WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tiến sĩ Nguyễn Quang A với “cụ Hồ”: Hơn một điều buồn

TS. Nguyễn Quang A

Trong phỏng vấn của RFI ngày 22/11/2012 vừa qua về việc Quốc hội Việt Nam ra nghị quyết về việc bỏ phiếu bất tín nhiệm các viên chức cao cấp của chính quyền, Tiến sĩ Nguyễn Quang A có bày tỏ hai quan điểm đáng ghi nhận.

Thứ nhất, ông vẫn đặt một hi vọng và trông chờ sẽ có tiến bộ thực tế từ nghị quyết đó. Theo ông, khẳng định ngay bây giờ nghị quyết đó là có hay không có hiệu quả là một việc “hơi sớm.

Thứ hai, vào cuối cuộc phỏng vấn Tiến sĩ Nguyễn Quang A đã trích dẫn và có ý lấy Hồ Chí Minh ra làm tấm gương để thúc đẩy tiến bộ, ông nói: “… Tất nhiên, không có gì có thể thay thế mạnh bằng quyền của người dân, được đuổi chính phủ’, như là lời của cụ Hồ đã nói nhiều chục năm trước, trong trường hợp chính phủ không làm được việc.

Về quan điểm thứ nhất, theo tôi có thể đó là sự thể hiện chân thành và thận trọng đến từ một nhãn quan nghiêng nhiều về lí thuyết hơn là thực tế. Mặc dù quan điểm của tôi ngược hẳn, cá nhân tôi vẫn trân trọng quan điểm đó của Tiến sĩ Nguyễn Quang A và cũng chỉ mong muốn thực tế sẽ cho thấy quan điểm của tôi là sai.

Về quan điểm thứ hai kể trên của Tiến sĩ Nguyễn Quang A thì tôi thấy hoàn toàn không ổn và rất đáng lo. Theo tôi, hiện nay nếu muốn đất nước có tiến bộ, có dân chủ thực sự hay thậm chí là chỉ muốn chính quyền phải cương quyết hơn với sự đe dọa, xâm lấn từ Trung Quốc thì chúng ta rất không nên lấy “cụ Hồ” ra làm tấm gương, trừ khi chúng ta không có đủ thông tin hoặc chỉ muốn có tiến bộ giả dối, nửa vời và chỉ muốn chính quyền vẫn lệ thuộc Trung Quốc. Chỉ cần xem lại một chút lịch sử chúng ta sẽ thấy điều này rất rõ.

Lãnh tụ nào và chính thể nào đã đưa vòng lệ thuộc, cống triều phương Bắc trở lại Việt Nam gần 80 năm sau khi sự phụ thuộc đó đã bị hủy bỏ hoàn toàn kể từ Hiệp ước Patenôtre 1884[i]? Còn lãnh tụ nào và chính quyền nào nếu không phải là chính quyền Việt Nam Dân chủ Cộng hòa dưới sự lãnh đạo của Chủ tịch Hồ Chí Minh đã bắc những cây cầu “răng môi”, “núi liền núi sông liền sông” cho sự lệ thuộc, cống triều (kiểu mới) phương Bắc trở lại Việt Nam từ năm 1950?

Ai là người đã làm trưởng ban soạn thảo Hiến pháp 1946 và sau đó cũng chính là người đã lại góp phần khai sinh ra Hiến pháp 1959 (ở miền Bắc) để đưa đất nước quyết tiến lên Chủ nghĩa Xã hội? Người nào có thể thay thế được Hồ Chí Minh ở những vai trò hệ trọng và tầm nhìn xa cho dân tộc như thế?

Ai là người đã ký sắc lệnh về biểu tình số 31 ngày 13/09/1946 để chứng tỏ với công luận quốc tế rằng chính thể lâm thời Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là một chính thể cũng biết tôn trọng quyền tự do bày tỏ của dân chúng, nhưng thực tế thì từ đó trở đi quyền biểu tình của người dân (đã được người Pháp cho thực hiện một phần trước đó) hoàn toàn chỉ còn được thực thi trên giấy? Nhà lãnh đạo nào có thể có sự bén nhạy ngoại giao và sự khéo léo chính trị đến thế trong việc nhấc hết đi những tự do của dân đã có trong thời thuộc Pháp, nếu không phải là Hồ Chí Minh?

Ai là người có thẩm quyền chính trị cao nhất đã để cho đất tư từ hàng ngàn năm biến hết thành đất “sở hữu toàn dân”, đã tiến hành cuộc “cách mạng long trời lở đất” ở nông thôn cách đây hơn nửa thế kỷ mà vẫn khiến lòng người hôm nay bấn loạn, hãi hùng, rồi cũng chính người ấy lại đưa tay chấm nước mắt tiếc thương nhưng vẫn giữ trọn ngai vàng cho tới lúc chết? Còn ai có thể có tài an dân và có cái tâm quyết liệt đến cùng cho quyền lực độc đoán đến thế ngoài “Bác Hồ kính yêu”?

Ai là người vừa là Chủ tịch nước kiêm Chủ tịch đảng cầm quyền trong lúc ông Thủ tướng Phạm Văn Đồng hạ bút ký một công hàm công nhận lãnh hải Trung Quốc bao phủ cả hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa? Chắc chắn 54 năm chưa phải là thời gian quá lâu để mọi người quên mất người đó là Hồ Chí Minh, Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (tại miền Bắc Việt Nam), kiêm chủ tịch Đảng Lao động Việt Nam và là một chí hữu, một “người thầy vĩ đại” đương thời của Thủ tướng Phạm Văn Đồng.

Nhưng việc chính quyền hiện nay vẫn không ngừng nghĩ ra nhiều kế sách, vẫn không tiếc tiền của (của dân) liên tục đầu tư vào việc tô vẽ, duy trì, tôn tạo sự sùng kính Hồ Chí Minh trong dân chúng như một bậc thánh, một vị Phật cứu nhân độ thế là vấn đề không có gì khó hiểu vì đó là logic tất yếu của mọi chế độ độc tài. Chúng ta cũng không nên phải quá phàn nàn hay quá đau buồn về những việc đó, vì họ là những kẻ cầm quyền thừa kế trong một chế độ phi dân chủ, họ là những người đã công khai sự quyết tâm và đòi hỏi cả dân tộc phải “sống, học tập và làm việc” theo tư tưởng, tác phong của một lãnh đạo độc tài. Họ là những người đang cố duy trì một thần tượng có thể tiếp tục gây mê hoặc, ru ngủ dân chúng trên con đường lầm lạc, độc ác chỉ có lợi cho họ.

Cái đau xót và đau buồn chính là việc những người bị trị, những người đang mất tự do, bị áp bức, những người không muốn đi theo cái ác lại vẫn quì lạy, sùng kính một con người đã đưa họ từ những xiềng xích thô kệch, rỉ sét sang những gông xiềng êm ả, tinh vi, bền chắc hơn, đã khai sinh ra một chế độ suy đồi mà họ đang ta thán, đã là một ông trùm của các thủ đoạn dân chủ giả hiệu vẫn được duy trì cho tới hôm nay, đã là một chuyên gia về các kỹ thuật mị dân lão luyện tới mức khiến cho cả một dân tộc đa phần vẫn cứ an tâm, ngáo ngác, trông đợi tự do trong gông cùm và thờ kính chính kẻ đã quàng vào họ bộ gông cùm mới.

Nhưng sự đau xót, buồn phiền đó có phần nào nguôi ngoai, và chúng ta cũng không nên trách cứ những người đó, nếu họ chỉ là những người “toan lo nghèo khó”, chưa quan tâm việc triều chính, không thể đọc được một vài ngôn ngữ Âu Mỹ hoặc không có khả năng cập nhật thông tin ngoài những gì nhà nước độc tài ban phát.

Song, Tiến sĩ Nguyễn Quang A hoàn toàn không thuộc số những người như thế. Ông không chỉ là một trí thức lớn trong xã hội hiện nay, một doanh nhân lớn thành đạt bằng thực lực mà còn làm ra và sở hữu một “tủ sách SOS2”. Ông là người đã từng góp ý, phê bình thẳng thắn với Đảng Cộng sản Việt Nam. Ông cũng là người kĩ tính, theo tôi là đúng đắn, khi không hài lòng chữ “về” khi người khác dịch giới từ “to” (tiếng Anh) trong nhan đề The Road to Serfdom[ii] thành Đường về nô lệ. Ông là người gần đây rất quan tâm, rất ủng hộ nông dân bị cướp đất, rất nhiệt tình và sáng kiến trong việc chống “lưỡi bò” No U… Bản thân kẻ đang viết những dòng này cũng là người được ông “khai sáng” qua những dịch phẩm của ông như Hệ thống xã hội chủ nghĩa-chính trị kinh tế học phê phán, tổng quan kinh tế xã hội chủ nghĩa[iii], Lịch sử với những bài học[iv]…

Đương nhiên động lực trong thể hiện ngưỡng mộ Hồ Chí Minh của ông Nguyễn Quang A không thể giống với động lực trong sự sùng kính, ngưỡng mộ, quì lạy mà những kẻ cầm quyền độc tài vẫn thường thao diễn, chào mời, rao giảng, ép buộc. Nhưng có sự ngưỡng mộ nào mà lại không góp phần làm cho thần tượng, đang ngày đêm được tôn tạo, to thêm ra, lại không làm cho sự sụp lạy, vốn đã còng lưng, thêm cúi rạp? Thế mà một người như Tiến sĩ Nguyễn Quang A lại lấy Hồ Chí Minh ra làm gương soi vào đúng lúc này. Đó chẳng phải là một điều thật đáng buồn lắm sao? Nhưng tôi tuyệt không tin vì thế mà chính quyền sẽ có những hành xử văn minh hơn đối với tất cả những thiện ý mà Tiến sĩ Nguyễn Quang A đã muốn và sẽ muốn dành cho xã hội. Thế mới là điều lo lại thêm vào điều đã rất buồn.

© 2012 Phạm Hồng Sơn & pro&contra


[i] Đây là hiệp ước kí kết giữa Pháp và triều đình nhà Nguyễn (Việt Nam) vào năm 1884, thường lấy theo tên gọi của viên công sứ người Pháp (Patenôtre). Hiệp ước này có 19 điều khoản, trong đó có điều khoản: nước Nam chấp nhận cho nước Pháp bảo hộ, có việc gì giao thiệp với ngoại quốc thì do nước Pháp chủ trì, nước Nam không phải thần phục nước nào nữa. Thực ra điều khoản vừa kể không khác mấy so với hai hiệp ước đã kí trước đó vào các năm 1874 và 1883, nhưng ở Hiệp ước Patenôtre có hai chi tiết đáng lưu ý: 1. Viên công sứ Pháp (ở Bắc Kinh), tức đại sứ, đại diện của chính quyền Pháp lúc đó, chủ động tới triều đình ở Huế để thương thảo. 2. Sau khi kí hiệp ước thì chiếc ấn của Trung Quốc phong cho các vương triều Việt Nam đã bị đem ra “thụt bễ nấu lên và hủy đi”. (Nguồn: Trần Trọng Kim, Việt Nam Sử lược, quyển II, Bộ Giáo dục Trung Tâm Học liệu xuất bản, Sài Gòn 1971.)

[ii] Tác phẩm của Friedrich August Hayek (1899-1992), bản dịch của Phạm Nguyên Trường (dựa theo một bản tiếng Anh rút gọn) với nhan đề Đường về nô lệ, Nxb Tri thức, 2009. Bản đầy đủ do Nguyễn Quang A dịch với nhan đề Con đường tới chế độ nông nô.

[iii] Tác giả Kornai János, Nguyễn Quang A dịch, Nxb Văn hóa Thông tin, 2002.

[iv] Tác giả Kornai János, Nguyễn Quang A dịch, Nxb Tri thức, 2008.

 

Tags:

32 Phản hồi cho “Tiến sĩ Nguyễn Quang A với “cụ Hồ”: Hơn một điều buồn”

  1. Chim Gõ Kiến says:

    Trước tiên để trở lại tranh luận trên Đàn Chim Việt, tôi chân thành cám ơn BBT ĐCV đã cho đăng những ý kiến của tôi và các anh LV & PL nhanh hơn mọi khi (sau một ngày mới thấy hiện comments, chắc có lý do công việc và có khác biệt với DLB về cấu trúc phần mềm).
    Thứ đến tôi cảm ơn anh Lâm Vũ đã giới thiệu cho tôi biết BS PHS là ai, và tôi đã tìm hiểu qua các tin và bài viết của BS PHS trên mạng và tôi đã biết BS PHS là ai .
    Tôi cũng cám ơn Trực Ngôn và BuiLan đã nhắc nhở tôi về phong cách viết.
    Giờ xin trở lại vấn đề chính mà các Lâm Vũ góp ý.
    Cũng từ trang pro&contra, tôi đã đọc bài của n/v PTH trước rồi thấy bài của BS PHS nên mới có comment như thế đó anh LV.
    BS PHS từ một bản dịch “Thế nào là dân chủ” đã bi tuyên án là gián điệp với bản án 13 năm tù và sau được giảm xuổn 5 năm và 3 năm quản chế, rồi được ân xá ra tù trước hạn 2 năm. Xin chia xẻ những năm tháng bị đọa đày trong nhà tù của một chế độ có tính dân chủ gấp vạn lần các nước TB (pho Doan) voi anh PHS. Nhân đây tôi cũng mong muốn nhà cầm quyền VN trả lại tự do cho THDT và những người yêu nước khác được hưởng “Ân xá” như BS PHS.
    Nhưng trong trả lời phỏng vấn của BS PHS với BBC gần đây 22/11/2012 về ông DTQ vẫn cho là đại biểu của dân và quốc hội là của dân, thế liệu có làm mọi người khác hiểu được đúng thực chất của QH CHXHCN là của dân hay của đảng cs VN? Và khi có ai đó mổ xẻ câu nói đó của ông PHS để lũ CAM ném đá, thi các anh sẽ thấy sao?
    Trở lại bài viêt về ông NQA nói dẫn chứng lời của ông Hồ về nhiệm vụ của chính phủ chỉ dùng từ “cụ Hồ” mà PHS đã viết bài báo như nói trên.
    Tôi không được hân hạnh là bạn hay người quen của ông NQA, nhưng tôi đã biết được một số chi tiết về ông ấy khi còn học ở Hungary như thế nào và làm TS KH ra sao. Sau đó ông NQA được giới KH đánh giá rất cao về chuyên môn cũng như về các lĩnh vực khác và đã là viện trưởng Viện IDS gồm rất nhiều giỏi được mọi người coi là Think Tank của VN lúc đó.
    Sao BS Sơn không gọi điện hay viết cái email thạt đơn giản đẻ góp ý hay để ông ấy giải thích câu từ đó cho rõ nghĩa thì sẽ đẹp biết bao, vì ông Sơn đâu có lạ gì ông A, việc gì phải viết một bài báo dù có nhẹ nhàng đưa lên mạng, mà tác dụng của nó nó như thế nào chắc ông Sơn và mọi người đã đọc bên DLB cũng biết. Còn nó có tác dụng đến cuộc đấu tranh dân chủ chung lớn đến mức nào tôi xin được lắng nghe.
    Còn với Phan Liên nên đọc lại comment trên của tôi viết, rồi mới hiểu comment phia dưới của Trực Ngôn, va se hiểu câu nhắc lại của PL là dành cho ai.
    PL cũng đừng chụp mũ khi chưa hiểu!

    Các anh có nghi ngờ tôi là CAM thì cũng có thể vì tôi có ảnh hưởng nhiều của CM CAM của Ukrain đấy.

    Xin cảm ơn mọi người đã đọc những dòng comment của tôi.

    • Phan Liên says:

      Cho tới cái comment này tôi chưa hề chụp mũ Chim Gõ Kiến là CAM, như chính CGK gọi trang web của Phạm Thị Hoài và người cộng tác Phạm Hồng Sơn là CAM: “anh em trên công đồng mạng cần xác minh rõ đây có là ổ con nhền nhện không của bọn CAM không? Vì cùng trong đó tôi thấy có PT Hoài đang phuc chế cho cái thây ma mục ruỗng HCM bằng bài viết rât vòng vèo y hêt của PH Sơn này.”

      Tôi chỉ cực lực phản đối cách buộc tội thiếu chứng cứ, thái độ khủng bố và chủ trương tố cáo bẩn thỉu của CGK nhằm vào những nhà hoạt động dân chủ. Nhưng tôi không chửi rủa bừa bãi, lý sự vòng vo mà tôi có ý định tranh luận nghiêm túc.

      Cách phản hồi của Chim Gõ Kiến cho thấy ông bút chiến có bài bản. Thay vì tranh luận trực tiếp với những ý kiến phản đối mình, ông tìm cách xoa dịu số đông (là bác Builan, Trực Ngôn, Lâm Vũ…) và chỉ tập trung hỏa lực tấn công vào một một đối tượng duy nhất là Phan Liên. Cái thủ thuật bẻ đũa từng cái này, Phan Liên gặp hoài. Chẳng lạ lùng gì.

      Bởi vậy, tôi kiên nhẫn trả lời comment của CGK, nếu ông là người ngay thì cứ tranh luận thẳng thắng. Tôi không dồn ép ông đến đường cùng. Hãy tự tạo cho mình một cơ hội.

      “Cũng từ trang pro&contra, tôi đã đọc bài của n/v PTH trước rồi thấy bài của BS PHS nên mới có comment như thế đó anh LV.”

      Không thể vì đọc hai bài mà “ngây thơ” kết luận nguyên trang web đó là ổ con nhền nhện của bọn CAM. Khi chính bài của PHS là một bài đặc sắc tố cáo tội ác HCM.

      “Nhưng trong trả lời phỏng vấn của BS PHS với BBC gần đây 22/11/2012 về ông DTQ vẫn cho là đại biểu của dân và quốc hội là của dân, thế liệu có làm mọi người khác hiểu được đúng thực chất của QH CHXHCN là của dân hay của đảng cs VN? Và khi có ai đó mổ xẻ câu nói đó của ông PHS để lũ CAM ném đá, thi các anh sẽ thấy sao?”

      Ông nói mập mờ mà không dám đưa link ra cho mọi người kiểm chứng. Nghĩa là sao? Tôi đưa đường link đó ra đây:
      http://www.bbc.co.uk/vietnamese/multimedia/2012/11/121122_dr_phamhongson.shtml

      Bài phỏng vấn của Phạm Hồng Sơn quang minh chính trực và khúc chiết, nhằm lên án “thủ đoạn chính trị của nhà cầm quyền”. Chỉ có CGK đọc xong mới nghĩ đến thủ đoạn khác: “ai đó mổ xẻ câu nói đó của ông PHS để lũ CAM ném đá”. Ai mới được? Kẻ tán tận lương tâm nào nghĩ đến chuyện đó và muốn làm chuyện đó?

      Sao con người CGK không thể ngay thẳng? Chỉ nghĩ đến những chyện lén lút, thủ đoạn đen tối? Cái này không tốt cho hậu vận đâu, CGK nên tra vấn lại lương tâm mình.

      “Sao BS Sơn không gọi điện hay viết cái email thạt đơn giản đẻ góp ý hay để ông ấy giải thích câu từ đó cho rõ nghĩa thì sẽ đẹp biết bao, vì ông Sơn đâu có lạ gì ông A, việc gì phải viết một bài báo dù có nhẹ nhàng đưa lên mạng, mà tác dụng của nó nó như thế nào chắc ông Sơn và mọi người đã đọc bên DLB cũng biết. “

      Tranh luận công khai, thẳng thắng có gì xấu? Lên tiếng đường hoàng phủ nhận tấm gương lem luốc HCM, có gì mà không đẹp? Viết mail cho ông A thì chỉ có ông A đọc? Còn ông B, ông C, ông D, ông X… cũng mang căn bệnh “núp bóng cụ”, ai chữa cho?

      “Còn với Phan Liên nên đọc lại comment trên của tôi viết, rồi mới hiểu comment phia dưới của Trực Ngôn, va se hiểu câu nhắc lại của PL là dành cho ai.”

      Phản hồi bác Trực Ngôn ngắn gọn, dễ hiểu. Bác Trực Ngôn không là đối tượng chụp mũ và ném đá PHS. Tôi xác định rõ ràng: Câu nói của tôi không nhằm vào bác Trực Ngôn mà nhằm vào CGK.

      “Các anh có nghi ngờ tôi là CAM thì cũng có thể vì tôi có ảnh hưởng nhiều của CM CAM của Ukrain đấy.”

      À, hóa ra ông sang Ukrain rồi trốn sang Đức. Cảm thông!!!

      Ông ở Ukrain lẽ nào không biết tổng thống Wiktor Andrijowytsch Juschtschenko (2005-2010), từng là đảng viên Đảng CS Nga từ năm 21 tuổi cho đến khi chế độ CS ở Nga tắt thở? Làm gì có cái nghị quyết nào bắt bớ, tàn sát đảng viên CS ở châu Âu như ông tự nghĩ. Tư bản thắng cuộc, chẳng tàn sát kẻ thất thế, mà trọng dụng tất cả nhân tài. Chỉ có thằng CS VN ác nhân mới trả thù tàn độc đồng bào mình.

      Riêng về chuyện CAM. Tôi nghĩ, chữ CAM bây giờ chỉ có ý nghĩ giễu cợt, khinh bỉ. Chẳng có CAM – QUÝT gì ở đây, vì bọn comment phá hoại dân chủ trình độ quá kém, đôi lúc nói ra như đem phân trát vô mặt đảng.

      Nếu tôi nói CGK là CAM thì chỉ để chọc quê thôi. Dân hợp tác Đông Âu có nỗi niềm đau khổ riêng. Tôi quen biết họ nhiều và có những cảm thông nhất định.

      Thân mến
      Phan

  2. Phan Liên says:

    Chim Gõ Kiến says:
    02/12/2012 at 15:25
    “Còn một kẻ, chẳng vì nhân dịp cái xác vô hồn lãng nhách muốn sống dậy hay có nhiều người đang hò nhau vứt nó khỏi cái nhà ướp xác rất tốn tiền của dân kia, thì lại đi tô son trát phấn ở những chỗ và vào lúc rất không cần thiết, trong khi dưới làn da còn tồn tại vì formon thì mọi người đã dùng con dao laser hiên đại là internet mổ xẻ và đã phơi bày những ẩn tích của bệnh tình trầm trọng của CNCS là láo khoét, lừa bịp, mưu mô độc ác, bán nước, hại dân…”

    Ông Chim Gõ Kiến viết những lời này nhằm vào bác sĩ PHS, liệu CGK có “giả mù sa mưa” thật không? Tôi nghĩ tới khả năng khác. Hoặc CGK là tay chụp mũ hung hăng chuyên nghiệp, hoặc đầu óc CGK có vấn đề đến độ đọc mà chẳng hiểu được một phần mười.

    Bài viết của bác sĩ Phạm Hồng Sơn rõ ràng lên án HCM:
    - Tội đưa vòng lệ thuộc, cống triều phương Bắc trở lại Việt Nam.
    - Tội đứng sau công hàm Phạm văn Đồng.
    - Tội tiến hành cuộc cách mạng nông thôn cách đây hơn nửa thế kỷ.

    Và lên án cả những người cứ mở miệng ra là “noi gương bác Hồ”, như ông Nguyễn Quang A.

    “Theo tôi, hiện nay nếu muốn đất nước có tiến bộ, có dân chủ thực sự hay thậm chí là chỉ muốn chính quyền phải cương quyết hơn với sự đe dọa, xâm lấn từ Trung Quốc thì chúng ta rất không nên lấy “cụ Hồ” ra làm tấm gương, trừ khi chúng ta không có đủ thông tin hoặc chỉ muốn có tiến bộ giả dối, nửa vời và chỉ muốn chính quyền vẫn lệ thuộc Trung Quốc.” (chỗ tô đậm là do PLiên)

    Và lên án luôn cái chế độ CS thối nát, mà ông gọi đích danh là chế độ độc tài:

    “Nhưng việc chính quyền hiện nay vẫn không ngừng nghĩ ra nhiều kế sách, vẫn không tiếc tiền của (của dân) liên tục đầu tư vào việc tô vẽ, duy trì, tôn tạo sự sùng kính Hồ Chí Minh trong dân chúng như một bậc thánh, một vị Phật cứu nhân độ thế là vấn đề không có gì khó hiểu vì đó là logic tất yếu của mọi chế độ độc tài.”

    Những người ném đá, chụp mũ ông Phạm Hồng Sơn xin hãy đọc kỹ lại bài viết và nhìn lại bản thân mình.

  3. Phan Liên says:

    Bác sĩ Phạm Hồng Sơn là một nhân tố tiến bộ trong nước, là nhà hoạt động dân chủ được nhiêu người ưa thích. Ông dám mạnh dạn cầm bút viết những điều CS không ưa. Như vậy là đáng quý lắm. Tôi đồng ý với bác Trực Ngôn. Trước khi chửi rủa bừa bãi, nên tìm hiểu thông tin.

    http://nhucaytrevn.blogspot.de/2012/11/liem-sy-va-nang-luc-quoc-hoi-o-au.html

    Quan điểm của PHS trên BBC:

    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/multimedia/2012/11/121122_dr_phamhongson.shtml

    Ông PHS không ngồi nhà gõ bàn phím bốc phét, ông đi biểu tình thiệt:

    “Tại Hà Nội, cuộc biểu tình có mặt các nhân sỹ, trí thức bên cạnh quần chúng đủ mọi lứa tuổi, thành phần xã hội và đặc biệt có sự tham gia của ‘đông đảo dân oan khiếu kiện.’

    Trong số các nhân sỹ, trí thức tham gia có bà Lê Hiền Đức, người đoạt giải thưởng quốc tế chống tham nhũng, bác sỹ Phạm Hồng Sơn, luật sư Lê Quốc Quân, Giáo sư Ngô Đức Thọ cùng nhiều nhân vật khác nữa. Đặc biệt có sự xuất hiện của Hiệp sĩ Công nghệ thông tin Nguyễn Công Hùng, một trí thức tật nguyền từng được Nhà nước vinh danh.”

Leave a Reply to Phan Liên