WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tháng Tư và chuyện hai ông Đại Tướng

Ông Đại Tướng thứ nhất:

Không có tên trong quân bạ của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, không có họ, không chữ lót. Có mỗi tên Tôn mà thôi. Khi bọn người rừng, đầu đội nón cối, chân dép râu, ôm súng AK chạy vào thủ đô Sài Gòn, để tạo thành ngày 30 tháng Tư đen, Đại Tướng Tôn, mới 12 tuổi trở thành người tù trẻ nhất, của thời ấy.

Đại Tướng Tôn, con của một Đại Úy QLVNCH, bị cải tạo, Tôn nhớ cha, oán Cộng Sản, viết hai câu khẩu hiệu:

- Đả đảo Cộng Sản – đả đảo Hồ Chí Minh, đem dán trước cổng trường Lý Thường Kiệt, Tân Bình – Sài Gòn, tất nhiên bị CS bắt.

Cán bộ hỏi cung: Tôn làm gì?

Trả lời: Đại Tướng Tổng Tham Mưu Trưởng QLVNCH.

Cán bộ: Ai xúi dục?

Trả lời: Đã là Đại Tướng, tự mình chủ trương, còn ai dám xúi dục.

Cán bộ: Đồng bọn có bao nhiêu người?

Trả lời: Đã bắt được tướng, còn hỏi quân làm gì!?

Bọn CS tức tối, đánh đập chán chê, quay ra dụ dỗ đủ điều, nhưng trước sau Tôn cũng chỉ trả lời như vậy.

Ông Đại Tướng trên đây, không phải là sản phẩm tưởng tượng, mà nhân vật có thật trong đời thường, xuất hiện trong tác phẩm Trại Kiên Giam, của tác giả Nguyễn Chí Thiệp, nguyên Phó Tỉnh Trưởng, tỉnh Quảng Nam.

Ông Nguyễn Chí Thiệp là người chơn chất, ông viết sách kể chuyện tù, như người nông dân xứ Quảng, kể chuyện làm mùa. Nếu còn chưa tin, cần nhớ lại cơn biến loạn kinh khủng ngày ấy, tưởng như trời sụp, ai cũng sợ thất thần, từ Cao Nguyên, từ miền Trung và mọi miền đổ dồn vào Sài Gòn, cho đến lúc cùng đường. Tại trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu, chững chạc kêu gọi CS đợi cho anh em làm lễ hạ quốc kỳ, trước khi họ tiến chiếm, lễ hạ quốc kỳ đã diễn ra như ý muốn, hình ảnh kiêu hùng ấy còn tồn tại đến hôm nay và mãi mãi.

Không có hình ảnh, chỉ có 11 dòng cuối trang 224, trong tác phẩm Trại Kiên Giam, của tác giả Nguyễn Chí Thiệp, người đọc có thể tưởng tượng Đại Tướng Tôn nói năng rạch ròi đĩnh đạc, hẳn thân thể cũng rắn chắc, với khuôn mặt khôi ngô, tuấn tú.

Là Hạ Sĩ Nhất QLVNCH, nếu có diễm phúc một lần được gặp ông Tôn, tôi sẽ chào ông đúng quân cách, với tất cả lòng trọng kính, như một quân nhân với một Đại Tướng thực thụ.

Tổng thống Dương Văn Minh trên đường tới đài phát thanh ban lệnh buông súng, sáng 30/4/75

Tổng thống Dương Văn Minh trên đường tới đài phát thanh ban lệnh buông súng, sáng 30/4/75

Đại Tướng thứ nhì: Dương Văn Minh

Dương Văn Minh, có bộ mặt phì nộn, không biết thế lực nào xô đẩy, ông ta đứng ra làm quốc truởng, trong ba ngày cuối cùng của miền Nam Việt Nam, ông không có chủ trương nào đáng giá một xu, ông hoàn toàn nương tựa vào Thích Trí Quang, để T T Q, làm cầu nối với mặt trận bù nhìn “Giải Phóng Miền Nam” tạo ra chính phủ ba thành phần! Dương Văn Minh có niềm tin vào CS tới độ khôi hài, trong ba ngày DVM luôn luôn nóng ruột, đi tới đi lui, bồn chồn chờ những cú phone hứa hẹn của “thầy”.

Theo lời cán bộ CS Hồ Văn Quang, thẩm vấn Trung Tướng Nguyễn Hữu Có, trong trại tù Hà Tây, nói về DVM như sau:

…”Thực sự hôm nay ở trong tù, tôi nghĩ lại mà thấy thương cho Minh cồ, thích làm Tổng Thống mà khả năng qúa hạn chế, do đó bị Thích Trí Quang điều khiển đủ mọi chuyện…

Ngày lịch sử trong đời làm chính trị của Minh cồ, không phải là ngày nhậm chức TT mà chính là ngày 29.4.1975. Vì ngày này từ 8 giờ sáng đến 12 giờ khuya Minh cồ và tôi (Nguyễn Hữu Có) phải đến HOÀNG CUNG ẤN QUANG 5 lần và lần nào cũng với nội dung là “thầy” hứa hẹn một cách chắn chắn, không sai lệch là sắp xong. Bên kia chậm lắm tối 29.4.75 hay sáng 30.4.1975 sẽ bàn thảo việc thành lập chính phủ liên hiệp.

Sở dĩ đêm 29.4.75 có chuyện tôi đi đến Ấn Quang cũng là vì lời hứa miệng của TTQ này. Lúc 2 giờ sáng, chúng tôi phải rời Ấn Quang, trở về Dinh Độc Lập chờ ý “thầy,” mệt mỏi thật. Minh cồ ngồi nơi bàn TT bên cạnh một dàn điện thoại, trong đó có một cái đặc biệt nhất, dễ nhận ra là cái dành riêng cho “thầy”. Đường dây dành cho “thầy” không phải ưu tiên một, mà ưu tiên “super”, có thể nói với Minh cồ nó là “Over Super”.

Chúng tôi mỗi người một chỗ ngồi nghỉ, hoặc ngả lưng trên sofa, chờ tin tức phía bên kia họp bàn. Rõ ràng lời “thầy” vừa mới nói:

“Tổng Thống cũng như quý ngài đây yên chí, tôi đã cho người liên lạc được với mặt trận giải phóng miền Nam và họ đã gặp riêng tôi nói chắc rằng đã lập xong phái đoàn, đang trên đường đến đây. Vì bí mật nên không cho biết giờ tiếp đón. Quý ngài cứ yên tâm về nghỉ và khi họ đến tôi điện thoại ngay”

Ra về, tôi thấy nét mặt của Minh cồ còn hy vọng nhiều., ông Vũ Văn Mẫu thinh thinh ít nói, Lý Chánh Trung đến giờ phút ấy vẫn hớn hở. Riêng tôi thấy tình hình ồn ào lộn xộn tại nội thành Sài Gòn, đã đến lúc phải nổ tung không thể tránh khỏi…

4 giờ 30 phút sáng 30.4.75 Minh cồ sốt ruột không thể chờ thêm được nữa, phải nhắc điện thoại lên xin gặp “thầy”, trong khi tiếng đì đùng của loại súng AK  nghe càng rõ mồn một, Minh cồ càng quýnh hơn:

- Thưa thầy, tôi TT DVM, muốn biết ý kiến thầy. Sao chờ đến giờ này không thấy gì hết? Anh em chúng tôi đang có mặt hết tại đây. Tình hình hiện tại qúa lộn xộn. Xin thầy quyết định thế nào chớ tôi thấy hoàn toàn bí lối, có lẽ nguy khốn hơn, chớ không thể nói gì với bên kia được…

Tiếng Thích Trí Quang rè rè trong điện thoại:

- Thưa TT, cũng như TT là tôi vẫn chờ đến giờ này (không biết đây là lời nói thật hay nói dối của ổng) và theo tôi nghĩ với tình thế hiện tại, trong sứ mạng của tôi, người đứng trung gian bắc nhịp cầu của thế cờ chính trị, có thể nói là chấm dứt. Với trọng trách là Tổng Thống, hơn nữa là một Đại Tướng, tôi nghĩ công việc phải nhờ vào tài quân sự của Đại Tướng. Chứ giải pháp chính trị của tôi coi như chấm dứt, và từ giờ phút này nếu có chuyện gì xảy đến thì mọi trách nhiệm đều do Tổng Thống, à quên Đại Tướng quyết định với giải pháp quân sự, mà trong lãnh vực này Đại Tướng rất rành giỏi hơn tôi. Xin chào Tổng Thống”.

Minh cồ chỉ trả lời gọn lỏn một câu:

“Thầy giết tôi rồi!”

và cúp máy. Lúc đó là 5 giờ kém 15 phút sáng 30.4.1975.

Hết trích.

Minh cồ tin vào TTQ và MTGPMN là chuyện điên rồ, bao năm chinh chiến, không hiểu gì đối phương, giả sử có một chính phủ 3 thành phần, thử hỏi tồn tại đước mấy ngày! DVM kêu gọi buông súng đầu hàng, hay không thì vẫn có ngày 30.4.1975. Nhưng thân làm Đại Tướng, làm Tổng Thống nên tránh mặt, bỏ về nhà ngồi chờ VC đến nhà bắt, chắc cũng còn một chút để thiên hạ nể nang, hơn là ngồi chờ… bàn giao, để cuối cùng nghe thằng bộ đội ranh thét mắng:

“Không có chuyện bàn giao, cũng không có ai là Tổng Thống ở đây cả, vì chúng tôi đã chiến thắng”.

Trước đó ít phút “Dương Văn Minh cùng đồng bọn bị bộ đội chĩa súng vào mặt, và phải tuân lệnh dơ hai tay lên đầu hàng” đó là những chuyện kể đó đây, không đồng nhất vào giờ cuối cùng tại Dinh Độc Lập.

Dương Văn Minh, có bằng “tú tài Tây” Đại Tướng thực thụ, thời điểm 30.4.75 ông Minh 59 tuổi. Nhưng tài năng và đảm lược, kém xa một cậu bé mới 12 tuổi.

© Ông Bút

© Đàn Chim Việt

105 Phản hồi cho “Tháng Tư và chuyện hai ông Đại Tướng”

  1. vu trung says:

    Đây là con đường đưa tên tuổi ông đại tướng vào sử sách đấy mà, ổng khôn bỏ mẹ đí chứ, con cháu ổng từ nay về sau ngàn năm nữa khỏi cần dùng kính hiển vi để tìm tên ổng trong sách lịch sử. :)

  2. Chúc mừng 30/4 says:

    Chúc mọi người thật nhiều niềm vui và hạnh phúc trong 5 ngày nghỉ 30/4 và 1/5!

    • Tien Ngu says:

      Còn những ai bị Cộng láo nó cướp của, lấy nhà sau 30 thàng tư 1975,

      Hãy cố quên đi…

      Cái gì vô tay Cộng láo rồi, là kể như…sa va…

  3. Nguyễn Tấn Trung says:

    Tôi không trách Tướng DVM đảo chánh TT Diệm và đầu hàng VC,

    – Về việc đảo chánh: TT Diệm là người yêu nước sống có lý tưởng, có tài đức vẹn toàn đã làm được nhiều việc tốt cho đất nước, tiếc thay TT Diệm củng có những nhược điểm như là người theo đạo Chúa khác đức tin với đại chúng VN đối phương rất dễ xuyên tạc, Thành lập nước từ bàn tay trắng theo thể chế tự hữu nên kh̀ng thể tận dụng được từng giọt mồ hôi của người lao động, từng cái củ mì của người nghèo nên đuá lệ thuộc vào sự giúp đữ của Mỹ, Rồi em là NĐ Nhu lập đảng Cần Lao Nhân Vị nói để đối đầu với CNCS nhưng phản tác dụng vì các đảng phái quốc gia không gia nhập mà còn coi đó là cũng cố độc tài đảng trị, Đã vậy lại bị đối đầu với địch thủ HCM quá quỷ quyệt có thể nói chưa có ai trong lịch sử nhân loại có tài bịp gần bằng Hồ chí Minh, Chỉ có Hồ Chí Minh là lãnh tụ duy nhất biết giận,biết thương xót, biết khóc thảm thiết, biết c’ười hồ hởi thắm tươi, biết mặc áo rách lêội bùn nằm đấ̀t, gối tre ăn khoai lan … để người đối diện tin là chân thành, là Siêu nhân, là Vĩ đại, là thánh thần cứu nhân độ thế… để rồi tứ mình làm theo ý HCM muốn, tự mình dâng hiến đời mình cho HCM xử dụng, Đã vậy HCM lại là cán bộ CS quốc tế được khối CS hết lòng hổ trợ ở vào một giai đoạn phong trào CS quốc tế đang dâng cao khiến cho quá nhiều người đặc niềm tin vào đó, Đến năm 1963 thì TT Diệm không thể ổn định được hậu phương, nên việc đảo chánh là cần thiết, Chỉ tiếc rằng khi đả chánh mà giết TT Diệm là quá nhẫn tâm quá tàn ác và đảo chánh xong không ổn định được tình thế mà đáo chánh là làm hư đại cuộc sớm, Theo tôi thì dù TT Diệm còn hay bất cứ ai giỏi nhất thế giới mà làm lãnh tụ miền Nam trong bối cánh đó đều không thể thắng miền Bắc, Tuy nhiên nếu miền Bắc không dứt điểm được miền Nam trước khi Liên sô sụp đổ thì VN có cơ hội thống nhất đất nước trong thễ chế dân chủ tự do .

    Bây giờ không nên nói miền Bắc, miền Nam mà phải nói nhân dân Việt nam muốn gì ? Theo tôi nhân dân Việt nam muốn:
    a – Thực tế đã rõ: CNCS là cái tầm ḅậy là điều hoang tưởng nước nào dính tới càng nặng dân càng chết, càng khổ càng tuột lùi, xã ḥ̣̀̀i càng bất công tham nhũng tàn ác , nên phải gỡ bỏ ách CS trên đầu nhân dfân Viật nam, Ai còn tin theo CS hãy tập trung lại ở một vùng nào đó mà sống và thực hành xây dựng CNCS, Đừng bắt nhân dân tôi theo CS khổ quá.
    b – Thực sự Bác Hồ là người có trí óc nông cạn mới tin theo cái tầm bậy là CNCS và bắt thằng ngu chỉ huy thằng khôn làm dânkhốn khổ, đ́ất nước tan hoang, Ngoài cái trí ngu, Cái tâm của Bác đ̀ộc ác vô cùng: Có độc ác Bác mới chủ trương đấu tranh giai cấp, Bác mới bôi xấu và lập mưu giết hết các lãnh tụ yêu nước không theo CS, Giống như mọi nước CS khi nắm được chính quyền liền thực thi chíng sách giết người, cướp của, bân cùng hóa nhân dân để dể sai khiến nhân dân và tổ chức xã hội sồng bầy đàn Bác đã phát động phong trào cải cách ruộng đất để giết người, cướp của, bần cùng hóa nhân dân nhằm đoàn ngũ hóa nhân dân theo ý của Bác, KHi dân vừa nằm gọn trong tay, Bác liền phát đông chiến tranh xâm chiếm miền Nam “Không phái để giải phóng dành độc lập ” mà để đặt ách thống tri CS lên toàn quốc và mở rộng biên cương thế giới CS. gây nên không biết bao tan tóc cho người dân Việt nam, Sở dĩ ngày nay dân chúng có cơm ăn, bộ mặt đất nước có vẽ khá nhưng cái đó có không phải nhờ Bác hay nhờ CNCS mà nhờ các nước tự do dân chủ vừa cho vay dài dạng, vừa cho không, vừa bỏ vốn ra làm ăn … mới được như vậy. Tuy được như vậy đất nước xã hội vẫn còn đầy dẫy nghịch lý, bất công, tàn ác, cùng bí … do cái cái di hại của Bác Hồ để lại. Vậy hà cớ gì lai dành chổ đất tốt nhất, lấy tiền thuế và tài sản quốc gia xây mộ nguy nga cho Bác, Bắt bộ đội ngày đêm thay phiên nhau canh giữa mộ Bác, Bắt dân chúng bỏ việc làm sắp hàng dài để nhìn cái bố mặt tàn ác và siêu bịp của Bác, đã vậy còn đúc hình tượng Bác đú cở chưng bày mọi nơi để dân chúng dù muốn quên những tội ác của bác củng phải nhìn thấy bộ mặt nham hiểm của bác mà căm thù. Ai thương kíng Bác thì mang hình Bác về nhà chưng thờ đừng bắt những nạn nhân của Bác mà thờ Bác thì độc ác quá, Cho nên mù́ốn yên được lòng dân chính quyên phải tháo bỏ mọi hình tượng của Bác, dời mộ Bác đến nơi rừng hoang, đừng bao giờ nhắc đến Bác thì dân tình mới yân vui và đoàn kết được.
    c – Bây giờ đất nước Viật nam đã thống nhất và độc lập thì người phải có quyền tham gia vào những chức vụ công quyền, Người dân phải có quyền bầu ra người lành tụ cho đất nước của mình, Người dân phải có quyền chê trách cái chính phủ yếu kém, có quyền phế bỏ cái chính quyên tham nhũng thối nát bất lực và có quyên dựng lên một chính phủ mới . Nếu không có quyền đó thì không thể nói dân chủ, thống nhất, độc lập được.

    — Về việc tứng DVM đầu hàng thì tôi không trách, Vì ở thế như vậy thì phải làm vậy, cái mà tôi trách tướng DVM là sau đảo chánh klhông ổn định được tình hình, lúc tổ quốc lâm nguy không góp sức chống địch lại dở trò phe phái và tin vào thiện chí của địc là kẻ đ̣ã có quyết tâm chiếm miền Nam bằng mọi giá .

    • PHƯƠNG NGÀN says:

      ĐÃ RỒI

      Bây giờ mọi chuyện đã rồi
      Ông Minh nào cũng chỉ là ông Minh
      Có chê có trách linh tinh
      Có tôn có chưởi cũng mình nghe thôi
      Ông Minh nào cũng chết rồi
      Chỉ dân chỉ nước của mình còn đây
      Dân khôn thì sáng hôm nay
      Còn riêng quá khứ đêm tày đã qua
      Dân khôn làm chủ nước nhà
      Còn dân ngu để người ta đè mình
      Tự khen dân tộc hùng anh
      Hóa ra nhu nhược lại thành ra chi
      Minh nào cũng thảy đã đi
      Minh mà không sáng lấy gì làm minh !

      ÁNH NGÀN
      (19/4/14)

    • Thích Nói Thật says:

      Nguyễn Tấn Trung says: “Tôi không trách Tướng DVM đảo chánh TT Diệm và đầu hàng VC,
      – Về việc đảo chánh: TT Diệm là người yêu nước sống có lý tưởng, có tài đức vẹn toàn đã làm được nhiều việc tốt cho đất nước, tiếc thay TT Diệm củng có những nhược điểm như là người theo đạo Chúa khác đức tin với đại chúng VN đối phương rất dễ xuyên tạc. “ (hết trích)

      Trình độ của Nguyễn Tấn Trung thế này thì hỏi sao không bị VC xỏ mũi ?

      Một vị Tổng Thống “yêu nước sống có lý tưởng, có tài đức vẹn toàn đã làm được nhiều việc tốt cho đất nước, nhưng là người theo đạo Chúa”, là “nhuợc điểm” và phải bị đảo chánh?

      Ở thời đại thông tin đại chúng @, mà còn mang não trạng thế này, thì ở thời điểm 50 năm trước (1963) chắc là Nguyễn Tấn Trung đang bò rạp dưới đất?

  4. Cám ơn binh sỹ VNCH says:

    Cám ơn cả binh sỹ của VNCH ở thừoi điểm này 39 năm trước đã biết thời cuộc, buông súng góp phần cho cuộc chiến kết thúc nhanh chóng, mang lại Hoà bình cho cả dân tộc, đó cũng là hành động yêu nước, vì tất cả những người dân Việt sống trên mảnh đất hình chữ S này, cám ơn!

    • Tien Ngu says:

      Đời sống dân VN có thật sự là hoà bình dưới sự cai trị của Cộng láo không?

      Nốp! Sống hồi họp chết mẹ.
      Cướp nó giết hồi nào không hay…

      Hổng mấy thì…trúng độc thực phẫm
      Bị Cán nó gạt hết tiền
      Đất nó…lấy không, bù tượng trưng
      Ra biển bắt cá bị Tàu nó…tát vô mặt
      Mần ăn mà không biết…chung chi, là thấy mẹ với mấy anh công an cs…
      Đi lại mà nó không cho, đành chịu…
      Chưa nói đến cái chuyện giáo dục…láo đó nghe.

      Vân vân…

      Hoà bình?
      Tự do?
      Hạnh phúc?

  5. DâM TiêN says:

    Hê hê…ông Dương Văn Minh đầu hàng với MTGPMN cơ mà…

    Các Nón cối xớ rớ tại miền Nam làm cái chi, nhẩy ?

    Khi Nón Cối chưa mang Tượng Lenin vô Nam, thì có bao giờ
    nghĩ tới lúc…chém vè chăng ?

  6. Van Nguyen says:

    Không ai thương dân Sài gòn hơn ông đâu!Nếu ông không làm thế thì Sài gòn đã như thế nào? cái đám trời ơi đất hởi Việt Cộng này có chút tình người nào với dân Sài Gòn lúc ấy không? chưởi ông mải tội quá đi!

  7. Oan Khiên says:

    Nhớ ngày buồn tháng Tư đen
    Có ai quên vị tướng hèn Văn Minh
    Trí Quang cộng sản nguyên hình
    Sau ngày thống nhất giật mình biết khôn
    Tỉnh ra thì quá muộn rồi
    Trí – Minh hai kẻ hại đời dân tôi…

  8. Cám ơn DVM says:

    Cám ơn Ông Dương Văn Minh, người đã có quyết định ôn hoà hôm 30/4, nhờ đó mà biết bao binh sỹ hai bên va dân thường tránh được đổ máu, các thành phố không bị tàn phá……

  9. Hoàng Thanh says:

    Đúng như bạn Thế Kỷ nói: “Cổ nhân dậy cờ đến tay ai người ấy phất, cờ đã đến tay ĐT Dương văn Minh những hai lần, thế nhưng nào có phất được tý tẹo nào đâu”, không những thế thôi, đến năm 1976 lại hân hoan đi bầu cử, trong khi đó có biết bao các sĩ quan & công chức của VNCH bị đầy ải trong các trại tù từ nam ra bắc. Thật hết ý kiến với ông đại tướng có một không hai trong lịch sử thế giới.

  10. Việt nam says:

    Mấy người sa cơ lỡ vận cứ cay cú mãi làm gì?

    • Bút Thép VN says:

      Nói lên điều này không phải là “cay cú” mà là ôn cố tri tân, phân biệt người tốt kẻ xấu.
      Nói thật nói thẳng, không dấu diếm, dối trá như CSVN!

    • Hồ Bác Cụ says:

      Sau 1975, Cả một đất nước “sa cơ lỡ vận” bị tụt hậu hàng chục năm so với các nước bạn chung quanh, lại thêm nguy cơ mất nước vào tay Tàu khựa, mà không cay cú mới đúng là….người Hán(g) đó nghen!!!

Leave a Reply to Hồ Bác Cụ