WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tiến sĩ Nguyễn Quang A với “cụ Hồ”: Hơn một điều buồn

TS. Nguyễn Quang A

Trong phỏng vấn của RFI ngày 22/11/2012 vừa qua về việc Quốc hội Việt Nam ra nghị quyết về việc bỏ phiếu bất tín nhiệm các viên chức cao cấp của chính quyền, Tiến sĩ Nguyễn Quang A có bày tỏ hai quan điểm đáng ghi nhận.

Thứ nhất, ông vẫn đặt một hi vọng và trông chờ sẽ có tiến bộ thực tế từ nghị quyết đó. Theo ông, khẳng định ngay bây giờ nghị quyết đó là có hay không có hiệu quả là một việc “hơi sớm.

Thứ hai, vào cuối cuộc phỏng vấn Tiến sĩ Nguyễn Quang A đã trích dẫn và có ý lấy Hồ Chí Minh ra làm tấm gương để thúc đẩy tiến bộ, ông nói: “… Tất nhiên, không có gì có thể thay thế mạnh bằng quyền của người dân, được đuổi chính phủ’, như là lời của cụ Hồ đã nói nhiều chục năm trước, trong trường hợp chính phủ không làm được việc.

Về quan điểm thứ nhất, theo tôi có thể đó là sự thể hiện chân thành và thận trọng đến từ một nhãn quan nghiêng nhiều về lí thuyết hơn là thực tế. Mặc dù quan điểm của tôi ngược hẳn, cá nhân tôi vẫn trân trọng quan điểm đó của Tiến sĩ Nguyễn Quang A và cũng chỉ mong muốn thực tế sẽ cho thấy quan điểm của tôi là sai.

Về quan điểm thứ hai kể trên của Tiến sĩ Nguyễn Quang A thì tôi thấy hoàn toàn không ổn và rất đáng lo. Theo tôi, hiện nay nếu muốn đất nước có tiến bộ, có dân chủ thực sự hay thậm chí là chỉ muốn chính quyền phải cương quyết hơn với sự đe dọa, xâm lấn từ Trung Quốc thì chúng ta rất không nên lấy “cụ Hồ” ra làm tấm gương, trừ khi chúng ta không có đủ thông tin hoặc chỉ muốn có tiến bộ giả dối, nửa vời và chỉ muốn chính quyền vẫn lệ thuộc Trung Quốc. Chỉ cần xem lại một chút lịch sử chúng ta sẽ thấy điều này rất rõ.

Lãnh tụ nào và chính thể nào đã đưa vòng lệ thuộc, cống triều phương Bắc trở lại Việt Nam gần 80 năm sau khi sự phụ thuộc đó đã bị hủy bỏ hoàn toàn kể từ Hiệp ước Patenôtre 1884[i]? Còn lãnh tụ nào và chính quyền nào nếu không phải là chính quyền Việt Nam Dân chủ Cộng hòa dưới sự lãnh đạo của Chủ tịch Hồ Chí Minh đã bắc những cây cầu “răng môi”, “núi liền núi sông liền sông” cho sự lệ thuộc, cống triều (kiểu mới) phương Bắc trở lại Việt Nam từ năm 1950?

Ai là người đã làm trưởng ban soạn thảo Hiến pháp 1946 và sau đó cũng chính là người đã lại góp phần khai sinh ra Hiến pháp 1959 (ở miền Bắc) để đưa đất nước quyết tiến lên Chủ nghĩa Xã hội? Người nào có thể thay thế được Hồ Chí Minh ở những vai trò hệ trọng và tầm nhìn xa cho dân tộc như thế?

Ai là người đã ký sắc lệnh về biểu tình số 31 ngày 13/09/1946 để chứng tỏ với công luận quốc tế rằng chính thể lâm thời Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là một chính thể cũng biết tôn trọng quyền tự do bày tỏ của dân chúng, nhưng thực tế thì từ đó trở đi quyền biểu tình của người dân (đã được người Pháp cho thực hiện một phần trước đó) hoàn toàn chỉ còn được thực thi trên giấy? Nhà lãnh đạo nào có thể có sự bén nhạy ngoại giao và sự khéo léo chính trị đến thế trong việc nhấc hết đi những tự do của dân đã có trong thời thuộc Pháp, nếu không phải là Hồ Chí Minh?

Ai là người có thẩm quyền chính trị cao nhất đã để cho đất tư từ hàng ngàn năm biến hết thành đất “sở hữu toàn dân”, đã tiến hành cuộc “cách mạng long trời lở đất” ở nông thôn cách đây hơn nửa thế kỷ mà vẫn khiến lòng người hôm nay bấn loạn, hãi hùng, rồi cũng chính người ấy lại đưa tay chấm nước mắt tiếc thương nhưng vẫn giữ trọn ngai vàng cho tới lúc chết? Còn ai có thể có tài an dân và có cái tâm quyết liệt đến cùng cho quyền lực độc đoán đến thế ngoài “Bác Hồ kính yêu”?

Ai là người vừa là Chủ tịch nước kiêm Chủ tịch đảng cầm quyền trong lúc ông Thủ tướng Phạm Văn Đồng hạ bút ký một công hàm công nhận lãnh hải Trung Quốc bao phủ cả hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa? Chắc chắn 54 năm chưa phải là thời gian quá lâu để mọi người quên mất người đó là Hồ Chí Minh, Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (tại miền Bắc Việt Nam), kiêm chủ tịch Đảng Lao động Việt Nam và là một chí hữu, một “người thầy vĩ đại” đương thời của Thủ tướng Phạm Văn Đồng.

Nhưng việc chính quyền hiện nay vẫn không ngừng nghĩ ra nhiều kế sách, vẫn không tiếc tiền của (của dân) liên tục đầu tư vào việc tô vẽ, duy trì, tôn tạo sự sùng kính Hồ Chí Minh trong dân chúng như một bậc thánh, một vị Phật cứu nhân độ thế là vấn đề không có gì khó hiểu vì đó là logic tất yếu của mọi chế độ độc tài. Chúng ta cũng không nên phải quá phàn nàn hay quá đau buồn về những việc đó, vì họ là những kẻ cầm quyền thừa kế trong một chế độ phi dân chủ, họ là những người đã công khai sự quyết tâm và đòi hỏi cả dân tộc phải “sống, học tập và làm việc” theo tư tưởng, tác phong của một lãnh đạo độc tài. Họ là những người đang cố duy trì một thần tượng có thể tiếp tục gây mê hoặc, ru ngủ dân chúng trên con đường lầm lạc, độc ác chỉ có lợi cho họ.

Cái đau xót và đau buồn chính là việc những người bị trị, những người đang mất tự do, bị áp bức, những người không muốn đi theo cái ác lại vẫn quì lạy, sùng kính một con người đã đưa họ từ những xiềng xích thô kệch, rỉ sét sang những gông xiềng êm ả, tinh vi, bền chắc hơn, đã khai sinh ra một chế độ suy đồi mà họ đang ta thán, đã là một ông trùm của các thủ đoạn dân chủ giả hiệu vẫn được duy trì cho tới hôm nay, đã là một chuyên gia về các kỹ thuật mị dân lão luyện tới mức khiến cho cả một dân tộc đa phần vẫn cứ an tâm, ngáo ngác, trông đợi tự do trong gông cùm và thờ kính chính kẻ đã quàng vào họ bộ gông cùm mới.

Nhưng sự đau xót, buồn phiền đó có phần nào nguôi ngoai, và chúng ta cũng không nên trách cứ những người đó, nếu họ chỉ là những người “toan lo nghèo khó”, chưa quan tâm việc triều chính, không thể đọc được một vài ngôn ngữ Âu Mỹ hoặc không có khả năng cập nhật thông tin ngoài những gì nhà nước độc tài ban phát.

Song, Tiến sĩ Nguyễn Quang A hoàn toàn không thuộc số những người như thế. Ông không chỉ là một trí thức lớn trong xã hội hiện nay, một doanh nhân lớn thành đạt bằng thực lực mà còn làm ra và sở hữu một “tủ sách SOS2”. Ông là người đã từng góp ý, phê bình thẳng thắn với Đảng Cộng sản Việt Nam. Ông cũng là người kĩ tính, theo tôi là đúng đắn, khi không hài lòng chữ “về” khi người khác dịch giới từ “to” (tiếng Anh) trong nhan đề The Road to Serfdom[ii] thành Đường về nô lệ. Ông là người gần đây rất quan tâm, rất ủng hộ nông dân bị cướp đất, rất nhiệt tình và sáng kiến trong việc chống “lưỡi bò” No U… Bản thân kẻ đang viết những dòng này cũng là người được ông “khai sáng” qua những dịch phẩm của ông như Hệ thống xã hội chủ nghĩa-chính trị kinh tế học phê phán, tổng quan kinh tế xã hội chủ nghĩa[iii], Lịch sử với những bài học[iv]…

Đương nhiên động lực trong thể hiện ngưỡng mộ Hồ Chí Minh của ông Nguyễn Quang A không thể giống với động lực trong sự sùng kính, ngưỡng mộ, quì lạy mà những kẻ cầm quyền độc tài vẫn thường thao diễn, chào mời, rao giảng, ép buộc. Nhưng có sự ngưỡng mộ nào mà lại không góp phần làm cho thần tượng, đang ngày đêm được tôn tạo, to thêm ra, lại không làm cho sự sụp lạy, vốn đã còng lưng, thêm cúi rạp? Thế mà một người như Tiến sĩ Nguyễn Quang A lại lấy Hồ Chí Minh ra làm gương soi vào đúng lúc này. Đó chẳng phải là một điều thật đáng buồn lắm sao? Nhưng tôi tuyệt không tin vì thế mà chính quyền sẽ có những hành xử văn minh hơn đối với tất cả những thiện ý mà Tiến sĩ Nguyễn Quang A đã muốn và sẽ muốn dành cho xã hội. Thế mới là điều lo lại thêm vào điều đã rất buồn.

© 2012 Phạm Hồng Sơn & pro&contra


[i] Đây là hiệp ước kí kết giữa Pháp và triều đình nhà Nguyễn (Việt Nam) vào năm 1884, thường lấy theo tên gọi của viên công sứ người Pháp (Patenôtre). Hiệp ước này có 19 điều khoản, trong đó có điều khoản: nước Nam chấp nhận cho nước Pháp bảo hộ, có việc gì giao thiệp với ngoại quốc thì do nước Pháp chủ trì, nước Nam không phải thần phục nước nào nữa. Thực ra điều khoản vừa kể không khác mấy so với hai hiệp ước đã kí trước đó vào các năm 1874 và 1883, nhưng ở Hiệp ước Patenôtre có hai chi tiết đáng lưu ý: 1. Viên công sứ Pháp (ở Bắc Kinh), tức đại sứ, đại diện của chính quyền Pháp lúc đó, chủ động tới triều đình ở Huế để thương thảo. 2. Sau khi kí hiệp ước thì chiếc ấn của Trung Quốc phong cho các vương triều Việt Nam đã bị đem ra “thụt bễ nấu lên và hủy đi”. (Nguồn: Trần Trọng Kim, Việt Nam Sử lược, quyển II, Bộ Giáo dục Trung Tâm Học liệu xuất bản, Sài Gòn 1971.)

[ii] Tác phẩm của Friedrich August Hayek (1899-1992), bản dịch của Phạm Nguyên Trường (dựa theo một bản tiếng Anh rút gọn) với nhan đề Đường về nô lệ, Nxb Tri thức, 2009. Bản đầy đủ do Nguyễn Quang A dịch với nhan đề Con đường tới chế độ nông nô.

[iii] Tác giả Kornai János, Nguyễn Quang A dịch, Nxb Văn hóa Thông tin, 2002.

[iv] Tác giả Kornai János, Nguyễn Quang A dịch, Nxb Tri thức, 2008.

 

Tags:

32 Phản hồi cho “Tiến sĩ Nguyễn Quang A với “cụ Hồ”: Hơn một điều buồn”

  1. Bac Ba Phi says:

    Cũng phải thông cảm
    cho ông tiến sĩ
    từ nhỏ đến lớn
    luôn được dạy dỗ
    “công đức bác Hồ”
    hiện giờ, chỉ cần
    ông tiến sĩ và các bạn
    giúp một tay với chúng ta
    lật đổ
    bọn khốn nạn cộng sản
    là tốt rồi
    còn nếu ông tiến sĩ
    ngửi rắm ông Hồ
    vẫn còn thấy thơm
    thì kệ ông ta !

  2. Nguyen An says:

    Bài của anh Phạm hòang Sơn hay quá!!!!

    Người cộng sản nói như thế, nhưng không phải thế. Khi họ bảo giữ an ninh cho bạn, có nghĩa là họ canh giữ bạn. Khi họ nói có tự do, thì phải hiểu tự do theo cái nghĩa của họ, nghĩa là chỉ đựợc tự do làm những điều không chống lại họ, dù họ có độc tài, dù họ làm những điều đi ngựợc với nhân bản. Biết họ như thế, nhưng đôi khi chống họ, nhưng cũng muốn có một sự an tòan cho cá nhân mình, thì phải dùng chính những lời của họ để chỉ trích họ.

    Do đó, phải chăng Tiến sĩ Nguyễn Quang A muốn dùng gậy ông để đập lưng ông khi nhắc đến lời nói của ông HCM?
    Thực lòng mà nói, khi dùng những lời của lãnh tụ cộng sản để chửi thẳng vào mặt cộng sản, thì không bị chúng nó bắt giam mình được.

  3. NgườiFlorida says:

    Ông này vẫn là người ngưỡng mộ Hồ. Hồ đã đem chủ nghiã cộng sản vào Việt Nam, cắt đất cho Tàu, giết cả mấy chục triệu dân Việt. NQA vẫn trung thành với Hồ! Có đáng xưng là trí thức không?

  4. Lê dung Cơ says:

    CSVN hiện nay, có kế hoạch mật là bằng mọi cách duy trì ông HỒ là thần tượng . Nhưng những tài liệu về cái chết của Nông thị Xuân, mẹ của Nguyễn tất Trung,về những mẩu chuyện Hồ chi Minh của Nguyễn minh Cần, các đánh giá của Bùi Tín….đã được lưu truyền rộng rãi, bí mật trong người dân VN đã vạch mặt một tên lưu manh, cáo già xảo quyệt, dâm tặc làm cho việc tuyên truyền, lừa bịp của CS phản tác dụng. Người dân càng tin CS là nói dối.

  5. nhunguyen says:

    Nếu muốn xóa bỏ chế độ độc tài công sản tai VN thì đừng bao giờ đưa ra những điều gì mà HCM đã từng nói.Nếu xét cho cùng thì nguyên nhân chính đưa đất nước ta đến bờ tuyệt vọng ngày nay là do HCM ;hãy dẹp bỏ hình tượng xấu xa đó đi nếu thật sự muốn thay đổi ở VN.

  6. Hoàng says:

    Nguyễn quang A là con cáo già của nhóm lợi ích cs,trước khi nhóm nghiêncứu của hắn chưa giải thể,hắn đã làm gì tranh đấu gì cho đất nước và dân tộc.Hắn còn ở chức vị hắn nghiễm nhiên giử chặt cái ngôi vị của hắn,từ sau đó…hắn đi tranh đấu…đúng là bọn cs cắc kè,luôn đổi mầu.Nếu thật sự hắn có tấm lòng cho quê hương dân tộc khỏi ách cs thì hắn không bao giờ dựa vào cái thây ma hồ chí minh
    làm hướng đi cho mình.Hắn một trong những thằng việt gian cs mà thôi

  7. Trúc Bạch says:

    Những cái vỗ nhẹ, nhưng làm tan nát “thần tượng”…..

  8. Huong Nguyen says:

    Đây là 1 điển hình trí thức XHCN Việt-Nam – những người dù muốn dù không đã được chế độ ân sũng, ăn trên ngồi trước trong xã hội. Khi nền kinh tế hoạch định của XHCN phá sản thì họ đổi mới bằng cách trở về những bước đi mà lẽ ra họ đã nên làm từ 20 năm trước. Bây giờ, khi nền chính trị và kinh tế xã hội Việt-Nam đã cụt lối bên bờ vực thẵm thì họ lại nghĩ chuyện trở lại 60 năm về trước (1946)… Người Việt trông mong ở họ cái gì?

    • Bùi Lễ says:

      Đừng có lo, việt cộng sẽ bắt đầu thay đổi (làm trở) lại từ thời đại 1960 . Và vài
      chục năm sau sẽ giống như bây giờ!
      Tôi đồng ý như “nhunguyen” đã nói . Ngày nào còn tôn thờ kẻ bán nước thì ngày đó
      đám trẻ còn tiếp tục cái tư tưởng nô lệ của họ Hộ

      • Người Hà Thành says:

        Đừng bận tâm!

        Hôm nay khen ngợi lão Hồ
        Ngày mai chửi kẻ phản đồ hại dân
        Trông kià tượng của Lê Lin
        Một thời ngạo nghễ nay thời bùn đen

  9. Choi Song Song says:

    Mưu cầu an bình thịnh vượng cho quốc gia dân tộc mà lấy ông HCM ra để làm mẫu mực,làm gương soi thì coi như chuyến này về không,mất cả chì lẫn chài.

  10. quandannambo says:

    mở miệng ra là hồ
    đóng miệng lại củng hồ
    *
    loại trí thức hồ đồ lú lẩn này
    đáng
    cho vào bải rác*

Phản hồi