WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tại sao Ngô Đình Diệm không làm thủ tướng năm 1945

 

1.- VUA BẢO ĐẠI TÌM KIẾM NGƯỜI XƯA

Sau khi đảo chánh Pháp ngày 9-3-1945, Nhật Bản quyết định trao trả độc lập lại cho Việt Nam. Vua Bảo Đại tuyên bố độc lập ngày 11-3-1945 và tìm chọn người lập chính phủ. Nhà vua nhờ người Nhật tìm quan Lại bộ thượng thư cũ (năm 1933) là Ngô Đình Diệm ở Sài Gòn, nhưng đợi mãi không gặp, vua giao cho học giả Trần Trọng Kim làm thủ tướng.

Ông Trần Trọng Kim

Ông Trần Trọng Kim

Vua Bảo Đại xác nhận điều nầy trong đạo dụ số 5 ngày 17-4-1945, chuẩn y nội các Trần Trọng Kim. Nhà vua tuyên bố: “Trẫm đã định giao quyền tổ-chức Nội-các mới cho nguyên Lại bộ thượng-thư Ngô-đình-Diệm và đã nhờ Quí-quan tối-cao Cố-vấn [Nhật tên Masayuki Yokoyama] và sắc phong Ngự-tiền văn-phòng gửi thư và đánh điện tuyên triệu. Nhưng ngày hôm qua Quí-quan tối cao Cố-vấn phúc rằng Ngô khanh đau không về chầu được.(Nguyễn Duy Phương, Lịch-sử và nội-các đầu tiên Việt-Nam, Hà-Nội: Việt-Đông xuất-bản cục, 1945, tr. 4.)

Kể lại chuyện vua Bảo Đại gợi ý việc lập chính phủ, Trần Trọng Kim thuật như sau:

Tôi tâu rằng:“Việc lập chính phủ, Ngài nên dùng người đã dự định từ trước, như Ngô-Đình-Diệm chẳng hạn, để có tổ chức sẵn sàng. Tôi nay phần thì già yếu bệnh tật, phần thì không có đảng phái và không hoạt động về chính trị, tôi xin Ngài cho tôi về nghỉ.

Ngài nói: “Trẫm có điện gọi cả Ngô-Đình-Diệm về, sao không thấy về.

Tôi tâu: “Khi tôi qua Sàigòn, có gặp Ngô-Đình-Diệm và ông ấy bảo không thấy người Nhật nói gì cả. Vậy hoặc có sự gì sai lạc chăng. Ngài cho điện lần nữa gọi ông ấy về. Còn tôi thì xin Ngài cho tôi ra Bắc.

Ngài nói:“Vậy ông ở đây nghỉ ít lâu, xem thế nào rồi hãy ra Bắc.

Lúc ấy tôi mệt nhọc lắm, và có mấy người như bọn ông Hoàng-Xuân-Hãn đều bảo tôi thử trở lại. Tôi chờ đến gần mười ngày. Cách đó ba bốn hôm tôi lại đi hỏi ông tối cao cố vấn Nhật xem có tin tức gì về ông Diệm chưa. Trước thì cố vấn Nhật nói chưa biết ông Diệm ở đâu, sau nói ông Diệm đau chưa về được. Đó là lời tối cao cố vấn, chứ tự ông Diệm không có điện riêng xác định lại.

Vua Bảo Đại thấy tình thế kéo dài mãi cũng sốt ruột, triệu tôi vào bảo tôi chịu khó lập chính phủ mới.” (Trần Trọng Kim, Một cơn gió bụi, Sài Gòn: Nxb. Vĩnh Sơn, 1969, tt. 49-50.)

Như thế, theo Trần Trọng Kim, vua Bảo Đại thực tâm có ý muốn tìm Ngô Đình Diệm về Huế lập chính phủ, nhưng sau lần thứ hai nhờ người Nhật, thì được tin ông Diệm đau không về Huế được. Vua Bảo Đại phải mời Trần Trọng Kim làm thủ tướng. Trần Trọng Kim kiếm cách từ chối, thì vua Bảo Đại nói:

Trước kia người mình chưa độc lập. Nay có cơ hội, tuy chưa phải là độc lập hẳn, nhưng mình cũng phải tỏ ra có đủ tư cách để độc lập. Nếu không có chính phủ thì người Nhật bảo mình bất lực, tức họ lập cách cai trị theo thể lệ nhà binh thì rất hại cho nước ta. Vậy ông nên vì nghĩa vụ cố lập thành một chính phủ để lo việc nước.

Tôi thấy vua Bảo Đại thông minh và am hiểu tình thế liền tâu rằng: “Nếu vì quyền lợi riêng, tôi không dám nhận chức gì cả, song Ngài nói vì nghĩa vụ đối với nước, thì dù sao tôi cũng cố hết sức….” (Trần Trọng Kim, sđd. tr. 51.)

Ông Kim nói đã gặp ông Diệm ở Sài Gòn, vì khi ông Kim từ Bangkok về đến Sài Gòn ngày 30-3-1945 và tạm trú ba ngày tại nhà một người Nhật tên là Mitsuhiro Matsushita, thì ông Kim gặp ông Diệm tại đây. Đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau. (Masaya Shiraishi, “The Background to the Formation of the Tran Trong Kim Cabinet in April 1945:Japanese Plans for Governing Vietnam”, đăng trong sách Indochina In The 1940s And 1950s, Takashi Shiraishi và Motoo Furuta chủ biên, New York: Cornell, 1992, tr. 138.)

Vua Bảo Đại. Ảnh Wikipedia

Vua Bảo Đại. Ảnh Wikipedia

2.- CHỦ TRƯƠNG CỦA NGƯỜI NHẬT

Về phía người Nhật, người Nhật tính toán thật kỹ ngay từ khi mới đến Đông Dương năm 1940. Người Nhật chủ trương chẳng những duy trì sự cai trị của người Pháp mà còn khuyến khích và tăng cường sự hợp tác giữa hai bên Pháp-Nhật. Bộ tổng tham mưu quân đội Nhật và đại tướng Hideki Tojo, thủ tướng Nhật từ 17-10-1941 đến 22-7-1944, cho rằng loại bỏ người Pháp ở Đông Dương đồng nghĩa với việc người Nhật phải tăng quân tại Đông Dương và nhứt là phải lo tổ chức hành chánh và bảo vệ Đông Dương cùng những hệ lụy phức tạp khác. Lúc đó, Đông Dương là thuộc địa của thực dân da trắng duy nhứt ở Đông Nam Á dưới sự kiểm soát của người Nhật. (Masaya Shiraishi, bđd., sđd. tt. 114-115.)

Tuy nhiên, người Nhật vẫn chuẩn bị những lá bài dự bị để ứng phó với tình thế khi cần. Ví dụ trường hợp Trần Trọng Kim và Kỳ Ngoại Hầu Cường Để với Ngô Đình Diệm.

Hầu Cường Để

Hầu Cường Để

Trần Trọng Kim (1882-1953), sinh tại Hà Tĩnh, học trường Vinh, rồi trường thông sự Ninh Bình. Năm 1905, ông qua Pháp học trường Thương mại La Salle tại Lyon, sau chuyển qua học trường Thuộc Địa ở Paris, rồi trường Sư phạm Melun. Tốt nghiệp năm 1911, ông về nước dạy học rồi làm thanh tra tiểu học và cuối cùng hưu trí năm 1942. Ông viết nhiều sách giá trị về văn chương, triết học, nhất là bộ Việt Nam sử lược, xuất bản lần đầu năm 1920 tại Hà Nội. Do những trao đổi về văn hóa với người Nhật, Trần Trọng Kim bị người Pháp nghi ngờ và theo dõi. Năm 1943, người Nhật đưa Trần Trọng Kim vào Sài Gòn cùng Dương Bá Trạc, rồi đưa hai ông cùng Trần Văn Ân và Nguyễn Văn Sâm qua Singapore, đầu năm 1944. Tại đây ông Trạc từ trần vào cuối năm 1944. Đầu năm 1945, ông Kim đi Bangkok. Sau khi Nhật đảo chánh Pháp ngày 9-3-1945, đại uý Michio Kuga, thuộc văn phòng liên lạc quân đội Nhật ở Sài Gòn qua Bangkok đưa ông Kim về Việt Nam ngày 30-3. Trần Trọng Kim đến Huế ngày 5-4-1945 và được mời triều yết vua Bảo Đại ngày 7-4-1945.

Ngô Đình Diệm

Ngô Đình Diệm

Trường hợp Kỳ Ngoại Hầu Cường Để và Ngô Đình Diệm cũng do người Nhật sắp đặt. Cường Để qua Nhật từ 1906, thời phong trào Đông du. Pháp biết được hoạt động Đông du, liền liên lạc với Nhật và yêu cầu Nhật trục xuất nhóm Đông du để đổi lại nhiều quyền lợi kinh tế ở Đông Dương. Phan Bội Châu và Cường Để phải rời Nhật Bản năm 1909. Riêng Cường Để, sau một thời gian lưu lạc ở Trung Hoa và các nước Âu Châu, trở lại Nhật năm 1915 theo lời mời của chính khách Nhật là Inukai Ki (Khuyển Dưỡng Nghị). Từ đó, Cường Để âm thầm hoạt động giữa Nhật Bản và Trung Hoa. Năm 1936, Cường Để thành lập Việt Nam Độc Lập Vận Động Đồng Minh Hội. Tổ chức nầy đổi tên thành Việt Nam Phục Quốc Đồng Minh Hội năm 1938, gọi tắt là Đồng Minh Hội, trụ sở chính tại Tokyo, với sự giúp đỡ của đại tá tình báo Nhật là Takaji Wachi. Đồng Minh Hội ra mắt ngày 12-3-1939.

Kỳ Ngoại Hầu Cường Để liên lạc ở trong nước với giáo phái Cao Đài ở Tây Ninh, giao cho Trần Quang Vinh và Trần Văn Ân phụ trách liên lạc miền Nam, Ngô Đình Diệm và Phan Thúc Ngô phụ trách liên lạc miền Trung, Dương Bá Trạc, Vũ Đình Dy và Nguyễn Xuân Chữ phụ trách liên lạc miền Bắc. (Trần Mỹ Vân, A Vietnamese Royal Exile in Japan, Prince Cường Để (1882-1951), New York: Routledge, 2005, tt. 142-143.) Trong số những người theo Cường Để trên đây, năm 1943, Vũ Đình Dy ở Hà Nội và Phan Thúc Ngô ở Huế, qua Nhật gặp Cường Để. (Masaya Shiraishi, bđd.sđd. tt. 116-118.)

Ngô Đình Diệm (1901-1963) xuất thân t Trường Hậu bổ Huế năm 1921, làm quan lên dần tới thượng thư bộ Lại năm 1933, nhưng từ chức ba tháng sau đó. Ông tham gia Quang Phục Hội do Cường Để lãnh đạo năm 1939. Ông Diệm bị Pháp nghi ngờ nên vào tháng 7-1944, viên thư ký Tòa lãnh sự Nhật ở Huế là Masao Ishida nhờ hiến binh Nhật (Kempeitai) giúp bảo vệ ông Diệm. Người Nhật đưa ông Diệm vào Đà Nẵng, rồi đưa ông Diệm đáp máy bay quân sự Nhật vào Sài Gòn. Từ đó, ông Diệm được đạo quân Nhật đồn trú ở Sài Gòn trực tiếp bảo vệ. (Masaya Shiraishi, bđd, sđd, tr. 118.)

Được tin Ngô Đình Diệm bị Pháp theo dõi và đe dọa, từ Vĩnh Long, giám mục Ngô Đình Thục, gởi cho đô đốc Jean Decoux, toàn quyền Pháp ở Đông Dương, một thư viết tay bằng tiếng Pháp đề ngày 21-8-1944, với lời lẽ rất thống thiết bảo lãnh em mình. (Nguyên văn thư nầy được photocopy và đăng trong sách Nguyên Vũ, Paris Xuân 96, Houston, Nxb. Văn Hóa, tr. 172 và đăng lại trên Internet.

3.- NHẬT QUYẾT ĐỊNH ĐẢO CHÁNH

Trong khi đó, người Nhật gởi Vũ Đình Dy từ Nhật về lại Sài Gòn với mục đích là thay mặt Cường Để liên lạc với các thành phần thân Nhật và kiếm cách đưa họ qua Nhật. Vũ Đình Dy cùng Ngô Đình Diệm hội họp với nhóm hoạt động chính trị thân Nhật như Nguyễn Xuân Chữ, Lê Toàn… Cuộc họp đưa đến thỏa thuận vào tháng 10-1944 là cùng nhau hợp tác dưới sự lãnh đạo của Ngô Đình Diệm, đồng thời đề nghị người Nhật thành lập một chính quyền mới do ông Diệm lãnh đạo khi điều kiện thuận lợi. Cũng vào tháng 10-1944, thiếu tướng Saburõ Kawamura, tham mưu trưởng đạo quân Nhật đồn trú tại Sài Gòn đi Nhật, đưa Lê Toàn cùng một đồng đội của Toàn đi theo. (Masaya Shiraishi, bđd, sđd, tr. 118.)

Những biến chuyển trên đây cho thấy là sắp đến lúc quân đội Nhật tổ chức lật đổ chính quyền Pháp ở Đông Dương. Thật vậy, trong cuộc họp ngày 14-9-1944, Hội đồng tối cao Kế hoạch Chiến tranh của Nhật Bản bàn về “Những biện pháp đối với Đông Dương thuộc Pháp nhằm đối phó với sự thay đổi tình hình”, vì lúc đó tại Âu Châu, Đức bắt đầu thất bại, chính phủ Vichy thân Đức ở Pháp do thống chế Pétain cầm đầu sụp đổ vào tháng 8-1944, và thiếu tướng Charles de Gaulle về Paris lập chính phủ lâm thời.

Trong cuộc họp nầy, Hội đồng tối cao Kế hoạch Chiến tranh dự tính rằng biện pháp quân sự ở Đông Dương chỉ được sử dụng trong hoàn cảnh không thể tránh được. Điều nầy phản ảnh chủ trương của giới quân sự cao cấp, không muốn sử dụng quân đội để lật đổ chính quyền Pháp tại Đông Dương, bởi vì lúc đó Nhật đang tập trung lực lượng cho chiến dịch Philippines. Tuy nhiên, giới quân sự Nhật ở Đông Dương lại diễn dịch quyết định ngày14-9 rằng đã đến lúc cần phải lật đổ Pháp bằng quân sự. Khi từ Tokyo về Sài Gòn, thiếu tướng Kawamura ra lệnh soạn thảo dự án cai trị Đông Dương sau cuộc đảo chánh quân sự.

Theo Hidezumi Hayashi, lúc đó là trung tá hiến binh Nhật đồng thời là phụ tá chính trị cho thiếu tướng Kawamura, thì bản dự thảo nầy phỏng theo cách cai trị của quân đội Nhật ở các vùng khác do Nhật chiếm đóng tại Đông Nam Á. Hayashi không đồng ý kế hoạch nầy vì ba lý do: 1) Quân đội Nhật ở Đông Dương cần tập trung ở Cánh đồng Chum (Lào), vì vậy không nên dính sâu vào những vấn đề chính trị. 2) Đông Dương không đủ tài nguyên cần thiết cho cuộc cai trị của quân đội. 3) Cần thu phục nhân tâm dân bản xứ Đông Dương nhằm đừng đẩy họ về phía Đồng minh Tây phương. Để lôi kéo họ thì cần thỏa mãn nguyện vọng sâu xa của họ là giải thoát khỏi ách thống trị của Pháp, nghĩa là phải trả độc lập cho họ. Tuy nhiên, không thể tức khắc chuyển giao nền hành chánh trung ương (toàn quyền Pháp ở Đông Dương) cho ba nước Việt, Miên, Lào, nên quân đội Nhật phải tạm thời đảm trách một thời gian cho đến khi chuyển giao được cho ba nước nầy.

Dựa trên những quan niệm trên đây, Hayashi đưa ra đề nghị trao trả độc lập cho ba nước Đông Dương và thành lập một chính quyền thân Nhật ở Việt Nam do Cường Để đứng đầu và Ngô Đình Diệm làm thủ tướng. Ngày 27-12-1944, Hayashi trình lên thiếu tướng Saburõ Kawamura, nay là tham mưu trưởng Quân đoàn 38 vì từ tháng 12-1944, đạo quân Nhật đồn trú ở Sài Gòn được chuyển đổi thành Quân đoàn 38. Thiếu tướng Kawamura chính thức thừa nhận kế hoạch Hayashi trong một cuộc họp quân sự trong ngày hôm sau 28-12-1944. (Masaya Shiraishi, bđd, sđd, tr. 120-121.)

Tuy nhiên nhiên kế hoạch nầy phải đợi sự chấp thuận của tân tư lệnh Quân đoàn 38 là trung tướngYũichi Tsuchihashi. Sau khi bàn giao đơn vị cũ ở Timor, trung tướng Tsuchihashi đến Sài Gòn ngày 14-11-1944 và nhận chức vụ mới là tư lệnh Quân đoàn 38 ngày 14-12-1944 thay trung tướng Kazumoto Machijiri. Ngay sau đó, trung tướng Tsuchihashi rời Sài Gòn đi Hà Nội ngày 18-12-1944 để gặp toàn quyền Pháp tại Đông Dương là đô đốc Jean Decoux. Như thế, kế hoạch của Hayashi được thiếu tướng Kawamura thông qua, nhưng chưa được tân tư lệnh Quân đoàn 38 chấp thuận

Từ tháng 4-1944, Mamoru Shigemitsu lên làm bộ tưởng bộ Ngoại giao Nhật Bản. Ông nầy liền hối thúc việc lật đổ chính quyền Pháp tại Đông Dương. Shigemitsu cho rằng trao trả độc lập cho các nước trong vùng Nhật chiếm đóng, sẽ gây trở ngại cho Mỹ hay Tây Âu khó trở lui các nước nầy dầu Nhật Bản thất trận. (Masaya Shiraishi, bđd., sđd. tt. 121-122.)

Đại tướng Yoshihiro Umezu, tham mưu trưởng quân đội Nhật, trả lời đồng ý trên nguyên tắc, nhưng cần phải nghiên cứu cẩn thận và chuẩn bị đầy đủ. Tuy nhiên, do việc quân đội Nhật thất bại ở Philippines, nên quân đội Nhật nay cũng muốn sớm làm chủ Đông Dương, để biến Đông Dương thành hậu cứ của quân đội Nhật ở Đông Nam Á. Vì vậy, tháng 12-1944, đạo quân Nhật đồn trú ở Sài Gòn được đổi thành Quân đoàn 38. Lúc đó, ngày 11 và 12-1-1945, phi cơ Hoa Kỳ oanh tạc mạnh mẽ khắp Đông Dương và trên Biển Đông, gây thiệt hại nặng cho hải quân Nhật tại vùng nầy. Người Nhật cho rằng đó là dấu hiệu lực lượng Đồng minh sắp đổ bộ Đông Dương. Tuy việc đổ bộ không xảy ra, nhưng người Nhật nghĩ rằng đã đến lúc phải dứt khoát lật đổ Pháp ở Đông Dương. Người Nhật lo ngại nhà cầm quyền Pháp ở Đông Dương vâng lệnh chính phủ De Gaulle, làm nội ứng cho quân Đồng minh thì rất tai hại cho quân Nhật.

Như thế là giữa bộ Ngoại giao và bộ tổng tư lệnh quân đội Nhật ở Tokyo đồng thuận việc lật đổ nhà cầm quyền Pháp ở Đông Dương, nhưng lại xảy ra những bất đồng khác trong nội bộ người Nhật, nhất là việc giao cho ai lãnh đạo Việt Nam và việc sắp đặt bộ máy hành chánhtại Đông Dương giữa giới ngoại giao và giới quân sự. Cuộc tranh cãi trong nội bộ người Nhật gay gắt đến nỗi vào đầu tháng 3-1945, đại sứ Nhật Shunichi Matsumoto từ chức, trước khi quân Nhật đảo chánh.

4.- KHÔNG MỜI CƯỜNG ĐỂ

Riêng về vấn đề nhà cầm quyền Việt Nam, để tránh xáo trộn, gây thêm khó khăn, bộ Ngoại giao Nhật cũng như bộ Tổng tham mưu quân đội Nhật quyết định duy trì vua Bảo Đại ở ngôi báu, giữ nguyên nền hành chánh bản xứ, không đưa hoàng thân Cường Để về nước thay thế vua Bảo Đại. Tháng 1-1945, có một phái đoàn từ Tokyo đến Việt Nam vận động đưa Cường Để lên ngôi. Thiếu tướng tham mưu trưởng Quân đoàn 38 là Kawamura hỏi ý trung tướng tư lệnh là Tsuchihashi, thì Tsuchihashi trả lời: “Tốt nhất là từ chối.” Cuối tháng 2-1945, một nhân vật từ Tokyo đến Sài Gòn, nói với trung tướng Tsuchihashi là nên đưa Cường Để về Sài Gòn, thì Tsuchihachi trả lời gay gắt:Đưa ông ta về đây thì phải biết rằng khi ông ta đến phi cảng Sài Gòn, tôi sẽ gởi ông ta ra nhà tù Côn Sơn.” (Masaya Shirashi, bđd.sđd. tr. 135.

Sau cuộc đảo chánh thành công ngày 9-3-1945 trên toàn Đông Dương, cố vấn tối cao Masayuki Yokoyama, tổng lãnh sự Akira Konagaya và lãnh sự Taizõ Watanabe đến điện Thái Hòa, trong hoàng cung ở Huế, sáng 11-3-1945, triều yết vua Bảo Đại. Mở đầu cuộc đàm đạo, vua Bảo Đại thẳng thắn bày tỏ nỗi kinh ngạc của nhà vua với Yokoyama là tại sao ông đại sứ không nói chuyện với hoàng thân Cường Để là người sát cánh với chính quyền Nhật trong cuộc tranh đấu chống Pháp, mà lại đến hoàng cung nói chuyện với nhà vua. Đáp lại, Yokoyama cho rằng việc Cường Để đã qua, không còn thích hợp. Yokoyama giải thích với vua Bảo Đại về những hành động mới nhứt của Nhật trên toàn cõi Đông Dương và tuyên bố “muốn đem châu Á trả về cho người châu Á.” Ông ta còn nói rằng ông ta “có nhiệm vụ dâng nền độc lập” lên vua Bảo Đại, đồng thời kêu gọi Việt Nam cùng các nước Đông Dương gia nhập khối Đại Đông Á do Nhật đứng đầu. Khối nầy đã được chính phủ Nhật công bố thành lập ngày 1-8-1940, cách đó 5 năm. (Bảo Đại, Con rồng Việt Nam, California: Xuân Thu, 1990, tr. 158-159.)

Ngay chiều 11-3-1945, vua Bảo Đại triệu tập Cơ mật viện, các thượng thư, các hoàng thân để thảo luận tình hình mới. Cuộc họp đưa đến kết quả là nhà vua cùng các thượng thư Phạm Quỳnh (bộ Lại), Hồ Đắc Khải (bộ Hộ), Ưng Hy (bộ Lễ), Bùi Bằng Đoàn (bộ Hình), Trần Thanh Đạt (bộ Học), Trương Như Đính (bộ Công) đồng ký BẢN TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP do Phạm Quỳnh soạn. Như thế, sau hơn 60 năm bị người Pháp bảo hộ từ năm 1884, nay nước Việt Nam chính thức độc lập do tình hình thế giới biến chuyển và do sự can thiệp của Nhật Bản. Sau đó, Phạm Quỳnh cùng toàn thể 5 thượng thư từ chức.

Vua Bảo Đại liền triệu tập nhân sĩ khắp nước về Huế để thăm dò việc thành lập chính phủ mới. Nhà vua nghĩ rằng người có thể đáp ứng được tình thế mới là cựu thượng thư bộ Lại Ngô Đình Diệm. Nhà vua liền nhờ người Nhật tìm kiếm ông Diệm để mời ông ra chấp chính. Người Nhật trả lời không kiếm được ông Diệm mặc dầu ông đang sống ở Sài Gòn.

Vua Bảo Đại liền mời Trần Trọng Kim, nhưng như trên đã viết, ông Kim đề nghị nhà vua nhờ người Nhật tìm kiếm Ngô Đình Diệm lần nữa. Lần nầy, người Nhật giao việc liên lạc với ông Diệm cho Hidezumi Hayashi, trung tá hiến binh Nhật. Hayashi là tác giả kế hoạch ngày 27-12-1944, đề nghị đưa hoàng thân Cường Để về Việt Nam cầm quyền và đưa Ngô Đình Diệm lên làm thủ tướng. Ông Diệm lúc đó đang ở Vĩnh Long với giám mục Ngô Đình Thục.

Khi gặp nhau, ông Diệm cho Hayashi biết ông ta không có ý định làm thủ tướng theo lời mời của vua Bảo Đại, mà ông Diệm chỉ muốn một điều là Kỳ Ngoại Hầu Cường Để về Việt Nam thay thế vua Bảo Đại. Ông Diệm tỏ ra bất bình Hayashi không báo cho ông biết tin tức đảo chính ngày 9-3, vì Hayashi liên lạc cá nhân khá thân tình với ông Diệm trong thời gian người Nhật bảo vệ ông Diệm ở Sài Gòn. Một lý do khác khiến ông Diệm từ chối lời mời của vua Bảo Đai vì ông Diệm nhận định rằng tình hình người Nhật đang suy yếu một cách nhanh chóng, và thật là thiếu sáng suốt nếu lập chính phủ dưới sự chiếm đóng của người Nhật. Cuối cùng, theo đề nghị của Hayashi, ông Diệm viết thư cho vua Bảo Đại bằng tiếng Pháp, từ chối lời mời của nhà vua, đơn thuần chỉ vì lý do sức khỏe. (Masaya Shiraishi, bđd., sđd., tt. 137-138.)

Trần Trọng Kim cũng được thông báo cho biết tin nầy, nên ông Kim mới nhận lời mời lần thứ hai của vua Bảo Đại, đứng ra thành lập nội các. (Masaya Shiraishi, bđd sđd. tt. 138-139.) Nội các Trần Trọng Kim trình diện ngày 17-4-1945, gồm những nhà trí thức khoa bảng cùng chuyên viên, và đặc biệt không có người thân Nhật, dầu nội các nầy do Nhật bảo trợ

KẾT LUẬN 

Ngay từ khi mới đến Đông Dương, chính sách của Nhật là kiểm soát Đông Dương nhưng vẫn để cho Pháp cai trị Đông Dương, để Nhật khỏi bận tâm chuyện hành chánh và an ninh, cho đến khi tình thế bắt buộc, mới lật đổ Pháp ở Đông Dương ngày 9-3-1945. Trong lúc khó khăn, Nhật lại càng không muốn tạo thêm khó khăn mới, nên không thay đổi nền quân chủ ở Việt Nam. Vì vậy, dầu Kỳ Ngoại Hầu Cường Để và Ngô Đình Diệm đã từng sát cánh hoạt động với người Nhật, cũng không được người Nhật đưa về nước cầm quyền. Theo Trần Trọng Kim, có thể vì người Nhật không chọn Kỳ Ngoại Hầu Cường Để mà chọn vua Bảo Đại, nên người Nhật không mời Ngô Đình Diệm. (Trần Trọng Kim, sđd. tt. 49-50.)

Về phía Ngô Đình Diệm, có thể ông Diệm không vui lòng khi thấy người Nhật không thực tâm và thờ ơ với mình, chuyển lời mời của vua Bảo Đại đến ông quá trễ, và nhất là khi thấy tình thế của người Nhật không được sáng sủa, Nhật đang suy yếu dần, ông Diệm liền từ chối lời mời của vua Bảo Đại.

Có người đặt ra một câu hỏi là nếu Kỳ Ngoại Hầu Cường Để về làm vua và ông Diệm làm thủ tướng năm 1945, thì Việt Nam sẽ đi về đâu? Câu hỏi không bao giờ có phần trả lời vì không thể quay ngược thời gian để làm lại lịch sử.

(Toronto, 29-8-2016)

 © Trần Gia Phụng

 © Đàn Chim Việt

323 Phản hồi cho “Tại sao Ngô Đình Diệm không làm thủ tướng năm 1945”

  1. Khachbangquangngunhấthànhtinh says:

    Những lời tuyên bố của tổng thống Johnson về tổng thống Diệm:

    ***Cuốn băng dài 30 tiếng đồng hồ do thư viện Johson Library ở Austin, Texas, công bố ngày 28.2.2003 có đoạn : “… ngày 1.2.1966, Tổng Thống Johnson đã gọi điện thoại cho Thượng Nghị Sĩ Eugene McCarthay . Ông nhắc lại chuyện chính quyền Kennedy tổ chức giết ông Diệm để có thể tham chiến ở Việt Nam:

    “Ngài nhớ, lúc đầu họ nói với tôi về Diệm. Ông ta tham nhũng và ông ta phải bị giết. Vì thế, chúng ta đã giết ông ta. Tất cả chúng ta đã họp lại với nhau và sử dụng một bọn ác ôn côn đồ đáng nguyễn rủa để hạ sát ông ta. Bây giờ chúng ta không có sự ổn định chính trị [ở Miền Nam Việt Nam] từ lúc đó.”

    ***Trong tác phẩm Sons and Brothers (“Các con trai và anh em trai”) , học giả giữ Thư viện Kennedy Richard D. Mahoney tiết lộ rằng TT Johnson đã nói với phụ tá của JFK là Ralph Dungan : “Tôi muốn nói cho ông nghe tại sao Kennedy chết. Trừng phạt của thần thánh thôi. Ông ta đã giết Diệm, và rồi chính ông ta cũng cũng lãnh chuyện đó “.

    ***Tháng 5 năm 1961, phó tổng thống Lyndon B. Johnson khen ông Diệm trong một bữa quốc yến do ông Diệm khoản đãi như sau:“Tổng Thống Diệm là Churchill của thập kỷ trong hàng tiền đạo của các nhà lãnh đạo bảo vệ tự do.”

    (Winston Churchill : Thủ tướng nổi tiếng của Anh quốc thời Đệ Nhị Thế Chiến)

    • Bọn ác ôn côn đồ lãnh đạo VNCH says:

      “Ngài nhớ, lúc đầu họ nói với tôi về Diệm. Ông ta tham nhũng và ông ta phải bị giết. Vì thế, chúng ta đã giết ông ta. Tất cả chúng ta đã họp lại với nhau và sử dụng một bọn ác ôn côn đồ đáng nguyễn rủa để hạ sát ông ta…”.
      Ấy thế mà cái “bọn ác ôn, côn đồ” đó lại cầm quyền và lãnh đạo VNCH từ sau khi Diệm chết cho đến khi VNCH chết vào trưa 30/4/1975.
      Một chế độ (chế độ đệ nhị VNCH) lại do “một bọn ác ôn côn đồ đáng nguyền rủa” như lời cha đỡ đầu của VNCH là tổng Thống Mỹ Johnson đã nói thì cái chế độ đó là chế độ gì vậy?

      • Khachbangquangngunhấthànhtinh says:

        Nếu tên Việt gian đáng nguyền rủa Hồ chí Minh không là tên lính đánh thuê đắc lực cho bọn đế quốc Trung- Xô thôn tính miền Nam thì người Mỹ đã không toa rập với một số tướng, tá miền Nam thảm sát tổng thống Ngô Đình Diệm để mang quân sang Việt nam chặn bè lũ bọn Cộng sản Bắc Việt xâm lược :

        Lê Duẩn : Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc.

        Hồ chí Minh: Đừng nói là phải đánh 5 năm, 10 năm, dù có 20 năm, 30 năm, thậm chí 50 năm cũng phải đánh, đánh cho đến khi thắng lợi hoàn toàn .

        Trong “Tổng Kết Cuộc Kháng Chống Thực Dân Pháp, Thắng Lợi và Bài Học”, Hà Nội, 1996, cho biết năm 1954, Hồ chí Minh đã để lại Miền Nam 60,000 đảng viên .

        Theo Võ văn Kiệt trong “Nhớ Đồng Chí Lê Duẩn” đám đảng viên này được đặt dưới quyền lãnh đạo của Lê Duẩn – Bí thư Xứ Ủy Nam Bộ. Vào ngày cuối cùng của thời hạn tập kết ở Cà Mau, sau khi giả bộ lên tàu tập kết, Lê Duẩn đã tìm cách rời khỏi tàu vào lúc nửa đêm để ở lại . Võ Văn Kiệt viết “Chiếc tàu áp chót neo đậu ở thị trấn Sông Đốc, Cà Mau, Anh Ba lên tàu như người đi tập kết để che mắt kẻ thù, đến nửa đêm, Anh bí mật rời tàu, quay trở lại “.

    • Vinh says:

      Nhưng sau đó, trên chuyến bay trở về Mỹ, nhà báo Stanley Karnow hỏi tổng thống Mỹ Lyndon B. Johnson: Phải chăng ông thực sự so sánh Diệm với ông Churchill như vậy sao?
      Lyndon B. Johnson trả lời: Cái cục cứt! Diệm là thằng nhóc duy nhất chúng ta có ở đây!

      • Khachbangquangngunhấthànhtinh says:

        Hồ chí Minh: Phận tôi tớ luôn phải đích thân sang bệ kiến khi thiên triều Bắc kinh có lệnh gọi sang nhận lệnh :

        ***Đèn Cù”- tác giả Trần Đĩnh : “… qua Phạm Văn Khoa, một người bạn của tôi tháp tùng với Hồ Chủ tịch sang Trung Quốc về kể lại nguyên văn rằng: “Ông Cụ sang kiểm thảo với Mao Trạch Đông, Lưu Thiếu Kỳ, Chu Ân Lai!”.

        ***Ông Hoàng Tùng, nguyên Tổng Biên tập báo Nhân Dân(1954-1982) kể lại : ” “Mùa hè năm 1952 Mao Trạch Đông và Stalin gọi bác sang, nhất định bắt phải thực hiện Cải Cách Ruộng Đất. Sau thấy không thể từ chối được nữa, bác mới quyết định phải thực hiện CCRĐ…

      • Khachbangquangngunhấthànhtinh says:

        Đặng tiểu Bình tuyên bố : “Tôi không thèm gặp những phường ăn cháo, đái bát.”

        Khi quan thày Liên xô sụp đổ , hốt hoảng không còn được ai che chở bọn Cộng sản Việt nam phải nhờ Kaysone Phomvihane – tổng bí thư đảng Cách mạng Nhân dân Lào- bắn tiếng xin Tàu cộng Đặng Tiểu Bình cho làm đầy tớ trở lại. Diễn tiến hội nghị Thành Đô ra sao ?

        19/02/14 | Tác giả: Bùi Tín : Ở Thành Đô là một kiểu thâm độc khác. Chúng trịch thượng triệu tập lãnh đạo cao nhất là Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh, Thủ tướng Đỗ Mười, Cố vấn Phạm Văn Đồng … sang Thành Đô những ngày đầu tháng 9/1990, thừa biết đó là kỷ niệm ngày Quốc Khánh chẵn 45 năm ( 2/9/1945 – 2/9/1990 ), cũng là ngày giỗ ông Hồ Chí Minh. Hồi ký của phía TQ còn cho biết họ nhử ông Phạm Văn Đồng bằng cách hé ra chuyện họ sẽ cho ông gặp lãnh tụ cao nhất, Đặng Tiểu Bình, điều mà ông Đồng tỏ ra rất khao khát .

        BBC- December 18, 2015- Trong cuốn sách Changing Worlds: Vietnam’s Transition from Cold War to Globalization, dịch là Thế Giới Đổi Thay: Biến Chuyển Của Việt Nam Từ Chiến Tranh Lạnh Đến Toàn Cầu Hóa , tác giả David W.P. Elliott kể lại hội nghị Thành Đô :

        Thoạt đầu Bắc Kinh thuyết phục ông Phạm Văn Đồng đến hội nghị Thành Đô bằng chỉ dấu là Đặng Tiểu Bình sẽ tham dự nhưng thực tế thì không.
        Ông Võ Văn Kiệt sau đó cho rằng đây là một sự ‘xúc phạm có chủ đích’ với Việt Nam, và rằng đoàn Việt Nam “đã rơi vào một cái bẫy” khi cử lãnh đạo cấp cao đi hội đàm mà không gặp người đồng cấp của Trung Quốc.

        Về hội nghị Thành Đô – Chu Chỉ Nam : Theo thông lệ, một hội nghị ở mức độ cao như vậy thì phải họp ở thủ đô, nay lại họp ở một thủ phủ của một tỉnh bậc trung là Tứ xuyên. Họp 2 ngày mồng 3 và mồng 4 tháng 9, phái đoàn Việt Nam phải có mặt trước ngày mồng 2 tại Thành Đô, đúng vào ngày Quốc khánh của Cộng sản Việt nam. Ép cộng sản Việt nam làm điều này, Trung cộng muốn tỏ ra rằng họ không coi Việt nam là một nước độc lập. Thêm vào đó, phái đoàn Việt Nam phải đi đường bộ để sang họp. Đặng tiểu Bình đã hứa xuống gặp phái đoàn Việt nam, nhưng sau đó không xuống gặp và còn tuyên bố khinh bỉ Cộng sản Việt nam: “Tôi không thèm gặp những phường ăn cháo, đái bát.”

      • Khachbangquangngunhấthànhtinh says:

        *** Trong ngôn ngữ đàm thoại, người Mỹ thường dùng chữ boy để chỉ những người họ không ưa hay gây phiền não cho họ .

        Trong bài ‘Vision, Power and Agency: The Ascent of Ngô Ðình Diệm, 1945-54’ ( Cuộc hôn nhân không tương xứng: Ngô Đình Diệm, Hoa Kỳ, và số phận Miền nam Việt Nam ) ,Edward Miller – giáo sư sử học thuộc đại học Darthmouth- viết:

        Các tài liệu được viết từ những năm 1960 trở về sau đều nhấn mạnh việc ông nhất quyết từ chối những lời khuyên của Mỹ và không muốn chịu sự chỉ đạo của Mỹ. Việc ông và chính quyền Mỹ cuối cùng chia tay nhau là một ví dụ.

        Thế cho nên Johnson có dùng chữ “boy” để chỉ ông Diệm thì người Việt quốc gia càng hãnh diện có vị lãnh đạo không nhắm mắt mù quáng cúi đầu vâng lệnh Hoa kỳ .

        Khăng khăng hành động theo quan điểm của mình, Hoa kỳ đã hy sinh hơn 58000 người lính trong cuộc chiến Việt nam :

        ***Thượng Nghị Sĩ Mike Mansfield, theo sử gia Seth Jacobs, vào giữa năm 1965 khi gần 200,000 quân nhân Mỹ đến VN, đã nói: “Chúng ta đang trả giá cho tội ác đã loại bỏ Tổng Thống Diệm”.

        ***Trong cuốn sách The Lost Mandate Of Heaven, tác giả Geoffrey Shaw
        lên án chính quyền tổng thống Kennedy đã quyết định lật đổ chính quyền Ngô Đình Diệm bằng cách xúi dục một cuộc đảo chánh vào ngày 1 Tháng Mười Một, 1963, là sai lầm của chính quyền Kennedy đã làm mất đi cơ hội duy nhất có thể chiến thắng được Cộng Sản tại Việt Nam và hậu quả tai hại là đã khiến cho Hoa Kỳ bị lún sâu vào cuộc chiến, làm chết hơn 58,000 chiến binh Hoa Kỳ . Đó là chưa kể hậu quả về phía Việt Nam với hàng triệu người bị thiệt mạng, cộng thêm làn sóng di tản khổng lồ thuyền nhân và bộ nhân vượt biển và đất liền liều mình đi tìm tự do kéo dài nhiều năm sau ngày 30 Tháng Tư, 1975 khi Bắc Việt hoàn toàn xâm chiếm miền Nam. Theo ước tính của Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc, đã có khoảng 2 triệu người Việt Nam bỏ xứ ra đi, trong đó có hàng trăm ngàn người đã bỏ thây ngoài biển cả.

        Tác giả Geoffrey Shaw tiến sĩ, chuyên môn về lịch sử ngoại giao và quân sự Hoa Kỳ tại Ðông Nam Á. viết nhiều tác phẩm và đi thuyết trình rộng rãi về sự dính líu quân sự của Hoa Kỳ tại Việt Nam và Trung Ðông.

  2. Nghe tiếp một sự that đường hoàng nghen :
    Nài, ConChiênChienĐẽ (CCCĐ) Ngu nhất hành Tinh, đứng nghiêm chỉnh 4 chân nghe ta ân cần dậy đây nghen : Những copy and paste của con (CCĐ) chẳng có giá trị cái đéo gì cả hiểu chửa? Mà phải trưng dẫn những diễn biến thời sự, Và sự kiện có thật đã xảy ra, nghe chửa? Vì rằng tìm đó đây trong đường dài thì thể nào cũng có những nhận định đãi bôi, tạm bợ về nhà Ngô để cho xong một giai đoạn nào đó. Hiểu chửa? Thí dụ như Johnson lúc còn làm phó cho Kennedy, lúc sang thăm miền Nam VN, và muốn lấy lòng Ngô Đình Diệm lúc đó, thì tuyên bố là Diệm là Winston Churchill của miền Nam, nhưng trên đường về báo chí hỏi ông ta có thật sự nhận đinh rằng Diêm là W.C của miền Nam VN hay chăng? Thì ông ta nói huỵch toẹt như sau :
    “Cứt sệt, Nó là thằng CỦ THÌU BIU duy nhất chúng ta có ở đó
    ” nguyên văn như sau : “Shịt, He’s only Boy we have over there”.
    Câu này có ghi trên công báo đường hoàng, con kiến càng đó nghen.
    Nhục như con CÁ NỤC cà thiu, cà thối, càtôlích, càtôlác, đừng nên dối trá cho thằng CỦ THÌU BIU NỮA nghe chửa? Con (CCĐ) Ngu nhất hành tinh?

    • Khachbangquangngunhấthànhtinh says:

      GiảiMagsaysayPhétDzỗm quỳ xuống nghe ta phán đây : Lý lịch của tên Trần Cứt Ngựa, Trần Chí Ngu tức Trần Chung Ngọc – làm việc cho Tổng cục an ninh, chính xác là A88 Cục An ninh xã hội, tiền thân trước kia là a 38 An ninh tôn giáo- , và lý lịch của chính mi thì các bạn đọc Đàn Chim Việt đã biết tỏng rồi nghe chưa ?Phật Tử Giáo Sư Trần Chung Ngọc con bài của thế lực nào.?

      http://old.danchimviet.info/archives/79815/phat-tu-giao-su-tran-chung-ngoc-con-bai-cua-the-luc-nao/2013/09

      GiảiMagsaysayPhétDzỗm là nick của đứa nào vậy ta ?

      Là của tên vi- xi Tien võ đã và đang đội nhiều nicks vào trang mạng với những lời lẽ tục tĩu sặc mùi đả phá, mạ lỵ tôn giáo . Dưới đây là một số nicks điển hình của nó :
      Học hỏi, , vkieu my, maco baoxita lỗ trí thâm , hiện hữu, chungson, tú gõ, Giải Magsaysay Phét Dỗm, nắn sĩ ,huy, maco lo tri tham, hova ranh mach, công tằng tôn nữ nhu mì, conmeo, tạ bảo công ,sao vàng rực rỡ, le thi nhung, mp, lữ dương, trần hùng, hùng, “quockhach”, le huong lan, théc méc thư sinh, tuphuong, nắn sĩ, minh phuong, vietquoc, sự thật, vũ như vũ, su that, hoang v…v…,

      Tien võ says:
      05/11/2013 at 22:29

      Cũng chả có gì mà phải giấu giếm. Tự giới thiệu, tôi là một Đảng Viên ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM. Tôi sinh hoạt đảng tại một chi bộ ở Ang Giang.

      • nguyễnlê says:

        Cố TT NDD nhận được giai Magsaysay năm 1959, trị giá 15.000 đô la. Trong lúc đó thì TC xâm chiếm Tây tajng,đức DLLM trốn qua Ấn Độ và TN cung tín đồ và đồng bào của Ngài ở đây. Nghe tin đó TT NĐ D đã bảo chánh vp liên lạc vói Đ/S VNCH lúc đó tặng giãi thương đó cho Đức ĐLLM và đồng bào Tây tang. Và một sô gạo (c.ó thể lấy một phần tiền đó mua gạo)Đó là phần thưỡng cuar riêng TT nên TT tạng cho ai cũng được , Tài liêu do ông HVL kể lại trong hồi ký và chính Ông lúc đó là GĐ Viện Hối Đoaii đã chuyễn số tiền đó . Sau này tại chùa Viên Giác ,Đức ĐLĐM có nhắc lại.,và ngài tỏ vẻ vẩn còn cảm động về nghĩa cử tốt đẹp ,nhân hậu của vị TTVNCH. Ông LXN đã bỏ công già đẻ cố CM Ông D> không nhận được giai Magsaysay. Vậy nếu thật sao Ông D. phải làm như vậy ?
        2/Ông LXN ,sn 1930 (xin lổi không biết còn sống hay đã chết) là Đ/Ú thập, niên 54.chống Chinh phủ qua lời nói ,phê bình nên đã bị đưa lên cao nguyên . Là anh của Lý Tống và là con của Liệt sĩ CS ,sau hình như ĐV và cói lòng hận thù nay có dip tự do nên đã huyênh hoang chống đối NĐ Diệm ,người đã chết 60 năm trước. (VG là sư sải VN tranh đấu chông D. nên không có chi lạ là LXN lục Cả bào Viên Giác mà không thấy có chưng có mà Đ ĐLLM/nêu lên ,và một người có uy tín ,viện hối đoại mà …coi họ là nói láo cả u?
        Vẫn vói giọng cà khịa như LM ,TG <KC ,LXN ,dù đa lớn tuổi vẫn cố tìm cho mingh một vị tri nào đó ,lưu danh hay lưu xú cũng được…(Đọc bài của Bùi Như Hùng ).
        Một thí dụ là đem tờ báo VG của PG ra đẻ nói rằng trong buổi nói huyện của Đức DLLM ,không đề cập tới v/đ này. Điiều này giản dị ai cung biết là VG là tờ PG và đên nay PG thê hệ trước truyền cho thế hệ sau những sự thưc láo lếu đẻ triệt hạ một vị TT ,người đã sáng lập ra nền tự do dân chủ VNCH …(không tin cứ hỏi số nhà sư trẻ mà năm 63 có kẻ chưa ra đời,cũng dẩu moi chửi NDD,,,thaeo đúng bài bản. Như vậy LXN không là hiện tượng lạ như NBK,TKĐ,TQ Thuận (người lái xe cùng chú tiểu NCH đẻ thieu chết một HT tại đường LVD vì mục đích cính trị hay nói trắng ra là vì CS…
        "NGƯNG VIẾT BÔI NHỌ THIÊN CHÚA GIÁO VÀ GIA ĐÌNH CỤ NGÔ ĐÌNH DIỆM, BỌN ĐẦU MỤC TRONG SƠN TRẠI SẼ CÚP LƯƠNG THÌ BỌN VIẾT MƯỚN CHỈ CÒN CÓ NƯỚC LẤY PHÂN BẮC ĐỂ CÚNG TỔ TIÊN VÀ NUÔI VỢ CON CỦA CHÚNG" (BNH)
        Đây là một ý kiến ..
        Biết nhiều hơn thi vào trang www motgocpho.com….
        Tóm lại ,
        "Cái gì của césar trả lại cho césar, cai gì của TTNĐ D hảy trả lại cho NĐ Diệm"
        (nl)

    • Khachbangquangngunhấthànhtinh says:

      Trang mạng của Nhà Nước Trung cộng ví lăng của Hồ chí Minh trông giống cái nhà ỉa, cầu tiêu của La Mã !

      China.org.cn là một cổng thông tin điện tử của chính phủ Trung Quốc, chuyên cung cấp thông tin “tuyên truyền, định hướng” dư luận về chủ trương, đường lối nhà nước. Đây cũng được xem là một trong những trang điện tử thể hiện quan điểm chính thức của đảng cộng sản Trung Quốc.

      Đầu năm 2012, China.org.cn đã đưa Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh vào danh sách “10 tòa nhà xấu nhất thế giới”, với lời bình:

      http://www.china.org.cn/top10/2012-0…A3g-Q.facebook

      “Công trình đá cẩm thạch nặng nề này là nơi an nghỉ cuối cùng của Hồ Chí Minh, cựu lãnh tụ rất được người Việt Nam sùng bái. Có vẻ như nó có hàm ý gợi nhớ về truyền thống Việt Nam, thông qua hình ảnh ngôi đình làng và bông hoa sen (không rõ làm thế nào mà hai thứ này kết hợp được với nhau trong một tòa nhà). Tuy nhiên, các nhà quan sát kỹ tính đã ví lăng Hồ Chí Minh như một cái nhà xí công cộng khổng lồ thời Hy Lạp-La Mã “.

    • Khachbangquangngunhấthànhtinh says:

      Tên vi xi tien vo tức GiảiMagSaySayPhétDzỗm láo lường hãy trưng tài liệu từ người Mỹ – chớ không phải từ bè lũ Tuyên giáo chúng mày- cho thấy Johnson dùng những tiếng xấu xa để nói về TT Diêm xem nào .

      Mà cho dù Johnson có nói những câu trên, người Việt quốc gia hãnh diện có vị lãnh đạo bị Hoa kỳ chửi thề vì không nhắm mắt cúi đầu vâng lệnh của chúng. dập

      Chứ không như tên đại Việt gian Hồ chí Minh của chúng mày nịnh bợ lấy đít ngoại bang mà đội lên đầu tôn làm thày, làm cha ; khi ngoại bang chúng nó ra lệnh diệt chủng dân Việt, thì giết ngay 500000 người đồng bào để cho chúng hài lòng; khi ngoại bang quơ tay cướp biển, đảo của Tổ quốc, thì liền vỗ tay hoan hô tán thành ; khi ngoại bang tính chuyện làm bá chủ hoàn cầu, thì lừa bịp hàng triệu triệu dân Việt vào chảo lửa chiến tranh …..

  3. Nguyễn Trong Dân viết : “Jesu là hiện thân của đấng tạo hóa”. Ố làlà! Thầy Dân ơi, xem đấng tạo hóa của thầy nè : “Malachi 2:3 (KJ21) |
    3 Behold, I will corrupt your seed and spread dung upon your faces, even the dung of
    your solemn feasts; and one shall take you away with it. (If you don’t honor me).
    Coi chừng. Ta sẽ tuyệt giống ngươi và trét phân lên mặt ngươi ngay cả phân vào những phần tiệc trang trọng của các ngươi rồi người ta sẽ dọn nó đi cùng với các ngươi (vào hố phân). Nếu các ngươi không làm rạng danh ta.
    Đấng tạo hóa gì mà kinh tởm vậy hử? Con chiên liệt não Nguyễn Trọng Dân tin Dêsu là đấng tạo hóa thì đấng T.H này sẽ “trét cứt” vào mặt tổ 7 đời của Nguyễn Trọng Dân đó, động não suy nghĩ là tại sao đi nghen.”Hồn thiền xác na” một chút xíu là biết lien hà.

  4. Việt tị nạn says:

    RFA Việt Ngữ đã bị BBG buộc gỡ bài về Việt Tân

    Theo thông báo số 20 của ông Nguyễn Thanh Tú, con trai nhà báo Đạm Phong thì chính ông này đã tố với Hội Đồng Thống Đốc Các Chương Trình Phát Sóng (Broadcasting Board of Governors, hay BBG) – cơ quan do Chính phủ Mỹ lập ra nhằm quản lý, cấp tài chính cho RFA buộc RFA phải gỡ bài báo “Liệu Việt Tân có thể lâm vào thế tình ngay lý gian?” do dư luận viên của Việt Tân ở trong nước – Nguyễn Tường Thụy viết bài tấn công ông Tú, bao biện, chạy tội cho Việt Tân đăng trên RFA Việt ngữ sáng ngày 2/9/2016.
    Thông báo này và những thông báo trước đó của ông Nguyễn Thanh Tú đã cho biết, RFA Việt ngữ đã bị BBG điều tra và đối diện với các nguy cơ “thanh lọc” và “xử lý” nội bộ đài này vì những hoạt động bảo kê, hợp tác với Việt Tân.
    Nếu đúng như thông báo của ông Tú, từ nay, nhà hợp tác đắc lực, vòi bạch tuộc truyền thông của Việt tân là RFA đã chấm hết. RFA Việt ngữ không còn được đăng tin bài quảng cáo, PR và chạy tội, bao biện cho Việt Tân như trước đây nữa. Dự đoán sẽ có ông Giám đốc đài RFA Việt Ngữ cũng một số phóng viên chủ chốt lâu nay gắn bó thâm tình với Việt Tân sẽ ra đi nhanh chóng. Trụ sở của đài này ở Thái Lan cũng sẽ cất cánh bay luôn trong đợt cắt giảm tài chính khổng lồ sắp tới đối với RFA Việt ngữ!!!
    Đây thực sự là tin vui với người Việt lâu nay chướng tai gai mắt với một cơ quan truyền thông ăn tiền thuế của dân Mỹ nhưng tấn đất nước và công công dân Việt Nam cả trong và ngoài nước để bảo kê cho Việt Tân và đám tay sai của Việt Tân trong nước. Hy vọng BBG sẽ mạnh tay xóa sổ dàn cộng tác viên blog ăn lương 5000 USD/năm chỉ để viết những bài nhăng cuội, không có chút nghiệp vụ báo chí và luôn luôn đưa thông tin thiếu khách quan về Việt Nam, gây bức xúc cho người dân Việt.
    Không chỉ Ban Việt ngữ RFA bị “thanh tra” bới cơ quan quản lý là BBG, các vòi bạch tuộc khác của Việt tân là Human Rights for Vietnam PAC, SBTN và VOICE cũng đã bị các cơ quan quản lý khác nhau của Hoa Kỳ điều tra. PAC đã phải đóng cửa nhưng kẻ cầm đầu PAC là luật sư Đỗ Phủ và Nguyễn Anh Tuấn đang bị Hội Đồng Bầu Cử Liên Bang (Federal Elections Commission hay FEC) điều tra. “Cơ quan FEC đã 2 lần gởi văn thư yêu cầu các đầu lãnh của SBTN giải thích về những khoản thu không báo cáo và các khoản chi không hợp pháp. Thời hạn trả lời đã qua từ lâu nhưng FEC vẫn chưa nhận hồi âm”. Còn VOICE đang bị Sở thuế liên bang Hoa Kỳ IRS điều tra. Như vậy, hẳn Trịnh Hội ở Philippine đang nhấp nhổm lo cho các đại diện là thành viên Việt tân của VOICE ở Mỹ sẽ giải trình ra sao với thu nhập 100 USD/tháng mà tậu được 3 nhà cùng việc giải ngân các khoản quyên góp từ mấy chục đến cả trăm ngàn USD của VOICE ở Mỹ.
    Chúng ta cùng chờ đợi, chắc chắn kịch hay với Việt Tân còn nhiều.

  5. thíchđũthứ says:

    Những người CS vô đạo (dù đạo Phật hay Chúa) thì có giaỉ thích cũng bằng thừa .Bơi vì cái gì cũng đi vào đạo ,cảm nhận bằng tâm linh .nhận biét từ trái tim thì mới cảm được đạo ,,,Còn những kẻ ,như lòai vố đạo cs thì có là người ,có lương tâm có giáo dục .có tri thức gì đâu nên dù là Phật và Chúa có làm gì giãng gì đi nữa cũng chỉ thấy Hồ ly tinh và tâm si mê ,ngu muội .mắt mờ tai điếc mà PG nói là sân si nó chiếm hết cả tâm cùng trí đoản….
    Nếu tấm lòng mình đẻ vào hận thù ,ngã mạn cao ngạo của kẻ tiểu nhân mà PG gọi là TÂM MA,công giáo gọi là QUỈ ÁM thì làm sao tới được đạo?
    Có tâm có tầm ,bỏ tâm ma trí quỉ .giử tấm lòng lương thiện , sáng suốt thì sẻ NGỘ được ĐẠO.,không phải hỏi “móc méo” như vậy,vì như thế chưng tỏ mình là kẻ thiếu trí năng ,cũng cùng loài súc sinh,ngạ quỉ mà thôi !
    Adiđàphật
    Amen !
    (tđt)

  6. HN says:

    Học sinh Trung học phổ thông Việt Cộng:

    Bậc trung học (kể cả THCS và THPT, tức là cấp 2 và cấp 3 cũ) mà cũng có giáo sư à? Nam Việt Nam ta trước 30/4/1975 dễ thành “giáo sư” quá, vậy thì chức danh giáo sư quá rẻ. Có lẽ, miền Nam Việt Nam ta trước 30/4/1975 chắc phải có hàng vạn “giáo sư”.
    (hết trích)

    Ừ thì miền nam VN hồi xưa dậy trung học gọi là Giáo sư trung học, dậy đại học gọi là GS đại học. Dù sao GS trung học VN Cộng hòa trước 75 còn giá trị bằng ngàn vạn cái GS đại học Việt cộng.
    Sau 1975 Bác sĩ, Giáo Sư Việt cộng vào Saigon khiến cho dân Saigon bịt mũi chạy thấy mẹ, thối quá
    Giáo sư, giáo viên Cộng sản VN dốt như con bò, còn học sinh trong học phổ thông Việt Cộng nhu hơn con lợn, thế mà cũng khoe bằng

    • đỗthùng says:

      Professeur là giáo sư , giáo viên (Pháp).
      Việt dung giáo viên cho cấp 1 ,giáo sư cho cấp 2 và câp 3 và giãng sư ((giao sư) cho Đại học.
      Tiếng anh (professor) lấy tù góc tiếng pháp và nghĩa hơi khác một chút ,dùng cho thầy dạy đại học (university hay college).
      Vậy dạy Trung hoc (cấp 2 và 3 high rank)thì vn gọi thầy là giao sư cũng chẳng có gì thắc mắc . Chỉ là tên gọi ,,,
      Còn VNCH có hàng vạn gs thì không nhung có rất nhiều g/s (như Ông bà Tăng xuân An dạy sử , Bùi xuân Uyên dạy văn,lm Cao văn Luận ,Trần văn hiến Minh dạy triết ..vân vân…. chắc chắn sự hiểu biết của họ ,cái học của họ hơn hẳn nhiều giáo viên miền Bắc như cha của Trinh xuân Thanh chả hạn…(đọc hồi ký của Nhật Tiên :”Nhà Giáo : một thời nhếch nhác” đẻ thấy giao viên miền Bắc ..”.giỏi” như thế nào)
      Cho nên “thằng học sinh Trung học phổ thông Việt cộng ” đúng là “thsthptvc” :Không biết mà cứ tưởng minh là đỉnh cao trí tuệ ,nên ăn nói thiếu phép tắc suy nhĩ nếu không nói là NG…U . Cũng như đồng bọn dlv Hông Gấm cho là Đạo Phật do Hùng Vương sáng lập…
      Chúng nó khác chi bọn giáo viên ưu tú miền Bắc cho Tự Lục văn đoàn là gânh cải lương (đã là văn đoàn mà lại là cải lương !) và Nhất Linh là kép chánh!
      Người ta nói nếu không nhờ ngày 30/4/75 ăn cướp được miền Nam .ăn cướp sách vở văn hóa miên Nam thì miền Bắc làm gì có văn minh như bây giờ và có nhiều kẻ có hiểu biết khá hơn cha ông họ (kể cả Hồlytinh) đến thế ! (cố nhiên thăng dlv này thì KHÔNG…)
      (dt)

  7. chíphèo says:

    SOB là dijch ra tieeng Việt là Chó Đẻcung như mothher fucker là ĐM . Đó là tiếng nói đầu lưởi của hang bình dân . một sq trường vnqg Đà lạt .trung sy ,đẫ bất cứ nói cầu gì ,dù rất bình thường cũng chêm 2 tiếng ĐM đầu tiên .Đến nổi hỏi thăm sức khỏe người ta cũng “ĐM ,(anh khỏe chứ?” ” ĐM 2 bác khỏe chứ ? (hỏithăm cha mẹ người ta ) và ” DM HTL Hương ra sao rồi?”…Nói chung ĐM là đầu môi chót lưởi của người dân có học hay không ở miền Nam VN .Sau này vì giáo dục gia đình học đường ,vì trí thức ,tri thức nên cố tránh, 2 tiếng đó., Chỉ còn bọn vô giáo dục mới nói đên. Như tên TT Phi Luật Tân gần đây đã “DM TT Mỹ’ dù đang nhờ Mỹ ,năn nỉ Mỹ trong v/đ Biễn Đong vói TC…và sau này đã xin lổi nhưng vẩn xấu hổ ,nên đòi Mỹ rút cố vấn ra khỏi Phi…Obama hành xử vói TT Phi thế nào ? Vẫn lịch sự . Vì người có giáo dục không ĐM lại người khác. Và cũng không nhắc lại (nhắc lại là chưng tỏ vô giáo nhất!)
    Về vụ 2 chư này nói là nằm trong một cuốn sách của một tên Mỹ trí thức nào đó ,nhắc lại lời TT Mỹ thì đó là thiếu giáo dục . Hơn nưa nếu TT Mỹ có chửi TT NDD thì có chắc là VN không chưi lại Mỹ không ? Chỉ là không ai viết ra vì người vnch được giáo dục lể phép.lich sự là thấm nhuần được từ nền văn hóa văn minh của nhân loại là truyên thống của người VN trí thức ,có giáo dục gđ xã hội ,chớ không như tụi VC,vô giáo dục ,mất dạy vì cha ông chúng là tụi thiếu học là người đứng đầu nước chỉ mới học lớp 7 …và cs tam vô nên gđ lkhông có xả hội cũng không ,nen chúng ta thấy du làm quan to ,dù có bằng lớn ,dù tu hành ,dù gì gì nữa thì cái gên của mất dạy ,vô giáo dục vẩn trôi dậy trong huyết quản,( VNCH cung không ít những tên như vậy .!) (như có thăng quan to VC đã lớn họng “dân chủ cái con CẶC”mà một dạo báo chí làm ầm ỉ…..
    Tiếng chửi không là gì hết,vì NĐ D không nghe lời nó ,vẩn yêu nước ,giử độc lập và bọn Mỹ thấy người yêu nước kiên quyết ,cứng đầu ,nhưng có lý nên trong cuộc họp tức quá ,lở lời thốt ra như vậy mà thôi. Và điều đó không ai biêtt nen kẻ nói lại KHÔNG BIẾT CÓ ĐÚNG hay klhông .(không băng chứng )Không có chi mà làm ầm ỉ vì Nêu Thật thì Mỹ xáu hổ vì tư cach của một TT một nước lơn và nhân đó .NDD cao hơn một bậc ,Kẻ viết ra có thể là đúng hay sai ,nhưng kẻ nhắc lại ,chi chiết người lãnh đạo VNCH ,nay đã ra người thiên cổ vì bão vệ đôcc lập ,chủ quyền thì mói đang xấu hổ đáng nguyên rủa và mối thấy tư cách con- vật-người của chúng !
    Tại sao khi lật đỏ NĐ D và giết đi, thì một tuần sau Kennedy TT Mỹ bị ám sát chết thê thẩm mà có người Mỹ cho là “ác lai ác báo !” Và tai sao khi lật xong “người ái quốc” bão vệ chủ quyền QG tới chết rồi đem quân vào đánh cộng sản vản không thắng mà còn thấy lời Ông Diệm khuyến áo là đúng .Mỹ đem quân vào thì có khác gì Pháp/ ,tụi giặc Hồ lại có chinh nghĩa đẻ tuyên truyền ? Cho nên Mỹ thua kéo theo VNCH sụp đỏ ,và bọn theo Cộng ,Phật Giáo (làm gì có lá cờ mà làm rùm beng nay chùa chiền bị sang bằng thì im re (mọt phản hồi trên DCV) và đảng phái CHỐNG NDD cũng Chạy (Chạy từ VN qua Tàu ,chay từ Tàu về lại miền Nam vì hi vọng có quyền có chức ,Không có thì cấu kết vói thực dân chống NĐ D (nhóm Caravelle) hay QDD (NTT&VHK) hay ĐV (HTK) .Sau đó năm 63 6465 đều lên làm TT ,quốc trưỡ)ng thủ tướng nhưng chẳng làm được gì HƠN NDD,cuối cùng ôm nhau chạy qua Mỹ …và có dịp lại nói DÓC…).
    Và có khi nào nghỉ là Mỹ giúp Triều tiên chông cộng ,giử một nữa nước mà bỏ rơi VN không ? Ví sau NDD thì không còn lảnh tụ có tầm vóc nữa . Và khi hay NDD chết ,HCM đã xoa tay cười lớn “Mỹ thật NGU. Từ nay TA (HCM) KHÔNG CÒN ĐỐI THỦ NGANG TẦM nữa).
    TỤI này đúng là loài CHÓ , trâu sanh ngựa đẻ .
    (cp)

    • Mâu thuẫn says:

      Nick chíphèo tự mâu thuẫn, mâu thuẫn quá.
      Đoạn trên thì viết: “một sq trường vnqg Đà lạt .trung sy ,đẫ bất cứ nói cầu gì ,dù rất bình thường cũng chêm 2 tiếng ĐM đầu tiên .Đến nổi hỏi thăm sức khỏe người ta cũng “ĐM anh khỏe chứ?”, ” ĐM 2 bác khỏe chứ? (hỏi thăm cha mẹ người ta) và ”ĐM HTL Hương ra sao rồi?”…Nói chung ĐM là đầu môi chót lưởi của người dân có học hay không ở miền Nam VN.”
      Đoạn dưới lại viết: ” người vnch được giáo dục lể phép.lich sự là thấm nhuần được từ nền văn hóa văn minh của nhân loại là truyên thống của người VN trí thức ,có giáo dục gđ xã hội…”.
      Chẳng lẽ, lễ phép, lich sự, văn hóa, văn minh của VNCH là nói bất cứ cái gì cũng kèm theo 2 từ ĐM, “coi 2 từ ĐM là đầu môi chót lưỡi của người dân có học hay không có học”.

      • tèo says:

        Đọc lại chẳng có gi mâu thuẩn…
        TT Phi Luật Tân chưi Mỹ vừa qua là người thế nào và tại sao phải xin lổi TT Mỹ Obama ?
        Còn VN ,bá nhân bá tánh. Nhất là chưi không ác ý ,chửi mà không chửi ai và au này đã vì văn hóa giáo ục gđ học đường mà mất đi thó quen DM rất nhiều.
        Ca ngợi một câu chử SOB trong một cuốn sách do người Mỹ viết về một phiên họp chính trị và gán cho là “chửi ” tt NDD là một việc của bọn tiểu nhân, không bằng không chứng ,chỉ nghe qua người viét lại và cũng chẳng nêu đích danh đẻ chửi. TT một nước bạn thì CHÍNH MỸ PHẢI XẤU HỔ CHỚ KHÔNG PHẢI VNCH và những tên vì đó màhồ hởi vui vẻ nhai đi nhai lại như bò một thành tích ,niềm vuithì rỏ ràng đó là kẻ tiểu nhân .đòng loại vói loài NHAI LAI. >Người viết lạ đã Nhục ,kẻ NHai lại một các sảng khoái laị càng nhục hơn >Người quân tử và hạng tiểu nhân phân biệt rỏ ràng ở đây: Nước Mỹ xấu xa chớ không phải VNCH/NDD xấu xa.
        Cũng như TTPhi chửi TT Mỹ thì người Quân tử ,đúng dầu một nước ,rất bình tỉnh ,xử sự đàng hoàng ,có giáo dục Như vậy thì kẻ vô học đáng khinh là TT Phi và hắn ta hạ mình xin lổi ! Dư luận binh tên TT “quê mùa du đảng hay ủng hô Obama ?” (Nhớ là hăn chửi trong một bài diển văn công khai … …
        Và người cứ theo đó chí chiết mải ,ngậm mãi lời chưi ,sông vói nó,ôm lấy nó ,khắc sâu vào óc ,vào tim, tôn thờ nó thì là người hay NGƠM đây ?
        (t)

      • 7rôthầygòn says:

        Chẳng có gì mâu thuẩn vì con người ,dù sao cũng không là cái máy robot .chỉ có 01 cái đầu mà VC 70 nứm cải tạo con người cũng không thành mà chỉ có mấy cái thành công đó là bọn dlv hanoij tung ra . Bọn này bắt buộc sống nên phải làm việc cho Hà nội ,nhưng có thể phản lúc nào không biest kh ở Mỹ và được Mỹ adjust lại đầu óc.!
        Bình dân sg hay chửi dầu câu nói như một thói quen . DM ,nhưng không có ý gì là “chửi người đối diện ,vì khong có gì mà tức giận (nêu tức giận nhau thì đã thương cẳng tay hạ cẳng chân hay “xin tí huyết “rồi !)Tuy nhiên người trí thức thì cố găng bỏ đi 2 tiếng DM đó nhất là rong suốt thời VNCH ” người vnch được giáo dục lể phép.lich sự là thấm nhuần được từ nền văn hóa văn minh của nhân loại là truyên thống của người VN trí thức ,có giáo dục gđ xã hội…”. Nó khác vói CSCN hà nội mà người ta thường nhắc tới “ăn nói bổ bả ,mất dạy,không coi ai ra gì ,đểu cáng ,bần tiện ,không biết chào ,không biest cám ơn . Xin đểu ,chụp giựt …” Cố nhiên sông vói văn minh vnch sau 75 và sau này tiếp xúc vói nước ngoài ,người dân Bắc-kộng đã cõ chuyên biến tốt hơn về văn hóa và đời sống !
        Cho nên đưa nhai đi nhai lại mấy chử chửi “SOB” của tong một phiên họp ủa My về VNCH thốt ra trong bức xúc thì cũng không có chi mà làm lớn cuyện .TT Mỹ (và TT các nước) cũng đều bị kẻ khác chửi vì Không đòng ý nhau điểm nào đó .
        Chửi đó không như tụi du dãng lưu manh chợ Đòng Xuân (hỏi mà không mua là xắn quần lên chửi /một nét “văn hóa ” cao của thời đại HCM đẻ lại ) và không có gì dáng phải làm con bò nhai lại hay con hó nhay cái dẻ rách . Kẻ nói rồi qua ,kẻ nhắc lại mới là kẻ vô giáo dục . Ngoài ra có hay không ó chư chắc đã thực . Chỉ là chép lại ,nhớ lại. Sách ngoại vieết về HCM cung có rất nhiêu cử chưi “bác”.
        Gần đây TT Phi Luật Tân chửi Obama ,tt My ngay trên bài diển văn trước quốc dân của ông ta. Không là sao chép đòn đãi > Và Obama một TT nước lớn ,một trí thức ,một tri thức ,một người có giáo dục phản ưng nhu ư thé nào ? Chính kẻ thốt ra lời chửi mới thấy xấu hổ và phải cúi mặt xin lổi …(kẻ tri thức quân tử Gentleman) KHÔNG CHẤP.
        Cho nên không có gì mâu thuẩn bỏi vì lý do đọc mà chỉ nhớ có 2 chử ĐM nên …mới “Mâu Thuẫn” mà thôi !
        (7rtg)

  8. laivănmạnh says:

    Có hay có dở .Gia đình trị là do bọn PG ,bon đảng phái ,bọn VC đưa ra luận điêu đó mà thôi. Người tài giỏi thì dùng đến ,ở đâu cũn g vậy .Anh EM đều có hoc có năng lực không thua những người khác thì tại sao KHÔNG DÙNG HỌ mà đi dùng người khác .Đó là sự tín cẩn ,,anh em không phản bội ,không sớm đầu tối đánh (như tổng thống kennedy và anh em chả hạn). Nhưng Đó cũng là một điểm yếu khi phải tin những tên.không là anh em bà con ,mà là thuộc hạ thân tín như Tôn thất Đính ,Đở Mậu hay Dương văn Minh ,Trần thiện khiêm và một lủ sq do Pháp đào tạo ! Cho nên Gia đình trị đọc tài hay gì gì nữa gán cho chính quyền đệ nhất CH là do Bọn ,nói chung ,VC và phản loạn mà thành ra.(như tờ LT ,báo chui thời đó, do một B/s VC măm 54 không tập kết ,theo QG,đã hổ trợ đòng bọ n ,trí quang và VC tuyên truyền xuyên tạc đả phá chính quyền NĐ D (cuối cùng lại chạy qua Mỹ ,Nhưng Ông ta còn chút liêm sỉ ,im lăng chó không như bọn ngày nay ,thay vì chống cộng ,lại đã phá Bóng ma NDD theo luận điệu csvn . Chúng làm vậy vì mặc cảm tội lổi ,không “chủi ” NĐ Diệm thì cảm thấy có TỘI vói tổ quốc nhân dân .Và cung yên vói lương tâm ,lật đỏ phản bội NDD rước CS vào miền Nam là đúng !.Một phần thật 9 phần bịa Ngày nay còn dùng các luận điệu của một thời tuyên tuyền của CS và bọn trí thức ,bọn đảng phái xôi thịt mà chê VNCH là không hoàn toàn đúng ,nhất là nay nằm trong bức màn sắt CSVN ,dù đỏi mới ,cũng thua cả vạn lần VNCH ngày xưa. mà so sanh vớii Đài Loan thời chạy ra Đài loan ,chinh trị hà khắc thế nào thì mới thấy ,dù được Đài loan làm cố vấn nhưng cũng không thể áp dụng toàn bộ như ở Đài loan ngày thành lập của TGT ,KHÔNG CỘNG SÃN. Người Mỹ đã thúc đẫy dân chủ nhân quyền và chê họ Tưỡng như thế nào thì mới biết là VNCH đã quá tự do dân chủ ,nhưng cũng có kỷ cương ,luật pháp phân minh..
    .Nhóm Caravelle là nhóm thân pháp bị Pháp giật dây như luật sư HCT . QDD của NTT và VHK .chỉ thất bại là có thừa,VM ĐUỔI qua Tàu nhưng về SG lại ngo ngoe phá VNCH nay lại qua MỸ (cái chét của NTT với di chúc “đời tôi đẻ cho lịch sử xử” nghĩ lại thật vô duyên ,gióng như câu của bọn linh truy điệu người sq của họ chết ” trước đây 1 phút anh vẫn còn sống ..”Nhưng bậy giờ ,vói tình hình VN ngày nay thì dù muốn dù không lịch sử đã XỮ lại rồi !). ĐV thì lập chiến khu ở Balong QTrị đẻ chống NĐ Diêm…Tất cả bọn họ cuối cùng (sau 63) đã đưa lên cầm đầu nước VN sau đão chánh .cuối cùng chẳng làm gì hơn vì lo tranh quyền ngôi thứ ,đấu đá nhau ,hạ bệ nhau ,,,đẻ cuối cùng QĐ nắm quyền và năm 75 ,mười măn sau ,MÂT VNCH…
    Ngày nay vẫn còn có kẻ hận thù nhà Ngô , bị VC cải tạo , mà quên mất cs cai trị dân như thế nào và sẻ mất nước ra làm sao…Cái gì dán nhản XẤU cho VNCH ,Ngô đình Diệm ,đều có thể thấy rỏ nhất ,chưng minh được ,không chút mơ hồ ,đó là VNCS ngày nay . Và VN sẻ còn là mất nước ,bị Tàu cộng đôhộ ,Có thể gióng Tây tạng ,Mông .Hồi,Mãn …Đã có nhà thơ mượn tên Chiêm dẻ than khóc cho số phận Chiêm mà ý là khóc cho VN thới pháp thuộc, thì nay mới thành sự thức “hận đò bàn hay VN tôi đâu có khác gì ? . tThời nào cũng có kẻ thấy (viên kiến) và KHÓC cho đất nước,…Nhưng còn bao kẻ khác ,chỉ chăm chăm phê phán cái xấu của một thời đã qua, hay im lặng hay đứng hàng hai ,đưng giữa làm thân “cái củ lẳng” hay trí thức vô giáo dục ,thiếu tri bênh vục cho CS qua cái tự cho mình dứng trên đứng trước ,quân tử ,là thiên tài ,là triết nhân ví mình là Mạnh Tử ,…Cái ta vẫn là cái ta đáng ghét như ngạn ngữ tây phương ,nhưng đói vói bọn này ,Cái Ta vẫn lớn ,vẫn bao trùm lên trên Quốc Cộng (nhất là QG ,nơi chúng sống ,được thừa hưởng mọi thứ nhưng vẩn KHÔNG BIẾT mà coi như bình thường phải được hưỡng ,đương nhiên là phải như vậy !)
    Cho nên cái bọn “hậu sinh ” này ,vói tính cách con nhà vô giáo dục,hoặc con cái bọn cs ,được luyện trong cái chủ thuyết “con cái là do 2 con vật cái đực Đ…nhau mà thành ” nên chúng là những con vật như cha mẹ ông bà chúng biêt nói tiếng người mà thôi …
    Cho nên những tên “chửi chính thể VNCH ,chửi đạo Công Giáo (vì chúng vô đạo) .và chửi NĐ D và VNCH như tên NgôĐìnhDiệmngunhấthànhtinh hay SựThểThếNào và đòng bọn chỉ là những CON VẬT thiếu tri giác
    (lvm)

  9. Khachbangquangngunhấthànhtinh says:

    Trong khi tên Việt gian Hồ chí Minh phục vụ ngoại bang sốt sắng như đầy tớ với chủ, phát động Cải Cách Ruộng Đất thảm sát 500000 người Việt để làm vui lòng bọn đế quốc Trung-Xô, xua hàng triệu triệu người Việt vào lò lửa chiến tranh để thoã mãn tham vọng thống trị hoàn cầu của bọn đế quốc Trung- Xô, thì tổng thống Ngô Đình Diệm luôn chứng tỏ với người Mỹ rằng ông là lãnh tụ của một quốc gia độc lập, có chủ quyền- khiến cho ngay cả Hồ chí Minh cũng phải thừa nhận :

    ***Hồ chí Minh nói với các nhà báo W. Burchett và Jacque de Buzon -Tổng Lãnh sự của Pháp tại Hà Nội- vào tháng 9/1964 rằng: “Ông Ngô Đình Diệm là một nhà ái quốc, ông ta đã hành xử quyền hành theo ý thức độc lập quốc gia của ông, vì thế ông đã phải chịu một cái chết bi đát.”

    ***Trong bài ‘Vision, Power and Agency: The Ascent of Ngô Ðình Diệm, 1945-54’ được đăng trên Journal of Southeast Asian Studies, tiến sĩ Edward Miller viết : Các tài liệu được viết từ những năm 1960 trở về sau đều nhấn mạnh việc ông nhất quyết từ chối những lời khuyên của Mỹ và không muốn chịu sự chỉ đạo của Mỹ. Việc ông và chính quyền Mỹ cuối cùng chia tay nhau là một ví dụ.

    Tiến sĩ Edward Miller đã sống, làm việc ở Đài Loan, Singapore và Việt Nam . Và là tác giả cuôn “Vision, Power and Agency: The Ascent of Ngô Ðình Diệm, 1945–54“, : Cuộc hôn nhân không tương xứng: Ngô Đình Diệm, Hoa Kỳ, và số phận Miền nam Việt Nam .

    ***17-10-2008 – BBC:Tiến sĩ Philip Catton, dạy ở Đại học Stephen F. Austin trong bài “Liên minh bất hòa: Ngô Đình Diệm và Mỹ” viết: Trong khi người Mỹ lo ngại về Diệm, thì ông Diệm cũng lo ngại về Mỹ. Ông vui lòng chấp nhận hỗ trợ quân sự kinh tế của Mỹ, nhưng không sẵn sàng lắng nghe lời khuyên của Mỹ.

    • qdvn says:

      Anh làm ơn vứt mẹ nó cái nick name dài thoòng cho bà con nhờ
      Trông ngứa mắt lắm

      • Mây Chiều says:

        Cái nick dài thoòng đó là do nó ăn cắp tên của người ta rồi thêm cái tên
        NGU NHẤT HÀNH TINH của nó vào đó. Thằng này vừa dốt lại vừa NGU
        chuyên môn đi ăn cắp tên của người ta đó.

  10. Hoàng Thị Nguyên Hương says:

    Thưa ông
    Khachbangquangngunhấthànhtinh
    em thấy ông thống thái quá ,nhất là vấn đề cụ Diệm.
    em có câu hỏi xin ông vui lòng trả lời hộ cho xin đa tạ .
    Theo em biết thì Chúa Jesus là đấng quyền năng,quyền phép vô biên
    Ngài đã tạo dựng ra vũ trụ muôn loài trên trái đất này kể cả loải người
    Nếu ai tin ngài,thờ phượng ngài thì sẽ được ngài quan phòng,ban phép lành
    sẽ được bình an hạnh phúc đời đời trong tay ngài,quỉ dữ và tai nạn không
    làm hại được phải tránh xa.
    Vậy thì gia đình ông Diệm có đến ba đời thờ lạy Chúa Jesus,có cả người
    làm Giám Mục như Giám mục Ngô đình Thục. Riêng Tổng Thống Ngô
    Đình Diệm gần như là một vị chân tu sống đời Đạo Chúa,và ông đã có
    công gầy dựng một nước Chúa ở miền nam qua việc đón rước một triệu
    giáo dân di cư từ bắc vào nam lập nghiệp. và mở mang đạo Chúa. Công lao
    to lớn của ông và gia đình với Chúa to hơn trời,lớn hơn biển cả không ai
    có thể sánh kịp .
    Vậy thì tại sao Chúa lại trả công bội hậu cho gia đình ông tàn ác ghê gớm
    thế . Hai ông Diệm và Nhu bị trói rồi bị đâm và bị bắn vào đầu,trong xe tăng
    còn ông Cẩn thì bị tử hình. Không một ai lên tiếng cứu giá,ngay cả Toà Thánh
    cũng im re và ngay cả Chúa Jesus cũng lặng thinh không đoái hoài đến. Nghĩa
    là sao?
    Em thắc mắc quá . Xin ông vui lòng chỉ giáo cho.
    Muôn vàn cám ơn .
    Em Hoàng Thị Nguyên Hương

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      Những gì dư luận viên Huơng viết thê hiện sự kém cõi về nhận thức, căn bệnh VÔ TRI nảy sinh một cách tự nhiên ở mọi xã hội Cộng Sản. Jesu là hiện thân của đấng tạo hóa. Ngài hiện thân ở trần thế không phải là để thể hiện quyền phép vô biên mà thể hiện sức mạnh của Tình Thương và Lòng Nhân Từ Độ Lượng Tha Thứ quá vô biên. Con người, muốn phát triển sau này cần phải tin tưởng vào sức mạnh này.

      Gia đình ông Diệm bị giết hại một cách tàn nhẫn (cũng giống như Đức Ngài Jesu năm xưa bị đóng đinh tàn nhẫn) báo hiệu đại họa đến cho nước Việt Nam và đất nước này đang chờ đợi sự Phục Sinh của Tình Thương và Lòng Nhân Từ Độ Lượng Tha Thứ để tồn tại phát triển.

      Thảm họa Cộng Sản đến đem đến thương đau không chừa một ai, người dân bị cướp bóc, chùa chiền bị phá hủy, đất đai lãnh thổ bị dâng nạp cho Trung Cộng, người chết nghèo không hòm chôn, người sống bị đem bán, môi trường bị tàn phá. Tội ác của Cộng Sản và chủ nghĩa Mác Lê lên đầu lên cổ người dân Việt Nam, không cuốn sách nào có thể viết hết nổi, không có bút mực nào ghi hết nổi!

      Trong khi đó, chính thể Việt Nam Cộng Hòa thì lại cố đem đến hạnh phúc cho mọi người Việt. Việt Nam cần nhìn thấy sự phục sinh của Việt Nam Cộng Hòa như nhân loại đã thụ huởng sự Phục Sinh của Đức Chúa.

      Hãy phục hồi lại giá trị yêu nước và tinh thần quốc gia của chí sĩ Ngô Đình Diệm, Tổng thống đầu tiên của nước Việt Nam Cộng Hòa dân chủ tự do lập hiến và lập pháp trong mỗi người Việt chúng ta. Ông có thể không phải là một con người hoàn hảo nhưng lại là một người yêu nước Việt tha thiết hoàn hảo và tình yêu nước tha thiết này của ông cần phải được mọi thế hệ chúng ta sau này tiếp nối.

      Việt Nam Cộng Hòa muôn năm!

      • Hoàng Thị Nguyên Hương says:

        Kính thưa ông Nguyễn trọng Dân . Ông nói :

        “ Jesus là hiện thân đấng Tạo Hoá. “

        Đấng tạo ra cái gì ? và Hoá ra cái gì vậy ông ?

        “ Ngài hiện thân ở trần thế không phải là để thể hiện quyền phép vô biên “

        Thế không phải Ngài là người đã dùng quyền phép vô biên sáng tạo ra
        vũ trụ đèn đóm,mặt trời,mặt trăng, loài người và loài vật sao ?

        “ Mà thể hiện sức mạnh của Tình Thương và Lòng Nhân Từ Độ Lượng
        Tha Thứ quá vô biên. “

        Tình thương,lòng nhân từ độ lượng ,tha thứ của ngài là cái lòng gì vậy ?
        và cho ai ?
        Ngay khi ngài giáng thế thì lập tức 6000 trẻ em sinh cùng thời với ngài
        và vì ngài mà bị giết. Sau đó cũng vì ngài mà Thánh Chiến,trói cột thiêu
        sống lạc đạo không biết bao nhiêu là nhân mạng và cũng vì vinh danh
        ngài trên khắp thế giới mà máu đổ thịt rơi,tín ngưỡng thờ tự bản điạ bị
        san bằng Thật là nhân từ độ lượng quá vô biên phải không ông ?

        “Gia đình ông Diệm bị giết hại một cách tàn nhẫn
        (cũng giống như Đức Ngài Jesu năm xưa bị đóng đinh tàn nhẫn) “

        Này ông nói như vậy coi chừng bị Chúa phạt và Toà thánh dứt phép
        thông công đó. Ngài Jesus năm xưa đâu có phải BỊ đóng đanh đâu. Ngài
        tự nguyện leo lên cây thập tự để cho người ta đóng đanh tự chọn cái chết
        (Tự tử) để chuộc tội cho thuỷ tổ loài người vì ăn trái cấm của Chúa Cha
        Theo ý của Chúa cha thì Chúa jesus phải chết đau đớn tàn nhẫn như
        vậy thì Chúa cha mới bằng lòng tha tội cho loài người mà.

        “Việt Nam cần nhìn thấy sự phục sinh của Việt Nam Cộng Hòa như nhân
        loại đã thụ huởng sự Phục Sinh của Đức Chúa. “

        Đức Chúa Jesus đã phục sinh sau ba ngày chết,rồi dông lên trời. Không
        biết giờ này ngài đang ở đâu rồi ông nhỉ ? Còn VNCH

        “ thì Hãy phục hồi lại giá trị yêu nước và tinh thần quốc gia của chí sĩ
        Ngô Đình Diệm “

        Thưa ông em cũng nhớ VNCH lắm nhưng khó có thể nào phục hồi lại
        được quá,vì
        “ giá trị yêu nước và tinh thần quốc gia ( Công Giáo) của chí sĩ
        Ngô Đình Diệm, “.

        Đã phá huỷ hoàn toàn gốc rễ tinh thần,văn hoá,văn hiến,tín ngưỡng
        tập tục gia tiên và phong tục tập quán của miền nam Việt Nam mất rồi
        đó là những giá trị căn bản của một dân tộc mà chí sĩ Ngô Đình Diệm
        đã đào tận gộc,trồc tận rễ mất rồi thì còn gì đâu nữa mà mong .!!!..
        Thôi nhá . Vài lời cho ông.
        Không biết sao. Những câu hỏi của em gởi cho ông
        Khácbàngquangngunhathànhtinh mà ông không trả lời cho rõ mà chỉ
        Nói bâng quơ cái chi,chi không à ?

        Em Hoàng Thị Nguyên Hương.

    • Khachbangquangngunhấthànhtinh says:

      Người Việt quốc gia không đối thoại, không hoà giải, không hoà hợp với bọn Cộng sản phản quốc .

      • NgôĐìnhDiệmngunhấthànhtinh says:

        Bọn Việt cọng phản dân,phản quốc bán nước,bán biển bán dảo cho Tàu
        Cộng. Bọn Việt gian phản quốc phản dân tộc Dêsu giáo,dâng hiến đất nước
        và dân tộc VIệt Nam cho Vatican qua hình thức dâng hiến dân tộc và đất
        nước cho bà mẹ Đống trinh ,,,Mà…Mà …Mà…Rí…A…
        Nhất định …Không đối thoại. Không hoà giải. Không hoà hợp,với hai bọn
        phản quốc Việt gian Cộng sản đảng. Việt gian Dêsu giáo.

        Đất nước nào ? Dân tôc nào ? của chúng mày mà chúng mày có quyền buôn,quyền bán,quyền dâng,quyền hiến hả hai bọn đầu trấu mặt ngựa.
        chó chien Việt gian Cọng sản đảng và Việt gian Dêsu giáo.

      • thịnở says:

        “Bọn Việt gian phản quốc phản dân tộc Dêsu giáo,dâng hiến đất nước
        và dân tộc VIệt Nam cho Vatican qua hình thức dâng hiến dân tộc và đất
        nước cho bà mẹ Đống trinh ,,,Mà…Mà \ Mà…Ri…A…
        Có lẻ không ai còn tranh NGU vói ngunhấthànhtinh này rồi !
        Quái lạ ! trên ĐCV này ngoàii những con chim hiểu biết ,hót hay ,múa đẹp lại chen vào mấy con chim quạ chim cú cung loài rắn rết phá bỉnh ,cắn trộm còn tự nhận mình là NGU NHÂT HÀNH TINH nữa chứ .
        Nhưng dù sao thì cũng nhận là Thăng Ngu Nhất hanh Tinh cung còn can đãm hơn nhiều người ,vổ ngực tự xưng NGU nhất hành tinh mà KHÔNG CHÚT ngựơng ngùng.
        Nên cho nó cái huy chương đầu chó và tấm giấy ban khen là “lòng can đảm ” tự nhận mình NGU mà còn NGU hơn ai hết ,Ngu hết thuốc chửa :ngu không đói thủ ,
        đó là NGUNHẤTHÀNHTINH.
        Hồlytinh khóc ròng khi thấy có thằng ngợm ,hay thằng- người -có- đuôi – đỏ NGU hơn cả Hồ !.
        (tn)

Leave a Reply to Hoàng Thị Nguyên Hương