Hai lão tướng chỉ ra hiểm họa
Ngày cuối năm âm lịch, mở mạng Bauxite-info, bên những bông hoa mai vàng và lời chúc Tết đẹp là một bài viết rất “nóng” của 2 lão tướng ở trong nước. Đó là trung tướng Đồng Sĩ Nguyên và thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh.
Bài viết được mạng Bauxite.info giới thiệu một cách trang trọng.
Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên vốn là phó tổng tham mưu trưởng, từ 1967 đến 1975 là Tư lệnh Binh đoàn Trường Sơn dọc đường “mòn” Hồ Chí Minh, là một binh đoàn tương đương 5 sư đoàn, ngang với 2 quân đoàn, có quân số 42 ngàn quân, gồm vận tải cơ giới, công binh, phòng không, thông tin, ra-đa, bộ binh, cao xạ, kho tàng, ống dẫn dầu, giao liên, thanh niên xung phong… trải dài hơn 1 ngàn kilômét. Sau chiến tranh ông là phó thủ tướng kiêm bộ trưởng giao thông vận tải, là uỷ viên bộ chính trị trung ương đảng trước khi về hưu năm 1988. Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh vốn là uỷ viên trung ương đảng, bí thư tỉnh uỷ Thanh Hoá, là đại sứ VN tại Trung Quốc suốt 15 năm, từ 1974 đến 1989 (trong cuộc chiến Trung-Việt) về hưu năm 1990.
Đặc điểm của hai tướng này là uy tín lớn trong quân đội nhân dân, có ảnh hưởng sâu rộng trong cựu chiến binh, tướng Đồng Sĩ Nguyên có 200 ngàn binh Sĩ từng dưới quyền, vẫn còn quan hệ với nhau trong “hội ” cựu binh Trường Sơn; tướng Nguyễn Trọng Vĩnh nổi tiếng về tính bộc trực ngay thẳng, hiện là phó chủ tịch Hội Cựu chiến binh Việt Nam, có hàng triệu hội viên rải khắp nước.
Cần nói thêm 2 tướng này năm 2009 vừa qua đã lên tiếng mạnh mẽ phản đối, ngăn chặn chủ trương khai thác bôxít ở Tây Nguyên của bộ chính trị hiện tại, cũng cùng lên tiếng qua mạng Bauxite.info do nhà văn hoá Nguyễn Huệ Chi chủ trương, nay lại cùng chung bài viết đề ngày 22-1-2010, nhưng chỉ xuất hiện sáng ngày 12-2-2010 trên mạng Bauxite đang bị đánh phá dữ dội. Sự chậm trễ 20 ngày cho thấy bài báo đã bị các báo lớn nhất từ chối, tẩy chay do tệ độc quyền báo chí chà đạp Hiến pháp của bộ chính trị đương quyền.
Lại cũng cần thưa thêm với độc giả trong và ngoài nước rõ, hai tướng Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh, từ năm 2004, cũng có lập trường chung tố cáo mạnh mẽ, công khai vụ án siêu nghiêm trọng Tổng Cục II và T4, vụ án đã được trung ương đảng khoá IX cử ra Ban Kiểm tra Liên ngành điều tra và kết luận, Ban này đã hoàn thành báo cáo, nhưng bộ chính trị do ông Mạnh cầm đầu đã ngang nhiên “khoanh lại” để ỉm đi một cách vô nguyên tắc, nhằm bảo vệ uy tín, che dấu trọng tội của 2 ông Lê Đức Anh và Đỗ Mười. Hai ông này đã được gần như toàn xã hội và đa số đảng viên nhận diện như là “bạn tốt” nhất, “đồng chí tốt” nhất của thế lực bành trướng Bắc Kinh.
Trong bài viết mới này, hai ông tướng yêu nước, thương dân đã báo động khẩn cấp việc cấp uỷ đảng cùng chính quyền ở 10 tỉnh đã ký kết với 10 doanh nghiệp Trung quốc đóng tại Trung Quốc, Hồng Kông và Đài Loan, những thoả thuận cho phép họ thuê đất và rừng để kinh doanh trong một thời gian rất dài. Danh sách các tỉnh đó là: Lạng Sơn, Quảng Ninh, Cao Bằng, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Nam, Bình Định, Kon Tum và Bình Dương.
Diện tích cho thuê tổng cộng là 264.000 hec-ta rừng phần lớn ở đầu nguồn, các tỉnh biên giới (theo báo cáo kín của bộ nông nghiệp và phát triển nông thôn). Các thoả thuận đều có giá trị trong thời gian 50 năm, và sẽ kéo dài hơn sau đó.
Hai viên lão tướng chỉ rõ hiểm hoạ cực lớn cho đất nước, cho cuộc sống và an ninh của nước ta, cho nền quốc phòng của quốc gia. Tướng Đồng Sĩ Nguyên sinh năm 1923, nay 87 tuổi. Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh sinh năm 1916, 94 tuổi.
Hai viên tướng báo động: họ sẽ tha hồ chặt phá cây rừng từ đầu nguồn, hồ sẽ cạn nước, các nhà máy thuỷ điện sẽ chết, mội trường sẽ bị huỷ hoại. Hai viên tướng kết luận: đây là một cuộc tự sát của quê hương đất nước.
Hai tướng Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh đề nghị với đảng, nhà nước và nhân dân:
- với những thỏa thuận đã lỡ
- với những thoả thuận đang thương lượng thì đình ngay lại!
Cuối cùng 2 ông yêu cầu đảng và nhà nước thực hiện ngay và rộng khắp việc giao khoán đất rừng cho từng hộ đồng bào ta là dân địa phương tại chỗ.
Tiết lộ và ý kiến của hai tướng Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh là hết sức khẩn cấp và nghiêm trọng. Vì ông Đồng Sĩ Nguyên khi còn là Phó thủ tướng đã chịu trách nhiệm thực hiện Chương trình 327 của chính phủ là Chương trình quốc gia phủ xanh đồi trọc và bảo vệ rừng.
Bài viết của hai ông tướng này còn cực nóng vì phơi bày một loạt việc làm chui, khuất tất, ám muội, mang tính hại nước hại dân, có thể xếp vào tội phản quốc,
do chính quyền và đảng uỷ các tỉnh, huyện thực hiện thông đồng với các công ty của thế lực bành trướng với các khoản đút lót, hối lộ béo bở, được một số quan chức trong chính phủ, một số bộ trưởng lớn nhất, có thể trong cả bộ chính trị đỡ đầu, yểm trợ để kiếm phần siêu lợi khổng lồ. Họ sẽ thâm thù 2 ông tướng.
Anh Nguyễn Huệ Chi linh cảm rõ điều ấy. Anh nghĩ họ có thể bóp cho mạng của anh nghẹt thở hẳn do tin tày trời mang bí mật quốc gia cực kỳ nhạy cảm này. Anh thề sẽ hiến cho sự thật, cho nhân dân đến giọt máu cuối cùng của anh, để mạng bauxite ngang nhiên sống khoẻ.
Chính vì vậy mà ngày cuối năm 30 Tết tôi cặm cụi gõ bài này và gửi lời chúc chân thành nhất đến nhóm Nguyễn Huệ Chi, Phạm Toàn, Nguyễn Thế Hùng cùng hơn 4.000 anh chị trí thức đã ký kiến nghị Bôxit, cũng như đông đảo bạn yêu nước, yêu tự do trong số gần 20 triệu độc giả quen thuộc của mạng này.
Bùi Tín
Paris đêm 30 Tết Canh Dần (13-2-2010)
Phụ Lục
Về việc các tỉnh cho người nước ngoài
thuê đất đầu nguồn
trồng rừng nguyên liệu dài hạn
Đồng Sĩ Nguyên & Nguyễn Trọng Vĩnh
Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên vốn là người có 7 năm phụ trách Chương trình 327 mà mục tiêu là phủ xanh đồi núi trọc, bảo vệ rừng, và môi trường sinh thái; còn Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh nguyên Đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc (1974-1989). Hai nhà cách mạng lão thành gửi cho Bauxite Việt Nam bài viết sau đây, nêu rõ hiểm hoạ của việc chúng ta cho Trung Quốc, Đài Loan và Hồng Kông thuê trong thời hạn 50 năm hơn 264 nghìn ha rừng đầu nguồn; 87% ở các tỉnh xung yếu biên giới.
Bauxite Việt Nam
Theo chỉ thị của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Cao Đức Phát đã cử đoàn cán bộ liên ngành trực tiếp kiểm tra hai tỉnh Lạng Sơn và Quảng Ninh, đồng thời tổng hợp báo cáo 8 tỉnh Cao Bằng, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Nam, Bình Định, Kon Tum và Bình Dương. Kết quả cho thấy 10 tỉnh [các tác giả chỉ liệt kê 9 tỉnh, tức sót một tỉnh – người biên tập] đã cho 10 doanh nghiệp nước ngoài thuê đất rừng đầu nguồn dài hạn (50 năm) trồng rừng nguyên liệu với tổng diện tích 305,3534 nghìn ha, trong đó Hồng Kông, Đài Loan, Trung Quốc chiếm trên 264 nghìn ha; 87% ở các tỉnh xung yếu biên giới.
Đây là một hiểm hoạ cực lớn liên quan đến an ninh nhiều mặt của quốc gia. Hám lợi nhất thời, vạn đại đổ vào đầu cháu chắt. Mất của cải còn làm lại được, còn mất đất là mất hẳn. Cho Hồng Kông, Đài Loan, Trung Quốc khai thác rừng đầu nguồn là tiềm ẩn đầy hiểm hoạ. Họ đã thuê được thì họ có quyền chặt phá vô tội vạ. Rừng đầu nguồn bị chặt phá thì hồ thuỷ lợi sẽ không còn nguồn nước, các nhà máy thuỷ điện sẽ thiếu nước không còn tác dụng, lũ lụt, lũ quét sẽ rất khủng khiếp. Năm qua nhiều tỉnh miền Trung đã hứng chịu đủ, chẳng phải là lời cảnh báo nghiêm khắc hay sao?
Các tỉnh bán rừng là tự sát và làm hại cho đất nước. Còn các nước mua rừng của ta là cố tình phá hoại nước ta và gieo tai hoạ cho nhân dân ta một cách thâm độc và tàn bạo. Nếu chúng ta không có biện pháp hữu hiệu, họ có thể đưa người của họ vào khai phá, trồng trọt, làm nhà cửa trong 50 năm, sinh con đẻ cái, sẽ thành những “làng Đài Loan”, “làng Hồng Kông”, “làng Trung Quốc”. Thế là vô tình chúng ta mất đi một phần lãnh thổ và còn nguy hiểm cho quốc phòng.
Chúng tôi đồng ý với 5 đề nghị của Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn. Xin nói rõ 2 đề nghị đầu:
1. Đối với một số tỉnh đã lỡ ký với doanh nghiệp nước ngoài, đặc biệt các tỉnh thuộc vùng xung yếu biên giới, cần tìm cách thuyết phục họ khoán cho đồng bào tại chỗ trồng. Những tỉnh chưa ký thì đình chỉ ngay; thay vào đó, huy động các doanh nghiệp trong nước đầu tư, kết hợp sử dụng một phần vốn Dự án trồng mới 5 triệu ha rừng để thực hiện. Thực tế đất rừng đã giao cho đồng bào sử dụng gần hết. Nếu ký cho nước ngoài thuê sẽ đụng đến môi trường, đụng đến quyền lợi đồng bào, nhất là đồng bào miền núi, đang thiếu đất, sẽ nảy sinh nhiều vấn đề rất phức tạp.
2. Các tỉnh chỉ đạo các huyện, các lâm trường xây dựng bộ phận chuyên trách. Trong vòng 1 năm, chính thức giao đất, khoán rừng cho từng hộ; cấp quyền sử dụng đất vào mục đích trồng rừng phòng hộ kết hợp rừng kinh tế.
Từ đây, chúng tôi đề nghị mở rộng chương trình xóa đói giảm nghèo ở miền núi thành chương trình làm giàu cho đồng bào miền núi, kết hợp tái định cư của các công trình. Điều kiện làm giàu ở miền núi tốt hơn ở đồng bằng. Theo báo cáo của Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, đất rừng đầu hộ của đồng bào miền núi còn trên 4 ha. Tuy không nhiều, nhưng vẫn gấp 3 lần ở đồng bằng; ở đây, thực hiện được đa canh, đa con. Đặc biệt kết hợp tốt trồng rừng phòng hộ với rừng kinh tế. Lùi về trước đã có mô hình tỉnh Tuyên Quang nhân dân ta tự trồng rừng, đảm bảo nguyên liệu cho nhà máy Bãi Bằng. Vậy bây giờ có điều kiện hơn, tại sao lại dành cho nước ngoài?
Đất đai là thứ nhạy cảm, muôn đời, vì hiện tại và tương lai của nhân dân, hãy tính toán chặt chẽ từng tấc đất cho các mục đích cần sử dụng. Trước mắt đề nghị Chính phủ cho đình chỉ ngay việc cho nước ngoài thuê đất đầu nguồn dài hạn với diện tích lớn, dù có phải bồi thường cũng được, để tránh thảm hoạ cho dân cho nước.
Hà Nội, ngày 22 tháng 1 năm 2010
Đồng Sĩ Nguyên – Nguyễn Trọng Vĩnh
Nguồn: mạng Bauxite VietNam, ngày 11/02/2010
Câu tuyên bố XANH RỜN của con cháu LÊ CHIÊU THỐNG sau đây :
” Chúng ta chẳng phải làm gì cả mà lại có tiền thu được từ việc cho thuê đất và từ các dịch vụ kinh doanh của họ thì sướng quá chứ còn kêu ca, thắc mắc cái gì.
Thành phố chỉ cho thuê có 50 năm chứ có bán đâu mà sợ mất Nước !”
DZUA THAM NHŨNG Miền TRUNG Nguyễn Bá Thanh , Bí Thư Thành ủy Đà Nẵng – lãnh đạo cao nhất của thành phố trực thuộc Trung ương Đảng – đã trả lời và phân tích cho cử tri “Đè Nẽng”, khi họ “théc méc” về việc thành phố Đà Nẵng hiện nay cho Trung Quốc, Đài loan… thuê 50 năm quá nhiều đất ven biển ….những địa bàn hiểm yếu về quốc phòng, an ninh, kinh tế trong khi Biển Đông của chúng ta đang “rất nóng” và HÒANG SA không cách Đà Nẵng BAO XA …!
Ye^u nu*o*’c ?
Ai cu*o*~ng chie^’m mie^n Nam va cu*o*p’ he^’t ña^’t ddai & va ddao mo^ cuo^’c ma~ cu~a da^n mie^n Nam ? La^y’ nha, dduo^?i da^n vao ru*ng ?. Khie^’n da^n Nam tro^’n cha.y ta’n loa.n !
Tau va Frace chu*a bao gio* ddao mo^ cuo^’c ma? cu?a da^n to^.c ta. Chi? co’ Vie^.t Cong. Ddu’ng ddu’ng nhu* va^.y !!!.
Hay~ cha.y tro^’n V.C la con ddu*o*ng to^’t hon he^’t. Where is freedom; there your country.
Hiểm hoạ đến từ phương Bắc đối với đất nước ta là mối lo ngại muôn thưở cho dân tộc Việt, mối hiểm hoạ đó đeo đuổi theo cánh chim Hồng Lạc như hình với bóng, khó có thể tách rời riêng biệt ra trong suốt quá trình lịch sử dựng nước và giử nước từ trước tới nay.
Ý đồ bành trướng ảnh hưởng thế lực cuả ĐCSTH trong khu vực và cả thế giới là một thực tế đã quá rõ ràng, những hành động gần đây cuả họ trên khu vực Biển Đông đối với ngư dân Việt với những lời tuyên bố trịch thượng kẻ cả là một bằng chứng bá quyền cuả họ. Sự bành trướng không ngừng qua việc đưa người sang các nước khác để tạo dựng cơ sở kinh tế là một hình thức vưà giảm mật độ nhân khẩu trong nước, vưà là những đạo quân ẩn hình sẳn sàng hành động khi cần thiết, giống như những toán kỳ binh xung kích mai phục kín đáo và tác chiến hổ trợ cấp thời cho một ý đồ lâu dài đã có chủ ý.
Bao vây mặt biển cuả Việt Nam là bước khởi đầu cho sách lược đồng hoá qua khống chế chính trị kinh tế là âm mưu nham hiểm cuả kẻ bá quyền bành trướng, luôn muốn cô lập Việt Nam với thế giới bên ngoài giống như họ đã cô lập Đài Loan bằng áp lực kinh tế cuả họ với các nước có liên hệ với Việt Nam ta trong mọi việc tranh chấp Biển Đông đang đã và sẽ phải có. Trên mặt đất, thế lực chính trị kinh tế cuả ĐCSTH đối với Miên Lào chắc chắn sẽ thuận lợi hơn Việt Nam rất nhiều, đó là điều rất khó chối cải vì dù muốn hay không muốn thì ĐCSVN cũng chỉ là một đảng đàn em cuả ĐCSTQ mà thôi. Chính vì thề, đội kỳ binh cuả họ nắm giử Tam Biên vưà khai thông huyết mạch kinh tế trong khu vực, vưà là cái chốt khoá chặt sự tiếp ứng trong ngoài cho Việt Nam khi có xảy ra sự đối đầu với họ, cái chốt đó sẽ là điểm chia cắt sức mạnh Việt Nam và sẽ giử chặt cũng như suy giảm sức đề kháng chống lại họ.
Chiến tranh mạng nhện sẽ là toán tiền tiêu mở đường cho sách lược bá quyền bành trướng, nó cần phải có để đẩy mạnh sự huỷ diệt ý thức tự chủ cuả các nước lân cận nhất là Việt Nam, kẻ Đại Hán sẽ luôn nhắm vào những mục tiêu nào có ý thức dân tộc nhất, là phải bị họ huỷ diệt cho bằng được qua mọi cách, nên Đàn Chim Việt nói chung trong tương lai sẽ là mục tiêu hàng đầu cuả họ. Thiết nghĩ, họ có thể thành công theo ý một phần nào đối với trong nước Việt, nhưng khó thành đạt như ý muốn cuả họ đối với người Việt trên khắp thế giới, càng hành động điên cuồng thì bộ mặt bá quyền bành trướng đó sẽ bị thế giới ghét bỏ và lên án, đó là điểm bất lợi cuả họ.
Sĩ phu trí thức trong nước khó tạo dựng những trang nhà nào để có tiếng nói tình tự dân tộc mạnh mẻ được trước làn sóng dữ bành trướng bá quyền, chính sự giới hạn cần phải có cuả ĐCSVN trong đường lối ngoại giao hoà diụ với đảng đàn anh là động lực chính cho các cuộc áp chế mà ta đã thấy qua. Chính vì thế, người Việt hải ngoại ở các nước tiên tiến phải có tiếng nói mạnh mẽ trước nguy cơ cuả dân tộc và đất nước, sự hổ trợ không ít thì nhiều cuả các chính quyền sở tại đang sống là hậu phương khá vững chắc để hành động, cho dù cuộc chiến tranh mạng là không có biên giới, nhưng những kỷ năng tiên tiến thì người Việt hải ngoại có thể vượt qua dù là phải đương đầu khó khăn với kẻ tin tặc dấu mặt dấu tay.
Những vì người Việt trong nước khó làm được, mong người Việt Hải ngoại phải cương quyết cố gắng làm, quyết đem lại dân chủ tự do cho đất nước và ngăn chận bớt làn sóng dữ cuả kẻ bá quyền bành trướng.
Việt Nam muôn năm ! Rồng Tiên Hồng Lạc bất diệt ! Hãy chấm dứt độc tài ! Dân quyền tự chủ cho Việt Nam !
Xin trân trọng.
Hãy bảo vệ màu xanh rừng núi,
Giử môi trường sạch bụi nhiểm ô.
Tam biên ngăn lối ngưạ hồ,
Ươm tầm xây kén xới mồ tổ tông.
Hởi Hồng Lạc Tiên Rồng trổi dậy,
Đem trí tài giử lấy quê hương,
Bá quyền bành trướng bạo cường,
Lưỡi Bò thò thụt tìm đường lấn sang.
Ngàn năm mối hận vươn mang !!!
“Bài viết của 2 ông tướng này còn cực nóng vì phơi bày một loạt việc làm chui, khuất tất, ám muội, mang tính hại nước hại dân, có thể xếp vào tội phản quốc,
Bài viết của 2 ông tướng này còn cực nóng vì phơi bày một loạt việc làm chui, khuất tất, ám muội, mang tính hại nước hại dân, có thể xếp vào tội phản quốc” (Bùi Tín- bài chủ)
Việc làm chui kể trên, xét về tính khuất tất, hại dân hại nuớc, phản quốc, có hơn hay kém bao nhiêu so với hành động của Hồ chí Minh & Phạm Văn Đồng khi cắt Hoàng sa dâng cho tàu cộng không?
Việc làm chui kể trên, xét về tính cách phản quốc, hại dân hại nuớc…, có hơn hay kém bao nhiêu, so với hành động của Đồng sĩ Nguyên cưỡng ép mấy chục ngàn thanh niên người Việt tử tế, mang súng đạn Tàu cộng do Hồ chí minh & đảng Việt cộng bán nuớc mà có, từ miền Bắc vào miền Nam lùng sục phá hoại bắn giết nhũng thanh niên tử tế nguòi Việt miền nam, để trói miền nam vào miền Bắc, dâng gọn Việt nam cho chủ nghĩa cộng sản ác quỷ, để khủng bố miền Nam mà xây dựng củng cố chế độ cộng sản độc tài toàn trị trên toàn cõi VN, nguyên nhân của hiện trạng Việt nam bên bờ vực thẳm vong quốc, nội thuộc Tàu cộng, hay không?
Nếu các ông tuớng kể trên chưa có đuọc một lời công đạo nào dành cho miền nam đã bị các ông ấy suốt 20 năm phá hoại & bắn giết & gây máu lửa hoang tàn & chiếm đoạt & dồn vào ách cai trị cộng sản phản quốc của Hồ chí Minh & Việt cộng, đem đất nuớc Việt nam vào vòng nô lệ Tàu cộng như hiện tại,
nếu các ông tướng ấy chưa có một lời nào ăn năn về việc làm tàn dân hại nuớc của chính các ông ấy,
thì, những phê phán của các ông ấy dành cho nhà cầm quyền cộng sản & tập đoàn cộng sản lãnh đạo hiện thời… sẽ hoàn toàn vô nghĩa xét về quyền lợi quốc gia, xét về mối quan tâm còn mất của VN,
Ít nhất nó sẽ hoàn toàn vô nghĩa đối với nhà cầm quyền Hà nội & ban lãnh đạo cộng sản hiện tại,
bởi vì một khi mà bọn họ còn thấy các ông ấy vẫn cứ cùng với bọn nhọ & như bọn họ, im lặng, thậm chí lấy làm hãnh diện, về tội ác tàn dân hại nuớc và những hành động phản quốc của Hồ chí Minh & đảng Việt cộng, thì, các ông ấy cũng chỉ là cá mè một lứa như họ, thì, những “phê phán” của các ông ấy thì cũng chỉ như những phê phán cá mè một lứa với họ mà thôi, thì, tại sao họ phải coi trọng & nghe theo!?
Tướng Đồng Sĩ Nguyên là một vị tướng già như tướng Võ Nguyên giáp, kinh nghiệm của ông về chiến trường rất nhiều. Tuy nhiên sau 75, nhiều thứ làm cách mạng sau 75, không có kinh nghiệm chiến đấu nhưng nhờ thời thế mà được ngôi vị cao như Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng. Bộ ba này, yếu kém về chiến trường nhưng thủ đoạn cũng không kém, cho nên hất cẳng những người có công trong kháng chiến để chiếm đoạt ngôi vua.
Bộ ba này chưa kinh qua kinh nghiệm chiến đấu, chưa biết gian khổ hy sinh nên sinh ra tham nhũng. Muốn tham những nhiều thì hất cẳng những người kháng chiến cao niên để rảnh tay cướp bóc. Thế hệ những tướng cao niên, tánh bộc trực, nhưng thiếu phần cương quyết cho nên bị giới trẻ hất cẳng cho về vườn.Nhưng nếu những vị tướng cao niên có quyết tâm sắt đá như những ngày kháng chiến thì tại sao đầu hàng những tên còn dính sửa trên môi, chỉ biết làm loạn.
Chủ tịch Nguyễn Minh Triết đi đâu cũng tuyên bố một cách xấc xược, kẻ chỉ rải truyền đơn ở miền nam, chưa một lần chỉ huy trận đánh mà giờ đây cũng xem đàn anh không ra gì. Nguyễn Tấn Dũng, tự cao,không cần trả lời thơ tướng Võ Nguyên Giáp, lộng quyền xem các tướng tá ngày trước không ra gì. Nay bộ ba Mạnh Triết Dũng nắm quyền trong tay, tha hồ tác oai tác quái, coi trời bằng vung , làm giàu bất nghĩa, đem tổ quốc bán cho ngoại quốc, khỏi cần hỏi ý kiến những người có kinh nghiệm hơn chúng.
Nhưng nếu những ông tướng một thời sống trong làn tên lửa đạn, đối diện cái chết hằng ngày, tại sao phải sợ đám cán bộ đáng con mình mà không tìm cách lật chúng đi để cứu sinh linh dân tộc đang bị bóc lột. Ai cũng chết một lần, không ai có thể tắm hai lần trong một giòng sông, tại sao phải chịu nhục với đám con nít, không đám xách dép cho các ông ngày trước.Các tướng cao niên phải có một nghĩa cử cao đẹp để chuốc lấy nhục, không nên ngồi yên nhìn đám con cháu bê tha, chỉ biết tiền, làm những việc trái với quyền lợi của tổ quốc.
Các ông từng hứng chịu khổ đau trong hai cuộc kháng chiến. Ngày độc lập và hòa bình đến phải thực hiện đúng độc lập tự do. Nếu không làm đúng nghĩa vụ đối với tổ quốc, bọn bộ ba Mạnh Triết Dũng sẽ lên mặt đàn áp các ông và dân tộc.