Tình trạng nô lệ thực dân tại Việt Nam và Mã Lai ngày nay
Tác giả: Michael Benge
Nguyễn Trọng Dân lược dịch
Trong cuộc họp của UB Đối Ngoại Thượng Viện Hoa Kỳ vào ngày 6 tháng Tám-giới Thượng Nghị Sĩ của lưỡng đảng đều chỉ trích Tổng Thống Obama về một điểm nguy hiểm của hiệp định “Thuơng Mại Châu Á – Thái Bình Dương ” gọi tắt là TPP- đó là dung dưỡng tình trạng nô lệ thực dân tại Mã Lai; tuy nhiên; sự lên án của Thượng Viện chỉ mới đúng có một nữa sự thật. Cộng đồng quốc tế đều lên án cả Việt Nam lẫn Mã Lai về tình trạng nô lệ thực dân đang xảy ra- thí dụ như Việt Nam đã cưỡng bức lao động khổ sai tù nhân tại các nông trường trồng hạt đều chẳng hạn- mà quốc tế gọi là “hạt điều máu”; cũng tàn nhẫn ngang bằng tình trạng lao động khổ sai tại các nông trường sản xuất dầu cọ ở Mã Lai. Thế mà hai quốc gia này, Việt Nam và Mã Lai, đang được bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ tán thuởng một cách hết sức khôi hài là “đang nỗ lực cải thiện nhân quyền hết mình”(?!) bất chấp một sự thật quá rõ là chính quyền ở hai quốc gia này vẫn đàn áp nhân quyền một cách công khai mỗi ngày.
Đối với tình trạng lao động khổ sai theo kiểu thực dân tại các nông trường trồng hột điều ở Việt Nam, các tù nhân chính trị bị buộc phải lao động khổ sai trong điều kiện lao động nghiệt ngã bảy tiếng đồng hồ không nghĩ trong một ngày suốt cả tuần với ba dollar Mỹ tiền lương cho một ngày kéo dài năm này qua năm nọ, có khi lên đến bảy năm, dẫn đến tình trạng phạm nhân bị tàn phế, chấn thuơng, thậm chí bị mù cả mắt để có thể đem về cho đảng Cộng Sản Hà Nội một nguồn lợi nhuận xuất khẩu hạt điều sang Hoa Kỳ và nhiều thị trường khác lên đến 1,5 tỷ Mỹ kim mỗi năm!
Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ hành xử chiều theo mưu tính cho quyền lợi chính trị trước mắt, loại bỏ nhiều quốc gia ra khỏi danh sách cấm vận để đảm bảo mưu đồ chính trị được thuận lợi mà không cần phải đắn đo kỹ lưỡng trước thực tế chà đạp nhân quyền tàn nhẫn ở các quốc gia này. Giống như người ta vẫn thường nói, “quốc gia dễ đổi, bản chất khó dời”, các chính phủ độc tài chà đạp nhân quyền một cách tàn nhẫn nay chỉ cần chà đạp quyền con người một cách khéo léo kín đáo hơn trước một chút là được, cũng như hạn chế thông tin và ngăn cấm giới báo chí đến tận nơi điều tra để đảm báo sự thật được giấu kín một cách an toàn cho chế độ. Quốc Hội Hoa Kỳ và các tổ chức Nhân quyền, vốn có trách nhiệm điều tra mọi sự vi phạm, vì thế không biết thật hư của tình trạng chà đạp nhân quyền ra sao, không có bằng chứng cụ thể để lên án sự chà đạp nên cứ thế mà họp báo cáo là mọi việc tốt đẹp, rồi bỏ qua nỗ lực giám sát các chế độ vi phạm nhân quyền tàn bạo này, tiến tới một sự tác cởi mở mà không biết thật tế, sự chà đạp nhân quyền ở các chế độ nà vẫn còn y nguyên, chẳng có gì thay đổi cả!
Hai mươi năm qua quan hệ với Việt Nam; đưa ra biết bao nhiêu nỗ lực hỗ trợ kinh tế với kỳ vọng cao cho sự tiến bộ để rồi nay chỉ để đánh đổi lấy hết sự lường gạt này đến sự lường gạt khác cùng với những lời hứa suông dối trá và sự tàn bạo chà đạp nhân quyền một cách trắng trợn không ngưng tay từ chế độ Cộng Sản đang cầm quyền mà thôi! Đó là chưa kể các đảng viên và giới chóp bu của Cộng đảng cầm quyền thì tư lợi tham nhũng, bóc lộc lên chính nhân dân của họ một cách công khai tàn nhẫn để trở nên giàu to trong suốt thời gian hai mươi năm qua.
Trên lãnh vực nhân quyền, Cộng Sản Hà Nội vẫn tiếp tục siết chặt bàn tay sắt để đối phó với những ai bày tỏ bất đồng chính kiến hay chỉ trích chế độ ở trên mạng, hay đối với những ai muốn có cải cách chính trị, muốn cải thiện sự tự do về tôn giáo tín ngưỡng bằng cách đưa ra các điều khoảng phạt tiền năng nề vô lý, xử án cầm tù rất bất công dã man có khi lên đến 17 năm, thậm chí, tiến tới cả hạ sát. Điều này cho thấy nhà cầm quyền Cộng Sản Hà Nội chẳng có đổi thay hay cải thiện một tí nào cả về Nhân quyền- dựa trên những bằng chứng điều tra mới nhất từ tổ chức Human Right Watch hay các tố chức phi chính phủ khác, cũng như từ chính báo cáo của bộ Ngoại Giao (Hoa Kỳ). Cộng Sản Hà Nội thật sự là xứng đáng với danh hiệu là: “Chế độ chà đạp nhân quyền tàn bạo nhất ở Đông Nam Á!”
Đối sách luồn lách che giấu sự tàn bạo về nhân quyền của nhà cầm quyền Cộng Sản Hà Nội:
Khi viếng thăm Hoa Kỳ, TBT của Cộng đảng là Nguyễn Phú Trọng, không những yêu cầu thúc đẩy TPP mà còn làm bộ đòi thêm tiền cho những tổn thất của chất độc “màu da cam” Chính phủ Hoa Kỳ đã tung hàng triệu dollar để làm sách những vùng ảnh huởng bởi loại hóa chất này trong thời gian chiến tranh. Trớ trêu thay, chính Cộng Sản Hà Nội lại là kẻ đem hoá chất này hay các loại hóa chất có ảnh hưởng tương tự rãi lên đất nước Campuchia xuyên suốt khu vực gọi là “Đường Mòn Hồ Chí Minh” để buộc nông dân Cao Miên phải rời bỏ khu vực này dựa trên tường trình gởi về Liên Hiệp Quốc gần đây.
Bổn phận của Hoa Kỳ là phải lên tiếng mạnh mẽ để yêu cầu nhà cầm quyền Cộng Sản Hà Nội chấm dứt chà đạp tôn giáo, bãi bỏ cấm đoán báo chí truyền thông, tôn trọng quyền bài tỏ chính kiến, chấm dứt sự kiểm soát sách nhiểu những người bất đồng trên mạng để có đủ điều kiện tham gia vào TPP; thế nhưng mà dường như chính phủ Obama sẽ nhắm mắt làm ngơ trước những điều kiện tiên quyết này để có thể gia nhậ hiệp định TPP.
Chính phủ Obama đang cố nhắm mắt làm ngơ tối đa nếu có thể được về mặt Nhân quyền đối với hai quốc gia Mã Lai và Việt Nam, đang ngày một vi phạm quyền con người một cách trắng trợn và dã man. Cộng Sản Hà Nội đang có triển vọng trở thành một lực lượng quân sự chủ yếu chống lại và ngăn cản bớt sự bành trướng của Trung Cộng tại biển Đông theo đối sách “lấy độc trị độc” của chính phủ Obama. Mã Lai thì lại nắm giữ eo biển Malacca rất then chốt để phong tỏa kinh tế Trung Cộng khi cần thiết với hơn 40% số lượng hàng hóa của thể giới theo đường hàng hải, đó là chưa kể một phần ba lượng dầu hỏa thiết nhập vào yếu cho nền kinh tế Trung Cộng, đều đi ngang qua nơi này.
Câu hỏi đặt ra là “Thưa Tổng Thống Obama, vậy còn đồng minh chính yếu của chúng ta (tức Hoa Kỳ)- những người Việt Nam không Cộng Sản yêu chuộng Tự Do, thì chúng ta phải tính ra làm sao và như thế nào đây?”
© Đàn Chim Việt (Bản tiếng Việt)
————————————————————–
Michael Benge từng làm việc tại Việt Nam hơn 11 năm như là một quan sát viên nên ông rất am tường nhiều sự dối trá của nhà cầm quyền Cộng Sản Hà Nội. Ông cũng là một người hoạt động nhân quyền rất tích cực. Lối viết của ông hóm hĩnh nhưng vô cùng sắc bén, cứa thẳng vào chổ ung nhọt của chế độ Cộng Sản Hà Nội.
Nguồn: http://www.americanthinker.com/articles/2015/08/modern_day_slavery_in_vietnam_and_malaysia.html
Thưa bác Trọng Dân, con đã có đọc bài gốc, bác Dân dịch rất hay ! Cám ơn bác Dân. Xin bác dịch truyện ngắn- mấy bài bác dịch ra toàn là về chính trị, con không thích cho lắm. Lâu lâu đọc một vài bài thì OK . Kính chào bác.
Kính gởi ông Nguyễn Trọng Dân, bản dịch của ông có quá nhiều lỗi. Ông đã dịch sai quá nhiều chỗ, chẳng hạn dịch sai tựa đề, dịch sai ý nghĩa của danh từ, dịch sai thì của động từ, dịch sai ý của nhiều câu… nhiều câu ông dịch làm sai ý nghĩa của câu văn, hoặc đã làm mờ đi các sự kiện đáng chú ý mà tác giả muốn đọc giả biết. Tóm lại, ông nên xóa và dịch lại cả bài.
Theo tôi, ông không hiểu rõ từ tiếng Anh, nên đã dịch đại cho xong. Mong ông hãy tra tự điển, hoặc dùng google để dịch đoạn nào ông không hiểu, hoặc dịch cả bài, rồi bỏ thêm 30-60 phút để chỉnh sửa lại phần nào google dịch sai, hoặc dịch không trôi chảy.
Đây là webside để dịch từ tiếng Mỹ qua VN và ngược lại.
translate.google.com.vn
Nếu vì lý do nào đó không thể dịch cho khá chính xác, ông có thể để nguyên câu văn ấy và đưa lên hỏi đọc giả, và chỉ dịch những đoạn nào ông biết rõ mà thôi, hoặc đưa link của bài gốc lên là quý hóa lắm rồi. Cám ơn ông.
Thưa bác, em lại thích lối dịch & viết lại cho phù hợp lối viết của người Việt của Cụ Trọng Dân. Hầu hết, các bài dịch của cụ Trọng Dân rất sinh động, câu chữ rất bay bướm. Còn dịch theo kiểu gu gồ thì ai chả dịch được, đọc chán bỏ mẹ. Hơn nữa Cụ đã viết là lược dịch chứ không phải …dịch. Bác làm ơn xem lại. Xin cụ Trọng Dân cứ thế mà tiếp tục dịch bài cho đọc giả.
( Em có đọc lại bài của tg in English thì thấy Cụ Trọng Dân đưa ra bốn chữ…”nô lệ thực dân ” quá hay! ).
Thưa, tôi đã đọc bài gốc (in English) nên tôi suy nghiệm thấy ông NTD dịch rất hay, very creative!
Lương tri thế giới ở đâu rồi ?!
http://www.daikynguyenvn.com
21/08/2015
Kể từ ngày 20/7/1999, Pháp Luân Công ( Falun Gong) liên tục bị đàn áp tăng cường và rộng khắp với mức độ chưa từng thấy kể từ sau cuộc cách mạng Văn hóa (1966-1976) . Các học viên Pháp Luân Công cũng chịu chung số phận khi bị mất việc và con cái họ không được đến trường. Theo trung tâm Thông tin Pháp Luân Đại Pháp, hàng triệu học viên bị giam giữ tại các trại cưỡng bức lao động và những trại giam khác.
Những người bị bỏ tù đều bị tẩy não và chịu đủ loại hình tra tấn như sốc điện, tiêm truyền thuốc độc hoặc bị bỏ đói cho đến chết. Các học viên nữ bị cưỡng bức và buộc phá thai.
Các học viên Pháp Luân Công ( Falun Gong), những người thực hành một môn thực hành thiền định hòa ái nhưng lại bị chính quyền Trung Quốc đàn áp, đã dẫn chứng rất nhiều hình thức tra tấn mà họ đã phải trả qua tại các trại giam ở Trung Quốc.
Pháp Luân Công đã từng được phổ biến rộng rãi tại Trung Quốc bởi môn tập này giúp tăng cường sức khỏe cho người tập thông qua một số bài tập nhẹ nhàng và khuyến khích con người tuân theo những nguyên lý đạo đức Chân, Thiện, Nhẫn. Nhưng do sự lan rộng nhanh chóng của môn tập, với các giá trị Chân, Thiện, Nhẫn , lãnh đạo Đảng Cộng sản lúc đó là Giang Trạch Dân đã phát động một cuộc đàn áp môn tập này trên toàn quốc vào tháng 7/1999.
Kể từ đó, các học viên Pháp Luân Công đã bị cầm tù thường xuyên, tra tấn và thậm chí bị mất mạng do bị cảnh sát tra tấn cả về thể xác lẫn tinh thần nhằm ép buộc họ ký vào một văn bản từ bỏ Pháp Luân Công.
Các nghệ sĩ, những người đã từng bị tra tấn vì luyện tập Pháp Luân Công, đã tạo ra nhiều tác phẩm nghệ thuật để vạch trần sự tàn bạo của chính quyền. Triển lãm Quốc tế Nghệ thuật Chân, Thiện, Nhẫn đã giới thiệu nhiều kiệt tác miêu tả cuộc đàn áp với nhiều tác phẩm được vẽ bởi chính các nghệ sĩ đã từng bị tra tấn trong cuộc đàn áp. Triển lãm đã lưu diễn ở trên 900 thành phố và 50 quốc gia trong một thập kỷ qua và nhận được sự hoan nghênh của nhiều khán giả trên toàn thế giới.
Cảnh sát ở thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh đâm hàng chục chiếc kim vào cơ thể một học viên Pháp Luân Công. (Ảnh: Minghui.org)
Cảnh sát nhà tù đâm que tre sắc nhọn vào dưới móng tay của một nam học viên Pháp Luân Công, trong khi cánh tay còn lại của anh bị bẻ gập ra phía sau lưng
Các học viên Pháp Luân Công bị buộc phải ngồi trên những ô vuông nhỏ trong nhiều giờ liền. Mặc dù trông có vẻ vô hại, nhưng những ô vuông nhỏ này cắt vào da thịt các học viên sau khi họ ngồi trên nó trong nhiều giờ và gây chảy máu, mưng mủ ở mông.
Tại nhà tù Mã Tam Gia, các học viên đã nói về việc cảnh sát dùng dùi cui điện để sốc điện bộ phận sinh dục và ngực của các tù nhân nữ cũng như làm nhục họ như thế nào.
Ngoài việc tra tấn thể xác, Nhà Nước Cộng sản Trung quốc còn sử dụng hãm hiếp một cách liên tục và có hệ thống như một phương tiện để làm nhục và tổn thương tinh thần các học viên nữ.
Tại Mã Tam Gia, các nữ học viên Pháp Luân Công cũng bị lột sạch quần áo và bị ném vào các xà lim giam giữ nhiều tù nhân nam khiến họ bị hãm hiếp tập thể.
Bản khắc nổi miêu tả một nữ học viên Pháp Luân Công khỏa thân bị cảnh sát đẩy vào xà lim chứa đầy tù nhân nam tại Mã Tam Gia vào năm 2000.
Cảnh sát và tù nhân dẫm lên tấm gỗ đặt trên vùng bụng dưới của một nữ học viên. Các tù nhân được hứa có thể sẽ được giảm án, đổi lại, họ phải tham gia vào việc tra tấn các học viên Pháp Luân Công.
Bức tranh vẽ cảnh sát Trung Quốc và các bác sĩ đang mổ lấy nội tạng từ một học viên Pháp Luân Công còn sống để bán kiếm lời. Các nhà điều tra tin rằng hàng ngàn học viên Pháp Luân Công đã bị chính quyền Trung Quốc mổ cướp nội tạng.
Giáo sư Trương Côn Luân, một trong những nhà điêu khắc tài năng nhất của nghệ thuật đương đại Trung Quốc, đã trở thành tù nhân lương tâm vì luyện tập Pháp Luân Công. Với một hình thức tra tấn đặc biệt tàn ác, ông bị bắt phải ngồi xổm cả ngày và đêm trong một cái lồng mà không được động đậy hay nói chuyện. Sau khi được phóng thích khỏi nhà tù, ông đã vượt qua đau thương bằng những tác phẩm nghệ thuật, phối hợp với Triển lãm Nghệ thuật Quốc tế về Chân Thiện Nhẫn.
Tác phẩm điêu khắc của GS Kunlun Zhang vào năm 2004, một phần của tác phẩm đã cho thấy học viên Pháp Luân Công bị nhốt trong lồng, bị xiềng xích, và bị bắt phải ngồi xổm hàng giờ liền không được cử động.
Thông qua các loại hình nghệ thuật khác nhau, các nạn nhân bị tra tấn ở Trung Quốc vẫn đang chiến đấu để những người dân Trung Quốc vẫn đang thờ ơ hoặc không biết, cũng như cộng đồng quốc tế biết được sự tàn ác của chính quyền Trung Quốc.
25/06/2015 – Ông Ethan Gutmman, một chuyên gia người Mỹ, chuyên trách về các vấn đề Trung Quốc đã cho công bố cuốn sách “The Slaughter” (Cuộc tàn sát) vào ngày 12/8/2014. Ông cho biết, trong cuốn sách đã công bố hàng loạt chứng cứ mới chứng minh tội ác cưỡng ép mổ sống người lấy nội tạng của ĐCSTQ, đặc biệt là trong năm 1999 sau đợt ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công, bắt đầu chương trình giết mổ các học viên Pháp Luân Công để lấy nội tạng với quy mô lớn, và hiện tội ác này vẫn đang tiếp diễn. Ông chỉ đích danh chính Chu Vĩnh Khang, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị – Pháp luật của Trung Quốc trước đây là một nhân vật quan trọng trong kế hoạch này, các quan chức cao cấp nhất của Trung Quốc đều biết rõ.
23/02/2016- The Epoch Times : Nhà nước Cộng sản Trung quốc vẫn chưa cho thấy tín hiệu dừng lại cuộc đàn áp Pháp Luân Công .
Thế giới ngoảnh mặt quay lưng !
24-02-2012
Tội ác dã man bởi Nhà nước Cộng sản Trung quốc
Những hình ảnh dưới đây có thể làm bạn thấy phản cảm, bởi vì đây chính là địa ngục trần gian được tạo ra bởi Nhà nước Cộng sản Trung quốc, dùng quyền lực của họ để đàn áp ngay chính những người dân lương thiện của đất nước mình. Các học viên Pháp Luân Công có niềm tin mạnh mẽ vào nguyên lý Chân Thiện Nhẫn, họ bị đàn áp chỉ vì không muốn từ bỏ niềm tin của mình. Rất nhiều người có lương tri trên toàn thế giới đã phẫn nộ lên án hành động tàn bạo này của chính quyền Trung Quốc .
Cuộc đàn áp Pháp Luân Công của Nhà nướcTrung quốc đứng đầu chủ mưu là Giang Trạch Dân đã diễn ra từ năm 1999 đến nay, đã có hàng trăm ngàn học viên Pháp Luân Công trở thành nạn nhân, hàng ngàn người đã phải bỏ đi cả mạng sống của mình chỉ vì không từ bỏ niềm tin vào Chân Thiện Nhẫn .
Những hình sau đây thực sự miêu tả lại địa ngục trần gian mà các học viên Pháp Luân Công đã và đang phải chịu đựng
http://tientri.net/tham-hoa/toi-ac-dang-len-an/
“…đó là chưa kể một phần ba lượng dầu hỏa thiết nhập vào yếu cho nền kinh tế Trung Cộng, đều đi ngang qua nơi này.”
“…thiết yếu nhập vào …”
OK anh Linh – thx. Xin chị Hồng nếu rảnh thì sửa giùm.
Kính- NTrD
Thỏa ước Hoa kỳ – Liên xô chia đôi vùng ảnh hưởng đưa dân Trung Âu và Đông Âu châu vào Thiên Đường Mù Cộng sản :
Trong chuyến du hành năm ngày ở Nga và Âu châu, khi dừng chân ở xứ Latvia ngày 7/5/2005, tổng thống Bush W. tuyên bố Hoa kỳ nhận lỗi lầm đã ký thoả ước Yalta năm 1945 chia đôi ảnh hưởng ở Âu châu với Nga sô, và do đó đã khiến cho hàng triệu người ở các nước vùng Đông và Trung Âu rơi vào tay Cộng sản.
Hiệp định Yalta được ký kết khi Trận Thế Chiến Thứ Hai sắp chấm dứt giữa ba lãnh tụ Franklin Roosevelt của Hoa kỳ, Winston Churchill của Anh, và Josef Stalin của Nga.