga làm lịch sử thụt lùi

Thế kỷ nghèo sinh sản bác sát nhân
Bầy con cháu gắng gánh tròn hậu quả
Là sát nhân bác đẻ muôn tội ác
Đất nước đói nghèo vì di chúc “thiêng liêng”

Sau này, khi đã đổi nghề từ cầm phấn sang cầm bút, từ “bán cháo phổi” sang bán… tim, óc. Từ “gõ đầu trẻ” sang “gõ đầu mình”, từ “ăn cơm rau vật nhau với trẻ” sang “ăn cháo rau vật nhau với mớ chữ thánh hiền” của ông bà tiên tổ, cái tính bất trị càng ngày càng theo tôi ở mọi nơi mọi lúc , đồn công an, tòa soạn báo, nhà xuất bản, lăng Hồ Chí Minh v.v

Cụ thể với Tố Hữu tôi nhại:

Từ ấy trong tôi bừng chính trị
Một trời mưu kế cháy trong tim
Hồn tôi là một hầm giam giữ
Máu người dân và xác các nhà văn

Tôi đã là cha của mọi thằng
Là anh của một lũ háo danh
Là em của bọn người cơ hội
Không lương tâm, lừa dối mị dân

Tôi quyết trèo lên cổ giống nòi
Văn nhân giai phẩm đánh không thôi
Từ :Đang, Cao ,Thăng, tới Cầm, Tuân, Bão…(1)
Kìm kẹp tang thương trọn kiếp người

Tôi buộc người dân sống đoạ đày
Để tiền trượt giá, có như không
Để người dân sống trong cùng khổ
Không áo cơm, cù bất cù bơ .

Tất nhiên bài thơ được truyền tay nhau trong hội nhà văn, ai cũng mắt tròn mắt dẹt nhìn tôi như nhìn một sinh vật lạ trên trái đất lạc từ thiên đường sáng đến thiên đường mù xã hội chủ nghĩa, đó cũng là lý do tôi được công an chăn dắt rất sớm. 29 tuổi mới lấy chồng thì 33 tuổi đã phải miễn cưỡng cưới thêm 7,8 chú khuyển nữa, chính xác hơn là 7,8 cái đuôi định hướng xã hội chủ nghĩa, kẻo họ nhà Khuyển biết nói tiếng người sẽ phải kêu lên rằng:

- Đâu! đâu! đâu! Đừng có thấy khuyển sang mà lũ ác công an bắt quàng làm họ nhé!

Đi chợ, đón con, sang nhà bạn, chỗ nào cũng có mấy cái đuôi định hướng lẵng nhẵng bám theo, đến mức tôi ngửa cổ than:

- Khổ thật, không biết “đỉnh cao trí tuệ” gì mà ở nhà thì bị…bò sát năm chân quấy quả (2), ra khỏi cửa là bò sát…bốn chân bám đuôi…Thế này thì còn làm ăn nước mẹ gì nữa? Đúng là:

Sống mới khó làm sao
Nữa là còn sáng tạo
Nữa là còn đấu tranh

Đến mức ông Lê Kim- làm báo Cựu chiến binh cùng tôi, nổi tiếng với bài thơ:

Ba thằng một cái chăn bông
Nằm thẳng cũng khổ, nằm cong cũng phiền
Đắp dọc thì hở hai bên
Đắp ngang thì lạnh như tiền…cái chân

Cũng phải hỏi:

- Bỏ mẹ, mày làm gì mà công an theo sát thế hả con?

Ngày nào đi làm, từ Học Viện Thủy Lợi lên phố Lý Nam Đế, qua phố Hoàng Diệu, nơi các quan của bộ tư lệnh bảo vệ lăng chiếm cứ những mảnh đất to nhất, những biệt thự sang nhất, tôi tức cảnh sinh tình:

Chuyện này chẳng phải đâu xa
Tại nơi xứ Nghệ sinh ra ngợm người
Tuồng gian giảo, lũ bất nhân
Bao nhiêu gái đẹp tần mần thử chơi

Bây giờ một đám bọ giòi
Lăng xăng nghoe nguẩy học đòi ăn theo
Hỏi sao dân nước mãi nghèo
Bác ơi, bác nghẻo, dân nghèo, nghèo thêm

Chỉ vài vần thơ con cóc đó thôi cũng đủ để tôi thành kẻ bất mãn, bất trị trong mắt các đồng chí cũng như các quan đồng chí của mình, đến mức, khi tôi vào hội nhà văn Hà Nội( thực tình tôi không có ý định vào vì tư cách của các văn nghệ sĩ nước nhà khi đó chẳng danh giá gì). Nhà thơ gì mà suốt ngày xin nước gạo, cọ chuồng lợn, mua cám, nuôi heo? Thậm chí không ít kẻ thiểu năng từ tài cán tới nghị lực, chỉ giỏi láu cá vặt ,tính toán, lựa thời, bắt cá hai tay, đòn xóc hai đầu là không ai bằng. Vào đảng hay vào hội theo tôi phải là những tổ chức cao quý, phải được hiểu như một sự tự nguyện hiến dâng toàn bộ con người và sự nghiệp lớn lao của mình cho tổ chức, cho Cộng đồng, lại được coi như một cơ hội tiến thân, một nấc thang danh vọng, thậm chí một cơ may để cốt lấy tiếng, rồi lợi dụng để lấy “miếng” sau này…Nhưng rồi trong một lần đi viết sách cho nhà xuất bản Thanh Niên cùng các hội viên hội nhà văn, tôi được bố trí ở cùng phòng với chị Phan thị Thanh Nhàn, và tiện thể tặng chị hai tập sách, không ngờ chị thức gần trọn đêm đọc ngấu nghiến và quyết định kết nạp tôi vào hội. Tất cả thời gian, từ lúc chị “đặt vấn đề” cho đến khi tôi trở thành hội viên vẻn vẹn một tuần, nhanh đến mức, họ hàng bất đắc dĩ của nhà khuyển tìm đến gặp chị- khi đó là phó chủ tịch hội, gay gắt chất vấn:

- Ai kết nạp Trần Khải Thanh Thủy vào hội? Có biết Trần Khải Thanh Thủy là kẻ bất mãn luôn có tư tưởng chống đảng và nhà nước, bám đít đế quốc từ khi hai nhà nước chưa bình thường hóa quan hệ không?

Rồi:

-Tại sao trước khi kết nạp không thông qua cơ quan an ninh ( phòng A25- phụ trách văn hóa phản động) hả?

Thế là nhờ “ đọc nhanh, xét nhanh ,kết nạp vội” mà tôi thành nhà văn của hội văn học nghệ thuật Hà Nội. Khi sự đã rõ mười mươi, các chú khuyển muốn ngăn cũng không làm gì được. Cho đến năm 2007, khi tôi bị bắt theo chuyên án 30-4, cũng là lúc tên tôi bị gạch ra khỏi hội và trở thành hội viên danh dự của hội văn bút quốc tế hai tháng sau đó. Nghĩa là nói theo cách nói của đảng “tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên chủ nghĩa xã hội , bỏ qua giai đoạn phát triển tư bản chủ nghĩa” thì tôi cũng “tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên hội văn bút Quốc tế, bỏ qua giai đoạn phát triển hội viên hội nhà văn Việt Nam”

Trong cái đêm “ đáng nhớ” ở khách sạn đó, chị Nhàn hỏi một câu mà tôi còn nhớ mãi:

- Lạ thật, lẽ ra em phải vào hội từ cả chục năm trước rồi, nhiều người chỉ vài chục bài được đăng báo là đã thành hội viên, mà em in sách từ 1989, đọc vui và nhiều triết lý nhân sinh như thế, sao không vào?

Tôi cười trả lời:

- Em nghĩ nhà văn gián cách với người bình thường ở các tác phẩm của họ, đâu cứ phải vào hội mới được coi là nhà văn…

Đó cũng là lý do cả chục năm sau tôi không nộp đơn xin vào hội nhà văn Việt Nam hay vào đảng, dù được đích thân phó tổng biên tập báo an ninh thế giới Đặng Vương Hưng mời, giục giã cả tháng trời, thậm chí vô cùng ngạc nhiên xen lẫn khó chịu vì sự bất trị, khó bảo của tôi… So với hội văn học nghệ thuật Hà Nội, tôi biết hội nhà văn Việt Nam còn phức tạp gấp bội phần… Một trận say sưa bù khú cho cả vài chục người tốn vài triệu bạc, tiếp đến là những cơn mưa phong bì từ trên xuống dưới, từ sếp nhỏ tới sếp to…Tất cả đều được định giá sẵn, ai nhiều tiền ngồi ghế cao, ít tiền ngồi ghế thấp, và không tiền thì ngồi bệt xuống đất, cả đời chẳng ngóc đầu ngóc cổ lên được, trong đảng hay ngoài hội cũng vậy. Vì thế, chỗ nào chia xôi chia thịt là tôi tránh xa, bởi có chia cũng chẳng đến lượt mình. Theo lời ông bà dạy: “Bồ Dục đâu đến bàn thứ tám, Cám nhỏ đâu đến lượt lợn xề” mà tôi lại không phải lợn xề cũng chẳng phải lợn tháu, trống choai gì, cứ nhằm thẳng…ngưỡng đạo lý của ông bà mà tiến :

Câu danh, câu lợi, bèo ra bọt
Trồng phúc, trồng duyên, đức để đời(3)

Cũng bởi quan niệm “thật thà ma vật không chết” mà tôi bị chó ác công an “vật” tối ngày, bao nhiêu lần bắt nóng ngang đường, bao nhiêu lần tràn vào nhà tịch thu tài sản, mượn tay cựu chiến binh, thương binh giả, quần chúng tự phát, côn đồ thật để biến tôi thành một thứ cây còi cọc trong lòng đảng như bao nhiêu thứ cây trong danh mục, biên chế khác:

Chậu tùng cao vài tấc
Uốn mềm từ gốc, thân
Khách đến thăm rồi chúc
Chí cao hãy thấp dần”(4)

Không chịu làm một thứ cây còi bóng cọc, cũng không chịu làm một thứ dây leo, ăn theo và nói leo tư tưởng của đảng, mình tôi cô đơn như một đỉnh non thần, âm thầm bảo vệ lẽ phải trong đơn độc, kết quả là hai lần sa vào tay đảng

Trong tù tội nói xấu đảng, bác hồ của tôi ở ngoài đời luôn được cán bộ trại nhắc nhở, tìm mọi cách cấm vận tình cảm của ba chị em: Thủy, Anh, Nghiên với mọi tù thường phạm khác, chưa đủ còn chất vấn:

- Tại sao chị nói xấu đảng và bác? Bản thân chị được ăn học đầy đủ, chồng làm giáo viên trường điểm ở Hà Nội, con lại được đi Pháp du học, thế mà bao nhiêu lần đảng tạo điều kiện cơ hội cho chị để lấy công chuộc tội, nói đúng về thành tích công lao vĩ đại của đảng qua hai cuộc kháng chiến, ca ngợi tấm gương sáng của bác với dân với nước, chị không làm, cố tình chảy ngược…Vào tù còn định lôi kéo những người kém hiểu biết theo chị.

Tôi đáp:

-Dù có bị cộng sản cho lên giàn hỏa thiêu như thời trung cổ GaliLê từng bị thiêu cháy vì phát minh vĩ đại của mình: “Trái đất hình tròn”, hoặc “nhưng dù sao trái đất vẫn quay” thì tôi cũng chấp nhận. Bằng sự hiểu biết của mình, thông qua việc vào các trang mạng trên internet, tôi khẳng định: Hồ Chí Minh là tội đồ của dân tộc. Người đã đưa ách cộng sản vào Việt Nam, khiến trăm dân điêu đứng, nhà nhà lầm than. Vì sai lầm của hồ mà cả trăm năm sau, con cháu còn lãnh đủ

Ngày tôi ra khỏi tù, sang Mỹ, cũng là ngày tôi để lại bao nhiêu giai thoại vui buồn, khốn nạn, tốt đẹp quanh mình. Một ông bạn gọi điện thoại cho biết: “Làng văn, làng báo Hà Nội vẫn nhiều người nhắc đến em lắm” . Quả là đến cái thời “quan không trị nổi dân, và dân không chịu được quan”, loạn mười hai sứ quân”này thì một kẻ “bất trị” như tôi cũng được nhiều người quý mến, ghen tị ( dù trong tư tưởng). Giá như, ngay từ hồi thơ bé, họ có thể gạt được sự sợ hãi từ bầu sữa mẹ, để theo đuổi lý tưởng của mình, làm một người trung thực, chắc họ cũng thành kẻ “bất trị” như tôi –và bây giờ trở thành một công dân Mỹ với chất lượng hàng đầu thế giới …Còn tôi, nếu được đầu thai trở lại kiếp người, tôi tin không bao giờ còn ách cộng sản , còn Hồ Chí Minh và lũ lãnh đạo cộng sản giòi bọ chuyên ký sinh trên cơ thể người dân Việt Nam nữa…Việt Nam cũng sẽ phát triển như một số nước lớn ở Châu Á như Nhật Bản , Hàn quốc, Sinhgapo v.v

Sacramento tháng 4 – 2012

© T.K.T.T

© Đàn Chim Việt
————————————————-

1.Gồm: Nguyễn Hữu Đang, Văn Cao ,Phù Thăng, Hoàng Cầm, Tuân Nguyễn , Vũ Bão… v.v

2.Câu nói vui của người Anh: “Chồng là loài bò sát năm chân”
3.Giỡn vịnh chậu tùng- thơ của Lý Vương Miên Trinh (Trung Quốc)
4.Nói chí mình – thơ của Nguyễn Y Sơn (1121-1213)

22 Phản hồi cho “Kẻ bất trị!”

  1. Tuhienhue says:

    Chị xứng đáng làm công dân nước Mỹ vì tự do cho loài người. Vết thương ccrđ thập niên 50 tk xx, cải tạo tbtd năm 1975 chưa hết rỉ máu. Thế mà người ta đang làm cuôc đâu tố mới với những người yêu nước phản đối TQ xâm lược HS, TS.(Chị BÙI Thị Minh Hằng).

  2. Timsuthat says:

    Chỉ được biết tới tên chị gần đây, hôm nay đọc được bài này của chị với những bài thơ quả là tuyệt cú mèo! Thật bái phục … Đọc thấy xướng rên!
    You’ve made my day. Thank you.

  3. Phung Mai says:

    Hello chị Thủy. Tôi thích bài thơ nhái của chị, chị có tài làm thơ nhái và nói lái lắm… Tôi cũng thích con người chân thật, thẳng thắn và can đảm TKTT đã từng tuyên bố qua điện thoại rằng “TKTT này nhận tiền của PM thì sợ gì không nói, nói ra cho lũ chó vàng ruồi xanh nó nghe mà thèm…” trong khi những người khác không hề dám đề cập chuyện “nhạy cảm” này. Nè, cứ gọi tôi là Phùng Mang nhé để nhớ những khuôn mặt các cựu chiến binh đến nhà đấu tố và công an đến bắt nóng, bắt nguội, bắt khan… nhé!

  4. Dâm Tiên says:

    Trần Khải Thanh Thủy,
    nhà văn kinh nghiệm và sâu sắc,

    đang rửa nét mặt cho Việt Tân.

    Những đảng viên VT ( hậu thân
    của Mặt trận Hoàng cơ Minh) tỏ
    ra thua kém về lý luận tuyên
    truyền, nên học hỏi nơi một cô
    văn sĩ Bắc Hà. Theo tôi, Trân K.
    ThanhThủy bén nhọn hơn Dương
    Thu Hương.

    ViêtTân chẳng nên quá chú trọng
    đến việc xây dựng thanh danh
    cho họ HOÀNG của mình; hãy
    nghĩ tới Việt Nam, trong đó có họ
    Hoàng. Quốc gia là trên hết. (Ý)

    • hànhânnguyển says:

      VT là một đảng phái chống cộng .Không thích ,không hợp thì đừng đến với họ.Không làm gì cho chống cộng ,chỉ có mỉa mai ,móc méo,chê bai phê bình thì thật chẳng xứng là người TNCS,mà gần như là về hua với CS,gióng như ĐN của SGN và một số khác ,ra khỏi đảng quây lại nói xấu đảng .thù ghét cá nhân,va một số khác huà theo ,nhắcđi nhắc lại tiền quyên góp (nếu không quyên góp,tiền đâu hoạt đông ? như nay các hội đoàn ,đoàn thể ,hội ái hửu,ban ĐDCĐ và cả các hộ doàn QuânĐội , ngay cả tới nhà chùa củng quyên góp bằng bửa cơm tại nhà 2 hàng hay xổ số,bán lưu niệm.mở hội chợ ,ca nhạc vv và vv…vậy thôi. Mà không tham gia,có ai bắt đâu ?). Nhìn việc họ làm,ít nhất củng có vài thành quả,dù quá khiêm tốn ,còn hơn chỉ to miệng chửi như ĐN của SGN mà người ta nghỉ ngay đén gián điệp CS gài vào…Đừng tưởng cứ có mấy tên SQHO ,ngay cả HHThủy viết cho báo của ĐN lại là báo QG…VC làm hơn thế .Hảy nghỉ đến tên Vủngocnhạ,phạmxuânẩn…
      TKTT là đảng viên VT ,thì dùchị có hay củng chỉ là nhửng bbài viết chưởi bơí cs,châm biếm hoá chế độ CS và cá nhân các quan chính trị,góp phần tuyên truyền cho đảng VT mà thôi Một đảng phái ,không phải chỉ có TKTT…VT cố xây dựng thanh danh cho một đảng chống hay đối đầu với CS như các đảng phái khác ,QĐD,ĐV hay NDHĐ hay HĐND…chớ có gì khác.Nhớ năm 63 ,đảng này lên cầm quyền hạ đảng kia và hạ nhủng người QG mà họ không ưa,và để mặc kẻ thù chính là CS hoạt đông . Vì đấu dá nhau nên mới lưu vong,nên mới xang bang xất bất,không có quêhương như hôm nay.Thế mà vẩn chứng nào tật nấy,hở ra là chưởi,coi cái tôi của mình quá lớn….
      TKTT củng là 01 trong nhửng người thấy rỏ bộ mặt CS gian ác và bất nhân,kết hợp với người QG chống lại bọn chúng.Hơn một số khác chống chính phủ VNCS v2 thấy họ đi sai đừong ủa cncs,chớ không theo QG…
      Cho nên hảy để các đảng phái làm việc.
      Nếu mình không thich thì tự tìm cách chống cộng riêng .Chỉa vào tui Cộng và chống bằng miệng .Mọi ngả đường đều đưa tới La mả là “chu “rồi.
      hnn…

  5. Diem says:

    Tâm Phục,Khẩu phục ý chí cuả bạn.

  6. Mai Tran says:

    Chúc TKTT và G/Đ súc khoẻ,bình an.Luôn tri ân các người tâm huyết như Bạn.

  7. Ha_pham says:

    BBT: Phản hồi không được đăng vì lý do không đánh dấu tiếng Việt.

  8. Người Việt yêu nước says:

    Cám ơn tác giả bài chủ,
    Không biết chị Thủy có lầm lẫn gì không, ở quê tôi khi cải cách ruộng đất, gia đình nào bị ghép vào thành phần địa chủ thì con cái không được đi học, gia đình phải dọn ra ven làng làm chòi sinh sống, gặp ai (ngay cả một đứa trẻ 5,7 tuổi) cũng phải chào “thưa ông, thưa bà…”. Chuyện này mãi đến năm 1975, con cái những sĩ quan, công chức chế độ VNCH cũng bị sưu tra lý lịch không được học đại học (dù có thi đậu), vợ tôi cũng bị “mất dạy” vì có chồng là “ngụy”. Thế thì tác giả đứng ở bục giàng nào?
    Trân trọng,

    • Peter N. says:

      CCRĐ một thời ,đến khi oán lên ngút trới thì bác bắt TC ra xin lổi và sửa sai>Bác giỏ nước mát cá sấu …và từ đó dể thở hơn,nên chị T. đi học đi dạy ,có gì thắc mắc?
      Năm 75 không cho con nguỵ quân nguỵ quyến lên ĐH.
      Và ky thị thấy rỏ.Nhưng năm NVL hô hào đổi mới,con họ vẩn học lên ĐH,có người ra Bác sỉ ,kỷ sư,thanh tra
      Họ chỉ không được vô đảng …Lú này chia thang điểm con nguỵy đứng hàng thư 12.13 gì đó,nghiả là thi vô ĐHphải có số điểm lớn hơn tiêu chuẩn cho con CB
      (thi lên lớp 1o chà hạn ,con nuỵ phải trên mười điểm mới đâu, con cán bô đảng viên chi cần 8 điểm ,có khi chi 6 điểm củng đỏ rồi.
      Bây giờ mà hỏi móc méo như vậy thì quả chẳng hiểu gì hết.,hay có mục đích gì khác ?.
      Viết vậy có đúng không chị Thuỷ?

      • Người Việt yêu nước says:

        Kính gởi Peter N.
        Trên đời có lẽ chỉ mình Peter N. là tài giỏi (nhưng “móc ngoéo” chứ không phải “móc méo”.
        Peter N. cần phải học cách đối thoại để thuyết phục người khác lắng nghe mình chứ không phải huênh hoang cái hiểu biết i-tờ của mình ra để dìm người khác xuống bùn đen.
        Khi ở trong nước, nhiều bài của TKTT thấy sâu sắc và nghiêm túc hơn; bây giờ tác giả có vẻ đã đi quá trớn: chống cộng nhưng đang học đòi cách lươn lẹo như người cộng sản.
        Phải chăng để được hưởng quy chế tỵ nạn nên TKTT cần phải nói như thế?
        Trân trọng,

      • Peter N. says:

        Biết i tờ dhì củng nên góp ý chớ ai khoe mình là bác hoc tài ba cái gì củng biết củng tài đâu mà “hậm hực ” như vậy ?
        Móc méo,móc ngoeo.móc lò hay móc gì củng gióng nhau.Có mócgì đâu mà”nóng “? .
        TKTT chẳng có ì là di quá trớn.Chuện chị viết củng chỉ là đem Bác Đảng “khôi hài”chơi vậy thôi .Nó là cái cười của người “yêu nước” trong “thế yêu” nhưng sẻ có ảnh hương sâu xa trong viêc chống CS… Khácvới DTH….Mổi người mổi vẻ….
        Thực tế thì việc chị bị CS đối xử ra sao khi chị chống chúng thì ai củng biết….Đó có đủ tiêu chuẩn đi tị nạn không thì nên hỏi chị ,hỏi Mỷ (nếu không mốn hỏi VT).
        Tác giả chăng có gì là đi quá trớn (quá trớn trong chống cộng u? củng tốt chứ sao ?)..Còn câu cuôi thì thiết tưởng nên rà sóat lại hầu hết nhủng người đi theo diện tỵ nạn chính trị.. Phải hỏi Mỷ thôi ! .

        .

      • Trung Kiên says:

        Tôi cũng có nghe nói, bác Hồ đã báo cáo trước Quốc Hội và…

        BÁC HỒ RƠI NƯỚC MẮT NHẬN KHUYẾT ĐIỂM…

        “Móc méo” khác nghĩa với “móc nghéo”!

        Xin góp ý;

        Móc méo = nói móc họng, móc lò, câu hỏi méo mó.
        Móc nghéo= thông đồng với nhau, tòng phạm

        Thiển nghĩ, chị TKTT đã được Mỹ chấp nhận cho tị nạn, nên câu hỏi…”Phải chăng để được hưởng quy chế tỵ nạn nên TKTT cần phải nói như thế?” đúng là “móc méo” thật rồi!

        Người Việt yêu nước viết…”vợ tôi cũng bị “mất dạy” vì có chồng là “ngụy”, có nghĩa là…Bạn (Người Việt yêu nước) trước kia là sĩ quan QLVNCH???

      • Peter N. says:

        Móc ngoéo là móc ngoặc(ngoéo tay hay ngoặc tay vơí nhau để cùng làm việc gì).Ông TKgiải thích như vậy,người yêu nước đồng ý chứ ? Kẻ góp ý này thì không muốn giải thích,vì ngại chử i,chử tờ không thông lại làm trò cười cho người “thiên hạ.”.
        ”vợ tôi cũng bị “mất dạy” không có nghỉa người nói hay viết câu đó phải là “trước kia là sĩ quan QLVNCH???” vì ai củng có lối nói “có vẻ châm biếm” như vậykê cả người Bác công. Không tin hỏi chị T.Thủy coi ?
        Chị Thuỷ hình như củng từng nói về mình là sau nhửng việc làm của chị với dân oan và trên báo chị cộng tác,chị bị nhà trường đưổi không cho dạy .Chị “mất dạy” từ đó.
        Ai củng có thể nóí yêu nước .CS củng nói yêu nước. Cho nên yêu nước có thể là yêu XHCN nên không thể thỏi khảng định “trước kia là sĩ quanQLVNCH?”Mà tại sao SQQLVNCH mới yêu nước,còn linh,còn dân thì sao ? (Chắc không yêu nước rồi nên mới”chạy” marathon qua Mỷ chứ ?)
        Xin lổi,đùa tí cho vui.
        Cám ơn TK.
        p.n.

      • lyhoangsa says:

        Xin phép anhTrung Kiên cho tôi ké tí đất của anh và xin phép BBT cho tôi ra ngoài lề ti´, tôi là đọc giả thầm lặng trên DCV rất lâu nhưng tôi vô DCVonline.net để góp ý nhưng vô mãi không bao giờ vô được,trên màn hình cứ hiển thị là điện thư này đã ghi danh rồi hoặc mật mã sai,xin anh Trung Kiên hoặc ai giúp tôi với, cảm ơn nhiều.

  9. Người Việt yêu nước says:

    Cám ơn tác giả bài chủ,
    Không biết chị Thủy có lầm lẫn gì không, ở quê tôi khi cải ca

    • Người Việt yêu nước says:

      Kính gởi BBT trang Danchimviet,
      Kính đề nghị quý Ban vui lòng gỡ bỏ phần còm trên vì tôi lỡ tay gởi đi trước khi còm hoàn thành.
      Xin cám ơn,

  10. Vũ Bình Giang says:

    Chị Trần Khải Thanh Thủy víết hay, thực như cuộc sống, của các văn sĩ bắc kỳ.

Phản hồi