WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Sự lợi hại của lòng hận thù

hanthu

Trong cuộc đời, có những điều tốt và cần thiết cho việc này, nhưng lại không tốt hoặc có hại cho việc khác, hoặc tốt cho lúc này nhưng không còn tốt vào lúc khác. Chẳng hạn, khi quả trứng còn là trứng thì cái vỏ trứng là vật tối cần thiết và rất ích lợi để bảo vệ sinh mạng quả trứng; nhưng khi quả trứng đã hình thành được con gà bên trong thì cái vỏ trứng lại trở thành vật cản trở, con gà phải phá vỡ vỏ trứng để thoát ra mới sống được. Nếu không phá vỡ được vỏ trứng, con gà sẽ chết ngộp trong đó. Lúc đó, vỏ trứng không còn bảo vệ sự sống con gà như trước mà còn có thể giết chết con gà vừa mới thành hình bên trong. Sự thay đổi tương quan đó không phải do vỏ trứng đã thay đổi mà do ruột quả trứng thay đổi. Vỏ trứng vẫn là vỏ trứng, nhưng ruột quả trứng đã nở thành con gà.

Tương quan hay giá trị của một vật đối với đối với một vật khác có thể thay đổi khi cả hai hay ít nhất một trong hai thay đổi. Chẳng hạn khi ta đói, những chén cơm đầu tiên rất cần thiết để duy trì mạng sống cũng như sức khỏe của ta. Nhưng khi ta ăn đã no (tức chính ta thay đổi), những chén cơm còn lại (vẫn y hệt những chén cơm ta đã ăn) không còn cần thiết nữa. Nếu ta bị ai đó ép buộc phải ăn cho hết những chén cơm còn lại, thì chúng chẳng những không cần thiết, không ích lợi, mà còn có hại cho sức khỏe ta nữa. Như vậy, những chén cơm không hề thay đổi, nhưng sự cần thiết hay giá trị của chúng đối với ta đã thay đổi sau khi ta ăn no. Cũng tương tự như vậy trong lãnh vực kinh tế: các hàng hóa sẽ bị hạ giá nếu số cung cao hơn số cầu, và sẽ tăng giá khi số cầu lớn hơn số cung.

Trong cuộc đấu tranh xây dựng một thể chế tự do dân chủ cho Việt Nam, việc tiên quyết và cần thiết phải làm là làm sao lật đổ được chế độ độc tài, đảng trị, vừa gian trá vừa tham tàn đang hiện hành. Như vậy là có hai giai đoạn khác nhau: trước hết là lật đổ chế độ cộng sản, và sau đó là xây dựng lại đất nước. Nhưng cũng như vai trò của cái vỏ trứng vừa kể, có những điều tốt và có thể cần thiết cho việc lật đổ chế độ cộng sản, nhưng có thể không tốt thậm chí có hại cho việc xây dựng một đất nước tự do dân chủ. Chẳng hạn, lòng thù hận chế độ cộng sản cũng như lòng căm thù những con người phục vụ cho chế độ cộng sản là một động lực rất tốt thúc đẩy người dân đứng lên lật đổ chế độ bạo tàn hiện tại. Nhưng nó sẽ không còn cần thiết, cũng không còn ích lợi, mà còn có thể có hại cho việc xây dựng đất nước hậu cộng sản.

Mục đích của việc lật đổ chế độ cộng sản là để sau đó xây dựng một thể chế dân chủ pháp trị, hầu làm cho nhân dân được hạnh phúc và đất nước được cường thịnh, chứ không phải chỉ là để thỏa mãn sự căm ghét hay thù hận cái chế độ đã làm cho mình, gia đình mình và cả đất nước phải điêu linh khổ sở. Việc lật đổ chế độ cộng sản tuy rất cần thiết cho giai đoạn xây dựng đất nước, nhưng nó chỉ là phương tiện mang tính tạm thời. Nếu hy sinh xương máu và mọi thứ khác hầu lật cho được chế độ độc tài cộng sản để rồi chế độ hình thành sau đó lại là một chế độ độc tài khác thì sự hy sinh đó quả là uổng công vô ích.

Sau khi chế độ cộng sản đã bị lật đổ thì giai đoạn kế tiếp là xây dựng một thể chế tự do dân chủ pháp trị. Trong số những người dân sống dưới chế độ mới có những người cộng sản, những công an, những bộ đội, những cán bộ cộng sản đã từng phục vụ cho chế độ độc tài, trong đó có cả những người “tay đã nhúng chàm”, đã từng đàn áp người dân, đã từng gây tội ác đối với nhân dân. Nhiều người đang là đối tượng sự thù hận của chúng ta hiện nay. Chính quyền của chế độ tự do dân chủ mới phải có một cách xử lý thật khôn khéo để thỏa mãn được sự đòi buộc của công lý là kẻ gây tội ác phải đền tội, mà không biến những người này trở thành những kẻ thù của chế độ mới, gây mất đoàn kết quốc gia, đồng thời cũng phải bảo đảm được những cựu đảng viên cộng sản không làm gì hại cho chế độ mới. Sự dung hòa giữa những đòi buộc trái ngược nhau ấy không phải dễ. Tùy từng trường hợp cá biệt mà sự khôn ngoan sẽ giúp ta phải xử trí cách nào, không nên tiên thiên chủ trương một phương cách cố định nào. Tuy nhiên, đa số trường hợp cho thấy sự tha thứ đạt được nhiều kết quả tốt đẹp hơn sự trả thù. Chúng ta không thể bắt chước cộng sản là tạo nên những trại tù mang danh “trại cải tạo” để bỏ tù và hành hạ dã man những người đã phục vụ chế độ cũ.

Trong lịch sử thế giới đã có nhiều trường hợp những người lãnh đạo chính quyền đã xử sự rất khéo đối với những kẻ có tội.

− Nhiều vị vua nước ta sau khi đại thắng giặc Tàu xâm lược đã trả tự do cho các tù binh Tàu để họ về nước sinh sống, chỉ trừ Lý Thường Kiệt là không nhân nhượng như thế.

− Tại Hoa Kỳ, sau khi chiến thắng trong cuộc nội chiến Nam Bắc (1861–1865), Tổng thống Abraham Lincohn cũng tha tội cho các binh sĩ thuộc Liên minh miền Nam đã từng chống lại Liên minh miền Bắc và cuộc giải phóng nô lệ của ông. Nhờ vậy, tình đoàn kết quốc gia không bị sứt mẻ.

− Nhiều kẻ đáng tội chết nhưng được tha thứ nên đã “đái công chuộc tội” hay đền ơn kẻ đã tha thứ cho mình [1].

Do đó, trong chế độ dân chủ hậu cộng sản, đối với những người đã phục vụ chế độ độc tài cộng sản, thiết tưởng nên cho họ cơ hội “đái công chuộc tội”, biến họ thành những người tích cực cộng tác với chế độ mới trong việc xây dựng đất nước. Dù họ đã phạm nhiều tội ác, nhưng xét cho cùng, họ cũng chỉ là nạn nhân của chế độ cộng sản và của bộ máy tha hóa của chế độ. Hãy tự hỏi: Nếu chính ta ở trong trường hợp và hoàn cảnh của họ, ta sẽ hành xử khác họ hay giống họ?

Còn trong giai đoạn phải lật đổ chế độ cộng sản, tại hải ngoại, chúng ta cần xây dựng các cộng đồng Người Việt Quốc gia vững mạnh. Để làm tốt công việc này, chúng ta cần làm chủ những tình cảm hận thù để chúng chỉ có lợi chứ không gây hại.

Hận thù, căm ghét, giận hờn, bực bội là hình thái tình cảm, thường rất có lợi cho việc đập phá, nhưng hầu như không thích hợp cho việc xây dựng. Việc đập phá nhiều khi rất cần thiết để chuẩn bị hay dọn đường cho việc xây dựng. Do đó, nó cần được lý trí sáng suốt soi dẫn để hướng nhu cầu đập phá ấy vào những đối tượng cần đập phá. Đối tượng cần đập phá nhất hiện nay là chế độ độc tài CSVN… Chúng ta đừng để cho những tình cảm tiêu cực ấy hướng về những đối tượng khác, nhất là đừng bao giờ hướng về những người đang thật sự đấu tranh chống cộng để xây dựng một thể chế tự do dân chủ chỉ vì những hiểu lầm hay do đố kị hoặc tư thù.

Theo các nhà tâm lý học, do không được thỏa mãn, những tình cảm bị dồn nén (repressed) sẽ chuyển di (transfer) sang một đối tượng khác. Khi cơn giận của ta không trút được lên đầu chính kẻ đã làm ta giận, thì ta có nhu cầu trút cơn giận đó lên đầu những người những người thân thuộc hay bạn bè của kẻ ấy, có khi trút cả lên người thân hay cấp dưới của chính ta, mặc dù những người này hoàn toàn vô tội. Đó là trường hợp “giận cá chém thớt”, một hiện tượng chuyển di theo tâm lý học. Nhiều người quá tức giận mà không có ai ở đó để trút giận thì la hét và đấm bùm bụp vào tường hay vào một vật nào đó. Hay như cậu bé Trần Quốc Toản xưa, khi nghe lén các bô lão nói về sự tàn ác của quân Nguyên, bèn trút sự tức giận vào trái cam đang cầm trong tay. Đó là một hình thức giải tỏa cơn giận hay lòng hận thù. Điều này rất tự nhiên.

Nhà văn Thổ Nhĩ Kỳ Aziz Nesin đã mô tả một cách dí dỏm hiện tượng chuyển di tâm lý này qua câu chuyện “Tại sao mèo chạy cụp đuôi?” [2]. Ông kể một vị bộ trưởng bị báo chí công kích thậm tệ nhưng không biết làm sao trả thù, ông bèn trút giận lên ông phụ tá, nhờ đó ông nguôi giận. Ông phụ tá bị la mắng bất công, tức lộn ruột, nhưng không thể la mắng ngược lại, đành trút giận cho đỡ tức lên viên chánh văn phòng. Ông này bèn trút giận lên viên thanh tra. Viên thanh tra lại trút giận lên ông trưởng phòng. Trưởng phòng bèn trút giận lên phó phòng, Phó phòng lại trút lên trưởng ban, trưởng ban trút lên anh phụ trách lục sự; anh này đổ giận lên anh tạp vụ là người thấp nhất trong cơ quan. Anh tạp vụ tức quá không biết giải quyết cơn giận vào đâu. Khi lên xe điện để về nhà, anh bèn gây sự với người bán vé. Người bán vé đành ôm cơn giận về nhà trút lên đầu người vợ đang vui vẻ làm bếp để đón chồng về. Người chồng sau khi vô cớ quát mắng bà vợ một trận thì cảm thấy dễ chịu bèn vui vẻ ngồi xuống ăn cơm. Kể tới đây, tác giả viết tiếp: “Chị vợ tủi thân, tức tưởi khóc. Còn con mèo thì cứ vô tư quẩn quanh dưới chân chị. Bực mình, chị quất hai cái thật mạnh vào lưng chú mèo. Bị đau quá, chú mèo kêu to một tiếng thảm thiết rồi phốc ra đường, cụp đuôi chạy.” Cơn giận được giải tỏa, chị bèn “ép sát người vào chồng. Tình yêu ngọt ngào nhất đến sau những giọt nước mắt. Hai vợ chồng đều đã bình tâm lại…” Đấy, chuyển di tình cảm là chuyện thường tình và cũng là nhu cầu tự nhiên nơi con người, nhất là những người để tình cảm lấn lướt lý trí.

Hiện nay, những người tị nạn cộng sản tại hải ngoại mặc dù đã bỏ nước ra đi có khi cả ba bốn chục năm, nhưng những thảm cảnh do cộng sản gây ra cho mình, cho gia đình mình quá lớn, khiến mỗi lần có dịp nhớ lại, những thảm cảnh đó như sống lại trước mắt, trở nên hiện thực như vừa mới xảy ra. Nhất là khi nghe tin tức về việc công an CSVN đàn áp các nhà đấu tranh dân chủ hoặc cướp đất dân oan, hoặc đánh chết dân vì những chuyện không đâu, thì nỗi đau kia lại trở nên rất mới, và lòng căm thù cộng sản lại trỗi dậy mãnh liệt. Nhưng ở hải ngoại, không có cộng sản ở ngay trước mặt để đánh đập, sỉ vả cho hả giận. Nhiều khi phải trút giận qua những bài viết trên mạng, qua những phát biểu trên các diễn đàn. Những người đọc những bài viết ấy, hay nghe những phát biểu kia cũng sinh tức giận cộng sản. Tất cả những tức giận ấy đều có nhu cầu được giải tỏa. Giải tỏa theo những cách kể trên rất có lợi cho việc đấu tranh. Tuy nhiên, nếu không có điều kiện để giải tỏa thì nó sẽ chuyển di cách nào đó, vào một đối tượng nào đó.

Hiện nay, ai cũng biết rằng cộng sản đã đưa người của chúng ra hải ngoại này rất nhiều, nhưng chúng không dám xuất đầu lộ diện. Trong quá khứ, những khi có ai trong bọn chúng xuất đầu lộ diện thì đều bị người Việt tị nạn phản ứng rất mạnh, tẩy chay, không làm ăn gì được. Chẳng hạn mới đây Đài Việt Star 28.4 ở San Jose chỉ vì một mục phát hình có lợi cho cộng sản mà bị cộng đồng người Việt tại đó tẩy chay đến nỗi phải tạm ngưng hoạt động [3]. Biết rằng có nhiều tên cộng sản nằm vùng ở hải ngoại, tại ngay địa bàn mình ở, nhưng không xác định được chúng là ai, nhiều khi chúng ta đâm ra nghi ngờ người này người kia và trút giận lên họ chỉ vì một số sự kiện khả nghi nào đó. Một khi đã nghi ngờ rồi, thì ta thấy mọi động thái, lời nói hay việc làm của người ấy đều chứng tỏ điều mình nghi ngờ là đúng để rồi càng ngày càng xác tín hơn.

Sách “Cổ học tinh hoa” có thuật chuyện “Mất búa” của Liệt Tử như sau: “Có người đánh mất cái búa, ngờ cho đứa con nhà láng giềng lấy trộm. Anh ta trông dáng nó đi, rõ ra đứa ăn trộm búa, nhìn vẻ mặt nó, rõ ra đứa ăn trộm búa, thấy nó cất nhắc, hành động không một tí gì là không rõ ra một đứa ăn trộm búa cả. Được một lúc, người ấy bới trong hố, lại thấy cái búa. Thì hôm sau, trông đứa con nhà láng giềng ngôn ngữ, cử chỉ không một tí gì giống đứa ăn trộm búa nữa. [4]

Và những nạn nhân của sự nghi ngờ này, dù đúng hay oan, đều trở thành đối tượng để mọi người trút cơn giận vào. Tình trạng nghi ngờ cách oan ức như thế xảy ra không ít trong cộng đồng người Việt hải ngoại. Cụ thể và điển hình nhất là trường hợp Nhà thơ Nguyễn Chí Thiện. Những người bình tâm và khách quan thì thấy ông đúng là một người chống cộng đích thực, mạnh mẽ và hữu hiệu hơn ai hết. Nhưng rất nhiều người nghi ngờ ông là cộng sản nằm vùng, được CSVN đưa ra hải ngoại để phá hoại và gây chia rẽ cộng đồng người Việt hải ngoại. Từ đó sinh ra nghi ngờ những thi phẩm mà ông nói rằng chính ông sáng tác trong thời gian ở tù. Họ cho rằng ông ăn cắp những bài thơ ấy của nhà cách mạng Lý Đông A, v.v… Ông Nguyễn Chí Thiện đã phải hết sức khổ tâm vì nỗi “oan như Thị Kính” này. Trong số những người nghi ngờ hoặc quả quyết ông Nguyễn Chí Thiện là cộng sản, tôi nghĩ rất nhiều người là những người yêu nước và chống cộng đích thực.

Một danh nhân nào đó nói: “Nhiệt tình cộng với ngu dốt thành phá hoại”. Ngay cả lòng yêu nước nếu không được lý trí sáng suốt hướng dẫn, vẫn có thể gây nên những thiệt hại cho đất nước, huống chi sự thù hận. Vì thế, sự thù hận cộng sản có thể là một con dao hai lưỡi, nó có lợi mặt này mà cũng có thể có hại ở mặt khác. Do đó, chúng ta cần đặt lòng thù hận cộng sản dưới sự chỉ đạo của lý trí, để nó chỉ làm lợi cho cuộc đấu tranh chống cộng và xây dựng dân chủ, chứ đừng để nó gây hại.

Houston, ngày 01/9/2014.

© Nguyễn Chính Kết

© Đàn Chim Việt

15 Phản hồi cho “Sự lợi hại của lòng hận thù”

  1. DâM TiêN says:

    Trung sĩ Dâm vô cõi thiên thu cộng phỉ. Chàng E-trưởng 95-B, đơn vị bị anh em
    trung sĩ tui uýnh cho te tua cờ đỏ … , đột xuất thăm DâM. Trả thù hả ? Không,
    chàng ta ngó nghé xem Dâm hung hãn ra sao à, chỉ thấy DâM là một gã thư sinh
    si tình cứ nhìn theo cái mông nùng nục của nữ cán bộ đi qua…

    E-trưởng cũng biết tâm sự tí, rắng, anh và tui uýnh lộn, chuyện tạm quên; nhưng
    khi tui v à à ào thành phố mang tên…mày, đồng bào trong ấy ngúng nguầy ngó
    tui như…con ( miễn nói ra, tế nhị,,,).

    DâM dọa già chơi : Dân Miền Nam còn giận dữ các anh, con cháu các anh mãi
    đến đời con cháu chứ bộ… Người dân mà. Dân họ thù giai lắm cơ.

  2. Tô huy Cơ says:

    Bao dung chỉ thực sự có nghĩa là bao dung khi người có quyền trừng phạt mà không trừng phạt kẻ ác đã từng gây ác với mình !. Còn đang bị bọn ác thủ ác với mình mà nói bao dung thì chỉ là bao dung rởm ! lại lớn tiếng rao giảng cho đại chúng như ô Kết này chỉ là đạo đức rởm nếu không muốn nói là bịp bợm kiểu ” Hồ khựa ” !. Bao dung chỉ nằm sâu thẳm trong tâm hồn , không phải là cái có thể rêu rao !. Luật phổ cập toàn vũ trụ là luật nhân quả , bọn lưu manh cs đã đến lúc phải chịu quả tương xứng với nhân ác mà chúng đã gieo !.

  3. Kiến lửa says:

    Tục ngữ có câu : “Đánh kẻ chạy đi, chứ không ai đánh người chạy lại”.

    Cuộc đấu tranh giửa dân chủ và độc tài cọng sản chưa hoàn tất, đang diển ra. Vậy nên, những ai có quá khứ cọng sản nhưng hôm nay đang góp phần đấu tranh cho 1 VN dân chủ tự do; họ là những người chạy lại, không ai đánh người chạy lại.

    Có những kẻ cọng sản hoặc không có quá khứ cọng sản nhưng hôm nay vì mù quáng với lợi ích trước mắt, đang chống lại tiến trình dân chủ hóa cho VN; họ là những kẻ chạy đi, dứt khoát phải đánh.

    Lại có những kẻ bị nghi ngờ “dân chủ cuội”, “cò mồi cho CS”; họ cần được dư luận nghi ngờ; lửa thử vàng gian nan thử sức. Bọn trí trá này đang phân hóa hàng ngũ đấu tranh cho dân chủ ở VN cần phải bị lột mặt nạ. Hàng ngũ chống độc tài cọng sản có thể mất đi một vài người, không thể dung nạp một vài tên nằm vùng phá đám.

    NCK và những người tương tự nên hoạt động cho dân chủ nhiều hơn, không nên “ăn no lo xa” chuyện trả thù .

    Tục ngữ có câu : “Oan có đầu, nợ có chủ”.

  4. camca says:

    Có người nói là không biết nck là ai thì thật ra là dã biết y là ai.nếu theo dỏi những nhà “cách miệng ” vượt biên trước đây 10 năm có lẻ và những “tuyên bố” kể khổ ,kể bị đàn áp trong chính thể cs kh hoạt động kiểu tà lọt cho ĐV Hoạt và sau khi kẻ sau đã qua Mỹ đoàn tụ vợ con (gây phong trào chống VC trong C Đ người Việt và liên hệ .lobby Mỹ? đẻ “chống cộng ” mạnh hơn và đẻ Nck ở lại .trong ngoài hợp tác làm nên “ljch sữ”. Nhưng kẻ ngoài thi sống với vợ con ,ăn catfish ,thịt “la mignon” …uống uychki VSOP ,XO nên kẻ ở trong (nước) được gài lại đau có chịu “Tao khoai sắn ,mày bip tét thì đâu được ,đâu có fair ,nên lai tìm đường qua Mỹ(không phải cứu nước) mà cứu bao tữ .Nhưng cũng tuyên bố cho có tiếngKhông ở yên đẻ hưỡng ,cũng ngo ngoe (trí thức mà) tạo hoài không có tiếng , Bia đẻ lâu rót cách nào cũng không nổi bọt…Cho nên đã có người khuyên NCK nên đừng viết.Vì càng viết ,càng thấy bầy hầy ,lậm “công sãn tính ” và có thể cho đội nón cối cũng được…
    Nhân đạo với cs là kẻ thù của QG (tư bản vs. cs ) thì sao lại hòa hớp ới chúng,nhất là khi chúng nắm quyền cai quản vn ,là chủ nhiệm một nước vn ?Anh lấy gì đẻ hòa giải ? Anh lấy gì đẻ thi hành nhân đạo vói cs? Mưa lâu thấm đất ,có những bài viết của những kẻ trí thức “trốn lần” qua Mỹ như vậy rồi hô hào chông vc bằng nước bọt, hay hòa giãi vói chúng nhân danh tổ quốc ,nhân danh lòng nhân đạo ,tình yêu nước ,vn sắp bị tàu đô hộ nghe rất kêu nhưng không thực tế,kiểu dụ khị,cò mồi vc…Sao anh ở trong “tổ chức ” chống cộng của sếp lơn Đ VH không ở lại vn mà cứu nước ,mà khuyên VC hòa hợp hòa giãi ,mà nói tới : “Các anh bỏ súng ,quay về với đất nước dân tộc.làm cược Đai đoàn kết kẻo không mất nước về tay cs Tàu”…
    …MÀ CHẠY QUA MỸ LAM CHI?
    Không thể không nhắc tới BS N Đ Quế,dù thới VNCH ,ong ta bất mản,chống đói nhưng ít nhất Ong ta còn liêm sĩ,Ong ta chống CS ngay những ngày đầu ,không di tản (vì Ong ta là trí thức đúng nghĩa?). .Ngay cả ca sĩ Tâm Vấn ,vợ Ong ,ca sĩ nối danh ,năm 75 đã làm đám cưới với Ong mà không chạy theo vinh hoa phú quí quyền lực của anh chồng trí thức
    trong MTGPMN mới từ trong rừng ca khúc khải hoàn trở về lại SG !
    Vã lại nhân đạo phải đúng việc dúng người . Chớ bọn cướp bắc kông nói nhân đạo với chúng khi chúng bỏ quyền lực nhất thống là “NẰM MƠ”…
    NCK két lại là …
    “làm chi cũng chẵng làm chi…
    dẩu có làm gì cũng chĩ năm mơ…”
    (c)

  5. Nguyễn Văn says:

    Đảng cộng sản VN có bao giờ ăn năn hối lỗi với những tội ác đã gây ra? Chưa bao giờ! Hay vẫn đang ngày đêm gây thêm tội ác với dân và đang phá tan đất nước? Đảng vẫn đang tiếp tục bán dân bán nước!
    Tác giả đã sống với cộng sản, làm việc cho cộng sản, và chạy trốn cộng sản mà vẫn mơ hồ về cộng sản, chỉ lý luận và tuyên truyền một chiều.

  6. Trung Kiên says:

    Thiển nghĩ, cuộc chiến tranh “QUỐC-CỘNG” giữa VNCH và CS-Bắc Việt giờ đây đã chuyển biến thành “DÂN CHỦ”, cả nước VN chống “ĐỘC TÀI” (csvn).

    Chế độ csvn giờ đây chỉ còn trên danh nghĩa. Chủ nghĩa CS thực chất đã tắt ngụm từ lâu, và nhà cầm quyền csvn chỉ còn qui tụ những tên tư bản đỏ giàu sụ, sản sinh ra nhóm lợi ích và họ sống dựa vào chế độ với danh nghĩa CS!

    Do vậy, tất cả những người csvn đã phản tỉnh, muốn dấn thân đấu tranh cho DÂN CHỦ thì chúng ta hãy khuyến khích và ủng hộ họ với khả năng và hoàn cảnh cho phép, không nên đánh phá, hay chụp mũ cho họ là “Dân Chủ cuội”.

    Vì làm như thế, vô tình “đánh họ” thay cho csvn và đẩy họ về phiá đối nghịch, không cho họ “lập công chuộc tội” với đất nước và dân tộc!

  7. vybui says:

    Nếu đây là một đòn “chiến tranh tâm lý” thì tạm được! Khuyến khích những đảng viên CS nên sớm rời bỏ đảng, đừng lo sợ bị trả thù mà cố gây trận “sống mái” …tới cùng, bằng không đây là một sai lầm tai hại!
    Khi biết rằng mình làm bậy, làm trái pháp luật mà vẫn được hứa hẹn “tha thứ” (nếu không muốn nói là dung dưỡng) thì kẻ phạm tội có chịu ngưng việc hành ác không?

    Nghe ông Nguyễn Chính Kết nói về lòng NHÂN, tôi nghĩ ông cũng đọc sách thánh hiền, mà ở đây là tư tưởng của Nho Gia. Xin nhắc ông một cuộc “vấn đáp” giữa thầy trò cụ Khổng về chuyện nên lấy ĐỨC BÁO OÁN, hay là nên lấy OÁN BÁO OÁN. Cụ Khổng trả lời đại ý:
    ** Lấy ĐỨC BÁO OÁN ư? Khi điều thiện và cái ác ĐƯỢC ĐỐI XỬ NHƯ NHAU( oán cũng lấy đức để báo, đức cũng lấy đức để báo), thì mấy ai chịu làm điều thiện?(bản năng con người dễ nghiêng về điều xấu).
    ** Lấy OÁN BÁO OÁN thì oán oán chồng chất, không bao giờ dứt!
    Vậy chỉ có lấy TRỰC báo OÁN!( trực ở đây có nghĩa là…luật pháp ( cuả quốc gia, luật tự nhiên, hay nếu sau một cuộc CM quốc gia vừa mới thành lập chưa có luật, thì áp dụng những điều khoản căn bản từ Tuyên Ngôn cuả LHQ….về “nhân quyền” v.v…chẳng hạn).

    Ông …Kết nghĩ gì về các toà án xử tội bọn “tội phạm chiến tranh”? Toà án xử bọn diệt chủng Khờ Me Đỏ mới vừa chấm dứt, kết quả ra sao?
    Đối với các Đảng Viên ĐCSVN cũng vậy, những kẻ có trách nhiệm trong việc tàn phá đất nước hay gieo rắc chết chóc, gây thống khổ cho người dân dù bất cứ ở cương vị nào đều phải trả lời trước CÔNG LÝ!
    Ông đừng quá lo đến việc thù hận cuả dân chúng hay cuả “NGƯỜI VIỆT HẢI NGOẠI” đang canh cánh bên lòng. Lúc đó người dân còn nhiều điều cần làm cho gia đình, đất nước. Khi đó sợ rằng không có đủ chỗ giam giữ, hành hạ hơn 4 triệu đảng viên đảng CS và cũng chẳng có thì giờ, nhân lực đâu cho đủ để đi tróc nã gia đình của những người CS!

    ĐỪNG SUY BỤNG CỘNG SẢN RA BỤNG …MÌNH!
    Cuối cùng ông đừng lo …quá xa. Hãy tìm cách lật đổ chế độ bán nước, hại dân đã!

  8. Năm Saigon says:

    . Không triết lý cao xa, bình dân mà nói thì mỗi người suy xét sự việc không chỉ dựa trên cái lý, mà còn phải nghĩ đến cái tình. Anh không bị mất cắp, anh không bị cướp, anh không bị hiếp, thì đứng trước thằng kẻ trộm thằng kẻ cướp anh lý sự: nó cũng là con người, trong hoàn cảnh thế này thế nọ nó đã lỡ làm điều xấu, nay ăn năn hối cải xin các bác tha cho nó, tạo cơ hội nó về nẻo chánh. Người bị nó đạp vào mặt khi biểu tình chống quân cướp nước, người bị chúng lấy nhà lấy cửa, chồng bị đày đọa vào nhà tù cải tạo như con chó, gia đình tan nát, thậm chí con cái bị cướp hiếp trên biển, không thể “chín bỏ làm mười chung tay xây dựng” với cái bọn ấy được. Chả phải văn hóa Á Châu, văn hóa Tây phương gì cả. Đẩy được những ngừơi quốc gia ra khỏi nước, chúng tha hồ vơ vét, xây dựng lâu đài, cuộc sống đế vương, nay bảo “xóa bò hận thù” là xóa thế nào? Cha con Saddam Hussein cũng phải theo luật trời thôi :”mắt trả mắt, răng trả răng”. Xong rồi tính tiếp, phải xóa sạch và làm lại. Đừng dùng miệng lưỡi của kẻ ngồi trên bờ nhìn xuống mà ra cái điều cao cả yêu nước yêu nòi đoàn kết xây dựng tương lai. Tôi không biết anh viết cái bài này là ai nhưng chắc chắn là anh không có vợ con lếch thếch lang thang kinh tế mới, hoặc tệ hơn: anh không có vợ con chết chìm ngoài biển. Ngoài ra, cái giọng của anh phảng phất giọng điệu của thằng mặt heo Nguyễn Thanh Sơn quá!

    • "Vô cảm " lý sự cùn says:

      Người Việt có câu “Chưa thấy quan tài, chưa đổ lệ ” là vậy .

      Đất nước Miền Nam đang yên ổn, bỗng dưng “Giặc từ Miền Bắc vô đây, bàn tay nhuốm máu đồng bào ” gây tang tóc cho bao gia đình . Thử hòi một trong số những nạn nhân như dưới đây nghĩ sao về ” Giặc thù đỏ giết hại dân lành đốt phá quê hương ” ?

      ” Mùa Hè Đỏ Lửa ” – Phan Nhật Nam :” …Pháo đầy trời nên sự chết cũng ở khắp nơi, chết lan như cỏ gà, chết tự nhiên, như sống thì phải chết. Chết ở An Lộc là hiện tượng tất nhiên. Gia đình bẩy người, hai vợ chồng năm người con cùng trú trong một cái hầm. Hầm đào dưới nền nhà trên lót vài tấm ván và một lớp bao cát. Tất cả đo được một thước bề dày. Tội nghiệp, dân đâu biết được cường độ công phá của đạn 130 ly. Nên, ầm một tiếng ngắn ngủi, cái nắp hầm tội nghiệp đó tung lên vỡ tan từng mảnh nhỏ như những hạt nước tóe lên khi hòn đá nặng rơi xuống… Chết! Sáu xác chết được một người còn sống chắp nhặt, vá víu để xác người mẹ không có tay người con, để thằng anh không lẫn chân thằng em. Người cha chậm rãi, từ tốn bình thản đi chọn lựa từng phần thân thể một của mỗi người thân yêu, còn gì trong đầu óc khô cứng đó. Không còn gì, chẳng nên gọi đó là óc não con người.Người đã chết. Con người thật đã chết toàn phần ở An Lộc “.

  9. Socrates says:

    Lòng thù hận dai dẳng của người Việt Nam là thứ văn hóa mà người Việt bị Hán tộc nhồi nhét sau 1.000 Bắc thuộc. Ngoài ra, các dân tộc Châu Á khác đều có chung văn hóa nầy chứ không riêng Việt Nam.Do đó khó mà thay đổi bản chất của một dân tộc (sắc tộc) trong một ngày một bửa như tác giả đề xuất.Ngoài ra chính trị không phải là một trò chơi Trắng Đen được phân định ranh giới rỏ ràng.Vì vậy chúng ta không nên bàn đến chính trị dưới cái nhìn của người bình thường.
    Tác giả xem ra rất thiển cận,ngây thơ và ấu trỉ khi viết bài báo nầy.
    Như đả nói ở trên, chuyện thù hận dai dẳng là VĂN HÓA của các dân tộc Châu Á mà nguồn gốc đều từ văn hóa Hán tộc .Do đó chỉ kết tội người Việt hải ngoại là bất công và phiến diện. Cho đến tận hôm nay ,tác giả hảy nhìn lại xem CSVN đối xử với con em nhửng quan chức chế độ VNCH và toàn thể người Việt hải ngoại ra sao rồi hảy kết tội Việt kiều.
    Trước đây có rất nhiều người đả từng so sánh thời hậu nội chiến ở Mỹ và ở Việt Nam rồi kết luận Việt kiều thế này thế nọ.Nhưng tất cả nhửng người đó và tác giả bài báo nầy đều KHÔNG THUỘC hay KHÔNG HIỂU BIẾT gì về Thế giới sử cả.Vì phương Tây có câu ngạn ngử rằng: ĐÔNG VÀ TÂY KHÔNG BAO GIỜ GẶP NHAU (EAST AND WEST NEVER MET)..
    Tác giả nên tìm tòi học hỏi nhiều hơn về lịch sử thế giới để hiểu rằng tại sao các nước Anh, Pháp và các nước Châu Âu có thể chung sống với kẻ cựu thù là Đức ,và tại sao Đông và Tây Đức lại có thể sống chung dể dàng sau mấy chục năm thù địch… Tại sao các nước Tàu,Hàn, vv.. lại thù hận Nhật đến tận hôm nay ???Tại sao Nam,Bắc Hàn vẩn như chó với mèo cho đến hôm nay ?Tại sao CSVN vẩn ra rả chửi Pháp,Mỹ và chế độ VNCH đến tận hôm nay ?????????????
    Tóm lại yếu tố cốt lỏi của vấn đề nầy là VĂN HÓA…

  10. BUILAN says:

    Tôi ngưỡng phục tấm lóng cuả tác giả.
    Tôi chẳng quan tâm quá khứ ông là ai , hiện tại ông là gì ! Tấm lòng cuả ông, tâm huyết cuả ông trí tuê cuả ông…. tôi cho là NHÂN HẬU. được thưà hương một nền giáo dục nhân bản tình người- không nuôi dưỡng cái tâm ÁC như CS (……………)

    Tạm xem đây như là tuyên cáo, cương lĩnh, là tâm huyết , lời hiệu triệu … cuả nghưng người yêu nước …. cùng dấn thân CỨU NƯỚC !

    “…..Sau khi chế độ cộng sản đã bị lật đổ thì giai đoạn kế tiếp là xây dựng một thể chế tự do dân chủ pháp trị. Trong số những người dân sống dưới chế độ mới có những người cộng sản, những công an, những bộ đội, những cán bộ cộng sản đã từng phục vụ cho chế độ độc tài, trong đó có cả những người “tay đã nhúng chàm”, đã từng đàn áp người dân, đã từng gây tội ác đối với nhân dân. Nhiều người đang là đối tượng sự thù hận của chúng ta hiện nay. Chính quyền của chế độ tự do dân chủ mới phải có một cách xử lý thật khôn khéo để thỏa mãn được sự đòi buộc của công lý là kẻ gây tội ác phải đền tội, mà không biến những người này trở thành những kẻ thù của chế độ mới, gây mất đoàn kết quốc gia, đồng thời cũng phải bảo đảm được những cựu đảng viên cộng sản không làm gì hại cho chế độ mới. Sự dung hòa giữa những đòi buộc trái ngược nhau ấy không phải dễ. Tùy từng trường hợp cá biệt mà sự khôn ngoan sẽ giúp ta phải xử trí cách nào, không nên tiên thiên chủ trương một phương cách cố định nào. Tuy nhiên, đa số trường hợp cho thấy sự tha thứ đạt được nhiều kết quả tốt đẹp hơn sự trả thù. Chúng ta không thể bắt chước cộng sản là tạo nên những trại tù mang danh “trại cải tạo” để bỏ tù và hành hạ dã man những người đã phục vụ chế độ cũ.
    Trong lịch sử thế giới đã có nhiều trường hợp những người lãnh đạo chính quyền đã xử sự rất khéo đối với những kẻ có tội. ……..”

    TỔ QUỐC TRÊN HẾT
    Nhanh lên keõ rôì không kịp !!!! Sẽ mang tôị với lịch sử , ÁC với thế hệ cháu con _ phaỉ làm thân NÔ LỆ !!! Mất nước là mất tất cả
    Trân trong

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      Xin được trình bày thẳng thiển Ý cho hai vị , Bùi Lân huynh cùng tác giả như ri :

      Tùy thuộc vào thành phần nào lãnh đạo cuộc CM lật đổ CS mà sẽ có chung cuộc :

      _ Nếu là phe lập trường Việt Nam Cộng Hòa ( như Dâm hay Dân chẳng hạn…. ) làm CM thì đương nhiên , mấy anh đoảng cứ tuyên bố bỏ cộng sản là phe Việt Nam Cộng Hòa tin hết bởi mục tiêu của phe Việt Nam Cộng Hòa : QUỐC GIA- TÌNH ĐỒNG BÀO CAO HƠN TÌNH ĐỒNG CHÍ- không có vấn đề giết người đấu tố bởi lí lịch thành phần quá khứ. Miễn sao chính thể & hiến pháp Việt Nam Cộng Hòa được tôn trọng & duy trì

      _Nhưng nếu là các thành phần Dân Chủ cương quyết , Cách Mạng Dân Chủ Tiểu Tư Sản thì họ bắt buộc PHẢI XỬ BỌN ÁC ÔN để lấy hậu thuẫn từ dân chúng bất mãn bấy lâu ( DÂN CHỦ: CÔNG LÝ CẦN CAO HƠN THA THỨ ) (King Louis XVI as an example )

      _ Nếu bọn trong Đảng đảo chánh lẫn nhau lập nên CM Dân Chủ thì phe làm cách mạng buộc phải xử phe Đảng tối đa để lấy hậu thuẫn nhân dân , đồng thời cần bịt mỏ bọn còn lại cho quyền lực được cũng cố chắc chắn không đảo ngược- CHÍNH TRỊ- DIỆT CỎ PHẢI DIỆT CHO TẬN GỐC

      Phe Việt Nam Cộng Hòa chỉ truyền bá chính nghĩa sáng ngời của cô Cộng Hòa từ quá khứ đến hiện tại , future , ở mọi mặt từ văn hóa, chính trị , con người & lương tâm để mọi người nhận thức ra mà theo , mà thay đổi không cần tàn sát để có hậu thuẫn , không cần binh biến để thiết lập , không cần giả bộ phản tĩnh , không cần giả bộ kêu gào dân chủ mà chỉ cần lương tri réo gọi Việt Nam Cộng Hòa muôn năm , tức là thừa nhận & ca ngợi Việt Nam Cộng Hòa , tiếp tục tuyên truyền về nhân thức cho Việt Nam Cộng Hòa

      Việt Nam Cộng Hòa chỉ cần mọi người quyết tâm thừa nhận ( passive movement )

      Việt Nam Cộng Hòa – tình đồng bào CAO hơn tình đồng chí & quá khứ hận thù –

      Việt Nam Cộng Hòa với Danh Dự- Trách Nhiệm

      KÍNH Bùi huynh & Tác giả

    • Choi Song Djong says:

      Về điểm này tôi rất tán thành ý tưởng của tác giả và bác BUILAN.chúng ta hơn bọn cs vô thần,vô luân ở chỗ là chúng ta có chính nghĩa,lòng nhân ái khoan dung,độ lượng song phải nói và làm cho rành rẽ.Kẻ có tội với dân phải để pháp luật,cân công lý làm việc nhưng chúng ta đương nhiên xét đúng người đúng tội,đúng theo qui định của toàn thế giới.Những người lỡ bị cs lường gạt nhưng vẫn có trái tim thiết tha với tiền đồ dân tộc thì ta vẫn sẵn sàng đón nhận họ để cùng góp sức chung xây lại giang sơn chống quân bành trướng Bắc-Kinh.Đặc biệt bọn cỏ mọc đầu tường và nhóm lợi ích tôi cho rằng nên đem trị tội bằng cách cấm ngặt kinh doanh theo mọi hình thức,của cải trong nước hoặc ở hải ngoại phải bị tịch thu xung công qũi xây bệnh viện,trường học hoặc những việc công ích,bởi đất nước sau khi hồi sinh còn bao nhiêu dân đau khổ cần sự cưu mang và quốc gia không có chỗ cho bọn người này.

    • tonydo says:

      (Trích từ tác giả)
      Chúng ta không thể bắt chước cộng sản là tạo nên những trại tù mang danh “trại cải tạo” để bỏ tù và hành hạ dã man những người đã phục vụ chế độ cũ. (hết trích).
      Thì chỉ “cải tạo” thôi, không hành hạ dã man.
      Cho ăn thật no, lại còn sang bên Lào mua, hoặc vay một mớ em Thái Trắng hiền lành, đẹp như Tiên Nga, cung phụng các anh Cải Tạo Viên từ A tới Z.
      Sau từ 3 tới 13 năm, khi họ đã “thấm nhuần”đường lối Dân Chủ-Nhân Quyền thì ta sẽ cho họ đi theo chương trình CHO.
      Nghĩa là:
      China H.O.
      Định cư được 5 năm sẽ cho họ thi quốc tịch Tàu!
      Khi tuyên thệ bắt phải hát Tung Phang Hùng… có mặt trời lên.
      Kính đàn anh Bùi Lân và nhà thơ Trọng Dân.

Phản hồi