Bức xúc về Biển và Đảo
Cuối tháng 6/2011, ông Hồ Xuân Sơn, Thứ trưởng Ngoại giao của Việt Nam đi Trung quốc trao đổi với Thứ trưởng Ngoại giao Trung quốc, ông Trương Chí Quân.
Ông Hồ Xuân Sơn trở về, Hà Nội chưa tiết lộ gì, thì ngày 28/6, Tân Hoa Xã chuyển đi một bản tin Anh Ngữ nhan đề “China urges consensus with Vietnam on South China Sea issue” (Trung quốc kêu gọi Việt Nam thống nhất ý kiến về vấn đề Biển Đông) mang nội dung yêu cầu Việt Nam đồng thuận hai điểm (TBN: in đậm nét và dịch ra Việt ngữ). Nguyên văn bản tin đầy đủ như sau:
BEIJING, June 28 (Xinhua) — China on Tuesday called on Vietnam to implement a bilateral consensus on the South China Sea issue that was reached during the China visit of Vietnam’s special envoy Ho Xuan Son last weekend.
“We had in-depth discussions with the Vietnamese side on the South China Sea issue during the visit of the special envoy, and the two sides agreed to solve disputes through friendly consultations and avoid making moves that may aggravate or complicate the issue,” said Foreign Ministry spokesman Hong Lei at a press briefing.
Both countries are opposed to external forces getting involved in the dispute between China and Vietnam and vow to actively guide public opinion and guard against remarks or actions that undermine the friendship and trust between the people of the two countries, Hong said.
(Hai nước chống sự can thiệp của nước khác vào sự tranh cãi giữa Trung quốc và Việt Nam, và hứa hướng dẫn dư luận quần chúng tránh lời lẽ hay hành động làm tổn thương giao hảo và lòng tin giữa hai nước)
“We hope the Vietnamese side will implement the consensus together with us and make efforTrường Sa to safeguard peace and stability of the South China Sea,” Hong said.
During the just-concluded visit of Ho Xuan Son, who is also Vietnamese vice foreign minister, he met with State Councillor Dai Bingguo and held talks with Vice Foreign Minister Zhang Zhijun.
The two sides agreed to speed up consultations over a pact regarding the fundamental principles to direct solving maritime disputes between China and Vietnam, pledging to work harder to sign an agreement as early as possible, according to a press release from the Foreign Ministry about the meeting between Dai and Ho Xuan Son.
China has repeatedly stated its indisputable sovereignty over the South China Sea islands and their surrounding waters.
Chinese historical records show that in 1958, the Chinese government claimed the islands in the South China Sea as part of China’s sovereign territory, and then Vietnamese Premier Pham Van Dong expressed agreement in his diplomatic note to then Premier Zhou Enlai.
(Tài liệu lịch sử của Trung quốc ghi rằng năm 1958, chính phủ Trung quốc tuyên bố chủ quyền đối với các quần đảo trong Biển Đông, và thủ tướng Phạm Văn Đồng lúc đó – qua một Công hàm ngoại giao – đã bày tỏ sự đồng ý)
There was no dissension from any country on China’s sovereignty over the area until the 1970s, when countries including Vietnam and the Philippines claimed partial sovereignty.
After long-term negotiations and disputes, Deng Xiaoping initiated his proposal on the issue that put aside the disputes and offered joint exploitation in the region.
In November 2002, China and the 10-member ASEAN adopted a Declaration on the Conduct of Parties on the South China Sea, laying a political foundation for future possible commercial cooperation between China and ASEAN countries as well as the long-term peace and stability in the region.
In March 2005, three oil companies from China, Vietnam and the Philippines signed a landmark tripartite agreement in Manila to jointly prospect oil and gas resources in the disputed South China Sea. (Bản tin Anh Ngữ của Tân Hoa Xã)
Ngày 2/7/2011 một số gồm 18 nhân sĩ và trí thức có uy tín trong nước, trong đó có nhiều đảng viên cao cấp đang nghỉ hưu gởi kiến nghị đến Bộ Ngoại giao Việt Nam yêu cầu giải thích 3 điểm:
a) Thông tin do Tân Hoa Xã đưa như trên có đúng sự thật không?
b) Cho biết quan điểm của Việt Nam về bức thư ngoại giao của Ông Phạm Văn Đồng năm 1958.
c) Thông tin chi tiết (toàn văn) thỏa thuận đã đạt được (nếu có) giữa Ông Hồ Xuân Sơn và đại diện Trung Quốc.
Yêu cầu (c) đi quá giới hạn một kiến nghị vì có thể có những thỏa thuận ngọai giao chưa công bố được. Nhưng yêu cầu a) và b) hoàn toàn hợp lý.
Bản tin của Tân Hoa Xã (TBN: phản ánh nội dung chính phủ Trung quốc muốn thế giới bên ngoài hiểu) có tính mập mờ thiệt hại cho quyền lợi của Việt Nam. Nhất là phần Tân Hoa Xã thông tin về Tuyên bố của chính phủ Trung quốc (về bề dày của lãnh hải 12 hải lý) và Công hàm ngoại giao trả lời của Thủ tướng Phạm Văn Đồng.
Xin trích lại đoạn này: “Tài liệu lịch sử của Trung quốc ghi rằng năm 1958, chính phủ Trung quốc tuyên bố chủ quyền đối với các quần đảo trong Biển Đông, và thủ tướng Phạm Văn Đồng lúc đó – qua một Công hàm ngoại giao – đã bày tỏ sự đồng ý.”
Nó hàm ý cho thế giới bên ngoài hiểu Tuyên bố ngày 4/9/1958 của Trung quốc nói đất nào, đảo nào thuộc về Trung quốc, và Thủ tướng Phạm Văn Đồng thay mặt chính phủ cộng sản miền Bắc công nhận đất đó, đảo đó thuộc Trung quốc.
Sự thật trái lại: Tuyên bố ngày 4/9/1958 gồm 4 điểm . Điểm 1 là điểm chính. Nguyên văn:
(1) Bề rộng lãnh hải của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc là 12 hải lý. Ðiều lệ này áp dụng cho toàn lãnh thổ nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc, bao gồm phần đất Trung Quốc trên đất liền và các hải đảo ngoài khơi, Ðài Loan (tách biệt khỏi đất liền và các hải đảo khác bởi biển cả) và các đảo phụ cận, quần đảo Penghu, quần đảo Ðông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa, và các đảo khác thuộc Trung Quốc.
Như vậy bản Tuyên bố có mục đích cho thế giới biết từ ngày 4/9/1958 lãnh hải của Trung quốc là 12 hải lý (TBN: chứ không còn là 3 hải lý như trước). Việc ghi đất nào, đảo nào thuộc về Trung quốc chỉ là điểm phụ để “gạt” Việt Nam.
Ngày 14/9/1958 Thủ tướng Phạm Văn Đồng trả lời bản Tuyên bố của Trung quốc nguyên văn:
“Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (VNDCCH) ghi nhận và tán thành bản Tuyên bố ngày 4/9/1958, của chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung quốc (CHNDTQ) , quyết định về hải phận của Trung quốc.
Chính phủ nước VNDCCH tôn trọng quyết định ấy và sẽ chỉ thị cho các cơ quan Nhà nước có trách nhiệm triệt để tôn trọng hải phận 12 hải lý của Trung quốc trong mọi quan hệ với nước CHNDTQ trên mặt bể.”
Ý nghĩa Công hàm ngoại giao của Thủ tướng Phạm Văn Đồng chỉ ghi nhận và hứa sẽ tôn trọng hải phận 12 hải lý của Trung quốc. Danh từ “hải phận” và “12 hải lý” được nhấn mạnh một cách có ý tứ cho thấy ông Đồng chỉ muốn nói đến hải phận thôi. (TBN: cần ghi nhận một điểm tế nhị. Sự phân tích về nội dung ý nghĩa của công hàm ngoại giao của Thủ tướng Phạm Văn Đồng cần dựa vào ngôn từ của công hàm không nên phân tích vì thiên kiến chính trị. Cái lý rõ ràng là như vậy. Tuy nhiên nhiều nhà đấu tranh cho một nước Việt Nam tự do và dân chủ quá nóng lòng, từ lâu vẫn có thói quen kết án ông Phạm Văn Đồng qua công hàm nói trên đã bán biển và nhường đảo cho Trung quốc. Nếu Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã bán đất bán biển thì chúng ta dựa trên căn bản nào để đòi lại?)
Còn việc Trung quốc ghi đất nào đảo nào là của họ trong Tuyên bố là chuyện riêng của Trung quốc với quốc tế, ông Đồng (hàm ý) không muốn xen vào. Giả sử Trung quốc ghi trong bản Tuyên bố đất Indonesia thuộc về họ thì công hàm của ông Đồng cũng có nghĩa là Việt Nam công nhận Indonesia thuộc Trung quốc hay sao? Đại điện cho chính phủ VNDCCH ông Đồng không có quyền gì công nhận một cách trái luật quốc tế như vậy. Cũng vậy, Trung quốc ghi các đảo Hoàng sa, Trường Sa thuộc Trung quốc hợp pháp quốc tế hay không là chuyện của Trung quốc. Hơn nữa Hoàng Sa và Trường Sa lúc đó thuộc chính phủ Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) ở miền Nam nên ông Đồng đại diện cho chính quyền miền Bắc theo Hiệp Định Geneva (ký năm 1954) không có thẩm quyền gì công nhận hay không công nhận. Và sự thật qua ngôn từ ngoại giao ông Đồng cũng không công nhận như vậy.
Theo thông tin của boxitvn (Nguyễn Huệ Chi -Boxitvn) Bộ ngoại giao Việt Nam đã quyết định mời một số nhân sĩ trong số 18 nhân sĩ và trí thức kia ngày 13/7 đến Bộ Ngoại giao để được nghe Bộ trả lời các câu hỏi trong kiến nghị. Ông Nguyễn Trọng Vĩnh, nguyên Ủy viên Trung ương đảng cộng sản Việt Nam, và từng làm đại sứ Việt Nam tại Bắc Kinh được Bộ xem là đại diện cả nhóm nên đã cho xe đón. Một số vị khác được mời bằng điện thoại. 18 vị đã thông báo cho nhau và đều có mặt (tại một quán cà phê trước cửa Bộ) định ý cùng vào nghe Bộ giải thích.
Bộ Ngoại giao đồng ý để tất cả cùng vào với Trung tướng Nguyễn Trọng Vĩnh. Nhưng rất tiếc quý vị nhân sĩ đòi hỏi Bộ phải cử người ra mời họ mới vào. Bộ không thể làm công tác có tính nghi lễ tại một quán cà phê nên không thể cử người ra mời. Vì tế nhị, ông Nguyễn Trọng Vĩnh cũng không muốn đại điện mọi người nghe Bộ trả lời cho một mình mình nghe nên cũng đã ra về. Do quá câu nệ (việc nhỏ mà quên việc lớn) quý vị nhân sĩ đã bỏ qua một dịp hiếm có để nghe Bộ Ngọai giao cho biết cái nhìn chính thức của chính quyền, rồi sau đó giúp Bộ làm cái loa phổ biến quan điểm về biển và đảo của chính quyền mà có thể vì kẹt thế nước lớn nước nhỏ và quan hệ với Trung quốc không thể lên tiếng chính thức.
Đó là hai nỗi bức xúc về Biển và Đảo, và về tương lai bất bênh của quê cha đất tổ trước sự đe dọa của Trung quốc .
July 18, 2011
binhnam@sbcglobal.net
www.tranbinhnam.com
© Trần Bình Nam
© Đàn Chim Việt
Toi dong Y voi Ong Dan chui ,Ong TBN lam toi that vong Voi bai viet tren cua Ong.Ta .Tui CS voi nhau Tui Tau Va Vc tui nay Dieu nhu Nhau ,Du rang chap nhan tren Phuong Dien Ngoai Giao de Lam vua long Dan Anh Bo Chinh tri VC ra lenh Pham van dong Tan Thanh su noi rong Hai ly Cua Tc Ban Cong Ham nay .That ra day la tro Choi Ngoai Giao de Giu Vien tro,Vi VNDCCH khg co dinh lieu gi den phan Dat Nam phia ben kia vi Tuyen 17,Trung Cong biet truoc Mien nam se mat vao tay Vc nen Choi Tay tren Bon VC ma thoi.Tom lai Dam con Do VC va Trung cong Choi nhau la chuyen Thuong Hoi con Com lanh canh ngot ,Ong TBN dao nay gia roi quay 180 Do ,Toi chang hieu noi nhung long het kinh trong ,.
Theo suy nghĩ của tôi thì những lời “tuyên bố” của Ung Văn Khiêm và “công hàm” của Phạm Văn Đồng cũng chỉ là “văn tự” (giả) bán trâu của người khác, (xúi Tầu ăn cắp trâu (lãnh hải) của VNCH)! Nó không có giá trị về mặt pháp lý, vì bối cảnh lịch sử lúc đó, năm 1958, chủ quyền của Hoàng Sa và Trường Sa thuộc về phiá Chính phủ Miền Nam Việt Nam. Trong khi phiá Miền Nam đã tìm đủ mọi cách để khẳng định chủ quyền thì đảng CSVN lại trơ trẽn ra công hàm phủ nhận chủ quyền của họ, phản bội quyền lợi đất nước và dân tộc!
Sai lầm kế tiếp của Phạm Văn Đồng và csvn là, thay vì thẳng thắn bác bỏ cái “văn tự bán trâu” (giả) phi lý và phi pháp kia đi, thi lại tuyên bố…”vì lúc đó đất nước có chiến tranh nên Đảng và Nhà nước đã phải ứng xử như vậy“. (hoặc là) “Trong giai đoạn chiến tranh chống Mỹ nên Việt Nam phải nhượng bộ trước áp lực của Trung Quốc, mặc dù công hàm viết như vậy nhưng không ảnh hưởng đến chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa”. Hết trích)
Nói như thế là “hồ đồ”, lại thêm một sai lầm nữa, vô tình “xác nhận” lời tuyên bố của Ung Văn Khiêm và “công hàm” của Phạm Văn Đồng là “hợp lý” (?), thêm chứng cớ bổ sung cho lập luận của bọn bá quyền bành trướng Trung Quốc!
Tác giả Đỗ Thành Công (trong bài 14 tháng 9 Năm 1958 – Ngày Phạm Văn Đồng ký công hàm ) viết…”Vết nhơ về lỗi lầm ngoại giao trước dư luận thế giới có thể che đậy, nhưng vết nhơ về tội lỗi mang tính lịch sử thì không thể xoá nhoà. Ngày 14 tháng 9 năm 1958 chính là ngày lịch sử ghi nhận; Đảng CSVN vì quyền lợi của Đảng đã ký công hàm bán nước.”
“Trăm năm Nước chảy đá mòn – Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ” rằng… “Đảng CSVN vì quyền lợi của Đảng đã ký công hàm bán nước cho Trung Quốc!”
Thiển nghĩ, điều mà nhà nước csvn hiện nay có thể làm đưọc (để rửa vết nhơ ấy) là…Hãy lên tiếng bác bỏ công hàm 1958 của Phạm Văn Đồng một cách mạnh mẽ, vì đó là phát biểu cá nhân (của Khiêm và Đồng)không phù hợp với luật pháp Việt Nam (không thông qua QH) và cả luật pháp quốc tế! Hơn nữa nó chỉ là một “văn tự” (giả) của Phạm Văn Đồng bán trâu của người khác là VNCH!
Rất mong ông Trần Bình Nam ra tay giúp đỡ, vẽ đường chỉ lối cho lãnh đạo csvn làm công việc này vì… QUYỀN LỢI CỦA TỔ QUỐC VIỆT NAM!
Trích Trần Bình Nam :
“Ý nghĩa Công hàm ngoại giao của Thủ tướng Phạm Văn Đồng chỉ ghi nhận và hứa sẽ tôn trọng hải phận 12 hải lý của Trung quốc.”
Mong ông Trần Bình Nam tìm giúp 1 chữ “hứa” trong công hàm Phạm Văn Đồng !?
Tại sao ông lại cố nhét chữ vào mồm ông Đồng một cách tùy tiện vậy ?
Chỉ nội một vế : “Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (VNDCCH) ghi nhận và tán thành bản Tuyên bố ngày 4/9/1958, của chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung quốc (CHNDTQ)” là đã đủ nói lên cái ý chí quyết tâm “ghi nhận và tán thành” cùng “triệt để tôn trọng” toàn bộ những gì ghi trong bản tuyên bố ấy viết rồi, bất kể trong bản tuyên bố ấy viết gì…, và đây chính là điểm pháp lý mà ông không thể biện bạch rằng ông bị “gạt” để chạy tội được .
Còn chuyện ông biện bạch rằng :”Danh từ “hải phận” và “12 hải lý” được nhấn mạnh một cách có ý tứ cho thấy ông Đồng chỉ muốn nói đến hải phận thôi.”…chứng tỏ rằng ông cố tình bóp méo sự thật nhưng lại lộ một sự non nớt đến không ngờ ở một người viết báo và bình luận chuyên nghiệp như ông, bởi vì chính sự “nhấn mạnh” về việc “Tôn trọng quyết định ấy” , đồng thời :”chỉ thị cho các cơ quan Nhà nước có trách nhiệm triệt để tôn trọng hải phận 12 hải lý của Trung-quốc trong mọi quan hệ với nước Cộng hoà nhân dân Trung-hoa trên mặt biển.” phải được hiểu rằng VNDCCH tôn trọng cả phần 12 hải lý xung quanh các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa (đã dược CHNDTH ghi rõ trong tuyên bố ngày 4/9/1958) mà VNDCCH mặc nhiên công nhận qua công hàm của ông Đồng .
Trần Bình Nam còn viết :
“Việc ghi đất nào, đảo nào thuộc về Trung quốc chỉ là điểm phụ để “gạt” Việt Nam.”..Vậy theo ông, VNDCCH có bị gạt hay không ? Nếu bị gạt thì những người lãnh đạo VNDCCH lúc đó là bọn ngu xuẩn cả hay sao ? Người ta bảo “cha nó lú thì có chú nó khôn”…Không lẽ lúc đó cả cha (gìa dân tộc) lẫn các chú, các “bác” nó đều lú cả sao ?
Ông TBN lại còn “đảo đề” một cách rất vụng về rằng :”Việc ghi đất nào, đảo nào thuộc về Trung quốc chỉ là điểm phụ”..
Xin ông hãy đọc lại bản tuyên bố của Trung cộng:
” Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc nay tuyên bố:
(1) Bề rộng lãnh hải của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc là 12 hải lý. Ðiều lệ này áp dụng cho toàn lãnh thổ nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc, bao gồm phần đất Trung Quốc trên đất liền và các hải đảo ngoài khơi, Ðài Loan (tách biệt khỏi đất liền và các hải đảo khác bởi biển cả) và các đảo phụ cận, quần đảo Penghu, quần đảo Ðông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa, và các đảo khác thuộc Trung Quốc”
Việc Trung cộng ghi tên các quần đảo Tây sa và Nam Sa (Tức Hoàng Sa và Trường Sa của VN), đồng thời xác định 12 hải lý quanh các quần đảo này ở ngay trong phần 1 tức là phần quan trọng nhất của bản tuyên bố…vậy mà ông Trần Bình Nam lại cho rằng “chỉ là điểm phụ” thì quá khiên cưỡng và trí trá một cách trắng trợn , trắng trợn đế không thể ngờ .
Thưa ông Trần bình Nam, mong ông nể tình một người vốn (trước kia) rất thích đọc các bài viết của ông mà hạ cố trả lời những điểm tôi đã mạnh dạn nêu lên hầu đánh tan một nhận xét của bạn tôi về ông như sau :
“TBN trước kia vốn là một nhà báo chuyên nghiệp, nhưng không hiểu tại sao thời gian gần đây thì các bài viết của ông ta “xuống cấp” một cách thảm hại …” .
Trước đây tôi cũng rất kính nể ông Trần Bình Nam, mặc dù chưa một lần quen biết, mà chỉ đọc qua những bài viết của ông ấy!
Lúc đầu tôi không quan tâm bài viết này, chỉ lướt đọc qua các ý kiến, nhưng tôi phải dừng lại khi đọc phản hồi ý kiến bạn “Dân Chưỉ” của ông Trần Bình Nam và sửng sốt đến ngỡ ngàng khi đọc bài chủ!
Thật khó hiểu!
Có thể người bạn tôi nhận xét đúng :
- Đây là một bài “viết theo đơn đặt hàng”, như những bài viết trên các báo đảng mà ta thường thấy vì nó cùng một lập luận , cùng một “ngữ pháp” ….
chinh quyen vietnam hay lang nghe dan sat voi dan dua vao dan de cung nhau dong gop va hy sinh de bao ve toan ven lanh tho cua To Quoc,nguoi viet hay cung nhau chung suc de vach ra mot duong loi tot nhat de ban va thuc hanh,hay de tu do ngon luan de tim nhung y kien tot
hay vi tha dung do ky hay nam tay nhau di chung mot con duong thi moi giup Dat nuoc duoc.
TĂNG SÂM GIẾT NGƯỜI.
Phân tách và nhận định tương đối rõ ràng cuả Bác Trần Bình Nam về Công Hàm Thủ Tướng Phạm Văn Đồng, cũng như buổi tiếp xúc không thành với nhiều lý do bên trong, giưả Bộ Ngoại Giao CSVN với nhóm trí thức trong nước. Nói là tương đối rõ ràng, vì không như câu nói mà ý ở ngoài lời cuả Bác Nguyễn Nghiã : “Phải có kế hoạch đòi lại HS, TS bằng hình thức như Trung Quốc đã dùng với VN để chiếm cuả VN Hoàng Sa Trường Sa.”
Không có ít, mà hẵn nhiên là phải còn có nhiều vấn đề, luôn bị che lấp từ phiá CSVN đối với người dân Việt trong ngoài. Nhất là vấn đề lảnh thổ và lảnh hải, mà thời gian qua đã được thoả thuận trong bóng tối, giưả đảng đàn anh CSTQ và đảng đàn em CSVN. Gọi là thoả thuận trên mặt ngoại giao, nhưng thực chất trong đó phải là một sự áp đặt chèn ép từ phiá ĐCSTQ lên trên ĐCSVN. Sự bức xúc lo ngại cuả số đông trí thức Việt trong ngoài, qua việc Hồ Xuân Sơn qua Bắc Kinh để yết kiến xoa dịu mới đây, cũng là một động cơ thúc đẩy người yêu nước trong ngoài đến gần nhau hơn nưã.
Từ Bác Hà Sĩ Phu đã góp ý về bức công hàm Thủ Tướng Phạm Văn Đồng, đến Bác Trần Bình Nam và Nguyễn Nghiã, phần nào đó đã soi sáng vấn đề : “Có bán nước hay không qua bức công hàm đó.”. CSTQ xâm chiếm Biển Đông Việt Nam, hoàn toàn không dưạ vào cơ sở pháp lý nào trên mặt quốc tế về biển đảo. Công hàm Thủ Tướng Phạm Văn Đồng tợ như là cái phao, để Bắc Kinh cố bám vào để qua sông không hơn không kém. Đã hơn mười năm qua, bức công hàm đó được hiểu như là một trọng tội bán nước được lập đi lập lại mãi, nó chẳng khác gì kiểu cách cuả một “Tăng Sâm giết người”.
Nếu nhìn theo thế toàn cục, Bắc Kinh sẽ không thương thuyết đa phương, ngoại trừ khi có áp lực mạnh mẽ từ các nước mạnh trên thế giới. CSTQ sẽ phá rối quấy phá liên tục trên Đường Lưỡi Bò, tìm một cái cớ để bất ngờ chiếm lấy những cứ điểm chiến lược trên Biển Đông Việt Nam. Ngư dân Việt với lòng yêu nước vô bờ bến sẽ cố bám biển cuả cha ông, dù biết là phải bị bắn giết đánh đập, nhưng chắc chắn là sẽ không bao giờ buông bỏ. Người dân Việt yêu nước trong ngoài cần phải thấy được tấm lòng son sắt đó, và cấp thiết nhanh chóng phải hổ trợ cho ngư dân ta về mọi mặt.
Một phương sách nưã khá hữu hiệu trong việc lấn chiếm Biển Đông Việt Nam, ĐCSTQ thông qua ĐCSVN để chèn ép áp đặt, vì quyền lợi riêng sống còn cuả đảng, trong số lảnh đạp CSVN sẽ có kẻ sẽ sẵn sàng làm tay trong cho Bắc Kinh, đánh đổi chiếc ghế ngồi lảnh đạo thống trị cuả họ đối với dân Việt. Thành phần nầy chắc chắn là phải có, khi mà sự kết chặt cuả hai đảng Cộng Sản nầy đã có từ lâu. Nếu còn trong quỷ đạo Cộng Sản độc tài toàn trị, lảnh thổ và lảnh hải Việt Nam sẽ luôn bị bào mòn lần, song hành với sự tồn tại cuả ĐCSVN. Đó là điều rất chắc chắn sẽ phải xảy ra.
ĐCSVN hiện nay rất lo sợ những cuộc tuần hành biểu tình ôn hoà diễn ra trong nước, bởi vì từ cuộc xuống đường chống CSTQ bá quyền bành trướng, sẽ dẫn đến một hệ quả bắt buộc phải thay đổi hệ thống chính trị hiện nay. Tính ôn hoà mền mỏng cuả đoàn tuần hành biểu tình mới đáng sợ hơn là bạo động, nó sẽ được toàn dân Việt trong ngoài và cả thế giới sẽ đồng tình ủng hộ. Vưà tránh sự bất ổn định xã hội trong giai đoạn nầy, khi Kẻ Lạ lúc nào cũng tìm mọi cách gây tình hình xáo trộn trong đất nước, để tìm cơ hội tấn chiếm bất ngờ Biển Đông Việt Nam thêm nưã.
Đứng im lặng trước Toà Đại Sứ hay Lảnh Sự Quán Trung Quốc với băng rôn khẩu hiệu trên tay, không cần la ó hao hơi tổn sức. SỰ IM LẶNG SẤM SÉT. Công An VN cũng khó mà có cớ để hành hung người biểu tình, vì lúc nào cũng đứng bất động, để bày tỏ lòng yêu nước trong sáng và chơn thật. Những Kẻ Lạ cũng khó chen vào phá rối làm chệch hướng cuả cuộc tuần hành, nếu có cũng rất dễ lộ mặt. Không có gì đáng sợ hơn là SỰ IM LẶNG SẤM SÉT. Nếu CAVN có sự cố hành hung người đứng im lặng, tất cả các hình ảnh đó sẽ được truyền tải khắp thế giới nhanh chóng. Bộ mặt thật sẽ phải lộ rõ trước mắt mọi người.
Xin trân trọng.
Ý kiến hay!
Tôi đồng quan điểm với bác Trung Hoàng.
Đã có những ý kiến cho rằng, cần phải có những cuộc biểu tình ở nhiều nơi nhiều chỗ với số đông người tham dự mới đủ sức ép, đòi hỏi nhà nước VN phải có thái độ cứng rắng và thẳng thắn với quân xâm lược Trung Quốc.
Tôi thấy đấy cũng là ý kiến hay, vì càng đông người tham gia biểu tình thì khí thế càng mạnh, sẽ đủ sức thuyết phục nhân viện CA, họ sẽ không thể mạnh tay đối với người biểu tình, mà ngược lại, lòng yêu nước sẽ giúp họ nhận ra vấn đề mà đứng vào hàng ngũ những người biểu tình!
Thưa ông/bà “Dân Chửi” .
Tôi không có thói quen phản hồi ý kiến của độc giả về những gì mình viết. Tôi xem sự phê bình đứng đắn của độc giả dù thuận ý hay nghịch ý đều hữu ích cho sự học hỏi và trưởng thành của tôi .
Nhưng luận điệu của ông/bà là luận điệu chụp mũ có chủ ý không phải là lời phê bình đứng đắn. Ông/bà giả vờ lập luận theo lối “giả mù ra mưa” để trói tay nhân dân VN trong nỗ lực giành lại đất giành lại biển và qua đó gián tiếp phục vụ cho quyền lợi của Trung quốc. Ông/bà sẽ không đánh lừa được ai. Tôi khuyên ông/bà, nếu muốn làm cái loa cho Trung quốc xin khéo léo một chút đừng để cho cái đuôi ngoe nguẩy ai cũng thấy.
Kính ông Trần Bình Nam
Mong Ông hãy bình tĩnh!
Qua phản hồi của Ông, tôi đọc lại “bài chủ” và nhận thấy ý kiến của bạn “Dân Chửi” phần nào có lý, chứ không hẳn như Ông cáo buộc là “chụp mũ” hay “giả mù sa mưa”!
1) Xin lỗi, Ông đã biện hô cho ông Phạm Văn Đồng không đúng chỗ rằng…”Còn việc Trung quốc ghi đất nào đảo nào là của họ trong Tuyên bố là chuyện riêng của Trung quốc với quốc tế, ông Đồng (hàm ý) không muốn xen vào. Giả sử Trung quốc ghi trong bản Tuyên bố đất Indonesia thuộc về họ thì công hàm của ông Đồng cũng có nghĩa là Việt Nam công nhận Indonesia thuộc Trung quốc hay sao?“…
Thưa Ông, nói như Ông thì ông Đồng đâu cần phải lên tiếng “công nhận lời tuyên bố của TQ” một cách vội vã và vô trách nhiệm như thế? Do vậy, dù cố ý hay vô tình thì ông Phạm Văn Đồng cũng là “nhường” Hoàng Sa và Trường Sa cho Trung quốc rồi!
Thế nhưng, Ông lại biện hộ cho ông Đồng rằng…”cần ghi nhận một điểm tế nhị. Sự phân tích về nội dung ý nghĩa của công hàm ngoại giao của Thủ tướng Phạm Văn Đồng cần dựa vào ngôn từ của công hàm không nên phân tích vì thiên kiến chính trị“…thì không riêng gì bạn “Dân Chửi” mà tôi cũng không thể hiểu được…!
Ông viết tiếp…” Cái lý rõ ràng là như vậy. Tuy nhiên nhiều nhà đấu tranh cho một nước Việt Nam tự do và dân chủ quá nóng lòng, từ lâu vẫn có thói quen kết án ông Phạm Văn Đồng qua công hàm nói trên đã bán biển và nhường đảo cho Trung quốc“…
Viết như thế không phải là Ông đang “binh vực” cho ông Đồng và “phê phán” những người đã nói lên quan điểm của họ về “công hàm” của ông Đồng đó sao?
Ông đặt câu hỏi…”Nếu Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã bán đất bán biển thì chúng ta dựa trên căn bản nào để đòi lại?
Thiển nghĩ, là một “Nhà Bình Luận Thời Cuộc” như Ông thì hẳn biết rõ hơn chúng tôi, vì như Ông đã viết…”Đại diện cho chính phủ VNDCCH ông Đồng không có quyền gì công nhận một cách trái luật quốc tế như vậy….vì Hoàng Sa và Trường Sa lúc đó thuộc chính phủ Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) ” (hết trích)…có nghĩa là “công hàm” (bán nước) của ông Phạm Văn Đồng không hợp với luật pháp Việt Nam và cả quốc tế?
Nếu như thế thì tại sao nhà nước csvn đến nay vẫn không chịu lên tiếng giải thích hay bác bỏ “công hàm 1958″ của Phạm Văn Đồng, hay họ cũng đồng lòng, một giuộc với Phạm Văn Đồng?
Mặt khác, cũng như bạn “Dân Chửi”, tôi cũng lấy làm thất vọng về bài viết này của Ông, thay vì đấu tranh, đòi nhà cầm quyền csvn phải bạch hoá và nói lên tính cách bất hợp pháp của “công hàm” Phạm Văn Đồng (mà TQ đã dựa vào đó làm áp lực với csvn), thì Ông lại chỉ trích những người lên án ông Đồng cũng như “công hàm” vô trách nhiệm kia!
2) Ông thừa biết rằng 18 nhân sĩ và trí thức đã kiến nghị với BNG để được tiếp kiến và mong được Bộ trả lời các câu hỏi trong kiến nghị của họ vào ngày 13/7.
Thế nhưng hẳn là Ông cũng thừa biết, nhà nước csvn có bao giờ có “thiện chí” và thật lòng đâu, BNG cũng chỉ làm cho có lệ! Với kinh nghiệm của một người sống lâu năm với csvn như ông Tô Hải đã viết; “Quí vị thừa biết là cái ông Hai ông Hải hay cô Đào cô Đảo nào đó chỉ gọi điện mời một số rất ít quí vị “lên” Bộ với lý do “không biết địa chỉ những ai khác” là một chiến thuật chia quí vị riêng ra từng người một để dễ “thương thuyết”, để “kêu gọi giúp đỡ”, thậm chí để mua chuộc“.
Thế nhưng Ông lại viết…”Bộ Ngoại giao đồng ý để tất cả cùng vào với Trung tướng Nguyễn Trọng Vĩnh. Nhưng rất tiếc quý vị nhân sĩ đòi hỏi Bộ phải cử người ra mời họ mới vào. Bộ không thể làm công tác có tính nghi lễ tại một quán cà phê nên không thể cử người ra mời. Vì tế nhị, ông Nguyễn Trọng Vĩnh cũng không muốn đại điện mọi người nghe Bộ trả lời cho một mình mình nghe nên cũng đã ra về“…(?)
Và rồi Ông mỉa mai họ…”Do quá câu nệ (việc nhỏ mà quên việc lớn) quý vị nhân sĩ đã bỏ qua một dịp hiếm có để nghe Bộ Ngọai giao cho biết cái nhìn chính thức của chính quyền, rồi sau đó giúp Bộ làm cái loa phổ biến quan điểm về biển và đảo của chính quyền mà có thể vì kẹt thế nước lớn nước nhỏ và quan hệ với Trung quốc không thể lên tiếng chính thức.“!
Ông nghĩ rằng…Bộ Ngọai giao sẽ cho biết cái nhìn chính thức của chính quyền sao?
Thú thật, đọc bài viết này tôi không biết là Ông “quan tâm” đến đất nước hay đang “chống lưng” cho nhà nước csvn và “chỉ trích” những người đang đấu tranh cho DÂN CHỦ, đòi hỏi nhà nước csvn phải công khai bạch hoá cuộc trao đổi giữa ông Hồ Xuân Sơn với TQ về Biển và Đảo?
Tôi hoàn toàn đồng ý với Tác giả Trung Kiên về những ý nói trên và tôi xin nêu thêm cái Văn Bản Pháp Lý là:Hiệp Định Geneve 20/7/1954 đã Xác lập rõ ranh,địa phận(lãnh thổ) của Chính Phủ VNCH từ Vĩ Tuyến 17 trở vào trong đó bao gồm TS-HS và cũng chính thức từ ĐS.Lê công Phụng tại TQ phát biểu với VOA là chính xác 100%(HS đã rơi vào tay TQ)!!!Việc này đồng nghĩa rằng Chính Đảng CSVN đã Bán Nước là hoàn toàn không sai!!Còn lấy lại ư??Chính cái nhà nước XHCNVN này Phải có trách nhiệm gửi hồ sở đến HĐBA/LHQ(Hội Đồng về NQ)để Tòa Án Quốc Tế/LHQ xem xét và giải quyết những tranh chấp( chúng ta đã gia nhập)cũng giống như Philippines đã làm rồi…Và hãy Học kiểu ứng xử như láng giềng Phi….chứ đừng hèn,đừng khiếp nhược nữa mà Bỏ Quên DÂN TỘC VIỆT.!!Nếu không Đảng CSVN sẽ mãi mãi là Tội Đồ của DÂN TỘC VIỆT NAM đó.!Saigon,20/7/2011-15h00′.
Cám ơn ông TBNam đã trả lời. Thật là quý hóa vì hiếm khi tác giả lại đi “giao lưu” với người đọc như thế này. Xin ông bớt giận vì những điều tôi góp ý, mà hãy nhìn vào sự việc.
Trước hết, ông đi làm công việc lên tiếng bênh vực, giải độc dùm cho bọn Du Đãng CSVN, trong khi chính bọn chúng không thèm (không dám) lên tiếng cải chính hay giải thích gì về bản công hàm bán nước của ông Đồng và những gì bọn chúng đã lén lút ký với bọn Tàu. Rồi ông lại lớn tiếng trách mắng 18 vị nhân sĩ đã quá “câu nệ” nên bỏ lỡ cơ hội được nghe lời giải thích “vàng ngọc” của BNG. Trong khi sự thực là bọn chúng kiếm đủ mọi lý do để chỉ mời một vài người, mà bọn chúng khó bịt miệng được như ông Vĩnh, hơn nữa ông Vĩnh cũng đã từng là cấp trên của chúng. Ngoài ra, bọn chúng coi tất cả giới trí thức, nhân sĩ, là đồ giẻ rách, cần gì chúng phải quan tâm mời mọc. Ai đã nói câu: “Trí thức không bằng cục phân”, chắc ông Nam còn nhớ? Nói tóm lại, công việc “giải thích” về các công hàm ngoại giao với toàn dân VN là công việc của bọn Du Đãng CSVN, không phải của người dân thường (trừ phi là được chúng thuê mướn hay sai bảo) Xin ông nhớ cho rằng bọn chúng còn chưa bao giờ dám công khai công nhận là đã có bức công hàm đó, mặc dù ngày nay ai cũng đã rõ vì có bản sao chụp hẳn hòi. Nếu như ông TBNam có làm “giùm” không công cho bọn Du Đãng CSVN, thì khi gọi tôi là cái loa cho bọn Tàu, ông Nam nên gọi tôi là Sư Phụ cho đúng lễ đối với cấp trên. Ngoài ra, thú thật ngay cái tựa đề ông dùng 2 chữ của bọn VC “bức xúc” cũng đủ làm người đọc như tôi “nóng gà” rồi. Xin chào nhà “phân tít” với “bình loạn” TBNam, tôi nghĩ thế cũng đủ rồi.
Tôi hoàn toàn đồng ý với bài viết này về việc bộ ngoại giao gặp trí thức. Trong việc này, nhất là cái “quán cà phê” và “bộ ngoại giao” xem ra nó chênh làm sao ….. không đuợc tí nào hết. Còn về việc cái công hàm PVD bán nước, theo tôi, nói bán nuớc thì hơi quá nhưng bảo là công hàm “ngu ngốc” thì chính xác hơn. Phân tich của TBN về công hàm, tôi chưa thấy thuyét phục để phản bác lại chữ “bán nước”. Lý lẽ để bênh vực cho PVD xem ra không dễ. Đó là lý do tại sao các ông trong Đảng CSVN hiện nay vẫn im thin thit. Bản tuyên bố của TQ về hải phận 12 hải lý “AP DUNG” cho tất cả các “ĐẢO” kế cả “Hoang SA” và “TRUONG SA” . Nguoi ta tuyên bố như thế mà mình lại đi Đồng ý thì “ngu” hết chỗ nói. Bây giờ cứ đặt ngước lại, VietNam tuyen bố và TQ đồng ý. Các ông nghĩ sao? Cái này nó Khó Lắm !!!! Ông PVD và Đảng CSVN đã làm cho con cháu khốn nạn rồi còn gì. Cả đám bộ CT CSVN đang rối rắm không biết phải giải thich và làm gì với cái công hàm “ngu ngốc ” này đây. Giả như ông tuyên bố rõ ràng là Viet Nam công nhận 12 hai lý đối với toàn bộ đất và các đảo và chỉ các đảo nào “Thuộc Về TQ” thì còn dễ gỡ hơn.
Tôi xin copy Quyết định của Đại hội uỷ viên thường vụ đại biểu nhân dân toàn quốc hội nghị thứ 100 thông qua quyết định phê chuẩn về tuyên bố lãnh hải của chính phủ nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa.
Chính phủ nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa tuyên bố:
“* Một: Lãnh hải của nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa rộng 12 hải lý. Quy định này áp dụng cho toàn bộ lãnh thổ nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa, bao gồm Trung Quốc đại lục cùng với duyên hải của các hải đảo, với Đài Loan cùng các hòn đảo xung quanh cách đại lục bằng hải phận quốc tế, những hòn đảo của khu vực Bành Hồ, quần đảo Đông Sa, quần đảo Tây Sa (Hoàng Sa), quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa (Trường Sa) và những gì thuộc về những hải đảo của Trung Quộc”.
Sau đó thì Pham Văn Đồng gửi công hàm, mà nội dung đã được tác giả Trần Bình Nam trích dẫn.
So sánh nội dung 2 văn kiện trên, ta thấy:
1. Rõ ràng có sự mập mờ từ phía TQ. Họ đã ghép một chủ quyền không có thật của họ ở HS, TS vào những chủ quyền của họ có thât ở các khu vực khác . Họ coi như hiển nhiên họ có chủ quyền ở HS, TS. Đây là thủ đoạn biến từ “không có gì” thành “có”.
Chủ quyền ở HS, TS ít nhất trong thế kỷ 19 đã được Hoàng Đế Gia Long khẳng định. Nước Cộng Hòa Pháp sau đó cũng liên tục khẳng đinh. Chu Ân Lai phải biết điều này. Nếu chơi trò lờ tịt, thì ta cũng thử tuyên bố là đảo Hải Nam thuộc Việt Nam xem họ phản ứng ra sao?
Trong quan hệ quốc tế, không được chơi bài lờ tịt như vây.
Hơn nữa 1951 tại Hội nghị Sanfrancissco, 51 quốc gia đồng minh chống Phát xít đã nghe tuyên bố khẳng định chủ quyền của Thủ tướng Việt Nam Trần Văn Hữu.
Sao 1958, Chu Ân Lai còn lập lờ đánh lận con đen ?
Vì thực sự họ rất muốn HS, TS nhưng chưa bao giờ họ có chủ quyền ở đây.
Đơn giản như vậy thôi.
Họ đã dùng chiêu biến từ “không” thành “có” và Phạm Văn Đồng đã sa đầu vào bẫy, hay không sa vào bẫy tùy cách giải thích. Tôi nghĩ là cần phê bình ông Thủ tướng Việt Nam một chút.
Mọi việc, nhất là dính líu đến chủ quyền 2 quần đảo HS, TS phải rõ ràng mạch lạc. TQ đã mập mờ, ông thủ tướng VN cũng mập mờ nốt, để hôm nay, con cháu phải cãi nhau tìm cách hiểu ông ta cho bằng được.
Chỉ cần thêm 1 cụm từ “12 hải lý” là TQ không có gì để bấu víu được. Bạn đọc có thể tiếp tục theo dõi như dưới đây.
Tôi trích lại đây cho bạn đọc theo dõi : PV Đồng viết :
“Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (VNDCCH) ghi nhận và tán thành bản Tuyên bố ngày 4/9/1958, của chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung quốc (CHNDTQ) , quyết định về hải phận của Trung quốc.”
Nếu trong câu trện ở đoạn cuối, thủ tướng Việt Nam viết rõ như sau: “quyết định về hải phận 12 hải lý của TQ”, thì hôm nay , con cháu của ông ta không phải khổ và không phải đứng trước mối họa chiến tranh. Chỉ thiếu cụm từ “12 hải lý” mà TQ dụng được kế biến “không” thành “có”.
Tuy vậy đây chỉ là kế thôi.
Không phải cứ dụng kế là có được chủ quyền.
Chủ quyền phải do danh chính ngôn thuận tuyên bố. Trung Quốc trong quá khứ phong kiến chưa bao giờ làm được điều này.
Trong thời hiện đại ngày nay, tuyên bố chủ quyền phải kèm theo không bị quốc gia khác phản đối( ta đang nói về chủ quyền các đảo). Trung Quốc có tuyên bố chủ quyền nhưng đã muộn rồi,luôn bị VNCH, hay CHXHCNVN phản đối vì HS, TS đã thuộc VN rồi.
Trung Quốc đã phải dùng hạ kế là ăn cướp năm 1974 và 1988. Chứng tỏ họ thèm muốn HS, TS lắm.
Quay trở lại công hàm Phạm Văn Đồng, nếu chỉ có câu :“Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (VNDCCH) ghi nhận và tán thành bản Tuyên bố ngày 4/9/1958, của chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung quốc (CHNDTQ) , quyết định về hải phận của Trung quốc.” thì không có gì bàn cãi. Phạm Văn Đồng đã công nhận chủ quyền HS, TS cho TQ rồi.
May thay còn có câu sau : “Chính phủ nước VNDCCH tôn trọng quyết định ấy và sẽ chỉ thị cho các cơ quan Nhà nước có trách nhiệm triệt để tôn trọng hải phận 12 hải lý của Trung quốc trong mọi quan hệ với nước CHNDTQ trên mặt bể.”
Vậy VN có thể túm vào câu này mà bẻ quặt câu trên bằng giải thích dụng ý của ông Đồng là chỉ công nhận 12 hải lý cho TQ mà thôi. Thực tế thì chủ quyền HS, TS lúc này do Việt Nam Cộng Hòa quản lý, ông Đồng có đồng ý hay không đồng ý cũng không có ý nghĩa gì.
Tuy vậy, do có thể có nhiều cách lý giải khác nhau công hàm PV Đồng, nên ta cũng không sợ luận điệu của TQ lắm. Có thể ra tòa án quốc tế, và tòa sẽ sử có lợi cho VN. Không thể vì 3 cái dòng viết mập mờ của cả 2 phía mà quyết định cho TQ chủ quyền được. VN đã có chủ quyền cho đến 1939 khi Nhật phát xít chiếm HS, TS. Sau đó khi Nhật thua trận, HS, TS phải trở về với VN là lẽ thường. TQ cố ý nhẩy vào, lại dùng vũ lực là không có được.
Ngoại giao VN hiện nay thảo luận với TQ về HS chắc chắn là bị TQ đưa công hàm PV Đồng để làm khó dễ, và dùng cả đe dọa chiến tranh.
Không nên sợ TQ, nếu họ nói là PV Đồng công nhận cho họ chủ quyền, thì ta nói là PV Đồng chỉ công nhận 12 hải lý mà không công nhận chủ quyền. Ai kiên trì hơn ai ở đây nào.
Mặt khác, phải có kế hoạch đòi lại HS, TS bằng hình thức như TQ đã dùng với VN để chiếm của VN Hoàng Sa, Trường Sa.
Trên bàn hội nghị, ta phải đòi lại hoàn toàn HS, TS không để một tí nào cho TQ. Kinh nghiệm cho thấy nếu chỉ lùi một đảo nhỏ cho họ thì con cháu VN sẽ phải hứng chịu thảm họa bành trướng , thảm họa chiến tranh.
Nguyễn Nghĩa.
Quân cướp nước và bè lũ bán nước
Có nghe chăng lời giận giữ của non sông
Chúng họp kín trong đêm đen nhầy nhụa
Bày âm mưu mua bán nước non này
Không bao giờ! bọn giặc phương bắc hãy nghe
Tiếng vang vọng của Bạch Đằng Giang dậy sóng
Không bao giờ! những kẻ ở Ba Đình hãy lăng nghe
Tội bán nước không thể nào tha thứ
Ngày tàn của chúng bay
đã đến
Chỉ dân tộc này
Việt nam
mãi mãi trường tồn
Tặng những người con yêu tú đã tham gia biểu tình chống Tàu.
Lại một lần nữa, bài viết của ông TBNam làm cho tôi vô cùng thất vọng và nghĩ rằng ông TBNam có thể là người của Đảng chăng? Điều suy nghĩ này đã khởi sự từ những bài viết phân tích kém logic trước của ông ta nhưng tôi vẫn cứ hy vọng là không phải như vậy. Nay thì khá rõ rồi, ông TBNam đang cố gắng làm luật sư riêng cho bọn Du Đãng CSVN.
1/ Ông trách các nhà đấu tranh cho DC, TD “quá nóng lòng” nên gán cho ông Đồng tội “bán nước”. Rồi loay hoay phân tích từng chữ trong bản công hàm đó. Xin hỏi ông Nam liệu ông Đồng và HCMinh có cần thiết phải “tặng cho Trung cộng” bức công hàm đó hay không? Chính ông cũng cho là việc TC điền gì vào đó là “chuyện của họ, ông Đồng không cần biết”. Trời đất ơi, tuy chuyện thêm vào như Indonesia là thuộc TC không liên quan gì đến bản công hàm của ông Đồng, nhưng việc ghi thêm TS, HS vào thì ông Đồng cũng không cần phải lo???? Đúng, là vì một kẻ đã rắp tâm bán nước, thì còn lo gì chuyên tổ quốc có mất thêm “vài hòn đảo chỉ có cứt chim”, như lời của ông Hồ, chắc ông TBNam có nhớ????? Tại sao ông Đồng lại phải làm cái việc “không cần thiết” đó in the first place????
2/ Ông TBNAm lại còn “lớn tiếng” trách 18 vị nhân sĩ là đã “câu nệ” nên không chịu vào nghe BNG của bọn Du Đãng CSVN giải thích về “thỏa thuận” gần đây nhất của chúng là gì. Ông Nam có bao giờ biết đặt câu hỏi là tại sao bọn chúng chưa bao giờ công khai những văn bản, hiệp định chúng đã lén lút ký với Tàu có liên quan về biên giới, hải đảo, cho nhân dân VN được biết, mà mãi đến gần đây, khi có áp lực của toàn dân, của các vị nhân sĩ, thì họ mới “mời” một mình ông Vĩnh vào thôi??? Đã vậy, theo như ông Nam, họ không cần phải dùng “nghi lễ” đối với mấy vị kia, và sau đó cuộc họp không thành, mà BNG cũng đek thèm giải thích hay thanh minh thanh nga gì cả, chỉ “giao” cho ông TBNam là đủ rồi sao??? BNG và bọn Du Đãng CSVN hành xử với các vị nhân sĩ và nhân dân như vậy, mà ông Nam vẫn còn khuyên mọi người nên tiếp tục khom mình, kiên nhẫn, để “hy vọng” nghe BNG cho nghe vài điều gì hay chăng??? Thưa ông TBNam, ông đã sống ở ngoại quốc bao nhiêu năm mà vẫn còn mang tinh thần Vua tôi như Cha Mẹ và con cái như thế???? Nhân dân VN chỉ đòi cái quyền tự Do thông tin, tự Do được biết rõ những gì liên quan đến vận mạng, sự tồn vong của đất nước, chứ không phải đi xin xỏ bọn CSVN chúng “nói cho cái gì thi nghe thế ấy”. Ông TBNam, ông là ai và ông đứng về phía nào trong công cuộc chống bọn Du Đãng CSVN đang cầm quyền và chống ngoại xâm Tàu cộng????
Ly luan nhu TBN thi Danchui nghi la dung roi . Rang tim hieu xem TBN la ai ?
Theo chổ tôi biết thì TBN.là Trần Văn Sơn,sĩ quan thân phe cánh Dương Văn Minh
từng làm dân biểu thời Đệ II Cộng Hoà.Điều đáng chú ý là TBN.là bạn thân của cựu dân biểu Nguyễn Công Hoan ( tức Huỳnh Văn Thạnh có mặt bên cạnh hòa thượng TQĐ.lúc tự thiêu) cùng vượt biển với nhau qua Mỹ tháng 5 năm 1977.
Đáng chú ý hơn nữa là NCH.từng làm đại biểu của QH.VC.sau 1975. Hiện NCH.
rút vào bí mật tức là không thấy ông hoạt động gì cả,trong khi ngược lại,TBN.vẫn đang hoạt động chính trị qua 2 tổ chức như tôi đã nêu trong ý kiến phía trên.
Người Việt hải ngoại cần lưu ý các tổ chức chính trị có ông Trần Bình Nam làm “chính trị gia lý thuyết” mà bạn Nhật Lệ đã cho biết. Xin cám ơn bạn Nhật Lệ.