WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Ls. Lê Công Định: Anh Huỳnh Anh Trí nói chính xác về nhà tù cộng sản

Tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí nhiễm HIV trong tù và mất sau khi ra tù nửa năm

Tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí nhiễm HIV trong tù và mất sau khi ra tù nửa năm

VRNs (16.07.2014) – Sài Gòn – “Tôi không có trải nghiệm về điều này vì chưa từng bị cùm trong thời gian ở tù. Tuy nhiên, hầu hết tù nhân mà tôi tiếp xúc khi ở các trại giam khác nhau đều kể với tôi đúng như anh Huỳnh Anh Trí tố cáo, vì họ đã trải qua trường hợp bị cùm do vi phạm kỷ luật của trại giam. Họ rất e ngại các cùm dính máu như vậy, nhưng không ai dám đề nghị thay đổi hay phản đối, vì sợ bị quy chụp là chống đối cán bộ quản giáo và do đó sẽ mất cơ hội được xét giảm án. Thật ra, tình trạng này có thể tránh được vì chỉ cần làm vệ sinh các cùm đó mỗi khi đã sử dụng, song dường như đấy không phải là mối bận tâm của các cán bộ quản giáo”. Luật sư Lê Công Định bình luận về câu chuyện của ông Huỳnh Anh Trí bị nhiễm HIV/AIDS trong trại giam và đã quan đời vào ngày ngày 05.07.2014, tại bệnh viện Phạm Ngọc Thạch – Sài Gòn.

Sau đây xin mời Quý vị theo dõi cuộc phỏng vấn giữa Pv. VRNs với Luật sư Lê Công Định.

VRNs: Thưa Ls Lê Công Định, trên trang facebook cá nhân của ông, Luật sư đã viết: “Tôi xác nhận có tình trạng sử dụng một dao lam cạo râu và hớt tóc cho rất nhiều tù nhân ở các trại tạm giam và trại cải tạo mà tôi từng trải qua”. Luật sư có thể nói rõ hơn về tình trạng này được không ạ? Và ông nhận định như thế nào về việc làm này?

Ls Lê Công Định: Tôi đọc bài phỏng vấn anh Huỳnh Anh Trí về sự việc đó thấy anh nói chính xác, vì tôi đã chứng kiến tình trạng như vậy trong thời gian ở tù. Nội quy của các trại giam đều cấm sử dụng vật dụng bằng sắt trong buồng giam, đồng thời cũng cấm tù nhân nam để râu và tóc dài. Do vậy, tại các trại giam, quản giáo thường buộc tù nhân cạo râu chung để tiện quản lý, từ đó đưa đến tình trạng nhiều tù nhân phải sử dụng cùng một dao lam do trại cung cấp. Riêng ở khám Chí Hòa, nơi tôi ở trong 2 năm rưỡi, không có tình trạng này, vì dao lam bị cấm tuyệt đối, nên tù nhân phải nhổ râu bằng các dụng cụ tự chế hoặc bằng cách se chỉ, tôi nghe nói rất đau rát.

Tất nhiên, việc cấm sử dụng vật dụng bằng sắt trong buồng giam có lý do chủ yếu là tránh trường hợp tù nhân thanh toán lẫn nhau khi bất hòa, nhưng điều đó không thể biện minh cho việc duy trì tình trạng sử dụng chung một dao lam cho nhiều tù nhân, vốn nguy hiểm vì nguy cơ lây lan cao các bệnh truyền nhiễm qua đường huyết như AIDS. Ai có lương tâm cũng dễ dàng nhận thấy rằng nhiễm bệnh hiểm nghèo nhiều khi nguy hiểm hơn bị thương tích vì bạo hành, và đương nhiên người quản lý có lòng nhân đạo phải ngăn ngừa cả hai mối nguy hại như vậy cho tù nhân. Sở dĩ quản giáo của các trại giam chỉ tập trung ngăn ngừa tù nhân thanh toán lẫn nhau là vì họ không muốn chịu trách nhiệm về tình trạng mất trật tự trong trại giam, còn việc tù nhân nhiễm bệnh hay không thì dường như họ chẳng bận tâm.

VRNs: Thưa Luật sư, Ông Huỳnh Anh Trí cũng tố cáo về các cùm dơ còn rướm máu thì ông nghĩ như thế nào về điều này? Luật sư có trải nghiệm ra sao về điều này?

Ls Lê Công Định: Tôi không có trải nghiệm về điều này vì chưa từng bị cùm trong thời gian ở tù. Tuy nhiên, hầu hết tù nhân mà tôi tiếp xúc khi ở các trại giam khác nhau đều kể với tôi đúng như anh Huỳnh Anh Trí tố cáo, vì họ đã trải qua trường hợp bị cùm do vi phạm kỷ luật của trại giam. Họ rất e ngại các cùm dính máu như vậy, nhưng không ai dám đề nghị thay đổi hay phản đối, vì sợ bị quy chụp là chống đối cán bộ quản giáo và do đó sẽ mất cơ hội được xét giảm án. Thật ra, tình trạng này có thể tránh được vì chỉ cần làm vệ sinh các cùm đó mỗi khi đã sử dụng, song dường như đấy không phải là mối bận tâm của các cán bộ quản giáo.

VRNs: Thưa Luật sư, ông là đã từng trải qua các nhà tù cs VN thì quan điểm của ông như thế nào về câu chuyện của ông Huỳnh Anh Trí bị nhiễm HIV/AIDS trong trại giam?

Ls Lê Công Định: Thật ra việc anh Huỳnh Anh Trí bị nhiễm HIV/AIDS trong trại giam chưa thể xác quyết về phương diện bằng chứng vì nhiều lẽ, nhất là trong thời gian bị giam cầm anh không được chăm sóc y tế đầy đủ và không được xét nghiệm cần thiết để phát hiện và chữa bệnh. Nên bây giờ người ta có thể nêu nhiều giả thuyết về khả năng nhiễm bệnh để chối phăng đi. Tuy nhiên, theo tôi việc anh Trí bị lây nhiễm trong khi ở tù có thể tin được, nếu xét thời gian phát bệnh, ra tù và qua đời.

Khi ở trong tù tôi cũng e ngại việc lây nhiễm bệnh xảy ra với mình và ngay từ đầu tôi luôn để tâm ngăn ngừa mọi khả năng như thế. Sau khi ra tù, điều đầu tiên tôi làm là kiểm tra sức khỏe và thực hiện mọi xét nghiệm cần thiết tại một bệnh viện tin tưởng. May mà sức khỏe tôi tốt, thậm chí hơn cả thời gian trước khi bị bắt, do tôi ăn uống điều độ, thường xuyên tập luyện thể dục và điều quan trọng là sống ung dung tự tại trong tù.

Nói như vậy không có nghĩa là tôi đã được chăm sóc y tế tốt hay đặc biệt trong tù. Khi bị bệnh tôi cũng chỉ được cấp thuốc như các tù nhân khác, mà thuốc được cấp thì chất lượng không bảo đảm và thường bị thiếu, muốn nhờ gia đình gửi riêng vào thì họ không cho với lý do không rõ nguồn gốc. Chỉ riêng thuốc trị cao huyết áp mà tôi uống hàng ngày gia đình mới được phép gửi, do trại giam không có loại phù hợp với tôi, nhưng việc gửi vào lại rất phiền toái bởi lắm thủ thủ tục này nọ nhằm gây khó khăn. Vì vậy, cách duy nhất bảo vệ mình là tập thể dục và giữ vệ sinh.

VRNs: Để tránh những chuyện đau lòng khác có thể xảy ra, vậy thưa Luật sư, chúng ta nên làm gì để có thể cải thiện chế độ lao tù cũng như chế độ chăm sóc y tế cho các tù nhân, tù thường phạm là những người đang bị đối xử ngược đãi, bị mất nhân quyền và nhân phẩm?

Ls Lê Công Định: Thật khó có thể làm gì để cải thiện chế độ lao tù cũng như chăm sóc y tế cho các tù nhân, đơn giản vì chính quyền kiểm soát việc này mà không ai có quyền góp ý kiến. Chẳng hạn, hồi tôi sống tại trại Chí Hòa, buồng giam tôi ở đặt ngay gần một ống dẫn nước thải hôi thối nồng nặc 24/24 giờ. Có nhiều đêm đang ngon giấc tôi đã phải bật dây vì mùi xú uế độc hại xông thẳng vào mũi khiến mình có cảm giác chết ngạt. Tôi nhiều lần yêu cầu cán bộ quản giáo sửa chữa, thì họ viện lý do cơ sở vật chất đã cũ và xuống cấp nên không thể khắc phục. Mãi đến khoảng hơn 1 tháng trước khi tôi được trả tự do, họ mới cho sửa chữa lấy lệ, nhưng mùi hôi thối thì đâu vẫn hoàn đấy. Trong 2 năm rưỡi hít thở bầu không khí ô nhiễm suốt ngày đêm và gần 4 năm tắm giặt bằng nước giếng không qua xử lý, tôi tự hỏi phải chăng sức chịu đựng bền bỉ đã giúp tôi vượt qua nghịch cảnh ấy? Vậy nhưng lúc nào người ta cũng “leo lẻo” rằng tôi đã được đối xử đặc biệt và nhiều ưu ái.

Ngoài ra, cần phải nói đến việc tù nhân bị chửi mắng và đánh đập. Tất cả các trại giam mà tôi trải qua đều có tình trạng này ở mức độ nghiêm trọng. Có hay không lý do, tù nhân đều có thể bị đánh chửi. Chẳng hạn, tôi từng chứng kiến điều tra viên và cán bộ quản giáo đánh người khi không cung khai đầy đủ hoặc vi phạm kỷ luật. Tù nhân đang thi hành án bị bệnh đề nghị khám sức khỏe có thể bị mắng là kiếm cớ trốn lao động. Ở khám Chí Hòa, việc sỉ nhục tù nhân là “trâu”, “chó” là điều bình thường mà tôi thường xuyên nghe thấy, thậm chí có cán bộ, mà tôi không tiện nói tên, gọi tù nhân là những “con thú tù”. Có lần tôi phản ứng trước việc một cán bộ quản giáo trẻ tuổi đánh chửi một tù nhân lớn tuổi, thế là từ đó có chỉ đạo ngầm từ ban chỉ huy rằng quản giáo không nên đánh chửi tù nhân trước mặt tôi. Nhìn tù nhân bị chửi mắng và đánh đập, tôi không nghĩ họ được đối xử như con người khi sa chân vào chốn lao tù. Riêng tôi chưa bị đối xử như vậy vì thái độ cư xử của tôi luôn ôn hòa, từ tốn và không dễ bị khiêu khích một cách cố ý từ ai.

Cám cảnh thân phận của các tù nhân nói chung mà tôi từng trải qua, chứng kiến và nghe kể lại, tôi đã làm bài thơ sau đây để diễn đạt nỗi lòng và nỗi xót thương tận cùng của mình:

Phận mọn “thú tù” thua thú vật,

Đổi cơm cày nặng ách trâu bò.

Cãi lời quản giáo ngang nhiên đánh,

Phạm lỗi gia đình tốn kém lo.

Ngã bệnh cắn răng đau mắng chửi,

Muốn yên học nhẫn chịu dày vò.

Giữa trần địa ngục nay tin có,

Vàng mã nhân quyền giấy hóa tro!

(Làm tại khám Chí Hòa năm 2012)

VRNs: Xin chân thành cám ơn Ls Lê Công Định

Xin nhắc lại, trước khi Tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí qua đời, ông đã can đảm công bố cho công luận biết ông đã bị nhiễm HIV/ AIDS trong thời gian bị giam cầm. Ông Trí khẳng định, ông bị nhiễm HIV/ AIDS qua đường máu với các bằng chứng sống động và thực như các cán bộ trại giam bắt các tù nhân, tù thường phạm phải sử dụng chung 1 con dao lam để cạo râu, cắt tóc… đặc biệt là các tù nhân, tù thường phạm bị “kỷ luật” mà “không biết điều” thì sẽ bị cùm những cùm dơ bẩn, vẫn còn rướm máu thịt của những người bị nhiễm HIV/AIDS đã bị cùm trước đó.

Ông Trí mãn hạn tù vào tháng 12.2013. Thời gian này, sức khỏe ông càng ngày càng nguy kịch. Vào tháng 5.2014, ông Trí đi xét nghiệm máu ở bệnh viện Pasteur cho kết quả dương tính với HIV/ AIDS và đã chuyển sang giai đoạn cuối là giai đoạn AIDS.

Ông Trí khẳng định, trước khi vào nhà tù, ông là một người khỏe mạnh nhưng sau khi mãn hạn tù ông đã mắc căn bệnh thế kỷ này. Ông Huỳnh Anh Trí quả quyết, ông bị nhiễm HIV/ AIDS là do sự ác ý và cố tình của nhà tù cs VN với chủ trương hủy diệt tính mạng các tù nhân lương tâm chính trị của nhà cầm quyền cs VN.

Huyền Trang, VRNs đặt câu hỏi

Ls Lê Công Định viết trả lời

19 Phản hồi cho “Ls. Lê Công Định: Anh Huỳnh Anh Trí nói chính xác về nhà tù cộng sản”

  1. BIỂN NGÀN says:

    PHONG TRÀO ĐẤU TRANH DÂN CHỦ TẠI VIỆT NAM NGÀY NAY

    Đấu tranh dân chủ là đấu tranh chính nghĩa nên không phải chỉ nhất thời mà luôn luôn cần thiết.
    Đấu tranh dân chủ ngày nay là quyền và trách nhiệm của mọi người VN, trong cũng như ngoài nước, kể cả những người CS trong mọi vị trí, trường hợp.

    Chủ nghĩa Mác thực chất là học thuyết độc tài. Xã hội theo mô thức mác xít chính yếu là xã hội độc tài, đó là điều xa lạ với dân chủ đích thực và không thể nào con người chấp nhận được.

    Nhiều người nói theo luận điệu của Mác, cho rằng xã hội CS mác xít là tự do, dân chủ gấp cả triệu lần. Nói như vậy là nói kiểu xã hội CS ảo tưởng trong tương lai chưa bao giờ đến và chắc cũng không khi nào đến. Bởi vì ở đó mọi người chỉ như cái máy không hồn, hoàn toàn vô sản, không còn chính quyền, không còn luật pháp, không còn nhà nước, không còn tiền tệ, không còn thị trường, không còn giai cấp, không còn mọi đạo đức tư sản nữa, nói chung lại tất cả không còn gì hết, nên mỗi con người chỉ là cái bóng huyền hoặc, lý tưởng, đó chính là ý nghĩa của khái niệm dân chủ gấp cả triệu lần là như thế.

    Nhưng để đạt đến được xã hội kiểu huyễn mơ như thế, Mác chủ trương phải dùng bào lực chuyên chính nhằm đấu tranh giai cấp, tiêu diệt giai cấp mới trở thành xã hội phi giai cấp, mới đi tới xã hội CS lý tưởng được. Đấy tính cách độc tài và tự do của chủ nghĩa Mác nó có tính cách lưỡng diện như thế đó.

    Mác cho rằng dân chủ kiểu cũ hay tự do kiểu cũ là dân chủ tư sản và tự do tư sản. Bởi vậy muốn đi đến dân chủ vô sản và tự do cộng sản thì nhất thiết phải dẹp bỏ, phải loại bỏ mọi loại dân chủ, mọi loại tự do kiểu tư sản. Bởi thế người CS nào mà cho học thuyết Mác là dân chủ hoặc là không hiểu chủ nghĩa Mác hoặc là nói kiểu gian dối không đúng sự thật.

    Bởi vậy ý nghĩa của chủ nghĩa Mác hoàn toàn không thể là ý nghĩa cảm tính, tức là nghe vậy tưởng vậy. Mà nhất thiết phải là ý nghĩa khách quan khoa học. Tức phải suy xét xác đáng nó chủ trương như vậy có thực tế không, có khoa học không, có đúng đắn không, hay chỉ là ngụy tạo, là sai lầm, là mù quáng. Đấy tính cách của những người đấu tranh dân chủ và của những người CS ngay thực đều phải như thế đó.

    Như vậy, đấu tranh dân chủ ngày nay là đấu tranh vì con người, vì xã hội chân chính của tất cả mọi người, không phân biệt ai cả và không phân biệt đấu tranh như thế nào hết cả. Có nghĩa mục đích cuối cùng của mọi người là nhằm đến một xã hội đúng đắn, nhằm đến những con người đúng đắn, nhằm đến những giá trị và triển vọng đúng đắn thế thôi.

    Bởi độc tài thì xã hội chỉ tuân thủ theo một người, một nhóm người. Như vậy lấy gì bảo đảm tính khách quan của những người này, bảo đảm về tài năng hay đức hạnh của những người này. Họ có thể nhân danh đủ điều, kể cả nhân danh xã hội, nhân danh giai cấp, nhân danh cái đúng, nhân danh đất nước, nhân danh nhân dân, v.v… nói chung mọi cái họ đều nhân danh hết còn đích thực thì chỉ vì quyền lợi riêng tư của họ ai mà biết được.

    Cho nên chỉ có xã hội tự do dân chủ, bầu cử ứng cử tự do, mọi đảng phái chỉ là đảng bầu cử mà không phải đảng ý thức hệ cầm quyền mút mút, đảng bạo lực ngự trị trên toàn xã hội, thì xã hội mới mong linh động và tiến bộ nhanh chóng được.

    Nguyên tắc chính của dân chủ là mọi người, mọi giai cấp, mọi thành phần xã hội đều bình đẳng nhau về mặt pháp lý. Bởi vậy chỉ có ứng cử, bầu cử tự do thật sự mới đúng theo điều ấy. Tức xã hội là của chung, ai lên nắm quyền cũng phải có nhiệm kỳ, không được ngồi lâu quá hai nhiệm kỳ, để còn nhường chỗ cho người khác có tài hơn, để giúp xã hội mau phát triển hơn. Bởi có như thế thì mới huy động được tài năng toàn dân, sức mạnh toàn dân that sự, mà không chỉ căn cứ vào quyền hành cha truyền con nối kiểu phong kiến.

    Bởi nguyên vọng toàn dân, toàn xã hội phải thông qua tiêng nói tự do, dân chủ của nhiều người, phát biểu đúng đắn bất cứ đâu ở nơi công khai. Phải thông qua lá phiếu bầu chân thực, thông qua tự do báo chí, thông qua vận động tự do lập hội đúng đắn, chính đáng v.v… thì mới gọi là dân chủ đúng nghĩa. Còn dân chủ tự phong, tự hô lên, tự nói ra bằng danh từ suông, làm thế nào gọi là dân chủ, lấy gì để bào đảm ý nghĩa chân chính của dân chủ được.

    Cho nên dân chủ không thể chỉ bằng lời nói mà phải bằng hành động. Người nào chỉ nói suông mà không thực hiện bất kỳ hành động nào có tính dân chủ , giới cầm quyền cũng vậy mà giới dân chúng cũng vậy, khó gọi đúng nghĩa xã hội đó là xã hội dân chủ được. Chính thực chất của dân chủ là như thế nên nhất thiết phải làm bằng được trong thực tế của nó là như vậy.

    Trong tính chất đó, nếu nhà nước nào mà ngăn cản nguyện vọng dân chủ chính đáng và cần thiết là nhà nước phản dân. Trái lại, nếu những kẻ nào vì tham vọng cá nhân, vì nhằm lợi dung trục lợi riêng, mà giả dạng các đấu tranh dân chủ chân chính cũng là mị dân, mị xã hội. Nên chỉ có cái chân chính, thực chất, chính đáng, cần thiết mới là ý nghĩa đúng đắn, chính đáng và mới có giá trị thật. Trái lại mọi thủ đoạn giả dối, mọi phương sách chữa cháy hay chống chế, mọi khẩu hiệu giả tạo, mọi mánh lới gian dối, dù là phương diện nào, dù thuộc cá nhân nào, cũng đều là giặc chung của đất nước, của dân tộc.

    Tất nhiên cái gì qua thời gian cũng sẽ bị chọn lọc, đào thải. Nhưng qua thời gian vừa rồi, thấy ý nghĩa đấu tranh dân chủ trồi lên sụt xuống, nhiều người còn quay quắt, tố giác lẫn nhau, nói xấu lẫn nhau, nó cũng nói lên một phần thực chất nào đó của con người trong xã hội. Bởi đấu tranh chính nghĩa thì không thể dùng thủ đoạn. Dùng thủ đoạn kiểu mục đích biện minh cho phương tiện chỉ là đấu tranh phi chính nghĩa, chẳng bao giờ là chính nghĩa được cả.

    Nên muốn làm người chiến sĩ đấu tranh dân chủ thật sự chỉ có thể quên mình, không vì lợi ích riêng mình mà chỉ vì lý tưởng, ích lợi chung. Tránh mọi đầu cơ hay cả đầu tư chính trị một cách thấp kém. Chỉ có mục đích phát triển đất nước và lợi ích chung của toàn xã hội mới là điều cao cả hay chính đáng nhất. Muốn làm anh hùng, muốn tạo sự nghiệp hoặc tên tuổi riêng, lợi ích cá nhân riêng, chỉ là thứ bỏ đi.

    Tuy vậy cũng có những thứ vô học, dốt nát, hèn kém vì sự sai bảo nào đó, vì sự vô trách nhiệm nào đó, hay vì lợi riêng nào đó mà dùng ngôn ngữ bỉ ổi để dè bỉu những người đấu tranh cho dân chủ chính đáng cũng đều là những thứ không ra gì. Điều đó phần nào chứng tỏ có một bộ phận nào đó của lớp trẻ ngày nay là không đáng tin được, cho dù họ thuộc hướng đấu tranh cho dân chủ hay hướng sách động chống lại việc đấu tranh dân chủ cho đất nước và toàn dân. Điều đó đều cho thấy chiều sâu về mặt ý thức, chiều dày về mặt hiểu biết, chiều cao về mặt ý chí của một phần nào đó của giới trẻ ngày ngay là đáng thất vọng. Có lẽ đó là do hậu quả quả một nền giáo dục tệ hại theo kiểu ngu dân hay một hoàn cảnh xã hội từ lâu ngày bị bưng bít, bị bế tỏa do các quan điểm độc tài toàn trị mà ra.

    Nếu mỗi cá nhân không còn là những cá nhân có ý thức độc lập tự do nữa, mà họ thật sự chỉ là những loại tầm gởi, loại phụ thuộc, loại làm theo, loại sản phẩm của người khác, thậm chí loại tay sai thuần túy cho người khác, chỉ biết vâng lời, nghe theo chỉ huy của người khác, thì toàn thể xã hội cũng chẳng còn hi vọng gì là tự do dân chủ nữa. Bởi lớp sau kiểu đó sẽ tiếp nối lớp trước kiểu đó, và đất nước sẽ mút mùa không bao giờ đi lên được nữa.

    Cho nên trách nhiệm là trách nhiệm của những người đi đầu, của các lớp đàn anh đi trước. Nếu lớp này mà đã thiết chế cho đất nước một nền độc tài ngu ngốc rồi và đào tạo lớp sau cứ tiếp tục kế thừa bám kỷ vào đó thì thôi vô phương cứu chữa cho vận mệnh của toàn dân, của dân tộc, không còn nói sao được.

    Tuy nhiên, đấu tranh dân chủ thực chất không hề mang ý nghĩa đấu tranh lật đổ. đấu tranh bạo lực. Bởi như vậy nó sẽ rất tốn kém mà không chắc đã ích lợi gì. Lịch sử đã chứng tỏ trong quá khứ về điều đó. Biết bao lớp người ngã xuống, biết bao máu đổ, bao tốn phí để nhằm đi theo một mớ ảo ảnh, một mớ danh từ suông, thế thì phỏng có ích lợi gì. Có nghĩa không tin ngôn ngữ con người, không tin hành động con người, mà chỉ tin được kết quả của họ làm, tin được nơi thực chất của họ, tin được đạo đức của họ. Nếu họ chỉ là đạo đức giả, che giấu tham vọng cá nhân riêng bằng các danh từ đao to búa lớn, ngổn ngang xôm tụ theo kiểu ma đầu, thì quả chỉ giao trứng cho ác.

    Nên nói tóm lại, ngày nay chủ nghĩa Mác xít đã phơi bày tất cả mọi sai lầm về lý thuyết và về mặt thực tế của nó trên toàn thế giới, thì quả thật cũng không còn ý nghĩa nào nữa. Vậy thì ngày nay phải có một cuộc cách mạng mới thay vào. Đó là cuộc cách mạng hoàn toàn toàn ngược lại. Đố là cuộc cách mạng tự do dân chủ khách quan thực sự, cuộc cách mạng xã hội đúng đắn, khoa học và kết quả thật sự, cuộc cách mạng trong hòa bình và không đổ máu, không giết chóc, không áp bức, không bạo lực, không tuyên truyền giả dối hay không dùng mọi thủ đoạn lường gạt, lương lẹo thật sự. Định hướng đó và mục đích đó, hiện nay là ý nghĩa của những người đấu tranh dân chủ thực chất, và họ ở bất kỳ đâu, trong toàn dân, kể cả những người cộng sản, trong Đảng cộng sản hay ngay cả mọi người Việt Nam đang ở nước ngoài. Đó chính là khối đoàn kết, phát triển, tiến bộ, và có ý thức xã hội đích thực, ý thức yêu nước đích thực của toàn dân tộc VN chính là như thế.

    NON NGÀN
    (23/7/14)

  2. Hùng says:

    Nhà dân chủ, nhà luật học, tổng thống tương lai là Cù Huy Hà Vũ của dân cờ vàng hồi còn ở trong nước ‘nổi tiếng” như cồn, nhất là vụ tuyệt thực dỗm. Không rõ ổng dạo này ra sao mà im ắng quá. Chắc là ổng đã bị đám dân chủ cuội trong và ngoài nước quẳng vào sọt rác vì đã hết giá trị lợi dụng. Cũng có thể Cù Huy Hà Vũ quy mã nên đã được ăn phân (fund) Mỹ, vì vậy ổng bị nghen họng, run ta nên không nói, không viết được nữa.

    Nói chung là tất cả các “nhà dân chủ” dù chống cộng cực đoan và nổi tiếng đến mấy, thì sau một thời gian ngắn là hết tác dụng nên anh chi “dân chủ” nào cũng bị “làng dân chủ” lãng quân và vứt vô sọt rác. Anh “dân chủ” Trương Công Định cũng vậy thôi.

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      Tệ nhất là tổng bí thư đảng Nguyễn Phú Trọng nhà anh, lãnh đạo liên minh giai cấp Công nông mà phải vác mặt đi bồi thuờng cho bọn tư bản bốc lột nhân công , bóc lột giai cấp lao động

      Đã từng tuyên bố đánh tư sản mại bản cho chết mà sao đánh tới bây giờ , tư sản mại bản , chúng nó đếch có chết !

      Chung qui lại , đảng của Nguyễn Phú Trọng nhà anh cũng chỉ LÁO VỀ MẶT LÝ LUẬN , NGU VỀ MẶT ĐIỂU HÀNH , HÈN VỀ MẶT ĐỐI NGOẠI , BÈ PHÁI VỀ MẶT TỔ CHỨC , ĐỤC KHOÉT VỀ MẶT QUẢN LÝ & ĐỘC TÀI VỀ MẶT THÔNG TIN

      Bình dân nôm na nói là đảng cs ÁC VỚI DÂN- HÈN VỚI GIẶC

      Đúng không?

    • Thẳng Ruột Ngựa says:

      Mấy “nhà dân chủ” chỉ vì đất nước và nhân dân mà phải ăn cơm vợ vác tù và hàng tổng, đấu tranh cho dân chủ đất nước, đã tốn hơi mất sức mà đôi khi cò bị chế độ độc tài trù dập đánh đập khủng bối, bắt giam tù!

      Còn đám cẩu nô, khuyển mã thì được CSVN cho gặm xương nên chúng cứ sủa thoải mái. Hùng thuộc loại nào?

    • Choi Song Djong says:

      Phải có hy sinh can đảm.

      Phải có những người dám hy sinh hạnh phúc cá nhân,gia đình vì Quốc Gia – Dân Tộc,và điều này đã trải qua trong chiều dài dựng nước và giữ nước của tiền nhân cho đến ngày hôm nay.Nếu quê hương ta chỉ có độc một thứ dân mấy dạy khốn nạn chó má như Hùng ở đây thì lịch sử Dân Việt đã không có từ lâu rồi.

  3. Làng Dân Chủ says:

    Anh chị “dân chủ” nào cũng chỉ “nổi tiếng” một thời gian ngắn rồi bị chìm vào quên lãng. Nổi tiếng như Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến Trung, Cù Huy Hà Vũ, vân vân, mà cũng bị làng “dân chủ” lãng quên.

    Bị lãng quên quá lâu nên thỉnh thoảng dăm bảy tháng, các anh chị “dân chủ” phải làm một chuyện gì đó hoặc tuyên bố vài câu xanh rờn để “làng dân chủ” nhớ tới là anh chị “dân chủ” đó chưa chết. Chính vì điều đó mà Lê Công Định phải “lên tiếng” bằng cách trả lời phỏng vấn, Lê Thăng Long phải “lên tiếng” bằng cách tố cáo nhà “dân chủ” – nhà báo Phạm Chí Dũng – chủ tịt hội Nhà báo độc lập Việt Nam là an ninh CS nằm vùng để phá hoại phong trào dân chủ Việt Nam. Và các nhà “dân chủ” khác thi nhau lên tiếng để nhắc nhở đám ‘dân chủ” là ta đây vẫn còn sống.

    Buồn thay cho “làng dân chủ” Việt Nam.

    Hãy đọc một số bình luận của người dân về vài nhà “dân chủ” cuội Việt Nam:

    Nick NgocMinh:
    Lê Thăng Long tung chiêu độc công bố nhà dân chủ, nhà báo, chủ tịch Hội nhà báo độc lập Việt Nam là người của cơ quan an ninh Việt Nam cài cắm để phá hoại phong trào dân chủ.
    Ôi! Cái “làng” dân chủ Việt Nam giống y chang cái “làng” cộng đồng người Việt tị nạn tại Mỹ, suốt đời chỉ biết cắn xé, chửi bới, nhục mạ, chống đối lẫn nhau. Dân chủ, tự do kiểu gì vậy???

    Nick nguyenthanhtrang:
    Anh Long cũng mệt mỏi với kiểu đẻ con ra nhưng bị thằng khác dắt mũi không tức sao được. Đúng là Phong trào CĐVN đã bị hướng lái hoạt động theo nhóm tôn giáo cực đoan của nhóm Đinh Hữu Thoại, Bùi Hằng, Hoàng Vi (việt Tân) và nhóm bất mãn của Lê Hiếu Đằng, Long không giám đeo đuổi, rút lui là đúng với hoàn cảnh.

    Nick Congbangnguyen:
    Chuyện Lê Thăng Long như thằng khùng điên. Chắc là ganh tỵ bị Lê Công Định ra tù lãnh đạo, nên Long như kẻ thừa nên tuyên bố cho oai đó thôi. Nói gì thằng khùng này.
    Chênh đã hơn 60 tuổi, đã lên làm ông rồi mà vẫn hả hê với thành tích “quan hệ tình dục” dâm tặc, loạn luân trên bụng chị Q…chắc nó chơi luôn Dương Thị Tân, Nguyễn Hoàng Vi. Biết đâu đứa con không cha của Trịnh Kim Tiến cũng là sản phẩm của Chênh.

    Nick gianguyen:
    Nghe nói Bùi Hằng dính bệnh thế kỷ, và có nhiều anh như Chênh cũng dính luôn rồi. Thằng cha này là dân Quảng Nam – Đà Nẵng nhưng đã ngồi xổm lên bàn thờ cha mẹ nó. Nó dâm loàn nên theo nhóm dân chủ kia (gái bị chồng bỏ hoặc gái không chồng) để hít đó. Nhìn mặt nó có vẻ trí thức thế nhưng dâm loạn, con nuôi nó làm thịt, chị họ nó làm tình… không biết con gái của nó thì nó “xử” sao nhỉ… nghi ngờ lắm.
    Lê Thăng Long đánh rắm cho Lê Hiếu Đằng, Phạm Chí Dũng, anh em Huỳnh Nhật Tấn đang há miệng, gân cổ tự hào ta ra khỏi Đảng… hít mùi đánh rắm vào ói máu, sắp toi rồi.

    Nick dangvanau
    Cái phong trào của anh Long nếu đi đúng mục đích rất tốt. Nhưng bị điều chỉnh bởi gia đình anh Thức và nhóm Dòng chúa cứu thế, không theo tôn chỉ ban đầu. các giải thưởng về Phong trào cũng bị ấn định trước. Anh Long trở thành cái khăn trải bàn nên ra đi là đúng quy luật. Những người như Bùi Hằng có biệt danh “máu trên máu dưới”, Hoàng Vi, Phương Dung, Dương thị Tân chỉ kiếm cớ phá hoại, gây tiếng chửi bới chính quyền VN để kiếm ăn thì làm gì có tâm mà làm dân chủ. Bọn này chỉ là lũ mèo mả gà đồng. Làm ảnh hưởng đến uy tín của anh em dân chủ. Chúng hoạt động theo kiểu cực đoan tôn giáo, di sản cờ vàng.

    Nick nguyenthanhgiang
    Le Thăng Long thể hiện bản lĩnh này chưa biết thế nào. Nhưng có một điều là không cùng sở thích với cái nhóm Hoàng Vi, Hoàng Dũng….chuyên nhảy tưng tưng ở công viên. Làm những chuyện ruồi bu, cầm đèn chạy trước ô tô…. ếch ngồi đáy giếng coi trời bằng vung.

    Nick hoianhemdanchu
    Anh Lê Thăng Long chán ngán cái nhóm ô hợp lợi dụng phong trào dân chủ như bọn “chó dại” Bùi Hằng, Đinh Hữu Thoại, Lê Ngọc Thanh, Công Văn Mỹ, Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Tường Thụy, Sỹ Hoàng, Nguyễn Hoàng Vi… cái nhóm No-U (ruồi), nhóm “Phụ nữ nhân quyền- bọn bán trôn nuôi miệng” nên anh Long rút ra cho nó trong sạch. Dính vào cái nhóm trên như tự mình bươi cứt lên để ngửi.
    Cái lũ người không ra người, ngợm không ra ngợm, bầy hủi đó mà.

    • Choi Song Djong says:

      Rau nào sâu nấy !

      Thì ra ông chuyên môn giao lưu với hạng người này nên cái đoạn ông viết ở đầu còm cũng chẳng khá hơn những còm được ông trích dẫn.Làng Dân Chủ đương nhiên không hạ đẳng như cái Làng Đổ Thùng của ông đâu nhé.Về xem lại mình trong gương trước khi kết án người khác.

  4. Làng Dân Chủ says:

    Anh chị “dân chủ” nào cũng chỉ “nổi tiếng” một thời gian ngắn rồi bị chìm vào quên lãng. Nổi tiếng như Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến Trung, Cù Huy Hà Vũ, vân vân, mà cũng bị làng “dân chủ” lãng quên.

    Bị lãng quên quá lâu nên thỉnh thoảng dăm bảy tháng, các anh chị “dân chủ” phải làm một chuyện gì đó hoặc tuyên bố vài câu xanh rờn để “làng dân chủ” nhớ tới là anh chị “dân chủ” đó chưa chết. Chính vì điều đó mà Lê Công Định phải “lên tiếng” bằng cách trả lời phỏng vấn, Lê Thăng Long phải “lên tiếng” bằng cách tố cáo nhà “dân chủ” – nhà báo Phạm Chí Dũng – chủ tịt hội Nhà báo độc lập Việt Nam là an ninh CS nằm vùng để phá hoại phong trào dân chủ Việt Nam. Và các nhà “dân chủ” khác thi nhau lên tiếng để nhắc nhở đám ‘dân chủ” là ta đây vẫn còn sống.

    Buồn thay cho “làng dân chủ” Việt Nam.

  5. Phương Anh says:

    Thật ra, có phải ai đi tù cũng sướng như anh Lê Công Định đâu, ra tù sức khỏe còn khá hơn hồi trước khi vào tù. Thật sự là một điều hiếm thấy. Người ta nói, 1 ngày tù bằng nghìn thu ở ngoài.Cá nhân tôi cho rằng, nhà tù nên thế để mọi người thấy khiếp sợ, từ đó tự tu chỉnh hành động cho đúng, đừng để vướng vào vòng lao lý. Khổ, nhục như vậy mà nhà tù còn không có chỗ mà chứa, nữa là được sướng như anh Định thì có khi đầy người lại muốn đi tù.

    • Choi Song Djong says:

      Người miền Nam kêu là Két,người Bắc gọi là Vẹt nhưng không biết người miền Trung kêu nó là gì ?
      -Nhà em có nuôi một con Vẹt,đuôi nó dài,mỏ nó nhọn và rất sắc bén,mỗi khi Bố em nói gì thì nó cứ lập lại không cần suy nghĩ đúng sai…À mà quên,nó chỉ là loài vật thì làm sao biết suy nghĩ ?

      -Bài tả chim của em khôi hài quá. 2 điểm về chỗ qùi.

  6. TT says:

    Trong xã hội Âu Mỹ, trong các bản tin cuả các đài truyền hình lớn như CBS, NBC, ABC, FOX,…các hình ảnh tin tức nói về bản tin cứu một con mèo bị rớt xuống cống hay cứu một con chó bị nước lụt cuốn đi trong các trận mưa lớn,….Rồi các báo điện tử của Cộng Hoà Xã Hội Cướp Ngày ( XHCN) Việt Nam cũng đăng tải lại những bản tin này!
    Thế nhưng những người can đảm, anh hùng Việt Nam dám chống lại sự bất công xã hội như các vụ cướp đất, tham nhũng hối lộ,…chống Tàu Cộng xâm lăng biển Đông thì lại bị bắt ỏ tù và nhiếu người tù bị cùm ( đôi khi cùm có nhiễm HIV!)….thì chẳng có một tờ báo, một bản tin của đài phát thanh, phát hình nào dám loan tin!!!

  7. NGUYỄN CHÍ ĐỨC XẢ SẦU!
    Hôm nay tình cờ vào FB của Nguyễn Chí Đức mới thấy, dạo này Đức đã tỏ ra “bản lĩnh” hơn nhiều. Tâm trạng của Đức có lẽ vẫn…
    http://chemgiocatuan.blogspot.com/2014/07/nguyen-chi-uc-xa-sau.html

  8. Lê Sơn says:

    LÊ THĂNG LONG TỐ PHẠM CHÍ DŨNG LÀ AN NINH NẰM VÙNG
    Trên mạng đang lan truyền một bài viết dưới dạng thư của Lê Thăng Long – Tác giả của Con đường Việt Nam – gửi “lực lượng dân chủ Việt Nam. Ngay lập tức giới zân chủ đã có phản ứng.

    Câu chuyện Lê Thăng Long tuyên bố rút khỏi phong trào con đường Việt Nam, rồi lại làm đơn xin vào đảng cộng sản Việt Nam làm cho giới zân chủ cuội ở trong và ngoài nước tha hồ bàn tán, và rồi sự việc đi vào quên lãng. Cái tên Lê Thăng Long từ đó cũng chìm ngỉm vào cõi thinh không. Tưởng chừng Lê Thăng Long chấp nhận làm một công dân bình thường với thú điền viên chim chóc.

    Nhưng không, hôm nay Lê Thăng Long đã xuất hiện trở lại và có dấu hiệu nguy hiểm hơn xưa, nặng hơn xưa.

    Bài viết của Lê Thăng long được đăng trên FB của anh ta giữa lúc cuộc chiến FB đang trở nên nóng bỏng và làm dấy lên mối nghi ngờ về nhân vật Phạm Chí Dũng. Trước đó, có người nói Phạm Chí Dũng là thành viên của Việt Tân, có người bảo chỉ là kẻ cơ hội đông xèng, và nay chính Lê Thăng Long lại nghi ngờ Phạm Chí Dũng là an ninh cộng sản nằm vùng.
    http://chemgiocatuan.blogspot.com/2014/07/le-thang-long-to-pham-chi-dung-la-ninh.html

  9. Choi Song Djong says:

    Mai đây,khi cái đảng này bị đạp đổ thì chúng ta sẽ giam giữ chúng cũng hệt như vậy,đây không phải là sự trả thù mà là chúng ta học lại cách của họ.Đứa nào ta thán thì chúng ta cứ thoi vào cái mỏ chó của nó,bọn việt gian.

    • Đoàn Cận Huy says:

      Rồi bạn cũng sẽ gặp hai loại tù như tôi đã gặp:
      - Đàng hoàng, tư cách như Luật sư Ngô Khắc Tịnh
      - Hèn hạ, vô liêm sĩ như Tướng Trần văn Cẩm, Quân khu 2.

  10. Ý NGÀN says:

    THAN PHIỀN

    Thân tù khó nỗi nhân quyền
    Nên Lê Công Định than phiền là đây !
    Nhưng ngoài xã hội trọn đầy
    Ai người dám nói có không nhân quyền !
    Tù xong lại phải “đi” liền
    Xót Huỳnh Anh Trí nhân quyền còn sao !
    Vô ra đoạn một kiếp người
    Nhân văn mà thiếu dễ đâu nhân quyền !

    TIẾNG NGÀN
    (17/7/14)

Phản hồi