WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Một giải pháp cho giáo hội Việt Nam

Tiếp theo phần trước

Công giáo VN trong những năm qua có nhiều hoạt động thắp nến cầu nguyện cho những tù nhân lương tâm. Ảnh mang tính minh họa

Công giáo VN trong những năm qua có nhiều hoạt động thắp nến cầu nguyện cho những tù nhân lương tâm. Ảnh mang tính minh họa

Liệu giáo hội công giáo Việt Nam thông qua Hội Đồng giám mục Việt Nam có thể tiếp tục sống chung với cộng sản được không?

Câu trả lời là trong tương lai sẽ là không.

Giáo hoàng Pio XI đã viết : Le communisme est intrinsèquement pervers.(Tự bản chất, cộng sản là đồi bại.)Đồi bại vì chủ nghĩa vô thần bài tôn giáo, đồi bại về chủ nghĩa duy vật, đồi bại vì dối trá, đồi bại vì vi phạm chà đạp những giá trị đạo đức và tinh thần.

Chủ nghĩa ấy còn đánh tụt phẩm giá con người, dầy xéo lên tự do tư tưởng và tự do chọn lựa của con người. Đã bao nhiêu những trí thức đủ loại đả cất tiếng nói cảnh báo như vậy.

Mới đây nhất, giáo sư Trần Đức Thảo, trước khi chết đã để lại : Những lời trăn trối. Đó là những lời tâm huyết đánh động lương tri cho những ai còn cúi đầu theo cộng sản

Chính vì những lý do đó mà ngay từ tháng năm 1964, trên tờ Catolicismo tác giả Plinio Correra de Oliveira, giáo sư trường đại học công giáo ở Sao Paulo viết một cuốn sách nhan đề : L’Église et l’État communiste : la coexistence impossible.[1]( Giáo hội và nhà nước cộng sản : Không thể có sự sống chung được).[2]

Đã đến lúc giáo hội công giáo VN có thể nói như thế được không? Chúng ta càng muốn thay đổi thì chúng lại càng giống nguyên như cũ.

Người cộng sản muôn đời vẫn là người cộng sản dù họ đã thay đổi nhiều kiểu áo. Trước họ có thể mặc áo bốn túi, nay mặc áo veste ba túi thì họ vẫn là cộng sản.

Cuốn sách của Plinio nhằm tố cáo, lật tẩy những ào tưởng, những hứa hẹn và những cạm bẫy thỏa hiệp đe dọa ngay bên trong lòng các giáo hội Thiên Chúa giáo sống dưới ách thống trị của chủ nghĩa cộng sản. Đồng thời đưa ra một đề nghị, một giải pháp trọn gói có hoặc không. Không có những giải pháp tương nhượng, không lững lờ nước đôi- không thỏa hiệp.

Vì thế, ta phải cương quyết không quỵ lụy, không cúi đầu trước những thúc bách, áp đặt của các chính quyền cộng sản. Giám mục Phao Lồ Lê Đắc Trọng, trong sách của ngài đưa ra nhận xét:

’Giám mục đoàn yếu(…) thiếu đoàn kết, chia rẽ theo miền theo địa phương(..) Vị thì chỉ lo cho quyền lợi của giáo phận mình, không quan tâm mấy đến quyền lợi chung; vị khác lo bảo vệ vinh quang(học vị) , hầu hết nhút nhát sợ sệ, nhất là các vị miền Nam, vì luôn luôn mặc cảm chiến bại… Không thiếu những vị kỳ thị giáo phận nhỏ to, thầm mơ ước, và thậm chí nếu có thể, vận động cách nào đó để được chuyển vào những vị trí cao sang.[3]

Giải pháp triệt để này phải chăng là lúc này đây Hội Đồng Giám Mục Việt Nam nên coi là giải pháp đúng lúc và kịp thời nhất như một lối thoát cho giáo hội VN sau hơn nửa thế kỷ bị chính quyền cộng sản kìm kẹp, bắt giam, tù đầy, lợi dụng và khai thác cái thế yếu hèn của các chức sắc tôn giáo?

Dựa trên tinh thần của cuốn sách trên, tôi mong mỏi một sự thay đổi toàn diện về cơ cấu tổ chức Hội đồng giám mục Việt Nam như phương cách tuyển lựa giám mục để HĐGM có tiếng nói riêng- tiếng nói của giáo hội Việt Nam- tiếng nói thể hiện tâm tư nguyện vọng của người giáo dân- tiếng nói độc lập với nhà nước cộng sản.

Hiện nay, tôi khẳng định dứt khoát, tiếng nói của HĐGM Việt Nam kể từ năm 1980 không phải là tiếng nói của người công giáo Việt Nam.

Cứ như hiện nay thì HĐGM Việt Nam- với nhân sự ấy- với cung cách làm việc ấy-chỉ là một thứ giáo hội nhà nước. HĐGM Việt Nam hiện nay đã khộng làm đúng làm đủ trách nhiệm của mình, bởi vì các nhân sự điều hành phải chăng đều do nhà nước quyết định, đồng ý. Thật khó mà biết rõ cội nguồn. Biên giới giữa thật giả không dễ nhận ra.

Rất tiếc,  kể từ Giáo Hoàng Jean XXIII và nhất là giáo hoàng Paul VI  là hai vị chủ trương chính sách Ospolitik (Vatican Ospolitik). Chính sách này đã hóa giải mọi đề nghị và tạo ra một tình thế bên ngoài thỏa hiệp giả tạo giữa Vatican và các chính quyền cộng sản..

Khi còn làm tổng giám mục Milan, Giáo hoàng Paul VI đã có một thái độ mở tay đón nhận người cộng sản- một tolerant approach- khác hẳn người tiền nhiệm của mình( Pio XII).Thái độ ấy có nguy cơ vượt bỏ nguyên tắc về về tín lý và niềm tin để mưu cầu một sự hòa giải, một sự khoan nhượng. Người ta nhắm tới cái thực tiễn như tránh được sự đàn áp, tù đầyvv

Đó là một sự khôn ngoan rất trần thế, có tính giai đoạn.

Và khi lên ngôi giáo hoàng, trước diễn đàn Liên Hiệp Quốc, ông đã kêu gọi hòa bình và chấm dứt chiến tranh. Ông nói:’ Phải chấm dứt các cuộc oanh tạc Bắc Việt đồng thời cũng phải chấm dứt những cuộc xâm nhập vũ khí và vật liệu chiến tranh vào miền Nam.

Lời kêu gọi xuông ấy mục đích chỉ nhắm vào nước Mỹ và miền Nam mà chẳng có một tác dụng gì đối với cộng sản Bắc Việt.Nói cho cùng đó là những lời kêu gọi hòa bình một phía, có tác dụng phỉnh phờ.

Thực tế Giáo Hoàng là người dang tay tiếp đón đón đại diện MTGPMN Nguyễn Thị Bình cũng như Xuân Thủy. Hà Nội nắm lấy những cơ hội này và đã thiết lập một tòa đại sứ của họ tại Ý Đại Lợi tại số 156 đường Bravetta nhằm dùng Vatican như một phát ngôn viên bán chính thức cho việc hợp thức hóa cuộc xâm chiếm miền Nam của họ.

Đường lối Vatican Ospolitik của giáo hoàng Phao lô VI tưởng là khôn ngoan giúp đưa tới một thái độ hòa giải, thay vì đối đấu giữa Vatican và khối cộng sản.

Nhưng thực tế nó đã bị cộng sản lợi dụng.

Làm như thế, giáo hoàng đã bất chấp quyền lợi của giáo hội miền Nam, xâm phạm đến quyền lợi tối thượng của Việt Nam Cộng Hòa. Nó đã gây những bất lợi về tính chính nghĩa của cuộc chiến tranh Việt Nam. Nó đẩy VNCH vào thế kẻ đi xâm lược thỏa hiệp với Mỹ.

Nó biến đen thành trắng, biến MTGPMN thành nạn nhân của ‘Mỹ-ngụy’. Nó biến đổi vai trò của những kẻ đáng nhẽ là kẻ xâm lăng thành nạn nhân của cuộc chiến.

Đây là một trò bịp bợm, tráo trở mà Vatican không thể nào nhìn thấy hết được.

Đối với giáo hội miền Nam, nó bắt đầu bằng Tâm thư của Giáo Hoàng Đệ VI gửi các Tổng giám mục và giám mục Việt Nam, Vatican ngày 13-2-1963.[4]

Kết quả được gì? Nhưng nó lại là cái cớ cho thành phần thứ ba, ‘phản chiến’ gây hỏa mù, tạo dịp cho Hà Nội cứ tiếp tục phá rối miền Nam.

Lợi dụng lập trường chống chiến tranh của vị giáo hoàng này, nhiều thành phần trí thức thuộc thành phần thứ ba ở miền Nam lúc bấy giờ- qua các tờ Hành Trình- Đất Nước- Trình Bầy cổ võ cho thứ hòa bình một phía. Nhiều linh mục  theo tinh thần lời kêu gọi của Giáo Hoàng viết thư lên tiếng vào ngày 1-1-1966 như các linh mục Trương Đình Hòe, Hoàng Kim, Nguyễn Thế Kỷ, Vũ Văn Thiện, Đỗ Xuân Quế, Hồ Đỉnh, Nguyễn Ngọc Lan, Nguyễn Thăng Cao, Trần Viết Thọ, Trương Bá Cần. Rồi Bản nhận định ngảy 7-1-1966 của Văn Phòng Liên lạc cạnh tòa Tổng giám mục.[5] Tiếp đến là Lời kêu gọi ngày 12-4-1967 của Linh mục Hoàng Quỳnh, Bản phân tích chính trị của ông Âu Trường Thanh ngày 7-7-1967.

Cộng sàn nằm vùng cũng nhảy vào và gửi một Quyết Nghị ngưng chiến thực hiện Hòa Binh ngày 16-2-1965, ký tên bác sĩ Phạm Văn Huyến, ký giả Cao Minh Chiếm và giáo sư Tôn Thất Dương Kỵ.[6]

Phía Phật giáo cũng nhân dịp này nhảy vào với Bản Tuyên cáo của TT. Thích Nhất Hạnh, Quan điểm của của các TT Thích Trí Quang và Quảng Độ về vấn đề hòa bình, ngày 18 tháng 2, 1967. Tiếp theo nữa là Tuyên cáo ngày 7-11-1968 của Giáo Hội Phật giáo Việt Nam thống nhất, ký tên Viện trưởng Viện Hóa Đạo: Thượng tọa Thích Thiện Hòa. Ngày 10-11-1968, TT Trí Quang một lần nữa là kêu gọi Hòa Đàm và Ngưng bắn.

Sau lá tâm thư của Giáo Hoàng Phao Lồ Đệ VI, có thể nói có một mặt trận các tâm thư, kiến nghị tới tấp được tung ra làm nao núng não trạng nhiều người. Ngoài kia ì ầm tiếng bom nổ, tiếng đạn pháo kích rít trên không. Trong thành phố mặt trận báo chí, kiến nghị, thư ngỏ đi đôi với các phong trào tranh đấu đủ loại.Thành phố Sài gòn diễn ra hai cảnh tượng trái ngược : Bên này là hàng rào kẽm gai, khói lựu đạn cay, dùi cui cảnh sát dã chiến đối đầu với đám sinh viên biểu tình, xuống đường.

Cuộc chiến tranh cân não khởi đi từ một phát súng lệnh từ xa nửa vòng trái đất của một người nhân danh hòa bình với lời lẽ như sau:

Như anh em biết, chúng tôi vẫn không ngừng công khai lên tiếng trong những tháng qua để ngăn chặn chiến cuộc lan rộng và hướng các dân tộc về những ý nghĩa hòa bình’. [7]

Hàng giáo phẩm miền Nam lúc bấy giờ thật lúng túng!! Và trổi bật lên một số trí thức công giáo thiên tả. Họ là một thiểu số trên dưới 20 người- không đại diện cho ai ngay cả không đại diện cho chính họ. Hai trụ sở chính của nhóm này là nhà thờ Vườn Soài và dòng Chúa Cứu Thế . Trong số những người trên, một vài tên tuổi như linh mục Chân Tín, Nguyễn Ngọc Lan, Trương Bá Cần, Huỳnh Công Minh, Trần Thế Luân, Phan Khắc Từ. Một số trí thức như Nguyễn Văn Trung, Lý Chánh Trung, Châu Tâm Luân và các dân biểu đối lập như Hồ Ngọc Nhuận, Ngô Công Đứcvv..

Đáng nhẽ phải đổi tên giáo phận Sài gòn là ‘Giáo phận Vườn Soài’ mới đúng.

Ngay trước khi mất miền Nam năm 1974, Giáo Hoàng Phaolồ đệ VI – qua trung gian linh mục Cao Văn Luận và giám mục Thiện ở Mỹ Tho từ Vatican trở về- khuyên hàng giáo phẩm nên ở lại, đừng di tản và tập sống chung với cộng sản.. Cũng vì thế, người ta thấy, tất cả các giám mục miền Nam lúc bấy giờ đã chọn ở lại khác hẳn tình thế năm 1954.

Việc Vatican chọn TGM Nguyễn Văn Thuận làm giám mục phó Sai gon nhằm trong tinh thần hòa giải, hợp tác với chính quyền cộng sản, thật rất tiếc đã bị hiểu lầm.

Tổng giám mục Nguyễn Văn Bình ngay từ những ngày đầu, sớm hơn ai hết, đã ra Thư Chung kêu gọi giáo dân hợp tác với chế độ mới.

Sau này, một số các giám mục đã được nghe Tổng giám mục Nguyễn Văn Thuận phê phán các giám mục trong Hội Đồng giám mục Việt Nam là một giáo hội theo nhà nước.

Lời phê phán của Tổng giám mục Nguyễn Văn Thuận đụng chạm và buồn lòng nhiều người, trong đó có Hồng Y Trịnh Văn Căn Hà Nội. Sau nảy, khi được thả ra tù, tổng giám mục Nguyễn Văn Thuận về ở 40 phố Nhà Chung Hà Nội. Hồng Y Trịnh Văn Căn tỏ rõ thái độ lạnh nhạt, hầu như không truyện trò, thăm hỏi gì Tổng giám mục Nguyễn Văn Thuận.

Thêm một lần nữa, Tổng giám mục Nguyễn Văn Thuận cay đắng vì cách đối xử của  Nhà Chung Hà Nội.[8]

Năm 1980, nhóm này có buổi họp tại Dòng Chúa Cứu Thế và cho phổ biến tập tài liệu; Notes pastorales en milieux Marxiste  (1980). Những ghi chú về mục vụ trong môi trường Mác Xít. Hoặc một tài liệu khác : Giáo Hội công giáo với chủ nghĩa xã hội. Tài liệu này đưa đến kết luận là Giáo hội công giáo có thể sống và chủ động trong một nước Việt Nam XHCN. Và rằng Giáo hội Việt Nam không phải là một giáo hội thầm lặng. Hoặc các tài liệu nhan đề : Công giáo Việt Nam trong lòng chế độ, Sống đức tin..

Tất cả những quan điểm mang tính vơ vào, nếu không nói là khờ khạo, tự lừa phỉnh chính mình của nhóm trí thức trên nay trở thành tài liệu không đáng đọc. Bởi vì chính bản thân các trí thức trên hầu hết ngày nay đã phản tỉnh, đã ‘giác ngộ’ cách mạng và trở thành lạc lõng giữa lòng dân tộc.

Đối với tôi. Thật sự họ đã hết.

Các nhóm trí thức trên đã đi vào một quá trình phân hóa và phá sản, tranh dành, tố cáo nhau như trường hợp nhóm bốn tên trong tờ báo Công giáo và Dân tộc. Riêng hai linh mục Chân Tín và Nguyễn Ngọc Lan( lm Lan đã cởi áo nhà tu, hoàn tục) trước đây đứng tên trong nhóm linh mục cấp tiến, đòi trục xuất TGM Nguyễn Văn Thuận ra khỏi Sài gòn thì nay trong một lá thư đề ngày 15-8-1989, đứng tên trong danh sách 12 linh mục, họ lại yêu cầu TGM Nguyễn Văn Bình yêu cầu nhà nước trả TGM Nguyễn Văn Thuận về Sài Gòn.

Phần Thanh Lãng, vào ngày 6-5-75 là người khi được biết tin TGM Nguyễn Văn Thuận sẽ về Sài gòn đã vội vã thông báo tin cho Trương Bá Cần để ngăn chặn việc trở về này…Thế là Trương Bá Cần và Nguyễn Ngọc Lan triệu tập một buổi họp để chống đối TGM Nguyễn Văn Thuận..

Nghĩ lại việc này mà buồn, chính là phe ta phá phe ta.

Thanh Lãng trước khi chết, ngày 28 tháng 11- 1988 đã viết chúc thư sám hối và xin lỗi công khai TGM Nguyễn Văn Thuận.[9]. Linh mục Thanh Lãng mất ngày 17 tháng 12, 1988.

Dựa trên tinh thần của cuốn sách trên và dựa trện những lỗi lầm của HĐGM Việt Nam trong giai đoạn sau 1975, tôi mong mỏi một sự thay đổi toàn diện về cơ cấu tổ chức Hội đồng giám mục Việt Nam như phương cách tuyển lựa giám mục để HĐGM có tiếng nói riêng- tiếng nói của giáo hội Việt Nam- tiếng nói thể hiện tâm tư nguyện vọng của người giáo dân- tiếng nói độc lập với nhà nước cộng sản.

Hiện nay, tôi khẳng định dứt khoát, tiếng nói của HĐGM Việt Nam kể từ năm 1980 không phải là tiếng nói của người công giáo Việt Nam.

Hiện nay, tình hình giáo hội Việt Nam chỉ có cái vỏ mà không có cái ruột. Bề ngoài xem ra nề nếp, sạch sẽ, nhưng bên trong nhơ bẩn mà phẩm cách của những người lãnh đạo là không có.

Cứ như hiện nay thì HĐGM Việt Nam- với nhân sự ấy- với cung cách làm việc ấy-chỉ là một thứ giáo hội nhà nước. HĐGM Việt Nam hiện nay đã khộng làm đúng làm đủ trách nhiệm của mình, bởi vì các nhân sự điều hành đều do nhà nước quyết định, đồng ý.

Tại sao không ai dám lên tiếng tố cáo thẳng là trong số những vị lãnh đạo hàng giáo phẩm Việt Nam, ai là người của Chúa, ai là người làm tay sai cho chính quyền cộng sản..Một Huỳnh Công Minh, tổng đại diện TGP Sài gòn, một Hồng Y Phạm Minh Mẫn, một giám mục Nguyễn Văn Sang.

Tóm tắt, HĐGM Việt Nam thiếu tính cách chính đáng. Vì nó bị cộng sản cài đặt người, giậy giây từ bên trong.

Nó cũng không mang tính đại diện- đại diện theo nghĩa giám mục là người đại diện của Chúa-. Ở đây, nhiều phần vị giám mục được đề cử mang tính trần thế, đại diện cho quyền lợi của đảng cầm quyền. Chẳng hạn linh mục Huỳnh Công Minh vừa làm phó giám đốc Đại chủng viện, vừa là cha sở họ đạo nhà thờ Đức Bà vừa là Tổng Đại diện, vừa là cán bộ cộng sản. Vậy thử hỏi, Huỳnh Công Minh đại diện cho ai?

Nhiều người biện hộ cho Huỳnh Công Minh cho rằng mọi chuyện khó khăn với chính quyền thì nhờ HCM giải quyết dễ dàng hơn. Nói như thế, chẳng khác gì thừa nhận Huỳnh Công Minh là một thứ Tổng Giám Mục không ngai- một thứ lãnh đạo siêu quyền lực- có thể áp đảo cả vị Tổng Giám Mục Sai gòn.

Vấn đề tuyển chọn giám mục

Trước năm 1829, việc tuyển chọn một giám mục thường thuộc thẩm quyền tòa thánh Vatican. Sau này thì việc bổ nhiệm trực tiếp như thế chỉ còn thấy diễn ra trong một số nước như ở Albanie, Thổ Nhĩ Kỳ và Nga mà chủ yếu có những vấn đề chính trị. Nhưng sau khi giáo hoàng Léon XII mất vào năm  1829, ( 1823-1829), Vatican đã chuyển giao quyền hành tuyển chọn xuống giáo hội địa phương và bao gồm hai công đoạn : Hội đồng giám mục của một quốc gia duyệt xét, tuyển chọn cộng với sự tham khảo ý kiến của khâm sứ tòa thánh, sau đó hồ sơ tuyển chọn được gửi về Rome. Tại nơi đây, các vị có thẩm quyền trong bộ Truyền giáo  xem xét ứng viên. Nếu không có vấn đề  bị phản đối việc được tuyển chọn thì hồ sơ sẽ được gửi qua phía tòa thánh.

Ở Việt Nam vào năm 1971, Giám mục Phạm Ngọc Chi đã đề cử linh mục Lê Văn Ấn, thuộc địa phận Đà Nẵng làm giám mục về coi địa phận Xuân Lộc với sự đồng ý của Tổng giám mục Nguyễn Văn Bình và khâm sứ tòa thánh Palmas chuẩn nhận. Nhưng khi được biết tin đó thì một số linh mục trẻ Xuân Lộc , phần lớn là di cư đã phản đối mạnh mẽ, gửi thư cho giám mục Lê Văn Ấn. Nhưng dĩ nhiên việc phản đối ấy chẳng đi đến đâu cả vì chuyện đã rồi.

Danh sách đề cử thường là ba vị để chọn lấy một. Tiêu chuẩn chọn lựa thường căn cứ trên học vị, bằng cấp, trường học xuất thân, các hoạt động trong phạm vi địa phận và dĩ nhiên không thể thiếu tiêu chuẩn đạo đức, thánh thiện. Và người đứng đầu danh sách thường được ưu tiên tuyển chọn.

Nhưng tiếng là tòa thánh tuyển chọn, nhưng thật ra Vatican theo lệ thường chú trọng đến người đứng đầu danh sách và thủ tục chấp thuận đã hầu như được định sẵn.

Nguyên tắc thì tốt đẹp như thế. Và dù sao cũng cho thấy qua thử thách phần đông việc đề cử cũng có thể là chọn đúng người, đúng chỗ. Nhưng thực tế đem ra áp dụng thì không hẳn được như vậy.

Có nhiều lợi dụng, tính bè phái, sự lừa gạt, sự mua chuộc và tham nhũng dưới đủ mọi hình thức.

Có một chứng từ xin nêu ra đây là linh mục bề trên cả hội dòng SAM, linh mục Bourguignon có thời làm việc ở bộ truyền giáo và được đọc nhiều hồ sơ tuyển chọn giám mục, ông  thường buồn phiền khi đọc các hồ sơ ấy và bầy tỏ nỗi bực dọc với Giám mục Sismondi phụ trách bộ truyền giáo. Giám mục Sismondi đã vui vẻ trả lời nhận lỗi: Không phải Chúa thánh thần gì chọn đâu mà chính tôi quyết định chọn các giám mục ấy và không thiếu trường hợp tôi đã chọn sai lầm. Linh mục bề trên Bourguignon không phải là người xa lạ với giáo hội Việt Nam., ông đã qua đời năm 1974 và được chôn ở nghĩa trang xứ Bình Triệu. Không phải lúc nào cũng chọn được trong số những linh mục tài ba, đạo đức, thánh thiện cả đâu. Nhiều phần cho thấy sự tuyển chọn mang tính đời thường mà kẻ được tuyển chọn bén nhậy trở thành kẻ được sủng ái đặc biệt, bất kể đến tài năng và đạo đức! Đó  là thứ Favoritisme chạy dài những danh sách nơi các tòa giám mục.

  • Theo lẽ thường tình, các tân giám mục thường được chọn lựa trong số những người thân cận với vị giám mục. Nhiều linh mục làm việc phục vụ cho giám mục của mình một cách tận tụy trong suốt một khoảng thời gian dài cả 15, 20 năm..thì nay được thưởng công trong khi có những linh mục khác tương xứng về mọi  lãnh vực, nhưng không cùng một phía với giám mục thường bị bỏ quên..Sự tận tụy ấy đôi khi đi quá xa với tinh thần xu nịnh, mua chuộc đến như trao đổi mua bán.
  •  Tout service a son prix..Chính vì thế, nhiều giám mục đã chọn những thành phần tỏ ra biết điều, biết vâng lời tuyệt đối.

Nhưng quan trọng nhất không kém là sự can thiệp trắng trợn của chính quyền địa phương trong các chế độ độc tài.

- Chẳng hạn, một chính quyền địa phương muốn lợi dụng tôn giáo có nhiều thủ đoạn đã tìm cách mua chuộc, làm áp lực ảnh hưởng đến việc tuyển chọn này..Dưới thời giáo hoàng Piô XI, Mussolini thường dùng ảnh hưởng của mình can thiệp vào việc bổ nhiệm này. Vì thế giáo hoàng Piô XI thường tìm hiểu, tra xét các vị trong danh sách bổ nhiệm từ những nguồn thông tin khác trước khi quyết định đồng ý. Nhưng công việc bề bộn, không phải lúc nào vị giáo hoàng cũng có đủ thời giờ và thông tin để quyết định chọn được những giám mục tốt nhất phục vụ giáo hội.

- Điều ấy càng thấy nổi bật trong việc bổ nhiệm giám mục ở Việt Nam. Việc bổ nhiệm giám mục ở Việt Nam phải có sự đồng ý của chính quyền cộng sản. Nhưng thử hỏi,  sự đồng ý được xảy ra sau hay trước quyết định của Hội đồng giám mục.

- Chính chữ sau và trước này là đầu mối của sự can thiệp trắng trợn của chính quyền cộng sản vào Hội đồng giám mục Việt Nam.

 

Cho nên việc bổ nhiệm muốn cho công bằng, cần phải công khai hóa (Glasnost- Transparence), không có gì phải kín kín, hở hở, không có điều gì khuất tất, che đậy.

Trong Hội đồng tuyển chọn, ngoài một số giám mục, cần bổ xung một ủy ban gồm các linh mục và một số giáo dân đại diện.

Việc mở rộng hội đồng tuyển chọn này chắc chắn sẽ tránh được những lạm dụng bè phái, tránh việc vị tân giám mục là người của giám mục, tránh sự hao phí các người có tài, có đạo đức bị bỏ quên ra bên ngoài. Việc cải tổ này cũng phù hợp với tinh thần của giáo hội công giáo cổ truyền mà việc tuyển chọn giám mục là do hàng giáo phẩm và giáo dân quyết định.

Như thế, không có những giám mục được tuyển chọn đến từ Rome mà chính từ cộng đồng dân Chúa tại mỗi địa phương đã chọn người đại diện cho mình.

Mục tiêu của sự thay đổi này là tuyển chọn một giám mục theo truyền thống cổ truyền do một hội đồng đại diện của địa phận bao gồm Hội đồng mục vụ, Hội đồng đại diện các tu sĩ và giáo dân.

Sau đó danh sách được tuyển chọn được chuyển về Vatican với sự chuẩn nhận chính thức của Giáo Hoàng.

Xin đọc thêm Rastibonne: Choisir les Évêques, une tentative de conciliation, 2010.[10]( Việc tuyển chọn giám mục, một dấu hiệu của hòa giải.)

Trong cái tinh thần cải cách việc tuyển chọn giám mục có sự tham dự tích cực của hàng giáo sĩ và giáo dân, vị tân giám mục không phải chỉ có lời tuyên hứa trung thành với vị giáo hoàng mà còn cần có lời tuyên hứa phục vụ đàn chiên của mình.

Tinh thần ấy thể hiện đúng vai trò và chức năng của vị giám mục như trường hợp giám mục Jacques Gaillot khi được thụ phong giám mục tại Évreux, viết trong cuốn sách của ông : Parole d’un homme d’Église( Lời của  một người con của giáo hội) như sau:

Tôi đặt quan trọng vào con người hơn là vào những nguyên tắc hay giáo điều. Tôi không phải làm giám mục để chỉ huy hay tổ chức giáo hội cho bằng đển phục vụ lời Chúa. Khi được tin sẽ được tuyển chọn làm giám mục. Tôi đã chấp nhận trong một cảm thức là mình sẽ là người đến để phục vụ.

 

Không phải đến được hưởng vinh quang trần thế, bổng lộc, chức tước để được người đời tôn kính, tùng phục. Đi một bước có xe, có kẻ đưa đón. Như trường hợp một giám mục phó ở Hà Nội sau khi đi Rôma về đến 40 phố Nhà Chung Hà Nội không thấy có tổ chức đón rước hai bên cửa tòa Giám Mục, đả gọi linh mục phụ trách ra mắng: Tại sao không tổ chức cho giáo dân đón tiếp tôi? Một vị tân giám mục khác gặp bạn cũ nói với một người bạn linh mục: Từ nay, tôi đã là giám mục, ông phải thay đổi cách xưng hô, thưa gửi đàng hoàng mới được.

Giám mục  Jacques Gaillot đã viết lại cái cảm thức của ộng trong buổi lễ truyền chức như sau:

‘Khi mà tôi được truyền chức giám mục tại nhà thờ Chánh tòa Évreux thì theo nghi thức, tôi phải quỳ gối trong suốt thời gian của một bài hát, cuốn sách của Giáo hội đè nặng trên gáy của tôi, tôi cảm thấy nó nặng nề làm sao. Và tôi nghĩ rằng : Miễn là làm sao chuyện này chóng xong. Tôi tự nhủ lòng, phải chăng đây là gánh nặng của Giáo Hội, miễn là làm sao đây không phải là dấu hiệu báo trước’[11]

Nhan đề đoạn này là: Le poids de l’Évangile. Gánh nặng của Lời Chúa. Ước gì hàng giám mục Việt Nam học được tinh thần này của giám mục  Jacques Gaillot. Giám mục Jacques Gaillot còn nhận xét rằng Giáo hội đã mất đi cái nhiệt tình.( Je trouve que l’Église a perdu son élan).

Khi đã có một Hội đồng giám mục do sự tín nhiệm của của cộng đoàn dân Chúa lúc đó mới có thể đặt ra vấn đề thứ hai là: Có thể giáo hội Việt Nam có thể chung sống với cộng sản được không? Có thể trăm người như một tuy không dám nói ra, nhưng trong thâm tâm họ, câu trả lời dứt khoát là không được.

Trong ngắn hạn giáo hội tạm thời phải sống chung với cộng sản, nhưng vẫn phải triệt để đòi hỏi sự phân biệt rõ rệt giữa đạo và đời, giữa nhà nước và giáo hội, giữa một xã hội dân sự mà giáo hội là một thành phần.

Sự phân biệt này là lẽ sống còn của giáo hội để nhà nước không dẫm dạp, xen vào nội bộ giáo hội hoặc can thiệp vào sinh hoạt của giáo hội..Nay hội các luật sư ở thành phố Hồ Chí Minh cũng đang gắt gao đòi hỏi điều này.

Nếu không tôn trọng nguyên tắc này thì giáo hội dù có mặt đi nữa cũng vẫn không hiện hữu. Có mà như thể không có.

Điểm thứ hai là phải có sự nhìn nhận vai trò của giáo hội đối với nhà nước là một vai trò đối tác(Counter Part). Hai bên thỏa thuận để tôn trọng quyền lợi và trách nhiệm của mỗi bên nhằm mục đích tạo một thế quân bình, sự tin tưởng và hợp tác.

Bước thứ ba, trong trường hợp nhà nước vi phạm, lấn quyền hoặc lạm dụng quyền thế thì giáo hội có thể trở thành một lực lượng đối trọng(Counter balance) nhằm cảnh báo và ngăn ngừa mọi lạm dụng của nhà nước tùy hoàn cảnh.[12] Bởi vì nhà nước không bao giờ có thể đảm đương được hết mọi sinh hoạt xã hội, nhất là trong phạm vi y tế,  giáo dục hoặc các cơ sở từ thiện vv. Giáo hội qua các thành viên như các nữ tu có thể tiếp tay nhà nước điểu khiển, gánh vác một phần trách nhiệm này như tại các nước tự do, tư bản. Giáo hội không làm chính trị và cũng không có nhiệm vụ lật đổ một chính quyền.. Nhưng trong những tình thế đòi hỏi, giáo hội trở thành tiếng nói của lương tâm con người chống lại bất cứ sự bất công nào từ đâu tới.

Chính quyền thường có khuynh hướng lạm quyền, làm bậy, vi phạm  và chà đạp lên các quyền tự do căn bản của người dân. Lúc ấy giáo hội có vai trò kiểm soát và cân bằng, ngăn chăn những hành vi phạm vả trái phép.

Giáo hội trong vai trò đối trọng không thể nào giử thái độ thụ động, im lặng trước những bất công hoặc sự chà đạp lên quyền con người.

Kết luận

Hiện nay, tại Việt Nam đã có môt xu hướng chính trị triệt để : Có hay không đảng cộng sản Việt Nam. Hết rồi những giai đoạn góp ý với đảng, tâm thư yêu cầu này nọ, góp ý bỏ điều bốn hiến pháp..Có thể rằng những biện pháp trên có tính nửa vời, nói để tự xoa dịu chính mình.

Đối với giới trẻ, các thành phần bất đồng chính kiến- dù mục tiêu tranh đấu có khác nhau-. Nhưng tự thâm tâm mỗi cá nhân đều muốn xóa bỏ chủ nghĩa cộng sản. ngả theo các nước Tây Phương. Nhưng họ không thể nói thẳng và huỵch tẹt ra được.

Mới đây nhất là câu chuyện 61 đảng viên có yêu cầu đảng cộng sản từ bỏ đường lối CNXH để chuyển sang đường lối dân tộc và dân chủ.

Vì thế trước sau gì cũng có một cơn bão dân chủ như một thứ mùa xuân Ả Rập cho Việt Nam.

Phần giáo hội công giáo Việt Nam, cần đi trước thời đại, cần tỏ ra dứt khoát và cứng rắn từng bước tách ra khỏi quỹ đạo cộng sản bằng cách cải tổ, loại trừ những thành phần chủ nghĩa cơ hội ra khỏi HĐGM Việt Nam.

Không cải tổ HĐGM, không thay đổi nhân sự, không dứt khoát loại bỏ những thành phần chủ nghĩa cơ hội, không tách biệt giữa đạo và đời. Giáo hội công giáo Việt Nam còn sa lầy trong vũng bùn cộng sản. Ngày hôm nay, giáo hội công giáo và hội đồng giám mục ở vào tình trạng lương tâm an bình, ăn no ngủ kỹ, bất chấp việc đời miễn là    được bình an vô sự.!! Họ có thể chọn một con đường khác thay vì tiếp tục uốn mình làm tay sai cho cộng sản!! Họ không muốn sống chung với lũ, nhưng họ đã không đủ can đảm để vượt lên chính mình, từ bỏ cộng sản. Họ mắc một căn bệnh chung. Đó bệnh sợ cộng sản.

Tổng Giám Mục Nguyễn Văn Bình trước khi qua đời còn thổ lộ:  Sau mấy chục năm sống với cộng sản, cho đến bây giờ tôi vẫn còn sợ. Nhà văn Nguyễn Tuân cũng sợ như thế. Tiếp theo TGM Nguyễn Văn Bình thì những vị như Hồng Y Trịnh Văn Căn,( Hà Nội), giám mục Nguyễn Văn Sang,(Thái Bình) cũng sợ- sợ quá đến độ lộ liễu làm mọi người thấy mà coi thường. Và tôi dám hỏi các Hồng Y Phạm Minh Mẫn, tổng giám mục Bùi Văn Đọc, giám mục Nguyễn Văn Khảm có sợ không?  Chả nhẽ cả nước đều sợ!!

Căn bệnh sợ ấy một người đã từng trải nghiệm nhiều năm tháng trong chế độ cộng sản Ba Lan- Giáo Hoàng Jean-Paul II- Trong buổi xuất hiện đầu tiên trước công chúng, hai tay ôm cây thánh giá. Và lời phát biểu đầu tiên của giáo hoàng là : Non abbiate paura. (N’ayez pas peur).

Các con đừng sợ!! Lời nhắn nhủ của vị chủ chăn này xin được một lần nữa gửi đến ba vị Tổng giám mục ba giáo phận Sài Gòn- Huế và Hà Nội.

Đừng sợ! Nhưng sợ cái gì. Sợ bể nồi cơm, sợ mất chức vụ, sợ bị tù đầy, sợ bảo vệ quyền lợi của giáo xứ, địa phận, sợ đồng nghiệp giám mục trong Hội Đồng giám mục, sợ không dám lên tiếng, sợ đủ thứ, ngay cả sợ chính mình.

Bầu khí sợ hãi bao trùm tất cả!! Ngay trong  đám người cộng sản cũng người cộng sản sợ người cộng sản.

Đó là hoàn cảnh bi kịch của thế giới con người mà chính con người sợ con người. Sợ quá thành câm lặng, trở thành những loài chó câm. Hoặc méo miệng nói không ra lời, nịnh đảng, nịnh lãnh đạo..

Bây giờ không phải là lúc nói chuyện đúng sai, chuyện hòa giải, chuyện thương lượng, chuyện đòi hỏi, chuyện xin cho, chuyện mong đợi, chuyện mua chuộc.

Mà là chuyện dứt khoát, có hay không có, chuyện chối bỏ, chuyện không thể sống chung, chuyện sống còn.

Hy vọng thay!! Và cũng như nhiều bài viết khác của tôi. Viết xong bài này, tôi cảm thấy một nỗi buồn vô hạn. Khôn nguôi. Khó tả. Bất lực. Muốn buông xuôi.

© Đàn Chim Việt

 


[1] Xem Plinio Correra de Oliveira : L’Eglise et L’ Etat communiste : la coexistence impossible

[2] Tác giả là một giáo sư người Ba Tây, nổi tiếng thế giới về một số tầm nhìn tương lai Giáo hội Thiên Chúa giáo, đòi hỏi một sự tự do của giáo hội trong lòng các chế độ của nhà nước cộng sản. Ông cũng là người phản đối Vatican về chính sách Ospolitik trong một bài viết nhan đề : Declaration of Resistance to the Vatican Ospolitik.

 

 Chính sách Ospolitik của Vatican tỏ ra thất bại vì đã không đem lại một kết quả thực tiễn nào cho các giáo hội địa phương, vì luôn luôn bị các chính quyền cộng sản phỉnh phờ dối gạt như đã xày ra tại Ba Lan, Tiệp Khắc, Cuba, Đông Đức và trong đó có Việt Nam. Trong số những lãnh đạo cao cấp lúc bấy giờ- 1964- có nhiều người lên tiếng ủng hộ lập trường của Olievera. Chẳng hạn có Hồng Y Tisserant, (Pháp) Alfredo Ottaviani, thư ký hội đồng tối cao văn phòng tòa thánh, Norman Thomas Giroy, tổng giam mục Sydney, Úc Dại Lợi và Hồng Y Giuseppe Pizzardo, trách nhiệm hội đồng các chủng sinh và các đại học.

 

Nhưng điều quan trọng nhất là bốn năm sau, một số lớn cộng đồng giáo hội Châu Mỹ La Tinh- gồm chủ yếu giáo hội Brésil, Argentine, Chili và Uruguay đã viết một thỉnh nguyện thư lên Giáo Hoàng Paul VI, yêu cầu giáo hoàng Paul VI phải có những biện pháp cụ thể nhằm ngăn chặn sự xâm nhập của các thành phần cộng sản vào các tổ chức công giáo.

 

 Số người ký tên vào thỉnh nguyện thư là  2.040.000 chữ ký. Một con số không nhỏ đáng để chúng ta suy nghỉ.

 

Về phần cuốn sách trên sau đó đã tới tay nhiều cấp lãnh đạo cao cấp nhất của giáo triều Vatican cũng như giới trí thức lúc bấy giờ. Nhưng sau đó nó bị rơi vào im lặng! Chỉ vì năm 1964, giáo hoàng Phao lồ VI có chủ trương hòa giải với cộng sản hầu mong cứu vãn 100 triệu tín đồ Thiên Chúa giáo Đông Âu.

 

 

 

 

[3] Phao Lô Lê  Đắc Trọng,  Hồi ký toàn tập, phần hai- Giáo hội VN trước cơn bão thời đại., trang 256.

[4]  Trình Bầy, sô 11, tháng giêng, 1971

[5] Đăng trên Trình Bày số 11, ra ngày 1 tháng giêng, 1971

[6] Ba người này sau đó đã bị chính quyền VNCH trục xuât ra Bắc

[7] Trích thư Trích thư giáo hoang, Vatican ngày 13-2-1965

[8] Tôi được nghe kể lại, Hồng Y Trịnh Văn Căn, khi chết đã được chôn trong một cỗ quan tài mà gỗ nặng đến nổi khiêng không nổi, phải dùng xe cần trục để chôn.

[9] Thanh Lãng chúc thư : Tôi xin công khai xám hối với Chúa, với Hội thánh toàn cầu, Viet65t Nam. Lạy Chúa, xin tha thứ cho con mọi lỗi lầm và ban cho con lòng tin, lòng trông cậy và tha thứ. Tôi xin công khai xám hối, xin lỗi Đức cha Nguyễn Văn Thuận, xin Chúa giữ gìn và trả công cho Đức Cha. Tôi xin công khai sám hối tất cả và tình anh em linh mục mà tôi vô tình hay cố ý làm mất lòng.’

[10] Rastibonne, Choisir les eveques, une tentative de conciliation, 2010.

[11] Xem Jacques Gaillot, Parole d’un homme d’Église, các trang 19-22

[12] Xem thêm Đoàn Thanh Liêm, Tôn giáo và xã hội dân sự: Mối liên hệ giữa tôn giáo và chính quyền nhà nước. Viet bao online.

 

134 Phản hồi cho “Một giải pháp cho giáo hội Việt Nam”

  1. Em Hoàng Thị Nguyên Hương ơi, cứ nghĩ đến bàn tay búp măng, trí tuệ của em lướt trên phím để lay động những con chiên chien đẻ (CCCĐ) trên d/đ này, để mong cho chúng tỉnh tỉnh ra được đôi chút chăng? Nhưng công của em thành công dã tràng rồi vì chúng bị liệt não sâu dầy rồi em ơi.
    Em thấy đó, lời của em ân cần, rành rọt như vậy, nhưng mặc dầu 3 con chien dính lẹo vào với nhau, nhưng đáp lại chỉ là quăng nón cối, hoặc chửi rủa mà thôi. Nhưng em ơi, em tôi ơi, đừng tuyệt vọng, đừng buồn nhé em, vì với cái phước đức giải hoặc này của em thì kiếp tới giá chót em cũng được vào làm giáo sư đại học ngạch thực thụ đó nghe em. Cứ tiếp tục giải hoặc catô lích, catô lác nhá em. Nhá, cứ thế nhá em.
    Như vậy kết luận, nhận định về các CCCĐ là NGÀY NAY CHỈ CÒN NHỮNG MẠ LỴ, CHỬI RỦA VÀ THÙ HẬN THÌ LÀ QUÁ ĐÚNG RỒI CÒN GÌ??? Thật là cảm phục ông Robert Ingresoll, nhận xét quá đúng về Catô lích, catô lác.
    Ai đời cả hàng trăm con chien đi xin củ hành (hương) thì được chúa “hào sảng” tặng cho tới 17 “Củ Tỏi”. Cứ nghĩ tới các CCCĐ Trung Kien, Dũng Leanh, Choi Song Djong ( Bắc Cầy ri cư chứ ai), Tiên Ngu, Austin Pham, Trực Ngôn, ÔcVC, Bút Thép, NTDân (tự Minh), với cặp mắt sầu bi, uể oải đọc câu “Tả ơn chúa” sau mỗi câu xướng “đó là lời chúa” của các “Tra” nhà thờ mà anh buồn cười đến “tít đẻ” em nhỉ, Đi xin “hành” mà được nhận “tỏi” ra trò mà vẫn cứ phải đóng tiền xin “nễ”, vẫn phải tạ ơn chúa, và các “tra” vẫn thò tay “đớp” tiền nễ như cá tra “đứt cớp” chớ gì nữa? Đúng hôn em???
    Có CCCĐ lại còn vác bigbang ra dọa em cơ đấy, số là mấy tuần trước “bố gìa” Phan Xíchcổ (Francisco) có tuyên bố là ý chúa làm ra bigbang, nhưng có điều thì khi mấy ông khoa học gia đang bù đầu bù cổ để đi tim nguyên nhân của bigbang thì “bố già” này thản nhiên tuyên bố là chúa đã “Địt cái tủng, lủng cái tủ” ra bigbang, sướng hông? Hỏi chớ, lúc đó chúa đứng ở đâu mà chúa “địt cái tủng” được? Thì chúa đứng trong tủ chứ đứng đâu nữa? Ai làm ra cái tủ? Thì chúa chứ ai? Chúa làm cái gì mà chẳng được, kể chi cái tủ hề…hề…,Cái cách nghĩ, cách suy tư của các CCCĐ thì thế mới nên mới có cái gọi là “bigsờbang”, cũng đành thôi , em nhỉ.
    Những người phi catô lích, catô lác thì nói ông “bố già” Phan XíchCổ này nói thối như phát “rắm”. Nhưng toàn thể CCCĐ thì nói “Đúc thánh tra” nói thơm như múi mít, vì đúng là mùi của chúa “nòng nành” mờ. Đừng có mà “cứng nòng” mà chẳng tin đó nghen.

  2. Giáo dân VN says:

    Người tín hữu chỉ có bổn phận tin và sống theo Lời Chúa, chứ không buộc phải tin và tuân phục những suy nghĩ và hướng dẫn của các chủ chăn khi mà những vấn đề các ngài nói hay chỉ thị không nằm trong lãnh vực giáo lý, tín lý!
    Là con người, thì các nhà lãnh đạo tôn giáo cũng có nhiều sai lầm, khiếm khuyết, nhất là những việc thuộc trần thế, của xã hội, nhiều khi kiến thức và nhận định của nhiều vị không chính xác bằng người giáo dân, vì các vị luôn được ưu tiên, được nể trọng hay kiêng dè, chứ đâu có bị áp chế, bị chiếm đoạt, bị bắt bớ…như giáo dân, nên xin đừng có nghĩ lúc nào mình cũng là nhà lãnh đạo sáng suốt, GD trái ý mình thì gán cho là bất kính, là có tội!
    Vì yếu kém, vì độc tài, vì tư lợi, vì yếu hèn mà nhiều vị đã phá hoại Giáo Hội mà không biết đó, chưa kể những “kẻ chăn thuê”, chứ đừng nghĩ mình là “thánh” tất cả đâu! Chúa đã cảnh báo các vị rồi. Tự tôn tự đại, không biết lắng nghe, không dám dấn thân phục vụ, là những “đặc tính” mà nhiều Giám Mục phạm phải hơn là Linh Mục! Xin Chúa giúp các vị có đức tin vào Chúa hơn là vào các thế lực trần gian!

    • Trùng-Dương says:

      Chưa chắc bố nhể ! Gớm, đứng mũi chịu sào chứ nào ! Trảm quân chi bằng chém tướng. Tướng mà không khéo thì chẳng những mình bị trảm, quân mình tan tác chứ làm gì hơn.

      Khi bác phán ai ấy, xe lại bản thân mình làm gì. Linh mục của tôi ở nước ngoài quen cu ky một mình, về thăm quê thì giáo dân cũng là đồng hương đội lên cổ, vác đi nơi này nơi nọ mời ăn uống.

      Ờ mà đi ăn thôi, đi bộ qua tới cũng có thằng khác vác xe “đến đón” cho phải đạo !

      Thế mà lại bảo là họ tự tôn tự đại ! Có làm người khác mới tiếp chứ nhể. Cứ sểnh ra thì quà cáp, dúi tiền cho cán bộ cho việc mau được rồi bảo là “úi chúng nó ĂN HỐI LỘ”.

      Thằng đưa thì lại cảm thấy mình khôn !

      Cầu Chúa soi sáng cho mọi người, có tin nơi Chúa hoặc hoàn toàn vô thần.

  3. tonydo says:

    Gửi cháu Hoàng Thị Nguyên Hương.
    Cháu hỏi qúi Cha, qúi Thầy, không ai trả lời. Chắc chắn cháu biết tại sao.

    Cháu hỏi bác Trung Kiên là cháu hỏi lầm người rồi cháu ạ.
    Bác chỉ cho cháu những người cháu có thể hỏi được, và bảo đảm sẽ có câu trả lời:

    Nếu qúi cụ nội, ngoại chưa về với cát bụi, hỏi các cụ. Nếu qúi ông, bà thân sinh ra cháu, hoặc chồng cháu vẫn còn hiện diện trên bề mặt của trái đất tròn này, hỏi qúi cụ.

    Kể cháu nghe, bác có người bạn tuần nào cũng bắt chồng đưa, ( sáng nhà thờ lạy Chúa, chiều vào Chùa niệm Phật).

    Số là khi vượt biên sóng gió quá trời, lại không còn nước và thức ăn. Mọi người đói lả, say sóng, trẻ em khóc hết hơi. Có người đã chết đói phải thả xuống biển, thủy táng.

    Thuyền chia làm hai nhóm đọc kinh liên tục. Chị bạn chẳng bao giờ tới Chùa cũng như nhà Thờ, ấy vậy mà cũng bò ra phía mũi hòa vào tốp râm ran kinh Chúa, lết về phía lái lâm râm kinh Phật.

    Theo lời chị kể, là vì chị hứa với cả Chúa và Phật là nếu chị được sống sót thì chị sẽ đi Chùa và nhà Thờ suốt đời.
    Hai vợ chồng anh chị khá giả, con cái thành đạt, gia đình rất hạnh phúc. Họ làm rất nhiều việc Thiện, cả ở Chùa lẫn nhà Thờ.

    Đừng gây chuyện Tôn Giáo nữa cháu ạ. Đời không khá được đâu cháu.

    Bác Tony đang cầu nguyện cho cháu:
    (Cúi xin Chúa sáng soi cho chúng con được biết việc phải làm.)

    • Hoàng Thị Nguyên Hương Dallas Texas says:

      Xin cám ơn lời khuyên quá thấp kém và thất học của bác .

      Hoàng thị nguyên Hương
      Dallas Texas

      • tonydo says:

        Ở đời này, chẳng ai thương và thật lòng với mình bằng những người ruột thịt của chính mình cháu ạ.

        Chúa Jesus dùng du ngôn người bố đón tiếp linh đình đứa con hư hỏng trở về với hai bàn tay trắng, sau khi đã phá nát gia tài đòi chia từ cha mình.

        Cháu nói phải, vì Cộng Sản không cho bác học nên những lời khuyên của bác như cháu nói là quá thấp kém, có lẽ không sai.

        Tuy nhiên những kẻ túi áo, giá cơm như bác thì lòng lại ngay thẳng, không biết mưu mẹo, đòn phép, lừa đảo cháu ạ. Bác khuyên cháu từ trong tim.

        Hơn nữa nó xuất phát từ những trải nghiệm thực tế của chính cuộc đời mình, hoặc nhìn tận mắt những gì xẩy ra cho người khác. Nghe hay không là tùy cháu.

        Tuy nhiên vì còn trẻ, bác nghĩ cháu cứ giữ nó lại, về già biết đâu mình lại thấy nó hữu dụng.

        Thưa Cha:
        (Con có bổn phận thi hành lòng thương xót đối với người lân cận của mình, bất cứ lúc nào và ở đâu.)

        Bình an cho cháu Nguyên Hương. Chào cháu.

      • Thích Bốn Thích says:

        Hương à,

        Tại sao Hương không giả nhời (như bố của Hương là thằng súc sanh Giao Điếm Chung Sơn) như ri:

        “Tonydo à, mày …khéo dạy đĩ vén váy”!

      • Nói Toẹt Móng Heo says:

        tonydo says: “Nếu qúi cụ nội, ngoại chưa về với cát bụi, hỏi các cụ. Nếu qúi ông, bà thân sinh ra cháu, hoặc chồng cháu vẫn còn hiện diện trên bề mặt của trái đất tròn này, hỏi qúi cụ.

        Bác tonydo chỉ lầm người rồi, cháu Nguyên Hương có bao giờ vâng nghe lời cha mẹ, ông bà nội ngoại đâu mà bác khuyên về hỏi với han, cháu chỉ muốn túm năm tụm ba với đám Giải Magsaysay Phét Dỗm, Nắn Sỉ, Chứng Són thôi.

      • Builan says:

        ” Cháu nói phải, vì Cộng Sản không cho bác học nên những lời khuyên của bác như cháu nói là quá thấp kém, và thất học cuả bác (Xin thêm vaò cho đúng nguyên văn) có lẽ không sai. ”

        “Chơi với DAO có ngáy đứt tay ” người xưa đã dạy thì khó sai !!!
        Tôi đinh khuyên cô bé :” Không nên lỗ mãng với đồng bọn ! TS rôì đấy cháu à ..” nhưng kịp nghĩ lại _ LỜ đi cho nó khoẽ , và tôi đã lờ !!! Giờ laị thấy vui vui

        Như TA cứ đọc rồi cười khì, khi khám phá ra điều thú vị !
        Cảm ơn quý vị trên đây đã có lòng COMs tơí nơi tới chốn !
        Lời thật dĩ nhiên là có mất lòng !! Khakhakha

      • Hồ Nghệ An says:

        Đấy.. đấy, í mới đúng là cháu ngoan của bác. Tên năm cối phản bội đảng và nhân dân thì làm sao có lời hay ý đẹp như …5 điều bác hồ dạy cháu nhở? Thế dạo này….kinh nguyệt của cháu và mẹ có đều không? Nếu ngày tháng dzong dzêu nhiều quá thì cứ chơi 1 phát gặp bác tại lăng ba đình là khô “mấu” liền cháu ạ!
        Chào đoàn kết
        Hồ Nghệ An- thầy ba…cà bông

    • Chuyện giữa Đàng says:

      Tôi thấy Nguyên Hương nói đúng nhưng hơi thiếu.
      Không chỉ TONYDO Quá thấp kém và thất học .Mà
      hầu như tất cả cái đám cái đám con CHIEN trong diễn đàn
      này đều quá thấp kém ,thất học như vậy cả và phải thêm
      vào hai chữ MẤT DẠY vào nữa thì mới đầy đủ. Ai đời người ta
      lịch sự nghi vấn toàn những sự thật để tìm hiểu thì lại
      kéo cả giòng họ tổ tiên, ông bà người ta vào để xách mé,
      để chửi à ?

  4. Trùng-Dương says:

    Lắm cụ cứ như là. Gì gì chứ chụp mũ “mày không theo ý bố”, chửi toáng lên, đùng đùng này nọ rất dễ, vì sôi máu vỗ ngực anh hùng. Nhưng khi hết tuồng lại thấy mình dốt quá.

    Chưa đánh được người, mặt đỏ như vang
    Đánh được người rồi, mặt vàng như nghệ

    CS là tội ác như vừa Trung vừa Kiên nói thì ngày nay thua, lậy đám khác cả nón như các băng đảng xã hội hoành hành, như ISIS vừa cắt cổ người vừa kêu Allah. Ấy đám này đâu có VÔ THẦN. Rất tích cực rao giảng bằng máu và sự chết chứ nhẻ.

    Ối giời, hôm qua mừng lễ Các Thánh Tử Vì Đạo nước Việt Nam thì thấy qua 350 năm, các ngài Trung Kiên noi gương Đức Tin đâu có bằng lời chửi bới gì. Vì thế cha giảng ý là “Khi chúng ta lúc trước đi vượt biên, bảo là CS cấm Đức Tin nên qua xứ Tự Do có cơ hội vững mạnh hơn. Xã hội VN ngày nay dễ hơn xưa, nhưng hằng ngày người Công Giáo làm những việc trái với Đức Tin. Qua xứ Tự Do, chẳng ai cấm nhưng chúng ta mải vui, mải tiền bạc vật chấn đến độ không còn đến với Chúa, dù là một lần mỗi tuần. Chúng ta không dám tuyên xưng Đức Tin bằng cách làm Dấu Thánh Giá giữa nhưng người ngoại giáo vì sợ, dù họ chỉ là nhạo cười”.

    Nhẽ là chửi CS xong thì làm việc tốt cho xã hội chứ nhể. Ngược lại lắm khi thánh giá treo ở cổ, hình tượng đầy bàn thờ, kinh đọc rôm rả mà có chia cho ai đâu, mà có khi lại gian dối làm đủ việc luân lý Công Giáo bảo đừng đấy thôi.

    Ở nước ngoài chửi dễ lắm thay. Mày cứ không theo ý ông là ông đào mả lên cho, miễn phí !

    • Tien Ngu says:

      Cò mồi à,

      Trình bày sự thật không phải là chửi. Chửi Cộng láo thì được cái…củ cải gì chớ? Mắc công cho mấy đứa mần nghề cò mồi dư luận viên nó…thù oán.

      Đạo…cộng sản, nó kỵ đủ thứ đạo khác nó, Phật, Chúa, Cao Đài, Hoà Hảo, đạo..Vuốt, đạo…Dùa, đạo nào mà gặp cộng sản VN là cũng từ…chết đến tiêu vong.

      Em nào mà còn muốn…mần ăn dưới tay cs, giử đạo mình, phải theo sự chỉ đạo của nó, tách ra mần ăn riêng lẽ là cs nó lòn lách chơi mày tới bến. cái đòn phổ thông nhất là cho cò mồi, công an giả dạng…nhân dân tự phát, vô chùa hay nhà thờ chửi rủa tục tĩu, quánh mày thấy mẹ. kế đó là…cúp điện, cúp nước cho mày…đui, chết khát luôn. Và cái đòn sau củng là…tịch thu gia sản, thu hồi đất, mày phải…dời chua hay nhà thờ đi chồ khác, nghen mày….

      Ôi cha, những cái mánh của Cộng láo và cò mồi, còn ai mà không rành?

      Xưa nay, hể là…cò mồi thì đứa nào cũng có cái tật…khoái lên lớp, tự sướng. Thấy thướng quá.

      Cái sự…cộng sản xưa nay nó láo ác ra sao, cả thế giới này đều không thấy à? Còn đóng kịch ngây thơ, hỏi đố.

      Bớt láo cho đời…vô tư đi cò mồi à. Tội nghiệp quá, no job, phải ra thân mần cò mồi cho Cộng láo mà cứ tưỡng là mình bảnh, nhất thiên hạ…

      • Trùng-Dương says:

        Dốt bỏ bà, tôi sống nước ngoài, tiền bạc tuy không phải rủng rỉnh như nhóm 1% của USA nhưng income tax filer lại rơi vào hạng top tier bố ạ ! Ừ low level tier cũng được. No Job ! No Worry

        Những Tiên mà còn Ngu, lại bảo người khác cò mồi !

        Có gì nói về “tư tưởng” của mình thì cho thiên hạ biết chứ cứ thích vung nồi chõ nổ là “Chống Cộng”. Ơ mà ai không thấy vung nồi chõ thì đích là cò mồi.

        Thế mới lạ, “Chống Cộng” thế nào mà bây giờ gần 40 năm chúng vẫn vững như bàn thạch, hết cha đến con. Thế mà những kẻ “Chống Cộng” chán rồi về “mầng ăng” mới có $$$ nhể.

        Cộng Sản nó có kỵ thứ gì đâu, nó muốn quyền mà thôi. À mà có là người Công Giáo thì nghe những bài giảng của đức Phanxicô nhé. Ối có nhiều bố mẹ nhân danh lung tung cả nhưng chẳng có đức ái tí nào. Như đám mafia ấy đâu xa, Công Giáo nhiều lắm, rước cả kiệu mẹ Maria vào nhà lúc tháng hoa kia !

        Trúc Mầng, Trúc Mầng Tiên ở những Tiên Giới. Sống làm người thực trước khi sống đạo trước đi. Đạo gì thì cũng mặc !

      • Tien Ngu says:

        Nữa, cũng cái tật tự bơm, tự sướng…

        May nà anh Ngu nhỏ nhẹ giãi thích, còn bị chửi…dốt. Thiệt…chán mớ đời.
        Lại khoe…ở nước ngoài, no…worry, thấy thương quá.

        Cái vụ khoe 40 năm, VC vẫn vững như bàn thạch, mà nó khộng chịu nó nà…cò mồi.

        Lạy anh Tien Ngu em ở bụi này nghe anh…

        VC nó vững như bàn thạch, người VN mình mới càng ngày càng bị nhục, em?
        Thấy các cái bảng dạy người Việt chớ có nên…ăn cắp ở Nhật, ở Thái Lan, ở Singapore…bằng tiếng Việt hôn? Chỉ đọc báo cò mồi chính thong của VC không thì biết mẹ gì? Nàm sao thấy nhục?
        Thấy Tàu Cộng nó…tát vô mặt ngư phủ Việt, phải qùi xuống lạy nó xin tha mạng không? Báo chí cò mồi chính thông nó khong có đăng hình lên, biết mẹ gì nà nhục?
        Thấy ngưòi Việt qùi xuống lạy tụi bất lương ở Singapore xin tiền lại không? Biết mẹ gì là nhục?
        Thấy gái nghèo VN đứng sắp hàng cỡi truồng cho nông dân Hàn, Đài, Trung quốc nó tha hồ nắn nót mà…lựa gà không? Biết mẹ gì?

        Chưa kể chuyện VC lạy Tàu xin nó bảo bọc, đỗi lại VC cho Tàu…trúng thầu lia lịa nghe em, Biết mẹ gì là nhục?

        Chỉ có người Việt như anh Tien Ngu mới cãm thấy nhục cho cái thân phận VN vững bền dưới bàn tay Cộng láo, còn cở như em nà…vô tư, kệ mẹ mày, miển tao…sướng là được rồi.
        Đúng nà…chúc mừng cho em, chủ nào cũng được, miển tao no, tao không bị đá vô be sường, là tao…quẩy đuôi…

    • Trung Kiên says:

      Bạn Trùng Dương móch méo, xiên xỏ làm gì với câu:

      CS là tội ác như vừa Trung vừa Kiên nói thì ngày nay thua, lậy đám khác cả nón như các băng đảng xã hội hoành hành, như ISIS vừa cắt cổ người vừa kêu Allah. Ấy đám này đâu có VÔ THẦN. Rất tích cực rao giảng bằng máu và sự chết chứ nhẻ

      Hơn nhau bởi áo với quần
      Cứ thử lột trần xem có khác nhau?

      Những bọn CUỒNG TÍN như ISIS thì có khác gì VÔ THẦN CS cơ chứ! ÁC là ÁC dù là ai chăng nữa mà đã LÀM ÁC thì đó đều là “KẺ ÁC”!
      ——————————————-

      KẺ TÀ ĐẠO LÀ AI ?

      tác giả Rick Mathes, một vị lãnh đạo nổi tiếng trong việc mục vụ ở nhà tù.
      ———————————–

      Kẻ nào đồng hành với Thượng Đế sẽ luôn luôn đạt tới cùng đích của mình. Nếu bạn có nhịp đập của con tim thì bạn có một mục đích.

      Đạo Hồi là một tôn giáo gia tăng nhanh chóng nhất tính theo đầu người ở Hoa Kỳ, nhất là trong các sắc dân thiểu số. Tháng trước tôi đã tham dự khóa huấn luyện hàng năm có tính cách bắt buộc để giữ đủ diều kiện về an ninh ở nhà tù. Trong khóa huấn luyện này có phần trình bày của ba diễn giả đại diện cho Công Giáo La Mã, Tin Lành và Hồi Giáo,mỗi người giải thích về niềm tin của họ. Tôi đặc biệt quan tâm đến bài của người diễn giả Hồi Giáo. Vị diễn giả này đã trình bày lôi cuốn về các căn bản của đạo Hồi và kết thúc với một cuộn băng video.

      Sau các bài tham luận có thời giờ dành cho các câu hỏi và trả lời. Khi đến lượt, tôi đã đặt câu hỏi cho vị diễn giả đạo Hồi :”Xin vui lòng, nếu tôi có sai thì hãy sửa lại cho tôi, vì tôi hiểu rằng hầu hết các vị Giáo Chủ và chức sắc đạo Hồi đều tuyên bố thánh chiến (jihad) chống lại các kẻ tà đạo (infidels) trên thế giới, và bằng cách giết một kẻ tà đạo (đó là một lệnh truyền cho tất cả mọi người Hồi Giáo) thì họ sẽ được bảo đảm một chỗ trên thiên đàng. Nếu vậy ông có thể cho tôi biết định nghĩa về một kẻ tà đạo không?

      Không có ai bất đồng về câu hỏi của tôi và vị diễn giả kia đã trả lời không chút do dự rằng đó là những kẻ ‘không tin vào đạo Hồi ‘ (non-believers).

      Tôi đáp lại “Vậy để chắc chắn xem tôi có hiểu đúng không nhé. Đó là tất cả các tín đồ của đấng Allah đã được truyền lệnh giết bất cứ ai không cùng niềm tin để họ có một chỗ trên thiên đàng. Như thế có đúng không ạ ? ”

      Sự biểu cảm trên khuôn mặt của vị diễn giả Hồi giáo bỗng thay đổi, từ một kẻ có quyền uy và lệnh lạc trở nên khuôn mặt của một cậu bé bị bắt gặp khi đang thò tay vào hủ kẹo. Ông ta (giả) cừu non (khẽ khàng) đáp lại: “Vâng “.

      Tôi bèn nói :”Vậy thưa ông, tôi lấy làm khó nghĩ quá khi tưởng tượng rằng nếu Giáo Hoàng cũng truyền lệnh các người Công giáo đi giết các tín đồ Hồi giáo, hay Tiến Sĩ Stanley ban lệnh cho các người Tin Lành cũng làm như vậy để bảo đảm được một chỗ trên thiên đàng thì sao?”

      Vị đạo Hồi cứng miệng !

      Tôi hỏi tiếp: “Tôi cũng có lấn cấn trong vấn đề làm bạn với ông, vì rằng ông và các chức sắc bạn ông lại đang bảo các tín đồ của ông giết tôi! Tôi hỏi ông, ông nên chọn đấng Allah của ông, đấng ấy bảo ông giết tôi để có chỗ cho ông trên thiên đàng, hay nên chọn đức Giêsu của tôi, Ngài bảo tôi yêu ông vì (nhờ đó) tôi sẽ lên thiên đàng và Ngài còn muốn ông cũng được lên nơi đó cùng với tôi ?”

      Vị Hồi giáo cúi đầu xấu hổ và- có một khoảnh khắc yên ắng đến nỗi nếu một chiếc kim rơi cũng
      có thể nghe tiếng được.

      Khỏi phải nói, các người tổ chức và tán trợ buổi thảo huấn có tên ‘Sự Dị Biệt’ đã không vui vì
      cách đối thoại của tôi với vị Hồi giáo đã làm phô bày sự thật về những niềm tin của đạo Hồi .

      Trong vòng 20 năm nữa sẽ có đủ các phiếu của người đạo Hồi để bầu Tổng Thống. Tôi nghĩ mọi người ở Hoa Kỳ phải nên đọc bài này, nhưng vì ACLU (*) nên không có cách nào để
      việc này được phổ biến rộng rãi trừ phi mỗi chúng ta tiếp tay phát tán ra. Đây là cơ hội của bạn để có thể giúp làm thay đổi tình thế.

      *ACLU (American Civil Liberties Union)

      • Trùng-Dương says:

        Cần gì phải “xỏ” với “xiên” nhà bác vừa Trung vừa Kiên nào ! Vác một bài thật dài nhưng chẳng “trứng manh” được gì.

        Chẳng phải là “vô thần” nó “ác lắm” à? Vậy mà có khi không bằng đám “hĩu thần” nhể. Chỗ bác “chưng” ấy là “trứng manh” cho “hĩu thần” ác độc muốn làm “cha thiên hạ”, làm chính trị bằng tư tưởng tông giáo bằng sức mạnh phô trương.

        Đức HY Nguyễn văn Thuận đã trả lời cho báo “La Croix” hôm 29.10.1993 thế này

        “Điều chắc chắn là Giáo Hội Việt Nam phải tiếp tục làm việc và sống… Họ có những lý do của họ: một số người tự nguyện cộng tác, một số vì lòng ngay và tìm một phương thế để thích ứng với thực trạng, để tìm sự dễ dãi cho việc mục vụ, để tránh những hạch sách, trong khi những người khác hoàn toàn chỉ là người xu thời. Không nên lên án tất cả những người ấy. Đối với tôi, điều quan trọng là ý kiến của Tòa Thánh, và Tòa Thánh dạy phải tuân theo luật Chúa.”

        Thế thì Đức Kitô đã nói gì với Pontius Pilate khi bị tra hỏi

        “Nước tôi không thuộc về thế gian này !”

        Úi mà có khi nào như thế này với các bác Pharisee ? Luật Chúa là thế nào?

        But to what shall I compare this generation? It is like children sitting in the market places, who call out to the other children, and say, ‘We played the flute for you, and you did not dance; we sang a dirge, and you did not mourn.’ “For John came neither eating nor drinking, and they say, ‘He has a demon!

        (Matthew 11:17)

        Hãy nói bằng sự thật nhá. Sự thật sẽ giải thoát cho anh em !!!

        Chúng tôi thổi sáo mà các anh không nhảy múa !
        Chúng tôi hát bài sầu thảm mà các anh không khóc than !

        Ối giời !

      • Trung Kiên says:

        Câu nói của Đức HY Nguyễn Văn Thuận bao hàm nhiều ý nghĩa;

        - “Điều chắc chắn là Giáo Hội Việt Nam phải tiếp tục làm việc và sống“… Đó là điều đương nhiên! Dù trong hoàn cảnh nào thì GH cũng phải, không chỉ tồn tại, mà phải sống cho xứng đáng là GHCGVN!

        - “một số vì lòng ngay và tìm một phương thế để thích ứng với thực trạng, để tìm sự dễ dãi cho việc mục vụ, để tránh những hạch sách“…Tức là GH phải sống với lũ, “lách” để mà sống. Tuy nhiên không có nghĩa là GH làm ngơ hoặc thoả hiệp với csvn, chà đạp CÔNG LÝ và SỰ THẬT!

        - “một số người tự nguyện cộng tác“…tức là hợp tác, làm theo kẻ ác (csvn)! … Đây “là những kẻ xu thời” theo ý tưởng của HY Thuận?

        Đối với tôi, điều quan trọng là ý kiến của Tòa Thánh, và Tòa Thánh dạy phải tuân theo luật Chúa.” …Nhớ kỹ…..”Tòa Thánh dạy phải tuân theo luật Chúa, chứ không phải theo ý Toà Thánh về chính trị!“.

        Đức Kitô đã nói với Pontius Pilate khi bị tra hỏi; “Nước tôi không thuộc về thế gian này !”… nên Ngài cam chịu bị đổ vạ giá oan, và phải chịu đóng đinh vào thập giá…..

        Ngài nói tiếp: “Nếu nước tôi thuộc về thế gian này, thì những người của tôi đã chiến đấu để tôi không bị nộp cho người Do-thái, nhưng nước tôi không thuộc chốn này“.

        Vì nước của Ngai không thuộc về thế gian, nên Đức Kitô không đấu tranh để giành quyền lãnh đạo, mà rao giảng tin mừng, dạy muôn dân làm LÀNH lánh DỮ, phải tôn trọng SỰ THẬT và CÔNG LÝ, sửa dạy những kẻ tội lỗi…và

        … Giáo Hội của Ngài cũng phải nối gót sứ mạng của Ngài ở trên thế gian thì mới có thể về được nước Trời, đúng không?

  5. Hoàng Thị Nguyên Hương Dallas Texas says:

    Kính thưa anh Trung Kiên.

    Anh nói.
    ” Thiển nghĩ, nếu (thật sự) muốn tìm hiểu về “Niềm Tin vào Thiên Chúa” mà Nguyên
    Hương vào ĐCV thì rõ ràng là bị “gõ cửa lộn cửa” rồi, vì rằng…“các Cha, các Mục Sư,”
    hay các Thầy dòng không rảnh để vào đây tán hươu tán vượn! ”

    Thưa anh.
    Các Cha,các Mục Sư,Các thầy dòng. Họ làm gì mà bận dữ vậy anh ?
    Họ không rảnh mà sao họ lại đại diện Chúa. Cha cũng như Chúa cả 8000 ngàn
    ngài (Con số mà mới đây đức Giáo Hoàng Francis đã xác nhận) đi hãm hiếp tín đồ bé gái,
    bé trai các Masơ ngay cả các vị thành niên tàn tật khốn khổ.làm rung ring Toà Thánh như
    muốn sụp đổ,làm cả thế giới kinh hoàng, có ngài còn phải đi tù. Vậy thì em phải gõ cửa nhà
    tu hay nhà tù ? cho khỏi lộnThưa anh.

    Anh lý luận.
    “Tín hữu Thiên Chúa Giáo” thì cũng giống như bao nhiêu người khác, không tránh khỏi
    qui luật cuộc sống là; ” SINH, BỊNH, LÃO, TỬ”, chỉ khác nhau ở chỗ là; họ có… “Niềm
    Tin vào Thiên Chúa”, biết sống ngay thật, yêu thương, tha thứ và giúp đỡ lẫn nhau theo lời
    Chúa dạy.”

    Em không đồng ý
    Tai nạn này đã chứng minh rằng không làm gì có Thượng đế không có ân sũng,không có an
    bình hạnh phúc,không có phép lành nào được ban ơn cho những người tin Chúa,Thờ phượng Chúa, như đã tuyên truyền cả.
    Đạo Chúa không làm gì có SINH BỆNH LÃO TỬ,
    mà chỉ có Thiên Đàng và Địa ngục. Thiên đàng cho những linh hồn theo Chúa.
    Điạ ngục cho những người không theo Chúa điểm này có bất công không vậy anh?
    Theo tín lý đạo Chúa. Mỗi con người ta đều có mổi linh hồn được Chúa ban cấp cho từ KHO LINH HỒN của Chúa để điều khiển quan phòng từng cá nhân một,nên cứ theo hành đông và
    cuộc sống của mỗi con người là biết được cái linh hồn được ban phát từ Chúa đó tốt hay xấu,
    theo chúa hay không theo chúa cũng lại do linh hồn điều khiển. Vậy thì lỗi tại linh hồn chứ
    đâu phải lỗi tại con người? phải không thưa anh ? Như vậy,như đã nói ở trên nếu các linh mục,mục sư hãm hiếp tín đồ thì là do linh hồn điều khiển mà linh hồn là do Chúa Tạo ra thì
    sau cùng là lỗi tại Chúa chứ ai vào đây thưa anh.

    ” Chỉ khác nhau ở chỗ là họ(Tín hữu Thiên Chúa Giáo) có..Niềm tin vào Thiên Chúa biết sống ngay thật,yêu thương,tha thứ và giúp đỡ lẫn nhau theo lời Chúa dạy. ”

    Hình như anh không biết hoặc cố tình không biết hay cố tình đồng loã che dấu,về lịch sử cũng như Thánh Kinh của Thiên Chúa Giáo nên anh mới cường điệu đạo đức giả cho tín hữu Thiên Chúa Giáo như thế. Xin anh vui lòng đọc lịch sử hinh thành cũng như bành trướng của TCG
    trên khắp thế giới. Đọc những tài liệu nói về cuộc xưng thú bảy núi tội lỗi của GH Jonh Paull II với thế giới và để ngắn gọn xin gời đến anh những lời Chúa dạy trong Thánh Kinh xem Chúa dạy ra sao để các tín đồ đạo Chúa thực hành theo lời Chúa dạy mà đức Giáo Hoàng phải xưng thú đến 7 núi tội lỗi anh nhé.
    Luke 19:27 :
    Hãy mang những kẻ thù của Ta ra đây, những người không muốn Ta ngự trị trên họ, và giết chúng ngay trước mặt Ta.
    Deuteronomy 12: 2-7
    - Phục Truyền luật lệ ký Chương(12, đoạn 2-7) dạy: Phải vằm nát và đốt tất cả những
    nơi thờ tự của những kẻ ngoại đạo, phá bỏ tất cả những ông Thần mà họ thờ…
    Exodus 22:18 Ngươi không được để phù thuỷ sống sót một tên nào.
    (Giết hết những kẻ không tin ta không thờ kính ta)

    Malachi 2:3 (KJ21) |
    3 Behold, I will corrupt your seed and spread dung upon your faces, even the dung of
    your solemn feasts; and one shall take you away with it. (If you don’t honor me).

    Coi chừng. Ta sẽ tuyệt giống ngươi và trét phân lên mặt ngươi ngay cả phân vào những
    phần tiệc trang trọng của các ngươi rồi người ta sẽ dọn nó đi cùng với các ngươi
    (vào hố phân). Nếu các ngươi không làm rạng danh ta.

    “Do vậy, cái chết của một số… “giáo dân người Việt Nam từ các giáo xứ Thánh Tử Đạo,
    Giáo xứ La Vang, và Giáo Xứ Đức Mẹ Lộ Đức ở Houston Texas đi hành hương Đại Hội
    Thánh Mẫu tại Carthage,Missouri gặp một tai nạn“, bởi một hay nhiều nguyên do như bao
    nhiêu cái chết khác. Không phải hễ ai Tin vào Chúa, hoặc đi tham dự lễ hội nơi này, nơi kia
    thì sẽ không bị tai nạn hoặc “không chết”. Tất cả đều do con người gây ra, hoặc chính mình
    đã sơ sót, không cẩn thận, hoặc do người khác gây ra cho mình! ”

    Nếu như vậy thì cái chết cũng như cái sống của mỗi con người. Phúc hoạ đều do cá nhân đó
    định đoạt không làm gì có ông thần ông thánh nào can dự định đoat hay xía vào,có nghĩa là chẳng có thần có thánh gì cả. Vậy thì lạy lục van xin cầu nguyện thần thánh làm gì ?
    Nhờ tự do tư tưởng nên kiến thức con người được phát triển nên khoa học ngày nay đã lên đến hoả tinh,ngành y khoa ngày nay mới phát minh được nhửng phương pháp cũng như những
    phương thuốc để xoa dịu bớt những khô đau của bệnh tật do Thượng đế tạo ra để trừng phạt
    con người như Ebola dịch bệnh hiện nay,hay liệu cứ ngồi mà cầu nguyện liệu Thượng đế có ra tay tiêu diệt Ebola không vậy anh ?
    Thế còn Chúa đấng tối cao,Chúa quyền phép vô biên,Chúa có mặt khắp mọi nơi trên thế giới này để điều khiển thế giới, để ban phép lành cho những người tôn thờ Chúa. Cầu nguyện với Chúa. Theo
    Chúa thì sẽ được phép lành Chúa ban hạnh phúc an bình ở cõi đời này. Thiên đàng bên Chúa ở cõi
    đời sau, như đã từng rao truyền thì làm gì có phải không anh ? Vậy thì những điều tốt đẹp này nó
    đến từ đâu ?

    ‘ Tuy nhiên, “Cái chết” của họ đối với cái nhìn của người đời là “khủng khiếp, tang thương”, nhưng với chính họ thì đây là cái chết vì “Niềm tin” và trong Đức tin để tìm về cõi phúc mà không ai có thể suy tả được…”

    Anh nói gì vậy anh ?
    Ghê gớm quá “Chết vì niềm tin?. Trong đức tin để tìm về cõi phúc” Sung sướng vinh hiển
    quá. Niềm ước ao duy nhất mong ước tột cùng một đời người của các tín đồ TCG khi chết là
    được về với chúa và chỉ được về sau khi chết. Sung sướng quá vậy anh đã sẵn sàng chết
    chưa? để được gặp chúa mà suốt cả cuộc đời lạy lục van xin và trông đợi.
    Trăm nghe không bằng mắt thấy. Còn gì vĩnh phúc sung sướng cho bằng được thấy Chúa
    thật trên Thiên Đàng thay vì tượng chúa trong nhà thờ ,làm sao mãn nguyện bằng.
    Có phải tai nạn kinh hoàng là do Chúa tạo ra,Chúa vật chết các giáo dân chứ các giáo dân
    đâu có tự nguyện gây ra tai nạn tự nguyện chết để được về với Chúa đâu ?
    Chuyến đi hành hương của họ là để đến viếng đức Thánh mẫu cho thoả lòng mong ước chứ
    họ đâu có biết được tai nạn kinh hoàng đưa đến cái chết tang thương đang sắp sãn đang chờ
    đón họ.
    Họ đâu có chấp nhận. Đâu có ước muốn. Đâu có tự nguyện và đâu có muốn về với Chúa
    trong chuyến đi thần thánh định mệnh này đâu mà anh lại nhục mạ những cái chết tan thây
    nát thịt của họ với . “Nhưng với chính họ thì đây là cái chết vì “Niêm tin” và trong Đức tin
    để tìm về cõi phúc mà không ai có thể suy tả được “.Chết không định trước,chết không chấp nhận,chết bất thần mà lại cho là chết trong đức tin. Nếu như người phụ nữ người Sudan tên
    là Meriam vừa được Đức GH Francis đón tiếp chấp nhận chết chứ không thà bỏ đạo Chúa.
    Nếu bà ta bị tử hình thì đây mới có thể là cái chết “vì niềm tin,cho đức tin để tìm về cõi phúc
    mà khơng ai có thể tả được ” anh nhé.

    ” Nguyên Hương viết;…” Chúa là đấng tối cao, Chúa quyền phép vô biên, Chúa có mặt
    khắp mọi nơi trên thế giới này để điều khiển thế giới, để ban phép lành cho những người
    tôn thờ Chúa“.Nếu không “quyền phép vô biên” thì làm sao Chúa (Đấng Tạo Hoá) dựng
    nên vũ trụ, vạn vật cũng như con người?”

    Thật lẩm cẩm quá anh ơi ! Anh trích dẫn thì nên tự trọng trưng dẫn cho đầy đủ. Em nêu ra
    một niềm tin,tín lý quan trọng của TCG để đặt vấn đề với các anh chứ không ca tụng chấp
    nhận tín lý sáng tạo,ngớ ngẩn này. Làm sao anh biết?. Anh có thấy sự sáng tạo của Chúa
    không? Các khoa học gia hiện nay họ cũng đã không chấp nhận giả thuyết sáng tạo này.
    Họ đã có những kính thiên văn quét khắp vòm trời đến tận những nơi xa xăm nhất hàng tỷ
    năm ánh sáng mà kính thiên văn có thể rọi tới,thế mà không thấy bóng dáng của Thiên chuá
    của các anh ở đâu,và cũng không thấy bóng dáng Thiên đường nào trên các tầng trời cả.
    Thiên đường này,và Thượng đế sáng tạo ra vũ trụ nhân sinh mà các anh đang tôn thờ lạy lục
    chỉ là sản phẩm sáng tạo tưởng tượng của chính bởi con người thay vì Thượng đế đó .
    Thưa anh.

    ‘ Tuy nhiên, không có nghĩa là Chúa ban cho tín hữu công giáo (đặc quyền) “không bị tai
    nạn, hay “không phải chết” khác hẳn với những người không tin Chúa, vì như thế là bất
    công, là thiên vị đúng không ?

    Như vậy có nghĩa là nếu Chúa không thiên vị và bất công thì Chúa sẽ ban cho tín hữu
    Công giáo đặc quyền “Không bị tai nạn hay không bị chết ” phải không ?
    vậy thì theo Chúa để làm gì? Những .Thượng đế toàn năng,toàn trí,lòng lành vô biên
    Chúa va đức mẹ hiện diện ở kháp mọi nơi,để che chở,để ban an bình và hạnh phúc
    cho những người theo Chúa thì chỉ là giả ,chỉ là đãi bôi không thật phải không anh ?
    Xin anh đọc những lời Chúa dạy trong Thánh Kinh em trích dẫn ở trên xem Chúa có thiên vị
    hay không rồi cho ý kiến nhé.

    ” Còn việc “cầu nguyện cho nhau” là chuyện bình thường, đó là dấu chỉ yêu thương
    lẫn nhau và nhớ nhau khi sống cũng như khi chết (Hội Thánh Thông Công) là vậy. ”
    Hơn nữa, không chỉ tín hữu Công giáo, mà các tôn giáo khác cũng cầu nguyện cho
    người sống được bình an, nguời bịnh hoạn được sớm bình phục hoặc là tai qua nạn
    khỏi, còn đối với người chết thì cầu cho họ sớm siêu thoát vào cõi niết bàn, hay về
    nước Chúa (trong niềm tin). ”

    Xin bàn với anh về hai chữ cầu nguyện.
    Cầu,có nghĩa là : cầu khẩn van xin, van nàì mong cầu có đối tượng để ban phát,như
    Thần linh Thượng đế chẳng hạn.
    Nguyện là ước nguyện là những điều mong muốn,mong có,mong được, nhưThần linh
    cho trúng số, cho một đời sống giàu sang hay xin Thượng đế vật chết cái thằng cha
    hàng xóm dâm dật đáng ghét kia đi,hay xin ông thánh Xavier tiêu diệt bụt thàn ma quỉ
    hay chỉ được lên Thiên đàng sau khi chêt..v..v.. chung chung nó là như vậy .
    Cầu cho được những gì minh muốn mà ngoài khả năng của mình hay mình muốn những
    điều to lớn giống như tưởng tượng .
    Như vậy cầu nguyện cho những gì chưa tới hay những chuyện đã qua, đã rồi .
    Chưa tới thì sẽ vẫn tới,vẫn sẽ xảy ra,chuyện đã rồi,như những biên cố kinh hoàng,sóng thần,
    động đất,núi lửa giết chết cả hàng triệu người và sẽ còn tiếp diễn không ai có thể ngăn cản
    được ngay cả Thượng đế tối cao toàn năng,toàn trí nếu có thật cũng đành bó tay vậy thì cầu
    nguyện cho sự tưởng tượng có ích gì càng cầu càng chết,càng nguyện càng ảo ảnh xa vời.
    Cầu nguyện cho ngưòi sống được bình an,người bịnh hoạn sớm bình phục,hoặc tai qua
    nạn khỏi. Không hiệu quả. Bệnh vẫn bệnh,khỏi hay không nhờ bác sĩ. Sống bình an tai
    qua nạn khỏi là do mình. không do cầu nguyện,cầu được về Thiên đàng chỉ sau khi chết.
    Hoang đường không tưởng. Phải không anh ?Trung Kiên
    Xin chấm dứt mê tín cầu nguyện.

    “Nguyên Hương hỏi “thật tâm” vì không hiểu, hay “thách đố” khi viết rằng:…”Tại sao khi
    tại nạn xảy ra không cấp cứu chở các giáo dân vào nhà thờ để các cha xứ làm lễ cầu xin
    Chúa hiện xuống để chữa trị để cứu các giáo dân của mình thì với Thần quyền kết quả siêu
    tuyệt ngay không?“. “Trên thế giới này đã có rất nhiều “phép lạ” xảy ra, đã có nhiều người
    được chữa khỏi bệnh tật, nhưng rồi cuối cùng cũng phải chết, vì “cái chết” vẫn là qui luật
    của cuộc sống mà chính Đức Kitô (Phật cũng vậy) cũng đã phải chết cơ mà.”

    Không phải vô cớ .mà cũng chẳng thách đố. Thưa anh .
    Anh đã xác nhận. ” Trên thế giới này đã có rất nhiều phép lạ đã xảy ra có nhiều người
    đuợc chữa khỏi bệnh tật. ” Thì xin thêm vào với anh .
    Những điều. Thượng đế toàn năng,toàn trí,lòng lành vô cùng ngài đang hiện diện ( Nên
    nhớ là đã và đang hiện diện) khắp mọi nơi kiểm soát ban thưởng và trừng phạt từng cá
    nhân trên thế gian này. Ngài quyền phép vô biên như biến nước thành rượu,biến một ổ
    bánh ra hàng ngàn ổ bánh loàm no cho hàng ngàn người,chữa cho người mù sáng mắt,cho
    người bệnh khỏi bệnh. Đi trên mặt nước…v…v…
    Vậy thì khi các giáo dân dưới sự quan phòng của ngài bị tai nạn,bệnh hoạn thì hãy đem
    ngay vào nhà thờ để các Cha làm lễ xin Chúa hiện xuống cứu chữa là hợp là đúng chứ có
    gì là thách đố đâu thưa anh.
    Hỏi anh ? Hiện nay các tín đồ đạo Chúa ùn, ùn đổ về Lộ đức để làm gì vậy anh?. Có phải để
    cầu xin ĐM Maria chữa bệnh nan y cho họ không? Có những tin đồn là đã có người được
    ĐM ban phép lạ chữa khỏi bệnh mà toàn là những bệnh nan y,những bệnh nan y mà các bác
    sĩ chạy mặt. Vậy từ nay nếu có giáo dân nào bị bệnh nan y,bị tai nạn thì tức tốc chở ngay đến
    Lộ đức để đức mẹ chữa cho,còn nếu khẩn cấp hơn thì chở ngay vào nhà thờ để các cha làm lễ rước Chúa hay đức mẹ đến làm phép chữa cho là xong ngay.
    Rắc rối chở vào nhà thương làm chi,nhiều khi chữa không đưọc lại phải chết nữa. Giả sử như Chúa hay Đức mẹ thất bại mà phải chết thì tiện viêc theo Chúa và Đức mẹ dong luôn lên
    Thiên đàng một lượt cho tiện việc khỏi cần phải mua vé phi thuyền vì có đi phi thuyền cũng
    đâu có an toàn,như mới đây phi thuyền đi không gian bị nổ tung khi thử nghiệm rồi. mà nếu
    gặp chuyến phi thuyền bị nổ tung thì mất toi cả linh hồn,mất cả chì lẫn chài xác cũng banh
    mà linh hồn cũng xong luôn cỏn cái gì để hưởng Thanh nhan Thánh Chúa nữa.

    “Đức Kitô đã phải đóng đinh trên thập giá và chết một cách đau đớn nhục nhã do con người
    tạo ra cho Người.”

    Anh diễn đạt mập mờ sai sự thật hầu đánh lừa người đọc hiểu thiếu sót và sai sự việc.
    Anh phải viết như thế này thì mới đúng.
    ” Đức Kitô đã BỊ đóng đinh trên thập giá (Chữ thâp giá này anh dùng, đúng vì nhận ra
    sự thật chứ không làm gì có THÁNH GÍA ) và chết một cách đau đớn nhục nhã do con người
    tạo ra cho NGƯỜI .”
    Anh cũng hiểu sai hay nguỵ biện. Đức Kitô chết trên thập ác .là do ý muốn của Chúa Trời
    chúa cha muốn con mình chuộc tội tổ tông của loài người với chính mình và Chúa Giêsu tự nguyện chết. Nhưng không chắc là Chúa Gêsu thoải mái sung sướng tự nguyện chết đâu vì
    Chúa Gêsu qúa sợ hãi và rất đau đớn với cái chết của mình nên giờ phút cưối cùng Chúa đã
    than van sầu khổ .
    “Cha ơi sao cha nỡ để con như thế này sao nỡ bắt con uống chén đắng này, (Cha ác quá)
    nhưng rồi thì con cũng chiều theo ý cha.”.. Qua sự kiện này thì cái chết đau đớn cúa Chúa
    Giêsu không phải do con người tạo ra mà chỉ là thi hành quyết định của Chúa Trời,Chúa cha
    và theo ước nguyện của Chúa Con Chúa Giêsu mà thôi.

    ” Điều thật lạ lùng là trong thời gian cấm đạo ở Việt Nam và nhiều nơi khác, rất nhiều tín hữu công giáo kiên vững “Đức tin”, chẳng thà chịu chết chứ không chịu bỏ đạo.
    Ngay như ở Iraq hiện nay cũng thế, mặc dù chiến binh nhà nước Hồi giáo Irắc IS buộc người công giáo bỏ đạo, nếu không thì sẽ bị tàn sát, thế mà nhiều người đã chấp nhận cái chết, hoặc trốn chạy đi nơi khác chứ không bỏ đạo!
    Nguyên Hương xem đây, một người phụ nữ hồi giáo cải đạo sang Đạo Công Giáo, bà ta bị nhà nước hồi giáo kết án tử hình, tuy nhiên vẫn cho bà ta thời gian suy nghĩ trong 2 năm. Thế nhưng bà ta dứt khoát không chịu bỏ đạo. Cuối cùng thì Vatican đã can thiệp và nguời phụ nữ này đã được cứu thoát:
    Người phụ nữ bị kết án tử hình đến gặp Đức Giáo Hoàng!
    Nguyên Hương có hiểu “mãnh lực” nào đã giúp cho người phụ nữ này chấp nhận cái chết, chứ không bỏ đạo (bỏ Chúa) không? ”

    Nguyên Hương hiểu chứ thưa anh.
    Có nhiều tín đồ của các tôn giáo thường chấp nhận cái chết của mình cho niềm tin tôn giáo của mình. Tuy nhiên mục đích của sự hy sinh này có đúng,có đòi hỏi được gì chinh đáng hay không?
    hay chỉ vì trình độ thấp kém về văn hoá để rồì nặng về cuồng tín mà hy sinh một cách vô ích.
    Hy sinh cho niềm tin phải đặt trên hiểu biết,sự thật và công lý.
    Chằc anh chưa biết những sự hy sinh cao quý trong tinh thần bất khuất chết cho vinh dự và lý
    trí của con người.; Xin anh vào website dưới đây để xem một cái chết dũng cảm cho sự thật,một
    cái chết mà thê giới trí thức ngày nay đang ngưỡng mộ và tiếc thương cho một nhân tài của nhân loại sãn sàng chết cho lý tưởng sự thật.

    http://www.wsws.org/en/articles/2000/02/brun-f16.html
    nguồn world socialoist web site
    WSWS.ORG
    A man of insight and courage Scientist GIORDANO BRUNO
    Giordano Bruno, philosopher and scientist, burnt at the stake 400 years ago
    By Frank Gaglioti
    16 February 2000
    Four centuries ago today, on February 16, 1600, the Roman Catholic Church executed
    Giordano Bruno, Italian philosopher and scientist, for the crime of heresy. He was taken
    from his cell in the early hours of the morning to the Piazza dei Fiori in Rome and burnt
    alive at the stake. To the last, the Church authorities were fearful of the ideas of a man
    who was known throughout Europe as a bold and brilliant thinker. In a peculiar twist to
    the gruesome affair, the executioners were ordered to tie his tongue so that he would be
    unable to address those gathered…..

    “4 thế kỷ trước đây vào tháng hai ngày16,1600 Giáo hội Thiên Chúa giáo La Mã đã xử
    tử hình Giordano Bruno, nhà triêt học và khoa học gia ngườiÝ cho là Dị Giáo . Ông ta
    bị dẫn giải từ xà lim nhà tù vào sáng sớm đến Piazza dei Fiori của thành Rom và bị
    thiêu sống.”

    Chỉ vì khám phá của ông cho biết mặt trời là trung tâm của thái dương hệ,chứ không
    phải là quả đất ngược lại với Thánh Kinh đưa đến cái chết,thiêu sống ông bởi toà án
    dị giáo của Giáo Hội Thiên Chúa giáo Roma. Những cái chết thiêu sống không phải
    chỉ dành cho nhà khoa học gia lỗi lạc này mà còn áp dụng cho tất cả những ai không
    là tín đồ của Hội Thánh,dưới cái tội dị giáo hay phù thuỷ của Tòa án xử dị giáo thuộc
    Hội Thánh. Số những người bị thiêu sống này rất nhiều. Vậy thưa anh cái chết của nhà
    khoa học Giordano Bruno và của những người dị giáo bị Hội Thánh Roma thiêu chết đó
    so với cái chết của Meriam người phụ nữ Sudan có khác nhau gì không? Người phụ nữ
    Sudan này chưa bị tử hình,liệu anh có thể cho biết MÃNH LỰC NÀO KHIẾN NHÀ
    KHOA HỌC GIA GIORDANO BRUNO nhất quyết không rút lại niềm tin sau khi khám
    phá ra mặt trời mới chính là trung tâm của thái dương hệ,thay vì quả đất trái với Thánh
    Kinh để rồi bị thiêu sống sau tám năm tù, và những người dị giáo nhất định chịu bị thiêu
    sống chứ không từ bỏ tín ngưỡng của mình không?

    Thôi nhé bài đã dài tạm kết thúc. Nếu anh có ý kiến gì nữa xin nêu lên em sãn sàng góp ý.

    Chúc anh bình an hạnh phúc và tỉnh thức trong tay Chúa.

    Dallas Texas november 07- 2014

    Hoàng thị nguyên Hương…

    • Choi Song Djong says:

      Em mới nhận thẻ đảng viên hả,thế đã rửa cái thẻ ấy chưa.Bài ca dâng Đảng cũng dài đấy,đủ bầy tỏ lòng trung thành rồi,ráng lên em.

    • Trùng-Dương says:

      Cô Hường rõ là mượn gió bẻ măng

      Có viết là “…các Cha, các Mục Sư,” hay các Thầy dòng không rảnh để vào đây tán hươu tán vượn! ”

      Cô lại phán “Họ không rảnh mà sao họ lại đại diện Chúa.”

      Họ đại diện cho Chúa giữa dòng đời, làm việc Mục Tử của Linh Hồn “Linh Mục” chứ bận gì mà lại phải tranh luận với cô chỗ này. Cô xem lại ông Bruno thế nào hãy còn tranh cãi lắm lắm. Mang một đoạn trích rồi phang ngang này nọ. Lúc 400 năm trước khoa học chưa rõ lắm về trái đất, về vũ trụ.

      Ô hô, nếu cô tài ba là thế, bây giờ nói về Big Bang cái nào. Khoa học bảo là khoảng 15 tỷ năm trước và cái hiện tại được biết là phần ngàn giây sau đó. Trước lúc đó là gì sẽ chẳng bao giờ biết !

      Thôi, cho chúng tôi làm đầy tớ đi, như trong ngụ ngôn quản lý bất lương cũng là khá rồi. Gớm thông thái quá có khi khổ vì cái mình muốn biết lắm khi Chúa không tỏ cho. Revealation là gì nhẻ. Đức Kitô bảo gì với kẻ thông thái toàn bồ chữ mà không hiểu gì nhể

      “Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã giấu không cho những người hiền triết và khôn ngoan biết những điều ấy, mà lại mạc khải cho những kẻ bé mọn (Mt 11, 25-27).

      “Cho con say Tình Ngài giữa giòng đời hôm nay.”

      “Chúc anh bình an hạnh phúc và tỉnh thức trong tay Chúa” là đấy chứ đâu !

    • Dung Leanh says:

      thôi em Hoàng thị nguyên Hương à ( em là cái thằng NHÃI RANH …thối tha.)

    • Trung Kiên says:

      Thế giới ngày nay tuy rộng lớn bao la nhưng xem ra lại rất nhỏ hẹp?

      Trên diễn đàn này tuy không thấy mặt nhau, nhưng qua văn phong người ta cũng có thể nhận ra nhau, cho dù thay tên đổi họ thì cũng không che dấu được những đặc điểm của mình, phải không “em” Hoàng Thị Nguyên Hương Dallas Texas?

      Khổ lắm! Ngày xưa, trong số 12 môn đệ của Đức Giêsu mà còn có 1 Juda phản Chúa, (tức 1/12 hay 8,33%) thì nói gì đến GHCG ngày nay với gần nửa triệu LM?

      Hãy thử tính giùm tôi 8’000 LM (?) mà bạn nêu trên là bao nhiêu % trong số 414,313 linh mục trên toàn thế giới, (tính theo thống kê) 2009 ?

      Trong gia đình chỉ với 5-7 đứa con mà đã mỗi đứa một tính nết, đưá thì dễ dạy, kẻ cứng đầu, ngỗ nghịch, chửi cha mắng mẹ thì nói gì đến GHCG với cả hàng tỉ người?

      Chuá muốn “gieo” vào thế gian những loại người (giống lúa) tốt. Nhưng kẻ xấu đã gieo thêm vào đó thứ cỏ lòng vực (cỏ dại), khiến cho những người không biết, không nhận ra, không phân biệt được cây “lúa” và “cỏ lòng vực” vì thế mà thế gian mới nảy sinh ra điều tội lỗi!

      “Nước Trời ví như chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. Khi mọi người đang ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa, rồi đi mất.

      Rồi Ngài lại phán; “Ai có tai, hãy nghe”!

  6. Trung Kiên says:

    Đồng ý với TGM Bùi Văn Đọc rằng;… Ưu tiên của giáo hội là rao giảng chứ không phải là đất đai.

    Thế nhưng tôi không khỏi mỉm cuời chua xót lẫn thất vọng khi ngài trả lời câu hỏi của Gia Minh về lãnh vực giáo dục:

    Gia Minh: Nhưng như thế chưa đúng nguyện vọng của giáo hội muốn góp phần?

    Tổng giám mục Phao lô Bùi Văn Đọc “Điều đó thì chưa, mình không thể đòi ‘tuyệt đối’ được đâu, vì ngay ở nước ngoài cũng đâu có được. Vì bây giờ có vấn đề tách biệt giáo hội với nhà nước mà (laicism). Vấn đề tách biệt nên đâu phải dễ dàng, nước khác cũng vậy thôi. Dĩ nhiên giáo hội mong mỏi nhiều hơn, chờ đợi nhiều hơn.” (sic)

    “Nước ngoài” là những nước nào, thưa ngài TGM Bùi Văn Đọc?

    Ngoại trừ các quốc gia Hồi Giáo và CS ra, có quốc gia (tự do dân chủ) nào trên thế giới mà không “tách biệt giáo hội với nhà nước”?

    Còn nói về “giáo dục” thì thời VNCH, không riêng gì GHCGVN mà cả Phật Giáo cũng như các tôn giáo khác có cần phải “đòi” hay “xin-cho” tuyệt đối đâu. Chỉ cần nói lên nguyện vọng thì liền được giúp đỡ ngay thôi.

    Ngay như thời Đệ Nhất Cộng Hoà, Tổng Thống Ngô Đình Diệm là người “bị buộc tội và kết án” là; “Kỳ thị và đàn áp Phật giáo” (sic).

    Vậy mà khi người ta vừa hé miệng nói về xây chùa… thì ông Diệm đã nhanh nhẩu: Làm Chùa Thì Cho Ngay.

    Đành rằng đất đai và các cơ sở tôn giáo thuộc quyền địa phương, thuộc về giáo phận. Nhưng HĐGMVN là đầu não của Giáo hội, còn địa phương, mỗi giáo phận là chi thể. Không thể nói rằng; cái chân hay cái tay “bị đau” là chuyện của nó, không liên quan đến đầu hay não bộ, phải không thưa Đức Tổng Đọc?

    Gia Minh: Phải lên tiếng để có sự công bằng đó?

    Tổng giám mục Phao lô Bùi Văn Đọc: “Ừ phải lên tiếng nhưng tùy lúc, tùy điều kiện, tùy ‘thiên thời, địa lợi, nhân hòa’; chứ lúc nào cũng muốn chiến tranh như ISIS ở mấy nước Hồi giáo, chết hết thì đâu có được“.

    Trời ạ! lên tiếng đòi Công bằng và Công lý mà sợ “chiến tranh như ISIS” sao, thưa Đức Tổng ?

    Ai là người hiếu chiến và có ác tâm sẵn sàng giết người như ISIS? Giáo dân? Người dân? Hay bạo quyền csvn, thưa Đức Tổng ?

    • VN says:

      Mở trường, xây và điều hành bệnh viện, cô nhi viện, dưỡng lão viện…không là rao giảng, loan báo TIN MỪNG một cách tích cực nhất ư?

      “Giáo Hội mong mỏi nhiều hơn, chờ đợi nhiều hơn”( ở chính quyền).(trích)

      Vâng xin các ngài chức sắc cứ mong mỏi, cứ chờ đợi… cứ XIN rồi sẽ được CHO!

      “…Mình phải khôn chứ! “( trích)
      Nếu những con đà điểu chui đầu vào cát để tránh phải đương đầu mà được cho là KHÔN thì rất hợp với tâm trạng cuả HĐGMVN, đặc biệt GM Bùi Văn Đọc!

      “Ừ, phải lên tiếng chứ, nhưng tùy lức, tùy điều kiện, tuỳ thiên thời , địa lợi, nhân hoà…:( trích)
      Sống với CS bao nhiêu năm mà còn chờ đủ điều kiện với thiên thời ,địa lợi, nhân hoà.
      Mà bao giờ đủ thiên thời , địa lợi, nhân hoà cho các tôn giáo dưới chế độ CS độc tài toàn trị? Chắc chờ một cuộc CM lật đổ chế độ CS rồi các Ngài “ăn theo” ?

      Cần gì phải đòi hỏi điều này, điều kia làm gì cho to tát, riêng chuyện chế độ CS cổ vũ, thực hiện “sinh đẻ có kế hoạch” trên cả nước, (mà thực ra là chủ trương giết các thai nhi ) đi ngược hoàn toàn với giáo lý với LỜI CUẢ CHÚA, mà có GM, LM nào đưa ra lời cảnh báo với c/q dù chỉ trong khuôn viên thánh đường? Hãy nhìn ra thế giới, các HĐGM ở các nước có tệ trạng này, họ đã làm gì với chính quyền sở tại?

      Thôi hãy cứ xây nhà thờ cho to, rước sách cho lớn, rồi hàng năm các GM họp nhau, dắt diú nhau đến chào các vị LÃNH ĐẠO NHÀ NƯỚC cho phải đạo nhé!!!

      • Trùng-Dương says:

        Đang ở mặt Giăng với chị Hằng à VN? Dốt bỏ mẹ còn thích khoe ! Khi ấy vào năm 1978 đã có việc “sinh đẻ có kế hoạch” rồi nhể. Mà những đứa học sinh trung học lên phường xem các lọ thủy tinh đặt bào thai. Vòng xoắn là gì cũng biết luôn. Các linh mục cũng hiệu triệu các ông bà gia trưởng về việc này và trong giáo lý cho người lớn, các kẻ muốn cưới cũng có luôn, ngay cả ngoại quốc cũng vậy.

        Dự các lớp giáo lý nhiều vào, tham gia thảo luận với các linh mục thêm tí. Làm phèng la phải giọng tốt nhé.

        Nhà thờ cần phải có chỗ mới xây được. Lắm chỗ không xây thì e hè có khi dân cắm dùi mất chứ nhà nước không làm.

        Hải Phòng ấy, lắm nơi đạo giòng luôn. Vậy mà đất giáo xứ bị chiếm, đòi lại thì bảo phải bồi thường.

      • VN says:

        Như đỉa phải vôi!
        Chạm tới là máu bốc lên mờ mắt, cho nên ĐỌC mà KHÔNG HIỂU!

        Có GM, LM nào ĐƯA RA LỜI CẢNH BÁO VỚI CHÍNH QUYỀN? (đối mặt với chính quyền)

        Không!

        Vậy là làm trọn việc rao giảng Tin Mừng, lời Chuá như lời TGM Bùi là “ưu tiên rao giảng lời Chuá”?

        Việc bảo ban,dạy dỗ nhau trong nội bộ là việc đương nhiên, việc PHẢI LÀM, có gì mà phải kể lể, khoe ‘thành tích’?

        Thà là những con “chó câm”, còn hơn mở miệng như các ngài Bùi Tuần, Nguyễn Sơn Lâm v.v…(kể gì đến loại cắc ké vuốt đuôi CS như Vương Đình Bích, Thiện Cẩm…để có tiếng là “tiến bộ”!!! ).

        Nhà thờ cần xây, nhưng không cần cái kiểu “gà tức nhau tiếng gáy”, thi đua xứ này phải xây to hơn xứ khác!

        “Lắm chỗ không xây thì có khi dân cắm dùi mất, CHỨ NHÀ NƯỚC KHÔNG LÀM”

        Nhà nước cuả anh “không cắm dùi”, nhưng Cướp!

        (Cái loa rè Trùng Dương này có phải là cuả bọn giáo gian không?).

    • tonydo says:

      Em khoái câu này của bác Trung Kiên:
      (Trời ạ! lên tiếng đòi Công bằng và Công lý mà sợ “chiến tranh như ISIS” sao, thưa Đức Tổng ?)
      (hết trích).
      Và xin cộng thêm câu Đức Tổng nói (trong comment của em):

      Tổng giám mục Phao lô Bùi Văn Đọc:
      Chuyện đó mình cũng biết, mình cũng phải khôn chứ; người ta cứ tưởng mình ‘ngu’ hết cả đám à! (hết trích)

      Thưa đàn anh Trung Kiên!
      Việt Nam ta chín người, mười ý từ thời ông Cố Nội nhà mình bác ạ.
      Thế cho nên Đức Tổng mới nói nhỏ nhẹ để chúng ta hiểu là: (Chúng ta, có người “ngu” nhưng cả đám thì không.)

      Đàn anh phang:
      (Không thể nói rằng; cái chân hay cái tay “bị đau” là chuyện của nó, không liên quan đến đầu hay não bộ, phải không thưa Đức Tổng Đọc) (hết trích)

      Vì chín người mười ý nên, xin đàn anh thông cảm cho Đức Tổng. Ngài làm quá thì… có lẽ lại phải vào Dong Tu Kín, phỏng có ích gì?
      Chúc sức khỏe quan bác.

    • Choi Song Djong says:

      Ở nơi nào cũng vậy,khi người ta ngồi lầm chỗ sẽ gây tai hại cho nhiều thế hệ nối tiếp,ông TGM Bùi văn Đọc cũng vậy Trung Kiên à.

  7. Hoa Thanh Bình says:

    Sau khi khu đất Hồ Ba Giang được biến thành vườn hoa Trần Quang Diệu thì hôm thứ Bảy 1/11, giáo xứ Thái Hà đã nhận được một văn bản thông báo của UBND Tp. Hà Nội về việc giao cho các đơn vị liên quan ‘có ý kiến báo cáo, đề xuất UBND Thành phố trả lời’ cho khiếu nại của giáo xứ.

    Chính quyền Hà Nội có thiện chí giải quyết khiếu nại hồ Ba Giang?

  8. tonydo says:

    Xin chia sẻ một đoạn phỏng vấn của biên tập viên Gia Minh / RFA với Đức Tổng Giám Mục Phao Lô Bùi Văn Đọc, chủ tịch hội đồng Giám Mục Việt Nam, ngay sau hội nghị thường niên kỳ hai năm 2014:

    Gia Minh: Đức tổng giám mục có thấy trước đây giáo hội có những cơ sở vật chất mà nhà nước đã trưng thu mà đến nay chưa trả, đến nay giáo hội Việt Nam có ý kiến ra sao?

    Tổng giám mục Phao lô Bùi Văn Đọc:
    Chuyện bây giờ là từ từ, chứ nó không phải ưu tiên số một. Từ từ, khi nào có thể đòi lại được thì mình đòi lại.
    Ưu tiên số một của giáo hội là rao giảng, loan báo Tin mừng. Bao giờ cũng vậy, từ xưa đến nay cũng vậy. Còn trường học hay đất đai thì từ từ, chỗ nào thấy được thì nói giao lại, còn chỗ nào chưa được thì từ từ, nhưng không phải là ưu tiên số một.

    Gia Minh: Từ từ, nhưng có những ‘điểm nóng’?

    Tổng giám mục Phao lô Bùi Văn Đọc:
    Điềm nóng thì không nên đụng tới. Đụng tới làm gì. Mình muốn sống, quan hệ cho tốt để làm việc, phục vụ chứ. Nóng nảy không lợi ích gì hết, chỉ xảy ra chiến tranh thôi; như anh thấy trên thế giới.

    Gia Minh: Phải lên tiếng để có sự công bằng đó?

    Tổng giám mục Phao lô Bùi Văn Đọc:
    Ừ phải lên tiếng nhưng tùy lúc, tùy điều kiện, tùy ‘thiên thời, địa lợi, nhân hòa’; chứ lúc nào cũng muốn chiến tranh như ISIS ở mấy nước Hồi giáo, chết hết thì đâu có được.

    Gia Minh: Đúng rồi, nhưng người ta nói mình càng hiền thì người ta càng lấn tới!

    Tổng giám mục Phao lô Bùi Văn Đọc:
    Chuyện đó mình cũng biết, mình cũng phải khôn chứ; người ta cứ tưởng mình ‘ngu’ hết cả đám à!

    Chúc An Bình qúi đàn anh / đàn chị.

  9. chau truong says:

    Cộng sản chiếm đất ,đàn áp giáo xứ Thái Hà nhưng Hội Đồng Giam Mục.luôn cả Vatican có dám lên án cộng sản hay là câm lặng để nhận lợi ích từ CS mà bỏ mặc giáo dân bị hành hạ đàn áp

    • Nghịch Nhĩ Thường says:

      Hãy tự hỏi mình đã làm gì, đã có lần nào lên tiếng phản đối CS chiếm đất, đàn áp giáo xứ Thái Hà chưa, hay chỉ biết nói xỏ xiên, xúc phạm người khác?

      Hãy cho biết Hội Đồng Giám Mục và Vatican “câm lặng” để nhận lợi ích (cái gì) từ CS?

      • DâM TiêN says:

        Cái dzụ Thái Hà này, thì thiền sư DâM TiêN rõ quá, mà.

        Này ơi, lũ Cộng Phì Hà Lội ” lên phương án” để chơi xỏ và..
        và… ĐỔ VẠ lên đấu lên cổ chánh phủ TW dấy, mà chánh
        phủ TW lại do đồng chí X…làm chủ nhiệm…dân Nam Kỳ…

        Đồng chí X định phản công tơi bời một phen, phải chăng ngài
        Tổng Ngô Quang Kiệt ? Nhưng mà còn kèn kẹt tí, bởi đám
        Hà lội — Trọng / Nghị/Thảo — chúng nó cậy…chó cậy gần nhà,
        gà cậy gần chuồng, bọn côn đồ ” cơ sở” địa phương đều nằm
        trong tay chúng…

        Vậy ông X thua à, ơi ? Ngài Quang Kiệt thua à, ru? Thưa không!
        Thưa không! Vì ông X…dư biết…lúc nào…thì Cộng phỉ tààn…

        Ngay cái dzụ Tưởng niệm Hoàng Sa bên Hồ Gươm, cũng bị côn
        dđồ của Trọng – Nghị – Thảo phá thối đấy….

        DâM nhờ…bay lên cao nhìn xuống — bird’s-eyes- view — nên rõ…

  10. Nguyễn Văn says:

    Tôn giáo là niềm an ủi cho những ai muốn tìm sự an ủi
    Nhưng tôn giáo không đem lại hạnh phúc cho bạn nếu bạn không có đức tin và vững lòng tin cậy
    Và lời của Chúa:
    “Phúc cho ai không thấy mà tin“và
    “Ai tin Ta thì sẽ thấy Ta
    “Con hãy cầu xin thì con sẽ được

    @ Hoàng Thị Nguyên Hương,

    Tên cô nghe thật hay và thật đẹp và tôi cũng cầu chúc lòng cô luôn được đẹp như tên cô.
    Thường thì tôi không góp ý về tôn giáo vì quan niệm rằng người đi đạo thì tin đạo chứ không ai tin người “giảng đạo”. Cô Nguyên Hương đã không có niềm tin nơi tôn giáo thì còn hỏi về tôn giáo làm gì?

    Trên diễn đàn này không ai muốn làm người đi “giảng đạo” cho cô và cũng không ai muốn góp ý về tôn giáo với người không có niềm tin nơi tôn giáo, nhưng tôi có chút ít kinh nghiệm muốn chia xẻ sau đây.

    Đã là con người thì sống ai cũng phải có niềm tin, và với những người theo đạo thì không chỉ niềm tin mà còn phải có đức tin. Nhưng với cô Nguyên Hương, cô không có niềm tin mà không có cả đức tin, vậy cô muốn hỏi để làm gì khi chính mình không muốn tin? Tôi không biết cô Nguyên Hương theo tôn giáo nào hay có thể là không có đạo nhưng việc cô nêu những câu hỏi như trên chứng tỏ là cô chưa hiểu và biết phân biệt thế nào là đạo và thế nào là đời. Cô đem chuyện đời bắt đạo phải giải quyết cho cô thì đạo nào giải quyết cho cô? Tại sao cô có thể “kết tội” là Chúa tạo ra cảnh tang thương mà là chính con người tạo ra? Tại sao cô cứ đòi Chúa phải làm phép lạ cho cô thấy trong khi cô không có đức tin? Tại sao cô lại đòi đem người bị thương vào nhà thờ cứu chữa mà không đem họ vào nhà thương? Những cái cô đòi có công bằng và có đúng với đạo và đời không? Tôi khuyên cô nếu là một phật tử cô hãy tìm đến chùa hay giáo dân thì tìm đến nhà thờ vì ở đấy sẽ có người giải thích cho cô. Nhưng muốn hiểu cô phải chuẩn bị tinh thần và phải có một đức tin vững mạnh. Chúc cô Nguyên Hương toại nguyện.

    nv

    • Trần Quang Thái says:

      Một lời khuyên thật êm ái và chân thành.
      Tôi đồng tình với Nguyễn Văn. Cám ơn Bạn.

Phản hồi