Chỉnh đảng tại VN đã đến hồi gay cấn
Chỉnh đảng không còn chỉ là những cuộc họp suông, với những phát biểu sáo rỗng và những bản tự kiểm điểm hình thức, mà mỗi đảng viên ĐCS VN đã thuộc lòng cách viết nó từ mấy chục năm nay.
Chỉnh đảng hôm nay đang là những vụ bắt bớ: bắt “Bầu Kiên” tối 20/8, bắt Dương Chí Dũng ở nước ngoài và dẫn độ về nước, bắt nguyên Tổng giám đốc ACB Lý Xuân Hải …rồi hôm nay 8/9:
“Cơ quan An ninh điều tra thuộc Bộ Công an “đã thực hiện Lệnh bắt khẩn cấp, ra lệnh tạm giữ” đối với ông Nguyễn Duy Hưng, Trưởng Văn phòng đại diện Công ty Cổ phần đầu tư Sài Gòn (SGI).
Cùng thời điểm, vẫn Cơ quan An ninh điều tra của Bộ Công an cũng “bắt khẩn cấp, ra lệnh tạm giữ” đối với một nhân viên của Công ty Cổ phần đầu tư và công nghiệp Tân Tạo (ITACO) ở TP Hồ Chí Minh.
Nhân viên này là bà Nguyễn Thị Bích Trang, sinh năm 1977, bị cáo buộc tội Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân theo Điều 258 Bộ Luật Hình sự.”/BBC. tin ngày 8/9/2012/
Bầu Kiên được coi như 1 trùm mafia thâu tóm ngân hàng, kiểu “bố già” Ý Đại Lợi, thuộc nhóm lợi ích đứng sau Thủ tướng.
Còn công ty Tân Tạo được cho là có gắn bó với CT nước Trương Tấn Sang.
Như vậy nội dung của “Chỉnh đảng” do Nguyễn Phú Trọng phát động từ 2/2012 đến nay rõ ràng là 1 cuộc nội chiến trong ĐCS VN, nhằm tranh dành quyền lực, chức tước, bổng lộc…giữa 2 phe nhóm : phe Nguyễn Phú Trọng-Trương Tấn Sang và phe Nguyễn Tấn Dũng.
ĐCS VN là 1 đảng hiện đang cầm quyền.
Kẻ thù truyền kiếp của dân tộc VN, là TQ, đang gấp nghé xâm lược nốt Biển Đảo của VN trên Biển Đông.
Hai lý do này dẫn đến việc đòi hỏi mọi người dân VN coi việc theo dõi Chỉnh đảng một cách sát sao, và hiểu đúng nó, như là 1 trách nhiệm công dân yêu nước.
Tác động của Chỉnh đảng sẽ mang lại những hệ lụy vô cùng to lớn, lâu dài cho Tổ quốc VN ta. Hệ lụy phụ thuộc TQ, làm nô lệ cho bành trướng Bắc Kinh…phụ thuộc rất lớn vào cuộc Chỉnh đảng này.
Đây không còn chỉ là cuộc đấu tranh nội bộ, tranh dành chức quyền của các phe nhóm trong ĐCS VN.
Trong Chỉnh đảng đã có bàn tay TQ. Chỉnh đảng đã tung khẩu hiệu chống tham nhũng để kích động người VN.
Thực tế, chống tham nhũng là bức xúc của xã hội VN, sau các sự kiện tiếng bom Đoàn Văn Vươn, cướp đất Văn Giang Hải Hưng…
Nhưng hôm nay, khẩu hiệu chống tham nhũng đã bị các phe cánh trong ĐCS VN biến thành tấm vỏ che đi các ý đồ thật sự của họ, trong cuộc đấu tranh tranh quyền đoạt lợi này.
Phe có đường lối chính trị phụ thuộc TQ đang muốn lật nước cờ, chiếm các vị trí then chốt trên chính trường VN.
1. Ai là người thuộc phe thân TQ?
Thân TQ chính là những người đại diện cho ĐCS VN, những chóp bu của ĐCS VN.
Từ Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, những người đầu têu ra Hội nghị Thành Đô đốn mạt, rồi Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh, người mang 16 chữ “hảo lớ” về VN, đến hôm nay là Nguyễn Phú Trọng “Biển Đông không có gì lạ” đều là những đại diện tiêu biểu cho đường lối chính trị hàng phục TQ.
Những người này đã đổi độc lập, tự chủ, đổi rừng biên giới, các cao điểm biên giới, thác Bản Giốc,… các đảo Hoàng Sa, Trường Sa …lấy hậu thuẫn, lấy tình bạn, tình anh em 2 đảng cộng sản TQ-VN.
Những người này luôn đặt ý thức hệ cộng sản lên cao nhất, trên cả toàn vẹn lãnh thổ, trên cả lợi ích dân tộc.
Lớp người này, hôm nay tiêu biểu là Nguyễn Phú Trọng, ở chức vụ cao nhất: TBT ĐCS VN.
Trong diễn văn khai mạc Chỉnh đảng, Nguyễn Phú Trọng đã trực tiếp đề cập đến các bạn TQ:
”Đảng Cộng sản Trung Quốc … trong những lần trao đổi với chúng ta, bạn thường nhấn mạnh không để bị “Tây hóa”, “tha hóa”, “thoái hóa”./Phát biểu tại Hội nghị lần thứ tư Ban Chấp hành Trung ương Đảng (khóa XI),27/2/2012/
Trương Tấn Sang từng làm bí thư thành ủy thành phố Sài Gòn, rồi thường trực Ban bí thư ĐCS VN cũng là người chuyên về công tác đảng.
Nếu quá khứ, ĐCS TQ tặng các lãnh tụ ĐCS VN “16 chữ”, thì hiện tại, ngày 7/9/2012 tại APEC, Hồ Cẩm Đào lại tặng Trương Tấn Sang “3 song phương”:
Phát triển quan hệ song phương 2 đảng CS. Củng cố quan hệ song phương 2 nhà nước và tăng cường quan hệ song phương 2 dân tộc.
“Hai bên cần kiên quyết tìm giải pháp chính trị cho các tranh chấp, kiên trì theo đuổi con đường gạt bất đồng để cùng khai thác“./BBC tin ngày 7/9/2012/.
Vấn đề chủ quyền tại 2 quần đảo bị đáng lùi xuống hàng thứ yếu và không được nhắc đến.
Cặp CT nước Trương Tấn Sang-TBT Nguyễn Phú Trọng, thực chất là 1 cặp chỉ phục vụ mọi lợi ích của ĐCS VN.
Nguyễn Phú Trọng đang đóng vai ra mặt thân thiết toàn diện với TQ.
Trương Tấn Sang đang đóng vai 1 người cộng sản trong sạch, đang căm thù các loại “sâu” tham nhũng tại VN.
Nhưng hiện nay, họ là 1 cặp, người nọ hô thì người kia ứng.
Thực chất, CT nước cũng là 1 nguyên vật liệu rất tốt để trở thành 1 con sâu tham nhũng cỡ bự.
Hôm nay, Trương Tấn Sang kêu gọi chống tham nhũng vì ông ta đã từng muốn tham nhũng, nhưng không thành, trong việc bắt tay với Năm Cam khi còn làm việc ở Sài Gòn thập kỷ 90.
Ngoài Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, ta còn thấy có Tô Huy Rứa, ủy viên BCT, Lê Hồng Anh Thường trực Ban Bí Thư, Đinh Thế Huynh ủy viên BCT ĐCS VN…là những nhân vật cỡ bự của phe cánh thân TQ trong ĐCS VN.
Dưới các nhân vật này, là muôn vàn các con sâu lúc nhúc như Nguyễn Duy Chiến, bí thư ban cán sự đảng Bộ Ngoại Giao VN, người đã phát biểu đại ý: TQ cắt cáp tầu Bình Minh2 là “yêu cho roi vọt” đối với VN.
Những con sâu này đang còn gầy, chúng đang thèm các chức vụ béo bở để tham nhũng, để trở thành sâu béo.
Chúng đang thèm các vị trí cho phép xây dựng nhóm lợi ích kèm theo, như Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã làm được. Việc Tô Huy Rứa, ủy viên BCT ĐCS VN, cánh tay phải của Nguyễn Phú Trọng, cho con gái Tô Linh Hương, 24 tuổi đời làm CEO cho Vinaconex là 1 chứng minh cho nhận định này.
2. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.
Sau những năm Nguyễn Tấn Dũng làm thủ tướng, cục diện chính trường VN đã có thay đổi về căn bản.
Trước đây, TBT ĐCS VN là những ông vua toàn quyền sinh sát, tham gia sâu vào hoạch định ngân sách.
Sau vụ PMU18, kiểu biến táu tiền các dự án lớn thành tiền túi riêng, tiền đi đánh bạc của các TBT bị vỡ lở.
Các TBT, các lãnh tụ phía đảng đã khó rút ruột nhà nước hơn.
Ngược lại, Thủ Dũng với chính sách, được BCT thông qua, xây dựng những tập đoàn quốc doanh khổng lồ về kinh tế do Thủ tướng trực tiếp quản lý, đã dần xây dựng được những nhóm lợi ích quanh mình.
Thủ tướng không trực tiếp tham nhũng, nhưng các nhóm lợi ích quanh Thủ tướng, sẽ dành được những hợp đồng béo bở của Chính phủ, dành được những mảnh đất vàng mà doanh nhân không có quan hệ với Thủ tướng không dám mơ tới, dành được các vốn ưu đãi đặc biệt…
“Lợi ích nhóm ở Việt Nam có đặc trưng là liên quan đến những người có chức, có quyền, nhất là quyền liên quan đến cán bộ, tài chính, ngân sách, đầu tư, đất đai, hầm mỏ, rừng, biển, v.v…
Những người này có thể ở cấp trung ương, tỉnh, huyện, xã phường hay ở cấp sở, phòng, thậm chí cá nhân thanh tra, cảnh sát hay ở doanh nghiệp nhà nước, tập đoàn, dự án, v.v…”/ BBC.”Nhóm lợi ích nhân danh ổn định chính trị” ngày 6/9/2012
Thủ tướng với cương vị đứng đầu chính phủ, nắm và giải ngân cho tất cả các Bộ để hoạt động. Đây là phần chính của ngân sách nhà nước. Phần rất nhỏ còn lại dành cho CT nước và TBT.
Có nhiều tiền, có quyền thế, thêm vào hoạt động tư pháp và kiểm soát của VN không độc lập, bị tham nhũng nặng nề, nên Thủ tướng đã trở thành người có quyền lực vô biên, có thể tham nhũng vô độ mà không cơ quan nào chế ngự nổi.
3. Một số thành tích chính trị của Thủ tướng.
Đặng Tiểu Bình đã tàn sát nhân dân VN thuộc các tỉnh biên giới VN-TQ năm 1979 để mua tình hữu nghị với Hoa Kỳ, khi nước này còn mang nặng hận thù với VN sau cuộc chiến Việt-Mỹ.
Dựa trên mối quan hệ đồng minh chiến lược Trung-Mỹ, TQ đã tăng tốc nhanh chóng nền kinh tế và trở thành nền kinh tế thứ 2 trên thế giới. Thành công của TQ không thể tách rời sự giúp đỡ hào phóng đầy tình hữu nghị của các chuyên gia các ngành, đặc biệt là quản lý kinh tế của Hoa Kỳ. Chỉ riêng Thống đốc ngân hàng trung ương Mỹ Alain Greenspan đã hàng trăm lần bay sang TQ, bổ túc cho các chuyên gia kinh tế hàng đầu của TQ.
Sau khi đã trưởng thành về kinh tế, TQ muốn qua mặt Mỹ tại Đông-Nam Thái Bình Dương.
Ngày 23/7/2010, Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton tuyên bố tại Hà Nội: We are back.
Đây là khởi đầu của việc quay lại Châu Á-Thái Bình Dương của Hoa Kỳ.
Hôm nay, ta đã thấy phần nào sức nặng của tuyên bố trên, qua những lồng lộn của TQ trên Biển Đông trong năm 2011 và 2012.
Hôm nay ta đã thấy rạn nứt đầu tiên của quan hệ chiến lược Mỹ-Trung qua sự kiện ngoại giao hi hữu: Tập Cận Bình bãi bỏ cuộc gặp mặt với Hillary Clinton ngày 5/9/2012 tại Bắc Kinh.
Đây là báo hiệu của giai đoạn mới, xấu hơn trong bang giao Trung-Mỹ, là báo hiệu khởi đầu cho sự xuống dốc của kinh tế và vị thế chính trị của TQ.
Sự kiện này đã được nhen nhóm từ tuyên bố 23/7 của Hillary Clinton tại Hà Nội.
Việc sắp xếp để Hillary Clinton tuyên bố hoành tráng như vậy, chắc chắn có công của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Bộ trưởng Bộ ngoại giao Phạm Gia Khiêm.
Tháng 5/2011, tầu hải giám TQ cắt cáp của tầu thăm dò khoáng sản Bình Minh 2 trong hải phận VN.
ĐCS VN trước đó, sau công hàm Phạm Văn Đồng, và hôm nay, sau khi TBT Nguyễn Phú Trọng phát biểu: Biển Đông không có gì lạ, luôn nhất quán chủ trương im lặng trước các xâm phạm chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải VN của TQ.
Lần này, trước thềm hội nghị Săngri-La 6/2011, VN đã không im lặng nữa.
Cuộc họp báo do PetroVN chủ trì đã công bố cho toàn thế giới biết hành động kẻ cướp trắng trợn của TQ trong vùng biển VN.
Đây là điều mà TQ không tính tới.
Sau đó là 11 cuộc xuống đường yêu nước của thủ đô Hà Nội, Sài Gòn trong mùa hè rực lửa 2011.
Phái đoàn quân sự đông đúc TQ đã chịu nhục ê chề tại hội nghị Sảngri-La 6/2011. Cái mặt nạ mà họ mất bao công sức tô son trát phấn, đánh lừa thế giới: TQ trỗi dậy một cách hòa bình, đã rơi xuống đất không sao đeo trở lại được nữa.
PetroVN trực thuộc quyền hạn Thủ tướng.
Buổi họp báo trên, có thể nghi công cho Thủ tướng.
11 cuộc biểu tình của nhân dân thủ đô Hà Nội, và Sài Gòn đã bị công an Hà Nội, Sài Gòn đàn áp khốc liệt.
Thủ tướng đã có đề nghị thông qua Luật biểu tình tại QH VN.
Tại sao Luật biểu tình không thông qua được?
Nếu phe cánh của Nguyễn Phú Trọng và Trương Tấn Sang tại QHVN cùng ủng hộ luật này, thì VN đã có Luật biểu tình.
Hình thức đấu tranh đòi HS, TS đã phong phú hơn.
Cũng tại QH VN ngày 25/11/2011 Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã có phát biểu:
“Việt Nam chúng ta khẳng định có đủ căn cứ về pháp lý và lịch sử khẳng định rằng quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam. Chúng ta đã làm chủ thực sự ít nhất là từ Thế kỷ XVII. Chúng ta làm chủ khi 2 quần đảo này chưa thuộc bất kỳ một quốc gia nào và chúng ta đã làm chủ trên thực tế và liên tục hòa bình. Nhưng đối với Hoàng Sa, năm 1956 Trung Quốc đưa quân chiếm đóng các đảo phía Đông của quần đảo Hoàng Sa. Đến năm 1974 cũng Trung Quốc dùng vũ lực đánh chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa trong sự quản lý hiện tại của chính quyền Sài Gòn, tức là chính quyền Việt Nam cộng hòa. Chính quyền Sài Gòn, chính quyền Việt Nam cộng hòa đã lên tiếng phản đối, lên án việc làm này và đề nghị Liên hợp quốc can thiệp. Chính phủ cách mạng lâm thời miền Nam Việt Nam của chúng ta lúc đó cũng đã ra tuyên bố phản đối hành vi chiếm đóng này. Lập trường nhất quán của chúng ta là quần đảo Hoàng Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam, chúng ta có đủ căn cứ lịch sử và pháp lý để khẳng định điều này“/BBC ngày 25/11/2011/.
Cần phải nói rõ là : Công hàm ngày 14/9/1958 mà Phạm Văn Đồng ký đã công nhận chủ quyền của TQ tại HS,TS mặc dù HS, TS lúc đó đang thuộc cai quản hành chính của VN CH.
Sau lưng Phạm Văn Đồng là BCT ĐCS VN, mà Hồ Chí Minh là chủ tịch.
Từ năm 1958 trở lại đây, các lãnh đạo cao cấp ĐCS VN luôn im lặng khi TQ xâm lược HS năm 1974, hay TS năm 1988,1992.
Những người VN yêu nước chỉ cần viết trên băng rôn HS-TS-VN là bị bắt và tù tội lâu dài.
Chưa lãnh tụ nào của ĐCS VN dám phát biểu HS, TS là của VN.
Đây là lần đầu tiên, 1 lãnh tụ cộng sản, 1 Thủ tướng, ủy viên BCT ĐCS VN, dám vượt qua bóng của Hồ Chí Minh, mà nói lên sự thật: HS-TS-VN.
Đây là sự dũng cảm của Thủ tướng.
Trong 1 bài viết nhân dịp 2/9/2012, CT nước Trương Tấn Sang có 1 ám chỉ bằng cụm từ “cõng rắn cắn gà nhà”.
Ám chỉ này cần làm sáng tỏ, bởi tính nghiêm trọng của lời buộc tội này.
4. Ai cõng rắn cắn gà nhà?
Muốn trả lời câu hỏi này, trước hết ta trả lời câu hỏi: Ai là rắn.
Loài rắn độc này, ngoài thì anh em, viện trợ, môi hở răng lạnh, núi liền núi, sông liên sông…trong thì sẵn sàng đem 500 triệu nông dân TQ tràn xuống Đông Nam Á.
Loài rắn độc này, đã hơn 1 lần xâm lược VN: Chiến tranh biên giới 1979, hải chiến chiếm Hoàng Sa năm 1974, gây chiến tranh nhỏ chiếm các cao điểm biên giới như các cao điểm tại Vị Xuyên Hà Giang năm 1984, hải chiến chiến các đảo của VN tại Trường Sa năm 1988,1992…
Loài rắn độc này là chóp bu bành trướng tại Bắc Kinh. Đầu têu là Mao Trạch Đông, sau đó là Đặng Tiểu Bình trực tiếp chỉ huy hải chiến chiếm Hoàng Sa 1974, chiến tranh dậy VN 1 bài học, rồi Hồ Diệu Bang chỉ huy cuộc chiếm chiếm các cao điểm thuộc Vị Xuyên Hà Giang 1984. Giang Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào chiếm các đảo thuộc Trường Sa VN năm 1988, 1992.
Đã biết ai là rắn, thì chúng ta hỏi tiếp:
- Ai đã cõng rắn TQ vào Tây Nguyên, cao điểm chiến lược khống chế được cả bán đảo Đông Dương?
- Ai đã cố tình cho rắn TQ thuê các cánh rừng chiến lược biên giới, có vị trí quan trọng để bảo vệ lãnh thổ VN?
- Ai đã để rắn TQ thắng 90% các gói thầu xây nhà máy ở VN, để TQ đưa người vào VN không giấy phép lao động?
- Ai đã thực thi chính sách 3 không quốc phòng VN: Không liên minh, không đồng minh quân sự, không cho phép đặt căn cứ quân sự tại VN, trong khi TQ đang chực nuốt gỏi các đảo của VN tại Trường Sa.
Chính sách 3 không thực chất là tước quyền tự bảo vệ của dân tộc VN trước ngoại xâm TQ. Đây là chính sách làm yếu quốc phòng VN để rước rắn căn gà nhà của ĐCS VN….
Các câu hỏi này đều dẫn đến câu trả lời: BCT ĐCS VN.
Vậy thì BCT ĐCS VN chính là tên phản bội đã cõng rắn TQ cắn gà nhà VN.
5. Chỉnh đảng và mối liên hệ với TQ.
Tình hình chính trường VN được TQ quan tâm đặc biệt, do vị trí địa lý của quốc gia VN. Bộ phận đảng CS VN đã bị lùi xuống phiá sau, bộ phận chính phủ VN đã chiếm thượng phong.
Bộ phận đảng chính là nòng cột để “cõng rắn cắn gà nhà”.
TQ cần hỗ trợ để bộ phận này thao túng chính trường VN.
Thế là Tập Cận Bình du ngoạn VN tháng 1/2012 với số tiền viện trợ 300 triệu đô la, mà chắc để dùng cho chỉnh đảng.
Tháng 2/2012, Tô Huy Rứa sang Bắc Kinh trực tiếp nhận chỉ dẫn về chỉnh đảng của BCT ĐCS TQ.
Kinh nghiệm đảo lộn chính trường, không kinh nghiệm nào bằng những mưu ma chước quỉ của Mao Trạch Đông trong Cách mạng văn hóa.
Những kinh nghiệm này có thể tóm tắt như sau:
- Phải khuấy động được dư luận dân chúng VN, bất kể là chủ điểm gì, tốt nhất là chủ điểm tham nhũng, tránh xa chủ điểm tranh chấp Biển Đảo.
- Khi Mao phát động Cách mạng văn hóa là khuấy động phong trào bài trừ văn hóa tư sản, chống những kẻ theo đường lối tư sản trong ĐCS TQ.
Hôm nay, không thể giở bài chống tư sản được nữa, ĐCS VN đưa bài chống tham nhũng để lật phe cánh Thủ tướng Dũng.
Đây là màn mở đầu.
Để khuấy động dân luận, Mao Trạch Đông có “Báo chữ to”, còn hôm nay Nguyễn Phú Trọng-Trương Tấn Sang có “QLB”.
Mao Trạch Đông sở dĩ thắng được cả Lưu Thiếu Kỳ( Chủ tịch nước) và Đặng Tiểu Bình( Tổng bí thư ĐCS TQ) nhờ nắm được quân đội, công an và Chu Ân Lai.
Chu Ân Lai lại nắm được Thống đốc ngân hàng TQ, người giải ngân cho các đội cách mạng văn hóa hoạt động, và từ chối cung cấp tiền cho phe cánh Lưu-Đặng.
Thủ đoạn cơ bản nhất của Mao là bất chấp thủ đoạn.
Ông ta sẵn sàng làm ĐCS TQ tê liệt vì mục đích cá nhân, sẵn sàng bắt CT nước họ Lưu mà không cần thông qua QH TQ…
Những việc này, Bành Đức Hoài trước đó , và Lưu Thiếu Kỳ, Đặng Tiểu Bình trong Cách mạng văn hóa, đều không làm được, nên đã thất bại trước Mao.
Hôm nay Trọng và Sang liệu sẽ học và thực thi những bài học nào của Mao, áp dụng cho chính trường VN?
Thủ tướng Dũng sẽ chống trọi lại bằng những mưu kế gì?
Trong hiệp sau của trận bốc sơ này, chúng ta sẽ rõ.
Tuy nhiên, tại thời điểm này, khi các vụ bắt bớ người của 2 phe xẩy ra liên tiếp, đã cho 1 tiên đoán : còn nhiều miếng võ hiểm sẽ được triển khai.
Do những thông tin không minh bạch của chính các cơ quan hữu trách, nở rộ các tin đồn thổi, mà 1 trong các tin ấy có thể là: Dương Chí Dũng chưa bao giờ ra khỏi biên giới VN.
Giả sử hạ được Nguyễn Tấn Dũng thì Nguyễn Phú Trọng và Trương Tấn Sang sẽ lại đánh nhau.
Kẻ nào thắng sẽ trở thành Người Tham Nhũng vĩ đại nhất lịch sử VN, sẽ trở thành kẻ bán nước cầu vinh và tiền, lớn nhất lịch sử VN.
6. Người yêu nước VN có thể đóng góp gì cho Tổ Quốc VN ngày hôm nay?
Cuộc chiến phe phái sẽ tác động trực tiếp hoặc gián tiếp đến người dân bình thường tại VN.
Nhưng hậu quả của nó sẽ vô cùng to lớn.
Nếu phe Phú Trọng- Tấn Sang thắng thế, VN sẽ lệ thuộc vào TQ. Quan hệ hữu cơ với TQ sẽ được củng cố toàn diện. Trăm ngàn sợi dây ràng buộc chính trị, kinh tế, mafia,..sẽ được chăng thêm trên VN.
VN sẽ có 1 thời gian dài lệ thuộc to lớn vào TQ.
Nếu Tấn Dũng thắng, các nhóm lợi ích chiếm thượng phong.
Lợi ích của dân tộc VN sẽ bị tiêu mòn trong tham nhũng.
Niềm tin vào xã hội tốt đẹp của người dân bình thường sẽ tan chảy.
Chế độ độc tài, phong kiến, chống dân chủ sẽ thiết lập mạnh mẽ hơn hiện nay.
Cả 2 viễn cảnh đều hủy hoại tương lai dân tộc VN, trong khi cục diện thế giới đang mở ra tốt đẹp cho VN: Mỹ can tiệp sâu vào Biển Đông, quan hệ Mỹ-Trung có báo hiệu rạn nứt.
Cuộc chiến đấu sinh tồn của tộc Việt Kinh Dương Vương, trên bán đảo Đông Dương, tiến hành bền bỉ đã hơn 4 nghìn năm, hôm nay gặp hồi gay cấn, có nguy cơ thất bại.
Tộc Việt Kinh Dương Vương có nguy cơ làm nô lệ TQ.
Tất cả chỉ do CN Mác-Lênin, do ĐCS VN đã đặt lợi ích ĐCS, lợi ích chóp bu lãnh đạo ĐCS, lên trên lợi ích dân tộc, lợi ích quốc gia VN.
Chính ĐCS này đã tạo điều kiện cho tham nhũng vô hạn độ, đã tạo điều kiện xóa bỏ các bài học lịch sử về dã tâm xâm lược VN của tộc Hán, để tạo nên 1 lớp người việt cam tâm bán nước VN cho TQ. Lớp người này cam tâm làm nô lệ trong câu dạy “Dù thế nào đi chăng nữa, hai nước cần giương cao ngọn cờ hữu nghị Việt-Trung”/ Hồ Cẩm Đào BBC ngày 7/9/2912/. Lớp người này, lịch sử VN gọi là lũ người cõng rắn cắn gà nhà, hôm nay chúng lộng hành, chính thức trên các cương vị cao cả của nhà nước VN.
Những gì người dân Việt Nan bình thường có thể làm được lúc này là tỉnh táo, không vào hùa với 2 phe nhóm trên.
Bọn chúng chỉ là những kẻ tham lợi cầu vinh, sẵn sàng phản quốc.
Những người Việt Nam nào tiếp cận tin tức chính xác, xin thông báo trên các báo lề dân, tránh để cho Báo Chữ To( Đại tự báo) TQ làm nhiễu loạn nhân tâm.
© Nguyễn Nghĩa
© Đàn Chim Việt
——————————————————————-
Xem thêm: “Chỉnh đảng- Âm mưu gì của Nguyễn Phú Trọng, Trung Quốc”. Nguyễn Nghĩa. Dân Làm Báo, Đàn Chim Việt.
To^i nghi~ voi Vietnam My va TQ deu la ran ca. Nhung My thi thay doi tong thong 4 nam mot lan, nen chinh sach ngoai giao cua ho lat leo hon cua TQ. TQ co le gan voi su tu hon, con My thi vi tinh that thuong cua american interest abroad, ho se de bi nhin la hiem doc hon TQ.
Ai choi voi My ma bi mat nuoc deu biet ai la ran, ai la ga.
Con cai vu danh ran dap dau, nhu o Libi ngay 11/9, thi xem ra nguoi Libi cung biet ai la ran.
NGƯỜI VIỆT NAM CHÂN CHÍNH
Người chân chính vì dân vì nước
Không vì mình, vì Đảng, hay ai
Vì mình thì có đáng chi
Còn như vì Đảng, đâu vì nhân dân
Vì ai đó, Bác Hồ cũng vậy
Chỉ cá nhân, đâu phải toàn dân
Nên chi phân tích vạn phần
Chỉ người vì nước vì dân mới tài
Bởi vì nước luôn đầy can đảm
Bởi vì dân luôn sáng như gương
Nếu không, u trệ mọi đường
Toàn danh từ rỗng, lẽ thường vậy thôi
Nên dân chủ là nơi lá phiếu
Dân chỉ bầu ai kẻ yêu dân
Ai người yêu nước thật lòng
Có đâu những kẻ tự mình lên ngôi
Ấy sự thể muôn đời là vậy
Nó vượt qua cả Mác Lênin
Điều gì đúng mới nên tin
Nếu như không đúng tại sao tin càn
Quả đất nước âu vàng là thế
Dân tự quyền không thể ai vào
Nếu dân toàn chỉ co ro
Hỏi là dân chủ hay trò bông lơn
Nên đúng đắn nguồn cơn vẫn vậy
Ai là người hơn cả nhân dân
Tự mình quyết định mọi phần
Rõ là chuyên chính, thương dân nỗi gì
Chuyên đơn giản quả thì là thế
Sao dân tình lại cứ u mê
Khiến đời thành lắm ê chề
Chủ chi không thấy, làm thuê cho người
Nên nhất thiết dân cần sáng suốt
Hiểu việc đời cặn kẽ nguồn cơn
Không nghe theo lối tuyên truyền
Tự mình suy nghĩ rõ đường ngay cong
Đó mới thật chính là dân trí
Dân trí cao, dân khí thành cao
Rồi sau mới tới dân sinh
Cả trăm năm trước, Châu Trinh bảo rồi
Đất Quảng Nam họ Phan là vậy
Luôn kiên cường đứng ở phía dân
Cớ sao hậu thế ngu dần
Đề cao ý hệ, còn dân coi thường
Thật trách bấy học đường nông nỗi
Chỉ dạy toàn có Mác lênin
Hỏi ai mang lại sự tình
Biển Đông sóng dậy nước mình co ro
Nên chân chính cần lo giúp nước
Bất kỳ ai vị trí thế nào
Cơ đồ xoay lại xem sao
Để cho mở mặt con người Việt Nam !
ĐẠI NGÀN
(13/9/12)
4 tên chóp bu cũng cùng theo TQ cả chỉ có ít và nhiều tình thắm thiết , hữu nghị đ/c anh em mà thôi ! Nói đúng ra là các đời TBT từ HCM trở về sau này đén Trọng lú đều theo TQ cả …Nhưng trong lúc này Trọng lú chính hiệu nai vàng là theo Trung cộng không sai 1 ly .Vì Trọng lú lên được TBT là do lãnh đạo Trung Nam Hải nhất máy chỉ giáo cho tập đoàn cs VN phải đưa Trọng lú lên TBT vì xét trong đám vua tập thể csVN tại HN là Trọng lú dẽ thuần dưỡng hơn các tên VGCS khác nữa theo nữa sợ . Còn Trọng lú là nhân vật trung thành với Hồ cẩm Đào ko khác gì Nông đức Mạnh mê gái gú hơn chuyện chính trị vì Mạnh quá dốt và ngu si , đệ tử nói gì viết gì cũng nhắm mắt đưa chân .Như vậy mà Mạnh làm đén 2 nk CTQH và 2 NK TBT đảng cướp mới là chuyenj lạ
Để dễ chọn lựa và không cần lý luận dong dài đôi khi tản mác khó hiểu về tư tưởng,triết học cao siêu mà người bình dân đôi khi chán nản.tôi xin tóm gọn như sau:
Chỉ có hai loại ý thức hệ là;QUỐC GIA và CỘNG SẢN
Chỉ có hai mô hình Nhà Nước : TỰ DO-DÂN CHỦ và ĐỘC TÀI (Độc tài cá nhân hoặc Độc tài tập thể).Nếu theo ý thức hệ CS thì phải triệt tiêu Quốc Gia cũng như dân tộc để nhất thể hóa Quốc Gia và dân tộc trong một thế giới đại đồng.Do không còn Quốc gia riêng biệt,độc lập nền không còn biên giới,lãnh thổ.
Mong người dân VN nhận thức đúng để tự chọn lựa dứt khoát kẻo hối hận không kịp.
Tôi đã đọc và rút ra caí điễu mà tôi hiểu được, với bao nỗi suy tư
Xin tóm luợc bằng một phần trích dẫn như là đồng tình !
Thực ra số phận VN như đã được yên bảy từ caí HOẠ MẤT NƯỚC do tên TỘI ĐỒ DÂN TÔC HCM đem lại !!!
“…Hôm nay, không thể giở bài chống tư sản được nữa, ĐCS VN đưa bài chống tham nhũng để lật phe cánh Thủ tướng Dũng.
Đây là màn mở đầu.
Để khuấy động dân luận, Mao Trạch Đông có “Báo chữ to”, còn hôm nay Nguyễn Phú Trọng-Trương Tấn Sang có “QLB”.
Mao Trạch Đông sở dĩ thắng được cả Lưu Thiếu Kỳ( Chủ tịch nước) và Đặng Tiểu Bình( Tổng bí thư ĐCS TQ) nhờ nắm được quân đội, công an và Chu Ân Lai.
Chu Ân Lai lại nắm được Thống đốc ngân hàng TQ, người giải ngân cho các đội cách mạng văn hóa hoạt động, và từ chối cung cấp tiền cho phe cánh Lưu-Đặng.
Thủ đoạn cơ bản nhất của Mao là bất chấp thủ đoạn.
Ông ta sẵn sàng làm ĐCS TQ tê liệt vì mục đích cá nhân, sẵn sàng bắt CT nước họ Lưu mà không cần thông qua QH TQ…
Những việc này, Bành Đức Hoài trước đó , và Lưu Thiếu Kỳ, Đặng Tiểu Bình trong Cách mạng văn hóa, đều không làm được, nên đã thất bại trước Mao.
Hôm nay Trọng và Sang liệu sẽ học và thực thi những bài học nào của Mao, áp dụng cho chính trường VN?
Thủ tướng Dũng sẽ chống trọi lại bằng những mưu kế gì?
Trong hiệp sau của trận bốc sơ này, chúng ta sẽ rõ.
Tuy nhiên, tại thời điểm này, khi các vụ bắt bớ người của 2 phe xẩy ra liên tiếp, đã cho 1 tiên đoán : còn nhiều miếng võ hiểm sẽ được triển khai.
Do những thông tin không minh bạch của chính các cơ quan hữu trách, nở rộ các tin đồn thổi, mà 1 trong các tin ấy có thể là: Dương Chí Dũng chưa bao giờ ra khỏi biên giới VN.
Giả sử hạ được Nguyễn Tấn Dũng thì Nguyễn Phú Trọng và Trương Tấn Sang sẽ lại đánh nhau.
Kẻ nào thắng sẽ trở thành Người Tham Nhũng vĩ đại nhất lịch sử VN, sẽ trở thành kẻ bán nước cầu vinh và tiền, lớn nhất lịch sử VN.” ( hết trích )
* Chỉ có MỘT PHÉP MÀU :
Anh hùng hào kiệt yêu non nước – dấn thân cưú nước- Tổ Tiên VN linh thiêng độ tri !!! Xoay ngược một thế cờ bí , mới mong dân VN thoát khọi ách nô lệ giặc Tàu !
Nhà nhà người người già trẻ gaí trai- Bắc Trung Nam- Saigon Nha trang Huế Hà Nội trich máu uống thề : ” THÀ CHÊT VINH HƠN SỐNG LÀM NÔ LỆ TÀU”
Đúng như thế “Dương chí Dũng chưa chắc ra khỏi nước”. Hắn là con -gà-nòi của Ng tấn Dũng,
(thầy nào trò ấy,nên trùng tên không lấy làm lạ),lâu nay ở trong Dinh TT.Bây giờ việc đổ bể,đằng
nào thì cũng “Dũng” cả,thôi thì chú mầy hãy” liều mình cứu chúa”.Đó cũng chính là sách lược” kinh-tế Vĩ-Mô” hiện giờ mấy cha con NTD đang áp đặt lên 90 triệu dân Việt!!
- Chưa chắc DCD đã bị bắt, đây có thể là chiêu “rung chà cá nhảy” của BCA để bắt những ai có liên quan đến DCD nếu ra đầu thú. Tin bắt DCD rất mập mờ, đến nay cũng chưa có tấm ảnh nào chụp DCD bị bắt được công bố trước công luận ( chỉ có tấm ảnh bị cho là ảnh ghép ), đây là việc rất nên làm nếu BCA đã bắt được DCD. 3D chắc chắn nắm rõ ý này nên chỉ đạo BCA báo cáo chi tiết việc bắt giữ DCD, BCA lấy gì mà báo cáo???
- 3D cũng thừa biết cấm xem DLB, QLB, BĐ sẽ làm người đọc sẽ tò mò và xem nhiều hơn. 3D chỉ nói những tờ báo trên chống Đảng và Nhà Nước ( chứ không nói chống Chính Phủ ). Có lẽ đây là một tuyệt chiêu của 3D để định hướng dư luận trước khi danh chánh ngôn thuận tổng phản công.
Mong sao 3D thắng thì dân tộc VN còn cơ hội dân chủ và thoát khỏi vòng kim cô muôn đởi của TQ. Chuyện tham nhũng, tính sau. Khi có dân chủ ( hoặc độc tài cá nhân – một con sâu ) thì chống tham nhũng vẫn dễ hơn.
DÒNG SÔNG MÁU.
1.
Dòng sông máu trâu bò sao tạo,
Đỏ rực trời sầu não điềm hung.
SƠN BĂNG KIỆT THUỶ trùng trùng,
Rồng bay lộn ngược khí hung mịt mù.
Cơ liềm buá ám u diệt tận,
Thế Mác Lê mạc vận mòn tiêu.
Bá quyền bành trướng tự kiêu,
Nước tan dân rã chịu nhiều hoạ tai.
2.
Dòng sông máu báo ngày chung cuộc,
Kẻ độc tài phải chuốc hoạ hình.
Trời hờn dân oán khiếp kinh,
Nước kia nhuộm đỏ huyền linh cơ trời.
Trương liềm buá bừng khơi tranh thủ,
Lú Mác Lê mê ngủ mộng say.
Dân đen tao loạn vướn tai,
Non dời biển lấn sao mày rắc gieo.
3.
Dòng sông máu eo sèo bướm lượn,
Cánh rã rời vất vưởng rụng rơi.
Cao bay xa chạy đằng trời,
Mải lông khó lọt lưới trời giăng giăng.
Thói liềm buá kiêu căng đại thắng,
Nết buá liềm cắt rẵng đập vùi.
Họp tan tan họp cuộc vui,
Núi xương sông máu nặc mùi hôi tanh.
4.
Dòng sông máu hùng anh mạc vận,
Bởi cơ trời căm giận cường gian.
RUỘNG SÂU hoá bướm tham quan,
Rút bòn đục khoét nát tan cơ đồ.
Xác khô héo tợ hồ khoan nhặt,
Mơ đào nương lộng sắc cẩm y,
Non mòn biển lấn cơ nguy,
Sao tham ăn chốt nhớ chi Hoàng Trường.
Nam Quan Bản Giốc mù sương !!!
Tuyên Ngôn của Đảng Cộng Sản:
1. Xây dựng giai cấp Vô Sản(tất cả đảng viên phải gương mẫu sống theo giai cấp vô sản)
2. Bênh vực giai cấp Nông Dân và Công Nhân
3. Đấu tranh giải trừ giai cấp bóc lột
4. Làm theo khả năng hưởng theo nhu cầu
Thực tế hiện nay tại Việt Nam vào youtube coi video dưới đây thì biết rõ sự dối trá và gian xảo của Đảng Cộng Sản Việt Nam còn hơn con quỉ dữ
Chẵng có hy vọng gì ở 4 tên sang trọng hùng dũng sẻ ra tay thanh toán triêu tiệt lẩn nhau để dành quyền độc chiếm quyền hành .. Trong 4 cái tên này hảy thử nhìn vào từng cá nhân một có ai trong bọn họ có cá tánh nổi bật quyền uy hiện rỏ trên nét mặt hay không , có được cái thần thái nghiêm khắc của Lê Duẩn hay Lê Đức Thọ. Hảy nhìn vào Võ nguyên Giáp thành công tiếng tăm như thế mà trước mặt họ Lê làm được gì hay là khoanh tay thuần phục. Bọn chúng sẻ thỏa hiệp với nhau để tiến tới một kết cục chung an toàn cho bọn chúng ! Tình thế khó khăn liệu xem bọn chúng có nhất trí trong đường hướng chung , quan tâm hàng đầu là giử vửng chế độ chứ không phải tìm ra giải pháp nào tốt nhất và khả thi nhất để giải quyết nhửng vấn nạn chung của dân tộc đất nước , cho dù VC có cố gắng làm gì đi nửa thì nhửng chuyện bế tắc về con người và đất nước vẩn còn nguyên , không có giải pháp nói trắng ra là VC nó không coi là quan trọng và nó vẩn tiếp tục đối xử trừng trị thẳng tay kẻ nào dám lên án chống lại chúng , kinh nghiệm đàn áp dân chúng cho VC nó biết rằng , mỗi lần trực diện với đám đông quần chúng công an VC luôn luôn dành phần thắng thế !
Còn dân chúng VN thì lặng lẻ cúi đầu ngậm đắng nuốt nhục cho trôi qua !!!
Bài viết rất chính xác về hiện trạng VN, rất có thể có một trong những kịch bản sẽ xảy ra: Phe TTS-NPT dùng quân đội đảo chánh, Phe NTD dùng công an đảo chánh, Hai phe rớt vào thế phải thoả hiệp để cứu đảng cứu mình và cũng có thể một trong hai phe đó bắt tay với người quốc gia (đân chủ tự do), nhầm nhờ Mỹ bảo đảm yểm trợ v.v. Nếu những người quốc gia (dân chủ tự do) đàn kết, biết lợi dụng tình thế, biết dương cao ngọn cờ dân tộc và thật sự xóa bỏ hận thù Quốc Công thì đây cơ hội tốt cho vận hội mới của dân tộc Việt nam.
THỬ NÓI VỀ CHÍNH QUYỀN VÀ NHÂN DÂN
Nhân dân tức toàn dân hay người dân nói chung bao giờ cũng nhiệt tình bảo vệ đất nước chống xâm lược. Điều đó là tất yếu, bởi chủ tể duy nhất và cao nhất của đất nước hay lãnh thổ là toàn dân mà không ai khác. Nhưng chính quyền lại là cơ chế, guồng máy cầm quyền hay những cá nhân đáng nắm quyền. Có nghĩa chính quyền có thể đứng cùng phía với nhân dân, đồng nhất với toàn dân, nhưng cũng có khi không phải thế hay hoàn toàn ngược lai. Điều này trong suốt lịch sử dân tộc từng đã cho thấy. Bởi chính quyền nào đứng về phía người yêu nước, do nhân dân lập ra, bảo vệ nhân dân, đó là chính quyền của toàn dân. Trái lại chính quyền nào do địch dựng nên, đứng về phía giặc, không đứng về phía dân, đều không phải chính quyền của nhân dân hay chính quyền yêu nước. Bởi vậy chính quyền thời Minh thuộc, chính quyền thời Pháp thuộc, chính quyền thời Nhật thuộc không phải chính quyền yêu nước. Nhưng chính quyền của Lê Lợi, của Nguyễn Huệ, của những thời kỳ độc lập, tự do khác, tất nhiên đều là những chính quyền của dân, của nước, hay chính quyền yêu nước.
Song thời đại hiện tại lại có tính cách đặc thù. Đó là chính quyền của các nước Cộng sản mác xít thì chủ yếu là chính quyền về ý thức hệ, nhằm mục đích phục vụ ý thức hệ cộng sản mác xít là chính yếu, không phải loại chính quyền không mang tính cách cộng sản mác xít như trên kia đã nói. Đó chính là tính đặc thù nổi bật của chính quyền đảng cộng sản mác xít Trung Quốc và chính quyền đảng cộng sản mác xít của Việt Nam hiện nay. Điều đặc trưng này làm cho chính trị của nhà nước TQ và chính trị của nhà nước VN ngày nay có nhiều điểm tương đồng hơn là nhiều điểm khác biệt. Tuy nhiên trong cái tương đồng đó, thì các ý nghĩa nổi cộm ngày nay của hai phía như vấn đề Hoàng Sa, Trường Sa, vấn đề biển Đông, vấn đề quyền lợi đặc thù riêng tư của mỗi bên, lại là những điều hoàn toàn nằm ngoài các điểm tương đồng về ý thức hệ hay tương đồng đã nói về chính trị.
Tất nhiên, lúc đầu khi đảng cộng sản mác xít mới thành lập tại Trung Quốc hay Việt Nam, lúc đó hai chính đảng còn mang tính cách tuyệt đối thực chất về mục đích của ý hệ cộng sản mác xít hay cách mạng cộng sản mác xít. Song qua thời gian, khi các lớp người cũ hay ban đầu đã bị thay đổi theo thời gian, tất nhiên các lớp sau lại mang các yếu tố khác hơn, có thể không hoàn toàn còn giống ban đầu về mọi mặt nhưng đã có những nhân tố lạ đưa vào trong đó. Đó chỉ là quy luật chuyển biến hoàn toàn khách quan của lịch sử. Và đó cũng là thực tế của nhà nước cùng đảng cộng sản mác xít ngày nay của TQ cũng như của VN. Đây chính là một thực tế hoàn toàn khách quan mà trên đây chúng ta đã phân tích.
Thế thì kết luận lại, ý nghĩa chính trị của đất nước TQ và đất nước VN ngày nay đã hoàn toàn thay đổi. Có nghĩa chính quyền và nhà nước hay đảng của hai bên hiện tại mang tính cách như thế nào đó là ý nghĩa hoàn toàn thực tế, không theo bất kỳ nguyên tắc nào có trước đó một cách tuyệt đối cả. Nhưng chỉ có điều duy nhất trong các xã hội cộng sản mác xít là chỉ có đảng lãnh đạo hay nhà nước cầm quyền mà hoàn toàn không phải là nhân dân hay quần chúng. Đó chính là ý nghĩa chính trị hoàn toàn rõ ràng ngày nay tại Việt Nam cũng như tại TQ. Tức là sự lệ thuộc hay không lệ thuộc của VN vào TQ có hay không, sẽ xảy ra trong những điều kiện và trường hợp thế nào, trước mắt ngày nay đều không phải do nhân dân TQ hay nhân dân VN quyết định, mà thực chất chỉ do những người đang nắm quyền chính, dù họ bất kỳ là ai, tại TQ và tại VN ngày nay quyết định. Có nghĩa toàn dân chỉ có thể chờ để xem mà thực sự hiện tại cũng đang không có hay còn chưa có bất kỳ những cách nào hoàn toàn khác. Có nghĩa những người cầm quyền đều không phải là những người lãnh đạo nhân dân theo đúng ý chí hay nguyện vọng riêng của nhân dân mà chỉ theo ý chí và nguyện vọng riêng của chính họ, hay tập thể của họ, đó chính là một điều hoàn toàn khác biệt nhất. Cũng có nghĩa nguyên lý bảo vệ đất nước hiệu quả và chắc chắn nhất chỉ có thể là nguyên lý của một xã hội hoàn toàn tự do, dân chủ thật sự, đúng nghĩa, mà nhất định không phải là bất kỳ điều gì khác. Bởi dân chủ chỉ có nghĩa là quyền làm chủ thật sự của nhân dân mà không thể hiểu giả tạo hay ngụy biện, ngụy trang dưới bất kỳ hình thức hay ý nghĩa gì khác, trong đó kể cả ý nghĩa của ý thức hệ theo kiểu bề ngoài hoặc giả tạo nào đó cũng vậy.
THƯỢNG NGÀN
(11/9/12)