WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Giành lại chỗ đứng cho quân lực VNCH

LTG: Sinh ra tại đồng bằng sông Cửu Long năm 1932 trong một gia đình địa chủ giàu có, ông Lâm Quang Thi đã trải nghiệm 25 năm trong quân ngũ và giữ cấp bậc trung tướng khi chiến tranh Việt Nam kết thúc. Ở Việt Nam, ông đậu cử nhân triết học Pháp và sau đó, tại Hoa Kỳ bằng MBA (Quản trị Kinh Doanh). Trong thời gian thi hành nghĩa vụ quân sự, ông đã được trao Bảo quốc Huân chương Việt Nam, huân chương Hoa kỳ The Legion of Merit và huân chương Hàn Quốc Chung Mu. Ông hiện đang sống ở Fremont, California, sau đây là bài nói chuyện với con trai của ông, Andrew Lâm, một chủ bút của New America Media.

—————————————–

Đối với Victor Hugo, nhà thơ và nhà văn nổi tiếng của Pháp, một người rất ngưỡng mộ Napoleon, thế kỷ 19 chỉ có hai năm. “Ce siècle avait deux ans!” [Thế kỷ này chỉ có 2 năm] Trong hai năm đó, hòa bình đã được thiết lập ở châu Âu và Pháp ngự trị tối cao.

Nếu tôi có thể mượn ý của nhà thơ Pháp này, tôi sẽ nói rằng đối với một số lớn những người đàn ông trẻ của thế hệ chúng tôi, thế kỷ 20 chỉ có 25 năm. Tại sao? Từ 1950 đến 1975, bao gồm toàn bộ cuộc đời binh nghiệp của tôi, tôi góp phần trong sự ra đời của Quân đội Quốc gia Việt Nam. Tôi lớn lên và tham gia với đội quân này trong thời gian đó quân lực chúng tôi chiếm được một số những kỳ công vĩ đại nhất trong lịch sử đương đại, từ cuộc tấn công Tết Mậu Thân của Việt Cộng năm 1968 đến cuộc tổng tấn công của nhiều sư đoàn  Bắc Việt vào năm 1972. Sự nghiệp của tôi và sự nghiệp của các chiến hữu của tôi đột ngột kết thúc năm 1975 với sự sụp đổ bi thảm của quân đội.

Năm 1966, ở tuổi 33, tôi là một trong những người trẻ nhất trong quân đội đã mang lon tướng. Ở tuổi 39, tôi đã trở thành một vị trung tướng được thăng chức chỉ huy trưởng một Lực lượng Quân đoàn Vùng I Chiến thuật, công tác dọc theo khu phi quân sự (DMZ). Tôi được 43 tuổi khi chiến tranh kết thúc.

Tôi rời Việt Nam khi Sài Gòn thất thủ năm 1975 và đoàn tụ với gia đình, những người đã vượt biên đến Mỹ một vài ngày trước tôi. Lấy bằng MBA vài năm sau đó, và trở thành một nhân viên tín nhiệm của Bank of America và nuôi sống gia đình ở phía Bắc ngoại ô San Jose. Sau đó tôi nghỉ hưu và dạy tại trường trung học địa phương trong khu vực San Jose. Tôi dạy tiếng Pháp, tiếng Anh, Toán và Thể dục. Tôi cũng là một đai đen ba đẳng Tae-Kwon Do. Ở tuổi 76 vẫn tập luyện gần như hàng ngày, và thường xuyên đến phòng tập thể dục và chơi quần vợt vào cuối tuần, và thường bơi lội vào mùa Hè.

Sau khi nghỉ hưu, tôi không muốn viết một cuốn sách về bản thân mình. Tôi đồng ý với câu tục ngữ Pháp “le moi est haïssable,” [Cái tôi thật đáng ghét]. Nhưng rốt cuộc đã đổi ý.

Tài liệu văn học về chiến tranh Việt Nam ở Mỹ thường là một chiều. Những cuốn sách được viết bởi các binh sĩ Mỹ, nhà báo, nhà sử học, và các quan chức chỉ nhìn cuộc chiến theo quan điểm của Mỹ trong khi các quan điểm của quân đội Nam Việt Nam, đồng minh cũ của mình, thường bị bỏ quên hoặc tệ hơn, mô tả như là hèn nhát và yếu kém, mặc dù trên thực tế hơn 300.000 chiến binh miền Nam Việt Nam đã bỏ mạng trong quá trình chiến tranh so với 58.000 binh sĩ Mỹ – con số thương vong và tử vong cũng như sự đau khổ của chúng tôi  lớn hơn nhiều so với những gì người Mỹ có thể tưởng tượng nổi hay màng đến.

Nhiều nhà báo Mỹ chống chiến tranh. Chiến tranh đã được trình bày từ những góc độ bất lợi nhất với các phương tiện truyền thông giật gân làm sôi động tin tức và bóp méo sự thật nếu cần để đạt được các mục tiêu chống chiến tranh của họ. Chẳng có gì bí mật, rằng vì lý do này hay lý do khác, các phương tiện truyền thông Hoa Kỳ bị thiên vị – nếu không nói là hoàn toàn thù ghét với chiến tranh Việt Nam. Họ mang cùng một thái độ đó khi nhìn vào lịch sử chiến tranh Việt Nam.

Ngay cả những người cộng sản Việt Nam đã viết một vài cuốn sách, háo hức được dịch sang tiếng Anh bởi nhiều giáo sư Mỹ, để khoe khoang về thành tích quân sự và chính trị sau chiến tranh của họ. Tỉ dụ như quyển “Đại thắng mùa Xuân”của tướng Bắc Việt Văn Tiến Dũng, được lưu hành rộng rãi. Trương Như Tảng, một cựu bộ trưởng nội các trong chính quyền cách mạng đương thời Việt Cộng đã viết “Hồi ký của một Việt Cộng”, kể lại câu chuyện của cuộc đời mình và thất vọng với đường lối nặng nề của Hà Nội.  Mỹ có một niềm đam mê với kẻ thù duy nhất đã đánh bại được họ. Ngay cả cựu Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, Robert McNamara đã đến Việt Nam nhiều năm sau để nói chuyện và phỏng vấn các đối thủ của mình. Trong khi những người miền Nam đã chiến đấu bên cạnh quân đội Hoa Kỳ, McNamara không bao giờ bận tâm nói chuyện với họ, và nhiều người sống gần ông ta ở Mỹ.

Chỉ có một số ít các cuốn sách đã được viết bằng tiếng Anh bởi các nhà báo, các cựu quan chức và các chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa, mặc dù thực tế cho thấy dân số Việt Nam lớn nhất bên ngoài Việt Nam sống ở Mỹ.

Tôi tin rằng đã đến lúc để giành lại sự thật và chỗ đứng. Đó là khi tôi viết cuốn hồi ký của tôi, “Thế kỷ Hai Mươi Lăm Năm: Một vị tướng miền Nam Việt Nam hồi tưởng cuộc chiến tranh Đông,” xuất bản năm 2000. Đó là cái nhìn của tôi về những gì đã xảy ra và vì sao Sài Gòn đã thất thủ.

Bây giờ, bảy năm sau đó, tôi đang hoàn thành một quyển khác. Được gọi là “Hell in An Lộc.” Đó là một trận chiến ít được biết đến vào năm 1972 khi quân đội Cộng sản tấn công từ phía Đông, từ Campuchia, qua đường mòn Hồ Chí Minh. An Lộc là một thị trấn nhỏ, được bảo vệ bởi 6.900 binh lính Nam Việt Nam, họ đã chiến đấu mãnh liệt chống lại 30.000 quân Bắc Việt và 100 xe tăng. Chống lại một tỷ lệ cược quá cao, họ chịu đựng trong suốt 94 ngày kinh hoàng và thắng trận với một giá rất đắt.

Cuốn hồi ký của tôi, tôi dành riêng cho những đứa cháu của mình, Amy, Eric, và Brandon, tất cả các cháu đều sinh ra tại Mỹ, hồn nhiên và không một ký ức gì về Việt Nam. Tôi muốn để lại một cái gì đó lâu dài và ghi lại những gì đã xảy ra khi chúng đủ lớn, tôi hy vọng chúng sẽ đọc và tìm hiểu một điều gì đó thuộc di sản của chúng.

Tướng Lâm ký cuốn sách với con gái và cháu gái, con trai vào năm 2003

Cuốn sách ở trên An Lộc chủ yếu để nói lên câu chuyện của miền Nam Việt Nam về những gì đã xảy ra và, quan trọng hơn, để đem lại công lý cho lịch sử của họ. Những “anh hùng vô danh” đã truyền cảm hứng cho tôi trong suốt cuốn sách này và là một nguồn động viên liên tục cho tôi để thực hiện điều này vào những thời điểm cam kết rất khó khăn.

Tôi gánh chịu sự mất mát của quê hương mình. Quá nhiều các chiến hữu của tôi đã hy sinh, một số tự sát và nhiều người đã bị giam giữ ở các trại tập trung. Tôi cảm thấy buồn bã và tức giận . Tức giận bởi vì chúng tôi là một nền dân chủ bị đồng minh  – Mỹ – bỏ rơi vào giờ phút đen tối nhất của lịch sử của chúng tôi. Nhưng tôi nói với bản thân mình rằng Đông Dương và chiến tranh Việt Nam đã mua cho thế giới tự do thời gian để tập hợp, huy động lại sức mạnh của họ và cuối cùng giành chiến thắng trong cuộc Chiến tranh Lạnh.

Nếu điều này không đúng sự thật, hãy để cho tác phẩm của tôi trở nên những lời điều trần cùng với cường độ của sự tàn phá và thảm kịch của con người gây ra bởi cuộc chiến tranh không cần thiết, và do đó những cái chết của bạn bè và đồng đội của tôi đã trở thành vô nghĩa.

Tôi trở nên suy tư hơn ở tuổi già. Tôi hiểu rằng thảm kịch có thể đánh gục những nhân vật tài ba và sáng giá  nhất, và sự đau khổ của con người có giá trị hùng vĩ nội tại của nó. Tôi không mong đợi sự tử tế của lịch sử.

Tôi đang sống lưu vong. Mỹ là điểm đến nhưng nó sẽ không bao giờ thật sự là nhà. Tôi làm hết sức mình để đóng góp cho nền văn học kinh điển của chiến tranh Việt Nam, và cân bằng quan điểm của cuộc chiến tranh ba mặt, trong đó quan điểm của miền Nam Việt Nam vẫn là một thiếu sót kinh khủng.

Bên cạnh đó tôi lạc quan. Khi hệ thống chủ nghĩa Mác hầu như bị sụp đổ, tôi vẫn nuôi dưỡng giấc mơ là tôi sẽ sống đủ lâu để có cơ hội trở lại một Việt Nam tự do và dân chủ.

 

Andrew Lâm là chủ bút của NAM (New America Media) và tác giả cuốn Perfume Dreams: Cảm nghĩ về Di dân Việt-Nam (NXB Heyday Books, 2005). và East Eats West: Viết trên hai bán cầu.

(Nguyễn Khoa Thái Anh chuyển ngữ)

Bản Anh ngữ: news.newamericamedia.org

126 Phản hồi cho “Giành lại chỗ đứng cho quân lực VNCH”

  1. Trúc Bạch says:

    Ha Ha Ha ….VNCH Thối Lắm !

    Gặp những bài mới như bài của Tưởng Năng Tiến, hay loạt bài “Chúng nó ở truồng….Chúng nó ăn uống như thế này đây….” của Blog Mai Thanh Hải, thì các anh chị “Dư Lợn Viên và Chiên Da Bát Chén” của đảng trốn tiệt .

    Các anh chị ấy không có khả năng để tranh luận tại những để tài mà tội ác của đảng đã quá hiển nhiên…nên đành phải chui vào các bài cũ từ năm nảo, năm nào…miễn là để tài về Ngô Đình Diệm hay VNCH là các anh chị ấy “moi ra” để móc….lò .

    Thật là tội nghiệp, chỉ vì vài đồng công điểm mà cứ phải thò ngón tay móc lỗ…..đít VNCH xong rồi đưa lên mũi ngửi và la toáng lên :VNCH thối Lắm, bẩn lắm !

    Biệt tài móc đít người ta để chứng minh người ta là Thối, là bẩn thì chỉ có các anh chị “Dư Lơn Viên” mà thôi !

    Đành rằng “Nghề nào chả là nghề” , nhưng nghề Móc đít người ta rồi la toáng lên là “Thối Lắm, bẩn lắm, xấu lắm !”…coi bộ hơi bị …hèn đấy, các anh các chị Dư Lợn Viên ạ !

    Đổi đề tài đi thôi ! Chừng nào có đề tài VNCH mới thì hãy chui vào để kiếm công điểm nhá !

  2. BaWa says:

    ViệtNam DânChủ CọngHòa
    Chỉ thêm hai chữ, thế mà đã hơn !
    MiềnNam chỉ có CọngHòa
    Thiếu mất DânChủ, cho nên là phải thua !!!

    • Bút Thép VN says:

      MiềnNam chỉ có CộngHòa
      Thế mà chế độ là Dân chủ
      Miền Bắc DânChủ CọngHòa
      Nhưng thực chất là độc tài độc đảng

      Ngày nay

      Việt Nam theo chế độ CNXH
      Chủ Nghĩa Xã Hội hay Xuống Hố Cả Nước?
      Độc Lập đâu không thấy
      Cúi đầu nô lệ Tầu phù
      Tự Do là xa xỉ
      Công an trị, roi điện với nhà tù
      Hạnh Phúc xa vời
      Cuộc sống vất vả chẳng đủ ăn

      • MặtDày says:

        Thằng được làm ‘dzua’
        Thằng thua mần giặc! …(dzặtcái)
        Đừng nên thù vặt
        Mất mặt bầu cua !
        Mình vốn dân ‘chùa’
        Đã thua bỏ chạy
        Theo đóm ăn tàn
        Theo voi hít bã…
        Sống được là may
        Chờ ngày xuống lỗ !!!
        Hãy biết xấu hổ
        Im lặng kwa cầu
        Chờ ngày tháu cáy !!!???

      • Bút Thép VN says:

        MặtDày mặc kệ mặt dày
        Nếu biết xấu hổ thì tày mặt dinh
        Thắng thua là lẽ thường tình
        Cộng sản bán nước tày đình tội khiên

        Hèn với Tầu ác với dân
        Lịch sử lên án lũ quân cộng hèn
        Quan tham cướp đất dân mình
        MặtDày dấu mặt làm thinh cũng hèn

      • Bútlông'chim'! says:

        MặtDày lổ chổ dấu đinh
        Bị giày tây xéo, vẫn vênhvênh cái mặtdày!!!
        Bao năm bồi bút chua cay
        Bútlông’chim’(cú) cứ tưởng hay, nên muá woài…

    • Tien Ngu says:

      Con cò cái tật…hổng chừa,
      Cộng đã bể mánh, cứ lừa, cứ…khoe
      Đánh đồng cò hát…loa rè
      Cộng sản ác láo cò..che thành….hiền

      (Nó…thắng, cho cả nước…điên…)

      • Soldier4rent! says:

        Nó không thắng, nhờ mô anh được ”chạy”?!,
        Chạy theo ai? Ai đã bỏ tiền thuê?!?
        Cũng nhờ rứa ngày nay dù hấp háy
        Vẫn cơm no, rững mỡ, vẫn… đánh thuê!!!

  3. Trung Kiên says:

    Đối với những thế hệ sinh sau 1975 ở miền Nam thì họ không hiểu nhiều về VNCH cũng như cuộc chiến tranh chống lại quân xâm lược Cộng Sản từ miền Bắc, mà đa phần, thế hệ cha anh của họ đã phải gánh chịu và hi sinh xương máu!

    Còn đối những giới trẻ sinh ở miền Bắc thì cũng chẳng hiểu gì về miền Nam, và nhất là càng mù tịt về cuộc chiến mà nhà nước miền Bắc Việt Nam thường hô hào là “chống Mỹ cứu nước” chỉ là cái bình phong để che dấu thân phận của ông Hồ và đảng csvn trong sứ mạng “đánh thuê”, cướp chiếm VNCH để đưa cả nước vòng kim cô cộng sản…mà sau này Lê Duẩn đã tự thú:

    VN đánh Mỹ là đánh cho Trung Quốc, Liên Xô

    Ai thực sự là kẻ đánh thuê, tay sai ngoại bang?

    Hãy nghe và suy nghĩ!

  4. Trúc Bạch says:

    Tưởng rằng các anh chị “chiên da bút chiến” trốn biệt trong các bài viết về các cháu học sinh ở truồng, đưa bác Hồ ra ngoài và ăn cơm hẩm chan nước lã để đi học….

    Nào ngờ các anh chị ấy lại chui lên như những hồn ma bóng quế từ các bài viết đã cũ xì này để kiếm “công điểm”

    Thật là thê thảm và nhục nhã cho con cháu “bác Hồ” !

  5. qlvnch says:

    Lính VNCH là lính đánh thuê cho Mỹ, điều này đã được ông Thiệu và ông Kỳ xác nhận qua những tuyên bố của hai ông ấy. Nhiều quan chức, sỹ quan chính quyền SG sau này thoát chết sang hải ngoại cũng thừa nhận điều đó. Vậy bây giờ giành lại chỗ đứng để tiếp tục đánh thuê nữa à. Cứ nhìn mấy bức tượng lính Mỹ và lính VNCH đứng cạnh nhau mà thấy nhục cho thân phận đánh thuê của lính VNCH. Bên cạnh thằng lính Mỹ cao lớn bặm trợn là lính VNCH thấp bé khom người dưới chân lính Mỹ (kiểu như luồn cúi nó). Thế mà nhiều tên chống cộng còn ca ngợi vinh danh tượng đài Việt Mỹ, thật là nhục.

    • QĐNDVN says:

      Lê Duẩn – một trong những chúa trùm của QĐNDVN đã nói :

      - “Chúng ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Sô và Trung Quốc !”

      Và Mao Trạch Đông đã nói :

      -”TQ sẽ đánh Mỹ tới người VN cuối cùng !”

      Cho nên :

      QLVNCH không đủ tư cách để giành lại vị trí “Lính Đánh Thuê” từ tay QĐNDVN của Hồ Chí Minh và đảng CS ! Dứt khoát là như thế !

      Ngoài ra, QĐNDVN còn hơn hẳn QLVNCH nhờ có biệt tài dơ lưng làm bia sống cho TQ tập bắn như “trận hải chiến Gạc Ma” năm 1988 ….

      Đúng không mấy anh chị “dư luận viên và chiên da bút chán” của Hồ Quang …Nợn ?

    • Lý Chính Luận says:

      “Lính VNCH là lính đánh thuê cho Mỹ, điều này đã được ông Thiệu và ông Kỳ xác nhận qua những tuyên bố của hai ông ấy.”

      Láo khoét! Ông Thiệu và ông Kỳ “xác nhận” và “tuyên bố” những điều ấy hồi nào, ở đâu, trích dẫn từ sách báo nào, xin nói rõ!

      Tượng đài chiến sĩ Việt Mỹ có mắc mớ gì đến ông mà ông thấy “nhục”?

      Ông thấy “nhục” trong khi người Việt tị nạn CS dựng tượng đài chiến sĩ Việt Mỹ để tôn vinh, vậy xin hỏi ông có cảm tưởng gì khi thấy những bức tượng của Lê-nin và Các-Mác bi nhân dân ở Liên Xô cũ cũng như ở toàn Đông Âu đồng loạt kéo đổ xuống và đem ra bãi rác?

      Cái đầu ông còn đầy những thứ xú uế và rác rưởi Mác-Lênin nên bốc giọng lên đã thấy thối. Ông hãy hạch sách nhân dân Đông Âu tại sao họ dám làm thế với các bác “vĩ đại” của ông, và tại sao người Việt tị nạn tôn vinh chiến sĩ Việt Mỹ thử coi, xem họ sẽ trả lời thế nào?

      • Bích Liên says:

        Bác đòi dẫn chứng thì hắn sẽ cứng họng, vì rằng không nói láo bịa đặt thì không phải là cụng sủn!

    • Tien Ngu says:

      Làm gì có chuyện Thiệu Kỳ lại…tự mình chửi mình như thế? Nói dóc cũng phải có lý chút chút chớ?

      Cái này thực ra là cán Cộng chúng nó dạy cò mồi hát thế, liên tục mấy chục năm rồi…

      Ý của Cộng láo rằng thì là VNCH…lính đánh thuê, chỉ có bộ đội cụ Hồ mới nà…lính thứ thiệt.
      Lính VC không…đánh thuê, chỉ đánh cho…Liên Xô với Trung…quốc mà thôi. Cái này là anh ba nói đó nghe.

      Lính đánh thuê cho Mỹ chống…Cộng, đánh…bộ đội VC, không cho Cộng láo chiếm miền Nam. Thành ra Cộng nó…tức quá xá. Khi Mỹ…vọt, lính đánh thuê không được Mỹ tiếp viện nữa, tan hàng, mạnh ai nấy…vọt. Cộng phom phom vào Nam, đào mồ cuốc mả lính đánh thuê chết trận lên mẹ nó hết, để …xã tức…
      Em đánh thuê nào…vọt không được thì lớp bị Cộng thủ tiêu, lớp…gom vô tù…khổ sai ( Cộng hát nà…trại cãi tạo đấy)
      Tội nghiệp, lính đánh thuê được VC giãi phóng đấy. Thiệt nà…bệnh hoạn…

      Còn chuyện lính đánh thuê luồn cúi lính Mỹ, cò mồi VC không hề biết rằng anh tướng…bão tố sa mạc của Mỹ, bái một anh tướng lính đánh thuê mần…sư phụ, bái từ xa bái tới. Bỡi thế, chớ có nên nghe lời cò mồi VC mà…ngu quanh năm…

      VC có cái…dốt là thời buổi…iphone, yahoo…chat, mà chúng cứ tung cò mồi lên mạng…láo tỉnh rụi. Láo thế thì chỉ có…lòi mặt chuột, lợi ích gì chớ?

      Mắc cười quá.

    • Bần-Nông says:

      @qlvnch
      Đúng là “ăn đàng sống nói đàng gió” của CSVN. Thành thật khen ngợi bạn nói mà ko biết “thẹn”. Hãy vào trang mạng nầy đọc để xét lại mình.
      http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/deceptions-enthroned-fallof-trad-morality-06242012093655.html
      Bần-Nông

  6. người việt nam says:

    Tổng thống Thiệu và tướng Kỳ đã xác nhận QLVNCH đánh thuê cho Mỹ, vậy thì chúng ta còn cố giành lại vị trí đánh thuê ấy làm gì cho nhục nhã hả bác lâm ơi.

  7. qd says:

    QLVNCH rất anh hùng, trận nào cũng thắng (trừ trận thua ngày 30/4/75).

    • Tien Ngu says:

      Trận đó thua cũng phải…

      Mỹ chộp được anh Trung Cộng, thị trường một tỉ customers, đất đai khoáng sản chưa khai thác, VNCH mất còn, nó không care. Cho dù bỏ hết đông nam Á cho khối Cộng do Nga cầm đầu, cũng không bằng có được Trung Cộng.

      Cho nên, VNCH thì hết viện trợ súng đạn, Nga Cộng, Tiệp Khắc, Ba Lan, Đông Đức, Romanie…, lại bơm toàn lực cho cs Bắc Việt…

      VNCH chịu không thấu là chuyện…ai cũng thấy trước được. Lấy..củ cãi, sao chơi lại AK, B40?

      Cộng láo được trận này, hát om sòm, loè dân ngu, rằng chúng…vô địch. Nhưng thực tế ai cũng thấy nó chỉ có cái vô địch…biển người, học được từ Trung Cộng.

      Trung Cộng dân nó cả tỉ, xua biển người liều mạng chết cả triệu cũng…chẳng nhầm nhò gì. Nhưng dất miền Bắc lúc đó chỉ có trên 20 triệu, đi đái hết 2 triệu, thì quả là một con số lớn…

      Cái đó cho thấy giặc Cộng nó coi mạng người lính như mạng…chó. Nghe nói trong chiến tranh, cán Cộng xiềng xạ thủ vô càng các cây súng lớn nữa nghen. Thà cho mày…chết tại chổ, không cho mày chạy…

      Bây giờ mà chiến tranh có xãy ra nữa, lính VC chắc không ngu như ngày xưa, để chính uỷ nó ép, nó vẽ ra sao cũng được…

      Bể mánh láo quá xá rồi. Giờ mà thiên hạ nghe đến hai chử cs, ai cũng…nhổ phẹt phẹt cả.

      Cò mồi VC có hát cở nào, cũng…chẳng ăn thua…

  8. Quân Dịch trong Đám Quân Mắc Dịch says:

    Giành lại chỗ đứng cho… ” …Chúng ta là những thằng lính đánh thuê …” ( trích lời PT T Kỳ ) .
    Thật là Nhục . Nhục ơi là Nhục khi bị chủ Mỹ nó chửi : “… Đồ chó đẻ …! ” ( Kennedy ).
    – Người biết liêm sỉ , không ai còn hỉ hả như những kẻ đang hão huyền ở đây .

    • Người Việt Cali.- USA says:

      Tướng Lâm văn Phát – Chuyên gia Đảo Chánh , là em trai của Bà ” NGƯỜI ĐẸP TÂY ĐÔ ” : Elise Lâm Thị Phấn – Cán Bộ Tình Báo Cộng Sản . Không biết rằng : tướng Lâm Quang Thi này , có quan hệ thế nào với gia đình dòng họ Lâm nổi tiếng của ông giáo Phận này .?

      • Dân Cali -USA says:

        Bà NGƯỜI ĐẸP TÂY ĐÔ – Lâm Thị Phấn – Cán Bộ Quân Báo Cộng Sản xuất chúng , Tài -Sắc vẹn toàn . Chả thế mà từ thời Pháp đến Mỹ , đối phương phải khuất phục cúi chào , sỹ quan phòng nhì Pháp Trần Hiến phải quăng súng thực dân ,để xin cùng Cô Elise Phấn theo Cách Mạng đến cùng .
        – Họ Lâm nhà Ông Giáo Phận nổi tiếng Cần Thơ là thế , chứ bại tướng Quang Thi này cũng mang họ Lâm nhưng ô danh quá .Huênh hoang kiếp Đánh Thuê -tướng VNCH , vậy mà bị chủ Mỹ – Kenedy nó đập bàn chỉ mặt chửi : ĐỒ CHÓ ĐẺ … ( SON OF A BITCH …) , phải ngậm hờn câm lặng cùng lũ cực đoan nuốt hận suốt bao năm , nay tới lúc sắp chết ,mới cố thều thào , gượng gạo để vớt vát …cái danh còm của chế độ . Âu , đó cũng là điều dễ hiểu .

      • Tien Ngu says:

        Nghe cò mồi…cắc kè, một hoá nàm ba, hát tự sướng mà Tiên Ngu cười muốn…ưót quần.
        Đúng nà con cháu Trần dân Tiên, y chang cái mững cũ…

        Thấy thương quá.

  9. NGUYEN AN says:

    Quân lực VNCH và VNCH là tiền đồn chống cộng của thế giới, chống lại sự bành trướng của CS, giúp thế giới tự do an bình phát triển.
    Họ phải chịu hi sinh, bị đánh tráo, bị trói, bị buộc thành kẽ thua trận và nhận được gì?! Chỉ nước mất nhà tan!
    1)Thành phần ưu tú còn sót lại, đa số được Mỹ vét về Mỹ.
    Họ phải làm lại từ đầu, tay trắng và mỗi năm hi sinh gởi về
    VN trên dưới 10 tỉ $US, giúp người khó khăn còn ở lại.
    2)Thành phần còn lại và con cháu họ, còn ở VN, là công dân hạng 2, nô lệ cho Bắc VC trường kỳ.

    * Sự hi sinh thầm lặng của Quân lực VNCH và VNCH cho VN và thế giới tự do, lại không được nói đến mà còn bị vu khống, sĩ nhục.

    @ *Đã đến lúc phải trả lại ‘ Chổ đứng cho Quân lực VNCH và VNCH’!
    Mà không ai khác hơn, chính những người từng sống dưới chế độ VNCH, họ phải lên tiếng cho họ!
    Không chờ ai khác, nói thay cho họ!

  10. côngtằngtônnừthị mẹt says:

    Không biết mần răng mà các eng lính cộng hoà yêng hùng ngày mô,nay lại,qua O^ng NKTA, “giành chổ đứng …” rứa hỉ ? Lính các eng là lính của một nước(dù là 1/2 nước) độc lập ,theo thể chế tự do ,dân chủ như bất kỳ nước nào theo phe tự do,không CS (theo tổngthống chế như Mỷ,không có thủ tướng) Và bảo vệ nền tư do dân chủ,bảo vệ 1/2 nước còn lại đó được sống trong tựdo hạnh phúc .Người lính đả chiến đâu hết mình cho lý tưởng đó. Rứa thì còn giành vớí ai ? Không lý giành với CS để có chổ đứng chung với chúng ?
    Đọc cái tựa trên ,bổng nhớ tới một cái phim coi hồi thập niên 60. Hai toán quân Mỷ và Đức đang ghìm nhau,thì cơn lụt lớn ập đến. Cố nhiên là phải tìm chổ đất cao mà tới. Oái oăm chỉ có 01 gò đống thôi nên lính của cả 2 phe đều tránh lụt cùng một nơi !…Cố nhiên phe nào củng tìm cách “giành chổ đứng ” …
    Ông tác giả ni khi mô củng có đề tài “lạ” nhưng “quen” để viết.Đề cho NKTA giành. Các eng lính CH dù nay lưu vong ,dù nay tan hàng ,nhưng vẩn có chổ đứng trong lòng người,trong lòng dân tộc,trong lòng kẻ yêu chuông tự do,trong lòng người yêu nước và nhất là trong lich sử..
    .Họ có chổ đúng trên cao,trang trọng,không cần giành giật với ai !

    • kbc3505 says:

      Lịch Sử Sẽ Trả Lại Sự Thật

      Hahaha! Cám ơn côngtằngtônnừthị mẹt, comment hay lắm!

      “…Các eng lính CH dù nay lưu vong ,dù nay tan hàng ,nhưng vẩn có chổ đứng trong lòng người,trong lòng dân tộc,trong lòng kẻ yêu chuông tự do,trong lòng người yêu nước và nhất là trong lich sử..
      Họ có chổ đúng trên cao,trang trọng,không cần giành giật với ai”

      Đối với quốc gia miến nam VN, ngưới lính VNCH đã trả nợ xong với bao hy sinh và xương máu; và khi kết thúc chiến tranh là tuẫn tiết vì không chấp nhận sống với cộng sản bạo tàn, là ngàn ngày tù đày nơi rừng thiêng nước độc trên khắp quê hương. Họ đã thật sự trả nợ quê hương hết đời trai trẻ để bảo vệ tự do dân chủ ấm no cho người dân.

      Đối với dân tộc và lịch sử, chẳng cần giành mà là hiển nhiên, chổ đứng của người lính VNCH không bao giờ mất hay phai mờ, họ xứng đáng được đứng chung với bao chiến sĩ ông cha và các anh hùng trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc VIỆTNAM.

      Đối với thế giới, ngưới lính VNCH cũng đã một phần gián tiếp bảo vệ tự do cho nhân loại được sống trong hoa bình. Và nay là lúc mà người Mỹ qua tác phẩm “Black April” của tác giả George J. Veith đã thừa nhận sự anh dũng của người lính VNCH trong công cuộc chiến đấu bảo vệ miền nam VN.

      Chỗ đứng của họ là hiển nhiên, chẳn cần phải giành.

      kbc3505

Phản hồi