WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Bao tải tiền của người Việt và dự định bán nhà của Phó TT Mỹ

Tại Việt Nam, đối với người khá giả, chuyện mua nhà bằng bao tải tiền là hết sức bình thường nhưng ở nước Mỹ thì khác.

Viết câu chuyện này tôi nhớ người quen sang Washington DC, nhờ đưa đi mua sắm. Khi vào trung tâm mua sắm Potomac Mills lớn nhất của Virginia, anh ta tìm mua cái thắt lưng giá khoảng 500-700 đô la Mỹ.

Hồi đó tôi đã công tác ở DC được 5 năm, khá thuộc khu mua sắm này vì đồng hương sang nhất định phải đến đó. Nhưng tôi chưa bao giờ biết cái thắt lưng 500 đô la.

Cái có giá nhất mà tôi nghiến răng mua là đồ của Brooks Brothers khoảng 60 đô la thì phải. Còn lại dùng đồ của Bostonian khoảng 14-16 đô la.

Tìm không nổi, người quen tỏ vẻ coi thường nước Mỹ. Đương nhiên do lỗi của tôi không biết những cửa hàng sang trọng chứ không phải nước Mỹ không có những thắt lưng hàng ngàn đô la.

Lần khác có cô bạn từng là đồng nghiệp ở viện cũ sang nhà chơi cùng với các bạn khác. Cô ngạc nhiên thấy nhà tôi bé (townhouse – nhà liền kề) chỉ có ba phòng bé, phòng ăn và phòng khách.

Đối với tôi một người làm công ăn lương đó là hết khả năng chi trả tiền vay ngân hàng hàng tháng.

Cô bảo, Mỹ chán nhỉ, nhà thì bé tý, thấy anh chị phải đi chợ, rửa bát lau nhà, lo hết mọi việc gia đình. Chả bù cho nhà cô, có osin lo mọi việc, nhà 4 tầng mặt bằng hàng trăm m2, lúc nào cũng như khách sạn 5 sao.

Nghe cô nói tôi chẳng biết giải thích thế nào.

Đối với người Mỹ làm công ăn lương thì việc sở hữu một ngôi nhà thật của mình là rất khó. Họ chỉ có thể vay ngân hàng để mua nhà trả góp.

Thông thường ngân hàng sẽ kiểm tra khả năng tài chính và cho vay để mua một ngôi nhà mà tiền trả hàng tháng bằng khoang 1/3 tháng lương.

Ngân hàng khôn chán, ngoài chi trả tiền nhà (mua trả góp hay thuê) thì gia đình còn phải chi tiền cho ăn uống, đi lại, xe hơi và các nhu cầu khác. Cho vay vượt khả năng tài chính thì ngân hàng sẽ mất tiền vì người vay vỡ nợ.

Một ngôi nhà giá 500 ngàn đô la có thể ước tính ra lương của chủ là bao nhiêu. Cứ cho là mỗi tháng phải chi 2 ngàn đô la cho cả tiền lãi và gốc cho cái nhà thì lương phải cỡ 6 ngàn đô la/tháng.

Ngân hàng cho vay khoảng 450 ngàn và trả trong vòng từ 20 đến 30 năm vì 50 ngàn (10%) là tiền trả trước, nếu không có thì lãi suất rất cao.

Trong suốt cuộc đời làm việc nếu may mắn sẽ trả hết nợ lúc về hưu. Phần đông lúc hưu phải bán nhà to mua nhà bé hay chuyển vào căn hộ rẻ tiền mới đủ chi trả.

Người ta ước tính khoảng 25% dân Mỹ thực sự làm chủ ngôi nhà của mình, còn lại họ nợ ngân hàng tới lúc rời bỏ thế giới này.

Tại Việt Nam, đối với người khá giả, chuyện mua nhà bằng bao tải tiền là hết sức bình thường. Nhà có giá hàng trăm ngàn đô hay vài triệu đô vẫn dùng tiền mặt. Mua đứt bán đoạn, ít khi vay ngân hàng để trả góp.

Người giàu dư tiền mặt chẳng cần ngân hàng, người nghèo không đủ tín chỉ để ngân hàng cho vay.

Dài dòng thế để hiểu việc ông Joe Biden định bán nhà để chữa bệnh ung thư cho con. Nhưng phần ông lấy về sau khi bán sẽ không được bao nhiêu vì phần còn nợ ngân hàng phải trả lại ngân hàng.

Có lẽ ông Joe Biden bán nhà riêng vì muốn ở nhà bé hơn, chi phí thấp hơn.

Theo thông lệ, gia đình Phó tổng thống được dinh cơ do chính phủ trả tiền trong thời gian tại nhiệm. Tổng thống ở trong Nhà Trắng, nhưng Phó tổng thống phải ở ngoài vì lý do an ninh, hai người không thể ở cạnh nhau.

Dinh thự của Phó tổng thống nằm ở trong khu gọi là đài thiên văn Hải quân Mỹ (United States Naval Observatory) ở phía đông bắc thủ đô Washington DC, được bảo vệ cẩn mật không khác gì Nhà Trắng.

Hết nhiệm kỳ, Tổng thống hay Phó tổng thống đều phải về “quê” hưởng thú điền viên. Tổng thống được hưởng lương hưu khoảng 200 ngàn đô la/năm, tương đương với lương của Giám đốc quốc gia của Ngân hàng Thế giới.

Phó tổng thống không được hưởng lương hưu một cách tự động như Tổng thống mà phụ thuộc vào số năm làm tại Hạ viện hay Thượng viện. Phó tổng thống phải có ít nhất 2 năm làm việc mới được hưởng chế độ hưu.

Năm 2008, khi tranh cử cùng với Tổng thống Obama, Joe Bidden thông báo về lương năm của hai ông bà là 245 ngàn đô la trong 10 năm liền. Làm Phó tổng thống lương của ông là 230 ngàn đô la.

Như ông nói với báo chí, ông không có tiền tiết kiệm hay cổ phiếu, hết nhiệm kỳ sẽ sống dựa hoàn toàn vào tiền hưu trí do một số năm tại nhiệm ở Quốc hội Hoa Kỳ.

H1Tổng thống Mỹ Barack Obama và “Phó tướng” Joe Biden. Ảnh AFP/TTXVN.

Tổng thống Mỹ Barack Obama và “Phó tướng” Joe Biden. Ảnh AFP/TTXVN.

Tin cho hay, trong chương trình phỏng vấn của Đài CNN hôm 11-1, ông Joe Biden cho biết có lần chia sẻ với cấp trên trong một bữa ăn trưa cùng nhau rằng:
Nếu con trai Beau Biden buộc phải từ chức Tổng chưởng lý bang Delaware vì căn bệnh ung thư não, ông Biden và phu nhân Jill sẽ phải bán nhà để chi trả viện phí.

Khi đó Tổng thống Obama đã có một lời đề nghị xúc động:

“Tôi sẽ đưa anh tiền, bất cứ điều gì anh cần, tôi sẽ giúp đỡ. Đừng bán nhà, anh Joe. Tôi không nghĩ chúng ta phải dùng cách này. Hãy hứa với tôi điều đó” – ông Biden trích lại lời của Tổng thống Obama trong cuộc phỏng vấn.

Đối với người Mỹ thì điều đó không có gì ngạc nhiên nếu Phó tổng thống phải bán nhà chữa chạy cho con. Bởi trong một hệ thống quản lý minh bạch, những gì thuộc về tài sản chung không được động đến.

Tiền thuế của dân không thể dùng cho mục đích cá nhân, không thể là cái kho vàng lộ thiên để các quan chức đào bới.

Người thân trong gia đình bị ốm đau, Phó tổng thống phải tự bỏ tiền chi trả. Không có bệnh viện nào chữa chạy miễn phí cho con của một người chỉ vì ông ta là Phó tổng thống.

Với lương 230 ngàn đô la/năm, ông Biden khó mà đủ tiền trả viện phí cho con, nếu như biết rằng mỗi lần chạy xạ tốn kém từ 5 nghìn đến 10 nghìn đô la tùy ca bệnh.

Dù được bảo hiểm chi trả 80% nhưng phần 20% còn lại cũng là con số rất lớn nếu việc đó kéo dài vài năm. Nếu phải bán nhà chẳng có gì ngạc nhiên vì cái nhà đang ở vượt quá chi trả của gia đình.

Một người sẵn sàng bỏ ra hàng ngàn đô la để mua cái thắt lưng da sẽ không thể hiểu tại sao Joe Biden không có sổ tiết kiệm, không có cổ phiếu, sống dựa vào lương hưu ít ỏi sau khi rời nhiệm sở.

Mua nhà bằng bao tải tiền, người Việt ngạc nhiên khi thấy đồng bào mình nai lưng ra kiếm tiền để có giấc mơ Mỹ, thì họ sẽ càng ngạc nhiên hơn khi thấy một Phó tổng thống Hoa Kỳ hùng mạnh nhất thế giới phải bán nhà chạy chữa cho con.

Tuyên ngôn Độc lập Mỹ đã viết “mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng”, nghĩa là bình đẳng về cơ hội, bình đẳng về trách nhiệm và bình đẳng trước pháp luật.

Dân thường phải bán cơ nghiệp chữa chạy cho con thì tại sao Phó tổng thống không phải làm chuyện đó? Không hiểu đó là sức mạnh hay sự yếu kém của nước Mỹ, xin nhường lời cho bạn đọc.

Theo Soha

21 Phản hồi cho “Bao tải tiền của người Việt và dự định bán nhà của Phó TT Mỹ”

  1. NGÀN KHƠI says:

    Cho nên nói chung một học thuyết sai lầm dù cho có cưỡng bức và thần thánh hóa nó giả tạo bao nhiêu thì nó cũng cứ sai lầm và cuối cùng cũng thất bại. Mác còn nói đạo đức truyền thống tôn trọng sự ngay thật, tôn trọng tư hữu, tôn trọng nhân văn và tính tự do của xã hội đều là đạo đức của tư sản, bởi vậy đạo đức cách mạng vô sản là phải triệt để dẹp mọi thứ đó, vì Mác tự nhận chỉ con đường lý thuyết của mình mới là đạo đức duy nhất của nhân loại, gọi là đạo đức cách mạng. Do vậy những vụ đấu tố tàn ác sau này xãy ra ở các nước cộng sản châu Á, trong đó đặc biệt là Trung Quốc và Việt Nam, cướp đoạt, đọa đày con người không thương tiếc khi họ bị quy vào giai cấp địa chủ, đó chỉ là điều phản ánh tính phản nhân văn và phản khoa học khách quan của học thuyết Mác mà một số kẻ xu nịnh vẫn tự mệnh danh là đỉnh cao của trí tuệ loài người thế thôi.

    ĐẠI NGÀN
    (19/01/16)

    • CHÍN NGÀN says:

      cứ lãi nhãi cái học thuyết mát này khắp nơi ! có ai thèm đọc đâu !
      góp ý hoàn toàn lạc đề !

  2. tonydo says:

    Cụ noileo bảo rằng thì là:
    (Mỹ nó đánh bóng Phó & Tông Tông của nó bằng dầu bóng thứ thiệt, còn trí thức Việt Cộng đánh bóng Trần Dân Tiên bằng dầu dỏm ghê tởm).
    (hết trích)

    Khổ quá đàn anh noileo ơi; em đã thưa với đàn anh một lần, đại loại..”xin lỗi trước”:
    “Cứt là cứt. Không có cứt nào thơm hơn cứt nào”
    Nói dối là nói dối. Không có dối nào tốt hơn dối nào.

    Đánh phấn lên mặt là che lấp sự thật, là giả tao.
    Không có giả này tử tế hơn giả khác.

    Đành rằng Mỹ nó tiến bộ hơn nhiều nước cả trăm năm nên đồ trang điểm của nó phải bóng bẩy hơn đồ nhái made in Cholon. “không có dấu, đừng hiểu bậy bạ nhé”.

    Người hiểu biết như đàn anh noileo phải hiểu rằng, người đẹp Thổ Mường Lai Châu, Plây Cu chỉ cần mấy cục son Shang Hải là mặt rạng như hoa sen Đồng Tháp nở, quyệt lấy quyệt để lên mặt.

    Ta thử lấy một ví dụ dễ hiểu chia sẻ với nhau coi: (đặc biệt là cho Thầy Tiên Ngu)
    Nếu miền Bắc không lao xuống chiếm miền Nam, đời sống của dân chúng miền Nam chắc chắn sướng hơn nhiều (đừng ai cãi nhé, đặc biệt là các bạn Dư Luận Viên).

    Ngay 74-75 các cô người đẹp Saigòn hoa lệ, xanh đỏ tím vàng, chơi toàn phấn son Nhật Bổn, nhìn cứ như Tiên.
    Trong khi ngoài kia, cho tới khi em vác K44 đi bắn không tới Bà Già 300 viên phút của đàn anh Phi Sĩ Bằng Phong, chẳng thấy cô nào quyệt cái gì lên mặt…

    Ối giời ơi, thế mà ngày nay, bác noileo ơi, bác cứ về Việt Nam coi; bố tiên sư nó chứ;cuộc đời ơi là cuộc đời, mới hồi nào bố mẹ chúng nó còn nuôi heo trong nhà kiếm tiền đong gạo chui từng bữa.

    Thế mà bây giờ mình móc cái Samsung made in Japan nó còn chê; giương iphone 6 plus 128 gb nháy cái roẹt chụp cho mình tấm hình, bấm nút gửi cắc một cái vào mailbox, để bác giữ làm kỷ niệm.

    Phấn son tô mặt, móng tay móng chân, chúng nó chơi toàn sản phẩm Japan, Taiwan, USA bác ạ. Chúng nó chê đồ Tàu Khựa ra mặt. Trong khi đó, chúng ta những công dân Mỹ gốc Việt, chơi tới 95% đồ Tàu.

    Có đứa qua đậy, con em đưa đi shop hàng hiệu, nó đếch thèm coi giá, thấy đúng size là chúng nó mua cả mớ, bác ạ.
    Xin nhắc bác noileo, con cái chúng ta, thế hệ thứ hai trở đi không đứa nào thèm làm lương dưới trăm ngàn năm bác nhá…Thế mà con cháu chúng ta còn phải há mồm khi thấy mấy đứa trong nước chê đồ makeup bán ở Costco wholesale.

    Thưa đàn anh:
    Chính trị là chính trị. Không biết “Bullshit”, không có tài “Điếm”, tốt nhất giữ lấy cái đầu, ngồi coi thiên hạ nó “chơi nhau”!

    Sao kỳ vậy, Tonydo?
    Thưa, mọi chuyện cũng do “Thằng Đầu Têu”, ai đời nó cà chớn như thế lại đùng đùng bỏ cấm vận, rồi là bang giao, WTO, TPP…v.v.
    Thôi, dù gì có cái để coi thiên hạ sự cho đỡ tủi cuộc đời cũng tốt, phải không đàn anh?
    Kính!

    • Tien Ngu says:

      Thưa,

      Nghe Đù nó khoe dân trong nước bi giờ nhờ ơn bác đảng mà…khá gắp mười lần xưa,

      Chơi toàn đồ…xịn. Đi shop không thèm coi giá, thích nà…chơi, cả mớ một lúc.

      Anh Ngu thiệt nà…hồ hỡi phấn khỡi…

      Đảng và nhà nước ta quả…sáng suốt.

      VNCL mang nợ ngập mặt, nhân dân VN sẽ trã nợ mệt xĩu, mấy đời mới cho dứt nợ. Ấy chỉ nà…tin đồn, độc hại từ bon….phãn động.
      Dân VN đi mần lao nô vòng quanh thế giới, đến đâu, ăn cắp…vặt đến đó, cũng chỉ là do phãn động Tiên Ngu….đặt chuyện…

      Phen này nhất định anh Ngu sẽ khuyên bảo em cháu nên về VN, tham gia cách mạng, tương lai coi bộ…khá.
      Có Mỹ ũng hộ WTO, TPP, thua cái gì nữa chớ?

      Nợ nân chỉ là ba cái lẽ tẽ, giáo dục dốt láo mới…nên người. Chính trị mà…

  3. hn says:

    Nói cho ngay mấy tay Đảng viên CS lớn dù có vơ vét, ăn cắp được của nhân dân thì tài sản của mấy anh này so với các tay Tổng thống, phó Tông thống xứ Mỹ cũng chỉ là con ếch đứng bên con bò
    Ông cựu TT Bill Clinton là người nghèo nhưng tài sản không dưới 100 triệu
    Bài này do một người trong nước viết, coi cho vui cũng được

Phản hồi