WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Mạn đàm về chính phủ lưu vong

Chính phủ lưu vong Tây Tạng

Chính phủ lưu vong ít lâu nay là đề tài nóng bỏng của người Việt hải ngoại vì mới đây có thêm chánh phủ lưu vong Việt Nam tại Hoa Kỳ ra đời. Bài viết này sẽ tìm hiểu mục tiêu và hoạt động của những tổ chức này nói chúng và của Việt Nam nói riêng.

oo0oo

Những chính phủ lưu vong trong thời gian Thế Chiến Thứ Hai

Thế chiến thứ II đã chứng kiến một số chính phủ lưu vong được thành lập và hoạt động phần lớn tại Âu châu. Trong số đó phải kể đến Pháp, Hòa Lan, Ba Lan, Tiệp Khắc, Na Uy, Luxemburg, Yugoslavia, Hy lạp, và Phi Luật Tân. Vì giới hạn về khuôn khổ của bài viết này, chúng ta sẽ chỉ tìm hiểu một vài chánh phủ lưu vong trong thời kỳ này.

Thế chiến Thứ II bùng nổ khi Đức Quốc Xã xua quân xâm chiếm Ba Lan vào tháng 9, 1939. Chánh Phủ Ba Lan đã chạy thoát qua ngả Romania để tới Paris và sau đó là London. Dưới sự lãnh đạo của Tướng Wladyslaw Sikorski, Chánh Phủ Ba Lan lưu vong, một trong những chánh phủ năng động nhất trong Thế Chiến Thứ Hai, đã thành lập được những đơn vị quân đội Ba Lan tại Pháp, Anh, và Liên Bang Xô Viết. Những đơn vị này tham chiến tại các mặt trận tại Pháp, Anh, Bắc Phi và Ý bên cạnh các lực lượng đồng minh. Chính Phủ Lưu Vong Ba Lan đã can thiệp với Joseph Stalin để giải thoát một số công dân Ba Lan ra khỏi nhà tù ở Nga và giúp giải quyết vấn đề biên giới khi Đệ Nhị Thế Chiến chấm dứt.

Vai trò của chánh phủ Ba Lan lưu vong lu mờ vào cuối Thế Chiến Thứ Hai vì nhiều thực tế bất lợi: (1) Chánh Phủ Lưu Vong Ba Lan có nhiều mối bất hòa trầm trọng với Liên Bang Sô Viết về vụ thảm sát hàng ngàn sĩ quan Ba Lan tại Katyn Wood, Nga Sô sát nhập một số lãnh thổ của Ba Lan ở biên giới phía đông vào Nga, và kế hoạch của Nga Sô biến Ba Lan thành một nước chư hầu Cộng Sản; (2) Liên Bang Xô Viết chứ không phải đồng minh giải phóng Ba Lan ra khỏi ách thống trị của Đức Quốc Xã và sau đó thiết lập một chánh phủ Cộng Sản bù nhìn, và (3) Pháp, Anh và Hoa Kỳ chấm dứt công nhận chánh phủ lưu vong Ba Lan vào giữa năm 1945 vì lập trường cứng dắn của chính phủ này về vấn đề biên giới với Nga Sô mà Đồng Minh không giải quyết được.

Mặc dù gặp nhiều trở ngại, chính phủ lưu vong Ba Lan tiếp tục hiện hữu sau Thế Chiến Thứ Hai. Vào cuối năm 1989, khi Ba Lan thoát khỏi sự thống trị của Liên Bang Sô Viết, chánh phủ lưu vong Ba Lan vẫn còn phục vụ 150,000 cựu chiến binh Ba Lan tại Anh quốc bao gồm 35,000 người tại London. Khi Lech Walesa trở thành tổng thống đầu tiên của Ba Lan vào thời kỳ hậu Cộng Sản vào tháng 12/ 1990, ông đã được tổng thống của chính phủ lưu vong Ba Lan Ryszard Kaczorowski trao lại những biểu tượng của nền Cộng Hòa Ba Lan bao gồm ấn tín quốc gia và của tổng thống và bản hiến pháp chính thức của Ba Lan.

Tổng thống của chính phủ lưu vong Ba Lan- Ryszard Kaczorowski

Vào ngày 10 tháng 5, 1940, quân Đức xâm chiếm Vương Quốc Bỉ. Vua Leopold III của quyết định ở lại trong nước với quân lính Bỉ, sau khi quân đội Bỉ đầu hàng Đức Quốc Xã. Tuy nhiên toàn thể nội các dân sự dưới quyền của Thủ Tướng Hubert Pierlot di tản qua Paris, rồi qua London để tiếp tục chiến đấu. Binh sĩ Hải quân và Không Quân Bỉ sát nhập vào Hải Quân và Không Quân Hoàng Gia Anh. Bộ Binh Bỉ thành lập những đơn vị tác chiến nhỏ từ cấp tiểu đoàn trở xuống, bao gồm cả lực lượng cảm tử và nhẩy dù. Vào cuối Thế Chiến Thứ II, Bỉ có 100,000 binh sĩ chiến đấu bên cạnh lực lượng Đồng Minh. Chính phủ lưu vong Bỉ được dân Bỉ công nhận là một chánh phủ hợp pháp. Vào ngày 8, tháng 9, 1944, chính phủ lưu vong Bỉ trở về nước sau bốn năm di tản.

Tiếp theo phải kể đến chánh phủ lưu vong Pháp do Tướng Charles de Gaulle lãnh đạo. Tướng de Gaulle là một thành viên cấp thứ trưởng của chánh phủ Pháp hợp pháp cuối cùng của Thủ Tướng Paul Raynaud. Tổ chức Free French Forces (FFF) có văn phòng đặt tại London vào 1940 và sau đó rời về Algiers vào 1943. FFF sát nhập với Lực Lượng Pháp tại Bắc Phi và đổi tên thành Ủy Ban Giải Phóng Quốc Gia Pháp (French Committee of National Liberation – FCNL).

Vào giữa năm 1944, FCNL có 400,000 quân lính. Một số đơn vị FCNL nằm trong lực lượng Không Quân Hoàng Gia Anh, Không Quân Sô Viết, và Lực Lượng Không Vận của Bộ Binh Anh. FCNL tham gia vào mặt trận Bắc Phi, cuộc đổ bộ của Đồng Minh vào miền Nam nước Pháp và tại Normandy. Khi Đệ Nhị Thế Chiến chấm dứt ở Châu Âu, FCNL có 1,300,000 quân lính. Hoa Kỳ và Anh Quốc chánh thức công nhận Tướng de Gaulle là nhà lãnh đạo quốc gia Pháp vào tháng 10, 1944 sau khi lực lượng đồng minh gồm FCNL giải phóng Paris vào ngày 25-8-1944. Đến lượt chánh phủ độc tài Pháp của Thống Chế Philippe Pétain do Đức Quốc Xã dựng lên phải lưu vong sang Sigmaringen, Đức sau khi toàn thể nước Pháp được giải phóng vào ngày 7-9-1944.

Chánh phủ Hòa Lan do Hoàng Hậu Wilhelmina lãnh đạo đã di tản qua London vào tháng 5, 1940 sau khi Đức Quốc Xã xâm chiếm Hòa Lan ngay vào giai đoạn đầu của Thế Chiến Thứ II. Trước đó, Hòa Lan là một nước trung lập và duy trì được mối liên hệ ngoại giao tốt đẹp với Đức. Thủ Tướng De Geer của Hòa Lan chủ trương hợp tác với Đức Quốc Xã như Thống Chế Philippe Pétain của Pháp. Do đó, Hoàng Hậu Wilhelmina đã bãi chức De Geer và chọn Pieter Sjoerds làm tân thủ tướng của chánh phủ lưu phong. Trong thời gian Thế Chiến Thứ Hai, chính phủ lưu vong Hòa Lan tiếp tục cai quản những thuộc địa và bảo hộ như East Indies, Aruba, Curacao, và Dutch Guiana. Những nơi này cung cấp dầu hỏa và một số nguyên liệu cho Đồng Minh.

Những chính phủ lưu vong trong thời kỳ hiện đại

Trong giai đoạn hiện nay, vẫn có một số chính phủ lưu vong trên thế giới. Đáng nói đến là hai chánh phủ lưu vong Tây Tạng và Miến Điện. Trung Tâm Hành Chánh Tây Tạng (Central Tibetan Administration – CTA) thường được gọi là chính phủ lưu vong Tây Tạng, được thành lập vào năm 1959 tại Dharamshala, Ấn Độ do Đức Dalai Lama thứ 14 lãnh đạo. Ngài cùng với đa số các vị bộ trưởng đã di tản an toàn ra khỏi Tây Tạng sau cuộc nổi dậy đẫm máu chống sự cai trị của Trung Quốc thất bại. CTA xem Tây Tạng là một quốc gia độc lập, có ngôn ngữ và văn hóa riêng biệt và sự chiếm đóng quân sự của Trung Quốc là bất hợp pháp. Tuy nhiên mục tiêu tranh đấu hiện nay của chính phủ lưu vong Tây Tạng là một quy chế tự trị thật sự.

Mặc dù được tổ chức như một chánh phủ, CTA tuyên bố rằng CTA sẽ không nắm chính quyền tại Tây Tạng mà trái lại sẽ giải tán một khi tự do được phục hồi tại Tây Tạng. Chính quyền Tây Tạng sẽ phải do người Tây Tạng ở trong nước chọn lựa. Chức vụ thủ tướng lúc đầu được Đức Dalai Lama bổ nhiệm, nhưng kể từ 2001, chức vụ này được cử tri Tây Tạng bầu theo thể thức dân chủ. Kể từ tháng 3, 2011, theo sự yêu cầu của Đức Dalai Lama, hiến chương Tây Tạng được thay đổi để ngài không còn giữ trách nhiệm về chính trị. Do đó, chức vụ cao nhất hiện nay của chính phủ lưu vong Tây tạng là Thủ tướng.

CTA chăm lo về vấn đề an sinh cho cộng đồng Tây Tạng tị nạn tại Ấn Độ gồm khoảng 100,000 người. CTA quản trị trường học, cơ sở y tế, sinh hoạt văn hóa, cơ sở thương mại, và những dự án phát triển kinh tế cho cộng đồng Tây Tạng với sự thỏa thuận của chính phủ Ấn Độ. CTA phát hành cuốn sổ xanh lá cây cho tất cả những người dân Tây Tạng sống ở hải ngoại. Cuốn sổ này chứng nhận quốc tịch và sự đóng góp tình nguyện cho CTA. Ngoài ra CTA còn phát hành cuốn sổ mầu xanh da trời cho những ai trên 18 tuổi không phải là công dân Tây Tạng nhưng ủng hộ Tây Tạng.

Chánh phủ lưu vong Tây Tạng không được chính phủ nào trên thế giới công nhận chính thức. Tuy nhiên chánh phủ lưu vong Tây Tạng tiếp tục nhận được sự trợ giúp không chính thức của nhiều nguồn khác nhau. Đức Dalai Lama được các nguyên thủ quốc gia thường xuyên tiếp kiến. Chính phủ lưu vong Tây Tạng duy trì một số văn phòng ở nhiều thành phố và quốc gia khác nhau như New Delhi, New York, Geneva, Tokyo, London, Paris, Moscow, Canberra, và Budapest. Những văn phòng này hoạt động như tòa đại sứ không chính thức của chánh phủ lưu vong Tây Tạng.

Hơn hai thập niên về trước, Đảng Liên Minh Quốc Gia Cho Dân Chủ (National League for Democracy – NLD) của Miến Điện thắng lớn trong cuộc bầu cử. Khoảng 80% số ghế trong của Quốc Hội lọt vào tay các ứng cử viên của đảng này. Nhóm lãnh đạo quân phiệt được biết dưới danh hiệu Hội Đồng Quốc Gia Tái Lập Luật Pháp và Trật Tự (State Law and Order Restoration Council – SLORC) tìm cách ngăn cản NLD thiết lập chánh phủ, bắt giam chủ tịch đảng NLD là Ông U Tin Oo và quản thúc tại gia tổng thứ ký đảng NLD là Bà Aung San Suu Kyi. Càng về sau, SLORC càng đàn áp mạnh hơn. Văn phòng NLD bị khám xét, các đại biểu NLD, những người có cảm tình và những người ủng hộ đều bị bắt. Những tu viện cũng bị bố ráp.

Trước tình trạng bắt bớ như trên, TS Sein Win dời khỏi Burma đến Manerplaw tại biên giới Thái-Miến để thành lập chinh phủ lưu vong vào ngày 18-12-1990 dưới tên hiệu là Chính Phủ Liên Hiệp Quốc Gia của Liên Bang Miến Điện (National Coalition Government of the Union of Burma – NCGUB) với sự hỗ trợ của NLD và một số tổ chức chính trị khác. Chính phủ Sein Win tổ chức một hội nghị tại Bommersvik, Thụy Điển, vào tháng 7, 1995. Hội nghị này đã giải tán NCGUB và thành lâp Chính Phủ Dân Chủ Miến Điện (Democratic Government of Burma) để đáp ứng với tình hình thay đổi ở trong nước. TS Sein Win tái đắc cử chức thủ tướng của tân chính phủ.

Tình trạng của Miến Điện trở nên dễ thở hơn trong hai năm gần đây do sự thay đổi của chánh quyền quân nhân kể từ khi Tướng U Thein Sein lên nắm chính quyền tại Miến Điện vào tháng 3, 2011 sau một cuộc bầu cử đầy gian lận. Trong một thời gian ngắn, Tướng U Thein Sein đã tiến hành một số cải tổ chính trị theo đường lối dân chủ như trả tự do cho một số tù nhân chánh trị, giảm thiểu sự kiểm soát của chính phủ vào khu vực kinh tế, cho phép các đảng phái chính trị hoạt động, và bãi bỏ luật kiểm duyệt báo chí trước khi phát hành. Bà Aung San Suu Kyi và các thành viên của đảng NLD đều thắng cử trong cuộc bầu cử Quốc Hội vào tháng 4, 2012. Sau khi không bị giam giữ tại nhà kể từ tháng 11, 2010, Bà Aung San Suu Kyi còn được tự do xuất ngoại.

Để tạo điều kiện thuận tiện cho tiến trình dân chủ hóa ở trong nước, sau 22 năm tranh đấu, chính phủ lưu vong Miến Điện, chính thức giải tán vào ngày 21-9-2012 vừa qua. Tuy nhiên một số người cho rằng quyết định giải tán này quá sớm vì vẫn còn một số tù nhân chính trị chưa được trả tự do và chính sách thù nghịch những nhóm thiểu số chưa được sửa đổi và một số luật lệ bất công vẫn tồn tại. Một số người khác lại cho rằng Bà Aung San Suu Kyi có thể sớm giải quyết những vấn đề này.

Đặc tính của một chính phủ lưu vong

Phân tách những thí dụ kể trên người ta có thể định nghĩa chính phủ lưu vong là một tổ chức chính trị tự xem mình là một chánh phủ hợp pháp nhưng không thể sử dụng quyền hạn hợp pháp của mình và phải cư ngụ trên một quốc gia khác. Những chính phủ lưu vong thường chuẩn bị một ngày nào đó có thể quay trở về quê hương của mình để dành lại quyền hành chính thức. Các chính phủ lưu vong được thành lập trong những trường hợp như quốc gia bị xâm chiếm trong thời gian chiến tranh, nội chiến, đảo chánh, hay cách mạng.

Một số yếu tố sau đây giúp người ta nhận biết thế nào là một chính phủ lưu vong:

1. Một cá nhân hay một nhóm cá nhân tự cho mình có thẩm quyền tối cao đối với một quốc gia mà mình đã phải di tản.

2. Một cá nhân hay một nhóm cá nhân có uy tín quốc tế và thành tích đáng kể được quốc gia bao dung công nhận rằng họ có thẩm quyền tối cao đó.

3. Một cá nhân hay một nhóm cá nhân được tổ chức để thi hành một số hoạt động nhân danh một quốc gia.

Để chứng tỏ có thực quyền, một chính phủ lưu vong cần phải có khả năng để có thể thực hiện một số hoạt động như sau:

1. Được đại đa số dân ở trong và ngoài nước công nhận.
2. Được các quốc gia có chủ quyền công nhận ngoại giao.
3. Duy trì một lực lượng quân sự ở trong nước và/hay hải ngoại.
4. Tham dự vào những hiệp định song phương hay quốc tế.
5. Tu chính hiến chương của chính phủ lưu vong.
6. Phải có ngân sách hoạt động và có các văn phòng đại diện.
7. Phát hành giấy căn cước.
8. Cho phép thành lập đảng chính trị.
9. Thực hiện những cải tổ dân chủ.
10. Tổ chức bầu cử.

Sự hữu hiệu của một chính phủ lưu vong tùy thuộc vào uy tín và khả năng của những người lãnh đạo.Đó là những trường hợp như Đức Dalai Lama của Tây Tạng, Bà Aung San Suu Kyi của Miến Điện, Tướng Wladyslaw Sikorski của Ba Lan, và Tướng de Gaulle của Pháp. Đồng thời sự trợ giúp từ khối dân của nước đó và các chính phủ ngoại quốc cũng rất là quan trọng. Những chánh phủ lưu vong trong những thí dụ trên đây cho thấy họ làm việc rất hiệu quả, tạo ra khá nhiều thử thách to lớn cho đối phương. Trái lại, có những chánh phủ lưu vong chỉ duy trì sự hiện diện tượng trưng hoặc tệ hơn không được ai nhắc nhở đến. Trong nhóm này người ta phải kể đến Belarusian People’s Republic, Qajar Dynasty, Pahlavi Dynasty, Royal Lao government in Exile, Sahrawi Arab Democratic Republic, v.v.

Các chính phủ lưu vong Việt Nam

Riêng về Việt Nam, đầu tiên có Chánh Phủ Quốc Gia Lâm Thời (CPQGVNLT) do Phong Trào Việt Nam Tân Dân Chủ (PTVNTDC) vận động thành lập vào năm 1990. Vì bạo bệnh, ông Nguyễn Trân giữ chức vụ thủ tướng đầu tiên xin từ nhiệm. Ông Đào Minh Quân, Chủ Tịch PTVNTDC, cựu Trung Úy Chiến Tranh Chính Trị VNCH, lên thay thế và chánh thức giữ tân thủ tướng kể từ ngày 16-2-1991. CPQGVNLT khai báo đã thành lập được năm văn phòng đại diện ở năm quốc gia có đông người tị nạn và được chính phủ Hoa Kỳ công nhận về mặt ngoại giao nhưng không có một bằng chứng pháp lý nào chứng tỏ điều này. CPQGVNLT không đạt được thành tích nào đáng kể và trên nguyên tắc vẫn còn tồn tại đến ngày nay. CPQGVNLT tuyên bố rằng CPQGVNLT là tổ chức “duy nhất đại diện cho Quốc Gia Việt Nam và những người đang bị Cộng Sản cướp nước và được chính phủ Hoa Kỳ nhìn nhận hợp pháp tại Hoa Kỳ.”

Chính phủ lưu vong thứ hai là Chính Phủ Cách Mạng Việt Nam Tự Do (CPCMVNTD) thành lập vào năm 1995, 20 năm sau khi miền nam Việt Nam rơi vào tay Cộng Sản. Một người có bí danh là Nguyễn Hoàng Dân giữ chức vụ thủ tướng đầu tiên. Tiếp theo là ông Nguyễn hữu Chánh, trước đó từng là một thành viên của CPQGVNLT. Danh hiệu CPCMVNTD sau này được đổi thành Chính Phủ Lâm Thời Việt Nam Tự Do và cuối cùng là Chính Phủ Việt Nam Tự Do. Tổ chức này tự giải tán vào 2008 vì “không còn phù hợp với tình hình thế giới.” Trong 13 năm hoạt động Chính Phủ Việt Nam Tự Do không được quốc gia nào công nhận, không thu hút được sự hỗ trợ đáng kể của dân Việt Nam ở trong nước và hải ngoại, cũng như không đạt được thành tích nào đáng kể. Trái lại tổ chức này còn bị tai tiếng vì liên hệ đến những vụ đặt bom bất thành tại một vài cơ sở của CSVN.

Chính phủ lưu vong thứ ba do các Ông Nguyễn Bá Cẩn, cựu thủ tướng VNCH, Ông Nguyễn Văn Chức, cựu thiếu tướng và cựu thượng nghị sĩ VNCH, cựu thiếu Tướng Lý Tòng Bá, và Ông Hồ Văn Sinh, chủ tịch VNCH Foundation, vận động thành lập vào năm 2008 với danh xưng là chánh phủ VNCH. Tổ chức này quy tụ được một số nhân vật thuộc nội các VNCH cuối cùng dưới quyền của cựu Thủ Tướng Nguyễn Bá Cẩn. Sau khi Ông Nguyễn Bá Cẩn đột ngột từ trần vào năm 2009, hai ông Nguyễn Văn Chức và Lý Tòng Bá tiếp tục điều hành Chinh Phủ VNCH cho đến nay. Tổ chức này chủ trương phục hồi VNCH, đòi CSVN trả lại miền Nam Việt Nam bằng cách vận động quốc tế thi hành đúng đắn Hiệp Định Paris 1973.

Chánh phủ lưu vong thứ tư vừa mới thành lập vào tháng 10 vừa qua dưới danh xưng Ủy Ban Lãnh Đạo Lâm Thời VNCH do khoảng 300 người tham dự một hội nghị họp tại Westminter, California lấy tên là Hội Nghị Diên Hồng Việt Nam Hải Ngoại bầu ra. Ông Nguyễn Ngọc Bích, cựu Tổng Giám Đốc VNTTX, được nhiều phiếu nhất giữ chức chủ tịch. Ông Hồ Văn Sinh, nguyên là viên chức Dân Vận Chiêu Hồi, đệ nhất phó chủ tịch. Ông Đoàn hữu Định, nguyên sĩ quan Nha Kỹ Thuật, đệ nhị phó chủ tịch.

UBLĐLTVNCH có chủ trương tương tự như tổ chức Chánh Phủ VNCH của cố thủ tướng VNCH Nguyễn Bá Cấn: Phục hồi Hiệp Định Paris 1973 và đòi CSVN trả lại miền nam Việt Nam để tái lập nước Việt Nam Cộng Hòa. Cho đến nay, người ta chưa biết rỏ tổ chức Chánh Phủ VNCH và UBLĐLTVNCH là hai thực thể khác biệt hay chỉ là một. Sau khi thành lập được hơn một tháng, Ông Đoàn Hữu Định tuyên bố rút tên ra khỏi UBLĐLTVNCH: “Mới đây qua một cuộc biểu quyết trong giới cựu quân nhân mà tôi là một thành phần đã cho biết là việc tham gia không thuận lợi vào lúc này và không mấy thích hợp trong hoàn cảnh và giai đoạn này.Do đó tôi phải theo ý muốn của đa số là rút tên ra khỏi Ủy Ban Lãnh Đạo Lâm Thời VNCH.”

Bài học

Tại Hoa Kỳ hiện có ít nhất là hai hoặc ba tổ chức dưới hình thức chính phủ Việt Nam lưu vong. Dù danh xưng là chủ tịch, tổng bí thư, tổng thống, hay thủ tướng, cũng không có gì khác biệt. Trong lịch sử hiếm thấy hiện tượng lạm phát chính phủ lưu vong như vậy. Thông thường chính phủ lưu vong được thành lập ngay sau khi có cuộc di tản ra hải ngoại. Trái lại cả bốn chính phủ lưu vong Việt Nam đều được thành lập vài ba thập niên sau khi chiến tranh Việt Nam chấm dứt. Có lẽ thời gian đầu còn bận lo cơm áo. Ngày nay một số lãnh tụ lưu vong này đã ngoài 70 hay 80.

Trong Hội Nghị Diên Hồng Việt Nam Hải Ngoại vừa qua, một cựu sĩ quan Quân Pháp VNCH nhận xét rằng “Một chính phủ lưu vong phải có các yếu tố như là chính quyền, dân tộc, lãnh thổ và sự công nhận của quốc tế. Chúng ta không có những điều kiện này thì hãy an phận thủ thường mà làm những việc nho nhỏ, đừng nghĩ đến việc gì quá to lớn.” Ý kiến của ông rất chí lý nhưng rất tiếc không được chấp nhận. Do đó hải ngoại có thêm một chính phủ lưu vong.

Hai năm trước đây, LM Phan Văn Lợi, một thành viên trong ban lãnh đạo của Khối 8406 ở quốc nội, vô cùng ngạc nhiên khi thấy tên của ngài và LM Nguyễn Văn Lý trong danh sách thành phần của một chánh phủ lưu vong. Nhân dịp viết thư yêu cầu chính phủ lưu vong này lấy tên của mình ra, LM Lợi đã đóng góp một số ý kiến được tóm tắt như sau mà kẻ viết bài này hoàn toàn đồng ý:

1. Thành lập một tổ chức nhỏ, hoạt động, từng bước xây dựng uy tín, để lớn dần dần.
2. Không thể có chuyện đùng một cái thành lập chính phủ lâm thời như ảo thuật được, lây qua các tổ chức đấu tranh nghiêm túc đầy gian nan vất vả khác; làm nản lòng bao người Việt tâm huyết khác.
3. Trong 35 năm qua, hình như cũng đã có một số “chính phủ lâm thời” mờ mờ ảo ảo, cũng đã làm người Việt chúng ta tốn công sức và tiền của khá nhiều rồi.

Nếu không đủ uy tín, không có đủ phương tiện, không có thực lực, không nên tổ chức chính phủ lưu phong. Phương sách tranh đấu hữu hiệu cho một nước Việt Nam dân chủ hiện nay vẫn là tập trung mọi nỗ lực để hỗ trợ phong trào dân chủ ở trong nước. Chúng ta vô cùng hãnh diện có nhiều chiến sĩ đấu tranh cho nhân quyền và dân chủ ở trong nước như Lê Thị Công Nhân, Phạm Hồng Sơn, Cù Huy Hà Vũ, Huỳnh Thục Vy, Nguyễn Văn Lý, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thăng Long, Phạm Thanh Nghiên, Tạ Phong Trần, Huỳnh Việt Lang, Nguyễn Văn Hải (Điếu Cầy), Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (Mẹ Nấm), v.v. Họ sẽ là những người lãnh đạo đất nước trong tương lai.

Mỗi tổ chức ở hải ngoại dù lớn hay nhỏ nên thiết lập các Quỹ Dân Chủ để luôn luôn có sẵn nguồn tài chánh gửi về trợ giúp những tổ chức dân chủ ở trong nước có phương tiện hoạt động và những nhà dân chủ và gia đình khi họ bị CSVN bao vây kinh tế. Một việc làm hữu hiệu thứ hai là tiếp tục phổ biến tin tức trung thực vào trong nước để phá vỡ kế hoạch bưng bít thông tin của CSVN.Ngoài ra hải ngoại cần liên kết với các sinh viên Việt Nam du học. Lớp người trẻ này không ít thì nhiều sẽ là những thành phần tạo sự thay đổi ở trong nước. Kỹ sư Đỗ Nam Hải, KS Nguyễn Tiến Trung, LS Lê Công Định, Cô Hoàng Lan, v.v. là những thí dụ cụ thể.

© Nguyễn Quốc Khải

© Đàn Chim Việt

59 Phản hồi cho “Mạn đàm về chính phủ lưu vong”

  1. tran minh says:

    … dân việt trong chế độ ma quỷ độc tài ác đảng trị này sống còn không bằng con thú hoang chỉ như con thú bị nhốt trong chuồng mọi sự sống chết đều do lủ quái đảng cs này định liệu tát cả đều răm rắp triệt để thi hành mọi sắp xếp của đảng từ điếm đứng đường đến điếm trí thức trong giới giáo sư bác sỉ kỷ sư luật vv….. tự ma cô đường phố đến ma cô trí thức từ sư ông đén linh mục

    anh xe ôm, chị bán hang rong ,, v.. v..…. tất cả mọi thành phần trong xã hội cs quái thú này đều được ác đảng chăm sóc chăn dắt chỉ đạo chặc chẻ mọi sự đều được đảng chỉ đạo phân công tổ chức chấp hành cá nhân thực hiện tất cả nhịp nhàng quay đều theo số phận mà đảng đã vạch ra ….xã hội cộng sản một xã hội với muôn vàn tấm mặt nạ huy hoàng rực rở
    che dấu bộ mặt của lủ âm binh ác quỷ kinh khiếp ghê tởm khốn nạn âm thầm hoạt động trong bong tối đẻ bảo vệ lủ quái thú cs ,còn tệ hại hơn cả xã hội loài thú con dan sống có mắt như mù có tai như điếc có miệng như câm có đầu không óc có lồng ngực mà chẳng có trái tim sống mà không có lý trí không phân biệt được thị phi trằng đen thật giả sống mà không cần tự do không thích công lý đếch thèm quyền được làm người

    cam tâm làm súc vật cho người ta sai khiến chỉ muốn được làm một bầy cừu ăn no ngủ kỷ được đảng chăm sóc và chăn dắt cẩn thận chỉ một mực nhất định đi theo hướng theo lề mà đảng đã định sẳn đã vạch rỏ LỊCH SỬ TỔ QUỐC DÂN TỘC VIỆT NAM QUA 4000 NĂM VĂN HIẾN CÓ BAO GIỜ ĐEN TỐI THỐNG KHỔ NHỤC NHẢ ĐÉN TẬN CÙNG NHƯ THỜI ĐẠI HỒ CHÓ MINH NÀY KHÔNG

  2. Hồ Minh says:

    Những kẻ huyễn hoặc mọc rêu

    Trong lịch sử loài người, chưa có trang sử nào đau thương và đẫm máu hơn trang sử Cộng Sản, và cũng chưa có chế độ nào ngược đời phi nhân như vậy. Ấy thế nhưng điều lạ lùng là từ xưa tới nay không có một chế độ nào tự ca ngợi bản thân hơn thế cả. Đảng Cộng sản cầm quyền và lãnh tụ của họ bao giờ cũng vĩ đại ngất trời qua hệ thống truyền thông độc quyền duy nhất, vì vậy mà nhân dân là kẻ thấp hèn và luôn phải phục tùng chế độ. Đảng Cộng sản tự ca ngợi bản thân như một như cầu để tồn tại và lừa dối người dân. Để đến nỗi, thế giới thì người ta đã phát triển văn minh giàu mạnh, còn đất nước Việt Nam vẫn nghèo nàn lạc hậu. Nhìn quanh, người ta đã bay trên bầu trời tự do, trong khi mình đã phủ đầy rêu phong.
    Không chỉ duy nhất ở Việt Nam, mà tất cả các quốc gia Cộng Sản đều như vậy, vì họ có cùng một mô hình. Sự huyễn hoặc lừa dối là khởi nguồn của mọi chế độ Cộng Sản, và cũng là cách thức để họ tồn tại, hòng che dấu sự sai trái và phi nhân.
    Vì vậy mà việc tuyên truyền ca ngợi lãnh tụ và đảng luôn nằm trong chiến lược sống còn của bất kỳ chế độ Cộng sản nào, nó như một hành động lên đồng điên rồ hoặc bệnh dịch nguy hại. Đó là căn bệnh kinh niên mãn tính của Cộng Sản, nó chưa thể chấm dứt chừng nào cái đảng ngược đời này còn tồn tại. Ngày nay, tội ác và sự sai trái của các chế độ Cộng Sản đã được phơi bày ra trước ánh sáng của lịch sử. Thế nhưng, mấy quốc gia Cộng sản còn sót lại vẫn tự ca ngợi và huyễn hoặc bản thân, vì như đã nói, đó là căn bệnh mãn tính và nhu cầu tồn tại của họ.
    Ở bên Trung Quốc láng giềng của chúng ta, đồng chí Mao Trạch Đông (thủ phạm giết hại mấy chục triệu người dân) được gọi là mặt trời hồng của Phương Đông. Một thời gian dài, tệ sùng bái đồng chí này như một bệnh dịch, đến nổi phàm bất kỳ cái gì mà ông ta nói ra đều trở thành chân lý và khuôn vàng thước ngọc cho tất cả mọi người. Còn Phi-đen Cát-xtơ-rô (Fidel Castro)– Lãnh tụ đảng Cộng sản Cu Ba – thì được coi là một chiến binh vĩ đại với cái tài diễn thuyết siêu phàm. Họ nói rằng đồng chí này có thể nói một lúc mấy ngày mà không biết chán (người dân thì bắt buộc phải nghe, cực chẳng đã). Trong khi thực chất ông ta là một kẻ chuyên đặt bom phá hoại đường tàu và khủng bố giết người. Rồi còn Kim Chính Ân (Kim Jong-un) của đất nước Triều Tiên cha truyền con nối nữa. Đồng chí này được truyền ngôi khi mới ngoài 20 tuổi. Theo báo chí nước này thì ông Kim Chính Ân được sinh ra tại một ngọn núi thiêng huyền thoại của đất nước, lúc ông chào đời thì xuất hiện một ngôi sao trên bầu trời, ánh sáng lấp lánh chiếu rọi khắp muôn phương. Quả là nghe như trong truyền thuyết vậy.
    Ngoài một bộ máy tuyên truyền có chủ đích, thì việc sáng tác các bài hát để ca ngợi lãnh tụ và chế độ cũng có một không hai. Chưa và không bao giờ nhiều hơn như vậy, số lượng các bài hát ca ngợi lãnh tụ và chế độ Cộng sản thì quả thực vô tiền khoáng hậu. Xứng đáng là đệ nhất huyễn hoặc thế gian.
    Đám lâu la Cộng Sản không ngừng ca ngợi và rỉ tai người dân về sự vĩ đại của lãnh tụ và đảng, hòng bồi đắp thêm sự vững bền cho chế độ. Dưới đây là đoạn đối thoại giữa mộtlâu la Cộng sản và người dân (mà chúng ta vẫn gọi là dân đen):
    Lâu la Cộng Sản:
    - Trên thế giới, tôi chưa từng thấy ai vĩ đại hơn đảng và Bác Hồ ta.
    Dân Đen:
    - Ông thấy vĩ đại chỗ nào?
    Lâu la Cộng Sản:
    - Thì Bác Hồ một đời vì nước vì dân, không vợ không con. Đảng thì đã lãnh đạo toàn dân tiến hành hai cuộc kháng chiến thần thánh, giành lại độc lập tự do cho đất nước.
    Dân Đen:
    - Ông có biết ông Hồ có mấy con riêng không? Hai cuộc chiến tranh phi nghĩa do đảng Cộng Sản gây nên đã giết hại mấy triệu sinh mạng đồng bào? Để bây giờ dựng nên một chế độ độc tài tàn bạo, chứ có phải giành lại độc lập tự do gì đâu?
    Rồi Dân Đen nhìn Lâu la Cộng Sản lúc này đã tái mặt, nói tiếp:
    - Ông có biết trái đất này sắp bị diệt vong hay không?
    Lâu la Cộng Sản hoảng hốt hỏi:
    - Tại sao vậy? Thế thì phải làm sao bây giờ?
    Dân Đen:
    - Vì sắp va chạm với một tiểu hành tinh khác. Thế giới người ta đang nghĩ cách cứu trái đất bằng cách bắn đầu đạn hạt nhân để làm trệch quỹ đạo của tiểu hành tinh đó.
    Lau những giọt mồ hôi lúc này đã lấm chấm trên trán, Lâu la Cộng Sản lắp bắp:
    - Thế giới người ta giỏi… giỏi… thật. Cứ như Việt Nam mình thì chết…chết…đến nơi rồi mà còn không biết.
    Bấy giờ Dân Đen mới phì cười:
    - Ông chẳng đã nói là thế giới chẳng ai giỏi và vĩ đại hơn đảng Cộng sản và Bác Hồ rồi còn gì? Sao không đưa mấy thứ đó ra mà cứu trái đất đi?
    Nguyên nhân của sự chậm tiến và ngu dốt là do tự ca ngợi bản thân. Huyễn hoặc chính mình là khởi nguồn và cũng là kết thúc của chế độ Cộng Sản. Vì nó sẽ bị chính sự thật dấy lên lật đổ, để mà lấy lại chân lý cho đất nước và nhân dân.
    Minh Văn

  3. Yêu VN says:

    Có những kẻ từng mang quốc tịch Việt Nam nhưng lại sẵn sàng làm tay sai cho đế quốc, lê máy chém đi khắp miền Nam tàn sát đồng bào vô tội. Có những kẻ từng là con dân Việt Nam nhưng khi đứng trên đất Mỹ đã dõng dạc t…uyên bố rằng “biên giới nước Mỹ kéo dài đến vĩ tuyến 17”. Và cũng chính những kẻ ấy sau khi tháo chạy sang Mỹ sau cuộc biến động ngày 30/4/1975 đã thành lập nên cái gọi là đảng Việt Tân hay Tân Việt gì gì đó có trụ sở đặt tại Mỹ, có đảng viên mang quốc tịch Mỹ nhưng lại luôn miệng kêu gào đòi “canh tân” Việt Nam. Ấy thế mà chính những kẻ ấy lại là những kẻ “phá hoại” tích cực nhất, ban đầu là diễn biến hòa bình, giờ lại là “kháng thư phản đối Việt Nam ứng cử Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hợp Quốc”. Có vẻ như những “nhà yêu nước” này rất sợ Việt Nam vươn ra Thế Giới.

    • Tuổi trẻ VN phải nhớ says:

      Chê người ta nhưng cái đảng của anh nó cũng chẳng hay ho gì đâu!  
      Ai đã ký công hàm bán nước năm 1958 ? Ai đã nói là : ” Ta đây đánh
      là đánh cho cho Liên xô, Trung quốc ”?

  4. DâM TiêN says:

    Chính phủ lưu vong ? Xin nói qua một sự việc.

    Từ 1995– cộng đồng Virginia do cựu Trung tá Bản làm chủ tịch, hằng năm vào
    ngày 30 tháng Tư, đều tổ chức biểu tình tưởng nhớ VNCH, có đại diện nhiều
    tòa đại sứ quốc tế tới dự. Toán quốc kỳ, quân kỳ Hoa Kỳ-VNCH do quân nhân
    Mỹ Việt đảm trách. Hơn nừa, bản thỉnh nguyện tái xét HĐ Ba Lê 1973 được
    đệ nạp LHQ, và được đón nhận trịnh trọng, tuy nhiên không / chưa có trả lời.

    Mặt khác, chính phủ lưu vong của chú Chánh cũng đệ nạp một văn bản
    tương tự, thì được đại diện LHQ cho hay,” LHQ không thấy có chính phủ nào
    là chính phủ lưu vong ” Việt Nam TƯ DO” hết. ( Mời bà con đoán coi…)

    Comment thêm của DâM: Nếu có một chánh phũ lưu vong VNCH được chính
    thức thành lập, hoặc Nghĩa trang Quân đội VNCH được chính thức trùng tu,
    đống bào Miên Nam VN ắt sẽ vui mừng , xôn xao, “bướng bính,” thì Hoa Kỳ
    ắt gặp trở ngại mà nắm đầu, xử dụng CSVN làm công cụ thời gian được .

    Vấn đề là thời gian, thời điểm của chương trình “Xóa Bài Làm Lại.” (TMY)

    • DâM TiêN says:

      Ngoài lề một chút.
      Trung tá Bản, khóa 10 Đà Lạt, được tập thề cựu chiên binh Hoa Kỳ
      khuyến khích, đứng ra nộp thỉnh nguyện thư yêu cầu LHQ tái xét
      HĐ Ba Lê, như trên. HĐBL liên quan trực tiếp tới VNCH.

      Anh Bản có sang Cali. Anh em gặp nhau, chỉ bàn chuyện đât nước
      bên cạnh bàn trà vào giờ khuya. Anh Bản đã quá vãng gần đây.

      Từ năm 2004, anh Bản cho hay ( nguồn tin nào? ) rằng, hai năm nữa
      2006, Tấn Dũng sẽ là thủ tướng, từ đó, tình thế VN bắt đầu thay
      đổi. Việc đã xảy ra đúng như vậy. Nhiều chuyện khác, chưa tiện nói,

      Thưa, chẳng khoe gì, , DâM đã có bài viết về HĐBL 1973, ” Hội
      chứng Ba Lê.” Có lẽ sẽ viêt thêm một bài nữa, với niềm tin ” Hội
      chứng Ba Lê (2).” Không rõ ĐCV có tiện đăng chăng, vì v iết bài
      này, chẳng khác nào bơi ngược dòng, rất là khó địọc, khó nuốt !
      mà theo thiển nghĩ, lại rất sát với thực tế, và biến chuyển tại VN ta.

      • tonydo says:

        Xin quan bác khai bút!
        Chúng em đang chờ mỏi cả mắt.
        Chắc là rất hấp dẫn? Và có lẽ thế nào chẳng có cụ Kỳ trong đó.
        Kính đại huynh.
        Em Tonydo.

  5. TOI AC CONG SAN says:

    việt nam không có nô lệ nhân dân vn hoàn toàn được tự do trong cái chuồng xã hội chủ nghĩa được chăn dắt chăm sóc cẩn thận bởi đảng ma fia cộng sản châu á …..
    cộng sản châu á với lớp da lộng lẩy và đẹp đẻ nhưng toàn bộ bên trong là là một khối thịt đang ung thối nhầy nhụa với một lủ giòi bọ khủng khiếp ……
    38 năm dưới chế độ cs người dân vn đã sáng mắt từ lâu nhưng trong tận dáy lòng của họ nhưng họ vẩn phải đảng và bác hồ trên hết vì họ đã trót sập bẩy phải bán linh hồn cho quỷ đỏ truyền kiếp làm âm binh súc vật ma xó ma fia phục vụ cả thể xác và linh hồn,, kể cả từng cái l..n.. của bà mẹ chị em con cái của họ cũng được đảng trưng dụng triệt để , đẻ bảo vệ và phát triển chủ nghĩa cs ra khắp năm châu ..cộng sản tàu và csvn còn tồn tại đén ngày hôm nay và tiếp tục phát triển mạnh mẻ ra toàn thế giới là nhờ đám âm binh ma fia a thổ phỉ này có thể gọi chúng là cái bóng của cộng sản cs tàu và csvn sau khi QTCS đảng bị tan rã hoàn toàn chúng vẩn còn sống sót và tiếp tục phát triển chủ nghĩa cs mạnh mẻ ra toàn cầu chính là nhờ vào các tổ chức đen hoạt động ngấm ngầm trong bóng tối này
    muốn tiêu diệt cộng sản châu á mà không biết một tí gì về sức mạnh kinh hồn của nó, thì muôn đời cũng không đánh gục được con ác quỷ cộng sản châu á này, sức mạnh kinh khủng nhưng vô hình của nó chính là cái bóng đứng đằng sau lưng nó là đám âm binh ma xó ma fia thổ phỉ những con người trong kiếp thú phải cam chịu làm âm binh truyền kiếp đẻ bảo vệ đảng và phát huy quang đại chủ nghĩa quái đảng cs gieo rắt hạt gióng đỏ ra toàn cầu chúng âm thầm hoạt động trong bóng tói bất chấp thủ đoạn bất chấp lương tâm lương tri với mưu đồ lũng đoạn kinh tế thao túng chính trị toàn cầu đưa các dân tộc trên thế giời theo khuynh hướng cs với bằng đủ mọi mánh khoé mưu ma chước quỷ chúng có thể bắt hồn bất cứ ai chúng nhắm đén bằng những cái bẩy mà không ai có thể cưởng lại được cuối cùng phải vào tròng gia nhập tổ chức đeo vòng kim cô truyền kiếp làm súc vật âm binh tiếp tục vệt dầu loang phát triển chủ nghĩa cs ra khắp năm châu hiện nay trong nước chúng khống chế bắt hồn toàn bộ nhất là đám con em sỉ quan binh lính nguỵ cũng như chính bản thân họ …mọi diển biến rầm rộ trong nước đều nằm trong vòng khống chế an toàn được cộng sản điều phối theo sự quan tâm của dư luận của tất cả các nước trên thế giới nhất là hoa kỳ/.. không ai có thể lật đổ cộng sản nếu không nắmbắt và tiêu trự được cái bóng của nó với hoạt động lai vô ảnh khứ vô tung …… cực kỳ lợi hại và nguy hiểm

  6. Tào Lao says:

    Chuyện thành lập chính phủ lưu vong đâu có phải là chuyện “nói khơi khơi” như thành lập một hội ái hữu, câu lạc bộ người cao tuổi…. bởi tầm quan trọng, khó khăn về nhiều mặt của một tổ chức chính trị.

    Mùa hè năm 1987, cựu tổng thống Nguyễn văn Thiệu đã triệu tập 1 buổi họp tại số nhà 6/72, Crystal Palace Road, London với 31 cựu sĩ quan (hầu hết cấp uý) thành lập chính phủ lâm thời. Nhưng sự kiện này chìm xuồng ngay, bởi hầu hết các binh sĩ sĩ quan VNCH định cư tại Vương quốc Anh không ủng hộ. Những năm tiếp theo, nhiều hội đoàn đã hoạt động, kể cả Việt Tân cũng không được đông đảo người Việt hải ngoại ủng hộ.

    Tại sao lại như vậy?
    Câu hỏi này không dễ gì trả lời, phải không các tỷ phú thời gian?

    • Hoàng Hiệp says:

      Tại sao như vậy, vì không có chính nghĩa nên chỉ có một số ít hùa theo, đa số không ủng hộ, họ ngoảnh mặt đi với các hoạt động ruồi bu như vậy, nếu là người yêu nước, yêu dân tộc, không bao giờ họ lại có các hành động chống phá đất nước thông qua các lý do chống cộng sản, chống chính quyền!

  7. người lưu vong says:

    thôi các bác ơi, đợi 38 năm nữa sẽ thành lập chính phủ lưu vong, bảo đảm sẽ không còn những người chống đối cũng như những kẻ lợi dụng như ngày nay nữa!

  8. NHUNGUYEN says:

    Qua cách hành xử của an ninh Việt Nam đối với những người biểu tình phản đối TQ xâm lược ,mất nước là điều khó tránh khỏi.
    Đất nước đang lâm nguy ,nên cần thành lập một chính phủ lưu vong duy nhất để điều hành việc giải phóng đất nước.Tập hợp những người nhái,sĩ quan lôi hổ,những sĩ quan từng tham gia trong lực lương biệt kích Mỹ huấn luyện đội quâ cảm tử đánh chiếm lại HOÀNG SA.Trước mắt do kinh phí hạn hẹp nên thuê tàu ngầm tấn công chớp nhoáng ;phá hủy toàn bộ rồi rút.Tạo khí thế đẻ lực lượng trong nước nổi dậy

    • Khán giả says:

      Ông NHUNGUYEN đề ra kịch bản cứ như phim hành động Mỹ ấy nhỉ , đúng là hoang tưởng là căn bệnh mang tính phổ biến của cờ vàng chống Cộng , ngồi đấy mà mơ Mỹ đánh Trung quốc để đòi Hoàng sa cho các ông nhé , không phải kinh phí hạn hẹp đâu , mà kinh phí còn đang âm đấy , bố Mỹ của các ông còn đang nợ thằng Tàu như chúa Chổm kìa , nếu cần tiền đánh Hoàng sa thì làm hồ sơ đi , đề nghị lão Tập Cận Bình ký cho vay tiếp , cái đầu mang tính nô lệ thì chỉ diễn tấu hài thôi !

    • Viễn Xứ says:

      Ôi trời, NHUNGUYEN nên nặn mấy con tò he mang dọa TQ cho nó sợ chứ mang mấy ông già đó thì làm được gì, đi biểu tình Mr. Đờm còn không xong nè!

  9. Phan Vinh says:

    Muốn thắng Việt cọng, phải thắng bản thân mình
     
    Không đúng! 
    Phải nói như sau :  Muốn thắng Việt cọng, phải thắng bản thân mình trước đã.
    ……” 30 năm Dân Chủ Cọng Hòa chiến đấu đã thành công…..” đó là chúng tự thắng bản thân nên mới chiến thắng VNCH trong đấu tranh gian khổ….
     Còn VNCH lúc còn Nước còn Dân, có trong tay Uy quyền mà không bảo vệ được “chính nghĩa Quốc Gia” thì chạy ra hải ngoại “Bảo Vệ Chính Nghĩa Quốc Gia ở đâu ? cho nên hô khẩu hiệu cho vui chơi mà thôi. loay hoay gần 40 năm chỉ có chuyên đề hô khẩu hiệu chống cọng để lấy đó mà chống nhau. 
    1/ Muốn chống cọng phải may lại áo quần , mua lại “lông lá” đeo lên vai, đội cái mù, mang đôi giày….tất cả đều “ảo” để có lý do xưng Vua một thời anh hùng….. thất bại bỏ chạy. 
    2/ Việt cọng đề ra mục tiêu tất cả cho : Giải phóng Miền Nam, nên chúng nó từ trung ương đến hạ đẳng một lòng chịu đựng gian khổ, an củ khoai mì, ở hầm bí mật, mặc quần xà lỏn chui hàng rào đánh quyết tử ….tất cả cho Giải phóng Miền Nam….
    3/ Người Quốc Gia Chân Chính ở đâu ? đó là người Quốc Gia ở chính giữa của hai chân, loại người này ham hương thụ khóai lạc, không chịu đựng được gian khổ nên ngồi trong nhà mà chống cọng, nằm trên giường mà hô khẩu hiệu, ra đường thì chống nhau. 
    3/ Loại người Quốc Gia Chân Chính hay bảo vệ chính nghĩa Quốc Gia này ngày nay tại Houston rất phổ biến như một bệnh dịch: Trong bửa cơm gia đình thì thấy cọng sản nằm vùng. trong giấc ngủ cũng mơ thấy bọn Việt gian, trong hội đòan thì thấy ai cũng “bưng Bô” cọng sản. trong Cộng đồng thì thấy tòan Tay sai cọng sản….Nói tóm lại tòan bộ Cha mẹ, vợ con, bạn bè chung quanh đều là Cọng sản nằm vùng, còn chỉ có một mình Hắn ta là “Quốc Gia Chân Chính” tức là cái chân ngắn nằm chính giữa của hai chân dài. 
    4/ Câu khẩu hiệu Muốn thắng cọng sản phài tụ thắng mình trước, là chính xác nhất.

    • hồlytinh says:

      1/Măc lại quần aó lính vnch trong các buôi lể kỷ ni65m về vnch một thời nào chống cộng với lý tưởng quốc gia dân tôc,tự do dân chủ thì có gì mà hăn học. Họ là chiến binh và họ chỉ mặc đồ lính chớ “thằng thích làm cẳng giửa” có thấy ai đe loon lá không ? Có nhửng kỷ niệm ,nhửng hôi ức ,nhửng ngày tháng êm đẹp thì để cho ngươi ta nhớ.Mắc mớ chi “cẳng giửa” đồng hoá họ với bản thân mình chứ ? Chiếntranh có thu có thắng .Với bọn phát xít Đức ,cả Châu Âu bỏ chạy có chi là xấu hổ ,Kông lẻ ôm cái “chạy ” đó màkhóc. ?Vànếu là nướcPháp bị Đức chiếm nếu mọi người ứ khóc thì sao có nước pháp ngày nay.Nếu không có dân chủ cộng hoà và tự do thì đảng CS đả không có đất cho mấy thằng trí thức dở hơi pháp hoạt động và cố nhiên không có thằng hồlytinh ,sau khi mộng làm quan cho Pháp ở vn không thành (vì dốt) nên đả theo CS và làm tay sai,làm nô b5c cho chúng và dân vn không như ngày nay …
      2/Mục tiêu đè ra thì nước nào củng đề ra .VNCH củng có mục tiêu là chống cộng .Nhưng tiếc là không độc tài bằng hay hơn chúng ,có quánhiều tự do dân chủ hấp thụ bởi văn minh tâyphương nên đả thua CS mà thôi.Vả lại mục tiêu nào không có cho người việt cống cộng :m5c tiêu của họ là hống cộn sản độc tài,giải phóng dân tôc dưới ách cs để mang lại tự do d6an chủ cho họ. Trước đây họ không biết CS chỉ nghe tuyên truyền nay ,như một người Mỷ nói “phải để cho dân vn sống với cs thì mới thắng được CS’ Và người dân đả biết ,biết rất rỏ . Người TNCS chống cộng yểm trợ cho người dân trong nước và sẻ có nhiều người tự thắng nổi sợ hải đả vùng lên . Ngọn lửa đả nhen ,sẻ cháy to ,sẻ thành bảo lửa thiêu ruị bọn mất dạymà thôi.
      3/Vụ Houston chỉ nghe một chiều .Vả lại không nghi ngờ là có bọn CS tay sai xúi vào. Chống cộng đôi khi thiếu suy nghỉ chính chắn sẻ bị cộng sản cho vào xiếc. Tuy nhiên không vì đó mà mạt sát người vn chân chính cống cộng vì chính nghỉa như vây được. Thích cái “chân-năm-giửa” thì cứ thích ,cứ ôm lấy ,và dem lên bàn thờ ông bà mà thờ như thờ “thằng-chỏng-phơi-cu”ở bađình’ vây.
      4/Người VN chân chính vẩn là người vn chân chính .Mục tiêu duy nhất là giải thể BC để tránh bị mất nước về tay tàu cộng và dân nhân dược dân chủ tự do hạnh phúc như các nước không CS .. Câu trên hình như thuôc về tôn giáo ,lời khuyên .Tự thắng mình là tự thắng cái gì ? Nó có dính liu gì tới chốg cộng ,vì chống cộng củng là tự thắng cái tinh thần cầu an,tinh thần theo cộng ,tinh hần ba phải.tinh thần ích kỷ tinh thần hủ bại tinh thần bạc nhược ,tinh thần sợ hải,tinh thần hưởng thụ ,tinh thần hoà hợp.tinh thần đại đồng …Và nếu vậy thì người TNCS/CCCĐ đả tự thắng mình rồi.
      5/”người cảng giửa ” hảy tự “thắng ” mình trước trưóc khi đem -cẳng- giửa đặt lên bàn thờ ông bà mình nhé !
      (hlt)

    • Lâm Vũ says:

      Phan Vinh: “Người Quốc Gia Chân Chính ở đâu? đó là người Quốc Gia ở chính giữa của hai chân, loại người này ham hương thụ khóai lạc, không chịu đựng được gian khổ nên ngồi trong nhà mà chống cọng, nằm trên giường mà hô khẩu hiệu, ra đường thì chống nhau”.

      CAM thì suốt ngày chùm mền (hô khẩu hiệu, viết vớ viết vẩn… cuối tháng lãnh lương…) nhìn đâu cũng chỉ thấy rận thì đúng rồi!

      LV

    • UncleFox says:

      To Phan Vinh,
      Cái gì mà quyết tâm, chịu đựng gian khổ, trên dưới một lòng … Thử trả lời xem nếu không có Liên Sô, Trung Cộng và CSQT viện trợ hết mức thì CSBV có thắng nổi VNCH không mà ở đấy huênh hoang chính với chả tà …
      Hơn ai hết, bọn chóp bụ nhà nước Xã nghĩa Vi-xi biết rõ điều ấy nên sau khi Liên Bang Soviet lăn quay ra chầu Lenine, Carl Marx, không còn vú nuôi cho bú mớm thì bầu đoàn lãnh đạo Việt Công vội vã sang Thành Đô xin dưỡng phụ Mao Trạch Đông tha cho tội bất hiếu và phản phúc . Chứ không chúng lại dạy cho bài học thứ hai thì bỏ mẹ cả lũ …
      Đấy, chúng cướp biển đảo, bắn giết ngư dân liên tục mà chúng mày có dám vỗ ngực xưng chính nghĩa, giương cò gióng trống xông ra bảo vệ Tổ Quốc, bảo vệ dân lành không ?
      Suốt ngày chỉ hót như mấy con Vẹm . Thế mà lại được thằng Kẩu Nô gì đấy khen là “phe thân Cộng” đang thắng lớn, thắng mãi … mới thực là ngứa nách !
      Tiên sư các đồng chí hát như thế mà không biết nhục … cho Đảng ta à ?

  10. Dâm Tiên says:

    Chánh phủ lưu vong ? ? ? Chưa phải thời điểm T.

    Chưa hó hé cái chánh phủ lưu vong sẽ bị chú Sam dập
    tắt liền. VNCH ? Hoàng Cô Minh? Mai Văn Hạnh?
    Nguyễn hữu Chánh Việt Tân? Vang Pao? v v và v v.

    Đông Dương vẫn còn trong hồ sơ RIÊNG của chú Sam.

    • Daan Nam says:

      Ý Dâm Tiên rất đúng , đã nhập vào cái đuôi con rắn thì ngo ngoe vô ích thôi , cái đầu con rắn đang âu yếm Việt cộng , cái đuôi lại cứ ve vẩy đòi cắn Việt cộng , cẩn thận con rắn nó cho tách đuôi thì hết lắc lư !

    • thịmẹt says:

      Lập chínhphủlưuvong? Năm 75 một số người qua đây không lập lấy chính phủ lưu vong ,nay tình hình no vượt qúa tầm ,vc và qg lẩn lộn.cùng trên đất lưu vong .Lâp chính phủ lưu ong biết đâu lại là chính phủ thân cộng ,,,
      Cố nhiên nếu hính phủ hoa kỳ không dâp tắt thì củng bị lèo laibởi CS và cả ngay người Mỷ.HCMinh đả maivănhạnh đả nằm yên trong lòng đất.NHC chẳng ai nghe nói tới Viêt tân thì là đảng chống cộng ,lập chính phủ nếu có đả lập từ thờ HCMinh còn sống. Vàng Pao thì Mỷ triệt hạ ,nếukhông chết thì phải vào tù..lý do là mua vủ khí ,tàng trử vủ khí để gây hấn với nước khác là hiếnpháp HK không cho phép.
      Vây nếu có lâp chính phủ lưu vong thì củng như bây giờ.mục tiêu chống cộng bằng nhửng lần xuống đường chống đối CS (như vụ trầntrường),yểm trợ quốc nội ,chống TC vây thì lập chính phủ làmgì ? ) Vả lại nay CS đầy dẩy ,người quốc gia có kẻ bị mua chuộc.có kẻ trở cờ ,có kẻ ‘lấy chống cộng ‘ để làmbang hoại QG và làm lợi cho CS …(như vụ Ông HO ở Texas tố cáo bà triềudường trên báo việt bị bà ta kiện và thua vì không có bằng cớ. Là một trò cười lớn cho CS và nhửng người QG chân chính. Như vu TTCSJhay ở texas với các nghị viên Mỷ góc Việt mà VC dở trò ,trí thức vn không viêc làm lên tiếng báo động “VC rờ ót” theo bài báo của tên ký giả VC và đám trí thức trẻ háo danh,không ngờ VC “gài độ” phía sau!)
      Bài báo theo ý kiến hì chỉ là của VC “mửa” lên đây cho người QG/CS/Thâncông chửo nhau chới !
      Gần tết ,đốt pháo chơi vây mà!
      (tm)

Phản hồi