Sao các ông nỡ biến tôi thành bức tượng đá pháo đài bay B-52
Cả đời tôi bị máy bay này rải thảm
Chồng tôi và chín người con trai tử trận
Hai con rể một cháu ngoại hi sinh
Tôi chưa đủ đớn đau hay sao, còn làm tội làm tình ?
Còn biến tôi thành pháo đài bay hung ác
Sao lại biến tôi thành con nhân sư Ai Cập
Tôi chết rồi không vồ được ai đâu…
Hãy chôn cất tôi đừng để ló cái đầu
Tôi có tội gì đâu mà chôn sống tôi vào núi
Cả đời chôn cất chồng con, đầu tôi lặng cúi
Sao lại tạc mặt tôi hãnh tiến dường này ?
Tôi thuần Việt mà, đâu có lai Tây
Sao gương mặt tượng tôi y chang bà mẹ Mỹ ?
Cả đời tôi đói nghèo nuôi chiến sỹ
Hãy trả bốn trăm mười một tỉ đồng lại cho dân
Số tiền đó dùng chôn tôi vào trùng trùng đá xám
Ôi Mẹ Việt Nam, tôi đâu dám
Mẹ bốn nghìn năm, tôi mới có trăm năm
Tôi đã chết rồi trong đất mẹ yên nằm
Xin đừng bêu đầu tôi trên đá biếc
Đừng bắt tôi làm anh hùng khi đã chết
Anh hùng nằm trong mộ lại hi sinh
Tôi chỉ còn nắm xương thôi, xin hãy thương tình
Trong tĩnh lặng, xin Phật Trời siêu thoát…