WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Nha phiến, tham nhũng và công lý ở Afghanistan và VN: Một chuyện cần xét lại

Tác giả: Merle L. Pribbenow
Nguyễn Kỳ Phong Dịch

 

Nhật báo The New York Times số ra ngày 27 tháng 10, 2009 có đăng một bài viết rất sôi động về ông Ahmed Wali Karzai, bào đệ của tổng thống Afghanistan Hamid Karzai. Bài viết cáo buộc ông em tổng thống là một tay buôn bán nha phiến lớn và đồng thời cũng là một nhân viên ăn lương của cơ quan tình báo CIA. Bài báo do ba tác giả ký tên, trong đó có James Risen, một tác giả có tiếng với tác phẩm mới xuất bản gần đây là State of War, nói về những kế hoạch tình báo của Hoa Kỳ dưới thời tổng thống Bush. Nhưng cũng giống như những cáo trạng mà tác giả Risen đã đưa ra trong State of War, những tin tức trong bài viết trên báo Times gần như dựa hoàn toàn vào những nguồn tin nặc danh.

Trong khi lưu ý độc giả là ông Ahmed Wali Karzai đã phủ nhận một cách khẳn định những liên hệ đến tin đồn chuyển nhận nha phiến và cũng không có làm việc ăn lương cho CIA, tác giả Risen tiếp tục trích theo nhiều viên chức nặc danh “trong giới quân sự và chính trị,” cho rằng liên hệ của Nha Tình Báo CIA với Ahmed Karzai là  “đầu mối của nhiều bực bội cho giới chức quân sự và chính trị trong nội các Tổng Thống Obama.” Trong khi thú nhận những bằng chứng về hoạt động của Ahmed Karzai đều là những bằng chứng “gián tiếp,” bài viết lên án liên hệ của Amed Karzai đến nha phiến đã biến ông thành một tệ trạng, “một lực lượng không tốt” (một danh từ rất đặc biệt và nhạy cảm) ở Afghanistan. Bài viết đồng thời lập lại chỉ trích đến từ những nguồn tin nặc danh của Nha Bài Trừ Ma Túy Hoa Kỳ, cho rằng chánh phủ Mỹ đã không hành động thích nghi trước những nguồn tin về Ahmed Karzai và liên hệ của ông ta với nha phiến.

Là một nhân viên CIA đã nghỉ hưu và từng phục vụ ở Việt Nam, bài viết trên nhật báo Times về Ahmed Karzai đem lại cho tôi một âm hưởng quen thuộc. Vài thập niên trước đây trong thời chiến, một vụ vu khống tương tự xảy ra cho Trung Tướng Đặng Văn Quang, một viên chức có nhiều thế lực và rất thân cận với Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu. Mặc dù đã về hưu hơn mười năm, và chính cá nhân tôi không biết sự chính xác của cáo trạng về người em tổng thống. Nhưng tôi tin rằng, trước khi báo chí, công luận nước Mỹ, và những viên chức trong chánh phủ Obama mù quáng tin vào cáo trạng đăng trên nhật báo Times, xét lại trường hợp ở Việt Nam trước đây là một điều c ó ích. Bài học về trường hợp của tướng Quang có thể áp dụng được vào trường hợp em của Tổng Thống Karzai.

Những tin đồn độc hại

Đặng Văn Quang, phụ tá an ninh đặc biệt của TT Nguyễn Văn Thiệu. Ảnh washingtondecoded.com

Tướng Đặng Văn Quang là phụ tá đặc biệt cho Tổng Thống Thiệu về Quân Sự và An Ninh Quốc Gia. Đồng thời ông ta cũng là bạn và người tín cẩn của tổng thống Việt Nam Cộng Hòa, t ừ thời cả hai mới vào quân ngũ. Vào cuối thập niên 1960 và đầu thập niên 1970, ở Sài Gòn có tin đồn tướng Quang buôn bán bạch phiến; một nhân viên ăn lương của CIA; và là người đi thâu tiền tham nhũng cho Tổng Thố ng Thiệu. Những tin đồn này được đối thủ chính trị (trong đó có nhóm theo phe Phó Tổng Thống Nguyễn Cao Kỳ) của Tổng Thống Thiệu tung ra, rồi được báo chí trong và ngoài nước đăng tải rộng rãi. Tiếng đồn về hành vi của tướng Quang không những được các hãng thông tấn loan tải ở Mỹ, những vu cáo đó còn được viết như một đề tài chánh trong quyển The Politics of Heroin in Southeast Asia, một tác phẩm phổ quát, vẫn được trích dẫn thường xuyên, của tác giả Alfred McCoy, hiện đang dạy tại đại học Wiscosin-Madison.

 

Như mọi trường hợp về tin đồn, nhất là tin đồn có dính dáng đến những người làm việc trong bóng tối, ở lãnh vực an ninh quốc gia và tình báo như tướng Quang, những vu cáo này   được chuyền tai và dần có một hiện hữu riêng của nó tự tại. Không lâu sau, hầu như mọi người — kể luôn giới truyền thông Mỹ, và ngay cả nhân viên tòa Đại Sứ và nhân viên Nha Bài Trừ Nha Phiến Hoa Kỳ — bắt đầu coi những tin đồn về tươ ớng Quang là sự thật.

Những lời đồn về tướng Quang không tránh khỏi sự chú ý của Sở CIA Sài Gòn. CIA Sài Gòn quan tâm đến tiế ng đồn vì sự liên hệ giữa Sở và tướng Quang, người được Tổng Thống Thiệu chỉ định đại diện để liên lạc với CIA. Tài liệu được giải mật gần đây cho biết CIA Sài Gòn theo dõi những tin đồn và gởi một tường trình về CIA Hoa Thịnh Đốn, thẩm định tính chất hư thực của tin đồn. Sự hiện hữu của bản phúc trình này — được giữ kín từ trước đến giờ — lộ ra ánh sáng trong một sử liệu nghiên cứu vừa được giải mật tên là CIA and the Generals: Covert Support to the Military Government in South Vietnam, do sử gia của CIA, Thomas Ahern, soạn thảo. Tài liệu gải mật này hiện nay được công bố ở trang web site của CIA. Dưới đây là một đoạn ngắn trong tài liệu nghiên cứu CIA and the Generals, nói về bản báo cáo của CIA Sài Gòn đối với những tin đồn về tướng Quang:

Sau hiệp ước ngưng bắn tháng 1-1973, từ vai trò nguyên thủy như một công cụ của chánh phủ Hoa Kỳ dùng để gây ảnh hưởng và cung cấp tin tức cho các tướng lãnh, CIA Sài Gòn gia tăng hoạt động trong những lãnh vực như vấn đề tham nhũng; ấn tượng của công luận Mỹ về VNCH; và chiều hướng viện trợ Hoa Kỳ trong tương lai. Từ lâu, công chức tham nhũng là một vấn nạn của chánh phủ Sài Gòn. Trong những người CIA Sài Gòn đang liên lạc, Trung Tướng Quang là người dễ đem lại tranh luận khi vấn đề tham nhũng được đề cập. Dáng người hơi mập, có giọng cười the thé từng đoạn trong những giây phút căng thẳng, người phụ tá cho Tổng Thống Thiệu thường bị  một số người Mỹ coi thường. Với hy vọng giải quyết những tin đồn về chuyện tướng Quang tham nhũng, khoảng năm 1974 Trưởng Sở CIA Sài Gòn chỉ định [tên người này bị xóa bỏ] dùng mọi nguồn và phương tiện để thẩm định xuấ xứ tiền bạc và tài sản của tướng Quang. Nhưng [tên bị xóa] không tìm thấy một dấu hiệu nào, và sau đó viết một báo cáo với chủ ý: nếu báo cáo không giải oan cho tướng Quang, thì cũng cho thấy những vu khống về tướng Quang tham nhũng cũng không chứng minh được [một vài hàng bị kiểm duyệt bỏ].

Tôi biết rõ nội dung báo cáo của CIA về tướng Quang, vì tôi là tác giả của báo cáo đó. Từ trước đến giờ tôi nghĩ, tướng Quang không phải là một người thánh thiện; và tôi cũng chưa hề nói ông ta hoàn toàn vô tội với tất cả những cáo trạng về tham nhũng. Nhưng ông ta hoàn toàn không liên hệ đến chuyện mua bán nha phiến.

Tôi biết chắc một số người sẽ nghi ngờ kết luận của tôi và của Sở CIA Sài Gòn. Để đi đến một nhận định trung thực về những kết luận trên, tôi nghĩ chúng ta nên nhìn kỹ chuyện gì đã xảy ra cho tướng Quang sau khi ông rời Việt Nam lúc quốc gia đó bị cộng sản cưỡng chiếm.

Sau khi thất thủ

Khi Sài Gòn sụp đổ vào cuối tháng 4, 1975, tướng Quang và gia đình di tản đến Hoa Kỳ. Đầu tiên, cả gia đình được đưa vào trại tị nạn ở Arkansas, sống chung với hàng chục ngàn người tị nạn. Có cảm tưởng đang bị nhiều người tị nạn đe dọa — những người đã nghe tiếng đồn về nạn tham nhũng, và tin rằng ông cũng là một trong những nguyên do đưa đến sự thất trận ê hề c ủ a VNCH — ông và gia đình rời trại đi qua Canada định cư.

Ở Canada, từ những báo cáo của giới chức thẩm quyền, đa số dựa vào tin tức và tiến đồn đến từ báo chí, chánh phủ Canada ra lệnh trục xuất tướng Quang. Rồi sau đó, cũng từ những lời đồn thường xuyên về  tướng Quang, Hoa Kỳ và không nước nào cho phép ông đến định cư (chánh phủ Cộng Sản Việt Nam đồng ý sẽ nhận tướng Quang, nhưng không bảo đảm với chánh phủ Canada là sẽ không xử bắn nếu ông ta bị cưỡng ép hồi hương). Dưới trường hợp đó, tướng Quang đã sống hơn 10 năm ở Canada trong một hoàn cảnh bất hợp pháp: không phải là di dân thường trú; không được cấp giấy phép làm việc; và đối diện với một án lệnh trục xuất đang còn hiệu lực.

Mặc dù với tin đồn ông ta có bạc triệu đến từ các vụ buôn bán nha phiến, cuộc sống của tướng Quang và gia đình ở Canada rất thiếu thốn. Họ sống trong một chung cư tồi tệ, rẽ tiền, trong khi ông Quang đi làm mọi công việc thấp nhất trong xã hội , như quét dọn và rửa ve chai. Dăm ba lần ông ta bị đuổi việc và phải dọn nhà đi chổ khác, sau khi các ký giả Canada tìm ra ông, viết những bài phóng sự “vạch mặt,” để chỉ điểm nơi tên “buôn nha phiến” đang làm việc bất hợp pháp.

Năm 1989 tướng Quang được  Hoa Kỳ cho phép định cư. Giống như phần lớn người Việt tị nạn, ông định cư ở miền nam California. Giống khi còn ở Canada, tình trạng tài chánh của tướng Quang rất khiêm nhường. Những năm đầu thập niên 1990 tướng Quang nuôi gia đình bằng nghề khuân vác hành lý ở phi trường Los Angeles. Gần đây, theo nhật báo Sacramento News & Review, số ra ngày 4 tháng 12, 2008, tướng Quang, với ức khoẻ suy giảm trong những năm gần đây, đang sống trong một viện bệnh lão ở Sacramento, California.

Sự nghèo khổ, nghị tội, và đề án về tướng Quang sau khi Sài Gòn thất thủ, là một bằng chứng rõ ràng nhất cho thấy tiếng đồn (và mọi người cho là sự thật) tướng Quang là triệu phú, là đầu đảng buôn bán nha phiến, là sai. Kinh ngiệm và lý luận cho thấy những đầu đảng buôn bán nha phiến thường đem thứ tiền trộm cắp đó dấu đi ở những ngân hàng ngoại quốc. Nếu tướng Quang thuộc vào lọai đó, tham nhũng và có tiền như báo chí Mỹ và những trung tâm loan tin đồn đã nói, thì ông ta đã đem phần lớn tiền của ông ra ngoại quốc vào những tuần lễ cuối cùng của miền Nam, khi ai cũng thấy sự chiến thắng của cộng sản gần như là chắc chắn. Một số tướng lãnh và lãnh tụ VNCH di tản, trong đó có Tổng Thống Thiệu, Thủ Tướng Trần Thiện Khiêm, và Đại Tướng Tổng Tham Mưu Trưởng Cao Văn Viên, họ sống nhiều năm lưu đày ở đất Mỹ một cách tương đối an nhàn. Có nhà, sống nhờ vào tiền đã “dành dụm” mà không cần phải đi làm nuôi thân một ngày trong đời của họ. Trong khi rất khó để chứng minh tướng quang vô tội, trong trường hợp này, tôi nghĩ, những người quan sát vô tư chỉ có thể kết luận những vu cáo tướng Quang buôn bán nha phiến là sai.

Điều này đưa chúng ta trở lại những nghi cáo về người em Tổng Thống Afghanistan Karzai. Giống như những nghi cáo về tướng Quang, những cáo buộc này, nhìn ngoài mặt, chỉ là những lời đồn mơ hồ, thiếu bằng chứng rõ rệt hỗ trợ. Giống như những nghi cáo về tướng Quang, những nghi cáo này được tung ra từ đối thủ chánh trị của thầy của Ahmed Wali Karzai (là ông anh; tổng thống Afghanistan), hay từ những nguồn tin nặc danh đến từ Mỹ và Afghanistan. Tôi sẳn sàng thú nhận, tôi không có tin từ bên trong để biết hư thực về những nghi cáo. Cũng có thể Ahmed Wali Karzai là loại ngưòi đê tiện như bài báo đã mô tả. Tôi thông cảm cho các ký giả có được những “tin nóng,” phải viết để có tên mình trên tranh nhất, và tôi cũng nhận ra rõ những các tòa báo cần phải làm tiền.

Tuy nhiên tôi xin đề nghị với báo The New York Times, với James Risen, với các ký giả và cơ quan truyền thông, là ký giả có trách nhiệm — những ký giả quan tâm đến sự thật như chính cá nhân họ  tuyên dương sự thật — trước nhất phải thật lòng tìm biết những bằng chứng cụ thể để  hỗ trợ cho những nguồn tin nặc danh, trước khi quyết định đăng tải loại bài nói trên. Đồng thời tôi cũng lưu ý  công luận và chánh phủ Hoa Kỳ phải thật cẩn thận trước khi chấp nhận những bài viết chỉ dựa vào những nguồn tin nặc danh, mơ hồ, những đồn đãi vô căn.

Đã quá trễ để lấy lại những tổn thương do những tin đồn vô căn cứ đã gây ra cho tướng Quang. Nhưng có thể  thí dụ về tướng Quang giúp chúng ta tránh được lỗi lầm tương tự trong tương lai.
——————————————–

Nguyễn Kỳ Phong dịch theo “Drugs, Corruption, and Justice in Vietnam and Afghanistan: A Cautionary Tale,

Merle L. Pribbenow, tác giả bài viết “Limits to Interrogation: The Man in the Snow White Cell,” là cựu nhân viên CIA và là một chuyên viên ngôn ngữ, phục vụ ở Việt Nam từ năm 1970 đến 1975. “Limits to Interrogation: The Man in the Snow White Cell” nói về cuộc thẩm vấn mấ y năm với Nguyễn Văn Tài, một cán bộ tình báo cao cấp nhấ t của CSBV bị VNCH bắt giữ.

© 2009 by Merle L. Pribbenow

Bản tiếng Việt do tác giả Trọng Đạt gửi tới.

 

10 Phản hồi cho “Nha phiến, tham nhũng và công lý ở Afghanistan và VN: Một chuyện cần xét lại”

  1. Hi x Pham says:

    Cac ngai ban luan lam chi cho met, cac ngai co biet tren the gioi nay the luc Do thai manh den muc nao khong. Tat ca deu phuc vu cho su ton tai cua Do thai, Mien Nam tham bai cung do the luc Do thai Cac ngai co biet My cup 1400 trieu vien tro o mien Nam de danh cho Do thai cong them 300 trieu la 1700 trieu de vien tro bao ve Do thai. Tat ca ly do boi ban mien Nam, tan sat, ha be nhung gioi chuc mien Nam deu de phuc vu quyen loi va su ton tai cua Do thai ben canh hon 200 trieu dan Hoi vung Trung dong thu nghich day cac ngai a.

  2. D.Nhật Lệ says:

    Không chỉ trường hợp tướng Quang mà còn vài nhân vật cao nhất của miền Nam cũng đều bị Mỹ lần lượt giở trò “vu oan giá họa” dọn sẵn cho những thủ đoạn triệt hạ tối hậu.Trước khi hành động chính trị xảy ra giữa thanh thiên bạch nhật thì Mỹ đã phải nghiên cứu đường đi nước bước hay gọi rút gọn là những chiến thuật trong một chiến lược trọn gói.Đừng ngây thơ tưởng thật mọi ký giả nhà báo Mỹ đều lương thiện cả đâu.Thật ra,người ta không khó gì để dựng chuyện “bé xé ra to”,thậm chí ngụy tạo chứng cớ để “ném đá giấu tay” vì đó là mặt trận tình báo bao gồm phản gián,không kể chế độ tư bản hay cộng sản.Đó là một trong những thủ đoạn thường dùng trong trò chơi chính trị.
    Dĩ nhiên,có sự khác nhau về mức độ gian trá và tàn bạo.Nếu ở các nước tư bản,việc ngụy tạo chứng cớ khó khăn bao nhiêu thì lại qúa dễ dàng ờ các nước CS.vì hoàn toàn không có cơ quan nào đối lập dám kiểm soát việc làm dưới chế độ CS.chuyên chính.
    Nhân đây,có lẽ cũng nên nhắc lại câu dân gian thời đó truyền tụng “Nhất Thắng nhì Chinh tam Thanh
    tứ Trưởng”.Theo tôi thì lẽ ra phải nói lại như sau mới chính xác “nhất Trưởng,nhì Thanh,tam Chinh,
    tứ Thắng”.Hình như có sự lầm lẫn cố ý trong câu thứ nhất.

    • LẠI MẠNH CƯỜNG says:

      Dear Nhật Lệ,

      Tôi không phải là dân nhà bình “thuần chất”, đi lính chỉ vì sự cực chẳng đã mà thôi.
      Nhưng trong gia đình, giòng họ, bạn bè, hàng xóm … không thiếu gì lính đủ mọi binh chủng, mọi cấp bậc, khắp bốn vùng chiến thuật.
      Thậm chí ngay khi mới bước lên ngưỡng cửa đại học đã nếm ngay mùi lính dài dài nhiều năm sau đó, cho dù lúc đó chỉ là lính “Babilac”. Dĩ nhiên là ra trường vào lính chuyên nghiệp và cũng ti toe đi tù CS như ai.

      Tôi thấy thường thường người ta hay có thái độ “phủ bênh phủ, huyện bênh huyện”, nhất là “mèo khen mèo dài đuôi”

      Các ông đảng kaki (phần đông qúi ông trong thời chiến đều thuộc đảng này) hay khen nhau búa xua, lắm khi nghe đồn cũng thổi phồng thành một giai thoại …. Thuộc hạ khen cấp chỉ huy tối cao là chuyện tất yếu, cho đến cái rắm của xếp cũng … thơm, hay có mùi thối … rất khác thiên hạ !
      Còn xếp tha hồ ba hoa chích choè với đàn em về thành tích của mình !

      Chính vì thế tôi ko ngạc nhiên khi anh thuật lại câu vè được truyền tụng trong phe kaki và lan ra tận ngoài dân thường !
      Thật ra theo tôi cái cần của một anh tướng là tài cầm quân, biết được địch tình ra sao mà hành xử, cũng như phải yêu nghiệp lính, hơn là đạo đức như ông giáo già; rồi hiền quá hóa ngu ! Chẳng hạn như ông đại tướng Cao Văn Viên là tham mưu trưởng mà mặc kệ cho tonton Thiệu xỏ mũi dài dài; còn ông buồn tình cắp sách đi học thêm !
      Nguyễn Huệ hành xử rất tàn nhẫn nếu ko muốn nói là ác (theo như tài liệu của các vị thừa sai đạo Kitô kể lại), nhưng dụng binh như thần, đánh đâu thắng đó.
      Napoleon bê bối đường tình ái, nhưng tài thao lược quân sự khó có người sánh kịp.

      Xếp trực tiếp của tôi là y sĩ đại tá Hoàng Cơ Lân, chỉ huy trưởng trường quân y, được các khoá sinh kính nể như ông trời con, bởi ông này có bằng dù, từng phục vụ trong binh chủng dù, nhất là ông khoe từng nhảy saute đêm hành binh.

      Nhưng rồi, ‘đường xa mới biết ngựa hay”, khi hữu sự mới biết chính tà , tức mặt thật của nhau.

      Giờ thứ 24-25 các ông tướng Trưởng và đại tá Hoàng Cơ Lân sách quần chạy trước tiên !
      Trước đó ông Lân còn họp mặt bọn tôi lại lên lớp một tăng về nhiệm vụ của y nha dược sĩ trong thời chiến bla bla bla.

      Thôi tôi nghĩ kể như thế là đủ rồi phải không anh !

      Lại Mạnh Cường

      TB:
      Phiá CS cũng thế mà thôi. Toàn là huyền thoại cả. Cho nên ban đầu ông Bùi Tín rất thích ca tụng ông đại tướng “cấm vận Lồn chị em” (ngày xưa đại tướng công đồn; ngày nay đại tướng bịt lồn chị em), nhưng theo thời gian ông chán ngán ông Giáp bởi ông này hèn quá, ngậm miệng làm thinh quá lâu.
      Mãi gần cuối đời ông Giáp cựa mình chút chút, nên ông Tín hồ hởi phấn khởi ca ông Giáp tưng bừng !

      • D.Nhật Lệ says:

        Ô la la ! Chính tôi là người cũng ngồi nghe Y sĩ Đ/tá HCL.huấn thị ở giờ thứ 25
        đó…ngài đốc tưa LMC.ạ ! Tôi còn nhớ ông lên lớp cho cả đám bs.quân y hiện dịch như Nguyễn Tài Mai,Phan Thanh Hải v.v.Hóa ra,tôi cùng đi trưng tập với LMC.đấy nhé ! Có cả Bùi Trọng Cường ở Úc này nữa,vẫn đang hăng say hoạt động cộng đồng ở tiểu bang “Đất nữ hoàng”.
        Thế nhưng,có lẽ không nên trách những người như Ys/Đt.HCL.”bỏ của chạy
        lấy người” mà trách giới quân sự và chính trị,chứ chuyên môn thì còn có thể làm được gì ở giờ “hấp hối” của miền Nam như thế ? Sau đó,tất cả đều nhận
        nhiệm sở hết,chỉ còn tôi được phái qua làm ở Khu ngoại thương/ QYV.Trần Ngọc Minh của CHT.Ys/TT.Phan Thế Tế .
        Xin hỏi nhỏ ông bạn là Nguyễn Đăng Chương Dương nghe nói chết trong trại
        cải tạo,phải không ? Nếu biết thì kể thêm cho tại hạ nghe.Đa tạ trước.

      • LẠI MẠNH CƯỜNG says:

        Dear D.Nhật Lệ,

        Không ngờ cùng khoá 17 Y Nha Dược Trưng Tập vào giờ phút hấp hối của VNCH.

        1/
        Bạn nhớ lầm là, bọn hiện dịch ra đơn vị trước cả tháng rồi. Chỉ có đám trưng tập mới tà tà đi lính và kẹt lại, do phải học hai món Hành Chánh Quân Y ngay tại trường QY và Cấp Cứu Quân Y ở Tổng Y Viện Cộng Hòa (ông anh họ tôi Lại Quốc Kỳ dậy bài Phỏng). Sau đó phải chờ mấy ông ở Huế học quân sự bổ túc ở Thủ Đức, còn đám trong Nam học ngay từ sau Tết Mậu Thân dài dài.

        Đám bạn lính chuyên nghiệp thuộc khoá 21 Hiện dịch ra đơn vị và đa số bị bổ sung vào Thủy Quân Lục Chiến và Biệt Động Quân (đang thành lập sư đoàn như Dù và TQLC), cho nên không thiếu thằng bị làm bia đỡ đạn (Đoàn Trung Bửu bị chết trên đường triệt thoái từ Cao nguyên về Nha Trang), Châu … cũng như bị bắt làm tù binh như Vũ Đức Giang rồi chết trong tù CS. Xem Tháng Ba Gẫy Súng của Cao Xuân Huy biết rõ chuyện này, bởi hai thằng này bạn học thời trung học ở Nguyễn Trãi. Và thảm cảnh của các thằng bác sĩ mới ra trường lý tưởng đầy người vì dân vì nước !

        2/
        Trong tù cải tạo CS tôi chứng kiến hai cái chết thương tâm của bạn đồng nghiệp cùng khoá trưng tập.

        - Dược sĩ Phạm Gia Thược, tự tử ở Trảng Lớn trong hầm đạn bằng lựu đạn, do trầm cảm (depression) nặng ! Nghe nói cả gia đình Thược đi hết, và chờ học song 10 ngày mà chưa thấy gì hết !
        Sau đó là CS vội vã cho đám chúng tôi quanh đó đi ngay đến Xuân Lộc, Long Khánh (đóng ngay ở bộ chỉ huy sư đoàn 18 ?)

        - Nổ kho đạn Long Khánh đúng ngày đổi tiền lần đầu hay ngày hiệp thương chính trị hai miền Nam Bắc chi đó. Nguyễn Đăng Chương Dương tránh bom rơi đạn nổ quanh mình ở dưới tấm thép lót phi trường PSP, nên bị nó rơi xuống đè trúng đầu, gây chấn thương sọ não nặng. Ko phương tiện chữa trị nên CD qua đời , trong lúc vợ mới cưới ở nhà đang mang thai.
        Bọn tôi là bạn cùng lớp nên được cử ra vài người mang xác CD đi chôn ngoài vòng rào trại cải tạo. Trần Ngọc Khuê (Khuê cao), Nguyễn Phan Khuê (Khuê con), Nguyễn Ngọc Trảng và tôi đã mang xác CD đi chôn. Sau đó là chia làm hai chuyển trại. Tôi đi Đồng Bang gần Cà Tum biên giới Miên Việt; Khuê và các bạn khác đi Phước Long, rồi Bù Đăng Bù Đốp Bù Gia Mập làm lúa ….
        Tại Đồng Bang gặp lại một số bạn như Nguyễn Xuân Ngãi, Nguyễn Việt Cường (Cường lãi) … đã nằm sẵn nơi này từ lâu rồi. Cường lãi đang bị sốt rét hành hạ dở sống dở chết !

        3/
        Cái khốn nạn nhất của Hoàng Cơ Lân là vẫn tiếp tục hăng say chống Cộng … bằng mồm !

        Gặp hắn ở Đại hội Y Nha Dược Sĩ Thế Giới Tự Do tại Paris năm 1992 lại hô hào ủng hộ “Khiến Chán” của họ hàng nhà hắn cầm chịch, có sự phụ họa của đàn anh Trần Xuân Ninh (Ninh con). Tôi đã đánh vỗ mặt đám này một mách, khiến ông thày ruột Đào Hữu Anh nhận xét: Thằng Cường “dữ” quá !!!

        Bọn trí thức tháp ngà đàn anh và cả đàn em íu biết gì về cộng đồng người Việt ở Đông Âu vì nhát gan và lười ko qua đó tiếp xúc, nhưng chủ quan nhận xét linh tinh làm mình nóng mặt. Bởi mình thân chinh qua đó hoạt động dài dài và giao tình thâm hậu với anh em tị nạn gốc Đông Âu.
        Dĩ nhiên tập thể hổ lốn nên vàng thau lẫn lộn, chả khác gì đám di tản 75 và thuyền nhân trong Nam (và cả ngoài Bắc) ! Có những con sâu làm rầu nồi canh, những kẻ cơ hội chủ nghiã, nhưng cũng có người đàng hoàng. Không thể vơ đuã cả nắm được.

        Cách nay một hai năm, một tay tướng Dù của Pháp từng chiến đấu ở VN thời thực dân qua đời, đám Hoàng Cơ Lân cùng xếp Khiến Chán ở Pháp vác cờ vàng đi phân ưu ! Thối íu chịu được, lộ rõ bản chất con đẻ của Tây thực dân. Đã thế còn huênh hoang gửi hình đi khắp nơi khoe khoang tạo dáng ! Nhục ơi là nhục !

        Thôi dài dòng càng thêm buồn. Liên lạc qua email khỏi phiền lòng mọi người bạn nhé laimanhcuong@hotmail.com

        Lại Mạnh Cường

        TB:
        Giữa tháng 9 tới sẽ họp bạn toàn lớp ở Úc.
        Tôi sẽ cố thu xếp đi gặp bọn nó bàn chuyện lớn nhỏ một phen

  3. VONG QUỐC NHÂN says:

    Câu nói của Ông bà chúng ta thường nhắc nhở con cháu qua những KINH NGHIỆM sống của họ ” TRI BỈ; TRI KỶ ” hay câu ” TRI NHÂN; TRỊ DIỆN BẤT TRI TÂM”. Chúng ta đã đi với Đồng Minh Mỹ do ông Diệm được giới THIÊN CHÚA GIÁO tại NEW YORK đưa về Việt-Nam, và sau đó T.T Kennedy là người có trách nhiệm giữ vùng Đông Nam Á để khỏi lọt vùng đất này trong tay TÀU CỘNG. Nhưng ông Diệm vì không muốn Mỹ ồ ạt đổ quân vào Việtnam, và đã bị Mỹ gây ra vụ Phật giáo miền Trung để cho đám QUÂN NHÂN lật đổ ông Diệm ngày 11/11/63 do Dương văn Minh cầm đầu; được Mỹ đồng ý.
    Ông Thiệu, và ông Quang không ngoài lý do đó; khi người Mỹ đã không còn dùng người nữa. Nên nhớ rằng: nước Mỹ là nước không có GỐC; mà nó là nước United States is a nation of nations là một nước mà thành phần di dân đến đây phải nói là thành phần: ly khai; tự do; tù ; đảng;tôn giáo li khai etc… nên họ không có TÌNH lâu dài như PHÁP đối với VIỆT NAM tronbg thời thuộc địa trước đây đối với những người làm cho Pháp; hoặc ở đợ cho Pháp với òng trung thành với chủ; thì chủ pháp họ không bỏ. Ngược lại; Mỹ nó không như vậy; dù anh làm cho nó hết lòng; trung thành với nó hết mức; nhưng khi nó không dùng anh nữa thì anh chỉ là con VẬT HY SINH. Con chó là những con VẬT được người Mỹ cưng chìu; cho ăn; chăm sóc Y-TẾ hơn người; nhưng khi nó đi Vacation; hay đi đâu; hay theo tình nhân của nó; thì CHÓ cũng là con VẬT HY SINH.
    Người Đàn bà VIỆT NAM lấy chồng MỸ hết lòng với nó; trung thành với nó; lo cho nó hơn hết; nhưng khi nó chán rồi; thì người ĐÀN BÀ VIỆT NAM bị nó giết đem vứt xác xuống sông; gây chuyện accident hay hành hạ thua SÚC VẬT; ở chỗ địa phương tôi ở xảy ra một gia đình VN lấy Mỹ trước năm 1975; Mỹ nó chơi luôn mẹ lẫn con đẻ của nó có thai luôn; sau đó nó bị nhốt th̀i có một lý do cho nó chạy tội because mental in the Vietnam ‘ war thì huề vốn.
    Trước ngày Mỹ mở CẤM VẬN cho CSVN thì người TỊ NẠN VN tuyên thệ vào Quốc tịch Mỹ: là không theo CSVN, và người TỊ NẠN được ưu đãi dễ dãi. Nay Mỹ theo CSVN; thì họ quên người TỊ NẠN và người TỊ NẠN nếu phạm phải pháp luật Mỹ; họ sẽ giao người ấy cho CSVN trị tội; họ đâu cần trị các anh.
    T̀ừ ông Saddam Husein;đến Bin Laden; đến Hazai của Afghanistan; khi người Mý đã bỏ thì nước đó; TT đó phải trả một cái giá đắc đỏ như người VIETNAM ta đã trả.
    Chỉ có người VIETNAM mà không TIN người VIETNAM; không thương người VIETNAM thì họ phải chịu cái hậu quả của họ không lường. Như người DA ĐEN kia trên nước Mỹ trước đây; họ chịu đựng những hình phạt ghê gớm của người DA TRẮNG treo cổ; đi xe tầng dưới; đi chỗ giành cho người DA ĐEN; nhưng người DA ĐEN họ biết cách TỰ VỆ vì sự sống: HỌ LÌ RA ĐẤY; ăn welfare food stamps; đẻ sinh sản dữ dội; phá phách khủng khiếp trên khắp nước Mỹ; nhất là phong trào của Mục SưLuther King; và những anh hùng ḷực sĩ Da Đen làm cho Mỹ nở mặt với Thế giới đã khiến cho Mỹ lùi bước trước TINH THẦN đoàn kết của người DA ĐEN.
    Ngày nay; vì lý do chính trị; người da trắng phải nhường thêm một bước nữa để cho người Da Đen thiểu số lên hàng LÃNH ĐẠO QUỐC GIA. Nhưng Ông Obama biết đâu là HUNG TINH cho xứ Mỹ.
    Nói đến tướng QUANG như những danh tướng khác của VNCH bị accident; tự vận; exile như Tướng Thi… đó là chuyện vbình thường của một nước ĐẠI ĐỐ QUỐC là gì ?

  4. LẠI MẠNH CƯỜNG says:

    Thưa qúi vị,

    Một ông cựu Xịa viết bài thanh minh cho một cựu tướng Việt Nam Cộng Hoà, vốn mang tội nặng là tham nhũng, buôn bán ma túy nổi tiếng một thời, làm tôi … ái ngại lắm lắm.

    Chưa kể có một vài sự kiện (facts) mà thực hư chưa rõ, nhưng rất quan trọng. Đó là ông Quang chẳng những bị chính phủ Mỹ, mà cả Canada “đì” tới số luôn !
    Tại sao thì cũng lắm tin đồn, mà hư thực ra sao tôi chẳng rõ và biết tin ai hết.

    Thú thật đến như ông Thiệu mà Mỹ không nỡ bỏ rơi, thì xá chi ông Quang mà Mỹ không nương tay cứu vớt ? Tại sao lại phải hạ thủ bất … lương, quên bất cận nhân tình như rứa ???

    Quá nhiều bí mật đằng sau, nên tôi vẫn chưa thể nghĩ là ông Quang vô tội !

    KHÔNG CÓ LỬA SAO CÓ KHÓI !

    Mà trong hàng tướng ta VNCH lại chỉ có khói nơi ông Quang,
    một người dính trọng tội vang danh cả nước trước 1975 ????

    Và ông Thiệu lúc sống, tại sao không ra tay cứu vớt,
    hay thanh minh thanh nga cho đàn em thân tín của mình ???

    Nếu ông Quang vô tội
    thì Thiệu đáng trách vô cùng !

    Lại Mạnh Cường

    TB:
    Trước khi đọc bài này tôi đã đọc một bài gở tội cho ông Quang của một thuộc hạ cũ của ông, nên tôi rất dè dặt không phát tán và góp ý.

    • VONG QUỐC NHÂN says:

      Trong những Tướng THAM NHŨNG của VIỆT-NAM trong thời chiến như Ông Tướng Quang không phải là ít. Lúc ấy ông Thiệu cũng cần có tiền để xoay sở cho mình; cho phe cánh mình; cho địa vị mình thêm VÂY thêm CÁNH nên ai có tiền; biết chạy cửa sau của Ông Thiệu; thì cũng có nhiều cửa để vào; ex: như các QUẬN TRƯỞNG Q.5; Q.I; QII; QIII là bao nhiêu tiền; nhất là Q.5; Q10 thuộc khu CHOLON đều có giá cả. Ngoài ra; những Quận GOVAP; Thủ-Đức và những Quận xung quanh SAIGON cũng có giá của nó.
      Những Tướng theo chân ông Thiệu phải có kế hoạch THAM NHŨNG giỏi để chạy ra tiền trong đó tôi cũng nghe TIN ĐỒN (rumour ) về Ông Tướng Quang; Tướng Nguyễn hứu Có có dính dấp vào việc buôn lậu héroin từ biên giới Lào ?. Nhưng vì tình hình chiến tranh; hội nghị Paris càng lúc càng khốc liệt; khiến không còn ai để ý đến chuyện THAM NHŨNG nứa; mà người lính lo chiến đấu; người dân lo chạy lánh nạn. Chúng tôi; lo cứu trợ nạn nhân chiến tranh kéo về Bình Dương từ Bình Long; An Lộc etc…
      Nói chung; chúng ta nhìn tình trạnh tranh tối tranh sáng như Iraq, và Afghanistan hiện nay; mà thương cho DÂN TỘC mình quá khổ nhục… khi Đồng Minh đã phản bội. Ai giàu cho đến đâu; khi chạy chỉ mang cái mạng sống theo không, và khi qua xứ người nếu có của chỉ là TẠM BỢ trên đất người.
      Nếu GIÀU là SỰ GIÀU LÒNG của một DÂN TỘC biết đoàn kết; thương yêu nhau; nhưng rất tiếc DÂN TỘC VIỆT chúng ta đã lỡ chui vào vòng th̀i cũng đừng hờn trách ?. Nếu có trách thì mỗi cá nhân hãy tự trãch mình.
      Riêng ông Thiệu cũng phải trốn chui; trốn nhũi; thì làm gì mà lên tiếng binh vực ông Quang ? như bạn LMC bảo ông Thiệu phải THANH MINH; THANH NGA ?
      Sở dĩ tôi trách ông Kỳ là vì Ông Kỳ trong nhứng năm gần đây đã tự bỏ hàng ngũ anh em; không cần nói chuyện với anh em, và tự động về hàng CSVN làm cho ông bị anh em không còn coi ông ra gì; chứ trước đây 1985 về trước; ông Kỳ còn gặp anh em bên Không quân; họ vẫn còn mến ông Kỳ là Niên trưởng, và riêng tôi vẫn tiếp đón ông như một thượng khách khi ông đến thăm tôi.

      • Duc Nguyen says:

        ” Trước ngày Mỹ mở CẤM VẬN cho CSVN thì người TỊ NẠN VN tuyên thệ vào Quốc tịch Mỹ: là không theo CSVN, và người TỊ NẠN được ưu đãi dễ dãi. Nay Mỹ theo CSVN; thì họ quên người TỊ NẠN và người TỊ NẠN nếu phạm phải pháp luật Mỹ; họ sẽ giao người ấy cho CSVN trị tội; họ đâu cần trị các anh ”

        ( VONG QUỐC NHÂN )

        Hình như Ông VQN là một đồng chí nào trong nước , chắc một điều là ông không ở xứ sở Hoa Kỳ !!!

      • VONG QUỐC NHÂN says:

        Lạ nhĩ ? Cái anh này !
        Vong Quốc Nhân không ở Arlington; Dallas. Texas. Nhưng VQN ở đây nè.
        Câu nói trên chẳng có gì sai. Sau khi Mỹ mở cấm vận để cho CSVN vào làm ăn ở Mỹ, và đã có hàng ngàn người VIETNAM bị phạm tôị đã bị́ Mỹ trả về, và có danh sách sẽ đưa về VN trong những ngày gần đây. Rõ chưa ?

Leave a Reply to LẠI MẠNH CƯỜNG