WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Đầu năm nghĩ về quốc nội và hải ngoại

i2p-logo-sidebar-blk

Trước khi được phê chuẩn trở thành tân Tổng trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ, ông Chuck Hagel đã gặp phải những phản ứng gay gắt từ chính giới Mỹ, đặc biệt là từ đảng viên Cộng Hòa vì điều mà họ cho là “sự mềm yếu với Iran và chống Israel” của ông. Nguyên nhân của làn sóng chống đối này khởi đi từ phát biểu gây nhiều tranh cãi của ông: “Tôi là Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ, không phải là Thượng nghị sĩ Israel”.

Sức mạnh Do Thái

Chỉ riêng phát biểu này của ông Hagel cũng đủ chứng tỏ sức mạnh vận động nghị trường của người Do Thái và các nhóm thân Do Thái trên đất Mỹ. Người Do Thái ở Mỹ không chỉ có đủ sức để vận động cho lợi ích của họ ở nước sở tại, mà còn là lực lượng kiên định bảo vệ quyền lợi quốc gia Israel. Từ những nhóm thiểu số khắp thế giới đến sự thành lập một quốc gia Israel nhỏ bé nằm lọt thỏm giữa thế giới Hồi giáo đầy kỳ thị, đất nước này đã tồn tại mạnh mẽ (có phần hung hăng) trong không gian ngột ngạt đó. Chứng tỏ đằng sau đó phải là nỗ lực ủng hộ không ngừng của người Do Thái khắp thế giới, đặc biệt là ở Mỹ. Không bàn về tính chất những hành xử của người Do Thái ở dải Gaza và những vận động nghị trường ở Hoa Kỳ, chúng ta phải công nhận đó là điều mà không phải bất kỳ một dân tộc nào cũng làm được.

Nói dài dòng về chuyện Israel không ngoài mục đích là bàn về chuyện Việt Nam. Biến cố năm 1975 và những đàn áp, ngược đãi sau đó của chính quyền CS Bắc Việt tại miền Nam đã dẫn đến thảm nạn Thuyền nhân. Từ đó, số lượng người Việt hải ngoại tăng đột biến và dần tạo thành một cộng đồng ngày càng rộng lớn và vững mạnh. Đây là một trong chuỗi tội ác của CS Việt Nam, là một vết đen trong lịch sử quốc gia, nhưng chính nó cũng tạo ra cơ hội mới cho Việt Nam.
Như chúng ta đã biết, quyền lợi và sự tồn vong của quốc gia Israel tùy thuộc rất lớn vào ý chí và thế lực của người Do Thái trên thế giới. Tương tự như vậy (dù cộng đồng Việt Nam hải ngoại không lớn mạnh bằng cộng đồng Do Thái) những hoạt động của họ đóng vai trò rất quan trọng, nếu không nói là không thể thay thế đối với cuộc vận động Dân chủ hóa và cả tương lai Việt Nam.

Những người anh em ưu tú

Thứ nhất, cộng đồng này ngày càng có nhiều đóng góp cho xã hội sở tại, do đó tiếng nói của họ ngày càng đáng kể. Với những mối quan hệ với chính giới các nước Dân chủ, với các NGOs quốc tế quan trọng, họ chính là kênh liên lạc vững chắc của người Việt ra toàn thế giới. Không một tòa Đại sứ, Lãnh sự (dù là của một Việt Nam dân chủ), hoặc các nhóm nghiên cứu được gởi đi học tập ở nước ngoài nào, có thể làm tốt công việc này hơn cộng đồng người Việt này.

Sống trong một quốc gia độc tài, không có xã hội dân sự, mối quan hệ của chúng ta với thế giới bên ngoài ở cấp độ công dân là hầu như không có. Sự liên hệ độc lập của công dân Việt Nam với các NGOs để thực hiện những hoạt động xã hội đặc thù vì thế không thể thực hiện được. Còn những kết nối với chính giới với các nước dân chủ lại càng là nan đề. Chính quyền độc tài đã thiết lập những liên kết cho riêng họ và có lợi cho họ, với các chính quyền trên thế giới. Các công dân và những đấu tranh cho Dân chủ Tự do trong nước không có được cơ hội như thế. Người Việt quốc nội hoàn toàn không có điều kiện để tạo dựng những kênh đối thoại chính trị với các quốc gia đó, để vận động sự ủng hộ và bày tỏ ý chí, mục tiêu của mình ra thế giới (trái ngược với điều và nhà cầm quyền đang rêu rao). Vì vậy, có thể nói, nỗ lực lên tiếng với thế giới của chúng ta sẽ rơi vào bế tắc nếu không có cộng đồng Việt Nam hải ngoại.

Thứ hai, người Việt hải ngoại chủ yếu sống ở các quốc gia tự do, hấp thụ một nền giáo dục tiến bộ, nhân văn và văn hóa cởi mở. Đó là nguồn chất xám lớn mà không một chương trình đưa học sinh đi du học, đưa chuyên viên sang nghiên cứu nào có thể thay thế. Xin hãy liên tưởng, chỉ riêng trong lĩnh vực kỹ thuật cảnh sát, quân đội, làm sao một giới chức quân sự được chính quyền CSVN đưa sang Hoa Kỳ học tập có thể nắm bắt nhiều kiến thức thực tiễn và có nhiều kinh nghiệm tiếp cận với quân đội Hoa Kỳ bằng một người Việt ở trong chính quân đội Hoa Kỳ? Đó là chưa nói, việc tiếp nhận các chuyên viên, nghiên cứu sinh sang học tập các kỹ thuật cảnh sát và quân đội, từ một quốc gia độc tài như Việt Nam còn đang bị hạn chế. Trong các lĩnh vực khác cũng tượng tự. Có một điều đáng quan tâm khác là: đối với các sinh viên, chuyên viên mà chính quyền Việt Nam đưa sang Hoa Kỳ, Anh, Pháp… để học hỏi kiến thức về xã hội và khoa học kỹ thuật, thời gian năm hay mười năm du học không giúp họ được nhiều trong việc thay đổi văn hóa, lối sống và não trạng. Nói rõ ra là họ có kỹ năng Pháp, Mỹ nhưng não trạng là của Việt Nam, mà là một Việt Nam thui chột và độc tài mới đáng lo. Họ đi học về để tiếp tục thay thế cha ông họ lãnh đạo Việt Nam dưới chế độ độc tài một cách tinh vi hơn nữa (nếu không có sự thay đổi thể chế nào). Xin lưu ý là tôi nói những điều này không nhắm vào những thanh niên ưu tú, nhờ việc du học mà lĩnh hội được cả những kỹ năng khoa học và văn hóa dân chủ. Có thể thấy, thế hệ trẻ Việt Nam sinh trưởng ở hải ngoại được trau dồi trong văn hóa coi trọng con người và tinh thần phục vụ cộng đồng, sẽ là nguồn lực trí tuệ dồi dào và nguồn văn hóa lành mạnh để xây dựng một Việt Nam tự do, nhân bản trong tương lai.

Nói như vậy không phải là người Việt quốc nội hành động như những kẻ thấy anh em, họ hàng sang trọng nên “bắt quàng làm họ”, muốn nhờ vả, lợi dụng. Đã là anh em thì dầu có rách rưới, chúng ta cũng mở rộng vòng tay; huống gì họ là những người anh em mà chúng ta phải mang ơn vì những nỗ lực hỗ trợ không mệt mỏi của họ cho cuộc đấu tranh của chúng ta.

Chúng ta không thể từ bỏ anh em

Hiện nay, với sự phát triển của mạng xã hội và sự đông đảo của giới blogger. Các blogger trong nước có thể lên tiếng để bảo vệ nhau, làm cho những thông tin về các vụ đàn áp lan đi nhanh chóng. Nhưng lên tiếng để dư luận thế giới có những quan tâm đầy đủ là điều mà người trong nước hiện nay chưa làm được, nếu không có sự giúp đỡ của cộng đồng hải ngoại. Hiện nay, trong nước có được mấy người có thể liên lạc và đề cập về những vụ đàn áp một cách trực tiếp, hiệu quả với Human Rights Watch, RSF, Amnesty International…? Mà dù có liên lạc được đi nữa vẫn cần sự trợ giúp trung gian ban đầu. Tôi nghĩ rằng, người Việt trong nước lâu nay vẫn chưa giúp đỡ nhau được nhiều và hiệu quả như cách người ở hải ngoại đang giúp chúng ta.

Có một số người trong nước đã chân thành khuyên bảo tôi (theo logic của riêng họ) rằng tôi không nên gửi bài đăng trên các trang mạng hải ngoại. Vì những vu cáo lố bịch “liên kết với các thế lực thù địch” từ chính quyền CS và vì những rắc rối liên quan đến các đảng phải chính trị bên ngoài, tôi hiểu những lời khuyên này là vì lo lắng cho an ninh của chính tôi. Nhưng quả thật, tôi đã không phải là một blogger, đã không có cơ hội để chia sẻ quan điểm của mình nếu không có những trang mạng ở hải ngoại như thế, bắt đầu là trang Danchimviet.

Xin lưu ý, cộng đồng hải ngoại mà tôi nói ở đây không phải là bất cứ đảng phái nào, mà là những con người có tâm huyết với đất nước, đã tự nguyện cống hiến thời gian thư giãn, sung túc trên xứ người để hướng về đất Mẹ và có những nỗ lực làm việc thiện chí, thiết thực để trợ giúp chúng ta. Tôi phải khẳng định như thế bởi vì thực ra, tinh thần đảng phái ích kỷ hầu như tỉ lệ nghịch với sự phục vụ vô tư vì lợi ích của phong trào DC, của đất nước; thậm chí nó còn là lực cản cho nỗ lực chung.

Tôi nhớ có một lần nào đó, một người trên Facebook đã chia sẻ rằng “các ông (người Việt hải ngoại) dù có về Việt Nam thì cũng chỉ là khách”. Theo tôi, đó là sự từ bỏ anh em đáng hổ thẹn, mà còn thiếu khôn ngoan hơn nữa vì từ bỏ những người anh em ưu tú. Mỗi khi có một người nói rằng họ là công dân Mỹ, không còn hoặc còn rất ít mỗi liên hệ với VN, tôi lại cảm thấy VN đang mất đi một điều gì đó rất quý giá. Chúng ta chỉ nên lo người Việt hải ngoại, đặc biệt là thế hệ trẻ thành đạt, sung túc và hạnh phúc ở xứ người không còn tha thiết với VN. Vậy mà có một số người tự cho mình yêu nước lại muốn đoạn tuyệt với anh em. Tại sao chúng ta lại coi anh em là khách? Phải chăng vì chúng ta không thể chấp nhận quan điểm của họ, chúng ta muốn chính mình mới là người quyết định, giải quyết và xúc tiến một tương lai cho VN?Chúng ta không nhận anh em vì sợ phải chia nhỏ phần di sản của cha ông? Vậy tại sao chúng ta không cùng nhau gia tăng khối di sản ấy, để gia đình Việt Nam dù đông con, mỗi người vẫn được hưởng phần lợi ích xứng đáng? Sự lựa chọn thông minh không đến từ những người bị sự ích kỷ che lấp trí khôn.

Nhiều người quốc nội luôn muốn tỏ ra mình ôn hòa, tôn trọng sự khác biệt, luôn cổ vũ cho một VN tương lai vẫn có chỗ cho đảng Cộng sản (hoặc hậu thân của nó) trong môi trường chính trị đa nguyên. Tôi tự hỏi tại sao một Đảng với nhiều tội ác như thế, chúng ta còn có thể chấp nhận, trong khi lại muốn cắt đứt hoặc cổ xúy người khác cắt đứt liên hệ với cộng đồng VN hải ngoại?!

Những biến cố đau đớn đã qua nên được nhìn nhận bằng cả tương tâm và bản lĩnh đạo đức. Nếu vẫn chối bỏ những sai lầm của mình trong quá khứ, và thậm chí vẫn lấy làm tự hào về nó thì chúng ta vẫn chưa sẵn sàng làm “rường cột” cho ngôi nhà Dân chủ-Tự do. Không ai trong chúng là người hùng nếu Việt Nam vẫn còn chìm trong bóng đêm độc tài. Xin hãy từ bỏ những thiên kiến để có thể chấp nhận anh em. Tương lai VN tùy thuộc vào sự đúng đắn của những từ bỏ và chấp nhận như thế.

© Huỳnh Thục Vy
Tam Kỳ, ngày 22 tháng 2 năm 2013

28 Phản hồi cho “Đầu năm nghĩ về quốc nội và hải ngoại”

  1. tonydo says:

    Gửi cháu Huỳnh Thục Vy.

    Cháu Vy có tài viết, lý luận sắc như dao cạo, quả là một người tài. Hơn thế nữa Vy rất đẹp gái lại đã có gia đình nhưng vẫn dấn thân tranh đấu, không hề biết sợ trước cường quyền.

    Đúng là con cháu Bà Trưng, Bà Triệu, thật đáng khâm phục.

    Bài này, Huỳnh Thục Vy có vẻ trái ngược với cách suy nghĩ của Mẹ Nấm đối với bà con Hải Ngoại….đặc biệt “Việt Tân”, mặc dù cả hai đếu là những nhà tranh đấu kiên cường. (chuyện này để khi khác rảnh sẽ chia sẻ sau).

    Hiện tại chúng ta đang lấn cấn giữa hai con đường để giải thể chế độ độc tài đảng trị.

    Thứ nhât- Dùng Dân Chủ, Dân Quyền học được từ các nước Phương Tây (đặc biệt là Mỹ).
    Thứ hai- Vùng lên tiêu diệt đảng Cộng Sản, giành lấy quyền trị quốc theo hướng Dân Chủ nóí trên sau đó.

    Như vậy sự khác biệt giữa hai luồng tư tưởng là ở chỗ:
    Trứng đẻ ra gà hay gà đẻ ra trứng.

    Trong bài nói chuyện của Tổng Thống Obama ở thành phố Selma, bang Alabama nhân kỷ niệm 50 năm ngày “Bloody Sunday”, về sự đàn áp đẫm máu của cảnh sát với hơn 600 người tuần hành đòi hỏi Dân Quyền trên cây cầu (Edmund Pettus Bridge in Selma, Ala. on March 7, 2015.) có đoạn như sau:

    (Fifty years from Bloody Sunday, our march is not yet finished. But we are getting closer. Two hundred and thirty-nine years after this nation’s founding, our union is not yet perfect. But we are getting closer).

    Nếu cháu đã nghe Ngài Đàn Anh Tổng Thống Obama nói và coi cảnh đàn áp trên TV chắc chắn cháu Vy (mặc dù cứng cỏi) cũng phải rớm nước mắt.

    Ý bác chỉ muốn chia sẻ với cháu là để xây dựng một chính quyền Dân Chủ đòi hỏi một thời gian rất dài, không như người ta tưởng.

    Dân Chủ phải từ từ ngấm dần vào máu mỗi con người và vì thế nó cần thời gian và môi trường.
    Môi trường (đất) đó là một xã hội được bắt đầu bằng thể chế không Cộng Sản và đó là:

    Chế độ Cộng Hoà.

    Chúc mọi sự tốt đẹp tới cháu và gia đình trong Năm Mới.

  2. NGUYEN NGOC AN says:

    Thưa quí đồng hương,
    Hiện nay, cơ bản, có 3 thành phần người Việt:
    1- Người Việt TỰ DO:
    Tối thiểu 95% người gốc Việt sinh sống tại Hải ngoại là Người Việt TỰ DO (có quốc tịch ở nước sở tại).
    2- “Người Việt trong CHUỒNG” :
    Đa số người Việt trong nước (sống dưới chế độ VC).
    3- VIỆT CỘNG (khoảng 3 triệu đảng viên):
    Chúng quá TỰ DO mà còn tước đoạt QUYỀN TỰ DO của
    những “Người Việt trong CHUỒNG”.
    QUYỀN TỰ DO là quyền tự nhiên và đương nhiên của mỗi con người.
    Không ai có quyền BAN PHÁT hay TƯỚC ĐOẠT của ai cả!

    * Các đồng hương, hãy cùng long trọng ký tên, tuyên bố:
    ” CHÚNG TÔI LÀ CÔNG DÂN VIỆT TỰ DO ! ”

    @ NGƯỜI VIỆT khắp nơi và cả Thế Giới TỰ DO đang nhiệt liệt ủng hộ và CHÀO MỪNG, những CÔNG DÂN VIỆT TỰ DO !
    (Hàng triệu triệu NGƯỜI VIỆT là CÔNG DÂN VIỆT TỰ DO!)

    • NGUYEN NGOC AN says:

      Với nhanh chóng có 1300 chữ ký đầu tiên, cho “LỜI TUYÊN BỐ CÔNG DÂN TỰ DO”.
      Có những ưu điểm nổi bật, mà từ trước tới nay, chưa từng thấy:
      1- Chữ ký đến từ nhiều miền VN và khắp nơi trên thế giới.
      2- Có hầu như tất cả thành phần xã hội, nghề nghiệp, tôn giáo cùng ký .
      3- Nổi bật, có mặt cả các thành phần “chống cộng tích cực ” cùng tham dự.
      4- Người gốc Việt Hải Ngoại tham gia tích cực nhất, so với từ trước đến nay ( có khoảng 4% người gốc Việt sống nước ngoài, nhưng đã có khoảng 25% ký, trong số 1300 người đầu tiên ký tên).
      5- ….

  3. Vũ duy Giang says:

    “Tôi tự hỏi tại sao 1 Đảng với nhiều tội ác như thế,chúng ta còn có thể chấp thuận,trong khi lại muốn cắt đứt,hoặc cổ xúy người khác cắt đứt liên hệ với cộng đồng VN hải ngoại?”. Tại vì,theo Nguyễn đắc Kiên như sau:

    “…tôi chưa thấy một đêm nào dài thế
    không ánh mặt trời,bóng tối chí tôn
    lũ QUỶ ám thừa cơ TOÀN TRỊ
    KHỦNG BỐ dã man,reo rắc những kinh hoàng
    biến lẽ SỐNG thành châm ngôn “mày phải SỢ”

    mày phải sợ,mày ơi,mày phải sợ
    sợ nữa đi,có SỢ MÃI được không
    cốt TỦY MỤC rỗng,rồi TRÍ ÓC cũng TỐI đen
    mày lại đẻ ra LŨ CHÁU,CON,BIẾT SỢ”

    Chỉ có loại COCC(con ông,cháu cha)còn không biết sợ,vì được cha mẹ xin xỏ cho đi học ở nước ngoài,đến khi “…đi học về để thay thế cha ông,họ tiếp tục lãnh đạo VN dưới chế độ độc tài một cách tinh vi hơn nữa”,vì CSVN tiếp tục tin rằng chỉ cần”vừa làm,vừa học…mót”của người khác,là cũng đủ rồi,theo gương”bộ đội cụ Hồ”có tổ”tam cùng”(cùng ăn,cùng ngủ,cùng học)cho 3″mũ cối”,mà tên đầu biết đọc,tên thứ 2 biết viết,và tên thứ 3 có bổn phận phải canh chừng 2 tên”trí thức”nguy hiểm kia! Đó là tình trạng”quốc nội”

    Ở nước ngoài, thì không riêng gì”tư duy quá khích”của cha anh”rằn ri”khiến thế hệ trẻ xa lánh DẦN DẦN chuyện nước VN,mà cũng vì họ đã bị lừa từ…ăn Vịt Tiềm(trong các tổ chức ngoại vị như hội chuyên(đi)gia,đi dzô,mạng lưới tuổi trẻ lên dường,v..v..),cho đến ăn phở bò PBSOS.

    Cho nên,dù “không từ bỏ anh em”(vốn là khẩu hiệu của 1 binh chủng,có ông tướng cựu chỉ huy không từ bỏ,nhưng cho đàn em mọc xừng để cướp vợ!), nhưng cũng đành cầu mong ở VN sẽ có ngày có một Gorbachev để cắt cái đuôi”định hướng XHCN” cho toàn dân được nhờ!

  4. Qua cơn mê says:

    Sẻ không có sự hoà hợp hoà giải thật sự khi chính quyền Hà Nội luôn cho rằng bọn phản động ở hải ngoại là ( thế lực thù địch ) luôn cảnh giác bọn chúng . Kẻ nắm quyền cao nhất suy nghỉ như vậy rồi chỉ đạo lại cho cán bộ cấp dưới phải xử lý , có ai trong đám cán bộ dám phá rào không ?

    Cái lối suy nghỉ như thế là tự mình cô lập , con Tim yêu thương không mở cửa đón nhận thì làm sao mà hoà giải , chìa khoá chủ động họ đang nắm , sỉ diện quá nên không thể nào hạ mình được

    Còn cái bọn bồi bút củng không khá hơn bao nhiêu , càng đánh phá thì chỉ đi vào bế tắt , củng không trách họ được bổn phận và nhiệm vụ là như vậy , não trạng nó đã như thế thì biết viết gì đây

    Trên cỏi đời ô trọc này ai ai củng thích kẻ chiến thắng trên bất cứ lảnh vực nào , ngay cả đội bóng không ai biết tên tự nhiên chiến thắng một chuổi dài rồi tiến tới vô địch đánh bại đội sừng sỏ nhất , tất nhiên sau đó không biết bao nhiêu kẻ ái mộ hùa theo đông không kể siết ,mặc dù trước đó chẳng có mống nào ủng hộ

    Kẻ ủng hộ thì ra sức bảo vệ đội của mình , nào là cầu thủ hay , giỏi đá có kỷ thuật , kỷ luật , huấn luyện viên tài ba vân vân và blu blu cứ thế mà khen nhau rối rít

    Còn kẻ bại trận cho dù biện minh cách mấy bao nhiêu thì củng không thay đổi kết quả của nó , người ta nhìn với con mắt khinh miệt , cho dù thua vẩn không phục có cái gì đó uẩn ức vì không được đối xử công bằng .

    Cuộc đời và sự sống vẩn tiếp diển và tiếp nối con người trong và ngoài nước vẩn qua lại thế hế nối tiếp sẻ tiếp nối như không hề có sự gián đoạn , như ai đó nói trẻ ở hải ngoại không còn thiết tha hay ngôn ngử bất đồng về quê cha đất tổ là miệt thị giống nòi Việt rồi , chỉ mong chờ người ở trong nước
    Chứ không nên trong mong gì cái đám cờ vàng thùng rổng kêu to .

    Có ai dám chắc và có ai muốn nước Vietnam bị cô lập với thế giới một lần nửa không .?

    Nói và viết mà không nhìn thấy cái hệ quả của nòi giống mình mà bênh vực thì đáng phỉ nhổ

    Không có ai là kẻ thù , việt gian , phản động cả , chỉ là những danh từ được bọn chiến thắng nêu lên để bảo vệ ngai vàng và cho việc làm của họ là chính nghĩa !

  5. danluan13 says:

    Để đối đầu chiến thắng cộng sản, phải tìm cho ra người lãnh tụ.
    Nhưng trước tiên, hãy tự mình đứng dậy đi.

    Đứa trẻ nhỏ mới sinh không thể tự đứng được, nhưng nó sẽ lớn theo ngày tháng, sẽ tập đứng, tập đi với hỗ trợ ban đầu của bố mẹ, rồi nó sẽ tự đi, tự chạy; nó tự biết đi đến bất cứ chỗ nào nó muốn, nó không cần sự trợ giúp nữa. Nó sẽ lớn và sẽ trưởng thành theo năm tháng.

    Đã 38 năm trôi qua kể từ ngày thống nhất nhưng người dân Việt Nam mình đã tự biết đi chưa hay vẫn còn đang tập đứng?
    Hãy đứng dậy đi các bạn.
    Đứng dậy cho vững vàng và hãy đi tìm cho ra người lãnh tụ.

    kbc

  6. Nguyễn-Khoa Thái Anh says:

    Vy à,
    Khoan nói đến những nhận xét tinh tường, những thiện ý và tư tưởng đoàn kết của Vy, cũng như không hoàn toàn phủ nhận những nỗ lực hỗ trợ của cá nhân và đoàn thể ở nước ngoài – mà thiển nghĩ phần lớn thuộc những thành phần không khua chiêng gõ trống – tôi chỉ xin trình bày một sự kiện đau lòng: người Việt hải ngoại dù muốn dù không cũng là công dân của những quốc gia sở tại nơi họ sinh sống. Con cháu họ lớn lên cũng phải mưu sinh, tranh đua với cuộc sống như những công dân nước ngoài. Cùng lắm, nếu thế hệ trẻ còn nhớ đến cội nguồn VN thì chúng cũng về làm những chuyện xã hội và thiện nguyện ở VN, ít khi đả động đến những phạm trù chính trị hay nguyên do đã làm cho VN trì trệ hay mất chủ quyền.

    Đó là chưa nói đến chuyện ngôn ngữ bất đồng, những va chạm và xung đột với tư duy quá khích của thế hệ cha ông chúng về chuyện Quốc-Cộng làm cho chúng càng xa lánh, tìm hiểu chuyện nước nhà, những căn do có thể làm sáng sủa bộ mặt quê hương.

    Cho nên rốt cuộc thì chuyện dân chủ hóa đất nước chỉ nằm trong tay những người trong nước như Vy, như Nguyễn Đắc Kiên, Phạm thanh Nghiên, Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày, cha Lý,v.v.. đừng cậy quá nhiều vào những người hải ngoại – nhất là những thành phần ăn to nói lớn, thùng rỗng kêu to, chính nghĩa cờ vàng, v.v..

    • T. says:

      Đúng vậy cô Huỳnh Thục Vy, nhiều kẻ chỉ vì vài miếng ăn hay dăm ba ly bia đã quay mặt với những người thù ghét bọn CS.

    • Bần-Nông says:

      Thưa ông Nguyễn-Khoa Thái Anh,

      Ông hiểu thế nào về thế hệ trẻ VN hải ngoại vậy? Theo ông thì họ ko hiểu gì về ngôn ngữ VN? Họ có “tư duy quá khích của thế hệ cha ông chúng về chuyện Quốc-Cộng làm cho chúng càng xa lánh, tìm hiểu chuyện nước nhà”, dựa vào đâu mà ông có những kết luận đó? Tôi thấy cái nhìn của ông “thiển cận” quá. Hãy tìm hiểu & học hỏi thêm về thế hệ trẻ VN hải ngoại thêm một chút. Tôi ko nghỉ cha anh của họ tác động nhiều đến tư tưởng của họ. Họ biết & hiểu rõ những gì họ làm trãi qua những tìm hiểu của họ.

      Tôi đồng thuận với bài viết Thục-Vy là có sự liên kết giữa thế hệ trẻ giữa quốc nội & hải ngoại để đấu tranh cho nhân quyền, dân chủ VN. Thân ái… Bần-Nông

    • Kẻ nhàn rỗi says:

      Nói thật như ông Thái Anh là tốt nhất . Đến đời cháu của người tị nạn CS 75 có thể coi như chẳng còn gì VN nữa . Dầu cố gắng lắm , có lẽ chỉ còn là giờng máu luân lưu , còn tình cảm ư ? Hì …hì …

      Một sự thật nhãn tiền mà người Việt Hải ngoại lại phủ nhận , chẳng khác nào chuyện khó tin nhưng mà có thật .

      Đóng góp và xây dựng VN ư ? , Công việc này đem đặt hy vọng lên người Việt Hải ngoại Lại càng sẽ thất vọng .

      Thục Vy vì sống trong nước không nhận ra điều này là chuyện Bình thường . Nhưng người Việt Hải ngoại mà tự mãn theo cái nhìn của Thục Vy , người Việt nầy cũng hơi giống Việt Cộng vì ba xạo , ảo giác và hoang tưởng .

      • Bần-Nông says:

        @Kẻ nhàn rỗi

        Thưa ông, ông có bao giờ tham gia vào những sinh hoạt của thế hệ trẻ VN hải ngoại ko vậy? Ông có đến các trường đại học (universities) hoặc đại học cộng đồng (community colleges) sinh hoạt với cộng đồng sinh viên VN ở đấy ko? Các sinh hoạt cộng đồng tại các nơi người Việt đang sinh sống, phần đông là do các người trẻ tổ chức, chứ người Việt hải ngoại thế hệ thứ nhất đã già, ko còn đủ sức để làm những chuyện đó đâu. Có lẽ ông chưa từng thấy các sinh viên Việt đã tốt nghiệp đại học, ngồi học tiếng Việt, lịch sử, địa lý, văn hóa Việt chung với các em tiểu học phải ko? Chuyên lạ đấy chứ?!… Theo thiển nghỉ, những hiểu biết của ông & ông Nguyễn-Khoa Thái Anh về thế hệ trẻ VN hải ngoại, chỉ là những hiểu biết trên bàn rượu tiêc trà mà thôi. Chứ các ông có bao giờ dấng thân cùng sinh hoạt với họ đâu mà hiểu họ?!… Tôi xin nhắc lại câu nói của người xưa: “Biết thì thưa thốt, ko biết thì dựa cột mà nghe”.

        Với comment của ông về cô Thục-Vy thì tôi hoàn toàn ko đồng thuận. Với tư duy của ông, xin lỗi, có lẽ ko bằng học trò Thục-Vy đâu. Tuy cô ấy ở trong nước, nhưng cô ấy hiểu rất nhiều về người Việt hải ngoại hơn hẳn một số người sống tại hải ngoại mà ko hiểu gì sinh hoạt của cộng đồng hải ngoại cả! Bần-Nông

    • Timsuthat says:

      NKTA: “nhất là những thành phần ăn to nói lớn, thùng rỗng kêu to, chính nghĩa cờ vàng …”

      Ông cho là “cờ vàng” là đồng loại với nhóm kia ?!

      Cờ vàng không có chính nghĩa thì cái chính thể nào mới được phép nói 2 chữ chính nghĩa? Nó không cần phải tượng trưng cho cái xã hội mà người VN tự do đang mong đưa VN tới, nhưng giá trị chính nghĩa của nó trong quá khứ là một sự thật không thể chối bỏ.

      Xin lỗi các ông NKTA, TDBC, … các trí ngủ mơ mộng và đại loại những người đã đạp lên những hy sinh của những người lính VNCH và Mỹ cũng như những người VNCH đã cố gắng chống lại CNCS: nếu không có cờ vàng thì ông đã được cơ hội tha hồ ca tụng HCM và đảng, sống đời đ/c vô sản, ôm “dân tộc thống nhất” để moi bọ mà ăn từ cuối 50s, hoặc ăn thịt người như dưới chế độ Mao hay ngay cả như Bắc Triều Tiên ngày nay!

      Bất cứ chính thể nào cũng có chính nghĩa hơn CS ngoại trừ bọn Phát xít kỳ thị chủng tộc. So với các chế độ quân phiệt độc tài, giáo trị, gia đình trị, v.v. trên khắp thế giới, có chế độ nào nguy hiểm tồi bại cho một QG như CNCS không?

      Miền Nam dân chủ xưa chưa gương mẫu nhưng đẹp gấp bội lần cái CNCS miền Bắc, và vẫn đẹp hơn cái XHCN sung túc dởm mốc tận gốc thối hoăng ngày nay ở VN. Cái bất toàn của nó còn đáng được chiến đấu bảo vệ hơn những gì HCM và bè lũ đã theo đuổi đặt lên cổ dân VN nhiều, ông T.A. ạ!

      Những sự việc về những nhóm người tổ chức tị nạn lạm dụng cờ vàng và không biết sử dụng quyền tự do, không có đầu óc chống cộng thông minh không làm chính nghĩa của cờ vàng thành số 0. Họ ăn to nói lớn, năng nổ nhưng họ không đại diện cho đại đa số dân tị nạn VN. Ông đừng hùa theo đám VC xưa (và nay đã thức tỉnh), đám ACQG TMCS (cay với CSBV nhưng có thù hằn với VNCH), đám trí thức chỉ biết chỉ trích để chửi chế độ tự do non trẻ đã mang lại rất nhiều ích lợi cho mười mấy triệu dân miền Nam trong gần 20 năm đó, trong đó có ông. Đừng phản lại giá trị của nó như Phạm Duy hay NCK đã làm; họ là những kẻ cơ hội, muốn kiếm sống, kiếm danh hơn là thực sự hành động khôn ngoan vì họ chưa thực sự hiểu “what it takes to have real freedom and progress” dù họ có thành tâm thay đổi VN. Tôi nghĩ ông có hiểu biết hơn họ và hy vọng ông trung thành với sự hiểu biết đó.

      Từ nay, trước khi ông muốn nói gì đến cờ vàng thì ông hãy nghĩ lại những người lính đã hy sinh trong chiến tranh, những người bị đi cải tạo, bị giết trong tù đày, và những người thương binh què cụt VNCH và con cháu họ đang lê lết trong cái đất bờ Thái Bình Dương rồi hẵng mở miệng! Người VNCH không coi thường những mất mát của người dân miền Bắc, nhưng cương quyết chỉ mặt bọn ĐCSVN là nguồn gốc mọi đau thương.

  7. chi nguyen says:

    …Hoan ho Hoang thuc Vy
    ,,Xung dang la con chau BA TRUNG BA TRIEU.

  8. TTĐ says:

    Khâm phục về những bài viết, nhận xét của tác giã Thục Vy.

  9. Hoàng says:

    Thục Vy có thể liên lạc cùng Website BACÂYTRÚC.COM để viết bài.Vì đây là trang Web đấu tranh của người Việt hải ngoại không cs.

  10. Hoàng says:

    Mũi tên Thục Vy quá vũng mảnh,đã xuyên thấu trái tim đen và lòng hẹp hòi của người đã được nuôi dưởng cũng như lớn lên dưới chế độ cs khát máu…thì chúng không thể vương vai Phù Đổng được.
    Chúng quá nhỏ mọn hẹp hòi với người cùng chủng tộc nhưng lại hòa hội cùng kẻ phá nát dân-tộc và đất nước VN.Và chiến-tranh trong tâm thức người Việt khắp nơi trên thế-giới vẩn tiếp tục hổn chiến và xâu xé lẩn nhau vì miếng cơm thừa của xhcn.
    Những lời nói của HTV như những đấng tiên tri đối với thế hệ thanh niên VN hiện nay.Chúng chỉ có tư lợi nhỏ nhen tị hiềm cùng người Việt bên ngoài VN.Chúng chẳng bao giờ biết tôn trong lẻ phải và sự công bằng cho mọi người vì chúng được nhồi nhét từ những ông cha cs của chúng,đầu óc chúng
    không có sự độc lập,chúng cũng bị xiềng xíc như ông cha của chúng đã bị.

Phản hồi